Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2016

TÌNH YÊU CUỘC SỐNG 4

(ĐC sưu tầm trên NET)

Hạt Giống Tâm Hồn : Sức sống mãnh liệt


Sự yếu đuối trong tính cách mới là khuyết điểm duy nhất không thể thay đổi.
– Francois de La Rochefoucald
Lần đầu tiên tôi thấy con Khói là khi nó đang ở trong đống lửa! Một lần cùng ba đứa con nhỏ của mình đến bãi rác nằm ngoài thị trấn để đốt rác như thường lệ, tôi phát hiện nó bị vùi trong một đống gạch đang cháy âm ỉ. Khi ấy, nó là một chú mèo nhỏ xíu, toàn thân năm đen như than đang cố hết sức bình sinh bò về phía chúng tôi.
– Con sẽ cứu nó! – Thằng bé Scott con tôi la lên.
Khi Scott bước tới bọc con mèo cẩn thận trong chiếc khăn rằn của tôi, tôi tự hỏi tại sao con mèo không kêu la khi bị chạm đến những chỗ đau như vậy. Sau này, chúng tôi mới phát hiện lưõi của nó cũng bị bỏng nặng.
Chúng tôi mang con mèo về nông trại. Trong lúc bốn mẹ con đang chăm sóc cho nó thì chồng tôi, Jim, trở về nhà sau một ngày dài sửa hàng rào mệt lử. Anh chẳng ngạc nhiên gì khi trông thấy nó, vì đây không phải là lần đầu tiên chúng tôi đón chào Jim về nhà bằng một con thú bị thương. Dù ngoài miệng lúc nào cũng càu nhàu bực bội nhưng trong lòng Jim cũng không nỡ nhìn thấy chúng đau đớn. Vì thế, anh thường giúp chúng tôi làm chuồng, lo chỗ nằm, làm rào và thanh nẹp chân cho những con chồn, thỏ và mấy chú chim bị thương mà chúng tôi đem về. Tuy nhiên, lần này thì khác. Đây là một con mèo, mà Jim thì chẳng thích mèo tí nào.
Chẳng những thế, con mèo này lại không bình thường. Trên thân thể nó, những chỗ đáng lẽ được phủ lông mượt giờ chỉ toàn là vết bỏng. Đôi tai của nó không còn và chiếc đuôi thì bị cháy đến lộ cả xương. Các dấu chân nhỏ bé có thể vẫn thường in trên mui những chiếc xe hơi hay xe tải đầy bụi thì nay cũng không còn đúng hình dạng của chúng nữa. Nó hầu như chẳng còn có nét gì của một con mèo – ngoài đôi mắt to xanh thẳm cầu xin sự giúp đỡ.
Thế là chúng tôi chữa trị vết thương cho nó cẩn thận. Chúng tôi còn đặt tên cho nó là Khói để ký niệm lần đầu tìm thấy nó.
Sau ba tuần, chúng tôi có thể bôi thuốc mỡ chữa bỏng cho con Khói, khiến toàn thân nó trở thành một khối màu xanh lạ kỳ. Đuôi nó thì đã gãy lìa, và bộ lông mượt mà đầy hãnh diện của loài mèo cũng chẳng còn một sợi nào – nhưng cả tôi lẫn bọn trẻ đều “ngưỡng mộ” nó.
Nhưng Jim lại không như vậy. Thế nên, Khói cũng chẳng quý anh. Tại sao ư? Vì anh có thứ dụng cụ mồi ống điếu gồm diêm quẹt và cái đèn khi đốt cháy bập bùng. Mỗi lần anh đốt chiếc đèn này lên, con Khói lại trở nên hoảng sợ và quáng quàng bỏ chạy – có lần nó còn làm đổ cả tách cà phê và chiếc đèn của anh trước khi chạy biến vào ống thông gió trong căn phòng ngủ dự phòng.
– Tại sao mày chẳng để tao yên tí nào thế này? – Jim rên rỉ.
Tuy vậy càng ngày con Khói càng quen dần với cái ống điếu và chủ nhân của nó hơn. Nó nằm trên chiếc tràng ký và nhìn trừng trừng vào Jim khi anh hút ống điếu và phà khói thuốc ra. Một hôm, Jim nhìn tôi cười khúc khích.
– Cái con mèo chết tiệt này, nó làm anh thấy tội lỗi quá!
Cuối năm đầu tiên, con Khói trông vẫn còn thảm hại, chẳng khác cái giẻ rách là mấy. Còn thằng Scott nhà tôi lại trở nên nổi tiếng trong đám bạn vì có một con mèo xấu nhất nước – mà cũng có thể là xấu nhất trần đời.
Dần dần và cũng hết sức lạ lùng, Jim trở thành người mà con Khói quan tâm nhất. Và chẳng lâu sau, tôi nhận thấy một sự thay đổi ở Jim. Giờ đây, ít khi anh hút thuốc trong nhà, và vào một tối mùa đông nọ, tôi hết sức ngạc nhiên khi thấy anh ngồi trên ghế với con mèo nhỏ xấu xí đang nằm cuộn trong lòng anh. Trước khi tôi kịp lên tiếng thì anh đã lầm bầm, nói cộc lốc như để phần trần.
– Em biết không, có lẽ nó lạnh, nó không có lông mà.
Nhưng, tôi nhớ lại, cái con Khói này thích cái lạnh lắm mà! Chẳng phải nó đã ngủ ngay trước ống thông gió và trên sàn lót ván lạnh ngắt đấy ư?
Có lẽ Jim đã bắt đầu thấy thích con vật kỳ dị này rồi!
Không phải ai cũng đều chia sẻ tình cảm mà chúng tôi dành cho Khói, nhất là những ngưòl chưa bao giờ trông thấy nó. Lời đồn đại đến tai một nhóm tự nhận rằng mình là những người bảo vệ thú, và một bữa, một phụ nữ trong nhóm họ đã đến gõ cửa nhà chúng tôi. Họ nghĩ rằng chính chúng tôi đã bạc đãi con Khói. Nhưng khi tận mắt trông thấy dáng vẻ “uy nghi” trần trụi của con Khói được phóng đại gấp 10 lần đang nấp đằng sau bể nuôi cá nhà tôi và đang trừng mắt nhìn vào vị khách thì bà ta đã thay đổi cách nghĩ và nhanh chóng cáo từ.
Sang năm thứ hai, một điều kỳ diệu xảy ra. Lông con Khói bắt đầu mọc lại. Những sợi lông trắng bé xíu, mềm mại và đẹp hơn cả lông của các chú gà tơ dần dần mọc dài hơn biến con mèo bé nhỏ xấu xí của chúng tôi thành một làn khói mỏng.
Jim ngày càng thích làm bạn với con Khói. Có lúc Jim còn ôm nó theo khi anh ra ngoài thăm đàn gia súc, ghì sát nó vào chiếc quần vải bông của anh.
Ngày Khói cùng Jim đi kiếm một con bé bị lạc cũng là ngày nó tròn ba tuổi. Cuộc lùng kiếm kéo dài trong nhiều giờ liền, và cứ mỗi lần dừng lại và bước ra khỏi xe phóng mắt tìm kiếm, Jim luôn để cửa xe mở. Bên ngoài là những cánh đồng nứt nẻ đầy những đám cỏ khô. Xa xa phía chân trời báo hiệu một cơn bão sắp đến, vậy mà vẫn không thấy dáng con bé đâu. Cảm thấy chán ngán và không chút suy nghĩ, Jim thò tay vào túi lấy hộp diêm và quẹt lên. Một tia lửa bắn xuống mặt đất và trong vài giây, cánh đồng bốc cháy.
Lòng rối bòi, Jim chẳng còn tâm trí nào nghĩ đến con mèo. Chỉ sau khi dập tắt đám cháy và tìm ra con bé, anh mới quay về và chợt nhớ:
– Con Khói đâu rồi! – Jim la lên – Chắc nó đã nhảy ra khỏi xe? Hay là nó đã về nhà.
Không phải! Chúng tôi đều biết con Khói không bao giờ có thể tìm đường về nhà từ một nơi cách xa đến hai dặm. Trời bắt đầu đổ mưa khiến sự việc càng thêm rắc rối. Mưa nặng hạt đến nỗi chúng tôi không thể nào ra ngoài tìm kiếm nó.
Jim trở nên quẫn trí và tự đổ lỗi cho mình. Chúng tôi bỏ cả ngày hôm sau để tìm kiếm, vừa mong nó cất tiếng kêu để chúng tôi biết mà tìm đến, vừa hiểu là nó khó có thể sống sót nếu gặp phải thú dữ. Nhưng rốt cuộc cũng chẳng ích gì!
Hai tuần sau, vẫn không thấy con Khói về nhà. Chúng tôi e rằng nó đã chết đâu đó rồi vì khi mùa mưa bắt đầu thì cũng là lúc bầy diều hâu, chó sói và lũ chó hoang đi kiếm thức ăn.
Sau đó khu vực chúng tôi lại bị một cơn mưa bão lớn chưa từng thấy ập đến. Nước từ trên trời như trút hết xuống nơi đây. Đến sáng, nước lũ phủ kín hàng dặm, khiến cho muông thú và trâu bò phải trồi dạt đến các đảo nằm rải rác ở các nơi cao hơn. Những con thỏ, gấu trúc, sáo và chuột sa mạc sợ hãi chờ nước rút bớt trong khi Jim và Scott bì bõm lội nước đưa đàn bê khát sữa về với mẹ của chúng an toàn.
Trong lúc tôi cùng các con gái đang chăm chú quan sát thì đột nhiên Jaymee la lên:
– Ba ơi! Có một con thỏ nhỏ xíu tội nghiệp nằm kia kìa. Ba cứu nó được không?
Jim lội đến chỗ con vật nằm, khi đưa tay ra định bế sinh vật bé nhỏ ấy lên, anh bỗng giật bắn mình lùi lại như thể đang hoảng sợ. Anh la lên:
– Không thể tin nổi. Chính là con Khói! – Giọng anh vỡ ra – Ôi! Con Khói bé bỏng tội nghiệp!
Mắt tôi ứa lệ khi con mèo bé nhỏ thảm hại từ từ bò vào đôi tay dang rộng của Jim, người mà nó đã mỗi lúc mỗi dành nhiều tình cảm quý mến hơn. Anh ôm chặt cơ thể đang run rẩy của nó vào ngực, thủ thỉ những lời êm ái rồi nhẹ nhàng lau sạch bùn trên mặt nó. Suốt thời gian đó, con mèo dán chặt đôi mắt xanh vào anh với sự cảm thông không thành lời. Jim đã được tha thứ.
Khói lại về nhà. Nhìn nó ngoan ngoãn để chúng tôi chăm sóc, trong lòng chúng tôi thấy vui hơn vì nó dường như đã khỏe lên.
Nhưng con Khói chưa bao giờ thật sự khỏe mạnh. Một buổi sáng khi nó vừa tròn bốn tuổi, chúng tôi thấy nó nằm rũ trong chiếc ghế của Jim. Tim nó đã ngừng đập.
Khi tôi bọc thân thể nhỏ xíu ấy trong chiếc khăn quàng cổ màu đỏ của Jim và đặt nó vào chiếc hộp đựng giày của lũ trẻ, tôi nghĩ về nhiều thứ mà chú mèo yêu quý đã dạy chúng tôi: lòng tin cậy, sự thương yêu và tinh thần đấu tranh với những điều lạ thường dù tất cả mọi người xung quanh cho rằng bạn không thể thắng. Nó nhắc nhở chúng tôi rằng không phải bề ngoài – mà chính những gì nằm sâu trong trái tim chúng ta – mới là điều đáng quý.

Sức sống mãnh liệt của các loài sinh vật sống tại “địa ngục” núi lửa

00:00:00 27/09/2015

Loài tôm không mắt, cá đen mặt quỷ... là những sinh vật có vẻ ngoài đáng sợ nhưng lại sở hữu sức sống mãnh liệt nơi miệng núi lửa.

Nhắc đến núi lửa chúng ta thường nghĩ đến cái nóng kinh hoàng chết người cùng dòng nham thạch đỏ rực, tàn phá bất cứ sự sống nào khi chúng đi qua. 

Tuy nhiên đó chỉ là hình ảnh của một phần nhỏ số núi lửa trồi lên trên mặt đất. Dưới đáy biển tồn tại hàng trăm ngọn núi lửa vẫn đang hoạt động âm ỉ và trái ngược lại với tiếng xấu của mình, chúng thậm chí còn nuôi dưỡng sự sống xung quanh nó. 

Trên thực tế, khu vực địa ngục này tồn tại cả một hệ sinh thái đặc trưng, cư trú ở khu vực xung quanh các ngọn núi lửa dưới đáy biển. Đặc biệt hơn, ngày càng có nhiều loài sinh vật mới lạ được phát hiện. Đó là những sinh vật nào, hãy cùng tìm hiểu ngay sau đây.

1. Tôm không mắt

Vào năm 2012, các nhà khoa học đã thực hiện cuộc thám hiểm vùng núi lửa sâu nhất dưới đáy biển Caribbean và phát hiện ra một loài tôm tồn tại ở nơi có thể được coi là “nóng nhất hành tinh” này.

150925dv05-0f139
Vùng núi lửa sâu nhất dưới đáy biển này bao gồm các “ống khói đen” cao hàng ngàn mét trong đó có ống khói nằm dưới độ sâu 5.000m dưới mực nước biển - ống khói núi lửa sâu nhất trên thế giới. 

150925dv02-0f139

Dù ở độ sâu khủng khiếp cùng sức nóng của lượng nhiệt tỏa ra từ tâm Trái đất nhưng tôm Rimicaris hybisae vẫn có thể sống tốt. Cụ thể, Rimicaris hybisae vẫn tồn tại trong môi trường nước lên đến 450 độ C - gấp 4,5 lần nhiệt độ sôi mà vẫn không bị nấu chín.

150925dv01a-b2612

150925dv01b-b2612

Tuy nhiên, Rimicaris hybisae không có mắt để phù hợp với quá trình tiến hóa và môi trường sống khắc nhiệt dưới đáy biển. Thay vào đó, loài tôm này lại sở hữu một cơ quan cảm thụ ánh sáng trên lưng giúp điều hướng trong điều kiện thiếu sáng.

2. Cá đen mặt quỷ

Trong cuộc nghiên cứu một vùng núi lửa ngầm cổ trong khu vực, các nhà khoa học Úc đã tìm thấy một loài cá đen da trơn có kích thước khá nhỏ gần một ngọn núi lửa dưới đáy đại dương. Theo mô tả, loài vật này sở hữu cặp răng nanh dài với kích cỡ nhỏ hơn cả ngón tay người. 

150925dv06-01dbb

Mặc dù vẫn tồn tại nhiều tranh cãi về việc loài cá này có nhiều nét tương đồng với cá rồng đen - loài thủy quái đáng sợ của đại dương nhưng các nhà khoa học đã khẳng định đây hoàn toàn là một loài mới.

150925dv07-01dbb

Các nhà nghiên cứu tin rằng, loài cá này là cư dân của vùng núi lửa sâu dưới đáy biển và chúng sống nhờ vào môi trường nước ấm nóng có tính axit cao ở đây. Các cuộc điều tra vẫn tiếp tục được tiến hành để xác định chính xác danh tính của loài cá này.

3. Cua lông

Một chi mới của loài cua Yeti vừa được giới sinh vật học ở Mỹ phát hiện với thân hình tròn nhỏ như một… con nhện cùng những đám lông màu trắng.

150925dv10-01dbb

Loài cua này có tên Kiwa tyleri, được tìm thấy ở độ sâu 2.600m dưới đáy biển. Chúng sống gần miệng núi lửa, bên cạnh những lỗ thủy nhiệt phun ra dòng nước có nhiệt độ lên đến 400 độ C - khác hẳn với họ hàng xa của mình là loài cua Yeti.

150925dv11-01dbb
Các nhà khoa học nhận ra rằng loài cua này lợi dụng sự xen lẫn của các dòng biển nóng và lạnh để tồn tại gần nguồn nhiệt khổng lồ phát ra từ núi lửa. Chúng cũng phát triển “bộ lông” trên ngực và chân của mình để thu hút và bắt giữ vi khuẩn- nguồn thực phẩm chính.

4. Cá mập đầu búa

Trong một cuộc nghiên cứu gần đây về hoạt động của ngọn núi lửa ngầm dưới biển thuộc quần đảo Solomon, các nhà khoa học đã bất ngờ khi ghi lại được hình ảnh của một con cá mập đầu búa bơi quanh khu khói bụi của núi lửa đang hoạt động.

150925dv02a-a6ee8

Nằm trong vành đai núi lửa Thái Bình Dương, núi lửa Kavachi này là một trong những ngọn núi lửa ngầm hoạt động mạnh mẽ nhất trên thế giới. Vùng nước xung quanh Kavachi có tính axit rất cao và mang nguồn nhiệt chết người, khiến cho việc xuất hiện các cá thể sống lớn thường là không thể.

Bên cạnh cá mập, các nhà khoa học còn ghi nhận được sự xuất hiện của loài cá đuối ó. Phát hiện này làm dấy lên nhiều câu hỏi trong giới sinh vật học. Các nhà nghiên cứu tranh cãi về việc liệu có hay không những loài động vật thường chỉ sống ở vùng nước lạnh này đã tiến hóa để sinh sống xung quanh các miệng núi lửa hay liệu sự xuất hiện của chúng là một dấu hiệu cảnh báo của một đợt phun trào?  

150925dv02b-a6ee8

Dù là thế nào, những phát hiện này thực sự có ý nghĩa quan trọng đối với giới sinh vật học nhất là về thế giới sinh vật biển. Nó chứng minh cho việc biển sâu vẫn còn nắm giữ vô số bí ẩn mà con người khó có thể tưởng tượng được.

Nguồn: NationalGeographic, IFLScience
Theo Bích Đào / Trí Thức Trẻ

sức sống mãnh liệt quá !

Khắc Cường
 
sức sống mãnh liệt quá !

Sức sống mãnh liệt của Hiroshima Nhật Bản

August 22, 2016

Hiroshima Nhật Bản được cả thế giới biết đến từ sau khi phải hứng chịu quả bom nguyên tử trong cuộc chiến tranh thế giới thứ 2 cùng với Nagasaki. Thế nhưng ngày nay Hiroshima đã "thay da đổi thịt" một cách ngoạn mục và trở thành một điểm đến du lịch Nhật Bản nổi tiếng với nhiều địa danh và nền văn hóa lâu đời.

hiroshima-nhat-ban-intertour
Hiroshima của Nhật Bản ngày nay

Khái quát lịch sử Hiroshima Nhật Bản

Hiroshima xưa kia vốn có tên gọi là Aki, thuộc quyền cai trị của dòng họ Takeda cùng một vài chư hầu dưới thời Muromachi. Đến cuối thời Edo lại do gia tộc Mori nắm giữ. Trong suốt thời kỳ hình thành và phát triển của mình có lẽ việc phải hứng chịu quả bom nguyên tử do Mỹ thả vào năm 1945 là nỗi ám ảnh kinh hoàng của người dân Nhật Bản.
hiroshima-nhat-ban-intertour
Chiến tranh hạt nhân tàn phá gần như hoàn toàn Hiroshima
Nó đã giết chết hơn 80.000 người và cướp đi khoảng 100.000 người vào sáu năm sau do nhiễm phóng xạ từ quả bom, phá hủy đến 68% các công trình của thành phố Hiroshima Nhật Bản.
Và để tưởng nhớ đến những nạn nhân trong vụ ném bom, chính phủ Nhật Bản đã cho xây dựng tượng đài cao 9m với hình ảnh một em bé đang giơ cao hai cánh tay để nâng một con sếu tại công viên Tưởng Niệm Hòa Bình. Dưới chân bức tượng còn được khắc dòng chữ:"Chúng tôi muốn thế giới này mãi mãi hòa bình".
hiroshima-nhat-ban-intertour
"Chúng tôi muốn thế giới này mãi mãi hòa bình"

Những công trình di sản văn hóa Thế giới

Là nơi đầu tiên trên thế giới phải đối mặt cũng như hứng chịu hậu quả của chiến tranh hạt nhân. Mặc dù bị ảnh hưởng nặng nề nhưng không phải vì thế mà Hiroshima Nhật Bản lại cam chịu tất cả, bằng sự nỗ lực vươn lên không ngừng nơi đây đã thay đổi diện mạo hoàn toàn, trở nên xinh đẹp, quyến rũ. Là một trong những địa điểm du lịch Nhật Bản hấp dẫn đối với du khách.
Đến Hiroshima Nhật Bản, bạn sẽ có cơ hội tham quan, chiêm ngưỡng nét độc đáo trong lối kiến trúc của Xứ Phù Tang qua những công trình di sản văn hóa Thế giới.
Mái vòm Bom Nguyên Tử nằm trong khuôn viên của công viên Tưởng niệm Hòa bình được công nhận là di sản văn hóa Thế giới năm 1996. Sau nhiều thăng trầm cũng như bị tác động mạnh mẽ từ vụ thả bom vẫn đứng vững, hiên ngang. Được người dân Nhật Bản giữ gìn và bảo vệ như một minh chứng cùng lời nhắc nhở về sự khủng khiếp của chiến tranh mang đến.
hiroshima-nhat-ban-intertour
Mái vòm Bom Nguyên Tử - Di sản văn hóa thế giới
Lâu đài Hiroshima Nhật Bản xây dựng vào năm 1589, nhưng gần như toàn bộ kiến trúc của lâu đài đều bị phá hủy bởi bom nguyên tử. Năm 1958, chính quyền Nhật Bản đã cho tu sửa và khôi phục lại hình dáng ban đầu.
hiroshima-nhat-ban-intertour
Lâu đài Hiroshima được tu bổ để có diện mạo hôm nay
Khu vườn truyền thống Shukkeien Garden xây dựng khi đã hoàn thành lâu đài Hiroshima, với núi, rừng và thung lũng, tất nhiên đều là mô hình thu nhỏ của thiên nhiên. Shukkeien garden là một nơi có cảnh quan khá đẹp khiến cho bất kỳ khách du lịch Nhật Bản nào khi đến thăm cũng phải say đắm.
hiroshima-nhat-ban-intertour
Một gốc của khu vườn truyền thống Shukkeien Garden
Đền thần Itsukushima tọa lạc tại hòn đảo Miyajima thuộc Hiroshima Nhật Bản, khá nổi tiếng và là một di sản của Thế giới. Điện thần linh thiêng này được xây dựng năm 593, tráng lệ nằm giữa biển khơi với lối kiến trúc mang đậm phong cách cổ đại cho thời Heian. Đến đây du khách sẽ có dịp đắm chìm trong quang cảnh hùng vĩ với nhiều cảnh sắc khác nhau thay đổi liên tục theo từng mốc thời gian của ngày, từ lúc mặt trời mọc đến khi khuất núi.
hiroshima-nhat-ban-intertour
Đền thần Itsukushima - Di sản văn hóa thế giới tuyệt đẹp

Sơ lược về ẩm thực Hiroshima

Hiroshima Nhật Bản có vị trí địa lý khá thuận lợi tại vùng biển Seto bình yên nên rất phát triển ngành công nghiệp đánh bắt cá và hải sản và nghề thế mạnh phát triển hơn 450 năm - nuôi hàu, đứng đầu cả nước. Và cũng không nơi nào có thể đem đến cho bạn hương vị tuyệt vời của các món hàu như được thưởng thức ngay tại Hiroshima, khách du lịch có thể nếm thử hàu được chế biến theo nhiều kiểu khác nhau ngoài ăn sống như nướng, chiên hay cho vào nồi lẩu.
hiroshima-nhat-ban-intertour
Các món ăn làm từ Hàu ở Hiroshima rất nổi tiếng
Ngoài ra, có một món ăn gia đình được người dân địa phương ưa thích là Okonomiyaki được chế biến theo phong cách Hiroshima. Hay món bánh bao hấp Momiji manju có hình dạng giống như lá cây gỗ thích ở Nhật Bản, bánh có nhiều hương vị khác nhau phù hợp với khẩu vị của người dùng, và là một món quà lưu niệm khá nổi tiếng.
hiroshima-nhat-ban-intertour
Bánh bao Hiroshima vừa là món ăn ngon vừa là món quà ý nghĩa
Hiroshima Nhật Bản đang dần vươn lên, trỗi dậy và phát triển mạnh mẽ, khẳng định vai trò cũng như vị thế của mình trên bản đồ kinh tế, du lịch Nhật Bản.

Sức sống mãnh liệt của cây cỏ và con người cũng nên như vậy

5 ngày trước,  Bởi Tùng Eric
Sức sống mãnh liệt của cây cỏ và con người cũng nên như vậy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét