Thứ Tư, 31 tháng 7, 2019

BỘ MẶT CHIẾN TRANH 14

-Chiến tranh mang bộ mặt gớm ghiếc, tởm lợm đến khủng khiếp, không thể tả được, dù bôi son trát phấn như thế nào, tung hô ra sao.
-Chiến tranh là thể hiện sự thờ ơ, vô cảm khốn nạn tột cùng về việc hủy diệt tàn bạo cuộc sống và thân phận con người.
-Chiến tranh phi nghĩa là chiến tranh "nặn ra" lý do từ không có lý do, hủy diệt và tàn phá cuộc sống một cách không chính đáng. Chiến tranh chính nghĩa là chiến tranh  nảy sinh từ việc chống chiến tranh phi nghĩa, được hủy diệt và tàn phá cuộc sống một cách chính đáng (?).
-Tóm lại, bộ mặt thật của chiến tranh nói chung là độc ác, ngu xuẩn và mù quáng đến ngỡ ngàng của con người khôn ngoan, có lý trí.
-Ngày chiến thắng 30/4, lũ bán nước cay cú gọi là ngày quốc hận, người cộng sản cực đoan cho rằng đó là ngày toàn dân phải vui mừng, riêng cố thủ tướng Võ Văn Kiệt, người có vợ con đều chết trong chiến tranh, thì nói, đó là ngày có triệu người vui và cũng có triệu người buồn.
-Lão Tử, một đại hiền triết thời cổ đại của Trung Quốc, từng nói: "Giết hại nhiều người thì nên lấy lòng bi ai mà khóc, chiến thắng thì nên lấy tang lễ mà xử".
  
John Brown - Bob Dylan
------------------------------------------------------- 
(ĐC sưu tầm trên NET)
 
カラーフィルムで見る第二次世界大戦15-12.mp4
 
ПИСЬМА СОВЕТСКИХ СОЛДАТ | ОТКРОВЕНИЕ

Đại chiến xe tăng thảm khốc nhất lịch sử chiến tranh

Thứ Hai, ngày 31/10/2016 00:30 AM (GMT+7)

Với hơn 1.500 xe tăng lao vào nhau bắn giết tơi bời trong vùng đất chật hẹp, trận chiến vòng cung Kursk cho đến nay được coi là trận đấu xe tăng đẫm máu nhất trong lịch sử chiến tranh.

Đại chiến xe tăng thảm khốc nhất lịch sử chiến tranh - 1
Tái hiện trận đại chiến xe tăng Vòng cung Kursk.
Chiến tranh Thế giới lần hai là cuộc chiến rộng khắp và thảm khốc nhất trong lịch sử nhân loại. Cuộc chiến kéo dài 6 năm đã cướp đi sinh mạng của ít nhất 70 triệu người trên toàn thế giới; kéo theo hàng loạt những phát minh về quân sự như vũ khí nguyên tử, máy bay phản lực… Quyết định cục diện Thế Chiến 2 bao gồm những trận đánh đã đi vào lịch sử với số lượng khổng lồ trang thiết bị vũ khí của các bên tham chiến.
Sau thất bại nặng nề ở Stalingrad vào mùa đông năm 1942-1943, trùm phát xít Đức Adolf Hitler hối thúc các tướng lĩnh mở chiến dịch tấn công mới nhằm thay đổi cục diện Mặt trận phía Đông vốn đang bất lợi cho Đức. Địa điểm tấn công được lựa chọn tại Kursk, mỏm đất nằm cách thủ đô Moscow hơn 500 km về phía nam.
Đây là khu vực vùng đồng bằng với dải đất nhô cao do Liên Xô kiểm soát. Dải đất nhô ra rộng 193 km và dài 144,8 km cho đến khu vực quân Đức kiểm soát.
Quân Đức toan tính dùng 2 mũi tấn công theo hướng bắc nam để có thể cắt rời mỏm đất này khỏi phần lãnh thổ do Liên Xô kiểm soát. Không may cho quân Đức, chiến lược này đã sớm bị Liên Xô phán đoán và có động thái chuẩn bị trước.
Ngày 17.2.1943, trùm phát xít Hitler trực tiếp bay đến chiến trường để bàn kế hoạch tác chiến với thống chế Erick von Manstein trong 3 ngày. Khu vực này gần nơi chiến sự đến mức một số xe tăng T-34 Liên Xô có thể nã đạn vào sân bay, nơi máy bay chở Hitler hạ cánh.
Bởi vì kế hoạch đã bại lộ, Mainstein muốn tấn công càng sớm càng tốt, thậm chí là ngay từ đầu tháng 3. Nhưng chiến dịch Citadel đã bị trì hoãn bởi Hitler muốn chờ cho tuyết tan hết và và phát xít Đức có thể bổ sung thêm nhiều xe tăng Tiger đến tiền tuyến. Khi đó, Đức chỉ có thể sản xuất 12 chiếc Tiger mỗi tuần.
Đại chiến xe tăng thảm khốc nhất lịch sử chiến tranh - 2
Xe tăng Tiger 1 với vượt trội hoàn toàn trước xe tăng Mỹ hay Liên Xô ở thời điểm đó.
Xe tăng Tiger được coi là mẫu xe thiết giáp vượt trội ở thời điểm đó. Với giáp trước dày 100 mm, giáp trước tháp pháo dày 120 mm, xe tăng Tiger có thể chống chọi hỏa lực xe tăng Liên Xô và Mỹ ở tầm xa và chỉ chịu khuất phục ở cự ly gần hoặc bị bắn xuyên giáp ở phần hông.
Ngược lại, xe tăng Đức dễ dàng hạ gục xe tăng M4 Sherman của Mỹ hoặc T-34 của Liên Xô từ khoảng cách 1 km hoặc xa hơn bằng một phát đạn trúng đích. Chi phí sản xuất lớn cùng với thời gian chế tạo hoàn chỉnh một chiếc Tiger chính là lý do phát xít Đức không thể hoàn toàn dựa vào sức mạnh của loại xe tăng này để giành chiến thắng trên chiến trường.
Đức đã huy động 900.000 lính, 10.000 khẩu pháo, 2.700 xe tăng và 2.000 máy bay cho chiến dịch tấn công Kursk. Một phần ba sức mạnh quân sự Đức tập hợp ở Kursk. Đơn vị tinh nhuệ nhất cũng sẵn sàng tham chiến.
Trong khi đó, Nga đã có thời gian xây dựng thế trận phòng ngự bất khả xâm phạm tại khu vực này. Ở một số nơi, Liên Xô bố trí hơn 20.000 khẩu pháo, trong đó có hơn 6.000 súng chống tăng 76,2 mm và 920 bệ phóng hỏa tiễn Katyusha.
Ngoài ra, các khẩu pháo và bom xuyên giáp từ các máy bay Shturmovik Ilyushin II-2 cũng là hiểm họa lớn với các xe tăng Đức. Trên mặt đất, Hồng quân Liên Xô đào hơn 4.828 km chiến hào, bố trí hơn nửa triệu mìn chống tăng và gần 440.000 mìn chống bộ binh để cản bước quân Đức. Một số khu vực còn gắn dây thép gai dẫn điện và súng phun lửa tự động.
Đại chiến xe tăng
Trong bối cảnh hai bên ráo riết chuẩn bị cho trận chiến ở Kursk, lực lượng Liên Xô đã bắt được một số tù binh Đức. Từ lời khai rằng quân Đức sẽ tấn công vào ngày 5.7, Liên Xô đã mở đợt tấn công phủ đầu ngay từ 2 giờ sáng bằng hỏa lực pháo binh và hỏa tiễn Katyusha.
Đại chiến xe tăng thảm khốc nhất lịch sử chiến tranh - 3
Quân Đức toan tính dùng 2 mũi tấn công theo hướng bắc nam.
Điều này có tác động mạnh mẽ đến ý chí chiến đấu của quân Đức bởi rõ ràng là kế hoạch đã bại lộ. Sau gần 2 giờ phải hứng chịu pháo kích, quân Đức mới có thể tổ chức lại đội hình chiến đấu.
4h30 sáng ngày 5.7, quân Đức bắt đầu tấn công với hỏa lực pháo binh. Mũi tấn công chính bao gồm các xe tăng hạng nặng đi tuyến đầu, được hỗ trợ bằng xe tăng hạng trung và bộ binh phía sau. Quân Đức cố gắng phá vỡ phòng tuyến Liên Xô 4 lần, giành được 9,65 km đất trong 24 giờ giao tranh đầu tiên, nhưng phải trả giá bằng 25.000 lính thương vong, 200 xe tăng và pháo tự hành cùng 200 máy bay bị phá hủy.
Kịch bản tương tự diễn ra vài ngày sau đó. Cuộc tấn công dữ dội của quân Đức bị giáng trả bằng hỏa lực mạnh không kém từ Liên Xô. Đến ngày 10.7, quân đoàn số 9 của phát xít Đức đã thiệt hại tới hai phần ba xe tăng. Ngay cả xe tăng hiện đại nhất như Tiger cũng trở thành nạn nhân của vũ khí chống tăng Liên Xô.
Các chỉ huy Nga nhanh chóng nhận ra để hạ gục xe tăng Tiger, Liên Xô cần phải tấn công vào phần giáp hai bên, vốn mỏng hơn và dễ bị tấn công hơn.
Trận đấu xe tăng khốc liệt nhất bắt đầu diễn ra ngày 12.7 gần Prokhorovka, khi lực lượng tăng thiết giáp hai bên tử chiến cho trận quyết đấu hủy diệt lẫn nhau.
Theo một số tư liệu, đội hình xe tăng hai bên lên tới tổng cộng 1.500 chiếc (800 xe tăng Liên Xô và 700 xe tăng Đức) rải trên chiến trường chỉ dài 20 km.
Nhớ lại ngày chiến đấu đẫm máu hôm đó, người hùng Liên Xô Evgeny Shkurdalov nói: “Các đội hình chiến đấu xáo trộn vào với nhau. Xe tăng bị trúng phát đạn chí mạng nổ tung ngay khi đang lao đi với tốc độ cao. Tháp pháo bị thổi bay vào không khí. Loạt pháo đồng loạt khai hỏa tạo nên tiếng gầm đinh tai nhức óc”.
Đại chiến xe tăng thảm khốc nhất lịch sử chiến tranh - 4
Quân Liên Xô và xe tăng T-34 tấn công vào đội hình phát xít Đức trong trận Kursk.
“Có lúc khói bốc lên dày đặc khiến cho những người lính Liên Xô chỉ phân biệt được xe tăng Đức nhờ cái bóng. Nhiều lính xe tăng bị thiêu cháy cố gắng nhảy ra khỏi xe tăng và lăn lộn trên mặt đất”, ông Shkurdalov nói thêm.
Hàng ngàn lệnh chỉ huy qua radio bằng 2 thứ tiếng Nga và Đức, chứa đựng cả những lời chửi rủa và tràn ngập lòng hận thù đến độ người ta có cảm giác như vậy cũng đủ để giết chết người.
Có những lúc xe tăng hai bên chỉ đơn giản húc thẳng vào nhau, lao đè lên nhau. Mọi thứ đều bốc cháy. Chưa từng có điều gì như thế này xảy ra trong lịch sử loài người”, cựu binh Abram Ekhilevsky nhớ lại những khoảnh khắc khủng khiếp ở Prokhorovka.
Chỉ riêng ngày 12/7 đó, hai phe đã phải hứng chịu thiệt hại nặng nề. Nhiều người lính đã bị thiêu sống trong chiến xa hoặc đơn giản là tan xác hoàn toàn sau khi trúng phải những loạt đạn pháo.
Cho đến khi đêm xuống, quân Đức không đạt được bất cứ bước tiến đột phá nào. Phát xít Đức tổn thất 350 xe tăng và 10.000 binh sĩ. Sư đoàn Panzer số hai của Đức cũng bị tổn thất nặng nề do bị quân đoàn tăng số hai của Liên Xô phản công ở phía nam Prokhorovka.
Liên Xô phản công
Quân Đức chỉ cầm cự được đến đêm ngày 17.7. Bởi Hitler quyết định hủy Chiến dịch Citadel sau khi lực lượng Anh-Mỹ đổ bộ lên Sicily (Italy). Toàn bộ đơn vị xe tăng Panzer tinh nhuệ được rút về Italy.
Đại chiến xe tăng thảm khốc nhất lịch sử chiến tranh - 5
Xe tăng Đức bị phá hủy trong trận Vòng cung Kursk.
Cho đến ngày 23.7, quân Đức không còn nhuệ khí chiến đấu và bị đẩy lùi về đúng nơi bắt đầu phát động chiến dịch. Thế chủ động trên chiến trường thuộc về Liên Xô và quân Đức buộc phải rút lui. Ước tính trong trận đấu tăng ở Provkhorovka, Liên Xô mất 500 xe tăng và pháo tự hành.
Diễn biến tương tự cũng diễn ra ở mặt trận phía nam, Liên Xô với quân số vượt trội đã chọc thủng tuyến phòng ngự vòng ngoài ở thành phố Kharkov. Ngày 23.8, thành phố này được giải phóng, đánh dấu chấm hết cho trận chiến ở Kursk.
Với thất bại sau trận chiến Kursk, phát xít Đức không đạt được mục tiêu và chịu thiệt hại hết sức nặng nề. 500.000 quân thương vong, 1.500 xe tăng, 3.000 khẩu pháo và 3.700 máy bay bị bắn hạ hoặc phá hủy trong chiến dịch. Ngoài ra, phát xít Đức phải rút lui thêm về phía Tây hàng trăm km.
Đây là lần cuối cùng Đức phát động cuộc tấn công quy mô lớn nhằm vào Nga ở Mặt trận phía Đông. Sau trận chiến này, quân Đức chỉ còn ở thế phòng ngự, kết hợp một số trận phản công nhỏ và hầu hết đều thất bại cho đến khi đầu hàng lực lượng đồng minh vào tháng 5.1945.

Theo Đăng Nguyễn (Dân Việt)

Trận hải chiến đánh chìm chiến hạm “khủng” nhất của Đức

Thứ Bảy, ngày 24/12/2016 19:00 PM (GMT+7)

Hải quân Anh đã phải huy động 6 thiết giáp hạm, hàng chục tàu tuần dương, tàu khu trục cùng số lượng đông đảo máy bay ném ngư lôi mới có thể nhấn chìm gần 2.200 người trên chiến hạm mạnh nhất phát xít Đức.

Trận hải chiến đánh chìm chiến hạm “khủng” nhất của Đức - 1
BIsmarck là niềm tự hào của hải quân phát xít Đức.
Theo National Interest, thiết giáp hạm Bismarck là niềm tự hào của hải quân phát xít Đức. Chế tạo từ năm 1936, chiến hạm này được hạ thủy vào tháng 4.1940. Bismarck và Tirpitz dài 250 mét, lượng giãn nước 50.000 tấn và là chiến hạm lớn nhất từng được nước Đức chế tạo.
Mặc dù có kích thước khổng lồ nhưng 12 nồi hơi giúp cho con tàu có thể di chuyển khá nhanh, tối đa 56 km/giờ. Giống như chiến hạm thời điểm đó, vũ khí chính của Bismarck chính là pháo cỡ nòng lớn. 8 nòng pháo 38 cm đặt trên 4 tháp pháo. Chiến hạm sử dụng đạn xuyên giáp 816 kg, tầm bắn tối đa 35 km.
Hải quân Đức trong Thế chiến 2 chỉ hoạt động với số lượng ít ỏi các tàu chiến, do đó khó có thể phong tỏa hải quân Anh. Nhiệm vụ chính của hải quân phát xít Đức chỉ nhằm hỗ trợ các chiến dịch đổ bộ và phá hủy các tàu vận tải đến Anh.
Ngày 18.5.1941, Bismarck và các tàu hộ tống, bao gồm tuần dương hạm hạng nặng Prinz Eugen mở đầu Chiến dịch Rheinübung, phá hủy các tàu Đồng minh ở phía Bắc Đại Tây Dương và “hất cẳng” người Anh ra khỏi cuộc chiến.
Sau 6 ngày ra khơi, Bismarck đụng độ với thiết giáp hạm Prince of Wales và tàu tuần dương hạng nặng HMS Hood của hải quân Anh ở phía tây nam Ailen. Phải hy sinh lớp giáp dày để đổi lấy tốc độ, HMS Hood gặp bất lợi trước tàu chiến Đức.
Trận hải chiến đánh chìm chiến hạm “khủng” nhất của Đức - 2
Sức mạnh của Bismarck luôn là nỗi khiếp sợ trên vùng biển châu Âu.
Trúng đạn pháo khiến cho khoang chứa đạn dược kích nổ, vụ nổ lớn khiến HMS Hood gãy làm đôi và chìm xuống biển. 1.418 thủy thủ Anh vĩnh viễn nằm lại cùng tàu tuần dương này.
Chiến thắng nhưng Bismarck cũng bị tàu Prince of Wales bắn trúng 3 phát đạn, khiến cho khoang chứa nhiên liệu bị rò rỉ, động cơ hơi nước gặp trục trặc còn tàu bị nghiêng 9 độ sang mạn trái.
Thuyền trưởng chiến hạm Bismarck lường trước khả năng hải quân Hoàng gia Anh sẽ phái hạm đội hùng hậu đến truy đuổi, từ chối cho chiến hạm chạy chậm lại để có thể sửa chữa thiệt hại.
Trên thực tế, ngay khi biết tin, hải quân Anh đã ra lệnh cho 6 thiết giáp hạm và tuần dương hạm hạng nặng, hai tàu sân bay, 13 tàu tuần dương, 21 tàu khu trục săn tìm Bismarck.  Nhiều tàu trong số này đều là “đồ cổ” từ Thế chiến 1 và do đó không thể bắt kịp tốc độ với chiến hạm Đức.
Mặc dù Bismarck có đủ sức mạnh đánh chìm bất cứ tàu chiến nào dám cản đường, vấn đề phòng không lại luôn là ác mộng với các chiến hạm lớn. Vị trí tàu chiến Đức bị lộ do tàu sân bay Anh điều các máy bay mang theo ngư lôi truy đuổi.
6 máy bay Fairey Fulmar và 9 máy bay Fairey Swordfish mang theo ngư lôi tấn công chiến hạm Đức nhưng chỉ có một ngư lôi đánh trúng mục tiêu. Vụ nổ lớn khiến cho niềm kiêu hãnh hải quân Đức chịu hư hại nhất định.
Trận hải chiến đánh chìm chiến hạm “khủng” nhất của Đức - 3
Bismarck chỉ hoạt động trong biên chế hải quân phát xít Đức vỏn vẹn hơn 1 năm.
Nhưng đáng chú ý nhất là Bismarck đã phải giảm tốc độ xuống còn khoảng 30 km/giờ để tránh ngư lôi của máy bay Anh. Dù sau đó, con tàu tăng tốc trở lại, các tàu Anh đã tận dụng  khoảnh khắc hiếm hoi để bắt kịp mục tiêu.
Cùng thời điểm, cơ quan tình báo Anh giải mã được thông điệp từ hải quân Đức và biết được Bismarck sẽ hướng đến Brest, thành phố của Pháp để sửa chữa. Một khi đến được Brest, không quân Đức sẽ huy động lượng lớn máy bay quần thảo trên bầu trời để bảo vệ.
Hải quân Anh biết được điều này và dùng tất cả các máy bay có thể để oanh tạc trước khi quá muộn. Đợt tấn công của các máy bay Swordfish một lần nữa đánh trúng thiết giáp hạm Đức, khiến cho bánh lái của Bismarck bị kẹt.
Chiếm hạm Đức chỉ có thể di chuyển vòng tròn ở phía Bắc Đại Tây Dương mà không thể hướng về Brest. Tình hình càng trở nên tồi tệ hơn khi các tàu khu trục Anh và Ba Lan liên tục rải thủy lôi, làm kiệt sức thủy thủ Đức.
Không thể sửa chữa bánh lái, thủy thủ trên tàu Bismarck gửi thông điệp: “Con tàu không thể điều khiển được nữa. Chúng tôi sẽ chiến đấu đến viên đạn cuối cùng”. Ngày 27.5.1941, thiết giáp hạm HMS Rodney và HMS King George V khai hỏa, bắn trúng tàu Đức nhiều lần.
Trận hải chiến đánh chìm chiến hạm “khủng” nhất của Đức - 4
Máy bay ném ngư lôi của hải quân Anh cất cánh từ tàu sân bay Ark Royal. 
Bismarck bắn trả nhưng việc không thể di chuyển thẳng hướng khiến cho con tàu gần như không thể bắn trúng mục tiêu. Chỉ sau 1 giờ 30 phút giao chiến, tháp pháo của chiến hạm Đức bị vô hiệu hóa hoàn toàn.
Con tàu với lượng giãn nước 50.000 tấn vẫn chưa có dấu hiệu bị chìm. Các tàu chiến Anh áp sát ở cự ly chỉ 2,4 km và nã toàn cơ số đạn có thể. Chỉ trong một buổi sáng, hai tàu chiến Anh đã nã tổng cộng 380 viên đạn cỡ 40 cm, 339 đạn pháo cỡ 35 cm cùng 2.156 viên đạn cỡ 14 cm và nhiều ngư lôi.
10 giờ 39 phút sáng ngày 27.5.1941, sau khi trúng thêm 2 loạt ngư lôi từ trên không và trên biển, Bismarck cuối cùng cũng bị đánh chìm. Trong số 2.200 sỹ quan và thủy thủ trên chiến hạm Bismarck, chỉ có 116 người sống sót.
Việc chiến hạm cỡ lớn như Bismarck bị đánh chìm là ví dụ rõ nhất do hoạt động kết hợp hải-không quân trước đối phương mạnh mẽ hơn nhiều lần. Không một tàu chiến hay máy bay Anh nào đủ sức đánh chìm Bismarck.
Nhưng một nhóm tác chiến bao gồm hàng chục máy bay, tàu chiến đảm bảo rằng niềm kiêu hãnh của phát xít Đức sẽ không bao giờ có thể chạy trốn đến được Pháp.

Theo Đăng Nguyễn - NI (Dân Việt)

sự kiện Những trận chiến lừng lẫy








Xem tiếp...