Tay trống hàng đầu thế giới Steve Thornton: Tôi “phát điên” vì trống
Steve Thornton, tay trống hàng
đầu thế giới đã có đêm trình diễn sôi động, thăng hoa tối qua tại khách
sạn Sheraton Hà Nội với chủ đề Đêm Jamaica. Đây là đêm trình diễn duy
nhất của Steve Thornton trong lần đến Việt Nam này.
Phóng viên Thanh Niên đã may mắn gặp gỡ với Steve
Thornton trước giờ biểu diễn. Khi bắt tay chào hỏi, bàn tay của Steve
Thornton đã gây ấn tượng mạnh mẽ đầu tiên: rất dày, cứng và ấm áp. * Bàn tay ông đã thấy nói lên được rất nhiều điều?
- Đúng vậy. Nó rất dày, và đôi khi phải cứng như búa tạ để có thể chơi trống.
* Đồng thời cũng rất ấm áp?
- Điều đó chứng tỏ tôi là người xởi lởi, chân thành và tốt bụng, như
cách nghĩ của người Việt Nam (Steve Thornton cười rất sảng khoái). Tiếng
trống của tôi cũng thể hiện điều đó, nhiều người cũng nhận xét như vậy.
* Phẩm chất cần thiết nhất của một tay trống là gì?
- Tinh thần đồng đội. Vì tôi chuyên biểu diễn cùng các ca sĩ, cùng
ban nhạc. Tôi chỉ tự cho mình là người trợ giúp không thể thiếu cho
thành công của một bữa tiệc âm nhạc giàu âm thanh.
Steve Thornton sinh năm 1954 tại New York (Mỹ). Thần tượng của ông là
tay trống Mongo Santamaria. Ông bắt đầu học đánh trống từ năm lên 7.
Ông cũng biết chơi nhiều loại nhạc dây khác. Năm 14 tuổi, Steve lập ban
nhạc The Young Explosives với 4 thành viên. Ông đã thử sức và thành công
ở nhiều thể loại nhạc, đặc biệt là jazz. Hơn 30 năm trong sự nghiệp của
mình, ông tham gia rất nhiều chương trình biểu diễn lớn và các festival
âm nhạc uy tín. Steve Thornton luôn chứng tỏ là một tay trống tài năng
và độc đáo nhất thế giới với nhịp điệu nhanh, âm thanh đa tầng, giàu cảm
hứng.
Ông cũng đồng thời là nhà sáng tác và sản xuất âm nhạc có tiếng.
* Thế còn khi biểu diễn, ông quan tâm nhất điều gì?
- Khán giả. Họ là cảm hứng vô tận của tôi. Tôi có thể vượt qua tất cả
những khó khăn đôi khi gặp phải như âm thanh không tốt... để biểu diễn
hết mình vì họ. Tôi tin rằng khán giả yêu mến tôi cũng vì nghe tiếng
trống của tôi, họ hiểu tôi đã vì họ.
* Ông đã biểu diễn với nhiều ca sĩ nổi tiếng thế giới. Sự kết hợp với người nào khiến ông cảm thấy hoàn hảo nhất?
- Tania Maria (ca sĩ kiêm pianist nổi tiếng của Brazil). Vì cô ấy là
người rất hiểu tiết tấu, ngẫu hứng tiếng trống của tôi, tôi cảm thấy
mình có nhiều "đất" nhất cho sự sáng tạo.
* Thế còn với M.Jackson, Mariah Carey?
- Cũng rất tuyệt vời. Nhưng chủ yếu là tôi làm việc với họ trong phòng thu.
* Ma lực nào của trống khiến ông lựa chọn nó mà không phải là các loại nhạc cụ khác?
- Tôi đã chơi rất nhiều loại nhạc cụ nhưng tôi "phát điên" vì trống
hơn cả vì khi những âm thanh đầu tiên của trống cất lên, trong tôi, bất
ngờ, có một sức mạnh, một nội lực mạnh mẽ sản sinh ra, vô cùng tự nhiên
như tôi sinh ra chỉ để dành cho trống vậy. Hơn thế nữa, trống còn mê
hoặc tôi bởi nó chính là ngôn ngữ giao tiếp cổ xưa nhất của loài người,
trước cả khi ngôn ngữ nói ra đời. Tuy nhiên, tôi vẫn có thể biểu diễn
tốt với một vài loại nhạc cụ khác nữa, như đàn dây chẳng hạn.
* Đánh trống giỏi, chắc ông nhảy rất cừ?
- Tất nhiên rồi. Tôi đã từng nhảy rất nhiều. Khám phá ra ngôn ngữ cơ thể mình cũng là một điều rất tuyệt vời đấy chứ.
* Người nào có ảnh hưởng nhất đến sự nghiệp của ông?
- Mongo Santamaria (tay trống huyền thoại Mỹ). Ông ấy dìu dắt tôi từ
năm 14 tuổi. Tôi coi ông ấy như là người cha thứ 2 của mình. Tôi cũng đã
từng lưu diễn rất nhiều với ông ấy. Ông ấy là một may mắn lớn trong
cuộc đời của tôi. * Các con ông cũng rất hứng thú với trống?
- Tất nhiên rồi. Tôi có 3 con gái và 1 con trai. Chúng đều đánh trống
rất giỏi và chơi rất khá một vài loại nhạc cụ. m nhạc, tiếng trống
dường như theo vào trong cả giấc ngủ của chúng. Chúng chơi rất tự nhiên,
bản năng, là năng khiếu bẩm sinh, không cần tôi phải dạy chúng. Tôi đã
một vài lần đưa các con biểu diễn cùng với mình ở nhiều nước trên thế
giới. * Hình như ông có dự định riêng muốn thực hiện ở Việt Nam?
- Đúng vậy. Tôi đã tổ chức những hội thảo ở Malaysia, Hàn Quốc và giờ
đây tôi rất muốn thực hiện ở Việt Nam. Đó là chủ đề về sự kết hợp giữa
các nhạc cụ dân tộc với trống. Tôi rất mong mọi người ủng hộ, giúp đỡ để
có thể thực hiện được hội thảo này ở Việt Nam.
* Sự độc đáo nhất ông muốn đem lại cho mỗi đêm diễn?
- Ngẫu hứng và hết mình.
* Ông thích gì nhất ở Việt Nam?
- Tôi nghe nói rất nhiều về Vinpearland, về Nha Trang mà chưa một lần
được đến. Chắc chắn tôi sẽ trở lại Việt Nam nhiều lần nữa để biểu diễn
và du lịch.
Lan Dung(thực hiện)
Điều chưa biết về 2 tay trống châu Á xinh đẹp
00:18 25/09/2014
Không chỉ sở hữu khả năng đánh trống thuần thục, truyền cảm hứng đến
người nghe, Chen Man Qing và A Yeon còn là những mỹ nhân trong lĩnh vực
vốn chỉ dành cho phái mạnh.
Chen Man Qing đến từ Đài Loan và A Yeon đến
từ Hàn Quốc được là hai tay trống nữ xinh đẹp, tài năng, nổi tiếng
trong giới trẻ châu Á. Tài năng và sức hút của Chen Man Qing đã được
kiểm chứng bằng việc rất nhiều khán giả yêu mến cô trên đường phố Đài
Bắc. Riêng A Yeon, cô gái thuộc thế hệ 9X, đã xuất sắc trở thành
trưởng nhóm nhạc Bebop ra mắt tại Hàn Quốc năm 2013 - một trong những nỗ
lực rất đáng ghi nhận.
Chen Man Qing sinh năm 1988, nổi tiếng là
một tay trống có nghề tại Đài Loan. Cô có gương mặt nhỏ nhắn, mái tóc
dài nữ tính và thân hình gợi cảm.
Vela Blue là nghệ danh chơi trống của Man Qing. Cô bắt đầu nổi tiếng trên mạng xã hội từ clip cover bằng trống ca khúc Gangnam Style và Nobody.
Tay trống xinh đẹp thường xuyên có những
cuộc biểu diễn trên đường phố Xi Men Ding, Đài Bắc, Đài Loan. Sự xuất
hiện của cô thường thu hút rất đông người đến xem, ở nhiều lứa tuổi khác
nhau. Cú quay dùi điệu nghệ, vào nhịp chuẩn xác và đặc biệt phong cách
phiêu cùng âm nhạc của Chen Man Qing khiến cô được dân mạng đặt cho biệt
danh "hot girl làng trống".
Không chỉ có tài đánh trống, Chen Man Qing
còn biết hát và chơi đàn piano cừ khôi. Ngoại hình sáng, tài năng vượt
trôi, 8X đời cuối thường xuyên trở thành khách mời của các show truyền
hình thực tế, thử thách cùng tài năng trên sóng truyền hình nước này.
"Âm nhạc luôn mang đến cho tôi những hứng
khởi kì lạ. Dù ngồi trước dụng cụ âm nhạc hay chỉ là một chiếc bàn đơn
giản, tôi vẫn cố dùng ngón tay gõ gõ như thể nếu không gian quá im ắng,
không có thanh âm nào vui tai, tôi sẽ không thể chịu nổi" - Chen Man
Qing chia sẻ.
Chen Man Qing ngoài đời khá giản dị. Cô
không trang điểm nhiều và ăn mặc như học sinh trung học. Hầu như mọi đam
mê cuộc sống 8X này đã dành trọn cho âm nhạc và những vũ điệu trống
không thể sôi động hơn của mình.
A Yeon sinh năm 1990, là trưởng nhóm nhạc
Bebop mới ra mắt tại Hàn Quốc năm 2013 với single album MAEM MAEM. Không
chỉ có gương mặt xinh đẹp như búp bê, A Yeon còn là một tay trống cự
phách và có khả năng chơi nhiều nhạc cụ khác nhau. Từng cử chỉ, động tác
gõ trống của 9X xinh đẹp trong các buổi biểu diễn đều được nhiều chàng
trai theo dõi sát sao. Mỗi khi cô nở nụ cười là một lần con tim cánh mày
râu loạn nhịp.
Ngoài A Yeon, 2 thành viên còn lại trong
nhóm đều có tài năng biểu diễn một loại nhạc cụ. Joo Woo chơi guitar, Ji
In chơi bass. Cả 3 vừa là nhạc công vừa đảm nhiệm cả việc hát. A Yeon
được ví như bông hoa của nhóm nhờ sở hữu phong thái thanh thoát và kỹ
năng đánh trống thuyết phục.
A Yeon từng chia sẻ, thời gian đầu tập
luyện một mình rất vất vả. Điều quan trọng không phải là mỗi thành viên
tập tốt phần của mình mà cần phải phối hợp với nhau thành thạo.
Khác với Chen Man Qing, A Yeon được đào tạo chuyên nghiệp. Cô được xem là một trong những tay trống quyến rũ nhất châu Á.
Trống luôn là nhạc cụ không thể thiếu trong một bản nhạc rock
và hầu hết các tay trống đều là linh hồn không thể thiếu trong mỗi ban
nhạc rock. Bụi bặm, phong trần, cuồng nhiệt cùng những màn phiêu đầy máu
lửa đã trở thành những hình ảnh không thể thiếu trong mỗi rock show.
Cùng điểm danh nhưng tay trống đem lại nguồn cảm hứng và tạo sức ảnh
hưởng nhất lịch sử nhé. 10Hay giới thiệu đến bạn top10 tay trống đỉnh
nhất mọi thời đại.
1. Neil Peart Ellwood
Neil Peart sinh ngày 12/9/1952, là một nhạc sĩ người Mỹ gốc Canada,
được biết đến như một tác giả của những bản hit lớn, một tay trống cuồng
loạn và một nhà thơ trữ tình. Trong sự nghiệp âm nhạc của mình, Peart
đã nhận được nhiều giải thưởng cho màn trình diễn xuất sắc, trong đó có
tiết mục ngẫu hứng nổi tiếng tại Modern Drummer Hall of Fame vào năm
1983, khiến ông trở thành người trẻ tuổi nhất nhận được vinh dự này.
Peart lớn lên ở Port Dalhousie, Ontario. Ông tham gia một ban nhạc
địa phương Toronto, Rush, trong mùa hè năm 1974. Phong cách chơi trống
của Peart từ đầu đã mang nặng hơi hướng hard rock. Thời gian sau này,
Peart bắt đầu chuyển dần qua jazz. Năm 1994, Peart trở thành bạn tâm
giao và học trò của huấn luyện viên jazz nổi tiếng Freddie Gruber. Chính
trong thời gian này, Peart quyết định cải tổ phong cách chơi nhạc của
mình bằng cách kết hợp các dòng nhạc jazz và swing.
Ngoài việc hoạt động nghệ thuật với tư cách là một nhạc sĩ, Peart còn
xuất bản một số cuốn hồi ký về những chuyến đi của chính bản thân mình.
Peart cũng là nhà thơ trữ tình cho chính ban nhạc Rush của mình. Trong
khi viết lời bài hát cho Rush, Peart bao quát và ẩn chứa rất nhiều khái
niệm, tâm tưởng về khoa học viễn tưởng, tưởng tượng, và triết học, cũng
như các chủ đề thế tục, nhân đạo và tự do chủ nghĩa. Tất cả 5 cuốn sách
của ông là những chuyến hành trình dựa trên phi tiểu thuyết, mặc dù được
nhìn dưới lăng kính chủ quan của tác giả viết về cuộc sống của chính
mình. Peart hiện đang sống tại Santa Monica, California, với vợ của
mình, nhiếp ảnh gia Carrie Nuttall, và con gái, Olivia Louise. Ông cũng
có một nhà ở dãy núi Laurentian của Quebec, Canada, và dành thời gian ở
Toronto cho mục đích ghi âm.
Ngày 7//12/2015, Peart thông báo giã từ âm nhạc trong một cuộc phỏng vấn.
2. John Henry Bonham
John Henry Bonham sinh ngày 31//5/1948 tại Redditch, Vương quốc Anh.
Bonham (biệt danh Bonzo) là một tay trống hard rock chuyên nghiệp và
được công chúng biết đến nhiều nhất là với tư cách là tay trống tuyệt
đỉnh trong ban nhạc Led Zeppelin. Bonham cũng là một trong những ca sĩ
hát bè trong ban nhạc.
John là một người vô cùng thân thiện. Tuy nhiên, điều này lại không
xuất hiện khi ông uống rượu. Ông uống rất nhiều và khi đó nảy sinh ra
những hành vi tiêu cực trái ngược với khi tỉnh táo. Chính điều này gây
ra cái chết của Bonham, tại nhà của Jimmy Page, khi ông nôn mửa với 40
chai vodka ngày 25/9/1980 tại Clewer, Vương quốc Anh. Khi ấy, Bonham mới
chỉ 32 tuổi. John Paul Jones và quản lý của ông- Led Zeppelin- đã tìm
thấy Bonham chết trên giường. Sau cái chết bi thảm của Bonham, Robert
Plant, người bạn thân nhất của ông, đã tới căn phòng của Jimmy Page.
John Paul Jones đã nói rằng “Chúng ta không thể tiếp tục mà không có
Bonzo” và Led Zeppelin đã tan rã từ đó. Cho đến nay, John Bonham vẫn
được coi như một trong những tay trống rock hay nhất mọi thời đại.
3. Keith John Moon
Keith John Moon sinh ngày 23/8/1946 là một tay trống người Anh trong
ban nhạc rock huyề thoại The Who. Ông nổi tiếng với phong cách độc đáo
của mình cũng như những hành vi tự hủy hoại bản thân một cách đầylập dị
của mình. Kỹ năng chơi trống của ông liên tục nhận được những lời tán
dương ca ngợi từ các nhà phê bình và các nhạc sĩ. Ông được truy tặng
danh hiệu tại Modern Drummer Hall of Fame vào năm 1982. Năm 2011, Moon
đứng thứ 2 trong bảng xếp hạng những tay trống huyền thoại do tạp chí
Rolling Stone bình chọn.
Moon lớn lên ở Alperton, một vùng ngoại ô của Wembley, tây bắc
London, và đã bắt đầu chơi trống từ đầu những năm 1960. Sau khi chơi cho
một ban nhạc địa phương, Beachcombers, ông tham gia The Who năm 1964
trước khi họ thu âm đĩa đơn đầu tiên. Tuy nhiên, bên cạnh tài năng được
công nhận, Moon lại thường bị chỉ trích về những hành vi suy đồi của
mình. Bữa tiệc sinh nhật thứ 21 tại Flint, Michigan, cùng những hành vi
suy đồi của ông đã trở thành ví dụ tiêu biểu luôn được nhắc đến khi
người ta phán xét về sự suy đồi của các nhóm nhạc rock.
Ông nghiện rượu, đặc biệt là rượu mạnh và rượu sâm banh với biệt danh
là “Moon Loon”. Trong khi đi lưu diễn với The Who, vài lần ông đã ngất
xỉu trên sân khấu và phải nhập viện. Moon trở lại London vào năm 1978,
chết vào tháng 9/1978 do lam dụng quá liều Heminevrin, một loại thuốc
dùng để điều trị hoặc ngăn ngừa các triệu chứng khi cai rượu.
4. Michael Portnoy
Michael Portnoy là một tay trống người Mỹ được công chúng biết đến
như một tay trống điêu luyện, một ca sĩ, và là người đồng sáng lập ban
nhạc theo đuổi dòng nhạc pha trộn giữa hard rock và progressive rock
Dream Theater. Portnoy đã giành được 30 giải thưởng từ tạp chí Drummer
hiện đại.
5. Dave Grohl
David Eric “Dave” Grohl (sinh ngày 14/1/1969) là một nhạc sĩ nhạc
rock người Mỹ, với khả năng chơi nhiều nhạc cụ và đồng thời là một nhà
sản xuất âm nhạc. Ông chính là cựu thành viên đảm nhiệm phần trống của
ban nhạc huyền thoại theo dòng grunge rock – Nirvana. Ông cũng chính là
người sáng lập và thủ lĩnh của ban nhạc rock Foo Fighters, đảm nhiệm vai
trò hát chính, một trong ba nghệ sĩ guitar và nhạc sĩ chính. Ngoài ra,
Grohl còn là tay trống và đồng sáng lập của đá siêu nhóm Them Crooked
Vultures. Không chỉ vậy, Dave Grohl còn tham gia một số dự án âm nhạc
với Queens- một trong những ban nhạc rock lẫy lừng lịch sử.
6. Lars Ulrich
Lars Ulrich (sinh ngày 26/12/1963) là một tay trống người Đan Mạch và
là một trong những thành viên sáng lập ra ban nhạc heavy metal của Mỹ
Metallica. Ông sinh ra ở Gentofte, Đan Mạch trong một gia đình thượng
tầng lớp trung lưu. lrich chuyển đến Los Angeles năm 1980 khi mới chỉ 16
tuổi và bắt đầu tập chơi trống. Sau khi thấy tin tuyển thành viên tại 1
tờ báo địa phương The Recycler, Ulrich đã gặp James Hetfield và thành
lập nên Metallica lẫy lừng.
7. Buddy Rich
Bernard “Buddy” Rich (Sinh ngày 30/9/1917) là một tay trống jazz Mỹ
và chỉ huy dàn nhạc. Ông được biết đên với kỹ thuật điêu luyện, đầy uy
quyền và tốc độ chơi trống kinh hoàng của mình. Rich luôn được tung hô
là “tay trống vĩ đại nhất thế giới” trong suốt quãng thời gian hoạt động
nghệ thuật của mình. Ông đã từng biểu diễn với nhiều bandleaders, đáng
chú ý nhất là Tommy Dorsey, Harry James, Count Basie và dẫn dắt cho nhóm
riêng của mình Buddy Rich Big Band”.
8. Joey Jordison
Joey Jordison (sinh ngày 26/4/1975), là một nhạc sĩ và nhà sản xuất
âm nhạc người Mỹ. Joey được biết đến như một cựu tay trống và đồng sáng
tác các ca khúc cho ban nhạc heavy metal Slipknot. Ngoài ra anh còn là
một tay guitar trong nhóm nhạc theo dòng Horror Punk- Murderdolls. Joey
hiện là tay trống của ban nhạc Scar the Martyr do chính mình thành lập
vào năm 2013. Jordison chơi trong Slipknot kể từ khi nhóm hình thành vào
năm 1995 cho đến khi anh rời khỏi ban nhạc tháng 5/2013.
Với Slipknot, Jordison tham gia thực hiện 4 album studio, và sản xuất
9 Album liveshow. Jordison còn hợp tác biểu diễn với những nhóm hard
rock metal khác như Rob Zombie, Metallica, Korn, Otep và Satyricon.
9. Shannon Leto
Shannon Leto (sinh ngày 9/3/1970) là một nhạc sĩ người Mỹ và là tay
trống của ban nhạc rock Thirty Seconds to Mars. Shannon chính là người
đồng sáng lập nhóm vào năm 1998 tại Los Angeles, California, với em trai
của mình là Jared. Album đầu tay của họ, 30 Seconds to Mars (2002), đã
nhận được những phản hồi tích cực từ công chúng nhưng chỉ dừng lại ở mức
thành công nhỏ, chưa thể tạo nên đột phá. Sau khi phát hành album thứ
hai mang tên A Lie Beautiful (2005), This Is War (2009) và Love, Lust,
Faith and Dreams (2013), ban nhạc đã nổi tiếng trên toàn thế giới đã
nhận được thành tựu đáng kể về mặt thương mại. Tính đến tháng 9/2014,
ban nhạc đã bán được hơn 15 triệu album trên toàn thế giới. Leto đã từng
hợp tác trên nhiều dự án âm nhạc với các nhà sản xuất lừng danh khác
như Antoine Becks hay Wonder Girls, và thường xuyên xuất hiện biểu diễn
bên dàn Street Drum Corps. Leto nổi tiếng với phong cách chơi trống năng
động đầy nhiệt huyết cùng những màn biểu diễn trực tiếp tràn đầy năng
lượng.
10. Alex Van Halen
Alexander Arthur “Alex” Van Halen (sinh ngày 8/5/1953) là một nhạc sĩ
người Mỹ gốc Hà Lan, được biết đến như một tay trống và đồng thời là
nhà đồng sáng lập của ban nhạc hard rock Van Halen. Ban đầu, anh trai
của ông Eddie chơi trống và Alex tập guitar. Tuy nhiên sau khi dành thời
gian tìm hiểu và đam mê với dàn trống thì chính ông lại là người thể
hiện xuất sắc hơn anh trai mình
Năm 1974, anh em nhà Van Halen, David Lee Roth, và Michael Anthony đã
thành lập một ban nhạc, chỉ cần gọi là Van Halen. Họ đã ký hợp đồng với
Warner Brothers vào năm 1977 và phát hành album đầu tiên vào năm 1978
đạt được những thành công ngay sau đó.
Tay trống Ringo Starr (The Beatles) ra album mới
Cựu thành viên nhóm nhạc huyền thoại The Beatles, tay trống Ringo Starr, vừa cho ra mắt album solo có tựa đề Postcards From Paradise.
Hai cựu thành viên nhóm nhạc huyền thoại The Beatles Ringo Starr (phải) và McCartney trên sân khấu tại Los Angeles (Mỹ) - Ảnh: Reuters
Reuters
hôm qua 1-4 đưa tin album phòng thu lần thứ 18 của tay trống cựu
trào Ringo Starr vừa ra mắt ngày 31-3 nhận được nhiều đánh giá tích
cực.
Album bao gồm 11 bài hát được Starr và một số bạn hữu của mình như Peter Frampton và Joe Walsh thực hiện.
“Dù
hiện nay nền công nghiệp thu âm không còn thịnh hành lắm, tôi vẫn muốn
cho ra đời những bản thu âm bởi vì tôi là người viết nhạc - Starr nói
- Tôi cùng viết và chơi với nhạc sĩ khác, bởi vì đó là điều mà tôi
làm”.
Suốt sự nghiệp âm nhạc 50
năm của mình, Starr chứng kiến sự phát triển của nền công nghiệp âm
nhạc và giờ đây người nghe nhạc có xu hướng thiên về nhạc số, với sự
thống lĩnh của các trang web nghe nhạc trực tuyến như iTunes của Apple,
trang nghe nhạc của Amazon, và mới đây là trang Tidal của nam rapper
jay-Z, chồng Beyonce ra mắt hồi đầu tuần này.
Trước
đây, ban nhạc The Beatles vốn nổi tiếng với việc "nói không với nhạc
số". Nhưng đến năm 2010, toàn bộ các album phát hành của nhóm nhạc này
đã được bày bán độc quyền trên iTunes.
Tuy nhiên, tay trống Ringo Starr vẫn chung thủy với việc phát hành các bài hát của mình dưới hình thức đĩa nhạc.
“Tôi
không hiểu gì về nhạc trực tuyến nữa. Tất cả những gì tôi nghe được là
bài hát của mình đạt 17 triệu lượt nghe, và họ chỉ trả cho tôi... 12
USD!”, Starr phàn nàn.
Postcards From Paradise
ra mắt vào thời điểm đáng nhớ khi hơn hai tuần nữa (vào ngày 18-4
tới), Ringo Starr trở thành thành viên cuối cùng của The Beatles được
vinh danh với tư cách một nghệ sĩ solo trên Đại lộ danh vọng Rock &
Roll, “thánh địa” vinh danh những tên tuổi có tầm ảnh hưởng trong nền
âm nhạc.
Chính một thành viên The Beatles - Paul McCartney - sẽ giới thiệu Ringo Starr trong sự kiện vinh danh sắp tới.
"Paul
đã gọi cho tôi. Tôi đã nói đồng ý. Một vài người bạn khác của tôi cũng
sẽ đến và biểu diễn vào ngày hôm ấy. Đó sẽ là một đêm tuyệt vời. Cuối
cùng tôi cũng có tên trên Đại lộ Rock & Roll rồi” - Starr vui vẻ
cho biết.
TTO - Công an Hà Nội cho rằng
cảnh sát hình sự huyện Đông Anh "dùng tay gạt trúng vào má nhà báo Quang
Thế và có hành vi giơ chân đá, mặc dù không trúng vào nhà báo Quang
Thế".
Nhiều người chứng kiến và ghi nhận lại hình ảnh nhà báo Quang Thế bị đánh trên cầu Nhật Tân ngày 23-9- Ảnh: M.C
Trước rất nhiều hình ảnh, video clip ghi lại hình ảnh phóng viên Quang Thế (báo Tuổi Trẻ)
bị đánh khi đang tác nghiệp trên cầu Nhật Tân, Công an Hà Nội giải
thích là do "cảnh sát đã gạt tay trúng vào má, đá nhưng không trúng."
Theo đại tá Nguyễn Duy Ngọc - phó giám đốc, thủ trưởng cơ quan CSĐT
Công an TP Hà Nội, công an Ngô Quang Hưng bị kỷ luật với hình thức khiển
trách.
Trong khi đó, Công an quận Tây Hồ gửi quyết định xử phạt vi phạm hành
chính đối với nhà báo Quang Thế với tổng số tiền 14.405.000 đồng.
Các nhà báo khác cũng bị ngăn cản
Trả lời các báo, ông Lê Xuân Trung - phó tổng biên tập báo Tuổi Trẻ
cho biết: “Chúng tôi đề nghị cơ quan Công an TP Hà Nội và Công an quận
Tây Hồ xem xét lại quyết định xử phạt hành chính với anh Quang Thế. Vì
anh Quang Thế chỉ để xe ở trên cầu và thực tế anh Quang Thế chưa xâm
nhập vào hiện trường".
Cụ thể, theo ông Trung: "Khi bắt đầu xâm nhập vào hiện trường thì anh
Quang Thế đã bị ngăn cản rồi còn đâu mà xâm nhập vào hiện trường được.
Như vậy, tại sao lại quy cho anh Quang Thế xâm nhập hiện trường? Không
chỉ có vậy, các nhà báo khác cũng bị ngăn cản khi tác nghiệp thì làm sao
xâm nhập vào hiện trường được?”.
Ngoài ra, ông Trung nhấn mạnh: “Đặc biệt, chúng tôi cũng đề nghị Công
an TP Hà Nội cân nhắc lại tình tiết nhà báo tác nghiệp thì quy vào cái
lỗi cản trở hoạt động, trong khi đó, công an ngăn cản hoạt động báo chí
chỉ bị khiển trách”.
Trả lời báo Tuổi Trẻ, ông Hồ Quang Lợi - phó chủ tịch thường
trực Hội Nhà báo Việt Nam, cho biết gần đây liên tục xảy ra các vụ việc
nhà báo bị cản trở khi đang tác nghiệp, hoạt động đúng quy định của
pháp luật. Thậm chí có những vụ hành hung, thu giữ, đập phá, hủy hoại
phương tiện tác nghiệp của nhà báo.
“Đây là những hành động không thể chấp nhận được, cần phải xử lý
nghiêm. Hội Nhà báo Việt Nam đã lên tiếng mạnh mẽ, yêu cầu các cơ quan
liên quan vào cuộc để điều tra xử lý, có những vụ có tính chất vi phạm
hình sự đã đưa ra xử lý theo quy định của pháp luật” - ông Lợi nói.
"Gạt tay trúng má, đá không trúng"
Trước đó, tối 29-9, đại tá Nguyễn Duy Ngọc - phó giám đốc, thủ trưởng
cơ quan CSĐT Công an TP Hà Nội, cho rằng: “Khi lực lượng công an đang
bảo vệ hiện trường, có cả lực lượng cảnh sát công khai, công an xã và
trinh sát hoá trang cùng với các đơn vị làm nghiệp vụ để tổ chức các
biện pháp theo chỉ đạo của cơ quan cảnh sát điều tra, có một số phóng
viên tới hiện trường để tác nghiệp. Lúc bấy giờ nhà báo cũng không xuất
trình được thẻ nhà báo, giấy giới thiệu cần thiết theo yêu cầu của những
người bảo vệ hiện trường”.
Ông Ngọc nói: “Trong quá trình làm nhiệm vụ, do giải thích, yêu cầu
không được, nên đồng chí Hưng và đồng chí Thuyên là cảnh sát hình sự của
công an huyện Đông Anh đã có yêu cầu và trong quá trình yêu cầu hai bên
có “xô xát”.
Ông Ngọc đưa ra thông tin rằng: “Đồng chí Hưng có dùng tay gạt trúng
vào má nhà báo Quang Thế và có hành vi giơ chân đá, mặc dù không trúng
vào nhà báo Quang Thế. Đồng chí Thuyên gạt tay vào một máy quay”.
Mời
bạn cùng xem lại những hình ảnh ghi nhận các sự việc diễn ra trên cầu
Nhật Tân ngày 23-9 do đồng nghiệp báo Thanh Niên cung cấp
Theo ông Ngọc, công an Ngô Quang Hưng bị kỷ luật với hình thức khiển trách.
Trong khi đó, Công an quận Tây Hồ thông báo, gửi quyết định xử phạt
vi phạm hành chính đối với nhà báo Quang Thế. Quyết định xử phạt vi phạm
hành chính nêu:
Vào khu vực cấm nơi tiến hành các hoạt động có nội dung thuộc phạm vi
bí mật nhà nước mà không được phép với mức phạt 2.000.000 đồng; chụp
ảnh tại khu vực cấm với mức phạt 2.000.000 đồng; có lời nói lăng mạ
người thi hành công vụ với mức phạt 2.500.000 đồng; lợi dụng tư cách nhà
báo, phóng viên can thiệp cản trở hoạt động đúng phát luật của tổ chức
cá nhân với mức phạt 7.500.000 đồng; đỗ xe mô tô trên cầu với mức phạt
350.000 đồng; không chấp hành hiệu lệnh của người điều khiển giao thông
mức phạt 55.000 đồng.
Tổng mức tiền phạt với các lỗi mà Công an quận Tây Hồ cho rằng nhà báo Quang Thế vi phạm là 14.405.000 đồng.
Điều 7. Cung cấp thông tin cho báo chí
Trong phạm vi quyền hạn, nhiệm vụ của mình, các tổ chức có quyền
và nghĩa vụ cung cấp thông tin cho báo chí, giúp cho báo chí thông tin
chính xác, kịp thời và chịu trách nhiệm trước pháp luật về nội dung
thông tin.
Đối với vụ án đang được điều tra hoặc chưa xét xử thì các cơ quan
tiến hành tố tụng có quyền không cung cấp thông tin cho báo chí, nhưng
báo chí có quyền thông tin theo các nguồn tài liệu của mình và chịu
trách nhiệm trước pháp luật về nội dung thông tin.
Báo chí có quyền và nghĩa vụ không tiết lộ tên người cung cấp
thông tin nếu có hại cho người đó, trừ trường hợp có yêu cầu của Viện
trưởng Viện kiểm sát nhân dân hoặc Chánh án Tòa án nhân dân cấp tỉnh và
tương đương trở lên cần thiết cho việc điều tra, xét xử tội phạm nghiêm
trọng.
(Trích Luật Báo chí sửa đổi 1999 đang có hiệu lực thi hành)
T.N
Tạm đình chỉ Thiếu úy công an túm tóc, kéo lê người bán hàng rong
Công an túm tóc, kéo lê người phụ nữ bán hàng rong
Chiều 30/9, Đại tá Nguyễn Sỹ Quang, Trưởng phòng Tham mưu kiêm người
phát ngôn Công an TPHCM, cho biết, Ban Giám đốc Công an TP đã chỉ đạo
Công an quận 3 tạm đình chỉ công tác Thiếu úy Bùi Xuân Hải (công tác tại
Công an phường 6, quận 3) để xác minh, kiểm tra vì liên quan đến vụ xô
xát với chị Nguyễn Thị Thu T. (ngụ quận Bình Thạnh) là người bán hàng
rong ở khu vực hồ Con Rùa.
"Bước đầu xác minh, Thiếu úy Hải đã có vi phạm thực hiện không đúng qui trình, tác phong công tác", Đại tá Quang cho hay.
Thiếu úy Bùi Xuân Hải đã bị tạm đình chỉ công tác.
Trước đó như Dân trí đã đưa tin, tối 29/9, một đoạn clip ghi lại cảnh
giằng co, xô xát giữa một người mặc trang phục công an và một phụ nữ ở
khu vực hồ Con Rùa (phường 6, quận 3, TPHCM) gây xôn xao dư luận.
Theo diễn biến trong đoạn clip thể hiện, người đàn ông mặc sắc phục
công an có hành vi túm tóc, kéo lê một người phụ nữ trên đường.
Rất nhiều người dân bức xúc trước hành động của người công an. Sau
khi sự việc xảy ra, Công an TPHCM đã yêu cầu Công an quận 3 báo cáo vụ
việc.
Hình ảnh Thiếu úy Hải nắm tóc, kéo lê chị T. trên đường.
TQĐT
- Qua các phương tiện thông tin đại chúng, chúng ta thấy có không ít
những câu chuyện về cá nhân mắc bệnh lạm dụng quyền lực khi thi hành
công vụ nên đã làm tổn hại đến quyền lợi nhân dân, làm xói mòn lòng tin
của nhân dân với Đảng, chính quyền.
Mới
đây nhất là vụ công an huyện Đông Anh, Hà Nội hành hung phóng viên báo
Tuổi Trẻ trên cầu Nhật Tân, vụ công an xã ở Đắc Lắc đập phá máy ảnh,
đuổi phóng viên trong một vụ cưỡng chế. Xa hơn là các vụ chủ quán cà phê
xin chào, vụ án điện thoại cùi bắp ở thành phố Hồ Chí Minh, chuyện
cưỡng chế đầm tôm ở Tiên Lãng, Hải Phòng, các vụ oan sai của ông Huỳnh
Văn Nén ở Bình Thuận, ông Nguyễn Thanh Chấn ở Bắc Giang, ông Trần Văn
Thêm ở Bắc Ninh...
Những dẫn chứng trên cho thấy đã có không ít cán bộ không đủ tâm và
tài, lợi dụng quyền hạn, vị trí của mình để làm sai, nhằm phục vụ ý đồ
cá nhân nào đó.
Lịch sử nước ta cho thấy, hầu hết các triều đại phong kiến Việt Nam
bị sụp đổ đều vì tha hóa quyền lực. Triều đại sau được dân chúng ủng hộ
lên thay, rồi cũng tha hóa tương tự, lặp lại như cũ. Ngay cả những triều
đại đã một thời rất huy hoàng, có công lao to lớn với lịch sử dân tộc
nhưng sau đó cũng tha hóa và sụp đổ như nhà Lý, nhà Trần, Hậu Lê và Tây
Sơn.
Sinh thời, Bác Hồ đã chỉ rõ: Quyền lực có tính hai mặt. Quyền lực nếu
được sử dụng đúng đắn sẽ có sức mạnh to lớn để cải tạo xã hội cũ, xây
dựng xã hội mới. Ngược lại, nếu bị thoái hóa, biến chất thì quyền lực sẽ
có tác hại ghê gớm, thậm chí có thể làm sụp đổ cả chế độ xã hội.
Đảng ta cũng đã nhận thức và nhiều lần khẳng định trong các nghị
quyết rằng quyền lực thuộc về nhân dân. Tuy nhiên, vẫn có những đảng
viên khi chưa có quyền lực thì tốt, nhưng sau khi đã có quyền lực trong
tay thì dần dần trở nên hư hỏng, thành người xấu, bị tha hóa bởi quyền
lực.
Chính vì vậy, nhân dân mong muốn mỗi cán bộ, đảng viên cần luôn tu
dưỡng đạo đức cách mạng, hết lòng hết sức phục vụ nhân dân. Mặt khác, tổ
chức đảng các cấp cũng cần chú trọng việc giáo dục cán bộ, đảng viên,
thường xuyên giám sát để trị bệnh lạm dụng quyền lực, bảo đảm cho quyền
lực luôn được sử dụng đúng mục đích, không bị lợi dụng, lạm quyền.
Ngọc Linh
Kiểm soát quyền lực: "Nhiều việc bị lấy cớ là 'nhạy cảm' để không minh bạch thông tin"
Ở Việt Nam còn rất nhiều việc chưa được minh bạch, kể cả việc nhỏ và
việc lớn, kể cả những chủ trương, quyết định và những vụ việc tiêu cực,
tham nhũng, sai lầm. Nhiều việc được cho là “nhạy cảm” để lấy cớ đó
không minh bạch thông tin.
Trong phần 1, tôi đã nói về lý do phải kiểm soát quyền lực. Trong
phần 2 này, tôi xin góp bàn về quyền lực cần được kiểm soát như thế
nào, bằng cách nào?
Ông Vũ Ngọc Hoàng. Ảnh: Nhật Minh/ Vnexpress
Trước tiên phải thấm nhuần sâu sắc quan điểm quyền lực tối cao thuộc
về nhân dân. Lời ấy không phải là hô khẩu hiệu, mà phải được thấm sâu
trong hệ thống chính trị và trong cộng đồng nhân dân. Mọi người phải ý
thức rõ ràng và đầy đủ về quan điểm ấy, thường xuyên thể hiện bằng hành
động thực tế.
Bảo đảm việc lập hiến là của toàn dân (thông qua cử tri toàn quốc),
nhân dân phải trực tiếp quyết định những vấn đề cơ bản của Hiến pháp
(chứ không phải là nhân dân góp ý để Quốc hội xem xét). Phải trưng cầu
dân ý đối với những vấn đề quan trọng của đất nước. Tiến tới Chủ tịch
nước phải do nhân dân trực tiếp bầu (chứ không phải Quốc hội). Kiểm soát bằng chính quyền lực Nhà nước
Tiếp theo, quyền lực phải được kiểm soát bằng chính quyền lực Nhà
nước, quy định trong Hiến pháp và các luật liên quan về cơ cấu và chức
năng, nhiệm vụ của bộ máy nhà nước, trong đó có sự phân quyền giữa ba
nhánh lập pháp, hành pháp và tư pháp, các nhánh ấy độc lập tương đối với
nhau, giám sát chéo và điều chỉnh lẫn nhau, nhằm hạn chế sai lầm, hoặc
khi có sai lầm thì được phát hiện và điều chỉnh, khắc phục sớm nhất.
Nói chung, các nhà nước phong kiến chưa giải quyết được việc kiểm
soát quyền lực, mặc dù có lúc đã có một số quy định tiến bộ, manh nha
của kiểm soát quyền lực. Luật lệ của triều đình có những quy định cấm
các quan không được làm.
Một số triều đại đã từng có các quan ngự sử ghi chép trung thực,
khách quan mọi việc liên quan đến các quyết định và ứng xử của nhà vua,
của triều đình để lịch sử đánh giá, phán xét công, tội. Vua cũng không
được kiểm duyệt các ghi chép này. Có các gián quan để can gián vua không
làm việc sai; có trống để thần dân kêu oan; có “quan tòa” liêm chính để
phán xử đúng sai…
Tuy nhiên, về cơ bản vẫn chưa giải quyết được vấn đề kiểm soát quyền
lực. Nguyên nhân là do quyền lực tập trung vào tay vua và hoàng tộc, vua
bảo chết thì phải chết, ý vua là ý trời, ý vua là pháp luật, còn nhân
dân chỉ là đối tượng bị cai trị, không có quyền tự do, kể cả quyền sống,
trái ý vua thì tùy theo mức độ và sự nóng giận của vua mà bị trị tội,
kể cả tru di tam tộc.
Thời kỳ đầu của chế độ tư bản cũng vậy, quyền lực tập trung vào tay
những người giàu có và cũng không được kiểm soát. Khi chế độ tư bản phát
triển đến một mức độ nhất định, đáng kể, có những bước tiến quan trọng
về dân chủ xã hội, cộng với sự phát triển của các hệ tư tưởng, nhất là
lĩnh vực triết học, làm thay đổi nhận thức và tư duy chính trị, thì
quyền lực mới được kiểm soát đáng kể, và ngày nay vẫn đang phải tiếp tục
hoàn thiện.
Phương pháp tiếp cận của nước ta lâu nay đối với vấn đề này chưa phải
đã tốt, quyền lực nhìn chung chưa được kiểm soát chặt chẽ, thậm chí
không ít trường hợp hầu như không có kiểm soát, và trên thực tế, việc
lạm dụng quyền lực đã rất nhiều. Chính nó đã tạo nên sự tha hóa đến độ
rất phức tạp.
Gần đây Tổng Bí thư nói nhiều lần về việc kiểm soát quyền lực. Chúng
ta có thể không dùng cụm từ “Tam quyền phân lập”, không tiếp thu theo
kiểu bê nguyên, rập khuôn máy móc mô hình này của các nước phương Tây,
vì mỗi quốc gia có đặc điểm văn hóa và ở giai đoạn phát triển khác nhau.
Nhưng riêng về vấn đề kiểm soát quyền lực trong đó thì rất nên nghiên
cứu một cách thật nghiêm túc.
Đồng thời với việc phân quyền một cách khoa học giữa ba nhánh nói
trên, còn có sự phân công và kiểm soát lẫn nhau giữa các bộ phận trong
cùng một nhánh, nhất là hành pháp và tư pháp. Thật sự tạo điều kiện để nhân dân hạnh phúc
Tiếp theo, kiểm soát quyền lực thông qua việc thực thi rộng rãi quyền
dân chủ; kể cả hình thức dân chủ trực tiếp, dân chủ đại diện và dân chủ
tham dự; thông qua chế độ tranh cử, đề bạt và miễn nhiệm cán bộ; minh
bạch thông tin và trách nhiệm giải trình của các tổ chức và cá nhân được
giao quyền lực; sự giám sát của công luận, của nhân dân; tự do tư tưởng
và tự do ngôn luận để thể hiện chính kiến của những con người tham gia
làm chủ đất nước.
Trong đó, cần phát huy tốt vai trò của xã hội dân sự lành mạnh. Ở
đây, cần hiểu cho đúng xã hội dân sự với tư cách là các tổ chức và phong
trào lành mạnh, hợp pháp, do nhân dân tự giác và tự nguyện lập ra. Nó
không phải là một hình thái kinh tế - xã hội nào mà là một bộ phận hợp
thành của xã hội hiện tại; không phải là tổ chức của nhà nước mà ngân
sách phải cấp kinh phí và cũng không phải là đơn vị kinh tế hoạt động vì
mục đích lợi nhuận.
Các tổ chức này ra đời và tồn tại nhằm bảo vệ lợi ích chính đáng của
nhân dân, tham gia xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, xây dựng xã hội; nó là
phương thức rất quan trọng để thực thi quyền dân chủ của nhân dân. Nó đã
từng tồn tại và đang tồn tại trong xã hội Việt Nam truyền thống trước
đây và trong xã hội Việt Nam hiện tại, tất nhiên là chưa hoàn chỉnh,
chưa hiện đại.
Nhân dân có quyền chất vấn, yêu cầu cơ quan nhà nước phải giải trình;
có quyền phản đối những việc làm mà nhân dân cho là sai trái; có quyền
yêu cầu cán bộ từ chức hoặc bị cách chức… Các cơ quan nhà nước phải có
trách nhiệm lắng nghe, điều tra xác minh, tiếp thu, trả lời, giải trình,
không được ngăn cản cấm đoán nhân dân thể hiện chính kiến một cách ôn
hòa.
Phải khuyến khích công luận lên tiếng phê phán, phản đối những việc
sai trái (kể cả của lãnh đạo) để tăng sức đề kháng của cơ thể xã hội. Ở
đâu và khi nào mà công luận bị hạn chế, ngăn cản thì ở đó và lúc ấy cơ
thể xã hội đang giảm sức đề kháng (đến một lúc bệnh nặng dần, trở thành
liệt kháng - đó chính là căn bệnh HIV chết người).
Trong một xã hội tiến bộ, việc minh bạch thông tin có vị trí rất quan
trọng, mọi người dân đều có quyền tiếp cận thông tin, không ai được
bưng bít thông tin, giống như “ánh sáng ban ngày” thay cho “đêm tối”, để
cái xấu, cái ác không còn nơi ẩn nấp, phải lộ rõ nguyên hình. Lâu nay ở
Việt Nam ta còn rất nhiều việc chưa được minh bạch, kể cả việc nhỏ và
việc lớn, kể cả những chủ trương, quyết định và những vụ việc tiêu cực,
tham nhũng, sai lầm.
Chính sự không minh bạch này đã làm cho nhân dân nghi ngờ, mất lòng
tin. Nghi ngờ dung túng, bao che, cùng “lợi ích nhóm”. Nhiều việc được
cho là “nhạy cảm” để lấy cớ đó mà không minh bạch thông tin. Chính việc
không minh bạch ấy đã làm hạn chế hiệu quả của cuộc chiến chống tham
nhũng và “lợi ích nhóm”, nếu như không muốn nói rằng nó cản trở các công
việc ấy.
Một nhà nước của dân, cớ sao không báo cáo đầy đủ cho nhân dân biết?
Nếu lãnh đạo không có ai dính dáng gì tiêu cực trong đó thì tại sao lại
sợ minh bạch? Muốn minh bạch thông tin thì lãnh đạo Đảng và Nhà nước
phải mở rộng hành lang hơn nữa cho tự do ngôn luận và báo chí, còn bản
thân báo chí cũng phải dũng cảm, bản lĩnh và nâng cao đạo đức nghề
nghiệp, nhà báo dám dấn thân cho lẽ phải và không để bị mua chuộc.
Cũng có ý kiến lo ngại rằng, khi minh bạch thông tin về các vụ việc
thì nhân dân sẽ mất lòng tin hơn nữa. Tôi không nghĩ như vậy? Không minh
bạch mới làm mất lòng tin. Ai cũng có quyền nghi ngờ cả. Và người lãnh
đạo tốt cũng mang tiếng lây. Không dám minh bạch vì sợ mất lòng tin thì
đó là thứ lòng tin bị đánh lừa, lòng tin nhầm lẫn.
Văn học nghệ thuật cũng cần phải tích cực tham gia “trừ gian” để góp
phần “tải đạo” theo các giá trị nhân bản và phương pháp nghệ thuật phù
hợp. Để thực thi dân chủ, việc đầu tiên là thật sự tạo điều kiện cho
nhân dân được mở miệng. Đó là cách nói mộc mạc dễ hiểu nhưng là chân lý
của Hồ Chí Minh.
Nhà nước rất cần nghiên cứu chỉnh sửa các điều luật về tội “Tuyên
truyền chống nhà nước” để cho nhân dân với tư cách là “ông chủ” được tự
do phê bình đối với bộ máy và cán bộ phục vụ nhân dân, không để cho “đầy
tớ” lợi dụng những quy định chưa chặt chẽ mà quy chụp, tống giam “ông
chủ”, làm thay đổi bản chất của nhà nước nhân dân. Tất nhiên đồng thời
phải chống loạn ngôn, chống vu cáo và xúc phạm các cá nhân và tổ chức,
vi phạm tự do của người khác, kể cả nhân dân và người lãnh đạo.
Còn rất nhiều việc chưa được minh
bạch, kể cả những chủ trương, quyết định và những vụ việc tiêu cực, tham
nhũng, sai lầm. Ảnh minh họa
Lãnh đạo chủ chốt phải qua tranh cử
Công tác cán bộ lâu nay, bên cạnh những mặt làm được, nhìn chung
trong hệ thống chính trị chưa tuyển chọn và sử dụng được nhân tài. Lịch
sử nước ta đã nhiều lần lặp đi lặp lại như vậy.
Trong chiến tranh, với sức mạnh thiêng liêng của hồn nước, nhân tài
tụ về dưới cờ khởi nghĩa để chiến đấu vì mẹ hiền Tổ quốc. Đến khi hòa
bình thì nhân tài, trung thần thưa vắng dần, còn nịnh thần thì chui vào
ngày càng nhiều trong triều chính, dẫn đến tha hóa quyền lực và sụp đổ.
Cách làm công tác cán bộ chủ yếu là sắp đặt theo ý chí và cách tư duy
còn nhiều chủ quan của người lãnh đạo. Không ít trường hợp sắp xếp cán
bộ theo quan hệ, hậu duệ, “lợi ích nhóm”; bị đồng tiền chi phối, thậm
chí đồng tiền đã quyết định trong nhiều trường hợp; đề bạt con cháu, đồ
đệ và những người ăn cánh.
Từ xưa tới nay, chế độ và triều đại nào cũng vậy, nạn mua bán chức
quan là một trong các biểu hiện tha hóa quyền lực nguy hại nhất. Ở Việt
Nam, nhiều năm rồi, cụm từ “buôn quan”, “buôn vua” đã xuất hiện, tồn tại
và lan truyền. Ngôn ngữ không ngẫu nhiên mà có. Nó ra đời để phản ánh
một thực trạng trong đời sống chính trị - xã hội.
Đến nay nạn chạy chức, chạy quyền đã trở nên khá phổ biến, có những
trường hợp cứ như là đương nhiên, rất đáng lo ngại, kể cả ở những lĩnh
vực hệ trọng. Công tác cán bộ chưa có được một cơ chế khoa học để tuyển
chọn và sử dụng được nhân tài, tư tưởng phong kiến còn ảnh hưởng nặng nề
và những năm gần đây lại cộng với mặt trái của cơ chế thị trường và sự
tha hóa quyền lực.
Cần đổi mới mạnh mẽ và căn bản công tác cán bộ theo hướng cán bộ lãnh
đạo chủ chốt phải qua tranh cử trong môi trường thật sự tôn trọng ứng
cử tự do và đề cử của các tổ chức chính trị - xã hội; chọn cán bộ chuyên
môn phải qua thi tuyển, thực chất và nghiêm túc, khách quan, vừa mở
rộng dân chủ, vừa tăng trách nhiệm của người đứng đầu trong công tác cán
bộ.
Đó cũng là cách để nhân dân và đông đảo cán bộ tham gia giám sát
quyền lực trong việc giao quyền lực cho cán bộ. Nâng cao chất lượng của
đại biểu Quốc hội và hội đồng nhân dân các cấp lựa chọn những người có
năng lực và bản lĩnh làm đại biểu chân chính và xứng đáng của nhân dân,
dám nói tiếng nói trung trực đấu tranh bảo vệ lợi ích của nhân dân.
Khi các đại biểu Quốc hội và HĐND các cấp đã được nhân dân bầu chọn
thì phải toàn tâm toàn ý, một lòng một dạ phục vụ nhân dân, lắng nghe
nhân dân, nói tiếng nói của nhân dân, biểu quyết vì nhân dân. Tiến tới
công khai cho nhân dân biết các đại biểu ấy biểu quyết thế nào đối với
những công việc mà nhân dân bức xúc quan tâm, để giám sát sự trung thành
với dân. Tổ chức Đảng phải làm nòng cốt kiểm soát quyền lực
Nếu các đại biểu ấy là đảng viên thì càng phải gương mẫu thức hiện ý
dân, coi lòng dân là sơ sở quan trọng nhất để hành động - đó là nguyên
tắc cao nhất. Tổ chức Đảng đã giao cho đảng viên nhiệm vụ làm đại biểu
chân chính của nhân dân, đảng viên cứ thế mà hành động; tổ chức Đảng
không cầm tay chỉ việc, không yêu cầu đảng viên phải biểu quyết và phát
ngôn cụ thể theo ý kiến cấp ủy.
Trung thành với nguyện vọng của dân, nói tiếng nói của dân - đó chính
là nhân cách và ý thức đảng viên chân chính. Đảng vì nhân dân mà hành
động chứ không vì cái gì khác, không để cho “nhóm lợi ích” chi phối và
thao túng.
Sự lãnh đạo của các cấp ủy Đảng lâu nay không ít trường hợp đã sử
dụng biện pháp hành chính và quyền lực, thậm chí đã trở thành cơ quan
quyền lực cao nhất trên thực chất, và cũng chưa có cơ chế kiểm soát
quyền lực.
Với cách này, nếu kéo dài thì tổ chức Đảng sẽ bị quyền lực làm tha
hóa, vừa hỏng công việc lãnh đạo đất nước, vừa hỏng bản thân tổ chức
Đảng. Cần đổi mới một cách căn bản nội dung và phương thức lãnh đạo của
Đảng theo hướng Đảng không làm thay, không chồng chéo với công việc Nhà
nước, nhất là việc sử dụng quyền lực, mà chuyển mạnh sang lãnh đạo chủ
yếu bằng các giá trị văn hóa, từ chủ trương hợp lòng dân đến noi gương
và thuyết phục, không áp đặt một chiều bằng biện pháp tổ chức, hành
chính và quyền lực.
Đảng phải đại diện chân chính và xứng đáng nhất cho ngọn cờ dân chủ;
phát hiện và chọn lựa cho được các hiền tài để giới thiệu với nhân dân.
Đó cũng là cách làm truyền thống mà trước đây, trong điều kiện chưa cầm
quyền, Đảng đã từng sử dụng để trở thành một Đảng lãnh đạo của nhân dân.
Bản thân trong tổ chức của Đảng cũng cần phải có cơ quan do đại hội
cử ra để giám sát cán bộ lãnh đạo về nhân cách và việc sử dụng quyền
lực. Tổ chức Đảng không đứng lệch về phía quyền lực và sử dụng quyền lực
nhà nước, mà nghiêng về phía nhân dân, tập trung lãnh đạo và làm nòng
cốt trong kiểm soát quyền lực, thực hành dân chủ rộng rãi và phát huy
vai trò các tổ chức của xã hội dân sự lành mạnh để tham gia xây dựng,
bảo đảm cho nhà nước thật sự là nhà nước của nhân dân - là mục tiêu xây
dựng nhà nước mà Đảng nói lâu nay.
Tuần Việt Nam giới thiệu Phần 2 bài viết mới nhất của Tiến sĩ Vũ
Ngọc Hoàng, nguyên Phó trưởng ban Tuyên giáo Trung ương, xung quanh một
vấn đề mà ông luôn trăn trở - quyền lực và kiểm soát quyền lực. Xem lại Phần 1: “Có những người bán rẻ Tổ quốc vì quyền lợi cá nhân”
Sự thật "đáng sợ" về món bánh tráng trộn bạn nhất định phải biết
Bánh
tráng trộn món ăn hè phố đang được các bạn trẻ ưu chuộng, thích thú với
những nguyên liệu gần gũi được pha trộn lại với nhau thành món ăn ngon
miệng bắt mắt.
Tuy nhiên, món ăn chứa những thực
phẩm như trứng cút luộc, bánh tráng cắt sợi, bò khô, mực khô, sốt me,
rau răm,…được sơ chế, trộn lẫn lại với nhau này có chứa chất độc hại gì
không?
Đây là điều
hầu như không mấy ai quan tâm đến nhưng nó lại khiến chúng ta phải suy
ngẫm khi biết được những sự thật về chúng thực sự là như thế nào.
Những ẩn họa đằng sau món bánh tráng trộn ngon miệng hè phố Bánh tráng ẩm mốc
Việc sử dụng bánh tráng làm nguyên liệu chúng cho món bánh tráng trộn hè phố hầu hết không được kiểm định.
Cũng
như việc sơ chế khi trước khi ăn đã đánh lừa thị giác, vị giác nên hầu
hết chúng ta không thể nhận ra đâu là bánh tráng chất lượng, đâu là bánh
tráng bị quá hạn, ẩm mốc.
Vì lợi nhuận người bán có thể sử dụng
những nguyên liệu không đảm bảo chất lượng để làm bánh tráng trộn với
giá rẻ, thu hút khách.
Việc bánh tráng trộn được làm từ nilon, dễ đốt cháy, khét lẹt,… mà Một Thế Giới đã đưa tin hiện chưa được xác thực.
Tuy
nhiên, các loại bánh tráng không rõ nguồn gốc, xuất xứ, chất lượng có
bị trà trộn vào để làm bánh tráng trộn hay không cũng không ai đảm bảo
được điều đó.
Chưa kể đến việc bày bán ở vỉa hè, góc chợ mất vệ
sinh khi không được che đậy cẩn thận và khâu chế biến, nhào trộn không
đảm bảo an toàn vệ sinh thực phẩm có thể gây ảnh hưởng đến hệ tiêu hóa
và sức khỏe của bạn.
Mực khô, bò khô giả
Các
loại cá mực khô, bò khô giả bày bán tràn lan trên thì trường với giá
rất rẻ lại được xé sẵn, đóng sẵn vào túi nilon hay thùng giấy rất gọn
nhẹ.
Mực
khô giả có thể được làm từ bã sắn, nhựa cao su dẻo được xé sẵn khi đốt
lên rất dễ cháy và mùi khét lẹt, đặc biệt khi ngâm vào nước mực sẽ bị
đổi màu trắng bệch, có thể kéo dài ra theo sức đàn hồi của cao su. Bò khô giả có thể được làm bằng lõi sắn có tẩm gia vị và phẩm màu khiến mắt thường thậm chí ăn vào vẫn không thể phát hiện được. Hơn
nữa số lượng thịt bò ôi thiu, tái chế từ nguồn thịt bẩn, không xuất xứ,
nguồn gốc cũng không ngoại lệ. Do đó, mới có những giá thành "hạt dẻ"
cho món bánh tráng trộn có những nguyên liệu ngon miệng đến vậy. Các loại sốt me, sa tế trộn từ dầu thải
Các loại sốt mẹ, sa tế sẽ tạo nên độ ngon, vị hấp dẫn cho món bánh tráng trộn.
Tuy
nhiên, hầu hết những chủ hàng đều để tiết kiệm chi phí đều tự tay làm
nên những loại sốt này bằng cách tái chế dầu ăn thải không rõ nguồn gốc
trộn chung với ớt khô xay, cho vào lọ sẽ thành món sa tế thơm cay nức
mũi.
Món sốt me cũng ra đời theo cách tương tư này. Chúng đều
được đựng trong các chia lo lớn nhỏ khác nhau không nhãn mác hay dùng từ
các chai lo tái chế lại đã cũ mèm của các hãng sốt me hat sa tế được
dùng từ rất lâu. Túi đựng từ nhựa tái chế độc hại
Không có ai đảm bảo với chúng ta rằng những bọc nilon dùng để đựng món bánh tráng trộn đảm bảo chất lượng.
Đương
nhiên những chủ "quán" ăn vỉa hè sẽ luôn luôn chọn những nguyên liệu
giá thành rẻ nhất để thu lợi nhuận, hạ giá thành sản phẩm để hút khách
chứ không hề để ý đến chất lượng của những túi nilon này ra sao. Do
đó một lượng lớn những loại túi đứng bánh tráng trộn đều không đảm bảo
chất lượng, được bán rong ngoài đường với giá thành rẻ, không rõ xuất
xứ, nguồn gốc. Loại túi nilon được làm từ nhựa PVC (pholy vinyl clorua) cùng với các chất phụ gia giúp nó mềm, dẻo, dai lại vô cùng độc hại. Chưa
kể đến các phẩm màu, kim loại nặng,…ở những túi nilon này có thể nhiễm
sang thực phẩm trong quá trình sử dụng ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức
khỏe của bạn. Chế biến mất vệ sinh
Vật
liệu sử dụng có thể là chậu nhựa, xông nồi, túi nilon,… người bán có
thể sử dụng găng tay chế biến thực phẩm nhiều lần, thậm chí là để tay
không nhào trộn vào món bánh tráng trộn này để tạo ra món ngon ngũ vị.
Bên cạnh đó là rau răm, xoài xanh, trứng cút, không biết đã được sơ chế, từ bao giờ và nguồn gốc ra sao cũng không thể đảm bảo.
Và quá trình bảo quản có bị ruồi muỗi, chuột hay gián "chấm miệng" hay không cũng chỉ có chủ "quán" mới biết được.
Cần
hạn chế những món ăn vỉa hè và nên ăn ở những quán ăn có uy tín, chất
lượng. Đây cũng là món ăn dễ làm do đó, bạn có thể tự tay chế biến tại
nhà để đảm bảo an toàn thực phẩm và sức khỏe của bạn.
VietBao.vn (Theo_Alobacsi )
Cận cảnh bẩn kinh hoàng chế biến thức ăn ở các quán cơm
Thứ tư, 17/09/2014 09:07 GMT+7
Thực phẩm không rõ nguồn gốc, bẩn thỉu, nhiễm chất độc hại, hôi thối… có lẽ đã quá quen thuộc với người Việt Nam.
Dạo qua các khu vực tập trung
nhiều trường đại học và kí túc xá sinh viên như đại học Bách Khoa, khu
vực đại học Mỏ địa chất, Giao thông vận tải, Đại học Quốc Gia, Học viện
tài chính, ký túc xá Mễ Trì… và nhiều quán ăn khác. Chỉ với mức giá bình
quân từ 15.000 – 30.000 đồng/suất, những quán ăn này thu hút lượng rất
lớn sinh viên, người lao động và dân văn phòng. Điều dễ dàng nhận thấy ở
các quán ăn này là cảnh “khuất mắt trông coi”, người ăn chỉ quan tâm
lấy no, ngon, rẻ hoặc qua bữa mà không hề biết tới chất lượng vệ sinh
thực phẩm, nguồn gốc chế biến món ăn và những hệ lụy lâu dài của “tín
đồ” thực phẩm bẩn mang lại.
Vào
vai một nhân viên quán cơm bình dân gần khu vực đại học Mỏ, học viện Tài
Chính và Đại học Tài nguyên môi trường, phóng viên có cơ hội chứng kiến
và ghi lại những hình ảnh về quy trình chế biến món ăn bẩn kinh hoàng
gây nguy hại không ít tới sức khỏe của những “tín đồ” ngày nào cũng phải
ăn mà không có sự lựa chọn nào khác.
“Trung tâm tiêu thụ thực phẩm ôi thiu, không rõ nguồn gốc”
Hầu
hết thực phẩm ở các quán ăn từ cơm bình dân, tới bún phở đều được nhập
nguyên liệu từ các chợ đầu mối, chủ quán ăn sẽ tự đi lấy hoặc các đầu
mối giao tận nhà. Các nguồn nguyên liệu chế biến đều có nguồn gốc không
rõ ràng và nhiều loại vô cùng ôi thiu, bẩn thỉu.
Dưa muối ngay trong các thùng sơn, không che đậy, vứt đầy dưới đất, ruồi bọ bu kín
Loại
dầu ăn đen kịt này được chủ quán ăn tiếc rẻ sau rất nhiều lần rán vẫn
tiếp tục lọc và được chế biến các món xào. Nếu sử dụng loại dầu chiên đi
chiên lại này lâu dài sẽ dẫn tới nguy cơ ung thư rất cao.
Hàng
đống thịt, mỡ ế hàng được chở tới đổ cho các quán ăn khoảng 2 giờ
chiều. Những loại thịt được chủ quán xếp loại "còn ngon" sẽ được chế
biến thành các món thịt luộc, quay. Còn những loại đã chảy nước, bèo
nhèo thêm đủ loại gia vị "phù phép" thành chả lá lốt, nem rán, thịt cuộn
thơm phức mà người ăn dù tinh đến mấy cũng không pháp hiện ra nổi.
Những can dầu 20-30 lít không rõ nguồn gốc, xuất xứ được nhập với giá rẻ bèo chỉ khoảng 450.000-500.000 đồng/can 20 lít
Kinh hoàng quy trình chế biến vô cùng bẩn thỉu
Thức
ăn sau khi chế biến đều đổ vào những chiếc chậu nhựa, đĩa nhựa được
chùi qua bằng mớ bùi nhùi cáu bẩn, đen xì. Dầu ăn đen kịt được rán đi
rán lại rất nhiều lần khét lẹt vẫn được tiếp tục tái sử dụng cho các
món xào. Các đồ dùng nấu nướng như xoong, nồi, chảo..., mỗi bữa làm hàng
xong chẳng ai buồn cọ rửa chỉ tráng qua với nước, bữa sau lại dùng tiếp
nên cáu bẩn kết thành lớp dày cộm. Những chiếc cốc uống bia, nước ngọt
cả tháng không được rửa một lần, sau khi khách dùng chỉ được tráng qua
bằng một xô nước “huyền thoại”.
Nơi chế biến món ăn cạnh chuồng nuôi gà “tăng gia” của chủ quán
Nơi nấu ăn cạnh cống nước thải
Dao, thớt hết đập hành tỏi, thái thịt sống rồi đến thái thịt chín bày món ăn cho khách mà không cần rửa ráy.
Chỗ phơi bát đũa cạnh ngay đống than đun nấu
Hàng đống bát đũa của cả buổi bán chỉ được nhân viên quán rửa qua loa, một chậu chuyên để rửa, một chậu để tráng qua lại.
Những
chậu nước đen cáu bẩn vẫn tiếp tục được sử dụng để rửa rau "Cháu rửa ít
nước thôi, nước phải bơm mất tiền"chủ quán nói. 2 chiếc chậu luôn phiên
nhau lúc rửa bát, rửa rau, lúc lại thịt cá, lòng mề rồi tiếp tục đổ
nước vào ngâm rau sống.
Xoong, chảo cáu bẩn hiếm khi được rửa ráy
Nơi bán hàng vô cùng nhếch nhác, bẩn tưởi
Nhân viên quán cởi trần, tay không chế biến thức ăn sau đó đặt trực tiếp dưới nền đất cáu bẩn.
Sau quy trình chế biến này là những món ăn đầy hấp dẫn mà các thượng đế ngày nào cũng bị đầu độc
Với
mức phạt vi phạm hành chính từ 300.000-500.000 đồng thì không đủ sức
răn đe với những chủ quán ăn vô lương tâm coi thường tính mạng và sức
khỏe của người tiêu dùng. Chính người Việt đang tự đầu độc cả một thế
hệ tương lai chỉ vì lợi ích cá nhân.
Kỳ 1: Ký ức đau thương về cuộc tập kích bất ngờ của tập đoàn ác thú Pol Pot
Mỗi lần trở lại vùng đất biên giới tây nam, nhất là vùng Ba Chúc của
An Giang hay Xa Mát, Lò Gò, Ta Nốt, Tân Lập (huyện Tân Biên, Tây Ninh),
với những người còn sống sót, không ai không khỏi ám ảnh với những kỷ
niệm hãi hùng, bi ai và cả những cảm xúc mãnh liệt, căm thù, không thể
quên đối với những hành động dã man, thú tính của tập đoàn diệt chủng
Pol Pot.
Vụ thảm sát Ba Chúc gây rúng động cả thế giới loài người. Giờ ở Ba
Chúc, đã có cả một khu tưởng niệm khang trang, khu trưng bày xương cốt
của đồng bào, rồi nhiều vật chứng, chứng tích tội ác Pol Pot cũng được
trưng bày, cho thế hệ sau thấy được sự mất mát, đau thương của thế hệ
trước, là cái giá cho những ngày bình yên này.
Nhưng, mảnh đất Tân Lập (Tân Biên, Tây Ninh), không có gì khác ngoài
một tấm bia chứng tích và mấy ngôi mộ. Không hình ảnh, không hiện vật. Ở
đó, 38 năm trước, một vụ thảm sát kinh hoàng không kém cũng đã diễn ra,
mà như một cựu binh đã kể lại: “Gần như toàn bộ dân cư ấp Tân Thành,
chỉ một vài người sống sót. Và vì ám ảnh bởi nạn diệt chủng nên sau khi
sơ tán, lúc bình yên đã trở lại, nhiều người vẫn không dám về. Mấy năm
sau, mảnh đất Tân Lập vẫn còn hoang lạnh, tro tàn”.
Một trong những bức ảnh tố cáo tội ác diệt chủng của quân Pol Pot
Đó là vụ thảm sát đêm 24, rạng sáng ngày 25/9/1977. Chỉ trong vòng 3
tiếng đồng hồ, lũ ác thú đã cướp đi sinh mạng của hơn 592 người dân vô
tội.
“Đau lắm! chúng nó đốt nhà, cướp bóc, hãm hiếp, chặt đầu, mổ bụng,
chém giết hàng loạt. Trước khi bị đánh đuổi, chúng còn gài mìn, hoặc lấy
lựu đạn mỏ vịt rút chốt sẵn và lấy những xác người nằm đè lên. Khi
người sống lấy xác, nhấc thi thể lên thì lựu đạn nổ, thương vong tiếp
diễn. Còn người đã chết thì lại bị chết đến lần thứ 2…”, ông Hai Ninh,
một lái xe ôm được chúng tôi nhờ chỉ đường cho biết.
Tôi đến Tân Lập vào một buổi chiều. Ở trung tâm xã, nhà cửa san sát,
phố xá đông người. Nhưng khi đi đến km 39, nơi trọng điểm của vụ thảm
sát 38 năm trước, chỉ thấy cánh rừng cao su bạt ngàn. Tìm mãi mới thấy
vài ngôi nhà rải rác dưới tán cao su.
Ông Hai Ninh thở dài: “Chú xem, cao su tươi tốt thế đó, nhưng ở dưới
không biết còn bao nhiêu xác người bị vùi lấp, bao nhiêu linh hồn chưa
được siêu thoát?”.
Tấm bia chứng tích đặt trên nền Trường tiểu học Tân Thành cũ, với nội
dung: “Thật vô cùng man rợ, quân Khmer Đỏ đã chặt đầu, mổ bụng, moi
gan, xé xác trẻ em ném vào lửa, chôn sống, tàn sát tập thể, nhiều gia
đình, nhiều căn hầm trú ẩn 16,17 người bị giết sạch, 592 người đã bị
cướp đi mạng sống”.
Bia chứng tích tội ác diệt chủng của Khmer Đỏ ở Tây Ninh
Ông Ba Hạnh (Nguyễn Văn Hạnh), nguyên Chủ tịch UBND xã Tân Lập năm
1977, nghĩ lại ký ức, rơm rớm nước mắt, mãi sau mới bình tâm kể lại mọi
chuyện.
Giải phóng miền Nam, mới thoát khỏi chế độ Mỹ – Ngụy chưa được bao
lâu thì từ bên kia biên giới, quân Khmer Đỏ thỉnh thoảng lại gây ra
những vụ xích mích lẻ tẻ. Chính quyền Việt Nam vẫn động viên nhân dân
biên giới cố gắng kiềm chế, giữ vững tình đoàn kết hữu nghị.
Nhưng những hành động gây hấn của chúng ngày càng gia tăng. Người dân
Tân Lập không còn dám qua bên kia biên giới buôn bán nữa, nhiều người
đã bị bắt cóc, thủ tiêu.
Bọn Pol Pot lại xua đuổi dân Campuchia tràn qua biên giới nước mình.
Bọn trinh sát, mật thám cũng trà trộn sang. Có những đêm, ông Ba Hạnh
cùng dân quân tự vệ đi tuần tra bắt được nhiều trường hợp người
Campuchia tìm cách vượt biên lẻ tẻ, rồi cứ thế sục sạo khắp thôn làng
ngõ xóm.
Biết chắc là chúng qua thăm dò tình hình, nhưng khi bị bắt lại khai
với dân quân là qua Việt Nam thăm bạn và đặt hàng buôn bán, không có
cách nào khác, ông Ba Hạnh đành ra lệnh thả về bên kia biên giới.
Thậm chí, có lúc lính Pol Pot còn trang bị vũ khí đầy đủ, kéo theo 1
xe jeep và 2 xe quân sự GMC sang bao vây cả đồn biên phòng Lò Gò –Xa
Mát, nói đó là đất của chúng, yêu cầu dời đồn về phía sau,. Tuy nhiên,
các chiến sĩ biên phòng đã dứt khoát không nhân nhượng, lăm lăm súng
ống, chờ sẵn trong công sự. Không dọa được đối phương, quân Pol Pot hô
hào ầm ĩ mấy tiếng rồi kéo về.
Tân Lập hôm nay
Gần 12 giờ đêm 24/9, ông Ba Hạnh mới trở về nhà nghỉ sau chuyến tuần
tiễu cùng với các dân quân tự vệ. Trước đó mấy ngày, tình hình ở biên
giới Campuchia cách nhà ông mấy cây số khá yên ắng, không thấy có vụ
việc xích mích hay gây hấn gì, dân hai phía biên giới đã buôn bán trở
lại. Ông Ba Hạnh vẫn nghĩ là Pol Pot không dám đưa quân qua biên giới
Việt Nam. Tuy nhiên, chỉ mới đặt lưng nằm xuống, bất ngờ nghe thấy có
tiếng hô hào, xôn xao ngay gần nhà, giữa đêm khuya thanh vắng.
Lúc đó chỉ tưởng là dân chúng bắt trộm, ông Hạnh choàng dậy mò ra xem
tình hình. Nhưng chỉ mới đi ra đến cổng, thì một viên đạn pháo không
biết từ đâu bay tới nổ ngay gần đó, khiến ông ngã dúi dụi. Lúc ông lồm
cồm bò dậy, chưa hiểu chuyện gì thì bắt đầu có tiếng súng nổ.
Ông Hạnh thấy rất nhiều người dân ở phía tây bắc Tân Lập chạy ngược
về phía mình, vừa chạy vừa kêu khóc. Người bế con, người chỉ mặc mỗi cái
quần cộc, người ôm cánh tay đầy máu vì trúng đạn. Bất chợt có một anh
thanh niên xung phong chạy qua, thấy ông Ba Hạnh liền kêu lớn: “Quân
Khmer Đỏ đang giết người, đốt nhà đầu cây số 39 đó anh, chạy mau đi”.
Ông Ba Hạnh chưa bao giờ quên ký ức kinh hoàng về vụ thảm sát đêm 24/9
Bất chấp nguy hiểm, ông Hạnh chạy ngược về ấp Tân Thạnh, chỗ km 39, bởi ở đó còn rất nhiều bạn bè, anh em của mình.
Giữa màn đêm đen thẫm, chỉ thấy lửa cháy đỏ rực bốc cao ngun ngút.
Càng đến gần, ông càng thấy nhiều xác chết của dân thường trúng đạn nằm
lăn lóc bên vệ đường. Có người còn sống sót nhưng không đi nổi, kêu khóc
thảm thiết, hòa lẫn với tiếng súng nổ, tiếng la hét.
Những âm thanh tàn khốc, quái đản vang lên, vọng khắp đó đây, tạo
thành một bản hòa âm vô cùng rùng rợn, cùng với mùi máu tanh hôi, mùi
khét của xác chết bị đốt cháy, gió thổi xộc vào mũi đến lợm giọng, nghẹt
thở.
Rồi một cơn giông tố bất thần ập đến, sấm chớp đùng đùng xen lẫn
tiếng súng, mưa trút xuống rào rào. Trong ánh chớp, thấy thấp thoáng có
đám lính Pol Pot võ trang súng máy đang áp giải mấy người dân quần áo xơ
xác bắt xếp thành hàng ở cạnh đó, ông Hạnh chỉ kịp lao vào nấp trong
bụi mía. Rồi một loạt tiếng súng khô khốc vang lên, không gian bỗng chốc
yên ắng chỉ còn tiếng bước chân loạt xoạt.
Biết mình không thể làm gì được trong lúc này, ông Ba Hạnh lặng lẽ
men theo luống mía trườn thật nhanh ra ngoài. Đến rừng cao su, ông cứ
thế cắm đầu chạy thẳng một mạch, hướng về phía ấp Tha La, sâu trong đất
liền, cách biên giới tầm 30km. Còn tiếp….
(Theo VTC)
Ám ảnh đêm thảm sát man rợ của Khmer Đỏ ở Tây Ninh
Thứ sáu, 11/09/2015, 07:00 (GMT+7)
(Xã hội) - Xác người ngổn ngang, chồng chất, chết đủ các tư thế, các kiểu nằm. Xác người nằm lẫn lộn, bầy nhầy không biết của ai với ai.
Kỳ 2: Đêm thảm sát man rợ
Ông Ba Hạnh, cũng như những người dân khác ở xã Tân Lập, vốn từ rất
nhiều vùng quê khác nhau, sau khi miền Nam được giải phóng, về đây xây
dựng kinh tế mới. Hồi đó, xã Tân Lập gồm 8 ấp, thì chỉ trong đêm
24/9/1977, có 5 ấp gồm Bảy Bàu, Chằng Riệc, Tân Khai, Tân Chánh, Tân
Thành chết gần hết bởi sự thảm sát man rợ của Khmer Đỏ.
Nhắc đến đây, ông Ba Hạnh đưa tay lau nước mắt: “Tôi khẳng định luôn
là chúng nó cố ý giết hại dân mình, dã man lắm nhà báo ơi!”.
Ông bảo, quân Khmer Đỏ không đánh trực tiếp các đồn biền phòng, hay
doanh trại bộ đội. Chúng chỉ bao vây từ xa rồi nã súng cối vào. Một bộ
phận khác đi theo những con đường chúng đã trinh sát từ trước, lẻn vào
tàn sát dân lành.
Chỉ trong vòng chưa đến 3 giờ đồng hồ, trước khi quân đội phá vây và
tiến vào xã, Tân Lập đã trở thành một mảnh đất hoang tàn, xơ xác.
“Ngay trong đêm mưa gió tàn khốc ấy, chỉ có vài chục người chạy thoát
khỏi họng súng của “tập đoàn ác thú”. Mấy ngày sau, con số thiệt mạng
lại tăng lên khi một số người dân bất chấp nguy hiểm, bất chấp sự can
ngăn quay lại. Phần lớn họ đều chết vì những quả mìn do chúng gài lại
dưới những xác chết trước khi bỏ đi.
Về sau, có thêm mấy người nữa phát bệnh, điên loạn vì những ký ức quá
đỗi kinh hoàng trong đêm hôm đó. Một số người sợ quá mà bỏ đi biệt xứ.
Giờ nhân chứng sống của sự kiện đẫm máu này chỉ còn đếm trên đầu ngón
tay”, ông Hạnh cho biết.
Ít người hình dung nổi, nơi đây là trung tâm của vụ thảm sát đẫm máu 38 năm trước
Chúng tôi tìm đến gia đình ông Nguyễn Văn Tiếp, bà Vũ Thị Phượng ở ấp
Tha La, xã Tân Phú (Tân Châu, Tây Ninh), là một trong số ít những người
thoát nạn. Đúng vào ngày rằm tháng 7, ngày lễ Vu lan, gia đình bày biện
mâm cỗ la liệt, thắp hương khấn vái. Riêng ông Tiếp cứ ngồi thẫn thờ cả
buổi, rồi rơm rớm đưa tay quệt nước mắt. Ông bảo, những hình ảnh 38 năm
trước cứ hiện ra trước mắt, ám ảnh cả trong giấc ngủ.
Nhiều đêm bất thần ông bật dậy la hét trong hoảng loạn: “Quân Khmer
Đỏ nó đang giết dân mình, chạy mau…, cùng là con người với nhau cả, sao
chúng mày ác độc đến như vậy…”. Cả nhà phải an ủi mãi ông mới bình tâm
trở lại.
Quên sao được khi trong ký ức của vợ chồng ông, đó là đường làng, ngõ
xóm, sàn nhà, bờ ao, trường học… nơi nào cũng có xác chết. Xác người
ngổn ngang, chồng chất, chết đủ các tư thế, các kiểu nằm. Xác người lẫn
lộn, bầy nhầy không biết của ai với ai.
Cây cối, vườn tược, đến cái chum đựng nước cũng bị quân Khmer Đỏ phá
phách, đập vỡ. Có những em bé chưa đầy tuổi bị đập đầu bằng báng súng.
Nhiều thanh niên có lẽ do kháng cự bị chúng cắt cổ, moi mắt, phanh thây,
xé xác.
Chưa hết, trong cái đêm bi thảm ấy, chúng còn chơi trò đắp xác người
xem nhóm nào làm được cao hơn. Thế là chúng ra sức giết, rồi tấp vào
thành một đống, ruột gan phèo phổi hòa với mưa, với máu.
Tội ác diệt chủng của tập đoàn ác thú Pol Pot
Có lẽ, ông Tiếp gần như là nhân chứng sống duy nhất chứng kiến đầy đủ
những hành vi man rợ của bọn Khmer Đỏ. Cũng chính vì thế mà những hình
ảnh đau thương ấy, cứ ám ảnh ông cho đến tận bây giờ.
Ông Tiếp kể, hồi trước, nhà ông ở sát biên giới. Đêm đó là thứ 7, cả
nhà đang ngồi nghe chương trình cải lương. Hàng xóm cách nhà ông chừng
trăm mét là của vợ chồng ông Tư Cang, lúc nào cũng ngủ sớm và dậy làm
bánh bò từ 12h đêm. Vợ ông Tư Cang ra ngoài vườn đi vệ sinh, thì bất ngờ
nghe thấy trong vườn chuối cạnh đó có tiếng sột soạt, rồi có tiếng
Campuchia thì thầm, tức thì chạy sang nhà ông Tiếp báo tin bởi ông Tư
Cang cũng đang xem cải lương ở đó. Nghe vợ bảo sao người Campuchia lại ở
trong vườn nhà mình, người hàng xóm tức tốc chạy ra ngoài.
Ông Tiếp đang chuẩn bị đi ngủ, thì nghe tiếng tri hô của ông Tư Cang.
Tiếng hô chưa dứt đã tắc nghẹn như bị đâm dao vào cổ, rồi kèm theo đó
là loạt đạn khô khốc. Tông Tiếp bảo người nhà nhanh chóng trốn ra ngoài
vườn, men theo những bụi mía, rồi ba chân bốn cẳng chạy thục mạng về
hướng đông.
Ký ức kinh hoàng ám ảnh ông Tiếp suốt 38 năm nay
Lát sau, tiếng súng nổ liên hồi, tiếng người kêu khóc thảm thiết. Ông
Tiếp ra đến cây số 39, quay lại thì thấy quân lính Khmer Đỏ mặc quần áo
màu đen đi đầy ngoài đường, tay cầm đuốc đốt nhà. Một số tên khác cầm
dao búa, cứ thấy có ai trúng đạn không chạy được thì chém cho chết hẳn.
Chúng hô hào ầm ỹ tiếng Campuchia: “Đốt đi, giết đi, giết cho bằng hết”.
Có một người mẹ ôm 2 đứa con nhỏ, chạy không kịp đành núp vào trong
bụi tre. Đứa trẻ không biết gì nghe tiếng súng cứ khóc ré lên. Đám lính
Pol Pot đi qua nghe thấy, chúng không bắn, mà ngồi quây xung quanh, chĩa
lưỡi lê nhọn hoắt. Mặc cho người đàn bà tội nghiệp lạy lục van xin tha
mạng, chúng lạnh lùng mang cả can xăng tưới vào bụi tre, châm lửa đốt,
rồi cười sằng sặc bỏ đi.
Lúc đó, ông Tiếp cứ cắm đầu cắm cổ chạy, mặc cho hàng loạt đạn bắn
liên tiếp đuổi theo đằng sau. Ra đến bìa rừng cao su, mệt lả, ông mới
biết mình còn sống. Thật may mắn là vợ và 2 đứa con của ông cũng chạy
thoát. Mọi người gặp nhau mừng mừng tủi tủi.
Đến sáng, sau cơn mưa trắng trời suốt mấy tiếng đồng hồ, tiếng súng
chỉ còn lẻ tẻ, tưởng tình hình đã yên, ông Tiếp cùng bà Phượng đánh liều
mò ra khỏi bìa rừng, tìm về nhà với hi vọng nhặt nhạnh được ít đồ dùng
nào đó, nhưng nhà ông chỉ còn là một đống tro bụi, tất cả đều đã cháy
thành than.
Bà Vũ Thị Phượng (vợ ông Tiếp): “Tôi chưa bao giờ nghĩ mình phải tận mắt những tội ác man rợ đến như thế”.
Đi giữa những xác chết, bất chợt, bà Phượng rú lên, rồi ôm mặt bỏ
chạy về rừng cao su khi nhìn thấy một bé gái chừng mười hai, mười ba
tuổi, không một mảnh vải che thân, nằm ngửa, chết cứng với chiếc cọc tre
đâm thẳng vào cửa mình.
Cạnh đó là một phụ nữ trung niên chết trong tư thế nằm sấp xuống mặt
đường, đầu cố ngóc lên, bàn tay vẫn chới với. Trên lưng bà là một con
dao quắm cắm ngập lút cán, và những vết cắt chi chít. Bà đã bị trúng
đạn, nhưng vẫn sống và lê lết bò đi kêu cứu. Thế nhưng, bọn ác thú này
gặp, tra tấn bằng cách rạch chi chít trên người và kết liễu bà bằng một
cú đâm tàn độc.
Cảnh tượng quá hãi hùng. Bản thân ông Tiếp vốn từ trước đến giờ có
tiếng gan dạ cũng cảm thấy quá sợ hãi. Ông quay lại chạy theo vợ, rồi
sau đó đưa cả gia đình về sống ở Tân Châu luôn. Từ đó cho đến nay đã 38
năm, ông không bao giờ dám quay trở lại vùng đất đau thương cũ nữa, cho
dù hòa bình đã trở lại, cuộc sống đã bình yên. Còn tiếp…
Những cảnh tượng bi thảm trong đêm hành quyết tập thể của ác thú Pol Pot
Thứ hai, 14/09/2015, 08:03 (GMT+7)
(Xã hội) - Một
tên ác thú Pol Pot thấy đứa bé đang bú người mẹ đã chết, liền cầm mũi
giáo chọc thẳng xuống, nhấc bổng lên trời, rồi ném cả ngọn giáo lẫn đứa
bé xấu số vào đống lửa đang bùng cháy.
Kỳ 3: Đêm hành quyết man rợ
Trong cái đêm kinh hoàng 24/9/1977 ấy, ở trung tâm vụ thảm sát là cây
số 39, lính Pol Pot gần như giết sạch cả ấp Tân Thành, vốn là nơi tập
trung dân cư đông đúc nhất của xã Tân Lập (Tân Biên, Tây Ninh). Chỉ còn
có 3 người sống sót một cách kỳ diệu. Sau khi bộ đội Việt Nam đánh đuổi
bọn diệt chủng về bên kia biên giới, thì họ là nhân chứng sống tố cáo
những tội ác không tưởng tượng nổi của tập đoàn ác thú Pol Pot.
Lúc chúng tôi tìm đến thì không ai còn biết họ ở đâu nữa, còn sống
hay đã chết. Thật may mắn, câu chuyện kinh hoàng mà 3 con người sống sót
kể lại lúc chạy sâu vào trong đất liền đã được ông Phạm Văn Cần ở trung
tâm xã Tân Lập ghi chép lại cẩn thận. Đó là những bằng chứng đanh thép
tố cáo tội ác chưa từng thấy trong lịch sử loài người của bọn ác thú Pol
Pot.
Ông Cần bảo, người phụ nữ sống sót tên là Nguyễn Thị Lán đã mất không
lâu sau đó vì suốt ngày ám ảnh bởi những hành vi tàn độc của Khmer Đỏ.
Một bà mẹ trẻ tên Thêm cũng phát điên sau khi được bộ đội Việt Nam
cứu sống, vì chị ta đã chính tay giết chết đứa con của mình. Nghe kể,
lúc phát điên, Thêm đi lang thang khắp nơi, tay ôm một cái gối nựng nịu,
à ơi như đang chăm chút cho đứa con nhỏ đã mất của mình, rồi lại khóc
ròng, vật vã bên đường, gặp ai cũng túm lấy rồi kêu gào thảm thiết:
“Trời ơi, tao phải bóp mũi con tao để cứu mạng mấy người, nó mới sinh
được 4 tháng, sao chúng mày ác thú đến như vậy”. Không ai biết bà mẹ tội
nghiệp này còn sống hay đã chết, hay còn lang bạt ở phương trời nào.
Ông Phạm Văn Cần
Cũng bởi, đêm hôm đó, cái hầm cạnh nhà mọi người đã ùa nhau chạy vào
trốn chật cứng. Thêm cùng bố mẹ và hai người nữa không biết đi đâu giữa
bốn bề lửa cháy, đành núp kín trong bụi mía. Lát sau, quân Khmer Đỏ kéo
đến đông nghịt sục sạo khắp nơi, đứng cả trên miệng hầm. Nghe có tiếng
trẻ con khóc, bọn ác thú lôi từng người một ra bắn.
Điều ghê tởm nhất chính là việc trong khi chúng đang hành hình dân vô
tội, thì mấy tên khác lôi người mẹ bế đứa con khóc ré lên khỏi hầm, lột
sạch quần áo và hãm hiếp. Hãm hiếp xong, tên chỉ huy cầm cái dùi gỗ đập
thẳng vào đỉnh đầu. Chỉ nghe một tiếng “cốp” khô khốc, người phụ nữ nằm
yên không cựa quậy.
Đứa bé bị vứt sang một bên cứ kêu khóc cho đến khi mệt lử. Thấy mẹ
trần truồng nằm đó, tức thì bò lại ngậm vào ti của mẹ để bú. Một tên
lính Pol Pot thấy vậy, liền cầm mũi giáo chọc thẳng xuống, nhấc bổng lên
trời, rồi ném cả ngọn giáo lẫn đứa bé xấu số vào đống lửa đang bùng
cháy.
Thêm sợ hãi nằm im thin thít, biết rằng, nếu con mình nếu khóc thì
những người núp trong bụi mía sẽ chịu chung số phận thảm khốc. Để cứu bố
mẹ, cô đành ứa nước mắt bóp mũi cho đứa con trai mới 4 tháng tuổi ngạt
thở mà chết. Đổi lại, Thêm cùng bố mẹ và 2 người hàng xóm đêm đó thoát
nạn.
Nhưng mấy ngày sau, bố mẹ cô cũng không còn khi quay lại chôn cất
những thi thể đã bốc mùi nồng nặc ở miệng hầm của gia đình, bởi họ bị
trúng mìn của bọn ác thú gài lại. Trước những nỗi đau liên tiếp ập đến,
Thêm trở nên điên loạn.
Bia chứng tích tội ác diệt chủng Pol Pot ở Tây Ninh
Người đàn ông sống sót còn lại ở trung tâm vụ thảm sát tên là Tiến.
Đêm đó, lính Khmer Đỏ bắt cả gia đình ông xếp thành hàng trong đêm đen
thẫm, mưa như trút nước, rồi giết từng người một. Ông Tiến bị chúng túm
lấy tóc, đưa khẩu súng ngắn kê lên đầu rồi bắn.
Nhưng may mắn, viên đạn chỉ sạt qua bên má, bay mất cái tai phải, ông
Tiến nằm im giả chết. Rồi gặp lúc có tiếng sét cực lớn từ trên cao đánh
xuống, ông vùng dậy chạy trối chết về phía rừng cao su. Thoát nạn,
người thân mất sạch, ông Tiến bỏ ra ngoài bắc sinh sống, giờ cũng không
ai biết tung tích.
Những bức ảnh tố cáo tội ác Khmer Đỏ. Ảnh tư liệu
Ngay đêm vụ thảm sát diễn ra, ông Phạm Văn Cần đang trên rừng cùng
với gia đình người em trai là Phạm Văn Đắc, cách ấp Tân Thành chừng 6km,
vì vậy ông thoát chết. Nhưng bố mẹ, anh em, những người thân khác trong
gia đình của ông từ trước đến giờ vẫn buôn bán ở cây số 39, bọn ác thú
giết sạch không còn một ai.
Mấy ngày sau, tình hình yên trở lại, lúc ông Cần quay trở lại tìm
người thân, thì không còn nhận ra đâu là bố mẹ, đâu là anh em, đâu là
hàng xóm của mình nữa. Mọi người không chạy kịp nên chui vào hầm trú ẩn.
Bọn ác thú phát hiện, chúng không bắt từng người một ra bắn mà ném mấy
quả lựu đạn xuống. Những con người vô tội ở phía dưới đành nằm yên chịu
chết, thịt xương tan nát hết cả.
Lúc sang gia đình ông Ba Đồng ở gần đó, mọi người đều kinh hoàng bỏ
chạy vì cảnh tượng quá hãi hùng. Chỉ có ông Cần với hai người nữa đủ can
đảm tiến vào thu dọn hiện trường. Cả nhà ông Ba Đồng chết sạch, cũng
không biết chôn ở đâu, ông Cần đành đào hố rồi lấp đất xuống, cắm một
thanh gỗ cháy dở xuống làm dấu mốc.
Ông Ba Đồng vốn là một thợ rèn giỏi, chuyên rèn dao kéo bán ở biên
giới. Hồi tháng 5, tháng 6 năm 1977, thường có những người lạ mặt qua
đặt hàng ông làm với số lượng lớn, bảo là để sản xuất nông nghiệp. Ông
có biết đâu một ngày lại bị giết bởi những sản phẩm do chính tay mình
làm ra. Bi thảm hơn nữa chính là việc bà vợ ông vốn là người Campuchia,
đang mang bầu được 6 tháng, cũng không thoát chết.
Nghe kể, lúc mọi người hô hào chạy trốn, ông Ba Đồng vẫn ngồi ở nhà,
bảo rằng vợ gần sinh nở không thể chạy được, với lại trong nhà còn mấy
triệu tiền Campuchia, sẽ đưa hết cho chúng, van lạy nhằm đổi lấy mạng
sống. Hơn nữa, vợ mình là người Campuchia, chắc quân Pol Pot không nỡ
giết.
Mảnh đất nơi cả nhà ông Ba Đồng bị giết năm xưa, giờ chỉ còn là rừng cao su xanh tốt, không một dấu tích
Thế nhưng mấy ngày sau, lúc ông Phạm Văn Cần cùng mọi người quay lại
cây số 39, chỉ thấy xác ông Ba Đồng bị trói cứng vào cây mít trước cửa,
ánh mắt mở trừng trừng căm phẫn. Bọn ác thú lấy dao đâm thẳng vào bụng,
ghim chặt ông vào cây mít như thể đóng đinh.
Có lẽ, những đau đớn khi bị dao đâm trước khi chết ấy không phẫn uất
bằng việc chúng bắt ông Ba Đồng phải chứng kiến việc người vợ lẫn đứa
con thân yêu sắp ra đời của mình bị hành quyết. Lúc ông Cần cùng mọi
người tìm vào, thấy bà vợ người Campuchia trần truồng nằm sõng soài dưới
đất, trên người không hề có vết đạn bắn, chỉ có một vết dao kéo thằng
từ ngực rạch xuống dưới bụng. Bọn ác thú lôi cái thai nhi mới thành hình
người ra, xé toang ra làm đôi, vứt chỏng chơ ngay bên cạnh xác mẹ.
Cảnh tượng kinh hoàng ấy khiến ông Cần cùng hai người nữa chứng kiến
bất thần lặng đi, đứng run lẩy bẩy, rồi ôm mặt gào thét trong đau đớn. Còn tiếp…
Xác người ngổn ngang, chồng chất, chết đủ các tư thế, các kiểu nằm. Xác người nằm lẫn lộn, bầy nhầy không biết của ai với ai.
Kỳ 2: Đêm thảm sát man rợ
Ông Ba Hạnh, cũng như những...
(Theo VTC)
Căm hận ngút trời ác thú Khmer Đỏ cưỡng hiếp, hành quyết 11 thầy cô giáo
Thứ ba, 15/09/2015, 07:08 (GMT+7)
(Xã hội) - Ác
thú Khmer Đỏ không dùng súng bắn, mà hành hình bằng cách lấy dao đâm
rạch chi chít trên thân thể, rồi sau đó cắt đầu thầy, cô giáo.
Kỳ 4: Cái chết thảm thương của 11 thầy cô giáo trong đêm đẫm máu
Chúng tôi đi tìm những dấu tích của vụ thảm sát đẫm máu 38 năm trước ở
Tân Lập, huyện Tân Biên, tỉnh Tây Ninh, tất cả chỉ là những câu chuyện
tố cáo tội ác của lũ ác thú Khmer Đỏ, không một hình ảnh, không một hiện
vật. Thứ duy nhất tìm thấy chỉ là tấm bia chứng tích ghi: “Nơi đây, nền
trường tiểu học Tân Thành, 11 thầy cô giáo bị sát hại”.
Bia lập ngày 25/9/1999. Gần đó rải rác mấy ngôi mộ, không ghi tên
tuổi. Nghĩa là, phải hơn 20 năm sau sự kiện đẫm máu đó, tấm bia căm thù
mới được dựng lên.
Hỏi dân xung quanh về câu chuyện ở trường tiểu học, không một ai
biết. Vì họ đều mới chuyển về sinh sống từ những năm đầu thập kỷ 90. Họ
kể rằng, lúc mới chuyển về, đây là vùng đất vắng vẻ, chỉ có bạt ngàn cao
su. Những người dân chạy loạn 38 năm trước, không một ai dám trở lại
biên giới sinh sống. Một phần họ ám ảnh bởi cái đêm kinh hoàng đó, phần
khác họ lo sợ rằng một lúc nào đó, quân Pol Pot lại tràn sang, thảm cảnh
lại xảy ra một lần nữa.
Nền trường tiểu học Tân Thành cũ, nay là bia chứng tích tội ác Khmer Đỏ
Hỏi mãi, tôi mới tìm được ông Phạm Văn Đắc là người còn sống sót và
chứng kiến những cái chết thảm thương của các thầy cô giáo trường tiểu
học Tân Thành. Ông Đắc từng sống cách trung tâm vụ thảm sát 6km. Đêm
Khmer Đỏ thảm sát người dân, ông kịp thời chạy thoát. Bản thân ông vì
quá khiếp sợ nên đã bỏ hẳn cả nghề buôn bán qua biên giới, chuyển về
sinh sống ở xã Tân Phú, huyện Tân Châu, cách biên giới chừng 40 km.
Tìm đến nhà hỏi chuyện, ông Đắc cứ bần thần, một lúc sau mới bình
tĩnh kể lại. Ông bảo, 11 thầy cô giáo còn trẻ lắm, đều là những sinh
viên mới ra trường, có cả người đang trong quá trình thực tập. Quê quán
các thầy cô ở Sài Gòn.
Thời điểm năm 1973, khi ông Đắc cùng mọi người đến Tân Lập tìm hướng
phát triển kinh tế mới, lúc đó Tân Lập còn hoang vu lắm. 2 năm sau, khi 7
ấp hình thành, thì nhu cầu cho con em đi học trở nên bức thiết. Chính
vì thế, huyện mới chủ trương xây dựng một trường học ở ngay ấp Tân
Thành.
Gọi là trường nhưng chỉ là phên tre vách lá, bàn ghế xập xệ, trời mưa
thì không biết trú ở đâu. Thế nhưng, các thầy cô giáo trẻ không ai kêu
khổ, chỉ một lòng dạy chữ con em trong vùng. Những lúc rảnh rỗi, họ xắn
tay vào phát rẫy, làm nương cùng mọi người, ai cũng yêu quý.
Ông Phạm Văn Đắc luôn bị ám ảnh bởi thảm kịch ở trường tiểu học Tân Thành
“Chưa ai quá 22 tuổi, gồm 9 cô và 2 thầy giáo, tất cả đều chưa lập
gia đình, thậm chí người yêu còn chưa có. Trước họ ở nhờ trong nhà dân,
mãi đến năm 1977, xã có phân cho cái nhà của ngụy quyền Sài Gòn để lại,
ngay cạnh trường học. Mới ở được 1 tuần, chưa kịp ổn định cuộc sống thì
vụ tàn sát diễn ra, không một ai sống sót.
Trường học cách khá xa khu dân cư. Giữa đêm đen các thầy cô cũng
không biết chạy đi đâu, về hướng nào, chỉ nghe giặc vào là trốn, nhưng
trốn đâu được khi hầm không có. Người nấp sau giếng, người nằm bẹp dưới
gầm bàn, người chạy ra bụi rậm đằng sau… Tất cả đều bị chúng hành hình”,
ông Đắc thở dài cho biết.
Đến gần sáng 25/9, bộ đội mới phá vây và tiến vào Tân Lập. Hai bên
giao tranh ác liệt. Phải ba ngày sau khi quân Khmer Đỏ bị đánh bật về
bên kia biên giới, ông Đắc cùng các chiến sỹ mới tìm được đến trường
tiểu học Tân Thành. Lúc đó, chỉ còn lại đống đổ nát, cùng mùi tử khí bốc
lên ngạt mũi.
Tội ác Khmer Đỏ (Ảnh tư liệu)
Ông Đắc kinh hoàng trước những thảm cảnh đang diễn ra trước mắt mình.
Ngay trước dãy tập thể, bọn ác thú treo lủng lẳng đầu của 2 thầy giáo,
còn thân mình thì nằm tít mãi phía sau dãy tập thể với hàng chục vết
chém trên người.
Nghe dân chạy loạn kể lại, thì với những người có ý định chống cự,
Khmer Đỏ không dùng súng bắn, mà hành hình bằng cách lấy dao đâm rạch
chi chít trên thân thể, rồi sau đó cắt đầu hoặc dùng dùi cui đập đầu cho
đến chết. Mục đích của chúng là muốn những người còn sống phải chứng
kiến cảnh tượng khủng khiếp ngay trước mắt mình, họ phải bàng hoàng, đau
đớn đến cùng cực, trước khi đến lượt mình.
Bên trong dãy tập thể, cô hiệu trưởng tên Lan cùng 6 cô giáo đều chết
trong tình trạng cơ thể lõa lồ, mỗi người nằm vắt vẻo một nơi. Sau khi
cưỡng hiếp các cô, bọn ác thú lấy chính cơ thể các cô ra làm trò tiêu
khiển. Cô thì cửa mình bị nhét đầy đất đá, vết máu loang ra đầy sàn nhà.
Có cô thì bị chúng dùng giáo mác đâm thẳng vào cửa mình, cô thì bị
chúng rạch bụng, cô thì bị chặt đầu, chặt tay, vứt lăn lóc cùng với
những thi thể khác.
Ông Đắc cùng mọi người thu dọn, chỉ thấy có 9 xác chết. Phải một lúc
sau, ông mới phát hiện ra 2 cô nằm chết dưới cái giếng nước phía sau
trường học.
Có lẽ, chứng kiến những cảnh tượng mất hết tính người của lũ ác thú,
biết trước sau gì cũng chết, 2 người đã vùng chạy rồi lao thẳng xuống
giếng tự tử. Quân Khmer Đỏ đã lấy đá ném xuống lấp đầy, rồi đạp đổ miệng
giếng.
Ông Phạm Văn Đắc: “Khmer Đỏ là lũ ác thú mất hết tính người”
Ông Đắc cùng mọi người phải rất vất vả mới đưa được thi thể lên khỏi
giếng. Thi thể không còn nguyên vẹn vì những tảng đá lớn đè xuống. Nhìn
quần áo thì mọi người đoán đó là cô Trang, cô Huệ.
Sau khi chôn cất 11 thầy cô giáo, ông Đắc, ông Cần, ông Ba Hạnh đã
xây một cái bia nhỏ ngay trước nền trường tiểu học Tân Thành, đề dòng
chữ: “Hận thù này, nhân dân Tân Lập ghi nhớ suốt đời”.
Đến cuối năm 1977, tuy Khmer Đỏ không dám đánh qua biên giới Việt Nam
nữa, nhưng chúng lại câu pháo tới tấp. Một viên đạn pháo bay trúng vào
vào tấm bia. Mãi đến năm 1999, bia chứng tích tội ác Pol Pot mới được
dựng lại trên những dấu tích cũ.
“Trước tôi có lần đi qua Ba Chúc (Tri Tôn, An Giang), thấy ở đó có cả
một khu tưởng niệm hoành tráng lắm, có cả những di vật, những hình ảnh,
mới chạnh lòng bảo tại sao Tân Lập lại không có gì ngoài tấm bia chứng
tích. Tội ác Khmer Đỏ gây ra ở Tân Lập cũng man rợ không kém, nhưng chỉ
có vài người thoát chết, hơn nữa mảnh đất này còn xảy ra chiến sự đằng
đẵng hàng tháng trời, nên không ai dám trở lại để chụp ảnh, để thu thập
những bằng chứng tố cáo. Bản thân mình trải qua vụ thảm sát, còn sống
sót để giờ ngồi đây kể lại mọi việc với nhà báo là đã cảm thấy may mắn
lắm rồi ”, ông Phạm Văn Đắc thở dài. Còn tiếp…