Tấm bản đồ BedMap2 của NASA đưa ra những chi tiết chưa từng thấy trước đây về Châu Nam Cực. (Ảnh: NASA)
Tấm bản đồ đáng kinh ngạc được cung
cấp bởi NASA bên trên cho thấy Châu Nam Cực trong quá khứ xa xưa, khi
chưa bị phủ băng. Chúng ta cần phải bắt đầu nhìn nhận lại Châu Nam Cực
dưới một góc độ khác vì châu lục băng giá này có thể đã từng là nhà của
một số nền văn minh xa xưa.
Châu Nam
Cực từ lâu đã được nhìn nhận như một trong những nơi xa xôi hẻo lánh
nhất trên Trái Đất do có khí hậu cực kỳ khắc nghiệt. Tuy nhiên, châu lục
này không chỉ có toàn là băng tuyết. Bao phủ một vùng diện tích rộng 14
triệu km2, Châu Nam Cực là châu lục lớn thứ 5 trên thế giới, với kích thước gấp đôi Australia.
Thật khó
tưởng tượng được rằng trong quá khứ xa xôi, Châu Nam Cực từng ở vị trí
chếch hẳn lên phía Bắc, nghĩa là châu lục băng giá này không bị phủ băng
trong quá khứ.
Một thực
tế thú vị là, khoảng 170 triệu năm trước, Châu Nam Cực từng là một phần
của siêu lục địa Gondwana. Siêu lục địa Gondwana bao hàm hầu hết các
vùng đất ở Nam bán cầu ngày nay, bao gồm Châu Nam Cực, Nam Mỹ, Châu Phi,
Madagascar, và Châu Đại Dương, cũng như Bán đảo Ả Rập và Tiểu lục địa
Ấn Độ, vốn đã dịch chuyển hoàn toàn lên Bắc bán cầu ngày nay. Cho đến
khoảng 25 triệu năm trước, Châu Nam Cực như chúng ta biết ngày nay, đã
dần dần tách ra khỏi siêu lục địa Gondwana.
Hình
mô phỏng quá trình siêu lục địa Pangaea, bao gồm hai lục địa Laurasia
và Gondwana, phân tách thành các lục địa nhỏ hơn. (Ảnh: Wikipedia)
Các nhà
nghiên cứu đã đi đến kết luận rằng Châu Nam Cực không phải luôn luôn giá
lạnh, khô cằn và được bao phủ trong các dải băng. Trên thực tế, trong
lịch sử lâu dài của châu lục này, khi nó còn nằm chếch hẳn lên phía bắc,
Châu Nam Cực đã được tận hưởng một khí hậu nhiệt đới hoặc ôn đới, nghĩa
là nó đã từng được bao phủ bởi rừng rậm, và là nơi cư trú của nhiều
chủng loài sinh vật cổ đại khác nhau.
Câu
chuyện đằng sau Châu Nam Cực còn trở nên ly kỳ hơn khi có một số dấu
hiệu gợi lên giả thuyết cho rằng châu lục băng giá này đã từng là nơi cư
trú của những nền văn minh cổ đại tồn tại từ trước khi lịch sử được ghi
chép.
Đây là hình ảnh của Châu Nam Cực khi lớp băng bao phủ tan đi. (Ảnh: NASA)
Năm
1929, các nhà nghiên cứu đã tình cờ phát hiện được một tấm bản đồ cổ;
một tấm bản đồ đã vĩnh viễn thay đổi quan niệm của chúng ta về những nền
văn minh cổ đại và khả năng của họ.
Tấm bản
đồ Piri-Reis, được vẽ bởi một trong những đô đốc nổi tiếng nhất của hạm
đội Thổ Nhĩ Kỳ là một tấm bản đồ đã bị thất lạc trong nhiều thế kỷ. Được
hoàn thành vào năm 1513, tấm bản đồ được tạo ra dựa trên thông tin dữ
liệu từ những tấm bản đồ cổ hơn rất nhiều, được cho là có từ trước nhiều
nền văn minh cổ đại. Một trong những chi tiết gây sốc nhất trên tấm bản
đồ cổ này là chỗ miêu tả Châu Nam Cực trong trạng thái không bị phủ
băng.
Tấm bản đồ Piri-reis. (Ảnh: Wikimedia)
Tuy
nhiên bản đồ Piri-reis không phải là tấm bản đồ duy nhất khắc họa Châu
Nam Cực trong trạng thái không bị phủ băng; hóa ra có một số tấm bản đồ
khác cũng đã miêu tả Châu Nam Cực trong trạng thái không bị phủ băng
thậm chí trước khi châu lục này được phát hiện trong ‘thời hiện đại’ vào
thế kỷ 19.
Bản đồ của NASA cho thấy hình ảnh Châu Nam Cực trong trạng thái không bị phủ băng
This is what Antarctica looks like the Icy would melt Đây là hình ảnh của Châu Nam Cực khi lớp băng bao phủ tan đi. (Ảnh: NASA)
Một đoạn
video hình họa (dưới cùng bài viết) được công bố bởi NASA đã hoàn toàn
lột tả được hình ảnh Châu Nam Cực khi băng giá biến mất. Tấm bản đồ từ
NASA đã cung cấp một cái nhìn thoáng qua những gì ẩn giấu bên dưới mảng
băng lớn nhất Trái Đất này, hé lộ những đặc điểm đáng kinh ngạc sẽ vĩnh
viễn thay đổi nhận thức của chúng ta về Châu Nam Cực.
Các số
liệu làm bản đồ này đã được thu thập bởi các nhà nghiên cứu tại Cục Trắc
địa Châu Nam Cực Anh quốc (British Antarctic Survey). Họ đã theo đuổi
dự án này trong hơn hai thập kỷ, nghiên cứu xác định độ cao của bề mặt
lục địa và độ dày của lớp băng sử dụng radar xuyên băng.
Tấm bản
đồ với tên gọi BedMap2 là tấm bản đồ có nội dung cập nhập nhất bao gồm
15 triệu thông số đo lường bổ sung, vốn đã được thực hiện từ năm 2001.
Tấm bản đồ này cung cấp một cái nhìn đáng kinh ngạc về châu lục băng giá
và tất cả mọi thứ nằm bên dưới lớp băng dày.
Giả thuyết con người từng cư trú tại Châu Nam Cực
Khi bạn
nhận ra rằng Châu Nam Cực không phải luôn luôn lạnh giá, khô cằn và
‘không mến khách’ như hiện nay, thì các giả thuyết có thể sẽ là bất tận.
Câu hỏi mà chúng ta chưa từng nghĩ đến là:
Liệu có khả năng Châu Nam Cực đã từng có thời tiết đủ ấm trong quá
khứ để tạo điều kiện sinh sống cho một nền văn minh cổ đại? Câu trả lời,
là CÓ.
Và nếu,
trên thực tế từng có một nền văn minh cư trú và phát triển tại Châu Nam
Cực trong quá khứ xa xưa, thì phải chăng ngày nay chúng ta nên phải tìm
thấy bằng chứng về cuộc sống của họ tại đây? Theo nhiều nhà nghiên cứu,
có nhiều công trình kiến trúc ở Châu Nam Cực, có những kim tự tháp và
đầy đủ bằng chứng để ủng hộ giả thuyết về một nền văn minh từng tồn tại ở
đây trong quá khứ xa xưa.
Châu Nam Cực. (Ảnh: Internet)
Tấm bản
đồ mới được công bố bởi NASA hé lộ những đường thẳng và các vật thể
giống với công trình kiến trúc được quan sát nhờ những tấm bản đồ mới.
Tuy có nhiều người cho rằng đây chỉ đơn giản là các công trình tự nhiên,
nhưng hàng triệu người trên khắp thế giới lại tin rằng có một khả năng
chắc chắn những tấm bản đồ mới sẽ cung cấp bằng chứng quyết định về
những công trình kiến trúc của ‘chủng người tồn tại từ trước trận Đại
Hồng Thủy’ (Antediluvian) trên châu lục băng giá này.
Tuy nhiên, việc giới khảo cổ có công nhận giả thuyết này hay không lại là một câu hỏi hoàn toàn khác.
Còn bạn
thì sao? Liệu có khả năng tồn tại những công trình kiến trúc cổ đại ngay
dưới lớp băng dày của Châu Nam Cực? Liệu có khả năng những tấm bản đồ
như BedMap 2 sẽ giúp chúng ta khám phá Châu Nam Cực, tìm kiếm bằng chứng
của những nền văn minh cổ đại từng cư trú trên châu lục này? Liệu có
khả năng những nền văn minh cổ đại đã từng phát triển hưng thịnh ở đây
từ hàng nghìn năm về trước, khi Châu Nam Cực có một khí hậu hoàn toàn
khác biệt? Hãy cho chúng tôi biết suy nghĩ của bạn trong phần bình luận
bên dưới.
Video của NASA mô phỏng Châu Nam Cực lúc chưa bị băng tuyết bao phủ:
Tác giả: Ivan Petricevic, Ancient-code. Đăng tải với sự cho phép. Đọc bản gốc tại đây. Thạch Khánh biên dịch
Kim tự tháp ở Nam Cực có thể khiến chúng ta phải nhìn nhận lại lịch sử nhân loại
“Kim tự tháp” ở Nam Cực đã được
phát hiện khá lâu. Tin tức về kiến trúc bí ẩn này đã thu hút sự quan tâm
của các nhà nghiên cứu và người tin học thuyết UFO, vô số giả thuyết đã
được đưa ra để giải thích sự kì lạ của những “kiến trúc” này.
Các giả thuyết được đưa ra gồm: công
trình xây dựng của người ngoài hành tinh, căn cứ quân sự bí mật của
những nền văn minh cổ đại tiên tiến, trong khi lại có những người khác
tin rằng kim tự tháp này chỉ là cấu trúc hình thành trong tự nhiên. Đáng
tiếc giả thuyết này vẫn chưa được xác nhận hay bác bỏ vì không có những
nguồn dữ liệu chính thức nhằm xem xét vấn đề này một cách nghiêm túc.
Những bức ảnh chụp kim tự tháp tại Nam Cực. (Ảnh: ianchadwick.com)
Một vài bức ảnh đã được lưu truyền trên
mạng Internet cho thấy tồn tại một kiến trúc hình kim tự tháp trong môi
trường băng giá ở Nam Cực, một vài bức trong số đó là được thu thập trong Chương trình Khoan Đại dương tích hợp (Integrated Ocean Drilling Program-IODP), một dự án quốc tế nhằm thăm dò đại dương.
Việc phát hiện ra kim tự tháp ở Nam Cực
đã dẫn đến những suy đoán về hình thái của Châu Nam Cực trong quá khứ xa
xôi. Một số người cho rằng nó không luôn luôn lạnh lẽo như ngày nay, và
các nghiên cứu khoa học dường như cũng xác nhận giả thuyết này.
Năm 2009, các nhà khoa học tiến hành
nghiên cứu và thu thập mẫu vật, đã phát hiện thấy các hạt phấn hoa ở
Châu Nam Cực, từ đó cho thấy hệ sinh thái của Châu Nam Cực trong quá khứ
là vô cùng khác biệt. Vào một thời điểm nhất định trong mùa hè nhiệt độ
tại đây có thể lên đến 20 độ C.
Năm 2012, một nhóm các nhà nghiên cứu đã xác định được 32 loài vi khuẩn, trong đó có một loài vi khuẩn ưa mặn 2800 tuổi được lấy từ các mẫu nước ở hồ Vida tại phía đông Nam Cực. Lớp băng vĩnh cửu trên mặt hồ là loại băng dày nhất trên Trái đất.
Có thể châu Nam Cực trong quá khứ không lạnh như hiện nay? (Ảnh: thedailyjournalist.com)
Nếu chúng ta giả định rằng Nam Cực không
lạnh giá trường kỳ như ngày nay, điều này có thể mở ra những khả năng
vô tận. Câu hỏi được đặt ra ở đây là: Trong quá khứ châu Nam Cực có đủ
ấm để một nền văn minh cổ đại có thể tồn tại ở đây hay không? Và nếu một
nền văn minh cổ đại đã phát triển ở Nam Cực trong thời quá khứ xa xôi,
tại sao hôm nay chúng ta không tìm thấy dấu vết về cuộc sống của họ ở
đó?
Theo nhiều nhà nghiên cứu, có những kiến
trúc ở Nam Cực, cả những kim tự tháp và các bằng chứng đủ để củng cố
giả thuyết về nền văn minh cổ xưa đã từng tồn tại ở Nam Cực trong quá
khứ. Việc giới khảo cổ có thừa nhận phát hiện này hay không thì lại là
một câu hỏi hoàn toàn khác.
Ảnh chụp ‘kim tự tháp’ tại Nam Cực. (Ảnh: Gettyimages)
Quay trở lại châu Phi, chúng ta biết
rằng các học giả và nhà Ai Cập học từ lâu đã nghi ngờ rằng tượng Nhân Sư
có tuổi thọ lớn hơn nhiều so với suy nghĩ của chúng ta, thậm chí có thể
lên đến hơn 10.000 năm tuổi. Những giả thuyết này được củng cố bởi việc
phát hiện các dấu hiệu xói mòn nước trên tượng Nhân Sư khổng lồ, và theo các học giả điều này cho thấy tình trạng biến đổi khí hậu cực đại trong quá khứ.
Ngoài ra, tấm bản đồ nổi tiếng Piri Reis
cũng mô tả đường bờ biển của Nam Cực trong một thời kỳ vô cùng xa xôi
trước đây, trước khi bị băng bao phủ.
Vì vậy nếu khí hậu ở châu Phi và các nơi
khác trên thế giới đã biến đổi mạnh mẽ, thì liệu những điều tương tự có
thể xảy ra ở Nam Cực hay không? Và nếu nhà nghiên cứu có thể chứng minh
được các Kim tự tháp ở Nam Cực là những kiến trúc nhân tạo, thì những
phát hiện đó có thể khiến chúng ta phải nhìn nhận lại lịch sử nhân loại.
Liệu các nhà nghiên cứu và khảo cổ học
ngày nay có chấp nhận những phát hiện này hay không? Vâng, có lẽ là
không, bởi vì nó đi ngược lại tất cả những thứ mà họ biết và tin tưởng,
nhưng đây không phải là một cuộc tranh luận về niềm tin, đây là việc tìm
kiếm sự thật về vô số những nền văn minh cổ xưa nằm rải rác khắp nơi
trên thế giới, mà rất nhiều trong số chúng vẫn còn là một bí ẩn.
Bạn tin tưởng điều gì? Liệu có khả năng
thực sự tồn tại những quần thể kiến trúc bên dưới lớp băng dày tại Nam
Cực hay không? Liệu có khả năng tồn tại một nền văn minh cổ xưa đã phát
triển hàng ngàn năm về trước, khi mà Nam Cực có một khí hậu hoàn toàn
khác hay không? Hãy chia sẻ với chúng tôi ở comment bên dưới những suy
nghĩ của bạn.
Tác giả: Ivan Petricevic, Ancient Code. Đăng tải với sự cho phép. Đọc bản gốc ở đây Quý Khải biên tập, sử dụng bản dịch từ Tinh Hoa net
Tấm bản đồ Piri Reis: Bằng chứng của một nền văn minh tiên tiến thời tiền sử?
Bức tượng bán thân của đô đốc và
chuyên viên vẽ bản đồ Thổ Nhĩ Kỳ Piri Reis bên cạnh tấm bản đồ năm 1513
của ông. (Wikimedia Commons)
Vũ trụ chứa đầy những điều bí ẩn
thách đố tri thức của nhân loại. Bộ sưu tập những câu chuyện “Khoa học
Huyền bí” của Thời báo Đại Kỷ Nguyên về những hiện tượng lạ thường đã
kích thích trí tưởng tượng và mở ra những khả năng chưa từng mơ tới.
Chúng có thật hay không? Điều đó tùy bạn quyết định!
Một tấm bản đồ của đô đốc và
chuyên viên vẽ bản đồ Thổ Nhĩ Kỳ Piri Reis vào năm 1513 đã thu hút rất
nhiều học giả cả trong giới chủ lưu và những giới còn lại từ khi nó được
phát hiện bên trong Cung điện Topkapi ở Istanbul vào năm 1929. Ở trong
giới còn lại, người ta cho rằng tấm bản đồ này có thể đã vẽ lại Nam Cực
hàng trăm năm trước khi lục địa này được phát hiện vào năm 1818. Ngoài
ra, tấm bản đồ này được cho là đã miêu tả về Nam Cực trong một thời kỳ
vô cùng xa xôi trước đây, trước khi bị băng bao phủ.
Nhìn chung, nó có thể cho thấy tri thức
cao cấp được truyền thừa từ một nền văn minh trên biển thời tiền sử. Các
nhà khoa học thuộc dòng chủ lưu đã bác bỏ giả thuyết này, nhưng vẫn cảm
thấy rất hứng thú với những bí ẩn xoay quanh tấm bản đồ này.
Chỉ từ tấm bản đồ vẽ trên da linh dương
này, người ta đã viết ra rất nhiều cuốn sách. Ở đây chúng tôi sẽ nêu bật
một số điểm quan trọng trong các nghiên cứu về Piri Reis, biểu đạt theo
cách của chúng tôi qua các bí ẩn của tấm bản đồ này mặc dù những nhà
hàng hải sử dụng nó để đi khắp thế giới rộng lớn mà họ chỉ vừa mới biết
đến.
Tấm bản đồ Piri Reis vào năm 1513.
Chúng ta biết được gì về những nguồn tư liệu của tấm bản đồ
Piri Reis đã ghi chú trong một đoạn văn
trên tấm bản đồ là ông đã sử dụng 20 nguồn tư liệu (biểu đồ và bản đồ)
từ nhiều người vẽ bản đồ khác nhau, kết hợp chúng lại để tạo ra tấm bản
đồ riêng của mình. Trong số các nguồn tư liệu là những tấm bản đồ của Bồ
Đào Nha cùng thời đó cũng như một số được truyền xuống từ thời
Alexander Đại đế hoặc sớm hơn.
Các nguồn tư liệu có lâu đời như Piri
Reis nghĩ hay không hiện là một vấn đề vẫn đang được tranh luận. Gregory
C. McIntosh, một chuyên gia hàng đầu về tấm bản đồ của Piri Reis, đã
viết trong cuốn sách của ông, “Tấm bản đồ Piri Reis vào năm 1513,”
như sau, “Các nhà văn Ả rập thường nhầm lẫn giữa Claudius Ptolemy, một
nhà địa lý học vào thế kỷ thứ 2 sau Công nguyên, và/với Ptolemy I, một
trong những viên tướng của Alexander và là vị vua Ptolemaios của Ai Cập,
người đã trị vì Ai Cập từ 323 đến 285 trước Công nguyên.”
“Piri Reis chắc hẳn cũng đã mắc phải sai
lầm tương tự, dẫn tới việc ông tin rằng các biểu đồ và bản đồ trong
nguồn tư liệu của ông là có từ thời Ptolemy I thay vì Claudius Ptolemy,”
McIntosh nhận xét.
Tuy nhiên, nếu Piri Reis không lầm lẫn
và các tấm bản đồ tư liệu quả thật là có từ thời của viễn tướng Ptolemy,
thì một số người cho rằng những tấm bản đồ này có thể đến từ Thư viện
Alexandria nổi tiếng của triều đại Ptolemia. Liệu các nguồn tư liệu từ
một thời kỳ còn sớm hơn rất nhiều so với Piri Reis nghĩ đã lọt vào tay
ông từ thư viện đó hay không?
Cách thức miêu tả về Nam Mỹ và ‘Châu Nam Cực’ trên tấm bản đồ của Piri Reis
Trên tấm bản đồ của Piri Reis, dường như
Nam Mỹ bị biến dạng một cách kỳ lạ. Trong khi Brazil có thể được nhìn
thấy rõ, vì đường bờ biển được kéo dài sâu xuống phía nam, thì Nam Mỹ
lại được vẽ nhô ra phía đông, có vẻ như miêu tả một vùng đất rộng lớn ở
một nơi không có vùng đất nào như vậy tồn tại ngày nay. Đây có vẻ như là
lục địa phía nam, cũng được biết đến là Terra Australis, hay một số
người gọi là Châu Nam Cực.
Tấm bản đồ hiện đại vẽ Brazil và Nam Cực. (Shutterstock)
Vậy nếu đây thật sự là Nam Cực, tại sao
nó trông không giống với Châu Nam Cực mà chúng ta biết đến ngày nay? Và
tại sao nó lại gắn liền với Nam Mỹ?
Để trả lời câu hỏi đầu tiên, người ta
cho rằng nó tương đồng một cách chính xác với phần Nam Cực không bị phủ
băng. Ngày nay, hơn 98% châu Nam Cực bị băng phủ, theo Olafur Ingolfsson, một nhà địa chất tại Đại học Iceland.
Cơ trưởng Lorenzo W. Burroughs của lực lượng không quân Hoa Kỳ trong nhóm vẽ bản đồ, đã viết một bức thư
gửi đến tiến sĩ Charles Hapgood vào năm 1961, trong đó nói rằng “Nam
Cực” vẽ trong tấm bản đồ của Piri Reis dường như đã miêu tả chính xác bờ
biển Nam Cực trong tình trạng đóng băng.
“Đường bờ biển Princess Martha của vùng
đất Queen Maud, Nam Cực, dường như đã được miêu tả chính xác ở phân khúc
phía nam của tấm bản đồ Piri Reis. Sự tương đồng giữa tấm bản đồ Piri
Reis với dữ liệu địa chấn của khu vực này được thu thập từ chuyến thám
hiểm phối hợp giữa 3 nước Nauy-Anh-Thụy Điển vào năm 1949 … đã đưa ra
một kết luận khá khả quan rằng các nguồn tư liệu bản đồ ban đầu hẳn đã
được vẽ trước khi chỏm băng Nam Cực hiện tại bao phủ dãy bờ biển Queen
Maud Land,” Burroughs viết, và đã được ghi lại trong cuốn sách năm 1966
là “Những tấm bản đồ của Hải vương cổ đại” của Tiến sĩ Hapgood.
Tiến sĩ Hapgood (1904–1982) là một trong
những người đầu tiên công khai cho rằng tấm bản đồ Piri Reis miêu tả
Nam Cực thời tiền sử. Ông là một nhà sử học được đào tạo tại trường Đại
học Harvard với những học thuyết về thay đổi địa chất mà Albert Einstein
rất ngưỡng mộ. Điều này đưa chúng ta đến câu hỏi thứ hai là tại sao
“Nam Cực” lại nối liền với Nam Mỹ trong tấm bản đồ của Piri Reis.
Châu Nam Cực đã dịch chuyển?
Tất cả các tấm bản đồ vào thời này đều
có một số điểm thiếu chính xác. Lấy ví dụ, các đường bờ biển thường có
kích cỡ phóng đại, vì những người đi biển cần phải biết chi tiết về thứ
họ sẽ gặp ở đó. Có thể những người vẽ bản đồ cũng đã thêm thắt những
điều chưa thực sự được kiểm chứng với những điều họ nghĩ nên có ở đó.
Lấy ví dụ, cách miêu tả về Bắc Mỹ của Piri Reis là vô cùng thiếu chính
xác, nhưng nó cung cấp một nguồn thông tin tương tự như nhiều tấm bản đồ
khác cùng thời đó. Một giả thuyết được đưa ra là những tấm bản đồ vẽ
Châu Á ở một vị trí chính ra nên là Bắc Mỹ, vì có nhiều hy vọng thời bấy
giờ về một tuyến đường đến Châu Á thông qua Đại Tây Dương, mặc dù vào
thời điểm đó những người Âu Châu đã bắt đầu thám hiểm Châu Mỹ, lục địa
nằm chắn giữa họ và Châu Á.
Chúng ta sẽ bàn về một số điểm chính xác và không chính xác của tấm
bản đồ này một cách chi tiết sau đây, nhưng hiện thời, có thể lưu ý rằng
quá trình tổng hợp nhiều nguồn tư liệu của Piri Reis, kết hợp với
phương pháp vẽ bản đồ không chuẩn xác vào thời của ông, có thể tạo ra
một tấm bản đồ với đường bờ biển Nam Cực chính xác (lấy từ một nguồn
này) nhưng lại có vị trí đường bờ biển sai lệch (lấy từ nguồn khác).
Cũng cần phải cân nhắc một điều là khi
vẽ bản đồ 2-D, dạng hình cầu của Trái Đất đã bị làm cho biến dạng.
Phương pháp vẽ bản đồ của Piri Reis và liên hệ của nó với tình trạng
biến dạng đang là một chủ đề tranh luận giữa các nhà nghiên cứu.
Tuy nhiên, sự biến dạng không phải là
cách Hapgood lý giải cho việc thiết lập vị trí phía bắc của Nam Cực.
Hapgood giả thuyết rằng các vùng đất đã bị dịch chuyển.
Ông nói một sự nghiêng trục nhanh chóng
khoảng 15 độ đã xảy ra cách đây 11.000 năm về trước. Trong lời giới
thiệu của cuốn sách “Sự dịch chuyển vỏ Trái Đất” của Hapgood, Albert Einstein đã khen ngợi
giả thuyết của Hapgood và giải thích rằng những sự dịch chuyển như vậy
có thể “tạo ra sự thay đổi vị trí của vỏ Trái Đất so với phần còn lại,
và việc này sẽ dời chỗ các khu vực vùng cực lại gần đường xích đạo hơn.”
Các nghiên cứu hiện đại đã phủ nhận giả
thuyết của Hapgood đến một mức độ nào đó, nhưng họ cũng cho rằng sự thay
đổi vị trí như vậy của lớp vỏ Trái Đất là có khả năng, đặc biệt khi nó
có thể đẩy các vùng đất ở vùng cực lại gần đường xích đạo hơn, như việc
Nam Cực có thể đã được đẩy về đường xích đạo.
John A. Tardunu, một nhà địa vật lý học thuộc trường Đại học Rochester, cho rằng
vùng cực đã không nghiêng trục hơn 5 độ trong khoảng thời gian 130
triệu năm qua. Mức độ nghiêng trục thường được cho là xảy ra ở tốc độ 1
độ trong mỗi triệu năm.
Nhưng 800 triệu năm trước, dường như một
mức nghiêng trục 50 độ đã xảy ra, theo Adam Maloof, phó giáo sư bộ môn
khoa học địa chất tại trường Đại học Princeton. Sự nghiêng trục này có
lẽ đã xảy ra trong khoảng thời gian từ 10 triệu đến 20 triệu năm, Maloof
đã giải thích trong một buổi phỏng vấn với kênh thông tấn NPR.
Các mảnh vỏ đã từng dịch chuyển với một
tốc độ khoảng 50 cm mỗi ngày, so với tốc độ dịch chuyển 10 cm mỗi ngày
hiện nay. Ông giải thích rằng địa cầu dịch chuyển trọng lượng của nó
xuống vùng xích đạo để duy trì tính chất thăng bằng khi xoay.
“Và điều đặc biệt kỳ lạ về sự dịch
chuyển [đã xảy ra 800 triệu năm trước] này là việc đây là một loại
chuyển động ra trước rồi ngược trở lại sau. Dường như nó xoay theo một
hướng, rồi sau đó xoay theo hướng ngược lại,” Maloof nói.
Vì vậy, mốc thời gian 11.000 năm trước
không phù hợp với số liệu hiện nay, và một sự nghiêng trục trong hàng
chục triệu năm có lẽ sẽ phù hợp hơn giả thuyết của Hapgood về sự dịch
chuyển nhanh chóng trong vòng hàng nghìn năm. Nhưng, Nam Cực có thể đã
dịch chuyển lên gần hơn với đường xích đạo ở một số thời điểm trong lịch
sử Trái Đất.
Để điều này phù hợp với giả thuyết cho
rằng một nền văn minh tiền sử đã có ở bên bờ Nam Cực, nơi nó được được
phác họa trong tấm bản đồ của Piri Reis, chúng ta phải đặt nền văn minh
đó trở lại quá khứ xa xôi, hoặc học điều gì mới về các thức vỏ Trái Đất
dịch chuyển.
Vĩ độ được miêu tả một cách bất thường
Một chú thích được Piri Reis ghi chú ở
phía đối diện Nam Mỹ trên tấm bản đồ có nội dung được phiên dịch như
sau: “Những người Bồ Đào Nha vô Thần kể lại rằng ở địa điểm này, ngày và
đêm có thời gian ngắn nhất là 2 giờ, và dài nhất là 22 giờ. Nhưng ban
ngày thì rất ấm và ban đêm thì có nhiều sương.”
Đoạn mô tả này ám chỉ một vĩ độ cực nam
xa hơn so với người Bồ Đào Nha hay bất cứ ai khác đã từng tiếp cận vào
năm 1513. McIntosh viết: “Khoảng thời gian ban ngày trong ghi chú ám chỉ
một vĩ độ vào khoảng giữa 60 độ và 67 độ nam, phụ thuộc vào việc góc
cạnh, trung tâm, hay toàn bộ đĩa mặt trời được nhìn thấy. Phạm vi của
các vĩ độ này, tại vị trí eo biển Drake phía nam tỉnh Tierra del Fuego
và bán đảo Nam Cực ở Châu Nam Cực, có vị trí ở phía Nam xa hơn so với
người Bồ Đào Nhà hay bất cứ ai khác từng rong buồm ra khơi cho đến thế
kỷ tiếp theo.”
Tuy nhiên, McIntosh không phải là người
duy nhất cho rằng Piri Reis đã thu thập được các thông tin về Nam Cực từ
một tấm bản đồ có nguồn gốc tiền sử. Ông tin rằng lục địa phía Nam mô
tả trong tấm bản đồ là một sản phẩm của trí tưởng tượng. Từ thời Hy Lạp
cổ đại, một lục địa phía nam đã được bàn luận, mặc dù không thực sự được
kiểm chứng, McIntosh nói trong một bài thuyết trình tại hội nghị năm 2013
tại Đại sứ quán Thổ Nhĩ Kỳ ở London để kỷ niệm 100 năm của tấm bản đồ.
Rất nhiều tấm bản đồ, chứ không riêng của Piri Reis, đã cho thấy một lục
địa phía nam bằng nhiều cách thức khác nhau.
Tấm bản đồ Piri Reis cho thấy các đường
bờ biển của Châu phi và Nam Mỹ trong vòng một nửa độ kinh tuyến—một sự
chính xác đến kinh ngạc.
Đối với McIntosh, những tấm bản đồ này
đều cho thấy một lục địa huyền thoại và không cung cấp bằng chứng về các
chuyến thám hiểm đến Nam Cực. Các tấm bản đồ thời cổ đại thường được
cho là đã miêu tả các sinh vật hay địa điểm tưởng tượng hoặc chỉ có
trong truyền thuyết, mặc dù một số lý luận rằng những huyền thoại này
cũng chứa ít nhiều sự thực trong đó. Tác giả và nhà nghiên cứu nổi tiếng
Graham Hancock là một người ủng hộ lý thuyết cho rằng các nền văn minh
tiên tiến đã từng tồn tại vào thời tiền sử. Đối với ông, nhiều tấm bản
đồ đã củng cố tính xác thực về Nam Cực của Piri Reis. Hapgood và các
chuyên viên vẽ bản đồ của Lực lượng Không quân Hoa Kỳ cũng đã phân tích
tấm bản đồ năm 1531 của Oronce Finé và phát hiện thấy tính chính xác
tương tự khi lần theo bờ biển Nam Cực vì nó có thể xuất hiện khi không
có băng.
Độ chính xác đáng kinh ngạc trong các phương diện khác
Phải đến tận năm 1790, với sự ra đời của
đồng hồ tính giờ hàng hải, những người đi biển và chuyên viên vẽ bản đồ
mới có thể xác định được kinh độ của một vị trí xác định với độ chính
xác cao. Dù vậy, Hancock đã nhấn mạnh trong một cuộc phỏng vấn cho
chương trình truyền hình nhiều tập đặc biệt “Nguồn gốc bí ẩn của nhân
loại” của đài NBC năm 1996, rằng tấm bản đồ của Piri Reis đã cho thấy
những đường bờ biển của Châu Phi và Nam Mỹ trong nửa độ kinh tuyến—một
sự chính xác đến kinh ngạc.
Không phải tất cả các phương diện của
tấm bản đồ đều chính xác như vậy, nhưng đường xích đạo cũng đã được miêu
tả chính xác và một số chi tiết đáng ngạc nhiên cũng đã được đưa ra.
Steven Dutch, giáo sư khoa học tự nhiên
và ứng dụng thuộc Đại học Wisconsin–Green Bay, không cho rằng tấm bản đồ
này miêu tả chính xác Nam Cực, nhưng ông cũng để ý đến những bí ẩn xoay
quanh nó: “Tấm bản đồ dường như cho thấy nhiều chi tiết hơn những người
Châu Âu có thể biết vào năm 1513. Pizarro (nhà thám hiểm Tây Ban Nha)
còn chưa đến Peru vào lúc đó, vậy làm sao Piri Reis biết đến dãy núi
Andes? Liệu ai đó trong vùng đã nghe kể về những dãy núi xa xôi kia?
Đồng thời, chi tiết về bờ biển Nam Mỹ dường như là khá phong phú đối với
năm 1513. Liệu tấm bản đố này đã được bắt đầu vẽ khi đó rồi được hoàn
thiện sau này? Liệu tấm bản đồ này có bị sao chép sau đó và ngày tháng
bị ghi chép sai?”
Hà Lan cho rằng đỉnh chót phía nam của
Nam Mỹ đã bị biến dạng, bẻ cong về hướng đông mà nó không nên vậy; vì
vậy, vùng đất được cho là Nam Cực thật ra có thể là một miêu tả thiên
lệch về vùng đất phía nam của Nam Mỹ. McIntosh không tin rằng trường hợp
này là như vậy, nhưng không loại trừ khả năng này.
Liệu vùng đất phía nam trong miêu tả của
nhà vẽ bản đồ vào thế kỷ 16 này, với những kỹ năng đã nhận được nhiều
danh tiếng vào thời điểm đó, là một lục địa huyền thoại, một miêu tả sai
lệch của Nam Mỹ, hay một sự miêu tả chính xác và có lẽ cổ đến mức kinh
ngạc về bờ biển Nam Cực?
MIỀN TÂY HOANG DẠI Ước gì một lần về thuở ấy miến Tây Sống lầy lội những tháng ngày hoang dại Súng cặp kè hông, nhong nhong lưng ngựa Phóng khoáng thảo nguyên, đạn nổ ì đùng Ta sẽ về, rủ em gái theo cùng Đem tình yêu vào vòng đấu súng Và ngã xuống trong một lần anh dũng Để mai này định nghĩa lại...thằng khùng! Đã khùng rồi thì xá chi anh hùng Của một thời tìm vàng sôi động Người người xô bồ tìm giàu sang cuộc sống Để lại điêu tàn, bắn giết mênh mông! Ta ước thế nghe có rùng rợn không? Trần Hạnh Thu NHẠC HUYỀN THOẠI CAO BỒI VIỄN TÂY
(ĐC sưu tầm trên NET) Bản tin 113 online cập nhật ngày 2/5: Truy tố 254 bị can bị trong đại án sai phạm lĩnh vực đăng kiểm 🔴 TRỰC TIẾP: Thời sự quốc tế 3/5 | Nga tuyên bố khai hỏa Iskander, hủy diệt hai pháo HIMARS Ukraine Tin tức thời sự mới nhất hôm nay | Bản tin sáng ngày 5-3-2024 MỘT CÕI ĐI VỀ (Sáng Tác: Trịnh Công Sơn) - KHÁNH LY OFFICIAL Miễn nhiệm chức vụ Chủ tịch Quốc hội đối với ông Vương Đình Huệ 9 giờ trước Khoảnh khắc tên lửa Nga công kích pháo HIMARS Ukraine 12 giờ trước Mong muốn Campuchia chia sẻ thông tin về Dự án kênh đào Funan Techo 10 giờ trước Gần 50 người chết trong vụ sập đường cao tốc ở Trung Quốc 10 giờ trước Lý do xuất khẩu của Trung Quốc sang Nga bất ngờ sụt giảm 8 giờ trước Ukraine nói Nga sản xuất tên lửa Zircon 'nhanh bất thường' 6 giờ trước Hàng chục nghìn người Gruzia tiến hành biểu tình lớn nhất từ trước tới nay 16 giờ trước Video 'rừng người' xem phương tiện chiến đấu bị Nga tịch thu ở chiến trường Ukraine 16 giờ trước U23 In...
I Only Want to Be with You - Dusty Springfield (Cover by Emily Linge) VẪN THẾ MÀ! Anh vẫn thế, trước sau vẫn thế mà Nhìn anh này, đừng nhìn phía trời xa Vẫn ngày ngày ra ngóng chờ trước của Đợi Nàng Thơ về tác hợp thi ca Tâm hồn anh có cửa đâu mà khóa Mà phải cùng em mở cánh cửa tâm hồn Anh tìm mãi nào thấy đâu ô cửa Toang hoác tứ bề, thông thống càn khôn* Còn trái tim anh vẫn êm đềm, yên ả Vẫn yêu quê hương, tổ quốc, con người Miền nhiệt đới khi thấy tim băng giá Chắc chắn là anh đã ngoẻo tự lâu rồi! Trần Hạnh Thu CT: * Trời đất
Nhận xét
Đăng nhận xét