Từ cuối
năm 2013, chính những người đang điều hành nền bóng đá Việt Nam đã mạnh
dạn đặt mục tiêu vào bán kết U19 châu Á cho U19 Việt Nam, thông qua đó
lấy vé dự VCK U20 thế giới vào năm 2015 ở New Zealand.
Vấn đề là
tuyên bố ấy được đưa ra theo kiểu nói cho… sướng miệng, ở thời điểm mà
chúng ta vừa bất ngờ thắng U19 Australia. Chẳng có bất cứ cơ sở khoa học
nào xung quanh tuyên bố trên.
Đấy là điều rất lạ đối với những
người làm công tác định hướng. Bởi, khán giả có quyền mơ những giấc mơ
không bị đánh thuế, riêng người làm công tác quản lý không thể nói khơi
khơi được. Bất cứ mục tiêu nào đều cũng phải dựa trên đánh giá tổng quát
về sức mạnh của chúng ta, và đánh giá tốc độ tiến bộ của các đối thủ.
Đằng
này, chúng ta hầu như biết rất ít về cách đầu tư cho đội U19 của người
Thái Lan, người Myanmar, rằng họ đã làm những gì để lột xác lứa U19 của
nước họ. Đến lúc Myanmar oanh liệt vượt qua U19 Việt Nam ở trận chung
kết U22 Đông Nam Á, nhiều người mới giật mình, đến lúc Thái Lan và
Myanmar đồng loạt vượt qua tứ kết giải châu Á, trong đó có chiến thắng
trước Iran, nhiều người thêm bàng hoàng về tốc độ tiến bộ của họ.
Thậm
chí, chúng ta cũng không đánh giá hết chúng ta, vì rõ ràng có những
điểm yếu cố hữu mà U19 Việt Nam sửa đi sửa lại hơn 1 năm này vẫn sửa
chưa xong.
Đứng dưới góc độ của những nhà quản lý, một lần nữa
những nhà điều hành bóng đá nội đang đi chậm hơn các quốc gia trong khu
vực. Rõ ràng là kế hoạch tìm vé đến VCK U20 thế giới của họ tỉ mỉ hơn
chúng ta: Để tiếp cận với vòng bán kết giải châu Á, họ gần như đã vạch
sẵn lộ trình cần làm gì trước đó, trong khi U19 Việt Nam gần như cứ bị
đẩy tới phía trước, theo kiểu cứ đi rồi hy vọng thấy đường.
U19
Việt Nam yếu hay mạnh nhìn từ VCK giải U19 giải châu Á là câu hỏi cũng
không dễ trả lời? Nếu nhìn cách đá của chúng ta trước U19 Nhật Bản, rồi
cách hòa trong thế trận trên chân trước Trung Quốc, nhiều người sẽ bảo
đấy là một đội bóng mạnh.
Nhưng vấn đề là chúng ta chỉ mạnh khi
mọi sự đã rồi, khi đã chắc chắn bị loại, còn lúc cần mạnh, đoàn quân
trong tay HLV Graechen Guillaume lại yếu xìu.
Chúng ta chơi hay
trước U19 Trung Quốc trong bối cảnh là chúng ta đã chắc chắn bị loại,
cầu thủ chẳng còn bất cứ sức ép gì. Mà đá bóng không sức ép thì lúc nào
cũng dễ hơn là đá bóng trong sự kỳ vọng.
Chúng ta suýt hòa U19
Nhật Bản trong bối cảnh mà nói công bằng thì trận đấy U19 Nhật Bản chơi
không hay, chứ không phải là do chúng ta quá xuất sắc. Nếu U19 Nhật Bản
mà đá hay (hoặc có thêm chút may mắn – 2 lần sút bóng trúng cột dọc), họ
đã kết liễu U19 Việt Nam từ sau 2/3 thời gian của trận đấu rồi, chứ
không phải chật vật thắng trong phút chót. So về số cơ hội ghi bàn, U19
Nhật Bản trận đấy phải gấp 8 – 10 lần so với U19 Việt Nam.
Nhưng
điều quan trọng là khi cần đá hay, U19 Việt Nam lại chơi cực tệ trong
trận ra quân đá với U19 Hàn Quốc. Đẳng cấp trong bóng đá đôi khi nằm ở
chỗ ấy: Người ta hơn nhau lúc gặp sức ép khủng khiếp nhất, chứ đá bóng
không sức ép thì không có nhiều ý nghĩa. Đá bóng không sức ép thì không
khác các trận giao hữu, mà bóng đá đỉnh cao thường không coi trọng những
trận đấu giao hữu.
Và, U19 Việt Nam tiến bộ đến đâu so với mặt
bằng bóng đá châu lục tiếp tục là câu hỏi mà những người làm công tác
định hướng đến giờ này có lẽ cũng chỉ dừng ở mức… võ đoán? Xét trên
thành tích, U19 Việt Nam đã bị loại sớm, trong khi Myanmar và Thái Lan
đều đã vào tứ kết, lại đứng trước cơ hội lịch sử là vào VCK U20 thế
giới. Họ đi sâu bằng cách thắng Iran lại càng đáng nói.
Nói U19
Việt Nam không tiến bộ ở giải này thì không đúng, nhưng chúng ta có tiến
bộ nhanh hơn các đối thủ chính của chúng ta hay không mới là điều đáng
bàn!
HLV Miura ‘mổ xẻ” thực trạng bóng đá Việt Nam trên báo Nhật
Trên tạp chí News Picks (Nhật Bản), HLV
trưởng ĐT Việt Nam đã trải lòng về cảm nhận của ông về người hâm mộ Việt
Nam và những điểm chưa được của V.League sau gần 2 năm làm việc.
Trả lời báo chí Việt Nam,
HLV Miura thừa nhận đôi
khi gặp chút sức ép với giới truyền thông và dư luận. Tuy nhiên, HLV
Miura vẫn cảm thấy thoải mái khi làm việc tại đây. Ngược lại, khi trả
lời
báo Nhật Bản, HLV ĐT Việt Nam không giấu diếm bất cứ cảm nhận nào của ông về tình yêu bóng đá của người dân Việt Nam và giải V.League.
HLV Miura ‘mổ xẻ” thực trạng bóng đá Việt Nam trên báo Nhật.
Phóng viên: Sau 1 năm rưỡi làm HLV trưởng ĐT Việt Nam và U23 Việt Nam, ông đánh giá thế nào về tình yêu bóng đá tại đây?
HLV Toshiya Miura: Ở Nhật Bản, World Cup hay Halloween, những diễn
biến ở khu Shibuya sẽ được thời sự quan tâm và không khí náo nhiệt chỉ
có 1 góc ở Shibuya. Còn ở Việt Nam, khi họ thắng một trận đấu lớn, cả
nước sẽ hòa chung cảm xúc thắng trận. Lúc đó người dân đang sinh sống và
làm việc ở Hà Nội, TP Hồ Chí Minh sẽ cùng nhau đổ ra đường, chủ yếu là
xe máy. Năm 2008, Việt Nam vô địch AFF Suzuki Cup nên sự hâm mộ đó còn
cuồng nhiệt hơn. Tuy nhiên, suốt từ năm 2010, họ không dành chiến thắng
tại các giải đấu lớn nên không khí trở nên trầm lắng.
Ở Đông Nam Á, có 2 giải đấu lớn còn quan trọng là vòng loại World Cup
và các kỳ đại hội thể thao khu vực. ĐTQG tham dự AFF Suzuki Cup, còn
đội U23 sẽ tham dự giải đấu được coi là Olympic của Đông Nam Á là SEA
Games. Riêng AFF Suzuki Cup được tổ chức 2 năm 1 lần, trong thời gian
đó, SEA Games cũng được tổ chức xen kẽ. Nghĩa là năm nào cũng có 1 giải
lớn được tổ chức, bóng đá luôn được người hâm mộ quan tâm chú ý.
- Giải V.League cũng được theo dõi sát sao, vì các tuyển thủ được chọn lọc từ giải đấu này. Hiện nay giải đấu đó như thế nào?
Đây là mùa thứ 2 tôi theo dõi V.League. Giải đấu này rất khác với
J.League, lịch thi đấu hàng năm không ổn định và có khá nhiều thay đổi.
Tổng quan V.League chơi trong 7 tháng, 14 đội chia làm 2 giai đoạn lượt
đi và về.
- Lịch thi đấu hàng năm đều thay đổi, ông có thể cho biết cụ thể hơn?
Ví dụ năm 2015, V.League khai mạc giải vào tháng 1, nhưng năm sau
đúng vào thời gian đó các trận vòng loại Olympic diễn ra nên chuyển sang
tháng 2. Các trận đấu của giải kết thúc vào tháng 9. Cup quốc gia sẽ
được diễn ra đồng thời. Một tuần sau khi kết thúc mùa giải sẽ là trận
Siêu cúp quốc gia.
- Ông hãy có thể cho biết thêm về đặc điểm và phong cách chơi của bóng đá Việt Nam?
Các nước Đông Nam Á đều có đặc điểm chung là hạn chế về mặt thể hình.
Vậy nên, điểm yếu của họ là thể lực và khả năng tranh chấp. Một điểm
nữa, do sống ở vùng khí hậu nóng, nên các cầu thủ không có độ bền. Về
lối chơi, họ thiên về khống chế bóng. Vì thể lực không thực sự tốt nên
gần như trận đấu sẽ phân thắng bại bằng kỹ thuật. Ở Việt Nam, cả CĐV lẫn
giới truyền thông đều không thích lối chơi đua thể lực và bóng dài.
Trong đó, Thái Lan có kỹ thuật khá tốt. Còn Malaysia hay Indonesia thì
lối chơi của họ cũng không khác mấy.
- Về cách điều hành và tổ chức các giải đấu quốc nội thì sao?
Thái Premier League (VĐQG Thái Lan) trung bình các trận thường có
khoảng từ 12.000 đến 15.000 khán giả. Họ đầu tư khá mạnh và cũng là nước
đầu tư mạnh nhất ở Đông Nam Á. Ở Malaysia và Indonesia, nếu là trận đấu
giữa các CLB lớn thì sân vận động có thể có tới 40.000 đến 50.000 khán
giả. Ở Việt Nam, trung bình lượng khán giả chỉ khoảng từ 5.000 đến 6.000
người. Ngoài ra, tôi khá ấn tượng với sự cuồng nhiệt của CĐV SLNA, CĐV
Hải Phòng, Thanh Hóa và Quảng Ninh...
Hiện tại, CĐV chỉ đi cổ vũ cho đội bóng mà họ yêu thích hơn là xem
một giải đấu chuyên nghiệp. Nhưng tôi không thể nói trước những gì trong
tương lai. Sự phát triển thể thao của một đất nước luôn “tỷ lệ thuận
với GDP”. Vì vậy, có thể nói bóng đá của Việt Nam, Thái Lan và Indonesia
nữa đều rất có tiềm năng. Điều mà J.League đang rất cần!
Xin cảm ơn ông Toshiya Miura! Chúc ông thành công và gặp nhiều may mắn!
Theo Trung Won – Bảo Lan (Thể thao TV)
HLV Miura ‘mổ xẻ” thực trạng bóng đá Việt Nam trên báo Nhật
Trên tạp chí News Picks (Nhật Bản), HLV
trưởng ĐT Việt Nam đã trải lòng về cảm nhận của ông về người hâm mộ Việt
Nam và những điểm chưa được của V.League sau gần 2 năm làm việc.
Trả lời báo chí Việt Nam,
HLV Miura thừa nhận đôi
khi gặp chút sức ép với giới truyền thông và dư luận. Tuy nhiên, HLV
Miura vẫn cảm thấy thoải mái khi làm việc tại đây. Ngược lại, khi trả
lời
báo Nhật Bản, HLV ĐT Việt Nam không giấu diếm bất cứ cảm nhận nào của ông về tình yêu bóng đá của người dân Việt Nam và giải V.League.
HLV Miura ‘mổ xẻ” thực trạng bóng đá Việt Nam trên báo Nhật.
Phóng viên: Sau 1 năm rưỡi làm HLV trưởng ĐT Việt Nam và U23 Việt Nam, ông đánh giá thế nào về tình yêu bóng đá tại đây?
HLV Toshiya Miura: Ở Nhật Bản, World Cup hay Halloween, những diễn
biến ở khu Shibuya sẽ được thời sự quan tâm và không khí náo nhiệt chỉ
có 1 góc ở Shibuya. Còn ở Việt Nam, khi họ thắng một trận đấu lớn, cả
nước sẽ hòa chung cảm xúc thắng trận. Lúc đó người dân đang sinh sống và
làm việc ở Hà Nội, TP Hồ Chí Minh sẽ cùng nhau đổ ra đường, chủ yếu là
xe máy. Năm 2008, Việt Nam vô địch AFF Suzuki Cup nên sự hâm mộ đó còn
cuồng nhiệt hơn. Tuy nhiên, suốt từ năm 2010, họ không dành chiến thắng
tại các giải đấu lớn nên không khí trở nên trầm lắng.
Ở Đông Nam Á, có 2 giải đấu lớn còn quan trọng là vòng loại World Cup
và các kỳ đại hội thể thao khu vực. ĐTQG tham dự AFF Suzuki Cup, còn
đội U23 sẽ tham dự giải đấu được coi là Olympic của Đông Nam Á là SEA
Games. Riêng AFF Suzuki Cup được tổ chức 2 năm 1 lần, trong thời gian
đó, SEA Games cũng được tổ chức xen kẽ. Nghĩa là năm nào cũng có 1 giải
lớn được tổ chức, bóng đá luôn được người hâm mộ quan tâm chú ý.
- Giải V.League cũng được theo dõi sát sao, vì các tuyển thủ được chọn lọc từ giải đấu này. Hiện nay giải đấu đó như thế nào?
Đây là mùa thứ 2 tôi theo dõi V.League. Giải đấu này rất khác với
J.League, lịch thi đấu hàng năm không ổn định và có khá nhiều thay đổi.
Tổng quan V.League chơi trong 7 tháng, 14 đội chia làm 2 giai đoạn lượt
đi và về.
- Lịch thi đấu hàng năm đều thay đổi, ông có thể cho biết cụ thể hơn?
Ví dụ năm 2015, V.League khai mạc giải vào tháng 1, nhưng năm sau
đúng vào thời gian đó các trận vòng loại Olympic diễn ra nên chuyển sang
tháng 2. Các trận đấu của giải kết thúc vào tháng 9. Cup quốc gia sẽ
được diễn ra đồng thời. Một tuần sau khi kết thúc mùa giải sẽ là trận
Siêu cúp quốc gia.
- Ông hãy có thể cho biết thêm về đặc điểm và phong cách chơi của bóng đá Việt Nam?
Các nước Đông Nam Á đều có đặc điểm chung là hạn chế về mặt thể hình.
Vậy nên, điểm yếu của họ là thể lực và khả năng tranh chấp. Một điểm
nữa, do sống ở vùng khí hậu nóng, nên các cầu thủ không có độ bền. Về
lối chơi, họ thiên về khống chế bóng. Vì thể lực không thực sự tốt nên
gần như trận đấu sẽ phân thắng bại bằng kỹ thuật. Ở Việt Nam, cả CĐV lẫn
giới truyền thông đều không thích lối chơi đua thể lực và bóng dài.
Trong đó, Thái Lan có kỹ thuật khá tốt. Còn Malaysia hay Indonesia thì
lối chơi của họ cũng không khác mấy.
- Về cách điều hành và tổ chức các giải đấu quốc nội thì sao?
Thái Premier League (VĐQG Thái Lan) trung bình các trận thường có
khoảng từ 12.000 đến 15.000 khán giả. Họ đầu tư khá mạnh và cũng là nước
đầu tư mạnh nhất ở Đông Nam Á. Ở Malaysia và Indonesia, nếu là trận đấu
giữa các CLB lớn thì sân vận động có thể có tới 40.000 đến 50.000 khán
giả. Ở Việt Nam, trung bình lượng khán giả chỉ khoảng từ 5.000 đến 6.000
người. Ngoài ra, tôi khá ấn tượng với sự cuồng nhiệt của CĐV SLNA, CĐV
Hải Phòng, Thanh Hóa và Quảng Ninh...
Hiện tại, CĐV chỉ đi cổ vũ cho đội bóng mà họ yêu thích hơn là xem
một giải đấu chuyên nghiệp. Nhưng tôi không thể nói trước những gì trong
tương lai. Sự phát triển thể thao của một đất nước luôn “tỷ lệ thuận
với GDP”. Vì vậy, có thể nói bóng đá của Việt Nam, Thái Lan và Indonesia
nữa đều rất có tiềm năng. Điều mà J.League đang rất cần!
Xin cảm ơn ông Toshiya Miura! Chúc ông thành công và gặp nhiều may mắn!
Theo Trung Won – Bảo Lan (Thể thao TV)
HLV Miura ‘mổ xẻ” thực trạng bóng đá Việt Nam trên báo Nhật
Trên tạp chí News Picks (Nhật Bản), HLV
trưởng ĐT Việt Nam đã trải lòng về cảm nhận của ông về người hâm mộ Việt
Nam và những điểm chưa được của V.League sau gần 2 năm làm việc.
Trả lời báo chí Việt Nam,
HLV Miura thừa nhận đôi
khi gặp chút sức ép với giới truyền thông và dư luận. Tuy nhiên, HLV
Miura vẫn cảm thấy thoải mái khi làm việc tại đây. Ngược lại, khi trả
lời
báo Nhật Bản, HLV ĐT Việt Nam không giấu diếm bất cứ cảm nhận nào của ông về tình yêu bóng đá của người dân Việt Nam và giải V.League.
HLV Miura ‘mổ xẻ” thực trạng bóng đá Việt Nam trên báo Nhật.
Phóng viên: Sau 1 năm rưỡi làm HLV trưởng ĐT Việt Nam và U23 Việt Nam, ông đánh giá thế nào về tình yêu bóng đá tại đây?
HLV Toshiya Miura: Ở Nhật Bản, World Cup hay Halloween, những diễn
biến ở khu Shibuya sẽ được thời sự quan tâm và không khí náo nhiệt chỉ
có 1 góc ở Shibuya. Còn ở Việt Nam, khi họ thắng một trận đấu lớn, cả
nước sẽ hòa chung cảm xúc thắng trận. Lúc đó người dân đang sinh sống và
làm việc ở Hà Nội, TP Hồ Chí Minh sẽ cùng nhau đổ ra đường, chủ yếu là
xe máy. Năm 2008, Việt Nam vô địch AFF Suzuki Cup nên sự hâm mộ đó còn
cuồng nhiệt hơn. Tuy nhiên, suốt từ năm 2010, họ không dành chiến thắng
tại các giải đấu lớn nên không khí trở nên trầm lắng.
Ở Đông Nam Á, có 2 giải đấu lớn còn quan trọng là vòng loại World Cup
và các kỳ đại hội thể thao khu vực. ĐTQG tham dự AFF Suzuki Cup, còn
đội U23 sẽ tham dự giải đấu được coi là Olympic của Đông Nam Á là SEA
Games. Riêng AFF Suzuki Cup được tổ chức 2 năm 1 lần, trong thời gian
đó, SEA Games cũng được tổ chức xen kẽ. Nghĩa là năm nào cũng có 1 giải
lớn được tổ chức, bóng đá luôn được người hâm mộ quan tâm chú ý.
- Giải V.League cũng được theo dõi sát sao, vì các tuyển thủ được chọn lọc từ giải đấu này. Hiện nay giải đấu đó như thế nào?
Đây là mùa thứ 2 tôi theo dõi V.League. Giải đấu này rất khác với
J.League, lịch thi đấu hàng năm không ổn định và có khá nhiều thay đổi.
Tổng quan V.League chơi trong 7 tháng, 14 đội chia làm 2 giai đoạn lượt
đi và về.
- Lịch thi đấu hàng năm đều thay đổi, ông có thể cho biết cụ thể hơn?
Ví dụ năm 2015, V.League khai mạc giải vào tháng 1, nhưng năm sau
đúng vào thời gian đó các trận vòng loại Olympic diễn ra nên chuyển sang
tháng 2. Các trận đấu của giải kết thúc vào tháng 9. Cup quốc gia sẽ
được diễn ra đồng thời. Một tuần sau khi kết thúc mùa giải sẽ là trận
Siêu cúp quốc gia.
- Ông hãy có thể cho biết thêm về đặc điểm và phong cách chơi của bóng đá Việt Nam?
Các nước Đông Nam Á đều có đặc điểm chung là hạn chế về mặt thể hình.
Vậy nên, điểm yếu của họ là thể lực và khả năng tranh chấp. Một điểm
nữa, do sống ở vùng khí hậu nóng, nên các cầu thủ không có độ bền. Về
lối chơi, họ thiên về khống chế bóng. Vì thể lực không thực sự tốt nên
gần như trận đấu sẽ phân thắng bại bằng kỹ thuật. Ở Việt Nam, cả CĐV lẫn
giới truyền thông đều không thích lối chơi đua thể lực và bóng dài.
Trong đó, Thái Lan có kỹ thuật khá tốt. Còn Malaysia hay Indonesia thì
lối chơi của họ cũng không khác mấy.
- Về cách điều hành và tổ chức các giải đấu quốc nội thì sao?
Thái Premier League (VĐQG Thái Lan) trung bình các trận thường có
khoảng từ 12.000 đến 15.000 khán giả. Họ đầu tư khá mạnh và cũng là nước
đầu tư mạnh nhất ở Đông Nam Á. Ở Malaysia và Indonesia, nếu là trận đấu
giữa các CLB lớn thì sân vận động có thể có tới 40.000 đến 50.000 khán
giả. Ở Việt Nam, trung bình lượng khán giả chỉ khoảng từ 5.000 đến 6.000
người. Ngoài ra, tôi khá ấn tượng với sự cuồng nhiệt của CĐV SLNA, CĐV
Hải Phòng, Thanh Hóa và Quảng Ninh...
Hiện tại, CĐV chỉ đi cổ vũ cho đội bóng mà họ yêu thích hơn là xem
một giải đấu chuyên nghiệp. Nhưng tôi không thể nói trước những gì trong
tương lai. Sự phát triển thể thao của một đất nước luôn “tỷ lệ thuận
với GDP”. Vì vậy, có thể nói bóng đá của Việt Nam, Thái Lan và Indonesia
nữa đều rất có tiềm năng. Điều mà J.League đang rất cần!
Xin cảm ơn ông Toshiya Miura! Chúc ông thành công và gặp nhiều may mắn!
Theo Trung Won – Bảo Lan (Thể thao TV)
Kim Điền
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét