-Nguyên nhân chính có cội rễ từ quá khứ và xã hội suy đồi. -Giải phóng vỉa hè là đúng, nhưng cách làm không đúng. -Đâu phải của riêng người đi bộ đâu mà giành lại hết? Giành hết để làm gì, được thêm gì, mất thêm gì? -Mục đích cuối cùng của bất cứ cuộc xây - phá nào cũng là "XÂY", lập lại trật tự! Nên xây rất khó mà phá thì dễ ẹc, miễn có quyền lực! -Nên nhớ: "Ngu ngốc + Nhiệt tình = Đại phá hoại". -Trước khi hành động, chúng ta thường tự cho là đã suy nghĩ chín chắn và đúng đắn. Nhưng khi đã hành động xong rồi và thời gian đã qua đi, ngồi ngẫm lại, chúng ta mới thấy mình sai toét,và cảm thấy xấu hổ! -Để có một thành phố đẹp một cách sinh động và thu hút, không phải làm kiểu vô cảm, nhẫn tâm và cực đoan như ông Hải! -Ông Hải hành động không phải vì dân!
-----------------------------------------------------------
(ĐC sưu tầm trên NET)
Chiến dịch giải cứu vỉa hè: Vỉa hè Sài Gòn trong mắt người nước ngoài
Ông Đoàn Ngọc Hải giải thích lý do không đập bậc thềm UBND TP.HCM
Dọn dẹp vỉa hè: Người dân Thủ đô phản ứng vì bậc tam cấp bị phá
Ông Đoàn Ngọc Hải bị "tấn công"
Quận 1 sẽ mở "Phố hàng rong" sau khi dẹp xong vỉa hè
Đoàn ngọc hải dẹp vỉa hè | phố Tây của Sài Gòn sẽ ra sao - du khách nước ngoài nuối tiếc
Xót xa cảnh cả trăm cây xanh trơ gốc sau “cơn lốc” vỉa hè
Những cây xum xuê hàng chục năm tuổi bị chặt cụt gốc vì “lấn chiếm” vỉa hè, đất công.
Nhiều cây bị chặt hạ có tuổi hàng chục năm
Mới đây, trong đợt ra quân lập lại trật tự vỉa hè, UBND xã Cẩm Yên,
Thạch Thất, Hà Nội đã xử lý tháo dỡ nhiều công trình lấn chiếm vỉa hè,
lòng đường trái phép.
Tuy nhiên, cũng trong đợt ra quân này, chính quyền xã Cẩm Yên đã chặt
hạ toàn bộ cây xanh người dân trồng ven tuyến đường liên thôn vào ngày
15.3. Việc chặt hạ cây đã vấp phải sự phản ứng của người dân, khiến dư
luận bức xúc.
Ông Trần T.N (54 tuổi, Yên Lỗ, Cẩm Yên) tiếc nuối chỉ vào gốc bàng cổ
thụ bị cắt cụt gốc, nói: “Bố tôi trồng nó từ cách đây hơn 30 năm, tán
cao cả chục mét, chiều nào người già, trẻ con cũng ra đây hóng mát. Tôi
chưa thấy ai phàn nàn nó che khuất tầm nhìn. Họ chặt đi rồi, thử hỏi bao
lâu mới trồng lại được cây to thế”.
Theo người dân xã Cẩm Yên, trước ngày 15.3, chính quyền xã có đến
từng hộ dân ở mặt đường có cây xanh để yêu cầu ký cam kết, chấp nhận
giải toả. Tuy nhiên, xã không tổ chức một cuộc họp nào để lấy ý kiến
người dân.
Anh Nguyễn Huy Khuê (36 tuổi, Yên Lỗ, Cẩm Yên) xin chính quyền xã di
dời cây nhãn lồng Hưng Yên mới trồng được 3 năm. Anh Khuê cho biết: “Nếu
là chủ trương chung của thành phố, chúng tôi chấp hành đầy đủ. Nhưng
chặt hết thế thì phí quá, cây che khuất tầm nhìn có thể tỉa cành, đâu
cần cắt cụt cả gốc”.
Ông Phạm Ngọc Kỳ, Bí thư Đảng ủy xã Cẩm Yên cho biết, việc chặt hạ
cây xanh hai bên đường liên thôn là thực hiện chủ trương chung lập lại
trật tự vỉa hè lòng đường của UBND thành phố Hà Nội.
Ông Kỳ cho biết thêm, những cây đã chặt đều do người dân tự trồng,
cây trồng nhô ra, thụt vào không đều: “Việc chặt hạ những cây trên chủ
yếu để đảm bảo hành lang an toàn giao thông. Những cây nào ra lề đường
thì chặt bỏ bởi đường hẹp, có đoạn 2 xe tránh nhau không được. Trước khi
chặt hạ, xã đã họp và người dân đều đồng tình”, ông Kỳ nói.
Bí thư xã Cẩm Yên cho hay, sau khi chặt hạ, gỗ đều được trả lại người
dân. Sau khi chỉnh trang lại tuyến đường, xã sẽ quy hoạch trồng mới.
Mới đây,
trong đợt ra quân lập lại trật tự vỉa hè, UBND xã Cẩm Yên, Thạch Thất,
Hà Nội đã xử lý tháo dỡ nhiều công trình lấn chiếm vỉa hè, lòng đường
trái phép.
Cũng trong
đợt ra quân này, chính quyền xã Cẩm Yên đã chặt hạ toàn bộ cây xanh
người dân trồng ven tuyến đường liên thôn vào ngày 15.3.
Một cây đa lớn ở gần nhà văn hoá thôn Cẩm Bảo, xã Cẩm Yên bị cắt cụt ngọn
Gốc bàng cổ thụ lấp sau đình thôn Yên Lỗ, Cẩm Yên cũng “không thoát” cảnh bị đốn hạ
Anh Nguyễn
Huy Khuê (36 tuổi, Yên Lỗ, Cẩm Yên) xin chinh quyền xã di dời cây nhãn
lồng Hưng Yên mới trồng được 3 năm. Anh Khuê cho biết: “Nếu là chủ
trương chung của thanh phố, chúng tôi chấp hanh đầy đủ. Nhưng chặt hết
thế thì phí quá, cây che khuất tầm nhìn có thể tỉa cành, đâu cần cắt cụt
cả gốc”.
Những thân cây bị chặt hạ ngổn ngang khắp đường làng, ngõ xóm
Hầu hết những cây bị chặt đều là cây bóng mát như phượng, điệp và hoa sưa. Vì vậy khi bị chặt hạ chỉ có thể làm củi đun
Nhiều cây mọc ở ven ao của thôn, không ảnh hưởng đến giao thông, tầm nhìn cũng bị cắt cụt gốc
Một câu bé bên gốc phượng cổ thụ trước cửa nhà vừa bị chính quyền xã chặt hạ trong chiến dịch dọn dẹp vỉa hè.
KTS Nguyễn Văn Tất có khá nhiều bài viết về vỉa hè ở các thành phố
lớn ở Việt Nam, đặc biệt là Sài Gòn. Ông nhìn nhận ở đó là cả một đời
sống đô thị, và cũng là một không gian giao tiếp đặc biệt của đô thị
kiểu Việt Nam.
Câu chuyện “trả lại vỉa hè cho người đi bộ” được ông Tất nhìn nhận ở góc độ một nhà chuyên môn. Ông cho rằng: “Không cần phải đưa ra tranh luận vì chân lý chỉ có một, trong vấn đề kiến trúc đô thị, đó chính là sự cân bằng.”
Phải hỏi: 8 triệu xe máy ở đâu?
Bằng cái nhìn của một kiến trúc sư, với ông, bộ mặt kiến trúc đô
thị Sài Gòn hiện tại đang như thế nào, và ông có hài lòng với nó không,
thưa ông?
Sài Gòn là đô thị năng động nhất Việt Nam, nên tất cả những biểu hiện dạng chung của cả nước thì Sài Gòn đều có tính ở mức cao.
Ở góc độ chuyên môn, tôi cảm thấy những điều âu lo lớn hơn cái được.
Đô thị Sài Gòn đang phát triển nhanh, nóng nhưng mất cân bằng. Vậy ông thấy kiến trúc đô thị Sài Gòn đang không ổn ở chỗ nào: từ
nhà ra phố từ phố vào nhà – và đặc biệt là sau câu chuyện “đòi lại vỉa
hè cho người đi bộ”?
Nếu dùng những nguyên tắc lý thuyết trong ngành, dễ đánh giá thôi.
Còn ổn hay không, là giá trị nhân văn của kiến trúc thành phố này có hay
không, đó mới là thước đo.
Quay lại câu chuyện vỉa hè mấy hôm nay đang nóng, ở góc độ chính
quyền, đó là việc “trả lại vỉa hè cho người đi bộ”. Ai vi phạm vỉa hè
thì phải xử lý, nhưng sau đó cần đặt câu hỏi: Có bao nhiêu người đi bộ
trên vỉa hè?
Bạn nhìn đi, gần như chỉ có mấy khách du lịch ở khu trung tâm. Phiền
bạn đếm hộ tôi có bao người dân ở Sài Gòn đi bộ trên vỉa hè? Chỉ là
thiểu số.
Một thành phố có đến hơn 8 triệu cái xe máy chưa kể xe vãng lai, và
xe máy còn tồn tại một số năm nữa, nghĩa là cả đời sống xã hội tồn tại
trên cái xe máy đó. Thế nhưng thử đặt câu hỏi: Chẳng lẽ xe máy chỉ chạy
mà không có điểm dừng, điểm đỗ?
Chắc chắn xe máy đi dưới lòng đường sẽ gấp nhiều lần số người đi bộ
trên vỉa hè. Xe máy không được đỗ, không có điểm đỗ, ai cũng ngồi trên
cái xe máy, vậy thì ai đi bộ? Muốn đi bộ ở phố Nguyễn Huệ phải đi bộ từ
Bình Thạnh qua hay sao?
Vì vậy, lấy lại vỉa hè chỉ có hiệu quả thực sự khi quy hoạch điểm dừng đỗ đủ mà vẫn tiện lợi cho dân.
Chúng ta sẽ làm gì khi 10 người đi bộ phải di chuyển bằng 8 xe máy?
Vậy cách nào giải quyết bài toán phương tiện xe máy và vỉa hè có người đi bộ?
Ta đã làm phố đi bộ Nguyễn Huệ. Như một trào lưu cho giống các thành
phố lớn trên thế giới. Người ta làm hấp dẫn, mình cũng làm. Nhưng đằng
sau phố đi bộ, chúng ta làm được gì khi mà 10 người tới đi bộ thì đi kèm
theo là 8 cái xe máy đi cùng?
Và người ta quăng đống xe máy đó vào đâu để đi bộ? Nếu chẳng biết gửi
xe vào đâu, gửi xe không tiện thì người ta không tới. Mà không tới thì
mục tiêu của phố đi bộ xem như không đạt.
Khi anh phát triển “văn minh đi bộ” thì đi đôi với nó phải là phương
tiện công cộng phải tối ưu nhất. Miễn là chỉ ngồi trên các phương tiện
đó, bạn dễ dàng tiếp cận được đời sống và dịch vụ của phố thị.
Một thành phố chi chít bởi những chiếc xe máy, một bộ phận không nhỏ
người dân phải sống bằng những chiếc xe đẩy và những chiếc xe ô tô không
có điểm đỗ, thì nếu chỉ duy trì trật tự vỉa hè là chưa đủ. Bởi khi đó,
chúng ta vì một thiểu số đi bộ mà làm khó cho đa số đi xe cá nhân.
Nên ưu tiên làm chỗ để xe trước lúc dẹp vỉa hè. Có điểm đỗ xe thì
người ta mới tiếp cận dịch vụ, giao dịch thuận lợi, cái đô thị đó mới là
đô thị sống. Chứ đô thị mà người ta chỉ lên xe chạy và chạy không
ngừng, thì nó có sống không?
Bên cạnh đó, sinh nhai trên vỉa hè, là một số lượng hoạt động cực kỳ
lớn. Nói một cách nào đó, vỉa hè cũng là một phương tiện sinh nhai cho
một tỷ lệ người lao động không nhỏ. Tính ra là 25-30% miếng bánh sinh
nhai đô thị diễn ra trên vỉa hè. Nhắc đến 8 triệu cái xe máy, có nên nhắc đến con số xe hơi khủng
đang “chỉ có đi mà không có đỗ” ở Sài Gòn cũng như các thành phố phát
triển ở Việt Nam?
Singapore khéo ở chỗ: Đất quá nhỏ nên từ lâu rồi, nó rất chặt chẽ
trong việc quota cho xe hơi. Bạn mua một quota cho xe hơi nhiều khi còn
đắt hơn giá gốc của chiếc xe.
Cách đây nhiều năm tôi nghe, mỗi quota cho xe hơi đã hơn 40 ngàn đô la Sing. Và mỗi năm, số lượng quota chỉ có hạn thôi.
Nếu bạn đủ tiền mua xe chưa chắc bạn dám mua vì phải có chỗ đỗ mới
được mua. Hơn nữa, tất cả các dịch vụ trong đô thị, phải có chỗ đỗ xe
đảm bảo, mới được hoạt động.
Bạn muốn kinh doanh, bạn phải chứng minh được chỗ đỗ xe. Nếu không
đủ, phải đi mua quota đỗ xe và có hợp đồng rõ ràng, mới cho phép kinh
doanh.
Mô hình không thiếu. Các quốc gia đã làm và các chuyên gia đều thấy,
nhưng quan trọng là phải có cách làm sáng tạo để đảm bảo sự cân bằng
hạnh phúc cho người dân đô thị.
Sự cân bằng quyền lợi phải tự nhiên: Ai hưởng nhiều thì trả nhiều và
không phải ai muốn hưởng là hưởng trọn, mà phải chia sẻ lợi ích, thì
người khác mới cùng tham gia để cùng phát triển. Vỉa hè hiện nay đang đẻ ra tiền cho ai? Hầu hết người đồng thuận cách làm hiện nay, đều thống nhất rằng,
vỉa hè của người đi bộ, thì phải trả cho người đi bộ. Trật tự sẽ có khi
mà cái gì của ai phải trả lại cho chính người đó?
Vỉa hè là nơi giao tiếp ngẫu nhiên chủ yếu của đô thị. Nếu bạn nói
vỉa hè chỉ để đi bộ thôi, mà phủ nhận chức năng giao tiếp của nó là chưa
đủ. Vỉa hè tồn tại cùng với thể trạng của một đô thị. Nó đang khoẻ,
đang giàu hay mới ổn định, vỉa hè nói lên tất cả.
Vỉa hè của Mỹ, bán tất cả những gì tân kỳ, vĩ đại, hào nhoáng không tưởng tượng được.
Qua Ý, nó bán rong rêu, bán mùi của quá khứ, bán hình ảnh của cái vĩ
đại nào đó đang đổ nát, đã đổ nát, còn lại là những vết tích gợi cảm của
thời quá khứ huy hoàng mà thu tiền du lịch đâu kém gì Mỹ. Nhưng chúng ta không thể minh biện cho việc lấn chiếm vỉa hè trái
phép, khi mà các nước văn minh đều rất chú tâm vấn đề này, thưa ông?
Khi lập lại trật tự vỉa hè, phải nghĩ đến vấn đề sức mạnh thương mại quanh vỉa hè và sự sống của thành phố.
Nếu lập lại trật tự vỉa hè mà khách không có chỗ để xe ở nơi tiện
lợi, thì cửa hàng mở ra không có khách. Phá sản. Câu chuyện vỉa hè đã
đụng đến sức mạnh thương mại của những nhà phố nhỏ.
Nhìn một cách khác, vỉa hè chính là quyền lợi của người đi bộ nhưng
cũng là tiềm năng kinh tế của các hộ kinh doanh bên đường. Chỉ có điều,
cho thuê khoán vỉa hè thế nào cần khoa học và minh bạch. Nếu để vỉa hè
chỉ cho người đi bộ, thì rất lãng phí.
Vậy vấn đề ở đây là, làm thế nào để người đi bộ cũng hạnh phúc và
người bán hàng quanh vỉa hè cũng hạnh phúc, không nên lệch về phía nào. Vậy, trật tự vỉa hè cho Sài Gòn, theo ông, phải như thế nào là hợp lý?
Trật tự là cần, nhưng là để đẩy đô thị phát triển mạnh, khoẻ khoắn và cân bằng chứ không phải chỉ mà để quản lý.
Người Pháp sẽ chẳng bao giờ đòi hỏi đường phố Sài Gòn phải rộng rãi
như Paris hay người Mỹ cũng chẳng đòi hỏi vỉa hè Sài Gòn phải đồ sộ như
New York. Thế nên cứ phải giống người ta thì trật lất.
Giá trị nhân văn là mục tiêu rất lớn của nghệ thuật kiến trúc đô thị
là vậy. Nó quyết định hết: kinh tế, các mối quan hệ xã hội trên vỉa hè.
Khi nhiều người cùng thấy hạnh phúc vì cái vỉa hè đó, thì chắc chắn
chính sách thành công. Quay lại câu chuyện vỉa hè Sài Gòn như những gì ông đã nói trên
đây, vậy theo ông, còn thêm sáng kiến nào để nó vừa đẹp, thành phố vừa
“sống”, đời sống được cân bằng và trên hết – để Sài Gòn phát triển, thưa
ông?
Sài Gòn có đến 12 triệu m2 vỉa hè. Người đi bộ có đi hết không, chắc
ta đã có câu trả lời. Nhưng nó có giúp nhà nước đẻ ra tiền không? Chắc
chắn có. Nhưng nó đang đẻ ra tiền cho ai?
Bạn cứ tính, một mét vuông trên đường Đồng Khởi hiện giờ bao nhiêu
tiền? Trung bình là mấy trăm triệu, thậm chí có những điểm cụ thể 1 m2
lên tới 1 tỉ đồng. Nhưng, đó là một m2 trong cửa sắt, còn 1 m2 bên ngoài
cửa sắt là 0 đồng.
Vỉa hè đó, lâu nay nhà nước chỉ dọn dẹp trật tự, còn thu tiền là
người khác. Một m2, mức thu buổi sáng, buổi trưa, buổi tối là khác nhau.
Và chỉ mấy m2 ở cái vị trí đó, mỗi một tháng là rất nhiều tiền.
Nhà nước chỉ lo đi dọn dẹp cho sạch sẽ để rồi kẻ khác thu tiền, có
phí không? Rất phí. Lề đường là vàng, nhưng vàng không có chủ cho nên nó
rối.
Hồi xưa tôi có ý kiến là bây giờ nhà nước cứ cho thuê đi, thành lập
một công ty công ích khai thác kinh tế vỉa hè đô thị. Công ty này có
nhiệm vụ trồng cây, lát đường cho đẹp, ánh sáng cho tốt và phân quỹ đất
ra cái nào là đi, cái nào là bày, cái nào là cho thuê tại chỗ. Các cửa
hàng mở ra phải có chỗ để xe và phải đóng tiền chỗ để xe đó.
Có thể 2-3 cửa hàng bắt tay nhau cùng chung một điểm để xe, nhưng
trong phạm vi nhà nước cho thuê và đóng tiền lại đàng hoàng, tất tần tật
những khoản tiền đó nhà nước dùng để tái đầu tư xây dựng mỹ quan vỉa
hè: đóng các trụ đá trang trí cho đẹp, phân luồng ra phần nào cho thuê,
phần nào dành cho người đi đường…
Tính ra, lợi nhuận trên 12 triệu m2 lề đường của TPHCM, cho sử dụng
1/4 số đó để cho thuê, 3/4 sử dụng cho những chuyện khác: lối đi, các
tiện ích khác. 1/4 đó, với số thu rất nhẹ nhàng là 150.000/ đồng
tháng/1m2, thì mỗi tháng nhà nước có thể thu về 450 tỉ đồng (kể cả trừ
100 tỉ đồng chi phí thì vẫn thu về được 350 tỉ).
Tiền đó anh tái đầu tư cho vỉa hè đẹp vô cùng. Thậm chí lấy tiền đó
tổ chức các cuộc thi public art, các vỉa hè của điêu khắc tranh tượng,
rồi làm ghế ngồi, làm bồn hoa, làm các thứ…, nó cũng chẳng ảnh hưởng đến
vỉa hè.
Bất kỳ sự thay đổi nào phải đi kèm với hạnh phúc, phồn vinh thì sự thay đổi đó mới có ý nghĩa thực sự.
Tối 23.3, ông Đoàn Ngọc Hải, Phó chủ tịch quận 1, TP.HCM cùng đoàn
liên ngành tiếp tục ra quân lập lại trật tự đô thị, vỉa hè trên địa bàn.
Tại khu
vực đường Hải Triều hàng loạt công trình chiếm vỉa hè bị xử lý. Nhiều
nhà dân xây bậc tam cấp, dựng mái che lấn phần đường của người đi bộ,
ông Hải đều chỉ đạo lực lượng tháo dỡ.
Thấy đoàn công tác đi kiểm tra, một số hộ dân tự tháo dỡ công trình vi phạm để khỏi bị phạt
Ở khu vực
đường Trần Hưng Đạo phát hiện bậc thềm gara ô tô Sài Gòn chiếm vỉa hè
hơn cả mét ông Hải yêu cầu lực lượng kiểm tra, lập biên bản và tháo dỡ
phần công trình vi phạm này
Một cơ sở kinh doanh đặt máy in chiếm vỉa hè cũng bị lập biên bản xử lý.
22h, đoàn
công tác đến trước khách sạn New World (đường Lê Lai) - nơi có ôtô Range
Rover và Mercedes tại vị trí cấm đỗ. Do không có tài xế, 2 xe sang này
bị niêm phong, chuẩn bị cẩu về trụ sở.
Hơn 10
phút sau, chủ nhân của hai xế sang xuất hiện và đề nghị không cẩu ô tô
đi mà chỉ lập biên bản xử phạt. “Bên kia đường là bãi xe có thu phí của
thành phố nhưng anh chị không qua đó đỗ mà lại đậu dưới lòng đường rồi
bỏ đi. Địa phương đã ra quân lập lại trật tự đô thị, vỉa hè hơn 2 tháng
nay, không ai bận tâm hay sao”, ông Hải nói và yêu cầu lực lượng chức
năng tiếp tục xử lý và cẩu hai phương tiện về trụ sở.
Gần 22h30,
phát hiện nhiều quán nhậu kê bàn ghế cho khách ngồi trên đường Nguyễn
Thái Học, ông Hải chỉ đạo lực lượng chức năng vào xử lý, khi thấy đoàn,
nhân viên quán nhậu khiêng bàn ghế tháo chạy nhưng bị giữ lại để lập
biên bản. Tại đây, quán Ốc Đào bị phạt 6,5 triệu đồng vì vi phạm lỗi
kinh doanh trên vỉa hè và xả rác.
Quán cua
một càng cũng bị ông Hải “xử” cả biển quảng cáo lẫn bậc tam cấp chiếm
vỉa hè. “Cán bộ mình không làm quyết liệt chứ làm gắt, phạt nặng các hộ
sẽ không tái phạm. 1 tuần phạt 1 lần, cả tháng mất cả chục triệu tiền
phạt vì chiếm vỉa hè nữa thì họ sẽ không dám vi phạm”, ông Hải nói.
Đến 23h,
đoàn công tác quận 1 mới tạm dừng xử lý các trường hợp vi phạm. Trong
ảnh ông Hải trò chuyện với người khuyết tật đi xe lăn trên vỉa hè
Nơi lưu trữ những bài viết giá trị của các tác giả khuyết danh hoặc chưa tham gia hội Nhà Báo Tự Do.
Ở nơi nào quy trình pháp luật bình thường không hiệu quả, người ta thường khao khát sự quyết liệt bất thường của lãnh đạo.
Ông Đoàn Ngọc Hải giành được sự ủng hộ lớn của dư luận vì ông cho
người ta tận mắt chứng kiến sự quyết liệt bất thường mà người ta khao
khát.
Trước hết, cần phải công bằng với ông Hải rằng việc lấn chiếm vỉa hè
là chuyện vi phạm pháp luật lồ lộ ra giữa thanh thiên bạch nhật, là
chuyện đã nói đi nói lại, nói tái nói hồi, cũng là chuyện đã xử lý bằng
đủ các loại hình thức khác nhau.
Khó có người dân nào có thể biện hộ rằng họ không biết lấn chiếm vỉa
hè là sai. Các hộ tiểu thương thì càng biết rõ, vì họ là những người đã
phải thường xuyên đối phó với các đội trật tự phường bằng cách tạm dọn
dẹp quán xá khi có đoàn kiểm tra, hoặc đút lót để được nghiễm nhiên kinh
doanh trên vỉa hè.
Lâu dần thành quen, một bộ máy quản lý vừa lỏng lẻo vừa tham nhũng
cộng với thói coi thường pháp luật của một số người dân đã hình thành
nên một thứ văn hoá pháp luật mới, nơi người ta cùng sai để cùng hưởng lợi.
Ông Hải cũng cho người ta một cái khoái cảm chính trị rất mới lạ: ông không nể nang cả cơ quan nhà nước.
Trả lời VnExpress, ông nói, để giành lại vỉa hè “thì không chỉ xử lý
vi phạm ở nhà dân, ở các điểm kinh doanh mà phải làm ở các cơ quan Nhà
nước để làm gương. Tất nhiên trong quá trình xử lý sẽ có đụng chạm, song
chúng tôi vẫn phải làm vì không ai được đứng trên pháp luật”.
“Không ai được đứng trên pháp luật” (no one is above the law).
Đó là điểm cốt lõi của tinh thần thượng tôn pháp luật, của một nền pháp trị/pháp quyền (rule of law).
Đã từ lâu, người dân luôn ấm ức trong lòng khi thấy quan chức nhà
nước tham nhũng, hạch sách, hành xử như dân xã hội đen nhưng lại không
bị trừng phạt như đáng lẽ họ phải bị trừng phạt theo quy định pháp luật.
Trong khi đó, một cô gái tát cảnh sát giao thông hay hai thanh niên
cướp vài ổ bánh mỳ cũng bị phạt đến cả chục tháng tù.
Kẻ đứng trên pháp luật đã luôn luôn là quan chức nhà nước, tạo ra một
xã hội dụng pháp trị (rule by law), thay vì pháp trị (rule of law).
Trong xã hội dụng pháp trị, pháp luật được kẻ cầm quyền dùng như một
công cụ cai trị đám dân bên dưới, chứ không được áp dụng cho chính kẻ
cầm quyền.
Cái trật tự đó đã bị ông Hải phá vỡ khi ông không ngần ngại phá bỏ
các công trình lấn chiếm vỉa hè của Uỷ ban Nhân dân phường hay Ngân hàng
Nhà nước. Ông cũng chẳng nể nang gì mà thẳng tay bứng cả vọng gác của
công an. Ông Hải tựa hồ như còn to hơn cả Thủ tướng, khi dám thách thức
tất cả để làm cái việc ông cho là đúng pháp luật. Việc này, người Việt
Nam thường chỉ thấy trên phim Mỹ.
Ông Phó Chủ tịch quận còn một cái hay nữa, đó là ông dám làm gương (modeling).
Khi được hỏi, Chủ tịch UBND TP. Hồ Chí Minh Nguyễn Thành Phong nói:
“Tôi có hỏi đồng chí Hải, sao phải trực tiếp đi, không giao cho cấp
dưới. Đồng chí Hải trả lời rằng đã giao nhưng chuyển biến chậm quá. Các
chủ tịch, phó chủ tịch phải trực tiếp xuống chỉ đạo như vậy mới ra vấn
đề, chứ không ngồi bàn giấy được”.
Ông Hải phá bỏ một định kiến thâm căn cố đế trong đầu người dân về
cán bộ nhà nước, vốn luôn coi cán bộ như những kẻ ngồi bàn giấy, ngồi
phòng điều hoà, ngồi ô-tô máy lạnh chỉ tay năm ngón, hay nếu có ra hiện
trường thì cũng chỉ trống dong cờ mở, rùm beng một hồi để quay phim,
chụp ảnh rồi ra về. Cái thói làm chính trị khôn lỏi và hoa bướm đó chưa
bao giờ qua mắt được người dân.
Với tất cả sự quyết liệt đó, ông thổi một luồng gió mới vào cái không
khí chính trị ngột ngạt và bế tắc triền miên của cả một đất nước, gieo
cho người ta hy vọng về một lối thoát mới, mà khởi đầu là hy vọng về
những vỉa hè thông thoáng. Ông gợi cho người ta về những hình mẫu lãnh
đạo quyết liệt và hiệu quả như Lý Quang Diệu của Singapore hay Park
Chung Hee của Hàn Quốc. Cái cảm hứng chính trị mà ông tạo ra lớn đến
thế, hỏi sao mà người dân không thích ông cho được?
Nhưng có thực ông Hải thượng tôn pháp luật?
Tôi không muốn làm những người ủng hộ ông Hải thất vọng, vì chẳng nhẽ
một thứ cảm hứng chính trị tích cực hiếm hoi đến như vậy mà còn phải
đặt dấu hỏi hay sao? Cứ vặn vẹo hoài thì bao giờ mới giải quyết được
việc?
Tôi hiểu, nhưng vặn vẹo là cách tốt nhất, nếu không muốn nói là duy
nhất, để chúng ta tìm ra được cái đúng và cái tốt, loại bỏ những cái sai
và cái dở. Không ai được đứng trên pháp luật, kể cả ông Hải.
Việc ông có một mục đích tốt là dọn sạch vỉa hè không cho phép ông
dùng mọi phương tiện để đạt được điều đó. Người ta có thể đồng ý với ông
về đích đến, nhưng đường đi của ông lại đặt ra rất nhiều dấu hỏi.
Theo Luật xử phạt vi phạm hành chính, trong hầu hết các trường hợp,
ông phải lập biên bản vi phạm, ra quyết định xử phạt và yêu cầu cá
nhân/tổ chức vi phạm khôi phục lại tình trạng ban đầu.
Chỉ trong trường hợp cá nhân, tổ chức vi phạm không trả lại vỉa hè,
ông mới có quyền cưỡng chế thực hiện, tức là phá bỏ các bậc tam cấp, đập
bỏ trụ sở cơ quan, tháo dỡ vọng gác của Ngân hàng Nhà nước.
Tôi không có thông tin nào về việc ông Hải đã cho thực hiện đúng
trình tự thủ tục trên, ngoài việc ông xua quân đi cưỡng chế như một cơn
lũ.
Tôi cũng chưa thấy căn cứ rõ ràng nào cho việc đi tịch thu/tạm giữ
các phương tiện vi phạm như bàn ghế, tủ kính của các tiểu thương dọc vỉa
hè. Điều 125 nói rõ như sau:
Việc tạm giữ tang vật, phương tiện, giấy phép, chứng chỉ hành nghề
theo thủ tục hành chính chỉ được áp dụng trong trường hợp thật cần
thiết sau đây:
a) Để xác minh tình tiết mà nếu không tạm giữ thì không có căn cứ
ra quyết định xử phạt. Trường hợp tạm giữ để định giá tang vật vi phạm
hành chính làm căn cứ xác định khung tiền phạt, thẩm quyền xử phạt thì
áp dụng quy định của khoản 3 Điều 60 của Luật này;
b) Để ngăn chặn ngay hành vi vi phạm hành chính mà nếu không tạm giữ thì sẽ gây hậu quả nghiêm trọng cho xã hội;
c) Để bảo đảm thi hành quyết định xử phạt theo quy định tại khoản 6 Điều này.
Không biết việc ông Hải mang quân đi thu dọn vỉa hè như mấy ngày qua
rơi vào trường hợp nào trong mấy trường hợp trên? Tôi nghi ngờ rằng nó
không rơi vào trường hợp nào cả.
Ngay cả việc tịch thu hay tạm giữ cũng phải được làm đúng thủ tục, đó
là lập biên bản, niêm phong trước mặt chủ phương tiện, nếu không có chủ
phương tiện thì phải có người chứng kiến. Những thủ tục này có được ông
Hải chấp hành đúng không? Khả năng rất cao, trong nhiều trường hợp, là
không.
Trình tự hợp lý (due process)
Liên quan đến chuyện thủ tục xử lý, bạn đọc có thể liên hệ với khái
niệm due process trong luật Mỹ. Khái niệm này thường được dịch là trình
tự hợp lý hay pháp trình chính đáng.
Tiêu chuẩn về due process được ghi rõ trong Tu chính án thứ Năm của
Hiến pháp Mỹ. Theo đó, mỗi khi chính quyền muốn tước đoạt mạng sống,
quyền tự do hay tài sản của công dân thì phải tuân theo một trình tự thủ
tục hợp lý, sao cho đảm bảo công bằng và bảo vệ được quyền lợi của công
dân.
Ví dụ: Bắt được quả tang rành rành một tên giết người trên phố, tưởng
như chẳng có gì để nói nữa, nhưng vẫn phải trải qua đủ các thủ tục tố
tụng hình sự bình thường để điều tra, truy tố, xét xử. Bị cáo vẫn có
quyền có luật sư, được quyền cãi, chứng cứ do công tố viên trình ra
trước toà phải được thu thập một cách hợp pháp, hai bên vẫn phải tranh
luận với nhau đến khi không còn gì để nói, rồi sau cùng bồi thẩm đoàn
vẫn phải bỏ phiếu quyết định xem bị cáo có tội hay không.
Điều đó có nghĩa là, anh không thể đi tắt, dù việc anh đi đúng trình
tự hay đi tắt đều mang lại kết quả y hệt nhau là bỏ tù thủ phạm 20 năm.
Việc tuân thủ đúng thủ tục là để giảm thiểu mọi sự tuỳ tiện, oan sai,
đảm bảo cho các bên đều được quyền giải thích như nhau. Có như thế thì
quyết định sau cùng mới có thể đúng thực tế, được các bên tâm phục, khẩu
phục. Công lý nhờ thế mà được thực thi.
Nếu ông Phó Chủ tịch quận làm đúng thủ tục, ông đã không phải bứng
oan cái vọng gác ở trụ sở Ngân hàng Nhà nước buổi chiều, rồi đến đêm
phải mang ra lắp lại, chỉ vì có thông tin cho rằng Ngân hàng Nhà nước có
quyền lắp vọng gác.
Hơn nữa, việc tịch thu, tạm giữ tài sản của các tiểu thương là hành
vi ảnh hưởng trực tiếp đến quyền sở hữu và nồi cơm của họ. Trong trường
hợp này, ở Mỹ, chính quyền chỉ được phép làm nếu có lệnh của toà, chứ
không được tự ý làm. Nghĩa là luôn luôn có toà kiểm soát chính quyền,
nhằm tránh việc chính quyền lạm dụng.
Chính quyền có lỗi chính trong việc buông lỏng vỉa hè chứ không phải người dân
Suy cho cùng, việc để cho vỉa hè bị lấn chiếm trong nhiều năm qua
không phải lỗi của người dân. Ít nhất, người dân không phải là kẻ phải
chịu trách nhiệm chính.
Sự tha hoá của chính quyền mới là thủ phạm chính. Nó bóp méo pháp
luật, bóp méo chính sách và là nhân tố chính tạo ra thứ văn hoá pháp
luật mà chúng ta đang có ngày nay, trên những vỉa hè.
Khi đó, lằn ranh đúng và sai, tuân thủ và vi phạm không còn rõ ràng
nữa. Có khi, có người, có chỗ vi phạm thì bị xử lý; khi khác, với người
khác, ở chỗ khác thì không. Pháp luật mất đi tính chất quan trọng bậc
nhất của nó: tính dự báo được.
Trong một nền pháp trị, pháp luật cần phải có tính dự báo được. Nghĩa
là bất kể anh là ai, anh ở đâu, vào lúc nào, nếu anh vi phạm thì đều bị
xử lý như nhau. Nếu tính chất này được đảm bảo, không người dân nào dám
lấn chiếm vỉa hè.
Trong khi thủ phạm chính là chính quyền, thì nay người dân lại phải
chịu trách nhiệm chính cho tình trạng lấn chiếm vỉa hè. Điều này, trong
một nền pháp trị, là không công bằng. Người ta cần phải thấy cán bộ nhà
nước bị trừng phạt trước khi họ bị trừng phạt. Những anh dân phòng, trật
tự phường, công an phường, cán bộ phường phải bị kỷ luật, cách chức,
truy tố ra toà vì vô trách nhiệm trong việc quản lý vỉa hè, ăn tiền đút
lót để bỏ qua vi phạm, trước khi chính những lực lượng này xông ra đường
đập phá, tịch thu tài sản của người dân.
Nếu những kẻ hàng tháng vẫn đều đặn đến cửa hàng người ta ăn tiền
cũng chính là kẻ đi xử lý vi phạm thì thực ra những kẻ đó vẫn đứng trên
pháp luật, chứ không được đẹp đẽ như những gì ông phó quận mong muốn.
Rồi khi hết chiến dịch, hoặc khi ông phó quận nghỉ hưu, những kẻ đó có
còn nghiêm túc quản lý vỉa hè nữa hay không?
Người dân có thể khao khát những lãnh đạo mạnh mẽ và được việc trong
bối cảnh hệ thống luật pháp đã bó tay trước những vấn đề xã hội đặt ra.
Nhưng sau cùng, họ không muốn sự mạnh mẽ đó dẫn đến một xã hội vô pháp. Trịnh Hữu Long - LKTC
Cái khó ló cái khôn: Người Sài Gòn lắp bậc tam cấp di động như "hộp tủ" để không lấn chiếm vỉa hè
22-03-2017
14:51:06
Sau khi cơ quan chức năng yêu cầu phá dỡ bậc tam cấp lấn chiếm
vỉa hè khiến việc ra vào nhà gặp khó khăn, người Sài Gòn đã nghĩ ra cách
làm bậc tam cấp âm tường, vừa không chiếm vỉa hè vừa đi lại tiện lợi
hơn.
Thời gian qua, nhiều hộ dân ở các tuyến đường Lãnh
Binh Thăng, Tôn Thất Hiệp (quận 11, TP. HCM) đã bị cơ quan chức năng yêu
cầu phá bỏ bậc tam cấp trước nhà vì lấn chiếm vỉa hè. Tuy nhiên sau khi
phá bỏ bậc tam cấp này, việc ra vào nhà rất khó khăn vì khoảng cách
giữa nền nhà và nền vỉa hè quá cao.
Bên cạnh đó, việc kinh doanh
buôn bán của người dân ở các tuyến đường trên cũng bị ảnh hưởng ít
nhiều. Xe máy, xe đạp muốn dắt vào nhà phải khiêng rất khổ sở.
Hàng loạt bậc tam cấp bị phá bỏ trên đường Lãnh Binh Thăng (quận 11)
Người
dân cho biết, họ đã thử nghiệm nhiều giải pháp để khắc phục tình trạng
ra vào nhà được thuận tiện hơn. Trong đó, một trong những giải pháp được
xem là thông minh và hiệu quả nhất mà người Sài Gòn nghĩ ra đó là thiết
kế bậc tam cấp ngầm bên trong nền nhà.
Clip: Người Sài Gòn nói về việc xây dựng bậc tam cấp ngầm độc đáo và sáng tạo- Thực hiện: Tứ Quý
Đây
được xem là biện pháp sáng tạo, thay vì phá bỏ nền nhà xây lùi vào
trong thì người Sài Gòn lại nghĩ ra cách xây bậc tam cấp âm tường.
Theo
người dân, việc xây bậc tam cấp ngầm đã được một số người thực hiện từ
lâu nhưng chỉ với số lượng rải rác vì chi phí tốn kém. Kể từ khi có
chiến dịch "giành" lại vỉa hè cho người đi bộ, việc thiết kế bậc tam cấp
kiểu độc đáo này lại được người dân thực hiện đại trà hơn.
Bậc tam cấp ngầm đã giải quyết được vấn đề đi lại của người dân sau khi phá bỏ bậc tam cấp cũ.
Hiện tại nhiều nhà đã phá bỏ bậc tam cấp cũ để xây bậc tam cấp ngầm.
Điểm nối để giúp vỉ sắt được kéo ra vào dễ dàng là nhờ được gắn con lăn.
Ông
Vòng Chí Thanh (đường Lãnh Binh Thăng, quận 11) cho biết: "Việc xây
dựng bậc tam cấp ngầm, kéo ra kéo vào để vỉa hè được thông thoáng. Bên
cạnh đó, bậc tam cấp này cũng giúp cho việc đi lại của chúng tôi được dễ
dàng hơn".
Theo ông Thanh, ý tưởng này từ một người thợ xây gợi ý
cho ông. Được biết việc thiết kế bậc tam cấp ngầm khá đơn giản, vỉ sắt
được gắn bánh xe nối với chiếc hộp giống như hộp tủ. Sau đó chôn ở vị
trí trước nhà rồi đổ bê tông lên trên. Do thiết kế theo kiểu hộp tủ nên
việc kéo ra kéo vào không ảnh hưởng gì đến nền nhà.
Bậc tam cấp ngầm đã hoàn thiện mang lại cảm giác vỉa hè được gọn gàng hơn.
Mặc dù còn những nhược điểm như dễ bị mắc kẹt nếu không kéo đúng cách.
Nếu kéo bậc tam cấp ngầm không đúng cách sẽ tốn khá nhiều sức.
Còn
anh Phan Anh Tiến (nhà bên cạnh ông Thanh) cho rằng, việc xây dựng bậc
tam cấp âm bên trong nền này tiện lợi hơn kiểu cũ. "Bật tam cấp kiểu này
có thể mình thiết kế dài hơn bình thường như vậy thì rất tiện lợi. Khi
muốn ra vào chỉ cần kéo ra, không cần dùng nữa thì đẩy vào, không ảnh
hưởng đến vỉa hè. Tôi rất ủng hộ cách làm này", anh Tiến nói.
Nếu
kéo bậc tam cấp ngầm không đúng cách sẽ tốn khá nhiều sức.Tại các tuyến
đường ở quận 11, hiện có rất nhiều người dân đang tiến hành phá bỏ bậc
tam cấp lấn chiếm vỉa hè. Trong khi những người dân ở đường Lãnh Binh
Thăng (quận 11) xây ngầm trong nền nhà, thì một số người dân ở đường Tôn
Thất Hiệp (quận 11) lại thiết kế bậc tam cấp kiểu bật nắp, gập ngược để
đỡ tốn chi phí.
Bậc tam cấp được thiết kế gập ngược cũng khá tiện lợi.
Bậc tam cấp này được hàn chặt vào nền nhà để tránh trộm cắp.
Ông
Đoàn Văn Thông (đường Tôn Thất Hiệp) chia sẻ, việc gập ngược lên xuống
này cũng rất tiện lợi và đây là một giải pháp hiệu quả và lâu dài mà
không ảnh hưởng gì đến vỉa hè. Theo ông Thông, bậc tam cấp bẻ ngược
không ảnh hưởng gì đến việc ra vào nhà mà chi phí xây dựng cũng rẻ chỉ
từ 400.000 – 800.000 đồng/bậc tam cấp.
Dân trí Với phương châm vỉa hè là của người đi bộ, bất
kể hành vi lấn chiếm nào dù ít hay nhiều, ông Đoàn Ngọc Hải - Phó Chủ
tịch quận 1 (TPHCM) - cũng yêu cầu lập biên bản cưỡng chế.Người nước ngoài phản ứng khi bị Phó Chủ tịch quận 1 cẩu xe
Chiều 19/3, ông Đoàn Ngọc Hải tiếp tục dẫn đầu đoàn công tác của quận ra quân xử lý nạn lấn chiếm vỉa hè trên địa bàn.
Tại phố đi bộ Nguyễn Huệ (phường Bến Nghé, quận 1), toà nhà của Công
ty quản lý nhà TP thuộc UBND TPHCM ở số 8 Nguyễn Huệ đã được UBND phường
Bến Nghé thông báo bằng văn bản yêu cầu tháo dỡ bập tam cấp lấn chiếm
vỉa hè cách đây hơn 1 tuần nhưng chủ toà nhà vẫn không thực hiện.
Ông Đoàn Ngọc Hải, Phó Chủ tịch UBND Quận 1 chỉ huy lực lượng tại hiện trường
Sau khi gọi ông Võ Quốc Hưng, Phó Chủ tịch phường Bến Nghé đến kiểm
tra các thủ tục pháp lý, ông Hải đã lệnh cho lực lượng công ích tiến
hành đưa máy xúc vào phá dỡ các bậc tam cấp xây lấn chiếm vỉa hè.
Trong quá trình ông Hải chỉ đạo đập bỏ phần lấn chiếm vỉa hè toà nhà
của Công ty quản lý nhà TP, ông nhận được rất nhiều cuộc gọi đến để can
thiệp nhưng ông Hải vẫn kiên quyết xử lý.
Trong quá trình tiến hành xử lý toà nhà số 8 Nguyễn Huệ của Công ty
quản lý nhà TP, ông Hải nhìn thấy căn nhà gần đó cũng có hành vi vi phạm
tương tự khi xây bậc tam cấp lấn ra vỉa hè và xây dựng các phần kết cấu
nhà cũng doi ra khoảng 50cm nên yêu cầu cưỡng chế. Sau đó căn nhà cũng
bị tháo dỡ phần vi phạm theo lệnh của Phó Chủ tịch quận 1.
Cách đó khoảng 50 mét tại giao lộ Nguyễn Huệ - Ngô Đức Kế (cũng thuộc
phường Bến Nghé), phát hiện nhà hàng để 2 chậu hoa chiếm vỉa hè nên ông
Hải kêu lực lượng trật tự đô thị quận 1 lại để chất vấn.
Ông Hải hỏi lực lượng trật tự đô thị tại sao 400 con người với 800
con mắt nhưng lại không phát hiện những chậu hoa để trên vỉa hè.
Bậc tam cấp của công ty quản lý nhà TP bị cưỡng chế đập bỏ chiều 19/3
Sau đó ông Hải yêu cầu lực lượng trật tự đô thị lập biên bản xử phạt
đại diện nhà hàng số tiền 5 triệu đồng vì có hành vi sử dụng vỉa hè, lề
đường để xây dựng, đặt bục bệ cản trở lối đi.
Trong quá trình kiểm tra tình trạng lấn chiếm vỉa hè trên tuyến đường
Nguyễn Huệ, ông Hải cũng phát hiện căn nhà số 16-18 Nguyễn Huệ lấn ra
vỉa hè khoảng 25cm.
Lúc này ông Hải yêu cầu Phó Chủ tịch phường Bến Nghé phải lập biên bản, đập bỏ để trả lại vỉa hè theo đúng quy định.
“Một tấc cũng đập. Người dân nghèo mình đập, nơi khác mình đập nhưng
đường Nguyễn Huệ chỗ nhà giàu không đập là không được. Phải nghiêm minh
như thế mới được. Hôm nay người ta lấn 10 phân, 20 phân, ngày mai người
ta lấn ra cả đường Nguyễn Huệ thì lúc đó lãnh đạo phường, lãnh đạo quận
trả lời sao với TP”, ông Hải nhắc nhở lãnh đạo phường Bến Nghé.
Trong chiều cùng ngày, đoàn công tác do ông Hải dẫn đầu tiếp tục di
chuyển qua các tuyến đường thuộc phường Bến Thành, Nguyễn Cư Trinh và
cẩu hàng loạt ô tô đậu trên vỉa hè, trong đó có xe của ca sĩ Quách Tuấn
Du.
Ông Hải kiểm tra giấy tờ pháp lý bậc tam cấp của toà nhà Công ty quản lý nhà TP trước khi tiến hành đập bỏ
Bậc tam cấp của công ty quản lý nhà TP lấn chiếm vỉa hè đường Nguyễn Huệ
Sau đó bị phá dỡ
Nhiều cuộc điện thoại can thiệp khi ông Hải chỉ đạo đập bậc tam cấp của công ty quản lý nhà TP
Căn nhà gần đó cũng bị tháo dỡ phần lấn chiếm
Nhà hàng để 2 chậu cây trên vỉa hè bị phạt 5 triệu đồng
Một người nước ngoài đậu xe trái phép trên vỉa hè sau đó có hành vi phản ứng lực lượng chức năng
"Cưỡng chế, đập bỏ, phá hủy… không những gây
lãng phí, nguy hiểm mà còn để lại hậu quả tiêu cực trong tâm lý xã hội",
TS Nguyễn Thị Hậu nhận định về "cuộc chiến vỉa hè" của quận 1.
Phó chủ tịch quận 1 Đoàn Ngọc Hải liên tục xuống đường để "đòi" lại vỉa hè. Ảnh: Lê Trai.
Quận 1, TP.HCM đang tiến
hành “cuộc chiến” giành lại vỉa hè cho người đi bộ. Tiếp sau việc làm
rào ngang trên vỉa hè ngăn xe máy, quận 1 tiếp tục “chiến dịch ra quân”,
thu giữ, đập phá… những gì lấn chiếm vỉa hè.
Dư luận phần lớn ủng hộ việc này vì cho rằng cần lập lại kỷ cương
trật tự trong văn minh đô thị, rằng cần phải làm mạnh như vậy để dứt
điểm hiện tượng vi phạm luật pháp…
Tin tức, hình ảnh, video về chiến dịch này tràn ngập trên các kênh
truyền thông, cho thấy thái độ và hành xử triệt để của chính quyền. Cao
trào là việc đập một trụ sở dân phòng và phá hàng rào, dọn vọng gác của
Ngân hàng Nhà nước nhưng ngay sau đó phải cho tái lập trước sự phản ứng
của ngân hàng.
Trước hành động trên, không ít ý kiến cho rằng, mục đích công việc là
đúng nhưng cách thực hiện như quận 1 đang làm là hoàn toàn không phù
hợp. Đặc biệt, đã không tính đến cuộc sống của hàng nghìn người buôn bán
nhỏ lấy vỉa hè làm nơi kinh doanh, từ lâu đã hình thành nền “kinh tế
vỉa hè” đặc trưng cho các đô thị.
Vấn đề là diện mạo của nền kinh tế ấy văn minh hay không văn minh, mà
điều này lại phụ thuộc phần lớn vào trình độ, năng lực của nhà quản lý
đô thị. Vỉa hè cho người đi bộ: Đúng, nhưng chưa đủ!
Cấu trúc đường giao thông đô thị có lòng đường dành cho xe (cơ giới,
thô sơ) và vỉa hè, vừa là giới hạn lòng đường vừa mở ra một “không gian”
khác: nơi trồng cây xanh, bồn hoa cỏ tạo bóng mát và cảnh quan, dành
cho người đi bộ và là khoảng cách an toàn giữa nhà “mặt tiền” với đường
giao thông.
Vỉa hè là không gian công cộng nhưng cũng là không gian giao tiếp đầu tiên, thường xuyên của nơi kinh doanh và khách hàng.
Chính tính linh động của khoảng không gian này mà vỉa hè được sử
dụng, thậm chí tận dụng để bảng hiệu, bàn ghế, xe cộ. Rồi buôn gánh bán
bưng, xe hàng rong cũng tận dụng vỉa hè làm nơi buôn bán.
Mặt khác, giao thông công cộng chưa phát triển nên người đi bộ thường
tập trung ở các đường phố chính, một số khu vực kinh doanh thương mại
hoặc ẩm thực… Hầu hết đường ngoài khu vực đó mật độ người đi bộ không
cao.
Do vậy, vỉa hè - nhất là ở các đường phố khu trung tâm - không chỉ có
một chức năng dành cho người đi bộ. Thực tế ở bất cứ nước nào, vỉa hè
cũng được xem là một nguồn “vốn xã hội” được chính quyền quản lý sao cho
có lợi về kinh tế và về văn hóa - xã hội. Quản lý tốt thì lợi ích kinh
tế và lợi ích văn hóa - xã hội không mâu thuẫn mà còn là điều kiện cho
nhau phát triển. Lợi ích xã hội và lợi ích cá nhân
Vỉa hè tại khu trung tâm của nhiều thành phố trên thế giới hầu hết là quán cà phê, tiệm ăn, tiệm bánh, trái cây, đồ lưu niệm…
Khoảng vỉa hè được phép kinh doanh ghi rõ trong giấy phép, thậm chí
trang trí của quán còn phải phù hợp với cảnh quan của khu phố, tạo điều
kiện cho những quán nổi tiếng giữ thương hiệu ngay từ việc trang trí,
bảng hiệu và sinh hoạt ở vỉa hè như xưa.
Tất nhiên, những tiệm kinh doanh như thế đóng thuế không nhẹ, và
tuyệt đối không được lấn chiếm ngoài phạm vi cho phép. Nếu vi phạm sẽ bị
cảnh sát đến nhắc nhở và phạt để chủ quán tự giác dọn dẹp, nếu “ngoan
cố” sẽ bị cưỡng chế, đồng thời bị phạt rất nặng, thậm chí có thể thu hồi
giấy phép kinh doanh.
Người dân cố nài nỉ lực lượng chức năng trả lại các mặt hàng bị thu giữ. Ảnh:Tùng Tin.
Nếu là khu đi bộ thì hầu hết vỉa hè được sử dụng để kinh doanh, thậm
chí cả một phần lòng đường, nếu đường dành cho xe cộ lưu thông thì vỉa
hè chỉ được sử dụng một phần, tối đa là 1/2 chiều ngang, phần còn lại
dành cho người đi bộ.
Như vậy, chính quyền thu được một khoản thuế từ kinh doanh và từ việc
“cho thuê mặt bằng”, chưa kể khoản thu phạt “vi phạm hành chính”. Từ
đó, xã hội phát triển dịch vụ phục vụ du khách, đồng thời duy trì, bảo
tồn những nét văn hóa đặc trưng như ẩm thực, đồ thủ công mỹ nghệ, những
sinh hoạt văn hóa của cộng đồng. Đây cũng là cách giải quyết việc làm
cho nhiều người, nhất là những người nghèo kiếm sống bằng cách bán hàng
nhỏ lẻ; tuy vậy, vẫn có biện pháp chế tài chứ không vì “nghèo” mà vi
phạm quy định.
Để làm được như vậy, nhà quản lý phải là người tuân thủ nguyên tắc
đầu tiên, không có ngoại lệ. Nhưng trước đó, những quy tắc luật lệ được
áp dụng đều xuất phát từ điều kiện hoàn cảnh thực tế và biện pháp chế
tài theo hướng trước hết đảm bảo lợi ích của cộng đồng (xã hội) và sau
là lợi ích của cá nhân (doanh nghiệp, tư nhân). Chỉ chế tài người dân là không thoả đáng
Ở TP.HCM tình trạng lấn chiếm vỉa hè để buôn bán, giữ xe, hàng rong…
là chuyện dài nhiều tập, mà sau mỗi lần “ra quân” vài hôm thì đâu lại
vào đấy. Rõ ràng cách làm phong trào không giải quyết tận gốc tình trạng
này.
Lấn chiếm vỉa hè bất cứ hình thức mức độ nào cũng là sai trái. Cái
sai này cả từ hai phía: một phía là các hộ kinh doanh, người buôn bán đã
sử dụng “không gian công cộng” mà không được cấp/cho phép sử dụng; và
phía kia là chính quyền cơ sở đã không kịp thời, thường xuyên thực hiện
quy định và biện pháp chế tài để không cho người dân vi phạm, ngăn ngừa
tái phạm.
Một bên là ý thức tuân thủ pháp luật không cao, còn một bên là ý thức
trách nhiệm của nhà quản lý cũng không đến nơi đến chốn, do đó nếu chỉ
chế tài một phía thì không thỏa đáng. Vì nhu cầu cuộc sống, họ sẽ tiếp
tục vi phạm nếu chính quyền cơ sở vẫn làm ngơ, thậm chí dung túng, tiếp
tay.
Để giải quyết một cách căn cơ tình trạng lấn chiếm vỉa hè, thiết
nghĩ, cần thực hiện từng bước nhằm xác định rõ trách nhiệm cũng như nâng
cao ý thức của cả hai phía.
Đến thời hạn ai không chấp hành hoặc chấp hành không nghiêm thì cưỡng
chế, phạt thật nặng và rút giấy phép kinh doanh, chi phí cưỡng chế
người vi phạm phải chi trả. Quận sẽ kiểm tra giám sát chặt chẽ, phường
nào làm không nghiêm, không thực hiện đúng yêu cầu thì lãnh đạo phường
đó chịu trách nhiệm, thậm chí xử lý kỷ luật nếu phát hiện dung túng hay
bao che sai phạm.
Đấy là cách để hạn chế “cuộc chiến vỉa hè” có thể sẽ “phổ biến” đến
những nơi khác trong thành phố. Cưỡng chế, đập bỏ, phá hủy… không những
gây lãng phí, nguy hiểm mà còn để lại hậu quả tiêu cực trong tâm lý xã
hội.
Bên cạnh đó vai trò và trách nhiệm quản lý của các cơ quan chức năng
là tiếp tục nghiên cứu, tìm ra những biện pháp sử dụng vỉa hè sao cho
hợp lý, không lãng phí mà vẫn đảm bảo quyền lợi của mọi người dân và mỹ
quan đô thị. Một đô thị văn minh hiện đại còn là một đô thị nhân văn khi
quyền lợi của cộng đồng hay cá nhân đều được chính quyền quan tâm và
giải quyết thỏa đáng, công bằng.
Tiến
sĩ Nguyễn Thị Hậu, nguyên Phó viện trưởng Viện Nghiên cứu và Phát triển
TP.HCM, là một chuyên gia về khảo cổ và đô thị. Bài viết thể hiện văn
phong và quan điểm của tác giả, tòa soạn giữ quyền biên tập.
Luật sư cho rằng việc lập lại trật tự trong xây
dựng để giành vỉa hè cho người đi bộ là hoàn toàn đúng đắn. Tuy nhiên,
cách làm của quận 1 đã đi quá giới hạn.
Người đàn ông đeo kính phản ứng mạnh trước quyết định tháo dỡ chốt bảo vệ của Ngân hàng Nhà nước. Ảnh: Tùng Tin.
Luật sư Trần Hải Đức (Đoàn
Luật sư TP. HCM) nhận định việc xử lý các hành vi lấn chiếm vỉa hè phải
được điều chỉnh bởi Luật xử lý vi phạm hành chính. Để tiến hành bước
cưỡng chế thì quận phải thực hiện đúng trình tự thủ tục như Luật quy
định.
Cuộc rượt đuổi mang tính đối phó
“Đầu tiên, quận 1 phải lập biên bản người có hành vi xây dựng trái
phép, sau đó ra quyết định xử phạt. Hoặc nếu đã hết thời hạn xử phạt thì
ra quyết định khôi phục lại tình trạng ban đầu và buộc người có hành vi
xây dựng trái phép tháo dỡ. Nếu không tiến hành tháo dỡ thì mới ra
quyết định cưỡng chế. Chi phí cưỡng chế do người có hành vi vi phạm chịu
trách nhiệm”, luật sư Trần Hải Đức nói.
Về việc đoàn công tác của quận 1 do Phó chủ tịch UBND quận Đoàn Ngọc
Hải dẫn đầu đã cưỡng chế hai vọng gác của lực lượng Công an bảo vệ Ngân
hàng Nhà nước chiều 27/2, luật sư cho rằng chốt bảo vệ là một công trình
đặc biệt, liên quan đến an ninh quốc gia trong lĩnh vực tiền tệ.
“Vọng gác này không phục vụ cho mục đích riêng của bất cứ ai. Đây là
một trong những nơi trọng điểm, theo quy định của luật pháp là bảo vệ
24/24. Sau khi phá dỡ, lực lượng Công an bảo vệ, họ sẽ đứng gác ở vị trí
nào? Bởi vì mục tiêu là bảo vệ 24/24 chứ không chỉ đơn thuần trong giờ
hành chính. Tôi nghĩ việc này đã đi hơi quá”, luật sư Trần Hải Đức bình
luận.
Xâm phạm quyền sở hữu của cá nhân, doanh nghiệp
Một luật sư thuộc Đoàn luật sư TP.HCM (không nêu tên) cho biết xét ở
góc độ luật pháp, có rất nhiều ý kiến phản đối hành động “dẹp loạn” vỉa
hè gần đây của quận 1.
Luật sư cho biết vi phạm hành chính và chế tài của nó đều được quy
định rõ trong luật. Tuy nhiên, vi phạm hành chính không phải là cơ sở để
tước bỏ quyền sở hữu đối với tài sản của cá nhân, tổ chức.
Đội quản lý đô thị quận 1 tiến hành tháo dỡ chốt bảo vệ của Ngân hàng
Phát triển nông thôn Việt Nam trên đường Võ Văn Kiệt (quận 1). Ảnh:Tùng
Tin.
“Xét về bản chất vấn đề là xâm phạm quyền sở hữu của người khác. Vi
phạm hành chính phải xử lý bằng biện pháp hành chính chứ không sử dụng
biện pháp không có cơ sở pháp lý nào để xâm phạm quyền sở hữu của người
khác”, luật sư này nói.
Theo luật sư, trong quy định hiện hành không tồn tại cái gọi là cấp
phép dựng vọng gác. Do đó, việc Phó chủ tịch UBND quận 1 yêu cầu trình
giấy tờ chứng minh vọng gác là sai.
“Ở đây có hai vấn đề. Một là công trình đó không phải xin phép về mặt
pháp lý. Đây có thể coi là công trình ngoại lệ, áp dụng riêng để bảo
đảm an ninh cho ngân hàng. Cũng giống như các lãnh sự quán, sứ quán có
các vọng gác trên vỉa hè”, luật sư phân tích.
Một nguy cơ nữa cũng được luật sư đặc biệt lưu ý là việc không có
biên bản kê khai các tài sản thu hồi hay đập phá. “Điều này dễ dẫn đến
tiêu cực, đồng thời cũng dễ xảy ra tình trạng lạm quyền”, ông cảnh báo.
Hơn nữa, theo luật sư, nếu tháo dỡ công trình được dựng nên từ ngân
sách Nhà nước thì cũng phải có thời gian. Trước hết, quận 1 có thể yêu
cầu Ngân hàng Nhà nước dời vào vị trí phù hợp, trả lại vỉa hè cho người
đi bộ.
“Việc nào đúng quy định pháp luật, bảo đảm trật tự chung thì không
chỉ riêng người dân mà giới hành nghề luật cũng hoàn toàn tán thành.
Nhưng đừng vì nhân danh lợi ích nhà nước mà hành xử không đúng quy định
của pháp luật”, ông Trần Hải Đức nhấn mạnh.
Ông Đức cũng cho rằng để trả lại vỉa hè cho người đi bộ, đầu tiên
UBND quận 1 và các quận khác nên có cảnh báo, tuyên truyền giáo dục rộng
rãi để khơi dậy ý thức chấp hành cho người dân.
“Kể cả huy động toàn hệ thống chính trị để chung tay làm việc này chứ
không chỉ đơn thuần một đồng chí phó chủ tịch UBND quận nay xuống đường
này mai qua đường khác. Làm vậy chỉ có thể chữa cháy chứ không mang
tính đồng bộ”, ông Đức nói.
Quận 1 trả lại chốt bảo vệ trước Ngân hàng Nhà nước Việt Nam. Ảnh chụp lúc 22h30 ngày 27/2:Tùng Tin.
“Sự đồng bộ đó phải đến từ người chấp hành pháp luật lẫn người đại
diện, thực thi pháp luật. Bây giờ giống như một cuộc rượt đuổi mang tính
đối phó. Trong thực thi pháp luật mà lại thực hiện theo kiểu đối phó
thì hiệu quả mang lại sẽ không cao”, luật sư lưu ý thêm.
Một giải pháp được luật sư Trần Hải Đức đưa ra là TP nên giao cho
lãnh đạo chính quyền phường, xã, thị trấn và công an chịu trách nhiệm
đảm bảo trật tự đô thị lòng lề đường. Nếu để xảy ra sai phạm thì có thể
cách chức người đứng đầu.
Trụ sở Ngân hàng Nhà nước nằm trong danh mục được canh gác
Nghị định 37/2009/NĐ-CP quy định các mục tiêu quan trọng
về chính trị, kinh tế, ngoại giao, khoa học kỹ thuật, văn hoá, xã hội do
lực lượng Cảnh sát nhân dân có trách nhiệm vũ trang, canh gác, bảo vệ.
Theo quy định tại Điều 6, Trụ sở Ngân hàng Nhà nước Việt Nam nằm trong
Danh mục các mục tiêu cần được canh gác bảo vệ.
Điều 7, Thông tư 20/2010/TT-BCA quy định Tổng cục Cảnh
sát chịu trách nhiệm bảo vệ Trụ sở Ngân hàng Nhà nước Việt Nam. Cũng
theo điều 8 của Thông tư này, Công an tỉnh, TP trực thuộc Trung ương
chịu trách nhiệm canh gác, bảo vệ các mục tiêu như Kho bạc Nhà nước,
Ngân hàng Nhà nước chi nhánh tỉnh, TP.
Đối với việc xác định vọng gác, điều 10 của Thông tư này
quy định: “Đối với các mục tiêu có bố trí cán bộ, chiến sĩ Cảnh sát nhân
dân làm nhiệm vụ vũ trang canh gác bảo vệ, Cục Cảnh sát bảo vệ hoặc
Công an tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương xem xét, xác định cụ thể
để bố trí đủ vọng gác thích hợp đối với từng mục tiêu và thống nhất với
thủ trưởng cơ quan có mục tiêu về địa điểm đặt vọng gác, bảo đảm phù hợp
với cảnh quan và thuận tiện cho việc quan sát bao quát mục tiêu cần bảo
vệ”.
Theo Zing News
Bỏ bậc tam cấp chiếm vỉa hè, dân leo tường cả mét vào nhà ở Sài Gòn
Sau khi đập bậc tam cấp,
nhiều nhà dân trên đường Chu Mạnh Trinh (P.Bến Nghé, Q.1, TP.HCM) phải
lắp cầu thang di động cao hơn 1m để vào nhà.
Trong hoạt động xóa bỏ lấn chiếm vỉa hè, lòng lề đường, lấy lại
không gian cho người đi bộ, 12 căn nhà của các hộ nằm liền kề trên đường
Chu Mạnh Trinh (P.Bến Nghé) đã rơi vào tình trạng nền nhà cao hơn 1m so
với vỉa hè, sau khi đập bỏ bậc tam cấp.
VIDEO: Bỏ bậc tam cấp lấn chiếm, nhiều người Sài Gòn leo tường vào nhà
Nhiều hộ dân chưa thiết kế được bậc tam cấp mới đã phải bắc thang
gỗ, thang sắt, thậm chí để ghế gỗ chồng lên nhau lên xuống nhà.
“Phố đi bộ là bộ mặt của TP.HCM, những bậc tam cấp lấn chiếm này
nhắc nhở 8 ngày rồi sao vẫn không làm, giải quyết ngay cho tôi, không
chần chừ gì cả, cơ quan nhà nước thì phải tiên phong”, ông Đoàn Ngọc Hải
Theo ghi nhận của Thanh Niên, dọc tuyến phố tại khu vực
đều chịu cảnh như nhau. Bỏ bậc tam cấp, khiến nhiều hộ bị ảnh hưởng đến
sinh hoạt và kinh doanh… Trong đó, có không ít những người lớn tuổi phải
ra vào nhà khó khăn, luôn thường trực nguy hiểm té ngã.
Chồng ghế lên nhau để làm bậc tam cấp đi vào nhà ẢNH: AN HUY
Chỉ tiền công đập bậc tam cấp hết 3 triệu đồng
Bà Dương Thị Ngọc Xiểm (66 tuổi, ngụ đường Chu Mạnh Trinh) cho biết, do
làm y tá ở bệnh viện Nhi Đồng, nên sau 1975 bà được bệnh viện cấp cho
một căn nhà ngay tại đây để sinh sống. Sau đó, gia đình bà có làm bậc
tam cấp xuống đường Chu Mạnh Trinh để thuận tiện đi lại và buôn bán đã
mấy chục năm qua. Đến nay, khi TP ra quân chấn chỉnh hè phố thì bậc tam
cấp này mới bị phá bỏ.
“Thấy TP ra quân chấn chỉnh lòng lề đường, tôi và mấy hộ ở đây cũng
nghiêm chỉnh chấp hành. Nhưng vừa đập bậc tam cấp xong, không có đường
đi vào nhà phải gác tạm miếng ván làm bậc thang đi lại thấy cũng khó
khăn. Tôi mới nói thợ tới làm lại bậc tam cấp lùi vào trong, nhưng thợ
nói công đập đã là 3 triệu đồng, không biết làm nguyên bậc tam cấp mới
còn phải hết bao nhiêu tiền nữa”, bà Xiểm than thở.
Nhiều nhà dân trên đường Chu Mạnh Trinh có nền nhà cao hơn vỉa hè ẢNH: AN HUY
Cạnh đó, nhà của chị Trần Thu Hằng (51 tuổi, ngụ số 13 Chu Mạnh
Trinh) cũng trong tình trạng tương tự. Gia đình chị chưa kịp làm thang
từ vỉa hè lên nền nhà hơn 1m, phải lấy nhiều ghế gỗ để chồng lên nhau
vào nhà, khá nhiều rủi ro. Đồng thời, phương tiện xe máy đi lại chính
trong gia đình chị cũng phải đem đi gửi nơi khác qua đêm.
Còn anh Phan Văn Mùa (47 tuổi, ngụ trên đường Nguyễn Du, P.Bến
Nghé) cho biết: “Sau khi phường đập bậc tam cấp, tôi phải cất công đi
mua sắt và tự hàn một bậc thang hết hơn 1,6 triệu đồng. Tuy nhiên, mỗi
khi dắt xe hay làm gì xong là tôi phải đem vào nhà cất, vì để bên ngoài
sẽ bị lực lượng đô thị tuần tra thu. Thực tế tại đây đã có nhiều người
vừa làm xong chưa sử dụng được bao lâu đã bị tịch thu, phải đi làm cái
khác”.
Người dân phải bắc thang gỗ đi vào nhà tạm thời ẢNH: AN HUY
Theo ông Võ Quốc Hưng, Phó chủ tịch UBND P.Bến Nghé (Q.1), chủ
trương của UBND thành phố cũng như của quận về chấn chỉnh lấn chiếm lòng
lề đường thì phường cũng đã thông báo xuống người dân trên địa bàn
phường.
Về tuyến Chu Mạnh Trinh, sau khi triển khai thông báo xử lý lấn
chiếm vỉa hè thì đơn vị cũng nhận được thông báo về tình hình khó khăn
chung của dân. Phường cũng có tổ chức buổi họp dân vào ngày 6.3 để lấy ý
kiến.
Tại buổi họp, các hộ cũng có trình bày vướng mắc khó khăn khi thực
hiện, do nhà có nền cao cần xem xét. Phường cũng giải thích, vận động đề
nghị mọi người thực hiện chủ trương chung và thống nhất với các hộ giải
pháp cụ thể là đưa bậc tam cấp vào trong nhà hoặc hạ nền nhà xuống.
Đồng thời, phường cũng đã tổ chức một buổi đi thực tế tìm hiểu dãy
nhà có 12 căn tiếp giáp mặt tiền đường Chu Mạnh Trinh, nhận thấy đều nằm
trong khuôn viên của bệnh viện, có 1 lối đi riêng ở phía sau. Những năm
1990, các hộ này đã làm bậc tam cấp xuống đường Chu Mạnh Trinh thành
mặt tiền để thuận lợi buôn bán.
Trong 12 căn nhà trên, thì hiện có 10 căn vẫn còn cửa đi ra phía
sau bình thường. Riêng 2 căn còn lại, phân chia mỗi căn ra làm hai nên
không còn lối đi sau, phường cũng vận động hạ độ cao cốt nền xuống. Hộ
nào không tháo dỡ được thì phường cũng thuê nhân công tháo dỡ giúp, các
hộ dân đều đồng tình.
Nhiều nhà có nền nhà cao hơn mặt vỉa hè hơn 1m ẢNH: AN HUY
Đập bậc tam cấp khiến nhiều hộ buôn bán gặp một số khó khăn ẢNH: AN HUY
Theo ông Hưng, phường sẵn sàng tạo điều kiện và mọi thủ tục cho
người dân sửa chữa nhà cửa. Thời gian trước mắt, các hộ dân chưa sửa nhà
cửa và bậc tam cấp xong thì được đặt bậc thang di động. Khi đã xong mà
có trường hợp nào vi phạm, phường sẽ nhắc nhở, nếu không chấp hành sẽ bị
xử lý.
Chiều 21.3, ông Đoàn Ngọc Hải - Phó chủ tịch UBND Q.1, TP.HCM tiếp
tục dẫn đầu đoàn công tác xuống đường yêu cầu phá bỏ trụ sở khu phố ở
phường Tân Định và các bậc tam cấp khách sạn 5 sao khu trung tâm.
“Vừa qua, đơn vị đã triển khai chấn chỉnh vỉa hè trên 44 tuyến
đường của phường, hầu hết các hộ dân cũng đều tự giác thực hiện đầy đủ.
Đồng thời, phường đã lập danh sách rà soát các hộ buôn bán trên lề
đường, tạo điều kiện cho họ được học nghề miễn phí; miễn giảm học phí và
các chế độ cho con em; đồng thời quận cũng chỉ đạo báo cáo TP sắp xếp
kinh doanh mua bán tập trung để tạo điều kiện cho người dân buôn bán”,
ông Hưng cho biết thêm.
Anh Phan Văn Mùa với bậc tam cấp tự làm, có giá vật liệu 1,6 triệu đồng ẢNH: AN HUY
Một vài hộ trên đường Chu Mạnh Trinh đã tự hạ thấp nền nhà để dễ đi lại ẢNH: AN HUY
Lên xuống nhà bằng những bục gỗ chồng lên nhau ẢNH: AN HUY
Đất được đổ ra lề đường trong quá trình hạ thấp cốt nền nhà ẢNH: AN HUY
Cuộc sống một số hộ trên đường Chu Mạnh Trinh bị đảo lộn khi bị tháo bậc tam cấp ẢNH: AN HUY
An Huy
Dân quận 1 khốn khổ leo vào nhà khi bậc tam cấp bị phá
(PLO)- Hàng chục hộ dân trên đường Chu Mạnh Trinh (quận 1, TP.HCM)
phải làm thang gỗ cao hơn 1 m để leo lên nhà mỗi ngày sau khi bậc tam
cấp bị phá bỏ.
Dọc con đường Chu Mạnh Trinh dài hơn 100 m có khoảng chục hộ dân phải phá bỏ bậc tam cấp lấn vỉa hè.
Ngồi thẫn thờ bên bậc tam cấp mới bằng gỗ tạm
bợ, cô Liên cho biết sau khi bậc tam cấp cũ bị phá, việc ra vào nhà rất
khó khăn vì nhà cao hơn mặt đường tới 1 m.
Hằng ngày, bà Sáu (82 tuổi), mấy lượt bò lên
xuống bậc thềm khá vất vả. Bà nói, "do sợ nên bám vào thanh cửa rồi bò
từ từ xuống, biết là khó khăn nhưng cũng phải cố" .
Người dân ở đây cho biết do việc phá dỡ bậc tam cấp khiến họ đi lại hết sức khó khăn.
Cô Chín cho biết khu vực này lúc trước
là đồi nên nền nhà cao hơn mặt đường gần 1,5 m, chỗ thấp cũng gần 1 m.
Hằng ngày cô kê thêm bậc đá để leo tạm lên nhà, có một người đứng trong
nhà, một người ngoài đường cùng bán để đỡ phải leo lên leo xuống.
Quán cà phê dùng thang gỗ cao gần 1,5 m để khách lên xuống.
Cô Liên ngồi nhìn phần tam cấp bị tháo dỡ chia sẻ, hằng ngày xe cộ phải gửi ở BV Nhi đồng 2 giá 4.000 đồng/chiếc.
Người dân bắc ghế để leo lên xuống bán hàng.
Anh Trần Thanh Phong mới vừa đầu tư bộ cầu
thang bằng sắt lên nhà nhưng lại quá nặng, nhà có mẹ già không thể
khiêng nổi nên hôm nay chú cho người đập bỏ hạ nền nhà xuống.
Cô Lịch ngồi bên sạp thịt bò cho biết mấy ngày này buôn bán ế ẩm, cô tranh thủ bán hết sớm để thu dọn đồ về nhà.
Người mua hàng phải bước lên bậc thang gỗ tạm bợ cho khách bước lên đứng bằng với nền nhà.
Một hộ dân dùng cầu thang di động để leo lên xuống.
Người dân ở đây mong muốn cơ quan chức năng xem xét hỗ trợ người dân trong việc giải quyết tam cấp vỉa hè.
Cụ bà mua hàng chỉ nhìn thấy phần đầu do nên nhà quá cao.
Phần đất đá do phá dỡ tam cấp vẫn còn nằm ngổn ngang trên đường Chu Mạnh Trinh.
HOÀNG GIANG
Bán hàng rong trên vỉa hè: Ở nước ngoài có quy định ra sao?
Ẩm thực đường phố không chỉ là "đặc sản" của Việt Nam mà nhiều nước
trong khu vực như Hàn Quốc, Thái Lan, Hong Kong cũng rất nổi tiếng với
các món ăn vỉa hè. Vậy ở nước ngoài, họ sẽ có quy định ra sao?
Từ lâu, ẩm thực đường phố đã trở thành món khoái khẩu của nhiều
người: từ các món bánh trái hoa quả dân dã cho tới đồ nướng, bún phở;
những món ăn đòi hỏi kỳ công chế biến hơn, tất cả đều có trên vỉa hè.
Thậm chí, đi du lịch chưa cần biết ở đâu xem gì, người ta đã phải hỏi
ngay: "Chỗ nào có món vỉa hè ngon nhất!".
Nhưng biết bao nhiêu cái
vỉa hè như vậy cho vừa: vừa lối đi, vừa nhà cửa buôn bán rồi cả bán
hàng rong nữa? Vậy mà nhiều nước, họ vẫn nghĩ ra cách giải quyết ổn thỏa
để ai cũng vui vẻ.
Ở nước ngoài, việc bán rong trên vỉa hè được quy định như thế nào? Thái Lan
Tại
Thái Lan, dù bạn có thể thấy hàng rong ở khắp mọi nơi, dù ở cả các
thành phố lớn nhưng trên thực tế, họ vẫn có quy định về việc buôn bán
hàng rong trên vỉa hè, lề phố.
Những quầy bán hoa quả trên phố tại Thái Lan.
Tại
Bangkok, những người bán hàng rong phải đăng ký với cơ quan quản lý đô
thị Bangkok để có thể buôn bán một cách hợp pháp. Năm 2013, có khoảng
20,000 hàng rong buôn bán hợp pháp tại thành phố Bangkok. Những người
đăng ký kinh doanh sẽ phải đóng một khoản tiền hàng tháng.
Ngoài
ra, thành phố Bangkok cũng thiết lập các khu vực công cộng làm nơi tập
trung những người bán hàng rong. Có khoảng vài trăm khu bán hàng rong
ngoài trời như vậy, rải rác trên 50 quận của thành phố.
Ngoài ra,
tại nhiều tuyến đường cũng cấm bán hàng rong trong giờ cao điểm. Ví dụ,
tại đường Ratchadamri, Tha Phrachan, các xe bán hàng rong không được
phép hoạt động từ 5 đến 7h tối để nhường đường cho người đi bộ. Ngoài
ra, thành phố còn dành ra 1 ngày làm ngày quét dọn toàn thành phố, không
cho phép việc bán hàng rong diễn ra.
Một khu bán hàng rong tập trung tại Thái Lan.
Hàn Quốc
Theo
quy định, những người bán hàng rong tại Hàn Quốc cũng phải có giấy phép
hoạt động. Ở thành phố Seoul cũng có những khu vực được dành riêng cho
các hoạt động buôn bán hàng rong.
Việc bán hàng rong cũng được hạn chế trên phố ở Hàn Quốc.
Singapore
Tại
đảo quốc sư tử, việc bán hàng rong cũng phải đăng ký với chính quyền và
cơ quan quản lý. Những người bán hàng rong phải được tập huấn về các
quy định an toàn sức khỏe, an toàn thực phẩm trước khi được phép kinh
doanh.
Chính quyền Singapore hạn chế việc bán hàng rong tại các
khu phố đông đúc phương tiện qua lại. Tuy nhiên, để đảm bảo các hoạt
động cho khách du lịch và người dân địa phương, Singapore đã mở ra
khoảng 107 trung tâm ẩm thực với 15.000 gian hàng trên khắp đất nước.
Tuy
nhiên, các trung tâm ẩm thực cũng có nhiều quy định nghiêm ngặt mà
những người bán hàng phải tuân thủ, như việc không có quá nhiều gian
hàng kinh doanh giống nhau trong một khu hay mức phí mà phần lớn người
bán rong phải trả là dưới 1,500 USD.
Một khu buôn bán hàng rong tập trung tại Singapore.
Hong Kong
Tại
Hong Kong, những quy định về bán hàng rong trên vỉa hè cũng rất chặt
chẽ. Việc hạn chế cấp phép cũng như chuyển nhượng giấy phép đã đẩy số
hàng rong hợp pháp tại Hong Kong từ hơn 50,000 hàng rong vào năm 1974
xuống còn 6,000 như ngày nay.
Với nỗi lo về an toàn vệ sinh cũng
như việc giảm thiểu ùn tắc giao thông tại các tuyến đường chính, hàng
rong cũng bị hạn chế rất nhiều tại Hong Kong. Nhiều người lo ngại rằng
trong tương lai khoảng 50 năm tới, những gánh hàng rong sẽ biến mất hoàn
toàn tại Hong Kong.
Các món ăn đường phố khoái khẩu tại Hong Kong.
Châu Âu
Tại
châu Âu, những quy định về bán hàng rong trên phố cũng được thắt chặt
nghiêm ngặt để đảm bảo an toàn vệ sinh cũng như không gian đi bộ, an
toàn giao thông.
Tại thành phố Viên, Áo, những người bán hàng rong
phải lập bản kế hoạch, trong đó có chi tiết những thứ như nơi họ muốn
mở quầy bán rong, quầy bán rong trông sẽ ra sao, xử lý rác thải như nào
và danh sách máy móc họ muốn trang bị.
Một hàng rong trên đường phố Anh, nơi những quy định về vệ sinh an toàn thực phẩm rất nghiêm ngặt.
Tại
Anh, mọi thứ còn chặt chẽ hơn. Nếu một người nào đó muốn có giấy phép
kinh doanh, họ phải có bảo hiểm hợp pháp cho tất cả nhân viên, có giấy
tờ chứng nhận an toàn vệ sinh thực phẩm và đăng ký với cơ quan sức khỏe
môi trường 4 tuần trước khi đi vào hoạt động.
Tại Thụy Sỹ, một
khi có giấy phép chấp thuận từ cơ quan an toàn thực phẩm, họ có thể nộp
đơn đăng ký giấy phép kinh doanh. Tuy nhiên giá của nó cũng khá đắt. Hơn
nữa, Thụy Sỹ cũng không có nhiều khu vực công cộng cho hàng rong nên
nếu muốn buôn bán, họ phải "hỏi xin" những chủ kinh doanh mặt tiền trên
phố khác cho họ "để nhờ".
Còn tại Pháp, các cửa hàng có thể đặt
bàn ghế trên vỉa hè nhưng bắt buộc vẫn phải giành chỗ cho người đi bộ.
Theo quy định, bàn ghế phải nằm gọn trong phần mái hiên quy định khoảng
3-6m.
Các nhà hàng, quán cà phê tại Paris, Pháp cũng phải tuân thủ chặt quy định về buôn bán.
Các nước
trên thế giới quản lý vỉa hè ra sao?
06:44 | 05/03/2017
Nhiều quốc
gia trên thế giới như Singapore ở châu Á hay Brussels của Bỉ tại châu Âu
đều có quy định chặt chẽ về vỉa hè, trong đó người bán hàng bắt buộc
phải có giấy phép kinh doanh của chính quyền địa phương.
Mua bán từ hàng quán bán rong trên vỉa hè từ lâu đã là một nét văn
hóa đi sâu vào đời sống người dân Thái Lan và nét hấp dẫn đối với khách
nước ngoài tới du lịch. Tuy nhiên, việc các điểm hàng rong ở Bangkok
chiếm quá nhiều diện tích vốn dành cho người đi bộ và thậm chí gây ra
tình trạng lộn xộn. Năm 2015, chính phủ Thái Lan đã tiến hành hàng loạt
chiến dịch nhằm lấy lại hình ảnh sạch đẹp của Thái Lan, một trong số đó
là dẹp bỏ hoạt động bán hàng rong trên đường phố. Chiến dịch hạn chế bán
hàng vào giờ cao điểm và di dời hơn 3.000 quầy buôn bán trên vỉa hè tới
những khu phố dành riêng cho hoạt động này, theo AFP. Nhiều tuyến đường
bị cấm bán hàng rong trong giờ cao điểm như Ratchadamri, Tha Phrachan.
Theo đó, các xe bán hàng rong không được phép hoạt động từ 15h-17h để
nhường đường cho người đi bộ. Ảnh: SBS
Trong khi đó, tại Hàn Quốc, để được phép bán hàng trên phố, người
dân cần có giấy phép hoạt động và kiểm tra sức khỏe định kỳ. Hoạt động
kinh doanh trong các khu vực dành riêng cho hoạt động buôn bán hàng rong
thường diễn ra có trật tự, người đi bộ vẫn hoàn toàn thoải mái di
chuyển trên đường phố. Ảnh: Trazy.com
Còn tại Philippines, với quyết tâm giành lại lối cho người đi bộ,
tháng 5/2016 giới chức phát triển đô thị tại Manila (MMDA) tuyên bố
khoảng 1.000 người bán hàng rong không được phép buôn bán trên các vỉa
hè và lối dành cho người đi bộ trong thành phố. Dù cam kết xử lý mạnh
tay, giới chức nước này chỉ tạm thời tịch thu những món đồ của người bán
hàng rong bởi đó là "miếng cơm manh áo" của họ. Chính quyền khuyến
khích người bán hàng rong thuê các gian hàng ở chợ đêm với giá cả phải
chăng thay vì bán hàng tràn lan trên đường phố. Ảnh: news.mb.com.ph
Singapore ngay từ đầu đã đánh giá cao sự đóng góp của hàng rong
vào nền kinh tế nước này. Đến năm 1996, tất cả người bán hàng rong của
Singapore đều đã có nơi buôn bán, được cấp giấy phép. Họ còn được dự các
khóa học về vệ sinh cá nhân, vệ sinh thực phẩm và dinh dưỡng. Singapore
cũng thực hiện chế độ quản lý nghiêm, áp dùng hình phạt hành chính đối
với những hành vi vi phạm luật kinh doanh, lấn chiếm lề đường hoặc không
có giấy phép đăng ký kinh doanh. Singapore có thể coi là hình mẫu về
quy hoạch hoạt động buôn bán vỉa hè bài bản. Ảnh:
Khalzuri/leahbachhuber.com
Những chiếc bàn, ghế của quán cà phê vỉa hè là hình ảnh quen
thuộc ở thủ đô Washington, Mỹ. Sau khi mua sắm, người ta có thể dừng
chân bên quán cà phê dọc đường Broadway. Để đảm bảo không gian đi bộ hợp
lý, tháng 8/2016, giới chức thủ đô Washington ra sắc lệnh mới về việc
các hộ kinh doanh phải xin phép khi sử dụng vỉa hè. Các nhà quản lý cho
rằng họ cần phải giữ lại 1,5m đường đi bộ theo Đạo luật về người khuyết
tật Mỹ (ADA). Dù khá bất ngờ trước sắc lệnh mới, các hộ kinh doanh vẫn
nghiêm chỉnh chấp hành. Ảnh: USA Today
Tại nhiều quốc gia châu Âu, quy định về bán hàng rong trên phố hay
mở nhà hàng, quán cà phê trên lề đường được quy định nghiêm ngặt để đảm
bảo an toàn giao thông và mỹ quan. Một trong những quốc gia nổi tiếng
với văn hóa cà phê vỉa hè là Pháp. Giới chức nước này cho phép các hộ
kinh doanh quán cà phê được kê bàn ghế bên ngoài lề đường nhưng phải
tuân theo quy định bàn ghế nằm gọn trong mái hiên khoảng 3-6m. Người dân
và du khách vẫn vừa có thể nhâm nhi tách cà phê, ngắm đường phố. Có lẽ
những quán cà phê ven đường lẽ đã trở thành một nét đẹp văn hóa tinh túy
của người Paris. Ảnh: Foodandthefabulous.com
Tại Brussels của Bỉ, để được phép kinh doanh trên phố hay không
gian công cộng (hay còn gọi kinh doanh lưu động), những người bán hàng
phải nộp đơn xin giấy phép kinh doanh lên Liên đoàn Thương mại của thành
phố Brussels trực tiếp hoặc gửi thư đăng ký. Ngoài các thông tin chung
về chủ kinh doanh, mặt hàng buôn bán, đơn xin giấy phép hoạt động cũng
phải nêu rõ đề xuất diện tích mặt bằng kinh doanh. Nếu Liên đoàn Thương
mại thành phố chấp thuận, họ mới được phép buôn bán mặt hàng theo đúng
thông tin nêu trong đơn. Ảnh: Pinterest.com
Trọng Hiếu
Theo VNM - PL.XH
Nước ngoài xây bậc tam cấp như thế nào để không lấn chiếm vỉa hè
Nếu như ở Việt Nam
nhiều ngôi nhà xây bậc thềm nhô ra vỉa hè từ 50-80 cm thì ở một số quốc
gia trên thế giới họ xây bậc tam cấp thụt vào trong để không lấn chiếm
không gian của người đi bộ.
Gần 1 tháng nay các quận, huyện, thị xã trên địa bàn thành phố Hà Nội
đồng loạt ra quân lập lại trật tự giao thông, trật tự đô thị, giành lại
vỉa hè cho người đi bộ. Thực hiện chỉ đạo này, lực lượng chức năng đã
huy động xe cẩu phá dỡ bậc tam cấp của các căn nhà lấn chiếm vỉa hè trên
một số tuyến phố. Nhiều người dân cho biết sau khi bị phá bậc thềm,
việc đi lại trở nên khó khăn hơn nhất là người già và trẻ nhỏ.
Bên cạnh đó, một số hộ dân còn tỏ ra bức xúc khi bậc thềm nhà mình bị
phá. Có người còn đưa ra dẫn chứng việc xây bậc tam cấp nhô ra bên
ngoài được sự đồng ý của UBND phường và sự giám sát của Thanh tra xây
dựng.
Bậc tam cấp lấn chiếm vỉa hè bị phá bỏ.
Tuy nhiên, trên mạng xã hội nhiều ý kiến bày tỏ sự ủng hộ đối với
chính quyền trong việc mạnh tay xử lý lấn chiếm vỉa hè, nhất là việc phá
bậc thềm tam cấp. Không những tam cấp mà ban công của nhiều gia đình
đều xây dựng trên đất không phải của mình. Từ những điều này, một số cư
dân mạng đã đưa ra dẫn chứng về việc xây bậc thềm ở một số quốc gia trên
thế giới để so sánh sự khác biệt với cách làm của Việt Nam.
Ở Việt Nam bậc tam cấp thường được xây nhô ra bên ngoài để lấn chiếm vỉa hè.
Nếu như ở Việt Nam các hộ gia đình khi xây bậc thềm thường nhô ra
ngoài để lấn chiếm diện tích vỉa hè thì một số nước trên thế giới, điển
hình là Cộng hòa Séc việc xây dựng bậc thềm được thiết kế thụt vào bên
trong của ngôi nhà, tránh làm ảnh hưởng đến không gian của người đi bộ.
Hình ảnh vỉa hè văn minh ở Cộng hòa Séc.
Chia sẻ trên một diễn đàn, độc giả Sương Nguyễn cho hay: “Bậc tam
cấp ở nước ngoài không lấn chiếm vỉa hè một chút nào. Phố gọn gàng và
sạch sẽ như thế này đây. Nhà cổ trăm năm cũng không chiếm đất của vỉa
hè. Có nên ủng hộ dẹp vỉa hè làm đẹp phố”.
Mô hình bậc thềm tam cấp ở nước ngoài.
Không
chỉ xây bậc tam cấp thụt vào phía trong của mép nhà, ở một số Thủ đô
lớn trên thế giới như Paris (Pháp) Warsaw (Ba Lan), Brussels (Bỉ),
Washington DC (Hoa Kỳ)… vỉa hè được quản lý rất chặt chẽ và nghiêm túc.
Những thành phố này đều có vỉa hè khá rộng, có người bán hàng rong, nhạc
công đường phố, xe bán thức ăn dạo… Tuy nhiên, những dịch vụ sinh lời
này đều phải có giấy phép và phải trả chi phí.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét