Bảo tàng y học Mütter nằm tại Philadelphia, Pennsylvania, Mỹ chuyên
trưng bày những mô hình, hình ảnh về các dị tật trong y khoa. Nơi đây
thu hút rất nhiều vị khách có sở thích khám phá những điều kì lạ hay đơn
giản chỉ là thích chiêm ngưỡng hay tìm hiểu về lịch sử y học.
10. Móng tay người Trung Quốc
Thời xa xưa, người Trung Quốc sẽ để móng tay dài để khẳng định địa vị
cao, quý tộc của mình trong xã hội. Có những bộ móng dài tới 25cm, thậm
chí còn có những người đeo thêm móng giả vào để trông móng dài hơn. Vì
có những bộ móng “khủng” nên mọi người thường gặp khó khăn trong việc
hoạt động hay sinh hoạt hằng ngày.
9. Người khổng lồ
Đây là khung xương của John Aasen (1890-1938), một người từng làm
việc trong rạp xiếc. John cao khoảng 2m14, ông từng được xuất hiện trên
màn ảnh với một vài bộ phim khá ăn khách. Năm 1938, ông ra đi vì căn
bệnh viêm phổi.
8. Người bị cụt 2 chân 1 tay
Người đàn ông 32 tuổi này phải cắt 2 chân và 1 tay đi vì bị một xe
lửa đang vận chuyển vật liệu xây dựng cán qua. Đây là trường hợp thứ 2
phẫu thuật cắt chân, tay thành công ở Mĩ.
7. Người đàn bà mọc sừng
Đây là mô hình sáp của bà Madame Dimanche (Có tên gọi khác là Widow
Sunday) - một góa phụ ở thế kỷ 19 tại Pháp có sừng một chiếc sừng dài
tới 9,8 inch trên đầu.Sau 6 năm sống cùng chiếc sừng kỳ quái này, bà đã
được phẫu thuật cắt nó đi bởi một bác sĩ nổi tiếng ở Pháp.
6. Bàn chân biến dạng
Bàn chân bị biến dạng ở trên là kết quả do khuyết tật bẩm sinh. Những
điều này có thể xảy ra không chỉ ở chân mà còn trên tay. Có rất nhiều
giả thuyết được đặt ra cho nguyên nhân gây ra sự biến dạng này, như:
Những giả thuyết về bệnh lý về gene, bệnh lý về di truyền hoặc phối hợp
cả 2 yếu tố trên.
5. Thừa bộ phận sinh dục
Blanche Dumas sinh năm 1860 ở khu vực thuộc lãnh thổ Pháp ở vùng biển
Caribe. Năm 25 tuổi, Blanche Dumas được phát hiện có dấu hiệu lạ về bộ
phận sinh dục: có 3 bàn chân và 2 bộ phận sinh dục. Có một vài báo viết
rằng nhờ có “dị tật” này mà công việc để Blache Dumas kiếm sống là hành
nghề mại dâm, hơn nữa cô còn rất được phái nam yêu thích và có hứng thú.
4. Phì đại vòng 1
Người phụ nữ không may này bị phì đại vòng ngực của mình. Cô đã may
mắn sống sót khi trai qua cuộc phẫu thuật để giảm bớt “gánh nặng” này,
sau khi phẫu thuật, ngực bên trái có trọng lượng khoảng 7kg, ngực bên
phải khoảng 19kg.
3. Chân voi
Căn bệnh chân voi có tên khoa học là podoconiosis, do
một loại giun sống trong đất ở vùng nhiệt đới gây nên bằng cách làm
viêm hệ thống bạch huyết ở chân dẫn đến sưng chân. Hiện căn bệnh “chân
voi” này đang ảnh hưởng đến khoảng 4 triệu người trên thế giới. (GDVN)
2. U sợi thần kinh
Người đàn ông này bị bệnh Von Recklinhausen (còn gọi là chứng bệnh
neurofibromatosis). Đó là một rối loạn di truyền, trong đó dây thần kinh
sẽ phát triển khối u. Nếu bố hoặc mẹ mắc căn bệnh này, tỉ lệ di truyền
sang con lên đến 50%.
1. Hội chứng Cyclopia - Một mắt
Hội chứng Cyclopia là một chứng dị tật bẩm sinh, xảy ra cả với người
và động vật. Trẻ em khi sinh ra đã chỉ có một mắt ở giữa trán, điều này
gây cản trở trong việc hoạt động não bộ, vì thế những đứa trẻ này có
tuổi đời vô cùng ngắn.
Nguồn bài: Listverse
Rùng mình thăm quan bảo tàng lưu trữ hình xăm trên da người chết
Tại bảo tàng Bệnh học Y khoa-Đại học Tokyo, Tiến sĩ Masaichi Fukushi
sinh năm 1878, là một nhà nghiên cứu bệnh học nhưng ông cũng đã rất hứng
thú với nghệ thuật xăm mình ở Nhật Bản. Fukushi đã tiến hành lấy vùng
da có hình xăm của người hiến tặng, kéo thẳng thớm chúng ra và đặt trong
một hộp kín để bảo quản.
Ông cũng sẵn sàng chi trả tiền cho những người không đủ khả năng để
xăm kín cơ thể với điều kiện họ sẽ cho phép ông sử dụng phần da trên cơ
thể họ sau khi chết. Hiện tại có khoảng 105 tác phẩm bằng da (trong đó
có nhiều bộ body suit) được trưng bày tại viện bảo tàng này.
Lần đầu tiên ông Fukushi dành mối quan tâm đặc biệt với các hình xăm
khi ông nghiên cứu về nốt ruồi trên da người (năm 1907). Từ đó, chúng
dẫn dắt ông tiếp xúc với nhiều hơn về hình xăm - ông khám phá ra rằng
mình có thể so sánh sự di chuyển của các sắc tố nốt ruồi dễ dàng hơn
bằng cách nghiên cứu các chuyển động của chúng dưới lớp da đã xăm. Sau
đó ông còn phát hiện ra rằng vùng da sau khi được xăm đã ngăn chặn sự
tái phát của bệnh giang mai, phát hiện đó khiến ông quan tâm hơn về nghệ
thuật xăm.
Và đến năm 1920, khi bác sĩ Fukushi được thăng chức ở Bệnh viện tưởng
niệm Mitsui tại Tokyo, tại đây, ông khám phá ra được nhiều hơn về những
hình xăm, chúng cũng giúp ích khá nhiều trong suốt sự nghiệp lao động
của ông. “Mitsui” là hoạt động từ thiện tại bệnh viện, tầng lớp dân lao
động nghèo ở xã hội Nhật Bản có thể đến đây để điều trị - việc này giúp
Tiến sĩ Fukushi có cơ hội tiếp xúc với nhiều hình xăm hơn.
Sau một thời gian ngắn ở Đức, Fukushi quay trở về Nhật và làm việc
tại Đại học Y khoa Nippon. Ông tiếp tục nghiên cứu về sắc tố da và sự
phát triển bẩm sinh của các nốt ruồi cũng như một lần nữa ông quay lại
nghiên cứu các hình xăm của người sống lẫn người chết.
Tại bệnh viện Nippon, ông đã tìm ra phương pháp điều trị và bảo vệ
các lớp da có chứa hình xăm, ông tìm ra cách làm thế nào để kéo căng và
đặt da người chết vào những cái khung kính, những phương pháp này cũng
giúp ích cho việc nghiên cứu Y khoa.
Cũng phải nói thêm rằng Tiến sĩ Fukushi cực kỳ quan tâm đến hình xăm
dưới con mắt người nghệ sĩ. Ông sẵn sàng chi trả cho một người nếu họ
hết tiền khi chưa hoàn thành tác phẩm. Đổi lại, ông sẽ được sở hữu da
của họ sau khi chết, tất nhiên thay vì phải sống ô nhục nửa đời còn lại
với hình xăm “dở dở ương ương”, nhiều người sẵn sàng đồng ý với ông.
Bằng những trao đổi này, ông Fukushi đã nhận được nhiều sự kính trọng và
ngưỡng mộ bởi nhiều nghệ sĩ xăm hàng đầu Tokyo, thậm chí cả các nghệ sĩ
ở vùng lân cận và nước ngoài cũng biết đến tên tuổi của ông.
Từ năm 1927 - 1928, Fukushi đã bắt đầu làm việc tại các nước phương
Tây. Ông cung cấp những bài giảng về sắc tố, cũng như truyền bá rộng rãi
về phong cách xăm mình của Nhật Bản trong suốt quá trình này. Thật
không may rằng trong một lần đến Mỹ, một xe tải chở các bộ da đã bị đánh
cắp ở Chicago. Chiếc xe ấy hiện nay vẫn chưa được tìm thấy dù lúc đó
ông đã trao giải thưởng khá lớn nếu ông nhận lại được các món đồ giá trị
ấy. Trong suốt cuộc đời của mình, tiến sĩ Fukushi đã tạo nên một bộ sưu
tập với hơn 3000 bức ảnh về công việc cũng như hình ảnh catalog đầy đủ
chụp lại chi tiết thông tin của những người hiến tặng da.
Đáng buồn rằng đa số những bức hình đều bị mất sau
những vụ thành phố Tokyo bị đánh bom vào năm 1945 trong Thế chiến II, đa
số các tòa nhà của trường Đại học đều bị phá hủy. Một may mắn nhỏ là số
da còn lại được ông lưu trữ ở một địa điểm khác, chúng đã được cứu và
vẫn còn tồn tại nguyên vẹn cho đến ngày nay.
Cũng trong những năm 1940 - 1950, nhiều bài báo và tạp chí đã xuất
hiện, nói về công việc của ông Fukushi, bao gồm cả tạp chí Life của Mỹ
vào ngày 11/3/1946.
Sau khi ông qua đời, quyền sở hữu bộ sưu tập da xăm này được chuyển
cho con trai của ông - Kalsunari, anh cũng là nhà nghiên cứu bệnh học về
ung thư đồng thời anh cũng chia sẻ tình yêu với hình xăm giống như cha
mình đương thời. Ngay từ nhỏ, cậu bé Kalsunari đã thường xuyên đến thăm
thú nhiều studio xăm mình nghệ thuật cùng với cha mình. Kalsunari
Fukushi cũng đã xuất bản nhiều bài báo và bài viết về chủ đề xăm mình
trong nhiều năm trong cuốn Nhật Ký Xăm Hình Màu Minh Họa Nhật Bản (Japanese Tattooing Colour Illustrated) xuất bản năm 1972 và cuốn Thế Giới Horiyoshi (Horiyoshi’s World) xuất bản năm 1983, trong đó Kalsunari miêu tả công việc và đam mê của cha mình về nghệ thuật xăm mình.
Và trong ấn phẩm Tattoo Time (tập 4, số 1) của Don Ed Hardy đã xuất hiện một bài viết tuyệt vời về chủ đề sưu tập da có tựa đề Vẫn Còn Có Thể Nhìn Thấy (Remains To Be Seen)
năm 1987. Bản thân Kalsunari cũng đã thu thập được hơn 20 bộ da xăm
mình cho riêng mình và trường Đại học Tokyo hiện đang giữ 105 bộ da
trong đó có nhiều bộ body suit. Chúng vẫn được trưng bày tại văn phòng y
tế trường Đại học Tokyo tuy nhiên không mở cửa tự do. Thỉnh thoảng vẫn
có một số buổi tham quan được cấp giấy phép dành cho đa số là bác sĩ,
tiến sĩ đến chiêm ngưỡng và hiểu hơn về lịch sử xăm mình.
MIỀN TÂY HOANG DẠI Ước gì một lần về thuở ấy miến Tây Sống lầy lội những tháng ngày hoang dại Súng cặp kè hông, nhong nhong lưng ngựa Phóng khoáng thảo nguyên, đạn nổ ì đùng Ta sẽ về, rủ em gái theo cùng Đem tình yêu vào vòng đấu súng Và ngã xuống trong một lần anh dũng Để mai này định nghĩa lại...thằng khùng! Đã khùng rồi thì xá chi anh hùng Của một thời tìm vàng sôi động Người người xô bồ tìm giàu sang cuộc sống Để lại điêu tàn, bắn giết mênh mông! Ta ước thế nghe có rùng rợn không? Trần Hạnh Thu NHẠC HUYỀN THOẠI CAO BỒI VIỄN TÂY
(ĐC sưu tầm trên NET) Bản tin 113 online cập nhật ngày 2/5: Truy tố 254 bị can bị trong đại án sai phạm lĩnh vực đăng kiểm 🔴 TRỰC TIẾP: Thời sự quốc tế 3/5 | Nga tuyên bố khai hỏa Iskander, hủy diệt hai pháo HIMARS Ukraine Tin tức thời sự mới nhất hôm nay | Bản tin sáng ngày 5-3-2024 MỘT CÕI ĐI VỀ (Sáng Tác: Trịnh Công Sơn) - KHÁNH LY OFFICIAL Miễn nhiệm chức vụ Chủ tịch Quốc hội đối với ông Vương Đình Huệ 9 giờ trước Khoảnh khắc tên lửa Nga công kích pháo HIMARS Ukraine 12 giờ trước Mong muốn Campuchia chia sẻ thông tin về Dự án kênh đào Funan Techo 10 giờ trước Gần 50 người chết trong vụ sập đường cao tốc ở Trung Quốc 10 giờ trước Lý do xuất khẩu của Trung Quốc sang Nga bất ngờ sụt giảm 8 giờ trước Ukraine nói Nga sản xuất tên lửa Zircon 'nhanh bất thường' 6 giờ trước Hàng chục nghìn người Gruzia tiến hành biểu tình lớn nhất từ trước tới nay 16 giờ trước Video 'rừng người' xem phương tiện chiến đấu bị Nga tịch thu ở chiến trường Ukraine 16 giờ trước U23 In...
I Only Want to Be with You - Dusty Springfield (Cover by Emily Linge) VẪN THẾ MÀ! Anh vẫn thế, trước sau vẫn thế mà Nhìn anh này, đừng nhìn phía trời xa Vẫn ngày ngày ra ngóng chờ trước của Đợi Nàng Thơ về tác hợp thi ca Tâm hồn anh có cửa đâu mà khóa Mà phải cùng em mở cánh cửa tâm hồn Anh tìm mãi nào thấy đâu ô cửa Toang hoác tứ bề, thông thống càn khôn* Còn trái tim anh vẫn êm đềm, yên ả Vẫn yêu quê hương, tổ quốc, con người Miền nhiệt đới khi thấy tim băng giá Chắc chắn là anh đã ngoẻo tự lâu rồi! Trần Hạnh Thu CT: * Trời đất
Nhận xét
Đăng nhận xét