Thứ Bảy, 27 tháng 2, 2016

BUỐN ƠI, VỀ ĐẬY VỚI CÔ HỒN! 47

(ĐC sưu tầm trên NET)

Anh có tin vào định mệnh?

00:02:05 12/11/2014

Em đã nhiều lần không tin vào hai từ định mệnh bởi em nghĩ, đó chỉ là thứ lý do an ủi cho những kẻ cô đơn. Hạnh phúc không xuất phát từ định mệnh. Hạnh phúc là do chính chúng ta phải kiếm tìm và gìn giữ lấy.

Cuộc sống đôi khi là những điều vô tình. Cũng như việc em vô tình quen anh.

Em là một cô gái sống lặng lẽ với khoảng trời riêng của chính mình, bỏ mặc những yêu đương của tuổi xanh phía ngoài khung cửa nhỏ.

Anh là một chàng trai với trái tim ấm áp và mang nụ cười của nắng, ôm trọn trong lòng bao hoài bão, khát khao.

Em cứ nghĩ, chúng ta đơn giản chỉ đi ngược đường, đơn giản chỉ là hai kẻ xa lạ mà vô tình va phải nhau. 

Quán cà phê, một chiều đầy nắng. Bờ hồ im ắng một sớm lạnh thu sang. Anh đến, cuộc sống của em như được tô vẽ lại bởi mảng màu tươi sáng. Giữa đất trời rộng lớn, giữa biển người ồn ã, náo nhiệt kia, em bỗng chốc trở nên hữu hình trong mắt ai. Không còn là một mình cô đơn đi lang thang những ngày rảnh rỗi. Không còn là một mình lủi thủi lên thư viện đọc sách giết thời gian. Không một mình mệt mỏi với những áp lực của việc học hành.

Anh có tin vào định mệnh? 1

Anh đến, trái tim em hân hoan với thứ xúc cảm lạ kỳ. Phải chăng định mệnh đưa anh tới, phải chăng định mệnh đã gắn kết hai chúng ta.

Em đã nhiều lần không tin vào hai từ định mệnh bởi em nghĩ, đó chỉ là thứ lý do an ủi cho những kẻ cô đơn. Hạnh phúc không xuất phát từ định mệnh. Hạnh phúc là do chính chúng ta phải kiếm tìm và gìn giữ lấy.

Anh là hạnh phúc. Anh là cơn gió vô tình bước vào cuộc đời em. Anh là định mệnh.

Anh có tin không, khi em chẳng còn giữ lấy một chút gọi là hi vọng. Những gì đã qua, những người đi ngang, em thờ ơ nhìn họ bằng thứ cảm xúc sợ hãi. Em sợ sự hụt hẫng. Ừ, hụt hẫng khi một người ta yêu bất ngờ bỏ ta đi.

Vậy mà, anh rồi cũng rời xa em. Hóa ra định mệnh là như vậy, là trớ trêu đến nhức nhối. Định mệnh đưa anh đến, rồi lại kéo anh đi. Anh đi rồi, em chỉ còn biết ngóng trông những ngày hẹn hò trong tiềm thức.

Anh đi trong màu trắng nhạt nhòa, trong nức nở của mùa về xanh ngắt. Hóa ra số phận chỉ ban cho chúng ta một nửa hạnh phúc trong đời, nửa còn lại, buộc ta phải chấp nhận mất mát đau thương.

Anh có tin vào định mệnh? 2

Ngày ấy anh hứa, anh đi rồi sẽ lại về bên em, rồi sẽ lại dắt em đi lang thang những con đường lá đổ, rồi sẽ lại mua kem để dụ dỗ một đứa ngốc nghếch cứng đầu. Sao anh hứa nhiều thế, để em cứ hoài ôm hi vọng trong nỗi thất vọng không thể nào đối mặt.

Em biết, anh đâu muốn bỏ em mà ra đi. Em biết, là định mệnh, định mệnh bắt anh đi. Em không trách anh nữa đâu, không trách anh trong những giấc ngủ chập chờn chất đầy hình ảnh về anh, không trách anh mỗi lần em nhớ đến mệt mỏi một bàn tay ấm áp.

Anh bây giờ là gió. Một cơn gió trong veo gieo vào lòng em nỗi nhớ đầy hoang hoải. 

Em vẫn sẽ không tin vào định mệnh nữa đâu, bởi nó sao mà nghiệt ngã. Và cũng bởi vì, nó đã mang anh đi.

Còn anh, anh có tin vào định mệnh?
Theo Cát Cánh / Mask Online
 
Kính thưa quí vị quan tâm
T
iểu luận: "Định mệnh có thật hay không?" đã được sự chú ý của dư luận mạng từ khi công bố lần đầu tiên trên website tuvilyso.com (Bây giờ là tuvilyso.net). Đến năm 2006 được ông Lê Duy Chữ là nhà nghiên cứu văn hóa tôn giáo viết bài giới thiệu và được NXB Tôn Giáo cấp giấy phép xuất bản. Chính cuốn sách này có nội dung chỉ thẳng đến vấn đề "Thuyết Âm Dương Ngũ hành là lý thuyết thống nhất mà nhân loại đang tìm kiêm" - mà những cuốn sách khác của tôi viết trước đó chỉ để cập đến một cách dè dặt. Nhưng vào thời điểm trước khi xuất bản, những tư liệu và bằng chứng còn rất nhiều thiếu thốn với người viết. Kể từ khi được xuất bản đến nay, những tư liệu, bằng chứng mới xuất hiện ngày càng nhiều và ngày càng mang tính thuyết phục cho luận điểm mà cuốn sách chuyển tải.
Bởi vậy, mặc dù còn nhiều việc cần làm, tôi vẫn viết lại tiểu luận này với những sửa chữa thay đổi và bổ sung những tư liệu, bằng chứng mới nhất để tiếp tục minh chứng thuyết phục hơn cho luận đề:
Thuyết Âm Dương Ngũ hành chính là lý thuyết thống nhất vũ trụ mà các nhà khoa học hàng đầu đang tìm kiếm.
Lý thuyết này thuộc về một nền văn minh toàn cầu kỳ vĩ đã từng tồn tại trên trái đất và dân tộc Việt hiện nay chính là hậu duệ của nền văn minh này.
Bài viết chỉnh sửa lần này sẽ thay cho bài ở trang chủ website lyhocdongphuong.org.vn:
http://www.lyhocdongphuong.org.vn/News/03/Dinh-menh-co-that-hay-khong-Loi-bach/70/443/

Trân trọng cảm ơn sự quan tâm của quí vị.

Thiên Sứ - Nguyễn Vũ Tuấn Anh.
* * *

ĐỊNH MỆNH CÓ THẬT HAY KHÔNG?

Lời Bạch

Cuốn “Định mệnh có thật hay không?” nhằm mục đích trả lời một nghi vấn trải khắp một đời người và qua hàng thiên niên kỷ trong xã hội loài người. Mặc dù vấn đề thật không đơn giản. Nhưng chính sự không đơn giản đó lại là việc cần làm, khi mà nền khoa học hiện đại đã bắt đầu có một cái nhìn thiện cảm về nền văn hoá Đông phương vốn một thời được coi là huyền bí.
Bói toán, tiên tri là một trong nhiều hiện tượng huyền bí của văn hoá Đông phương. Cách hiểu mới về những giá trị văn hoá Đông phương với cái nhìn của khoa học hiện đại – xét trên những tiêu chí của nó – sẽ tiếp tục chứng tỏ một nền văn minh kỳ vĩ đã từng tồn tại. Đó chính là nền văn hiến trải gần 5000 năm của người Việt. Tiếp theo những cuốn sách đã xuất bản của người viết: “Thời Hùng Vương qua truyền thuyết và huyền thoại”; “Thời Hùng Vương và bí ẩn Lục thập hoa giáp”; “Tìm về cội nguồn Kinh Dịch”; “Tình minh triết trong tranh dân gian Việt Nam”, cuốn “Định mệnh có thật hay không?” là sự tiếp tục phát triển của luận điểm cho rằng:
Lịch sử dân tộc Việt trải gần 5000 năm Văn hiến là một luận điểm khoa học, có cơ sở là những tiêu chí khoa học hiện đại; có khả năng giải thích từ những hiện tượng văn hóa đời sống của con người đến lý thuyết thống nhất vũ trụ theo cách nhìn của nó và là một luận điểm nhất quán. Hay nói 1 cách khác: Với luận đề: “Định mệnh có thật hay không?” sẽ dẫn đến một hệ quả tất yếu là: “Có hay không một lý thuyết thống nhất vũ trụ?” và là sự tiếp tục minh chứng sắc sảo cho nền văn hiến trải gần 5000 năm của người Việt.
Trong sách này, chính văn của người viết được thể hiện bằng kiểu chữ VNI-Times 12; phần trích dẫn được thể hiện bằng kiểu chữ: VNI-Helve 10. Sự hạn hẹp của tri thức người viết trước một vấn đề không nhỏ, sẽ không tránh khỏi thiếu sót. Người viết chân thành và hy vọng sự đóng góp ý kiến của bạn đọc.
Chân thành cảm ơn sự quan tâm của bạn đọc

1 / 3 / Năm Giáp Thân. Kính bút ĐỊNH MỆNH CÓ THẬT HAY KHÔNG?

Ngay từ thuở hoang sơ của nhân loại - khi lịch sử hãy còn là truyền thuyết. Con người đã có những cố gắng tìm kiếm những thông tin cho tương lai của cuộc đời. Nhưng tính chính xác của dự báo càng cao, con người càng bị đẩy dần đến sự khắc nghiệt của định mệnh. Hàng thiên niên kỷ đã trôi qua. Nhân loại vẫn chưa tìm được câu trả lời:
ĐỊNH MỆNH CÓ THẬT HAY KHÔNG?

Thay lời mở đầu Có thể nói rằng: Ngay từ thuở hoang sơ của loài người, vào thời mà lịch sử chỉ là những truyền thuyết và huyền thoại, nhưng khi con người đã ý thức được sự tồn tại của chính mình thì cũng muốn biết đến tương lai của cuộc đời. Từ vua chúa đến thứ dân, họ đã tìm đến những nhà tiên tri - hoặc nhân danh thần thánh, hoặc nhân danh những quyền lực siêu nhiên - để nghe lời tiên đoán về những việc lành dữ sẽ xẩy ra cho số phận con người và cả những quốc gia. Từ những truyền thuyết và huyền thoại cổ xưa nhất cho đến giai thoại về những nhà tiên tri, những phương pháp bói toán của các nền văn minh cổ còn lưu truyền, cho đến sự hiện hữu của những nhà tiên tri nổi tiếng ngay trong thời hiện đại, đã chứng tỏ con người luôn muốn biết trước tương lai của mình. Hiệu quả của những lời dự đoán trải dài theo lịch sử nhân loại cho đến tận ngày hôm nay, thỏa mãn được trí tò mò của con người trước những cái sẽ xảy ra cho số phận con người. Nhưng oái ăm thay! Chính hiệu quả của những lời dự đoán đó, lại khiến cho con người phải ngậm ngùi khi đặt vấn đề cho thân phận của mình: Định mệnh có thật hay không? Như vậy định mệnh được thể hiện rất cụ thể qua những lời tiên tri mà bạn sẽ phải rơi vào một hòan cảnh đã được biết trước. Bạn có thể đã từng đi xem bói. Thầy bói nói trật lấc. Bạn có thể có lý khi không tin vào định mệnh và chỉ tin vào chính khả năng của mình. Bạn vẫn có thể thành công và tay trắng tạo nên sự nghiệp. Bạn vẫn có thể yên tâm nhắm mắt, xuôi tay ở giây phút chót của cuộc đời và di huấn lại cho con cháu: "Không có định mệnh, tất cả đều do chính con người!". Nhưng, những điều xảy ra cho cuộc đời của bạn, chưa chứng minh được rằng: Định mệnh không có thật. Bởi vì, tất cả những tri kiến tích lũy trong cuộc đời bạn, chỉ có thể giải thích được những cái đã xảy ra. Nhưng con người lại muốn biết chính xác những cái sẽ xảy ra. Tính chính xác của sự dự báo càng cao, con người lại càng bị đẩy gần tới sự khắc nghiệt của định mệnh?!
Không chỉ có bạn - có thể bạn nhân danh những giá trị nhân bản, những trí thức mà bạn coi là khoa học - mà ngay cả những niềm tin tôn giáo chính thống cũng phủ nhận định mệnh và cho rằng chỉ có Đấng Chí Tôn mới quyết định số phận con người. Với niềm tin này cho rằng mọi số phận đều đã được Đấng Chí Tôn an bài từ trước. Số phận con người phụ thuộc vào Đấng Chí Tôn. Bởi vậy, những người trung thành với niềm tin tôn giáo mãnh liệt nhất, phải cố gắng làm vừa lòng Đấng Chí Tôn để thay đổi số phận của mình trong hiện hữu, trong tương lai và trong cả những kiếp mai sau. Hoặc số phận của bạn phụ thuộc vào qui luật Nhân & Quả và kết luận là: không có Định Mệnh mà chỉ có sự nhận thức thể hiện qua hành vi con người và hậu quả của nó. Như vậy, trong trường hợp này:
Định mệnh phụ thuộc vào tri thức của bạn (luật nhân quả), hoặc vào ý chí của Đấng Tối Cao?
Như vậy, những lời tiên tri - hoặc là - chỉ là sự phản ánh ý trí của Đấng Tối Cao, hoặc là phản ảnh hậu quả của chính những dữ kiện trong cuộc đời của bạn và dữ kiện đó phụ thuộc vào tri thức của bạn? Hoặc cũng có thể bạn nhân danh khoa học để phủ nhận định mệnh và cho rằng sự bói toán chỉ là hệ quả của tư duy mê tín dị đoan. Nhưng nếu bạn là một nhà khoa học, thì chắc chắn bạn cũng biết một tiêu chí khoa học là:
"Một giả thiết khoa học chỉ được coi là đúng, nếu nó giải thích hợp lý hầu hết những vấn đề và sự kiện liên quan đến nó một cách nhất quán, hoàn chỉnh, có tính khách quan, tính quy luật và có khả năng tiên tri". (mà dân gian gọi nôm là "bói" ).
Hơn nữa, chính các nhà khoa học đang mơ ước:
"Tạo ra một lý thuyết thống nhất các định luật vũ trụ! Một siêu công thức bao trùm mọi định luật của thiên nhiên, hoàn toàn có thể giải thích mọi sự kiện bao quanh của con người từ những hạt vật chất cực nhỏ, đến những thiên hà khổng lồ".
Chúng ta đặt một giả thiết rằng: Tri thức của nhân loại đã đạt được điều mà các nhà khoa học đang mơ ước. Nhưng siêu lý thuyết đó - khi hiện hữu - lại tồn tại trong một cuộc sống và xã hội vẫn tiếp tục phát triển. Như vậy, một trong những chức năng quan trọng của siêu lý thuyết này sẽ lại là những lời dự báo mọi sự kiện bao quanh của con người, cho đến sự vận động của những thiên hà khổng lồ. Phải chăng chính khoa học, khi đạt đến sự tuyệt đỉnh của nó, sẽ lặp lại câu hỏi mà nhân loại đã đặt ra từ ngàn xưa: Định mệnh có thật hay không? Bởi vì, Khi khoa học đã thống nhất mọi quy luật vũ trụ (Định luật vũ trụ) thì nó phải có khả năng tiên tri trên cơ sở lý thuyết đã được tổng hợp ấy và dự báo mọi vấn đề liên quan đến con người. Một lý thuyết khoa học thực sự phải có khả năng dự báo những hiện tượng liên quan đến nó. Sự khác nhau giữa khả năng tiên tri đã và đang hiện hữu trong lịch sử với khi tri thức của nhân loại đạt được một siêu lý thuyết (theo giả thuyết) là: Sự tiên tri đang hiện hữu, tri thức khoa học hiện đại chưa lý giải được căn nguyên của nó, cho nên nó được coi là mang màu sắc huyền bí; còn sự tiên tri trong tương lai thì con người biết được căn nguyên của nó nên không thấy huyền bí. Phải chăng - trong trường hợp này – chính những tiêu chí khoa học và những mơ uớc của nó lại chứng tỏ Định mệnh đang hiện hữu trên thực tế và sẽ được khoa học chứng minh trong tương lai? Nhưng liệu khả năng của khoa học hiện đại có thể đạt được điều mơ ước đó không? Trong cuốn sách khá nổi tiếng:"Thượng Đế và Khoa học" (Đồng tác giả là ba viện sĩ viện hàn lâm khoa học Pháp gồm: Jean Guiton. Grichka Bogdanov. Igor Bogdanov. Nxb Grasset - Paris) cho thấy Thượng Đế vẫn mỉm cuời trước những cố gắng của con người - trước những tri thức khoa học hiện đại nhất - trong việc tìm về sự khởi nguyên của vũ trụ. Trong lời giới thiệu cho cuốn sách (Bản dịch tiếng Việt của Lê Diên. Nxb Đà nẵng), giáo sư Đặng Mộng Lân đã viết:
"Nói cách khác, Thượng Đế hay khoa học, đó chỉ là hai sự lựa chọn. Guiton đã chọn khả năng thứ nhất. Còn khả năng thứ hai? Không có gì ngăn cản chúng ta với sự lựa chọn còn lại".
Có lẽ giáo sư Đặng Mộng Lân đã lầm. Ở đây không phải là sự lựa chọn mang tính áp đặt chủ quan, mà là phải chứng minh cho một trong hai khả năng ấy: Thượng Đế hay khoa học. Với tựa của luận đề này và cũng là vấn đề đặt ra cho nó thì dù Thượng Đế hay khoa học sẽ đều có trách nhiệm chung để trả lời một câu hỏi tồn tại từ ngàn xưa của nhân loại:
"Định mệnh có thật hay không?".
Vấn đề là:
Sự trả lời ấy nhân danh Thượng Đế hay khoa học!
Ông Guiton đã lựa chọn khả năng thứ nhất và ông đã chứng minh cho sự lựa chọn của mình qua những lý thuyết khoa học hiện đại và tiên tiến nhất trong cuốn: "Thượng Đế và Khoa học". Nếu ý chí của Thượng Đế chính là sự khởi nguyên của vũ trụ thì sự lý giải cho vấn đề đặt ra của luận đề này sẽ được giải quyết đơn giản hơn nhiều: Định mệnh sẽ không có thật, vì nó lệ thuộc vào ý chí của Đấng Chí Tôn khi Ngài muốn thay đổi trật tự của vũ trụ. Luận đề này sẽ được kết thúc ở đây. Nếu vũ trụ này là một sự tồn tại khách quan, tự nó và do nó - đồng thời khoa học là kết quả của sự nhận thức của con người phản ánh những qui luật vận động khách quan của vũ trụ thì những lời bói toán, tiên tri chính là kết quả của những sự tương tác có tính qui luật của vũ trụ với cuộc sống con người mà con người có khả năng nhận thức được. Nhưng với sự lựa chọn này, luận đề mà tôi đang trình bày với các bạn sẽ phải chứng minh điều đó. Như vậy, cũng đồng nghĩa với việc nó phải vượt qua chính cái ngưỡng mà nền khoa học hiện đại chưa đạt tới và đang mơ ước. Bởi vì, chỉ có một lý thuyết thống nhất mới có khả năng giải thích "mọi sự kiện bao quanh con người" như mơ ước của nó và tất yếu nó phải có khả năng tiên tri theo đúng tiêu chí cho một lý thuyết khoa học. Nhưng với lập luận này - khi con người nhận thức được những qui luật tương tác của vũ trụ và tích luỹ những tri thức ấy - thì chính sự nhận thức lại không thuộc về những qui luật đó. Vì sự nhận thức lúc này là một chủ thể và là đối tác của những qui luật tạo nên "Định mệnh". Tất nhiên nó không phải Định mệnh. Như vậy giữa Định mệnh và phi Định mệnh; đâu là chân lý? Chiếc chìa khoá mở bức màn huyễn ảo này đang ở đâu?
(Còn tiếp)


  • Thiên Phú, mghp and zingme2010 đã thích điều này


Ta về giữa cõi vô thường
Đào trong kỷ niệm tìm hương cuối mùa
Thiên Sứ

#2 Thiên Sứ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét