Trong chiến dịch "đả hổ, bắt ruồi" chống tham nhũng gần đây,
Trung Quốc đang điều tra cựu Bộ trưởng Công an Chu Vĩnh Khang, từng là
một trong những nhân vật quyền lực nhất trong giới lãnh đạo nước này.
Hàng trăm quan chức, doanh nhân có quan hệ mật thiết và hậu thuẫn đắc
lực cho Chu Vĩnh Khang cũng đã bị bắt giữ, xét xử, trong đó nổi bật có
Lưu Hán, một tỉ phú lừng danh ngành khai mỏ Trung Quốc. Ít ai ngờ vị tỉ
phú đầy tham vọng này lại là ông trùm của một đường dây mafia tàn bạo,
sẵn sàng thanh trừng mọi đối thủ bằng súng đạn bất chấp luật pháp và
chính quyền.
Trong loạt bài này, xin giới thiệu với độc giả về chân dung
của ông trùm khét tiếng Trung Quốc này cùng những thủ đoạn xảo quyệt,
tàn bạo mà hắn đã sử dụng để lộng hành trong một khu vực rộng lớn trong
suốt thời gian dài.
|
Hồi đầu tuần vừa rồi, Tòa án Trung cấp huyện Hàm Ninh tỉnh Hồ Bắc,
Trung Quốc đã quyết định xét xử Lưu Hán, một tỉ phú nổi tiếng của nước
này cùng với 35 thành viên khác của một băng đảng tội phạm với 9 tội
danh giết người cùng nhiều tội danh nghiêm trọng khác.
Tuy nhiên, thông tin về vụ triệt phá băng đảng kiểu mafia do ông trùm
khai mỏ Lưu Hán cầm đầu đã rộ lên từ hồi tháng 3 năm ngoái, khi vị tỉ
phú nổi tiếng này bỗng nhiên biến mất trước công chúng.
Vốn là một nhà tỉ phú nổi danh với các hoạt động từ thiện, ông Lưu đã
được bầu làm cố vấn chính trị của tỉnh Tứ Xuyên trong 3 nhiệm kỳ liên
tiếp, và đã được trao hơn 20 danh hiệu cao quý. Hoạt động từ thiện nổi
tiếng nhất của ông này là việc xây một ngôi trường tiểu học tại một khu
vực khó khăn ở Tứ Xuyên, và chính ngôi trường này đã trụ vững và trở
thành nơi trú ẩn an toàn cho nhiều người dân trong trận động đất kinh
hoàng hồi năm 2008.
Lưu Hán là Chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn Hán Long, một công ty
tư nhân lớn nhất ở tỉnh Tứ Xuyên, và ông cũng lọt vào danh sách những
người giàu nhất Trung Quốc. Tập đoàn của ông có tới hàng chục công ty
con hoạt động trong lĩnh vực điện lực, năng lượng, tài chính, khai mỏ,
bất động sản và chứng khoán. Tổng giá trị tài sản của vị tỉ phú này ước
tính lên tới hàng chục tỉ nhân dân tệ.
Trùm mafia núp bóng doanh nhân Lưu Hán
Tuy nhiên, hồi tháng Ba năm ngoái, theo chỉ thị của Trung ương Đảng
Cộng sản Trung Quốc (CPC), Bộ Công an đã ra lệnh cho công an Bắc Kinh,
Hồ Bắc và Tứ Xuyên mở một cuộc điều tra quy mô lớn đối với Lưu và đưa kẻ
cầm đầu băng đảng tội phạm kiểu mafia lộng hành ở Tứ Xuyên này ra ánh
sáng.
Thông tin về vụ điều tra và bắt giữ này đã làm chấn động giới chính
trị và doanh nhân ở Tứ Xuyên, và nhiều người trong số họ không thể ngờ
rằng một mạng lưới tội phạm lớn như thế lại có thể bị công an bóc gỡ.
Vụ nổ súng chấn động Trung Quốc
Tỉ phú Lưu Hán bắt đầu lọt vào tầm ngắm của cơ quan chức năng sau một
vụ giết người làm rúng động dư luận xảy ra vào ngày 10/1/2009 ở Quảng
Hán, Tứ Xuyên.
Buổi chiều hôm đó, tại một quán trà ở Quảng Hán, mọi người nhìn thấy
một chiếc xe đỗ xịch lại, vài người đàn ông lạnh lùng bước ra, rút súng
và bắn hơn 10 phát đạn vào một nhóm người đang uống trà rồi thản nhiên
bỏ đi. Ba người bị bắn chết trong vụ xả súng, và 2 người không liên quan
cũng bị thương vì đạn lạc.
Những người có mặt tại hiện trường không khỏi bàng hoàng trước vụ xả
súng kiểu mafia mà họ lần đầu tiên chứng kiến trong đời. Một nhân chứng
cho biết: “Mọi việc diễn ra rất nhanh, giống như trong một bộ phim hành
động vậy!”
Vụ thảm sát diễn ra tại một quán trà đông đúc (Ảnh minh họa)
Vụ nổ súng công khai ở một đất nước mà việc sử dụng súng bị quản lý
vô cùng chặt chẽ này đã làm dư luận cả nước vô cùng ngạc nhiên và giận
dữ. Làn sóng phản ứng của người dân từ Tứ Xuyên lan tới tận chính quyền
trung ương ở Bắc Kinh. Một cuộc điều tra được chỉ đạo quyết liệt, và 2
nghi phạm bị bắt giữ sau đó không lâu. Khi cảnh sát hỏi về kẻ chủ mưu,
hai tên này nhanh chóng phun ra cái tên Lưu Duy. Tại thời điểm đó, Lưu
Duy đã đánh hơi thấy nguy hiểm và nhanh chân bỏ trốn, khiến hắn ta trở
thành người bị truy nã gắt gao nhất của Bộ Công an.
Lưu Duy không phải ai xa lạ, mà chính là em trai của nhà tài phiệt
Lưu Hán. Trong thời điểm xảy ra vụ án, Lưu Duy đang là ông chủ của Tập
đoàn Công nghiệp Yiyuan Quảng Hán, một doanh nhân kiêm mạnh thường quân
có tiếng ở địa phương, là người đã từng được giao trọng trách mang ngọn
đuốc Olympic diễu hành qua tỉnh Tứ Xuyên dịp Olmpic Bắc Kinh năm 2008.
Tuy nhiên, với những người quen biết, Lưu Duy lại là một ông trùm tàn
bạo trong thế giới ngầm ở Tứ Xuyên, chuyên bảo kê cho các hoạt động cờ
bạc, cho vay nặng lãi và các dự án xây dựng trên địa bàn. Trần Phú Vĩ,
một trong 3 nạn nhân bị bắn chết trong quán trà chính là một đối thủ
chuyên cạnh tranh địa bàn với Lưu Duy.
Lưu Duy là trợ thủ đắc lực cho anh trai Lưu Hán trong các vụ thanh toán bằng súng
Trong suốt 4 năm tiếp theo, cảnh sát đã nhiều lần nhận được tin mật
báo về nơi Lưu Duy đang lẩn trốn, nhưng cứ mỗi lần họ tung lực lượng bủa
vây và cất vó thì Lưu Duy lại chạy thoát chỉ trong gang tấc.
Tuy nhiên trong suốt thời gian lẩn trốn này, Lưu Duy vẫn không rời
khỏi mảnh đất Quảng Hán, bởi ở đây hắn ta có một người bảo trợ vô cùng
chắc chắn, đó chính là đại ca Lưu Hán.
Không ai dám đến quấy rầy
Lưu Hán sinh năm 1965 ở Tứ Xuyên. Hồi đầu thập niên 1990, 2 anh em
nhà họ Lưu điều hành một số trung tâm cờ bạc ở Quảng Hán. Để thuận lợi
trong việc làm ăn, hai anh em đã lập ra một băng đảng chuyên thu thập
những tên ma cô và lưu manh trên địa bàn.
Vào năm 1993, hai anh em này đã công khai thách thức chính quyền khi
phá niêm phong một số máy đánh bạc bị tòa án tịch thu và ngang nhiên sử
dụng súng chống lại lực lượng thực thi pháp luật. Trong năm đó, Lưu Hán
được một người đàn ông họ Tôn cho vay một khoản tiền để làm ăn, và kể từ
đó vận may liên tục đến với anh ta, khiến anh ta phất lên như diều gặp
gió.
Với tham vọng kiếm lời nhiều hơn, đến năm 1998, Lưu Hán chính thức
đầu tư vào một dự án bất động sản ở làng Xiaodao tại thành phố Miên
Dương sầm uất của Tứ Xuyên. Trong một cuộc tranh cãi với người dân địa
phương về khoản tiền đền bù giải phóng mặt bằng, một bảo vệ thuộc công
ty của Lưu Hán là Đường Xiên Bình đã đâm chết ông Trương Vĩ, người dẫn
đầu nhóm dân làng phản đối.
Sau này, trong lời khai của mình, Đường Xiên Bình cho biết: “Tôi
không bị việc gì sau vụ giết người này, điều này càng khiến tôi vững dạ
và tàn nhẫn hơn. Tôi sẵn sàng làm bất cứ việc gì cho công ty, kể cả giết
người. Tôi không còn cảm thấy sợ hãi nữa.”
Quá sợ hãi trước hành vi giết người không bị trừng phạt của tay chân
Lưu Duy, dân làng buộc phải nhượng bộ và từ bỏ đất đai cho ông ta làm dự
án.
Chỉ 5 ngày sau khi ông Trương Vĩ bị đâm chết, Lưu Hán tiếp tục ra
lệnh cho một tay chân của mình là Zeng Jianjun ra tay bắn chết tên giang
hồ cộm cán Chu Dương ngay trên đường phố Quảng Hán vì tên này dám ra
mặt thách thức Lưu.
Tên Zheng khai với cảnh sát: “Nhiều người biết rằng chúng tôi đã gây
ra vụ nổ súng giết người này, song không ai dám đến quấy rầy chúng tôi.”
Sự bao che trắng trợn này đã khiến cho băng đảng của Lưu Hán gây ra nhiều tội ác dã man và điên cuồng hơn nữa.
Tháng 2/1999, Vương Vĩnh Thành, một têm trùm giang hồ ở Miên Dương đe
dọa sẽ cho thổi bay tòa nhà công ty của Lưu Hán. Sau khi nghe tay chân
báo cáo lại, Lưu Hán tuyên bố: “Không sợ. Cử thằng nào đó tới xử lý nó
đi.”
Vài ngày sau, Vương bị một sát thủ bắn do tay chân của Lưu Hán bỏ tiền ra thuê bắn gục ngay trên địa bàn của hắn.
Hung thần đại bàng trại giam một thời
Thích tắt quảng cáo hãy nhấn nút
Trước giải phóng, để thủ tiêu những tù nhân Cộng
sản, Mỹ - Ngụy nham hiểm bật đèn xanh cho bọn du thủ du thực hành hạ,
đánh chết tù chính trị và cụm từ “đại bàng trại giam” hay se sẻ (phạm
nhân mới nhập trại) xuất hiện, phổ biến rộng rãi từ dạo ấy. Chính thời
đại nhiễu nhương đó đã tạo mầm sống và nuôi dưỡng những gã giang hồ vươn
lên làm đại bàng. Nghe kể chuyện đại bàng một thời mà hãi hùng trước
những cuộc chơi đầy dao búa, máu me của đám giang hồ số má lẫn du thủ du
thực trước giai đoạn 1975.
Hình xăm, một trong những dấu hiệu để nhận biết đâu là đại bàng – đâu là se sẻ
Điểm danh “đại ca” khoác áo tù
Từng nếm mùi trại giam từ Bắc chí Nam, từ trước giải phóng đến sau giải
phóng nên ông Tám Nô (cựu giang hồ cùng thời với trùm giang hồ Năm Cam
nay mai danh ẩn tích) rất rành rẽ chuyện đại bàng trại giam, nhất là
chuyện đại bàng trong các nhà tù thời chế độ cũ. Ông Tám nói thời bấy
giờ, dấu hiệu để nhận biết “đại bàng” là hình xăm con thần ưng với cái
mỏ và bộ móng vuốt nhọn hoắc đang tung cánh. Cũng có khi là con mãnh
long hoặc mãnh hổ trong thế bừng bừng sát khí: “Sau lưng sát thủ máu
lạnh Phước 8 ngón, trùm giang hồ Hải Bánh cũng có hình xăm mãnh long
cùng đại bàng” – ông Tám Nô, bật mí:
Những phạm nhân từng vào
tù ra trại giai đoạn trước và sau giải phóng chia sẻ, những hình xăm
rồng, cọp, đại bàng của các đại ca trại giam phần lớn đều được thực hiện
trong quá trình thi hành án, do chính các phạm nhân cùng sam (phòng
giam) “phóng bút” với kim xăm được chế từ dây đàn bị đứt, còn mực thì
lấy từ ruột bút bi”. Ông Bình (bạn tù cùng thời với ông Tám Nô) giải
thích: “Không phải hễ vào mỗi lần vào trại giam là đại bàng vẫn cứ là
đại bàng. Có thể ở trại này anh ta là đầu gấu nhưng khi sang trại khác
thì chỉ là tép riu, se sẻ bởi giang hồ có câu rừng nào cọp đó. Nếu không
có gan làm chuyện đại sự thì phải chấp nhận phận em út”.
Ông
Bình năm nay 61 tuổi, là dân giang hồ ở quận 4, TP.HCM. Ông tâm tình
rằng từ năm 1969 đến năm 1973, vì lối sống giang hồ bạt mạng, đâm thuê
chém mướn mà ông nếm đủ mùi trại giam của chế độ Mỹ - Ngụy.
“Thời bấy giờ trại nào cũng có đại bàng. Để đàn áp tù chính trị, tù
cứng đầu, bọn cai ngục nuôi dưỡng không ít “đại bàng”, khi không ưa ai
đó, chúng bật đèn xanh cho bọn đại bàng ra tay dằn mặt thảm thương người
tù mà chúng cho rằng cứng đầu cứng cổ hay chỉ đơn giản là nhìn khó ưa.
Nhưng khi bị sang trại khác, đại bàng khó có thể làm đại bàng nếu không
đấu trận sinh tử để sóan ngôi kẻ tại vị”.
Nói đến đây, ông
Bình kể lại câu chuyện “đại bàng soán ngôi xảy ra vào năm 1973 tại một
trại tù mà ông từng chứng kiến: “Sáu Thẹo từng là đầu gấu ở trại C.H.
Nhưng khi bị chuyển sang trại R.G, gã phải làm lại từ đầu. Tôi nhớ hôm
ấy quản giáo vừa đi Sáu liền bị “trưởng phòng” là tay anh chị Bảy chì
gây nhiều vụ cướp hiếp bắt quì xuống để nghe “giảng bài”. Vờ làm theo,
Sáu bất ngờ đấm thẳng vào mặt gã đại bàng, đánh tới tấp và xoán ngôi.
Trận đó, Sáu bị xử tăng án nhưng bù lại không bị xếp “mâm dưới”.
Các cựu tù giang hồ thời chế độ cũ kể, trong bối cảnh buồng giam liên
tục đón phạm nhân vừa bị tòa án kết tội phải vào trại thi hành án, không
ít “ma mới” thuộc dạng giang hồ tứ chiến thường ngấm ngầm ý định soán
ngôi “đại bàng” đương “chức” như tay giang hồ Sáu Thẹo. Để không bị
“tiếm chức”, gã đại bàng luôn thể hiện uy lực của mình bằng việc nuôi ý
dằn mặt kẻ mới đến bằng những trận đòn chào sam tàn bạo.
Biết
được thực trạng này, để phát hiện và kịp thời chặn đứng nạn đại bàng,
cai tù ở các trại giam, nhà tạm giữ thường lui tới sam, có khi gọi từng
người quay vòng xem có vết trầy xước nào không nhưng biện pháp đó cũng
chẳng mang lại nhiều hiệu quả bởi “đại bàng” có những chiêu tra tấn khó
phát hiện được. Mà nếu phát hiện được thì dẫu có cho vàng thằng bị đánh
cũng không dám khai vì sợ bị trả thù.
Dứt lời, ông Tám Nô kể
lại chuyện “no đòn” vì đại bàng trại giam khi ông bị giam chung phòng
với một “đại bàng” khét tiếng tại trại tù ở Côn Đảo vào năm 1974. “Lúc
cai tù đưa tôi xuống sam căn dặn “người đến trước phải quan tâm, giúp đỡ
người đến sau”, trưởng buồng cùng những người khác đều dạ vâng rất ngon
lành nên tôi cũng yên tâm. Cửa khép lại, cai tù vừa khuất mắt thì tôi
bị một gã to con, mình mẩy xăm chằng chịt lao tới đạp vào bụng. Vừa
khuỵu xuống thì bị hắn lấy chiếc gối để lên ngực rồi đấm vào đó túi bụi.
Tôi khóc lóc van lạy thì nó mới tha. Chiêu dần gối này không để lại
thương tích bên ngoài nhưng nội thương rất gớm. Những người đến sau đều
bị chào sam như vậy hết”.
Đó được coi là những trận đòn ra mắt
của tù nhân mới nhập sam, tuy nhiên nếu không khuất phục, phải phục
tùng vô điều kiện những sai khiến của đại bàng thì nạn nhân có thể lãnh
đòn dài dài.
Xem Video: Tiểu sử giang hồ’Hải Bánh’Hải Bánh hạ đại bàng trại Hỏa Lò
XEM VIDEO CLIP: Đóng QC, Xem nhanh Youtube nhấn:
Luật… mâm trên, chiếu dưới
Phần lớn đại bàng trại giam thời chế độ cũ để củng cố “quyền uy” thường
đặt ra những luật lệ cai trị tàn độc. Chúng tự cho mình cái quyền của
kẻ ngồi mâm trên, nghĩa là được mặc nhiên bức hiếp, bóc lột bạn tù không
thương xót. Thông thường dưới trướng đại bàng sẽ là vài ba tên đàn em
thân cận. Vì là người của sếp nên đám này mặc nhiên được hưởng nhiều đặc
ân. Tiếng lóng trong tù gọi đám này là “mâm trên”.
Có mâm
trên ắt phải có “mâm dưới”, chiếu dưới” nhằm ám chỉ những kẻ yếu thế,
phải quy phục dưới trường của đại bàn và đàn em của đại bàng.
Lê Quân, một giang hồ khét tiếng ở khu vực Cầu Ông Lãnh, nhớ lại một
thời quá vãng liên quan đến đại bàng ngồn mâm trên: “Bọn mâm trên đưa ra
những điều luật máu lạnh lắm. Ví như nếu làm chúng phật ý thì phải tự
xử bằng cách đập đầu xuống đất liên tục, tự lấy tay tát miệng đến khi
nào tóe máu mới thôi. Hay đá chân vào tường cho sưng húp mới tha… Anh em
trong phòng nhận được quà thăm nuôi phải cúng hết cho đại bàng để nó
ban phát lại. Muốn làm gì cũng phải xin phép nó. Muốn ăn gì cũng phải
chờ nó ăn trước. Khi đại bàng ngủ, phải hầu quạt. Khi nó mệt, phải đấm
bóp. Khi nó không vui cả đám khôn hồn tìm cách pha trò… Không may lọt ổ
đại bàng thì phạm nhân sợ chúng hơn sợ cán bộ quản giáo”.
Ông
Quân minh chứng điều mình nói bằng vụ đại bàng Trần Võ Anh Mỹ đánh bạn
tù là Lê Minh Nhật liệt tứ chi, thương tật vĩnh viễn 83%. Hồ sơ vụ án
cho biết vào mỗi sáng, Mỹ bắt hai bạn tù lấy xô nước tiêu chuẩn của cả 5
phạm nhân mang tận chỗ hắn nằm để hắn rửa mặt. Mỹ bắt bạn tù kỳ chân
cho hắn, còn nước thì bốn phạm nhân mới chia nhau dùng. Có hôm trời nóng
Mỹ dùng nước rửa mặt buổi sáng lau người cho mát, bốn phạm nhân trong
buồng phải dùng nước hắn đã dùng rồi. Tiêu chuẩn ăn sáng, Mỹ đứng ở cửa
buồng nhận xong rồi thản nhiên ăn no, còn bao nhiêu thì thảy cho 4 bạn
tù. Mỗi tháng, thân nhân của những phạm nhân được thăm nuôi một lần.
Quà, đồ ăn của thân nhân đến thăm, phạm nhân trong buồng phải mang về
giao cho Mỹ kiểm tra, hắn muốn lấy thứ gì thì lấy, đồ ăn hắn ăn trước
rồi mới cho chủ của số quà đó.
Lần ấy được chị thăm nuôi gửi
cho gói bánh, phạm nhân Kh. mang về buồng nộp cho Mỹ, hắn ăn còn một
miếng mới cho Kh., rồi ra lệnh: “Loại này tao thích. Nhớ nhắn chị mày
lần sau mua thứ này nghe Kh.”.
Đại bàng Trần Võ Anh Mỹ cúi đầu nhận tội
Lần sau, chị của Kh. không thăm mà là người khác. Hết giờ thăm nuôi,
Kh. về Mỹ kiểm tra gói quà thấy không có loại bánh hắn thích nên bắt
phạt Kh. quỳ úp mặt vào tường và ăn hết số bánh của Kh. Tối ngủ trong
buồng nóng bức, Mỹ còn phân công bốn bạn tù thay nhau quạt cho hắn ngủ.
Người nào quạt không mát, hôm sau bị phạt cúp bữa ăn và bị “kỷ luật”. Mỹ
nuôi dưỡng hình thức kỷ luật bạn tù bằng ba chiêu tra tấn ác độc. Hình
thức thứ nhất là “điện tường”: Bắt bạn tù ngồi cách tường 15cm rồi đá
vào đầu bạn tù đập vào tường. Loại thứ hai là “bát ngực”, bắt bạn tù
ngồi quay mặt ra, gáy cách tường 15 phân để hắn đá vào ngực. “Chiêu” thứ
3 là “nhiễu hỏa tốc”, bắt bạn tù nằm úp lưng lấy bao nilông đốt nhỏ vào
lưng cho phỏng.
Tiếp xúc với một số cựu tù khác từng nếm mùi
đại bàng, chúng tôi nghe không ít ngón đòn tra tấn “se sẻ” đầy hãi hùng
của đám đại bàng ngồi mâm trên. Một cựu tù giải nghệ hiện ở khu Tôn Đản,
quận 4 kể: “Mỗi khi không hài lòng, gã đại bàng liền sai đàn em đè tôi
ra, bắt nằm sấp, cởi áo. Một thằng lấy muỗng cào mạnh chỗ da non đến nát
cái lưng rồi tụi nó đổ muối, đổ dầu xanh vào rát như bị đem nướng trên
lửa”.
Gã giang hồ một thời từng ra khám vào trại của nhà tù
chế độ cũ nhớ lại “Nhưng không phải lính mới nào cũng để bị bắt nạt dễ
dàng. Đã có không ít trường hợp tỏ thái độ bất phục và phải trả giá đắt.
Hồi năm 1973, khi đang thụ án 19 năm vì tội giết người, để chứng tỏ
mình là tay anh chị cộm cán, tên Bùi Tài, dân đâm thuê chém mướn chuyên
nghiệp đã trổ mòi ăn hiếp nhiều bạn tù khiến ai cũng nể sợ, riêng chỉ có
phạm nhân Trần Đáng luôn tỏ thái độ chống đối.
Ngày nọ,
khỏang 7 giờ sáng, trong quá trình đi lao động, nhớ lại những lần bị
Đáng làm cho bẻ mặt, Tài quyết tâm trả thù. Hắn lấy một cục đá xanh gói
vào áo rồi đi thẳng đến chỗ Lăng, “vỗ” mạnh vào đầu phạm nhân này gây
thương tích. Với hành động hung hăng đó, gã lãnh thêm 30 tháng tù, nâng
tổng mức án phạt lên 19 năm 6 tháng”.
Được biết, trận đòn “chào
sam” chỉ là bài học đầu tiên của se sẻ. Trong suốt quá trình cùng ăn,
cùng ở và cùng lao động - học tập, những người tù mới đến hay tù thân cô
thế yếu còn phải “tiếp thu” những tinh hoa bóc lột, bức hiếp, hành hạ
của hung thần trại giam. Sống dưới nanh vuốt đại bàng, không ít phạm
nhân ngoài thân phận của người chịu án tù còn phải kiêm thêm kiếp…”nô
lệ”.
Theo lời kể của ông Bình, khi ông bóc lịch tại trại giam
Phú Hòa ở Côn Đảo vào tháng 6/1970, đại bàng Võ Hùng Sang gây nhiều vụ
cưới tiệm vàng nổi tiếng máu lạnh, tự xưng là trưởng phòng B1 hành hạ
bạn tù là một trong những minh chứng cho hành vi thú tính của bọn đại
bàng trại giam.
Một đại bàng trại giam phải ra trước vành móng ngực nhận “án chồng án”
“Hai ngày đầu nhập buồng, phạm nhân tên Tánh đã bị đám mâm trên do
Sang cầm đầu bắt ngồi xếp bằng, chắp tay sau lưng cho chúng đấm đá rồi
lấy chén ăn cơm gõ vào đầu, vào mắt cá chân của Tánh vì cái tội dám nói
chuyện với phạm nhân ở buồng khác. Bận khác, thấy tánh nhìn sang mâm
cơm, cho là Tánh có ý chống đối nên Sang lệnh cho đàn em lấy khăn tắm
vòng qua cổ Tánh lôi đi. Các tên khác thì đấm đá và tát liên tiếp vào
mặt Tánh. Bị đánh đập liên tục, hôm sau Tánh chết do suy hô hấp. Sợ các
phạm nhân khai báo, đám mâm trên lôi phạm nhân tên Hồ đánh dằn mặt. Quá
sợ hãi thằng Hồ tiểu ra quần nhưng chúng vẫn tiếp tục hành hạ, bắt phải
liếm sạch chỗ dơ. Nhiều phạm nhân khác cũng bị chúng hành hạ với những
ngón đòn tàn độc tương tự. Sự việc vỡ lỡ, đám côn đồ máu lạnh phải trả
giá cho hành vi tội ác, mỗi đứa bị xử tăng án nhưng thời gian quá lâu
nên tôi không nhớ rõ”.
Chuyện đàng bàng… lấy số
Đối với những tên giang hồ du thủ du thực, việc ngoi lên làm đại bàng
trại giam là một giấc mơ quá xa vời. Nhưng với những đại ca giang hồ đã
có số má ngoài xã hội, khi thụ án thì dù không muốn làm đại bàng cũng
phải tuân theo quy luật tự nhiên của cuộc chơi dao búa. Điển hình là
trường hợp đại ca một thời Lâm “chín ngón”, tức Lê Ngọc Lâm (SN 1945) –
từng là cái gai trong mắt mà ông trùm Sài Gòn, Năm Cam, muốn nhổ bỏ.
Từng vào tù ra trại vì thành tích chém người không ghê tay thời trai
trẻ, cuối năm 1970, Lâm chín ngón thụ án dãy nhà giam FG thuộc trại giam
Chí Hoà can tội “cướp giật tài sản”. Tại đây, đại ca Lâm chín ngón đã
đối mặt với không biết bao nhiêu đại ca có số má khác, từng một thời
ngang dọc Sài Gòn nói riêng và miền Nam nói chung. Đã vào tú nhưng Lâm
chín ngón lại làm ăn trong lĩnh vực buôn bán ma tuý cho các phạm nhân và
như thế ông grùm này đã “đá đổ chén cơm” của một đại ca khác đã và đang
buôn bán mặt hàng này tại trại giam Chí Hoà, đó là đại ca giang hồ mang
biệt danh Chương “khùng”.
Ngô Văn Ba đã phải trả giá cho hành vi đại bàng của mình bằng án tử hình
Nhiều lần đánh du kích Lâm “chín ngón” nhưng Chương “khùng” thừa biết
rằng, số má của mình chaư đủ để làm chuyện đó. Hết đường, cuối cùng
Chương “khùng” đành nhờ cậy đại ca của các đại ca là Cương “võ sĩ” (tức
Vũ Đình Cương) – một võ sĩ quyền anh thượng hạng, bị thụ án vì tội “buôn
bán trái phép chất ma tuý”.
Trong lần Cương “võ sĩ” tìm Lâm
“chín ngón” thanh toán thì chính võ sĩ quyền anh này không ngờ rằng máu
mặt của Lâm “chín ngón” khô ng tệ. Cuộc giao đấu xảy ra vài phút ngắn
ngủi, Cương “võ sỉ” bị đại ca Lâm đâm một nhát dao chí mạng giữa tim, tử
vong tại chỗ. Sau lần gây án trong trại đó, số má của Lâm “chín ngón”
được các đại bàng trại giam khác suy tôn là “đại bàng”. Tuy nhiên vô
tình Lâm “chín ngón” đối mặt với một thế lực giang hố mạnh mẽ thời bất
giờ, chính là băng nhóm của anh ruột Cương “võ sĩ”, tức Sơn đảo (Vũ Đình
Sơn).
Để rửa hận cho em trai, Sơn Đảo từng tuồn hàng nóng vào
ngục để nhờ tay giang hồ Tuấn đả đang thụ hình tại đây bắn hạ Lâm “chín
ngón. Nhưng vì biết số má của Lâm nên Sơn đả không “ký kết bản hợp đồng
giết người”. Phải mất một thời gian dài sau thì Sơn Đảo mới tìm ra một
sát thủ mới là Hoàng “đầu lâu” (tức Nguyễn Văn Hoàng) – một võ sĩ mang
đẳng cấp đai đen tứ đẳng Taekwondo. Để vươn từ hàng “chiếu dưới” lên mâm
trên và được tiếp cận Lâm “chín ngón”, Hoàng “đâu lâu” đã phải giở
chiêu đấm vỡ mũi một cai ngục, chuyên ức hiếp phạm nhân. Nhờ chiến tích
này, Hoàng “đầu lâu” được đưa vào ngồi cùng buồng giam với Lâm “chín
ngón”.
Vào buồng giam vài ngày, chưa có cơ hội ra tay sát hại
Lâm “chín ngón” thì Hoàng “đâu lâu” bị đánh phủ đầu trong một cuộc thư
hùng không lấy gì là “đẹp” của “anh Lâm”. Lần ấy nhờ đàn em cảnh báo từ
trước nên khi Hoàng vào ngục, Lâm mời Hoàng uống chai rượu ngoại do đám
đàn em bên ngoài tuồn vào. Khi Hoàng xỉn “quắc cần câu”, Lâm liền cho
đàn em nấu nước sôi và tạt nguyên nồi nước vào người của Hoàng. Hoàng
“đầu lâu” không kịp phản ứng mà chỉ biết kêu lên thống thiết, và Lâm
ngang nhiên lao đến đâm thêm hàng chục nhát dao khắp cơ thể đến khi
Hoàng “đầu lâu” nằm bất động. Dù là đại bàng lừng lẫy tiếng tăm nhưng
sau này chính Lâm “chín ngón” cũng phải gặp núi Thái sơn.
Không thể yên bề gác kiếm, Lâm xuống đất Vũng Tàu giành giật số má kiếm
sống nhưng bị vài lần sống chết và bị doạ lấy mạng, cuối cùng Lâm chín
ngón đành về quy ẩn với quán thịt chó nhỏ ở gần trung tâm Sài Gòn. Nhưng
phận giang hồ vẫn bị đeo bám, trong một lần đón con đại ca này đã bị
một nhóm thanh niên tạt nguyên ca a xít, giang hồ tương truyền rằng kẻ
“bật đèn xanh” cho đám du đãng hạ gục Lâm “chín ngón” không ai khác là
ông trùm của các ông trùm một thời, tức đại ca Năm Cam của đất Sài Gòn.
Dù những chuyện đã rơi vào dĩ vãng, đã kết thúc từ lâu cái thời hai tay
ba dao mà giới giang hồ trước 1975 từng đồn đại và Lâm “chín ngón” nay
cũng là người thiên cổ, nhưng hễ nhắc đến tên tuổi Lâm “chín ngón”,
những người cùng thời với y phải kiêng dè lẩn nể phục.
Tý hon,
đối tượng từng vào tù ra tội nay ở ẩn tại khu Mã Lạng (quận 1) để làm
lại cuộc đời, dù tuổi tác không còn trẻ nữa, đã chỉ thẳng chính đám đại
bàng máu lạnh đã làm tha hóa nhiều phạm nhân có ý chí khắc phục tội lỗi
như Tý. “Không ít đứa lần đầu nhập sam lòng quyết tâm tu dưỡng nhưng
trước nguy cơ nếm đòn của đại bàng và những năm dài tháng rộng bị nó đối
đãi như súc vật nên phải ác theo nó để tồn tại. Theo nó nghĩa là “phải
tập sống máu lạnh”, phải biết chửi bới, hành hạ lính mới để vừa lòng đại
ca”.
Ông Ngô Văn Khạ (73 tuổi) hiện đang sinh sống tại đường
Bùi Đình Tuý, quận Bình Thạnh, kể lại ông là một trong số những người
hiếm hoi chứng kiến “Lâm” chín ngón hạ gục cương “võ sĩ tại trạm giam
Chí Hoà thởi trước.
Ông kể và xác nhận, Lâm “chín ngón” lần ấy
không hề có ý định vườn lên làm “đại ca” hay “đại bàng gì, mà buộc phải
chiến đấu để sinh tồn trong cái trại giam đầy nhiễu nhương đó của chế
độ cũ. Ông Khạ giở áo cho chúng tôi xem những hình xăm trên ngực, nhưng
đó không phải là hình xăm đại bàng ác điểu, ông kể khi nhập trại vì tội
đánh người vào năm 1969), ông cũng có ý định nhờ bạn tù xăm hình để làm
dấu ấn trong những ngày tù tội nhưng khi nghe bạn tù khuyên răn sẽ no
đòn nếu xăm dấu hiệu của đại ca, đại bàng khi số má chưa tới, nên ông
đành xăm trước ngực dòng chữ lồng tên của mình với người yêu và trái tim
rỉ máu. Không biết câu chuyện kể của ông Khạ xác thực đến đâu? nhưng
những “huyền thoại” được truyền tụng từ Lâm “chín ngón” là có thật và
giới giang hồ một thời vẫn đồn thổi cho đến nay.
Trở lại
chuyện đại bàng trại giam ở nhà tù Chí Hoà thời chế độ cũ, ông Khạ kể,
đó là thời đại nhiễu nhương, đám tù tha hồ lộng hành. Cụ thể là nạn mua
bán ma tuý hầu như diễn ra rầm rộ và khá công khai mà các viên cai ngục
cũng như giám thị trại giam này không thể dẹp được, thậm chí là làm ngơ
cho đám đại bàng kinh doanh ma tuý ngay trong trại để hưởng hao hồng.
Đặc biệt giai đoạn này, hung khí, thậm chí là có cả súng được giấu giếm
gửi vào trại cho phạm nhân trong những lần thăm nuôi là khá dễ dàng. Do
đó chuyện đổ máu trong ngục cũng trở thành thường ngày.
Và
trong bối cảnh đó, đại bàng là chuyện tất yếu. Để xác thực câu chuyện
mình chứng kiến, ông Khạ kể, đó là vào năm 1971, tên du đãng hạng tép
riu Nguyễn Hồng Minh (tự Minh cầu muối) nhập trại khi mới 18 tuổi vì can
tội đánh người gây thương tích. Ngay đầu nhập trại, Minh cầu muối bị
bạn tù lâu năm cũng là đại bàng trong trại là Huỳnh Nhất Huy (tự Huy
gấu, SN 1944, thụ án vì tội cướp tài sản) hành hạ bằng chiêu đánh đập,
bắt phục dịch hầu hạ. Không cam chịu và sẵn có máu lạnh, đêm thứ 2 nhập
sam, lợi dụng lúc Huy gấu ngủ say, Minh sử dụng dao do người nhà thăm
nuôi tuồn vào, lèn đâm Huygấu tổng cộng 16 nhát, lấy mạng đại bàng. Sau
vụ án mạng này, Minh cầu muối chuyển đến buồng biệt giam và nghiễm nhiên
từ đó tên giang hồ hạng bét vươn lên làm đại bàng và chẳng ai dám ức
hiếp.
Trường bắn – điểm dừng chân cuối cùng của những đại bàng giết người
Có thể nói những câu chuyện kể trên hiện đã lui vào quá khứ hàng chục
năm trời, nhiều câu chuyện đã trở thành huyền thoại của giới giang hồ
một thời. Nhưng đã cho thấy phần nào bức tranh tối của nạn đại bàng trại
giam của những nhà tù chế độ cũ. Hiện nay, tại các trại giam khắp nước
ta, hễ phạm nhân nào có ý định hành hạ bàn tù, lấy số để vươn lên khẳng
định ngôi vị đại bàng đều bị các giám thị, quản lý trại giam thẳng tay
trừng trị, xử lý thích đáng. Có như thế con đường làm lại của các phạm
nhân sẽ không còn lạc lối và chắc chắn sẽ ngắn lại, ngày về sẽ không còn
xa xôi.
Đến tháng 9/2000, đích thân Lưu Duy ra lệnh cho đàn em ra tay sát hại
dã man một người đàn ông có tên là Lương Viên Liệu. Lương là hàng xóm
cũ của anh em nhà Lưu, và dì của Lương đã từng nuôi nấng Lưu Hán như con
đẻ của mình. Thế nhưng Lưu Duy vẫn lạnh lùng ra lệnh sát hại Lương, chỉ
vì nghi ngờ Lương đã biển thủ “tiền bảo vệ chó” của mình.
Tháng 5/2002, hai đàn em của Lưu Hán là Chu Đặng Phong và Hoàng Trí
Lữ gây ra một vụ gây lộn trong một trung tâm giải trí ở Thành Đô, thủ
phủ tỉnh Tứ Xuyên, rồi tụ tập một đám côn đồ vô cớ hành hung người qua
đường. Một người dân vô tội đã bị đám côn đồ này đánh chết và nhiều
người khác bị thương.
Sau vụ giết người dã man này, chỉ có tên Chu nhận án 4 năm tù, còn
tên Hoàng và những gã côn đồ khác thì bình yên vô sự khi được một bàn
tay vô hình bảo kê.
Được đà, Lưu Hán sớm thành lập một “vương quốc” ở Quảng Hán và Miên
Dương. Hắn và băng đảng của mình tác oai tác quái ở đây đến mức nhiều
nạn nhân đã phải bỏ nhà bỏ cửa đi biệt xứ vì sợ tay chân của hắn gây sự.
---------------------------
Con đường đi lên trở thành một tỉ phú của Lưu Hán nhuốm đầy máu
của đối thủ và nước mắt của gia đình các nạn nhân. Vậy bằng những thủ
đoạn nào mà một tên ma cô quèn lại có thể thâu tóm được nhiều lĩnh vực
kinh doanh béo bở để trở thành một trong những người giàu nhất Trung
Quốc. Mời các bạn đón xem kỳ 2 "Trùm mafia TQ: Từ ma cô quèn tới tỉ phú" vào 0h5 ngày 8/4.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét