Các chức năng của linh hồn đều có thể do bộ não đảm nhiệm. Ảnh minh họa: Viralportal.
Các nhà khoa học tuyên bố đã tìm thấy một công tắc "bật - tắt" trong bộ
não, có thể đưa con người bước vào hoặc thoát khỏi trạng thái tỉnh táo, có ý
thức.
|
Các nhà nghiên cứu đã phát hiện công tắc "bật - tắt" trạng thái tỉnh táo, có
ý thức của con người trong vùng hạch nền của bộ não. Ảnh: Corbis |
Tiến sĩ Mohamad Koubeissi và các cộng sự đến từ Đại học George Washington
(Mỹ) đã nghiên cứu một bệnh nhân động kinh và phát hiện các xung điện của một
vùng não nhất định khiến bà "ngủ lịm" trong những thời điểm lặp đi lặp lại. Chấm
dứt kích thích bộ não đã đưa nữ bệnh nhân này thoát khỏi trạng thái thực vật, và
bà không có bất kỳ hồi ức nào về những gì vừa xảy ra.
Sự tỉnh táo là trạng thái nhận thức được môi trường xung quanh mình. Sự thiếu
tỉnh táo thường gắn với việc ngủ. Mặc dù vậy, cơ chế hoạt động của sự tỉnh táo,
có ý thức hiện vẫn còn đôi chút bí ẩn, do nguyên nhân chính xác cho việc tại sao
chúng ta ngủ và cách thức diễn ra quá trình đó vẫn còn là chủ đề gây tranh cãi.
Vì vậy, khám phá mới về công tắc bật - tắt trạng thái tỉnh táo có thể vô cùng
hữu ích trong các lĩnh vực y học nhất định.
Theo trang New Scientist, trong thử nghiệm lâm sàng, nhóm nghiên cứu của tiến
sĩ Koubeissi đã sử dụng biện pháp kích thích não sâu tần số thấp để cố gắng giúp
làm giảm các cơn động kinh ở bệnh nhân. Họ khám phá ra rằng, biện pháp này hiệu
quả đến 92% và không làm tổn hại đến trí nhớ của bệnh nhân.
|
Vùng hạch nền (claustrum) là một mảng tế bào thần kinh mỏng nằm ở khu vực
phía dưới của trung tâm bộ não. Ảnh: Daily Mail |
Tuy nhiên, khi chuyển sang sử dụng các xung điện tần số cao, nhóm nghiên cứu
đã phát hiện một hiệu ứng thú vị. Kết quả của việc kích thích vùng hạch nền
(claustrum), một mảng tế bào thần kinh mỏng nằm ở khu vực phía dưới của trung
tâm bộ não, của nữ bệnh nhân động kinh 54 tuổi đã khiến bà mất ý thức.
Điều này đồng nghĩa, bệnh nhân không hồi đáp các mệnh lệnh và chỉ ngây nhìn
vào không gian, trong khi nhịp thở chậm lại.
Khi các chuyên gia chấm dứt việc kích thích vùng hạch nền, bệnh nhân đã tỉnh
táo trở lại và hoàn toàn không nhận biết được những gì mới xảy ra. Trong thời
gian 2 ngày, mỗi lần vùng hạch nền nhận kích thích, điều tương tự lại xảy ra.
Kết quả nghiên cứu thêm xác thực, đây không phải là tác dụng phụ của cơn động
kinh.
Tiến sĩ Koubeissi ví hiệu ứng trên giống như việc khởi động một chiếc xe hơi
bằng chìa khóa. Khám phá được kỳ vọng có thể ứng dụng để giúp những người bị kẹt
trong trạng thái ít tỉnh táo, chẳng hạn như người bị hôn mê, hồi phục trạng thái
có ý thích nhờ kích thích vùng hạch nền.
Các nhà nghiên cứu tiết lộ, bước tiếp theo, họ sẽ thử kích thích não của
những bệnh nhân khác để xem vùng hạch nền đóng vai trò gì trong sự tỉnh táo của
chủ thể.
Tuấn Anh(Theo Daily Mail)
Học thuyết về linh hồn gây xôn xao
Hầu
hết các tín ngưỡng, tôn giáo đều cho rằng, ngoài cơ thể, trí óc, con
người còn sở hữu một thứ chỉ thuộc về bản thân, đó là linh hồn. Đến nay,
khoa học vẫn phủ nhận sự tồn tại của linh hồn, nhưng số học giả có
tiếng bảo vệ và cổ vũ ý tưởng về sự tồn tại của nó không hề ít.
Năm
2012, hai nhà khoa học vật lý lừng danh thế giới là tiến sỹ Stuart
Hameroff (Mỹ) - Giáo sư danh dự thuộc khoa Gây mê và Tâm lý, Giám đốc
Trung tâm Nghiên cứu ý thức, Đại học Arizona và Roger Penrose (Anh) - đã
gây xôn xao trong cộng đồng khoa học khi phát triển một học thuyết
lượng tử về nhận thức.
Trong học thuyết này, linh hồn được coi là
một phần của cấu trúc mà nhóm nghiên cứu gọi là vi ống - một tổ chức
siêu nhỏ trong tế bào não.
Ý tưởng này bắt nguồn từ ý niệm rằng
não là một máy tính sinh học với hàng tỷ neuron; kết nối sợi trục, khớp
nối thần kinh hoạt động như một hệ thống thông tin hoàn chỉnh.
Theo
học thuyết được các nhà khoa học Stuart Hameroff và Roger Penrose bắt
đầu nghiên cứu từ năm 1996 này thì ý thức là kết quả của quá trình hấp
dẫn lượng tử bên trong vi ống.
Điều này được thể hiện rõ khi con
người trải nghiệm trạng thái chết lâm sàng. Khi đó, các vi ống mất trạng
thái lượng tử, nhưng thông tin chứa trong nó thì không hề bị phá hủy.
Hai tiến sỹ cho rằng, linh hồn không hề chết đi mà chỉ đi vào vũ trụ.
Sự tồn tại của linh hồn vẫn còn là điều gây tranh cãi. Ảnh minh họa: April-norris
"Khi
trái tim ngừng đập, máu ngừng chảy, các vi ống mất đi trạng thái lượng
tử, tuy nhiên thông tin trong vi ống không và không thể mất đi. Nó chỉ
phân phối và tiêu tán vào vũ trụ.
Khi bệnh nhân tỉnh lại,
hồi sinh, các thông tin lượng tử này có thể quay lại các vi ống. Nếu họ
chết, các thông tin lượng tử có thể tồn tại ngoài cơ thể - dưới dạng một
linh hồn" - tiến sỹ Hameroff cho hay.
Niềm tin của các nhà khoa học
Trước, trong và sau khi học thuyết lượng tử về nhận thức ra đời, rất nhiều nhà khoa học tin vào thực tế là linh hồn tồn tại.
Richard
Swinburne - nhà triết học tôn giáo của Trường Đại học Oxford, Anh, tác
giả của cuốn sách "Lý trí, bộ não và sự tự do của ý chí" - đã lên tiếng
bảo vệ sự tồn tại của linh hồn:
"Để miêu tả toàn bộ thế giới
này, bạn cần kể tới cả chủ thể của các trải nghiệm, không chỉ qua những
trải nghiệm, qua cơ thể vật lý mà còn qua những vật thể tinh thần riêng
rẽ mà chúng ta gọi là linh hồn. Bởi nếu không, bạn sẽ không thể mô tả được đời sống ý thức của họ ra sao".
Theo
Swinburne, nếu chỉ có cơ thể và trí não, chúng ta sẽ chỉ là những chủ
thể giống nhau. Tuy nhiên trên thực tế, chúng ta hoàn toàn khác nhau,
nên chắc hẳn phải có một phần quan trọng nào đó tạo ra sự rạch ròi và
chúng ta có thể gọi đó là "linh hồn của tôi".
"Linh hồn có thể
không tự vận hành mà phải liên kết với một cơ thể. Khi đó, sự sống có
thể tiếp diễn nếu như linh hồn nhập được vào cơ thể nào đó một lần nữa" - ông nói.
"Sự
khác biệt giữa các linh hồn là không thể giải thích. Linh hồn là đặc
thù phi vật chất. Nó có tính cách, đặc tính của riêng mình. Linh hồn
cũng sở hữu suy nghĩ, cảm xúc, thái độ… Cách duy nhất để chúng thể hiện
ra là thông qua sự gắn kết với cơ thể sống ".
Nhà vật lý học lý thuyết Henry Stapp - Đại học California - Berkeley, Mỹ nói:
"Niềm tin vào linh hồn không phải là không có căn cứ khoa học. Linh hồn
là sự độc lập về nhân cách của trí não hay phần sống sót còn lại của cơ
thể sau khi chết".
Còn Giáo sư, tiến sỹ Hans-Peter Dür - nguyên Giám đốc Viện Vật lý Max Planck, Munich, Đức - cho rằng:
"Sự tồn tại song song giữa cơ thể và linh hồn cũng chân thực như sự tồn tại song song của sóng và hạt vật chất nhỏ nhất".
Theo vị giáo sư này, trạng thái lượng tử của vũ trụ tồn tại ở cả vật thể sống và chết, dẫn tới sự tồn tại sau khi chết.
"Chúng ta mới chỉ nhìn thấy khía cạnh vật chất của thế giới này.
Thứ
tạo ra thế giới nằm ở ngoài khía cạnh vật chất và nó lớn hơn rất nhiều
so với thế giới này. Theo cách này, cuộc sống hiện tại của chúng ta đang
được bao bọc bởi cuộc sống sau khi ta chết".
"Sẽ thật là sai lầm nếu chúng ta loại bỏ linh hồn khỏi tự nhiên" - nhà vật lý hạt nhân đồng thời là nhà sinh học phân tử Jeremy Hayward - thuộc Đại học Cambridge, Anh - cho hay.
Nhà
vật lý và là giáo sỹ John Polkinghorne định nghĩa linh hồn là phần mang
thông tin bên trong hạt nhân. Phần linh hồn này sẽ không bị thối rữa
khi chúng ta chết mà "sẽ được Chúa dùng để tái sinh".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét