BỘ MẶT CHIẾN TRANH 85
-Trong tình trạng chiến tranh đầy chết chóc và tan hoang, bản chất sống của loài người trở nên cực hạn về mọi phía:
+Yêu thương vô vàn mà cũng hận thù vô song
+Thông minh trí tuệ bao nhiêu thì cũng ngu ngốc, mù quáng bấy nhiêu.
+Tuyệt đỉnh dũng cảm thì cũng tột cùng hèn nhát.
+Vừa là thánh thần vừa là quỉ dữ.
...
-Chiến tranh mang bộ mặt gớm ghiếc, tởm lợm đến khủng khiếp, không thể tả được, dù bôi son trát phấn như thế nào, tung hô ra sao.
-Chiến tranh là thể hiện sự thờ ơ, vô cảm khốn nạn tột cùng về việc hủy diệt tàn bạo cuộc sống và thân phận con người.
-Chiến tranh phi nghĩa là chiến tranh "nặn ra" lý do từ không có lý do, hủy diệt và tàn phá cuộc sống một cách không chính đáng. Chiến tranh chính nghĩa là chiến tranh nảy sinh từ việc giải phóng hoặc chống chiến tranh phi nghĩa, được hủy diệt và tàn phá cuộc sống một cách chính đáng (?).
-Tóm lại, bộ mặt thật của chiến tranh nhìn từ mọi phía nói chung là độc ác, thiểu năng trí tuệ đến ngỡ ngàng của con người khôn ngoan, có lý trí.
-Ngày chiến thắng 30/4, lũ bán nước cay cú gọi là ngày quốc hận, người cộng sản cực đoan cho rằng đó là ngày toàn dân phải vui mừng, riêng cố thủ tướng Võ Văn Kiệt, người cộng sản có vợ con đều chết trong chiến tranh, thì nói, đó là ngày có triệu người vui và cũng có triệu người buồn.
-Lão Tử, một đại hiền triết thời cổ đại của Trung Quốc, từng nói: "Giết hại nhiều người thì nên lấy lòng bi ai mà khóc, chiến thắng thì nên lấy tang lễ mà xử".
-Giống như bóng tối không thể làm tiêu tan bóng tối, thì hận thù không thể xoa dịu được hận thù, và chiến tranh không thể xóa bỏ được chiến tranh.
-Chỉ khi con người thoát ra khỏi vòng tham muốn danh lợi, thấu hiểu ý nghĩa thiêng liêng của cuộc sống, thấu hiểu về sự vô nghĩa tột cùng của cái chết và sự cảm thông, yêu thương sâu sắc đồng loại, mới có thể loại trừ được gây hấn và chiến tranh ra khỏi đời sống xã hội!
-Một khi còn tình cảm dân tộc hẹp hòi, lòng tham vị kỷ và cái tâm hận thù của con người, thì vẫn còn chiến tranh.
(ĐC sưu tầm trên NET)
+Yêu thương vô vàn mà cũng hận thù vô song
+Thông minh trí tuệ bao nhiêu thì cũng ngu ngốc, mù quáng bấy nhiêu.
+Tuyệt đỉnh dũng cảm thì cũng tột cùng hèn nhát.
+Vừa là thánh thần vừa là quỉ dữ.
...
-Chiến tranh mang bộ mặt gớm ghiếc, tởm lợm đến khủng khiếp, không thể tả được, dù bôi son trát phấn như thế nào, tung hô ra sao.
-Chiến tranh là thể hiện sự thờ ơ, vô cảm khốn nạn tột cùng về việc hủy diệt tàn bạo cuộc sống và thân phận con người.
-Chiến tranh phi nghĩa là chiến tranh "nặn ra" lý do từ không có lý do, hủy diệt và tàn phá cuộc sống một cách không chính đáng. Chiến tranh chính nghĩa là chiến tranh nảy sinh từ việc giải phóng hoặc chống chiến tranh phi nghĩa, được hủy diệt và tàn phá cuộc sống một cách chính đáng (?).
-Tóm lại, bộ mặt thật của chiến tranh nhìn từ mọi phía nói chung là độc ác, thiểu năng trí tuệ đến ngỡ ngàng của con người khôn ngoan, có lý trí.
-Ngày chiến thắng 30/4, lũ bán nước cay cú gọi là ngày quốc hận, người cộng sản cực đoan cho rằng đó là ngày toàn dân phải vui mừng, riêng cố thủ tướng Võ Văn Kiệt, người cộng sản có vợ con đều chết trong chiến tranh, thì nói, đó là ngày có triệu người vui và cũng có triệu người buồn.
-Lão Tử, một đại hiền triết thời cổ đại của Trung Quốc, từng nói: "Giết hại nhiều người thì nên lấy lòng bi ai mà khóc, chiến thắng thì nên lấy tang lễ mà xử".
-Giống như bóng tối không thể làm tiêu tan bóng tối, thì hận thù không thể xoa dịu được hận thù, và chiến tranh không thể xóa bỏ được chiến tranh.
-Chỉ khi con người thoát ra khỏi vòng tham muốn danh lợi, thấu hiểu ý nghĩa thiêng liêng của cuộc sống, thấu hiểu về sự vô nghĩa tột cùng của cái chết và sự cảm thông, yêu thương sâu sắc đồng loại, mới có thể loại trừ được gây hấn và chiến tranh ra khỏi đời sống xã hội!
-Một khi còn tình cảm dân tộc hẹp hòi, lòng tham vị kỷ và cái tâm hận thù của con người, thì vẫn còn chiến tranh.
Steve Johnson Vietnam 1969 70
------------------------------------------------------- (ĐC sưu tầm trên NET)
Máy bay và đại chiến thế giới - Phần 5
Bi kịch của người hùng Mỹ trở về từ Thế chiến II
Charles E. Kelly được trao Huân chương Danh dự
cùng vinh quang và tiền bạc trong chiến tranh, nhưng cuộc sống rơi vào
bế tắc thời hậu chiến.
Ngày 14/9/1943, tại ngôi nhà ở làng Altavilla, cách bờ
biển Salerno của Italy khoảng 51 km, Charles E. Kelly đã lập chiến công
không tưởng khi một mình hạ 40 lính Đức trong chưa đầy một giờ.
Một
ngày sau, Kelly trở thành lính Mỹ đầu tiên ở chiến trường châu Âu được
trao Huân chương Danh dự, phần thưởng cao quý nhất cho quân nhân Mỹ, với
thành tích tiêu diệt thêm nhiều quân địch. Tuy nhiên, người hùng chiến
trận này lại có số phận khá bi thảm khi trở về cuộc sống bình thường.
Charles
E. Kelly sinh ngày 23/9/1920 trong gia đình có 9 người con ở thành phố
Pittsburgh, bang Pennysylvania. Ngôi nhà không có điện nước sinh hoạt và
nhà vệ sinh, cả 9 đứa trẻ đều phải ngủ trên gác mái. Kelly bỏ học và đi
làm từ rất nhỏ.
Kelly nhập ngũ năm 1942 và sớm thể hiện là
người vô kỷ luật khi từng trốn khỏi đơn vị và bị nhốt vào phòng biệt
giam. Tuy nhiên, người lính này lại không bao giờ gây rắc rối khi bắt
đầu tham chiến.
Năm 1943, Charles E. Kelly là binh
nhất thuộc Sư đoàn 36 lục quân Mỹ. Ngày 9/9, sư đoàn này đổ bộ lên bờ
biển Salerno, Italy, trở thành lực lượng tiên phong của Mỹ ở châu Âu.
Khi
lính Mỹ thiết lập được đầu cầu trên bãi biển thì cũng là lúc quân Đức
phản công và tái chiếm làng Altavilla. Chỉ huy Sư đoàn 36 ra lệnh cho
hai tiểu đoàn tiến công để giành lại ngôi làng từ tay đối phương.
Trong
trận đánh này, Kelly tình nguyện bò hơn 3 km dưới làn đạn quân thù để
báo cáo vị trí phòng ngự của Đức trên ngọn đồi gần ngôi làng. Sau đó
binh nhất này chỉ huy tổ ba người loại bỏ một ụ súng máy Đức đang chặn
đà tiến quân của Mỹ. Kelly diệt xạ thủ súng máy địch và đối đầu với hơn
70 lính Đức đang áp sát. Một số binh sĩ trong trận đánh cho biết một
mình Kelly đã hạ 40 tên địch.
Cuối ngày hôm đó,
Kelly cùng 30 đồng đội được phái đến nhà trưởng làng Altavilla để hỗ trợ
bảo vệ ngôi làng. Sáng 14/9/1943, Đức mở cuộc tấn công ngôi nhà và binh
nhất Mỹ bắt đầu làm nên thành tích không ai ngờ tới.
Một
mình Kelly cầm cự trước lực lượng áp đảo của đối phương. Binh nhất này
sử dụng mọi vũ khí sẵn có gồm 3 khẩu súng trường tự động Browning, một
tiểu liên Thompson, một súng trường Springfield, một súng carbine và một
khẩu súng trường M1 để chống trả.
Trong lúc đối
phương bắn phá dữ dội, Kelly xuống bếp ăn 4 quả trứng sống và uống một
chai sâm panh để lấy sức chiến đấu. Trong chưa đầy một giờ giao tranh,
binh nhất này đã hạ 40 lính Đức.
Tối hôm đó, lính
Mỹ trong ngôi nhà được lệnh rút lui. Kelly tình nguyện ở lại bắn yểm trợ
cho đồng đội trở về hội quân với Sư đoàn 36. Nhờ thành tích này, Kelly
được trao tặng Huân chương Danh dự, trở thành lính Mỹ đầu tiên nhận phần
thưởng này ở chiến trường châu Âu.
Một thời gian
ngắn sau đó, Kelly được thăng cấp lên hạ sĩ rồi trung sĩ. Ông tiếp tục
tham gia một số trận đánh lớn của Sư đoàn 36. Một bài báo viết về trận
đánh ở làng Altavilla được đăng trên tờ Stars and Stripes đã đặt biệt
danh cho ông là "biệt kích Kelly".
Kelly được trao
Huân chương Danh dự, hai huân chương Sao bạc cùng một số huân chương
dũng cảm trong thời gian chiến đấu ở Italy và Anh, nhưng không bao giờ
coi trọng chúng. "Huân chương chỉ là những miếng đồng thau sau chiến
tranh, còn tôi sẽ trở thành một cựu chiến binh mà thôi", Kelly nói.
Khi
trở về Mỹ vào tháng 4/1944, Kelly được chào đón như người hùng. Thành
phố Pittsburgh gọi đó là "Ngày biệt kích Kelly", ông cũng được chào đón
trong suốt chuyến đi xuyên nước Mỹ dài 60 ngày để bán trái phiếu chiến
tranh.
"Tôi diễn thuyết 5 lần mỗi ngày. Nhiệm vụ của
tôi là kêu gọi người dân mua trái phiếu chiến tranh và nói những điều
tốt đẹp về khẩu pháo 37 mm với mức tiền công 6 USD/ngày", Kelly cho
biết.
Kelly được hãng 20th Century Fox trả 25.000
USD, tương đương 325.000 USD ngày nay, để dựng bộ phim về cuộc đời ông.
Tờ Saturday Evening Post cũng trả cho ông 15.000 USD cho một bài báo
viết về thành tích chiến đấu.
"Biệt kích Kelly" trở
nên giàu có với các cơ hội việc làm và kinh doanh khiến nhiều người mơ
ước trên khắp nước Mỹ. Tuy nhiên, chiến tranh qua đi cũng là lúc vinh
quang kết thúc và chuỗi ngày bi kịch bắt đầu với cựu quân nhân Mỹ.
Sau
những lễ vinh danh, cuộc sống của Kelly nhanh chóng lao dốc. Ông chi
tiêu phóng khoáng khi liên tục chiêu đãi mọi người, mua nội thất cho mẹ
và tặng tiền cho anh em.
Ngày 11/3/1945, một năm
sau khi nhận Huân chương Danh dự, Kelly cưới Mae Francis Boish, một nhân
viên thu ngân nhà hàng. Họ mua nhà và một trạm xăng ở Pittsburgh để
kinh doanh, nhưng phải bán đi sau hai năm thua lỗ. Kelly cảm thấy buồn
chán và không thể chịu được nhịp sống lặp đi lặp lại mỗi ngày.
Đây
không phải cựu binh duy nhất khó thích nghi với cuộc sống dân sự sau
chiến tranh. Hơn hai triệu lính Mỹ không có việc làm và hàng triệu người
bị rối loạn tâm lý thời hậu chiến.
Năm 1950, vợ
Kelly bị ung thư tử cung và qua đời sau một năm, để lại hai con cho ông
chăm sóc. Cũng trong năm đó, nhà ông bị ngân hàng tịch thu. Biến cố này
khiến Kelly mất kiểm soát và không thể trở lại bình thường. Ông làm
nhiều việc từ bảo vệ, nhân viên an ninh cho đến công nhân xây dựng và
thợ sơn, nhưng không bao giờ duy trì công việc được lâu dài.
Kelly
làm quen và cưới một phụ nữ tên Betty Gaskins và tiếp tục gặp thử thách
với cuộc sống đời thường. "Trong chiến đấu, bạn chỉ có một thứ để làm
và bạn biết cách làm điều đó. Tuy nhiên, mọi thứ rất khó khăn trong đời
thường. Bạn có việc để làm nhưng không thể thực hiện", Kelly nói trong
một cuộc phỏng vấn.
Tháng 4/1961, ông bỏ nhà đi sau
khi gọi điện cho vợ, cam kết lập một quỹ tín thác cho bà và các con,
đồng thời dặn gia đình không nên tìm kiếm mình. Kelly không trở về nhà
trong suốt 15 năm. Người vợ đơn phương ly hôn và tự nuôi con một mình.
Trong
thời gian bỏ nhà, Kelly ngày càng nghiện rượu và làm mọi công việc thời
vụ để kiếm sống trước khi bị đâm xe và hôn mê trong gần một năm vì chấn
thương sọ não.
Năm 1984, Kelly qua đời trong cô
độc ở một bệnh viện tại Pittsburg, nơi ông điều trị suy thận và gan sau
40 năm nghiện rượu nặng. Trước khi qua đời, ông nói rằng mình "không có
bất kỳ họ hàng nào", dù 5 anh em của ông đang sống gần đó.
Duy Sơn (Theo National Interest)
Điểm danh những vũ khí ác độc nhất lịch sử nhân loại
Thứ sáu, ngày 05/06/2020 10:34 AM (GMT+7)
Bom nguyên tử, nhựa đường, khí mù tạt là
những vũ khí ác độc, có tính sát thương cao và gây ra cái chết đau đớn
cho nạn nhân.
Bình luận
0
Nhận xét
Đăng nhận xét