Chủ Nhật, 14 tháng 10, 2018

BUỒN NHỚ MÊNH MANG 12

(ĐC sưu tầm trên NET)

Chiều

Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Xuân Diệu » Thơ thơ (1938)

Hôm nay, trời nhẹ lên cao,
Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn...

Lá hồng rơi lặng ngõ thuôn,
Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương.
Phất phơ hồn của bông hường,
Trong hơi phiêu bạt còn vương máu hồng.
Nghe chừng gió nhớ qua sông,
E bên lau lách thuyền không vắng bờ.
- Không gian như có dây tơ,
Bước đi sẽ đứt, động hờ sẽ tiêu.
Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều,
Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn... 

                                                       Huế Đã Xa Rồi - Thiên Trang
 
Hoa Nở Về Đêm - Thiên Trang

Hoa Nở Về Đêm

Tác giả: Mạnh Phát
Chuyện từ một đêm cuối nẻo một người tiễn một người đi
Đẹp tựa bài thơ nở giữa đêm sương nở tận tâm hồn
Chuyện một mình tôi chép dòng tâm tình tặng người chưa biết một lần
Vì giây phút ấy tôi tình cờ hiểu rằng:
tình yêu đẹp nghìn đời là tình yêu khi đơn côi

Vào chuyện từ một đêm khoác bờ vai một mảnh áo dạ đường khuya
Bồi hồi người trai hướng nẻo đêm sâu, dấu tình yêu đầu
Vì còn tìm nhau lối về ngõ hẹp còn chờ in dấu chân anh
Niềm thương mến đó bây giờ và nghìn đời
Dù gió đùa dạt dào còn đẹp như khi quen nhau

Ai lớn lên không từng hẹn hò không từng yêu thương
Nhưng có mấy người tìm được một tình yêu ngát hương
Mến những người chưa quen
Một người ở lại đèn trăng gối mộng
Yêu ai anh băng sông dài cho đẹp lòng trai

Một người tìm vui mãi tận trời nào giá lạnh hồn đông
Một người chợt nghe gió giữa mênh mông rót vào trong lòng
Và một mình tôi chép dòng tâm tình tặng người chưa biết một lần
Vì trong phút ấy tôi tìm mình thì thầm giờ đã gặp được một nụ hoa nở về đêm.

Ý nghĩa của hoa quỳnh – Loài hoa chỉ nở vào ban đêm?

Hoa quỳnh tượng trưng cho cái "vẻ đẹp chung thủy" (loyal beauty), vì hoa chỉ nở một lần rồi tàn tạ, cũng như một tình yêu đầu tiên nguyên thủy và duy nhất dâng hiến cho người tình trăm năm.
Hoa quỳnh tượng trưng cho cái "vẻ đẹp chung thủy" (loyal beauty), vì hoa chỉ nở một lần rồi tàn tạ, cũng như một tình yêu đầu tiên nguyên thủy và duy nhất dâng hiến cho người tình trăm năm.
Thưởng thức hoa quỳnh là một thú vui tao nhã… Các cụ ngày xưa mỗi lần biết hoa sắp nở , mời thêm vài người bạn thân đến chơi, trong khi chờ ngắm thưởng ngọan hoa nở, cụ thường hay trịnh trọng pha một ấm trà thật ngon, khói bốc thơm nghi ngút, vừa nhấm nháp trong khi chờ đợi khai hoa nở nhụy... chiêm ngưỡng nhan sắc của một loài hoa.

Lặng lẽ bốn mùa với nắng mưa, hoa có thể nở bất cứ giờ phút nào trên trái đất này, từ lúc tinh mơ khi những hạt sương óng ánh còn vắt vẻo trên cành cây, hoặc lúc ban trưa với những vạt nắng xiên khoai gay gắt, hay những buổi chiều chạng vạng… Nhưng có lẽ không nhiều người được tường tận một thế giới huyền bí kỳ ảo của những loài hoa chỉ khoe sắc tỏa hương lúc hoàng hôn phủ kín dương gian, khi mặt trời lặn nhường chỗ cho những vì sao lấp lánh trên bầu trời đen.

Đó là thế giới của loài hoa diễm lệ chỉ nở về đêm, theo ánh trăng rờ rỡ trên cao… Những loài hoa nầy nhờ những côn trùng sống đêm mà thụ phấn, kết bông và nở hoa…. Thế giới ban đêm của loài hoa kỳ diệu là thế đó, thi nhau đua nở, tỏa hương thơm ngát, trong lúc phần đông chúng ta đang chìm đắm trong giấc ngủ chập chờn mộng ảo… Và có thể nói hoa quỳnh là nữ hoàng kiều diễm lộng lẫy của thế giới về đêm này…

Có những người thắc mắc vì sao đóa quỳnh chỉ nở về đêm, các nhà sinh vật học đã lý giải do nhịp sinh học. Nhưng ở đây, là một câu chuyện khác về đóa hoa quỳnh chỉ nở trong đêm…
“Tùy Dạng Đế là ông vua vô đạo của Trung Quốc. Một đêm, ông vua này nằm mơ thấy một cây trổ hoa rất đẹp. Cũng đúng lúc đó, trước cửa ngôi chùa cổ kính Dương Ly tại thành Lạc Dương, tỉnh Dương Châu, có một luồng sáng rực lên như lửa cháy, nhưng không gây mùi khét mà tỏa hương thơm sực nức.
Sáng hôm sau, dân chúng bàng hoàng khi thấy gần giếng nước trong sân chùa mọc lên một cây hoa lạ, trên ngọn trổ một đóa ngũ sắc với 18 cánh lớn ở phía trên, 24 cánh nhỏ ở phía dưới. Mùi hương của loài hoa này thơm ngào ngạt bay tỏa khắp nơi, lan xa đến ngàn dặm. Dân chúng đặt tên là hoa quỳnh.
Được tin hoa đẹp, Tùy Dạng Đế liền quyết định tuần du Dương Châu để thưởng ngoạn. Nhưng khốn nỗi khi thuyền rồng của nhà vua chưa cập bến Dương Châu thì cũng là lúc bông hoa quỳnh đẹp kia vừa độ rụng cánh sau trận mưa lớn. Tùy Dạng Đế xa giá đến xem hoa song chỉ còn thấy trơ vơ cánh hoa úa rũ, tan tác. Tức giận, nhà vua ra lệnh nhổ bỏ, vứt đi.
Từ đó loài hoa quỳnh không nở ngày và không thơm cho khắp thế gian nữa. Nó chỉ khiêm nhường nở về đêm và chỉ dành cho những tâm hồn thanh tao biết đợi chờ.”

Người tây phương đã nói Hoa quỳnh tượng trưng cho "sắc đẹp phù du" (transient beauty) , nở đó để rồi tàn đó.
Và thật là luyến tiếc cho thoáng hương quỳnh trong đêm, một thoáng phù du đã vội cùng cánh gió bay xa…

"Nửa đêm hoa quỳnh nở
Gửi chút hương cho đời
Nửa đêm em làm vợ
Sưởi chút ấm cho tôi
Sáng ra hương tan mất
Sáng ra tình pha phôi
Đời người hư hay thực
Thoáng hương em đâu rồi
(Hương Quỳnh -Nguyễn Đăng Trình)
Nhưng cũng có thể nói rằng hoa quỳnh tượng trưng cho cái " vẻ đẹp chung thủy" (loyal beauty), vì hoa chỉ nở một lần rồi tàn tạ, cũng như một tình yêu đầu tiên nguyên thủy và duy nhất dâng hiến cho người tình trăm năm.

Khi hoa nở những cánh trắng tươi nõn nà mềm mại xòe ra, tỏa hương thơm dìu dịu như quyến rũ người xem vào cõi bát ngát tận cùng của hư không... rồi từ từ khép lại giữa những đài hoa phong kín như ban đầu....

Vì kiếp hoa sớm nở chóng tàn, Quỳnh Hoa đã được ví như một cuộc tình mong manh lơ lửng trên cánh gió, nhưng đó là cuộc tình đẹp nhẹ nhàng và thanh tao.
Và có khi Hoa Quỳnh là biểu tượng của kiếp hồng nhan bạc mệnh.

Hoa tàn... làm thổn thức xao xuyến người xem... thấm thía bùi ngùi như lời Mẹ ru :
"Bông quỳnh rụng xuống cội quỳnh...
Dù ai ngậm ngọc dỗ mình đừng xiêu..."

Bài viết theo Hoa Sài Gòn
  
Nếu Chúng Mình Cách Trở : Chế Linh - Thiên Trang

Xem lời bài hát Nếu chúng mình cách trở

Nếu lỡ chúng mình hai đứa xa nhau
Nhìn mưa trên phố em có thương sầu
Có nghe cay mắt chiều mưa đổ
Có nghe lòng xót xa đau
Hay em vội quên ngày đó
Nếu lỡ chúng mình hai đứa chia phôi
Đời em con gái đã lỡ yêu rồi
Vắng anh em biết còn ai nữa
Những khi hờn dỗi xa xôi
Còn ai đưa đón trong đời
[Điệp khúc:]
Vẫn biết yêu em, yêu nhiều lắm
Nhưng tình ta mãi còn trái ngang.
Anh ơi đừng nói làm em sợ
Và rủi mình cách trở
Em để tang anh suốt cuộc đời
Nếu lỡ chúng mình hai đứa hai nơi
Làm sao em sống khi mất anh rồi
Vắng anh đôi phút là nhung nhớ
Chỉ yêu và biết anh thôi
Thề yêu anh yêu mãi muôn đời
(*) Những ca sĩ đã thể hiện qua bài hát này: Trường Vũ, Hạ Vy, Giáng Tiên, Mai Thiên Vân, Mai Quốc Huy, Chế Linh, Thiên Trang, Nhật Lâm, Nga My, Đàm Vĩnh Hưng, Cẩm Ly, Lưu Chí Vỹ, Lưu Ngọc Hà, Mạnh Quỳnh, Quốc Đại, ThanH Tuyền, Trung Hậu, Tâm Đoan, Tuấn Vũ, Phi Nhung,…
Lời bài hát Nếu chúng mình cách trở – Đan Nguyên ft. Băng Tâm được biên tập và đăng tải tại Jay.vn

THUỞ RUNG ĐỘNG ĐẦU ĐỜI. NHỚ TIẾNG HÁT THIÊN TRANG
(Theo dõi các bài về các ca sĩ trước 1975 trong album "Kể chuyện văn nghệ")
Trời Houston mỗi lần mưa, buồn thê thảm. Mới 5-6 chiều mà tối như nửa đêm. Trong phòng vắng viết sách không có gì thú vị bằng uống trà và nghe Thiên Trang ca. Từ dạo sang Mỹ, tôi hạn chế nghe nhạc Việt để cải thiện phát âm của mình. Cái giọng Pháp và tiếng Hoa bao nhiêu năm, giờ khó mà bỏ nếu không chịu khó nghe phim và nhạc Mỹ. Vì vậy mà tuy bên này băng đĩa các ca nhạc sĩ trước 1975 bán đầy dẫy, on sale hàng tháng, mua chất đầy nhà, mà thực lòng ít có thời gian nghe, trừ khi lòng có gì tâm sự.
Mà quả thật, lòng có chút "tâm tư", lại mưa hay lạnh ngoài kia mà nghe nhạc Việt với ly trà thì không gì bằng. Tự nhiên nhớ Thiên Trang lạ lùng. Phải nói trong các ca sĩ trước 1975, Thiên Trang là người kín kẽ nhất. Những thông tin về cô hiếm hoi dù đã cố gắng tìm kiếm trên google rất nhiều lần. Trên các diễn đàn, hay dưới các bài hát trên youtube, nhiều khán giả cũng có chung một thắc mắc là tại sao giọng Thiên Trang rất hay, nhiều người ái mộ mà sao không có một bài báo nào viết về cô, hay chí ít một dòng tiểu sử ngắn cho mọi người biết chút ít về cô ca sĩ khả ái này. Ngay cả người viết, dù đã đọc rất nhiều bài về các ca sĩ. Nhưng tuyệt không có một tư liệu khả dĩ nào để viết bài. Nhưng để sửa sai cho một bài trên link: http://giaitri-so1.blogspot.com/2013/…/thien-trang-ca-si.htm, tôi buộc phải viết bài này. Tôi không rõ tác giả bài viết tìm tư liệu từ đâu để viết bài link trên. Nhưng tôi nghĩ chắc có một sự nhầm lẫn ở đây. Người tên Thiên Trang hiện phụ trách chương trình talk show "Kiến thức căn bản về Luật pháp" trên đài VAN Tivi 55.2 không thể là ca sĩ TT trước 1975.
"Thiên Trang, nữ ca sĩ nổi danh trước năm 1975, sở hữu một chất giọng tình cảm, dịu dàng và mượt mà sâu lắng. Album Thiên Trang - Những ca khúc một thời để nhớ ghi lại vài trong rất nhiều ca khúc mà ca sĩ Thiên Trang biểu diễn khá thành công".
Đấy là tất cả về Thiên Trang trên internet, ngoài ra, không có tài liệu nào thêm. Thực sự là một sự thiếu sót khi chúng ta không có bài nào về cô dù số người ái mộ tiếng hát cô khá đông. Với tôi, Thiên Trang là ca sĩ gắn liền với bao kỷ niệm thiếu thời. Đặc biệt năm tôi lên trung học.
Hồi ấy, ngay trường tôi học có quán cà phê khá lớn. Tôi không rõ quán mở lúc nào, nhưng năm tôi lên lớp 10 thì quán đã mở rộng bề thế. Tuy so với ngày nay quán chẳng là gì, nhưng những năm đầu 1990s, đó là quán cà phê lớn nhất từ Đồng Đế đến cầu Xóm Bóng. Quán bao quanh với tre nứa và che nắng bằng những tấm vải xanh da trời. Ghế trong quán đủ cho chừng 80-100 người. Thời ấy, TV là loại xịn nhất là TV Sony 21 inches. Giá bán có khi trên hai cây vàng. Thêm cái mấy VHS chạy tapes nhựa. Khi băng chạy xong một vòng, phải dùng một dụng cụ tay xoay ngược lại vì bấm ngược bằng máy hay dơ đầu từ. Lỡ bị dơ thì phải tháo ra lau chùi rất mệt.
Cùng chung trường, nhưng không chung lớp, là một anh bạn tôi tên Bôi. Bôi lùn, mập mạp, miệng lúc nào cũng chu lên khi nói chuyện. Hắn ta khá vui tính, khi nói là liên tu bất tật không biết lúc nào dừng. Mà kết thúc câu chuyện bao giờ cũng là trận cười cong cả lưng lại. Khi hắn cười hai cái môi cứ chúm chím lại như con gái. Tính hắn hiền, mà cực kỳ tốt bụng. Anh hắn sở hữu quán cà phê đó. Nên cứ xong giờ học, tôi hay họp cả đám con trai trong quán để hoạch định chuyện chơi bời hay phá phách. Sẵn tiện ghé mắt liếc xem cô bé hàng xóm của hắn, tên Hoàng, học dưới một lớp, đẹp nổi tiếng cả khu phố.
Hoàng nổi tiếng vì có vẻ đẹp lai tây, mắt tròn xoe, má hồng, lông mi cong vút. Nàng cũng nổi tiếng vì chưa có học sinh trung học nào mà thành tích học 10.0 như nàng. Nàng nổi tiếng đến độ, không có đứa con trai nào dám nhìn thẳng nàng khi nói chuyện. Hoàng trở thành thơ, thành nhạc cho cái đám trung học chúng tôi.
Rồi nàng có bạn trai. Anh chàng bạn trai là đàn anh tôi, trên hai lớp. Anh học giỏi và đẹp trai như tài tử. Người lực lưỡng như Rambo, đẹp như Tom Cruise thời thập niên 1980, chứ không phải Tom của sau này. Chúng tôi biết thân phận mình nên chẳng ai dám nói chuyện cùng nàng, chỉ len lén nhìn nàng cười, nàng đung đưa tóc, nàng nháy mắt. Tim muốn rụng ra ngoài mà miệng cứ phải câm nín nghẹn lòng. Thế rồi ngày ngày, đám tôi kéo nhau ra quán anh của thằng Bôi ngồi, uống cà phê đắt ngắt và ngóng sang ... bên kia bờ rào để chờ Hoàng đi học. Ở đó, lần đầu tôi nghe Thiên Trang hát bài "Hoa nở về đêm". Cho nên nói kỷ niệm về Hoàng và Thiên Trang là rung động đầu đời thửơ học sinh về tình yêu và âm nhạc.
Ngày ấy người ta thịnh phim Hồng Kông. Đi đâu cũng thấy nhắc tới Lưu Đức Hòa, Chung Sở Hồng, Trương Mạn Ngọc... Đâu đâu cũng thấy người ta nhắc đến những bộ phim HK mới. Rồi những băng Thúy Nga tràn về. Lúc đó ông Ngạn chưa làm MC. Mà chúng tôi cũng chẳng quan tâm ai đang nói. Ca sĩ ai cũng hát hay, nhưng sao tôi vẫn ấn tượng Thiên Trang với mái tóc bù xù của cô. Điệu bộ diễn tả của Thiên Trang nũng nịu, nhẹ nhàng, lúng liếng như cô gái chừng 20 tuổi là cùng. Thiên Trang làm chúng tôi tưởng tưởng Hoàng đang hát. Vì thế mà chúng tôi nghe say mê. Nghe miệt mài. Nghe không biết chán. Không biết cái băng đã xoay đi xoay lại biết bao lần mà vẫn thích nghe Thiên Trang hát "Hoa nở về đêm".
Chả biết vô tình hay hữu ý mà anh của Bôi cũng thích nghe cái năng ấy. Sau khi đóng cửa tiệm, tôi lại thấy anh mở cuốn băng ấy trong phòng mình. Chí ít là 5 lần, tôi thấy anh ngồi lặng nghe Thiên Trang hát bài ấy. Dù cho thời gian đó người ta ái mộ Hương Lan và Tuấn Vũ. Đi chỗ nào cũng nghe Hương Lan hay Tuấn Vũ, nhất là mấy xe bán kẹo kéo.
Sau này khi người ta nghe nhạc bằng tape nhựa thì những bài hát của Thiên Trang cũng không nhiều. Các tapes nhạc ở nhà tôi mua chỉ có chừng hai cuốn Thiên Trang, trong khi các ca sĩ khác là khá nhiều. Mà lạ, báo văn nghệ, ca nhạc, kịch trường ... trước 1975 đăng hình và bài rất nhiều, tuyệt nhiên không có Thiên Trang. Mãi sau này tôi tình cờ có tờ báo Đời của Chu Tử năm 1972 mới có bài rất ngắn nhắc đến Thiên Trang. Trong chuyện mục giới thiệu 20 ca sĩ hàng đầu Việt Nam thì có ba ca sĩ trẻ gần gần tuổi nhau được giới thiệu. Đó là Phương Hồng Quế (1953), Hương Lan(1956), và Thiên Trang(1954?). Thiên Trang được giới thiệu cuối cùng và chỉ hơn 5 dòng viết. Trong khi các ca sĩ khác thì dài hơn. Đơn giản là
"Thiên Trang là một ca sĩ trẻ khá nổi trong giới học sinh hiện nay, nhưng nàng rất ngại tiếp xúc với người ngoài và hiếm hoi dành cho báo chí một bài phỏng vấn".
Thế là đã rõ, chúng ta có một Lệ Thanh không cho chụp hình, giờ có thêm Thiên Trang. Lệ Thanh khó đến nổi, hát đại nhạc hội nhưng cô vẫn nhất định không cho vẽ hình mình trên bản quảng cáo. Để đến nỗi người ái mộ giờ muốn biết mặt Lê Thanh thì chỉ còn cách chụp đoạn video ngắn 1 phút 47 giây Lệ Thanh hát bài Viễn Du trên một chiến hạm VNCH năm 1961 do một đài truyền hình Mỹ thâu.
Đối với Thiên Trang, do cô trong ban nhạc Loan Mắt Nhung của hai nhạc sĩ Tuấn Khanh và Tâm Anh nên ông Chu Tử mới nhờ hai ns nói dùm nên ta mới có bài viết ngắn chừng năm dòng chữ nhỏ trên báo Đời 1972 như đã nhắc ở trên. Cái hình Thiên Trang đăng báo cũng nhỏ, chừng 1,5 đốt ngón tay, đen thui, nhìn không rõ mặt. Mãi sau này tôi mới biết đó không phải là hình nhà báo có được từ Thiên Trang, mà có lẽ họ xin lại từ hãng đĩa Việt Nam của cô Sáu Liên, in trên đĩa phát hành hình như năm 1973 thì phải. Trong cuốn đĩa 45 vòng này, mã số đĩa M 3587 - 88,Thiên Trang hát cùng Nhật Trường (Rừng Lá Thấp), Hoàng Oanh (Từ Đó), Trang Mỹ Dung (Người ra Vùng Hỏa Tuyến). Riêng Thiên Trang hát bài Trả Tôi Về (Trên bìa đĩa ghi thế nhưng đúng ra phải là XIN Trả Tôi Về của nhạc sĩ Mạc Thế Nhân).
Tôi rất muốn tìm hiểu về cô Thiên Trang mà không tài nào có được. Tình cờ trong một lần nói chuyện với nữ ca sĩ Giao Linh, cô nhắc đến Trang Mỹ Dung với lòng thương cảm. Cô nói:
- Ca sĩ trước, cô thương nhất Trang Mỹ Dung. Cổ kẹt lại nên thiệt thòi đủ điều. Nên về đây, có show nào là cô cố gắng nói bầu show cho đi hát. Cô nói, lứa tuổi tụi mình còn mấy đứa đi hát đâu. Mà tuổi già thì nó sầm sập kéo tới. Nên phải biết thương lấy nhau. Nghĩ nhiều lúc cũng tội lắm con...
Nghe cô Giao Linh nói tôi nhớ hồi nam ca sĩ P về Việt Nam, ông chạy đến nhà Kim Cương nói dùm cho chuyện đi hát lại. Kim Cương sau này nói lại với tôi:
- Cô nói bây giờ cô đâu có nắm gì nữa đâu. Cũng đâu còn đoàn hát đâu mà giúp. Biết là tội mà đâu có biết làm sao được. Ai cũng có thời con ạ. Hết thời thì phải chịu thôi ....
Kỳ nữ còn nói nhiều, nhưng chuyện tế nhị, không tiện nêu ra đây. Vậy mới thấy, ai cũng dù có nổi tiếng mấy thì cũng phải biết sau này mình già đi không còn khán giả ái mộ nữa. Chứ khi trên đài vinh quang mà cứ sống tự dương tự đắc, không có đức, không có tình, xem khán giả như con chiên phải chạy theo mình, sau này hết tài, hết sắc thì khán giả coi như rác. Mà cứ xem gương cái đám ca sĩ ở Việt Nam giờ thì biết kết quả sau này...
Trở lại chuyện Giao Linh thì khi nhắc đến TMD, cô chợt nhớ ra một người nên hỏi tôi:
- Con nhớ nữ ca sĩ Thiên Trang không?
- Con biết. Nữ ca sĩ của Ngày em 20 tuổi, Xin trả tôi về, Hoa nở về đêm, Ngày tàn chinh chiến ...
Giao Linh nhìn tôi hơi ngạc nhiên. Đoạn cô nói:
- Ở hải ngoại cô thương nhất Thiên Trang. Thiên Trang tội lắm con. Bên đó đâu có đi hát như bên này. Mà Thiên Trang cổ lấy chồng làm lớn trong NASA. Vợ chồng đi đâu, tiếp xúc ai cũng có người theo dõi. Cổ cứ nói cô là, "Chị có show nào rủ em đi hát với, em nhớ sân khấu quá". Vậy mà có lần cách đây vài năm (GL kể tôi năm 2007), gặp Thiên Trang trong tiệm băng đĩa, sẵn có bà Nga (Thúy Nga, chủ Thúy Nga Paris By Night) qua Cali, cô mới gọi lại giới thiệu để có show thì gọi cổ đi hát. Không ngờ vài bữa sau, chồng Thiên Trang vào cơ quan (NASA) thì bị chặn ở cửa. Nó bảo trong mấy ngày qua anh có gặp người không phải công dân Mỹ. Nó phát cho cái phiếu, về nhà nhớ đã gặp ai thì điền vào. Nhất là những ai ngoài nước Mỹ. Không nhớ ra thì cứ lấy phép nghỉ thoải mái đến khi có cái tên nó cần mới cho đi làm lại.
Thế là Thiên Trang gọi Giao Linh. Hai người ngồi nghĩ mãi mới nhớ ra bà Thúy Nga từ Pháp sang. Sau vụ đó, Thiên Trang khó quay lại ca hát dù cô rất muốn.
Lúc mới qua, Thiên Trang hát cho trung tâm Làng Văn, sau đó là Diễm Xưa. Có dạo khán giả thấy Thiên Trang đóng nhạc cảnh cho MV của nam ca sĩ Chế Linh. Có lẻ Giao Linh giới thiệu vì Giao Linh và Chế Linh rất thân tới mức gọi tao - mày. Thiên Trang ít hát riêng. Cô hát chung với Tuấn Vũ, Chế Linh, hay Sơn Tuyền.
Phải nói giọng Thiên Trang khá rõ. Trong số các ca sĩ hát chân phương nhất, ta có thể kể ra như Phương Dung hay Trang Mỹ Dung. Không rõ Thiên Trang người vùng nào, nhưng giọng miền nam nên dù lên cao hay xuống thấp thì bài hát vẫn rõ lời. Giọng cô không vút cao trong vắt như Thanh Tuyền, Trang Thanh Lan. Không luyến lấy như Phương Hồng Quế, Phương Hoài Tâm. Cũng không nhảy nhót, thả hơi như Giao Linh, Hoàng Oanh. Giọng Thiên Trang là giọng cô gái mới lớn. Nghe Thiên Trang ca cứ ngỡ như đang nghe cô gái nào đó đang nũng nịu, trách hờn người yêu. Rất đáng yêu. Chính vì thế, dù đã lớn tuổi, Thiên Trang vẫn giữ được giọng hát ngày nào. Vẫn lưu dấu lòng yêu thương của khán thính giả ái mộ với tiếng hát của mình.
Về đời tư, dường như khán thính giả không biết gì về Thiên Trang do cô khá kín tiếng. Chỉ có chi tiết là cô có chồng làm ở NASA như đã nói ở trên. Một khán giả nữ tình cờ gặp cô ở Las Vegas (2007) và có cho mọi người biết cô vẫn rất xinh đẹp như xưa, có một cậu con trai chừng 13- 14 tuổi. Vậy cậu trai đó hiện nay khoảng 20 tuổi. Không rõ cô còn ai nữa không.
Hai năm trở lại đây, khán giả mộ điệu yêu thích tiếng hát Thiên Trang lại thấy cô xuất hiện trên Asia. Có lẻ chồng cô về hưu nên họ cũng nới lỏng kiểm soát chăng? Không rõ. Cô vẫn như ngày nào. Dường như thời gian chỉ viếng thăm cô rồi không đụng chạm gì đến gương mặt, giọng hát, mái tốc xoăn dài bồng bềnh, ánh mắt ngây thơ, thân hình thon mỏng ... của cô như thửơ nào. Và người ta lại râm rang bàn tán trên các trang mạng xem thử làm cách nào họ biết về cô nhiều hơn. Tất cả những gì chúng ta biết về cô quá ít mặc dù thời đại hiện nay là thời của kỹ thuật số, thời của truyền thông, tin tức.
Hy vọng có dịp sẽ chuyển bài này cho cô đọc và mong cô lên tiếng để mọi người cùng có dịp chiêm ngắm cô ở cự li gần hơn.
Chỉ muốn nói cùng cô rằng, khán giả vẫn còn nhớ đến tiếng hát cô nhiều lắm.
Houston 03/12/2014
  
Nỗi buồn đêm đông Thiên Trang

Lời bài hát Nỗi buồn đêm đông


Anh ở biên thùу có nhớ không
Đêm naу có người đang ngóng trông
Ɲhớ anh lệ thắm khăn taу
Ɲgắm con ngủ saу giấc nồng
Ɓẽ bàng mộng ước đêm Đông .

Ôi buổi ban đầu mới biết nhau
Đêm trăng ước mộng hai mái đầu
Ước sao mình sống bên nhau
Ɗẫu cho gió mưa bão bùng
Thề уêu nhau đến muôn ngàn sau

ĐK:

Anh đi ải xa miệt mài
Phong ba bước chân đường dài
Ɲiềm thương hòa chung non nước
Hẹn nhau ngàу mai thái bình
Tình đôi ta mãi không lìa xa .

Xuân sẽ không về lúc chiến chinh
Mang theo cuối trời câu khấn nguуện
Ɲhớ anh nhìn bóng con thơ
Tiếng ru nét môi mỉm cười
Ɲiềm tin уêu xóa tan sầu thương ... !!!

Cô đơn thời mạng xã hội: Có những niềm vui rất ngắn và nỗi buồn thì chẳng ai hay…

Bây giờ khi xã hội chuyển mình từng bước một, ngày càng phát triển nhanh hơn, thì con người ta – đặc biệt là người trẻ lại cảm thấy cô đơn nhiều hơn.
Dạo này người ta hay nhắc đến từ “cô đơn” – như một tâm trạng chung của thời đại, một kiểu tâm trạng rất “đại chúng”. Thật ra, trạng thái cô đơn lan tràn ấy đã xuất hiện ở Mỹ và một số nước khác từ rất lâu, khoảng giữa thế kỷ 20, khi nước Mỹ bắt đầu chào đón kỷ nguyên của công nghệ và văn hóa đại chúng. Bây giờ khi xã hội chuyển mình từng bước một, ngày càng phát triển nhanh hơn, thì con người ta – đặc biệt là người trẻ lại cảm thấy cô đơn nhiều hơn.
Người trẻ cứ luôn phải loay hoay kiếm tìm mình trong cơn chuyển giao của thời đại. Áp lực thành công từ xã hội, gia đình, từ thế hệ trước với quan niệm “Thế hệ trẻ bây giờ cái gì cũng đủ đầy thì cớ gì mà không thành công được?”. Có vẻ như người trẻ đang cảm thấy hoang mang và trống trải trong chính cái thế giới quá hiện đại này.
Khi công nghệ phát triển như vũ bão, người ta đo lường giá trị của nhau bằng giá tiền hay cấp độ của máy tính và điện thoại di động. Các mạng xã hội như Facebook giúp người ta thông báo cho nhau từng hành vi, từng địa điểm hẹn hò, cả những tâm trạng buồn, vui, hờn giận thay đổi trong tích tắc vài giây đồng hồ. Nhờ mạng xã hội người ta có thể kết bạn với hàng ngàn, thậm chí hàng triệu người trên khắp toàn cầu. Chỉ trong vài cái click chuột, người ta đã là bạn bè. Tưởng như chưa bao giờ con người có cơ hội đến gần nhau nhanh như thế. Để rồi… cũng chưa bao giờ con người ta xa nhau đến thế.
Rồi khi gặp mặt nhau, mỗi người cứ chìm ngập trong thế giới riêng của mình, tay cầm điện thoại chụp ảnh và check-in trên Facebook. Khi những dòng status đôi khi chỉ là những dòng chữ vô hồn, chia sẻ chỉ vì muốn để cho thiên hạ nhìn thấy. Khi một tình bạn có thể bắt đầu bằng biểu tượng ‘Add friend’ và kết thúc đơn giản chỉ bằng nút ‘Unfriend’. Khi người ta chọn cách chia sẻ bằng việc bấm like thay vì gặp mặt, nhìn nhau và hỏi han quan tâm. Khi người ta ngày càng phụ thuộc quá nhiều vào công nghệ, bỗng nhìn nhau và thấy khoảng cách sao thật xa…
Rồi guồng quay của một xã hội phát triển vô tình cuốn người ta vào những cuộc lo toan cho công việc, sự nghiệp. Và cứ thế mà thời gian dành cho nhau trở nên hiếm hoi và thưa thớt. Áp lực công việc bỗng trở thành cái cớ cho khoảng cách giữa lòng người, cho những cuộc chuyện trò ngày càng gượng gạo, và đến một ngày gặp nhau chẳng biết phải nói gì. Cứ thế, rồi xa nhau. Có những mối quan hệ chỉ cần một trong hai người buông tay, là có thể lạc mất nhau mãi mãi. Mà buông tay trong thời đại này cũng thật đơn giản, đổi số điện thoại, “deactive facebook”,… chỉ bấy nhiêu thôi là mất dấu, mất hết.
Cuộc sống hối hả khiến ta luôn quay cuồng. Chúng ta lo cho cuộc sống của mình, chúng ta làm việc nhiều giờ để kiếm tiền không những để sinh tồn mà còn để mua những thứ mà ta nghĩ nó tạo ra giá trị cho chúng ta.
Chúng ta làm việc từ sáng đến những khuya đi về rồi tự “gặm nhấm” những cô đơn. Chúng ta bỏ quên tuổi trẻ đâu đó, thậm chí bỏ qua những thứ giúp chúng ta cân bằng. Chúng ta mải chạy theo những thứ “lấp lánh” nhưng lại khiến ta mất phương hướng và vùng vẫy trong cái “kén” ta tự tạo.
Tuổi trẻ có rất nhiều mà cũng có thể chẳng có gì. Bởi vì có nhiều – là đam mê, là hoài bão, là tự do nên tuổi trẻ nắm trong tay những mộng tưởng dễ vỡ, nên tuổi trẻ sẵn sàng đánh đổi và dễ dàng tổn thương. Người ta cứ nói, tuổi trẻ chẳng có gì để mất nên tuổi trẻ không biết sợ, không biết lo. Thật ra thì, những điều đã mất đi trong năm tháng rực rỡ đẹp nhất ấy đã dạy cho họ một nỗi lo, một nỗi sợ chỉ riêng mình hay. Tuổi trẻ chỉ có niềm tin, chỉ có hy vọng, chỉ có ước mơ – rất nhiều nhưng cũng dễ mất.
Người ta nói với nhau, không hiểu vì sao tuổi trẻ hôm nay lại dễ buồn, dễ cô đơn đến thế? Bởi vì không hiểu nên nhiều người trách móc, cười chê – rằng cuộc sống quá đủ đầy nên người trẻ sống vô nghĩa, dễ buồn vì những điều đâu đâu. Nhưng đủ đầy vật chất không khỏa lấp được lỗ hổng của tâm hồn. Và rằng, người khổ có nỗi buồn của người khổ, người giàu có nỗi đau của người giàu. Người già dễ buồn vì những điều đã cũ còn người trẻ dễ buồn vì những điều chưa qua. Ở lứa tuổi nào, người đang sống cũng có những nỗi cô đơn của riêng họ.
Tuổi trẻ, đôi khi rất thích cô đơn. Thích được ở một mình, thích được tự làm chủ mọi thứ trong cuộc sống của bản thân. Từ việc bản thân dù có xấu xí lôi thôi trong không gian riêng đến việc không ai chê trách hay phàn nàn mình, người trẻ thích có sự riêng tư.
Không phải ngẫu nhiên mà ngày nay, những chuyến du lịch một mình ngày càng phổ biến trong giới trẻ, họ thích tự mình trải nghiệm, tự mình khám phá, tự mình gặm nhấm sự cô đơn một cách tự nhiên nhất. Và những người trẻ chắc chắn không hề ghét sự cô đơn như vậy, cũng không sợ hãi nó, họ thích sự cô đơn tự nhiên và độc lập này.
Cần phải biết rằng, người cô đơn không phải là không hạnh phúc, họ rất hạnh phúc nhưng họ cũng có những giây phút cô đơn. Vậy nên, người trẻ không phải vì bất hạnh mà cảm thấy cô đơn, chỉ là ai cũng phải trải qua những thời khắc mất tự chủ, những khoảnh khắc bỗng dưng muốn một mình, không buồn, không vui, không tuyệt vọng. Cô đơn để lắng nghe những tiếng thở từ cuộc sống. Cô đơn để lắng mình lại, cô đơn để thấy tự do hơn trong những bước đi.
Người trẻ thích cô đơn, nhưng không phải không sợ cô đơn. Cô đơn, là một trạng thái mà người trẻ vừa thích thú với nó, vừa sợ hãi với nó. Họ sợ cảm giác cô đơn khi không một ai để sẻ chia, không một ai để tâm sự, không một ai ở bên.
Người trẻ là những người đang chao đảo trước ngưỡng cửa trưởng thành, có những mối quan hệ còn đọng lại, nhưng có nhiều mối quan hệ cũng lùi vào dĩ vãng. Họ đạt được nhiều thứ, nhưng cũng có nhiều thứ bị họ, hoặc bị cuộc đời lãng quên. Vượt qua cái ngưỡng cửa ấy, nghĩa là họ phải tự đối diện với cuộc đời dài và rộng, tự vùng vẫy, và sự cô đơn đến trong những lúc này khiến người ta sợ hãi. Cô đơn, là một đứa con lai giữa yếu đuối và mạnh mẽ. Sự cô đơn làm ta yếu đuối hay mạnh mẽ hơn, thì đều do ta quyết định.
Người trẻ thích cô đơn vì thích tự do, nhưng cũng sợ cô đơn vì sợ thiếu đi sự sẻ chia, thiếu sự yêu thương.
Mỗi người đều có một nỗi cô đơn của riêng mình và cảm nhận nó theo những cách khác nhau. Với nhiều người, cô đơn là không có ai sẻ chia, không có ai thấu hiểu. Nhưng khi bạn đã quen dần với cô đơn, bạn thỏa hiệp và sống chung với nó, bạn sẽ thấy nó cũng mang lại cho mình cảm giác dễ chịu. Đó là khi bạn được tự do làm những gì mình muốn, không làm phiền đến ai và cũng không có ai làm xáo động cuộc sống của bạn. Ngược lại, nếu bạn không thể chịu đựng được nỗi cô đơn, bạn sẽ bị nỗi cô đơn hành hạ, ngày qua ngày.
Phàm là những người cảm thấy mình đang cô đơn, sẽ luôn bất an trước tất thảy mọi biến cố. Sẽ luôn co chân bỏ chạy khi thấy mình có thể sẽ tổn thương. Sẽ không dám đi, sẽ không dám thử, sẽ không biết cách mở lòng ra đủ rộng để hưởng thụ thanh xuân một cách vẹn tròn.
Ai rồi cũng sẽ trưởng thành, cũng đều sẽ trải qua cảm giác cô đơn như thế. Khi chập chững những bước chân đầu tiên xác nhận với cuộc đời rằng từ nay sẽ tự bước đi một mình. Khi những người bên cạnh đều rẽ lối đi riêng. Khi những ấm ức, oán hận với thế giới chất chồng bởi bất công, bởi vì bị tổn thương, bởi vì không biết phải đối mặt với thất bại ra sao.
Bạn càng tìm kiếm sự sẻ chia, an ủi từ người khác thì bạn càng dễ nhận về sự hụt hẫng, bơ vơmà thôi. Ta chẳng thể dựa vào ai ngoài chính bản thân mình. Ngày hôm qua bạn buồn vì những mối quan hệ bạn bè cứ dần lỏng lẻo và xa cách, bạn thất vọng vì không tìm được cảm giác bình yên trong các mối quan hệ xung quanh. Nhưng sau một đêm bình tĩnh suy nghĩ, bạn sẽ thấy mình không nên bi quan hóa mọi thứ thêm nữa. Điều bạn cần làm hiện tại là chăm lo cho cuộc sống của mình thật tốt. Khi cuộc sống của bạn tốt lên, mọi thứ tự nhiên sẽ ổn. Ai rồi cũng sẽ tự biết cách giải quyết vấn đề của mình.
Và nhớ rằng, nếu cô đơn, hãy cô đơn một cách bình thản, bình thản chấp nhận tất cả những gì cuộc đời mang đến cho ta.
L.Ying/Theo thethaovaxahoi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét