Kì I: Hành trình tội ác của cậu bé nghèo (…)
Cái chết ghê rợn
Ngày 13/11/1981, một công nhân xây dựng lái xe tải xuống mỏm đá ở rìa Everglades để kiểm tra thiết bị.
Khi dừng xe, anh đột ngột phát hiện ra một chiếc chăn màu đỏ còn
vương trên bụi rậm, cách đường cái một vài mét. Đây là cảnh tượng hiếm
gặp ở vùng đất hẻo lánh xa xôi không một bóng người. Tò mò, anh rời khỏi
xe rồi chầm chậm bước tới.
Lại gần, anh cẩn trọng lật chiếc chăn lên. Đập vào mắt anh là cảnh
tượng hãi hùng – một người đàn ông bị chặt đầu trong trang phục quần
jeans và áo phông trường đại học Florida Atlantic. Máu vẫn còn tuôn chảy
từ cổ của nạn nhân xấu số. Người lái xe nhanh chóng nhận ra người đàn
ông này vừa bị sát hại. Ngay lập tức, anh trở về xe và báo cho cảnh sát.
|
Thi thể nạn nhân Aston Green. |
Nạn nhân tội nghiệp là Aston Green, 25 tuổi, gốc Jamaica. Anh là
người đã dám thách thức giáo phái khủng bố mới nổi Yahweh ben Yahweh ở
trung tâm thành phố Miami lúc bấy giờ. Đây là giáo phái cực đoan nổi cộm
trong suốt cả thập kỉ sau đó. Giáo phái này hoạt động dưới sự lãnh đạo
của kẻ da đen tự xưng là “Đấng cứu thế” Hulon Mitchell Jr – một kẻ căm
ghét những người da trắng. Hắn luôn tiêm nhiễm vào đầu các con chiên của
mình sứ mệnh “loại bỏ những con quỷ da trắng”. Hắn còn yêu cầu họ mang
về các mảnh thi thể để chắc chắn rằng họ đã hoàn thành sứ mệnh được
giao.
Cơn thịnh nộ của Mitchell được đổ lên người Green, người đã không còn
ảo tưởng với giáo điều ghê tởm của giáo phái và quyết định từ bỏ nó. Vì
“tội lỗi” ấy, Green đã bị chặt đầu không thương tiếc. Green cũng là nạn
nhân đầu tiên trong số 14 vụ sát hại dã man khác do giáo phái này gây
ra.
Trái tim thương tổn
Hulon Mitchell Jr là con cả trong gia đình có 15 anh em của Pearl và
Hulon Mitchell Sr. Gia đình hắn là một trong số ít các hộ dân da đen ở
làng lúa mì Kingfisher, Oklahoma. Cha của hắn, Hulon Sr, là một mục sư
Ngũ Tuần Thánh. Ông luôn bị chế nhạo bởi người dân trong làng, chủ yếu
là những người Baptist bởi những nghi lễ thánh thần kì cục của mình.
Mitchell là một cậu bé có nước da sáng giống hệt như người mẹ của cậu
và đôi mắt xanh lá sáng ngời. Cậu là đứa trẻ khá nhạy cảm, luôn buồn
vui bất chợt. Cậu đặc biệt thích thú với các bài giảng đạo của cha.
Năm 1941, gia đình Mitchell chuyển tới sống tại Enid, bang Oklahoma. Ở
đây, người da màu vẫn chỉ là thiểu số. Mitchell được cha mẹ gửi tới
trường học. Trong suốt những năm này, Mitchell luôn bị giày vò bởi nạn
phân biệt chủng tộc. Cậu bị xếp vào nhóm Boy Scout dành cho những người
da màu. Mitchell phải mang đồ ăn từ nhà đi và ăn trưa ở bãi phế thải.
Không một ai thân thiện với cậu muốn dùng bữa cùng cậu,…Tất cả chỉ vì
Mitchell có nước da màu đen.
18 tuổi, Mitchell gia nhập lực lượng không quân tại khu căn cứ quân
sự không quân Vance, Enid. Cậu kết hôn với một thiếu nữ trẻ xinh đẹp và
hai người có với nhau 4 mặt con.
Cuộc sống quân ngũ dạy Mitchell biết đặt lợi ích quốc gia lên trên hết thảy, kể cả tín ngưỡng tôn giáo, gia đình và bản thân.
Tuy nhiên, thực tế cuộc sống vốn không đơn thuần như thế. Hàng ngàn
người lính da đen đã ngã xuống vì nước Mỹ trong suốt chiều dài lịch sử.
Vậy mà giờ đây, họ vẫn không được phép ngồi ở nhà ăn, dù chỉ để thưởng
thức một li cà phê. Sự bất công ấy đã dấy lên trong lòng Mitchell những
nghi hoặc và thù hận về mọi thứ.
Mitchell trở thành lãnh đạo của phong trào đấu tranh đòi quyền con người ở Enid và xóa bỏ nạn phân biệt chủng tộc ở nơi đây.
Sau khi giải ngũ, Mitchell được theo học chuyên ngành tâm lí tại
trường đại học Enid's Phillips. Đây cũng là lúc hắn bắt đầu hoạt động
trong các phong trào tôn giáo.
Không thể chịu đựng được các hoạt động tôn giáo của chồng, vợ hắn đã đệ đơn xin ly dị.
Nhưng rồi Mitchell bắt đầu mất niềm tin vào các phong trào dân quyền
bởi theo hắn, các phong trào này không còn tập trung vào việc giải phóng
những người da đen bị áp bức.
Mitchell bắt đầu tham dự các cuộc họp của những quốc gia Hồi giáo.
Tại đây, các tín đồ tin rằng, người da đen là chủng tộc cao quý nhất của
loài người và kêu gọi phân biệt chủng tộc trên phạm vi toàn cầu. Lần
đầu tiên trong đời, Mitchell thấy rằng nước da đen của mình là món quà
của Thượng đế.
Sự ra đời của một đế chế
Những tín đồ Hồi giáo da đen, tự đổi tên cho mình, từ cái tên mà
người chủ nô đã đặt cho tổ tiên họ thành chữ “X” để khẳng định việc chối
bỏ sự áp bức của người da trắng.
Michell cũng không là ngoại lệ. Hắn đổi tên mình thành Mitchell X rồi
chuyển tới Atlanta và theo học thạc sĩ ngành kinh tế tại đại học
Atlanta. Tại đây, hắn giúp đỡ những người da đen với sự trợ giúp từ
người vợ mới, Chloe Hight. Hắn cũng đổi họ của mình thành “Shah” – có
nghĩa là người thống trị.
Hắn bắt tay xây dựng đế chế của riêng mình, khởi đầu với việc thâu
tóm các nhà thờ Baptist. Không chỉ thế, với tấm bằng kinh tế trong tay,
hắn không gặp mấy khó khăn trong việc thâu tóm quyền kiểm soát những
doanh nghiệp của người Hồi giáo da đen, trong đó phải kể đến chuỗi nhà
hàng sang trọng cùng 1 cửa hàng bánh và 1 cửa hàng thời trang.
Khi quyền lực của Mitchell vượt khỏi tầm kiểm soát cũng là lúc hắn bị
buộc tội biển thủ $50,000 đô từ kho bạc nhà thờ. Hắn nhanh chóng biến
mất không một dấu vết.
Thâu tóm quyền lực
Ít lâu sau, Mitchell lại tái xuất ở Atlanta dưới một cái tên khác: Đức cha Michel.
Lần này, Đức cha Michel hợp tác với thương nhân Freedberg, giành
quyền kiểm soát hệ thống radio truyền thông ở Atlanta. Hắn mặc sức
truyền đạo tới các con chiên của mình và không quên hứa hẹn sẽ mang đến
cho các tín đồ sức khỏe, hạnh phúc và chiến thắng trong những trò chơi
xổ số trúng thưởng.
Hắn nói với đàn chiên của mình rằng: người da đen "mới là người Do
Thái đích thực". Người da đen là một trong 12 thị tộc ở Israel đã bị
đuổi ra khỏi quê hương của họ trong thời Cựu Ước. Hắn còn quả quyết rằng
Chúa Trời là người da đen, giống như các tông đồ của mình. Hắn nói rằng
hắn là “Đấng cứu thế”, Yahweh ben Yahweh, trong tiếng Do Thái có nghĩa
là "Đứa con của Chúa". Hắn cũng không quên hứa hẹn sẽ đưa họ trở về
miền đất hứa Jerusalem để thiết lập vương quốc của riêng họ.
Thông điệp về việc đoạt lại quyền lợi cho người da đen của hắn gây
được tiếng vang lớn trong cộng đồng người Mỹ gốc Phi – những người hàng
ngày hàng giờ là nạn nhân của nạn phân biệt chủng tộc bất công bấy giờ.
Những người tham gia giáo phái của Mitchell thuộc nhiều thành phần trong
xã hội: từ những đứa trẻ trong hội nam sinh, phó cảnh sát trưởng, những
cụ bà cho đến cả những kẻ vừa mới ra tù. Họ đồng ý để Mitchell kiểm
soát mọi khía cạnh cuộc sống của mình: từ chế độ ăn kiêng đến vấn đề tài
chính và đời sống tình dục.
Chẳng mấy ai nhận ra mình đang dần dần đánh mất tự do cho kẻ bạo chúa hoang tưởng.
Những người Hồi giáo da đen luôn theo dõi chặt chẽ mọi động thái của
hắn. Nhất cử nhất động của hắn đều được giám sát nghiêm ngặt. Họ cho
rằng, việc chạy trốn khỏi các quốc gia Hồi giáo của hắn là minh chứng
cho việc biển thủ công quỹ. Vì thế, họ muốn hắn trở lại trao trả số tiền
trên. Mitchell cũng thuê vệ sĩ và trang bị hệ thống báo động và chống
trộm trong động thái đáp trả.
Cuối cùng, những gì Mitchell lo sợ đã trở thành sự thật. Tháng
5/1969, “Đức cha Michel” bị ba người đàn ông súng ống đầy đủ truy sát.
May mắn sống sót, hắn ngay lập tức bắt lấy cơ hội kiếm chác.
Hắn đăng những tờ rơi quảng cáo rằng mình có thể chữa khỏi bệnh và
mang lại may mắn cho mọi người nhờ “Tấm vải thánh”. Trên tờ rơi còn đăng
tải “lời cảm ơn” của những con chiên thiện nguyện dành cho hắn như:
“nhờ có Đức cha mà tôi đã mua được xe Cadillac; nhờ Đức cha mà tôi mở
được tiệm cắt tóc.”
Công cuộc tuyên truyền của hắn thành công rực rỡ. Chẳng lâu sau, hắn
và gia đình chuyển tới một căn biệt thự lớn. Hắn còn tự mở một nhà thờ
riêng – “nhà thờ Thiên chúa giáo hiện đại”. Ở đây, hắn ăn vận như một
ông hoàng với áo chẽn satin trắng, vương miện bằng vàng cùng một cây
quyền trượng. Hắn cũng tự đặt ra điều lệ trong giáo hội, theo đó, hắn là
giáo hoàng kiêm bộ trưởng phụ trách về cuộc sống.
“Chúa muốn bạn trở nên giàu có” – đó là điều hắn tuyên bố với giáo
đoàn của mình. Thông điệp này được những con chiên sùng đạo đón nhận
nồng nhiệt. Nếu Chúa ban phát cho họ giàu có thì Đức cha Michel là người
chỉ đường dẫn lối cho họ để đạt được điều đó. Họ đến nhà thờ của hắn
vào chủ nhật hàng tuần, trích ra những đồng tiền xương máu mà mình đã
vất vả kiếm được cho hắn để hi vọng vào một tương lai sáng lạn hơn như
Mitchell đã hứa hẹn.
Trò lừa đảo mạt hạng của Mitchell chấm dứt vào nửa cuối những năm 70
khi hắn bị khởi kiện vì tội lợi dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản. Hắn
nhanh chóng một mình bỏ xứ mà đi.
Con đường trở thành giáo chủ
Lần xuất hiện tiếp theo của hắn là ở Orlando, Florida, với cái tên “Brother Love” dưới danh nghĩa một nhà truyền đạo.
Hắn đi khắp các con phố để truyền bá về niềm tin và hi vọng cho những
người bị áp bức, bóc lột. Chẳng mấy chốc, hắn đã tập hợp được một số
lượng tín đồ đáng kể, trong đó có Linda, 29 tuổi, một bà mẹ đơn thân với
3 đứa con nhỏ. Linda nhận thấy Mitchell là một người đàn ông tốt với
lối sống thẳng thắn – không rượu chè, nghiện ngập. Cô nghĩ rằng hắn sẽ
có ảnh hưởng tốt tới các con mình. Cô trở thành người vợ thứ 3 của
Mitchell. Linda không ngờ rằng, những nỗi kinh hoàng đang chờ đợi mình ở
phía trước.
Được các tín đồ chi trả mọi chi phí, Mitchell một lần nữa tiếp tục
việc nghiên cứu tôn giáo còn dang dở. Hắn đọc hết các tư liệu về những
tín ngưỡng tôn giáo trên thế giới mà hắn biết: từ đạo Phật, đạo Do Thái,
đến đạo Sikh, đạo Hindu. Hắn tin rằng, những quyển Kinh Thánh chứa đựng
nhiều thông điệp bí mật hữu ích. Hắn kết hợp niềm tin của nhiều tôn
giáo khác nhau thành một tôn giáo mới, Yaweh ben Yahweh, dựa trên nền
tảng của phong trào Do Thái của người da màu.
|
Yaweh ben Yahweh |
Giống như những người da màu theo đạo Hồi, giáo phái Yaweh ben Yahweh
bác bỏ Cơ đốc giáo – tôn giáo bắt buộc của người Mỹ gốc Phi do chủ nô
áp đặt. Cả hai phong trào tôn giáo đều lấy màu đen làm chủ đạo, thay thế
cho màu trắng của Cơ đốc giáo. Đạo Do Thái, với sự nhấn mạnh về tự do
và câu chuyện Exodus - câu chuyện về con người bị bắt bớ thoát khỏi ách
nô lệ và thành lập quốc gia riêng - có vẻ như rất phù hợp cho người da
đen bị áp bức. Mitchell đổi tên thành Och Mosche Israel, tiếng Do Thái
nghĩa là người anh cả Moses Israel, bởi hắn tin rằng hắn được thụ phong
để lãnh đạo nhân dân của mình giành tự do.
Năm 1978, Mitchell và Linda chuyển tới sống tại Miami. Những người da
đen ở Miami là phần thiểu số bị lãng quên khi đảng cộng sản lên nắm
quyền tại Cuba. Họ phải sống trong mớ bòng bong mưng mủ của nghiện ngập
và đói nghèo. Mosche cho rằng sứ mệnh của mình là giải cứu những con
người khốn khổ ấy.
Vừa đặt chân tới vùng đất mới, Mitchell đã nhanh chóng truyền đạo để
lôi kéo các tín đồ. Hắn tuyên truyền cho từng người một, đến từng nhà
hàng, từng hiệu sách và công viên, giới thiệu mình là một "giáo viên
Kinh Thánh”. Hắn mặc một bộ đồ sắc nét và nói chuyện với họ bằng một
giọng điệu mềm mỏng, dễ chịu: “Bạn có biết rằng Chúa Trời là người da
đen không? Đó là bí mật được lưu giữ bấy lâu nay”. Hắn hào sảng tuyên
bố.
Mitchell in tờ rơi và rải khắp các khu phố có người da đen sinh sống,
mời mọi người tìm hiểu về tôn giáo mới của mình. Tò mò, nhiều người dân
bắt đầu tụ tập trước cửa nhà hắn. Họ ngồi trên sàn nhà trong phòng
khách của hắn, nghe Och Mosche Israel tuyên bố về “đắng cấp” thật sự của
họ, và cảm thấy thăng hoa.
Hắn cũng không quên dặn dò những tín đồ ngoan đạo của mình nên tự
tách biệt với chủng người da trắng. Để hiện thực hóa điều đó, hắn tự mở
trường tư tại nhà một tín đồ. Gần 20 đứa trẻ bị nhồi nhét trong một căn
phòng chật hẹp. Mitchel tự soạn giáo trình học cho những đứa trẻ này
bằng những bài báo về tội phạm để khẳng định “âm mưu” chống lại người Mỹ
gốc Phi của người da trắng. Khi những đứa trẻ ra đường và hét lên rằng:
“Tôi ghét lũ da trắng”, một vài bậc phụ huynh bắt đầu lo lắng và cho
con thôi học ở trường của Mitchell.
Tháng 12/1979, 5 cảnh sát Miami đã đánh một người da đen đến chết
bằng đèn pin. Tuy nhiên, các thẩm phán da trắng lại tuyên bố 5 cảnh sát
trên vô tội. Điều này vô hình trung đã chứng minh những luận điệu trước
đó của Mitchell là đúng.
Bạo loạn nổ ra nhanh chóng, cả thành phố chìm trong biển lửa. Ba ngày sau, 18 người đã thiệt mạng và 417 người bị thương.
Không lâu sau, những tín đồ của hắn đã tới tìm gặp Mitchell với hàng
loạt những câu kiểu như: “Tôi có thể bảo vệ con tôi khỏi lũ da trắng man
rợ hay không? Người Mỹ da trắng là bọn bắt cóc, khủng bố dã man”. Tất
cả họ đều lo lắng, giận giữ và mất niềm tin vào những người bảo vệ của
pháp luật.
Mitchell bảo đảm rằng hắn sẽ chăm lo cuộc sống cho họ từ cái ăn, cái
mặc cho đến sự an toàn của họ. Dần dần, hắn tự gọi mình là Yahweh ben
Yahweh, Con trai của Chúa Trời.
Tháng 10/1980, Yahweh ben Yahweh đã phát triển thành giáo phái hùng
mạnh. Mitchell quyết định mua một khu nhà kho đổ nát ở khu vực người da
đen sinh sống ở thành phố Tự do, Miami để lập đại bản doanh của mình.
Hắn yêu cầu các thành viên cắt đứt mọi mối liên hệ với người da trắng và
chuyển về đây sinh sống. Hắn nói rằng, đây sẽ là nơi họ sống và làm
việc cho đến khi trở về Jerusalem.
Phần lớn các thành viên đều ngần ngại trước ý tưởng sinh hoạt, làm
việc cả ngày ở đây và từ bỏ quốc tịch Mỹ. Cuối cùng, có 30 người bán nhà
và xe hơi, bỏ học, thôi việc rồi chuyển về khu nhà kho đổ nát sinh
sống.
Tòa nhà khá lớn, trải dài một khu phố. Mọi người đều dốc sức để sửa
chữa. Tường được sơn mới lại, hệ thống ống nước và điện cũng được khôi
phục lại. Họ treo bức tranh của những nhân vật trong Kinh Thánh đen lên
tường - một Đức Trinh Nữ Maria với nước da đen, Noah, Moses. Có người
còn vẽ thành phố tương lai - thành phố của những người da đen.
Họ đặt tên cho khu nhà kho ấy là Ngôi đền yêu thương Yahweh
Họ chia nó thành một làng quê thu nhỏ, với không gian được chia tách
cho một khu bảo tồn, một quán cà phê, một cửa hàng tạp hóa, giặt ủi,
trung tâm y tế, và thậm chí cả một tiệm kem. Các cửa hàng in ấn phát
hành những ấn bản tuyên truyền của Mitchell, bao gồm một cuốn sách gọi
là “You Are Not a Nigger! Our True History; The World's Best Kept
Secret" với những miêu tả về Đức Chúa da màu.
Trong khu nhà ở, mỗi gia đình được quy hoạch sống trong khu vực rộng
chừng 3-3,5m, ngăn cách với những người khác bằng một phân vùng dài
2,4m. Một số người trang trí tủ của mình với các vật lưu niệm của cuộc
sống cũ của họ trong khi một số lại chỉ có độc một tấm chăn trên sàn
nhà. Không hề có bất cứ sự riêng tư nào ở đây.
Họ giữ nếp sinh hoạt khá nghiêm ngặt: Thức dậy vào 5 giờ sáng vệ sinh thân thể, sau đó sẽ bắt đầu cầu nguyện và học Kinh Thánh.
Mitchell đã chọn 10 thanh niên khỏe mạnh, tạo thành “Vòng tròn chữ Thập” để giám sát nhà kho và các vùng lân cận.
Đàn con chiên của hắn ngày càng lớn mạnh, đó cũng là lúc hắn đặt ra yêu cầu lớn hơn đối với họ.
“Có bao nhiêu người trong số các bạn có thể sẵn sàng chết vì Yahweh?
Bạn có dám giết người vì Yahweh không?” – Hắn điềm tĩnh hỏi các tín đồ
của mình.
Và đám đông hào hứng đáp lại: “Có. Chúng con sẵn sàng chết vì Yehweh. Chúng con sẽ giết người vì Yahweh.”
Nhúng chàm
Mitchell thường lẻn vào phòng các chị em vào nửa đêm với lí do “dạy”
Kinh Thánh khi những ngọn đèn đã tắt. Thật khó để giữ bí mật tại các khu
chật chội như vậy, và mọi người bắt đầu bàn tán về hành vi ngày càng
đáng ngờ của hắn. Khi những lời đồn đại lọt tới tai Mitchell, hắn phẫn
nộ tuyên bố rằng hắn không lập gia đình mặc dù đã được Đức Chúa yêu cầu.
Ít lâu sau, các lớp học tình dục của Mitchell bắt đầu.
Mitchell yêu cầu phụ nữ và trẻ em gái vị thành niên tham dự các lớp
hộ sinh do bản thân hắn hướng dẫn. Họ bị bắt tránh xa y học hiện đại và
để những đứa con của mình ở nhà, như trong thời Kinh Thánh.
Các cặp vợ chồng bị cấm sử dụng biện pháp tránh thai, và “Con trai
của Chúa” muốn các môn đệ của mình có em bé ngay sau khi họ đến tuổi dậy
thì. Hắn muốn bộ tộc của mình ngày càng phát triển, bắt đầu từ bây giờ.
Mitchell ghi chép lại cẩn thận danh sách những đứa trẻ được sinh ra ở
dãy nhà kho vào một cuốn sách đen lớn mà hắn gọi là “Cuốn sách cuộc
sống”, giống như cuốn sách mà Chúa Trời dùng để ghi chép tên của những
con chiên sẽ được người cứu vớt.
Những sự việc trong lớp hộ sinh được Mitchell ra lệnh giữ bí mật. Tuy nhiên, mọi chuyện vẫn bị rò rỉ ra ngoài.
Mitchell vốn không có kiến thức về y học. Vì thế, hắn đọc sách hướng
dẫn về việc hộ sinh tại gia. Các học viên khi tới lớp của hắn bị yêu cầu
phải ở trần và quan hệ với hắn. Hắn bắt một người phụ nữ ở trần nằm sấp
xuống đất và yêu cầu một người khác đập mạnh vào hậu môn của cô gái
đang nằm. Hắn gọi đó là cách hô hấp nhân tạo cho em bé chưa được sinh
ra.
Ngoài ra, hắn cũng đã tổ chức các lớp học tình dục bí mật cho trẻ em
trai và nam giới. Hắn cho họ xem phim của phụ nữ da trắng có quan hệ
tình dục với động vật nhằm ngăn chặn ham muốn gần gũi của họ với những
người phụ nữ da trắng. Không chỉ vậy, họ còn bị bắt kiểm tra dương vật.
Những người không cắt bao quy đầu phải trả $100 để được cắt bỏ. Ca tiểu
phẫu này do đích thân Mitchell tiến hành. Hắn cam đoan rằng, ca phẫu
thuật sẽ nhanh chóng và không hề đau đớn. Nhưng sự thật thì hoàn toàn
ngược lại. Khi ca phẫu thuật được tiến hành, rất nhiều người đã gào thét
vì đau đớn, nhiều người còn ngất xỉu. Họ bắt đầu thì thầm bàn tán về
những điều kì lạ đang xảy ra với vợ và bạn gái của mình. Thẩm quyền của
Mitchell bắt đầu bị đặt vào vòng nghi vấn.
Hàng năm, Mitchell như con thú săn mồi, luôn tìm kiếm những cô bé
trạc 10 tuổi để thỏa mãn nhục dục của mình. Hắn nói với các cô bé rằng
đây là nhiệm vụ mà Chúa giao cho hắn. Để các cô bé giữ im lặng, hắn
thường tặng các bé những món quà nhỏ xinh như bộ váy mới, dây chuyền hay
thậm chí là một bữa ăn tại nhà hàng sang trọng. Sau này, một nạn nhân
của Mitchell cho biết, hắn đã cưỡng hiếp ít nhất 50 cô gái. Có lần, hắn
còn cưỡng dâm hai người cùng một lúc.
Một trong những nạn nhân của hắn là con gái của Linda, người vợ 3 của
Mitchell. Trải qua những năm tháng đầy tủi nhục, cuối cùng cô gái tội
nghiệp kiệt quệ cả về thể xác lẫn tâm hồn. Không thể chịu đựng nổi người
cha dượng thú tính, cô kể hết sự tình với các anh trai, những người vốn
đã không còn tin tưởng vào Mitchell nữa. Một người trong số họ đồng ý
làm nội gián cho FBI. Nhờ đó, cảnh sát thu được những chứng cứ có giá
trị để trừng trị thích đáng giáo phái cực đoan này.
Kì II: Con quỷ đội lốt người Yahweh ben Yahweh
Minh Nguyệt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét