CÂU CHUYỆN TÌNH BÁO 327
(ĐC sưu tầm trên NET)
Theo ông Klingner, việc phân tích các nhân vật lãnh đạo của CIA rất khác với phân tích tình hình chính trị của một quốc gia.
“Một số vấn đề cần thu thập thông tin để phân tích là sức khỏe, lịch sử dụng thuốc, bệnh án, tính cách, xu hướng suy nghĩ và hành động… CIA sẽ xem xét cả mức độ ảnh hưởng của Kim Yo Jong với những quan chức dưới quyền”, ông Klingner cho biết.
Ông Klingner nhận xét, so với Liên Xô cũ, Triều Tiên còn là một quốc gia kín tiếng hơn và việc thu thập tin tình báo là khá khó khăn.
“Sự xuất hiện của người em gái 32 tuổi của ông Kim Jong Un vào tháng 2.2018 tại Thế vận hội mùa đông ở Hàn Quốc đã cung cấp cho tình báo Mỹ một cái nhìn thoáng qua về vị thế của nhân vật này tại Triều Tiên”, ông Klingner nói thêm.
“Chính phủ đã biết về vị trí của ông Kim Jong Un”, Bộ trưởng Bộ Thống nhất của Hàn Quốc – ông Kim Yeon Chul, phát biểu và không giải thích gì thêm.
Theo Hàn Quốc, việc ông Kim bỏ lỡ lễ kỷ niệm sinh nhật lần thứ 108 của người ông nội – cố lãnh đạo Kim Nhật Thành, là do lo ngại về Covid-19 chứ không liên quan gì đến tình hình sức khỏe.
Trong bối cảnh dư luận quốc tế có nhiều đồn đoán về tình hình sức khỏe của ông Kim Jong Un, bà Kim Yo Jong ngày càng được chú ý và nổi lên như một nhân vật quyền lực nhưng cũng không kém phần bí ẩn tại Triều Tiên.
Bà Kim Yo Jong mới hơn 30 tuổi đã ở cạnh anh trai Kim Jong Un trong hội nghị thượng đỉnh với Tổng thống Mỹ Donald Trump. Bà cũng đại diện cho Triều Tiên tại Thế vận hội Mùa đông năm 2018, đồng thời là thành viên đầu tiên của gia đình họ Kim đến thăm chính thức thủ đô Seoul, Hàn Quốc.
Theo Vương Nam – New York Post (Dân Việt)
Tình báo Israel truy lùng Adolf Eichmann " KẺ ĐÁNG SỢ NHẤT " phát xít Đức lẩn trốn sau Thế chiến II
Đồn đoán về Kim Jong-un làm lộ điểm yếu tình báo Hàn Quốc
Đồn đoán về sức khỏe Kim Jong-un cho thấy Hàn
Quốc không có mạng lưới tình báo tại Triều Tiên để xác nhận thực hư
thông tin quan trọng.
Đồn đoán về sức khỏe của lãnh đạo Triều Tiên Kim
Jong-un dấy lên từ khi ông vắng mặt trong dịp kỷ niệm ngày sinh cố lãnh
đạo Kim Nhật Thành hôm 15/4, dẫn tới những lo ngại về tương lai của đất
nước được ví như "gót chân Achilles" trong nền chính trị ở khu vực Đông
Á.
Tình trạng sức khỏe Kim Jong-un rất quan trọng
với các nước láng giềng và Mỹ, vì nó sẽ quyết định sự ổn định của chính
quyền Triều Tiên, cũng như cách nước này sử dụng năng lực hạt nhân. Tuy
nhiên, truyền thông và cả giới tình báo các nước vẫn chưa trả lời được
câu hỏi cơ bản nhất: Những đồn đoán đó có đúng hay không?
Đây là vấn đề các nước láng giềng của Triều
Tiên phải đối mặt suốt hàng chục năm qua. Thu thập dữ liệu tình báo ở
quốc gia tách biệt và bí mật hàng đầu thế giới là điều cực kỳ khó khăn.
"Không gì được bảo mật chặt chẽ hơn thông tin sức khỏe Kim Jong-un.
Nhiều khả năng nó chỉ được thông báo cho một phần nhỏ giới lãnh đạo,
trong đó có Kim Yo-jong, em gái ông ấy", ký giả Kim Tong-hyung của AP
nhận xét.
Trang Daily NK chuyên đưa tin về Triều
Tiên dẫn nguồn giấu tên nói rằng lãnh đạo Triều Tiên đã trải qua ca phẫu
thuật tim hôm 12/4 tại khu nghỉ mát Hyangsan, phía bắc thủ đô Bình
Nhưỡng, trong khi hãng tin CNN dẫn lời một quan chức Mỹ nói rằng
Washington đang xác minh tin Kim Jong-un "trong tình trạng nghiêm trọng
sau một ca phẫu thuật".
Giới chức Hàn Quốc nhiều
lần nhấn mạnh họ không phát hiện động thái bất thường nào ở Triều Tiên
và phản bác những thông tin cho rằng Kim Jong-un bị bệnh. Tổng thống Mỹ
Donald Trump khẳng định ông nắm được tình trạng của lãnh đạo Triều Tiên
nhưng từ chối tiết lộ chi tiết.
Nhiều tranh cãi đã nổ ra tại Hàn Quốc xoay quanh năng lực tình báo và khả năng nắm bắt thông tin ở Triều Tiên của nước này.
Phe
ủng hộ chính phủ Hàn Quốc đề cao các cuộc trao đổi liên Triều và chỉ
trích chính sách bảo thủ suốt nhiều năm qua, trong đó hạn chế tiếp xúc
ngoại giao và kinh doanh để đối phó tham vọng hạt nhân của Triều Tiên.
Họ cho rằng chính sách cứng rắn với Bình Nhưỡng khiến Seoul không thể
tiếp cận những nguồn tin có giá trị.
Phe bảo thủ
lại chỉ trích chính phủ đã cắt giảm hoạt động tình báo trong lúc theo
đuổi chính sách làm ấm quan hệ liên Triều, gây tổn hại những mạng lưới
gián điệp rất khó xây dựng.
Một số chuyên gia cho
rằng Hàn Quốc, cũng như các nước Đông Á và Mỹ, cần chuẩn bị cho kịch bản
bất ổn tại Triều Tiên nếu Kim Jong-un không nắm quyền lực vì vấn đề sức
khỏe. Họ cảnh báo Hàn Quốc và Trung Quốc có thể đối mặt với dòng người
tị nạn, hoặc tướng lĩnh Triều Tiên theo đường lối cứng rắn sẵn sàng dùng
vũ khí hạt nhân để đối phó láng giềng.
"Lên kế
hoạch ứng phó những kịch bản này là điều rất quan trọng vì không ai biết
chắc điều gì sẽ xảy đến. Kim Jong-un có thể đang rất khỏe mạnh và sẽ
sớm xuất hiện trên truyền thông, nhưng thân hình và cân nặng của ông ấy
có thể gây ra nhiều nguy cơ khi già đi", Nam Sung-wook, cựu giám đốc một
viện nghiên cứu có liên kết chặt chẽ với cơ quan tình báo Hàn Quốc, nêu
quan điểm.
Thông tin từ chính phủ Hàn Quốc và
truyền thông Triều Tiên cho thấy Kim Jong-un có thể đã gặp vấn đề sức
khỏe nhưng không nguy hiểm. Du Hyeong-cha, cựu thư ký tình báo của cựu
tổng thống Hàn Quốc Lee Myung-bak, nhận định Hàn Quốc không thể đưa ra
tuyên bố chắc chắn để bác bỏ đồn đoán bởi tình báo nước này không có nền
móng vững chắc tại Triều Tiên.
"Sau hàng chục năm
hoạt động, tình báo Hàn Quốc vẫn chưa thể xây dựng mạng lưới đáng tin
cậy để thu thập tin tức của Triều Tiên. Rõ ràng chính phủ đang nắm một
số nguồn tin ở đó, nhưng không đủ để đưa ra thông báo chính xác về nơi ở
và tình trạng sức khỏe của Kim Jong-un", Du nói thêm.
Thực
hư sức khỏe của Kim Jong-un rất quan trọng, việc ông mất năng lực lãnh
đạo có thể mở rộng quyền lực cho các quan chức theo đường lối cứng rắn
xuất hiện từ sau thất bại của hội nghị thượng đỉnh Mỹ - Triều lần hai
hồi tháng 2/2019.
Cơ quan Tình báo Quốc gia Hàn Quốc (NIS) nói
rằng họ không thể xác nhận liệu Kim Jong-un đã trải qua phẫu thuật hay
chưa. Nếu Kim Jong-un xuất hiện khỏe mạnh trong tương lai gần, ông sẽ
vào danh sách những quan chức Triều Tiên từng bị truyền thông nước ngoài
đưa tin sai.
"Kim Nhật Thành bị bắn chết" là một
trong những dòng tít nổi tiếng nhất lịch sử báo chí Hàn Quốc, xuất hiện
trên tờ Chosun Ilbo vào năm 1986. Quân đội Hàn Quốc khi đó cũng ủng hộ
thông tin, cho biết Triều Tiên đã phát thông tin trên loa phóng thanh ở
biên giới. Tuy nhiên, lãnh đạo Kim Nhật Thành xuất hiện chỉ sau đó vài
giờ khi đón phái đoàn Mông Cổ tại sân bay Bình Nhưỡng.
"Bất
kỳ ai nói rằng họ nắm chắc điều gì đó đều chỉ đang viết tiểu thuyết",
Cheon Seong-whun, cựu quan chức Nhà Xanh giai đoạn 2014-2017, cho biết.
Vũ Anh (Theo AP)
Ký ức ngày 30/4 của cựu tình báo chính quyền cũ
Chập tối 29/4/1975, Peter Nguyen lo lắng tột độ
khi liên tiếp nhận tin từ bộ đàm quân đội miền Bắc chiếm các cứ điểm của
chính quyền Sài Gòn.
Lúc đó, ở tuổi 23, Peter Nguyen, tên Việt là Nguyễn
Thế Phượng, là sĩ quan tình báo của Việt Nam Cộng Hòa, đang làm nhiệm vụ
chuyển thông tin trên phố. Không khí Sài Gòn như nén chặt, sau nhiều
ngày dồn dập nhận tin tức bại trận của chính quyền và những tin đồn kinh
khủng về cách "quân miền Bắc sẽ trả thù". Trong cơn bấn loạn,
Phượng không kịp suy nghĩ gì, xông vào dòng người đổ đến Đại sứ quán Mỹ
tại Sài Gòn để tìm cách lên trực thăng chạy trốn. Khi chen được vào
trong khuôn viên sứ quán, chỉ cần đạp đổ hàng rào trước mặt là có thể
tiến gần đến trực thăng, Phượng chợt thấy một hình ảnh kinh khủng khiến
anh thay đổi quyết định và chạy ra ngoài. Phượng đến giờ vẫn không nhớ
nổi đó là hình ảnh gì, vì nó xuất hiện trong tích tắc, còn anh quá hoảng
sợ nên đã chạy ra đường theo phản xạ.
Phượng cắm
đầu chạy về nhà ở Thị Nghè trong bóng tối vì Sài Gòn cắt điện. Vừa lúc
anh trai về đến nơi. Người anh hơn ba tuổi của Phượng, lúc đó là sĩ quan
Hải quân của Việt Nam Cộng hòa, giải thích sơ tình hình với ba mẹ rồi
lấy xe Honda ra, gọi em "đi thôi". Hai anh em lao đến bến cảng và kịp
lên một tàu chiến của chính quyền, nhờ vào bộ quân phục của anh trai.
Phượng trông thấy nhiều quan chức cấp cao của Việt Nam Cộng hòa cùng có
mặt trên chiến hạm.
Đến trưa ngày 30/4, khi
tàu đang ở ngoài khơi Việt Nam, Phượng nghe trên radio tuyên bố đầu hàng
của Dương Văn Minh, Tổng thống chính quyền Sài Gòn. Một vài lính trên
tàu bất mãn rút tiền ra đốt.
"Tôi trở nên hoảng sợ
hơn nhiều, vì không nghĩ Việt Nam Cộng hòa sẽ sụp đổ như thế", ông
Phượng, hiện sống ở California, Mỹ, nói.
Với những
người thuộc thế hệ của Phượng, lớn lên trong chiến tranh và làm việc
trong chính quyền theo lệnh tổng động viên, họ không được phép nghĩ đến
ngày dừng tiếng súng. Ý nghĩ "chấm dứt chiến tranh" bị coi là cấm kỵ
trong xã hội. Dù biết trước làn sóng chạy loạn bắt đầu từ hơn một tháng
trước, khi quân đội miền Bắc tiến vào các tỉnh miền nam, Phượng chạy
trốn khi tình hình nguy cấp, tự nhủ mình tạm lánh rồi sẽ quay về nhà.
Nhưng
sau tuyên bố đầu hàng của Dương Văn Minh, nhìn lại mình, Phượng chỉ có
bộ quần áo trên người, đôi giày dưới chân và giấy tờ tùy thân, không có
hành lý gì khi rời khỏi Việt Nam và chưa biết ngày quay lại.
"Tôi
cảm thấy vô cùng xót xa, không biết gia đình mình ở lại sẽ như thế
nào", Phượng nhớ lại. Lời cuối anh nói với bố mẹ và các chị em gái là
"đừng ra khỏi nhà".
Trong những ngày cuối tháng
4/1975, khi quân đội miền Bắc Việt Nam tiến vào nội đô Sài Gòn, hàng
chục nghìn người, chủ yếu là cựu viên chức của chính quyền Việt Nam Cộng
Hòa, đã tìm cách rời khỏi Việt Nam. Làn sóng sơ tán này có sự hỗ trợ
của Mỹ. Tổng số người Việt đến Mỹ sau năm 1975 là khoảng 125.000 người,
theo thống kê của Viện Chính sách Di cư (MPI), một tổ chức phi chính phủ
của Mỹ.
Sau vài ngày di chuyển, chiến hạm chở
Phượng và các cựu quan chức chính quyền Sài Gòn cập bến ở Vịnh Subic,
một căn cứ hải quân của Mỹ ở Philippines. Tiếp đó anh ở đảo Guam một
tháng, rồi được đưa đến bang California. Rời trại tị nạn, Phượng và anh
trai đến thành phố Boulder, bang Colorado, cùng theo học chuyên ngành
hóa học. Hai anh em vừa đi học vừa đi làm thêm để trang trải cuộc sống.
Với
Phượng, những khó khăn về đời sống vật chất và bất đồng ngôn ngữ không
thấm tháp gì, so với nỗi trăn trở "làm sao biết được những gì xảy ra ở
Việt Nam sau chiến tranh". Anh thường xuyên đến thư viện của trường để
đọc tin tức ít ỏi về Việt Nam. Thời gian này cũng là lúc Phượng đọc
nhiều sách về chiến tranh và sự tham gia của Mỹ.
"Đến
cuối năm 1975, tôi không còn cảm giác muộn phiền của một người lính bại
trận nữa. Thay vào đó, tôi vui mừng vì Việt Nam không còn tiếng súng",
Phượng nói.
Anh dự tính khi học xong sẽ về nước làm
việc vì Việt Nam có tiềm năng lớn để phát triển ngành dầu mỏ.
Phượng viết thư và gửi quà về cho gia đình thông qua người chú ở Pháp.
Tổng lượng hàng không được quá 2 pound (gần 1 kg).
Cú sốc lớn đến với Phượng vào
năm 1978, khi anh nhận được thư từ Pháp, có lời nhắn của ba anh, rằng
"nếu về Việt Nam thì đến nhà người khác ở, nhà rất chật, không còn chỗ".
Lập tức anh hiểu rằng ba muốn báo "tình hình trong nước không thuận
lợi". Nghi kỵ giữa Việt Nam và Mỹ vẫn ở mức cao, dù hai bên xúc tiến một
số hoạt động để cải thiện quan hệ.
Vì kế hoạch về
Việt Nam bất thành, Phượng bỏ dở chương trình học ở bang Colorado và
đến California. Tại đây anh lại gặp Tố Nga, một người bạn cũ cũng di tản
từ Sài Gòn sang. Hai người hẹn hò và nhanh chóng kết hôn vào năm 1981.
Phượng thử sức ở nhiều lĩnh vực khác nhau như computer, phần mềm, kinh
doanh bất động sản để trang trải cuộc sống gia đình. Năm 1995, anh lập
công ty làm dịch vụ đóng tiền bảo lãnh cho người bị cảnh sát tạm giam.
Khi đó, ba mẹ anh và các em gái đều đến Mỹ đoàn tụ, ngoại trừ người chị
cả.
Mong muốn về Việt Nam của ông Phượng trở thành hiện thực vào năm 1998, ba năm sau khi Việt - Mỹ bình thường hóa quan hệ ngoại giao.
"Bước
ra khỏi máy bay, tôi ngửi thấy mùi hơi đất xông lên, có lẽ trời vừa mưa
xong. Tôi hít thật sâu vài lần, vì đã 23 năm mới có lại cảm giác này",
ông nhớ lại lần đầu tiên trở về TP HCM.
Ngay chiều
hôm ấy, ông Phượng rủ con của chị cả đi ngồi cafe vỉa hè. Những âm
thanh quen thuộc xâm chiếm mọi giác quan của ông: tiếng người nói
chuyện, chào hỏi nhau, tiếng giao hàng, tiếng xe chạy trên phố. Ông quay
sang hỏi cháu: "Mình ngồi lâu thế có sao không?", "Không sao, cậu cứ
ngồi đi", người cháu trả lời.
Trải qua nghi kỵ nhiều năm sau chiến tranh, Việt Nam và Mỹ chính thức bình thường hóa quan hệ vào
năm 1995. Hai nước dần xúc tiến hợp tác về ngoại giao, thương mại và
giải quyết hậu quả chiến tranh, trong đó nổi bật là trao đổi về tù binh
và tìm kiếm người Mỹ mất tích ở Việt Nam (POW/MIA). Việt Nam đồng thời
thực hiện chính sách hòa giải dân tộc, cho phép người Việt ở Mỹ về nước
kinh doanh, thăm thân.
Năm 1999, ông Phượng đưa vợ
và hai con về thăm Việt Nam. Ông mừng vì các con cũng gắn bó với quê
hương, dù được sinh ra ở Mỹ. Từ đó đến nay, cứ cách một năm ông lại về
Việt Nam một lần. Ông tham gia dự án rà phá bom mìn và khắc phục hậu quả
chất độc da cam do cựu chiến binh Mỹ tổ chức (Vet for Peace). Con gái
ông, đã xin tư vấn của ba trước khi nhập nhóm hỗ trợ chương trình tẩy
độc sân bay Đà Nẵng, thông qua một tổ chức của Mỹ. Năm 2013, ông được
dự chương trình Việt kiều thăm Trường Sa của Bộ Ngoại giao Việt Nam.
Năm
2020 Việt Nam và Mỹ kỷ niệm 25 năm ngày bình thường hóa quan hệ ngoại
giao. Hai bên đang duy trì khuôn khổ quan hệ Đối tác toàn diện, thúc đẩy
hợp tác mạnh mẽ trên nhiều lĩnh vực, trong đó Mỹ là thị trường xuất
khẩu lớn nhất của Việt Nam. Hai nước khẳng định cùng quan tâm đến duy
trì an ninh, tự do hàng hải ở khu vực châu Á - Thái Bình Dương.
Ở
tuổi 68, ông Phượng không giấu được sự mãn nguyện khi nhắc đến hợp tác
giữa Việt Nam và Mỹ. Tiến triển quan hệ giữa hai cựu thù bao trùm lên
đời sống của ông, từ việc gửi hàng không giới hạn cân nặng, liên lạc
xuyên biên giới đến đồ dùng "Made in Vietnam". Ông cũng theo dõi sát các
chuyến thăm cấp cao và hợp tác hai nước.
"Tôi cho rằng Việt Nam và Mỹ rất hiểu nhau", ông nói.
Một
tuần trước ngày lễ 30-4, chúng tôi đến thăm đại tá tình báo Quân đội
nhân dân Việt Nam Nguyễn Văn Tàu (tên khác: Trần Văn Quang, bí danh: Tư
Cang). Sử sách, báo chí viết về người anh hùng này đã nhiều, bây giờ còn
gì mới để kể về ông đây?
Điệp
viên Hai Trung đề máy chiếc Renault-4, rời tiệm Givral, đưa người chỉ
huy cụm tình báo H63 của mình về hướng Gia Định. Đến khu vực Lăng Ông Bà
Chiểu, dừng xe, Hai Trung bảo Tư Cang ngồi yên đó chờ rồi đi thẳng vào
Tòa Hành chánh tỉnh Gia Định. Lát sau, Hai Trung trở ra cùng một người,
được giới thiệu tên là Bảnh.
Bảnh được quân đội Mỹ tuyển mộ, đưa sang Hawaii huấn luyện tình báo, rồi về làm trưởng đội thám báo thuộc Tòa Hành chánh tỉnh Gia Định của chế độ cũ. Trước đó, đã vài lần gặp Phạm Xuân Ẩn (hoạt động tình báo cho Việt cộng dưới cái mác phóng viên báo Time của Mỹ tại Sài Gòn - NV) đi cùng "ông chủ đồn điền cao su ở Bến Cát, Bình Dương" này (vỏ bọc của Tư Cang, do Phạm Xuân Ẩn bày kế - NV) nên Bảnh chẳng mảy may nghi ngờ.
- Tôi cần bản cung của tên thượng tá Việt cộng Tám Hà vừa ra hàng - Phạm Xuân Ẩn đặt vấn đề ngay.
- Có. Nhưng là tài liệu tuyệt mật. Có thể đưa nhưng trước 1 giờ 15 chiều tôi sẽ lấy lại tại đây. Bây giờ là 11 giờ 15 rồi.
- Được - Ẩn nói. Đúng 1 giờ 10 tôi sẽ đem lại đây trả.
Bảnh quay vào lấy, đưa ra cho "phóng viên" báo Time. Trên xe, Hai Trung dặn Tư Cang: Anh về chụp lại, đúng đầu giờ chiều tôi tới lấy, đem trả lại nó như đã hứa.
- Mượn như vầy nó có nghi không?
- Không. Nó biết tôi là phóng viên của Mỹ. Tôi mượn tài liệu viết bài thì nó có tiền, mỗi lần tôi cho nó bốn - năm ngàn đồng, cho hoài nên nó sẵn sàng cung cấp.
"Hai Trung nuôi nguồn tin giỏi thật, tình báo mà qua mặt tình báo, thám báo dễ như chơi" - Tư Cang thầm khen người đồng đội cấp dưới của mình.
Tám Hà là phó chủ nhiệm chính trị cánh Bắc của quân giải phóng. Sau đợt 1 tổng tiến công Mậu Thân 1968, sư đoàn của Tám Hà không vào được Sài Gòn. Những ngày kẹt ở phía Bắc, bị quân Mỹ dội bom và pháo kích quá rát, đơn vị này tổn thất nhiều. Thiếu đói, lại mất tinh thần, ngày 19-4-1968, Tám Hà ra hàng giặc. Tổ chức cách mạng lo ngại y khai ra nhiều bí mật nên liền đánh điện chỉ đạo chỉ huy trưởng cụm tình báo H63 Tư Cang, khi ấy đang ở Bến Cát, về ngay nội thành Sài Gòn nghe ngóng, đặc biệt phải lấy cho được bản khai của Tám Hà. Nhiệm vụ hết sức nặng nề!
Ngày
21-4-1968, từ Bến Cát, Tư Cang bắt xe ôm rồi xe lam đi theo đường 13.
Tới cầu Bình Lợi, ngoắt cậu bé bán dạo, mua tờ Thần Chung, thấy bìa 1
giật tít vedette "Thượng tá Tám Hà đã trở về với chánh nghĩa quốc gia",
dưới tít in hình Tám Hà đứng giữa, một bên là Phạm Quốc Thuần - đại tá
Sư đoàn trưởng Sư đoàn 5 ngụy quân kiêm chỉ huy trưởng tiểu khu Bình
Dương, một bên là đại tướng William Westmoreland - Tổng chỉ huy quân đội
viễn chinh Mỹ ở miền Nam Việt Nam, lúc này cụm trưởng H63 càng hiểu
rằng Tám Hà là sĩ quan chính trị, lời khai của y chắc chắn rất tai hại
cho cách mạng.
Bản
cung của Tám Hà mà Hai Trung và Tư Cang lấy được dài 6 trang giấy A4,
khai tất cả ý đồ, kế hoạch, mục tiêu tấn công, vị trí đóng quân, địa
điểm giấu đạn pháo của quân cách mạng. Để nhận định tình hình chính xác
hơn, "phóng viên" Phạm Xuân Ẩn còn đưa "chủ đồn điền cao su" tới nhà
hàng Victory (đường Hàm Nghi) ăn sáng cùng viên sĩ quan phụ trách chiến
lược của Bộ Tổng Tham mưu ngụy. Tay đại tá này nắm nhiều thông tin quan
trọng về các nước cờ quân sự của Mỹ - ngụy. Với tài moi tin của Phạm
Xuân Ẩn, hai điệp viên của lưới H63 đã có đủ dữ kiện để báo cáo cho Bộ
Tham mưu miền (B2). Trong báo cáo của Tư Cang gửi về cứ, ngoài nguyên
văn bản khai của Tám Hà còn có đoạn nhận định quan trọng:
"Mấy
ngày qua, tôi và Hai Trung có đi tìm hiểu thêm, được biết như sau: Tổng
thống Johnson chỉ thị qua bằng mọi cách ngăn không cho Việt cộng tấn
công đợt 2 vào Sài Gòn, có thể tuyên truyền vụ Tám Hà ra hàng đã khai
hết kế hoạch tấn công mà làm cho Việt cộng chùn bước, hủy bỏ ý định tấn
công đợt 2 (…) Tôi đề nghị nếu ta có chuẩn bị thì nên tấn công vào Sài
Gòn một đợt nữa. Chấp nhận hy sinh để giành thắng lợi về mặt chiến
lược".
Báo cáo về đến Bộ Tham mưu miền ngày 26-4-1968 thì đúng một tuần sau, ngày 4-5-1968, tiếng súng tấn công đợt 2 Mậu Thân của quân ta rền vang khắp Sài Gòn, mặt trận chính là phía Chợ Lớn và kéo dài hàng tháng trời. Cú đánh bồi này khiến tướng Westmoreland mất chức, Lyndon Johnson thôi ra tái tranh cử tổng thống, đồng thời cử đại sứ William Sullivan ở Lào tìm cách bắt liên lạc với chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa để tiến tới thương lượng về việc rút quân Mỹ và chư hầu về nước.
Nơi
Tư Cang trú ẩn để sao chụp tài liệu và viết báo cáo mật gửi về Bộ Chỉ
huy đóng ở Tây Ninh là nhà 136B nằm trong hẻm, đường Gia Long (nay là Lý
Tự Trọng) ở trung tâm Sài Gòn. Đó là nhà của ông bà Nguyễn Đăng Phong -
Đào Thị Tư, quê Nội Duệ, Bắc Ninh; vào Cà Mau lập nghiệp từ thời thuộc
Pháp. Chiến tranh cơ cực, cả nhà kéo nhau lên Sài Gòn mưu sinh, tạo dựng
được căn nhà nói trên, bề nổi làm nơi ở của cả gia đình khoảng 10 người
nhưng thực ra đó là điểm nuôi giấu cách mạng. Từ năm 1966, khi được tổ
chức phân công về hẳn nội thành để nắm bắt tình hình mới sau khi quân
viễn chinh Mỹ đổ sang, Tư Cang sớm kết nối với gia đình tư sản yêu nước
này qua một người con gái của ông bà là Tám Thảo (Nguyễn Thị Mỹ Nhung) -
giao thông viên nội đô của cách mạng. Chính Tám Thảo vào năm 1961 đã
đưa Hai Trung (vừa đi học từ Mỹ về) lên chiến khu ra mắt các vị chỉ huy
của B2.
Lui
tới nhà Tám Thảo nhiều năm, từ 1966 đến trước chiến dịch Mậu Thân đợt
1, Tư Cang đóng vai "người bà con ở quê" làm gia sư dạy ngoại ngữ. Hằng
ngày, điệp viên này đi làm tại Văn phòng kế toán OCOGES trong Thương xá
Tax, thỉnh thoảng cho Tám Thảo đi nhờ xe; còn Tám Thảo làm thư ký, phiên
dịch cho một đại tá tình báo Mỹ - cố vấn tại Bộ Tư lệnh Hải quân dưới
bến Bạch Đằng. Một nữ tình báo Việt cộng "giúp việc" cho một sĩ quan
tình báo cỡ bự của địch, đi - về giữa lòng địch suốt bao năm tháng, lấy
nhiều tài liệu quý cho cách mạng mà không bị lộ, quả là tài tình!
Rạng
sáng mùng 2 Tết Mậu Thân 1968, Tư Cang ở nhà Tám Thảo, cách mục tiêu
Dinh Độc Lập chỉ khoảng 200 m. Gần 2 giờ, tổ biệt động số 5 do Ba Thanh
chỉ huy bắt đầu khai hỏa vào dinh nhưng nhanh chóng bị đánh bật ra, phải
cố thủ trong một chung cư xây dở dang gần đó, cầm cự để chờ tiếp viện.
Theo dõi xuyên suốt qua ô cửa sổ trên gác và chứng kiến đồng đội 15
người đã hy sinh một nửa, đang bị vây chặt mà vẫn kiên cường đánh trả
lực lượng Mỹ - ngụy, Tư Cang và Tám Thảo nhìn nhau rơi lệ. Tay súng
thiện xạ ấy quyết định chia lửa với đồng đội. Khẩu K54 giương lên, 2
phát đạn nổ, 2 sĩ quan địch tại hiện trường đổ gục. Tư Cang cất súng,
rút vào góc bí mật trốn kỹ vì biết chắc sẽ bị lùng bắt. Quân ngụy sau đó
bố ráp khu vực nhà Tám Thảo rất gắt. Nhờ sự chở che của gia đình cách
mạng này, đặc biệt là ứng xử thông minh của Tám Thảo, Tư Cang thoát
được.
"Một
sáng nọ, tôi chở Tám Thảo đi tới sở làm. Lúc ngang chợ Bến Thành, cô ấy
nói: "Đời em sung sướng thật!". Tôi quay lại hỏi: "Sung sướng thế
nào?". Tám Thảo cười: "Anh coi, có ai như em, sáng được thiếu tá tình
báo Việt cộng chở đi làm bằng Honda, chiều được thiếu tá tình báo Mỹ đưa
về nhà bằng xe jeep"… Tôi chợt nghĩ, làm tình báo trong lòng địch vô
cùng nguy hiểm mà cô ấy vẫn bình tĩnh, thanh thản như không, thật đáng
nể!" - đại tá Tư Cang hồi tưởng.
Điều
gì thôi thúc họ chẳng sợ cái chết, không màng danh lợi, dành hết thanh
xuân cho độc lập - tự do của dân tộc? Điều gì giúp H63 hoạt động xuyên
suốt đến tận ngày giải phóng mà không bị lộ, có nhiều thành viên tài ba
khiến quân địch nể sợ, góp phần làm nên những thắng lợi vẻ vang cho cách
mạng? Câu trả lời chỉ có thể là bởi lòng yêu nước thiết tha, sự quả cảm
và khát vọng cháy bỏng về một ngày non sông hoàn toàn giải phóng, Nam -
Bắc chung một nhà.
Và ngày ấy đã đến, từ 45 năm trước…
Bản báo cáo đắt giá
Tướng Phạm Xuân Ẩn. Ảnh: TƯ LIỆU
Bảnh được quân đội Mỹ tuyển mộ, đưa sang Hawaii huấn luyện tình báo, rồi về làm trưởng đội thám báo thuộc Tòa Hành chánh tỉnh Gia Định của chế độ cũ. Trước đó, đã vài lần gặp Phạm Xuân Ẩn (hoạt động tình báo cho Việt cộng dưới cái mác phóng viên báo Time của Mỹ tại Sài Gòn - NV) đi cùng "ông chủ đồn điền cao su ở Bến Cát, Bình Dương" này (vỏ bọc của Tư Cang, do Phạm Xuân Ẩn bày kế - NV) nên Bảnh chẳng mảy may nghi ngờ.
Đại tá Tư Cang kể lại câu chuyện về việc đọc bản cung khai của trung tá Tám Hà khi y ra đầu hàng địch
- Có. Nhưng là tài liệu tuyệt mật. Có thể đưa nhưng trước 1 giờ 15 chiều tôi sẽ lấy lại tại đây. Bây giờ là 11 giờ 15 rồi.
- Được - Ẩn nói. Đúng 1 giờ 10 tôi sẽ đem lại đây trả.
Bảnh quay vào lấy, đưa ra cho "phóng viên" báo Time. Trên xe, Hai Trung dặn Tư Cang: Anh về chụp lại, đúng đầu giờ chiều tôi tới lấy, đem trả lại nó như đã hứa.
- Mượn như vầy nó có nghi không?
- Không. Nó biết tôi là phóng viên của Mỹ. Tôi mượn tài liệu viết bài thì nó có tiền, mỗi lần tôi cho nó bốn - năm ngàn đồng, cho hoài nên nó sẵn sàng cung cấp.
"Hai Trung nuôi nguồn tin giỏi thật, tình báo mà qua mặt tình báo, thám báo dễ như chơi" - Tư Cang thầm khen người đồng đội cấp dưới của mình.
Tám Hà là phó chủ nhiệm chính trị cánh Bắc của quân giải phóng. Sau đợt 1 tổng tiến công Mậu Thân 1968, sư đoàn của Tám Hà không vào được Sài Gòn. Những ngày kẹt ở phía Bắc, bị quân Mỹ dội bom và pháo kích quá rát, đơn vị này tổn thất nhiều. Thiếu đói, lại mất tinh thần, ngày 19-4-1968, Tám Hà ra hàng giặc. Tổ chức cách mạng lo ngại y khai ra nhiều bí mật nên liền đánh điện chỉ đạo chỉ huy trưởng cụm tình báo H63 Tư Cang, khi ấy đang ở Bến Cát, về ngay nội thành Sài Gòn nghe ngóng, đặc biệt phải lấy cho được bản khai của Tám Hà. Nhiệm vụ hết sức nặng nề!
Những kẻ ra đầu hàng địch trong chiến dịch Mậu Thân gây nhiều khó khăn cho chiến trường miền Nam. Ảnh" TƯ LIỆU
Điệp viên Phạm Xuân Ẩn (Hai Trung)
Báo cáo về đến Bộ Tham mưu miền ngày 26-4-1968 thì đúng một tuần sau, ngày 4-5-1968, tiếng súng tấn công đợt 2 Mậu Thân của quân ta rền vang khắp Sài Gòn, mặt trận chính là phía Chợ Lớn và kéo dài hàng tháng trời. Cú đánh bồi này khiến tướng Westmoreland mất chức, Lyndon Johnson thôi ra tái tranh cử tổng thống, đồng thời cử đại sứ William Sullivan ở Lào tìm cách bắt liên lạc với chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa để tiến tới thương lượng về việc rút quân Mỹ và chư hầu về nước.
Tiếng
vang của đợt Tổng tấn công và nổi dậy Mậu Thân buộc chính phủ Mỹ phải
tìm cách liên lạc với Việt Nam Dân chủ Cộng Hòa để đàm phán tìm cách
chấm dứt chiến tranh. Ảnh: TƯ LIỆU
Nể phục
Đại tá Tư Cang và nữ giao liên Tám Thảo sau ngày giải phóng. Ảnh: TƯ LIỆU
Tướng Phạm Xuân Ẩn (Hai Trung), điệp viên chiến lược của cụm tình báo H.63. Ảnh: TƯ LIỆU
Dù đã 92 tuổi nhưng đại tá Tư Cang vẫn còn minh mẫn để kể lại những chiến công năm xưa.
Tám Thảo bên bàn làm việc ngày 7-6-1966 tại Bộ tư lệnh Hải Quân VNCH. Ảnh: TƯ LIỆU
Đại tá Tư Cang cùng người vợ yêu quí của mình sau ngày giải phóng. Ảnh: TƯ LIỆU
Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Thành ủy TP HCM Nguyễn Thiện Nhân thăm đại tá Tư Cang vào chiều 28-4. Ảnh: ĐỖ VIỆT DŨNG
Tháng 4-2020, dù đã 92 tuổi nhưng đại tá Tư Cang vẫn khỏe mạnh, nhanh nhẹn để tiếp tục viết sách, làm thơ. Ảnh: QUANG LIÊM
Và ngày ấy đã đến, từ 45 năm trước…
THỰC HIỆN: DƯƠNG QUANG - QUANG LIÊM
Tình báo Mỹ đang thu thập những gì về người em gái quyền lực của ông Kim Jong Un?
Thứ Tư, ngày 29/04/2020 14:45 PM (GMT+7)
Trong khi vẫn còn nhiều đồn đoán về sức khỏe của ông Kim Jong Un, một cựu quan chức thuộc Cơ quan Tình báo Trung ương Mỹ (CIA) cho biết, cộng đồng tình báo Mỹ đang tăng cường thu thập thông tin về người em gái Kim Yo Jong của nhà lãnh đạo Triều Tiên.
Sự kiện:
Kim Jong Un, Tin tức Triều Tiên
Bà Kim Yo Jong – em gái ông Kim Jong Un, đang được dư luận quốc tế đặc biệt chú ý trong những ngày gần đây (ảnh: NY Post)
“CIA chịu trách nhiệm về việc thu thập các thông tin về gia đình nhà
ông Kim. Không chỉ về các hành động thực tế mà còn là đời tư của từng cá
nhân”, Bruce Klingner quan chức cấp cao đã làm việc hơn 20 năm tại CIA,
cho biết.Theo ông Klingner, việc phân tích các nhân vật lãnh đạo của CIA rất khác với phân tích tình hình chính trị của một quốc gia.
“Một số vấn đề cần thu thập thông tin để phân tích là sức khỏe, lịch sử dụng thuốc, bệnh án, tính cách, xu hướng suy nghĩ và hành động… CIA sẽ xem xét cả mức độ ảnh hưởng của Kim Yo Jong với những quan chức dưới quyền”, ông Klingner cho biết.
Ông Klingner nhận xét, so với Liên Xô cũ, Triều Tiên còn là một quốc gia kín tiếng hơn và việc thu thập tin tình báo là khá khó khăn.
“Sự xuất hiện của người em gái 32 tuổi của ông Kim Jong Un vào tháng 2.2018 tại Thế vận hội mùa đông ở Hàn Quốc đã cung cấp cho tình báo Mỹ một cái nhìn thoáng qua về vị thế của nhân vật này tại Triều Tiên”, ông Klingner nói thêm.
Bà Kim Yo Jong nhiều lần xuất hiện cùng ông Kim Jong Un trong những sự kiện quan trọng gần đây (ảnh: Reuters)
Hôm 28.4, giới chức Hàn Quốc cho biết, họ nắm rõ địa điểm mà ông Kim Jong Un đang ở.“Chính phủ đã biết về vị trí của ông Kim Jong Un”, Bộ trưởng Bộ Thống nhất của Hàn Quốc – ông Kim Yeon Chul, phát biểu và không giải thích gì thêm.
Theo Hàn Quốc, việc ông Kim bỏ lỡ lễ kỷ niệm sinh nhật lần thứ 108 của người ông nội – cố lãnh đạo Kim Nhật Thành, là do lo ngại về Covid-19 chứ không liên quan gì đến tình hình sức khỏe.
Trong bối cảnh dư luận quốc tế có nhiều đồn đoán về tình hình sức khỏe của ông Kim Jong Un, bà Kim Yo Jong ngày càng được chú ý và nổi lên như một nhân vật quyền lực nhưng cũng không kém phần bí ẩn tại Triều Tiên.
Bà Kim Yo Jong mới hơn 30 tuổi đã ở cạnh anh trai Kim Jong Un trong hội nghị thượng đỉnh với Tổng thống Mỹ Donald Trump. Bà cũng đại diện cho Triều Tiên tại Thế vận hội Mùa đông năm 2018, đồng thời là thành viên đầu tiên của gia đình họ Kim đến thăm chính thức thủ đô Seoul, Hàn Quốc.
Nguồn: http://danviet.vn/the-gioi/tinh-bao-my-dang-thu-thap-nhung-gi-ve-nguoi-em-gai-quyen-luc-cua-ong-...
Nhà lãnh đạo Triều Tiên Kim Jong Un vắng mặt trong sự kiện ngày 15.4 có thể là do lo ngại về tình hình dịch bệnh Covid-19,...
Theo Vương Nam – New York Post (Dân Việt)
Nhận xét
Đăng nhận xét