Thứ Năm, 17 tháng 10, 2019

CÂU CHUYỆN TÌNH BÁO 291

(ĐC sưu tầm trên NET)
 
Điệp Báo CHÍN HUỲNH – Những Điệp Vụ Tình Báo Khét Tiếng Nhất Lịch Sử Trước Và Sau 1975


Đơn vị tình báo tuyệt mật của Nga cùng chuỗi chiến dịch rúng động tại châu Âu bị "phanh phui"?

Lan Phương |



Đơn vị tình báo tuyệt mật của Nga cùng chuỗi chiến dịch rúng động tại châu Âu bị "phanh phui"?
(Ảnh minh họa: Getty Images)

Điện Kremlin đã bác bỏ báo cáo của tờ New York Times (Mỹ) đăng hôm 8/10, đề cập cơ quan tình báo quân sự Nga dính líu các vụ gây bất ổn tại châu Âu.

Điện Kremlin chỉ trích báo cáo rẻ tiền
Thư ký báo chí của tổng thống Nga, ông Dmitry Peskov, ngày 9/10 chỉ trích: "Những ấn phẩm như vậy được xếp vào hạng mục 'tiểu thuyết rẻ tiền', tiểu thuyết rẻ tiền bằng tiếng Anh."
Ông Peskov nhấn mạnh tổng thống Vladimir Putin nhiều lần khẳng định Moskva "muốn xây dựng quan hệ tốt với toàn thể châu Âu và quan hệ song phương với các nước châu Âu".
Trước đó, báo cáo của NYT đề cập sự tồn tại của một đơn vị bí mật trong Cơ quan Tình báo Quân đội Nga (GRU), với nhiệm vụ gây bất ổn tại châu Âu. Bài báo khẳng định bộ phận này hoạt động bí mật tới mức chính các quan chức GRU khác cũng không nắm được sự tồn tại của nó.
Báo cáo về "đơn vị tuyệt mật" của tình báo Nga
Theo NYT, đơn vị tuyệt mật dưới tên gọi Đơn vị 29155 thuộc GRU đã tổ chức các vụ lật đổ và ám sát tại châu Âu. Đơn vị này có trụ sở chính ở Moscow, dưới quyền chỉ huy của tướng Andrei Averyanov, với quân số bao gồm các cựu chiến binh Nga và chịu trách nhiệm cho các hoạt động gây bất ổn ở Moldova, đảo chính ở Montenegro hay các vụ ám sát ở Bulgaria và Anh.
Mặc dù các vụ việc liên quan có dấu vết của tình báo Nga, nhưng các cơ quan chức năng bản địa ban đầu chỉ coi chúng là các vụ tấn công đơn lẻ và không có mối liên hệ giữa chúng.
Báo cáo nêu, Đơn vị 29155 đã tiến hành các hoạt động của mình trong ít nhất 10 năm qua, nhưng các quan chức phương Tây chỉ vừa mới phát hiện ra nó. Các quan chức tình báo của bốn nước phương Tây nói rằng hiện chưa rõ đơn vị này được điều động như thế nào và cảnh báo sẽ không thể biết được các chiến dịch của nó sẽ được triển khai ở đâu và vào thời điểm nào.
Mục đích của Đơn vị 29155, vốn chưa từng được ghi nhận trước đây, được NYT nhận xét là "chủ động đối đầu với phương Tây" theo chiến thuật "chiến tranh hỗn hợp" - kết hợp giữa tuyên tuyền, tấn công mạng và phát tán thông tin giả - cùng với đối đầu quân sự trên thực địa.
Peter Zwack, cựu sỹ quan tình báo từng làm tùy viên quân sự tại đại sứ quán Mỹ ở Moscow, nói rằng mình không biết về sự tồn tại của đơn vị kể trên.
Đơn vị 29155 được cho là đang đóng tại trụ sở của Trung tâm Huấn luyện Chuyên gia Đặc biệt ở phía Đông Moscow và nằm trong biên chế của lực lượng tình báo Bộ Tổng tham mưu của Nga, thường được biết đến dưới cái tên GRU.
Mặc dù phần lớn các chiến dịch của GRU hiện vẫn nằm trong vòng bí mật, các cơ quan tình báo phương Tây bắt đầu nhận ra bức tranh toàn cảnh hơn về cách tổ chức các chiến dịch này.
NYT cho hay, vài tháng trước cuộc bầu cử tổng thống năm 2016, các quan chức Mỹ cho biết hai đơn vị tác chiến mạng của GRU với mã hiệu 26165 và 74455 đã tìm cách đột nhập vào các máy chủ thuộc Ủy ban Quốc gia của đảng Dân chủ (DNC) và các máy chủ phục vụ cho chiến dịch tranh cử của bà Hillary Clinton, sau đó tung ra những trao đổi "đáng xấu hổ" trong nội bộ đảng này.
Năm ngoái, Robert S. Mueller III, công tố viên đặc biệt giám sát cuộc điều tra cáo buộc Nga can thiệp vào cuộc bầu cử 2016 ở Mỹ, đã buộc tội hàng chục quan chức thuộc các đơn vị tác chiến mạng của Nga nói trên. Các đội tác chiến mạng chủ yếu hoạt động tại Moscow, cách xa các mục tiêu của mình hàng ngàn dặm.
Đơn vị tình báo tuyệt mật của Nga cùng chuỗi chiến dịch rúng động tại châu Âu bị phanh phui? - Ảnh 2.
Thủ tướng Montenegro Milo Djukanovic kiêm lãnh đạo Đảng Dân chủ của những người xã hội (DPS) ăn mừng sau cuộc bầu cử quốc hội nước này, ngày 17/10/2016 (Ảnh: AP)
Những cựu binh dày dạn kinh nghiệm của Nga?
Ngược lại với các đơn vị tác chiến mạng, NYT nêu, các quan chức trong Đơn vị 29155 thường di chuyển tới và trong nội bộ các quốc gia châu Âu. Một số thành viên của đơn vị là những cựu chiến binh "dày dạn kinh nghiệm" qua những cuộc chiến đẫm máu nhất mà Nga từng tham dự, bao gồm Afghanistan, Chechnya và Ukraine.
Theo đánh giá của các cơ quan tình báo phương Tây, hoạt động của đơn vị này được bảo mật đến mức ngay cả các đặc vụ GRU cũng hầu như không biết về nó.
Thành viên của đơn vị luôn có quan hệ gắn bó với nhau. Trong một bức ảnh năm 2017, chỉ huy đơn vị - thiếu tướng Andrei V. Averyanov - chụp cùng cùng với một trong hai sỹ quan GRU bị Anh buộc tội đầu độc cựu điệp viên Nga Sergei Skripal.
Các cơ quan tình báo phương Tây lần đầu tiên nhận ra dấu vết của Đơn vị 29155 sau cuộc đảo chính bất thành ở Montenegro năm 2016, trong đó hai sỹ quan thuộc đơn vị bị nghi là âm mưu ám sát thủ tướng và chiếm tòa nhà quốc hội nước này.
Ngày 20/2/2017, ông Dmitry Peskov, gọi cáo buộc của phía Montenegro rằng Moskva đứng đằng sau âm mưu đảo chính tại nước này hồi tháng 10/2016 là vô lý và vô trách nhiệm.
"Nga thậm chí chưa từng bàn đến chuyện can thiệp vào công việc nội bộ của Montenegro. Nga không và sẽ không can thiệp vào nội bộ của bất kỳ nước nào, đặc biệt là Montenegro - quốc gia mà chúng tôi có quan hệ rất tốt," ông Peskov nói.
Nhưng các quan chức châu Âu chỉ thực sự nhận ra các chiến dịch đặc biệt nhằm gây bất ổn của đơn vị này từ sau vụ đầu độc tháng 3/2018 nhằm vào Skripal.
Vụ đầu độc đã làm leo thang khủng hoảng ngoại giao khi hơn 20 quốc gia, trong đó có Mỹ, đã tiến hành trục xuất 150 nhà ngoại giao Nga để thể hiện sự đoàn kết với Anh.
Chính quyền Anh tiết lộ hai nghi phạm đến Anh bằng tên giả nhưng sau đó được xác định là đại tá Chepiga và người kia là Alexander Mishkin. Sáu tháng sau vụ đầu độc, các công tố viên Anh buộc tội cả hai người vì đã vận chuyển chất độc thần kinh đến Anh và bôi chất độc lên cửa trước nhà Skripal ở Salisbury.
Nhưng các quan chức châu Âu cho biết chiến dịch này còn phức tạp hơn nhiều.
Phương Tây nghi ngờ "chuỗi chiến dịch" gây bất ổn của Moskva
Báo cáo của NYT nêu, 1 năm trước vụ đầu độc Skripal, ba đặc vụ trong Đơn vị 29155 đã tới Anh, nhiều khả năng để thử nghiệm phương án tiến hành vụ việc. Một người là Alexander Mishkin, người thứ hai sử dụng biệt danh Sergei Pavlov, và người thứ ba, chịu trách nhiệm giám sát chiến dịch, sử dụng tên giả Sergei Fedotov.
Không lâu sau đó, các quan chức EU xác định được hai người này, Sergei Pavlov và Sergei Fedotov, là thành viên của nhóm đã tiến hành đầu độc nhà buôn vũ khí người Bulgaria Emilian Gebrev năm 2015.
Ngày 12/10/2018, đại sứ Nga tại London Alexander Yakovenko bác bỏ cáo buộc rằng các mật vụ từ GRU đứng sau vụ cố ý sát hại Skripal.
Vị đại sứ này cũng phản bác cáo buộc từ Anh, Mỹ, và Hà Lan, rằng GRU đã tấn công các máy tính của nhiều tổ chức trên khắp thế giới để làm suy yếu nền dân chủ phương Tây.
Nhóm này đã tiến hành ám sát ông Gebrev hai lần, một lần ở thủ đô Sofia, Bulgaria và một lần nữa ở nhà ông này trên bờ biển Đen, cách lần thứ nhất một tháng.
Phát biểu với các phóng viên tại Hội nghị An ninh Munich tháng 2/2019, Alex Younger, Giám đốc cơ quan tình báo Anh MI6 nhắc tới "mối đe dọa ngày càng lớn từ phía Nga" và chỉ rõ đây là một loạt các chiến dịch hành động được lên kế hoạch chi tiết với cùng một đội ngũ nhân viên tham gia, đặc biệt là trong vụ đầu độc Skripal và vụ đảo chính ở Montenegro.
Ông nói thêm rằng MI6 đánh giá luôn có một "mối đe dọa thường trực" từ phía GRU nói riêng và các cơ quan tình báo Nga nói chung, và các mối đe dọa này "gần như không có giới hạn".
Dù thông tin về Đơn vị 29155 rất hạn chế, nhưng vẫn có một vài bản tin xuất hiện trên các phương tiện truyền thông Nga hé lộ phần nào liên hệ giữa đơn vị này với chiến lược của Kremlin.
Đơn vị tình báo tuyệt mật của Nga cùng chuỗi chiến dịch rúng động tại châu Âu bị phanh phui? - Ảnh 5.
Cảnh sát Anh đeo mặt nạ làm việc gần hiện trường vụ đầu độc cựu điệp viên hai mang Nga Sergei Skripal, tháng 3/2018 (Ảnh: Jack Taylor/Getty Images)
Mặc dù là một lực lượng tinh nhuệ, nhưng đơn vị này chỉ được cấp một ngân sách khá hạn hẹp. Theo truyền thông Nga, tướng Averyanov sống trong trong một tòa nhà khiêm tốn được xây từ thời Liên Xô cũ, cách không xa trụ sở chính của đơn vị và sử dụng một chiếc sedan Nga đời 1996.
Các đặc vụ thường sống trong những chỗ trọ bình dân để tiết kiệm chi phí khi đang trên đường làm nhiệm vụ. Các nhà điều tra Anh tiết lộ các nghi phạm trong vụ đầu độc Skripal đã ở trong một khách sạn giá rẻ ở Bow, khu ngoại ô nghèo phía Đông London.
Nhưng các quan chức an ninh châu Âu cũng cảm thấy ngạc nhiên vì sự thiếu hiệu quả khá rõ ràng trong các chiến dịch của đơn vị này. Skripal đã sống sót qua vụ ám sát, cũng giống như nhà buôn vũ khí Bulgaria Gebrev. Nỗ lực tiến hành đảo chính ở Montenegro thu hút rất nhiều sự chú ý, nhưng cuối cùng cũng thất bại. Một năm sau đó, quốc gia này gia nhập NATO.
Tuy nhiên, các quan chức an ninh cũng lưu ý có thể những chiến dịch thành công của đơn vị này vẫn chưa được hé lộ.
Khó có thể biết rắc rối sau các vụ việc nói trên có làm điện Kremin phải bận tâm hay không. Theo lời Eerik-Niiles Kross, cựu giám đốc cơ quan tình báo Estonia thì những hoạt động tình báo kiểu này đã trở thành một phần trong chiến lược chiến tranh tâm lý, không phải vì Nga trở nên hung hăng hơn, mà chỉ để mọi người không thể không nhắc đến họ, đó cũng là một phần trong trò chơi tình báo.
theo Trí Thức Trẻ

Cựu lãnh đạo CIA: 'Ông Putin là món quà lớn nhất cho NATO'

Nguyệt Ánh |

Cựu lãnh đạo CIA: 'Ông Putin là món quà lớn nhất cho NATO'
Tổng thống Nga Vladimir Putin theo dõi cuộc diễu hành Ngày Chiến thắng Quảng trường Đỏ, vào ngày 9 tháng 5 năm 2019 tại Moscow, Nga. Ảnh: Getty Image

Tổng thống Nga Vladimir Putin đã đem đến cho NATO một lý do để "sống lại lần nữa”, theo cựu Giám đốc CIA David Petraeus.

Theo đài CNBC, phát biểu tại Diễn đàn Ambrosetti ở Ý hôm 6-9, tướng Petraeus nói rằng NATO bây giờ có năng lực hơn so với vài năm trước.
Ông giải thích rằng xích mích gần đây giữa các quốc gia thành viên thực sự đã thúc đẩy sự hợp tác và dẫn đến tăng chi tiêu cho quốc phòng, nhưng ông cũng nói rằng có hai yếu tố quan trọng khác cần chú ý.
“Ông Vladimir Putin là món quà lớn nhất đối với NATO kể từ khi kết thúc Chiến tranh lạnh và những hành động quyết đoán của ông ấy đã khiến NATO có lý do để sống lại theo một cách rất đáng chú ý” - ông nói với nhà báo Steve Sedgwick của CNBC.
“Và dù nền kinh tế của EU hiện tại rất yếu ớt nhưng các nước châu Âu đã thoát khỏi cuộc khủng hoảng đồng euro từ lâu, vì vậy họ cũng có thể đóng góp tiền của cho NATO”.
Trong những năm gần đây, bên cạnh việc xây dựng hệ thống Aegis Ashore ở Romania và Ba Lan, các cuộc tập trận quân sự của NATO do Mỹ dẫn đầu ở Ba Lan và các nước vùng Baltic đã khiến Nga nổi giận.
Cựu lãnh đạo CIA: Ông Putin là món quà lớn nhất cho NATO - Ảnh 1.
Lực lượng Mỹ đóng tại Ba Lan. Ảnh: DPA
Mỹ đã rút khỏi Hiệp ước Lực lượng hạt nhân tầm trung ( INF ) năm 1987 với Nga vào tháng 8. Cả hai bên đều cáo buộc bên kia vi phạm thỏa thuận trước khi hiệp ước này sụp đổ.
Hiệp ước đã thực sự bị chôn vùi khi Mỹ thử tên lửa hành trình vào tháng 8. Hành động này bị cấm theo thỏa thuận, Nga mô tả đây là một thử nghiệm “đáng thất vọng” và khiêu khích.
Hôm 5-9, ông Putin nói rằng Nga sẽ sản xuất những tên lửa mới - vốn sẽ bị cấm nếu hiệp ước còn tồn tại. Nhưng ông cũng trấn an rằng Moscow sẽ không triển khai chúng trừ khi Washington có động thái khiêu khích trước.
Ông Petraeus, tướng lục quân bốn sao đã nghỉ hưu, từng giữ chức tư lệnh Bộ Tư lệnh Trung ương Mỹ và chỉ huy lực lượng liên minh ở Afghanistan, nói rằng Trung Quốc mới thực sự là mối quan tâm lớn nhất của Mỹ, mặc dù Nga đã "vô tình" khiến NATO hồi sinh.
“Tôi nghĩ thay đổi lớn nhất trên thế giới trong thế kỷ này là sự trỗi dậy liên tục của Trung Quốc” - ông nói với CNBC.
theo Pháp luật TP.HCM

Tình báo Anh bị tố che đậy cái chết của cựu tổng thư ký Liên Hợp Quốc

Cơ quan tình báo Anh MI6 đang đứng trước áp lực phải công bố những hồ sơ mà họ nắm giữ về vụ tai nạn máy bay bí ẩn năm 1961, dẫn đến cái chết của Tổng thư ký LHQ Dag Hammarskjold.
Theo Guardian, Tổng thư ký Liên Hợp Quốc khi đó, ông Hammarskjold cùng 13 người khác thiệt mạng khi chiếc máy bay chở họ gặp nạn gần thành phố Ndola, thuộc về đất nước khi đó được gọi là North Rhodesia và bây giờ là Zambia. Đã có những giả thiết cho rằng chiếc máy bay bị bắn hạ một cách có chủ ý.
Một bộ phim tài liệu ra đời năm nay, có tên Cold Case Hammarskjold, tiếp tục xoáy sâu vào chủ đề này và đã giành giải thưởng tại Liên hoan phim Quốc tế Sundance 2019.
Giờ đây, một báo cáo từ Mohamed Chande Othman, cựu bộ trưởng Tư pháp Tanzania, người được Liên Hợp Quốc chỉ định xem xét mọi thông tin mới liên quan đến vụ tai nạn năm 1961, cho thấy cơ quan tình báo Anh MI6 có liên quan mật thiết đến vụ việc.
MI6 điều hành một mạng lưới tình báo dày đặc trên khắp châu Phi trong thập niên 1960 và đã được yêu cầu chia sẻ bất cứ thông tin nào về vụ tai nạn.
Tinh bao Anh bi to che day cai chet cua cuu tong thu ky Lien Hop Quoc hinh anh 1
Hiện trường vụ tai nạn chiếc máy bay chở theo ông Dag Hammerskjold. Ảnh: AP.
"Anh và Mỹ gần như chắc chắn nắm giữ thông tin quan trọng không được tiết lộ", ông Othman tuyên bố, nói thêm rằng Anh phải mất tới 15 tháng để trả lời yêu cầu cung cấp thông tin.
Ông Othman nói thêm: "Mặc dù Vương quốc Anh được xác định là rất có khả năng nắm giữ thông tin liên quan và mặc dù tô đã chỉ ra những khu vực cụ thể nơi có thể tìm thấy thông tin đó, nhưng không có tài liệu mới hoặc thông tin nào khác được nhận và không có phản hồi nào với các truy vấn chi tiết mà tôi nhắc tới".
Năm ngoái, Liên Hợp Quốc đã yêu cầu 14 quốc gia - trong đó có Anh, Nam Phi, Mỹ và Nga - mỗi nước chỉ định một quan chức độc lập để đánh giá các tài liệu lưu trữ tình báo và an ninh quốc phòng của họ.
Chính phủ Anh hoàn thành yêu cầu này trong vòng 1 tháng và điều đó khiến ông Othman nghi vấn. "Tôi không nghĩ 1 tháng là đủ để đánh giá một cách toàn diện vấn đề này và bao quát tất cả những câu hỏi được yêu cầu".
Báo cáo của ông Othman thúc giục Anh và các nước khác có thông tin cần tham gia nhiều hơn vào cuộc điều tra của Liên Hợp Quốc.
Trong ngày định mệnh 17/9/1961, Tổng thư ký Hammarskjold đang trên đường bay tới gặp thủ lĩnh tỉnh Katanga Moise Tshombe, cố gắng ngăn tỉnh này không tách khỏi Congo. Congo, nước có trữ lượng uranium lớn nhất thế giới, khi đó đang nhận nhiều sự trợ giúp và hàng hóa từ Liên Xô.
Ông Hammarskjold và các trợ lý nhận ra sẽ không thể có được một thỏa thuận hòa bình do sự xung đột lợi ích của các nước phương Tây và lính đánh thuê ở Katanga đang ngăn cản điều này, ông quyết định đưa binh sĩ Liên Hợp Quốc vào đây trong chiến dịch Morthor.

‘Siêu điệp viên’ Liên Xô khiến tình báo Mỹ ngả mũ thán phục

“Điệp viên bậc thầy của KGB tại Mỹ” là đánh giá của cựu Giám đốc Cục Tình báo Trung ương Mỹ Allen Dulles về Đại tá William Fisher, thường được biết đến dưới tên Rudolf Ivanovich Abel.

Chiến dịch lẫy lừng Berezino
Sinh ra tại Anh trong một gia đình có bố là người gốc Đức, mẹ người Nga, năm 1920, Fisher chuyển về Nga sinh sống. Năm 1924, anh nhập ngũ và đến năm 1927 được biên chế về Cục Chính trị quốc gia – cơ quan tiền thân của Uỷ ban An ninh quốc gia (KGB). Từ năm 1931, với mật danh Frank, Fisher đến nhiều nước châu Âu tổ chức, xây dựng mạng lưới tình báo ngoài nước của Liên Xô.
Trong Chiến tranh Vệ quốc, Fisher được giao phụ trách một đơn vị tình báo vô tuyến điện và đóng vai trò chủ chốt trong chiến dịch tình báo Berezino, một trong những chiến dịch tình báo hay nhất trong lịch sử chiến tranh.
Dưới sự chỉ huy của Fisher, điệp viên hai mang Max đánh điện báo cáo với cơ quan tình báo Đức quốc xã rằng một đơn vị Đức do Trung tá Heinrich Serhorn chỉ huy bị "mắc kẹt" trong khu vực hậu phương của Hồng quân, mặc dù bị bao vây tứ phía nhưng vẫn tiếp tục chiến đấu chống lại các đơn vị quân đội Xô-viết. 
‘Siêu điệp viên’ Liên Xô khiến tình báo Mỹ ngả mũ thán phục
Đại tá Fisher (bên phải) lúc bị FBI bắt giữ. Ảnh tư liệu
Trên thực tế, đội quân này không còn tồn tại. Trước đó, nó đã bị đánh tan và hầu hết bị bắt làm tù binh, bản thân Serhorn bị chiêu mộ và cùng tham gia trò chơi điện đài dưới sự chỉ đạo của Fisher.
Bị mắc mưu, phía Đức liên tục gửi các chuyên gia phá hoại, trang thiết bị và kể cả các điệp viên đến cho “đội quân ma”. Tổng cộng có 67 chuyến bay tiếp tế, 13 điện đài xách tay và khoảng 10 triệu rouble tiền mặt được gửi cho Serhorn và tất cả đều lọt vào tay phản gián Liên Xô.
Một số máy bay do Đức gửi tới tiếp tế còn được phép hạ cánh để chuyển hàng, sau đó cất cánh quay về để tiếp tục kéo dài trò chơi. Thậm chí, Hitler còn định gửi viên tùy tướng thân tín Otto Scorzeny, người chỉ huy nhóm hành động phá hoại đã từng cứu trùm phát xít Mussolini, đến tiếp viện cho “đội quân” của Serhorn.
Cho đến tận ngày cuối cùng của chiến tranh, Bộ Tham mưu Đức vẫn tin có "đội quân" trong hậu phương của Hồng quân. Có thể coi đây là một trong những chiến dịch tình báo thành công bậc nhất bằng sóng vô tuyến điện mà tình báo Liên Xô đã thực hiện để lừa được phản gián Đức quốc xã.
Chính trong thời gian này, Fisher kết thân với một người bạn đồng nghiệp có tên là Rudolf Abel, sau này hy sinh trong khi làm nhiệm vụ. Đó chính là cái tên được Fisher đã dùng để khai với Cục Điều tra Liên bang Mỹ (FBI) khi bị bắt ở Mỹ, qua đó gián tiếp thông báo cho Moscow biết mình đã bị bắt.
Mạng lưới tình báo siêu việt
Sau vụ đào tẩu (tháng 9/1945) của Igor Gouzenko - nhân viên mật mã của GRU tại Canada, mạng lưới điệp viên của Liên Xô ở Bắc Mỹ bị đánh phá ác liệt. Hàng loạt điệp viên bị lộ. Việc nhanh chóng khôi phục hoạt động của mạng lưới điệp viên ở đây là cực kỳ cấp thiết, và người được giao nhiệm vụ này là William Fisher.
Ngày 16/11/1948, Fisher đặt chân lên đất Mỹ dưới tên Andrew Kayotis, một người Mỹ có thật đã chết tại Nga. Tại đây, dưới bí danh Mark, ông đã xây dựng được mạng lưới bờ Đông chủ yếu hoạt động ở Washington và New York; mạng lưới bờ Tây gồm các điệp viên ở California, Brasil, Mehico và Argentina.
Như vậy, phạm vi hoạt động của hai mạng lưới tình báo do Fisher xây dựng và chỉ huy rất rộng cả về địa bàn và nội dung thu thập tin tình báo, từ thu thập các bí mật quân sự của Mỹ đến theo dõi các hoạt động của Liên Hợp quốc.
Tuy nhiên, hoạt động chính của Fisher tập trung vào chương trình hạt nhân của Mỹ. Lúc bấy giờ, Mỹ là quốc gia duy nhất trên thế giới có bom nguyên tử và đã từng sử dụng bom nguyên tử. Sự độc quyền đó trở thành mối đe doạ đối với hoà bình thế giới, vì thế hiển nhiên là Liên Xô rất quan tâm đến điều này.
Fisher đã tiếp cận với một số nhà khoa học hàng đầu của Mỹ, thuyết phục họ hợp tác với Liên Xô nhằm loại trừ sự độc quyền của Mỹ đối với thứ vũ khí nguy hiểm này. Nhờ những thông tin mà nhóm của Fisher thu thập được mà Liên Xô đã rút ngắn đáng kể thời gian để chế tạo thành công bom nguyên tử.
Ông cùng các điệp viên của mình cũng nắm được quá trình Mỹ chuẩn bị cho Thế chiến 3, về kế hoạch của Mỹ ném 300 quả bom nguyên tử xuống lãnh thổ Liên Xô, trong đó Moscow và Leningrad mỗi thành phố sẽ bị ném 8 quả.
Đêm 13/6/1957, từ một sơ suất trong khâu liên lạc và do sự phản bội của điệp viên Haihanen, nhà tình báo Fisher bị FBI bắt. Fisher khai tên là Rudolf Ivanovich Abel. Khi báo chí đăng tải về việc bắt giữ Abel, Moscow hiểu ngay người đó là Đại tá KGB William Fisher.
Ngày 25/10/1957, ông bị tuyên phạt 45 năm tù. Ngày 10/2/1962, trên cây cầu Glienicker tại biên giới Đông và Tây Berlin, Abel được tự do để phía Mỹ nhận lại viên phi công gián điệp Francis Powers. Ông tiếp tục công tác tại Tổng hành dinh KGB cho đến khi mất vào ngày 15/11/1971.
Đại tá William Fisher được Liên Xô tặng 3 huân chương Sao Đỏ, huân chương Lênin, huân chương Chiến tranh Vệ quốc hạng nhất cùng nhiều huân, huy chương khác. Những chiến công của ông đã trở thành cảm hứng để điện ảnh Xô-viết xây dựng nên bộ phim tình báo nổi tiếng “Thanh kiếm và lá chắn”.
Nguyên Phong

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét