Thứ Hai, 28 tháng 10, 2019

ĐỊNH HƯỚNG XHCN? 11

ĐỊNH HƯỚNG XHCN

-Sản xuất hàng hóa đã là hướng phát triển tất yếu của xã hội loài người.
-Đã là hàng hóa thì phải có thị trường tiêu thụ.
-Do vậy mà có kinh tế hàng hóa - thị trường.
-Sự phát triển nền sản xuất hàng hóa sẽ thúc đẩy thị trường mở rộng và phát triển.
-Quá trình phát triển đến hoàn thiện nền kinh tế thị trường làm nảy sinh ra chủ nghĩa tư bản.
-Vì nền kinh tế thị trường và chủ nghĩa tư bản là những hiện tượng tự nhiên nảy sinh do nhu cầu đòi hỏi của phát triển xã hội, nên mọi hình thái kinh tế - xã hội ra đời sau chúng (nếu có, nhờ cách mạng, nhờ đấu tranh) muốn tồn tại lâu dài thì không được duy ý chí loại bỏ chúng, phủ định sạch trơn chúng, mà phải kế thừa chúng.
-Mục đích cơ bản và trực tiếp của nến kinh tế thị trường tư bản chủ nghĩa là thu hoạch được nhiều tư bản một cách tư nhân, rồi sau đó mới đến xây dựng xã hội giàu mạnh. Nghĩa là xây dựng xã hội giàu mạnh là mục đích thứ hai, gián tiếp của kinh tế thị trường tư bản chủ nghĩa.
-Khi mới ra đời, trong thời kỳ đầu hoạt động còn mù quáng, chưa quan tâm tới điều tiết, do đòi hỏi gay gắt tư bản để tồn tại và phát triển, và một phần cũng do thoát thai từ xã hội phong kiến thối nát, tầng lớp tư bản, trong khi thực hiện nhiệm vụ thiên sứ của mình, đã gây ra nhiều điều tác tệ cho cuộc sống nhân quần. Chính vì vậy mà nó khuấy đảo phong trào đấu tranh chống áp bức bóc lột của đại chúng cần lao - là bộ phận hợp thành cuộc đấu tranh vĩ đại đòi quyền sống cơ bản, bảo vệ sự sống còn của tầng lớp bị trị đối với tầng lớp thống trị xã hội.
-Triết học duy vật Mác ra đời giữa lòng cuộc đấu tranh sôi sục ấy, trực tiếp quan sát nó và đề xướng  học thuyết về chủ nghĩa cộng sản, tưởng tượng ra một xã hội được cho là tương phản với xã hội tư bản, một xã hội công bằng, bác ái, không có áp bức bất công, người bóc lột người, mà xã hội tiền thân của xã hội ấy được gọi là xã hội XHCN, lấy kinh tế kế hoạch, phi thị trường làm nền kinh tế chủ đạo. Và muốn thế trước tiên phải thực hiện thành công cuộc cách mạnh vô sản, nhằm triệt tiêu tầng lớp tư sản, đạp đổ nhà nước tư sản (!?).
-Cách mạng vô sản thành công đầu tiên trên thế giới là cách mạng Tháng Mười Nga do Lênin vạch đường chỉ hướng và lãnh đạo.
-Tiếp theo nước Nga là hàng loạt nước Đông Âu, vài nước Châu Á và Cu - ba cũng theo học thuyết cộng sản, bắt tay xây dựng xã hội XHCN. Sau hơn nửa thế kỷ xây dựng CNXH, tuy cũng đạt được vài thành tựu nhưng nói chung, không xóa được bóc lột, mức sống của đại chúng cần lao không lấy gì làm khá hơn, nếu không muốn nói là tệ hơn, mất công bằng hơn đại chúng cần lao ở các nước tư bản.  Không những không có nước nào xây dựng CNXH thành công mà hầu hết các nước đó chế độ còn rệu rã, xã hội quay về với lối làm ăn kinh tế thị trường tư bản chủ nghĩa.
-Nguyên nhân chủ yếu vì triết học Mác còn phạm không ít sai lầm trong nhận thức lý luận nên học thuyết về chủ nghĩa cộng sản cũng không thoát khỏi sai lạc, kéo theo nhiều nghịch lý, trái khoáy, ách tắc dẫn đến thất bại trong xây dựng CNXH.
-Nhưng tại sao có một thời, đại chúng cần lao lại tin yêu chủ nghĩa cộng sản đến thế?  Đó là do chủ nghĩa cộng sản, cũng như đạo Phật, thấm đẫm lòng nhân ái đối với tầng lớp cần lao, chân thành vạch ra con đường "diệt khổ", đi đến tương lai hạnh phúc sán lạn. Chỉ khác là nếu đạo Phật rao giảng phải tu hành đơn lẻ đầy yếm thế, cải lương, thụ động, thì chủ nghĩa cộng sản lại tuyên truyền phải hợp sức đấu tranh bằng cả bầu nhiệt huyết một cách sắt máu! Do nhận thức của thời đại mà cả hai đều có đúng có sai, đều đã ngộ nhận chân lý. Tuy nhiên, để nhận ra được sự ngộ nhận ấy, không phải dễ, và phải trả giá!
-Nước ta cũng lâm vào tình trạng ấy, tức là đã đặt niềm tin kiên định đến mức bảo thủ nặng nề sự ngộ nhận chân lý ấy. Nhưng rồi sau một thời gian trung thành với những nguyên tắc xây dựng CNXH, bị chính những nguyên tắc ấy tàn phá ghê gớm, đưa xã hội cộng sản đến bờ vực của đói nghèo, kiệt quệ, đã bắt buộc phải đổi mới nếu không muốn tiêu vong, nói thẳng ra là trở về với nền kinh tế hàng hóa - thị trường để mưu cầu tồn tại, "Đổi mới là sống, không đổi mới là chết" (Nguyễn Văn Linh).
-Nhưng không lẽ tốn biết bao xương máu làm cuộc cách mạng vô sản nhằm loại trừ chủ nghĩa tư bản để cuối cùng vẫn quay lại với nền kinh tế hàng hóa - thị trường tư bản chủ nghĩa, vẫn "dung túng" tầng lớp tư sản, lực lượng bị coi là kẻ thù số một, "kẻ thù giai cấp" của đại chúng cần lao, của tầng lớp vô sản?
-Thế là các nhà lý luận macxít, các nhà lãnh đạo thủ cựu, trung thành với lý tưởng mà cả đời họ theo đuổi, đã tìm mọi cách, đủ mọi lý lẽ để biện minh cho đổi mới, coi đổi mới là hướng đi dũng cảm, đầy trí tuệ để tiến lên CNXH. Trong quá trình đó, vì đổi mới thực chất là cự tuyệt với nền kinh tế kế hoạch để đến với nền kinh tế thị trường tư bản chủ nghĩa trên thực tế, nhưng trong tư duy lý luận vẫn không thể chịu đựng nổi sự "quay về" ấy, vẫn khăng khăng không thừa nhận nền kinh tế ấy, nên khái niệm "lỏng lẻo" "kinh tế thị trường theo định hướng XHCN" ra đời. Đến nay mấy ai hiểu được cặn kẽ khái niệm này?
-Thực ra để hiểu khái niệm "kinh tế thị trường theo định hướng XHCN" không khó. Ăn thua là phải thay đổi tư duy một chút.
-Thực chất cuộc cách mạng vô sản ở nước ta do đảng cộng sản Việt Nam lãnh đạo là cuộc cách mạng "hai trong một", nghĩa là bao gồm hai cuộc đấu tranh, cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc và cuộc cách mạng vô sản, với mục đích duy nhất là chống xâm lược, giải phóng thống nhất đất nước, xây dựng một nước Việt Nam hùng mạnh, "đàng hoàng hơn, to đẹp hơn" để dân tộc Việt được ấm no, hạnh phúc.
-Nước ta đã hoàn thành cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc một cách hiển hách, vẻ vang!
-Còn cuộc cách mạng thứ hai, tức cuộc cách mạng lật đổ chế độ thực dân - phong kiến, xóa bỏ bóc lột, xây dựng một Việt Nam dân giàu nước mạnh, phi tư bản, do một số vấn đề còn ách tắc, chưa thông suốt về mặt lý luận như đã nói nên còn lắm nhiêu khê, chỉ mới hoàn thành một phần.
-Xây dựng một xã hội theo nguyên tắc của chủ nghĩa cộng sản phi tư bản, nhưng lại phải chấp nhận nền kinh tế hàng hoá - thị trường, và ngay cả khi dùng thuật ngữ " kinh tế thị trường theo định hướng XHCN" cũng là điều rất khó dãi bày của các nhà cuồng tín chủ nghĩa Mác.
-Nhiều người không biết rằng, sự xuất hiện nền kinh tế thị trường và chủ nghĩa tư bản, cùng các cuộc đấu tranh trong nội bộ loài người đều là hiện tượng tự nhiên nảy sinh trên bước đường phát triển xã hội của xã hội loài người, dù có thể đúng hay sai, hợp lý hay không hợp lý, đều có mục đích tối hậu là vì sự sống còn của con người, vì sự sống sung túc hơn, thỏa mãn hơn của bộ phận người này hay bộ phận người khác. Như vậy, dù cũng có thế nọ thế kia, lúc này lúc khác, dù gián tiếp hay trực tiếp, nói ra hay không nói ra, thì mục đích chung nhất, cuối cùng của hoạt động loài người là đảm bảo sự sống còn, xây dựng một "xã hội công bằng, dân chủ, văn minh", tạo dựng một quốc gia "dân giàu, nước mạnh". Vậy thì thực hiện chủ nghĩa cộng sản cũng vì mục đích ấy thôi và kéo theo, xây dựng "nền kinh tế thị trường theo định hướng XHCN" cũng phải có mục đích ấy.
-Cuối cùng, để cuộc cách mạng vô sản vẫn còn cần thiết và còn ý nghĩa thì xã hội nước ta phải được xây dựng khác với xã hội tư bản! Cho dù đành phải khước từ nền kinh tế kế hoạch thuần túy do nhà nước độc quyền chỉ đạo  XHCN, quay lại với nền kinh tế hàng hóa - thị trường đa thành phần thì phải xác nhận rằng đó vẫn không phải chủ nghĩa tư bản mà là "nền kinh tế hàng hóa - thị trường cộng sản chủ nghĩa", tức là "nền kinh tế hàng hóa - thị trường theo định hướng XHCN".
-Đẻ ra khái niệm rồi sau đó mới tìm hiểu khái niệm và điều chỉnh dần trong thực tiễn là chuyện ngược đời. Chính vì ngược đời như vậy cho nên trong thực tế mới xảy ra nhiều chuyện ngược ngạo như xâm hại đất đai của dân tình, tham quan lại nhũng tràn lan đến bất thường, BOT mọc chi chít, xâm hại tài nguyên vô tội vạ...
-Đơn giản, mục đích chính xác của cách mạng vô sản Việt Nam phải trùng với mục đích chung của loài người, là xây dựng một nhà nước thực sự của dân, do dân và vì dân, nghĩa là xây dựng một xã hội độc lập, tự chủ, tất cả thực sự vì dân. Kéo theo, xây dựng hoàn chỉnh "nền kinh tế thị trường theo định hướng XHCN" có mục đích chính xác là: xây dựng một tổ quốc "dân giàu, nước mạnh", một xã hội "công bằng, bác ái, dân chủ, văn minh".
-Xác định chính xác mục đích như thế sẽ rất dễ hiểu khái niệm "nền kinh tế thị trường theo định hướng XHCN" và có thể bỏ thuật ngữ "XHCN" nghe mông lung xa vời đi, thay bằng thuật ngữ "vì dân", nghe "sát sườn" hơn.
-Qua đó cũng phân biệt được dễ dàng CNTB và CNXH (CNCS). Kinh tế của CNTB là trực tiếp cho làm giàu tư nhân rồi mới gián tiếp đến xã hội. Còn kinh tế của CNXH là trực tiếp cho giàu mạnh xã hội, từ đó mà gián tiếp đến tư nhân. Do đó, mục tiêu trước hết và trên hết tạo dựng các công trình công cộng là phục vụ xóa đói giảm nghèo, cải thiện chất lượng cuộc sống cho toàn dân chứ không ưu tiên cho tầng lớp có của.
-Giãn cách giàu - nghèo càng xa, càng khuếch trương tính không tốt của tư bản chủ nghĩa! 
-Vì "nền kinh tế hàng hóa - thị trường theo định hướng XHCN" thực chất là nền kinh tế hàng hóa - thị trường vì dân giàu nước mạnh, nên không phải thấy nó phát triển bành trướng mù quáng là tưởng tốt! 
-Muốn xây dựng thành công "nền kinh tế hàng hóa - thị trường theo định hướng vì dân giàu nước mạnh" tiên quyết phải có đội ngũ lãnh đạo hoạt động trung thành với lý tưởng "vì dân giàu nước mạnh".
-Không phải chỉ bằng tuyên truyền suông mà có được đội ngũ lãnh đạo hoạt động trung thành và tận tâm với lý tưởng "vì dân giàu nước mạnh"!
------------------------------------------------------------------------
(ĐC sưu tầm trên NET)
 
Bàn tròn: Nền kinh tế thị trường định hướng XHCN ở Việt Nam

“Thạc sĩ xe ôm, thạc sĩ Grab không phải là nhân tài!”

Dân trí “Có rất nhiều thạc sĩ, tiến sĩ ở nước ngoài về đang thất nghiệp; có rất nhiều lái xe ôm, Grab là thạc sĩ. Xin hỏi những người đó được đào tạo tốt như vậy có là nhân tài hay không? Xin thưa là không!”, đại biểu Nguyễn Quang Tuấn, Giám đốc Viện tim Hà Nội nêu quan điểm.
>>Cứ lo nhân tài không về mà quên chuyện “chảy máu chất xám” ngay trong nước
>>Nhân tài ngại… cơ chế!?

Sáng 24/10, Quốc hội thảo luận tại hội trường hoàn thiện Dự thảo sửa đổi, bổ sung Luật Cán bộ, công chức. Phát biểu tại đây, các đại biểu tập trung làm rõ chính sách đối với người có tài năng trong hoạt động công vụ.
Cụ thể, dự thảo luật cho rằng, người có tài năng trong hoạt động công vụ là cán bộ, công chức có năng lực chuyên môn vượt trội, có đóng góp lớn, hiệu quả cho cơ quan, tổ chức, đơn vị thuộc lĩnh vực công tác mà ít người đạt được. Nhà nước có chính sách trọng dụng và đãi ngộ xứng đáng đối với người có tài năng trong hoạt động công vụ.



“Thạc sĩ xe ôm, thạc sĩ Grab không phải là nhân tài!” - 1
Nhấn để phóng to ảnh
Đại biểu Nguyễn Quang Tuấn (đoàn TP Hà Nội)
Cho ý kiến hoàn thiện chính sách trên, đại biểu Lê Thanh Vân (đoàn Cà Mau) nhận thấy trong luật chưa được định nghĩa cụ thể về chính sách trọng dụng nhân tài. Đại biểu cho rằng, người tài cần phải phân loại ở từng lĩnh vực cụ thể. Theo đó, trong chính trị là người khởi xướng ra chính sách; trong văn hóa nghệ thuật phải sáng tác ra những tác phẩm nghệ thuật để lại cho muôn đời sau…
Tranh luận với đại biểu Vân, đại biểu Nguyễn Quang Tuấn (đoàn TP Hà Nội) cho biết, nhiều tỉnh thành đã có chính sách trải thảm đỏ mời thạc sĩ, tiến sĩ về làm việc. Nhiều tỉnh thành cử nhân tài đi nước ngoài đào tạo thạc sĩ, tiến sĩ. Điều đại biểu băn khoăn là có bao nhiêu phần trăm thạc sĩ, tiến sĩ trong đó đóng góp được cho tỉnh thành?
“Chúng ta biết có rất nhiều thạc sĩ, tiến sĩ ở nước ngoài về đang thất nghiệp; có rất nhiều lái xe ôm, Grab là thạc sĩ. Xin hỏi những người đó, đào tạo tốt như vậy có là nhân tài hay không? Xin thưa là không!”, Giám đốc Bệnh viện tim Hà Nội – Nguyễn Quang Tuấn nêu quan điểm.
Theo ông Tuấn, nhân tài muốn phát triển thì cần có môi trường đào tạo tốt. Tuy nhiên, điều ông Tuấn băn khoăn là với người có tài, nhưng tâm không tốt thì sao? Bởi thực tế, đại biểu đoàn Hà Nội nhận thấy, nhiều người có đủ yếu tố như vừa giỏi, vừa có môi trường cống hiến, vừa có nhiệt huyết, nhưng lại không muốn đóng góp cho đất nước, mà chỉ lo vun vén cá nhân, cho lợi ích nhóm.
“Xin hỏi những người như vậy chúng ta có cần hay không? Xin thưa là không! Bởi người có tài mà không có tâm là người phá hoại, có tâm mà không có tài là người vô dụng. Do vậy, nhân tài phải tổng hòa giữa người có tài, có tâm và vừa chí công vô tư, đầy đủ nhiệt huyết đóng góp cho đất nước”, ông Tuấn nói thêm.



“Thạc sĩ xe ôm, thạc sĩ Grab không phải là nhân tài!” - 2
Nhấn để phóng to ảnh
Đại biểu Nguyễn Thanh Hồng (đoàn Bình Dương)
Tranh luận với đại biểu Tuấn, đại biểu Nguyễn Thanh Hồng (đoàn Bình Dương) cho rằng, không phải cứ là thạc sĩ mới là người có tài. “Còn với thạc sĩ Grab, số liệu thì tôi không có trong tay. Nhưng thạc sĩ Grab, chắc là thạc sĩ Đông Đô, chứ không phải là thạc sĩ đúng nghĩa, động chạm đến nhiều người ở đây”, ông Hồng nêu quan điểm.
Đại biểu Nguyễn Bắc Việt (đoàn Ninh Thuận) đưa ra nhận xét dự thảo cũng chưa rõ ràng đối với người có tài. “Có những người có lợi cho tổ chức, cơ quan, nhưng lại không có lợi cho nhân dân”, ông Việt nói và cho rằng, người tài phải là người đóng góp to lớn cho đất nước và cho nhân dân.
Ông Việt đề nghị cần phải sửa lại nội dung dự luật theo hướng người tài là người có năng lực thực hiện nhiệm vụ chuyên môn vượt trội; được xã hội, tổ chức, cơ quan nhìn nhận; có góp lớn hiệu quả cho đất nước, cho nhân dân.
“Có như vậy thì mới xử lý được câu chuyện về đức và tài. Chứ ông chỉ có tài trong tổ chức, cho cơ quan, nhưng lại làm hại cho dân, cho nước thì không thể gọi là nhân tài”, ông Việt nói thêm.
Quang Phong

"Siêu ủy ban" có vai trò gì với 19 tập đoàn, tổng công ty lớn nhất Việt Nam?

Dân trí “Vụ hạ tầng của Ủy ban quản lý vốn Nhà nước tại doanh nghiệp (UBQLVNN) có 14 người, chưa nói đến trình độ có siêu việt hay không, nhưng chắc chắn Vụ hạ tầng của UBQLVNN không thể thẩm định được dự án mà 500 ông chuyên gia giỏi đã xây dựng”.
>>Chủ tịch "siêu ủy ban" quản lý vốn chia sẻ cách quản lý khối tài sản trên 2,3 triệu tỷ đồng
>>“Siêu ủy ban” quản lý vốn làm được gì sau 6 tháng hoạt động?

Đại biểu Quốc hội Nguyễn Đức Kiên - Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kinh tế của Quốc hội - đã cho biết như vậy khi đề cập tới vai trò của UBQLVNN tại doanh nghiệp.
14 người và 500 chuyên gia
Theo ông Kiên, Nghị quyết của Ban chấp hành Trung ương vừa qua nhấn mạnh năm 2020 phải tập trung giải quyết tốt các vấn đề của UBQLVNN. Tuy nhiên, ông Kiên cho rằng nếu vẫn quan niệm doanh nghiệp Nhà nước và quản lý của UBQLVNN tại doanh nghiệp như là một bộ máy quản trị doanh nghiệp thì không bao giờ gỡ được khó khăn của UB này.
“Phải thay đổi tư duy của UBQLVNN là quản trị người đại diện phần vốn chứ không phải ngồi duyệt, xem dự án của dầu khí hay nhà máy là bao nhiêu tiền, dự án của ngành giao thông là bao nhiêu, thế này thế kia... thì không bao giờ làm được.” - Đại biểu Nguyễn Đức Kiên nhấn mạnh.



Siêu ủy ban có vai trò gì với 19 tập đoàn, tổng công ty lớn nhất Việt Nam? - 1
Nhấn để phóng to ảnh
Đại biểu Quốc hội Nguyễn Đức Kiên
Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kinh tế của Quốc hội dẫn chứng về Dự án Cảng Hàng không quốc tế Long Thành (tỉnh Đồng Nai): Bộ Giao thông vận tải phải thuê 6 công ty tư vấn thiết kế ở cả trong nước và nước ngoài thực hiện thiết kế, lập Dự án. Sau đó, Bộ Kế hoạch và Đầu tư tiếp tục thuê 4 đơn vị khác để thẩm định lại.
“Hai Bộ đã phải thuê 10 đơn vị, nếu mỗi đơn vị có 50 chuyên gia thì họ đã có 500 chuyên gia đầu ngành để làm 1 dự án. Trong khi đó, Vụ hạ tầng của UBQLVNN chỉ có 14 người, chưa nói đến trình độ có siêu việt hay không, nhưng chắc chắn Vụ hạ tầng của UBQLVNN không thể thẩm định được dự án mà 500 ông chuyên gia giỏi đã xây dựng” - Đại biểu Nguyễn Đức Kiên cho hay.
Cũng theo vị Đại biểu Quốc hội này, vấn đề ở đây là phải thay đổi tư duy quản trị của UBQLVNN, bởi nếu cứ để tiếp diễn như thế này sẽ rất còn khó khăn.
Cơ chế gây khó cho "siêu ủy ban"?
Tuần trước, tại Hội nghị đổi mới và nâng cao hiệu quả hoạt động của doanh nghiệp Nhà nước, ông Nguyễn Hoàng Anh - Chủ tịch UBQNLVNN tại doanh nghiệp - cho biết: Sau khu được thành lập, UBQLVNN đã tiếp nhận quyền và trách nhiệm của cơ quan đại diện chủ sở hữu đối với 19 tập đoàn kinh tế, tổng công ty Nhà nước từ 5 Bộ.
“UBQLVNN đã tiếp nhận để xử lý 259 việc các Bộ đang xử lý dở dang, trong đó có nhiều việc phức tạp, nhiều vướng mắc, khó khăn tồn đọng qua nhiều năm, có việc liên quan đến thanh tra, kiểm tra, điều tra, kỷ luật và thay thế cán bộ; giải quyết nhiều vấn đề phức tạp như dự án ngành dầu khí, điện, than, khoáng sản, cảng hàng không...” - Chủ tịch UBQLVNN nói.



Siêu ủy ban có vai trò gì với 19 tập đoàn, tổng công ty lớn nhất Việt Nam? - 2
Nhấn để phóng to ảnh
Ông Nguyễn Hoàng Anh - Chủ tịch UBQLVNN tại doanh nghiệp
Cũng theo Chủ tịch UBQLVNN, sau 1 năm tiếp nhận 19 tập đoàn kinh tế, tổng công ty Nhà nước, cơ quan này đã phân loại công việc theo mức độ cần thiết, cấp bách để ưu tiên xử lý nhằm tháo gỡ khó khăn, vướng mắc trong quản lý hoạt động sản xuất kinh doanh, đầu tư, tái cơ cấu, cổ phần hóa, thoái vốn của doanh nghiệp, bao gồm: Bổ sung chức danh lãnh đạo quản lý chủ chốt, phê duyệt quỹ lương, giải quyết theo thẩm quyền một số dự án của doanh nghiệp, xử lý các dự án thua lỗ...
Ông Nguyễn Hoàng Anh bày tỏ tâm tư có những dư luận không tốt về UBQLV, có luồng dư luận cho rằng UBQLVNN đang làm khó các Bộ trong việc triển khai dự án. Nhiều tập đoàn, tổng công ty trình UBQLVNN xin cơ chế đặc thù nhưng phải xử lý theo quy định của pháp luật.
“Toàn dự án lớn mà đòi quyết định trong một sớm, một chiều, đâu có được, nhất là với những vấn đề chưa phù hợp với quy định của pháp luật” - Chủ tịch UBQNLVNN cho hay.
Trong buổi làm việc với UBQLVNN tại doanh nghiệp, Phó Thủ tướng Chính phủ Vương Đình Huệ khẳng định: UBQLVNN không phải là tổ chức kinh doanh vốn nhà nước mà là đại diện chủ sở hữu vốn của nhà nước tại doanh nghiệp.
“Các tập đoàn, tổng công ty có quyền của họ. Luật đã có những quy định rõ ràng về trách nhiệm, quyền hạn doanh nghiệp được làm gì, Chủ tịch làm gì, Tổng Giám đốc làm gì...” - Phó thủ tướng Vương Đình Huệ nhấn mạnh và yêu cầu UBQLVNN cần tập trung “làm đúng phận sự là đại diện chủ sở hữu vốn Nhà nước. Quản lý nhà nước là quản lý nhà nước, còn đại diện chủ sở hữu phải làm cho đúng vai, đúng chủ trương đường lối”.
Lãnh đạo Chính phủ cũng yêu cầu “siêu ủy ban” quán triệt sâu sắc Nghị định 131/2018 về chức năng, nhiệm vụ, tránh tình trạng QLNN muốn làm chức năng đại diện chủ sở hữu và đại diện sở hữu lại “mon men” làm chức năng quản lý.
Châu Như Quỳnh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét