ĐẤT ĐAI LÀ CỦA AI, CỦA ĐẢNG, CỦA NHÀ NƯỚC, CỦA TOÀN DÂN, HAY CỦA NGƯỜI DÂN CỤ THỂ?
-Trước đây, với nền kinh tế theo phương thức bao cấp, rõ ràng chúng ta đã đi ngược lại với xu thế phát triển của xã hội loài người. Khi nhu cầu tiêu dùng, sức sản xuất và đòi hỏi mưu sinh toàn xã hội đạt đến trình độ nào đó thì vì nó không thể quay lại thời "ăn lông ở lỗ" (quen sống có điện rồi mà bây giờ phải sống như thời cổ đại thì thật...chịu không nổi!) và do đó kinh tế tự cung tự cấp không còn đáp ứng, mà chỉ có kinh tế thị trường mới làm thỏa mãn nó. Điều vô đạo lý đó tất yếu gây ra những tệ nạn xã hội và những mâu thuẫn gay gắt giữa nhân dân với nhà nước, đe dọa đến sự tồn vong của chế độ. Chính vì vậy mà có cuộc "Đổi mới"! -Trước "Đổi mới", có nhiều mâu thuẫn gay gắt giữa nhân dân với nhà nước, nhưng lạ lùng là không có mâu thuẫn lớn về đất đai. -"Đổi mới" thực chất là thừa nhận tính chân lý của nền kinh tế thị trường tư bản chủ nghĩa (hay kinh tế thị trường chủ nghĩa xã hội?) ! -Trong thời đoạn xây dựng và phát triển mọi mặt đất nước (có nghĩa là đời sống nhân dân đã được cải thiện, nền kinh tế thị trường - sản xuất hàng hóa đã được thiết lập và phát huy hiệu quả, dù những định hướng lớn nhiều khi vẫn sai lầm, làm cho sự phát triển ấy chưa đạt như mơ), thì những mâu thuẫn trước "Đổi mới" đã hầu như mất đi, nhưng do sự phát triển ngược chiều của chính nhu cầu phát triển cơ sở vật chất của nền kinh tế và số lượng cư dân làm cho đất đai tăng giá trị, gây ra mâu thuẫn (thường có thể giải quyết ổn thỏa được!) giữa nhân dân với nhà nước. -Nhưng do có sự lũng đoạn của sự tham lam vị kỷ trong lòng không thể dũ bỏ được của một số quan lại cộng sản có thế lực, không còn chí hướng "vì nhân dân phục vụ" nữa, mà mâu thuẫn ấy ngày càng trở nên trầm trọng, gây rạn vỡ niềm tin đã được tạo lập từ thời kỳ tiền cách mạng xưa kia giữa nhân dân với đảng cộng sản và nhà nước. -Định hướng cho dân càng lúc càng giàu, nước càng lúc càng mạnh mà hành động gây ra mâu thuẫn như thế là chưa đúng. Nhà nước cần rà soát lại chính sách đất đai, thậm chí là phải quan niệm lại khái niệm "sở hữu đất đai" cho phù hợp lòng dân hơn. Đừng để xảy ra những vụ như Đồng Tâm nữa. -Khi sử lý các trường hợp tranh chấp đất đai, nhà nước phải nhanh chóng, kịp thời, dứt khoát, nghiêm minh và phải ưu tiên đứng về phía quyền lợi của nhân dân lao động, phía đảm bảo đời sống của người dân sau khi khiếu kiện. -Ngày xưa, khi cần, nhân dân sẵn sàng hiến đất, xả thân cho cách mạng. Ngày nay, cách mạng đã thành công, đã có của ăn của để thì cũng phải vì dân. Như thế mới hợp lẽ công bằng, và chỉ cần thế thôi cũng đã tốt rồi, chứ cần chi đến phải tốt như đã từng tuyên truyền, đã từng hứa!
------------------------------------------------------------
(ĐC sưu tầm trên NET)
Dân Oan tại Lâm đồng bị dồn ép 22 năm qua
gia tộc Lê Thanh Hải
Dồn điền đổi thửa, quan xã ẵm toàn 'đất vàng'
28/05/2014 05:12 GMT+7
- Người
dân xã Đồng Tâm (huyện Mỹ Đức, Hà Nội) nhiều tháng nay bức xúc bởi việc sau khi
xã tiến hành dồn điền đổi thửa, họ mới biết quan xã đã ngang nhiên chiếm dụng
hàng ngàn m2 ở vị trí đất vàng trong một thời gian dài. Trong khi đó, nhiều hộ
dân thiếu tư liệu sản xuất. Quan xã chiếm đất vàng
Đồng Tâm (huyện Mỹ Đức) là xã thuần nông. Cả xã có gần 10.000 dân nhưng số
khẩu được chia ruộng đất canh tác là hơn 7.000 khẩu, trong đó, mỗi khẩu được
chia 230m2 đất lúa và 134m2 đất trồng màu.
"Đất vàng" của ông Bí thư xã Đồng Tâm chiếm dụng
trái phép cho một đơn vị sản xuất bê-tông xây dựng nhà xưởng trên đất
trồng hoa màu. Mảnh đất rộng nhiều ngàn m2 này nằm ngay trên mặt tỉnh lộ
429.
Số khẩu còn lại, trong đó, các cháu ở độ tuổi sinh năm 1995 trở về sau thuộc
diện không được chia đất canh tác, không có ruộng.
Thực hiện chương trình xây dựng Nông thôn mới, chính quyền xã Đồng Tâm tiến
hành dồn điển đổi thửa, quy hoạch lại ruộng đất và triển khai xây dựng kênh
mương nội đồng để phục vụ bà con nông dân sản xuất canh tác.
Thế nhưng, chủ trương trên không được người dân hồ hởi đón nhận. Rất nhiều
hộ, đội sản xuất đã từ chối không nhận đất.
Nguyên nhân: lãnh đạo xã đã “bỏ riêng” một phần lớn diện tích vào quỹ đất 5%
và tự ý chia nhau sử dụng. Theo tính toán của người dân, quỹ đất “bỏ riêng” lên
tới 194ha, tương đương… 40% quỹ đất toàn xã.
Giữa cánh đồng thâm canh lúa 2 vụ, khu đất
5.000m2 được lãnh đạo xã tiếp tay cho một hộ dân xây dựng cơ sở sản xuất
gạch.
Không những thế, các lãnh đạo của xã Đồng Tâm còn sử dụng sai mục đích, tiến
hành xây dựng nhà cửa, trang trại, cho các doanh nghiệp sản xuất kinh doanh thuê
mặt bằng… trên đất hoa màu.
Bức xúc trước thực tế trên, hàng trăm hộ dân đã ký đơn kiến nghị tập thể gửi
UBND huyện Mỹ Đức. Nhiều cán bộ lão thành, từng là lãnh đạo chính quyền xã Đồng
Tâm đại diện tập thể đứng đơn tố cáo.
Ông Lê Đình Kình, cán bộ lão thành, đã từng đảm nhiệm các chức vụ chủ tịch
xã, bí thư Đảng ủy xã… là người nắm rõ tình hình quy hoạch, sử dụng đất nông
nghiệp của địa phương, cùng nhiều cán bộ đã nghỉ hưu khác, đại diện các hộ dân
đứng đơn kiến nghị.
Theo ông Kình, việc dồn điền đổi thửa tại xã Đồng Tâm được tiến hành gần chục
năm qua, nhưng đến thời điểm hiện tại vẫn chưa hoàn thành bởi có quá nhiều sai
phạm trong quản lý đất đai của chính quyền xã được người dân phát hiện.
Năm 2011, thực hiện chỉ đạo của TP Hà Nội về đồn điền đổi thửa, xã Đồng Tâm
đã họp dân, đưa ra phương án dồn ruộng, nhưng nhiều hộ dân cho rằng phải lấy quỹ
đất II (đất nông nghiệp giao theo Nghị định 64 năm 1993 cho tổ chức, gia đình,
hộ cá nhân sản xuất nông nghiệp) còn nhiều diện tích bỏ hoang để chia thêm cho
dân.
Việc cho thuê, giao thầu bị buông lỏng, nguồn thu không được công khai dẫn
đến diện tích đất bỏ hoang nhiều năm nay vẫn tồn tại lãng phí; cộng với việc cán
bộ lãnh đạo xã hiện tại và các thời kỳ trước mua bán, chuyển nhượng, 'xí phần'
trái quy định gây bức xúc, bất bình trong nhân dân.
Ông Kình dẫn chứng: dọc theo tỉnh lộ 429 từ địa điểm cây xăng lên đến Trường
bắn Miếu Môn, đất được phân lô, chia ô thành các khoảnh hàng ngàn m2. Chủ sở hữu
của những ô, thửa đất vàng này là các cán bộ cốt cán của xã.
Nhưng, bức xúc hơn, đất trồng hoa màu đó lại được dựng nhà ở, làm trang trại.
Nhiều khu vực được cho các doanh nghiệp thuê để đúc dầm, cột bê-tông. “Thửa đất của gia đình ông Nguyễn Văn Sơn, bí thư xã Đồng Tâm sở hữu, rộng
hơn 3.000m2, có mặt tiền giáp tỉnh lộ 429 rộng vài chục mét, chạy sâu cả trăm
mét. Ông Sơn dựng một căn nhà sàn, xung quanh là cây cảnh… để làm khu nghỉ
dưỡng cho gia đình. Tuy nhiên, sau khi người dân phản ánh, ông Sơn cho dỡ ngôi
nhà sàn, nhưng lại tiếp tục cho một doanh nghiệp chuyên đúc bê-tông thuê làm nhà
xưởng. Họ xây nhà kiên cố trên đất nông nghiệp khiến người dân rất bức xúc”
– ông Kình bức xúc.
Ngoài ông bí thư xã đương nhiệm, các “quan xã” khác như phó bí thư thường
trực, chủ tịch xã, cán bộ văn phòng, chủ tịch Hội nông dân xã… cũng đều sở hữu
mỗi người cả ngàn m2 đất, và đều không trồng hoa màu, cho thuê làm nhà xưởng…
Đất hoa màu dọc tỉnh lộ 429 đi qua xã Đồng Tâm bị
sử dụng sai mục đích, cho thuê mặt bằng xây dựng nhà xưởng.
Chưa hết, trên khu vực trồng lúa thâm canh, lãnh đạo xã đã cho “người nhà” tự
ý chuyển đổi mục đích sử dụng từ trồng lúa sang làm… lò gạch, không chỉ ảnh
hưởng đến việc sản xuất nông nghiệp của những hộ dân có ruộng xung quanh, mà còn
gây ô nhiễm môi trường.
Chị Lê Thị Loan, xóm 12, xã Đồng Tâm cho hay: “Khoảng năm 2004, gia đình
chị có thửa ruộng 12 thước nằm trong khu vực lò gạch bây giờ. Khi đó, chủ lò
gạch, ông Nguyễn Văn Sự đứng ra thuê đất của gia đình chị, mỗi vụ trả 1,5 tạ
thóc. Tuy nhiên, mấy năm gần đây, nhân việc dồn điền đổi thửa, ông Sự đã “thâu
tóm” ruộng của gia đình mình thành một, và chuyển đổi thành lò gạch quy mô lớn
với diện tích 4 – 5.000m2”.
Giữa cánh đồng thâm canh của Đồng Tâm, bỗng nhiên “nảy” ra một xưởng sản xuất
gạch quy mô lớn trong sự bức xúc, ngỡ ngàng của hàng ngàn người dân. Thu hồi đất vàng trái phép của cán bộ xã chia cho dân
Trao đổi với VietNamNet, bí thư huyện ủy Mỹ Đức, ông Lê Văn Sang cho biết:
huyện ủy, UBND huyện Mỹ Đức đã chỉ đạo xử lý nghiêm những sai phạm theo như nội
dung tố cáo của người dân.
Bí thư huyện Mỹ Đức cho biết, chương trình nông thôn mới triển khai tại Mỹ
Đức đã hoàn thiện được 99,7%, chỉ còn “vướng” đúng 0,3% còn lại, rơi đúng vào xã
Đồng Tâm.
Ngay sau khi có đơn phản ánh của bà con xã Đồng Tâm, ngày 10/1/2014, UBND
huyện đã chỉ đạo thành lập đoàn thanh tra để xác định nội dung tố cáo của công
dân. Ngày 21/1/2014, Đoàn công tác của Huyện ủy cũng xây dựng kế hoạch kiểm tra
công tác lãnh đạo, chỉ đạo quản lý sử dụng đất đai, dồn điền đổi thửa, xây dựng
NTM tại xã Đồng Tâm.
Ông Sang thừa nhận: việc tố cáo của người dân là có cơ sở. Quỹ đất 5% của xã
Đồng Tâm đã bị “đội” lên 27%, gấp hơn 5% mức cho phép. Việc cán bộ xã tự ý chia
nhau “đất vàng” dọc theo trục tỉnh lộ 429 như người dân phản ánh là đúng.
Lò gạch giữa vùng đất bờ xôi ruộng mật.
“Huyện ủy, UBND huyện Mỹ Đức yêu cầu các cán bộ xã đang sử dụng trái phép quỹ
đất này phải tự tháo dỡ công trình, nhà xưởng trên đất, và bàn giao lại đất
trước ngày 15/5/2014.
Trên cơ sở diện tích đất thu hồi này, huyện sẽ chỉ đạo chia cho các tổ, đội
sản xuất, chia cho các hội viên để bổ sung đất sản xuất cho bà con nông dân”.
Bí thư huyện Mỹ Đức cũng khẳng định, việc xử lý sai phạm của các cán bộ xã
cũng sẽ được làm nghiêm minh.
“Chúng tôi sẽ xem xét mức độ sai phạm của các cá nhân để từ đó có mức xử lý
tương xứng. Huyện ủy, UBND huyện không bao che bất cứ trường hợp cán bộ nào".
Theo bí thư huyện Mỹ Đức, sẽ yêu cầu các lãnh đạo
xã chiếm dụng đất màu phải tự tháo dỡ nhà xưởng, trả lại đất để tiến
hành chia lại cho người dân.
Trong khi đó, chủ tịch UBND Đồng Tâm, ông Lê Đình Thuần giải thích: “Khi
người dân kiến nghị về việc chia thêm đất nông nghiệp, xã đã tiến hành kiểm kê,
kiểm đếm, từ đó sẽ chia bổ sung cho mỗi khẩu từ 11 – 14m2 đất hoa màu".
Xung quanh những sai phạm của đội ngũ lãnh đạo xã do người dân kiến nghị, ông
Thuần cho biết: hiện xã đang báo cáo với các đoàn công tác của Huyện ủy, Ủy ban
huyện Mỹ Đức.
Ban Nội chính (Thành ủy Hà Nội) vào
cuộc
Ngày 24/4, Phó Ban Nội chính (Thành ủy
Hà Nội) Nguyễn Thế Toàn làm trưởng đoàn đã có buổi làm việc với đại diện
lãnh đạo Huyện ủy, UBND huyện Mỹ Đức.
Theo biên bản làm việc, các nội dung
chính đang được làm rõ, bao gồm: Xã Đồng Tâm thực hiện sai quy định
trong dồn điền đổi thửa để diện tích quỹ II vượt quá quy định (30%);
việc bán đất, chia đất, giao đất trái thẩm quyền đối với nhiều thửa,
lãnh đạo xã tiếp tay cho việc sử dụng đất sai mục đích; lợi dụng chức vụ
để mua úp (úp thầu đất); bán đất sai thẩm quyền, hợp thức hóa GCN quyền
sử dụng đất…
Biên bản làm việc thừa nhận, các nội
dung người dân phản ánh tố cáo là có cơ sở. Phó Ban Nội chính Thành ủy
Hà Nội yêu cầu Mỹ Đức tập trung chỉ đạo, xử lý giải quyết, báo cáo tiến
độ giải quyết với Ban Nội chính.
UBND huyện Mỹ Đức vừa có hai kết luận thanh tra theo đơn
tố cáo về việc hàng loạt quan
xã ẵm đất vàng. Thường vụ huyện ủy huyện
Mỹ Đức đang xem xét hình thức xử lý những cá nhân sai phạm.
Cuộc cải cách sở hữu ngập ngừng
Ba mươi năm Đổi mới, nhiều người giàu lên vì đất. Tôi tưởng mang cả
ba-lô tiền mặt đi săn đất Phú Quốc, hiện tượng ấy chỉ có ở Việt Nam. Tôi
đã lầm. Từ cổ chí kim, hàng ngàn năm nay, của cải để dành của các dân
tộc tuyệt đại đa số là nhà đất. Tệ hơn nữa, thời nào của cải cũng chảy
vào chỗ trũng, những nhóm nhà giàu thiểu số thời nào cũng kiểm soát hầu
hết sự thịnh vượng của các quốc gia 1.
Vì bất công, nên cách mạng xảy ra liên
miên, tâm điểm của những cuộc cách mạng ấy thường liên quan tới phân
phối lại sở hữu. Sau giải phóng miền Nam, cũng là khi nền kinh tế kế
hoạch được ấn định trên phạm vi toàn quốc, về bản chất chúng ta đã xóa
đi chế độ sở hữu cũ, lập ra sở hữu mới, gọi là sở hữu toàn dân, mọi
nguồn lực kinh tế đều do nhà nước kiểm soát và chỉ huy. Vượt rào, khoán
chui cho tới Đổi mới, cuộc cải cách kinh tế từ 1986 cho đến nay về bản
chất là trả lại quyền định đoạt sở hữu, nhất là quyền tài sản về nhà đất
cho các hộ gia đình, cá nhân, doanh nghiệp.
Tuyên bố những nguồn tài
nguyên này thuộc “sở hữu toàn dân” là đúng về đạo lý, về chính trị. Song
khái niệm này không thể dùng được về mặt pháp lý. Không thể có ông chủ
toàn dân.
————-
Của bạn, của tôi, của thành phố, của đất nước chúng ta, sở hữu phải rõ
ràng thì quốc gia mới khơi thông thêm được tiềm năng phát triển. Vì lẽ
ấy, tránh tụt hậu, không còn cách nào khác phải thúc đẩy cải cách sở
hữu.
Bây giờ cải cách thế nào? Nếu mà đất nước nói rõ cái gì của ai thì đã
khác. Chỉ đơn giản thế thôi chứ có gì đâu mà phải nghĩ ngợi cho nhiều.
Chẳng hạn như lô đất này của VCCI, thì chủ của nó là VCCI. VCCI không
thích thì bán, hay cho thuê. Như vậy sẽ rõ chủ sở hữu của mảnh đất là
ai…
Hơn 10 năm trước, chúng tôi từng nói một ý rằng: sở hữu toàn dân là
cái ý chí chính trị, nhưng khái niệm ấy không dùng được, không có ý
nghĩa về pháp lý. Nó phải có chủ thể rõ ràng. Lấy ví dụ, Hà Nội hay TP.HCM
là một pháp nhân. Là pháp nhân thì họ có đất, cây… khi cây đổ vào ô tô
của tôi thì tôi có thể kiện chính quyền. Sở hữu toàn dân như là một vòng
kim cô. Việt Nam mình phải làm như Trung Quốc năm 2007 khi ban hành
luật về vật quyền.
Sở hữu toàn dân rất có lợi cho những người biến ao ruộng, miếng đất
đáng giá thành bao nhiêu cây vàng. Cái lợi ấy chạy hết vào túi của những
người đó, nhà nước chẳng thu được đồng thuế nào, vì phần lớn sẽ nằm
trong tay những người có quyền quyết định đối với những lô đất đó. Vì
thuộc về toàn dân, thuộc quyền nhà nước nên xảy ra nhũng nhiễu, hạnh họe
người ta. Nếu sở hữu rõ ràng thì phải thương lượng. Vì không rõ
sở hữu nên nay anh thu hồi, mai anh chuyển đổi. Những người đó giàu lên
rất dữ nhưng nó làm cho doanh nghiệp không dám đầu tư lớn. Thể chế sở
hữu không chắc chắn thì không ai dám đầu tư.
Rất nhiều đại gia Việt Nam bây giờ đang bán tài sản cho nước ngoài.
Đây cũng là điều cảnh báo cho những nhà làm chính trị tại Việt Nam. Khi
những đại gia này làm ăn đến mức nào đó … người ta bán đi.
Ngoài ra còn có những loại sở hữu thông qua hợp đồng. Chẳng hạn có
người sở hữu biệt thự ở Vũng Tàu, cho thuê 2 tuần/lần. Người ta sẽ sáng
tạo ra đủ thứ sở hữu. Đáng ra luật pháp phải đảm bảo sự tự do đó, và
dùng hệ thống tòa án bảo vệ những điều đó.
Thứ 3, giả sử một người làm ăn tồi, vỡ nợ, thì tài sản đó phải nhanh
chóng chuyển sang tay chủ nợ. Chẳng hạn một ngày đẹp trời, OceanBank,
Ngân hàng Xây dựng sẽ chuyển sang cho anh khác. Nên luật phá sản là cái
roi rất dữ đe nẹt những anh làm ăn dở. Nhưng mình chưa bảo vệ được những
chủ nợ.
Nhưng vấn đề sở hữu ở đất nước mình chưa ai dám thảo luận rộng, sâu. Giới nhà giàu có được quyền lợi từ cái đó cũng không muốn đổi, còn những thành phần khác muốn đổi thì tiếng nói không mạnh.
Bây giờ, nhà nước muốn lấy đất đai của dân thì khó hơn một chút, giá
thì do nhà nước đề ra, dân mất đất thì có thể khiếu nại, tố cáo… Thế thì
vòng vo tam quốc nhưng mình có chữa được luật đâu. Hôm nay mình nói
mạnh hơn để cố gắng 20 năm sau con cháu mình nó có cái nhà của nó là của
nó, không phải của nhà nước. Nhà nước muốn lấy, thu hồi thì phải thương
lượng, mua với giá đàng hoàng, chứ không thể thu hồi không. Tư Giang lược ghi
(Thời báo KT Sài gòn – 27.06.2015)
========== Sở hữu của toàn dân
Alan Phan
3 December 2012
Theo luật quốc tế, người ta thường qui trách nhiệm pháp luật cho sở
hữu chủ. Tôi còn nhớ một bài học đắt giá vào năm 1977 tại California.
Một người bạn thân từ Pháp ghé thăm và vì tôi phải đi làm, nên giao
chiếc xe Pontiac Bonneville của mình cho anh mượn, lái thăm quan tiểu
bang mà anh yêu thích. Anh lái theo kiểu dân Paris chính cống , lượn
lách ngay cả trên các xa lộ cao tốc. Qua khỏi Burbank, xe anh đâm vào
một chiếc xe khác từ sau, gây tử vong cho một phụ nữ mới 28 tuổi.
Đương nhiên là anh có lỗi và phải chịu toàn trách nhiệm. May là xe
tôi có bảo hiểm, nhưng lại bị giới hạn về tiền bồi thường (tối đa 1
triệu đô la). Tòa xử phía bị đơn phải bồi thường tổng cộng khoảng 1.25
triệu đô la cho phiá nạn nhân. Tôi lãnh đủ 250 ngàn tiền sai biệt sau
khi hãng bảo hiểm trả phần họ; cộng với chiếc xe Pontiac hư hại hoàn
toàn. Anh bạn thì sợ bỏ trốn về Pháp 2 ngày sau khi gây tai nạn và biệt
tích giang hồ.
May mà gia đình nạn nhân cũng giàu có nên họ bớt cho tôi 100 ngàn và
cho tôi trả 150 ngàn đô còn lại trong 3 năm. Sau đó các bạn tôi thường
than phiền là tôi ích kỷ, không thích cho ai mượn xe.
Tuần vừa qua, một quan chức Việt Nam, ông Tường, TGD Công Ty Đường
Sắt Viêt Nam, nhắc nhở lại cho chúng ta quy tắc trên về luật sở hữu. Trách
nhiệm sau cùng phải thuộc về sở hữu chủ, dù họ có can dự hay không vào
“các tai nạn” hay bất cứ “sai phạm, thất thoát, lãng phí” ngay việc “sử
dụng” các tài sản này có tạo ra tội ác hay không? Ông hoàn toàn đúng
luật.
Về điểm này, tôi phải thành thực mà công nhận chủ nghĩa XH “ưu việt”
hơn hẳn chủ nghĩa tư bản. Và các nhà lập pháp hay hành pháp (nôm na là
các bác lãnh đạo) thuộc phe XHCN xứng đáng là đỉnh cao trí tuệ của loài
người.
Khi để “toàn dân” sở hữu tất cả tài sản quốc gia từ đất đai đến khoáng sản đến các công ty sân sau của phe nhóm, thì
‘toàn dân” phải chịu trách nhiệm cho mọi sự cố từ tốt đến xấu. (Thực
ra, theo lịch sử, thì 5 ngàn năm qua chưa bao giờ có sự cố tốt hay xấu
cho các tài sản “tập thể”, chì có “tai nạn” và “ thảm họa” do hoàn cảnh
khách quan). Ngoài ra, vì “toàn dân” là sở hữu chủ nên họ phải chịu
trách nhiệm về mọi nợ nần, hư hỏng hay phá hoại. Tôi đang đợi một phiên tòa quốc tế có 90 triệu dân bị còng tay đưa ra xét xử về tội “xù nợ” hay “tàn phá môi trường”. Đến ngày hôm nay, tôi mới thông hiểu hết cái thâm thúy tuyệt vời của
chủ nghĩa Mác Lê. Một chủ thể gọi là “toàn dân” mới chính là tội đồ cho
mọi đổ đốn nơi đây. Tên “toàn dân” này quả là một thế lực thù địch nguy
hiểm nhất của xã hội.
Lời khuyên của ông già Alan: Bạn đừng làm “toàn dân”. Coi chừng có
ngày phải đi tù vì trong sổ sách của tòa, tội trạng của tên “toàn dân”
này sau 67 năm dài hơn 48 cuốn Thư Mục Tham Khảo (encyclopedia) của
Britannica… và sắp sửa lấp đầy Thư Viện Quốc Gia. Alan Phan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét