Chủ Nhật, 19 tháng 2, 2017
TIẾNG THƠ 15
Tiếng thơ - nhạc hiệu - Đài tiếng nói Việt Nam
-----------------------------------------------------------------
Nước Mắt Mẹ Hiền
Nước Mắt Mẹ Hiền
Tác giả:
Đinh Trầm Ca
Đêm nay nhìn mưa xót xa trong lòng
Nghe tiếng mưa rơi hay giòng lệ rơi
Bao nhiêu mưa đổ ngoài hiên
Bấy nhiêu nước mắt mẹ hiền
Đêm ngày mong ngóng tin con
Mưa rơi ngày nao ướt đôi vai gầy
Bên mái tranh xiêu gian khổ nuôi con
Mưa rơi rét lạnh từng đêm
Vẫn nghe hơi ấm êm đềm
Nhà mình tuy nghèo mà vui
Con đi, bao năm xa cách mẹ cha
Hay chăng nơi chốn quê nhà
mẹ già mong ngóng ngày đêm
Thương con bao đêm trăn trở thẫn thờ
Đâu biết rằng bao giờ con sẽ trở về quê hương
Tháng rộng ngày dài con vẫn ngàn xa
Bao nhiêu giọt mưa bấy nhiêu giọt sầu
Như vẫn đâu đây tiếng cười con thơ
Đêm nay mưa đổ ngoài hiên
Đêm nay nước mắt mẹ hiền
Thương người con ở miền xa
Nghe tiếng mưa rơi hay giòng lệ rơi
Bao nhiêu mưa đổ ngoài hiên
Bấy nhiêu nước mắt mẹ hiền
Đêm ngày mong ngóng tin con
Mưa rơi ngày nao ướt đôi vai gầy
Bên mái tranh xiêu gian khổ nuôi con
Mưa rơi rét lạnh từng đêm
Vẫn nghe hơi ấm êm đềm
Nhà mình tuy nghèo mà vui
Con đi, bao năm xa cách mẹ cha
Hay chăng nơi chốn quê nhà
mẹ già mong ngóng ngày đêm
Thương con bao đêm trăn trở thẫn thờ
Đâu biết rằng bao giờ con sẽ trở về quê hương
Tháng rộng ngày dài con vẫn ngàn xa
Bao nhiêu giọt mưa bấy nhiêu giọt sầu
Như vẫn đâu đây tiếng cười con thơ
Đêm nay mưa đổ ngoài hiên
Đêm nay nước mắt mẹ hiền
Thương người con ở miền xa
Ngâm thơ lòng mẹ tình cha NSƯT Huyền Phin
BÀI THƠ : TÌNH CHA NGHĨA MẸ
NGÔ MINH SƠN
Cha là vầng thái dương
Mẹ là nguồn nước mát
Cho đời tôi ca hát mỗi ngày
"Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra"
Lòng mẹ bát ngát bao la
Ơn cha như núi như là biển đông
Tình mẹ nước chảy thành sông
Công cha tần tảo lưng còng sớm hôm
Cuộc đời vất vả áo cơm
Đàn con khôn lớn mỏi mòn mẹ mong
Cha ơi!
Mẹ ơi!
Bây giờ con đã lớn khôn
Tìm cha không thấy
Mẹ đâu không còn
Ước gì cha mẹ bên con
Tình cha nghĩa mẹ sắt son muôn đời.
Ngày 08 tháng 03 năm 2009
Những bài ngâm thơ về Cha mẹ của Thi sĩ Mặc Giang
Trong
mạch tử sinh luân hồi, toàn là những kiếp thác thai bất định; hôm nay
là người, nhưng mai kia là kiếp sống thay hình đổi dạng trong mạch tương
lưu giao cảm của kiếp hữu tình. Với những đặc tính nêu trên của thi ca,
càng cho chúng ta thấy rõ tiếp xúc với thi phẩm và Mặc Giang, cho chúng
ta nhận ra được diễn biến tâm tư qua biểu đạt ngôn từ như một thần lực
trong thơ với con người đích thực của thi nhân là một nhịp hòa điệu. Để
rồi, cốt cách thể hiện trong thi phẩm, càng cho chúng ta hiểu nhiều hơn,
sâu hơn về thái độ và một hướng sống chí thiện.
Nhà thơ Mặc Giang, tên thật Hồ Thanh Bửu, hiệu Nhật Tân, sinh năm 1953, tại Bình Định.
Mặc Giang đã viết nhiều thi phẩm gồm nhiều đề tài thể loại khác nhau.
Hầu hết những sáng tác này đã được phổ biến rộng rãi qua nhiều hình thức.
Nhân mùa Phật Đản PL.2551, chúng tôi xin xin giới thiệu một số thi phẩm về Phật Đản Sanh của tác giả.
Nghiệp thơ văn :
Đã viết : Bài Tụng Phật Đản
Việt Nam Thi Sử Hùng Ca
Vạn Hữu Trường Ca (về lục đạo luân hồi, mới viết một nửa)
Và khoảng 750 bài thơ khác, gồm nhiều chủ đề về quê hương đất nước, lịch sử, địa lý, tình tự quê hương, triết lý Phật giáo, nhân sinh quan, vũ trụ quan, giáo dục, khuyến tu, xưng tán Phật, Bồ-tát và Thánh Tăng…. bằng nhiều thể loại thi ca khác nhau. Hầu hết những sáng tác này đã được phổ biến rộng rãi bằng hình thức ngâm thơ, nhạc, tụng… với nhiều phương thức khác nhau, nhưng chưa đủ duyên để chính thức ấn hành.
Tác phẩm đã in : Quê Hương Còn Đó (năm 2006). Tuyển tập nhạc Dòng Thơ Gọi Tình Người (NXBĐP, năm 2007). Tuyển tập thơ Quê Hương Nguồn Cội (NXBTN, năm 2007), Tuyển tập thơ Hành Trình Quê Mẹ (NXB – 2007). Thơ Mặc Giang đã được thực hiện phát hành 46 CD Ngâm thơ với nhiều nghệ sĩ nổi danh như Hồng Vân, Bảo Cường, Đoàn Yên Linh, Phan Xuân Thi, Thúy Vinh…. Thơ đã phổ nhạc khoảng 250 ca khúc với trên 90 nhạc sĩ danh tiếng.
Có thể tìm hiểu về các thi phẩm của Mặc Giang tại các địa chỉ:
---------------------------------------------
Hướng dẫn nghe Album:
Bấm vào chữ UP NEXT để mở Album và chọn bài muốn nghe
Bấm vào xấu X Close góc trên bên phải để đóng Album và trở về lại trinh Play
Ngâm thơ Mặc Giang - 10 bài - viết về Cha Mẹ
01- Xin dành cho Cha Mẹ - Ns Hồng Vân
Trong cuộc đời này
nếu có ngôn từ nào đẹp nhất
tôi xin dành cho Mẹ
Trong cuộc đời này
nếu có ngôn từ nào đẹp nhất
tôi xin dành cho Cha
Tiếng thương yêu Mẹ, không cần nói ra
Tiếng thương yêu Cha, không cần trau chuốc
Tình thương Mẹ, tôi không cần hoa lá
Tình thương Cha, tôi không cần phết sơn
Dù ngàn năm, cũng chẳng hao mòn
Chứ đừng nói, một đời này, làm sao sánh
Tôi có nghe, “Công Cha như núi Thái Sơn”
Tôi có nghe, “Lòng Mẹ, như biển Thái Bình”
Núi Thái Sơn kia, còn đèo heo hút gió
Biển Thái Bình kia, còn sóng vỗ triều dâng
Ơn Mẹ Cha, vượt vũ trụ cao ngần
Nghĩa Sinh Thành, phủ muôn ngàn thiên thể
Nên trong cuộc đời này,
Chữ nào đẹp nhất, tôi xin dành cho Mẹ
Chữ nào đẹp nhất, tôi xin dành cho Cha
Dù gió ngàn bay, dù lá rụng la đà
Tôi vẫn nói, công đức sinh thành
Hai tiếng Mẹ Cha, là nhất
Khi nào, không còn trời đất
Khi nào, không còn vũ trụ lăn quay
Khi nào, không còn tôi, thì lúc đó hẵn hay
Ngay cả hai chữ vô thi vô chung
Cũng không sánh được chữ Song Đường cao cả.
Tháng 7 – 2007
TNT Mặc Giang
02- Một đời Ơn Cha - Ns Ngọc Quang
Đồng cao ruộng thấp, dãi dầu nắng mưa
Cha tôi, sương gió dư thừa
Nương khoai, luống bắp, chưa vừa gian lao
Ruộng đồng kết hạt minh châu
Cho tôi cơm áo đi vào trần gian
Mỗi bước đi, một đàng tràng
Tôi đi từng bước, cha càng cằn khô
Chân tay sần sũi xác xơ
Một thân chống đỡ, mấy bờ trầm kha
Tranh nghèo, chừa lỗ mái nhà
Vách phên, để trống, canh gà điểm sương
Cha tôi, một mảnh ruộng vườn
Đong đầy một kiếp, khôn lường gian truân
Thời gian, sỏi đá còn mòn
Huống chi da thịt cõi còm nhà quê
Cha ơi, lối ngõ đi về
Lòng con nặng trĩu bốn bề thâm ân
Ân cha, tột đỉnh cao ngần
Cho con nói tiếng Phụ Thân tuyệt vời
Dù cho muôn vạn ý lời
Không bằng bốn chữ : Một Đời Ơn Cha !
Tháng 8 – 2007
TNT Mặc Giang
03- Những lời Mẹ Thương - Ns Vân Khánh
“Mẹ già như chuối ba hương
Như xôi nếp một như đường mía lau”
Tấm lòng biển rộng sông sâu
Tình thương chan chứa một màu thanh lương
Mẹ già dãi nắng dầm sương
Tâm can pha đắng đoạn trường pha cay
Miễn sao con cháu vui vầy
Da mồi tóc bạc héo gầy cũng cam
Mẹ là mây sắc hương ngàn
Thương con như nước trường giang xô bờ
Mẹ là nét ngọc ươm mơ
Không còn chữ nghĩa tôn thờ mẹ ơi
Viết cho phủ cả đất trời
Không sao diễn tả hết lời mẹ thương
“Mẹ là hoa, mẹ là hương
Mẹ là nguồn cội tình thương nhiệm mầu”
Cho con từ thuở ban đầu
Đến khi khôn lớn nhuốm màu trần gian
Thương con không tiếng thở than
Thương con từng bước trên đàng con đi
Mẹ là hình ảnh tuyệt kỳ
Bức tranh tuyệt mỹ, vần thi tuyệt vời
Cầu cho mẹ sống suốt đời
Cho con nói mãi những lời mẹ thương.
Tháng 8 – 2007
TNT Mặc Giang
04- Hình Bóng Cha Già - Ns Ngô Đình Long
Cha ra đi, cõi vô thường tan biến
Mái tranh nghèo, như vắng bóng Cha ơi
Vẫn còn đây, bức mành thưa cửa sổ
Gió phất phơ, reo kẽ lá không lời
Cha ra đi, khung trời còn nhung nhớ
Áo bà ba, nhuộm một nắng hai sương
Áo vải thô, bạc phai màu hoại sắc
Cảnh nhà xưa, nghiêng một mái Song Đường
Cha ra đi, bóng Cha Già còn đó
Quãng đường dài, gai góc vẫn không phai
Cát bụi bay, thì thầm khua sỏi đá
Gợi hồn con, bóng núi đổ sông dài
Cha rũ áo, cuộc đời như bỏ ngõ
Dòng sông xưa, nhịp sóng vỗ đôi bờ
Mỗi lần qua, thêm một lần thương nhớ
Bóng Cha già cằn cỗi tóc bạc phơ
Tiếng chuông đầu hôm buông thả
Tiếng chuông mỗi sớm xa đưa
Ngân vang trôi về nỗi nhớ
Mênh mang hình bóng tôn thờ
Lời kinh trầm bỗng bên chùa
Dọc đường rơi rụng hơn thua
Trở về nguồn tâm muôn thuở
Đây rồi hình bóng Cha ơi
Quê nhà một mái xa khơi !!!
Tháng 10 – 2006
TNT Mặc Giang
05- Từ Tạ Mẹ Hiền - Ns Thúy Vinh
Hình bóng mẹ lung linh, mờ hương khói
Con chắp tay, xin nói tiếng từ ly
Con chắp tay, xin nói tiếng biệt ly
Tim quặn thắt, rưng rưng, mờ mi mắt
Cầu xin mẹ, về cõi nhiệm mầu muôn thuở
Còn riêng con, vành trắng phủ màu tang
Đàn cháu ngoan, nước mắt chảy hai hàng
Những người thân, một nỗi mênh mang
Xin tiễn mẹ, trên chiếc xe vô thường miên viễn
Còn đâu nữa, đường mía lau thơm thơm dịu ngọt
Còn đâu nữa, xôi nếp một nhè nhẹ thanh thanh
Khói hương bay theo gió loanh quanh
Con chim nhỏ, gọi đàn vang mé núi
Tiếng mẹ ơi, ngập ngừng bên bờ suối
Tiếng mẹ ơi, đứt quãng bến từ ly
Vô thường, mẹ đã ra đi
Còn chi đâu nữa, sầu bi nghẹn lời
Vô thường, mẹ đã chơi vơi
Con xin ghi nhớ, trọn đời, mẹ thương
Tạ từ, hai tiếng mẹ thương
Tạ từ, hai tiếng, tình thương, mẫu từ
Chắp tay từ tạ mẹ hiền
Chắp tay từ tạ mẹ thương.
Tháng 3 – 2007
TNT Mặc Giang
06- Bóng Hình Cha Muôn Thuở - Ns Ngọc Quang
Bao nhiêu sách vở, bài ca, nói về tình mẹ
Sao ít có những lời, nói tới tình cha
Có công bằng không, và như vậy, sao cà
Sừng sững như núi Thái Sơn, thì cần chi tô vẽ
Công cha hằng trụ vũ, nên khác nhiều đức mẹ
Nhà mà không nóc, dựa cột ai nghe !
“Còn cha, gót đỏ như son”, là sao vậy hè !
Những gì con có hôm nay, đều nhờ cha mà có
Gánh vác, đỡ đần, một đời gian khó
Chống chỏi, gian truân, năm tháng chẳng sờn
Tang thương biến hải, sông cạn, đá mòn
Nhưng tấm thân cha vẫn uy nghiêm, không biểu lộ
Cha như tùng bách, đan tâm từ độ
Nào vợ, nào con, nào cửa, nào nhà
Rồi tiếng gọi hồn thiêng, tiếng réo sơn hà
Cả một cuộc đời vật lộn, xông pha
Đập giũa xác xây, và độc đạo đứng lên, nên trầm ngâm, ít nói
Đôi mắt sâu, chứa đựng một bầu trời, mệt mỏi
Trắng mái đầu, cho thỏa mộng Nam Kha
Tay sần sủi, cho tròn nợ nước, tình nhà
Chân chai đá, để giẫm đi mọi nẻo đường gai góc
Nước mắt chờ khô, nhưng cha ngậm câm, không khóc
Bừng nở tâm tư, nhưng cha cũng ít tiếng nói, tiếng cười
Từ một tới mười, cho đến vạn mười mươi
Nam nhi không mâu, thuẫn, tang, bồng, đâu phải là nam nhi trái !
Lấp biển, dời non, gieo ngàn quan ải
Vượt núi, băng rừng, nhẹ tựa hồng mao
Tình non nghĩa nước, thắm đượm máu đào
Cha vẫn đứng thẳng, nhìn ngang, thì sá gì chút tình ca ngợi
Một tiếng ơn cha, mềm lòng đá sỏi
Một tiếng phụ thân, rúng động từ nghiêm
Một tiếng thâm ân, rúng động linh thiêng
Đạp đổ chông gai và xây đắp lại : những hoang tàn, nghiêng ngửa
Cha tôi đó, ôi tình cha muôn thuở
Nhờ bóng hình cha, tôi mới có hôm nay
Dù cha tôi, không niềm nở từng ngày
Nhưng vẫn trơ gan cùng phong sương, tuế nguyệt
Bên bóng bụi mờ
Đêm dài nuối tiếc
Bên dòng lịch sử
Băng giá lên ngôi
Bên dòng sông xưa
Nay lở mai bồi
Còn đó mãi, bóng hình cha muôn thuở !!!
Tháng 7 - 2004. Để nhớ mãi bóng hình Cha.
TNT Mặc Giang
07- Nhắc Những Em Tôi - Ns Hồng Vân
Mẹ là một con người, nhưng là một con người không ai thay thế
Mẹ là một con người, nhưng nhờ mẹ mới có em
Mẹ ấp ủ em giấc ngủ hằng đêm
Mẹ đã nâng niu, từ ngày em có mặt
Chín tháng mười ngày, lòng mẹ đau quặn thắt
Ngày em ra đời, mẹ như đứt ruột đứt gan
Thân mẹ ra sao, mẹ cũng chẳng màng
Mẹ quay nhìn em, thử em có bình yên không đã !!!
Tay bế tay bồng ba năm ròng rã
Bú, mớm, nuôi em, vất vả trăm phần
Lo cho em khôn lớn, mẹ cực khổ bội lần
Vì hy sinh cho em, mẹ đã chất chồng gian khó
Một sương hai nắng, dầm mưa dãi gió
Vất vả một đời, tần tảo nuôi em
Cơm canh dưa muối, đày đọa thân còm
Miễn sao cho em được no cơm ấm áo
Em lớn lên một chút, mẹ dày thêm áo não
Em trưởng thành bao nhiêu, mẹ tàn tạ úa già
Mắt yếu, lưng còng, mòn thịt, mòn da
Để cho em thành người, như người ta trong xã hội
Đức hy sinh của mẹ như trời cao dịu vợi
Tình thương yêu của mẹ như biển cả thâm sâu
Vũ trụ mênh mông, bao nhiêu cõi nhiệm mầu
Có một cõi thiêng liêng, em xin dành cho mẹ
Tôi xin nhắc em, đôi lời em nhé !
Mẹ đã gian truân, đau khổ nhiều rồi
Mẹ đã vì em, tóc bạc da mồi
Nếu em thương mẹ, thì đừng để một ngày mai, quá chậm !!!
Em đừng để tóc mẹ bạc thêm trên đầu đã trắng !
Thân mẹ yếu già, em đừng để mẹ thêm những vết nhăn !
Mắt mẹ đã khô, đừng để mẹ khóc nữa vì em !
Em thăm hỏi mẹ, có khỏe không, mỗi khi đâu đó !
Em ơi ! Em hãy nói một câu, một câu nho nhỏ :
Mẹ ơi ! Mẹ có biết rằng, con thương mẹ lắm không ?
Cõi trần gian, diễm phúc cho em, còn đóa hoa hồng !!!
Và, bất hạnh cho những ai, khi cài bông hoa trắng !!!
Tháng 7 - 2004.
Tặng cho những ai còn Mẹ và những ai mất Mẹ.
TNT Mặc Giang
08- Công cha, một tiếng, một đời ! - Ns Ngô Đình Long
Em biết tại sao có câu
“Công cha như núi Thái Sơn”
Em biết tại sao có câu
“Còn cha, gót đỏ như son”
Và Em biết tại sao lại có câu
“Con có cha, như nhà có nóc”
Cha em đó, mồ hôi nước mắt
Cha em đó, chan nắng đổ mưa
Cha em đó, chân tay sần sũi
Đánh đổi một đời, gian khổ vì em
Nếu em có gì, cha em trầm ngâm không nói
Nếu em có gì, cha em se thắt tâm can
Em có biết không, cha em đứt ruột đứt gan
Nặng trĩu khối đầu
Đá tảng hòn chồng cao như núi Thái
Gánh vác phong trần, chống đỡ cho em
Dù không buông những tiếng yếu mềm
Nhưng lòng cha chan nước mắt
Đó chính là như nhà có nóc
Che cho em, không nắng không mưa
Che cho em, sóng cả gió lùa
Khôn lớn trưởng thành. để đi vào trường đời
Từng bước em đi, gót đỏ như son
Mẹ, có vai trò của mẹ
Cha, có vị trí của cha
Ví trị đó, không cần nói ra
Cứng hơn đá, vững hơn đồng
Dùng chữ nghĩa yếu mềm
Thì làm sao diễn tả
Những thành bại nhục vinh trong đời
Cha cho em tất cả
Những nhiêu khê cay đắng trong đời
Cha chống đỡ cho em
Em chỉ nói một câu
“Công cha như núi Thái Sơn”
Em chỉ nói một câu
“Còn cha, gót đỏ như son”
Một tiếng phụ thân
Một tiếng từ nghiêm
Như thế đủ rồi
Không cần ngôn từ nào nữa
Phải nhớ nghe em
Một tiếng, một đời, gian khổ, công cha !!!
Tháng 8 – 2007
TNT Mặc Giang
09- Mai Tôi Về - Ns Vân Khánh
Mai tôi về, Mẹ tôi còn đâu đó
Bóng thời gian, có thấy đứa con xưa
Tuổi đã mòn, đan sợi tóc lưa thưa
Mắt lại lòa, nhìn cội già long gốc
Mai tôi về, Cha tôi dày khó nhọc
Trông dáng tôi, cũng độc thọ trơ cành
Thăm thẳm đôi bờ, đọng giọt khô quanh
Chấm từng điểm dư đồ, rung lịch sử
Mai tôi về, Anh tôi nhìn tư lự
Thuyền phiêu du, xơ mạn sóng giang hồ
Nợ tang bồng xô đẩy cửa hư vô
Chí nam nhi vắt lên đèo kim cổ
Mai tôi về, Chị tôi nhìn ngờ ngợ
Tấm lòng son, mờ sương khói sơn khê
Màu trời xanh, tản mạn chốn xa mờ
Mây đen bạc, phủ bềnh bồng trôi nổi
Mai tôi về, Em tôi nhìn không nói
Nẻo đường nào, ê ẩm bước chân đi
Một cánh chim, dù không nghĩa là gì
Nhưng tiếng vỗ, vỡ toang trời câm lặng
Khu vườn xưa, lây lan tràn rau đắng
Thôn xóm nghèo, ủ dột mái nhà tranh
Lúa đơm bông, ngậm sữa ướp tinh anh
Sinh lực cạn, úa tàn cây trái chín
Mạch lòng đất, vương suối nguồn bịn rịn
Tẩm làn hơi, nước ẩm ướt lên non
Non nước ngàn năm, non nước chẳng mòn
Dù xây xát, qua từng thời biến động
Mai tôi về, nước in hình đôi bóng
Một bóng hình, hai mặt, nước dõi soi
Bóng hình này vương vấn dáng giống nòi
Bóng hình kia lâng lâng hồn sông núi.
Tháng 9 – 2004
TNT Mặc Giang
10-Bài Ca Hay Nhất - Ns Hồng Vân
Tôi hát mãi bài ca dâng Mẹ
Tôi hát mãi bài ca dâng Cha
Công ơn Cha, dù ngàn năm cũng không pha
Công đức Mẹ, dù ngàn năm, cũng không đổi
Trong cuộc đời nếu ai có hỏi
Thương yêu ai cao nhất trong đời
Em đáp liền, không do dự, em ơi
Tình thương cao quí nhất, xin dành cho cha mẹ
Tôi hát mãi bài ca dâng Mẹ
Tôi hát mãi bài ca dâng Cha
Núi Thái Sơn, mờ sương khói quan hà
Biển Thái Bình, gập ghềnh vang sóng vỗ
Công ơn Cha, một đời gian khổ
Công đức Mẹ, một kiếp cho con
Tình Cha Mẹ, đẹp lắm, em thấy không
Em hãy cùng tôi, hát ca muôn ngàn tiếng hát
Tiếng hát đó, cao hơn núi Thái
Lời ca kia, sâu hơn biển Đông
Tiếng hát mẹ cha, không cần nhạc, không cần đờn
Nếu không hát được
Thì trên cuộc đời này
Không còn một bài ca nào, em hát nữa
Em hát lên bài ca dâng Mẹ
Em hát lên bài ca dâng Cha
Hát tự con tim,
Hát tự tấm lòng
Bài ca hay nhất, trong mọi bài ca nhân thế.
Tháng 7 – 2007
TNT Mặc Giang
Nhà thơ Mặc Giang, tên thật Hồ Thanh Bửu, hiệu Nhật Tân, sinh năm 1953, tại Bình Định.
Mặc Giang đã viết nhiều thi phẩm gồm nhiều đề tài thể loại khác nhau.
Hầu hết những sáng tác này đã được phổ biến rộng rãi qua nhiều hình thức.
Nhân mùa Phật Đản PL.2551, chúng tôi xin xin giới thiệu một số thi phẩm về Phật Đản Sanh của tác giả.
Nghiệp thơ văn :
Đã viết : Bài Tụng Phật Đản
Việt Nam Thi Sử Hùng Ca
Vạn Hữu Trường Ca (về lục đạo luân hồi, mới viết một nửa)
Và khoảng 750 bài thơ khác, gồm nhiều chủ đề về quê hương đất nước, lịch sử, địa lý, tình tự quê hương, triết lý Phật giáo, nhân sinh quan, vũ trụ quan, giáo dục, khuyến tu, xưng tán Phật, Bồ-tát và Thánh Tăng…. bằng nhiều thể loại thi ca khác nhau. Hầu hết những sáng tác này đã được phổ biến rộng rãi bằng hình thức ngâm thơ, nhạc, tụng… với nhiều phương thức khác nhau, nhưng chưa đủ duyên để chính thức ấn hành.
Tác phẩm đã in : Quê Hương Còn Đó (năm 2006). Tuyển tập nhạc Dòng Thơ Gọi Tình Người (NXBĐP, năm 2007). Tuyển tập thơ Quê Hương Nguồn Cội (NXBTN, năm 2007), Tuyển tập thơ Hành Trình Quê Mẹ (NXB – 2007). Thơ Mặc Giang đã được thực hiện phát hành 46 CD Ngâm thơ với nhiều nghệ sĩ nổi danh như Hồng Vân, Bảo Cường, Đoàn Yên Linh, Phan Xuân Thi, Thúy Vinh…. Thơ đã phổ nhạc khoảng 250 ca khúc với trên 90 nhạc sĩ danh tiếng.
Có thể tìm hiểu về các thi phẩm của Mặc Giang tại các địa chỉ:
---------------------------------------------
Bấm vào chữ UP NEXT để mở Album và chọn bài muốn nghe
Bấm vào xấu X Close góc trên bên phải để đóng Album và trở về lại trinh Play
Ngâm thơ Mặc Giang - 10 bài - viết về Cha Mẹ
01- Xin dành cho Cha Mẹ - Ns Hồng Vân
Trong cuộc đời này
nếu có ngôn từ nào đẹp nhất
tôi xin dành cho Mẹ
Trong cuộc đời này
nếu có ngôn từ nào đẹp nhất
tôi xin dành cho Cha
Tiếng thương yêu Mẹ, không cần nói ra
Tiếng thương yêu Cha, không cần trau chuốc
Tình thương Mẹ, tôi không cần hoa lá
Tình thương Cha, tôi không cần phết sơn
Dù ngàn năm, cũng chẳng hao mòn
Chứ đừng nói, một đời này, làm sao sánh
Tôi có nghe, “Công Cha như núi Thái Sơn”
Tôi có nghe, “Lòng Mẹ, như biển Thái Bình”
Núi Thái Sơn kia, còn đèo heo hút gió
Biển Thái Bình kia, còn sóng vỗ triều dâng
Ơn Mẹ Cha, vượt vũ trụ cao ngần
Nghĩa Sinh Thành, phủ muôn ngàn thiên thể
Nên trong cuộc đời này,
Chữ nào đẹp nhất, tôi xin dành cho Mẹ
Chữ nào đẹp nhất, tôi xin dành cho Cha
Dù gió ngàn bay, dù lá rụng la đà
Tôi vẫn nói, công đức sinh thành
Hai tiếng Mẹ Cha, là nhất
Khi nào, không còn trời đất
Khi nào, không còn vũ trụ lăn quay
Khi nào, không còn tôi, thì lúc đó hẵn hay
Ngay cả hai chữ vô thi vô chung
Cũng không sánh được chữ Song Đường cao cả.
Tháng 7 – 2007
TNT Mặc Giang
02- Một đời Ơn Cha - Ns Ngọc Quang
Đồng cao ruộng thấp, dãi dầu nắng mưa
Cha tôi, sương gió dư thừa
Nương khoai, luống bắp, chưa vừa gian lao
Ruộng đồng kết hạt minh châu
Cho tôi cơm áo đi vào trần gian
Mỗi bước đi, một đàng tràng
Tôi đi từng bước, cha càng cằn khô
Chân tay sần sũi xác xơ
Một thân chống đỡ, mấy bờ trầm kha
Tranh nghèo, chừa lỗ mái nhà
Vách phên, để trống, canh gà điểm sương
Cha tôi, một mảnh ruộng vườn
Đong đầy một kiếp, khôn lường gian truân
Thời gian, sỏi đá còn mòn
Huống chi da thịt cõi còm nhà quê
Cha ơi, lối ngõ đi về
Lòng con nặng trĩu bốn bề thâm ân
Ân cha, tột đỉnh cao ngần
Cho con nói tiếng Phụ Thân tuyệt vời
Dù cho muôn vạn ý lời
Không bằng bốn chữ : Một Đời Ơn Cha !
Tháng 8 – 2007
TNT Mặc Giang
03- Những lời Mẹ Thương - Ns Vân Khánh
“Mẹ già như chuối ba hương
Như xôi nếp một như đường mía lau”
Tấm lòng biển rộng sông sâu
Tình thương chan chứa một màu thanh lương
Mẹ già dãi nắng dầm sương
Tâm can pha đắng đoạn trường pha cay
Miễn sao con cháu vui vầy
Da mồi tóc bạc héo gầy cũng cam
Mẹ là mây sắc hương ngàn
Thương con như nước trường giang xô bờ
Mẹ là nét ngọc ươm mơ
Không còn chữ nghĩa tôn thờ mẹ ơi
Viết cho phủ cả đất trời
Không sao diễn tả hết lời mẹ thương
“Mẹ là hoa, mẹ là hương
Mẹ là nguồn cội tình thương nhiệm mầu”
Cho con từ thuở ban đầu
Đến khi khôn lớn nhuốm màu trần gian
Thương con không tiếng thở than
Thương con từng bước trên đàng con đi
Mẹ là hình ảnh tuyệt kỳ
Bức tranh tuyệt mỹ, vần thi tuyệt vời
Cầu cho mẹ sống suốt đời
Cho con nói mãi những lời mẹ thương.
Tháng 8 – 2007
TNT Mặc Giang
04- Hình Bóng Cha Già - Ns Ngô Đình Long
Cha ra đi, cõi vô thường tan biến
Mái tranh nghèo, như vắng bóng Cha ơi
Vẫn còn đây, bức mành thưa cửa sổ
Gió phất phơ, reo kẽ lá không lời
Cha ra đi, khung trời còn nhung nhớ
Áo bà ba, nhuộm một nắng hai sương
Áo vải thô, bạc phai màu hoại sắc
Cảnh nhà xưa, nghiêng một mái Song Đường
Cha ra đi, bóng Cha Già còn đó
Quãng đường dài, gai góc vẫn không phai
Cát bụi bay, thì thầm khua sỏi đá
Gợi hồn con, bóng núi đổ sông dài
Cha rũ áo, cuộc đời như bỏ ngõ
Dòng sông xưa, nhịp sóng vỗ đôi bờ
Mỗi lần qua, thêm một lần thương nhớ
Bóng Cha già cằn cỗi tóc bạc phơ
Tiếng chuông đầu hôm buông thả
Tiếng chuông mỗi sớm xa đưa
Ngân vang trôi về nỗi nhớ
Mênh mang hình bóng tôn thờ
Lời kinh trầm bỗng bên chùa
Dọc đường rơi rụng hơn thua
Trở về nguồn tâm muôn thuở
Đây rồi hình bóng Cha ơi
Quê nhà một mái xa khơi !!!
Tháng 10 – 2006
TNT Mặc Giang
05- Từ Tạ Mẹ Hiền - Ns Thúy Vinh
Hình bóng mẹ lung linh, mờ hương khói
Con chắp tay, xin nói tiếng từ ly
Con chắp tay, xin nói tiếng biệt ly
Tim quặn thắt, rưng rưng, mờ mi mắt
Cầu xin mẹ, về cõi nhiệm mầu muôn thuở
Còn riêng con, vành trắng phủ màu tang
Đàn cháu ngoan, nước mắt chảy hai hàng
Những người thân, một nỗi mênh mang
Xin tiễn mẹ, trên chiếc xe vô thường miên viễn
Còn đâu nữa, đường mía lau thơm thơm dịu ngọt
Còn đâu nữa, xôi nếp một nhè nhẹ thanh thanh
Khói hương bay theo gió loanh quanh
Con chim nhỏ, gọi đàn vang mé núi
Tiếng mẹ ơi, ngập ngừng bên bờ suối
Tiếng mẹ ơi, đứt quãng bến từ ly
Vô thường, mẹ đã ra đi
Còn chi đâu nữa, sầu bi nghẹn lời
Vô thường, mẹ đã chơi vơi
Con xin ghi nhớ, trọn đời, mẹ thương
Tạ từ, hai tiếng mẹ thương
Tạ từ, hai tiếng, tình thương, mẫu từ
Chắp tay từ tạ mẹ hiền
Chắp tay từ tạ mẹ thương.
Tháng 3 – 2007
TNT Mặc Giang
06- Bóng Hình Cha Muôn Thuở - Ns Ngọc Quang
Bao nhiêu sách vở, bài ca, nói về tình mẹ
Sao ít có những lời, nói tới tình cha
Có công bằng không, và như vậy, sao cà
Sừng sững như núi Thái Sơn, thì cần chi tô vẽ
Công cha hằng trụ vũ, nên khác nhiều đức mẹ
Nhà mà không nóc, dựa cột ai nghe !
“Còn cha, gót đỏ như son”, là sao vậy hè !
Những gì con có hôm nay, đều nhờ cha mà có
Gánh vác, đỡ đần, một đời gian khó
Chống chỏi, gian truân, năm tháng chẳng sờn
Tang thương biến hải, sông cạn, đá mòn
Nhưng tấm thân cha vẫn uy nghiêm, không biểu lộ
Cha như tùng bách, đan tâm từ độ
Nào vợ, nào con, nào cửa, nào nhà
Rồi tiếng gọi hồn thiêng, tiếng réo sơn hà
Cả một cuộc đời vật lộn, xông pha
Đập giũa xác xây, và độc đạo đứng lên, nên trầm ngâm, ít nói
Đôi mắt sâu, chứa đựng một bầu trời, mệt mỏi
Trắng mái đầu, cho thỏa mộng Nam Kha
Tay sần sủi, cho tròn nợ nước, tình nhà
Chân chai đá, để giẫm đi mọi nẻo đường gai góc
Nước mắt chờ khô, nhưng cha ngậm câm, không khóc
Bừng nở tâm tư, nhưng cha cũng ít tiếng nói, tiếng cười
Từ một tới mười, cho đến vạn mười mươi
Nam nhi không mâu, thuẫn, tang, bồng, đâu phải là nam nhi trái !
Lấp biển, dời non, gieo ngàn quan ải
Vượt núi, băng rừng, nhẹ tựa hồng mao
Tình non nghĩa nước, thắm đượm máu đào
Cha vẫn đứng thẳng, nhìn ngang, thì sá gì chút tình ca ngợi
Một tiếng ơn cha, mềm lòng đá sỏi
Một tiếng phụ thân, rúng động từ nghiêm
Một tiếng thâm ân, rúng động linh thiêng
Đạp đổ chông gai và xây đắp lại : những hoang tàn, nghiêng ngửa
Cha tôi đó, ôi tình cha muôn thuở
Nhờ bóng hình cha, tôi mới có hôm nay
Dù cha tôi, không niềm nở từng ngày
Nhưng vẫn trơ gan cùng phong sương, tuế nguyệt
Bên bóng bụi mờ
Đêm dài nuối tiếc
Bên dòng lịch sử
Băng giá lên ngôi
Bên dòng sông xưa
Nay lở mai bồi
Còn đó mãi, bóng hình cha muôn thuở !!!
Tháng 7 - 2004. Để nhớ mãi bóng hình Cha.
TNT Mặc Giang
07- Nhắc Những Em Tôi - Ns Hồng Vân
Mẹ là một con người, nhưng là một con người không ai thay thế
Mẹ là một con người, nhưng nhờ mẹ mới có em
Mẹ ấp ủ em giấc ngủ hằng đêm
Mẹ đã nâng niu, từ ngày em có mặt
Chín tháng mười ngày, lòng mẹ đau quặn thắt
Ngày em ra đời, mẹ như đứt ruột đứt gan
Thân mẹ ra sao, mẹ cũng chẳng màng
Mẹ quay nhìn em, thử em có bình yên không đã !!!
Tay bế tay bồng ba năm ròng rã
Bú, mớm, nuôi em, vất vả trăm phần
Lo cho em khôn lớn, mẹ cực khổ bội lần
Vì hy sinh cho em, mẹ đã chất chồng gian khó
Một sương hai nắng, dầm mưa dãi gió
Vất vả một đời, tần tảo nuôi em
Cơm canh dưa muối, đày đọa thân còm
Miễn sao cho em được no cơm ấm áo
Em lớn lên một chút, mẹ dày thêm áo não
Em trưởng thành bao nhiêu, mẹ tàn tạ úa già
Mắt yếu, lưng còng, mòn thịt, mòn da
Để cho em thành người, như người ta trong xã hội
Đức hy sinh của mẹ như trời cao dịu vợi
Tình thương yêu của mẹ như biển cả thâm sâu
Vũ trụ mênh mông, bao nhiêu cõi nhiệm mầu
Có một cõi thiêng liêng, em xin dành cho mẹ
Tôi xin nhắc em, đôi lời em nhé !
Mẹ đã gian truân, đau khổ nhiều rồi
Mẹ đã vì em, tóc bạc da mồi
Nếu em thương mẹ, thì đừng để một ngày mai, quá chậm !!!
Em đừng để tóc mẹ bạc thêm trên đầu đã trắng !
Thân mẹ yếu già, em đừng để mẹ thêm những vết nhăn !
Mắt mẹ đã khô, đừng để mẹ khóc nữa vì em !
Em thăm hỏi mẹ, có khỏe không, mỗi khi đâu đó !
Em ơi ! Em hãy nói một câu, một câu nho nhỏ :
Mẹ ơi ! Mẹ có biết rằng, con thương mẹ lắm không ?
Cõi trần gian, diễm phúc cho em, còn đóa hoa hồng !!!
Và, bất hạnh cho những ai, khi cài bông hoa trắng !!!
Tháng 7 - 2004.
Tặng cho những ai còn Mẹ và những ai mất Mẹ.
TNT Mặc Giang
08- Công cha, một tiếng, một đời ! - Ns Ngô Đình Long
Em biết tại sao có câu
“Công cha như núi Thái Sơn”
Em biết tại sao có câu
“Còn cha, gót đỏ như son”
Và Em biết tại sao lại có câu
“Con có cha, như nhà có nóc”
Cha em đó, mồ hôi nước mắt
Cha em đó, chan nắng đổ mưa
Cha em đó, chân tay sần sũi
Đánh đổi một đời, gian khổ vì em
Nếu em có gì, cha em trầm ngâm không nói
Nếu em có gì, cha em se thắt tâm can
Em có biết không, cha em đứt ruột đứt gan
Nặng trĩu khối đầu
Đá tảng hòn chồng cao như núi Thái
Gánh vác phong trần, chống đỡ cho em
Dù không buông những tiếng yếu mềm
Nhưng lòng cha chan nước mắt
Đó chính là như nhà có nóc
Che cho em, không nắng không mưa
Che cho em, sóng cả gió lùa
Khôn lớn trưởng thành. để đi vào trường đời
Từng bước em đi, gót đỏ như son
Mẹ, có vai trò của mẹ
Cha, có vị trí của cha
Ví trị đó, không cần nói ra
Cứng hơn đá, vững hơn đồng
Dùng chữ nghĩa yếu mềm
Thì làm sao diễn tả
Những thành bại nhục vinh trong đời
Cha cho em tất cả
Những nhiêu khê cay đắng trong đời
Cha chống đỡ cho em
Em chỉ nói một câu
“Công cha như núi Thái Sơn”
Em chỉ nói một câu
“Còn cha, gót đỏ như son”
Một tiếng phụ thân
Một tiếng từ nghiêm
Như thế đủ rồi
Không cần ngôn từ nào nữa
Phải nhớ nghe em
Một tiếng, một đời, gian khổ, công cha !!!
Tháng 8 – 2007
TNT Mặc Giang
09- Mai Tôi Về - Ns Vân Khánh
Mai tôi về, Mẹ tôi còn đâu đó
Bóng thời gian, có thấy đứa con xưa
Tuổi đã mòn, đan sợi tóc lưa thưa
Mắt lại lòa, nhìn cội già long gốc
Mai tôi về, Cha tôi dày khó nhọc
Trông dáng tôi, cũng độc thọ trơ cành
Thăm thẳm đôi bờ, đọng giọt khô quanh
Chấm từng điểm dư đồ, rung lịch sử
Mai tôi về, Anh tôi nhìn tư lự
Thuyền phiêu du, xơ mạn sóng giang hồ
Nợ tang bồng xô đẩy cửa hư vô
Chí nam nhi vắt lên đèo kim cổ
Mai tôi về, Chị tôi nhìn ngờ ngợ
Tấm lòng son, mờ sương khói sơn khê
Màu trời xanh, tản mạn chốn xa mờ
Mây đen bạc, phủ bềnh bồng trôi nổi
Mai tôi về, Em tôi nhìn không nói
Nẻo đường nào, ê ẩm bước chân đi
Một cánh chim, dù không nghĩa là gì
Nhưng tiếng vỗ, vỡ toang trời câm lặng
Khu vườn xưa, lây lan tràn rau đắng
Thôn xóm nghèo, ủ dột mái nhà tranh
Lúa đơm bông, ngậm sữa ướp tinh anh
Sinh lực cạn, úa tàn cây trái chín
Mạch lòng đất, vương suối nguồn bịn rịn
Tẩm làn hơi, nước ẩm ướt lên non
Non nước ngàn năm, non nước chẳng mòn
Dù xây xát, qua từng thời biến động
Mai tôi về, nước in hình đôi bóng
Một bóng hình, hai mặt, nước dõi soi
Bóng hình này vương vấn dáng giống nòi
Bóng hình kia lâng lâng hồn sông núi.
Tháng 9 – 2004
TNT Mặc Giang
10-Bài Ca Hay Nhất - Ns Hồng Vân
Tôi hát mãi bài ca dâng Mẹ
Tôi hát mãi bài ca dâng Cha
Công ơn Cha, dù ngàn năm cũng không pha
Công đức Mẹ, dù ngàn năm, cũng không đổi
Trong cuộc đời nếu ai có hỏi
Thương yêu ai cao nhất trong đời
Em đáp liền, không do dự, em ơi
Tình thương cao quí nhất, xin dành cho cha mẹ
Tôi hát mãi bài ca dâng Mẹ
Tôi hát mãi bài ca dâng Cha
Núi Thái Sơn, mờ sương khói quan hà
Biển Thái Bình, gập ghềnh vang sóng vỗ
Công ơn Cha, một đời gian khổ
Công đức Mẹ, một kiếp cho con
Tình Cha Mẹ, đẹp lắm, em thấy không
Em hãy cùng tôi, hát ca muôn ngàn tiếng hát
Tiếng hát đó, cao hơn núi Thái
Lời ca kia, sâu hơn biển Đông
Tiếng hát mẹ cha, không cần nhạc, không cần đờn
Nếu không hát được
Thì trên cuộc đời này
Không còn một bài ca nào, em hát nữa
Em hát lên bài ca dâng Mẹ
Em hát lên bài ca dâng Cha
Hát tự con tim,
Hát tự tấm lòng
Bài ca hay nhất, trong mọi bài ca nhân thế.
Tháng 7 – 2007
TNT Mặc Giang
Đêm Buồn Xứ Lạ
buồn thu xứ lạ
Tác giả:
Phuongtim
Thu phong lành lạnh hoa tàn tạ
Chỉ thấy lá buồn lả tả rơi
Lòng sao vui được người ơi
Chiều Đông Bắc lạnh một trời trắng mây .
Trông cánh nhạn lạc bầy đơn lẻ
Cũng như ta một kẻ bơ vơ
Tháng qua ngày lại dật dờ
Náo nương xứ lạ bao giờ nữa đây .
Đời như chiếc thuyền trên sóng dậy
Cứ nổi trôi đưa đẩy bồng bềnh
Những chiều xứ lạ buồn tênh
Nghe sầu chồng chất nặng lên cuộc đời .
Cứ mỗi dạo nhìn mùa thu tới
Mỗi lần nghe gió trổi giao mùa
Là lòng nặng một hồn mưa
Sũng đêm ướt lạnh gối thừa chăn đơn .
Buồn nào hơn nỗi buồn thầm lặng
Nặng nào bằng cái nặng con tim
Đau thương mộng vỡ tan chìm
Rơi vào trũng nhớ nghe mềm hồn đơn .
Chỉ thấy lá buồn lả tả rơi
Lòng sao vui được người ơi
Chiều Đông Bắc lạnh một trời trắng mây .
Trông cánh nhạn lạc bầy đơn lẻ
Cũng như ta một kẻ bơ vơ
Tháng qua ngày lại dật dờ
Náo nương xứ lạ bao giờ nữa đây .
Đời như chiếc thuyền trên sóng dậy
Cứ nổi trôi đưa đẩy bồng bềnh
Những chiều xứ lạ buồn tênh
Nghe sầu chồng chất nặng lên cuộc đời .
Cứ mỗi dạo nhìn mùa thu tới
Mỗi lần nghe gió trổi giao mùa
Là lòng nặng một hồn mưa
Sũng đêm ướt lạnh gối thừa chăn đơn .
Buồn nào hơn nỗi buồn thầm lặng
Nặng nào bằng cái nặng con tim
Đau thương mộng vỡ tan chìm
Rơi vào trũng nhớ nghe mềm hồn đơn .
Chùm thơ nỗi nhớ cha mẹ của người con xa xứ thật hay
"Mẹ ơi! Con muốn trở về quê hương, ở nơi ấy có tình thương của mẹ. Đất quê người con thấy mình nhỏ bé, không người thân - không bạn cũng chẳng bè.
Sẽ có ngày con trở lại với quê, cùng mẹ cha ra ruộng đồng cấy lúa. Cùng lũ bạn mà ngày xưa một thủa, hay rủ nhau chơi trận giả ngoài đồng.." (Mây Nguyễn)
♥ Chùm thơ nhớ cha mẹ của người con gái lấy chồng xứ lạ
♥ Chùm thơ nhớ nhà, nhớ quê của người tha phương
BÀI THƠ: THA HƯƠNG NHỚ MẸ
Tác giả: Thái Tài
Hoàng hôn phũ nhạt ánh sầu
Chùn chân lữ thứ úa màu gió sương
Quạnh hiu trải gót đêm trường
Bâng khuâng tấc dạ vấn vương quê nhà
Mịt mù khuất nẻo trời xa
Vần thơ đọng lặng diết da dáng người
Nỗi niềm nhung nhớ đầy vơi
Bao năm cách biệt rã rời ước mơ
Nhìn từng con sóng xô bờ
Mong quyện theo nước lặng lờ vụt trôi
Theo tìm về bóng mẹ tôi
Mõi mòn thân xác phai phôi tháng ngày
Giật mình tuôn những dòng cay
Thoảng qua cơn mộng ngất ngây riêng mình
Tha hương khắc khoải gia đình
Từng giây tha thiết ân tình mẹ ơi...!
LIÊN KẾT ĐƯỢC TÀI TRỢ
BÀI THƠ: THƯƠNG CHA Ở QUÊ NHÀ
Tác giả: Lê Huy Tưởng
Thương cha quá cả đời vất vả
Nhớ khi người tất tả ngược xuôi
Chỉ vì cơm áo mà thôi
Đêm đông lạnh giá bồi hồi nhớ cha
Đã mấy độ thu qua đông lại
Mình cha già khắc khoải canh thâu
Có hay sương trắng mái đầu
Lòng buồn dạ héo tim nhàu nhớ thương
Bởi mẹ đã về phương cực lạc
Để mình cha ngơ ngác đợi trông
Xá chi lạnh giá trời đông
Ngại gì tuyết phủ trắng đường xứ quê
Con lỗi hẹn chẳng về thăm được
Nhớ cha nhiều mong ước trào dâng
Một năm trở lại mấy lần
Sà vào bên cạnh ân cần hỏi thăm
Ai cũng biết trăng rằm sẽ sáng
Đêm tàn rồi hé rạng bình minh
Dẫu cha đơn lẻ một mình
Cháu con mãi mãi gửi tình tới cha.
BÀI THƠ: NHỚ MẸ
Tác giả: Nguyễn Vân Anh
Xa xôi góc bể chân trời
Sụt xùi mưa đổ nhớ người mẹ yêu
Mẹ tôi vất vả sớm chiều
Thương con tần tảo không điều kêu ca
Trăm công ngàn việc ở nhà
Mặt hoa giờ đổi thành là nếp nhăn
Với bao vất vả khó khăn
Cha mất mình mẹ lộn lăn với đời
Con thương mẹ lắm mẹ ơi
Vất vả nuôi dạy chúng con nên người
Ơn mẹ ví như biển trời
Con cầu cho mẹ suốt đời bình an
Bách niên giai lão trường an
Mẹ ơi con hứa mãi ngoan mẹ à
Ở gần hay phải đi xa
Những lời mẹ dạy con là khắc ghi
Cầu trời cầu Phật độ trì
Mẹ tôi mãi khỏe không gì mong hơn.
BÀI THƠ: NGƯỜI CON XA XỨ
Tác giả: Phan Thanh Tùng
Bao năm cách biệt quê nhà
Là bao giọt đắng trong ta dâng tràn
Nhiều khi lệ đổ hai hàng
Nhớ về cha mẹ thưở còn ấu thơ.
Cuộc đời chẳng đẹp như mơ
Nên còn chua xót ngẫn ngơ tháng ngày
Tuy xa tình vẫn đong đầy
Thương cha nhớ mẹ hao gầy trong tâm.
Mình con lặng lẽ âm thầm
Nhớ về quê cũ mà lòng quặng đau
Mong sao xuân đến muôn màu
Con quay trở lại cúi đầu mẹ cha
Nói rằng những tháng năm qua
Con luôn khao khát nhớ nhà lắm thôi
Lệ mừng lại chảy tuông rơi
Từ nay con sẽ trọn đời không xa.
Để tròn chữ hiếu trong ta
Đáp đền ơn nghĩa tạo ra thân mình
Con luôn ghi khắc ân tình
Công cha nghĩa mẹ thái bình mênh mông.
LIÊN KẾT ĐƯỢC TÀI TRỢ
Mạnh Mập mời bạn xem tiếp phần cập nhật những bài thơ cảm
động nói lên nỗi nhớ Cha Mẹ của người con đang sống xa nhà, xa quê
hương,...
1 2345678910Tiếp >>
BÀI THƠ: NỖI NIỀM XA QUÊ
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Đêm về một mảnh trăng treo
Bên sông cô tịch tình nghèo hẩm hiu
Hoàng hôn xơ xác chợ chiều
Mái tranh thổn thức cánh diều lao đao
Em buồn ra đứng bờ ao
Nhớ về quê mẹ dàu dàu ngày xưa
Chữ yêu đâu quản nắng mưa
Thương cha nhớ mẹ sớm trưa nhọc nhằn
Trên đồng cạn đất khô cằn
Con quên sao được những lần tiếng ru
Lục bình gió chướng mù u
Thả trôi nổi nhớ vi vu tơ lòng
Sẻ chia bến nước đục trong
Quặn đau tê tái chất chồng heo may
Vuông tròn chồng vợ ngày dài
Đáp đền cha mẹ nợ hoài thiên thu
Trăng treo vành vạnh ưu tư
Ghe bầu lắc lẽo khư khư nỗi niềm.
THƠ GỬI MẸ PHƯƠNG XA: TÌNH MẸ
Tác giả: Huyền Thư
Nơi xứ lạ trông về chốn cũ
Nhớ quê nhà ủ rũ niềm riêng
Nặng mang bao nỗi ưu phiền
Thương bóng Mẹ hiền, vò võ đợi mong
Dù xa cách nhưng lòng nhớ mãi
Gánh cuộc đời, Mẹ trải sầu thương
Đắng cay cực khổ trăm đường
Hằn sâu mắt Mẹ, buồn vương thuở nào
Cha mất sớm, niềm đau khôn tả
Mẹ âm thầm vất vả....ngược xuôi
Để cho con được nên người
Mỗi khi nhìn thấy, trẻ vui....Mẹ mừng
Giờ chân yếu, còng lưng....mắt mỏi
Mẹ còn mang nặng nỗi u hoài
Bởi đời đầy những chông gai
Con nào đâu hiểu, canh dài xót xa
Tình Mẹ mãi bao la biển rộng
Mỗi lời ru, giấc mộng êm đềm
Bây giờ lệ nhỏ từng đêm
Một bóng bên thềm, đau lắm....Mẹ ơi ‼
BÀI THƠ: ĐỜI CON XA XỨ
Tác giả: Nguyễn Nguyễn
Nơi xứ lạ một mình con lặng lẽ
Bữa cơm chiều con nhớ Mẹ nhớ Cha
Bởi phận nghèo nên con phải bôn ba
Nhớ thương lắm nơi quê nhà xa đó
Mấy năm qua con dãi dầu sương gió
Mong gia đình có cuộc sống ấm no
Cha mất đi con phải cố gắng lo
Cho Mẹ ! cho em ! cho ngày mai tươi sáng
Thương gia đình con ngày đêm bương trải
Ko bao giờ con dám nghĩ yêu ai
Sợ một mai con trót lỡ xiêu lòng
Bỏ lại tất cả mà theo chồng đi mất
Mẹ biết ko ? con đang nghĩ mà thương
Lương tháng này ko hàng nên ít quá
Con gởi về biết là chẳng đủ đâu
Phận công nhân mãi khổ sầu như thế
Cuối năm nay con sẽ về bên Mẹ
Cho nhà mình bớt quạnh quẽ Mẹ ơi
Để đêm đêm nghe tiếng Mẹ ru hời
Con vơi đi tủi phận đời hiu hẩm.
Tác giả: |
Xuân Diệu |
Tác phẩm: | Tổng số có 164 tác phẩm. |
Sắp xếp: |
* lời kỹ nữ * Tác giả: Xuân Diệu
Lời
Kỹ Nữ. Tác giả: Xuân Diệu. Khách ngồi lại cùng em trong chốc nữa;. Vội
vàng chi, trăng sáng quá, khách ơi. Đêm nay rằm: yến tiệc sáng trên
trời;. Khách không ở, lòng em cô độc quá. Khách ngồi lại cùng em !...
|
anh đã giết em Tác giả: Xuân Diệu
Anh
đã giết em, anh chôn em vào trái tim anh. Từ đây anh không được yêu em ở
trong sự thật. Một cái gì đã qua, một cái gì đã mất. Ta nhìn nhau, bốn
mắt biết làm sao ? Ôi ! Em mến yêu ! Em vẫn là người anh yêu mến
nhất....
|
anh đợi em về ăn cơm Tác giả: Xuân Diệu
Anh
đợi em về ăn cơm. Trăng đã lên rồi, trăng sáng. Mảnh ngọc trên cây
hoàng lan. Chắc thấy em trên đường vắng. Hẳn em đang còn đạp xe. Ba bề
bốn phía em nghe. Hoàng hôn lan trên đồng rộng. Mà em đạp gấp chưa về.
Hẳn em...
|
anh là người bạc bẽo Tác giả: Xuân Diệu
Ngẫm
cho kỹ anh là người bạc bẽo, em yêu rồi, anh đã vội quên ngay. Mới hôm
kia tình tự đến mê say. Sang bữa nay anh làm như mất hết. Anh đòi mãi
như một kẻ keo kiệt, trong hồn anh tình ái chẳng lâu sao? Anh không...
|
anh thương em khi ngủ Tác giả: Xuân Diệu
Anh
thương em khi ngủ. Phong thái rất hồn nhiên. Em ngủ như trẻ nhỏ. Ngon
say một giấc liền. Tay em thả xuôi xuôi. Như bơi vào cõi mộng. Mắt em
khép dài dài. Dưới trán em lồng lộng. Em nằm in trẻ nhỏ. Trong...
|
anh thương em ngủ Tác giả: Xuân Diệu
Anh
thương em khi ngủ. Phong thái rất hồn nhiên. Em ngủ như trẻ nhỏ. Ngon
say một giấc liền. Tay em thả xuôi xuôi. Như bơi vào cõi mộng. Mắt em
khép dài dài. Dưới trán em lồng lộng. Em nằm in trẻ nhỏ. Trong...
|
anh về ấm thượng... Tác giả: Xuân Diệu
Anh
về ấm thượng tìm em, nhà tranh một túp, hương đêm một vùng;. Bóng xanh
vườn nhãn um tùm, khói ngưng mặt nước, sương trùm đầu non . Anh về Ấm
Thượng thăm em, gọi tên yêu, khẽ gõ rèm cọ khô . Em đang thức ngủ...
|
áo em Tác giả: Xuân Diệu
Áo
em để lại dáng hình. Treo trên mắc áo cho mình thấy thương. Đôi vai nho
nhỏ bình thường. Khuỷu tay áo gợi hình xương tay gầy. Sờn sờn đôi chỗ
đâu đây. Áo em nhuộm chắc, xanh tày biển xa, mấy khuy cúc áo thật thà.
Ngắn...
|
bá nha, trương chi Tác giả: Xuân Diệu
1961.
Anh là người thuyền chài Trương Chi. Trong trái tim mang em đọng lại.
Anh là người gảy đàn Bá Nha. Đã đặt em thành khúc nhạc ca. Khúc ca khi
nắng và khi gió. Lúc nhặt khoan và lúc lặng im. Mang em ngày thắm và
đêm...
|
bác đi xa cháu, nhớ ghê Tác giả: Xuân Diệu
Bác
đi xa cháu, nhớ ghê. Thằng cu Vũ, bác chưa về được thăm. Bây giờ cháu
đã lên năm, từ khi nhỏ xíu cháu nằm trên tay, bác rất yêu cái thằng này,
tưởng như có cháu là hay trên đời. Bác xem là một con người. Còn
non,...
|
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét