Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2016

CÂU CHUYỆN TÂM LINH 113

(ĐC sưu tầm trên NET)

Bí ẩn của linh hồn

Cập nhật lúc 11h29' ngày 23/09/2015
Bạn có tin ở linh hồn? Bạn không tin ở linh hồn? Thật khó trả lời, vì đó là một khái niệm mà chưa bao giờ con người thực sự làm chủ. Nhưng giải thích sự tồn tại và vận động của thế giới xung quanh và thậm chí là của chính bản thân mình là nhu cầu không bao giờ vơi cạn của con người. Vì thế, các nhà khoa học vẫn luôn nỗ lực tìm kiếm câu trả lời về linh hồn.

Bí ẩn chưa có lời giải về linh hồn sau khi chết

Từ một câu chuyện kỳ lạ tại Tây Tạng

Tại vùng đất huyền bí nhất trên thế giới, Tây Tạng cho đến ngày nay vẫn còn lưu truyền một sự kiện hết sức kỳ lạ về "Người cầu vồng". Sự kiện xảy ra năm 1998 tại Kham, khu vực hẻo lánh phía đông Tây Tạng, sự biến mất kỳ lạ của vị Lạt ma Khenpo A-chos. Ông là một trong các vị Lạt ma có uy tín nhất trong vùng, thường xuyên thuyết giảng về đạo Phật dù Chính phủ Trung Quốc có những quy định rất khắt khe về việc này. Vào tuổi 80 vị Lạt ma vẫn hoàn toàn khoẻ mạnh. Một hôm, Lạt ma Khenpo A-chos lên nằm trên giường của mình, miệng lẩm bẩm câu thần chú Tây Tạng "Om mani padme hum" và qua đời. Ngay sau đó, cầu vồng xuất hiện trên căn phòng nhỏ của ông suốt cả ngày.
Những người học trò của Khenpo A-chos tổ chức lễ cầu kinh để linh hồn người thầy siêu thoát. Nhưng hiện tượng lạ thường xảy ra: da thịt của vị Lạt ma bắt đầu hồng hào trở lại. Dường như Khenpo A-chos đang từ từ tái sinh. Học trò của ông đi hỏi ý kiến một vị Lạt ma và được lời khuyên hãy bọc thi thể của thầy lại và tiếp tục cầu kinh. Họ làm đúng như lời chỉ dẫn. Một tuần sau, khi mở tấm áo bọc thi thể vị Lạt ma, người ta chỉ thấy vài sợi tóc còn sót lại trên gối, thi thể của Khenpo A-chos đã hoàn toàn biến mất. Từ đó người Tây Tạng gọi ông là "Người cầu vồng".
Bí ẩn của linh hồn
Bức tranh Ascend in the Empyrean của hoạ sĩ Hieronymus Bosch miêu tả linh hồn về trời (Ảnh: apocalyptic-theories)
Câu chuyện thần bí lan ra khắp nơi. Cha Francis Tiso - một cha đạo dòng thánh Benedict tại Mỹ cũng nghe được câu chuyện kỳ bí này. Ông là một trong những chuyên gia nghiên cứu về đạo Phật và đã có học vị tiến sĩ trong lĩnh vực này. Cha Francis Tiso tổ chức một chuyến đi đến Kham để ghi lại lời kể của những người đã chứng kiến sự kiện. Người mà cha Tiso muốn gặp nhất là vị Lạt ma đã được các học trò của Lạt ma A-chos hỏi ý kiến. Vị Lạt ma nói với cha Tiso rằng sự biến mất của Lạt ma A-chos là do một lực vật chất xuất phát từ trong linh hồn của ông ấy. Đây không phải là một câu nói mang hàm ý triết học hoặc ẩn dụ, điều ông muốn nói ở đây là một sự thực đã xảy ra. Vị Lạt ma đưa cho cha Tiso xem một bức ảnh của Lạt ma A-chos khi ông đã qua đời. Bằng mắt thường có thể nhìn thấy rất rõ một luồng ánh sáng phát ra từ thân thể của Lạt ma A-chos. Xem bức ảnh, cha Tiso thốt lên: "Đây là sự giao hoà giữa cái có thể và không thể, giữa một con người hiện hữu và con người siêu phàm. Một ngày nào đó chúng ta sẽ tìm được cơ sở để chứng minh rằng nó có thật".
Bí ẩn của linh hồn
Điều mà cha Tiso muốn tìm trong sự kiện xảy ra tại Kham cũng nằm trong vấn đề lớn mà ông đang nghiên cứu, đó là có hay không sự tồn tại của linh hồn con người. Hiện nay, những cuộc tranh cãi xung quanh vấn đề này vẫn diễn ra quyết liệt. Mấu chốt của vấn đề nằm ở chỗ, nếu có sự tồn tại của linh hồn thì làm sao để xác định được. Những người cho rằng linh hồn là có thật dựa vào các tài liệu tôn giáo để chứng minh cho sự tồn tại của nó, còn người phản đối thì cho rằng các lập luận đó quá mơ hồ và không thể đủ độ tin cậy khi được kiểm chứng bằng các nghiên cứu khoa học.

Những kiểm chứng khoa học

Nhiều người đã cố gắng chứng minh sự tồn tại của linh hồn bằng các thí nghiệm khoa học. Một trong số đó là bác sĩ Duncan MacDougall. Sau khi tiến hành thí nghiệm trên 7 người chết, ông phát hiện rằng ngay sau khi qua đời, cân nặng của người chết giảm đi từ 11 đến 43g. Ông cho rằng đó là phần vật chất mà người ta thường gọi là linh hồn thoát ra khỏi thi thể. Sau này, nhiều người khác cũng thử lặp lại thí nghiệm của Duncan, nhưng câu trả lời cho sự tồn tại của linh hồn vẫn chưa được làm sáng tỏ. Phần trọng lượng bị mất đi đó của con người sau khi chết được giải thích chỉ đơn giản là sự bốc hơi của lượng nước có sẵn bên trong cơ thể.
Bí ẩn của linh hồn
Một bác sĩ khác cũng cố gắng chứng minh sự tồn tại của linh hồn bằng những thí nghiệm khoa học, đó là Gerard Nahum, giám đốc bộ phận nghiên cứu của công ty dược phẩm Berlex. Ông đã bỏ ra 20 năm chỉ để nghiên cứu lĩnh vực này. Theo Nahum, vấn đề khó nhất để xác định sự tồn tại của linh hồn là phải tìm được những chuỗi điện từ phát ra từ thi thể người chết. Ông đặt hàng loạt những máy dò hiện đại xung quanh thi thể (máy viba, máy dò tia hồng ngoại, tia gama, điện từ,...) để tìm ra "linh hồn". Nahum chắc chắn rằng sau khi chết, tất cả những gì thuộc về người đó khi họ còn sống không thể ngay lập tức mất đi hoàn toàn được. Nó sẽ phải qua một quá trình chuyển biến đến một nơi nào đó trong không gian. Tại những nơi đó, chúng sẽ được giữ gìn và tồn tại vĩnh cửu. Nhưng khi ông thử trình bày ý tưởng của mình với các trường đại học tại Mỹ thì tất cả đều từ chối. Ngay cả nhà thờ Thiên Chúa giáo cũng không chấp nhận tài trợ cho những nghiên cứu của Nahum. Vì thế những nỗ lực của nhà khoa học này giậm chân tại chỗ...
"Đó không phải là thứ dành cho đôi mắt, mà là của trái tim. Đối với chúng ta, có lẽ sự nhìn nhận bằng đôi mắt và cả sự cảm nhận từ trái tim sẽ cho câu trả lời chính xác nhất” - Lời của vị Lạt ma mà cha Tiso gặp tại Kham đã nói.
Tại Đại học Virginia, một chuyên gia tâm thần học là Gruce Greyson cũng có các nghiên cứu liên quan đến sự tồn tại của linh hồn. Greyson là người đầu tiên tập trung vào tâm lý của những người đang ở ranh giới của sự sống và cái chết. Ông phát hiện ra rằng một vài người đang hấp hối đều nhìn thấy một luồng ánh sáng xanh rất mạnh, và cảm thấy một đường hầm đang dẫn họ về phía trước. Nhưng thực ra Greyson lại không hoàn toàn tin tưởng vào sự tồn tại của linh hồn. Ông cho rằng, phải có nhiều nghiên cứu nữa thì mới chứng tỏ được sự tồn tại hay không tồn tại của linh hồn.
Những câu trả lời có căn cứ từ khoa học hoặc tôn giáo hiện nay vẫn chưa thể coi là thoả đáng. Qua 30 năm tìm hiểu về trạng thái tâm thần của người hấp hối, ông đã phát hiện thấy khoảng 10% số người trong số các bệnh nhân suy tim đều có dấu hiệu hoạt động của não trong khi họ đang bất tỉnh. Sau khi được cứu chữa và tỉnh lại, những bệnh nhân này cho biết họ thấy những hoạt động của bác sĩ và y tá ở một điểm cao hơn. Tiếp tục nghiên cứu, Greyson cho đặt một màn hình với những giao diện khác nhau bên ngoài phòng cấp cứu bệnh nhân bị suy tim. Ông cho rằng, nếu thật sự có sự tồn tại của linh hồn, thì những người bị suy tim sau khi tỉnh lại sẽ biết được màu sắc của màn hình đặt tại phòng bên cạnh. 50 người đã được thử nghiệm, nhưng không một ai biết được màn hình có màu gì. Nhà khoa học giải thích rằng đó là do tác dụng của thuốc gây mê đã cản trở sự thoát ra của linh hồn.
Pim van Lommel, bác sĩ chuyên khoa tim người Đan Mạch cũng đồng ý với quan điểm của Greyson. Lommel cho rằng con người không chỉ có một ý thức, trong khi họ đang ở trong tình trạng hấp hối thì những ý thức khác hoạt động và mở rộng phạm vi của nó nhiều hơn so với bất cứ thời điểm nào trước đó. Lúc đó họ có thể hồi tưởng lại những khoảng thời gian xa xôi nhất trong quá khứ và cảm nhận được một cách rõ ràng hơn bình thường sự vật và con người xung quanh. Trong khi đó, thần kinh trung ương của họ vẫn đang ngừng hoạt động.
Những giả thiết trên đã đặt ra một sự nghi ngờ đối với kiến thức mà chúng ta đã biết và thừa nhận từ lâu: Ý thức là sản phẩm của não bộ. Điều đó giờ đây có thể không còn chính xác nữa. Bởi vì nếu như vậy, ý thức sẽ không thể tồn tại nếu não bộ ngừng hoạt động. Nhưng các thí nghiệm ở trên thì đều chứng minh cho điều ngược lại.
Bí ẩn của linh hồn
Còn hai học giả của trường Oxford là Stuart Hameroff và Roger Penrose lại giải thích sự tồn tại của linh hồn bằng quá trình lượng tử. Theo hai ông, não bộ con người được chia ra làm hàng tỉ ô siêu nhỏ, các ô này liên kết với nhau thông qua một quá trình di chuyển của các lượng tử. Khi cơ thể một người ngừng hoạt động, máu sẽ không được chuyển đến các ô này, và chúng cũng ngừng hoạt động. Nhưng sự di chuyển của các lượng tử thì không mất đi. Chúng sẽ thoát ra bên ngoài não bộ và ghi nhận những gì tồn tại ở không gian xung quanh. Nếu người đó tỉnh lại, các lượng tử sẽ quay trở lại não và hoạt động với chức năng thông thường của chúng. Những gì chúng ghi lại được khi thoát ra bên ngoài cũng được não bộ tiếp nhận. Và đó là lý do tại sao một người hấp hối nhưng sau đó được cứu sống lại có thể biết được những sự kiện mà anh ta không hề tận mắt chứng kiến hoặc được nghe kể lại.
Vậy nếu người đó không tỉnh lại được nữa thì các chuỗi lượng tử đó sẽ di chuyển đi đâu? Tiếp tục mở rộng giả thuyết của Hameroff và Penrose, bác sĩ Ian Stevenson đã nghiên cứu về khả năng các chuỗi lượng tử đó sẽ được tiếp nhận trong bộ não của trẻ sơ sinh, hay nói cách khác đó chính là sự tái sinh! Sau khi Ian Stevenson mất, con trai ông là Tucker tiếp tục theo đuổi giả thuyết này. Tucker tiến hành phỏng vấn rất nhiều trẻ em, trong số đó ông đã tập hợp được 1.400 em có khả năng biết được những sự kiện xảy ra trước khi chúng sinh. Thậm chí một vài em còn có thể kể rất rõ những sự kiện trong cả các giai đoạn phát triển rất sớm của lịch sử loài người.
Thực tế cho đến nay, dù có tập hợp được tất cả các công trình nghiên cứu khoa học về vấn đề này thì chúng ta cũng không thể nào biết được chính xác liệu có sự tồn tại của linh hồn hay không, và nếu có tồn tại thì chúng sẽ tồn tại ở dạng nào. Có lẽ khoa học không phải lúc nào cũng là giải pháp tối ưu cho tất cả mọi vấn đề. Như lời của vị Lạt ma mà cha Tiso gặp tại Kham đã nói: "Đó không phải là thứ dành cho đôi mắt, mà là của trái tim. Đối với chúng ta, có lẽ sự nhìn nhận bằng đôi mắt và cả sự cảm nhận từ trái tim sẽ cho câu trả lời chính xác nhất."

Rùng mình với thí nghiệm tạo linh hồn

Cập nhật lúc 06h28' ngày 07/07
Năm 1972, các nhà khoa học tiến hành một thí nghiệm mang tên: “Thí nghiệm Philip”. Kể từ đó đến nay, thí nghiệm này vẫn là một lời thách đố các nhà khoa học

“Thí nghiệm Philip” - thí nghiệm tạo linh hồn

Nếu như bạn đã từng xem các bộ phim như The Apparition hay The Quiet One, bạn sẽ ít nhiều sợ hãi vì những bộ phim đó đều mang tới thông điệp rằng: Chỉ cần bạn tin vào chúng, nghĩ về chúng, những hồn ma sẽ đến bên bạn.
Tuy nhiên, chắc bạn sẽ còn hoảng sợ hơn nữa khi biết rằng điều này tuy còn gây nhiều tranh cãi nhưng đã từng được kiểm nghiệm là đúng vào năm 1972 trong một thí nghiệm có tên: “Thí nghiệm Philip”.
Rùng mình với thí nghiệm tạo linh hồn
Vào thập niên 1970, một nhóm các nhà cận tâm lý học Canada đã nảy ý tưởng tạo ra một linh hồn nhằm chứng minh giả thuyết tâm trí con người có thể tạo ra những thực thể siêu tự nhiên thông qua các kỳ vọng, trí tưởng tượng và hình dung.
Các thành viên của nhóm thí nghiệm đã đề xuất ý tưởng là cùng nhau tập trung xây dựng một nhân vật tưởng tượng sau đó cố gắng để giao tiếp với “nó” thông qua một buổi gọi hồn. Nhân vật được tạo ra có tên Philip Aylesford, được gọi tắt là “Philip” trong thí nghiệm.
Philip sinh năm 1624 tại Anh, đi lính từ sớm và được phong tước khi mới 16 tuổi. Ông đã tham gia cuộc Nội chiến Anh và trở nên thân thiết với vua Charles II, thường được vua cử đi làm gián điệp.
Rùng mình với thí nghiệm tạo linh hồn
Không lâu sau, Philip kết hôn với Dorothea nhưng cuộc hôn nhân này của ông không có hạnh phúc. Trong lúc chán nản, mất niềm tin vào cuộc sống, Philip đã "phải lòng" một cô gái Digan nhưng cô lại bị cáo buộc là phù thủy và bị buộc thiêu sống. Tuyệt vọng, Philip tự tử năm 1654 khi mới 30 tuổi.
Vào năm 1972, tại Toronto (Canada), dưới sự hướng dẫn của tiến sỹ Owen - chuyên gia về quỷ học, họ đã tiến hành các thử nghiệm thực tế.
Ban đầu cả nhóm ngồi quanh chiếc bàn trong một căn phòng bình thường nhưng không có điều gì xảy ra. Owen quyết định thay đổi điều kiện thí nghiệm. Ông giảm sáng đèn, dựng các tấm tranh ảnh ở quanh phòng cho giống với những gì họ tưởng tượng về lâu đài nơi Philip sống.
Sau một vài lần thử nghiệm, Philip đã kết nối với thế giới. Ông không biểu hiện ở dạng linh hồn hay những bóng ma quái dị mà chỉ trả lời các câu hỏi của nhóm thông qua những tiếng gõ bàn, nếu có tiếng gõ là đúng, không có gì là sai hoặc không trả lời.
Philip đã trả lời đúng toàn bộ các câu hỏi về tiểu sử “hư cấu” của mình nhưng không trả lời thêm bất cứ điều gì khác. Tiến sỹ Owen không công nhận kết quả này và cho rằng, chính hiện tượng “vô thức tập thể” - một hiện tượng xảy ra do sự kỳ vọng của những người tham gia đã khiến tay họ di chuyển và gõ một cách vô thức.
Không từ bỏ, nhóm nhà khoa học tiếp tục thực hiện các buổi gọi hồn tiếp theo. Thật không ngờ, một loạt các hiện tượng kỳ lạ đã xảy ra mà chưa ai có thể giải thích bằng khoa học.
Philip bắt đầu khiến chiếc bàn nghiêng ngả, trượt từ bên này qua bên kia hoặc thậm chí bay lên. Một vài lần chiếc bàn còn đuổi theo một số người trong phòng… khi rõ ràng là không có ai cố ý kéo hay đẩy.

Những giả thuyết cho hiện tượng kì lạ này

Vào năm 1974, một phiên gọi hồn "hoành tráng" được thực hiện trước sự chứng kiến của 50 người, cùng với đó, cuộc gọi hồn đã được truyền hình trực tiếp cho nhiều người khác cùng xem.
Trong phiên gọi hồn này, các âm thanh phát ra rất rõ, bao gồm cả tiếng gõ và tiếng đập bàn. Đèn hay ánh sáng trong phòng cũng không hoạt động bình thường, liên tục có hiện tượng đèn chớp sáng rồi tắt.
Chưa dừng lại ở đó, tiến sĩ Owen cùng đồng nghiệp còn nghe thấy những tiếng thì thầm rất nhỏ nhưng họ lại không thể tìm thấy tiếng động đó trên băng ghi hình.
Rùng mình với thí nghiệm tạo linh hồn
Rất nhiều giả thuyết được đưa ra nhằm lý giải cho hiện tượng này, tuy nhiên vẫn chưa có lời giải nào đủ sức thuyết phục. Trong câu chuyện này, thậm chí không một ai có thể chứng minh được tại sao Philip lại có những hành động như vậy.
Một số người cho rằng, vô thức của chúng ta có thể chịu trách nhiệm cho nhiều loại hình của hiện tượng siêu tự nhiên, trong đó có việc mở cánh cổng tới “thế giới bên kia”.
Mặc dù nhân vật Philip hoàn toàn là hư cấu nhưng những hành động của nhóm Owen có thể đã khiến cho một yêu tinh hoặc linh hồn ác quỷ nào đó có cơ hội chiếm phiên gọi hồn và "giả danh" Philip, gây ra các hiện tượng siêu nhiên bất thường.
Nhiều nhà khoa học khác quả quyết, đây chỉ là một trò lừa bịp. Họ nói rằng, mặc dù được truyền hình trực tiếp nhưng các kỹ xảo điện ảnh không khó để thực hiện. Cùng với đó, không ít các chương trình khoa học tâm linh trước đây đã bị vạch trần là lừa đảo nên thí nghiệm này chưa đủ sức thuyết phục họ.
Rùng mình với thí nghiệm tạo linh hồn
Chiếc bàn rất có thể đã được nối với một vài sợi dây cước mảnh để có thể di chuyển hoặc thậm chí bay lên. Một số đoạn băng ghi hình các buổi gọi hồn tại nhà tiến sỹ Owen được công bố sau này chỉ cho thấy chiếc bàn bị lắc lư hoặc nghiêng hẳn về một bên càng khiến họ củng cố thêm suy luận rằng, nếu không thực hiện kỹ xảo thì rất có thể là hiện tượng “vô thức tập thể” như đã nói ở trên.
Tuy nhiên, thí nghiệm Philip đã khởi đầu cho một trào lưu nghiên cứu các “linh hồn tưởng tượng”. Mặc dù vẫn gây nhiều tranh cãi nhưng các nhà khoa học lại bắt đầu phải hoài nghi về việc liệu có tồn tại một thực thể siêu tự nhiên được tạo ra từ chính nhận thức của con người? Câu hỏi này cho tới nay vẫn chưa có lời giải đáp.

Có thực sự tồn tại linh hồn?

Cập nhật lúc 08h34' ngày 21/09
Một số nhà khoa học tìm mọi cách để cân, đo, ghi lại hình ảnh của linh hồn với niềm tin rằng nó tồn tại.

Linh hồn nặng 21g?

Vốn luôn nung nấu ý định thu thập bằng chứng về linh hồn, năm 1901 Duncan MacDougall, một bác sĩ phẫu thuật ở bang Massachusetts (Mỹ) đã thuyết phục được một số bệnh nhân gần đất xa trời cho phép ông cân họ trong lúc lâm chung bằng một chiếc cân cải tiến đặc biệt. Trường hợp đầu tiên là một người mắc bệnh lao. Từ lúc bắt đầu hấp hối, người bệnh đã được đặt lên cân. Theo ghi chép của MacDougall: "Ngay khi sự sống vừa ngừng lại thì đĩa cân phía bên không có người bệnh bỗng nhiên trĩu xuống, giống như có thứ gì đó vừa bị lấy khỏi thi thể". Nhìn trên mặt cân, vị bác sĩ thấy người quá cố đã nhẹ đi 21g.
Duncan MacDougall, người đã thử dùng cân để xác định sự tồn tại của linh hồn
Duncan MacDougall, người đã thử dùng cân để xác định sự tồn tại của linh hồn
Hơn một năm sau đó, MacDougall tiếp tục tiến hành thí nghiệm với 5 bệnh nhân khác. Ba người trong số này cũng xảy ra hiện tượng giảm trọng lượng đột ngột từ 11 - 43g khi vừa trút hơi thở cuối cùng. Một trường hợp phải ngừng thí nghiệm vào phút cuối và một trường hợp không thấy cân nặng thay đổi. MacDougall cho rằng, trường hợp này là do người bệnh được đưa lên cân quá muộn. Còn các trường hợp khác, trọng lượng giảm đi do linh hồn thoát ra khỏi cơ thể.
MacDougall lặp lại thí nghiệm tương tự với 15 con chó, nhưng không ghi nhận trường hợp nào giảm trọng lượng khi chết. Kết quả này càng củng cố lòng tin của ông, rằng đây là hiện tượng chỉ xảy ra với con người, vì chúng ta có linh hồn, còn các loài động vật khác thì không.
Phát hiện của MacDougall được đăng tải trên Thời báo New York và một số tạp chí chuyên ngành uy tín. Nó trở thành đề tài cho một số tác phẩm văn học và một bộ phim. Cho đến bây giờ, nhiều người vẫn tin rằng, linh hồn của chúng ta nặng 21g. Tuy nhiên, đa số các nhà nghiên cứu đều nhận định rằng phát hiện này là vô nghĩa. Quy mô nghiên cứu quá nhỏ, chỉ với 6 bệnh nhân nên kết quả không thuyết phục. Hơn nữa, với trình độ y học khi đó, việc xác định đúng thời điểm người bệnh thực sự lìa đời rất khó chính xác. Chất lượng của cân cũng có thể không đáng tin cậy. Chiếc cân mà MacDougall dùng để cân người bệnh có độ chính xác dao động trong khoảng 5g. Trong khi chiếc cân mà ông sử dụng trong thí nghiệm với chó sau này chính xác tới 1,75g. Có lẽ vì thế mà kết quả 2 thí nghiệm khác nhau.

Giữa hai thế giới

Quan sát thời điểm một người lìa đời để tìm dấu hiệu của linh hồn cũng là ý tưởng mà nhiều nhà khoa học khác quan tâm. Trong một nghiên cứu công bố năm 2009, TS Lakhmir S. Chawla, Đại học George Washington (Mỹ) đã theo dõi 7 trường hợp bệnh nhân giai đoạn cuối khi bác sĩ ngừng các phương tiện trợ sinh (thuốc, máy thở) để họ ra đi nhẹ nhàng. Chawla quan sát chỉ số BIS (chỉ số lưỡng phổ, có giá trị từ 0 - 100, tương ứng với từng mức độ từ hôn mê sâu đến tỉnh táo hoàn toàn). Khi chưa ngừng thiết bị trợ sinh, BIS ở mức xấp xỉ 40 hoặc cao hơn. Khi ngừng thiết bị, BIS giảm xuống dưới 20 trong vài phút và tim ngừng đập. Nhưng điều bất ngờ là sau đó, chỉ số BIS ở cả 7 bệnh nhân chết tim đều tăng vọt lên mức từ 60 - 80. Thời gian này kéo dài từ 1 - 20 phút rồi đột ngột giảm và về gần mức 0.
Linh hồn có thực sự tồn tại? (Ảnh minh họa: IE)
Linh hồn có thực sự tồn tại? (Ảnh minh họa: IE)
Một nghiên cứu khác của David Auyoung (Trung tâm Y khoa Virginia Mason, Mỹ) mô tả 3 bệnh nhân tổn thương não. Trước khi ngừng thiết bị trợ sinh, BIS của cả 3 người ở mức xấp xỉ 40, trong đó có một người BIS gần bằng 0. Sau khi rút thiết bị, BIS tăng vọt lên gần 80 và ở mức này trong 30 - 90 giây, sau đó giảm thẳng về gần 0. Bệnh nhân được tuyên bố là đã chết.
Những kết quả nghiên cứu này khiến giới khoa học rất băn khoăn. Điều bí ẩn là tại sao hoạt động điện não có thể bùng nổ sau thời điểm rút thiết bị trợ sinh, khi mà các mô não đã chết về mặt chuyển hóa, không còn nhận được máu và oxy. Một số quan điểm cho rằng, nguyên nhân là do mức kali ngoại bào dư thừa dẫn đến hiện tượng này. Quan điểm khác nghi ngờ nguyên nhân là hiện tượng chết nơ ron do canxi. Tuy nhiên, mọi cách giải thích đến nay đều chưa làm thỏa mãn các nhà nghiên cứu.
Trong giới nghiên cứu tâm linh từ lâu đã tồn tại một giả thuyết cho rằng, trải nghiệm cận tử hay trạng thái ảo thân (cảm thấy đang bay lơ lửng trên cơ thể của chính mình, gặp người thân đã khuất hay nhìn thấy ánh sáng phía cuối đường hầm) xảy ra khi linh hồn rời khỏi thể xác. Hiện tượng bùng nổ hoạt động điện não trước khi chết càng khiến một số người tin vào giả thuyết này cũng như sự tồn tại của linh hồn. Vấn đề là nếu linh hồn thực sự có trong mỗi con người thì nó tồn tại dưới dạng nào và sau khi chúng ta chết, linh hồn sẽ đi về đâu?

Chụp được ảnh linh hồn?

Kết quả thí nghiệm của MacDougall đã thu hút một số nhà nghiên cứu tham gia vào cuộc tìm kiếm linh hồn. Năm 1910, Walter Kilner, kỹ thuật viên tại Bệnh viện St Thomas’s (Anh) tuyên bố đã chế tạo được một bộ kính lọc đặc biệt, có thể cho phép quan sát được trường năng lượng của con người. Patrick O’Donnell, một chuyên gia X-quang tại Chicago (Mỹ) đã sử dụng thiết bị này để quan sát một người sắp chết.

Khi bác sĩ tuyên bố bệnh nhân qua đời, O’Donnell thấy trường năng lượng tỏa ra xung quanh thi thể như một vầng sáng và biến mất ngay sau đó. Tiếp tục quan sát thi thể cũng không phát hiện năng lượng nữa.

Thu thập bằng chứng về linh hồn dưới góc nhìn khoa học

Cập nhật lúc 08h48' ngày 26/09
Các nhà khoa học ngày càng thu thập được nhiều bằng chứng về linh hồn và cuộc sống sau cái chết. Nhưng những bằng chứng này có thể chẳng bao giờ đủ để khẳng định linh hồn thực sự tồn tại.

Bên ngoài bộ não

Theo GS Bruce Greyson, trưởng khoa Nghiên cứu tri giác (DOPS) thuộc Đại học Hệ thống Y tế Virginia (Mỹ), trải nghiệm cận tử xảy ra ở 10% bệnh nhân ngừng tim. Khi tỉnh lại, người bệnh có thể mô tả chính xác mọi hoạt động xung quanh khi họ bất tỉnh. Điều đáng nói là trong nhiều trường hợp trải nghiệm cận tử, điện não đồ và các bằng chứng y khoa khác cho thấy, não bệnh nhân không còn dấu hiệu hoạt động khi hiện tượng này diễn ra.
Ông Pim van Lommel, chuyên gia về trải nghiệm cận tử tại Bệnh viện Rijnstate (Hà Lan) đồng tình về vấn đề này. Ông cho rằng, khi ở trạng thái cận tử, "người bệnh không những có ý thức, mà ý thức của họ còn mở rộng hơn bao giờ hết. Họ có thể suy nghĩ hết sức rõ ràng, hồi tưởng chi tiết về thời thơ ấu và cảm thấy sự liên hệ chặt chẽ với tất cả mọi người, mọi vật xung quanh. Trong khi não họ hoàn toàn không có dấu hiệu hoạt động".
Theo GS Peter Fenwick, Viện Tâm thần học thuộc Đại học Kings (Anh): "Nếu có thể chứng minh rằng con người vẫn tiếp nhận thông tin khi họ bất tỉnh và thoát xác thì đó là bằng chứng không thể tranh cãi về việc ý thức tồn tại tách rời bộ não".
Có lẽ, ý tưởng về linh hồn cũng xuất phát từ hoàn cảnh này. Con người từ thời cổ xưa, khi trải qua trạng thái ảo thân, cho rằng khi đó phần tinh thần rời khỏi phần thể xác. Từ đó, họ bắt đầu tin vào sự tồn tại bên ngoài cơ thể.

Linh hồn ra đời từ đâu?

Bằng chứng khoa học đáng ngạc nhiên nhất về linh hồn xuất phát từ lĩnh vực cơ học lượng tử, hay nói cụ thể hơn là từ những nghiên cứu về các hiện tượng hạ nguyên tử tạo ra ý thức. Quan điểm truyền thống cho rằng, ý thức của chúng ta được hình thành từ mạng lưới hàng tỷ nơron. Nhưng hai giáo sư Stuart Hameroff (Đại học Arizona, Mỹ) và Roger Penrose (Đại học Oxford, Anh) đã xây dựng một lý thuyết, theo đó, ý thức còn là sản phẩm của quá trình tính toán lượng tử diễn ra ở vi ống, một dạng cấu trúc siêu nhỏ của tế bào não.
Trước đây, nhiều người cho rằng một cơ chế như vậy không thể tồn tại, vì các máy tính lượng tử được tạo ra ban đầu chỉ có thể hoạt động ở môi trường vô cùng lạnh chứ không phải ở mức nhiệt độ cao như ở não. Tuy nhiên, những nghiên cứu trong 5 năm gần đây cho thấy, cơ học lượng tử tham gia vào khá nhiều quá trình sinh học không lạnh, trong đó có quang hợp.
Một công trình của Anirban Bandyopadhyay (Viện Khoa học Vật liệu Quốc gia Nhật Bản) còn hé mở khả năng các bít thông tin lượng tử có thể gắn kết trong môi trường nhiệt độ cao của các vi ống đơn lẻ ở tế bào.
Trạng thái gắn kết giữa các vi ống được tạo ra nhờ năng lượng sinh học. Khi quá trình cung cấp máu và oxy ngừng lại, sự gắn kết không còn, nhưng thông tin lượng tử không mất đi. Nó có thể phát tán vào vũ trụ, tồn tại và tiếp tục hoạt động dưới một hình thức nào đó. Nếu bệnh nhân được cứu sống, thông tin sẽ được não tiếp nhận trở lại. Có lẽ vì thế mà những người từng có trải nghiệm cận tử có thể nhận biết thế giới xung quanh khi họ bất tỉnh.
Nếu như giả thuyết này là đúng, thì câu hỏi đặt ra là: Quá trình lượng tử tạo thành ý thức xuất hiện từ đâu? Câu trả lời, theo GS Penrose và một số nhà khoa học, là từ vụ nổ lớn Big Bang. Theo quan điểm này, mọi dạng ý thức đều được tạo ra cùng thời điểm với vũ trụ. Và nếu linh hồn có tồn tại thì nó cũng gắn với khởi nguồn của vũ trụ.

Sự đầu thai của linh hồn

Ý tưởng của GS Penrose ám chỉ đến một cơ chế để ý thức tiếp tục tồn tại sau khi thân thể con người đã chết. Nhưng nó sẽ đi về đâu? Theo GS Hameroff: "Nếu người bệnh không được cứu sống, ý thức sẽ đi vào vũ trụ và biết đâu có thể một ngày nào đó sẽ được một cơ thể khác tiếp nhận trở lại".
DOPS hiện đang lưu giữ khoảng 1.400 hồ sơ về các trường hợp được cho là thuộc dạng này. Phần lớn đó đều là những đứa trẻ nhớ được tiền kiếp. Các em có thể kể vanh vách trước đây mình là ai, sống ở đâu, làm gì, trông như thế nào và nhiều chi tiết khác.
Ian Stevenson, một trong những chuyên gia tâm thần học hàng đầu nước Mỹ, người sáng lập DOPS bắt đầu thu thập những câu chuyện về tiền kiếp từ năm 1960. Trong số các tài liệu ông ghi nhận được, có nhiều trường hợp một đứa trẻ được sinh ra có bớt ở đúng vị trí vết thương mà các em đã bị trong kiếp trước. Một số luôn bị ám ảnh sợ những sự vật, hiện tượng đã gây ra cái chết trong tiền kiếp.
Stevenson và các đồng nghiệp của ông chưa bao giờ khẳng định rằng hiện tượng đầu thai thực sự xảy ra. Họ chỉ cố gắng thu thập các bằng chứng về nó. Trong khoa học, những bằng chứng này có thể chẳng bao giờ đủ để khẳng định linh hồn con người tồn tại sau cái chết về thân xác và sau đó tái sinh trở lại trong một cơ thể mới. Nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta có thể khẳng định rằng không có linh hồn.

Truyền thuyết về các linh hồn ma quỷ biết "đoạt hồn"

Cập nhật lúc 15h07' ngày 28/07
Theo truyền thuyết cùng tín ngưỡng và văn hóa dân gian, ma nữ Pontianak, ma sơ sinh Tuyul... là những linh hồn ma quỷ đáng sợ.
Cùng điểm lại một vài linh hồn ma quỷ có khả năng "đoạt hồn" trong truyền thuyết và các nền văn hóa vòng quanh thế giới...

1. Ma nữ Pontianak biết "biến hình" và hút linh hồn đàn ông

Người Malaysia và Indonesia lưu truyền nhau những câu chuyện đáng sợ về hồn ma Pontianak - người phụ nữ mang thai nhưng không may đã mất khi đứa trẻ chưa ra đời.
Truyền thuyết về các linh hồn ma quỷ biết "đoạt hồn"
Theo truyền thuyết, Pontianak luôn mang dáng vẻ của một cô gái xinh đẹp, mặc chiếc váy dài màu trắng và hay quyến rũ đàn ông. Sau khi chiếm được người đàn ông đó, Pontianak sẽ giết hại họ một cách dã man.
Cũng có phiên bản cho rằng, Pontianak mặc chiếc váy trắng, thả mái tóc đen dài rũ rượi, sở hữu gương mặt nhợt nhạt cùng giọng cười đáng sợ.
Pontianak thường lẩn khuất ở bên đường và chọc phá, dọa nạt bất cứ ai đi ngang qua bằng nụ cười của mình. Pontianak còn biết “biến hóa” thành phụ nữ xinh đẹp đi nhờ xe những người đàn ông trên khu đường vắng, sau đó hút linh hồn của họ rồi biến mất không để lại dấu vết nào.

2. Ma nữ Rusalki - dìm đàn ông chết đuối để trả thù

Truyền thuyết các nước Đông Âu kể lại rằng, Rusalki là linh hồn của những người phụ nữ tự tử hay sống côi cút bên đứa con hoang mới sinh của mình. Khi đêm xuống, Rusalki thường ngoi lên mặt nước, leo lên các cành cây, nhảy múa, ca hát cùng những con ma khác.
Truyền thuyết về các linh hồn ma quỷ biết "đoạt hồn"
Rusalki được miêu tả là một ma nữ xinh đẹp, có mái tóc dài thướt tha. Bằng vẻ đẹp của mình, Rusalki quyến rũ những người đàn ông mà nó gặp và dụ dỗ họ xuống nước bơi với mình. Sau đó, họ sẽ dìm những người đàn ông xấu số đến chết.
Có nhiều truyền thuyết khác đề cập rằng, điểm yếu duy nhất của những nàng ma nữ xinh đẹp này chính là mái tóc của họ. Rusalki sẽ chết nếu như để mái tóc của mình bị khô. Không chỉ vậy, Rusalki có thể giết bất cứ ai nếu như họ vô tình nghe được tiếng cười của chúng.

3. Ma nữ Nu Gui - ám hại kẻ thù

Trong văn hóa dân gian Trung Quốc, Nu Gui là một ma nữ đáng sợ, mặc chiếc váy đỏ và trả thù con người. Nhiều truyền thuyết kể lại rằng, ma nữ Nu Gui đã phải chịu nhiều bất công khi còn sống như bị lạm dụng tình dục, bị ngược đãi… Do đó khi chết đi, Nu Gui nhất định phải quay lại “ám” và trả thù những người đã làm hại cô.
Truyền thuyết về các linh hồn ma quỷ biết "đoạt hồn"
Nu Gui có dáng vẻ xinh đẹp, cùng mái tóc dài, giọng nói nhỏ nhẹ, thướt tha trong chiếc váy màu đỏ. Trong văn hóa dân gian truyền thống, màu đỏ tượng trưng cho sự tức giận, trả thù của những bóng ma.
Ma nữ Nu Gui không phải ngoại lệ. Để thỏa nỗi lòng phục thù, những nàng ma xinh đẹp này sẽ quyến rũ đàn ông, chiếm đoạt linh hồn và giết chết họ không thương tiếc.

4. Ma La Llorona - "đoạt hồn" trẻ nhỏ

La Llorona (có nghĩa là Người đàn bà than khóc) được nhắc đến là một trong những hồn ma đáng sợ, lưu truyền rộng rãi ở vùng Bắc và Nam Mỹ.
Truyền thuyết kể lại rằng, chỉ vì trả thù người chồng rời xa mình đi ngoại tình mà người mẹ trẻ La Llorona đã bỏ rơi hai đứa con mình sinh ra chết đuối trên sông.
Truyền thuyết về các linh hồn ma quỷ biết "đoạt hồn"
Sau khi giết hại đứa con mình, La Llorona vô cùng hối hận. Llorona lang thang khắp nơi, đi dọc mép sông, vừa đi vừa khóc xót thương cho số phận hai đứa nhỏ. Đi mãi, đi mãi, cuối cùng La Llorona cũng gục bên sông và chết.
Sau khi chết, linh hồn của Llorona vẫn lẩn khuất ven sông cùng tiếng khóc ai oán mong kiếm tìm con. Có nhiều truyền thuyết kể rằng, La Llorona còn có sở thích bắt cóc đứa trẻ nhỏ lang thang bờ sông, chiếm đoạt tâm hồn chúng rồi dìm đứa trẻ chết đuối dưới sông để biến nó thành con của mình mãi mãi.

5. Ma sơ sinh Tuyul bị điều khiển linh hồn

Nhiều truyền thuyết của Indonesia có đề cập đến ma Tuyul (hay Toyol). Thực chất đây là một thai nhi chưa kịp chào đời hay một đứa bé đã mất khi mới chỉ được vài ngày tuổi.
Truyền thuyết về các linh hồn ma quỷ biết "đoạt hồn"
Do quá bé nên Tuyul hay bị “đoạt” mất linh hồn và bị điều khiển bởi những hồn ma khác lớn hơn. Tuyul được miêu tả có thân hình nhỏ bé, chiếc đầu lớn, bàn tay nhỏ, làn da nhợt nhạt màu xám, tóc thưa, đôi mắt to tròn khá đáng sợ. Đặc biệt hơn, Tuyul chỉ mặc trên người một chiếc tã nhỏ màu trắng.
Tuyul bị sai khiến làm khá nhiều việc, nhưng hầu hết là đi ăn cắp tiền của mọi người. Nếu không muốn đưa tiền cho Tuyul, bạn có thể đưa cho chúng đậu.
Bởi thích thú với những thứ mới lạ nên Tuyul sẽ quên bẵng đi việc lấy cắp tiền. Nếu không, bạn cũng có thể sử dụng chiếc quần lót hay chiếc tã nhỏ đưa cho Tuyul và đuổi chúng đi.

Khám phá về EVP - Công cụ ghi âm linh hồn

Cập nhật lúc 10h34' ngày 27/11
Cùng tìm hiểu về những nhiễu âm thanh không thể giải thích nổi.
Vào một đêm lạnh lẽo tháng Một năm 2002, một nhóm các nhà khảo sát các hiện tượng kỳ bí đã ghé thăm một bệnh viện tâm thần bị bỏ hoang tại Nam Chicago. Nơi đây từng có một quá khứ không lấy gì làm tốt đẹp cho lắm: trước khi chính thức bị đóng cửa vào năm 1970, nó từng là hang ổ của những tên tội phạm điên khùng nhất Chicago. Tất nhiên, chúng đã đều phải đền tội trước công lý.
Họ đã ghi lại cuộc viếng thăm này với cả hình lẫn tiếng. Trong suốt cuộc hành trình, họ không ghi nhận bất cứ điều gì bất thường, nhưng khi xem đoạn băng quay lại, họ đã khám phá ra một điều không-thể-giải-thích-nổi. Trong không khí im lặng đến lạnh gáy của bệnh viện, nổi lên một giọng nữ đang gọi cho “Bác sỹ Martin” (do giọng nói qua chiếc máy nhắn tin đã bị làm nhiễu quá nhiều, nên Martin là phán đoán khả thi nhất, và họ vẫn chưa chắc chắn về họ của vị bác sỹ này).
Khám phá về EVP - Công cụ ghi âm linh hồn
Đoạn băng trên được ghi lại bởi nhóm nghiên cứu Southern Wisconsin Paranormal Research, một trong nhiều nhóm trên khắp thế giới nghiên cứu về hiện tượng giọng nói điện tử - Electronic Voice Phenomena (EVP). EVP là hình thức ghi lại âm thanh và tiếng động vào một cuộn băng và những thiết bị điện tử khác. Họ cho rằng, thông qua đó, họ có thể ghi lại âm thanh của những “linh hồn” đang tìm cách liên lạc với chúng ta. Những người theo chủ nghĩa hoài nghi thì đơn giản chỉ cho rằng đó là những âm thanh nhiễu, không hơn không kém, hoặc tệ hơn, đó đích thị là một trò lừa đảo rẻ tiền.
Hãy cùng chúng tôi tìm hiểu sự thật qua bài viết dưới đây.

EVP hay linh hồn đang lên tiếng?

Nhiều người cho rằng những âm thanh đó thuộc về linh hồn, đó là những âm thanh của người chết đang liên lạc với chúng ta từ nấm mồ yên lặng. Bởi họ không còn thân xác với chiếc thanh quản, nên họ khó lòng “nói” được nữa. Thay vào đó, nhiều giả thuyết cho rằng, họ sử dụng năng lượng để biến đổi điện từ trường thành các dạng âm thanh mô phỏng tiếng nói.
Những âm thanh này rất khó nghe được trong khi thu âm. Chúng có thể quá nhỏ, hoặc bị làm nhiễu quá nhiều, đến mức chúng chỉ có thể được nghe khi được tua đi tua lại nhiều lần, dưới sự phân tích kỹ lưỡng. Chúng có thể được phát ra dưới bất kỳ hình thức ngôn ngữ nào, và đôi khi, chúng là sự kết hợp giữa nhiều ngôn ngữ. Có lúc, giọng nói đó hướng trực tiếp đến các nhà nghiên cứu. Chúng có thể trực tiếp gọi tên họ, hoặc nhắc đến một thứ gì đó rất quen thuộc đối với họ. Cũng có lúc, chúng nghe đơn thuần chỉ như một giọng hát luyến láy.
Những nhà nghiên cứu phân chia chúng thành 3 nhóm:
Nhóm A: nghe được rất rõ và rất dễ hiểu.
Nhóm B: nghe vừa, rõ ràng và đôi khi có thể nghe được mà không cần dùng đến headphone.
Nhóm C: nghe rất yếu và thường không rõ ràng.
Bất kể âm thanh đó rõ ràng đến thế nào đi nữa, những giọng nói này thường phát ra không quá vài giây. Và một nhà nghiên cứu có thể phải nghe đi nghe lại đến vài nghìn lần nhằm tìm ra ý nghĩa thực sự đằng sau những lời thì thầm đó.

EVP được ghi lại như thế nào?

Jennifer Lauer, giám đốc và nhà sáng lập nhóm nghiên cứu Southern Wisconsin Paranormal Research Group đã có câu trả lời rất rõ ràng:
Khám phá về EVP - Công cụ ghi âm linh hồn
“Chúng tôi sẽ đến đó và phỏng vấn các nhân chứng, nhằm tìm ra điều gì đã thực sự xảy ra, rằng họ đã nhìn thấy và nghe thấy những gì. Chúng tôi cũng sẽ mang theo những thiết bị chuyên dụng nhằm loại trừ khả năng những gì họ thấy chỉ là nhiễu từ trường hoặc sóng radio. Thông thường, chúng tôi ghi lại EVP theo 2 cách khác nhau, tùy thuộc vào những mô tả của nhân chứng. EVP có thể là một dạng năng lượng còn sót lại, nó giống như một đoạn clip đã từng diễn ra, và giờ nó đang tự tua đi tua lại nhiều lần. Nếu đó là một dạng ma ám còn sót lại, chúng tôi sẽ cử một người thu âm đi vào đó và thu lại bất cứ thứ gì có thể. Với dạng ám ảnh chủ động, tức là một linh hồn đang thực sự hiện hữu, chúng tôi sẽ đặt câu hỏi, bởi chúng tôi biết chắc rằng chúng tôi sẽ nhận được câu trả lời. Chúng tôi sẽ tập hợp thành một nhóm, khoảng 4-6 người, đặt chiếc máy ghi âm ở giữa. Chúng tôi sẽ từng người một đặt câu hỏi với bất cứ thứ gì có mặt trong căn phòng. Sau khi một người đã hoàn thành xong câu hỏi, chúng tôi sẽ dành ra 20s im lặng để hồn ma có thể trả lời, và người tiếp theo sẽ tiếp tục hỏi".

Phân tích EVP

Sau khi đã thu lại đoạn băng, các nhà nghiên cứu sẽ nghe đi nghe lại nó nhiều lần, họ lắng nghe bất cứ âm thanh nào dường như mô phỏng giọng nói. Họ cũng dùng những công nghệ để phân tích các giọng nói đó. Nhiều phần mềm được sử dụng để làm EVP trở nên rõ ràng hơn: đó là những phần mềm nhằm loại bỏ nhiễu từ môi trường xung quanh, những phần mềm kích âm EVP, những phần mềm lọc tiếng huýt, tiếng click… Tuy nhiên, rất nhiều EVP không cần lọc, chúng quá rõ ràng. Một âm thanh EVP điển hình sẽ có rất nhiều cảm xúc, chúng không bao giờ là những giọng nói đều đều buồn chán.
Khám phá về EVP - Công cụ ghi âm linh hồn
Đối với những âm thanh đã quá nhiễu, những nhà nghiên cứu sẽ ghi lại biểu đồ âm thanh (tương tự như các dạng sóng trên màn hình visualization của phần mềm Window Media Player), so sánh chúng với các nhiễu âm thanh phổ biến – từ đó, họ sẽ quyết định xem đó đúng là một EVP, hay chỉ đơn giản là một tiếng nhiễu bị chiếc microphone bắt lại.

Và những hoài nghi

Không phải ai cũng tin rằng EVP thật sự là tiếng nói của những linh hồn. Nhiều người cho rằng, EVP chẳng qua chỉ là những nhiễu radio không hơn không kém. Một số khác nghĩ rằng những người tin vào EVP hoặc đã tưởng tượng ra chúng, hoặc tâm trí họ đã cố tìm cách giải nghĩa một mớ âm thanh hỗn tạp thành những gì họ muốn hoặc mong chờ.
Khám phá về EVP - Công cụ ghi âm linh hồn
Edwin C. May thuộc trung tâm nghiên cứu Laboratories for Fundamental Research cho biết: “Loài người luôn có xu hướng muốn thiết lập trật tự từ hỗn loạn. Các giác quan của ta đã được thiết kế để làm điều đó. Khi chúng ta nghe đi nghe lại nhiều lần những âm thanh hỗn loạn, bộ não chúng ta sẽ nhặt ra từng mảnh riêng biệt, và lắp ráp lại sao cho chúng nghe giống như những giọng nói. Nếu bạn nghe đến hàng nghìn cuộn băng ghi âm, chắc chắn sẽ có một lần trong số đó bạn nghe thấy một thứ gì đó giống như một giọng nói – nó giống như việc đặt con khỉ ngồi trước chiếc máy đánh chữ".
Những nhà nghiên cứu EVP tất nhiên không đồng tình với luận điểm này. “Tôi đã từng là làm việc tại 1 trạm radio hơn 40 năm, và tôi chưa nghe được một cuộn băng, hay bất cứ 1 thiết bị điện tử nào có thể gây nhiễu một cách cố ý đến thế” – Osler, 1 nhân viên thuộc nhóm nghiên cứu Southern Wisconsin Paranormal Research Group cho biết. “Thêm nữa, làm sao một nhiễu radio đơn thuần có thể trùng hợp xuất hiện ngay sau khi tôi đặt câu hỏi, trả lời câu hỏi của tôi và thậm chí, bình luận về lời nói của tôi?”.

Lịch sử EVP

Một trong những khoa học gia nổi tiếng nhất, Thomas Alva Edison, từng tin rằng sẽ có ngày nhân loại xây dựng lên một cỗ máy giúp liên lạc với cái chết. Ông từng viết:
“Nếu nhân cách của chúng ta còn sống sót, sẽ rất hợp logic nếu ta giả thiết rằng nó lưu giữ lại ký ức, tri thức cũng như những tài sản quý giá khác mà ta đã đạt được. Từ đó… nếu chúng ta có thể tạo ra một công cụ tinh xảo đến mức có thể gây ảnh hưởng đến nhân cách của chúng ta, nếu nó còn tồn tại – khi đó, công cụ này sẽ ghi lại được một điều gì đó".
Khám phá về EVP - Công cụ ghi âm linh hồn
Edison đã không may mắn sống sót đến ngày ông nhìn thấy ý tưởng của mình ra đời
Năm 1949, Marcello Bacci đã bắt đầu ghi âm những giọng nói bằng một chiếc radio cũ kỹ. Nhiều người tìm đến ông để trò chuyện với những người thân đã mất của họ. Một vài năm sau, 2 tu sĩ là Cha Ernetti và Cha Gernelli đã cố ghi âm lại một đoạn thánh ca trên chiếc máy ghi âm băng từ của họ, nhưng chiếc máy luôn gặp trục trặc. Quá tuyệt vọng, Cha Gernelli nhìn lên trời và cầu nguyện “Xin hãy giúp chúng con”. Bất chợt, giọng nói của người cha đã khuất của Cha Gernelli vang lên từ chiếc máy băng từ: “Tất nhiên ta sẽ giúp con. Ta luôn ở bên con".
Khám phá về EVP - Công cụ ghi âm linh hồn
Một trong những nhà nghiên cứu EVP nổi tiếng nhất thế kỷ 20 là một ca sĩ opera, đồng thời cũng là một họa sĩ, một nhà sản xuất phim có tên là Friedrich Jurgenson. Hứng thú về EVP của ông bắt đầu nổi lên khi ông cho ghi lại âm thanh chim hót trong một khu rừng. Khi tua lại đoạn băng, ông nghe thấy một giọng nữ đang thì thầm: “Friedrich, anh đang bị theo dõi đấy. Friedel, Friedel bé nhỏ của tôi, anh có nghe thấy tôi không?”. Và ông khẳng định rằng, giọng nữ đó chính là người mẹ đã mất của ông.
Đến những năm 1960, EVP đã được hợp thức hóa và chính thức trở thành một trong số những ngành khoa học nghiên cứu những hiện tượng kỳ bí. Vào năm 1982, Sarah Estep đã chính thức xây dựng nên Hiệp hội EVP Hoa Kỳ, một trong những tổ chức nghiên cứu EVP hàng đầu thế giới. Bà khẳng định rằng, mình đã liên lạc với hàng nghìn linh hồn, cũng như với những người ngoài hành tinh.
Khám phá về EVP - Công cụ ghi âm linh hồn
Công cuộc giải mã những âm thanh kỳ bí này vẫn tiếp diễn hàng ngày hàng giờ. Chúng chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, hay đích thực là tiếng nói của những linh hồn? Có lẽ chúng ta vẫn phải chờ đợi câu trả lời trong nhiều năm tới.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét