Thứ Hai, 15 tháng 2, 2021

TT&HĐ III - 29/e

                               Sứ mệnh lịch sử của giai cấp công nhân và cách mạng XHCN

PHẦN III:     NGUỒN CỘI 

" Đi đi con!
Trong khinh khi may nhớ nước non
Mà ôn lại cho đừng quên lịch sử
Bốn ngàn năm rồi, Việt Nam bất tử
Dằng dặc đoạn trường chống giặc ngoại xâm
Biết mấy đau thương, biết mấy anh hùng
Ghi tạc địa cầu bao chiến công hiển hách
..."

                                                                                Trần Hạnh Thu

"Lịch sử hoài thai chân lý, nó có thể kháng cự với thời gian, có thể dìm đi những việc cũ, nó là dấu tích của thời xa xưa, là gương soi của đương đại, là lời giáo huấn cho thế hệ sau."
                                                                 
Cervantes (Tây Ban Nha)

"Lịch sử là bằng chứng của thời đại, là ngọn lửa của chân lý, là sinh mệnh của kí ức, là thầy giáo của cuộc sống và là sứ giả của cổ nhân."
                                                                                                      Cicero (La Mã)
 
“Đừng chê cõi trần nhơ
Đừng khen cõi trần đẹp
Cõi trần là thản nhiên
Chỉ có đời nhơ, đẹp.” 
.


.

"Nghèo đói là cha đẻ của cách mạng và tội ác". Aristotle
 
“Chính chủ nghĩa yêu nước đã thúc đẩy tôi, chứ không phải chủ nghĩa cộng sản” -Hồ Chí Minh 
 
"Bất cứ quyền lực nào nếu bắt một cá nhân phải cúi đầu bằng vũ lực và khủng bố, dù nó nhân danh chủ nghĩa phát-xít hay chủ nghĩa cộng sản, phải được xem là kẻ thù của nhân loại. Tất cả giá trị trong xã hội loài người tuỳ thuộc vào cơ hội phát triển thích hợp cho từng cá nhân.”. -Albert Einstein
 
“Một trong những sức mạnh của hệ thống cộng sản phương Đông là nó có một số đặc điểm giống như một tôn giáo và nó đem lại những cảm xúc của một tôn giáo.”
-Albert Einstein 
 
“Chủ nghĩa xã hội giống như một giấc mơ. Sớm muộn gì các anh cũng phải thức dậy mà đối mặt với thực tế.”- Winston Churchill

“Tôn giáo là thuốc phiện của quần chúng”
- Các Mác

“Điều kiện tiên quyết để nhân dân có hạnh phúc là phải xoá bỏ tôn giáo”
- Các Mác 
 
“Cách mạng là ngày hội của những người bị áp bức và bị bóc lột. Không lúc nào quần chúng nhân dân có thể tỏ ra là người sáng tạo trật tự xã hội mới tích cực như trong thời kỳ cách mạng. Trong những thời kỳ như thế… thì nhân dân có thể làm được những kỳ công".- V. I. Lênin

“Chúng ta phải căm thù – lòng căm thù là điều cơ bản của chủ nghĩa cộng sản. Trẻ con phải được dạy để chúng biết căm thù cha mẹ chúng nếu họ không phải là những người cộng sản.”
- V. I. Lênin

“Kẻ theo chủ nghĩa tư bản bị chúng ta treo cổ sau cùng, sẽ là kẻ đã bán cho ta sợi dây thòng lọng mà ta dùng để treo cổ nó.” - Các Mác, cha đẻ của chủ nghĩa cộng sản
 
“Lý thuyết của chủ nghĩa cộng sản có thể được tóm gọn trong một câu: Xoá bỏ quyền tư hữu.” (trích từ Tuyên Ngôn Cộng Sản của Các Mác)

“Làm thế nào để biết ai là cộng sản? Là như vầy: ai chỉ mới đọc Mác và Lênin, người đó là cộng sản. Làm thế nào để biết ai là người chống cộng sản? Đó là người quá hiểu về chủ nghĩa Mác-Lênin.”
Ronald Reagan
 
“Việc sản xuất ra quá nhiều thứ hữu dụng làm sản sinh ra quá nhiều người vô dụng” Các Mác.
 
“Làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu.” - Các Mác.
 
"Bất cứ ai 20 tuổi mà không phải là cộng sản tức là kẻ ngu. Bất cứ ai đã 30 tuổi rồi mà vẫn là một người cộng sản thậm chí còn ngu đần hơn.".George Bernard Shaw 
 
“Nền kinh tế chủ nghĩa xã hội hoạt động dựa trên tư tưởng rằng sự hiểu biết của một nhóm người cao rộng hơn sự hiểu biết của hàng trăm triệu người. Đây là một suy nghĩ kiêu ngạo.” – FA Hayek
 
“Trong chính trị không có đạo đức mà chỉ có thủ đoạn. Một thằng du côn cũng có thể có giá trị cho chúng ta chỉ vì nó là thằng du côn.” - Vladimir Lenin
 
Khi ta làm cách mạng, ta không thể làm cho thời gian ngừng trôi; ta phải luôn đi tới nếu không sẽ bị tụt hậu. Giờ đây ai bàn bạc về “tự do báo chí” là bị tụt hậu và làm cản trở tiến trình bước lên chủ nghĩa xã hội của chúng ta” -Vladimir Lenin

“Đã có nhà nước thì không thể có tự do, mà khi có tự do thì sẽ không có nhà nước".- Vladimir Lenin

“Chúng ta không có thì giờ để chơi trò “đối lập” ở những hội nghị. Chúng ta sẽ cho những kẻ đối lập chúng ta ngồi tù dù chúng công khai đối lập hay ẩn náu dưới danh nghĩa người ngoài đảng.” -Joseph Stalin, cựu lãnh đạo đảng cộng sản Liên Xô khét tiếng tàn bạo.

“Chỉ cần dân chúng biết rằng ta có bầu cử là đủ rồi. Những người bỏ phiếu bầu cử không quyết định được gì cả. Chính những người đếm phiếu mới quyết định mọi thứ.” -Joseph Stalin.

“Đức Giáo Hoàng ư? Ông ta có được bao nhiêu sư đoàn?” -Joseph Stalin.

“Cái chết là giải pháp cho mọi vấn đề. Không còn người thì không còn vấn đề.” -Joseph Stalin.

“Lòng biết ơn là căn bệnh mà chỉ có loài chó mới mắc phải” -Joseph Stalin.

“Tư tưởng có sức mạnh hơn súng đạn rất nhiều. Chúng ta không cho phép kẻ thù của mình có súng, thì tại sao chúng ta phải cho chúng tự do tư tưởng?” -Joseph Stalin,


“Chủ nghĩa tư bản không thể tồn tại nếu không có tự do, trong khi chủ nghĩa xã hội không thể nào tồn tại nếu cho phép tự do.” – Milton Friedman

“Tần Thuỷ Hoàng là cái thá gì? Ông ta chỉ chặt đầu 460 nho sĩ. Chúng ta đã chặt đầu 460.000 trí thức.” - Mao Trạch Đông

“Chủ nghĩa cộng sản và chủ nghĩa xã hội đã giết nhiều người hơn tất cả những cuộc chiến tranh trong thế kỷ 20 cộng lại.” – Khuyết danh

“Mọi người cộng sản phải nắm cho rõ chân lý này: ‘Quyền lực chính trị lớn mạnh được là bắt đầu từ họng súng’” - Mao Trạch Đông

“Ở Việt Nam không thể có chuyện đa nguyên, đa đảng. Đó là vấn đề nguyên tắc”. - Phạm Thế Duyệt, Chủ tịch Uỷ ban Trung ương MTTQ Việt Nam

“…không để trò chơi dân chủ lồng vào sinh hoạt quốc hội” (tổng bí thư đảng Cộng sản Việt Nam, Nông Đức Mạnh ).

"20 tuổi mà không theo CS, là không có trái tim, 40 tuổi mà không từ bỏ CS là không có cái đầu."-Bí thư đảng CS Nam Tư Milovan Djilas nói.

"Kẻ nào tin những gì CS nói là không có cái đầu. Kẻ nào làm theo lời của CS, là không có trái tim."-Cựu Tổng thống Nga Putin. 
 
“Một lời giả dối được nói mãi sẽ trở thành sự thật.” -Vladimir Lenin 
 
"Nói thật công bằng: Thực tế cho thấy Chủ nghĩa Cộng sản mới chính là thuốc phiện của quần chúng cần lao nhờ vào tuyên truyền đầy ảo tưởng cao đẹp, mị dân một cách "chân thành" và do đó có thể hiểu, vì sao mà Cách mạng vô sản cũng đã từng nhất thời là cứu cánh của nhân dân lao động".

Thầy Cãi

 

 

 

(Tiếp theo)

 


Lenin và những người Bolshevik, cùng một phần lớn những người xã hội chủ nghĩa của châu Âu phân tích có cơ sở rằng chiến tranh là mâu thuẫn của sự phát triển của các nước chủ nghĩa đế quốc cầm đầu ở châu Âu và chiến tranh có tính chất chiến tranh đế quốc: đó là cuộc chiến nhằm tranh giành, phân chia lại thuộc địa giữa các nước đế quốc, là cuộc chiến tranh phi nghĩa đối với tất cả các phe tham chiến.
Nguyên nhân theo phân tích của Lenin: sự lớn mạnh của Đế quốc Đức sau Chiến tranh Pháp-Phổ đã đẩy mạnh những tham vọng chiếm lĩnh thuộc địa và chia lại thị trường thế giới của nước này, nhưng tham vọng này gặp phải sự phản kháng của các nước "đế quốc già" là Anh Quốc, Pháp và Nga. Các "đế quốc già" này về cơ bản đã chiếm lĩnh những thuộc địa bao la khắp thế giới và muốn duy trì quyền thống trị của mình, không muốn "chia phần" cho những thế lực mới nổi như Đức. Đế quốc Áo–Hung và Đế quốc Ottoman từ lâu đã suy yếu không còn đủ "tư cách" và vai trò để có ảnh hưởng trong khu vực Trung Âu, Balkan và Kavkaz. Các cường quốc khác can thiệp vào khu vực đó để tranh giành ảnh hưởng với nhau... Sự mâu thuẫn mang tính chất đế quốc chủ nghĩa đòi hỏi một cuộc "chém giết lớn" để phân ngôi thứ và lập lại trật tự thế giới có lợi cho kẻ thắng trên cơ sở chiếm lấy thuộc địa của kẻ thua.

Anh dep me man ve nuoc Nga thoi Sa hoang (1)

Trong cuộc chạy đua giành giật thuộc địa, Đức là nước hiếu chiến nhất, lại ít thuộc địa. Đức đã cùng Áo - Hung, Italia thành lập “phe Liên Minh” vào năm 1882 để chuẩn bị chiến tranh chia lại thế giới. Để đối phó, Anh đã ký với Nga và Pháp những Hiệp ước tay đôi hình thành phe Hiệp ước (đầu thế kỉ 20). Từ đó, ở châu Âu đã hình thành 2 khối quân sự đối đầu nhau. Hai bên ra sức chạy đua vũ trang, chuẩn bị cho chiến tranh. Một cuộc chiến tranh đế quốc nhằm phân chia thuộc địa trên thế giới là không thể tránh khỏi.
Mặt khác, việc phát động chiến tranh của các nước đế quốc còn nhằm đối phó với những bất ổn trong nội bộ quốc gia. Đầu thế kỷ 20, phần lớn giai cấp lao động ở các nước bị bóc lột nặng nề, đời sống rất khốn khó (công nhân thường xuyên phải làm việc 12 giờ/ngày, đồng lương lại thấp, việc sa thải diễn ra bừa bãi, trẻ em 12 tuổi đã phải đi làm công nhân phụ giúp cha mẹ...). Sự áp bức đó tạo ra mâu thuẫn gay gắt giữa người lao động với chủ tư bản, nhiều quốc gia đã tiềm ẩn phong trào cách mạng (đặc biệt là ở Nga, Đức và Áo-Hung). Việc phát động chiến tranh sẽ kích thích tinh thần ái quốc của người dân, làm họ quên đi các vấn đề trong nước và xoa dịu mâu thuẫn trong lòng các nước đế quốc.

Anh dep me man ve nuoc Nga thoi Sa hoang (1)-Hinh-3

Cuộc chiến nổ ra cũng là lúc Quốc Tế II đi đến phá sản. Những lãnh tụ của các Đảng Xã hội dân chủ Đức và Đảng Xã hội Pháp đã bỏ phiếu tán thành ngân sách chiến tranh; Công đảng Anh ủng hộ vô điều kiện giai cấp tư sản về vấn đề chiến tranh, Đảng Menxêvích Nga thì tâng bốc đến mây xanh chính sách chiến tranh của Nga hoàng.
Hơn một thế kỷ đã trôi qua nhân loại đã trải qua biết bao nhiêu cuộc nổi chìm bể dâu lớn lao và thề giới cũng có biết bao nhiêu vật đổi sao dời vĩ đại rồi. Ngày nay, chúng ta đã có thể công tâm hơn để nhỉn lại sâu sắc hơn cuộc đấu tranh tư tưởng sôi sục và không kém phần quyết liệt giữa các lãnh tụ, các nhà hoạt động cách mạng trong Quốc Tế II. Trước hết, phải cho rằng nếu không tất cả thì hầu hết trong số họ là thực sự nhiệt huyết, trung thực và đấu tranh bảo vệ quan điểm của họ không phải vì danh dự của cá nhân họ mà vì trách nhiệm đối với việc tìm hướng đi đúng đắn nhất cho phong trào công nhân thời đó. Đã đấu tranh tư tưởng thì phải có đúng, có sai bởi không thể chỉ có một chiều đúng cả hoặc sai cả. Chính nhờ có cả đúng cả sai ấy mà nhận thức tư tưởng được mở rộng, đào sâu thêm để rồi qua thực tiễn mới đúc rút ra được những bài học lý luận có tính chân lý. Chỉ có trằn trọc, khắc khoải, thậm chí là phải trả giá bằng đau thương mới có thể tiếp cận được những tư tưởng chân lý và nhiều khi mới chỉ là những chân lý của một vùng lãnh thổ nào đó, của riêng một thời đại nào đó. 

Nhung buc anh mau dau tien ve cuoc song tai Nga thoi Sa hoang - Anh 19
                          Một người lính Sa hoàng. (Nguồn: Thư viện Quốc hội Mỹ)
Lịch sử đã cho thấy gặt hái chân lý về tư tưởng không phải là một việc dễ dàng. Có những tư tưởng đi trước thời đại, đã là phi lý trong thời đại ấy nhưng trở thành chân lý ở tương lai. Do vậy, trong thực tế cuộc sống, nên chăng là chúng ta yêu mến nâng niu cái đúng nhưng cũng đừng quá ghét bỏ ruồng rẫy cái sai và cố thường xuyên suy ngẫm về chúng - cả hai, đồng thời cảm ơn những người đã sáng tạo ra chúng - cả hai.
Thứ đến, chúng ta thấy rằng trong cuộc đấu tranh tư tưởng ấy, vì mọi quan niệm đưa ra đều có cơ sở lý luận của nó và đều được một số người đồng tình nên ít nhiều chúng có tính hợp lý, nghĩa là quan niệm được cho là đúng chưa chắc đã hoàn toàn đúng cả và quan niệm bị cho là sai chưa chắc đã hoàn toàn sai cả. Chẳng hạn khi chúng ta nói chế độ tư bản cũng mang tính vì dân, thì nhiều người cộng sản nghe chói tai, nhưng vẫn là sự thực. Hay tương tự, chúng ta nói, ngày nay chế độ tư hữu về tư liệu sản xuất vẫn còn những mặt tiến bộ và những mặt bị cho là hạn chế của nó chưa đủ độ lạc hậu, nên nó vẫn có quyền tiếp tục tồn tại với những cải cách phù hợp. Chế độ công hữu về tư liệu sản xuất được cho là ưu việt hơn và cũng đã từng tồn tại một thời gian dài, lại phải rút lui không kèn không trống, và nhân dân thì cũng chẳng buồn níu kéo nó lại. Xét theo quan điểm Đức Huyền Diệu thì chủ nghĩa cộng sản là rất đẹp đẽ, rất hay, rất đúng nhưng có thể là đã “vấp” phải một điều sai rất sâu, khó đoán biết, giống như “ma sát” trong chuyển động cơ học và vì thế mà nó cũng chỉ là lý tưởng như con lắc toán học. Phải chăng, chế độ Cộng Sản đích thực rồi cũng sẽ xuất hiện nhưng là trong một tương lai còn rất xa vời khi mà trình độ khoa học - kỹ thuật đã cao vọi đủ cho con người không phải lo sống nữa và não cũng như nội tạng người đã tiến hóa đến độ chỉ dung nạp chừng mực nhất định, của cải vật chất, không còn “thích” thái quá danh lợi nữa?! Trong khi chờ đợi, có lẽ nên tạm bằng lòng với một xã hội có chế độ tư hữu được điều tiết bởi một nhà nước tận tụy vì dân với một đội ngũ công quyền “không chê vào đâu được”, không biết ăn hối lộ và không “thèm” tham nhũng! Nhưng tạo dựng nên bằng cách nào khi mục đích của số đông đời người vẫn là danh lợi?! Dù sao thì ước mơ như vậy có lẽ vẫn mang tính hiện thực hơn một giấc mộng phi thực.
Cuối cùng, chúng ta thấy rằng một lực lượng thống trị khó lòng mà rời bỏ vũ đài chính trị, tự nguyện làm mất đi quyền lợi mà nó đang được hưởng nếu không bị áp lực. Chế độ quân chủ chuyên chế không bao giờ muốn mất cái đặc quyền, đặc lợi, cái xa hoa phè phỡn mà nó đang hưởng thụ. Thời mới hình thành và thời chạy đua tích lũy tư bản để sống còn thì một khi đã nắm quyền thống trị xã hội, giai cấp tư sản không dễ gì từ bỏ quyền lực, cái công cụ đảm bảo cho nó chắt bóp “hợp pháp” sức lao động từ lực lượng lao động bần cùng trong nước và ăn cướp thành quả lao động cũng như tài nguyên ở thuộc địa. Lúc đó, chiến tranh đế quốc nhằm xâu xé nhau và chiến tranh thực dân xâm lược thuộc địa của các nước tư bản chủ nghĩa là tất yếu.
Chúng ta đồ rằng nguyên nhân cơ bản, chính yếu, đóng vai trò là nguyên nhân sâu xa của mọi nguyên nhân dẫn đến sự phát triển mang tính đầy bạo lực của xã hội loài người, mà rất ít người biết, là trình độ sản xuất ra lương thực thực phẩm không đáp ứng kịp sự tăng trưởng lạm phát về số lượng của loài người. Từ đây mới thấy rõ, mục đích chính, chung nhất và đích đáng nhất của mọi cuộc cách mạng không phải là giành dật quyền lực, chính quyền hay của cải, mà là thiết lập một phương thức sản xuất mới để đạt trình độ sản xuất mới, đáp ứng thỏa mãn cuộc sống quần chúng đương thời. Xây dựng phương thức sản xuất mới không có nghĩa là xóa bỏ, phủ định phương thức sản xuất cũ, mà ngược lại nhất thiết phải kế thừa nó.
Nhung buc anh mau dau tien ve cuoc song tai Nga thoi Sa hoang - Anh 3
Nhà văn Leo Tolstoy tạo dáng để chụp bức ảnh chân dung màu đầu tiên tại Nga. (Nguồn: Thư viện Quốc hội Mỹ)
Vậy, thời bấy giờ, để giải thoát, để có thể cải tạo xã hội một cách triệt để nhất, đem lại quyền lợi cao nhất cho Đại Chúng đang bần hàn cùng cực (và vì thế mà mới lôi cuốn được Đại Chúng tham gia, tạo khả năng giành thắng lợi cao nhất) thì phải tiến hành đấu tranh đến mức quyết liệt nhất: đấu tranh vũ trang mà đối với thuộc địa là đấu tranh giải phóng dân tộc khỏi thực dân, phong kiến, và đối với nước Nga là đấu tranh lật đổ chính quyền, cả dân chủ lẫn tư sản, chống thù trong giặc ngoài. Muốn thế, đối với nhận thức xã hội thời bấy giờ, chỉ có thể là cách mạng vô sản, với mục đích duy nhất là giành chính quyền, đập tan giai cấp tư sản, xây dựng nhà nước công nông.
Xét như thế thì trong cuộc đấu tranh tư tưởng thời Quốc Tế Cộng Sản II, tư tưởng của phái tả mà Lênin đóng vai trò tiêu biểu, là phù hợp với thực tiễn hơn cả, là gần với chân lý nhất; là triệt để cách mạng nhất.
Nhưng ở các nước tư bản như Đức, Anh, Pháp, Mỹ… điều kiện hoàn cảnh có khác. Cuộc vận động cách mạng xã hội để tiến tới cách mạng vô sản và nhất là tiến hành khởi nghĩa vũ trang là có khó khăn, thậm chí là không thể. Có thể một phần vì thế mà xuất hiện tư tưởng cơ hội - cải lương?
Tham gia vào cuộc chiến tranh thế giới lần thứ nhất (1914 - 1918), Nga hoàng đâu có biết đã đưa Đại Chúng Nga đến tận cùng của sự đói khổ, đau thương đồng thời cũng làm cho triều đại của ông ta bị cô lập hơn bao giờ hết, suy yếu hơn bao giờ hết trước một cơn bão táp cách mạng xã hội dân chủ khổng lồ đang tiến dần tới cuốn phăng đi.
Sau ba năm theo đuổi chiến tranh, nội tình nước Nga đã xuất hiện một tình thế chín muồi cho Cách mạng xã hội thành công và trong điều kiện có một không hai ấy, Lênin, với những phán đoán thiên tài của mình, đã nhanh nhạy tạo ra thế và lực thích ứng, chớp thời cơ, đưa cách mạng vô sản Nga đến thắng lợi mĩ mãn.
Nền công nghiệp Nga đã hụt hơi, không còn đáp ứng được yêu cầu của cuộc chiến. Quân Nga trang bị lạc hậu, thiếu thốn vũ khí khí tài, đã thua trận liên tiếp, tổn thất nặng nề. Quân Đức đã chiếm được Ba Lan và nhiều vùng thuộc Ban Tích. Phần lớn của cải vật chất xã hội và sức lao động bị ngốn vào chiến tranh đã tàn phá nước Nga, gây thảm họa cho nhân dân Nga. Nền kinh tế quốc dân kiệt quệ, sản xuất công - nông nghiệp đình đốn, thất nghiệp tăng nhanh, nạn đói đã xảy ra trầm trọng ở nhiều vùng nông thôn… Chiến tranh cũng đã làm cho 1,5 triệu người Nga chết, khoảng 4 - 5 triệu người bị thương. Đại bộ phận quần chúng Nga hoàng và cuộc chiến tranh vô nghĩa đối với họ mà chế độ ấy theo đuổi.
Phong trào đấu tranh của các tầng lớp nhân dân vì thế mà dâng trào lên mạnh mẽ với những khẩu hiệu “Đả đảo chiến tranh”, “Đả đảo chế độ chuyên chế”, “Bánh mì”…, càng làm cho xã hội chao đảo, rối loạn.

Nhung buc anh mau dau tien ve cuoc song tai Nga thoi Sa hoang - Anh 18
Lính canh đứng gác cạnh nhà tù ở Bukhara, hiện nay là Uzbekistan. (Nguồn: Thư viện Quốc hội Mỹ)
Tình hình đó đã động chạm mạnh mẽ đến quyền lợi của giai cấp tư sản ở nước Nga và lúc này quyền lợi của nó ở mức độ nhất định đã tạm phù hợp với quyền lợi Đại chúng trong việc lật đổ chế độ quân chủ chuyên chế Nga hoàng, dẫn đến sự rạn nứt không hàn gắn được trong nội bộ tầng lớp thống trị.
Chính phủ Nga hoàng quyềt định giải tán viện Đuma quốc gia, chuyển chính quyền sang tay đám độc tài quân sự còn trung thành và đồng thời tiến hành đàm phán bí mật, âm mưu ký hòa ước riêng rẽ với Đức để rảnh tay đàn áp phong trào cách mạng quần chúng, củng cố địa vị thống trị. Tuy nhiên bộ phận đầu sỏ của giai cấp tư sản Nga chống lại âm mưu ký hòa ước, muốn tiếp tục chiến tranh bởi nhiều quyền lợi cũng như những tham vọng tương lai của chúng đã được gửi gắm vào đó. Vì vậy, giai cấp tư sản Nga phản ứng, dự định làm một cuộc “đảo chính cung đình”, lật đổ Nga hoàng Nicôlai (II) Rômanốp đưa quận công Mikhain Rômanốp, em trai Nga hoàng, một phần tử tư sản không thân Đức, lên làm phụ chính nắm quyền. Các nước đế quốc Anh, Pháp… đã hoàn toàn ủng hộ giai cấp tư sản Nga…
Nước Nga đã tiến sát tới cuộc cách mạng xã hội hơn bao giờ hết!
Và ngay lúc đó, Lênin đã chỉ ra: cuộc cách mạng dân chủ tư sản sắp tới ở Nga có nhiều khả năng thuận lợi và “hết sức gần” để chuyển sang cuộc cách mạng xã hội chủ nghĩa. Ông còn nói: “Nội dung xã hội của cuộc cách mạng sắp nổ ra ở nước Nga chỉ có thể là nền chuyên chính dân chủ cách mạng của giai cấp vô sản và nông dân. Cách mạng không thể thắng lợi ở nước Nga, nếu không lật đổ chế độ quân chủ và bọn địa chủ phong kiến. Song giai cấp vô sản không thể lật đổ chúng nếu không được nông dân giúp đỡ”.

Nhung buc anh mau dau tien ve cuoc song tai Nga thoi Sa hoang - Anh 11
                            Một nhà máy ở Satkinskii. (Nguồn: Thư viện Quốc hội Mỹ)
Tới đầu năm 1917, làn sóng đấu tranh chống chính quyền đã bao trùm thủ đô Pêtrôgrát. Trong tháng 1 có tới 250 ngàn công nhân tham gia bãi công, thì sáng tháng 2 đã lên tới hơn 400 ngàn người.
Ngày 27-2, tình hình Pêtrôgrát đặc biệt căng thẳng. Khởi nghĩa đã thực sự được châm ngòi và nổ lan khắp nơi trong thủ đô Nga. Công nhân chiếm các kho vũ khí để vũ trang cho mình. Binh lính, chỗ dựa cuối cùng của chế độ Nga hoàng, bị dao động mạnh, đã ngả về phía quần chúng nổi dậy: buổi sáng có 10 ngàn người, buổi chiều có 66 ngàn người đứng sang hàng ngũ khởi nghĩa. Quần chúng khởi nghĩa đánh chiếm các công sở, nhà ga xe lửa, trung tâm bưu điện, phá nhà giam giải phóng tù chính trị, bắt giam các bộ trưởng và tướng tá Nga hoàng…
Ngày 28-2, hoàn toàn bất lực trong việc kiểm soát tình hình, tướng Khabalốp hạ lệnh cho các đơn vị quân đội ở thủ đô hạ vũ khí. Cuộc khởi nghĩa đã giành được thắng lợi ở thủ đô. Đó, trong lịch sử thường gọi là cuộc Cách mạng tháng Hai. Cuộc cách mạng này đã lật đổ chế độ quân chủ chuyên chế của Sa hoàng Nikolai II và vương triều Romanov trị vì hơn 300 năm ở nước Nga. Sau cách mạng, nước Nga rơi vào tình trạng hai chính quyền song song tồn tại: chính phủ lâm thời của giai cấp tư sản và chính quyền của các Xô viết đại biểu công nhân.
Nhung buc anh mau dau tien ve cuoc song tai Nga thoi Sa hoang - Anh 13
Gia đình người định cư ngồi bên ngoài ngôi nhà của họ ở Grafovka. (Nguồn: Thư viện Quốc hội Mỹ)
 
(Còn tiếp)
----------------------------------------------------------------------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét