Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2015

Whitney Houston

(ĐC sưu tầm trên NET)

Whitney Houston

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Whitney Houston
Flickr Whitney Houston performing on GMA 2009 4.jpg
Whitney Houston biểu diễn trên chương trình Good Morning America tại Central Park vào 1 tháng 9, 2009
Thông tin nghệ sĩ
Tên khai sinh Whitney Elizabeth Houston
Sinh 9 tháng 8, 1963
Newark, New Jersey, U.S.
Nghề nghiệp Ca sĩ, Diễn viên, người mẫu, nhà sản xuất phim, nhà sản xuất âm nhạc, nhạc sĩ
Thể loại Pop, R&B, soul, dance, gospel
Nhạc cụ Giọng hát, piano
Năm hoạt động 1977–2012
Hãng đĩa Arista, RCA
Hợp tác với Cissy Houston, Dionne Warwick, Aretha Franklin, Jermaine Jackson, Mariah Carey, Enrique Iglesias, Bobby Brown
Website Website chính thức
Whitney Elizabeth Houston (9 tháng 8 năm 1963) là nghệ sĩ thu âm, diễn viên, người mẫu và nhà sản xuất người Mỹ gốc Phi. Trong năm 2006, sách kỷ lục Guinness đã phong tặng cô giải thưởng "Nghệ sĩ nữ giành được nhiều giải thưởng nhất mọi thời đại".[1] 2 giải Emmy, 7 giải Grammy, 31 Billboard Music Awards, và 22 giải thưởng âm nhạc Mỹ, trong tổng số trên 600 giải thưởng giành được trong sự nghiệp của mình. Cô là một trong nữ ca sĩ thành công và có sức ảnh hưởng nhất mọi thời đại, khi bán được hơn 200 triệu album trên toàn thế giớI, và nằm trong danh sách các nghệ sĩ có số lượng album bán chạy nhất mọi thời đại  Thể loại nhạc chủ yếu của cô là các bản ballad trữ tình và nhạc Pop-Dance sôi động nhờ vào chất giọng truyền cảm mà vô cùng khỏe khoắn và được biết đến với danh hiệu The Voice , Nữ hoàng nhạc Soul. Sinh ra trong gia đình có truyền thống ca hát, Whitney đã bắt đầu cầm mic từ lúc mới 11 tuổi. Cô chịu ảnh hưởng từ kỹ thuật thanh nhạc của mẹ cô là Cissy Houston và của mẹ đỡ đầu của cô - Aretha Franklin. Cách hát của cô phát triển theo cách hát của Diana Ross. Sau những ngày tháng hát cùng mẹ ở các câu lạc bộ đêm tại New York, Whitney đã được Arista Records phát hiện và mang về công ty. Kể từ đó đến nay, cô đã tung ra 6 album phòng thu, 3 album nhạc phim và tất cả đều được chứng nhận Vàng, Kim Cương hoặc Bạch Kim.
Whitney Houston là nghệ sĩ đầu tiên và duy nhất giành được 7 đĩa đơn quán quân ''Billboard'' Hot 100 liên tiếp (bao gồm "Saving All My Love for You", "How Will I Know", "Greatest Love of All", "I Wanna Dance with Somebody (Who Loves Me)", "Didn't We Almost Have It All", "So Emotional" và "Where Do Broken Hearts Go"). Chỉ xếp sau Elton John, Whitney Houston là nghệ sỹ nữ duy nhất có được 2 album đứng đầu Top Billboard 200 cuối năm (trước đây là Top Pop Album) của tạp chí Billboard. Album đầu tay cùng tên với cô là album đầu tay bán chạy nhất mọi thời đại bởi một nữ nghệ sĩ. Album được tạp chí Rolling Stone trao danh hiệu Album xuất sắc nhất năm 1986 và xếp vị trí thứ 254 trong danh sách 500 Album xuất sắc nhất mọi thời đại. Album thứ hai, Whitney phát hành năm 1987, trở thành album đầu tiên của một nghệ sỹ nữ ra mắt ở vị trí số 1 trên bảng xếp hạng Billboard 200. Cùng với Michael JacksonMadonna, Whitney Houston là một trong những nghệ sĩ Mỹ đầu tiên thành công trên MTV. .
Whitney bắt đầu lấn sân sang lĩnh vực điện ảnh với bộ phim The Bodyguard (Vệ sĩ) phát hành năm 1992. Album nhạc phim của bộ phim đã giành Giải Grammy cho Album của năm. Đĩa đơn chủ đạo, "I Will Always Love You", đã trở thành đĩa đơn bán chạy nhất bởi một nữ nghệ sĩ trong lịch sử âm nhạc.. Với album này, Whitney đã trở thành người đầu tiên có được doanh thu hơn một triệu bản album chỉ trong vòng một tuần trong Nielsen SoundScan. Sau The Bodyguard, cô tiếp tục tham gia một số bộ phim, như: Waiting to Exhale (1995) and The Preacher's Wife (1996). Album nhạc phim của bộ phim The Preacher's Wife đã trở thành album thuộc thể loại gospel bán chạy nhất mọi thời đại.
Trong thập niên 2000, thay vì âm nhạc, thì cái tên Whitney Houston lại xuất hiện dày đặc trên các mặt báo với các vấn đề như việc lạm dụng các chất gây nghiện,...Chính chúng đã làm thay đổi sự nghiệp và giọng hát của cô. Cùng với đó, doanh thu của các album của cô cũng sụt giảm rõ rệt, album Just Whitney... (2002) là một bằng chứng rõ rệt. Tuy nhiên, cô đã vượt qua những khó khăn và trở lại với khán giả bằng những sản phẩm âm nhạc chất lượng, bằng chứng là album I Look to You (2009) đã đứng đầu bảng xếp hạng album của nhiều quốc gia trên thế giới.

Cuộc đời và sự nghiệp

Thơ ấu

Whitney Houston sinh ra tại Newark, New Jersey trong gia đình có bố là John và mẹ là Cissy Houston. Ở tuổi 11, Houston đã bắt đầu tập tành hát hò theo chân của mẹ, bà ngoại và người cậu của mình. Cô bé Houston từng tự tin trình diễn solo trong dàn nhạc của nhà thờ cho đến một ngày tài năng của cô được khám phá bởi một nhà sản xuất có tên Michael Zager. Ông này ngay lập tức mời cô ký một hợp đồng nhưng cô từ chối mà tiếp tục hát đệm cho mẹ của mình.
Đầu những năm 1980, cô bắt đầu xuất hiện trước công chúng trong vai trò là một người mẫu thời trang cho rất nhiều chương trình quảng cáo của các tạp chí danh tiếng trong đó có Seventeen. Trong những năm làm người mẫu, cô vẫn tiếp tục sự nghiệp âm nhạc của mình khi hợp tác với các nhà sản xuất như Michael Bienhorn, Bill LaswellMartin Bisi.
Kể từ lần đầu tiên được mời ký hợp đồng, Houston từng được chiêu dụ nhiều lần (từ Michael Zager năm 1980 đến Elektra Records năm 1981) và vào năm 1983, một đại diện của hãng A&R đến từ Arista chứng kiến Houston biểu diễn với mẹ trong một hộp đêm ở thành phố New York, ông liền thuyết phục Houston về đầu quân cho hãng của ông. Lần đó, Houston đã đồng ý ký. Album đầu tay của cô phải mất đến 2 năm mới hoàn thành.

1963 - 1986: Thành công với album đầu tay, bắt đầu ảnh hưởng trên toàn thế giới

Album đầu tay được đặt theo tên của cô, Whitney Houston phát hành năm 1985, ban đầu chỉ nhận được sự quan tâm hời hợt từ phía khán giả cho đến mùa hè năm đó, khi ca khúc "You Give Good Love" nằm trong top 5 của bảng xếp hạng US Billboard Hot 100 (#3) album mới thật sự trở thành một hiện tượng trong giới âm nhạc. Lúc đó, Whitney Houston leo lên đứng đầu các bảng xếp hạng album, và sản sinh ra các đĩa đơn "Saving All My Love for You", "How Will I Know" và "Greatest Love of All" đều ở vị trí quán quân trên bảng xếp hạng Billboard Hot 100. Tổng cộng album bán được hơn 25 triệu bản, trong đó có 13 triệu bản album được tiêu thụ tại Mỹ. Cho đến nay, nó vẫn là album đầu tay bán chạy nhất của một nữ nghệ sĩ. Năm 1986, Whitney Houston tổ chức tour lưu diễn vòng quanh thế giới đầu tiên trong sự nghiệp với tên gọi The Greatest Love Tour. Cũng năm đó cô đã giành giải Grammy đầu tiên với danh hiệu Giải Grammy cho Trình diễn giọng pop nữ xuất sắc nhất dành cho "Saving All My Love for You"; hai giải thưởng âm nhạc Mỹ ở hạng mục "Video Soul/R&B được yêu thích nhất" (Saving All My Love for You) và "Ca khúc Soul/R&B được yêu thích nhất" ("You Give Good Love"); một giải MTV Video Music Awards ở hạng mục "Video xuất sắc nhất của nữ nghệ sĩ" dành cho "How Will I Know" và 1 giải Emmy. All at Once không được phát hành thành đĩa đơn nhưng tại Ý, nó đạt vị trí thứ 4, sau khi Whitney trình diễn bài hát tại San Remo Music Festival. Thành công của Whitney Houston đã mở đường cho các nghệ sĩ nữ người Mỹ gốc Phi thành công trên kênh MTV sau này như: Janet JacksonAnita Baker 

1987 - 1991: Whitney, I'm Your Baby Tonight và "The Star-Spangled Banner"

Sau nhiều kỳ vọng, album thứ hai, Whitney được phát hành vào năm 1987, bao gồm hầu hết những ca khúc nhạc Pop giống như album tiền nhiệm của nó. Album được sản xuất bởi Masser, KashifWalden cũng như Jellybean Benitez, những người đã sản xuất các bài hát trong album đầu của cô. Điều này đã nhận được không ít những lời phàn nàn từ giới phê bình. Tuy vậy, album vẫn đạt được thành công lớn về mặt thương mại. Whitney trở thành nghệ sĩ nữ đầu tiên trong lịch sử âm nhạc ra mắt tại số một trên bảng xếp hạng Billboard 200, và là nghệ sĩ đầu tiên có album đứng đầu ở cả Mỹ lẫn Anh. Đĩa đơn đầu tiên trích từ album, "I Wanna Dance with Somebody (Who Loves Me)", trở thành một hit lớn trên toàn cầu, khi đạt vị trí thứ 1 trên bảng xếp hạng US Billboard Hot 100 cũng như tại nhiều quốc gia khác như Úc, ĐứcVương quốc Anh. Ba đĩa đơn tiếp theo, "Didn't We Almost Have It All", "So Emotional" và "Where Do Broken Hearts Go" tất cả đều đạt vị trí số một trên bảng xếp hạng Hot 100, đem lại cho cô tổng số 7 quán quân liên tiếp, giúp cô phá vỡ kỷ lục trước đó được giữ bởi The BeatlesThe Bee Gees.[20][21] Whitney Houston đã trở thành nghệ sĩ nữ đầu tiên tạo ra được 4 đĩa đơn quán quân liên tiếp từ một album. Whitney đã được chứng nhận 9× Bạch kim bởi Hiệp hội công nghiệp ghi âm Mỹ (RIAA), công nhận 9 triệu album đã được bán ra tại đây. Tính đến nay, album đã bán được 20 triệu bản.
"One Moment in Time" là một bài hát đã đoạt giải Emmy được Albert HammondJohn Bettis sáng tác, Narada Michael Walden sản xuất và được trình bày bởi Whitney dành cho Thế vận hội Mùa hè 1988 và Paralympic mùa hè tổ chức tại Seoul, Hàn Quốc. Đây là một bài hát bất hủ trong lịch sử thể thao, đứng top 10 trong các bảng xếp hạng tại nhiều quốc gia và được đề cử một giải Grammy ở hạng mục Trình diễn giọng Pop nữ xuất sắc nhất. Và đặc biệt những phút xuất thần của Whitney tại Grammy 1989 đã biến màn live của cô trở thành một trong "Ba màn trình diễn lịch sử tại Grammy"(#2 sau Micheal Jackson).
Album thứ 3 của cô, I'm Your Baby Tonight (1990), gồm những ca khúc hát và sản xuất chung với Babyface, Stevie Wonder, và Luther Vandross, chiếm vị trí thứ 3 trên bảng xếp hạng Billboard 200 của Mỹ. Mặc dù không đạt được thành công về mặt thương mại như hai album trước nhưng album này cũng bán được 13 triệu bản trên toàn thế giới. Một năm sau đó, Houston bắt tay vào thực hiện chuyến lưu diễn có tên gọi I'm Your Baby Tonight Tour mà tạp chí Rolling Stone bầu chọn là "Chuyến lưu diễn tồi tệ nhất của năm" .

1992 - 1997: Thành công rực rỡ với The Bodyguard , Waiting to ExhaleThe Preacher's Wife

Một điểm đáng chú ý trong sự nghiệp của Houston đó là sự đóng góp của những ca khúc nhạc trong phim mà cô rất thành công. Không những ngay cả những bộ phim đó thể hiện sự xuất sắc trên thị trường điện ảnh mà chính những ca khúc nhạc trong phim cũng trở thành đề tài khen ngợi của các nhà phê bình cũng như khán giả. Bản nhạc trong The Bodyguard Sountrack là một ví dụ, nó đã trở thành album nhạc phim bán chạy nhất mọi thời đại: hiện tại doanh số bán ra là 45 triệu bản trên toàn thế giới trong đó có hơn 13 triệu bản tính riêng tại Mỹ. Album giành giải Album của nămGhi âm của năm tại giải thưởng Grammy. Nhạc phẩm thành công nhất trong album là "I Will Always Love You" đạt vị trí quán quân tại Mỹ trong 14 tuần liên tiếp (một kỷ lục tại Mỹ lúc bấy giờ) và tại Anh trong 10 tuần thực sự được công chúng yêu nhạc toàn thế giới đánh giá là một trong những bản tình ca bất diệt. "I Will Always Love You" xếp vị trí thứ 49 cho bài hát vĩ đại nhất mọi thời đại, xếp thứ 27 cho bài hát R&B vĩ đại nhất mọi thời đại và xếp thứ 6 cho bản tình ca vĩ đại nhất mọi thời đại theo tạp chí Billboard. Hai ca khúc tiếp theo là "I'm Every Woman" và "I Have Nothing" đều nằm trong tốp 5 tại Mỹ. Tiếp theo thành công của bộ phim The Bodyguard, Houston thực hiện chuyến lưu diễn vòng quanh thế giới vào năm 1993 với tên gọi The Bodyguard World Tour, trong đó có một số buổi hòa nhạc đặc biệt tại châu Phi 
Whitney Houston thu âm 3 ca khúc làm nhạc trong bộ phim Waiting to Exhale (đạt doanh thu 60 triệu USD) là "Exhale (Shoop Shoop)" (#1), "Count On Me" (#8) và "Why Does It Hurt So Bad" (#26). Album Waiting to Exhale: Original Soundtrack Album đã bán được 5,7 triệu bản tại Mỹ[28]. Các ca khúc trong album như "Exhale (Shoop Shoop)" đã được đề cử cho Trình diễn giọng R&B nữ xuất sắc nhất, "Count On Me" hợp tác với Cece Winans được để cử cho Hợp tác giọng Pop xuất nhấtBài hát được viết cho nhạc phim hoặc nhạc kịch xuất sắc nhất tại Giải Grammy lần thứ 39.
The Preacher's Wife: Original Soundtrack Album là album nhạc phim của bộ phim cùng tên, phát hành vào ngày 26 tháng 11 năm 1996. Các bài hát trong album được thể hiện bởi Whitney Houston, người đóng vai chính trong bộ phim này. Đây là album nhạc gospel bán chạy nhất mọi thời đại, khi bán được 6 triệu bản trên toàn thế giới và 5 triệu bản trên toàn nước Mỹ.. Album nhạc phim cũng đạt vị trí thứ ba trên US Billboard 200. Vào lễ trao giải Grammy lần thứ 39 (năm 1997) album đã được để cử cho Album của năm. Album cũng đạt vị trí thứ nhất trên bảng xếp hạng Top R&B Albums và Top Gospel Albums, cũng như được chứng nhận 3 đĩa Bạch kim bởi Hiệp hội công nghiệp ghi âm Mỹ (RIAA). Album phát hành 3 đĩa đơn: Đĩa đơn đầu tiên, "I Believe in You and Me" (hát lại của The Four Tops), trở thành 1 đĩa đơn nằm trong top 5 ở Mỹ và được đề cử giải Grammy ở hạng mục Trình diễn giọng R&B nữ xuất sắc nhất, cũng như giải Album R&B xuất sắc nhất cho album. Đĩa đơn thứ hai, "Step by Step" cũng đạt được một số thành công nhất, khi nằm trong top 10 và 20 của nhiều quốc gia. Đĩa đơn cuối cùng, "My Heart Is Calling" trở thành đĩa đơn phát hành cuối cùng của một soundtrack.

1998 - 2005: My Love Is Your Love, Just Whitney..., các album tổng hợp và những vấn đề trong đời tư

Sau khi dành nhiều thời gian vào đầu và giữa những năm 1990 cho việc đóng phim và các soundtrack album, Whitney ra mắt album phòng thu đầu tiên sau hơn 8 năm. My Love Is Your Love (1998), album studio thứ 4 của Houston, bao gồm nhiều ca khúc mới và ban đầu được kì vọng là album tổng hợp. Album gồm nhiều ca khúc thuộc thể loại mới như dance, hip hop, R&B mid-tempo, reggaeballad[31]. Được thu âm và phối khí chỉ trong vòng 6 tuần và được sản xuất bởi Rodney Jerkins, Wyclef JeanMissy Elliott, My Love Is Your Love "nhận" được nhiều lời chỉ trích nặng nề nhưng vẫn đạt được doanh số cao trên thị trường (13 triệu bản trên toàn thế giới trong đó có 4 triệu bản tính riêng tại thị trường Mỹ, được RIAA chứng nhận 4 lần bạch kim). Houston là một trong số những nhà sản xuất chính của album đậm chất R&Bhip-hop này, khác hoàn toàn so với những nhạc phẩm trước đây. Album ra mắt tại vị trí thứ 15 trên bảng xếp hạng US Billboard 200
Từ cuối năm 1998 đến đầu năm 2000, nhiều đĩa đơn được phát hành từ album đã trở thành các hit lớn: Ca khúc đầu tiên, "When You Believe", hát chung với Mariah Carey, được thu âm làm nhạc phim cho bộ phim hoạt hình Hoàng tử Ai Cập, đã trở thành một hit trên toàn cầu khi nằm trong top 10 các bảng xếp hạng của nhiều quốc gia và giành một giải Oscar lần thứ 71 (năm 1998) tại hạng mục Ca khúc trong phim xuất sắc nhất[34]. Bài hát cũng được đề cử cho Hợp tác giọng Pop xuất sắc nhất tại giải Grammy thứ 42. Các đĩa đơn khác như "It's Not Right but It's Okay", "Heartbreak Hotel" và "My Love Is Your Love" đã lọt vào top 5 của Billboard Hot 100. Album đã thắng một giải cho Trình diễn giọng R&B nữ xuất sắc nhất cho bài "It's Not Right but It's Okay"[35] và đề cử cho Album R&B xuất sắc nhất, Hợp tác R&B xuất sắc nhất cho bài "Heartbreak Hotel" tại giải Grammy thứ 41 và 42. "Heartbreak Hotel" còn nhận được một đề cử tại giải MTV VMA năm 1999 ở hạng mục Video R&B xuất sắc nhất[36] và đứng thứ nhất bảy tuần liên tiếp trên bảng xếp hạng Billboard R&B. Đĩa đơn "My Love Is Your Love" đã bán được 3 triệu bản trên toàn cầu[37], xếp tại vị trí thứ 4 trên bảng xếp hạng US Billboard Hot 100 và thứ 2 trên bảng xếp hạng UK Singles Chart. "I Learned from the Best" cũng lần lượt xếp thứ 27 tại Mĩ và thứ 19 tại Anh. Tất cả các đĩa đơn, trừ "When You Believe" đã trở thành những hit đầu bảng xếp hạng Billboard Hot Dance/Club Play.
Album đã nhận được nhiều ý kiến mạnh mẽ hơn tất cả các album trước đó của Whitney. Tạp chí Rolling Stone cho rằng Whitney đang hát "cùng với một vết thương trong giọng của cô" và tạp chí The Village Voice nhận xét răng: "Giọng của Whitney đang rất sắc và đang làm chúng ta thỏa mãn hơn bao giờ hết. Năm 1999, Whitney tham dự chương trình VH-1's Divas Live 99 cùng với Brandy, Mary J.Blige, Tina TurnerCher. Cũng trong năm này, Whitney tổ chức tour diễn dài 70 ngày với tên gọi My Love Is Your Love World Tour. Các buổi nằm trong tour được tổ chức tại châu Âu đã giúp My Love Is Your Love World Tour trở thành tour diễn ăn khách nhất châu Âu năm 1999. Trong tháng 11 năm 1999, Whitney đã được ghi danh trong danh sách các nữ nghệ sĩ R&B có doanh số nhiều nhất thiên niên kỉ với 51 triệu album bán lẻ được cấp chứng nhận tại Mĩ. The Bodyguard Sountrack cũng được ghi danh trong danh sách các album sountrack bán chạy nhất thiên niên kỉ bởi Hiệp hội Công nghiệp Thu âm Mĩ RIAA. Đồng thời, Whitney cũng được trao giải thưởng Nghệ sĩ của thập kỉ tại lễ trao giải Soul Train Music Award lần thứ 14 và một giải thưởng âm nhạc MTV châu Âu dành cho nghệ sĩ R&B xuất sắc nhất (MTV Europe Music Award for Best R&B) 
Whitney: The Greatest Hits là album tổng hợp đầu tiên của Whitney Houston, được phát hành vào tháng 5 năm 2000 trên toàn thế giới. Album bao gồm một đĩa với những bản ballad và một đĩa với các bài hát được remix lại cũng như một số bài hát mới. Màn thể hiện "The Star-Spangled Banner" tại Super Bowl XXV; bài hát vận động cho Thế vận hội mùa hè 1988, "One Moment in Time" và ca khúc "If You Say My Eyes Are Beautiful" - hát với Jermaine Jackson cũng được bao gồm trong album này. Album có bốn ca khúc mới: "Could I Have This Kiss Forever" - song ca cùng Enrique Iglesias, "If I Told You That" - song ca cùng George Michael, "Same Script, Different Cast" - hát cùng Deborah Cox và "Fine". Tất cả các ca khúc này đều được phát hành thành các đĩa đơn. Album cũng đi kèm 1 DVD bao gồm các video âm nhạc của cô trong quá khứ, cũng như những màn biểu diễn trực tiếp và phỏng vấn.[49][50] Cả 2 đĩa của album đạt ví trí thứ 5 trên bảng xếp hạng US Billboard 200 và thứ 1 trên bảng xếp hạng của Vương quốc Anh. Album cũng nằm trong top 10 tại các quốc gia khác. Hiệp hội công nghiệp ghi âm Mỹ (RIAA) đã chứng nhận 3 đĩa Bạch kim cho album vào ngày 12 tháng 11 năm 2002, công nhận 1,5 triệu album đã được bán tại Mỹ. Tính đến nay, album đã bán được 10 triệu bản trên toàn thế giới. Album tuy có doanh số cao nhưng cũng nhận được những ý kiến trái chiều từ các nhà phê bình. Nhiều ý kiến phàn nàn về các bản remix ở đĩa thứ hai, thay vì bản gốc của chúng. Tại Mỹ, bản sao được bán tại các cửa hàng Circuit City bao gồm 1/3 đĩa có chứa các bản hòa âm club mới. Album đạt vị trí trong top 10 tại bảng xếp hạng của các nước châu Âu, , Canada, ÚcNew Zealand. Album được chứng nhận 3 lần bạch kim bởi IFPI trong năm 2000 với doanh số 3 triệu bản tại châu Âu. Whitney: The Unreleased Mixes là một phiên bản giới hạn bốn bản thu âm vinyl, có đầy đủ 8 bản club được lựa chọn được tìm thấy trên phát hành ở Mỹ. Năm 2006, nó được phát hành kỹ thật số và lại mang tên Dance Vault Mixes: Whitney Houston – The Unreleased Mixes (Collector's Edition). Trong tháng 1 năm 2011, album đã được tái phát hành ở Vương quốc Anh với danh sách bài hát giống như ở Mỹ, nhưng nó được đổi tên thành The Essential Whitney Houston. Ngoài việc thay đổi tiêu đề, việc phát hành lại cũng thay đổi ảnh bìa album. Ảnh bìa mới của album được sản xuất bởi David LaChapelle.
Sau khi phát hành Whitney: The Greatest Hits, vào tháng 8 năm 2001, Whitney kí hợp đồng 100 triệu đô la Mĩ với Arista - hợp đồng có giá trị lớn nhất trong lịch sử ngành công nghiệp thu âm lúc bấy giờ, cho 6 album mới.[57][58][59] Từ thời gian này, Whitney bị dính vào những vấn đề cá nhân liên quan đến ma túy, đến tình hình sức khỏe. Cô bị các fan hâm mộ lẫn giới truyền thông đặt ra nhiều nghi ngại. Dù vậy, Whitney vẫn phát hành album tổng hợp thứ hai của mình - Love, Whitney vào năm 2001 ở châu Âu và vào năm 2002 tại Mĩ. Album là phiên bản tiếp nối của Whitney: The Greatest Hits. Đây là một bộ sưu tập những bản ballad đã trở thành thương hiệu của cô, trong đó có 9 ca khúc nằm trong top 20 hits. Theo trang Allmusic, album này "không thực sự là album tuyển tập những ca khúc hit" nhưng "nó là một album tuyển tập những bản tình ca vĩ đại của Whitney" và "dành cho hầu hết những người hâm mộ của cô.[60]. Tai Anh, album đã bán được 42000 bản.Album nhận được những đánh giá trung bình và trên mức trung bình từ các trang đánh giá uy tín như Allmusic, Rolling Stone.
Tháng 12 năm 2002 Whitney Houston phát hành album phòng thu thứ năm, Just Whitney.... Album có sự hợp tác với chồng cô lúc bấy giờ, Bobby Brown cũng như một số ca sĩ khác như Missy Elliott và Babyface. Album đạt vị trí #9 trên bảng xếp hạng Billboard Hot 200 và trở thành album có doanh số cao nhất trong tuần đầu tiên phát hành trong sự nghiệp của Whitney.. Lượng bán ra của album trong tuần đầu là 205.147 bản, phá kỉ lục của Waiting to Exhale: Original Soundtrack Album (177284 bản trong tuần đầu).Các đĩa đơn được phát hành từ album là "Whatchulookinat", "One of Those Days", "Try It on My Own", "Love That Man" tuy trở thành các hit trong bảng xếp hạng Top R&B/Hip-hop Albums và đạt vị trí thứ 10 trong bảng xếp hạng Billboard Adult Contemporary nhưng đều không thể lọt nổi vào tốp 40 của bảng xếp hạng Billboard Hot 100. Mặc dù được cấp giấy chứng nhận album bạch kim ở Mĩ, chứng nhận vàng ở Pháp và quốc gia khác, doanh số bán ra trên toàn cầu là 3 triệu bản nhưng Just Whitney… vẫn là album phòng thu bán chậm nhất trong sự nghiệp của Whitney. Chỉ sau hai năm từ album Whitney: The Greatest Hits nhưng Just Whitney… đã "lọt" ra ngoài bảng xếp hạng 75 album của Anh quốc (#76). Whitney Houston chỉ phát hành một đĩa đơn duy nhất tại Anh là "Whatchulookinat" đạt vị trí #13 và chỉ có 2 tuần nằm trong tốp 40. Album nhận được nhiều ý kiến trái chiều từ giới chuyên môn. Trang AllMusic đánh giá album ở mức trên trung bình, trong khi trang tờ Rolling Stone lại đánh giá album dưới mức trung bình. Album nhận được số điểm đánh giá là 53/100 từ Metacritic.
One Wish: The Holiday Album là album Giáng sinh duy nhất của Whitney Houston, phát hành năm 2003. Album phát hành một đĩa đơn "One Wish (for Christmas)", lọt vào top 20 trên bảng xếp hạng Billboard Adult Contemporary của Mỹ. Album đã trải qua sáu tuần trên bảng xếp hạng Billboard 200 và bán được 546.000 bản tính cho đến nay. Album cũng có một bản song ca với cô con gái Bobbi Kristina Houston là "The Little Drummer Boy". Album này cũngsử dụng lại 2 bài hát "Joy to the World" và "Who Would Imagine a King" từ album nhạc phim của bộ phim The Preacher's Wife phát hành năm năm 1996.

2006 - 2012: Trở lại với âm nhạc, I Look to You, các chuyến lưu diễn và điện ảnh

Vào tháng 3 năm 2007, Clive Davis của hãng Arista Records thông báo rằng Whitney đang bắt đầu thu âm một album mới.. Album tổng hợp thứ ba của cô, The Ultimate Collection, phát hành cùng năm đó và chỉ riêng ở khu vực ngoài nước .
Houston biểu diễn "My Love Is Your Love" cùng với con gái Bobbi Kristina Brown trong chương trình Good Morning America vào ngày 1 tháng 9 năm 2009
Vào tháng 9 năm 2009, Houston có cuộc phỏng vấn đầu tiên trong vòng bảy năm, xuất hiện trong tập mở đầu mùa của chương trình The Oprah Winfrey's Show. Buổi phỏng vấn được đánh giá là "buổi phỏng vấn âm nhạc được chờ đợi nhất của thập kỉ". Trong chương trình, Whitney thú nhận đã sử dụng thuốc và các loại chất kích thích cùng với chồng cũ là Bobby Brown. Cô kể với Oprah rằng trước bộ phim The Bodyguard tình hình sử dụng thuốc phiện của cô không có vấn đề gì, nhưng sau thành công của bộ phim và việc cô hạ sinh con gái, việc này trở nên ngày một trầm trọng hơn, và theo lời cô thì vào năm 1996, "[sử dụng thuốc] là một điều diễn ra hằng ngày... Tôi đã không vui vẻ vào thời điểm đó. Tôi đã đánh mất chính mình."
Tháng 8 năm 2009, Houston phát hành album phòng thu thứ bảy mang tên I Look to You.Hai đĩa đơn đầu tiên từ album là bài hát chủ đề "I Look to You" và "Million Dollar Bill". Album xuất hiện trên bảng xếp hạng US Billboard 200 ở vị trí quán quân, với doanh số tuần mở đầu tốt nhất từ trước đến giờ (305.000 bản), trở thành album quán quân đầu tiên của Houston kể từ sau The Bodyguard, và cũng là album phòng thu đầu tiên của cô đạt ngôi quán quân kể từ album Whitney (1987). Houston cũng xuất hiện trên các chương trình truyền hình ở châu Âu để quảng bá cho album. Cô đã trình diễn "I Look to You" trên chương trình truyền hình Đức Wetten, dass...? và "Million Dollar Bill" trên kênh truyền hình Pháp Le Grand Journal. Ngoài ra, cô cũng nhận vai trò là người cố vấn khách mời trong chương trình The X Factor phiên bản Anh. Cô tiếp tục trình diễn "Million Dollar Bill" vào đêm công bố kết quả của chương trình. Truyền thông Anh đánh giá màn trình diễn nàu của cô là "kì lạ", "chán", "kém". . Tuy nhiên, "Million Dollar Bill" cũng đã nhảy từ vị trí 14 lên vị trí thứ 5 trong bảng xếp hạng UK Singles Chart, và album I Look to You phát hành sau đó đã được chứng nhận vàng. Sau đó, Whitney tiếp tục trình diễn "Million Dollar Bill" tại The X Factor phiên bản Italy, và nhận được những đánh giá tích cực. Cô tiếp tục nhận được chứng nhận vàng ở Italy sau khi album I Look to You bán được 50.000 bản.. Trong tháng 11 năm 2009, cô trình diễn "I Didn't Know My Own Strength" tại lễ trao giải thưởng Âm nhạc Mĩ (American Music Awards) tổ chức tại Los Angeles, California, Mĩ. Và vào tháng 12 năm 2009, album I Look to You của cô đã được chứng nhận bạch kim bởi RIAA với doanh thu đạt một triệu bản tại Mĩ. Ngày 26 tháng 1 năm 2010, cô ra mắt lại album Whitney Houston với tên gọi mới là Whitney Houston - The Deluxe Anniversary Edition.
Whitney Houston biểu diễn tại đấu trường O2 của Luân Đôn vào ngày 28 tháng 4 năm 2010, trong chuyến lưu diễn Nothing but Love World Tour.
Chuyến lưu diễn Nothing but Love World Tour là chuyến lưu diễn đầu tiên sau hơn 10 năm kể từ My Love Is Your Love World Tour và được kì vọng sẽ là một sự trở lại thành công của Whitney. Tuy nhiên, một số buổi biểu diễn không tốt và việc các buổi lưu diễn bị dời ngày đã thu hút những đánh giá truyền thông tiêu cực  Whitney đã hủy bỏ một số buổi diễn do ảnh hưởng từ sức khỏe kém của cô, và nhận được những lời bình luận tiêu cực từ fan. Các fan hâm mộ đã thất vọng trước giọng hát càng ngày càng trở nên tồi tệ của cô. Một số người đã ra khỏi buổi diễn của cô khi chưa kết thúc, còn một số đã yêu cầu trả lại tiền vé vì "không được nghe một Whitney Houston đích thực".
Trong tháng 1 năm 2010, Whitney được đề cử 2 giải NAACP Image Awards cho hạng mục Nữ nghệ sĩ xuất sắc nhấtVideo ca nhạc xuất sắc nhất. Cô thắng tại hạng mục Video ca nhạc xuất sắc nhất cho video "I Look to You". Ngày 16 tháng 1 năm 2010, cô nhận giải The BET Honor Award for Entertainer cho những thành tựu mà cô đạt được trong suốt sự nghiệp 25 năm âm nhạc của mình. Giải thưởng này được tổ chức vào ngày 1 tháng 2 năm 2010, tại Warner Theatre, Washington D.C, Mĩ. Jennifer HudsonKim Burrell trình diễn để tri ân cô và đã nhận được những đánh giá tốt. Vào tháng 4 năm 2010, tờ báo The Mirror của Anh viết rằng Whitney đang nghĩ đến việc thu âm album phòng thu thứ bảy của mình và muốn hợp tác với will.i.am, lần đầu tiên cô lựa chọn một sự hợp tác.
Whitney cũng trình diễn ca khúc "I Look to You" trên sân khấu "BET Celebration of Gospel" được tổ chức tại Staples Center, Los Angeles cùng với Kim Burrell vào ngày 30 tháng 1 năm 2011. Đầu năm 2011, cô cũng bất ngờ trình diễn một ca khúc để tri ân chị họ cô, Dionne Warwick tại bữa tiệc tiền giải Grammy được tổ chức hằng năm của Clive Davis.
Tháng 9 năm 2011, tờ The Hollywood Reporter đưa tin rằng Whitney sẽ cùng tham gia tái sản xuất bộ phim Sparkle (1976) với ngôi sao Jordin SparksMike Epps. Cô cũng đồng thời là người điều hành sản xuất cho bộ phim. Debra Martin Chase, nhà sản xuất của Sparkle, cho rằng Whitney xứng đáng với vai trò này vì cô đã nhận bản quyền phim từ năm 2001. Ca sĩ R&B Aaliyah, ban đầu được chọn làm ngôi sao trong Sparkle, đã qua đời vào năm 2001 trong một tai nạn máy bay. Cái chết của bà đã làm trì hoãn việc sản xuất, đáng lẽ phải được bắt đầu từ 2002 . Bộ phim được thu hình vào mùa thu năm 2011, trong khoảng thời gian 2 tháng, và được phát hành bởi hãng phim TriStar Pictures. Vào ngày 21 tháng 5 năm 2012, "Sparkle", ca khúc cuối cùng của Whitney, thu âm cùng Sparks, ra mắt tại trang RyanSeacrest.com. Ca khúc này được có sẵn để tải về trên iTunes vào ngày 5 tháng 6.. Ca khúc cũng nằm trong Sparkle: Music from the Motion Picture, được phát hành thành đĩa đơn chính thức đầu tiên.. Bộ phim ra mắt ngày 17 tháng 8 năm 2012 tại . Video ca nhạc của ca khúc "Sparkle" được thu hình ngày 30 tháng 5 năm 2012.. Một đoạn ngắn của video ra mắt trên Entertainment Tonight vào ngày 4 tháng 6 năm 2012

Những vấn đề trong đời tư

Thuốc phiện và tình hình sức khỏe

Mặc dù có một thời gian Whitney thường được gọi là "gái ngoan" với hình ảnh tốt đẹp trước công chúng trong những năm 1980 và đầu những năm 1990 nhưng từ cuối những năm 1990, cô bắt đầu thay đổi. Cô thường ngồi hàng giờ cho các cuộc phỏng vấn, chụp ảnh và các buổi tập, hủy bỏ hàng loạt buổi diễn và những cuộc nói chuyện trên truyền hình.. Việc cô bỏ các buổi biểu diễn và sút cân đã làm tin đồn về việc Whitney dùng thuốc phiện cùng chồng lan truyền khắp nơi. Sau khi phát hành album Whitney: The Greatest Hits, tháng 11 năm 2000, đội an ninh tại sân bay Hawaii đã phát hiện ra chất gây nghiện trong hành lý của Houston và Bobby Brown nhưng họ đã lên máy bay và bay mất trước khi cảnh sát kịp bắt giữ. Không có bản án nào được thi hành nhưng tin đồn về vụ việc này lan ra nhanh chóng.. 2 tháng sau, Clive Davis được ghi danh tại sảnh danh vọng Rock and Roll. Whitney có lịch biểu diễn cho sự kiện này, nhưng cô đã không xuất hiện. Ngay sau đó, Whitney lại có lịch biểu diễn tại lễ trao giải Oscar, nhưng cô đã được đạo diễn âm nhạc của chương trình- người bạn thân thiết của cô Burt Bacharach yêu cầu ra khỏi sự kiện. Phát ngôn viên truyền thông của cô đã giải thích việc này là do cô gặp vấn đề về họng. Trong cuốn sách của mình, The Big Show: High Times and Dirty Dealings Backstage at the Acedemy Awards, tác giả Steve Pond tiết lộ rằng: "Giọng của Houston đã trở nên run rẩy, cô ấy dường như bị phân tâm và bồn chồn, nhưng cô lại cố gắng tỏ vẻ bình thường", và lẽ ra lúc đó Whitney phải hát ca khúc Over the Rainbow thì cô lại hát một ca khúc khác.. Sau này chính Whitney cũng thú nhận đã bị đuổi khỏi lễ trao giải Oscar năm đó.. Cũng vào năm ấy, người bạn thân đồng thời cũng là quản lí lâu năm của Whitney, Robyn Crawford, từ chức khỏi công ty chủ quản của cô.
Vào tháng 8 năm 2001, sau khi kí tiếp hợp đồng với Arista, cô xuất hiện tại lễ sinh nhật lần thứ 30 của Michael Jackson. Thân hình gầy đột ngột của cô đã tiếp tục làm dấy lên những tin đồn về việc cô sử dụng thuốc phiện. Phát ngôn viên truyền thông của Whitney đã giải thích rằng: "Whitney đã bị stress vì các vấn đề gia đình, và cô đã không ăn uống gì trong khoảng thời gian căng thẳng vừa qua".. Cô cũng lên lịch cho màn biểu diễn thứ hai trong buổi tối tiếp theo nhưng cuối cùng đã hủy nó.
Lúc đó, Houston trở nên nổi tiếng với những đề tài nóng hổi liên quan đến vụ việc, cô thường xuyên phải hủy hết buổi hòa nhạc này đến buổi hòa nhạc khác. Sau đó khoảng vài tháng, Houston xuất hiện trước báo giới bàn luận về thuốc phiện và các chất gây nghiện nhưng cô bác bỏ hoàn toàn việc sử dụng cocaine. Thế nhưng đến tháng 3 năm 2004, cô đã không thể giữ được bí mật khi buộc phải nhập trung tâm cai nghiện. Một năm sau, Houston lại tiếp tục phải dành thời gian trong trung tâm phục hồi chức năng vì tác hại của ma túy.

Vụ kiện cha đẻ

Mối quan hệ không suôn sẻ giữa Whitney Houston và cha của cô, John Houston, bắt đầu vào năm 2002 khi công ty của John Houston kiện Whitney vì 100 triệu đôla - số tiền mà theo họ, họ phải vay để giúp đỡ sự nghiệp của Houston cũng như những câu chuyện thêu dệt xung quanh cuộc sống của nữ ca sĩ này. Cả hai bố con đều xuất hiện trên truyền hình và chỉ trích lẫn nhau. Sự việc chỉ tạm thời chấm dứt khi ông bố John Houston qua đời tháng 2 năm 2003.

Vấn đề về tài chính

Ngày 3 tháng 1 năm 2007, tờ New York Post công bố "trong một bản báo cáo tài chính năm 2006, Houston gần như vuột mất buổi trình diễn trị giá 6 triệu đôla, 10 mẫu đất (khoảng 4 ha) tại hạt Morris vì khoản nợ hàng chục ngàn đôla tiền thuế". Bài báo sau đó cung cấp thêm nhiều thông tin chi tiết về việc Houston đã bán hàng trăm bộ cánh biểu diễn trên sân khấu tại một phiên đấu giá nhằm kiếm đủ số tiền để trả nợ. Tờ The Toronto Star thì cho biết ngày 4 tháng 1 năm 2007, đồ đạc được bán đấu giá để "che đậy những khoản phí chưa được chi trả". Còn hãng tin Reuters cũng công bố trong ngày hôm đó rằng Houston "bị buộc phải bán quần áo, nhạc cụ để trả nợ cho một cửa hàng quần áo" theo yêu cầu của tòa án cấp cao New Jersey .
Houston mất quyền sở hữu khu đất ở Atlanta sau khi thế chấp hồi tháng 11 năm 2006. Cũng trong tháng đó, theo thông tin của Associated Press (AP), ngôi nhà của cô ở Mendham, New Jersey, lúc đó trị giá $5,6 triệu, cũng buộc phải bán vào tháng 1 năm 2007 vì số tiền thế chấp và thuế trị giá 1 triệu đôla chưa được bồi hoàn.

Cuộc sống gia đình

Houston cưới ca sĩ nhạc R&B, Bobby Brown, năm 1992. Ngày 4 tháng 3 năm 1993, đôi uyên ương này vui mừng chào đón sự ra đời của cô con gái đầu lòng. Hai người đặt tên bé là Bobbi Kristina Houston Brown - một cái tên có cả họ tên của cha mẹ. Tháng 9 năm 2006, có tin đồn cho rằng cuộc hôn nhân của họ đang bên bờ vực thẳm, họ chuẩn bị ra tòa ly dị. Cuối cùng tin đồn cũng trở thành sự thật khi chính Houston là người nộp đơn lên tòa án, bắt đầu một chặng đường đầy khó khăn về mặt tinh thần. Theo đại diện của cô, Houston đã nộp đơn ly dị Brown vào ngày 8 tháng 9 năm 2006. Tuy nhiên, luật sư của Brown, Phaedra Parks, khẳng định rằng hành động trên hiện tại chỉ là ly thân chứ không thể kết luận là một bản thử nghiệm ly hôn để "chưng cầu ý dân". Trong hồ sơ ly hôn, Houston đòi quyền nuôi đứa con gái chung giữa hai người. Nhưng cuối cùng vào ngày 16 tháng 10 năm 2006, tòa án cũng chấp nhận đơn xin ly hôn của cô. Vào khoảng những năm 1997 - 2006, Bobby thường xuyên đánh Whitney và dụ dỗ cô vào con đường ma túy mặc dù cô vốn là "gái ngoan" của làng âm nhạc.
Houston được toàn quyền nuôi con. Ngày 24 tháng 4 năm 2007 là ngày chính thức cuộc hôn nhân của họ kết thúc. Ngày 26 tháng 4 năm 2007, Bobby Brown cũng đệ đơn lên tòa án cấp cao quận Cam nhằm chấm dứt hoàn toàn hôn nhân với Houston. Trong hồ sơ, anh khẳng định toàn bộ cuộc hôn nhân là một sự giả dối và anh hoàn toàn có khả năng chăm sóc con. Nhưng trên thực tế, Brown hiện đang là một người vô gia cư và trong tình trạng hoàn toàn suy thoái. Phiên tòa tiếp theo sẽ diễn ra vào tháng 6 năm 2007.

Giải thưởng âm nhạc

Tính đến năm 2010, Whitney đã giành được 415 giải thưởng trong tổng số 562 đề cử.. Cho đến nay, người ta ước tính được tổng số giải thưởng của cô vào khoảng hơn 600 giải, và không đếm hết được tổng số đề cử của cô. Điều này một phần là do cô đã giành quá nhiều giải thưởng, trong đó có rất nhiều những giải thưởng nhỏ mà sau này vẫn chưa được thống kê lại đầy đủ. Chưa có báo cáo nào thống kê chính xác số giải thưởng và đề cử mà Whitney đã giành được cho đến nay. Dưới đây là danh sách cụ thể một số giải thưởng lớn của cô.
 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét