CÂU CHUIYỆN TÂM LINH 83
(ĐC sưu tầm trên NET)
Mắt người có sức hút kỳ lạ
Với
con người, đôi mắt không chỉ là cửa sổ mở ra thế giới bên ngoài, mà nó
còn hướng vào bên trong, làm hé lộ thế giới tâm hồn với những cảm xúc và
suy nghĩ riêng tư.
Trong tất cả các loài linh
trưởng, mắt người đáng chú ý nhất. Mắt là để nhìn, nhưng cũng để người
khác ngắm nhìn. Lòng đen của chúng ta trôi trên nền trắng và bọc quanh
con ngươi. Sự tương phản màu sắc này không có ở hầu hết các loài khỉ
người khác.
Theo một giả thuyết, đặc điểm nổi bật này là để giúp
chúng ta theo dõi ánh nhìn của người khác tốt hơn khi nói chuyện hoặc
khi phối hợp hành động.
Ảnh: foto.mail.ru.
|
Trong
một nghiên cứu mới lần đầu tiên kiểm chứng giả thuyết này, các nhà
nghiên cứu tại Viện nhân chủng học tiến hoá Max Planck tại Đức đã tìm
hiểu hiệu ứng của cử động mắt, đầu đối với sự định hướng ánh nhìn loài
vượn người và trẻ sơ sinh.
Trong nghiên cứu, một người sẽ thực hiện các động tác
sau: Nhắm mắt lại, hướng đầu lên trần nhà; giữ đầu thẳng và ngước nhìn
lên trần nhà; ngẩng đầu lên và nhìn lên trần nhà; giữ đầu thẳng và nhìn
về phía trước.
Kết quả cho thấy, các con vượn người - bao gồm 11 con
tinh tinh, 4 con khỉ đột và 4 con khỉ lùn bonobo - đều nhìn theo ánh mắt
của người thử nghiệm khi anh ta chỉ cử động đầu. Ngược lại, 40 đứa trẻ
sơ sinh nhìn theo nhiều hơn khi người thử nghiệm chuyển động mắt.
Vượn người bị ảnh hưởng bởi đầu nhiều hơn là mắt khi
muốn nhìn theo ánh mắt của người đối diện, trong khi con người lại dựa
vào đôi mắt nhiều hơn trong cùng tình huống.
Mắt tinh tinh và mắt trẻ em. Ảnh: Livescience.
|
Việc
so sánh mắt người với các loài linh trưởng khác cũng tiết lộ những khác
biệt nhỏ nhặt khiến đôi mắt của ta nổi bật. Chẳng hạn, mắt người thiếu
một số sắc tố nhất định như ở mắt linh trưởng, vì vậy mà lớp màng cứng
ngoài của mắt là màu trắng. Ngược lại, hầu hết các loài linh trưởng có
lớp màng cứng ngoài màu đen hoặc nâu, khiến khó xác định được hướng
nhìn.
Một trợ giúp tiềm ẩn khác giúp chúng ta xác định một
người đang nhìn đi đâu là sự tương phản giữa da mặt, lớp màng cứng ngoài
và tròng đen. Hầu hết các loài vượn người đều có sự tương phản thấp
giữa đôi mắt và da mặt.
Con người là loài linh trưởng duy nhất có đường viền
của đôi mắt và vị trí của con ngươi nổi rõ. Ngoài ra, đôi mắt chúng ta
cũng thon dài theo chiều ngang và có tỷ lệ khá lớn so với toàn bộ cơ
thể. Trong khi đó, tinh tinh có thân hình đồ sộ nhưng đôi mắt lại khá
nhỏ.
Những đặc điểm này giúp cho việc giao tiếp và hợp tác
dễ dàng hơn. Chẳng hạn, người mẹ và em bé tiếp xúc mắt chủ yếu khi tương
tác. Một nghiên cứu cho thấy em bé nhìn vào mặt và mắt người chăm sóc
mình lâu gấp đôi so với các loài vượn.
Màng cứng ngoài trắng còn là biểu hiện của sức khoẻ tốt và là dấu hiệu tiềm ẩn để tìm kiếm bạn tình.
M.T. (theo Livescience)
Người ba mắt có thêm khả năng 'gọi hồn'
Không chỉ nhìn được bằng "con mắt thứ ba",
chị Hoàng Thị Thiêm, Lương Sơn, Hòa Bình, còn bộc lộ thêm những năng
lực đặc biệt khác, mà gần đây nhất là khả năng gọi hồn (áp vong).
Chị Thiêm đọc được sách khi bị bịt kín hai mắt, trước sự chứng kiến của các nhà khoa học. Ảnh: KH&ĐS.
|
Tại
Liên hiệp tin học ứng dụng (UIA) chị Thiêm đang thử nghiệm về áp vong.
Trung bình mỗi ngày, chị làm cho khoảng 4-5 gia đình. Gia đình bà Nguyễn
Thị Ngoan, ở 140 Phạm Hồng Thái, Vũng Tàu, là một ví dụ. Bà Ngoan có
một người con gái tên là Nhật Hoa đã mất. Chị Hoa làm kế toán cho một
công ty đăng kiểm hàng hải ở Vũng Tàu. Trong lần ra Hà Nội để thăm bạn
bè và họ hàng, chị Hoa bị cảm và mất cách đó hơn 1 tháng. Cái chết của
chị làm bà Ngoan rất đau đớn. Sau khi biết UIA đang thử nghiệm khả năng
gọi hồn, bà đã đăng ký tham gia. Người được đề cử để vong chị Nhật Hoa
nhập vào là chị Hạnh, cháu bà Ngoan, người chăm sóc chị Hoa trong những
ngày cuối cùng. Chị Thiêm đặt tay lên đầu chị Hạnh, lầm rầm khấn vài
câu, chị Hạnh gần như mê đi và nói với mẹ, với người thân như lúc chị
Nhật Hoa còn sống.
Chị nói với mẹ về một số kỷ niệm của hai mẹ con, nhắc
mẹ chú ý giữ sức khỏe và dặn dò nhiều điều làm những người chứng kiến
không khỏi rùng mình. Khi chị Thiêm bỏ tay ra khỏi đầu chị Hạnh, chị
Hạnh dần trở lại trạng thái ban đầu. Sau thử nghiệm, chị cho biết: "Bản
thân chẳng nhớ mình đã nói gì, chỉ có cảm nhận lờ mờ là cơ thể hơi tê
tê".
Về "áp vong", tiến sĩ Chu Phác, Chủ nhiệm bộ môn Cận
tâm lý, Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người, cho biết: áp vong tức
là gọi vong người đã khuất lên nhập vào người thân trong gia đình, từ đó
gia đình có thể trò chuyện với người đã mất.
Trong thế giới tâm linh, có rất nhiều điều con người
chưa khám phá được. Từ trước đến nay đã có nhiều người gọi hồn của người
thân cho nhập vào bà đồng cốt và nghe tâm sự của người thân. Năm 2000,
bản thân tiến sĩ Chu Phác đã báo cáo về khả năng đặc biệt của chị Nguyễn
Thị Phương ở Hàm Rồng, Thanh Hoá. Chị Phương sinh năm 1974 ở Hoằng Hóa,
Thanh Hoá. Nhóm nghiên cứu đã dùng phương pháp đo đạc của tâm lý học
hiện đại cũng như phương pháp đo ngoại cảm của tiến sĩ Hans Eysenck và
Carl Sargent, giáo sư tại Đại học Cambridge (Anh) và các phương pháp
tiếp cận khác.
Tất cả gia đình đến thử nghiệm đều không báo cho chị
Phương tên mình và tên vong cần mời về, các gia đình chỉ cần thắp hương
mời vong đi từ nhà mình. Khi vong của gia đình nào về, chị Phương báo
cho gia đình đó vào nhận vong. Thực tế thì gần như các trường hợp chị
Phương đều mời được vong về, có sự xác nhận của người thân trong gia
đình.
Từ kết quả nghiên cứu này, theo ông Chu Phác, còn rất
nhiều điều chưa lý giải nổi, vong được coi là vật chất mù, ở thế giới đó
chúng ta chưa khám phá hết. Việc áp vong của chị Thiêm cũng là trường
hợp đặc biệt, cần nhiều thời gian để nghiên cứu hơn mới được khẳng định.
Cũng với cách áp vong của chị Thiêm, qua chị, các nhà
khoa học tiếp tục thử nghiệm tìm mộ liệt sĩ bằng cách mời vong lên nói
chuyện. Một số ca đã về quê xác định và thấy đúng có liệt sĩ thật. Tuy
nhiên, số mộ chị Thiêm tìm được còn ít nên chưa có cơ sở khẳng định khả
năng này.
Ông Vũ Thế Khanh, Tổng giám đốc UIA, cho biết, qua
những khả năng đặc biệt của chị Thiêm, tới đây UIA sẽ tổ chức kiểm chứng
bằng phương pháp vật lý. Cụ thể, sẽ đưa máy đo nhập từ nước ngoài về để
đo nhiệt độ cơ thể của những người được áp vong. Nếu theo logic, khi
vong nhập về thì nhiệt độ cơ thể người được áp vong sẽ giảm đột ngột
trong một khoảng thời gian rất ngắn, lúc đó cơ thể họ cảm thấy hơi tê
tê. Khi chưa có máy, UIA đã ghi nhận được một số trường hợp vong nhập về
nói tiếng Nga, Trung Quốc... (thực tế những người đến áp vong không nói
được ngôn ngữ này).
(Theo Khoa học và Đời sống)
Sự thật về khả năng 'phóng chưởng từ xa'
Dư
luận từng xôn xao về hiện tượng Đỗ Hoàng Tứ, quê Quảng Nam, có khả năng
"phóng chưởng cách không", đánh ngất đối tượng ở xa hàng chục mét... Tuy
nhiên, các nhà khoa học đã vào cuộc và lật tẩy chân tướng "khả năng đặc
biệt" này.
Người ta từng đồn đại rằng
muốn một người bị ngất hay tỉnh dậy, Tứ chỉ cần tung ra một chưởng. Có
người coi Đỗ Hoàng Tứ như một nhà yoga siêu việt, hoặc một thiền sư lỗi
lạc, lại có người bảo đây là một nhà khí công kiệt xuất. Do có năng
lượng đặc biệt như vậy, nên nếu ai bị bệnh, được "thầy" chưởng cho một
cái, tức là truyền cho ít năng lượng là khỏi ngay. Chính vì những lời
đồn đại đó, dòng người từ khắp nơi đổ về nhà anh ta nườm nượp. Tên tuổi
và tài lộc của "thầy" nổi như sóng cồn, vì chỉ cần tung chưởng là đã có
"lộc", mỗi ngày có thể tung chưởng hàng trăm lần mà sức khỏe của "thầy"
vẫn không hề suy kiệt.
Để khẳng định tài năng của mình, Đỗ Hoàng Tứ đã đến
Liên hiệp khoa học công nghệ tin học ứng dụng đề nghị được thực nghiệm
để chứng minh, đặng "yên tâm hành nghề chữa bệnh". Hội đồng khoa học UIA
đã quyết định tổ chức kiểm định với sự tham gia của UIA và Viện khoa
học hình sự, Bộ Công An cùng Trung tâm bảo trợ văn hóa kỹ thuật truyền
thống.
Đỗ Hoàng Tứ xuất hiện tại buổi thực nghiệm với hơn chục đệ tử, và đề đạt nguyện vọng được kiểm tra 3 khả năng đặc biệt sau:
1- Có khả năng đảo mắt rất nhanh
2- Lưỡi dài có thể liếm chạm mũi
3- Phóng chưởng cách không đánh ngất đối tượng đứng xa hàng chục mét và dùng chưởng lực để chữa bệnh
Trước đề nghị nhiệt tình và tự tin của Tứ, Hội đồng quyết định như sau:
- Về chuyện đảo mắt nhanh của Đỗ Hoàng Tứ thì không
cần phải khảo nghiệm, bởi đây chỉ là bài tập luyện mắt mà thôi. Đối với
những người tập khí công yoga, đây chỉ là bài tập khởi động. Hầu hết cán
bộ của UIA đều làm được như vậy, thậm chí còn nhanh hơn cả Tứ.
- Về chuyện lưỡi dài liếm tận mũi cũng không cần khảo
nghiệm, bởi vì đó là do cấu tạo cơ thể anh ta hơi khác thường: nhân
trung (khoảng cách từ mũi đến miệng) của Tứ ngắn hơn người bình thường,
lưỡi lại hơi dài, nên có thể liếm được mũi là đương nhiên. Vả lại, các
sinh vật lưỡi dài cũng chưa phải đã có khả năng đặc dị.
- Về khả năng "phóng chưởng cách không" làm ngất đối phương, đây là điều cần kiểm nghiệm.
- Khả năng "dùng chưởng lực để chữa bệnh": điều này
chỉ được tiến hành nếu cuộc khảo nghiệm về khả năng "phóng chưởng cách
không đánh ngất đối tượng" thành công như dự kiến.
Để Tứ và các đệ tử không bị phân tâm, Hội đồng khoa học UIA đề nghị các chiến sĩ công an cũng mặc thường phục.
Tứ yêu cầu được tiến hành phóng chưởng vào các đệ tử
của mình, song hội đồng kiểm định cho biết sẽ thí nghiệm các đệ tử này
sau. Hội đồng chọn ra 5 người là cán bộ của UIA làm "bia" để Tứ phóng
chưởng (trong đó có 1 người cao tuổi, 2 thanh niên, 2 phụ nữ). 5 người
ngồi hàng ngang, quay lưng lại phía Tứ. Ông Vũ Thế Khanh, Chủ tịch Hội
đồng khoa học UIA chỉ từng người trên sơ đồ để Tứ phóng chưởng, như vậy
không ai biết được mình đang bị đánh (để tránh hiện tượng tự kỷ ám thị).
Đỗ Hoàng Tứ vận công, dồn khí, hỳ hục phóng chưởng, hết người này đến
người khác mà chẳng thấy ai bị lay động.
Sau khi cho Tứ nghỉ ngơi lấy lại sức, ông Khanh yêu
cầu 5 người quay mặt lại, đối diện với Tứ. Đương nhiên, cũng để tránh
hiện tượng ám thị hay thôi miên, 5 người được yêu cầu nhắm mắt. Lần thứ 2
này, Tứ cũng tung chưởng ào ạt mà không thấy ai bị ngất. Lần thứ 3, mọi
người đều mở mắt để nhận chưởng của Tứ, song cả 5 người đều bình thản,
không thấy có cảm giác gì. Như vậy, ngay cả khi Tứ phóng chưởng trực
tiếp mặt đối mặt với đối tượng mà cũng không làm rung động được ai,
huống chi còn cách không hay cách vật.
Để tìm ra "chiêu thức" của Tứ, Hội đồng kiểm định
chuyển sang phương án cho phép Tứ phóng chưởng vào các cộng sự đi theo.
Một phụ nữ trên 30 tuổi xung phong làm đối tượng thí nghiệm. Chờ cho cô
ngồi vào vị trí, ông Khanh đưa ra 2 điều kiện:
- Đối tượng phải nhắm mắt.
- Khi nào hội đồng chỉ tay ra hiệu, Tứ mới được phóng chưởng.
Sau khi được phép, Tứ bắt đầu bặm môi vung tay, đối
tượng thí nghiệm bị ngã ngất ra sàn. Sau khi cô ta "nằm miên man bất
tỉnh", Tứ chưởng tiếp và cô ta lại tỉnh dậy. Màn biểu diễn thật hấp dẫn
và kỳ diệu...
Tuy nhiên, đây là một chi tiết rất nhạy cảm "khôi hài"
mà ít ai để ý đến: Khi Tứ phóng chưởng thì đối tượng không bị ngất,
nhưng khi Tứ ngừng chưởng lấy hơi, chỉ nghe thấy câu nói "phóng chưởng
đi" là cô ta từ từ ngã ra sàn và "ngất". Khi ra hiệu cho Tứ tiếp tục
phóng chưởng cho cô ta tỉnh lại, Tứ vã cả mồ hôi mà cô này vẫn "thiêm
thiếp". Đến lúc không chưởng nữa, chỉ nghe thấy câu nói "chưởng cho cô
ta tỉnh dậy" là đối tượng từ từ mở mắt, ngơ ngơ ngác ngác (mấu chốt là ở
chỗ Hội đồng yêu cầu đối tượng phải nhắm mắt nên không biết lúc nào
phóng chưởng, lúc nào không), do vậy việc "ngất" hay "tỉnh lại" của cô
này chưa đủ cơ sở để chứng minh cho khả năng của Tứ.
Vì Đỗ Hoàng Tứ không chưởng ngất 5 người do Hội đồng
kiểm định cử ra, nên Hội đồng không tiếp tục kiểm định "khả năng dùng
chưởng lực chữa bệnh" của Tứ.
(Theo Thế Giới Mới)
Sự sống trên Trái Đất sẽ tồn tại bao lâu
Các
bằng chứng hóa thạch cho thấy Trái Đất hình thành cách đây khoảng 3,5 tỷ
năm, nhưng câu hỏi đặt ra là nó sẽ còn tồn tại trong bao lâu và những
yếu tố nào có thể xóa bỏ toàn bộ sự sống.
Dung nham núi lửa có thể bao phủ một bề mặt rất rộng. Ảnh:Jabruson/NPL
|
Núi lửa
Cách đây khoảng 250 triệu năm, trong thời kỳ cuối kỷ Permi, sự sống
được cho là đã gần như bị hủy diệt hoàn toàn. 85% sinh vật sống trên đất
liền và 95% sinh vật sống dưới đại dương tuyệt chủng. Dù không ai dám
chắc điều đã xảy ra, có sự trùng hợp giữa hoạt động quy mô lớn mang tính huỷ diệt của các núi lửa và sự tuyệt chủng.
So với chúng, sức tàn phá của siêu núi lửa như Yellowstone cũng
không sánh bằng. Ở Siberia vào thời điểm đó, dung nham ước tính bao phủ
khu vực có diện tích gấp 8 lần diện tích nước Mỹ ngày nay. Theo chuyên
gia Henrik Svensen, Đại học Oslo của Na Uy, chắc chắn hiện tượng này sẽ
lặp lại như nó từng xảy ra vào các thời điểm cách đây 200 triệu năm, 180 triệu năm và 65 triệu năm trước, tuy nhiên không thể dự đoán thời gian và địa điểm.
Svensen cho rằng, khả năng hủy diệt sự sống của các hoạt động núi lửa
này phụ thuộc vào địa chất nơi xảy ra. Phun trào núi lửa 250 triệu năm
trước có thể không phải nguyên nhân trực tiếp dẫn đến tuyệt chủng hàng
loạt, mà thủ phạm thực sự là muối. Siberia là một vùng đất có nhiều mỏ
muối. Khi mỏ muối bị hoạt động núi lửa đun nóng, một lượng lớn hóa chất
phá hủy tầng ozone sinh ra, toả vào bầu khí quyển. Các sinh vật không
chịu được bức xạ có hại từ Mặt Trời và chết dần chết mòn.
Ngày nay, nhiều mỏ muối vẫn đang tồn tại trên Trái Đất, như ở ngoài
khơi Brazil hay đông Siberia. Nếu những vụ phun trào tương tự xảy ra ở
những khu vực này, nhiều loài sẽ chết. Tuy nhiên, cũng giống như thời
điểm đó, sự sống sẽ không biến mất. Các sinh vật đơn bào như vi khuẩn sẽ
sống sót, gần như không bị tổn hại gì.
Va chạm với thiên thạch
Một vụ va chạm giữa thiên thạch cỡ lớn với Trái Đất đã dẫn đến sự kiện
tuyệt chủng của loài khủng long. Tuy nhiên, việc sự sống có bị hủy diệt
hay không phụ thuộc vào nơi va chạm và thành phần cấu tạo của thiên
thạch. Theo các bằng chứng hóa thạch thu được, một vụ va chạm rất lớn
từng xảy ra 125 triệu năm trước và tạo thành miệng núi lửa nổi tiếng
Manicouagan. Tuy nhiên, vụ va chạm không khiến khủng long tuyệt chủng
hàng loạt, do thành phần của thiên thạch khi đó là đá kết tinh, tương
đối "trơ" về mặt hóa học. Ngược lại, nếu thành phần của thiên thạch là
đá trầm tích không ổn định, dễ bay hơi, nó có thể tạo ra những đám mây
khí làm thay đổi khí hậu trong bầu khí quyển, gây tuyệt diệt quy mô toàn
cầu.
Theo giới chuyên gia, may mắn cho con người là chu kỳ lặp lại của một
vụ va chạm tương tự là khoảng 500 triệu năm. Ngay cả khi điều đó xảy ra,
sự sống trên Trái Đất chỉ bị hủy diệt hoàn toàn khi thiên thạch có kích
thước cỡ ngang một hành tinh "mồ côi".
Trái Đất bị đóng băng
Một số nhà khoa học cho rằng, từ trường Trái Đất làm chệch hướng các
hạt mang điện phóng tới từ Mặt Trời, giúp bảo vệ bầu khí quyển. Nếu nhân
Trái Đất nguội đi, từ trường không còn, bầu khí quyển cũng sẽ biến mất,
đồng nghĩa rằng sẽ không còn sự sống. Đây có thể là vấn đề từng xảy ra
với sao Hỏa.
Giới nghiên cứu chứng minh được rằng cách đây 3,7 tỷ năm, sao Hỏa từng
có từ trường rồi mất đi, khiến hành tinh trở nên khô cằn và lạnh lẽo như
ngày nay. Tuy nhiên, theo chuyên gia Richard Harrison, thuộc Đại học
Cambridge, Anh điều này nếu có cũng không xảy ra trong tương lai gần. Từ
trường Trái Đất chỉ biến mất khi nhân của nó đông đặc hoàn toàn. Hiện
chỉ có phần nhân bên trong là rắn, phần nhân ngoài ở thể lỏng. Nhân bên
trong tăng khoảng 1 mm/năm, trong khi phần nhân nóng chảy có bề dày
khoảng 2.300 km.
Nếu nhân Trái Đất nguội đi, từ trường không còn, bầu khí quyển cũng sẽ biến mất.Ảnh: Alamy
|
Vụ nổ bức xạ Gamma
Các vụ nổ bức xạ Gamma (GRBs) cũng là một trong những nguyên nhân có
thể gây tuyệt chủng. Đây được coi là nguyên nhân của sự kiện tuyệt chủng
lớn thứ hai trong lịch sử Trái Đất (Ordovician), xảy ra khoảng 450
triệu năm trước. GRBs được tạo ra khi một ngôi sao khổng lồ phát nổ,
hoặc khi hai ngôi sao va chạm.
Theo tính toán lý thuyết, GRBs có thể phá hủy toàn bộ tầng ozone và
không còn gì ngăn cản các tia tử ngoại chết chóc từ Mặt Trời nữa. Tuy
nhiên, Trái Đất ở vị trí tương đối an toàn. "Nếu Trái Đất ở vị trí gần
tâm thiên hà hơn hai lần nữa, sự sống sẽ không còn", BBC dẫn
lời Giáo sư Raul Jimenez, Đại học Barcelona, Tây Ban Nha, nói. Ngôi sao
đôi WR104, ở gần chúng ta nhất và có khả năng gây ra một vụ GRBs trong
vòng 500 nghìn năm tới cũng không có khả năng gây hại tới Trái Đất.
Ngay cả khi Trái Đất chịu ảnh hưởng của GRBs, nó cũng không thể xóa sổ
toàn bộ sự sống. Các đại dương sẽ là tấm lá chắn bức xạ cho các sinh
vật. Con người có thể không còn, nhưng các dạng sống mới sẽ bắt đầu.
Các ngôi sao đi lạc
Khoảng 70.000 năm trước, một sao lùn đỏ mang tên Scholz đã bay lướt qua
vòng ngoài của hệ Mặt Trời, sau khi xuyên qua vùng mây băng Oort. Theo
các nhà thiên văn học, đó không phải lần đầu tiên và cũng không phải lần
cuối. Tuy nhiên, khả năng gây hại của nó rất thấp. Xác suất một ngôi
sao "mồ côi" lớn hơn Scholz trở thành siêu tân tinh (supernova) sau khi
đi qua vùng Oort phát tán bức xạ Gamma tới hủy diệt sự sống Trái Đất là
rất nhỏ.
Mặt Trời
Trong khoảng một tỷ năm tới, Mặt Trời sẽ nóng đến mức làm khô cạn toàn
bộ các đại dương trên Trái Đất. Nhiệt độ tăng cao sẽ giết chết toàn bộ
các sinh vật và không có ngoại lệ.
Trong vòng 5 tỷ năm tới, Mặt Trời sẽ mở rộng và trở thành một sao khổng
lồ đỏ. Sau 7,5 tỷ năm, bề mặt nó sẽ chạm tới quỹ đạo và nuốt chửng Trái
Đất. Nếu muốn sống sót, con người sẽ phải tìm cách rời khỏi hành tinh
này.
Mặt Trời có thể nở ra và nuốt chửng Trái Đất. Ảnh: Alamy
|
Sự sống tự hủy diệt
Theo giả thuyết Medea của giáo sư Peter Ward, Đại học Washington, Mỹ,
quá trình tự hủy diệt đã diễn ra hai lần. Lần đầu xảy ra cách đây khoảng
2,3 tỷ năm, rất nhiều khí oxy được sinh ra khi các dạng sống thực vật
quang hợp. Trước đó không có oxy tự do, dẫn tới việc các vi sinh vật
chết hàng loạt.
Khoảng 450 triệu năm trước, thực vật trên cạn lần đầu xuất hiện. Rễ cây
đâm xuống đất, tăng tốc độ phản ứng hóa học giữa các khoáng chất trong
đá và khí CO2 trong khí quyển. Điều này làm giảm mạnh nồng độ CO2, giảm
hiệu ứng nhà kính và đẩy Trái Đất bước vào thời kỳ băng hà chết chóc.
Dự đoán trong tương lai, Mặt Trời ngày càng nóng lên. Hệ quả là nhiệt
độ của Trái Đất cũng tăng, dẫn tới phản ứng mạnh mẽ giữa các khoáng chất
trong đá và CO2. Khi không còn đủ CO2 cho thực vật quang hợp, chúng sẽ
tuyệt chủng trước, kéo theo sự biến mất của toàn bộ hệ động vật. Theo
Ward, quá trình này sẽ xảy ra trong vòng 500 triệu năm tới.
Thành Minh (Theo BBC)
Nhận xét
Đăng nhận xét