CÂU CHUYỆN TÂM LINH 81
(ĐC sưu tầm trên NET)
Sự thật khiến mọi người không khỏi bớt ngạc nhiên khi ông nói ông không
hề có bất kỳ mối quan hệ mới nào, chỉ là “vợ ông hàng ngày đều đến thăm
ông, đắp chăn cho ông và dọn dẹp phòng ốc.”
Có thể nói, đại đa số các linh hồn trên Trái Đất đều là “cư dân” của Hệ Mặt Trời, từng tồn tại trên các hành tinh khác nhau qua nhiều thế hệ.
Linh hồn
có khả năng tự tạo ra các đặc tính tương ứng với hành tinh mà nó
“sống”, cũng như hấp thu những đặc điểm của hành tinh đó ở các mức độ
khác nhau và khắc sâu chúng vào trong ý thức, rồi mang đến kiếp này
thông qua việc “chuyển thế”.
Những câu chuyện có thật về sự tồn tại của linh hồn
Chưa có một lời giải thích nào được coi là thỏa đáng về sự tồn tại về
linh hồn và cho đến nay linh hồn vẫn được coi là một trong những bí ẩn
hàng đầu mà khoa học đang “vất vả” đi tìm lời giải đáp./.
Linh hồn người luôn là đề tài được giới
khoa học quan tâm và tìm cách lý giải. Một trong những giả thuyết về sự
tồn tại của linh hồn cho rằng: “Con người có linh hồn và phần xác thịt
bên ngoài chẳng qua chỉ là một bộ quần áo”.
Cậu con trai đã khuất bất ngờ "xuất hiện" trong bức ảnh gia đình
Con
trai của một bác sỹ ngoại khoa Nhật Bản không may bị tai nạn giao
thông, và được đích thân cha mình phẫu thuật, nhưng vì mất máu quá nhiều
nên đã không thể qua khỏi.
Trong một chuyến dã ngoại, gia đình vị
bác sỹ này đã đến nơi con trai mình bị tai nạn và cùng chụp một bức
ảnh. Khi về, cả nhà vô cùng ngạc nhiên vì trong bức ảnh “thừa” ra một
người – đó chính là người con trai đã mất trong tai nạn giao thông năm
đó.
Vị bác sỹ này đã hành nghề y hơn 40
năm, đã từng nhìn thấy rất nhiều người chết, cũng từng giải phẫu không
biết bao nhiêu thi thể, và ông không hề tin vào chuyện có linh hồn tồn
tại. Ông đã từng nghe được rất nhiều câu chuyện về việc người thân mất
đi và xuất hiện trong bức ảnh của gia đình nhưng ông chỉ cho đó là
chuyện nhảm nhí. Nhưng có lẽ ông sẽ phải thay đổi suy nghĩ của mình bởi
chính mắt ông đã chứng kiến và trải qua chuyện kỳ lạ này.
Vợ giáo sư vật lý "trở về" chăm sóc chồng
Vợ của một giáo sư vật lý làm việc tại
trường đại học Washington đã mất vì căn bệnh máu trắng. Thời gian trôi
qua, ông sống cuộc sống cô đơn buồn tẻ và luôn nhớ về người vợ của mình.
Rồi bỗng nhiên tinh thần của ông phấn chấn hẳn lên, tính cách cũng thay
đổi, tràn đầy sức sống. Người trong gia đình cảm thấy hết sức lạ lùng,
thậm chí còn cho rằng ông đã có “người mới.”
Bạn bè cho rằng ông vì quá thương nhớ
vợ mà sinh ra hoang tưởng, liền đưa ông đi khám bác sỹ. Ông nói, bản
thân là một nhà vật lý học, lẽ nào lại không phân biệt được ảo giác và
sự thật?
Để chứng minh bằng khoa học những điều
mình nói là sự thật, ông đã lắp đặt trong phòng máy quay phim, máy ghi
âm, máy dò sóng, để đợi “linh hồn” vợ đến thăm. Đến nửa đêm, tất cả các
thiết bị đều tự động mở, và vị giáo sư biết vợ mình đã đến.
Kết quả thực nghiệm cho thấy, máy ghi
âm có âm thanh, máy ghi hình trắng xóa, máy dò sóng nhận được tín hiệu
sóng điện từ - phát hiện có vật thể đang chuyển động trong phòng.
Kết quả của lần thí nghiệm này khiến
vị giáo sư già càng tin tưởng và tiến hành nhiều thí nghiệm hơn. Ông cho
lắp đặt máy dò sóng tại một bệnh viện lớn để theo dõi các thi thể của
những người mới chết không lâu.
Cuối cùng, ông phát hiện ra trong mấy
tiếng đồng hồ sau khi chết, có một loại “vật chất” không thể nhìn thấy
bằng mắt thường thoát ra khỏi cơ thể người trong một khoảng thời gian là
từ 4-5 phút.
Ông cho rằng, “vật chất” đó
chính là linh hồn. Khi linh hồn thoát khỏi thân thể thì mới có thể chắc
chắn được người đó đã thật sự chết.
Tỉnh lại sau thời gian dài hôn mê nhưng đã "biến" thành một người khác hẳn
Một minh chứng khác cho thấy
sự tồn tại của linh hồn là sự việc người bệnh tỉnh lại sau một thời gian
dài hôn mê. Hình dáng bên ngoài không có gì thay đổi nhưng dường như
người bệnh đã biến thành một người khác hẳn như trường hợp một người
Anh, sinh ra và lớn lên tại Anh, nhưng sau khi tỉnh dậy lại nói tiếng
Pháp; hay như vốn không biết sửa xe nhưng bỗng nhiên lại thành một
chuyên gia sửa xe; hoặc là không nhận ra gia đình mình sau khi tỉnh lại.
Việc này có thể được giải
thích như sau: khi một linh hồn thoát ra khỏi thân thể một người nào đó,
thì sẽ có một linh hồn khác chui vào thân thể đó và thân thể đó trở
thành một bộ quần áo mới của linh hồn kia.
Một phụ nữ người Anh 32 tuổi bị hôn mê
trong vòng 10 ngày, chị có chồng và 3 đứa con. Sau khi tỉnh lại, thật kỳ
lạ, cô ấy nhận mình là một cô gái 19 tuổi, sống vào năm 1998, và không
hề biết về những sự kiện quốc tế lớn như sự kiện khủng bố 11/9 hay thảm
họa kép Nhật Bản hay Olympic Bắc Kinh... Và nghiêm trọng hơn cả là cô
không có chút ấn tượng gì về người chồng và 3 đứa con hiện tại.
Một giả thuyết được đưa ra là
linh hồn của một cô gái trẻ 19 tuổi mất năm 1998 đang “trú” trong thân
thể của bà mẹ 32 tuổi này, còn linh hồn của cô có lẽ đã đi mất rồi.
Chưa có một lời giải thích nào
được coi là thỏa đáng về sự tồn tại về linh hồn và cho đến nay linh hồn
vẫn được coi là một trong những bí ẩn hàng đầu mà khoa học đang “vất
vả” đi tìm lời giải đáp./.
Linh hồn đã ở đâu trước khi đầu thai?
Linh hồn của con người không chỉ tồn tại trên Trái Đất mà nó đã từng “du
hành” giữa các hành tinh, tìm đến một nơi thích hợp để “sống”, phát
triển và...đầu thai.
Linh hồn của con người đã từng “du hành” giữa các hành tinh. |
Khi một sinh vật chết đi, linh hồn của
chúng sẽ chuyển tới một hành tinh khác trong Hệ Mặt Trời và “sống” trên
hành tinh đó cho đến khi có thể... đầu thai.
Chỉ khi linh hồn tiến hóa đến một mức
độ tương đối hoàn thiện, có một năng lượng nhất định, mới có thể rời
khỏi Hệ Mặt Trời, bước vào một tầng vũ trụ cao hơn, tham gia vào một cấp
cao hơn của luân hồi.
Những “cư dân” đặc biệt này khi “sống”
trên hành tinh nào đó trong Hệ Mặt Trời đều sẽ hình thành những đặc
tính tương ứng – cái mọi người thường gọi là “hoàn cảnh tạo tính cách” –
chính là ý nghĩa này.
Như chúng ta đã biết, đại đa
số các hành tinh khác trong Hệ Mặt Trời không có sự sống hoặc điều kiện
sống đủ tốt như Trái Đất, nên hầu như các sinh vật sống không thể tồn
tại được. Nhưng, do các linh hồn vốn có tính thích ứng vô cùng lớn, nên có thể tồn tại ở những nơi mà các sinh vật có thực thể không thể tồn tại.
Linh hồn có khả năng tự tạo ra các đặc tính tương ứng với hành tinh mà nó “sống”. |
Nếu như những linh hồn này tới được
Trái Đất để đầu thai làm người, thì những đặc tính của nó sẽ được thể
hiện ra ngoài thông qua thực thể “con người”, trong đó có các đặc điểm
vể nhân cách, cá tính, tính cách.../.
Sau khi chết con người thực sự sẽ trở thành ma?
Trong Phật giáo thường nói sau khi con người chết, nếu không siêu xuất
thành thần, thì nói chung, sẽ trở thành vong linh. Bây giờ khi chúng ta
nhắc đến siêu độ vong linh, thì trước tiên chúng ta phải hiểu rõ về bản
chất của linh hồn.
Chủ thể của sinh mệnh, sau khi cơ thể đã chết đi, được gọi là vong
linh (linh hồn). Còn trong dân gian người ta thường có quan niệm rằng
con người sau khi chết chính là ma, và mãi mãi sẽ là ma, nhưng trong
Phật giáo chúng tôi sẽ không bao giờ chấp nhận quan niệm như vậy, nếu
không thì chúng ta cũng không thể nào nhắc đến hai chữ siêu độ.
Phật giáo nhìn nhận rằng thế giới phàm của chúng sinh, bao gồm có 6 ngả đó là : thiên, người, Atula, quỷ, bàng sanh ( như bò, ngựa, kiến, muỗi và các động vật khác) và địa ngục, trong 6 ngả này thì cứ được sinh ra rồi lại chết đi, chết đi rồi lại sinh ra, được gọi là 6 ngả luân hồi, vì vậy mà sau khi người ta chết đi thì sẽ có 1/6 khả năng có thể sẽ trở thành ma quỷ. Phật giáo có thể khiến con người giải thoát và siêu xuất khỏi vòng sinh tử của luân hồi, đó cũng chính là điều người ta gọi là siêu độ.
Nhưng thường sau khi chết, ngoài những người cực kỳ tàn ác ngay lập tức bị hạ xuống địa ngục, thì những người cực kỳ tốt cũng sẽ được lên thiên giới, còn đối với những người bình thường không đủ uy đức thì sẽ chuyển sinh ngay. Linh hồn mà chưa chuyển sinh thì không phải là ma, mà trong Phật giáo gọi là “thân hữu trung ” hay tên “thân âm trung”, đó là một loại cơ thể đang trong quá trình đợi tái sinh sau khi chết, nhiều người thường nhầm lẫn gọi là những người âm này là hồn ma, trên thực tế, nó là một loại linh khí tồn tại mà gắn liền với lượng rất ít chất khí của cơ thể, chứ không phải hồn ma.
Khoảng thời gian mang thân âm thông thường là 49 ngày, ở trong giai
đoạn này mà chờ đợi cơ duyên chuyển sinh thành thục. Vì vậy, trong giai
đoạn bảy lần bảy ngày này của người chết nếu những người thân và bạn bè
của họ mà làm những việc Phật sự tốt thì sẽ đem lại một tác dụng rất
lớn. Giả dụ đem những tài vật mà người mới qua đời yêu thích cung cấp và
cúng dường cho Phật giáo, cứu trợ những người bệnh tật nghèo đói, hơn
nữa cũng nói thêm rằng nó là để tích công đức nhất định cho người đã
khuất để họ có thể siêu sinh, người chết vì thế mà có thể được sinh ra ở
một nơi tốt hơn.
Vì vậy, Phật giáo có chủ trương siêu độ vong linh, tốt nhất là trong khoảng thời gian bảy lần bảy ngày. Nếu qua khoảng giai đoạn này mà làm những việc Phật sự, thì tất nhiên nó vẫn hữu ích, nhưng nó chỉ giúp tăng phúc phận của họ, chứ không thể thay đổi nơi mà họ chuyển sinh.
Giả thử có người lúc sống làm nhiều điều ác, và kiếp sau điều đón chờ họ là phải đầu thai làm bò hay lợn, trong vòng 49 ngày khi người này qua đời, nếu như thân quyến trong gia đình hoặc bạn bè của người chết vì họ mà làm nhiều việc Phật sự, đồng thời cũng chính trong giai đoạn chờ đợi này còn giúp họ có thể nghe được những lời tụng kinh của các nhà sư, qua đó mà biết được một số Pháp lý, cảm thấy ăn năn và lập tức chuyển tâm hướng thiện, thì họ có thể được miễn thành bò hay lợn mà tái sinh thành người; Nếu như họ đã được sinh ra trong bầy lợn hay đàn bò, mà sau đó vì anh ta làm nhiều việc tốt trong Phật giáo, nó chỉ có thể cải thiện điều kiện sống của con bò hoặc lợn, vì đó mà có một chế độ ăn phong phú, không bị làm việc cực khổ, và thậm chí làm giảm nỗi đau bị giết do dao, được người phóng sinh. Nếu như được sinh ra trong nhân gian, thì họ sẽ có được sức khỏe tốt, gia đình và bạn bè yêu mến, sự nghiệp thành công thuận lợi. Nếu như được siêu thoát đến tây phương cực lạc, thì việc đó còn có thể khiến cho lớp hoa sen của họ tăng cao, sớm ngày trở thành một vị Phật.
Tất cả của cải, danh vọng, địa vị, tất cả đều là biểu hiện bên ngoài. Đức hạnh mới là cơ bản, “hậu đức tái vật” câu nói này quả là một chút cũng không sai. Tại sao, sau khi tìm hiểu văn hóa truyền thống Trung Quốc lại có thể dễ dàng đạt đến sự giàu có? Bởi vì nhiều đức thì mới có thể chuyển thành nhiều vật chất, thiên kim tài phú ắt phải là thiên kim nhân vật.
Tóm lại, từ thời xa xưa cho đến tận bây giờ trong dân gian hay chùa chiền tu viện cũng vậy, đều có những người đang tu hành, tu luyện thực sự. Và nếu quả thực có thể tu luyện viên mãn thành công, tam giới sẽ không cách nào dung nạp được bạn và bạn đã siêu thoát khỏi nó rồi. Có được quả vị, hay có thể trở thành thần, Phật hay Đạo, không còn phải chịu trong vòng khổ đau của luân hồi, đây là một mục tiêu mà chúng ta nên theo đuổi. Chúng ta không thể lãng phí đời người, mà phải cố gắng tìm lại bản chất chân thật của chính mình, đó mới chính là đạo lý làm người!
Phật giáo nhìn nhận rằng thế giới phàm của chúng sinh, bao gồm có 6 ngả đó là : thiên, người, Atula, quỷ, bàng sanh ( như bò, ngựa, kiến, muỗi và các động vật khác) và địa ngục, trong 6 ngả này thì cứ được sinh ra rồi lại chết đi, chết đi rồi lại sinh ra, được gọi là 6 ngả luân hồi, vì vậy mà sau khi người ta chết đi thì sẽ có 1/6 khả năng có thể sẽ trở thành ma quỷ. Phật giáo có thể khiến con người giải thoát và siêu xuất khỏi vòng sinh tử của luân hồi, đó cũng chính là điều người ta gọi là siêu độ.
Nhưng thường sau khi chết, ngoài những người cực kỳ tàn ác ngay lập tức bị hạ xuống địa ngục, thì những người cực kỳ tốt cũng sẽ được lên thiên giới, còn đối với những người bình thường không đủ uy đức thì sẽ chuyển sinh ngay. Linh hồn mà chưa chuyển sinh thì không phải là ma, mà trong Phật giáo gọi là “thân hữu trung ” hay tên “thân âm trung”, đó là một loại cơ thể đang trong quá trình đợi tái sinh sau khi chết, nhiều người thường nhầm lẫn gọi là những người âm này là hồn ma, trên thực tế, nó là một loại linh khí tồn tại mà gắn liền với lượng rất ít chất khí của cơ thể, chứ không phải hồn ma.
Vì vậy, Phật giáo có chủ trương siêu độ vong linh, tốt nhất là trong khoảng thời gian bảy lần bảy ngày. Nếu qua khoảng giai đoạn này mà làm những việc Phật sự, thì tất nhiên nó vẫn hữu ích, nhưng nó chỉ giúp tăng phúc phận của họ, chứ không thể thay đổi nơi mà họ chuyển sinh.
Giả thử có người lúc sống làm nhiều điều ác, và kiếp sau điều đón chờ họ là phải đầu thai làm bò hay lợn, trong vòng 49 ngày khi người này qua đời, nếu như thân quyến trong gia đình hoặc bạn bè của người chết vì họ mà làm nhiều việc Phật sự, đồng thời cũng chính trong giai đoạn chờ đợi này còn giúp họ có thể nghe được những lời tụng kinh của các nhà sư, qua đó mà biết được một số Pháp lý, cảm thấy ăn năn và lập tức chuyển tâm hướng thiện, thì họ có thể được miễn thành bò hay lợn mà tái sinh thành người; Nếu như họ đã được sinh ra trong bầy lợn hay đàn bò, mà sau đó vì anh ta làm nhiều việc tốt trong Phật giáo, nó chỉ có thể cải thiện điều kiện sống của con bò hoặc lợn, vì đó mà có một chế độ ăn phong phú, không bị làm việc cực khổ, và thậm chí làm giảm nỗi đau bị giết do dao, được người phóng sinh. Nếu như được sinh ra trong nhân gian, thì họ sẽ có được sức khỏe tốt, gia đình và bạn bè yêu mến, sự nghiệp thành công thuận lợi. Nếu như được siêu thoát đến tây phương cực lạc, thì việc đó còn có thể khiến cho lớp hoa sen của họ tăng cao, sớm ngày trở thành một vị Phật.
Tất cả của cải, danh vọng, địa vị, tất cả đều là biểu hiện bên ngoài. Đức hạnh mới là cơ bản, “hậu đức tái vật” câu nói này quả là một chút cũng không sai. Tại sao, sau khi tìm hiểu văn hóa truyền thống Trung Quốc lại có thể dễ dàng đạt đến sự giàu có? Bởi vì nhiều đức thì mới có thể chuyển thành nhiều vật chất, thiên kim tài phú ắt phải là thiên kim nhân vật.
Tóm lại, từ thời xa xưa cho đến tận bây giờ trong dân gian hay chùa chiền tu viện cũng vậy, đều có những người đang tu hành, tu luyện thực sự. Và nếu quả thực có thể tu luyện viên mãn thành công, tam giới sẽ không cách nào dung nạp được bạn và bạn đã siêu thoát khỏi nó rồi. Có được quả vị, hay có thể trở thành thần, Phật hay Đạo, không còn phải chịu trong vòng khổ đau của luân hồi, đây là một mục tiêu mà chúng ta nên theo đuổi. Chúng ta không thể lãng phí đời người, mà phải cố gắng tìm lại bản chất chân thật của chính mình, đó mới chính là đạo lý làm người!
Nhận xét
Đăng nhận xét