BÍ ẨN KHẢO CỔ 23
(ĐC sưu tầm trên NET)
Theo tinhhoa.net
Một bức tượng bán thân đô đốc, nhà bản đồ học người Thổ Nhĩ Kỳ,
ông Piri Reis, và tấm bản đồ được vẽ năm 1513 của ông. (Wikimedia
Commons)
Bí ẩn bát trận đồ của Gia Cát Lượng
Người xưa thường gọi phương pháp bày binh bố trận là “bát trận”. Đây là một loại trận pháp cổ, chỉ việc bố trí binh lực và xác định phương pháp tác chiến dựa trên địa hình và địch tình.
Thi hào Đỗ Phủ đời Đường đã tán tụng Khổng
Minh Gia Cát Lượng rằng: “Công lớn trùm non nước; Thành danh Bát trận
đồ. Sông tuôn, đá chẳng chuyển; Di hận chửa bình Ngô”. Ngày nay, ở thị
trấn Di Mâu, huyện Tân Đô và dưới thành Bạch Đế, huyện Phụng Tiết thuộc
tỉnh Tứ Xuyên; Định Quân Sơn ở Miện Dương tỉnh Thiểm Tây; Tây Ap tỉnh
Vân Nam đều còn lưu lại di tích Bát trận đồ của Khổng Minh.
Thần bí thạch trận
Theo “Tam Quốc diễn nghĩa” hồi thứ 84, do
sai lầm của Thục Chúa Lưu Bị nóng lòng trả thù cho Quan Công, đại tướng
Đông Ngô là Lục Tốn đã phá tan quân Thục, đốt cháy doanh trại liên tiếp
700 dặm và dẫn quân truy kích về hướng tây. Khi gần đến bến Ngư Phúc,
Lục Tốn thấy phía trước có một luồng sát khí xông thẳng lên trời, bèn
dừng ngựa bảo bộ tướng “Phía trước chắc có mai phục, không được khinh
địch”, rồi cho lui quân, bày thành trận thế, cho thám mã đi thám sát.
Quân về báo không có gì cả, Tốn không tin,
xuống ngựa lên núi nhìn xuống, sát khí lại xông lên, cho quân đi do
thám lần nữa vẫn là phía trước không người. Trời đã về chiều, sát khí
càng nhiều, Lục Tốn do dự, sai người thân tín đi xem xét kỹ, kết quả là
bên bờ sông có xếp 8, 9 đống đá lớn mà thôi, không một bóng người. Lục
Tốn càng nghi, cho gọi thổ dân đến hỏi, thổ dân thưa: “Nơi này gọi là
bến Ngư Phúc. Gia Cát Lượng khi vào Thục đã luyện binh ở đây, lấy đá xếp
thành trận thế trên bến sông. Từ đó trở đi thường có khí tuôn như mây”.
Lục Tốn nghe xong cưỡi ngựa lên sườn núi
xem thạch trận, thấy đá xếp bốn phương tám hướng, đều có cổng, có cửa,
bèn cười nói: “Đây là tà thuật làm mê hoặc người, có ích gì đâu”, rồi
xuống núi dẫn quân xông thẳng vào trong trận xem xét. Bộ tướng thưa
“Trời đã tối, xin đô đốc trở về”. Lục Tốn vừa muốn lui, đột nhiên cuồng
phong nổi dậy, trong chớp mắt cát chạy đá bay, mịt mù trời đất. Chỉ thấy
quái thạch sừng sững, đan chéo như gươm; Đất dựng dọc ngang, trùng
trùng như núi; Sóng dâng gào thét như tiếng trống dậy gươm khua. Lục Tốn
kinh hoàng nói: “Ta trúng kế Gia Cát Lượng rồi!”, muốn quay trở
về nhưng đã bít lối ra.
Thạch trận này được chính sử “Tấn thư”
quyển 9 xác nhận như sau: “Khởi đầu Gia Cát Lượng tạo Bát trận đồ trên
bến Ngư Phúc, xếp đá thành 8 hàng, mỗi hàng cách nhau 2 trượng (khoảng
8m)”.Nếu lúc ấy không có nhạc phụ của Gia Cát Lượng là Hoàng Thừa Ngạn
chỉ đường dẫn lối ra khỏi trận thì chắc Lục Tốn cùng quân lính đã bị
nguy khốn. Hoàng Thừa Ngạn còn nói cho Lục Tốn biết như sau: “Con rể ta
khi vào Thục có bày thạch trận ở đây, tên gọi là “Bát trận đồ”, tới lui
có 8 cửa án theo Bát môn độn giáp là Hưu, Sinh, Thương, Đỗ, Cảnh, Tử,
Kinh, Khai. Mỗi giờ mỗi khắc biến hóa vô cùng, có thể sánh với 10 vạn
tinh binh. Trước khi ra đi có dặn lão phu là: “Sau này có đại tướng Đông
Ngô bị mê trong trận thì đừng dẫn ra. Lão phu ở trên núi thấy tướng
quân đi từ cửa Tử mà vào trận nên biết là không hiểu trận, chắc hẳn bị
mê. Lão phu bình sinh hiếu thiện, không nỡ để tướng quân bị hãm ở đây,
nên đưa ra theo cửa Sinh vậy”. Lục Tốn hỏi: “Ông có học được trận pháp
này không?”, Thừa Ngạn đáp: “Biến hóa vô cùng, không thể học được”. Tốn
kinh hoàng xuống ngựa bái tạ mà về, đến trại than rằng: “Khổng Minh đúng
là Rồng nằm! Ta không bằng được!”, rồi hạ lệnh rút quân”.
Nguyên lý Bát trận đồ
Người xưa thường gọi phương pháp bày binh
bố trận là “bát trận”. “Bát trận đồ” vốn không phải là sáng chế của
riêng Võ Hầu Gia Cát Lượng. Đây là một loại trận pháp cổ, chỉ việc bố
trí binh lực và xác định phương pháp tác chiến dựa trên địa hình và địch
tình.
Nhật Bản thời Chiến quốc cũng có Bát trận
của Võ Điền Tín Huyền, gồm Ngư Lân, Hạc Dực, Nhạn Hành, Loan Nguyệt,
Phong Thỉ, Hàm Ach, Trường Xà, Phương Viên. Bát trận đồ là tâm pháp sở
đắc về binh pháp của Gia Cát Lượng, đúng như “Tam Quốc chí Thục thư”
viết: “Lượng giỏi ở suy nghĩ khéo lạ, làm ra nỏ liên châu, trâu ngựa
bằng gỗ, suy diễn trận pháp làm thành Bát trận đồ”.
Bày quân theo Bát trận đồ
Trong trận lấy 5 người làm 1 ngũ (ngũ
hành), 55 người thành 1 đội (số sinh thành của trời đất, trời 25, đất
30), 8 đội thành 1 trận (440 người), 8 trận thành 1 bộ (3.520 người) là
trận tiểu thành. 8 bộ thành 1 tướng (28.160 người) là trận trung thành. 8
tướng là 1 quân (225.280 người) là trận đại thành. Từ bát quái biến ra
trùng quái (64 quẻ), lấy 8 làm cơ sở mà nhân lên, càng đông người thì
trận càng lợi hại, chính như Hàn Tín nói “Đa đa ích thiện” càng nhiều
càng tốt.Bát trận đồ căn cứ theo bát quái (8 quẻ) Càn, Khôn, Cấn, Chấn,
Tốn, Ly, Khảm, Đoài mà bày thành 8 trận chính: Thiên phúc, Địa tải, Long
phi, Xà bàn, Hổ dực, Điểu tường, Phong tán, Vân thùy, được án theo 8
cửa. Trong đó cửa Sinh, Cảnh, Khai là cửa sinh, còn Hưu, Thương, Đỗ, Tử,
Kinh là cửa tử. Nếu không hiểu trận pháp mà đi lầm vào cửa tử thì không
thể nào ra được.
Hàn Phong
Bản đồ Piri Reis Phải Chăng Là Bằng Chứng Của Nền Văn Minh Cực Kỳ Tân Tiến Trong Tiền Sử?
Sunday, January 18, 2015 23:51
Kể từ khi được phát hiện ở cung điện
Topkapi, Istanbul, vào năm 1929, tấm bản đồ vẽ năm 1513 bởi đô đốc, nhà
bản đồ học người Thổ Nhĩ Kỳ – ông Piri Reis – đã thu hút sự chú ý của
rất nhiều học giả, kể cả chính quy và không chính quy. Phía những học
giả không chính quy cho rằng tấm bản đồ có lẽ đã vẽ Châu Nam Cực từ hàng
mấy trăm năm trước khi lục địa này được con người phát hiện (nó được
phát hiện vào năm 1818). Hơn thế nữa có người còn cho rằng tấm bản đồ
miêu tả Châu Nam Cực ở một thời đại rất xa xưa, trước khi nó bị băng bao
phủ.
Nói tóm lại, tấm bản đồ có thể tiết lộ
những tri thức tân tiến được truyền thừa từ một nền văn minh hàng hải có
từ thời kỳ tiền sử. Những học giả chính quy không đồng ý với giả thuyết
này nhưng vẫn bị cuốn hút bởi những bí ẩn xung quanh tấm bản đồ.
Có khá nhiều bài viết về tấm bản đồ được
vẽ trên da linh dương này, đủ để đóng ra thành nhiều cuốn sách. Ở đây
chúng tôi chỉ nêu lên những điều nổi bật từ các nghiên cứu về bản đồ
Piri Reis, điểm xuyết những điều huyền bí của nó, giống như những người
hoa tiêu mới chập chững vào nghề, sử dụng bản đồ Piri Reis trên hành
trình khám phá thế giới.
Người ta đã biết được những gì từ nguồn tài liệu mà Piri Reis đã tham khảo
Piri Reis viết trên tấm bản đồ rằng ông đã
sử dụng 20 tài liệu tham khảo gốc (biểu đồ và bản đồ) từ các nhà bản đồ
học khác nhau, kết hợp chúng lại để tạo ra tấm bản đồ này. Trong những
nguồn tài liệu đó có nhiều bản đồ đương đại của Bồ Đào Nha cũng như một
số từ thời Alexander Đại Đế hoặc trước đó.
Tuy nhiên, những nguồn tài liệu tham khảo
nói trên có tuổi đời đúng như Piri Reis nghĩ hay không lại là một vấn đề
đang còn bàn cãi. Ông Gregory C. MacIntosh, một chuyên gia hàng đầu
chuyên nghiên cứu về bản đồ Piri Reis viết trong cuốn sách với tựa đề
“Bản đồ Piri Reis năm 1513” trong đó có đoạn “Những tác giả người Ả Rập
thường nhầm lẫn giữa nhà địa lý học Claudius Ptolemy của thế kỷ thứ 2
sau công nguyên với ông Ptolemy I – là một trong những vị tướng của Vua
Alexander và cũng là người trị vì đầu tiên của dòng họ Ptolemy tại Ai
Cập, trị vì từ năm 323 đến 285 trước công nguyên.
Ông McIntosh cho rằng “ông Piri Reis chắc
chắn cũng mắc sai sót tương tự nên mới cho rằng những biểu đồ và bản đồ
mà ông tham khảo có từ thời Ptolemy I thay vì của nhà địa lý Claudius
Ptolemy”.
Tuy nhiên, nếu như ông Piri Reis không hề
nhầm lẫn và tấm bản đồ đúng là có từ thời Tướng quân Ptolemy thì một số
người cho rằng những tấm bản đồ tham khảo ấy có thể thuộc về Thư viện
Alexandria danh tiếng ở triều đại Ptolemy. Vậy nếu những nguồn tài liệu
tham khảo có xuất xứ từ Thư viện Alexandria, liệu có thể nào chúng có
tuổi đời còn lâu hơn rất nhiều so với thời gian mà Piri Reis dự đoán?
Piri Reis đã miêu tả khu vực Nam Mỹ và “Châu Nam Cực” như thế nào trong tấm bản đồ
Trên tấm bản đồ của Piri Reis, có vẻ như
Nam Mỹ được vẽ sai biệt một cách kỳ lạ. Trong khi có thể dễ dàng nhận ra
đất nước Brazil thì khi đường bờ biển được vẽ xuống phía nam, ông lại
vẽ nhô ra về phía đông, dường như mô tả một dải đất liền mà ngày nay
không còn tồn tại ở đó nữa. Dải đất này được cho là lục địa phía nam,
cũng được biết đến là vùng đất Terra Australis hay có người gọi là Châu
Nam Cực.
Vậy nếu vùng đất này thực sự là Châu Nam
Cực thì tại sao trông nó lại không giống với Châu Nam Cực mà chúng ta
được biết hiện nay? Và tại sao nó lại nối liền với Nam Mỹ?
Để trả lời câu hỏi thứ nhất, có người cho
rằng vùng đất đó nhìn chính xác như Châu Nam Cực nếu không được phủ
băng. Ngày nay, theo nhà địa lý học Olafur Ingolfsson thuộc trường Đại
học Iceland, 98% Châu Nam Cực bị băng bao phủ. Đại úy Lorenzo W.
Burrouhs, Đại úy Lực lượng Không quân Mỹ thuộc bộ phận phụ trách bản đồ
đã viết một lá thư cho Tiến sĩ Charles Hapgood vào năm 1961, trong thư
ông nói “Châu Nam Cực” được miêu tả trong bản đồ của ông Piri Reis dường
như thể hiện chính xác đường bờ biển của Châu Nam Cực khi nó ở dưới mặt
băng.
Theo cuốn sách “Những bản đồ của các vị
vua trên biển thời cổ đại (Maps of the Ancient Sea Kings)” của Tiến sĩ
Hapgood năm 1966, ông Burroughs đã viết: “Đường bờ biển The Princess
Martha của vùng Queen Maud Land ở Châu Nam Cực dường như được mô tả
chính xác ở phần phía nam trong bản đồ của Piri Reis. Sự tương đồng giữa
bản đồ Piri Reis với hồ sơ địa chấn của vùng này được thực hiện bởi các
nhà thám hiểm Na Uy-Anh-Thụy Điển vào năm 1949… là bằng chứng thuyết
phục cho lập luận rằng những bản đồ mà Piri Reis tham khảo chắc chắn
phải được vẽ trước khi chỏm băng của Châu Nam Cực bao phủ đường bờ biển
vùng Queen Maud Land như chúng ta thấy hiện nay”.
Tiến sĩ Hapgood (sinh năm 1904, mất năm
1982) là một trong những người đầu tiên công bố quan điểm cho rằng tấm
bản đồ Piri Reis miêu tả Châu Nam Cực trong thời tiền sử. Ông là một nhà
sử học được đào tạo tại Đại học Havard, đã đưa ra những giả thuyết về
sự dịch chuyển lục địa khiến cả thiên tài Albert Eistein cũng hết mực ca
ngợi. Từ đây chúng ta đi đến câu hỏi thứ hai: tại sao trong bản đồ Piri
Reis “Châu Nam Cực” lại gắn liền với Nam Mỹ?
Châu Nam Cực đã dịch chuyển?
Tất cả bản đồ trong thời gian này đều có
vài chi tiết không chính xác. Ví dụ, đường bờ biển lúc đó thường được
phóng đại về kích cỡ bởi vì người hoa tiêu cần biết chi tiết cụ thể nào
mà họ sẽ gặp ở đó. Có thể các nhà bản đồ học đã bổ sung những chỗ họ
chưa quan sát được bằng cách tưởng tượng ở đó có gì. Ví dụ, miêu tả về
Bắc Mỹ của ông Piri Reis rất không chính xác nhưng các bản đồ khác vào
thời điểm đó cũng có chi tiết sai tương tự. Một giả thuyết được đưa ra
là các tấm bản đồ này mô tả Châu Á trong khi ở vị trí đó phải là Bắc Mỹ,
bởi vì lúc ấy người ta vẫn còn rất hy vọng tìm thấy tuyến đường đến
Châu Á thông qua biển Đại Tây Dương, mặc dù những người Châu Âu đã bắt
đầu khám phá ra lục địa Bắc Mỹ luôn tìm cách cản trở họ.
Chúng ta sẽ nói về những chi tiết chính
xác và thiếu chính xác của tấm bản đồ sau, nhưng ngay lúc này cần lưu ý
rằng ông Piri Reis biên soạn từ các nguồn tài liệu tham khảo, kết hợp
với phương pháp vẽ bản đồ chưa chính xác tại thời kỳ đó, có thể tạo ra
một tấm bản đồ có đường bờ biển chính xác của Châu Nam Cực (được lấy từ
một nguồn tài liệu tham khảo) đồng thời vị trí bờ biển đó lại không
chính xác (do lấy từ một nguồn tài liệu tham khảo khác).
Cũng phải lưu ý thêm rằng khi bản đồ được
tạo ra với định dạng không gian 2 chiều (2-D) thì đặc điểm địa lý hình
cầu của trái đất bị biến dạng. Phương pháp vẽ bản đồ của ông Piri Reis
và cách xử lý của ông đối với sự biến dạng của bản đồ là vấn đề gây
tranh cãi trong giới nghiên cứu.
Tuy nhiên, sự biến dạng không phải là lời
giải thích của Tiến sĩ Hapgood đối với việc Piri Reis đặt Châu Nam Cực
lên hướng bắc so với vị trí hiện nay. Ông đưa ra giả thuyết các khối lục
địa đã dịch chuyển.
Ông cho rằng đã có sự nhanh chóng chuyển
cực 15 độ, khoảng 11.000 năm trước đây. Trong phần mở đầu cuốn sách “Sự
dịch chuyển của vỏ ngoài trái đất” của ông Hapgood, thiên tài, nhà khoa
học Albert Eisntein đã ca ngợi giả thuyết của ông Hapgood và giải thích
những sự dịch chuyển này “tạo ra sự di chuyển của vỏ ngoài trái đất so
với phần lõi của nó và sự di chuyển này sẽ khiến các khu vực ở vùng cực
di dịch về phía đường xích đạo”.
Nhận xét
Đăng nhận xét