(GLO)-
Đồi Thịt Băm (Hamburger hill) hoặc cao điểm 937 theo cách gọi của người
Mỹ và đỉnh A Bia của người dân bản địa thu hút ngày một đông du khách
trong và ngoài nước bởi những câu chuyện liên quan đến chiến tranh, cả
trong lịch sử lẫn sự chuyển mình từ huyền thoại.
Địa danh chấn động trời Tây
|
Một góc nhà trưng bày các hiện vật, kỷ vật về Khu Di tích Lịch sử quốc gia đồi A Bia. Ảnh: Bùi Oanh |
Từ xã Hồng
Bắc, nơi UBND huyện A Lưới, tỉnh Thừa Thiên-Huế đã đầu tư một tuyến
đường khá rộng dẫn tới chân núi. Từ đây, chinh phục 853 bậc cấp với
chiều dài 1.567 mét và lên tới đỉnh A Bia, một hành trình ngắn nhất
nhưng phải trải qua sự thử thách là những con dốc ngày càng nhiều, ngoằn
ngoèo, trơn trợt và độ dốc càng khủng khiếp. Càng vào sâu và lên cao,
sự bí ẩn của núi rừng càng trở nên hấp dẫn, nhất là bắt đầu nghe được
tiếng chim rừng kêu, khám phá những cây cỏ lạ và đặc biệt là những dấu
tích chiến tranh còn lại. Len lỏi giữa đất đai và cây cỏ, thỉnh thoảng
bắt gặp những mảnh bao cát hay đồ nhựa còn lại của lính Mỹ. Dưới những
gốc cây còn có cả những đoạn công sự ngày nào. Thỉnh thoảng xuất hiện
những biển chỉ dẫn, gợi nhớ về một ký ức xưa: Trạm xá A Bia, điểm rơi
máy bay trực thăng Mỹ… Rồi nhà trưng bày các hiện vật, kỷ vật về khu di
tích đồi A Bia mới được khánh thành và đưa vào phục vụ khách tham quan
đã dần hiện rõ. Qua 78 ảnh tư liệu và 36 hiện vật giới thiệu tại nhà
trưng bày phần nào tái hiện lại sự khốc liệt của chiến tranh dù đã lùi
xa cách ngày nay hơn 40 năm.
A Bia là điểm cao nhất (937 mét so với mặt nước biển) nằm giữa vùng rừng
núi trùng điệp gần biên giới Việt-Lào. Đỉnh A Bia có ba mỏm đứng thế
chân kiềng cao xấp xỉ nhau, cách nhau khoảng 400 mét. Tại đây, sau thất
bại trong Tổng tiến công Xuân Mậu Thân (1968), đế quốc Mỹ điên cuồng mở
nhiều đợt tấn công vào khắp các địa bàn Thừa Thiên-Huế, trong đó cuộc
càn quét vào thung lũng A Lưới. Địch chọn A Bia làm địa điểm tập kết
quân, gồm 13 tiểu đoàn Mỹ-Ngụy kết hợp với lực lượng không quân, pháo
binh, xe tăng yểm trợ, hòng đẩy quân ta ra sát biên giới Việt-Lào, phá
vỡ hành lang vận chuyển chiến lược của ta. Song lợi dụng địa thế hiểm
trở cùng thời tiết khắc nghiệt rừng núi, các đơn vị bộ đội chủ lực của
ta phối hợp với lực lượng bộ đội địa phương, dân quân du kích đã chủ
động tấn công đập tan cuộc hành quân của địch, tiêu diệt 1.500 tên, phá
hủy nhiều phương tiện, vũ khí chiến tranh.
|
Những cựu chiến
binh từng làm nên chiến thắng huyền thoại ở đồi A Bia chụp ảnh lưu niệm
tại nhà trưng bày các hiện vật, kỷ vật về Khu Di tích Lịch sử quốc gia
đồi A Bia. Ảnh: Bùi Oanh |
Ông Hồ
Mạnh Khóa-nguyên Chỉ huy trưởng Ban Chỉ huy Quân sự huyện A Lưới nhớ
lại, A Bia trở thành biểu tượng chiến thắng và sự hy sinh xương máu của
quân và dân ta, nơi ghi dấu sức mạnh, ý chí quyết tâm trong cuộc đấu
tranh giành độc lập dân tộc. Cách khác, A Bia được xem là hình ảnh thu
nhỏ của cuộc chiến tranh Việt Nam, kể cả mức độ ác liệt của chiến tranh,
sự leo thang hiếu chiến của quân địch và sự thất bại thảm hại của quân
đội viễn chinh Mỹ.
Vẫy gọi du khách
Sau bao thăng trầm dâu bể, ít ai có thể ngờ rằng đồi Thịt Băm (Hamburger
hill) từng là nỗi khiếp đảm, “địa ngục trần gian” đối với lính Mỹ nay
đã thay bằng một màu xanh mới tràn trề nhựa sống. Đồi A Bia huyền thoại
trở thành một địa điểm du lịch nổi tiếng trên dãy Trường Sơn. Một con
đường bê tông dài 3,5 km, nối từ trung tâm xã Hồng Bắc đến đồi A Bia để
phục vụ khách du lịch chinh phục quả đồi này. Tại khu vực đỉnh đồi, địa
điểm sân bay trực thăng A Bia cũ đã được dựng một nhà bia tưởng niệm.
Còn tất cả đều là rừng già. Ở góc đông nhà bia vài người phát hiện điểm
vọng cảnh lý tưởng. Từ đây có thể phóng tầm mắt xuống thị trấn A Lưới,
nằm trên đường mòn Hồ Chí Minh, bao bọc bởi trùng điệp núi rừng. Chợt
nhận ra lý do tồn tại cái tên đồi Thịt Băm và vị trí chiến lược của nó
trong chiến tranh...
|
Những người lính
Mỹ tham chiến tại đồi A Bia vào năm 1969-ảnh tư liệu tại nhà trưng bày
các hiện vật, kỷ vật về Khu Di tích Lịch sử quốc gia đồi A Bia. |
Ông Hồ
Xuân Trăng-Chủ tịch UBND huyện A Lưới phấn khởi, đồi A Bia nay trở thành
di tích lịch sử thu hút ngày một nhiều khách du lịch hoài niệm về chiến
trường xưa, cũng như những người trẻ muốn chinh phục và tìm hiểu về quá
khứ hào hùng của cha ông.
Đặc biệt khi màn đêm buông xuống, lửa trại bập bùng du khách sẽ có dịp
giao lưu với người dân bản địa. Từ trẻ em, trai làng đến các mẹ, các chị
và cả người già, ai cũng niềm nở, nhiệt tình với khách. Khoảnh sân của
nhà nghỉ cộng đồng như vỡ ra trong tiếng hát, tiếng cười và tiếng vỗ
tay. Chủ và khách cùng ca hát, nhảy múa tưng bừng. Giây phút ấy, dường
như đất trời đã hòa làm một, lòng người miền xuôi và miền ngược cũng hòa
làm một. Những điệu múa truyền thống đẹp đẽ của dân tộc Tà Ôi, những
giai điệu trầm bổng của tiếng khèn, tiếng sáo kéo mọi người xích lại gần
nhau, không còn khoảng cách. Bình rượu Đoác đầy rồi lại vơi, cứ thế chủ
và khách say sưa ca hát. Không có hoa, mọi người hái những bông hoa
dại, cành lá rừng tặng nhau. Đơn sơ, mộc mạc nhưng không kém phần thú
vị.
Ngoài ra, đường Hồ Chí Minh cùng quốc lộ 49 nối trung tâm huyện A Lưới
với TP. Huế và cửa khẩu quốc gia sang tỉnh Salavan, mai kia có thêm cửa
khẩu sang tỉnh Sê Kông của nước bạn Lào, đã tạo ra hạ tầng cơ bản cho
phát triển kinh tế du lịch. Qua đó, du khách có thể dễ dàng khám phá vẻ
đẹp hoang sơ của đại ngàn Trường Sơn hùng vĩ với dãy rừng nguyên sinh
đan xen những địa đạo và hệ thống hang động đã vang danh trong các trận
đánh trong kháng chiến chống Mỹ cứu nước như: A Đon, A Nôr, A Púc, A
Ting, Còng A Pó, Động So A Túc, Cà Vá, Động Tiên Công, Kòng…
|
Ảnh tư liệu tại nhà trưng bày các hiện vật, kỷ vật về Khu Di tích Lịch sử quốc gia đồi A Bia. |
Đường Hồ
Chí Minh chằng chịt hố bom đạn năm xưa, nay đã khoác chiếc áo mới, sinh
khí mới toát ra từ những đô thị giữa đại ngàn Trường Sơn. Đặc biệt, với
đồng bào các dân tộc thiểu số sinh sống bên dãy Trường Sơn hùng vĩ ở
huyện A Lưới thì cung đường này hoàn thành đã giúp họ tiếp cận và dần
chuyển dịch cơ cấu kinh tế theo hướng thương mại, du lịch và dịch vụ.
Minh chứng là lượng khách nước ngoài tham quan các di tích lịch sử ở A
Lưới ngày càng đông hơn. Họ là những cựu binh Mỹ hay những du khách đến
từ các nước Anh, Úc… tham quan để biết và hiểu thêm về cuộc kháng chiến
trường kỳ của quân và dân Việt Nam.
Dẫu phong cách phục vụ của đồng bào chưa được chuyên nghiệp nhưng hầu
hết du khách không vì vậy mà thấy phiền lòng. Bởi du lịch “home stay”
nên du khách không cần sự chuyên nghiệp mà thích bà con giữ nguyên bản
sắc văn hóa, những gì họ vốn có.
Mới đây 30 thành viên trong đoàn Famtrip do ông Lã Quốc Khánh- Phó Giám
đốc Sở Văn hóa-Thể thao và Du lịch TP. Hồ Chí Minh làm trưởng đoàn cùng
đại diện các phòng nghiệp vụ, lãnh đạo các công ty lữ hành hàng đầu tại
thành phố này và các phóng viên báo, đài truyền hình đi khảo sát một số
điểm du lịch dọc cung đường Trường Sơn nhằm xây dựng một số sản phẩm du
lịch để phục vụ du khách về thăm lại chiến trường xưa. Đoàn đã khảo sát
di tích đồi A Bia, đồng thời tổ chức giao lưu với các cựu chiến binh
huyện và bà con dân tộc Pa Cô, Tà Ôi tại xã Nhâm và Hồng Bắc. Qua đó,
các doanh nghiệp lữ hành đến từ thành phố mang tên Bác sẽ xây dựng các
sản phẩm du lịch mới phục vụ du khách về thăm lại chiến trường xưa.
Bùi Oanh
Hồi ký: Trung đoàn Một thời chiến trận 7 + 8 + 9
Tên tuổi của Kăn Đơm vang dội khắp A Lưới với những trận đánh oanh liệt.
Trong đó, trận đánh ở đồi A Bia (xã Hồng Bắc) là ác liệt nhất. Trận đó,
đội quân của Kăn Đơm diệt 51 tên địch, bắn rơi 2 máy bay lên thẳng.
Riêng Kăn Đơm diệt và làm 17 tên Mỹ bị thương.
Ở tuổi 75, nữ Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân (AHLLVTND) Hồ Thị
Đơm vẫn còn minh mẫn. Ký ức về những trận chiến ác liệt nhưng đầy chiến
công của quân và dân ta được bà kể rõ mồn một. Đặc biệt, trận đánh đồi A
Bia (“đồi thịt băm”, “đồi xay thịt”, “núi bi ai”) thuộc huyện A Lưới,
tỉnh Thừa Thiên - Huế, trở thành nỗi kinh hoàng đối với quân đội Mỹ.
Nữ anh hùng
Con đường ngoằn ngoèo dẫn chúng tôi từ TP. Huế quanh co qua nhiều đồi
núi với gần 70km lên huyện miền núi, biên giới A Lưới. Năm xưa, đây là
một trong những chiến trường ác liệt nhất ở miền Trung. Nghe tên các địa
danh: sân bay A So (A Sầu), suối “máu”, “đồi thịt băm”... cũng đủ nói
lên sự khốc liệt của chiến tranh.
Và đi ra từ những địa danh ấy, có những con người trở thành “bức
tượng đài” cách mạng trong lòng quân và dân ta, vinh quang trở thành anh
hùng. Toàn huyện A Lưới có 8 AHLLVTND thời chống Mỹ, nên người dân quen
gọi đây là quê hương của các anh hùng. Bà Hồ Thị Đơm (tên thường gọi là
Kăn Đơm, SN 1940, trú xã A Ngo) là người dân tộc Pa Kô.
Sinh ra trong gia đình có truyền thống cách mạng ở xã Hồng Hạ, Kăn Đơm
cũng như bao đứa trẻ khác ở A Lưới phải sống trong vùng bom đạn, khói
lửa, chết chóc... Thời niên thiếu, Kăn Đơm làm liên lạc cho bộ đội. Năm
19 tuổi, Kăn Đơm là du kích xã Hồng Hạ. Hai năm sau (1961), Kăn Đơm đã
là Xã đội phó vừa tham gia sản xuất vừa vót chông, cài bẫy, tổ chức đánh
du kích, giết giặc Mỹ.
Tháng 5/1962, Mỹ mở rộng càn quét đánh A Lưới, xây dựng các đồn bốt, lô
cốt kiên cố và tổ chức nhiều đợt bắn phá, bắt bớ dân làng, bộ đội. Địch
tập trung chủ yếu ở các đồn A Lưới, A So, A Co. Tại A Co, địch dựng 4 lô
cốt, mỗi lô cốt từ 10 - 12 tên.
Nắm được cách sinh hoạt là vào buổi sáng, địch cho người xuống suối
lấy nước, Kăn Đơm bàn với đơn vị, báo cáo cấp trên đánh giặc bằng cách
đầu độc. Hàng chục chị em du kích vào rừng tìm lá ngón, đem giã nát rồi
bí mật dìm xuống khu vực nơi địch lấy nước. Sau đó, rất nhiều tên trong
các đồn tử vong hoặc phải cấp cứu.
Tháng 9/1961, Kăn Đơm được giao nhiệm vụ canh lính Mỹ đến phá lúa.
“Mẹ ra ruộng thấy quân giặc đang di chuyển về các làng để lùng sục bộ
đội nên chạy đi báo tin cho cấp trên. Khi bộ đội đang họp bàn thì mẹ
liều lấy khẩu súng trường, nấp vào rừng, đợi chúng đến. Bắn một loạt
đạn, mẹ thấy 4 tên Mỹ chết. Chúng tiến lại gần, mẹ chạy vào rừng. Mấy
tên khác vẫn đuổi theo, mẹ bắn gục được 2 tên nữa. Sau đó, bộ đội ta tổ
chức vây đánh, tiêu diệt thêm nhiều lính Mỹ”, Kăn Đơm kể.
Với sự sáng tạo và sự dũng cảm ấy, năm 1962 Kăn Đơm được phong tặng danh hiệu “Dũng sĩ diệt Mỹ”.
Giặc liên tục tổ chức các trận càn với quy mô lớn và phương tiện hiện
đại. Đội du kích của xã Hồng Bắc vẫn kiên trì bám làng, phối hợp với bộ
đội tổ chức nhiều đợt đánh tỉa, phục kích, bất ngờ khiến địch trở tay
không kịp, tiêu hao nhiều lực lượng.
Cuối năm 1963, địch tiếp tục mở các cuộc càn quét, lùng sục, tìm bắt
cán bộ. Chúng còn mua chuộc, lôi kéo một số người dân tộc và chia rẽ
người Kinh với người miền núi.
Dưới sự chỉ đạo của Kăn Đơm, lực lượng du kích bố trí các loại chông,
bẫy dọc đường. Khi một trung đội địch càn quét vào thôn Kân Sâm, Kăn Đơm
phát lệnh, ta chặn đầu nổ súng đồng loạt tấn công cùng với bẫy đá, cung
nỏ tiêu diệt đại bộ phận quân địch, số ít còn lại phải rút về đồn. Với
thành tích đặc biệt này, Kăn Đơm được phong tặng danh hiệu “Dũng sĩ diệt
Mỹ” lần thứ hai.
Trận đánh "Đồi thịt băm"
Tên tuổi của Kăn Đơm vang dội khắp A Lưới với những trận đánh oanh liệt.
Trong đó, trận đánh ở đồi A Bia (xã Hồng Bắc) là ác liệt nhất nhưng
thắng lợi lớn nhất mà Kăn Đơm đã góp công lớn. Năm 1969, mặc dù chiến
lược “Chiến tranh cục bộ” của Mỹ thất bại nặng nề nhưng tại Bình Trị
Thiên, quân địch vẫn mạnh.
Mỹ tăng cường các cuộc càn quét lên A Lưới, đặc biệt ở đồi A Bia, mục
đích nhằm đẩy cơ quan chỉ huy và bộ đội chủ lực của ta ra sát biên giới
Việt - Lào, phá đường vận chuyển, cắt đứt nguồn tiếp tế từ Bắc vào
Nam.
Bộ đội địa phương, dân quân du kích và đồng bào A Lưới phối hợp với lực
lượng của Trung đoàn 6 (Phú Xuân) và Trung đoàn 3, Sư đoàn 324 tổ chức
đánh giặc. Ngày 3/4/1969, Kăn Đơm chỉ huy một tổ bộ đội địa phương đánh
vào đồi A Bia do một đại đội lính dù Mỹ chiếm giữ (với sự yểm trợ của
máy bay và pháo binh).
Tuy nhiên, đội quân của Kăn Đơm vẫn diệt 51 tên địch, thu 8 súng và
nhiều đồ dùng quân sự, bắn rơi 2 máy bay lên thẳng. Riêng Kăn Đơm diệt
và làm 17 tên Mỹ bị thương.
Từ ngày 10 đến 20/5/1969, Mỹ tăng cường 13 tiểu đoàn tấn công lên đồi A
Bia. Ta cũng tăng cường chống trả. Kết quả, cuộc hành quân của Mỹ và
quân Sài Gòn bị đập tan; 1.500 tên bị tiêu diệt; thu, phá hủy nhiều
phương tiện chiến tranh. Thất bại này trở thành nỗi kinh hoàng đối với
quân đội Mỹ. Họ gọi đồi A Bia là ““Hamburger Hill” (đồi thịt băm), “đồi
xay thịt”, “núi bi ai”.
Với những chiến công vẻ vang đó, Kăn Đơm được tặng 3 Huân chương Chiến
công giải phóng, một lần là Chiến sĩ Quyết thắng và một lần là Chiến sĩ
diệt Mỹ cấp Ưu tú, 5 lần là Chiến sĩ Thi đua cấp tỉnh cùng nhiều giấy
khen, bằng khen khác. Kăn Đơm đã chỉ huy và chiến đấu 316 trận, tiêu
diệt và làm 335 tên địch bị thương (trong đó có 47 tên Mỹ và chư hầu, 5
sĩ quan); bắt sống 8 tên, bắn rơi 1 máy bay địch, thu 27 khẩu súng các
loại.
Bà còn vận động nhân dân vót hàng vạn cây chông, đào hàng nghìn hầm
chông; tuyên truyền, vận động lính địch 167 lần; cùng gia đình nuôi gần
200 cán bộ, bộ đội. Bà đã vận động nhân dân đào hàng ngàn mét đường hầm,
tham gia rải truyền đơn... Ngày 20-12-1994, Hồ Thị Đơm vinh dự được Nhà
nước tặng danh hiệu Anh hùng LLVTND.
Giản dị giữa đời thường
Hòa bình lập lại, Kăn Đơm xuất ngũ, kết hôn cùng anh bộ đội Kôn Xiên trú
cùng địa phương rồi sinh được 9 người con. Kăn Đơm được nhân dân tín
nhiệm, giữ các vị trí lãnh đạo, cán bộ của xã. Từ công việc khắc phục
hậu quả chiến tranh, tái thiết quê hương, làm ăn, phát triển kinh tế đến
những công việc văn hóa xã hội, phong tục tập quán... ở làng, xã, Kăn
Đơm đều tham gia tích cực, đóng góp công sức lớn. Xã A Ngo đang đổi
thay, phát triển.
Đồng bào các dân tộc thiểu số đã dần thoát nghèo, cuộc sống ấm no,
hạnh phúc hơn. Toàn bộ trẻ em đều được đến trường. Đời sống văn hóa tinh
thần càng lành mạnh, được nâng cao... Có được những thành quả ấy là nhờ
công lao không nhỏ của nữ Anh hùng Kăn Đơm..
Hỏi ước nguyện cuối đời, Kăn Đơm chỉ mong các con, cháu có cuộc sống ấm no, hạnh phúc, quê hương đổi thay, giàu đẹp.
Chia tay, rời nhà Kăn Đơm, một cán bộ UBND huyện A Lưới đi cùng chúng
tôi nói: “Tính cách của Kăn Đơm là rứa đó. Cả đời chỉ lo cho dân, cho
nước, cho quê hương, ít khi nghĩ cho mình. Trước kia mẹ dốc toàn sức,
toàn lực, hết mình với cách mạng. Sau giải phóng, mẹ bắt tay vào xây
dựng, kiến thiết quê hương, đóng góp nhiều công sức. Lúc về già, mẹ cũng
hay đau ốm, đang sống nhờ trong nhà của đứa con trai”.
Theo Công an TP. Hồ Chí Minh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét