Thứ Ba, 4 tháng 5, 2021
TT&HĐ III - 32/y
Bàn cờ thế: Tả hữu giáp công_Phần 1
Bàn cờ thế: Tả hữu giáp công_Phần 2
Bàn cờ thế: Tả hữu giáp công_Phần 3
CHƯƠNG XI (XXXII): ANH HÙNG
Heroism
on command, senseless violence, and all the loathsome nonsense that
goes by the name of patriotism - how passionately I hate them!
Đọc thêm tại: http://www.tudiendanhngon.vn/tabid/87/strcats/111/sw/a/charmode/true/default.aspx © TuDienDanhNgon.vn
Heroism
on command, senseless violence, and all the loathsome nonsense that
goes by the name of patriotism - how passionately I hate them!
Đọc thêm tại: http://www.tudiendanhngon.vn/tabid/87/strcats/111/sw/a/charmode/true/default.aspx © TuDienDanhNgon.vn
"Chủ nghĩa anh hùng theo mệnh lệnh, bạo lực phi lý và tất cả những điều
vô nghĩa nhân danh lòng ái quốc - tôi mới căm ghét chúng làm sao!"
-Albert Einstein
-Albert Einstein
"Dân ta phải biết sử ta, cho tường gốc tích nước nhà Việt Nam. Sử ta dạy
cho ta những chuyện vẻ vang của tổ tiên ta. Dân ta là con Rồng cháu
Tiên, có nhiều người tài giỏi đánh Bắc dẹp Nam, yên dân trị nước, tiếng
để muôn đời. Sử ta dạy cho ta bài học này: Lúc nào dân ta đoàn kết muôn
người như một thì nước ta độc lập, tự do. Trái lại lúc nào dân ta không
đoàn kết thì bị nước ngoài xâm lấn"
Hồ Chí Minh
"Lòng yêu nước và sự đoàn kết của nhân dân là một lực lượng vô cùng to lớn, không ai thắng nổi. Nhờ lực lượng ấy mà tổ tiên ta đã đánh thắng quân Nguyên, quân Minh, đã giữ vững quyền tự do, tự chủ. Nhờ lực lượng ấy mà chúng ta làm cách mạng thành công giành được độc lập. Nhờ lực lượng ấy mà sức kháng chiến của ta càng ngày càng mạnh. Nhờ lực lượng ấy mà quân và dân ta quyết chịu đựng muôn nỗi khó khăn, thiếu thốn, đói khổ, tang tóc, quyết một lòng đánh tan quân giặc cướp nước."
Hồ Chí Minh
“Chiến
tranh có thể kéo dài 5 năm, 10 năm, 20 năm hoặc lâu hơn nữa. Hà Nội,
Hải Phòng, và một số thành phố, xí nghiệp có thể bị tàn phá, song nhân
dân Việt Nam quyết không sợ! Không có gì quí hơn độc lập, tự do! Đến
ngày thắng lợi, nhân dân ta sẽ xây dựng lại đất nước ta đàng hoàng hơn,
to đẹp hơn!”
Hồ Chí Minh
"Thà làm dân một nước độc lập còn hơn làm vua một nước nô lệ"
Phạm Khắc Hòe
Hồ Chí Minh
"Thà làm dân một nước độc lập còn hơn làm vua một nước nô lệ"
Phạm Khắc Hòe
(Tiếp theo)
Chính quyền Ngô Đình Diệm đối phó với những cuộc đấu tranh chính trị
bằng cách thực hiện chiến dịch tố cáo cộng sản nằm vùng nhằm loại bỏ
những cán bộ Việt Minh hoạt động bí mật. Chính quyền của Ngô Đình Diệm luôn luôn quan niệm cộng sản là kẻ thù chính, nhiệm vụ phản công là tối ưu, phải đẩy mạnh nhiệm vụ chống cộng. Ông Ngô Đình Diệm rất nổi tiếng với các khẩu hiệu: "đồng tâm diệt cộng", "tiêu diệt cán bộ nằm vùng", "tiêu diệt cộng sản tận gốc", "giết nhầm còn hơn bỏ sót";
thể hiện quyết tâm chống Chủ nghĩa Cộng sản tới cùng của ông. Để thể
hiện lập trường sẽ tận diệt cán bộ Việt Minh, Ngô Đình Diệm đã tuyên bố
công khai:
"Thấy cộng sản ở đâu là phải bắn bỏ ngay, thấy ai tuyên truyền cho cộng sản cũng bắn bỏ ngay" |
Theo báo Nhân dân, ngay từ cuối năm 1954, theo lệnh Mỹ, chính quyền
Ngô Đình Diệm đã gây ra những vụ tàn sát đẫm máu ở Ngân Sơn, Chí Thạnh,
Chợ Được, Mỏ Cày, Củ Chi, Bình Thành,v.v. Từ tháng 5-1955 đến tháng 5-1956, Ngô Đình Diệm phát động "chiến dịch tố cộng"
giai đoạn 1 trên quy mô toàn miền Nam; tháng 6-1955, mở chiến dịch
Thoại Ngọc Hầu càn quét những khu từng là căn cứ kháng chiến chống Pháp
của Việt Minh. Chính phủ Việt Nam Cộng hòa tiến hành các chiến dịch tố
cộng, diệt cộng, liên gia phòng vệ, dồn dân lập ấp chiến lược... một
cách quyết liệt
không tính đến các đặc điểm tâm lý và quyền lợi của dân chúng cũng như
hoàn cảnh lịch sử Việt Nam. Những biện pháp cứng rắn nhất được áp dụng,
ví dụ ngày 16-8-1954, quân Việt Nam Cộng hoà đã nổ súng trấn áp đoàn
biểu tình ở thị xã Gò Công, bắn chết 8 người và 162 người bị thương.
Trong
thời gian từ 1955 đến 1960, theo số liệu của Việt Nam Cộng hoà có
48.250 người bị tống giam,
theo một nguồn khác có khoảng 24.000 người bị thương, 80.000 bị hành
quyết hay bị ám sát, 275.000 người bị cầm tù, thẩm vấn hoặc với tra tấn
hoặc không, và khoảng 500.000 bị đưa đi các trại tập trung.
Điều này đã làm biến dạng mô hình xã hội, suy giảm niềm tin của dân
chúng vào chính phủ Ngô Đình Diệm và đẩy những người kháng chiến (Việt
Minh) vào rừng lập chiến khu. Việt Minh đáp trả bằng những cuộc biểu
tình đòi thả cán bộ của họ hoặc tổ chức các cuộc diệt ác trừ gian - tiêu diệt nhân viên và cộng tác viên của chính quyền Ngô Đình Diệm được gọi là "bọn ác ôn và bọn do thám chỉ điểm".
“Tuy nhiên, những cuộc nghiên cứu kỹ về sau đã ước tính là con số những người bị giết trong cuộc cải cách ruộng đất ở ngoài Bắc là vào khoảng 1500 cộng với 1500 bị cầm tù, theo một tác giả, hoặc có thể lên tới 15000 theo một tác giả khác, và do đó hầu hết những con số tuyên truyền của Saigon về vấn đề này là những con số phóng đại nếu không phải là hoàn toàn dựng đứng.”
(Careful later studies, however, have estimated that the true figures for those executed in the noerthern land reform may have been more like 1500 plus 1500 jailed according to one, or possibly up to 15000 killed according to another, and therefore that most of Saigon’s propaganda on the subject was exaggerated if not a “total fabrication”.)
Đưa ra những tài liệu phản biện như trên không có nghĩa là tôi biện hộ cho chiến dịch Cải Cách Ruộng Đất của Việt Minh mà chỉ là đối với tôi, những tài liệu ngụy tạo để chống Cộng như trên có thể thích hợp trong thời chiến, nhưng nay viết lại lịch sử thì phải viết cho đúng với sự thật, bất kể sự thật đó là như thế nào. Mặt khác, nếu số người bị giết trong cuộc Cải Cách Ruộng Đất như trên mà gọi là “genocide” thì số 300000 (3 trăm ngàn) người chết oan trong chiến dịch tố Cộng của Ngô Đình Diệm thì gọi là gì?
Trên đây là một số trong những hình ảnh
trong chính sách Tố Cộng tàn nhẫn của chính quyền miền Nam.
Để
tăng tính uy hiếp, Việt Nam Cộng hòa sử dụng cả máy chém
để hành quyết phạm nhân. Nhiều vụ xử chém của Việt Nam Cộng hòa được
diễn ra công khai trước dân chúng, đầu phạm nhân được đem bêu để cảnh
cáo. Báo The Straits Times (Singapore) ngày 24 tháng 7 năm 1959 có bài
viết tường thuật cảnh 1.000 người dân xem xử chém ở Sài Gòn. Báo Buổi
sáng (Sài Gòn) ngày 15-10-1959 có viết: “Theo
một phán quyết của phiên xử vắng mặt của Tòa án Quân sự Đặc biệt ngày
02 tháng 10, Nguyễn Văn Lép, tức Tư Út Lép, một Việt Cộng, đã bị tuyên
án tử hình. Cách đây một tuần, Lép đã bị sa vào lưới của Cảnh sát trong
một khu rừng ở Tây Ninh. Bản án tử hình đã được thi hành … Hiện đầu và
gan của tên tử tù đã được Hội đồng xã Hào Đước cho đem bêu trước dân
chúng".
Ngày 6/5/1959, Quốc hội Việt Nam Cộng Hoà thông qua luật số 91 mang tên Luật 10-59, sau đó được tổng thống Việt Nam Cộng hòa là Ngô Đình Diệm ký ban hành. Luật này quy định việc tổ chức các Tòa án quân sự đặc biệt với lý do "xét xử các tội ác chiến tranh chống lại Việt Nam Cộng Hòa", mục đích nhằm tiến hành thanh trừ những người cộng sản ở miền Nam Việt Nam. Theo luật 10-59, bị can có thể được đưa thẳng ra xét xử mà không cần mở cuộc điều tra, án phạt chỉ có hai mức: tử hình hoặc tù khổ sai, xét xử kéo dài 3 ngày là tối đa, không có ân xá hoặc kháng án; dụng cụ tử hình có cả máy chém. Sau khi luật này được ban hành, lực lượng cách mạng miền Nam bị chính quyền Diệm đẩy mạnh truy quét, bắt bớ, khủng bố, đặc biệt là các đảng viên Đảng cộng sản nên lực lượng bị thiệt hại nặng nề.
Như vậy, có thể thấy, được sự hà hơi tiếp sức của Mỹ và sau khi thu tóm quyền lực, củng cố cái chính thể phản bội quyền lợi của Dân tộc Việt có tên gọi là Việt Nam Cộng Hòa, Ngô Đình Diệm quay sang ra sức triệt phá các cơ sở cách mạng, lùng sục ráo riết, bắt bớ và giết chóc hàng loạt những người từng tham gia cách mạng, tham gia kháng chiến chống Pháp mà chúng gọi là Việt Cộng và người kháng chiến cũ. Sự đàn áp khốc liệt đó với cao trào là luật 10/59 lê máy chém đi khắp miền Nam - Việt Nam đã gây ra biết bao nhiêu đau thương, tang tóc cho đồng bào miền Nam, và đặc biệt nghiêm trọng là nó đã chà đạp tan nát Hiệp định Giơnevơ, làm cho sự chờ đợi 2 năm xum họp nước nhà của toàn thể nhân dân Việt Nam trở thành vô vọng.
Ngày 6/5/1959, Quốc hội Việt Nam Cộng Hoà thông qua luật số 91 mang tên Luật 10-59, sau đó được tổng thống Việt Nam Cộng hòa là Ngô Đình Diệm ký ban hành. Luật này quy định việc tổ chức các Tòa án quân sự đặc biệt với lý do "xét xử các tội ác chiến tranh chống lại Việt Nam Cộng Hòa", mục đích nhằm tiến hành thanh trừ những người cộng sản ở miền Nam Việt Nam. Theo luật 10-59, bị can có thể được đưa thẳng ra xét xử mà không cần mở cuộc điều tra, án phạt chỉ có hai mức: tử hình hoặc tù khổ sai, xét xử kéo dài 3 ngày là tối đa, không có ân xá hoặc kháng án; dụng cụ tử hình có cả máy chém. Sau khi luật này được ban hành, lực lượng cách mạng miền Nam bị chính quyền Diệm đẩy mạnh truy quét, bắt bớ, khủng bố, đặc biệt là các đảng viên Đảng cộng sản nên lực lượng bị thiệt hại nặng nề.
Như vậy, có thể thấy, được sự hà hơi tiếp sức của Mỹ và sau khi thu tóm quyền lực, củng cố cái chính thể phản bội quyền lợi của Dân tộc Việt có tên gọi là Việt Nam Cộng Hòa, Ngô Đình Diệm quay sang ra sức triệt phá các cơ sở cách mạng, lùng sục ráo riết, bắt bớ và giết chóc hàng loạt những người từng tham gia cách mạng, tham gia kháng chiến chống Pháp mà chúng gọi là Việt Cộng và người kháng chiến cũ. Sự đàn áp khốc liệt đó với cao trào là luật 10/59 lê máy chém đi khắp miền Nam - Việt Nam đã gây ra biết bao nhiêu đau thương, tang tóc cho đồng bào miền Nam, và đặc biệt nghiêm trọng là nó đã chà đạp tan nát Hiệp định Giơnevơ, làm cho sự chờ đợi 2 năm xum họp nước nhà của toàn thể nhân dân Việt Nam trở thành vô vọng.
Bài thơ “Ngô
Thuốc Độc Ngợi Ca máy Chém” (trích từ “Chế Lan Viên Toàn tập”) và những tài
liệu Việt Mỹ dưới đây
(kể cả tài liệu của Việt Nam Cọng hòa) đã chứng minh Đạo Luật 10/59 và
chiếc máy chém do Pháp để lại đã từng là nỗi hãi hùng của nhân dân miền Nam dưới
thời Ngô Đình Diệm. Biết bao người dân vô tội cũng đã bị chết oan vì bọn Mật vụ
Cần Lao Công giáo ác ôn vu oan giá họa vì tư thù … Chế độ Diệm nhờ hai đế quốc Mỹ
và Vatican mà thành hình, chế độ nầy được cho là thay Pháp nhưng lại vẫn duy trì hai di sản của Thực dân Pháp
để lại: Đó là Đạo dụ số 10 để đạp
các tôn giáo khác xuống bùn cho Công giáo được đặc quyền đặc lợi, và chiếc máy chém hãi hùng chặt đầu những
ngưòi yêu nước. - NG
Ngô thuốc độc ngợi ca
máy chém
Tiếng vọng trong gió:
Xứ "ông" Diệm cộng hoà
Việt gian thành chí sĩ
Chúng nó mua máy Mỹ
Về cắt đầu dân ta...
Tiếng Ngô thuốc độc:
Ngô bảo: giết người là trọng đại
Việc máu Ngô xem như việc nhà
Huống nữa nay làm nên Tống thống
Giết người, không thể giết qua loa
Lối chém Nam Triều khá hủ hậu
Nhiều gươm mà ít kiếm ra máu
Nước mình tiếng thế nhưng đông dân
Giết người, máu phải cho đầy chậu
Quan Mỹ ngày nay vốn đại tài
Xoẹt qua một lúc, chục đầu rơi
Tính xem! Mười máy kia cùng chém
Ngô có ngay một trăm nụ cười
Đã chém còn bày lắm khó khăn
Pháp trường với không phải pháp trường!
Đâu là Tổ quốc, đấy, Ngô chém
Nơi nào chẳng kiếm được đầu dân!
Chém kiểu Ngô đây quả rất tiện
(Ưu tiên cho những đầu kháng chiến)
Ngô thề có trời, Ngô thương dân
Máy đến tận nhà dân để chém
Máy dong miền Đông, dong miền Tây
Chỉ huy đã có ông quan thầy
Nghề chém như nghề Ngô Tổng thống
Nơi nào có máu thì đi ngay
Lối chém ngày xưa cũng lắm tuồng
Chém chui chém nhủi chả ra hồn
Như sợ mặt trời uống mất máu
Chém người phải trốn giữa mù sương
Ngô chém bây giờ rất hãnh diện
Thầy Mỹ về trông, quan khách đến
Máu người, Ngô để cho người xem
Không có mặt trời thì bật điện
Lũ báo nhà Ngô văn viết... mau
Bút ngâm trong máu đỏ đồng bào
Tâu rằng: Ngô chém rất... nhân vị
Toàn rặt sọ dừa dân... cần lao
Máy Ngô đi trước, mồm theo sau
Mồm phun đỏ máu câu từng câu
Khen: Ngô yêu nước như yêu máu
Máu rơi một sắc, văn trăm màu
Lại ca: thầy Mỹ xưa cho bom
Giờ cho máu chém siêu linh hồn
Xương người vây trắng dinh Ngô ở
Máu người thắp đỏ phố U-ôn
Tiếng vọng trong gió:
Xứ "ông" Diệm cộng hoà
Trăm sự đều của Mỹ
Máy chém thì... nhân vị
Sơn màu U.S.A.
Xứ "ông" Diệm cộng hoà
Việt gian thành chí sĩ
Chúng nó mua máy Mỹ
Về cắt đầu dân ta...
Tiếng Ngô thuốc độc:
Ngô bảo: giết người là trọng đại
Việc máu Ngô xem như việc nhà
Huống nữa nay làm nên Tống thống
Giết người, không thể giết qua loa
Lối chém Nam Triều khá hủ hậu
Nhiều gươm mà ít kiếm ra máu
Nước mình tiếng thế nhưng đông dân
Giết người, máu phải cho đầy chậu
Quan Mỹ ngày nay vốn đại tài
Xoẹt qua một lúc, chục đầu rơi
Tính xem! Mười máy kia cùng chém
Ngô có ngay một trăm nụ cười
Đã chém còn bày lắm khó khăn
Pháp trường với không phải pháp trường!
Đâu là Tổ quốc, đấy, Ngô chém
Nơi nào chẳng kiếm được đầu dân!
Chém kiểu Ngô đây quả rất tiện
(Ưu tiên cho những đầu kháng chiến)
Ngô thề có trời, Ngô thương dân
Máy đến tận nhà dân để chém
Máy dong miền Đông, dong miền Tây
Chỉ huy đã có ông quan thầy
Nghề chém như nghề Ngô Tổng thống
Nơi nào có máu thì đi ngay
Lối chém ngày xưa cũng lắm tuồng
Chém chui chém nhủi chả ra hồn
Như sợ mặt trời uống mất máu
Chém người phải trốn giữa mù sương
Ngô chém bây giờ rất hãnh diện
Thầy Mỹ về trông, quan khách đến
Máu người, Ngô để cho người xem
Không có mặt trời thì bật điện
Lũ báo nhà Ngô văn viết... mau
Bút ngâm trong máu đỏ đồng bào
Tâu rằng: Ngô chém rất... nhân vị
Toàn rặt sọ dừa dân... cần lao
Máy Ngô đi trước, mồm theo sau
Mồm phun đỏ máu câu từng câu
Khen: Ngô yêu nước như yêu máu
Máu rơi một sắc, văn trăm màu
Lại ca: thầy Mỹ xưa cho bom
Giờ cho máu chém siêu linh hồn
Xương người vây trắng dinh Ngô ở
Máu người thắp đỏ phố U-ôn
Tiếng vọng trong gió:
Xứ "ông" Diệm cộng hoà
Trăm sự đều của Mỹ
Máy chém thì... nhân vị
Sơn màu U.S.A.
Nguồn: Chế Lan Viên toàn tập, Nxb Văn học, 2002 (Vũ Thị Thường sưu tầm và biên soạn)
Máy chém (Guillotine) thời Ngô Đình Diệm được sử dụng tại
miền Nam để chặt đầu nhân dân yêu nước, hiện được trưng bày
tại Bảo tàng Chứng tích Tội ác Chiến tranh, Sài
Gòn
Có
những thông tin khác nhau về việc Ngô Đình Diệm muốn Hoa Kỳ (và cả
Trung Hoa Dân Quốc) đưa quân vào tham chiến trực tiếp tại Việt Nam hay
không.
Ngày 11 tháng 11 năm 1960, Ngô Đình Diệm nhờ Linh mục Raymond de Jaegher, người Bỉ quốc tịch Mỹ, xin với Đại sứ Mỹ Elbridge Durbrow cho Thủy quân lục chiến Mỹ đổ bộ vào Sài gòn với lý do bảo vệ công dân Mỹ và kiểm soát phi trường Tân Sơn Nhất.
Ngày 11 tháng 11 năm 1960, Ngô Đình Diệm nhờ Linh mục Raymond de Jaegher, người Bỉ quốc tịch Mỹ, xin với Đại sứ Mỹ Elbridge Durbrow cho Thủy quân lục chiến Mỹ đổ bộ vào Sài gòn với lý do bảo vệ công dân Mỹ và kiểm soát phi trường Tân Sơn Nhất.
Trần Lệ Xuân | |
---|---|
Chức vụ
|
|
Đệ Nhất phu nhân của Đệ Nhất Cộng hòa Việt Nam
|
|
|||||||||||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
Ngày 20 tháng 10 năm
1961, tướng Mỹ Maxwell D. Taylor
hội thảo với Ngô Đình Diệm lần đầu tiên, Ngô Đình Diệm đề nghị một hiệp
ước hỗ trợ quân sự, gia tăng quân số Việt Nam Cộng Hòa và yểm trợ không
quân của Mỹ. Ngày 27 tháng 10 năm 1961, Taylor hội thảo với Ngô Đình
Diệm lần thứ hai và đề nghị đưa bộ binh Mỹ
vào miền Nam Việt Nam với nhiệm vụ chính thức là cứu lụt, Diệm rất tán
thành. Tư liệu trong kho Cambodge-Laos-Vietnam ghi nhận Ngô Đình Diệm "không
những muốn đón nhận quân chiến đấu Mỹ và các nước đồng minh, mà còn
tuyên bố đại đa số dân miền Nam chào đón (welcome) việc này."
Trong buổi họp ngày 13 tháng 10 năm 1961, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Việt Nam Cộng hòa Nguyễn Đình Thuần đã đề nghị Mỹ hãy duyệt gấp những yêu cầu của Tổng thống Diệm, trong đó đó đề nghị Mỹ và Trung Hoa Dân Quốc (Đài Loan) gửi quân đến Việt Nam, cụ thể:
Trong buổi họp ngày 13 tháng 10 năm 1961, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Việt Nam Cộng hòa Nguyễn Đình Thuần đã đề nghị Mỹ hãy duyệt gấp những yêu cầu của Tổng thống Diệm, trong đó đó đề nghị Mỹ và Trung Hoa Dân Quốc (Đài Loan) gửi quân đến Việt Nam, cụ thể:
- Gửi thêm các phi đoàn khu trục cơ AD-6 và các phi công dân sự Mỹ để điều khiển máy bay.
- Gửi quân Mỹ tác chiến hoặc quân Mỹ “cố vấn tác chiến” cho quân Việt Nam Cộng Hòa. Một phần quân số này sẽ đóng gần vĩ tuyến 17 để Việt Nam Cộng Hòa rảnh tay chống quân du kích dân tộc thiểu số ở Tây nguyên.
- Xin được biết phản ứng của Mỹ đối với đề nghị (của ông Diệm) xin Trung Hoa Dân Quốc gửi một sư đoàn quân tác chiến vào khu vực hành quân ở vùng Tây Nam.
Còn theo lời Bùi Kiến Thành,
cộng sự thân cận với Tổng thống Ngô Đình Diệm thì đến năm 1962, Ngô
Đình Diệm không muốn Mỹ đưa quân vào Việt Nam mà muốn đàm phán với chính phủ
Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, chính vì điều này mà người Mỹ đã chỉ đạo các
tướng lĩnh Việt Nam Cộng hòa khởi động cuộc đảo chính lật đổ Ngô Đình
Diệm: "... Khi Mỹ muốn vào Việt Nam năm 1962 ông Diệm nói với người
Mỹ rằng các ông nên nhớ trên đất nước tôi trong 4.000 năm lịch sử
không có một chế độ nào đi theo quân đội nước ngoài mà có thể được nhân
dân ủng hộ. Vì vậy ngày nào quân đội Mỹ đặt chân lên đất nước này chúng
tôi sẽ mất chính nghĩa, mà khi mất chính nghĩa thì các ông không thể
nào thắng được và chúng tôi (Việt Nam Cộng Hòa)
cũng phải thua theo. Vì vậy ngày nào quân Mỹ đổ bộ lên đất nước này thì
kể như ngày đó chính nghĩa Việt Nam đã mất rồi, chúng tôi không thể
chấp nhận được... Khi chính phủ Ngô Đình Diệm thấy cái nguy cơ lính Mỹ
đổ bộ lên Việt Nam rồi mà không rút ra được thì chiến tranh sẽ tràn lan,
dù cho quân đội Mỹ có đánh thẳng tới Hà Nội đi nữa thì chúng ta vẫn sẽ
thua như thường tại vì quân đội Trung Quốc nó sẽ vào vì nó không để cho
mình tiến qua biên giới của nó. Vì vậy Miền Bắc sẽ chiến đấu đến cùng để
không cho quân của Trung Quốc qua chiếm đóng Việt Nam... Qua sự trung
gian của đại sứ
Ấn Độ trong Ủy ban Đình chiến, và Đại sứ Pháp… qua các cuộc đi săn bắn
của ông Nhu
trên vùng biên giới hai bên đã có những cuộc chia sẻ, chưa hẳn là
thương thảo nhưng đã liên lạc được với nhau rồi. Khi Mỹ nghe như thế thì
họ nói chính phủ Ngô Đình Diệm phản thùng và họ đưa việc này ra cho mấy
ông tướng lãnh Việt Nam Cộng Hòa bảo là ông Ngô Đình Diệm, Ngô Đình Nhu
"bán nước cho cộng sản", vì vậy các anh phải lật đổ Ngô Đình Nhu, Ngô
Đình Diệm đi để “cứu nước” không thì họ theo cộng sản, “bán đứng” các
anh cho cộng sản... Tháng 9 năm 1963 Tổng thống Kennedy đã quyết định
rút quân ra khỏi Việt Nam rồi nhưng do cuộc bầu cử năm 1964 nên không
thể làm được cho nên chờ tới năm 1964 sau khi bầu xong thì sẽ làm, nhưng
rất tiếc vận hạn của nước ta và nước Mỹ là Kennedy bị bắn chết, Ngô
Đình Diệm bị lật đổ,
Việt Nam đi vào cuộc chiến tranh tàn khốc do sự thiếu hiểu biết của một
số người nông cạn của phía Mỹ cũng như Việt Nam Cộng Hòa... Người Mỹ
không chấp nhận cái lý luận của ông Ngô Đình Diệm nên họ tìm cách lật đổ
ông Diệm đi, đó là vấn đề cốt lõi chứ không phải do bà Nhu thế này thế
khác... Việc đảo chánh Ngô Đình Diệm không phải là chuyện của Dương Văn Minh, ông ta chỉ là một con cờ thôi, cũng như Trần Văn Đỗ
cũng như mấy ông kia cũng chỉ là con cờ, còn người chỉ huy, đưa ra tất
cả những chiến thuật chiến lược để làm việc này là người Mỹ, mà người
đại diện cho Mỹ làm việc này là đại tá tình báo Lucien Conein, ngồi
thường trực tại Bộ Tổng tham mưu để điều khiển mấy ông tướng kia, thành
ra tất cả bộ tham mưu lúc đó nghe theo lời của một anh đại tá mật vụ của
Mỹ, nghe có cay đắng không?".
Từ năm 1957 đến năm 1962 Tổng thống Ngô Đình Diệm bị ám sát hai lần nhưng ông may mắn thoát chết. Lần đầu tiên do Hà Minh Trí, một người cộng sản dưới lốt thành viên Cao Đài thực hiện ngày 22 tháng 2 năm 1957 tại "Hội chợ Kinh tế Cao nguyên" ở Buôn Ma Thuột, lần thứ hai do hai phi công thuộc Quân lực Việt Nam Cộng hòa là Nguyễn Văn Cử và Phạm Phú Quốc, vốn là đảng viên Đại Việt Quốc dân Đảng, ném bom vào dinh Tổng thống ngày 27 tháng 2 năm 1962.
Từ năm 1957 đến năm 1962 Tổng thống Ngô Đình Diệm bị ám sát hai lần nhưng ông may mắn thoát chết. Lần đầu tiên do Hà Minh Trí, một người cộng sản dưới lốt thành viên Cao Đài thực hiện ngày 22 tháng 2 năm 1957 tại "Hội chợ Kinh tế Cao nguyên" ở Buôn Ma Thuột, lần thứ hai do hai phi công thuộc Quân lực Việt Nam Cộng hòa là Nguyễn Văn Cử và Phạm Phú Quốc, vốn là đảng viên Đại Việt Quốc dân Đảng, ném bom vào dinh Tổng thống ngày 27 tháng 2 năm 1962.
Khu di tích lịch sử Chín Hầm nằm dưới chân núi Thiên Thai, thuộc xã Thủy An, thành phố Huế là một địa danh lịch sử gắn liền với tên tuổi của Ngô Đình Cẩn, nhân vật được mệnh danh là "Bạo chúa miền Trung" dưới thời Ngô Đình Diệm.
Chín Hầm vốn là một kho tàng
trữ vũ khí do quân đội Pháp xây dựng từ năm 1941. Năm 1946 thực dân
Pháp quay lại và biến nơi đây thành nơi giam giữ tù binh. Ảnh: Tàn tích
của hầm số 1 trong khu Chín Hầm.
Từ năm 1954, Cố vấn Trung phần Ngô Đình Cẩn đã dùng nơi này
để biệt giam những người Cộng sản và một số người dân Huế đấu tranh
chống chế độ độc tài gia đình trị họ Ngô. Ảnh: Tàn tích của hầm số 2.
Khu trại giam Chín Hầm
gồm các căn hầm được phân bố trên 2/3 quả đồi, cửa hầm hướng xuống chân
đồi. Hầm có hình chữ nhật, chiều rộng bằng 2/3 chiều dài, xây dựng kiên
cố bằng bê tông cốt sắt, trần hầm có độ dày 0,5m. Trừ hầm số 1 chìm sâu
xuống lòng đất, các hầm còn lại đều nổi lên mặt đất từ 1/3 đến 2/3
chiều cao của hầm. Ảnh: Hầm số 8 (công trình phục dựng).
Trong hầm được chia thành 2
dãy xà lim chuồng cọp, mỗi chuồng rộng 0,9m, dài 0,2m, cao 1,5m phía
trên đầu là một lưới sắt, mỗi hầm có 1 lỗ thông hơi nhỏ. Ảnh: Tàn tích
của hầm số 4.
Gọi là Chín Hầm nhưng thực
ra chỉ có 8 hầm và 1 căn nhà gác (thường gọi là hầm số 9). Đây là một
khu nhà tầng được thiết kế như một pháo đài, dùng làm nơi làm việc của
các tay sai dưới quyền Ngô Đình Cẩn. Đây cũng là nơi tra tấn, khảo cung
những người có án nhẹ. Ảnh: Nền móng của hầm số 9.
Riêng hầm số 6 được gọi là
"địa ngục trần gian", được sử dụng để tra tấn tù nhân bằng những hình
thức cực kỳ tàn bạo như đóng người lên tường, dùng dao xẻo thịt... Rất
nhiều chiến sĩ cách mạng đã hi sinh trong căn phòng này. Ảnh: Tàn tích
của hầm số 6.
Hầm số 8 giam giữ tù nhân là
tình báo - Năm 1963 khi bà con miền Trung lên nhà giam Chín Hầm đập phá
đến căn hầm số 8 người ta thấy nhà tình báo - Đại tá Nguyễn Minh Vân là một trong ba đồng chí còn sống sót. Ảnh: Hầm số 8.
Dưới sự cai trị của Ngô Đình
Cẩn, Chín Hầm đã chứng kến cái chết của hàng trăm tù nhân, phần lớn do
bị tra tấn, một phần do bệnh tật, đói rét từ điều kiện sống vô cùng cực
khổ. Ảnh: Tàn tích hầm số 7.
Ngay ngày gia đình họ Ngô bị
đảo chính 2/11/1963), Ngô Đình Cẩn bị bắt, người dân xứ Huế dưới sự
lánh đạo của các cán bộ cách mạng tại địa phương đã lên khu Chín Hầm phá
các nhà giam và giải phóng cho các tù nhân ở đây. Ảnh: Một chốt gác
được phục dựng.
Trong những năm sau đó, Chín
Hầm bỏ hoang. Chịu sự phá hủy của chiến tranh và thời tiết, khu nhà
giam khét tiếng một thời chỉ còn là phế tích đổ nát. Đến năm 1993, nơi
đây đã được công nhận là một di tích lịch sử. Ảnh: Một bức tường của hầm
số 3.
Đảo chính tại Việt Nam Cộng hòa năm 1960 là cuộc đảo chính quân sự đầu tiên tại Việt Nam Cộng hòa, do đại tá Nguyễn Chánh Thi và trung tá Vương Văn Đông
cầm đầu. Mục đích cuộc đảo chính nhằm lật đổ Tổng thống Ngô Đình Diệm.
Ban đầu, quân đảo chính kiểm soát được một số vị trí quan trọng tại Sài
Gòn do yếu tố bất ngờ, tuy nhiên nhanh chóng thất bại khi các thủ lĩnh
quân sự không kiên quyết cũng như không có được sự ủng hộ quần chúng.
Kế hoạch đảo chính đã được Vương Văn Đông và các quan chức bất bình với chế độ Ngô Đình Diệm, trong đó có Đại tá Nguyễn Chánh Thi, chuẩn bị trong một năm. Vương Văn Đông đã cấu kết được với một trung đoàn xe thiết giáp, một đơn vị hải quân và ba tiểu đoàn quân nhảy dù. Cuộc đảo chính được dự định vào 5 giờ sáng ngày 11 tháng 11. Tuy nhiên kế hoạch đã được thực hiện không hiệu quả, quân nổi loạn đã không tuân thủ chiến thuật đã được viết ra như chiếm giữ đài phát thanh và phong tỏa các con đường vào đô thành Sài Gòn. Họ cũng đã không thể cắt đường dây liên lạc điện đàm vào dinh Độc Lập, điều này khiến cho Ngô Đình Diệm có thể liên lạc được với các đơn vị trung thành đến bảo vệ mình. Quân đảo chính đã bao vây dinh Độc Lập nhưng trì hoãn tấn công trong 36 giờ vì tin rằng Ngô Đình Diệm sẽ tuân thủ theo yêu sách của họ. Lợi dụng thời gian trì hoãn này, Ngô Đình Diệm đã xuống tầng hầm dinh Độc Lập và viết một bài diễn văn hứa hẹn sẽ có bầu cử tự do và công bằng và các biện pháp tự do khác. Khi các thỏa hiệp đang được phát trên các phương tiện truyền thông ngày 12 tháng 11, lực lượng trung thành với Ngô Đình Diệm đã tiến vào Sài Gòn. Cuộc giao tranh diễn ra chớp nhoáng nhưng khốc liệt với khoảng 400 người chết, trong đó có nhiều thường dân tò mò xuống phố để xem giao tranh. Lực lượng trung thành với Ngô Đình Diệm đã tiêu diệt gọn quân đảo chính.
Kế hoạch đảo chính đã được Vương Văn Đông và các quan chức bất bình với chế độ Ngô Đình Diệm, trong đó có Đại tá Nguyễn Chánh Thi, chuẩn bị trong một năm. Vương Văn Đông đã cấu kết được với một trung đoàn xe thiết giáp, một đơn vị hải quân và ba tiểu đoàn quân nhảy dù. Cuộc đảo chính được dự định vào 5 giờ sáng ngày 11 tháng 11. Tuy nhiên kế hoạch đã được thực hiện không hiệu quả, quân nổi loạn đã không tuân thủ chiến thuật đã được viết ra như chiếm giữ đài phát thanh và phong tỏa các con đường vào đô thành Sài Gòn. Họ cũng đã không thể cắt đường dây liên lạc điện đàm vào dinh Độc Lập, điều này khiến cho Ngô Đình Diệm có thể liên lạc được với các đơn vị trung thành đến bảo vệ mình. Quân đảo chính đã bao vây dinh Độc Lập nhưng trì hoãn tấn công trong 36 giờ vì tin rằng Ngô Đình Diệm sẽ tuân thủ theo yêu sách của họ. Lợi dụng thời gian trì hoãn này, Ngô Đình Diệm đã xuống tầng hầm dinh Độc Lập và viết một bài diễn văn hứa hẹn sẽ có bầu cử tự do và công bằng và các biện pháp tự do khác. Khi các thỏa hiệp đang được phát trên các phương tiện truyền thông ngày 12 tháng 11, lực lượng trung thành với Ngô Đình Diệm đã tiến vào Sài Gòn. Cuộc giao tranh diễn ra chớp nhoáng nhưng khốc liệt với khoảng 400 người chết, trong đó có nhiều thường dân tò mò xuống phố để xem giao tranh. Lực lượng trung thành với Ngô Đình Diệm đã tiêu diệt gọn quân đảo chính.
Tội ác của chế độ VNCH
(Còn tiếp)
------------------------------------------------------------------
MUÔN MẶT ĐỜI THƯỜNG II/89
(ĐC sưu tầm trên NET)
Bản tin 113 Online cập nhật 03/05/2021: Phát hiện nhiều chất lỏng nghi là ma túy "nước biển" | ANTV
Thời Sự Quốc Tế Sáng 04/05: TQ Thản Nhiên Tiến Vào Vùng Tranh Chấp, Nhật, Đài Loan Không Thể Rời Mắt
Tin thế giới 24h nóng nhất 2/5: tàu sân bay Sơn Đông lại tiến hành tập trận ở Biển Đông
Tin tức | Bản tin nóng sáng 04/5 | Tin tức 24h mới nhất hôm nay
Công Đức Sinh Thành - Tài Nguyễn | GIỌNG CA ĐỂ ĐỜI
Phát xít Nhật tử thủ, 55.000 người bỏ mạng tại đảo Saipan - Ảnh 1.
Mỹ
giành thắng lợi trong trận đổ bộ lên đảo Saipan, nhưng phải chịu thiệt
hại nặng nề khi vấp phải chiến thuật tử thủ của lính phát xít Nhật.
Nguyên nhân đằng sau thảm trạng Covid-19 tại Ấn Độ hiện nay
Một
diễn đàn các cố vấn khoa học của chính phủ đã sớm cảnh báo giới chức
New Delhi về mối đe dọa tiềm tàng từ một biến thể mới của virus gây bệnh
...
Quân nổi dậy Myanmar tuyên bố bắn rơi trực thăng quân sự
(NLĐO)
- Lực lượng Quân đội Độc lập Kachin (KIA), một trong những nhóm nổi dậy
mạnh nhất Myanmar, ngày 3-5 tuyên bố bắn hạ một chiếc trực thăng sau
khi ...
Từ miền Tây trở lại TP HCM, 2 người đi xe máy va chạm thành cầu tử vong
Hai người đi xe máy từ miền Tây về TP HCM sau kỳ nghỉ lễ 30-4 và 1-5 thì va chạm vào thành Cầu Voi 1 làm cả 2 tử vong.
Clip: Vừa rút thẻ đỏ, trọng tài đã bị cầu thủ đấm tím mắt
Sau khi nhận thẻ đỏ, Daniel Pedrosa đã bất ngờ nổi cơn điên, lao vào tấn công trọng tài Sergio Castaneda ngay trên sân.
Điều gì sẽ xảy ra với cơ thể khi bạn ăn dưa chuột?
(PLO)-
Ngoài việc cung cấp nước, vitamin K, dưa chuột còn hỗ trợ giảm cân,
tăng cường sức khỏe cho mắt, giảm nguy cơ ung thư tuyến tiền liệt,…
4 chiến dịch hãm thành đẫm máu nhất lịch sử cổ đại: Trận chiến 50 triệu người chết
Hãm
thành là chiến thuật quân sự đã được áp dụng suốt hàng nghìn năm, với
mục đích buộc lực lượng bị bao vây mệt mỏi, đói khát tới mức phải đầu
hàng.
Ô tô con đang sang đường, bị xe ben tông nát đầu, bốc cháy
Trong lúc sang đường, chiếc ô tô con bất ngờ bị xe ben tông nát đầu rồi bốc cháy trên QL21, đoạn qua huyện Quốc Oai (Hà Nội).
Con người có khả năng du hành xuyên thời gian không?
(Dân
trí) - Có khả năng xuyên không là mơ ước không chỉ của trẻ nhỏ, mà của
rất nhiều người lớn. Tuy nhiên, đó là chuyện không thể. Hãy cùng tìm
hiểu lý do.
Nổ lớn tại Iran, hơn 100 lính cứu hỏa tức tốc tới hiện trường - 650 xe tăng tập kết ở Donbass, Ukraine bùng nổ biến động mới
Trong
một diễn biến đáng chú ý khác, nhóm tàu chiến NATO, với quy mô lớn nhất
từng thấy, dường như đang di chuyển một phần lực lượng về phía Crimea
và ...
Thứ Hai, 3 tháng 5, 2021
TT&HĐ III - 32/x
Bàn cờ thế: Đột phá trung lộ_Phần 1
Bàn cờ thế: Đột phá trung lộ_Phần 3
Bàn cờ thế: Đột phá trung lộ_Phần 5
CHƯƠNG XI (XXXII): ANH HÙNG
Heroism
on command, senseless violence, and all the loathsome nonsense that
goes by the name of patriotism - how passionately I hate them!
Đọc thêm tại: http://www.tudiendanhngon.vn/tabid/87/strcats/111/sw/a/charmode/true/default.aspx © TuDienDanhNgon.vn
Heroism
on command, senseless violence, and all the loathsome nonsense that
goes by the name of patriotism - how passionately I hate them!
Đọc thêm tại: http://www.tudiendanhngon.vn/tabid/87/strcats/111/sw/a/charmode/true/default.aspx © TuDienDanhNgon.vn
"Chủ nghĩa anh hùng theo mệnh lệnh, bạo lực phi lý và tất cả những điều
vô nghĩa nhân danh lòng ái quốc - tôi mới căm ghét chúng làm sao!"
-Albert Einstein
-Albert Einstein
"Dân ta phải biết sử ta, cho tường gốc tích nước nhà Việt Nam. Sử ta dạy
cho ta những chuyện vẻ vang của tổ tiên ta. Dân ta là con Rồng cháu
Tiên, có nhiều người tài giỏi đánh Bắc dẹp Nam, yên dân trị nước, tiếng
để muôn đời. Sử ta dạy cho ta bài học này: Lúc nào dân ta đoàn kết muôn
người như một thì nước ta độc lập, tự do. Trái lại lúc nào dân ta không
đoàn kết thì bị nước ngoài xâm lấn"
Hồ Chí Minh
"Lòng yêu nước và sự đoàn kết của nhân dân là một lực lượng vô cùng to lớn, không ai thắng nổi. Nhờ lực lượng ấy mà tổ tiên ta đã đánh thắng quân Nguyên, quân Minh, đã giữ vững quyền tự do, tự chủ. Nhờ lực lượng ấy mà chúng ta làm cách mạng thành công giành được độc lập. Nhờ lực lượng ấy mà sức kháng chiến của ta càng ngày càng mạnh. Nhờ lực lượng ấy mà quân và dân ta quyết chịu đựng muôn nỗi khó khăn, thiếu thốn, đói khổ, tang tóc, quyết một lòng đánh tan quân giặc cướp nước."
Hồ Chí Minh
“Chiến
tranh có thể kéo dài 5 năm, 10 năm, 20 năm hoặc lâu hơn nữa. Hà Nội,
Hải Phòng, và một số thành phố, xí nghiệp có thể bị tàn phá, song nhân
dân Việt Nam quyết không sợ! Không có gì quí hơn độc lập, tự do! Đến
ngày thắng lợi, nhân dân ta sẽ xây dựng lại đất nước ta đàng hoàng hơn,
to đẹp hơn!”
Hồ Chí Minh
"Thà làm dân một nước độc lập còn hơn làm vua một nước nô lệ"
Phạm Khắc Hòe
Hồ Chí Minh
"Thà làm dân một nước độc lập còn hơn làm vua một nước nô lệ"
Phạm Khắc Hòe
(Tiếp theo)
Ông Ngô Đình Khả, 5
người con trai Thục-Diệm-Nhu-Luyện-Cẩn và con dâu Trần Lệ Xuân.
Ngày 18 tháng 10 năm 1955, Quốc trưởng Bảo Đại ra thông cáo từ văn
phòng của ông ở Paris tuyên bố cách chức Thủ tướng Quốc gia Việt Nam Ngô
Đình Diệm với lý do "việc dùng các biện pháp công an trị và chế độ độc tài
cá nhân phải kết thúc, tôi không thể tiếp tục để tên tuổi và quyền lực
của mình vào tay một người sẽ khiến cả nước rơi vào đổ nát, đói kém và
chiến tranh.". Tuy nhiên Ngô Đình Diệm đã chặn được thông điệp này khiến nó không đến được với dân chúng.Sau
đó, Tổng thống Mỹ, Eisenhower cử ông Joseph Lawton Collins thay thế
Donald R. Heath làm đại sứ tại Việt Nam. Tướng Pháp Paul Ély thuyết phục
Collins chống Ngô Đình Diệm. Collins chỉ trích Ngô Đình Diệm yếu kém và
đề nghị Mỹ tìm cách thay thế Ngô Đình Diệm. Collins quay về Mỹ vài lần,
thuyết phục chính phủ Mỹ
gây sức ép buộc Ngô Đình Diệm từ chức. Thời điểm này, chính phủ của Ngô
Đình Diệm cũng như bản thân ông tồn tại được thực chất là nhờ những tác
động hết sức cần thiết của những người bạn là dân biểu và thượng nghị
sĩ Mỹ mà ông đã tranh thủ được khi sang Mỹ vận động vào năm 1950. Khi
Collins yêu cầu Washington phải thay thế Ngô Đình Diệm, Ngoại trưởng Hoa
Kỳ, Dulles tham vấn Thượng nghị sĩ Mike Mansfield. Thượng nghị sĩ Mike
Mansfield khen ngợi Ngô Đình Diệm hết lời nên Ngoại trưởng Dulles chỉ
thị Collins tiếp tục ủng hộ ông Diệm.
Quốc Sách Ấp Chiến Lược là tách rời du kích quân sự cộng sản ra khỏi nhân dân nông thôn, không cho chúng bám dựa vào nhân dân để xây dựng cơ sở và hoạt động phá hoại, cuối cùng là cô lập hoàn toàn để chúng phải chọn lựa, một là ra hồi chánh, hai là bị tiêu diệt. |
Khi
Collins trở về Mỹ, ngày 22 tháng 4 năm 1955, ông dùng bữa trưa với Tổng
thống Eisenhower. Sau đó ông gặp Ngoại trưởng Dulles cùng với các đại
diện Bộ Quốc phòng và Trung ương Tình báo
để thuyết phục các quan chức Mỹ khác đồng ý thay thế Ngô Đình Diệm và
phải có kế hoạch hành động ngay tức khắc. Collins đề nghị ông Phan Huy Quát thay thế Ngô Đình Diệm. Ngày 27 tháng 4 năm 1955, Ngoại trưởng Mỹ Dulles gửi điện cho Collins rằng "Tướng Collins và Ely phải thông báo cho ông Diệm biết rằng vì lý do ông không thành lập được một chính phủ liên hiệp
có cơ sở rộng rãi và ông bị người Việt chống đối, chính phủ Hoa kỳ và
Pháp không còn đủ tư thế để ngăn ngừa việc ông phải từ chức. Những đức
tính yêu nước của ông vẫn có giá trị tiềm năng lớn đối với Việt Nam, và
chúng ta hy vọng rằng ông sẽ hợp tác với bất kỳ chính phủ mới nào được chỉ định..."
Mật điện này lọt ra ngoài, Thủ tướng Diệm biết được nên đã ra lệnh tấn công quân Bình Xuyên trong lúc ông Collins còn đang trên đường về Sài Gòn, điều này khiến Mỹ không thể hỗ trợ lực lượng nào tại Việt Nam gây sức ép buộc Diệm từ chức. Sau đó Bộ ngoại giao Mỹ tiếp tục sẵn sàng xem xét các đề nghị thay thế Ngô Đình Diệm nhưng không tìm thấy chính trị gia nào có thể cạnh tranh với Diệm.
Thủ tướng Quốc gia Việt Nam Ngô Đình Diệm tuyên bố "Chúng tôi không từ chối nguyên tắc tuyển cử tự do để thống nhất đất nước một cách hoà bình và dân chủ", "thống nhất đất nước trong tự do chứ không phải trong nô lệ" nhưng ông bác bỏ cuộc tổng tuyển cử thống nhất Việt Nam vốn được dự kiến diễn ra vào tháng 7 năm 1956 theo Tuyên bố cuối cùng của Hiệp định Genève với lý do không thể đảm bảo những điều kiện của cuộc bầu cử tự do ở miền Bắc. và bác bỏ ngay cả những thảo luận sơ khởi với Việt Nam Dân chủ Cộng hòa về vấn đề tuyển cử thống nhất Việt Nam. Hành động này khiến Ngô Đình Diệm bẽ mặt ở phương Tây.
Mật điện này lọt ra ngoài, Thủ tướng Diệm biết được nên đã ra lệnh tấn công quân Bình Xuyên trong lúc ông Collins còn đang trên đường về Sài Gòn, điều này khiến Mỹ không thể hỗ trợ lực lượng nào tại Việt Nam gây sức ép buộc Diệm từ chức. Sau đó Bộ ngoại giao Mỹ tiếp tục sẵn sàng xem xét các đề nghị thay thế Ngô Đình Diệm nhưng không tìm thấy chính trị gia nào có thể cạnh tranh với Diệm.
Thủ tướng Quốc gia Việt Nam Ngô Đình Diệm tuyên bố "Chúng tôi không từ chối nguyên tắc tuyển cử tự do để thống nhất đất nước một cách hoà bình và dân chủ", "thống nhất đất nước trong tự do chứ không phải trong nô lệ" nhưng ông bác bỏ cuộc tổng tuyển cử thống nhất Việt Nam vốn được dự kiến diễn ra vào tháng 7 năm 1956 theo Tuyên bố cuối cùng của Hiệp định Genève với lý do không thể đảm bảo những điều kiện của cuộc bầu cử tự do ở miền Bắc. và bác bỏ ngay cả những thảo luận sơ khởi với Việt Nam Dân chủ Cộng hòa về vấn đề tuyển cử thống nhất Việt Nam. Hành động này khiến Ngô Đình Diệm bẽ mặt ở phương Tây.
Máy chém (Guillotine) thời Ngô Đình Diệm
được sử dụng tại miền Nam để chặt đầu
nhân dân yêu nước, hiện được
trưng bày tại Bảo tàng Chứng tích
Tội ác Chiến tranh, Sài Gòn
Theo Mortimer T. Cohen thì Ngô Đình Diệm không chấp nhận tổng tuyển cử, vì ông biết rằng mình sẽ thua. Không ai có thể thắng cử trước Hồ Chí Minh, vì ông là một George Washington của Việt Nam. Báo cáo của CIA gửi Tổng thống Mỹ Eisenhower cũng cho rằng khoảng 80% dân số Việt Nam sẽ bầu cho Hồ Chí Minh nếu mở cuộc tổng tuyển cử. Do vậy Hoa Kỳ đã hậu thuẫn cho Ngô Đình Diệm thành lập một chính thể riêng biệt ở phía Nam vỹ tuyến 17 để không thực hiện tổng tuyển cử thống nhất Việt Nam. Cuộc tổng tuyển cử tự do cho việc thống nhất Việt Nam vì vậy đã không bao giờ được tổ chức.
Năm 1956, Ngoại trưởng Allen Dulles đệ trình lên Tổng thống Mỹ Eisenhower báo cáo tiên đoán nếu bầu cử diễn ra thì "thắng lợi của Hồ Chí Minh sẽ như nước triều dâng không thể cản nổi". Trong tình thế này, Ngô Đình Diệm chỉ có một lối thoát là tuyên bố không thi hành Hiệp định Genève. Được Mỹ khuyến khích, Ngô Đình Diệm kiên quyết từ chối tuyển cử. Theo Cecil B. Currey, Mỹ muốn có một chính phủ chống Cộng tồn tại ở miền Nam Việt Nam, bất kể chính phủ đó có tôn trọng nền dân chủ hay không.
Báo Độc Lập của Đảng Dân chủ Việt Nam có viết: "Cho nên mới tháng 9 năm 1954 nghĩa là hai tháng sau ngày ký Hiệp định đình chiến thì chúng đã nghĩ ra "sáng kiến" là làm thử tổng tuyển cử vài nơi ở miền Nam. Ở Vĩnh Trà (Nam Bộ), tay sai của Ngô Đình Diệm tìm cách mua chuộc nhân dân bằng cách đưa vải về một làng, phát cho dân rồi tuyên truyền cho Bảo Đại, phát phiếu cho dân làng bầu. Kết quả mà chúng lo sợ đã đến: chúng đã không mua chuộc nổi: 95% số phiếu dồn cho Hồ Chủ tịch, Bảo Đại chỉ được 5%. Chúng uất đến tận cổ. Báo cáo kết quả lên "thượng cấp" thì lại bị chỉnh một mẻ nên thân. "Thượng cấp" cho là chúng không tích cực tuyên truyền vận động, và bắt chúng phải làm lại. Chúng lại tìm cách mua chuộc một lần nữa. Một số vải, gạo, thuốc men, đưa về để phát cho dân, kèm theo một đợt tuyên truyền thứ hai. Nhưng cũng như lần trước, không ai chịu để chúng mua chuộc. Kết quả cuộc bỏ phiếu thứ hai là 100% bầu Hồ Chủ tịch. Ở cực Nam Liên khu V cũng diễn ra trò hề tương tự, và cũng thất bại không kém chua cay".
TT Diệm và Đại sứ Mỹ Henry Cabot Lodge, 26-8-1963
TT Diệm tiếp tướng Maxwell Taylor, cố vấn quân sự đặc biệt của TT Kennedy, 23-10-1961
TT Diệm tiếp TT Hàn Quốc Syngman Rhee – 1958
TT Tưởng Giới Thạch đón TT Diệm tại sân bay trong chuyến viếng thăm 5 ngày tại Đài Loan, 22-1-1960
TT Diệm đi thăm các khu định cư của đồng bào miền Bắc di cư
Dinh Độc Lập 1955
Dinh Độc Lập 1955
Dinh Độc Lập 1955
Dinh Độc Lập 1955
SaiGon 1955
Dinh Độc Lập 1955
Khi Quốc
trưởng Bảo Đại ra lệnh cho Ngô Đình Diệm sang Pháp để tường trình về
việc trấn áp Bình Xuyên thì ông đã sửa soạn ra đi nhưng những người ủng
hộ ông can ngăn. Theo tướng Trần Văn Đôn thì Bảo Đại dự định khi Ngô Đình Diệm ra khỏi nước sẽ cách chức liền, đưa Lê Văn Viễn, Tư lệnh Bình Xuyên lên làm Thủ tướng.
Tại miền Nam, từ 1954-1955, với cương vị thủ tướng, ông đã dẹp yên và thu phục lực lượng Bình Xuyên, lực lượng vũ trang của các giáo phái Hoà Hảo, Cao Đài được Pháp đứng sau hỗ trợ nhằm chống lại ông. Trong nước, ông được Ủy ban Cách mạng Quốc gia gồm nhiều đoàn thể, đảng phái ủng hộ. Ông cũng được gần một triệu người di cư hậu thuẫn mạnh mẽ. Ngoài nước, Ngô Đình Diệm đã cương quyết chống trả kế hoạch lật đổ ông của hai tướng Ély-Collins nên bây giờ được Washington ủng hộ.
Quốc gia Việt Nam tổ chức cuộc trưng cầu dân ý miền Nam Việt Nam, 1955 đã phế truất Quốc trưởng Bảo Đại, đưa thủ tướng Ngô Đình Diệm trở thành Quốc trưởng. Cuộc trưng cầu dân ý bị tố cáo là gian lận như tại Sài Gòn, Ngô Đình Diệm chiếm được 605.025 lá phiếu trong khi khu vực này chỉ có 450.000 cử tri ghi tên.
Sau đó Quốc trưởng Ngô Đình Diệm tổ chức bầu Quốc hội Lập hiến cho Quốc gia Việt Nam. Quốc hội này ban hành Hiến pháp đổi tên Quốc gia Việt Nam thành Việt Nam Cộng hòa. Chính thể mới Việt Nam Cộng Hoà được thành lập vào ngày 26 tháng 10 năm 1955 và sau đó ông được bầu làm Tổng thống nền Đệ Nhất Cộng hòa Việt Nam. Hai năm sau, năm 1957 ông có chuyến viếng thăm chính thức Hoa Kỳ lần đầu tiên với cương vị tổng thống của Việt Nam Cộng hoà.
Ngày 22 tháng 10 năm 1960, Tổng thống Mỹ, Eisenhower gửi thư cho Tổng thống Ngô Đình Diệm "Chúng tôi đã chứng kiến sự can đảm và táo bạo mà Ngài và nhân dân Việt Nam đã biểu dương để đạt tới độc lập trong một tình huống nguy hiểm đến độ mà nhiều người đã coi như là vô vọng. Chúng tôi còn ngưỡng mộ khi tình trạng hỗn loạn ở Miền Nam đã nhường chỗ cho trật tự, và tiến bộ đã thay thế cho tuyệt vọng, tất cả với một tốc độ quá là nhanh chóng...".
Tại miền Nam, từ 1954-1955, với cương vị thủ tướng, ông đã dẹp yên và thu phục lực lượng Bình Xuyên, lực lượng vũ trang của các giáo phái Hoà Hảo, Cao Đài được Pháp đứng sau hỗ trợ nhằm chống lại ông. Trong nước, ông được Ủy ban Cách mạng Quốc gia gồm nhiều đoàn thể, đảng phái ủng hộ. Ông cũng được gần một triệu người di cư hậu thuẫn mạnh mẽ. Ngoài nước, Ngô Đình Diệm đã cương quyết chống trả kế hoạch lật đổ ông của hai tướng Ély-Collins nên bây giờ được Washington ủng hộ.
Quốc gia Việt Nam tổ chức cuộc trưng cầu dân ý miền Nam Việt Nam, 1955 đã phế truất Quốc trưởng Bảo Đại, đưa thủ tướng Ngô Đình Diệm trở thành Quốc trưởng. Cuộc trưng cầu dân ý bị tố cáo là gian lận như tại Sài Gòn, Ngô Đình Diệm chiếm được 605.025 lá phiếu trong khi khu vực này chỉ có 450.000 cử tri ghi tên.
Sau đó Quốc trưởng Ngô Đình Diệm tổ chức bầu Quốc hội Lập hiến cho Quốc gia Việt Nam. Quốc hội này ban hành Hiến pháp đổi tên Quốc gia Việt Nam thành Việt Nam Cộng hòa. Chính thể mới Việt Nam Cộng Hoà được thành lập vào ngày 26 tháng 10 năm 1955 và sau đó ông được bầu làm Tổng thống nền Đệ Nhất Cộng hòa Việt Nam. Hai năm sau, năm 1957 ông có chuyến viếng thăm chính thức Hoa Kỳ lần đầu tiên với cương vị tổng thống của Việt Nam Cộng hoà.
Ngày 22 tháng 10 năm 1960, Tổng thống Mỹ, Eisenhower gửi thư cho Tổng thống Ngô Đình Diệm "Chúng tôi đã chứng kiến sự can đảm và táo bạo mà Ngài và nhân dân Việt Nam đã biểu dương để đạt tới độc lập trong một tình huống nguy hiểm đến độ mà nhiều người đã coi như là vô vọng. Chúng tôi còn ngưỡng mộ khi tình trạng hỗn loạn ở Miền Nam đã nhường chỗ cho trật tự, và tiến bộ đã thay thế cho tuyệt vọng, tất cả với một tốc độ quá là nhanh chóng...".
VNCH trận tấn công phiến quân Bình Xuyên cuối tháng 4-1955 tại Saigon – Photo by Howard Sochurek
VNCH tảo thanh phiến quân Bình Xuyên cuối tháng 4-1955 tại Saigon – Photo by Howard Sochurek
VNCH tảo thanh phiến quân Bình Xuyên cuối tháng 4-1955 tại Saigon – Photo by Howard Sochurek
VNCH tảo thanh phiến quân Bình Xuyên cuối tháng 4-1955 tại Saigon – Photo by Howard Sochurek
VNCH tảo thanh phiến quân Bình Xuyên cuối tháng 4-1955 tại Saigon – Photo by Howard Sochurek
VNCH tảo thanh phiến quân Bình Xuyên cuối tháng 4-1955 tại Saigon – Photo by Howard Sochurek
VNCH tảo thanh phiến quân Bình Xuyên cuối tháng 4-1955 tại Saigon – Photo by Howard Sochurek
SAIGON (5/5/1955) KINH HOÀNG GIỮA TIẾNG NỔ ẦM ẦM CỦA CUỘC NỘI CHIẾN
— Người dân tỵ nạn Nam VN sợ hãi co rúm người lại cạnh bên một ngôi nhà
gỗ tại Saigon trong trận giao tranh bằng súng cối giữa binh sĩ của TT
Ngô Đình Diệm với các phiến quân Bình Xuyên. Người phụ nữ đang khóc lấy
tay bịt tai để chận bớt âm thanh của trận giao tranh. Người phụ nữ lớn
tuổi ở bên phải túm chặt túi đồ trong lúc nhìn về phía đang giao tranh.
Các lực lượng của ông Diệm đã tuyên bố thắng lợi hoàn toàn đối với quân
phiến loạn vào hôm thứ tư, khi các nhà lãnh đạo khắp Nam VN tập họp để
xem xét tình hình. (Ảnh của Tạp chí Life từ AP Wirephoto)
VNCH tấn công Bình Xuyên 1955
VNCH tấn công Bình Xuyên 1955
VNCH tấn công Bình Xuyên 1955
VNCH tấn công Bình Xuyên 1955
Rạp cinéma Al Hambra trước 1975 là rạp Lê Ngọc trên đường Nguyễn Cư
Trinh (gần rạp cải lương Hưng Đạo) – Photo by Howard Sochurek
Ông Diệm là người phân biệt cá nhân theo vùng miền. Ông chỉ thích nâng đỡ người gốc Huế. Ngô Đình Diệm thường nói: "Chỉ có dân miền Trung mới có khả năng lãnh đạo quốc gia. Dân miền Bắc hợp với buôn bán, còn dân miền Nam chỉ làm tướng võ biền". Cách hành xử của ông Diệm cũng rất cao ngạo. Ông xem Việt Nam Đệ Nhất Cộng hòa
là quốc gia của riêng ông và của gia đình ông. Ông ban phát ân huệ cho
thuộc cấp theo ngẫu hứng, bất chấp năng lực lẫn tình hình thực tế. Không
có gì là quá ngạc nhiên khi nhiều sử gia gọi Việt Nam Đệ Nhất Cộng hòa
là Ngô triều. Theo nhiều hồi ký của tướng lĩnh dưới thời ông Diệm kể
lại, thì khi vào cửa Tam quan ở các đền thờ vua chúa, ông Diệm thường
nói: "Các ông đi cổng hai bên, vì cổng giữa chỉ có vua mới được đi. Chúng ta phải tôn trọng nguyên tắc này". Dứt câu, ông Diệm đi vào bằng cổng giữa. Nội chuyện xây dựng Dinh Độc Lập và ý định dời đô từ Sài Gòn lên cao nguyên
đã khiến ông Diệm càng trở nên xa cách với giới tướng lĩnh. Ngay cả
người gần gũi với gia đình ông như tướng Trần Văn Đôn còn bất mãn với sự
độc đoán này của ông Diệm.
Nhà báo đương thời tại miền Nam, ông Vũ Bằng nhận xét:
Nhà báo đương thời tại miền Nam, ông Vũ Bằng nhận xét:
"Lúc
ấy sau ba lần thắng Bình Xuyên và áp dụng biện pháp mạnh đối với các
giáo phái, thắng lợi, Ngô Đình Diệm bắt đầu có lông có cánh, ra mặt
chống Bảo Đại, không đi Pháp để trình với Quốc trưởng về các biến cố ở
nước nhà, mà ở lì trong nước tập làm độc tài
cỏ, đưa họ hàng lên nắm hết các chức vụ quan trọng… Nam Việt Nam lúc
bấy giờ là một nhà nước cảnh sát do hai gia đình quan lại Trần Văn và
Ngô Đình nắm hết quyền hành. Gia đình Trần Văn còn trung thành phần nào
với tập tục cổ truyền của nhà vua Bảo Đại, chớ họ Ngô Đình thì trắng
trợn ly khai với chế độ cũ và nuôi cái mộng lập một triều đại mới: triều
đại Ngô Đình.
Cố nhiên muốn thực hiện mộng đó, phải tàn ác diệt trừ những cá
nhân, đoàn thể chống đối, mà cá nhân và đoàn thể chống đối lúc ấy là
những người gốc ở miền Bắc và miền Nam chỉ muốn nhà Ngô giữ lời đã hứa
là tổ chức một cuộc bầu cử để họ có thể bầu người đại diện của họ lên lo
việc nước. Theo những người có tiếng là chống đối này, ông Diệm “là một
lính nhảy dù do Mỹ thả từ trên trời xuống mà không có rễ ở dưới đất”. Báo chí cúi đầu theo răm rắp, suy tôn Ngô tổng thống. Vào chiếu bóng, rạp hát, phải chào cờ và đứng nghiêm nghe nhạc trổi bài “Toàn dân Việt Nam biết ơn Ngô tổng thống – Ngô tổng thống, Ngô tổng thống… muôn năm” cho đến khi lá cờ vàng sọc đỏ mờ dần cùng với cái hình ông Diệm lùn mập. Báo chí không lúc nào ngưng suy tôn Ngô tổng thống. Mọi việc đều trơn tru, êm đẹp. Nếu không có Ngô tổng thống thì toàn dân chết không còn một mống. Muôn năm, muôn năm!" |
Quyết tâm tránh các biện pháp mà Ngô Đình Diệm coi là
"ăn cướp và tra
tấn dã man" như phong trào Cải cách ruộng đất tại miền Bắc, Tổng thống
Ngô Đình Diệm chỉ thị cho các quan chức địa phương trả tiền mua số đất
vượt quá giới hạn, chứ không tịch thu.
Sau đó chính phủ sẽ chia nhỏ số đất vượt giới hạn này để bán cho các
nông dân chưa có ruộng, và họ được vay một khoản tiền không phải trả lãi
trong kỳ hạn sáu năm để mua.
Tuy vậy, đường lối Cải cách điền địa mà
Ngô Đình Diệm đề ra bị nông dân miền Nam phản đối dữ dội. Trong khi Việt
Minh đã giảm thuế, xóa nợ và tịch thu ruộng đất của địa chủ chia cho
nông dân nghèo, Ngô Đình Diệm đã đưa giai cấp địa chủ trở lại.
Đến cuối thời Ngô Đình Diệm, 10% chủ đất đã nắm giữ 55% đất canh tác cả
miền Nam. Nông dân phải trả lại đất cho địa chủ rồi phải trả tiền thuê
đất và phải nộp cho quân đội. Điều này tạo ra một cơn giận dữ ở nông
thôn, quân đội của Ngô Đình Diệm bị mắng chửi là "tàn nhẫn hệt như bọn Pháp". Đất của các Giáo xứ Công giáo
thì còn được Ngô Đình Diệm thiên vị, cho miễn thuế và hạn mức. Kết quả
là tại nông thôn, 75% người dân ủng hộ quân Giải phóng, 20% trung lập
trong khi chỉ có 5% ủng hộ chế độ Ngô Đình Diệm.
Sau khi lên làm tổng thống, ông giữ mọi quyền cai quản đất nước với người em Ngô Đình Nhu làm cố vấn và cả hai người đều sử dụng các phương pháp cứng rắn để chống lại những người kháng chiến Việt Minh được sự hỗ trợ của chính quyền Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ở miền Bắc. Trong khi nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa được xây dựng trên học thuyết xã hội chủ nghĩa thì hai anh em xây dựng Chủ nghĩa nhân vị như là một học thuyết làm nền tảng ý thức hệ cho nhà nước ở miền Nam Việt Nam với chính đảng Cần lao Nhân vị.
Theo Hiệp định Genève, lực lượng quân sự của mỗi bên tham gia cuộc chiến Đông Dương (1945-1955) sẽ rút khỏi lãnh thổ của phía bên kia. Lực lượng Quân đội Nhân dân ở miền Nam phải di chuyển về phía Bắc vĩ tuyến 17. Nhưng theo ước tính của Mỹ, vẫn còn 100.000 cán bộ, đảng viên các ngành vẫn được bố trí ở lại. Đồng thời một số cán bộ, chiến sĩ lực lượng vũ trang dày dạn kinh nghiệm được chọn lọc làm nhiệm vụ bảo vệ lãnh đạo Đảng, thâm nhập vào tổ chức quân sự và dân sự của đối phương hoặc nắm lực lượng vũ trang giáo phái để dự phòng cho việc phải chiến đấu vũ trang trở lại. Việt Minh cũng chôn giấu một số vũ khí và đạn dược tốt để sử dụng khi cần. Bên cạnh đó Trung ương Đảng đã cử nhiều cán bộ có kinh nghiệm, am hiểu chiến trường về miền Nam lãnh đạo phong trào hoặc hoạt động trong hàng ngũ đối phương.
Sau khi lên làm tổng thống, ông giữ mọi quyền cai quản đất nước với người em Ngô Đình Nhu làm cố vấn và cả hai người đều sử dụng các phương pháp cứng rắn để chống lại những người kháng chiến Việt Minh được sự hỗ trợ của chính quyền Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ở miền Bắc. Trong khi nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa được xây dựng trên học thuyết xã hội chủ nghĩa thì hai anh em xây dựng Chủ nghĩa nhân vị như là một học thuyết làm nền tảng ý thức hệ cho nhà nước ở miền Nam Việt Nam với chính đảng Cần lao Nhân vị.
Theo Hiệp định Genève, lực lượng quân sự của mỗi bên tham gia cuộc chiến Đông Dương (1945-1955) sẽ rút khỏi lãnh thổ của phía bên kia. Lực lượng Quân đội Nhân dân ở miền Nam phải di chuyển về phía Bắc vĩ tuyến 17. Nhưng theo ước tính của Mỹ, vẫn còn 100.000 cán bộ, đảng viên các ngành vẫn được bố trí ở lại. Đồng thời một số cán bộ, chiến sĩ lực lượng vũ trang dày dạn kinh nghiệm được chọn lọc làm nhiệm vụ bảo vệ lãnh đạo Đảng, thâm nhập vào tổ chức quân sự và dân sự của đối phương hoặc nắm lực lượng vũ trang giáo phái để dự phòng cho việc phải chiến đấu vũ trang trở lại. Việt Minh cũng chôn giấu một số vũ khí và đạn dược tốt để sử dụng khi cần. Bên cạnh đó Trung ương Đảng đã cử nhiều cán bộ có kinh nghiệm, am hiểu chiến trường về miền Nam lãnh đạo phong trào hoặc hoạt động trong hàng ngũ đối phương.
Những cảnh thảm sát của lính Việt Nam Cộng hòa dưới thời Ngô Đình Diệm
Sự độc ác này chỉ có thể gây ra từ những tên chó săn lòng lang dạ thú VNCH
Điều 7 Hiến pháp Việt Nam Cộng hòa 1956 quy định "Những
hành vi có mục đích phổ biến hoặc thực hiện một cách trực tiếp hay gián
tiếp chủ nghĩa cộng sản dưới mọi hình thái đều trái với các nguyên tắc
ghi trong Hiến pháp". Việt Nam Cộng hòa "kêu gọi" những người cộng
sản đang hoạt động bí mật ly khai tổ chức, ra "hợp tác" với chế độ mới
đồng thời cưỡng ép những người bị bắt từ bỏ chủ nghĩa cộng sản.
Dù vậy hệ thống tổ chức bí mật của Việt Minh vẫn tiếp tục tồn tại và
phản kháng bằng cách tuyên truyền chống chính phủ, tổ chức những cuộc
biểu tình chính trị gây sức ép lên chính phủ Việt Nam Cộng hòa.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)