Thứ Ba, 29 tháng 12, 2020
ĐẠI GIA, NGÀI LÀ AI? 52
-Tỷ phú là những người thiên bẩm kiếm tiền.
-Đại gia là hiện thân của sự may mắn, hãnh tiến và hoang phí
-Họ là những con người tưởng tài giỏi nhưng thật ra là quá ngu ngốc!
-Cuộc đời thì quá ngắn, như chớp nháy, còn sự ngu ngốc lại quá dài, vô hạn!
-Biết vậy nhưng ai cũng ao ước được làm đại gia, trở thành tỷ phú, thích mình ngu ngốc!!!
--------------------------------------------------------------
(ĐC sưu tầm trên NET)
Ngôi nhà 'dát vàng' ở miền Tây gây 'sốt': Như mang cả Dubai về miền sông nước
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
TT&HĐIII - 25/o
ĐẶNG TẤT
NGUYỄN BIỂU
PHẦN III: NGUỒN CỘI
" Đi đi con!
Trong khinh khi may nhớ nước non
Mà ôn lại cho đừng quên lịch sử
Bốn ngàn năm rồi, Việt Nam bất tử
Dằng dặc đoạn trường chống giặc ngoại xâm
Biết mấy đau thương, biết mấy anh hùng
Ghi tạc địa cầu bao chiến công hiển hách..."
Trần Hạnh Thu
Cervantes (Tây Ban Nha)
Cicero (La Mã)
Đừng khen cõi trần đẹp
Cõi trần là thản nhiên
Chỉ có đời nhơ, đẹp.”
CHƯƠNG IV: ĐỊA LINH NHÂN KIỆT
Hà Nội không phải là một đất thánh, theo cái nghĩa tín đồ hành hương, nhưng Hà Nội là một đất thiêng, kẻ ngoài nào mà xúc phạm vào nó là phải đền tội”
"Rủ nhau xem cảnh Kiếm Hồ
Xem cầu Thê Húc, xem chùa Ngọc Sơn
Đài Nghiên, Tháp Bút chưa mòn
Hỏi ai gây dựng nên non nước này?"
(Khuyết danh)
(Tiếp theo)
Tháng 10 âm lịch năm 1408, Giản Định đế lệnh cho Đặng Tất tiến quân đánh Đông Đô. Đặng Tất huy động quân 5 lộ Thanh Hóa, Nghệ An, Diễn Châu, Tân Bình, Thuận Hóa tiến ra đến Trường Yên (Nam Định) thì hào kiệt và quan lại đi theo rất đông. Đặng Tất cất nhắc những người có tài làm quan. Quân Hậu Trần chia đường đánh đồn Bình Than, cửa Hàm Tử, chặn đường qua lại ở Tam Giang và đánh phá ngoại vi Đông Quan … và vùng ngoại vi thành Đông Quan. Có một hiện tượng rất cảm động là cuộc dấy binh của Trần Ngỗi, theo thời gian, ngày càng được quần chúng hưởng ứng, ủng hộ. Tại Ninh Bình, các quan lại cũ, hào kiệt và dân chúng các nơi theo về rất đông. Dĩ vãng đầy uất ức đã lu mờ trước lòng yêu nước nồng nàn!
Do bất đồng về sách lược, Giản Định đế không bằng lòng với Đặng Tất và Nguyễn Cảnh Chân. Nghe theo lời gièm pha của hoạn quan Nguyễn Quỹ và học sinh Nguyễn Mộng Trang, Giản Định đế sợ uy tín của hai người quá cao, lại nghi ngờ hai tướng "có ý khác" vì hai người từng làm quan cho nhà Hồ và từng hàng quân Minh.
Tháng 2 âm lịch năm 1409, Giản Định đế đóng quân bên bờ sông Hoàng Giang, sai triệu hai tướng đến rồi sai võ sĩ bóp cổ giết chết Đặng Tất. Nguyễn Cảnh Chân sợ hãi bỏ chạy lên bờ cũng bị đuổi theo chém chết.
Giới sử gia nhiều ý kiến trái chiều về vụ bất hoà giữa vua Giản Định với Đặng Tất. Nho thần Phan Phu Tiên soạn sách Đại Việt Sử ký Tục biên năm 1455 (đời Lê Nhân Tông) ủng hộ quan điểm của Giản Định đế:"Đặng Tất chỉ biết hành quân là gấp mà không biết cứu Đông Đô còn gấp hơn. Đông Đô có tầm hình thế của cả nước. Chiếm được Đông Đô thì các lộ không đâu không hưởng ứng, hơn nữa hào kiệt trung châu đều ở cả đó. Bỏ nơi ấy mà không lo đánh chiếm, lại chia quân phân tán đi các xứ, vì thế hiệu lệnh không thống nhất, rốt cuộc đi đến sụp đổ là đáng lắm!"
Tuy nhiên, Ngô Sĩ Liên chỉ ra những điểm có lý trong sách lược của Đặng Tất và phê phán quyết định giết Đặng Tất của vua Trần: "Đường Thái Tông
dùng binh, phần nhiều nhân thế chẻ tre mà giành thắng lợi, là vì có tư
thế anh hùng mà tướng và quân vốn đã rèn sẵn. Vua tính kế quyết thắng
nhưng Tất không theo, cố nhiên là đáng tiếc. Song có lẽ Tất liệu vua
mình không phải là bậc anh hùng như [Đường] Thái Tông, mà quân thì từ xa
đến, lương thực có thể không tiếp tế được, còn quân ở kinh lộ thì chưa
tập hợp được, chẳng thà theo phép hơn địch gấp 10 lần thì bao vây, hơn
địch gấp 5 lần thì đánh là hơn. Nếu không thế thì thành Cổ Lộng chỉ cách
Bô Cô không quá nửa ngày đường sao vẫn không thể thừa thế chẻ tre mà
đánh, huống chi thành Đông Quan. Kế ấy cũng chưa lấy gì làm hỏng lắm, chỉ vì vua tin lời gièm mà vội giết Tất thôi. Than ôi, Đặng Tất
sau khi phá được giặc mạnh, trổ tài mới trong khoảng một tuần một
tháng, công việc chưa làm được một nửa mà bị chết oan, đó là cái họa sụp
đổ [của nhà Trần], chứ đâu phải là tội của Tất".
- "Mấy vần thơ cũ ngợi hoàng hoa
- Trịnh trọng rầy nhân dựng khúc ca
- Chiếu phượng mười hàng tơ cản kẽ
- Vó câu ngàn dặm tuyết xông pha
- Tang bồng đã bấm khi lòng trẻ
- Khương quế thêm cay tính tuổi già
- Việc nước một mai công ngõ vẹn
- Gác lân danh tiếng dọi lầu xa"
- "Tiếng ngọc từ vâng trước bệ hoa
- Ngóng tai đồng vọng thuở thi ca
- Đường mây vó ký lần lần trải
- Ải tuyết cờ mao thức thức pha
- Há một cung tên lồng chí trẻ
- Bội mười vàng sắt đúc gan già
- Hổ mình vả thiếu tài chuyên đối
- Dịch lội ba ngàn dám ngại xa"
Thuyết khác lại kể rằng năm 1413, quân Minh đánh vào Nghệ An, Trùng Quang Đế chạy vào Hóa Châu, sai ông đi sứ giảng hoà, gặp Trương Phụ xin cầu phong, cốt thực hiện kế hoãn binh, kéo dài thời gian để cho Đặng Dung và Nguyễn Cảnh Dị (Theo Đại Việt sử ký toàn thư khi bị giặc bắt, ông đã mắng vào mặt Trương Phụ. Trương Phụ tức giận đã cho mổ bụng, moi gan ông để ăn) xây dựng binh lực. Tướng Minh là Trương Phụ tiếp sứ thần rất khinh bạc, ngạo mạn, sai quân dọn ra một mâm cỗ chỉ có một cái đầu người luộc chín, ép Nguyễn Biểu ăn, cốt để thị oai.
Nguyễn Biểu ung dung ngồi vào mâm, nói rằng: "Mấy thuở được ăn thịt người phương Bắc (người Tàu)!", nói đoạn, lấy đũa khoét đôi mắt, chấm muối ăn. Vừa ăn, vừa ngâm bài thơ Cỗ đầu người:
" Cỗ Đầu Người
- Ngọc thiện ( Thức ăn sang quý).trân tu (món nem quý) đã đủ mùi
- Gia hào (thức ăn ngon dùng nhắm rượu) thêm có cỗ đầu người
- Nem cuông (công) chả phượng còn thua béo
- Thịt gụ (gấu) gan lân cũng kém tươi
- Ca lối lộc minh so cũng một (dùng điển tích trong bài Lộc minh của Kinh Thi)
- Đọ bề vàng sắt bội hơn mười (Cỗ này so với lộc minh (với vàng sắt) hơn gấp mười)
- Kia kìa ngon ngọt tày vai lợn
- Tráng sĩ như Phàn (Phàn Khoái) tiếng để đời"
MUÔN MẶT ĐỜI THƯỜNG I/965
(ĐC sưu tầm trên NET)
Trung Quốc gia tăng các hoạt động để độc chiếm Biển Đông
Quảng Ngãi: Hai ngư dân bắt được cá lạ 18kg, nghi cá sủ vàng
Cận cảnh cây sanh cổ "ngai vàng" chủ nhân mất 6 lô đất đổi lấy cây
Khi 'mắt thần' của CSGT 'thập diện mai phục'
Thượng nghị sĩ Đảng Cộng hòa: ông Trump sẽ được nhớ đến vì gây ra 'hỗn loạn và khốn khổ'
5 nhân vật có thể giúp ông Trump lật ngược kết quả bầu cử vào ngày 6.1 tới
Bứt tốc chặng cuối, xuất khẩu của Việt Nam năm 2020 vượt 281 tỷ USD
Xưởng gỗ trên đường Hoàng Hữu Nam bốc cháy ngùn ngụt
Sau 3 năm thâu tóm bia Sài Gòn: đại gia Thái được mất ra sao?
Iran: Mỹ không nên 'phiêu lưu' quân sự, Israel đừng vượt 'giới hạn đỏ' ở vùng Vịnh
Trần Đại Nghĩa - Thiếu tướng không đeo 'lon'
Hoàng gia giàu hơn cả nữ hoàng Anh, có con dâu gốc Việt quê ở Hội An
Thương cảm hoàn cảnh cháu nội vua Thành Thái vừa qua đời
Armenia tấn công bắn chết binh sĩ Azerbaijan - Chảo lửa Trung Đông rực cháy, Iran có thể trả đũa Mỹ-Israel bất cứ lúc nào!
Giám đốc Công an Đà Nẵng nói về việc tài xế tự tử trong khu cách ly
Clip "sởn da gà" khả năng kỳ lạ của cô gái 27 tuổi ở TP.HCM
Làm video suốt 6 năm không ai xem, Youtuber 21 tuổi bất ngờ thành triệu phú nhờ tìm ra 'bí mật' sau thuật toán của YouTube
Thứ Hai, 28 tháng 12, 2020
TT&HĐIII - 25/n
Nhà Hồ và cuộc dời đô về Tây Đô
PHẦN III: NGUỒN CỘI
" Đi đi con!
Trong khinh khi may nhớ nước non
Mà ôn lại cho đừng quên lịch sử
Bốn ngàn năm rồi, Việt Nam bất tử
Dằng dặc đoạn trường chống giặc ngoại xâm
Biết mấy đau thương, biết mấy anh hùng
Ghi tạc địa cầu bao chiến công hiển hách..."
Trần Hạnh Thu
Cervantes (Tây Ban Nha)
Cicero (La Mã)
Đừng khen cõi trần đẹp
Cõi trần là thản nhiên
Chỉ có đời nhơ, đẹp.”
CHƯƠNG IV: ĐỊA LINH NHÂN KIỆT
Hà Nội không phải là một đất thánh, theo cái nghĩa tín đồ hành hương, nhưng Hà Nội là một đất thiêng, kẻ ngoài nào mà xúc phạm vào nó là phải đền tội”
"Rủ nhau xem cảnh Kiếm Hồ
Xem cầu Thê Húc, xem chùa Ngọc Sơn
Đài Nghiên, Tháp Bút chưa mòn
Hỏi ai gây dựng nên non nước này?"
(Khuyết danh)
(Tiếp theo)
Vùi con đỏ dưới hố tai ương
Lừa chúng dối trời, kế giở đủ muôn nghìn khóe
Động binh gây hấn, ác chứa gần hai chục năm
Vơ vét thuế má, đầm núi chẳng còn tý gì
Lên núi đào vàng xông pha lam chướng, phá rừng đãi cát
Ra khơi mò ngọc giao long, mà lặn biển đông tây
Nhiễu dân đào hầm bẫy hưu đen
Hại vật chăng lưới lùng chả biếc
Cỏ cây sâu bọ không một loài nào được thỏa sống còn
Quan khả khốn cùng chẳng một ai được ở yên ổn…
Rút máu mủ sinh linh, lũ kiệt liệt miệng răng nhờn béo
Đủ công trình thổ mộc, chỗ công tư nhà cửa nguy nga
Chốn hương thôn sưu dịch nặng nề
Trong làng xóm cửi canh bỏ phế
Tát khô nước Đông Hải, khôn rửa sạch tanh hôi
Chẻ hết trúc Nam Sơn, khó ghi hết tội ác”.
----------------------------------------------------------------