Thứ Tư, 29 tháng 4, 2020

HIỆN THỰC KỲ ẢO 156

(ĐC sưu tầm trên NET)
 
Cụ bà Đồng Nai 65 tuổi cưới chồng 24 tuổi, đẹp như người mẫu II ĐỘC LẠ BÌNH DƯƠNG

Những hiện tượng kỳ lạ mà nhân loại chỉ một lần được chiêm ngưỡng trong đời

Thứ Ba, ngày 07/04/2020 10:00 AM (GMT+7)

Trong thế giới ấn chứa vô vàn điều bí ẩn kỳ lạ, các nhà khoa học đã ghi lại những hiện tượng mà nhân loại mới chỉ một lần được chứng kiến trong suốt lịch sử Trái Đất.

Những hiện tượng kỳ lạ mà nhân loại chỉ một lần được chiêm ngưỡng trong đời - 1
Sông Mississippi chảy ngược
Con sông này ở Mỹ dài thứ tư trên thế giới. Năm 2012, cơn bão Isaac đã khiến dòng sông Mississippi chảy ngược trong 24 giờ và khiến dòng sông này đạt độ cao gần 3 mét so với bình thường.
Những hiện tượng kỳ lạ mà nhân loại chỉ một lần được chiêm ngưỡng trong đời - 2
Ghi hình con mực khổng lồ ở vùng biển Hoa Kỳ
Mặc dù những con mực khổng lồ đã được nhìn thấy ở vùng biển Nhật Bản, các nhà khoa học lần đầu tiên cũng là lần duy nhất có thể chụp được hình ảnh con mực khổng lồ ở vùng biển Mỹ. Nó hoạt động ở vị trí 750 mét dưới mực nước biển. Để làm được điều này, họ đã sử dụng một hệ thống camera chuyên dụng, sử dụng ánh sáng đỏ hơn 120 giờ ghi hình.
Những hiện tượng kỳ lạ mà nhân loại chỉ một lần được chiêm ngưỡng trong đời - 3
Sự kiện Tunguska
Đây là vụ nổ xảy ra vào năm 1908 gần sông Stony Tunguska. Một số giả thuyết cho rằng vụ nổ do một  thiên thạch xuyên qua bầu khí quyển và phát nổ trước khi chạm đất, giải phóng năng lượng tương đương với 185 quả bom ở Hiroshima. Vụ nổ đã đốt cháy thảm thực vật, giết chết động vật và cho đến ngày nay, không có cây nào mọc lên ở khu vực đó.
Những hiện tượng kỳ lạ mà nhân loại chỉ một lần được chiêm ngưỡng trong đời - 4
Siêu phun trào Toba
Siêu phun trào Toba gây ra sự tuyệt chủng khoảng 74.000 năm trước. Vụ nổ đã phun ra một lượng tro và khí lưu huỳnh nhiều đến mức có khả năng chặn ánh sáng mặt trời và ảnh hưởng sự sống trên trái đất. Thực vật và động vật chết và không khí trở nên độc hại và khó thở. Từ ngày đó, hồ Toba trên đảo Sumatra vẫn là hồ miệng núi lửa lớn nhất thế giới.
Những hiện tượng kỳ lạ mà nhân loại chỉ một lần được chiêm ngưỡng trong đời - 5
Sao chổi Tây
Sao chổi Tây ấn tượng băng qua bầu trời trong những năm 1970, để lại một vệt sáng rực rỡ.
Những hiện tượng kỳ lạ mà nhân loại chỉ một lần được chiêm ngưỡng trong đời - 6
Cực bắc của Sao Thổ có một cơn bão hình lục giác xoáy
Ở cực bắc của Sao Thổ, từng xuất hiện cơn bão có kích thước bằng hai Trái đất trong hình dạng của một hình lục giác. Cơn bão do tàu vũ trụ Cassini của NASA chụp và quan sát trong nhiều năm nhưng nó vẫn còn bí ẩn với con người
Nguồn: https://infonet.vietnamnet.vn/nhung-hien-tuong-ky-la-ma-nhan-loai-chi-mot-lan-duoc-chiem-nguong-...
12 hiện tượng tự nhiên kỳ ảo trên thế giới khiến du khách kinh ngạc
Viên đá tự di chuyển, thác lửa, lốc chim sáo… là những hiện tượng tự nhiên rất độc đáo mà ai cũng mong muốn được...

Theo Hoàng Dung (Infonet)

Sinh vật ăn thịt dài 47 m dưới biển sâu

Australia Phương tiện điều khiển từ xa ghi hình sinh vật kỳ lạ tạo thành từ hàng triệu bản sao nối liền nhau đang xếp thành hình xoắn ốc để bắt mồi.
Nhóm chuyên gia trên tàu nghiên cứu RV Falkor của Viện hải dương Schmidt (SCI) tại Mỹ phát hiện một loại siphonophore gọi là Apolemia, khi sử dụng phương tiện điều khiển từ xa (ROV) ở hẻm núi Ningaloo dưới biển phía tây Australia. Theo SCI, nhiều khả năng đây là mẫu vật lớn nhất thuộc loài này từng được ghi hình.
Có hình sợi dài, siphonophore là nhóm sinh vật có họ hàng với sứa và san hô. Chúng không phải là một sinh vật đơn độc mà là tập hợp nhiều bản sao nhỏ gọi là zooid, mỗi zooid có nhiệm vụ riêng để góp phần vào cả quần thể. Nhờ laser SuBastian gắn trên ROV, các nhà khoa học ước tính vòng ngoài cùng của siphonophore có đường kính 15 m, hé lộ cả tổ chức sinh vật dài khoảng 47 m, tương đương chiều cao tòa nhà 11 tầng.
Siphonophore là động vật săn mồi dưới biển sâu chuyên nằm rình con mồi không may tiếp xúc với tế bào chính ở một số bản sao. Theo Rebecca Helm, phó giáo sư ở Đại học Bắc Carolina, Asheville, siphonophore bao gồm hàng triệu bản sao nối liền với nhau. "Tôi đã tham gia vô số chuyến thám hiểm nhưng chưa bao giờ trông thấy bất kỳ thứ gì như thế này. Phần lớn quần thể siphonophore mà tôi từng gặp chỉ dài 20 cm, có thể là một mét. Nhưng sinh vật này quá đồ sộ. Không chỉ có kích thước lớn, cả quần thể đang bộc lộ hành vi săn mồi", Helm nói.
Helm cho biết cơ thể thuôn dài của một số bản sao tạo thành siphonophore có xúc tu dài treo lơ lửng như dây câu. Quần thể siphonophore xếp thành hàng dài tạo ra tấm lưới xúc tu dưới nước. Nhưng trong trường hợp này, chúng săn mồi theo hình xoắn ốc giống thiên với xúc tu dài bên dưới. Quần thể siphonophore không cần di chuyển để kiếm ăn. Mỗi khi một bản sao bắt được mồi như cá hoặc loài giáp xác, nó sẽ kéo mồi về phía các bản sao hoạt động giống chiếc miệng nuốt chửng thức ăn cùng lúc. Tiêu hóa xong con mồi, chúng truyền dưỡng chất qua đường ruột dài chạy dọc toàn bộ quần thể để mọi bản sao đều có thể sử dụng dưỡng chất. Bằng cách nay, siphonophore có thể ở yên một chỗ và kiếm ăn trong thời gian dài, Helm giải thích.
Dù tuổi của siphonophore rất khó xác định, Helm đoán quần thể trong video có thể hàng chục hoặc hàng trăm năm tuổi. "Mọi thứ dưới biển sâu phát triển vô cùng chậm. Nhiệt độ thấp hơn mức đóng băng vài độ và sự sống cần thời gian để sinh trưởng", Helm nói. 
An Khang (Theo Newsweek)

1001 thắc mắc: Thung lũng Chết nằm ở đâu, có điều gì lạ kỳ nhất thế giới?

CHÂU ANH |
1001 thắc mắc: Thung lũng Chết nằm ở đâu, có điều gì lạ kỳ nhất thế giới?
Hình minh họa

Thung lũng Chết có điều kiện tự nhiên rất khắc nghiệt, nhiệt độ mùa hè mức kỷ lục 56,7°C, mùa đông dưới 0°C. Ở thung lũng này có một hiện tượng kỳ lạ có một không hai trên thế giới, đá biết chạy.

Tọa lạc gần biên giới bang California và Nevada, thung lũng Chết nằm ở nơi thấp nhất, khô nhất và nóng nhất Bắc Mỹ. Trải dài trên 136,2km và có diện tích đạt 7.800km2, thung lũng Chết nằm dưới chân núi Whitney, có chiều cao 4.421m.
Thung lũng Chết là một phần của Công viên quốc gia cùng tên thuộc Khu dự trữ sinh quyển sa mạc Mojave và Colorado. Nó sở hữu nhiều đặc tính cơ bản của những khu vực nằm dưới mực nước biển.
Trên thực tế, đáy thung lũng Chết chứa rất nhiều muối. Vào giữa kỷ nguyên Pleistocene (khi con người bắt đầu xuất hiện), vẫn tồn tại những vùng biển nằm giữa các lục địa mà một trong số đó chính là thung lũng Chết ngày nay. Khi nước biển bốc hơi hết, những mỏ muối khổng lồ đọng lại dưới đáy thung lũng.
Theo nguyên tắc chung, những nơi càng thấp thì nhiệt độ sẽ càng cao bởi ánh nắng mặt trời chiếu xuống làm nhiệt độ tăng lên. Ở những vùng thấp, nhiệt độ không khí tăng cao nhưng không thể bốc lên mà bị những điểm cao chặn lại khiến không khí càng nóng hơn. Trong khi đó, áp suất không khí ở trên nó cũng tạo ra lực ép khiến khí nóng không thể thoát ra ngoài.
Thung lũng Chết là một trong những điển hình của loại địa hình này. Được bao quanh bởi những dãy núi cao, bề mặt bằng phẳng khiến nhiệt độ bị mặt trời nung nóng khó có thể bị hấp thụ hoặc thoát khỏi thung lũng.
Khí nóng bốc lên ngay lập tức bị áp suất không khí nén xuống, khiến cho không khí bên trong thung lũng nóng và ngột ngạt hơn. Quá trình này diễn ra liên tiếp khiến không khi nóng lưu thông khắp thung lũng Chết.
1001 thắc mắc: Thung lũng Chết nằm ở đâu, có điều gì lạ kỳ nhất thế giới? - Ảnh 1.
Thung lũng Chết ở Mỹ nóng đến gần 57 độ C.
Dù thời tiết chưa cực đoan, thung lũng Chết từng là nơi sinh sống của bộ tộc Timbisha, gốc gác của người Mỹ bản xứ suốt hơn 1.000 năm qua. Do đất đá đều mang một màu đỏ rực nên người thổ dân Timbisha gọi đây là “thung lũng sơn”.
Thung lũng Chết ở Mỹ là một trong những nơi đặc biệt nhất thế giới và là nơi khô và nóng nhất trên toàn bộ lục địa Bắc Mỹ. Cụ thể, mùa Hè năm 2001, trong 154 ngày liên tục, nhiệt độ ở Thung lũng Chết luôn trên 38 độ C. Nhiệt độ cao nhất đo được ở Thung lũng Chết là 56,7 độ C vào ngày 10/7/1913.
Một điều đặc biệt ở thung lũng Chết là khả năng di chuyển của những hòn đá nặng hàng trăm kg. Các nhà khoa học nhận thấy, hiện tượng đá “di chuyển” chỉ xảy ra ở nơi duy nhất mang tên gọi Racetrack, lòng hồ cạn khô bên trong thung lũng. Những hòn đá liên tục thay đổi vị trí theo những quỹ đạo bất định, để lại dấu vết trải dài hàng trăm m trên nền đất khô cằn.
Vì sao đá biết di chuyển?
Nhiều giả thuyết được đưa ra nhằm lý giải cho hiện tượng kỳ bí trên bao gồm cả tác động của từ trường hoặc thậm chí là do việc làm của người ngoài hành tinh. Mãi cho đến mới đây, nhóm các nhà nghiên cứu tại Viện hải dương học Scripps thuộc Đại học San Diego đã có lời giải đáp thỏa đáng cho hiện tượng kỳ lạ nói trên.
1001 thắc mắc: Thung lũng Chết nằm ở đâu, có điều gì lạ kỳ nhất thế giới? - Ảnh 2.
Từ mùa đông năm 2011, nhóm đã đặt một trạm khí tượng với độ chính xác và tin cậy cao nhằm đo đạc sức gió trong khoảng thời gian mỗi giây 1 lần. Đồng thời, nhóm mang tới đây 15 hòn đá có trang bị hệ thống định vị GPS để phục vụ công tác nghiên cứu.
Các nhà nghiên cứu đã phát hiện rằng chuyển động của các tảng đá đòi hỏi một sự phối hợp hoàn hảo của nhiều yếu tố khác nhau.
Đầu tiên, bề mặt thung lũng phải được phủ lớp nước với độ sâu đủ lớn để tạo thành lớp băng nổi trong suốt mùa đông nhưng vẫn còn đủ độ nông để các hòn đá còn nhô lên không khí.
1001 thắc mắc: Thung lũng Chết nằm ở đâu, có điều gì lạ kỳ nhất thế giới? - Ảnh 3.
Khi nhiệt độ xuống thấp vào ban đêm, hồ cạn sẽ đóng một lớp băng mỏng (windowpane ice) phía trên, bên dưới vẫn là nước lỏng.
Lượng băng sau đó sẽ dày lên để đủ độ cứng và tạo đủ lực đẩy tảng đá, nhưng vẫn còn phải đủ mỏng để có thể tự do di chuyển (ở bước tiếp theo). Khi đó, hòn đá sẽ được bao quanh bởi lớp băng mỏng nói trên, một phần tảng đá nhô lên, phần còn lại ngập trong nước.
Cuối cùng, khi mặt trời dần xuất hiện, băng sẽ tan chảy và nứt ra thành từng mảng. Những tảng băng sẽ được những cơn gió nhẹ đẩy trôi đi trên bề mặt hồ cạn và đẩy những hòn đá di chuyển theo.
Một điều đáng ngạc nhiên là chuyển động trên khá nhẹ nhàng và không cần phải dùng nhiều lực: Mỗi tấm băng chỉ dày từ 3-5mm, được di chuyển bởi cơn gió có tốc độ 3-5m/s và đẩy những hòn đá đi với tốc độ vài inch mỗi giây. Với tốc độ này, gần như con người không thể nhìn thấy được trừ khi tiến lại thật gần để quan sát kỹ.
1001 thắc mắc: Thung lũng Chết nằm ở đâu, có điều gì lạ kỳ nhất thế giới?
Khám phá thung lũng chết. Clip nguồn youtube

Cô gái trẻ được ghép bàn tay của một nam thanh niên da đen, hơn 2 năm sau bác sĩ kinh ngạc khi thấy nó "chuyển màu"

L.T, Theo Nhịp Sống Việt 2 tháng trước

Có những hiện tượng kỳ lạ mà đến cả y học hiện đại cũng không thể giải thích nổi, giống như câu chuyện của cô gái trẻ dưới đây là một trong 200 bệnh nhân ít ỏi trên toàn thế giới được cấy ghép tay này.

Theo kênh thông tin khoa học uy tín IFLScience, các bác sĩ ở Ấn Độ gần đây đã vô cùng kinh ngạc sau khi bàn tay mới của bệnh nhân được cấy ghép tay dường như đã chuyển sang màu giống như phần da trên cơ thể cô.
Đó là điều kỳ diệu giống như phép màu xảy ra với cô gái tên Shreya Siddanagowder, 21 tuổi, đến từ Pune, Ấn Độ. Shreya đã bị cắt cụt cả 2 tay sau một vụ tai nạn xe buýt nghiêm trọng vào tháng 9/2016. Shreya được cấy ghép tay vào năm 2017, lúc đó cô chỉ mới 19 tuổi, tại Bệnh viện Amrita ở Kerala.
Điều kỳ diệu của y học: Cô gái trẻ được ghép bàn tay của một nam thanh niên da đen, 2 năm sau bác sĩ kinh ngạc khi thấy nó "chuyển màu" - Ảnh 1.
Đôi bàn tay trước và sau khi được cấy ghép.
Cô gái trẻ được ghép phần bàn tay và cẳng tay, ngay phía trên khuỷu tay, của một người đàn ông mới chết. Có một vấn đề nhỏ khi ấy là màu da bàn tay của người hiến tặng đen hơn màu da tự nhiên của Shreya.
Tờ The Indian Express đưa tin, hơn 2 năm trôi qua, điều kỳ lạ đã xảy ra khi màu da ở phần tay ghép đã tương đồng với màu da trên cơ thể Shreya.
Shreya, giờ đây đã 21 tuổi, hoàn toàn tự tin với phần cơ thể mới của mình. Cô nói: "Tôi không biết làm thế nào mà hiện tượng lạ như vậy xảy ra. Nhưng tôi có cảm giác như đôi bàn tay này là của chính tôi. Màu da nhìn rất tối sau khi cấy ghép, mặc dù nó không phải là mối bận tâm của tôi, nhưng bây giờ nó tương đồng với màu da trên cơ thể tôi".
Ngay cả các bác sĩ vẫn không giải thích được tại sao điều này xảy ra vì các trường hợp tương tự là rất ít. Tuy nhiên, họ đang theo dõi sát sao trường hợp của Shreya và hy vọng sẽ có báo cáo cụ thể trong thời gian tới.
Điều kỳ diệu của y học: Cô gái trẻ được ghép bàn tay của một nam thanh niên da đen, 2 năm sau bác sĩ kinh ngạc khi thấy nó "chuyển màu" - Ảnh 2.
Điều kỳ diệu của y học: Cô gái trẻ được ghép bàn tay của một nam thanh niên da đen, 2 năm sau bác sĩ kinh ngạc khi thấy nó "chuyển màu" - Ảnh 3.
Hình ảnh Shreya Siddanagowder sau khi được phẫu thuật cấy ghép tay tại bệnh viện Amrita.
Suy đoán ban đầu của các bác sĩ là hiện tượng này liên quan đến việc sản xuất melanin, sắc tố tự nhiên mang lại màu da và tóc cho con người hoặc đơn giản là bàn tay tự đổi màu sắc theo thời gian.
Điều kỳ diệu của y học: Cô gái trẻ được ghép bàn tay của một nam thanh niên da đen, 2 năm sau bác sĩ kinh ngạc khi thấy nó "chuyển màu" - Ảnh 4.
Shreya hoàn toàn tự tin với đôi tay mới của mình.
"Chúng tôi hy vọng sẽ công bố 2 trường hợp cấy ghép tay đặc biệt trong một tạp chí khoa học. Việc này sẽ tốn thời gian. Chúng tôi đang ghi lại sự thay đổi màu sắc trong trường hợp của Shreya, nhưng chúng tôi cần thêm bằng chứng để hiểu rõ về sự thay đổi về hình dạng của ngón tay và cả bàn tay", bác sĩ Subramania Iyer, trưởng khoa phẫu thuật tạo hình của bệnh viện Amrita, nói với The Indian Express.
(Nguồn: IFLScience, Allthatsinteresting)
Xem tiếp...

CHUYỆN KỂ TRĂNG SAO (ĐL)

 
Tạ Từ Trong Đêm -Nhạc Vàng Bolero Hay Ngất Ngây qua giọng hát ngọt ngào của ca sĩ xinh đẹp Thúy Hằng

Tam quốc diễn nghĩa: Sự thật Triệu Tử Long là gái giả trai?

CHUYỆN KỂ TRĂNG SAO
Xưa kia có gã giang hồ
Trên đường thiên lý tình cờ ghé qua
Bên dòng sông bạc phù sa
Một vùng dâu biếc, bao la cánh đồng...

Hoàng hôn đã sẫm nong tằm
Gốc đa cổ tích, gã nằm chiêm bao
Mơ hồ thoáng bóng Hoàng Sào*
Cung đàn nửa gánh, một chèo giang sơn
Đáy trời lấp láy sao Hôm
Cảm thương thiên cổ tạc hồn Ly Tao**
Giật mình trở giấc nôn nao
Bốn bề khuya lắng ngạt ngào hương trăng
Hiển linh một bóng đò ngang
Mái chèo phơi gió mơ màng ầu ơ:
"Ơi chàng trai kiếp giang hồ
Từ đâu lỡ bước, chờ đò về đâu?
Bên này là xứ non dâu
Bên kia vô định, giãi dầu bể khơi
Bên này màu mỡ đất bồi
Bên kia đất lở, cát vùi hoang vu.
Ơi chàng trai kiếp giang hồ
Từ đâu lạc bước, lần mò về đâu?
Đất này xanh sẵn vườn cau,
Sẵn tơ vàng óng têm trầu se duyên
Đất này nặng nghĩa đượm tình
Lòng người thuần phác, thiên nhiên thuận hòa
Đất kia ầm ĩ can qua
Nát tan vó ngựa, gầm ghè gươm đao
Ngang tàng lắm cũng Hoàng Sào
Đa đoan lắm cũng hôm nào Mịch La!..."
...

Con thuyền rời bến, trăng tà
Bâng khuâng gà gáy chở mơ sang trần
Có cô thôn nữ âm thầm
Rưng rưng ngấn lệ, xa dần cánh chim
Ai ru đồng điệu con tim
Cho đêm trăng sáng nguyện cùng gốc đa:
"Hữu duyên ngàn dặm không xa
Vô duyên nửa bước hóa ra muôn trùng..."
Cho ai mỗi độ trăng rằm
Lại hờn lại trách ai không trở về
Thời gian mòn mỏi tái tê
Không gian đằng đẵng mải mê phong trần!...

Thế rồi năm tháng xoay vần
Đến là Trời, Đất cũng cần có nhau
Để rồi bước thấp bước cao
Cô thôn nữ ấy nghẹn ngào vu qui
Đùng đoàng vỡ toác tình si
Dẫm lên xác pháo, nàng về tân hôn
Cây đa cổ tích đầu thôn
Trầm tư ngẫm cuộc vui buồn thế gian!
Hoàng hôn vội ló vành trăng
Dòng sông thả gió mênh mang ơ hờ:
"Ơi đồng dâu thuở mộng mơ
Nuôi tằm đã chín, ươm tơ đã vàng
Bến xưa, thuyền mới đã sang
Thuyền xưa bỏ bến lang thang phương nào?
Đêm nay diệu vợi trời sao
Có nàng trinh nữ lòng xao xuyến lòng
Có đôi loan phượng tương phùng
Trăm năm chung mối tơ hồng từ đây
Thôi thì cũng thỏa xum vầy!
Nhân tình thế thái, biết ai có còn..."

Nào hay Trái Đất xoay tròn
Gã trai năm cũ vẫn trên giang hồ
Hỏi ai thuộc được chữ ngờ
Mải đi kẽo kẹt bơ vơ gánh lòng
Không gian ai uốn nên cong
Cho con tạo nó quay vòng thời gian
Đêm nay gió lộng, trăng quầng
Bước chân phiêu lãng lâng lâng đường về
Nghe trong gió tiếng vu vơ:
"Nuôi tằm đã có kẻ nhờ đồng dâu
Ao làng đã có thuyền câu
Sự đời, đâu nỡ gây sầu cho ai!..."

Gã trai chững lặng, u hoài
Nhớ thương kỷ niệm vơi đầy trăng khuya
Ôm đàn ôn lại nắng mưa
Gảy lên uẩn khúc bộn bề nông sâu:
"Ra đi để bắc nhịp cầu
Cho dâu bên đó xanh dâu khắp vùng
Xưa kia giới tuyến giữa dòng
Mà nay thanh thản tình chung đôi bờ!
Bên này thuở ấy hoang vu
Ầm vang vó ngựa, mịt mù can qua
Giờ đây đoàn tụ thuận hòa
Dòng sông khuây khỏa câu hò giao duyên
Tình tang, tang tính, tang tình...
Ngậm vui thỏa chí, lắng buồn người xưa!
Tắm ghềnh, gội thác bôn ba
Dọc ngang dầu dãi, nắng mưa vẫy vùng
Đường thiên lý, chí tang bồng
Làm trai há chịu thẹn thùng thân trai?
Biết rằng hoạn lộ chông gai
Biết rằng nặng lỗi với ai duyên nồng...
Dễ thay là chuyện tao cùng!
Khó thay là chuyện anh hùng-mỹ nhân!
Quyết đi trọn bước gian truân
Mùa đông dẫu lạnh, mùa xuân thắm đào!
Đúng sai là chuyện Hoàng Sào
Đục trong là chuyện vận vào Khuất Nguyên.
Du ca cung chúc nhân duyên
Cánh chim lại vỗ mọi miền yêu thương!..."

***

"Chuyện xưa có gã tha phương
Có làng dâu biếc, có nàng ươm tơ..."

Tự ngàn năm đến bây giờ
Thầm thì đất kể những mùa trăng sao
Bầu trời: bát ngát đồng dâu
Sao trời lấp lánh: tằm reo bạt ngàn
Phong phanh Tráng Sĩ chạnh lòng
Ngẫm sang muôn thuở mênh mông Ngân Hà
Cây Đàn reo giữa bao la
Vọng hồn thôn nữ: nuột nà vầng trăng
Tơ vàng óng ả giăng giăng
Gió vui lễ rước, rưng rưng mây về
Bóng đa thiên cổ còn kia
Xum xuê điệu hát câu hò lứa đôi
Lão Thần Nông luống ngậm ngùi
Khom lưng đăm đắm tiếc thời Trần Gian
Một đời ngắn ngủi sao băng
Tuyệt vời khoảng khắc, vĩnh hằng hư vô!

Tiếng gà gáy: "Ó, ò, o!...
Người đời ơi có thương cho đời người?"

Hừng đông đã rạng chân trời
Sao sa tục lụy, sương cười long lanh...


                                                                        Trần Hạnh Thu

 
Câu Hò Bên Bờ Hiền Lương - Giọng Hát Hồ Quang 8 đã nghe là nghiền.

Ly Tao – Khuất Nguyên, lời tự tình của bậc quân tử tài đức vẹn toàn





Ly Tao là một trong những tác phẩm thi ca nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc do Khuất Nguyên sáng tác. Bài thơ là lời oán thán buồn phiền của một bậc trung quân ái quốc. Là áng thơ chất chứa lí tưởng cao đẹp và tinh thần bất khuất của tác giả. Đây là tác phẩm bất hủ của Khuất Nguyên.
Ly Tao được ra đời vào thời kì chiến quốc trong bối cảnh triều đình xã hội nhà Sở. Tựa đề bài thơ dịch sang tiếng Việt có nghĩa là lời than vãn của một quân tử với những muộn phiền và tâm trạng xáo trộn lo toan. Một nét đặc sắc trong bài trường thi này là nỗi buồn bi thảm của tác giả được khéo léo miêu tả qua lối tượng trưng, lối nhân cách hóa và hàm ý thâm sâu khi mượn những điển cố thần thoại mà bộc bạch tâm tình.
Tác phẩm dài 370 câu, được Nhượng Tống (Hoàng Phạm Trân) dịch sang tiếng Việt.

Ly Tao là lời tự tình của bậc quân tử tài đức vẹn toàn, trung quân ái quốc

Khuất Nguyên (340 trước Công nguyên – 278 trước Công nguyên), ông được biết đến là một thi nhân, một chính trị gia nổi tiếng thời bấy giờ. Xuất thân từ một gia đình danh gia vọng tộc, thuộc hoàng tộc của nước Sở. Ngay từ khi còn nhỏ Khuất Nguyên đã bộc lộ tinh thần ham học hỏi, và dung bồi tu đạo trọng đức. Học rộng hiểu nhiều, tài đức vẹn toàn.
(Ảnh: Pinterest.com)
Bá Dung nhớ cha ta thuở nọ,
Vốn dòng vua về họ Cao Dương.
Tháng giêng đầu tiết xuân sang,
Cõi đời ta xuống giữa đương ngày Dần.
Buổi trứng nước ân cần chăm sóc,
Biết bao nhiêu khó nhọc công cha.
Chữ hay kén đặt cho ta:
Tên là Chính Tắc, tự là Linh Quân.
Trong ta đã mười phần lộng lẫy,
Chải chuốt càng thêm nẩy xinh tươi.
Sói ngàn nhài bãi khoác ngoài,
Tết lan thu lại làm đai đeo thường.
Sợ chẳng kịp ta càng mê mải,
Tuổi xanh nào có đợi gì ai.
Mộc lan sớm cắt trên đồi,
Ðông thanh chiều hái bên ngoài bến sông.
Ngày tháng vút đi không trở lại,
Vừa xuân qua đã lại thu sang.
Ðoái trông cỏ áy cây vàng,
Sợ con người đẹp muộn màng lỡ duyên!
Ông ôm giữ tấm lòng tận trung báo quốc với tài năng, đức độ và sự chính trực của mình. Khuất Nguyên dốc tâm dốc sức phò trợ Sở Vương, đưa ra kế sách giúp Sở Vương với lí tưởng xây dựng nước Sở trở thành một Sở quốc phú cường. Ông khích lệ Sở Vương học theo những tấm gương trị quốc của những minh quân trong lịch sử.
Tuổi đang trẻ nết quen càn rỡ,
Thế mà không đổi sửa cho đành.
Ngựa hay cưỡi lấy, đi nhanh,
Lại đây ta chỉ cho mình đường quang.
Ðời ba vua thuở đang rực rỡ,
Các giống thơm hớn hở đua tươi.
Hoa tiêu, hoa quế lộn mùi,
Cứ gì hoa huệ được người yêu đương.
Theo đạo chính nhằm đường ngay thẳng,
Nghiêu Thuấn xưa thiệt đấng minh quân.
Ông đưa ra chính sách cải cách triều đình, ông vạch trần sự xa hoa, tham lam vô độ của những quý tộc trong triều. Những tham quan và tình trạng sâu mọi trong đội ngũ quan lại. Những chính sách này đã động chạm tới lợi ích của rất nhiều người. Chính vì thế mà chúng đã không ngừng đả kích, phỉ báng, chửi bới rồi rắp tâm vu oan giá họa Khuất Nguyên.
(Ảnh: Youtube.com)
Để rồi bậc trung quân ôm tấm lòng đau đớn bi thảm mà than khóc không thôi
Cớ sao Kiệt Trụ ngu đần,
Ðâm đầu lối tắt sa chân đường cùng.
Hám vui bọn chúng không biết sợ,
Ðường tối tăm hiểm trở xiết bao.
Xe loan e lúc đổ nhào,
Phải rằng ta sợ thiệt vào đến thân!
Cố theo kịp gót chân vua trước,
Quản chi công xuôi ngược long đong.
Tình ta mình chẳng xét cùng,
Sở Vương ban đầu hết mực yêu quý, trọng dụng Khuất Nguyên. Nhưng sau này lại nghe theo đám quan lại ganh tài, tìm cách vu cáo hãm hại. Vua nghe lời gièm pha và dần xa lánh Khuất Nguyên. Khiến ông ôm trong lòng nỗi buồn bi thảm.
Trong tâm trí của Khuất Nguyên ông chỉ mong muốn được tận tâm báo quốc, ông coi trọng nhân tài quốc gia nên đã gia sức bồi dưỡng và trọng dụng nhân tài. Một lòng muốn thanh sạch bộ máy quan lại, loại bỏ quan tham và phơi bày sự hủ bại của giới quan lại để giảm đi sự sách nhiễu dân chúng.
Thế nhưng có lẽ ông chỉ là một ngọn đuốc lẻ loi, một kỵ binh đơn thương độc mã. Tấm lòng trong sáng muốn báo quốc, ý chí và tư tưởng của đại quân tử không thể đấu lại với vô lại, tiểu nhân.
Nghe lời ton hót đem lòng giận ta!
Nói thẳng vẫn biết là có hại,
Biết vậy mà nín mãi không đành!
Chín lần trời hãy chứng minh,
Chỉ vì ta quá yêu mình đấy thôi!
Trước cùng ta nặng lời hẹn ước,
Sau vì đâu đổi khác đơn sai?
Biệt ly ta chẳng quản nài,
Xót mình lòng dạ đổi dời bao phen.
Chín vườn lan lại nghìn sào huệ,
Một mình ta chăm chỉ hôm mai.
Tử tiêu bạch chỉ xen vai,
Kẹ trong đỗ nhược, bao ngoài tân di.
Mong cành lá có khi đua nẩy,
Chờ đến mùa hái lấy hoa tươi.
Bỏ rơi ta thiết chi đời,
Thấy trăm hoa chịu lạc loài mà thương!
Chúng chen chúc trên đường vụ lợi,
Tấm lòng tham, tham mãi tham hoài!
Ðem dạ mình đọ bụng người,
Sinh lòng ghen ghét, đặt lời gièm pha.
Mồi phú quý cố mà đeo đuổi,
Phải lòng ta có vội thế đâu.
(Ảnh: Pinterest.com)
Cái già sồng sộc theo nhau,
E không để được về sau tiếng lành.
Ăn hoa rụng bên nhành thu cúc,
Uống sương sa dưới gốc mộc lan.
Tình yêu khôn đẹp muôn vàn,
Khát hoài! đói mãi! phàn nàn mà chi!
Rút rễ cây ta xe sợi chỉ,
Xâu cánh hoa thiên lý xinh xinh.
Cánh lan cánh huệ trắng tinh,
Giây ngần bền dẻo tết manh áo ngoài.
Áo như thế thói đời chẳng mặc,
Ta cứ theo phép tắc người xưa.
Dẫu rằng đời có chẳng ưa,
Thì xin theo lối cũng như Bành, Hàm.
Ðời người khổ kể làm sao xiết!
Ðành than dài gạt vết lệ hoen.
Làm xinh ta khéo vô duyên,
Sớm vừa can gián chiều liền sa cơ.
Sa cơ mặc nhởn nhơ vẫn thế,
Vẫn đeo lan dắt huệ như xưa.
Lòng ta đã thích đã ưa,
Dẫu rằng chín chết có chừa được đâu.
Trách mình chẳng suy sau xét trước,
Mãi mãi không rõ được thói đời.
Chúng ghen ta có mày ngài,
Phao cho ta tiếng con người lẳng lơ.
Người đời thật đã thừa khôn khéo,
Ðua nhau theo mức vẹo thước cong.
Khuôn vuông mẫu thẳng chẳng dùng,
Cúi luồn cầu cạnh một dòng như nhau!
Một mình chịu nuốt sầu ngậm tủi,
Nói ai hay nông nỗi lúc này?
Thà cho sống đọa thác đày,
Lòng ta không nỡ để lây thói thường!
Loài chim cắt ngang tàng bay bổng,
Vốn xưa nay là giống không đàn.
Vuông tròn vốn chẳng cùng làn,
Khúc đường ai để yên hàn cho ai?
Tránh điều lỗi, mặc đời xoi mói!
Nén chí xưa, cam nỗi xót xa.
Thánh hiền xưa cũng như ta,
Thẳng ngay mà chết, ấy là chết trong
Sở Vương tin theo lời gièm pha, xa lánh và cuối cùng trục xuất Khuất Nguyên. Những nhân tài mà ông dày tâm trí bồi dưỡng lâu nay cũng trở nên biến chất tha hóa. Ông như cánh buồm cô lập. Thấy cảnh dân sinh trong gian khó, đất nước rơi vào đường u muội. Chứng kiến điều ấy mà một bậc quân tử kì tài như ông ôm nỗi thống khổ cực độ cào xé nội tâm ông.
Thương dân mới được cầm quyền trị dân.
Trông sau trước xét lần sự thế,
Hãy để tâm suy nghĩ cho cùng.
Làm đâu được việc bất công!
(Ảnh: Wikipedia.org)
Những phường bất nghĩa có dùng được đâu.
Lòng này nghĩ trước sau như một,
Dẫu chết ngay chẳng chút nôn nao.
Người xưa oan thác biết bao,
Theo vuông lựa có vào sao lỗ tròn.
Nức nở khóc cho buồn đầy dạ,
Tủi cho thân sinh đã lỗi thời!
Gạt sầu bứt cánh huệ tươi,
Áo khăn lã chã lệ rơi ướt đầm!
….
Những vần thơ bi ai thể hiện nỗi đau khổ tột cùng của một trung thần dưới trướng một vị vua không phân biệt được trung- gian, ưa nịnh hót mà không tin lời nói thật. Ông đau đớn khôn nguôi khi con dân khổ sở, đám tham quan kết bè kết phái bán nước hại dân. Con thuyền nước Sở như sắp lật nhào mà ông không thể làm gì thay đổi.
Nhìn thấy trước con đường suy vong trước mắt, ông lại càng ôm nỗi hận ngàn thu. Sự phẫn uất trước thời cuộc làm cho đại thần với lòng yêu nước nồng nhiệt đau đáu nỗi đau như thể nó có thể giết chết ông.
Điểm đặc sắc là tác giả vận dụng nhiều thần thoại, truyền thuyết, thể hiện trí tưởng tượng phong phú với ngôn từ trong sáng, bay bổng mà giáo hóa, mà thức tỉnh vương quân đang u muội tối tăm.
Những câu thơ giữa bài, nhân vật ‘‘ta’’ tưởng tượng đi từ mộ vua Thuấn tới nhiều địa danh rồi lên thiên đình, ông đi nhờ sự giúp đỡ của các vị thần. Rồi Thần giữ cửa thiên đình không cho ông vào, các nữ thần khác cũng cự tuyệt. Tới đoạn này phải chăng ông đã ngộ ra được, thịnh suy của vương triều là an bài của thiên tượng, là thiên ý.
Nhưng tấm lòng yêu nước thương dân của ông cứ một lòng thôi thúc, ông chẳng kiếm đâu được chút thanh thản ở trong lòng, biết đi đâu đây ông liền tìm tới hai thầy bói:
“Vãn rằng: Thôi! Thương tiếc làm chi cho cực!
Biết ta đâu một nước không người!
Chính lành làm, sửa với ai?
Bành Hàm đâu đó, ta thời đi theo”.
Bành Hàm là một nhân sĩ đời Ân, do can vua mà vua không nghe nên ôm đá tự trầm. Nỗi đau đớn xót xa của một sĩ phu yêu nước muốn dùng cái chết thanh sạch của mình mà thức tỉnh sự ngu muội của bậc vương tử.
Cảm xúc và sự bế tắc bất lực của ông lúc này lên tới đỉnh điểm, chán nản muốn đi gặp Thượng Đế. Và cuối cùng Khuất Nguyên không chịu nổi họa mất nước, liền ôm bọc đá nhảy xuống sông Mịch La tự trầm. Truyền thuyết cho rằng ông chết vào ngày 5/5 âm lịch, nên nhân dân Trung Quốc cúng Tết Đoan Ngọ tưởng nhớ người trung nghĩa.
Với cách sử dụng ngôn từ chắt lọc, ngắn gọn, kín đáo, chí ông trong sạch, nết ông thanh cao; tuy nói những điều vụn vặt, nhưng ý nghĩa rất rộng; việc nhắc đến tuy gần, nhưng nghĩa thì xa. Chí ông trong sạch nên hay nói đến cái hoa thơm. Nết ông cao cho nên dù chết cũng không được dung nạp. ông thoát khỏi cái thế giới bùn lầy như con ve bỏ lốt ở nơi dơ đục, để cất mình ra khỏi đám bụi trần chẳng để cho đời làm dơ bẩn. Thật là ở bùn mà trong trắng chẳng lây đen. Suy cái chí ấy thì ông có thể thi sáng với Mặt Trăng, Mặt Trời vậy!
(Ảnh: Investopedia.com)
Phải nói rằng, Ly Tao là một áng bi phẫn thi đạt tới đỉnh cao của nghệ thuật văn chương. Người đọc thơ ông mà như đang đọc tự truyện. Nỗi đau khổ trong nội tâm của người trung nghĩa với tình yêu nước thiết tha được bày tỏ rất tinh tế. Mượn cây mượn cỏ, mượn cảnh mà tả tình. Nỗi đau tưởng chừng như không thể nào bộc bạch thì người yêu thơ lại có thể cảm thụ được từng cơn cào xé tâm can. Bài thơ được ví là những tiếng khóc thảm, than dài của một mảnh hồn trong sạch và đau thương, gọi tới người thiên cổ.

 
Vết Thù Trên Lưng Ngựa Hoang - Chu Hoàng Tuấn

KHỞI NGHĨA HOÀNG SÀO


     Những cuộc khởi nghĩa nông dân ở Trung Quốc hiếm có trên thế giới. Không chỉ về số lượng, về quy mô cũng khó nước nào có thể so sánh được. Khởi nghĩa Hoàng Sào là một cuộc khởi nghĩa nông dân nhằm lật đổ triều Đường vào cuối đời Đường từ năm 875 đến năm 884, Cuộc khởi nghĩa này đã đưa ra tư tưởng công bằng, nó có ảnh hưởng lớn đến các cuộc khởi nghĩa về sau, mở ra  một giai đoạn mới trong các cuộc khởi nghĩa nông dân ở Trung Quốc trước đây.
 Khởi binh
     Cuối triều Đường, nông dân không cam chịu sự áp bức bóc lột phong kiến đã liên tiếp nổi dậy chống lại. Năm 762 có khởi nghĩa của Viên (?)   lãnh đạo  ở hạ du sông Trường Giang; năm 859, khởi nghĩa ở Triết Tây do Câu Phủ lãnh đạo; năm 868 cuộc khởi nghĩa ở Quế Lâm thuộc khu vực Từ Tứ do Bành Huân lãnh đạo. Các cuộc khởi nghĩa nông dân liên tiếp nổ ra đã cổ vũ phong trào đấu tranh của  quần chúng, mở màn cho cao trào khởi nghĩa nông dân cuối triều Đường.
Năm 873, Đường Y Tôn chết, Hy Tôn lên ngôi, chính trị càng đen tối, tài chính hàng năm không thu được 300 vạn quan. Trong những năm này, vùng hạ du sông Hoàng Hà liên tiếp gặp hạn hán, mùa hạ lúa mạch chỉ thu được một nửa, mùa thu chẳng thu được hạt nào. Nông dân đành phải ăn rau dại, vỏ cây cầm hơi.
    Trong hoàn cảnh ấy, lao dịch, tô thuế của chính phủ không giảm, người nông dân không còn cách nào để sống. Không còn con đường nào khác, nông dân tức giận cầm vũ khí đứng dậy đấu tranh. Những cuộc khởi nghĩa nông dân cuối triều Đường bùng nổ.
Năm 874, tại Trường Viên (nay là  đông bắc huyện Trường Viên, Hà Nam) Vương Tiên Chi tập hợp hơn 3.000 người khởi nghĩa, tự xưng là “Thiên bổ bình quân đại tướng quân kiêm hải nội chư hào đô thống”,  dán cáo thị, kêu gọi mọi người đứng dậy lật đổ triều Đường. Mùa hạ năm thứ hai tại Oan Câu, Tào Châu (nay là  bắc huyện Tào Sơn Đông) Hoàng Sào lãnh đạo  hàng nghìn quần chúng hưởng ứng.
Hoàng Sào là người  Oan Câu, Tào Châu Sơn Đông (nay là  huyện Tào Sơn Đông), làm nghề bán muối, cũng từng học hành, có tài cưỡi ngựa bắn cung. Ông đã từng tổ chức lực lượng vũ trang của người  làm muối, nhiều lần chống lại chính phủ Đường bắt bớ, vơ vét của  người làm muối. Sớm  có mối thù hận với chế độ phong kiến, ông  đã có chí hướng muốn lật đổ triều Đường. Sau khi Hoàng Sào khởi nghĩa, nông dân nghèo khổ các nơi nô nức tham gia, rất nhanh chóng, cuộc khởi nghĩa phát triển lên tới mấy vạn người. Khi quân khởi nghĩa của Vương Tiên Chi đánh Bộc Châu (nay là huyện Phạm, Hà Nam), Tào Châu đã hợp quân với khởi nghĩa Hoàng Sào, thanh thế ngày càng lớn. Họ cùng nhau chiến đấu ở Sơn Đông, Hà Nam, Hồ Bắc, …
Sau khi bị quân khởi nghĩa giáng cho những đòn mạnh mẽ tầng lớp thống trị triều Đường  dùng  quan cao bổng hậu để dụ dỗ các lãnh tụ khởi nghĩa nhằm làm tan rã đội ngũ nông dân. Trước chính sách dụ dỗ của kẻ địch, Vương Tiên Chi dao động, Hoàng Sào cùng các chiến sĩ quân khởi nghĩa quyết tâm không lùi bước nên Vương Tiên Chi chưa dám công khai đầu hàng. Lúc này, quân khởi nghĩa của  Hoàng Sào đã trở về Sơn Đông, Vương Tiên Chi ở lại Hồ Bắc. Trước khi triều Đường đem quân đàn áp, Vương Tiên Chi cử người đến Lạc Dương đàm phán điều kiện đầu hàng. Vì trên đường đến Lạc Dương, sứ giả bị quân Đường giết nên cuộc đàm phán không thành, ngược lại, quân khởi nghĩa rơi vào tình thế bị động. Tháng 2 năm 878, trong trận đánh ở Hoàng Mai, hơn 5 vạn quân khởi nghĩa bị chết, Vương Tiên Chi cũng bị quân Đường giết, số còn lại đành phải phá vây đến Hào Châu theo Hoàng Sào.
 Tiến đánh Trường An
     Sau đó, quân khởi nghĩa nhất trí cử Hoàng Sào làm thống sư, xưng hiệu là “Xung thiên đại tướng quân”, xây dựng vương bá, bổ nhiệm quan chức, mũi nhọn đấu tranh là nhằm vào  chính quyền của giai cấp địa chủ tượng trưng bằng chữ “thiên”. Từ tháng 2 năm 878 trở đi, quân khởi nghĩa của Hoàng Sào hoạt động trong các khu vực nam bắc Hoài Hà, lợi dụng sơ hở của địch vượt sông Trường Giang, đánh Hư Châu,  Cát Châu, Nhiêu Châu, Tín Châu và Phúc Châu. Quân khởi nghĩa nông dân đến đâu, đốt phủ huyện, giết quan tham, giúp đỡ người nghèo, được sự ủng hộ của nông dân, đội ngũ quân khởi nghĩa phát triển lên mấy mươi vạn người.
Tháng 10 năm 879, quân khởi nghĩa nông dân đánh Quảng Châu, ở đây, họ tạm thời dừng lại để chấn chỉnh đội ngũ, bổ sung lực lượng và  vũ khí. Đây là lúc Hoàng Sào với danh nghĩa “bách vạn đô thống”  phát biểu tuyên ngôn chính trị   bắc phạt, cụ thể hoá chủ trương chính trị bằng việc chỉ rõ “cấm vơ vét tài sản, ai vi phạm chết cả nhà”. Tiếp đó, ông đưa quân lên phía bắc, tiến về Trường An để tiêu diệt triều Đường.
Tin tức đến triều đình,  hoàng đế hoảng sợ, vội đưa quân đánh chặn. Tể tướng Vương Đạc tự thân lên ngựa, đảm nhận chức Tiết độ sứ Kinh Nam, chuẩn bị quân giữ Giang Lăng ở phía nam, lại cử  “Tướng môn hậu đại” Lý Hệ làm phó đô thống hành doanh kiêm Quan sát sứ Hồ Nam, đem 5 vạn quân giữ Đàm Châu, lại điều Cao Biền làm Tiết độ sứ Hoài Nam, đóng quân ở Dương Châu, phòng thủ vùng hiểm yếu Trường  Giang.
Quân khởi nghĩa nông dân anh dũng tiến quân, không gì ngăn nổi. Tháng 11 năm đó, ở Quế Châu (nay là Quế Lâm), sau khi đại quân đã tập hợp, men theo Tương Giang lên phía bắc qua Vĩnh Châu, Hoành Châu, tiến thẳng đến Đàm Châu, tiêu diệt 5 vạn quân Đường. Thừa thắng, quân khởi nghĩa lại qua Trường Giang vừa đi vừa đánh  tiến đến Ngạch Châu,  An Huy, Triết Giang, … . Năm 880, quân khởi nghĩa đột phá phòng tuyến Trường Giang, phòng tuyến Hoài Hà, tiến thẳng về Lạc Dương.
Chính phủ triều Đường  quyết  giữ Đồng Quan, giao cho tướng Tề Khắc Nhượng đem một vạn quân đánh chặn, lại lấy thêm 2.800 quân “thần sách” cùng trấn giữ. Hoàng Sào đưa quân đến chân thành Đồng Quan, đánh Đồng Quan từ cả hai mặt. Hơn 1.000 người tự động đào hào ủng hộ quân khởi nghĩa. Quân khởi nghĩa Hoàng Sào trong 6 ngày đánh Đồng Quan, mở được cánh cửa lớn, nhanh chóng tiến về Trường An.
Ngày 8 tháng 1 năm 881, Đường Hy Tông mang cả triều đình chạy về Thành Đô, Tứ Xuyên. Tối ngày hôm ấy,  nghĩa quân nông dân chiếm được Trường An. Ngày 16, ở Trường An, nông dân khởi nghĩa xây dựng chính quyền mới, Hoàng Sào xưng làm hoàng đế, quốc hiệu “Đại Tề”, niên hiệu Kim Thống. Các đại quan tam phẩm của triều Đường đều bị bãi chức, quan từ tứ phẩm trở xuống được giữ lại. Sau khi thành lập chính quyền cách mạng, Hoàng Sào không thừa thắng truy kích, cũng không chú ý tiêu diệt cấm quân đang ở Quan Trung mà chỉ say sưa ăn mừng chiến thắng, vì thế, cuộc rút chạy của Đường  Hy Tông cùng triều đình về Tứ Xuyên được an toàn, liền tập trung toàn bộ tàn quân, liên hợp với các thế lực quân phiệt vũ trang các nơi, chống lại quân nông dân khởi nghĩa. Trong cao trào khởi nghĩa, một số Tiết độ sứ đã đầu hàng nghĩa quân nông dân, đến lúc này, họ cũng thừa thế khởi binh chống lại. Quân nông dân chưa có căn cứ địa, rất nhanh chóng bị quân Đường bao vây. Trong những điều kiện chiến đấu gian khổ, một lãnh đạo quân khởi nghĩa là Chu Ân làm phản. Năm 883, tầng lớp thống trị triều Đường lại câu kết với lực lượng vũ trang của tầng lớp  quý tộc tộc Sa Đà và tộc Đảng Hạng tiến công quân khởi nghĩa nông dân. Do lực lương yếu, không địch nổi số quân đông hơn, quân nông dân phải rút về Trường An, định kiên trì giữ đất Hà Nam. Tháng 6 năm 884, quân nông dân khởi nghĩa rút về Sơn Đông. Trong trận quyết định ở núi Sài Hổ phía  bắc Lai Vu, quân nông dân thương vong  rất nhiều, Hoàng Sào tự sát, khởi nghĩa nông dân thất bại.

 
Vó Ngựa Trên Đồi Cỏ Non - Quốc Đại

Bán kiên cung kiếm nhứt trạo giang sơn...


"Bán kiên cung kiếm nhứt trạo giang sơn..." nguyên do hai câu thơ:
Bán kiên cung kiếm bằng thiên túng,
Nhứt trạo giang sơn tận địa duy.
Nghĩa:
Nửa vai cung kiếm tận trời cao,
Non sông khắp cõi xông pha một chèo.
Đây là hai câu thơ khí phách của Hoàng Sào, tướng giặc nổi danh đời nhà Đường.
Nguyên nhà Đường từ đời vua Đại Tông (763-765) đến Hy Tông (874-888) thì quốc thế càng suy vi. Phiên trấn hoành bạo ở ngoài, hoạn quan chuyên chính bên trong. Phiên trấn thì nắm quyền thưởng phạt sinh sát nhân dân trong tay; hoạn quan thì thiện tiện phế lập vua chúa.
Chính cuộc đã nguy như thế làm cho mối loạn trong dân gian ngày càng tăng gia nguy ngập. Những bần cố nông phải bỏ trốn lưu lạc. Một số có ít đất ruộng bị kiêm tính cũng bỏ quê quán mà thành lưu vong, hoặc tụ họp làm trộm cướp, hoặc làm điền hộ ở các trang viên.
Tài chính bị kiệt quệ, kho tàng nhà nước hư không, triều đình phải đánh thuế nặng. Vừa binh tai, lại xảy ra thủy tai và hạn tai luôn năm làm cho nhân dân càng lâm vào tình trạng cực kỳ khốn khổ.

Lúc bấy giờ ở Tào Châu, làng Xích Tướng có một người tên Hoàng Sào tự Cự Thiên, vốn con của một nhà bán muối. Sào rất thông minh, văn võ đều giỏi nhưng vẻ người rất xấu. Năm Càng Phủ thứ ba (876) đời vua Hy Tông, Hoàng Sào đi thi đỗ được Võ cử Trạng nguyên. Vua thấy hình dung "cổ quái" của Sào nên không dùng, đuổi Sào đi.
Hoàng Sào ra khỏi triều môn trở về, giữa đường ghé quán nghỉ, lòng đầy căm tức. Sào nghĩ thầm:
- Khi đăng bảng mở khoa thi thì nói chọn người văn chương và võ nghệ mà thôi, chớ không thấy nói chọn người mặt mày đẹp đẽ. Nếu ta dè hôn quân muốn lấy diện mạo chọn người thì ta có đi thi làm chi cho uổng công.

Tức khí quá, Hoàng Sào lấy bút mực viết một bài thơ trên vách quán rồi bỏ ra đi:
Lược thao như mỗ đáng phong hầu,
Mắt thịt hôn quân dễ biết đâu?
Nếu được đôi ba ngàn tử đệ,
Đoạt thâu thiên hạ bốn trăm châu.
Tào Châu Hoàng Sào tự Cự Thiên đề.


Quân tuần thành đến quán trông thấy bài thơ liền chép lại dâng lên vua. Nhà vua tức giận truyền họa đồ hình Hoàng Sào và ra lịnh tập nã. Sào hay tin, không dám đi đường lớn nữa mà phải lặn lội trong rừng núi để về quê.

Có truyện chép rằng: một hôm Hoàng Sào ghé vào chùa nghỉ, có tiên cho mượn gươm báu. Sào định thử gươm mới bảo các sãi trong chùa tìm nơi ẩn trốn kẻo bị gươm báu chém nhằm.
Đến giờ ngọ, Hoàng Sào ra đứng giữa trời, nhìn ngay mặt trời khấn rằng:
- Tôi là Hoàng Sào tự Cự Thiên, nghĩ vì đời vua này vô đạo, chẳng kể hiền tài, cứ nghe lời gian nịnh cho nên đạo tặc phong khởi, hào kiệt ly tâm, thiên hạ nhiễu nhương, trăm họ khổ thống. Vậy tôi muốn ra sức trừ loài gian nịnh, cứu nạn cho sinh linh, đoạt lấy xã tắc, sửa trị ngôi trời. Nay tôi muốn thử sức gươm linh xin hoàng thiên giúp sức nếu vạn sự kết quả như lòng tôi muốn thì xui tôi chém một gươm cho tốt.
Đoạn, cầm gươm ra khỏi cổng chùa, nhìn chung quanh không thấy ai cả. Thấy một cây đại thọ ở bên đường, Sào liền đưa gươm lên chém phạt ngang một gươm. Cây đại thọ đứt hai đổ xuống, nhưng có làn máu đỏ vọt ra. Sào cực kỳ ngạc nhiên nhìn kỹ lại là ông sãi cả ở chùa. Thì ra vì ông sãi cả nghe lời Hoàng Sào bảo mọi người trong chùa phải tìm chỗ ẩn trốn khi Sào thử gươm linh, nhưng ông không biết chỗ nào trốn cho kín. Ông lấy làm lo sợ quá, nhìn thấy một cây đại thọ có cái bộng to nên chun vào đó, ý định toàn thân... không ngờ lại không toàn!
Hoàng Sào đau lòng than thở, đoạn quảy gói mang gươm lên đường, thẳng lên Thái Hành Sơn chiêu binh mãi mã.
Non một năm, Sào chiêu mộ được trăm muôn binh thêm một số tướng tá văn võ kiêm toàn: Châu Ôn, Thượng Nhượng, Liễu Ngạn Chương, Liễu Ngạn Tùy, Các Tùng Châu, Đặng Thiên Vương, Mạnh Tuyết Hải. Hoàng Sào đặt Thượng Nhượng làm quân sư và các tướng toàn Tổng binh. Thế lực rất mạnh.
Hoàng Sào tự hiệu là Xung thiên đại tướng quân, đem hơn 10 vạn quân đoạt được nhiều châu khác và vượt qua sông Dương Tử, xuống cướp miền Giang Nam, ra phía đông đến Chiết Giang, lại đánh Phúc Châu, Kiến Ninh, rồi thẳng đường xuống đoạt Quảng Châu. Ở đây, Hoàng Sào giết hại rất nhiều nhân dân trong thành thị, cùng 20 vạn người ngoại quốc buôn bán, gồm những giáo đồ Hồi Hồi, Cơ Đốc, Bái Hỏa và người Do Thái, người Hy Lạp.
Sau vì miền nam có bịnh dịch, Hoàng Sào kéo quân lên bắc. Năm 880, vây hãm Đông Đô rồi chiếm lấy Trường An, cướp phá và giết chóc những người quý tộc, quan lại và phú hào, số không kể xiết. Vua Hy Tông bấy giờ phải bỏ hoàng thành chạy vào đất Thục. Hoàng Sào tự xưng là Đại Tề hoàng đế. Thật là thỏa chí bình sinh.
Hoàng Sào trước muốn cứu muôn dân ra khỏi cảnh lầm than tang tóc, nhưng đến khi thực hành thì lại chẳng cứu muôn dân mà còn gây thảm họa chết chóc cho nhân dân nhiều thêm nữa. Tướng Châu Ôn là bộ hạ của Hoàng Sào lại đầu hàng quan triều. Trong số hơn 50 vạn quân của Sào, một số chán ghét Sào bỏ chạy theo Châu Ôn. Còn vua Hy Tông sau khi trốn chạy vào Tứ Xuyên, nhờ người Tây Đột Quyết là Lý Khắc Dụng đem quân cứu viện. Triều Đường được trung hưng.
Năm 884, Hoàng Sào bị Lý Khắc Dụng đánh bại rồi bị tên bộ hạ ám hại tại Biện Châu. Có sách chép là Hoàng Sào đánh trận bị thương nặng trở về tư dinh, đâm cổ tự tử.
Trong tác phẩm "Đoạn trường tân thanh" của cụ Nguyễn Du, đoạn tả khí phách của Từ Hải có câu:
Giang hồ quen thú vẫy vùng,
Gươm đàn nửa gánh, non sông một chèo.
Hai câu này thoát ý câu thơ của Hoàng Sào như trên:
Bán kiên cung kiếm bằng thiên túng,
Nhứt trạo giang sơn tận địa duy.


Cũng trong tác phẩm "Đoạn trường tân thanh", đoạn Thúy Kiều khuyên Từ Hải hàng triều đình, có câu:
Ngẫm từ khởi việc binh đao,
Đống xương Vô Định đã cao bằng đầu,
Làm chi để tiếng về sau?
Ngàn năm ai có khen đâu Hoàng Sào?
"Hoàng Sào" là do điển tích trên.

Kiều đem Hoàng Sào ra để thuyết Từ Hải biết là Từ có tài giỏi dũng lược như Hoàng Sào chăng nữa, thì cũng chỉ lưu lại đời sau cái tiếng làm giặc mà thôi.
Nhưng ở đời từ xưa đến nay, được làm vua thua làm giặc là một lẽ thường.

Xem tiếp...

RỒ DẠI VÀ THIÊN TÀI 33


(ĐC sưu tầm trên NET)

                                    
                                         Cách Vật Trí Tri - Vương Dương Minh Kiến Giải

Những thiên tài thay đổi cả thế giới nhưng từng bị coi là “điên rồ”

Thứ Bảy, ngày 12/10/2019 01:00 AM (GMT+7)

Họ là những người cực kỳ thông minh với những phát minh làm thay đổi cả thế giới. Nhưng đôi khi tính cách hoặc những ý tưởng của họ bị coi là điên rồ.

Những thiên tài thay đổi cả thế giới nhưng từng bị coi là “điên rồ” - 1
Thomas Edison là nhà khoa học đã phát minh ra rất nhiều thiết bị có ảnh hưởng tới cuộc sống của chúng ta. Trong suốt cuộc đời mình, Edison đã có vô số phát minh  mang tính ứng dụng cho đến tận ngày nay.  Tuy nhiên, khi còn nhỏ ông đã luôn đặt ra nhiều câu hỏi hóc búa "tại sao? thế nào?", mà không chịu trả lời các câu hỏi của thầy giáo nên bị bạn bè nhạo báng là "điên khùng, đần độn".
Sidney Gottlieb
Những thiên tài thay đổi cả thế giới nhưng từng bị coi là “điên rồ” - 2
Là một bác sĩ tâm thần của quân đội Mỹ với bằng tiến sĩ, Gottlieb nổi tiếng là một “nhà bác học điên rồ” trong nội bộ cơ quan. Ông đặc biệt say mê nghiên cứu các chất hóa học gây chết người đồng thời phát minh ra những phương pháp ứng dụng chúng. Sidney cũng là người đưa ra ý tưởng nhồi cây tía tô vào giầy của Fidelis (Chủ tịch nước Cu Ba) để làm rụng bộ râu của ông.
Alexander Bogdanov
Những thiên tài thay đổi cả thế giới nhưng từng bị coi là “điên rồ” - 3
Alexander Bogdanov là nhà khoa học, bác sĩ nổi tiếng người Nga. Ông còn là người tiên phong của môn điều khiển học và khoa học tổ chức. Bị ám ảnh với những nghiên cứu tìm cách chữa bệnh hói đầu và cải thiện thị lực thông qua việc truyền máu, ông đã qua đời trong một lần truyền nhầm máu của một người bị sốt rét vào tĩnh mạch của mình.
Franz Reichelt
Những thiên tài thay đổi cả thế giới nhưng từng bị coi là “điên rồ” - 4
Franz Reichelt sinh ra tại Áo và là người tiên phong trong việc phát minh áo dù cho phi công lái máy bay. Mặc dù các cuộc thử nghiệm trước đó với hình người nộm đều thành công, nhưng Reichelt lại thất bại khi thực hiện cú nhảy dù từ tháp Eiffel và qua đời.
Buckiday Fuller
Những thiên tài thay đổi cả thế giới nhưng từng bị coi là “điên rồ” - 5
Buckiday Fuller là kiến trúc sư, nhà thiết kế, và nhà sáng chế nổi tiếng người Mỹ. Trong suốt cuộc đời của mình, Fuller luôn bị ám ảnh lo lắng không biết nhân loại có thể tồn tại lâu dài và bền vững trên Trái Đất không? Ông từng bị coi là dở hơi vì chỉ ngủ 2 tiếng mỗi đêm và đeo 3 chiếc đồng hồ để có thể theo dõi thời gian ở các múi giờ khác nhau.
Robert Oppenheimer
Những thiên tài thay đổi cả thế giới nhưng từng bị coi là “điên rồ” - 6
Robert Oppenheimer là một nhà vật lý tài ba người Mỹ. Ông thông thạo 8 ngôn ngữ và am hiểu rất nhiều lĩnh vực. Chính điều vậy Oppenheimer đôi khi gặp khó khăn khi giao tiếp với người khác. Ví dụ có một lần Oppenheimer nhờ người trợ lý tên Leo Nedelsky chuẩn bị bài giảng cho ông. Ông đã đưa cho Leo Nedelsky một cuốn sách và lưu ý rằng nội dung có sẵn trong sách đó rồi. Nhưng cuốn sách đó hoàn toàn viết bằng tiếng Hà Lan nên người trợ lý không giỏi ngoại ngữ buộc phải mang trả lại Oppenheimer. Phản ứng của ông là: "Tiếng Hà Lan dễ thế kia mà".
Werner Heisenberg
Những thiên tài thay đổi cả thế giới nhưng từng bị coi là “điên rồ” - 7
Nhà vật lý lý thuyết nổi tiếng người Đức, Werner Heisenberg là một trong những người sáng lập ra thuyết cơ học lượng tử và đã giành giải thưởng Nobel vật lý năm 1932. Nhưng ông cũng nổi tiếng về tính đãng trí, khi được hỏi trong cuộc thi bảo vệ luận án tiến sĩ về cách thức hoạt động của pin, ông trả lời “không biết” và bị đánh trượt.
Samuel Morse
Những thiên tài thay đổi cả thế giới nhưng từng bị coi là “điên rồ” - 8
Mặc dù là người phát minh ra phương thức điện tín bằng mã Morse, Samuel rất kỳ quái. Ông khăng khăng cho rằng người da đen, người Do Thái và toàn bộ đất nước Áo đã ra tay để tiêu diệt nước Mỹ. Trớ trêu thay, phát minh của ông đã tạo điều kiện cho sự kết nối toàn cầu và do đó những người nhập cư cũng ồ ạt tràn vào nước Mỹ.
Richard Feynman
Những thiên tài thay đổi cả thế giới nhưng từng bị coi là “điên rồ” - 9
Richard Feynman là một trong những nhà vật lý nổi tiếng nhất thế kỷ 20. Ông giành giải thưởng Nobel về vật lý năm 1965 và được đánh giá là 1 trong 10 nhà vật lý vĩ đại nhất mọi thời đại. Tuy nhiên, ông cũng là người thích “nghịch dại”, ông thường dành thời gian rỗi của mình để mầy mò mở các khóa an ninh, cuối cùng ông đã mở gần hết các tủ chứa tài liệu mật.
Yoshiro Nakamatsu
Những thiên tài thay đổi cả thế giới nhưng từng bị coi là “điên rồ” - 10
Tiến sĩ người Nhật Yoshiro Nakamatsu, người đã sở hữu tới 3.300 phát minh sáng chế trong suốt cuộc đời mình. Đặc biệt, việc phát minh ra đĩa mềm năm 1952 đã làm thay đổi toàn bộ phương thức lưu trữ thông tin của con người. Nhưng Yoshiro cũng là một người lập dị khi ông quyết  ăn CD, DVD và các thiết bị đồng hồ kỹ thuật số mỗi thứ một ít để hiện thực hóa dự đoán sống đến 144 tuổi của mình.
Oliver Heaviside
Những thiên tài thay đổi cả thế giới nhưng từng bị coi là “điên rồ” - 11
Oliver Heaviside là một nhà khoa học, nhà vật lý, nhà toán học và kỹ sư điện người Anh. Ông là người đã phát triển các kỹ thuật toán học phức tạp để phân tích mạch điện và giải phương trình vi phân. Là một thiên tài lỗi lạc nhưng ông cũng là người rất lập dị, Heaviside luôn sơn móng tay màu hồng chói, thiết kế nhà ở của mình bằng các khối đá granite khổng lồ, và ông chỉ uống sữa để tồn tại trong vài ngày.
Tycho Brahe
Những thiên tài thay đổi cả thế giới nhưng từng bị coi là “điên rồ” - 12
Tycho Brahe là nhà chiêm tinh học, nhà thiên văn học nổi tiếng người Đan Mạch. Ông có cuộc sống rất lập dị ví dụ Tycho Brahe rất thích các bữa tiệc, ông hay mời bạn bè đến lâu đài vui chơi những trò giải trí phiêu lưu, hoang dã trên hòn đảo của riêng mình. Một lần trong một buổi tiệc ở Prague, Brahe nhất quyết không rời khỏi bàn dù rất mót tiểu, vì rời khỏi bàn đồng nghĩa với kém cỏi và thua cuộc trong một trò chơi. Sau đó, ông bị chết do nhiễm trùng thận.
Nikolai Tesla
Những thiên tài thay đổi cả thế giới nhưng từng bị coi là “điên rồ” - 13
Nikola Tesla là một nhà phát minh, nhà vật lý, kỹ sư điện và kỹ sư cơ khí người Mỹ gốc Serbia. NiNikola Tesla là người tiên phong trong một số tiến bộ khoa học kỹ thuật thế kỷ 20 như đài phát thanh, động cơ, đặc biệt là công nghệ điện xoay chiều. Nhưng Tesla cũng rất kỳ quặc, ông luôn coi số 3 là một con số linh thiêng, ông đi bộ xung quanh một tòa nhà 3 lần trước khi bước vào, rửa tay 3 lần liên tiếp vì sợ vi khuẩn. Trước khi ăn, ông dùng tới 18 khăn sạch để lau bóng dụng cụ ăn, không bao giờ sử dụng một chiếc khăn 2 lần và luôn đeo găng tay khi dùng bữa.
Thiên tài hóa học vĩ đại nhất thế giới phát minh ra ma túy là ai?
Ông Albert Hofmann đã vô tình phát minh ra LSD – một loại chất gây ảo giác và làm thay đổi tâm trạng hay nó thẳng ra nói...
Theo Hàn Ly (Theo list25.com) (Báo GT)

6 thói quen điên rồ của các thiên tài

0 Thanh Niên Online
Einstein từng hút một mẫu thuốc lá mà ông vô tình nhặt trên đường. Benjamin Franklin ngồi khỏa thân trước cửa sổ mỗi sáng để “tắm không khí”. Có phải những thói quen điên rồ giúp bạn trở nên thông minh hơn không?
Einstein có thói quen chẳng giống ai
ẢNH: ENTREPRENEUR
1. Sống trong một căn phòng dát vàng
Mỗi đêm, tiến sĩ Yoshiko Nakamatsu - người đã được cấp bằng sáng chế hơn 3.300 sản phẩm, trong đó có đĩa mềm, thường xa lánh mọi người bằng cách ở trong phòng tắm được gọi là "căn phòng bình tĩnh". Điều đặc biệt là căn phòng này là nó được dát bằng vàng 24 cara. Ông giải thích: "Vàng phá vỡ sóng radio và tín hiệu truyền hình gây hại cho trí tưởng tượng”. Có thể bạn không có điều kiện xây dựng một căn phòng bằng vàng 24 cara, nhưng bạn có thể tránh xa "sương mù" của sóng vô tuyến của máy tính, Wi-Fi, điện thoại di động, tai nghe Bluetooth. Hãy hòa mình với thiên nhiên hoặc thiền định để tinh thần được nghỉ ngơi và nạp năng lượng mới.
2. Trầm mình trong làn nước lạnh
Benjamin Franklin thường đi bơi hằng ngày ở con sông London Thames lạnh giá. Còn Theodore Roosevelt đi tắm trong vùng nước lạnh của sông Potomac ở Washington DC vào mỗi mùa đông. Nhà hiền triết Hy Lạp Hippocrates từng cho rằng nước là liều thuốc làm giảm sự mệt nhọc về thể chất hoặc tinh thần.
3. Không sử dụng gia vị trong thức ăn
Thomas Edison đã từng thực hiện một buổi phỏng vấn nhân viên với phương thức vô cùng độc đáo. Bên cạnh việc yêu cầu họ có những kiến thức và kỹ năng chuyên sâu thì Edison đã đưa cho họ “bài kiểm tra muối”. Ông mời họ ăn một bát canh, nhưng nếu bất cứ ai thêm muối mà không nếm thử món súp trước thì lập tức bị loại. Bởi ông cho rằng việc thêm muối trước khi nếm là một dấu hiệu rõ ràng của việc đưa ra các quyết định thiếu cơ sở...
4. Nhịn ăn
Pythagoras, nhà triết học và nhà toán học Hy Lạp cổ đại, đã tuyệt thực trong khoảng thời gian 40 ngày. Ông cho rằng việc uống nước và không ăn gì sẽ thúc đẩy nhận thức và sự sáng tạo của tinh thần. Còn các nghiên cứu hiện đại cho thấy rằng việc nhịn ăn giúp tăng cường hệ số thần kinh giúp kích thích sự phát triển của các tế bào não.
5.Hãy khóc nếu bạn muốn!
Nếu bạn muốn có được trí óc sáng tạo như Steve Jobs thì hãy để cho nước mắt chảy tự nhiên. Tiểu sử của Jobs tiết lộ rằng ông đã khóc không ngừng khi ông thất vọng, nhưng cũng có những giọt nước mắt hạnh phúc. Khóc làm giảm căng thẳng. Nước mắt loại bỏ hormon gây căng thẳng và giúp bạn điều chỉnh tâm trạng của mình.
6. Hãy bỏ học
Là một người bỏ học không có nghĩa là bạn coi thường giáo dục. Danh sách những người bỏ học nhưng vẫn đạt được thành công bao gồm Bill Gates, Mark Zuckerberg và tỷ phú nữ trẻ tuổi nhất, Elizabeth Holmes. Tất cả đều cho ta thấy những bài học quan trọng: tự học; xác định các mô hình mới mẽ và khả năng dự đoán chính xác; đưa ra quyết định táo bạo. Là một người bỏ học thành công có nghĩa là bạn thường xuyên tập luyện trí óc để tìm những hướng đi phù hợp nhất với mục tiêu của bạn.
Xem tiếp...