Thượng Vũ
Trích “Sổ Tay VÕ THUẬT” /1993
Vào
nửa đầu thế kỷ 16, lãnh chúa Oda Nobunaga, người thống trị cả một dãy
miền Trung nước Nhật, đã xua quân xâm chiếm cả một vùng rộng lớn hơn,
kéo dài đến tận Tokyo, nhân có cuộc xung đột đẫm máu của các đảng phái
để trang giành quyền lực. Ông đã là người đầu tiên xây dựng lên lâu đài
kỳ vĩ nhất nước Nhật là Azuchi-Jo, với ý định xưng danh bá chủ, mà tòa
lâu đài chính là biểu trưng quyền uy. Nhưng giấc mộng của ông không
thành do bị giết trong một cuộc chiến đấu sau đó. Những người anh em của
ông lên nối ngôi và dẫn đến một cuộc huynh đệ tương tàn đẫm màu nhất
trong lịch sử nước Nhật. Câu chuyện về pho kiếm phổ bị thất truyền bắt
đầu vào thời ấy …
Huynh đệ tương tàn.
Người
lên kế vị Oda Nubunaga là Hideyoshi “cha”. Ông cũng có nhiều tham vọng
như người tiền nhiệm của mình, do đó ngoài việc xây dựng pháo đài, ông
còn nuôi thật nhiều các kiếm sĩ Samurai. Ngày đêm ở trong pháo đài mới
mang tên Fushimi, Hideyoshi và các bộ hạ của mình ráo riết luyện tập để
có được một đội quân tinh nhuệ nhất. Và sự cố gắng đó đã không phụ lòng
ông. Chẳng mấy chốc cả nước đều nể sợ Hideyoshi, bởi người ta đồn với
nhau rằng, những kiếm sĩ dưới tay Hideyoshi là những tay vô địch, với
những chiêu thức kiếm pháp kỳ ảo khôn lường.
|
|
Lời
đồn đại đó quả không sai, khi có cuộc chiến đấu, chính những tay kiếm
của Hideyoshi đã đánh bại hầu như tất cả những kẻ kình địch. Chuyện này
đã gây nên một luồng sóng tranh luận trong giới lãnh chúa ở các lâu đài
khác. Họ cho rằng Hideyoshi chiếm lấy pháo đài Azuchi-Jo đã lấy được pho
kiếm phổ đã thất truyền từ lâu đời của dòng họ Oda Nobunaga. Đây là một
pho kiếm phổ cực kỳ lợi hại mà từ lâu, người ta chỉ nghe nói chứ chưa
hề thấy ai sử dụng những chiêu thức của nó.
Chính
vì những lời đồn đại như vậy, nên sau đó, đã xảy ra một cuộc quyết
chiến đẫm máu giữa những phe phái khác với những người trong dòng họ của
Hideyoshi. Cuộc huyết chiến đã
dẫn đến cái chết của lãnh chúa Hideyoshi “cha”, để rồi sau đó Hideyoshi
“con” lên thay. Toyotomi Hideyoshi còn hung hãn hơn cả cha mình. Ông là
người có tài điều binh khiển tướng, nên binh đội của ông càng lúc càng
mạnh thêm. Tuy nhiên, chính trong thời gian này đã nổ ra cuộc huynh đệ
tương tàn lớn nhất. Những anh em trong dòng họ Hideyoshi đã không nhường
nhịn nhau, họ cùng nhau tranh chấp với Toyotomi Hideyoshi để chiếm lãnh
ngôi vị.
Mỗi người hùng cứ một phương, lập nên những pháo đài tượng trưng quyền lực ở khắp nơi như Okayama, Hiroshima. Kumamoto, Edo, Himeji, Nogoya và Natsumoto.
Một trong những phe lép vế trong cuộc chiến đẫm máu đó là cánh của Togogawa Legasu.
Năm
1614, sau một thời gian âm thầm chịu nhục, Togogawa Legasu đã kéo binh
đội về vây hãm lâu đài Okawa của Toyotomi Hideyoshi để đòi nợ máu. Họ
tuy có huyết thống với nhau, nhưng trong cuộc tranh dành quyền lực, họ
xem nhau như những kẻ không đội trời chung.
Đi tìm pho kiếm phổ.
Sau
một thời gian vây hãm, cuối cùng Legasu đã tiến chiếm pháo đài. Ông ta
tàn sát gần như sạch hết những người thuộc cánh Hideyoshi, chỉ còn sót
lại một cô công chúa con gái út của Toyotomi Hideyoshi, do núp trong một
chuồng ngựa. Nhưng sau đó có tin là chính Legasu đã cố ý để cho công
chúa Sen sống sót, với một ý đồ riêng.
Tuy
nhiên, ý định của Legasu cũng không thành, vì trong cuộc lửa binh đó,
có một trang kiếm sĩ đã cứu được công chúa Sen, trống thoát khỏi lâu
đài. Người kiếm sĩ đó là Itasaki Naomori, một trong những bộ hạ của
Toyotomi trước kia.
Trong
hoàn cảnh cùng cực đó công chúa Sen đã phải chấp nhận lấy Itasaki làm
chồng. Nhưng cũng nào đã được yên, chỉ một ít lâu sau đó, lại đến phiên
Itasaki bị giết bởi một kiếm sĩ nhiều thế lực khác tên là Honda
Tadatoki, để chiếm đoạt công chúa Sen. Cuộc chiến này không hề vì tình,
mà mục đích chính là pho kiếm phổ, nghe nói còn thất lạc đâu đó.
Công
chúa Sen đã nhiều lần tìm cách sự sát, nhưng đều không thành, phải căn
răng chịu đựng cuộc sống làm vợ hờ của người mình không yêu. Năm 1624,
sau khi giết được Legasu, Tadatoki tuyên bố đã thống nhất được các lực
lượng, và tự coi như là đại lãnh chúa. Nhưng việc này cũng không thành,
vì ngay trong nội bộ của ông cũng còn đang sôi sục việc chống đối tranh
giành quyền lực, nhất là việc tranh giành pho kiếm phổ bậc nhất mà các
kiếm sĩ đang rất say mê. Do việc đó mà các kiếm sĩ dưới quyền của
Tadatoki không khâm phục chủ mình họ âm thầm cấu kết với nhau để tìm cơ
hội ra tay.
Việc
xâu xé này đã làm tổn hại nhiều sinh mạng. Kể cả công chúa Sen, nghe
nói, do không thỏa mãn yêu cầu của Tadatoki về việc chỉ nơi cất giấu pho
kiếm phổ Oda, nên cuối cùng, đã bị ông này sát hại. Sau cái chết của
công chúa Sen, các đối thủ của Tadatoki cho rằng ông này đã chiếm được
pho kiếm phổ và đang âm thầm luyện lấy một mình. Họ đã ngày đêm rình rập
chung quanh biệt thất của Tadatoki, vì nghi ông ta đang luyện võ trong
đó. Kiếm phổ Oda thuộc phong kiếm, khi luyện đến độ ảo diệu thì mỗi nhát
kiếm chém ra, tuy nhẹ nhàng, nhưng uy lực vô song, kiếm phát ra những
âm thanh như xé gió, tiếng rít làm hãi hùng địch thủ đến nỗi kiếm chưa
chạm vào người mà có kẻ đã chết vì sợ.
Những
huyền thoại chung quanh pho kiếm phổ Oda càng ngày càng được thêu dệt
thêm, do đó việc tìm kiếm để chiếm đoạt nó càng lúc càng gay gắt và đẫm
máu thêm.
Vào
một đêm, các kiếm sĩ đã đột nhập được vào biệt thất của Tadatoki, nhưng
chẳng tìm thấy bóng dáng ông ta đâu.Trong lúc còn đang tìm kiếm thì
những tay kiếm sĩ đó đã bất ngờ bị một số người tấn công. Trở tay không
kịp, các kiếm sĩ đột nhập đã bị giết sạch.
Từ
đó, Tadatoki lại càng mạnh thêm. Đội kiếm sĩ của ông ta uy dũng chưa
từng thấy, và hầu như thống trị cả một miền đất rộng lớn, không ai dám
xâm lấn.
Tỏ rõ uy lực.
Vào
năm 1637, có cuộc dấy loạn của một nhóm tôn giáo ngoại lai, do ảnh
hưởng của tôn giáo du nhập từ nước ngoài vào. Cầm đầu nhóm phiếm loạn là
một thiếu niên 16 tuổi, tên Amakusa Shiro. Tuy lực lượng hỗn tạp, nhưng
nhờ đông, nên cuộc dấy loạn của Amakusa đã gây tổn thất cho Tadatoki
không ít. Đặc biệt, việc làm cho Tadatoki sợ hãi nhất là anh chàng nhóc
con Amakusa lại biết sử dụng kiếm pháp Oda một cách tuyệt diệu!
Dò
hỏi ra thì mới hay Amakusa chính là cháu của Oda Nobunaga, từ bấy lâu
nay trốn chạy để chờ ngày phục hận. Amakusa, tuy theo tôn giáo ngoại
lai, nhưng lại được khá đông dân chúng ủng hộ, vì từ lâu họ đã chán ghét
sự hà khắc trị vì của Tadatoki. Họ muốn một cuộc đổi thay, mà Amakusa
là cứu tinh của họ lúc đó. Anh chàng thiếu niên này do học được kiếm
pháp của dòng họ nên đã thu phục được nhiều kiếm sĩ tài ba theo. Do đó
cuộc dấy binh của anh ta đã mau chóng thành công. Đến nỗi, chỉ một thời
gian sau đó, lực lượng của Amakusa đã chiếm được pháo đài Hara.
Nhóm
của Tadatoki phải viện binh từ triều đình đến để giúp tiêu diệt Amakusa
Shiro. Cuộc vây hãm pháo đài Hara kéo dài trong vòng 4 tháng. Bên trong
lâu đài không còn lương thực, không cả nước uống, vậy mà nhờ thuyết
giảng tôn giáo, những thuộc hạ của Amakusa đã chịu dựng được đến cuối
cùng. Khi đó cuộc đại tấn công diễn ra, quân bao vây tràn vào giết gần
như sạch nhóm phiến loạn, san bằng tòa pháo đài Hara. Riêng Amakusa thì
chẳng tìm thấy đâu …
Kiếm phổ lại thất truyền ...
Cuối cùng chẳng ai chiến được cái gọi là niềm mơ ước,
tức pho kiếm phổ Oda. Người ta đồn rằng, ngoại trừ hai người là
Tadatoki và Amakusa, chẳng còn ai biết pho kiếm phổ ở đâu. Tadatoki đã
chết trong lửa binh, còn Amakusa thì biệt tung tích.
Suốt
200 năm sau đó, khi nước Nhật canh tân, mở rộng giao thương với nước
ngoài và trong nước thì nạn sứ quân đã hết và đặc biệt là những môn kiếm
thuật thất truyền được khôi phục lại … Vậy mà vẫn không thấy bóng dáng
của kiếm pháp Oda ở đâu? Phải chăng pho kiếm đó đã vĩnh viễn đi vào quá
khứ với những người chủ của nó?
Vào
đầu thế kỷ 20, ở một tỉnh miền Bắc nước Nhật, đã có một môn phái kiếm
thuật ra đời, gây sự ngạc nhiên cho nhiều người. Kiếm phái này có cái
tên hoàn toàn xa lạ, từ nào chưa từng nghe nói: Tuyết Phong Kiếm.
Tên
nghe lạ, nhưng các chiêu thức thì ảo diệu khôn lường, mỗi nhát kiếm
cũng phát ra tiếng gió rít rợn người, khác nào những cơn bão tuyết!
Những người chưởng môn của phái kiếm này không bao giờ chịu tiết lộ
nguồn gốc của môn phái mình. Họ cũng tránh các cuộc tranh chấp với người
ngoài, họ chỉ dùng kiếm pháp để phục vụ cho cuộc sống hàng ngày của họ
là đi săn gấu trắng và chó sói trên các cánh đồng tuyết mênh mông. Họ
chỉ cho biết là kiếm pháp của họ chỉ dùng để chống chọi với ác thú vùng
băng giá và chống lại những sự xâm lấn từ bên ngoài vào …
Phải
chăng pho kiếm phổ Oda từng thất truyền, bây giờ nằm trong tay những
người du mục vùng cực Bắc? Có người nghi ngờ như vậy, nhưng làm sao xác
minh được khi mà hầu hết những cư dân vùng băng tuyết luôn tránh những
cuộc tiếp xúc với người ngoài?
Hãy để thời gian trả lời cho tung tích của một pho kiếm phổ quý bậc nhất đó …
T.V
(theo Kendo Maga).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét