Cu LỰC bắt nạt em HOA bị em HOA cho bài học nhớ đời .Pat 1
Cu LỰC bắt nạt em HOA bị em HOA cho bài học nhớ đời .Pat 2
Đòn đau mới nhớ đời
03/05/2019 09:40 GMT+7
TTO - Ai cũng biết khẩu hiệu "Đã uống rượu bia
thì không lái xe", nhưng nhiều người uống rượu bia vẫn cầm lái lao vun
vút trên đường. Đó là thói quen xấu, nguy hiểm cho chính mình và cộng
đồng.
Tai nạn do tài xế say rượu gây ra ở hầm chui Kim Liên ( Hà Nội) xảy ra vào ngày 1-5 vừa qua - Ảnh: TTO
Trong khi đó, luật pháp hiện hành tưởng là nghiêm khắc nhưng vẫn chưa thể chế ngự được thói quen nguy hiểm này.
Tại
sao lại phạt vi phạm giao thông dựa trên nồng độ cồn mà không phải là
"đã uống rượu bia thì không lái xe"!? Hầu hết người Việt đều dùng xe máy
và cách xử phạt dựa trên nồng độ cồn này mâu thuẫn với khẩu hiệu "đã
uống rượu bia thì không lái xe".
Người dùng rượu bia vẫn lái xe
máy, miễn nồng độ cồn đừng vượt quá mức quy định. Chưa kể quy định nồng
độ cồn vượt ngưỡng cũng mơ hồ. Cùng lượng bia rượu với người này còn
tỉnh táo, nhưng với người khác lại "lất ngất". Rồi tùy thuộc sức khỏe,
cũng người đó hôm qua uống chừng đó không sao, nhưng hôm nay lại say
khướt...
Xe máy hay ôtô cũng có thể gây tai nạn đau lòng. Nhiều
người đã quen uống rượu bia rồi đi xe máy về nhà. Nhưng nguy hiểm hơn là
cách xử phạt này vô tình lại tạo thói quen cầm lái khi có men rượu,
chẳng thể nào cản họ ngày nào đó cầm vô lăng ôtô, từ đó dẫn đến những
tai họa đau lòng.
Ai cũng có thể là nạn
nhân của nạn uống rượu bia vẫn lái xe, từ người đang làm việc bên
đường, dừng đèn đỏ trước giao lộ, chạy trên đường, thậm chí kể cả người
đang ngủ trong nhà...
Uống rượu bia vẫn lái xe đã trở thành thói
quen trong xã hội, tức là tình hình đã ở mức nghiêm trọng. Vì thế không
thể kiểm soát, hạn chế bằng các hình phạt thông thường, mà phải là "đòn
đau nhớ đời". Vì thế phải sửa luật để xử theo đúng khẩu hiệu "đã uống
rượu bia thì không lái xe".
Chỉ có thế mới dần xóa được thói quen
dùng rượu bia vẫn lái xe. Chắc chắn các đại biểu Quốc hội sẽ lưu ý vấn
đề này để có những bước hành động cần thiết, nhằm biến "đã uống rượu bia
thì không lái xe" trở thành nguyên tắc, không dừng ở khẩu hiệu.
TTO
- Hai phụ nữ đang chạy xe máy trong hầm chui Kim Liên (Hà Nội) rạng
sáng 1-5 thì bị một ôtô Mercedes từ phía sau lao tới đâm mạnh, khiến hai
phụ nữ ngã ra đường bất tỉnh và tử vong sau đó, ôtô tiếp tục bỏ chạy.
TRẦN KIÊM HẠ (Q.TÂN PHÚ, TP.HCM)
Bát mì úp trong chăn và trận đòn đau nhớ đời, ông bố đơn thân rớt nước mắt khi đọc lá thư của con trai
Tú Uyên |
58
Câu chuyện về người bố đơn thân chỉ vì nóng tính mà hiểu lầm,
trách phạt con. Tuy nhiên, khi biết sự thật, anh đã bật khóc.
Vợ của anh mất 4 năm trước do tai nạn giao thông, thế là anh
bỗng nhiên trở thành một ông bố đơn thân. Nhiều lúc, anh cảm thấy rối
bời bởi anh không thể đảm đương cùng lúc vai trò của người cha và người
mẹ đối với đứa con trai bé bỏng.
Một hôm, anh về nhà muộn. Anh
chào con trai bằng một câu ngắn gọn. Do cơ thể mệt mỏi, anh bỏ bữa tối,
anh cởi bộ đồ vest lịch lãm và thả mình nằm trên chiếc giường êm ái.
Thời
điểm đó, anh nghe một âm thanh đổ xòa ra giường. Anh "đứng hình" khi
thấy nước canh của bát mì đã vấy bẩn cả giường và chăn mền. Hóa ra, trên
giường anh có một bát mì được che đậy bởi chăn mền. Đúng là "kiệt tác"
nghịch ngợm của thằng bé đây mà. Anh lập tức nắm móc áo, xông thẳng ra
phòng. Anh nhắm đánh thật đau vào mông của con đang chơi đồ chơi trên
sàn.
Sau trận đòn đau, con khóc thút thít nói với bố: "Buổi
sáng, con và bố đã ăn hết cơm trong nồi. Đến tối, con thấy bố chưa về,
con đã lục lọi trong ngăn kéo tủ bếp và tìm thấy mì gói. Con muốn úp bát
mì nóng, nhưng nhớ lời bố dặn là không sử dụng bếp gas khi không có
người lớn ở nhà. Bởi vậy, con đã mở vòi nước nóng trong nhà tắm để làm
chín bát mỳ. Sau khi con ăn xong, con muốn làm cho bố một
bát mì. Con sợ khi bố về bát mì sẽ nguội lạnh nên con đã dùng chăn ủ ấm.
Lúc bố về, con mải chơi đồ chơi mới mượn của bạn nên con quên nói với
bố về bát mì ủ ấm trong chăn".
Nghĩ con nghịch phá, anh đã nhắm đánh thật đau vào mông con đang chơi đồ chơi trên sàn.
Khi
nghe lời giãi bày tủi hờn của con, anh không kìm được nước mắt nên lao
vào nhà tắm. Anh mở vòi nước chảy xối xả để con không nghe thấy tiếng
khóc nấc nghẹn của bố.
Sau khi cảm xúc kích động trôi qua, anh mở
cửa phòng của con và nhìn thấy con đang say giấc nồng. Trên khóe mi con
còn vương những giọt nước mắt, bàn tay bé nhỏ của con đang giữ chặt lấy
hình ảnh của người mẹ đã mất.
Kể từ ngày đó, anh càng quan tâm chăm sóc con. Thế nhưng, không lâu sau khi con vào tiểu học, anh lại đánh con một trận no đòn.
Hôm
đó, giáo viên gọi điện thông báo rằng thằng bé không đến trường. Anh
lập tức xin nghỉ việc, anh chạy khắp nơi lật tung mọi ngõ ngách tìm kiếm
thông tin của con. Vài tiếng sau, anh nhìn thấy con đang đứng trước một
cửa tiệm đồ chơi.
Thế là anh hét ầm lên tỏ thái độ giận dữ với
đứa con trai trốn học. Thằng bé không giải thích bất kì điều gì, nó chỉ
cúi gằm mặt rồi lí nhí nói lời xin lỗi bố.
Một năm sau, anh nhận
được cuộc gọi của nhân viên bưu điện. Họ nói rằng, con trai của anh bày
trò đùa ác ý. Bởi thằng bé nhét vào thùng bưu điện một xấp thư dày mà nó
chẳng thèm viết tên và địa chỉ người nhận.
Mỗi cuối năm, nhân
viên bưu điện thường xây xẩm mặt mày bởi rất nhiều công việc cần họ xử
lý. Và trò đùa của con trai anh khiến công việc của họ càng trở nên khốn
đốn.
Anh lập tức chạy đến bưu điện, tận tay nhận xấp thư mà con
trai anh viết không đề tên người nhận. Về đến nhà, anh cầm xấp thư ném
trước mặt con. Anh buồn bực hỏi: "Tại sao con đùa ác ý như vậy?".
Con trai mắt đỏ hoe, nói rằng: "Những lá thư này con viết gửi cho mẹ". Anh thẫn thờ hỏi: "Tại sao con gửi nhiều thư như vậy?". Con trai đáp: "Trước đây, con nhỏ nên không mang đi được. Giờ con lớn hơn nên con mang tất cả đi gửi cho mẹ".
Anh lặng người khi nghe lời giải đáp của con. Một lát sau, anh bảo rằng: "Bây giờ mẹ của con đang ở trên thiên đường. Sau khi con viết thư, chỉ cần đốt lá thư thì mẹ của con sẽ nhận được".
Khi
con trai của anh chìm vào giấc ngủ, anh cẩn thận mở tất cả lá thư của
con ra đọc. Anh muốn hiểu con, muốn hiểu nỗi nhớ nhung của con về mẹ.
Trong số những lá thư con viết, có một lá thư khiến trái tim của người
làm cha không ngừng thổn thức. Mẹ yêu của con! Con rất nhớ mẹ! Mẹ
ơi, hôm nay trường của con tổ chức biểu diễn văn nghệ giữa mẹ và con.
Bởi vì con không có mẹ nên con không tham gia buổi diễn và cũng không
đến trường. Con không thông báo cho bố biết, bởi con nghĩ bố sẽ buồn khi
nhớ đến mẹ. Bố đã đi tìm con khắp nơi. Con muốn bố nhìn
thấy con trong trạng thái vui vẻ nhất, cho nên con đã cố ý đứng trước
cửa tiệm đồ chơi. Bố rất giận dữ và trách mắng con, nhưng con không nói
rõ nguyên nhân cho bố biết. Mẹ ơi, mỗi ngày con đều thấy bố ngẩn người
nhìn hình ảnh của mẹ. Con nghĩ bố cũng giống như con mãi luôn nhớ về mẹ. Mẹ
ơi, bây giờ con không còn nhớ rõ giọng nói của mẹ. Trong giấc mơ, mẹ có
thể cho con nhìn thấy gương mặt của mẹ, nghe thấy giọng nói của mẹ được
không? Người ta bảo, chỉ cần ôm hình ảnh người mình nhung
nhớ chìm vào giấc ngủ thì sẽ được gặp người đó. Mẹ ơi, đêm nào con cũng
giữ hình ảnh của mẹ, tại sao mẹ không xuất hiện trong giấc mơ của con?
Sau khi đọc lá thư của con trai bé bỏng viết cho mẹ, anh đã bật khóc vì xúc động. Trong thâm tâm anh không ngừng tự vấn: "Mình phải làm thế nào để bù đắp vị trí người mẹ trống trải trong lòng con?".
Khi
cha mẹ đưa con đến thế giới này, cũng đồng nghĩa là cha mẹ đang gánh
vác một trách nhiệm to lớn. Những người mẹ đơn thân không nên tăng ca
quá nhiều. Những ông bố đơn thân không thể chìm đắm trong thú vui rượu
chè và khói thuốc.
Các bậc cha mẹ cần nhớ chăm sóc bản thân
thật tốt, bởi khi bạn khỏe mạnh thì bạn mới có thời gian và sức khỏe ở
bên con lâu dài. Đừng hy sinh sức khỏe để đổi lấy tiền tài và danh vọng.
Đừng nghĩ rằng khi bạn có tiền và thời gian mới có thể ở bên con, bởi
đâu ai biết giây tiếp theo biến cố nào sẽ ập đến cuộc đời bạn.
Nguồn: Sohu
theo Helino
Đánh học sinh vì 'đòn đau nhớ đời': Tôi đã sai!
07:00 23/05/2019
Một lần, tôi bắt gặp ánh mắt sợ hãi lẫn trong tiếng khóc học sinh khi bị
đánh, tôi mới tự hỏi: “Liệu tôi đã làm đúng? Có cách nào tốt hơn
không?”
Hồi còn đi học, tuy không phải chịu những trận đòn “thừa sống thiếu
chết” nhưng tôi không tránh khỏi những lằn roi hay cái bạt tai bất ngờ
từ ba mẹ bởi những sai quấy của mình. Đến khi trưởng thành và trở thành
giáo viên, tôi tiếp tục dùng cách ba mẹ đã dạy để giáo dục học sinh của
mình vì nghĩ rằng nhờ sự nghiêm khắc đó mà tôi đã nên người.
“Bạn A quên vở bài tập lần thứ hai rồi, cô khẽ hai cái.
Lần sau nếu tiếp tục quên, cô sẽ tăng lên gấp đôi nghe chưa?”. “Tại sao
em đánh bạn? Lỗi này rất nặng. Cô đánh em năm roi, giơ tay ra đây!”… Bản
thân tôi cũng như nhiều giáo viên khác nghĩ rằng làm như vậy sẽ mang
lại hiệu quả, vì “đòn đau nhớ đời”. Chỉ khi đau các em mới biết sợ, mới
nhớ lâu. Đến một lần, tôi bắt gặp ánh mắt sợ hãi lẫn trong tiếng khóc
học sinh khi bị đánh, tôi mới tự hỏi: “Liệu tôi đã làm đúng? Có cách nào
tốt hơn không?”
Sau ngày đó, tôi bắt đầu nghĩ đến việc cùng với học sinh viết nên
những thỏa thuận giữa thầy với trò. Và bảng “Nội quy” của riêng lớp tôi
được thống nhất với những quy định như sau:
Biết lắng nghe khi cô hay bạn nói
Chờ đến lượt của mình
Giơ tay khi cần phát biểu
Luôn chú ý âm lượng để tránh gây ồn ào cho lớp
Phải luôn dọn dẹp sau các hoạt động.
Mất hết một tiết học để tôi cùng các học sinh xây dựng nên bảng nội
quy của riêng lớp mình và mất thêm nhiều tiết học sau đó nữa để tôi giải
thích, điều chỉnh hành vi các em sao cho phù hợp với những thỏa thuận
đã nêu ra. Điều đáng tự hào là, các em học sinh hiểu rõ nội dung từng
nội quy cũng như tại sao mình cần tuân thủ những nội quy đó.
Nói như vậy không có nghĩa là lớp tôi không có học sinh vi phạm sau
khi đã thống nhất với nhau những điều phải tuân thủ trong lớp học. Thế
là tôi phải xây dựng một “lộ trình” xử lý vi phạm của các em. Đầu tiên
là việc nhắc nhở, nặng hơn là phạt các em bằng cách tước đi những hoạt
động thú vị như ra chơi, học vi tính, học vẽ, đọc truyện…
Song song với nhắc nhở và trách phạt, tôi không quên hai chữ “Trò
chuyện - Thấu hiểu” bởi dù bất kỳ ở độ tuổi nào, các em cũng có nhu cầu
lắng nghe và chia sẻ. Khi có được tình yêu và sự tôn trọng từ phía các
em, một giáo viên mới có thể “cảm hóa” học sinh của mình.
Với những học sinh vi phạm quá nhiều lần hay vi phạm ở mức độ nghiêm
trọng như gây thương tích cho bạn hay ăn cắp… điều tôi làm là liên lạc
với phụ huynh và nhờ sự giúp đỡ từ cấp quản lý của nhà trường. Cụ thể,
khi một học sinh nam trong lớp đánh bạn chảy máu mũi, tôi đã báo với
hiệu trưởng để có biện pháp xử lý tốt nhất. Sau khi tìm hiểu, hiệu
trưởng đã đích thân gọi điện yêu cầu phụ huynh đến trường trao đổi trực
tiếp, đồng thời đón con về nhà ngay sau đó. Những ngày sau, có thể học
sinh sẽ tạm thời bị cấm đến trường, mục đích để gia đình có trách nhiệm
trong việc giáo dục con cái.
Sau một thời gian không cần dùng roi vọt, tôi nhận thấy học sinh vẫn
nghe lời, tôn trọng nội quy của lớp, ý thức hơn trong hành vi của mình.
Kết quả đó tôi chẳng thể nào làm một mình được. Nhà trường luôn đứng
đằng sau để hỗ trợ giáo viên.
Sự hỗ trợ đó có mặt trong mọi hoạt động của trường. Đầu mỗi năm học,
trường tôi hay tổ chức buổi gặp mặt toàn khối với những màn hoạt cảnh
nhỏ được dàn dựng nhằm dạy học sinh cách phân biệt rắc rồi nhỏ và rắc
rối lớn, qua đó, hướng dẫn các em hướng xử lý, rắc rối nào có thể tự
mình dàn xếp, rắc rồi nào nên báo thầy cô. Ngay cả giáo viên trong
trường cũng thông qua những hoạt cảnh đó học cách xử lý tình huống của
học sinh.
Tôi cũng rất biết ơn những phụ huynh luôn hợp tác với giáo viên bằng
việc theo sát, nhắc nhở con cái. Lớp tôi có cô bé thông minh và học rất
tốt. Nhưng chính điều đó khiến em ngày càng trở nên kiêu ngạo và tìm
cách cô lập những bạn yếu hơn. Nhận thấy vấn đề, tôi viết thư báo cho
phụ huynh về những hành vi của em, và chúng tôi trao đổi thường xuyên về
cách nói chuyện cũng như những thay đổi của em. Một thời gian sau, em
học sinh của tôi đã thay đổi rất nhiều. Vẫn là một cô học trò giỏi, cá
tính nhưng em không còn bắt nạt và nói xấu bạn nữa.
Roi vọt chưa bao giờ là một phương pháp sư phạm và không đáng được
khuyến khích. Nói cách khác, giáo viên không cần sử dụng roi vọt để răn
đe hay dạy dỗ học trò. Tuy nhiên giáo viên không thể làm điều đó một
mình. Giáo dục không roi vọt là kết quả của sự tương tác mật thiết giữa
nhà trường (đại diện là Ban giám hiệu), giáo viên và phụ huynh.
Phạm Hồ Hoàng Điệp, giáo viên Trường Quốc tế Canada
Báo Phụ Nữ TP.HCM mở diễn đàn 'Bạo hành, xâm hại học đường:
Chống được không?' để nghe ý kiến, tâm tư của phụ huynh, học sinh, giáo
viên, nhà chuyên môn về vấn đề trên. Bài tham gia diễn đàn, xin gởi về e-mail: giaoduc@baophunu.org.vn
Một trận đòn đau, nhớ mãi cả đời: cộng đồng mạng thi nhau tố khổ về những lần bị đánh oan ngày bé
04/01/2019 09:30:40 GMT+7
Có
thể nói, tuổi thơ là những hồi ức đẹp đẽ nhất trong cuộc đời mỗi người,
nên cho dù đó là mật ngọt hay đòn roi, cũng đều đáng nhớ.
Con người
chúng ta ai rồi cũng phải lớn lên. Đứng trước những sóng gió thử thách
trong cuộc đời, ta mới càng trân trọng nâng niu thêm những kỷ niệm ngày
thơ ấu vô ưu vô lo. Có lẽ hơi khó tin nhưng quả thật, kỷ niệm về những
trận đòn roi ngày nhỏ mới khiến chúng ta nhớ đến lâu nhất.
Mới đây, cư dân mạng đã được một trận xôn xao về câu hỏi: "Kể về một lần ăn đòn oan từ bố mẹ làm bạn nhớ nhất?".
Ngay lập
tức, bài viết "mở bát" này đã nhận về gần 10.000 lượt like và hàng trăm
bình luận hài hước của cư dân mạng. Không nói thì thôi, kể ra mới biết
thơ ấu ai cũng từng ăn một vài trận đòn dở khóc dở cười.
"Đang
đi bắt chuột ngoài đồng với bé hàng xóm, mình mới nhóm lửa, quấn cái
túi bóng đốt, cho vào hang hun chuột. Con bé thương chuột, về khóc dọc
xóm, xong cứ "Anh Nam cứ đút cái đó vào", làm mình bị mẹ vụt thừa sống
thiếu chết. Bây giờ bé đó lấy chồng rồi".
"Năm
mình học lớp 6. Trưa đi học về thì bị sốt, nằm lì bì cả buổi. Mẹ mình
đi làm về thấy chén bát chưa rửa, nhà chưa dọn dẹp, nổi giận đùng đùng
quăng hết chén bát ra ngoài sân rồi đánh mình một trận. Bây giờ lúc mẹ
con nói chuyện mình hay kể lại. Mẹ mình nói: Vì mẹ đánh oan mày nên mày
ôm hận hay sao mà nhắc hoài vậy".
"Ngày
xưa hồi mình lớp 1, mình đi bộ đi học, trường học cách nhà 3km, xong
đang đi nửa đường thì gặp ông chú bác nào đó, giờ không nhớ, chỉ nhớ ông
bảo giờ này đi học gì nữa, thầy cô không cho vào lớp đâu. Tin thật
không dám đến lớp, xong quay về gặp các anh chị chăn trâu, thế là theo
mấy anh chị ấy đi chơi đến chiều, ai ngờ bố đi qua thấy, tối bị quỳ
trong một cái vòng tròn không được ăn cơm. Cho đến giờ vẫn còn cay,
không nhớ ông chú nào xui dại mình thế"
"Vừa
cãi bố mẹ xong, nhưng thua, xong cặm cụi vào bếp nấu cơm, đánh rơi con
dao bố mình tưởng là giận dỗi quăng quật vào tẩn cho trận".
"Lúc
bé tí nhà mình mua được cái tivi màu to nhất xóm, tối nào mọi người
cũng đến chật cứng sân phơi thóc xem Phạm Công Cúc Hoa khóc hu hu. Đến
một buổi sáng, mình mở tivi xem thì nó bị muỗi, tìm hiểu mới biết là bố
mình tháo ăng ten ra vì sợ sét đánh, mình cắm mà không biết cắm chỗ nào
cắm luôn vào ổ điện, nó cháy luôn cái màn ngủ rồi lan ra cháy cả nhà,
làng xóm bê nước dập không kịp. Hậu quả, bố mình về quất mình gãy mấy
cây tre".
"Hồi đó mình đi ngang qua
đám ruộng có bọn đào trộm khoai. Đến lúc bị chủ ruộng phát hiện, bọn nó
chạy thì cứ chạy, tự nhiên nó lại kéo mình chạy cùng. Làm lão chủ ruộng
tưởng mình cùng giuộc với bọn kia, lão đem chuyện về mách bố mình. Bố
mình cũng chẳng hỏi han mình xem có đúng thế không, cứ nhè mình ra quật
xong bắt xin lỗi. Mà cái tính mình thì không có lỗi sẽ không xin. Hậu
quả bị ông bô quất cho nát 2 cái bắp chân, nằm liệt hơn 1 tuần".
"Hồi bé mình
không chịu ngủ trưa, khóc đòi đi chơi. Mẹ bảo giờ ăn 5 roi thì đi chơi,
không thì đi ngủ. Và mình chọn 5 roi, thế là ăn roi xong vẫn phải đi
ngủ. Mình nghe bố kể lại chứ mình cũng không nhớ. A cay!".
Bài viết hiện tại vẫn được rất nhiều cư dân mạng quan tâm và bình luận sôi nổi.
Dung (SHTT)
Trận đòn ghen nhớ đời cho trai trẻ làm thuê 'dám' cặp bồ với bà chủ
Lạnh Gáy Về Cơ Thể Của Hoàng Đế Triều Thanh UNG CHÍNH Trong Lịch Sử Trung Quốc
Giải mật nghi án Ung Chính "thanh trừng" Khang Hy và các huynh đệ
Như Quỳnh |
0
Công có thừa, nhưng tội cũng không thiếu, vua Ung Chính triều
Thanh là một trong những nhân vật gây tranh cãi nhất trong lịch sử Trung
Quốc.
“Đại giác nghĩa mê lục” có tố
cáo Ung Chính là kẻ “mưu phụ”, “ép mẫu”, “giết huynh”, “sát đệ”, “tham
tài”, “hám sát”, “hoang dâm”, “ưa nịnh”, “xu nịnh”.
Tổng cộng gộp thành mười trọng tội không
thể dung tha, dù có bào chữa, che giấu đến đâu vẫn là “giấu đầu hở
đuôi”, “biến khéo thành vụng”. Đây cũng là một sự việc gây nhiều tranh
cãi trong lịch sử Trung Hoa.
Vậy sự thật ẩn sau “mười đại tội” mà cổ
nhân gán cho Ung Chính là gì? Những “đại tội” kia liệu có phải do chính
tay vị hoàng đế này tạo thành hay không?
Ung Chính mưu sát phụ hoàng?
Chuyện Ung Chính có hạ độc Khang Hy hay không đến ngày nay vẫn còn nhiều giả thuyết trái chiều.
Một giả thuyết phổ biến được truyền lại
cho hậu thế là: Khang Hy hoàng đế uống phải bát canh độc do người của Tứ
a ca Dận Chân (Ung Chính sau này) dâng lên. Sau đó ông vì trúng độc mà
băng hà.
Tuy nhiên giả thuyết này luận về luân lý, pháp lý, tình lý, đều là những chuyện vu oan giáng họa, cũng không hợp tình hợp lý.
Dựa vào hoàn cảnh, phạm vi, động cơ gây
án, giả thuyết này hoàn toàn đi ngược lại với sự thật lịch sử, nên tuyệt
nhiên không có khả năng.
Nghi án Ung Chính ép mẹ ruột tự sát?
Trong “Đại giác nghĩa mê lục” có viết:
“Nghịch thư gia trẫm dĩ ép mẫu tên”, chứng tỏ lúc đó tin đồn Ung Chính
“ép mẫu” lưu truyền rất rộng.
Mẹ ruột của Ung Chính là Hiếu Cung Nhân
Hoàng hậu Ô Nhã thị. Bà sinh được ba người con trai: Dận Chân, Doãn Tộ
(mất lúc 5 tuổi), Doãn Trinh. Trong đó Tứ a ca Dận Chân, cũng là Ung
Chính sau này, chính là con trai lớn của bà.
Sử cũ có ghi: sau này Dận Chân kế vị, đã
truyền Doãn Trinh quay về Bắc Kinh, sau đó nhốt lại. Ô Nhã thị muốn gặp
Doãn Trinh, nhưng Ung Chính không cho phép. Trong cơn tức giận, bà đã
đập đầu vào cột tự tử.
Ô Nhã thị thấy các con huynh đệ tương tàn, con trai út lại bị con cả bắt nhốt, tức giận là điều không thể tránh khỏi.
Chính vì vậy, việc mẹ ruột tự tử cùng
với hành động đem em trai bắt nhốt của Ung Chính khó có thể tránh khỏi
can hệ. Tin đồn Ung Chính “ép mẫu” cũng từ đó mà ra.
Số phận bi thảm của các anh em Ung Chính
Khi Ung Chính kế thừa ngai vàng, các Hoàng tử khác của Khang Hy vì bất mãn nên đã công khai khiêu chiến.
Khi tin Khang Hy băng hà được bố cáo, cả
chín cửa trong kinh thành đều đóng trong vòng 6 ngày. Chư vương quan
quân đều không được đi vào đại nội. Tình thế lúc đó vô cùng khẩn trương
cấp bách.
Để tráng húy kỵ tên của mình, Ung Chính
sau khi lên ngôi đã yêu cầu tất cả các anh em phải đổi chữ “Dận trong
tên” thành chữ “Doãn”. Sau này, phần lớn các vị huynh đệ này, vì lý do
chủ quan hay khách quan, đều không có kết cục tốt đẹp.
Đại a ca Doãn Đề: Doãn
Đề từng được phong làm Thái tử. Tuy nhiên sau này, do đắc tội với phụ
hoàng, ông bị phế ngôi, bị giam lỏng tại phủ đệ, thậm chí vua cha còn
phái một vị bối lặc lớn tuổi ngày đêm trông coi.
Khang Hy khi còn tại vị, cũng đã nghiêm
khắc phê bình người con trưởng này: “Là người sơ sẩy, lại sát hại người
cùng tộc, Doãn Đề đã trở thành một con cọp không coi thiên tử ra gì”.
Doãn Đề qua đời vào năm Ung Chính thứ mười hai (1734), an táng theo nghi
lễ dành cho bối tử.
Nhị a ca Doãn Nhưng:
Doãn Nhưng tức Dận Nhưng, là con trai của Hoàng hậu nguyên phối với
Khang Hy. Sau này trở thành phế thái tử, đổi tên thành Doãn Nhưng, bị
giam ở Hàm An cung.
Mặc dù vậy, sau khi lên ngôi, Ung Chính
vẫn "để mắt" tới người anh này, nên một mặt phong ông làm Quận vương,
mặt khác lại điều ông về Trịnh gia trang ở Sơn Tây để trấn thủ, nhưng
thực chất chính là giam lỏng. Vào năm Ung Chính thứ 2 (1724), Doãn Đề
qua đời.
Tam a ca Doãn Chỉ: Ông
là người không có dã tâm đoạt vị, cả đời chỉ muốn biên soạn thư sách,
nhưng vẫn không tránh khỏi liên lụy. Sau khi Ung Chính lên ngôi, lấy lý
do “Doãn Chỉ cùng Thái tử lúc sinh thời rất thân thiết”, đã lệnh cho
Doãn Chỉ “trông coi Cảnh lăng”.
Từ một Hoàng tử, Doãn Chỉ bị sung vào
quân ngũ, trở thành cảnh vệ cho lăng mộ vua cha. Doãn Chỉ vì thể hiện sự
bất bình, Ung Chính đã tước hết danh vị của ông, giam cầm ông tại Vĩnh
Yên đình. Năm Ung Chính thứ 10 (1732), Doãn Chỉ qua đời.
Ngũ a ca Doãn Kỳ: Xét
về vai vế, Doãn Kỳ là em trai của Ung Chính. Khi Khang Hy thân chinh đi
dẹp loạn Cát Nhĩ Đan, ông từng là thống lĩnh đại doanh. Sinh thời, Doãn
Kỳ không kết băng đảng, cũng không tham gia tranh quyền đoạt vị.
Sau khi lên ngôi, Ung Chính viện cớ tước đi danh vị của Doãn Kỳ. Vào năm Ung Chính thứ 10 (1732), Doãn Kỳ qua đời.
Lục a ca Doãn Tộ: Ông
là em trai cùng mẹ của Ung Chính, sinh vào năm Khang Hy thứ 19 (1680).
Mẹ ông là Hiếu Cung Nhân Hoàng hậu. Doãn Tộ yểu mệnh qua đời vào năm
Khang Hy thứ 24 (1685), khi mới 5 tuổi..
Thất a ca Doãn Hựu: Ông
sinh năm Khang Hy thứ 19 (1680), là con trai của Hãn phi Đái Giai thị.
Thuở thiếu thời, ông từng được vua cha khen ngợi là người “tâm tính
thiện lương, cử chỉ hòa ái dễ gần.”
Khi Khang Hy thân chinh dẹp loạn Cát Nhĩ
Đan, ông thống lĩnh Tương Hoàng kỳ đại doanh. Năm 18 tuổi, Doãn Hựu
được phong làm Bối lặc. Năm 29 tuổi ông tiếp tục được phong làm Thuần
quận vương.
Bát a ca Doãn Tự: Là
người em trai cùng cha khác mẹ của Ung Chính. Trước khi lên ngôi, Doãn
Tự là đối thủ lớn nhất của Ung Chính. Ông được đánh giá là người ưu tú,
tài năng hiếm có.
Vậy nhưng: “Hoàng thái tử bị phế, Dận Tự
mưu đoạt vị, đời đời bị gạch tên khỏi hoàng thất”. Ung Chính sau khi kế
vị luôn coi Doãn Tự là cái gai trong mắt.
Doãn Tự trong lòng cũng hiểu rõ, thể
hiện sự bất bình ra mặt. Sau này, Ung Chính phong ông làm Thân vương, vợ
ông có nói: “ Cái gì gọi là chúc mừng? Chẳng qua là tránh không được
những mưu toan của kẻ thắng.”
Những lời này truyền đến tai, Ung Chính
hạ lệnh đuổi phúc tấn của Doãn Tự về nhà mẹ đẻ. Sau đó, Ung Chính lại
mượn cớ phạt Doãn Tự quỳ ở Thái miếu một ngày một đêm.
Sau này, Doãn Tự bị tước bỏ tước hiệu,
xóa tên khỏi hoàng thất, phải đổi họ thành “A Kỳ”. Nhiều học giả cho
rằng chữ “A kỳ” này có nghĩa là “heo”, một số khác lại giải thích rằng
chữ này có nghĩa là “không biết xấu hổ”.
Nhưng dù là mang hàm nghĩa gì, hai chữ này cũng không hề có dụng ý tốt đẹp. Doãn Tự bị giam cầm nhiều năm, về sau bị ban án tử.
Cửu a ca Doãn Đường:
Ông là người thuộc phe cánh của Doãn Tự. Sau khi Ung Chính lên ngôi,
Doãn Đường tự cho mình là trong sạch, nuôi ý định cắt tóc đi tu, quy y
cửa phật. Tuy nhiên Ung Chính không để cho ông đạt được mục đích.
Sau này, Doãn Đường bị xóa tên khỏi
hoàng thất, tước bỏ tông tịch, giam cầm đến cuối đời. Ông thậm chí còn
phải đổi tên thành “Tắc Tư Hắc”. Cái tên này cũng gây nhiều tranh cãi.
Trước kia, các học giả đều thống nhất quan điểm “Tắc Tư Hắc” có nghĩa là
“cẩu” (chó).
Sau này, có người lại khẳng định cái tên
này cũng có nghĩa là “Không biết xấu hổ”. Không lâu sau, Ung Chính kết
án ông với 28 tội trạng. Không những bị giam cầm, Doãn Đường còn bị tra
tấn .
Ông thậm chí đã từng nghĩ “thà bệnh mà
chết nhanh còn hơn bị cầm tù ở chốn này”. Không lâu sau đó, Doãn Đường
qua đời, sử sách ghi là uống thuốc độc mà chết.
Thập a ca Doãn Ngã: Ông
cũng là người thuộc “bát gia đảng” của Doãn Tự. Vào năm đầu sau khi Ung
Chính lên ngôi (1723), Triết Bố Tôn Đan Ba Hồ Đồ Khắc qua đời, Ung
Chính chỉ định Doãn Ngã sang Mông Cổ làm sứ thần.
Doãn Ngã cáo bệnh không đi. Sau này, Ung
Chính lấy đó làm cớ, phế bỏ tước vị của ông, đồng thời điều ông về kinh
để giam lỏng. Đến năm Càn Long thứ 2 (1737), Doãn Ngã mới được phóng
thích, sau đó qua đời.
Thập nhất a ca Doãn Tư:
Ông là em trai cùng ch khác mẹ của Ung Chính, sinh vào năm Khang Hy thứ
24, không lâu sau đó yểu mênh qua đời. Mẹ a ca Doãn Tự là Nghi phi
Quách Lạc La thị.
Thập nhị a ca Doãn Đào:
Vào những năm cuối thời Khang Hy trị vì, ông được sắc phong là Đô thống
Mãn Châu, được vua cha vô cùng trọng dụng, cũng không kết bè kết đảng.
Sau khi lên ngôi, Ung Chính phong ông làm Lý Quận vương.
Không lâu sau, Doãn Đào bị giáng xuống
làm Bối tử, mặc dù vẫn hưởng bổng lộc, nhưng không hề có thực quyền.
Tiếp sau đó, ông lại bị giáng xuống làm Trấn Quốc công. Cho tới khi Càn
Long lên ngôi, Doãn Đào mới được sắc phong làm Lý Thân vương.
So với các vị huynh đệ khác, số phận của Doãn Đào có phần may mắn hơn. Ông sống đến năm Càn Long 28 (1763), hưởng thọ 78 tuổi.
Thập tam a ca Doãn Tường:
Ông sinh vào năm Khang Hy thứ 25 (1686), mẹ là Kính Mẫn Hoàng Quý phi
Chương Giai thị. Năm Khang Hy 61, Ung Chính nhiếp chính, phong ông là Di
Thân vương, là Tổng lý cai quản tam kho Bộ Hộ.
Sau này lên ngôi, Ung Chính phong ông
làm Tổng lý Bộ Hộ. Doãn Tường được đánh giá là người “kính cẩn liêm
khiết”, được hoàng huynh ban thưởng ruộng đất, quan vật theo lệ, ông đều
từ chối không nhận.
Đối với Ung Chính, ông là “một người em
trai trọn đạo”, xử lý công vụ “cẩn thận trung thành”, được Ung Chính vô
cùng tín nhiệm. Ung Chính coi Doãn Tường là vị huynh đệ tri kỷ nhất, là
công thần có công phò trợ.
Thập tứ a ca Doãn Đề (Dận Trinh):
Ông là em trai cùng mẹ với Ung Chính, nhưng vì bất hòa với anh trai,
ông lại theo phe “bát gia đảng” của Doãn Tự. Có nhiều lời đồn kể lại:
trước khi Khang Hy băng hà, trong di chiếu truyền ngôi ghi rõ hai chữ
“Dận Trinh” (tên cũ của Doãn Đề).
Nhưng vì chữ “Trinh” và chữ “Chân” đồng
âm, nên đã bị Ung Chính bóp méo thành tên mình (Dận Chân). Đó cũng là lý
do mà hai anh ruột thịt trở thành hai kẻ không đội trời chung.
Khi lên ngôi, Ung Chính lập tức hạ lệnh
không cho Doãn Đề vào thành phúng viếng vua cha, vừa đem ông giam lỏng ở
Cảnh sơn để trông coi Cảnh lăng. Đến khi Càn Long kế vị, ông mới được
phóng thích.
Thập ngũ a ca Doãn Ngẫu: Sau khi Khang Hy qua đời, ông cũng bị Ung Chính điều đến trông coi Cảnh lăng.
Như vậy, những người anh em có thể sống
tốt khi Ung Chính tại vị chỉ có ba người: Thập tam a ca Doãn Đường, Thập
lục a ca Doãn Lộc, Thập thất a ca Doãn Lễ.
Trong đó Doãn Đường từng bị Khang Hy giam lỏng, sau này Ung Chính tại vị thì nhanh chóng được tín nhiệm.
Doãn Lộc là con thừa tự của Trang Thân
vương Thạc Tái, sau này được phong làm Thân vương. Còn Doãn Lễ được
phong làm Quả Thận vương, sau phong làm Thân vương, được giao cho trông
coi Tông Nhân phủ, quản lý Bộ Hộ.
Doãn Tường và Doãn Lễ thuở thiếu thời
đều đã tham gia vào “Tứ gia đảng” của Ung Chính ngay từ lúc Khang Hy còn
tại vị mà không ai hay biết.
theo Trí Thức Trẻ
Sự thật về thi thể không đầu của vua Ung Chính: Do ám sát hay bị đầu độc?
Trần Quỳnh |
0
Cái chết bất đắc kỳ tử của Hoàng đế Ung Chính và giai thoại về
thi thể không đầu được an táng trong lăng mộ vị vua này đã trở thành một
trong các bí ẩn nổi tiếng nhất Thanh triều.
Ung
Chính Hoàng đế tức Thanh Thế Tông, tên thật là Ái Tân Giác La Dận Chân.
Ông là con trai thứ tư của Khang Hi đế và là vị Hoàng đế thứ 5 của
vương triều Đại Thanh trong lịch sử Trung Hoa.
Suốt
13 năm tại vị của mình, Ung Chính đã chấn chính lại cơ cấu triều đình,
đẩy mạnh bài trừ tham ô, đưa ra hàng loạt cải cách được người đời ca
ngợi.
Dưới
sự cống hiến của ông, các vấn đề còn tồn đọng từ thời Khang Hi đều được
giải quyết ổn thỏa, quốc khố Đại Thanh cũng nhờ vậy trở nên dồi dào.
Có
ý kiến cho rằng, những thành tựu dưới thời Ung Chính tại vị đã đặt cơ
sở quan trọng cho giai đoạn "Khang – Càn thịnh thế" mà Càn Long vẫn
thường tự hào cho rằng đó là thời kỳ cực thịnh của Thanh triều.
Thế
nhưng ngoài những công lao kể trên, Ung Chính còn được xem là một vị
Hoàng đế sở hữu nhiều bí mật chưa có lời giải nhất trong lịch sử Đại
Thanh. Một trong số đó chính là nguyên nhân dẫn tới cái chết đột ngột và
bất thường xảy ra vào năm 1735 của vị vua này.
Cái chết bất đắc kỳ tử đầy bí ẩn của cha ruột Càn Long
Chân dung Ung Chính Hoàng đế - vị vua thứ 5 của vương triều nhà Thanh. (Ảnh: Nguồn Baidu).
Chính
sử ghi lại, ngày 22 tháng 8 âm lịch năm Ung Chính thứ 13 (tức năm
1735), Ung Chính đang ở Viên Minh Viên thì bỗng nhiên cảm thấy cơ thể
khó chịu. Ngày tiếp theo, tình trạng của Hoàng đế càng lúc càng không có
chuyển biến tốt.
Bấy
giờ, ông đã triệu Bảo Thân vương Hoằng Lịch, Hòa Thân vương Hoằng Trú
cùng một số đại thần thân tín đến tẩm cung và tuyên bố truyền ngôi cho
Hoằng Lịch (tức Càn Long sau này) rồi băng hà vào ngày 23 tháng 8 âm
lịch năm 1735.
Tương
truyền rằng sau khi qua đời một cách đột ngột ở Viên Minh Viên, do nơi
này không có sẵn ngựa, thi thể của Hoàng đế buộc phải dùng lừa để chuyển
về kinh thành.
Điểm
đáng nói nằm ở chỗ, khoảng thời gian Ung Chính có dấu hiệu bất thường
cho tới khi vị vua này qua đời chỉ vẻn vẹn chưa đầy 2 ngày.
Trước
khi phát bệnh 1 ngày, tức ngày 21 tháng 8 âm lịch năm đó, Ung Chính vẫn
tiếp kiến triều thần bình thường. Điều này chứng tỏ lúc bấy giờ thân
thể của Hoàng đế không có dấu hiệu gì bất thường.
Vậy đâu là lý do khiến vị vua đang khỏe mạnh như Ung Chính đế lại chết bất đắc kỳ tử một cách đột ngột như trên?
Về
vấn đề này, các tài liệu chính sử đều ghi chép chung chung giống với bố
cáo của hoàng tộc nhà Thanh với thiên hạ bằng mấy chữ: Hoàng đế đột
ngột qua đời.
Dù
vậy, cái chết của Hoàng đế Ung Chính vẫn trở thành một trong những bí
ẩn chưa có lời giải nổi tiếng nhất Thanh triều. Xung quanh sự ra đi đột
ngột của vị Hoàng đế này cũng tồn tại rất nhiều giai thoại và giả thiết
đáng quan tâm.
Giai thoại về xác chết không đầu và lưỡi đao rửa hận của hậu nhân nhà họ Lã
Giai thoại về việc Lã Tứ Nương chặt đầu Ung Chính được rất nhiều người biết đến và tin tưởng. (Ảnh minh họa: Nguồn Baidu).
Về
cái chết của Ung Chính đế, có giai thoại truyền rằng ông bị trúng gió
nên đột tử, có giả thiết khẳng định ông bị cung nữ và thái giám hạ sát.
Thậm
chí còn có câu chuyện thêu dệt nên chuyện tình của ông với tình nhân
của Tào Tuyết Cần (người được cho là nguyên mẫu của Lâm Đại Ngọc trong
tác phẩm "Hồng Lâu Mộng"), sau đó bị chính tác giả này và tình nhân liên
thủ đầu độc đến chết.
Thế
nhưng một trong số những giai thoại bài bản và được lưu truyền rộng rãi
nhất về cái chết của Ung Chính phải kể tới giả thiết ông bị nữ thích
khách Lã Tứ Nương chặt đầu.
Giai
thoại này từng được đề cập trong hai tác phẩm dã sử là "Thanh Cung thập
tam triều" và "Thanh cung dị văn". Theo đó, lý do khiến Lã Tứ Nương
hành thích Ung Chính bắt nguồn từ một bản án đẫm máu của gia tộc họ Lã.
Năm
xưa, Lã Lưu Lương đã bị chém đầu vì án văn tư ngục (những bản án liên
quan tới chữ nghĩa). Gia tộc họ Lã cũng không thoát khỏi liên can, toàn
bộ nam giới từ 16 tuổi trở lên đều bị chém đầu, số còn lại hoặc bị giết,
hoặc bị lưu đày và trở thành nô bộc, người hầu.
Bấy
giờ, số người chịu liên lụy từ bản án chữ nghĩa của Lã Lưu Lương phải
lên tới con số hàng trăm, duy chỉ có người cháu gái Lã Tứ Nương là may
mắn trốn thoát.
Chứng kiến thảm cảnh máu chảy đầu rơi của cả dòng họ, Lã Tứ Nương đã cắt tay viết ra một bức huyết thư 8 chữ: "Không giết Ung Chính – chết không nhắm mắt".
Sau
đó, người cháu gái này của gia tộc họ Lã đã mai danh ẩn tích, bái sư
học nghệ, đến khi trưởng thành thì trà trộn vào tẩm cung của Ung Chính ở
Viên Minh Viên để nhân cơ hội chặt đầu Hoàng đế, khi chuyện đã thành
thì đem theo thủ cấp rồi biến mất.
Để
bưng bít cho vụ án trên, hoàng tộc nhà Thanh đã bí mật làm ra một chiếc
đầu lâu bằng vàng nhằm an táng cùng thi thể không đầu của Ung Chính và
chôn cất tại Thái Lăng.
Tuy nhiên theo các tài liệu chính sử liên quan tới Thanh cung, không có vụ án nào liên quan tới việc người nhà họ Lã chạy trốn.
Hơn
nữa với sự canh phòng nghiêm ngặt của quân lính Thanh triều, một nữ
thích khách như Lã Tứ Nương dù có cải trang giỏi tới đâu cũng khó trà
trộn được vào tẩm cung chứ chưa nói đến việc có cơ hội tiếp cận và hành
thích Hoàng đế.
Cho
tới ngày nay, giai thoại Lã Tứ Nương chặt đầu Ung Chính vẫn chưa có
chứng cứ xác thực. Vì vậy giả thiết này vẫn chỉ là câu chuyện được người
đời kể cho nhau nghe trong những lúc trà dư tửu hậu mà thôi.
Nghi vấn về "vết xe đổ" khiến Ung Chính mất mạng vì cả tin
Bên
cạnh giả thiết bị ám sát, có ý kiến cho rằng Ung Chính đã đi vào "vết
xe đổ" của nhiều Hoàng đế đời trước: Đó chính là mù quáng tin tưởng vào
"tiên đan". (Ảnh minh họa: Nguồn Baidu).
Nếu
không phải bị Lã Tứ Nương ám sát, vậy đâu là nguyên nhân khiến Ung
Chính đế chết bất đắc kỳ tử chỉ sau 2 ngày lâm bệnh ngắn ngủi?
Theo
ghi chép của các tài liệu chính sử liên quan tới Thanh cung, từ năm Ung
Chính thứ 7 sau khi mắc một trận bạo bệnh, vị Hoàng đế này đã đưa ra
một chỉ dụ cho các đại thần tâm phúc của mình để yêu cầu họ tiến cử một
vài lương y và đạo sĩ cao tay.
Từ
đạo mật chỉ này, có suy đoán cho rằng Ung Chính thực chất đã bắt đầu
tìm kiếm các đạo sĩ, lương y khắp nơi để tiến hành luyện đan nhằm mục
đích kéo dài tuổi thọ, thậm chí trường sinh bất tử.
Bằng
chứng rõ nhất là ông từng đặc biệt xây một đạo viện ở Viên Minh Viên
dành riêng cho các đạo sĩ, hơn nữa còn từng vận chuyển hơn 2 tấn than,
củi tới nơi này chỉ trong 1 tháng ngắn ngủi.
Ngoài
ra, những thánh chỉ do chính tay Hoàng đế này chắp bút cũng từng đề cập
đến việc ban thưởng đan dược cho các tướng quân. Đây là một điểm đáng
lưu ý, bởi các vị vua thời xưa khi luyện đan, chế thuốc thường tiến hành
rất bí mật, còn Ung Chính lại sẵn sàng ghi rõ trong chỉ dụ của mình.
Đặc
biệt, Càn Long đế sau khi lên ngôi đã nhiều lần ban chiếu hạ lệnh đuổi
toàn bộ các đạo sĩ ở Viên Minh Viên. Dựa vào việc một vị Hoàng đế mới
đăng cơ vẫn còn bộn bề nhiều việc mà lại để tâm tới điều này đã cho thấy
rất có thể cái chết của Ung Chính phần nào có liên quan tới những đạo
sĩ nói trên.
Vào
thời xưa, "tiên đan" mà cổ nhân luyện thành thực chất được bào chế từ
nhiều loại độc dược nguy hiểm như thủy ngân, lưu huỳnh, thạch tín… Cho
nên loại đan dược này vốn không có công dụng trường sinh bất lão hay kéo
dài tuổi thọ mà thậm chí còn có thể khiến người dùng mất mạng.
Bởi
vậy thông qua những bằng chứng trên đây, rất có khả năng Ung Chính vì
ăn quá nhiều đan dược trong thời gian nên cơ thể tích tụ quá nhiều độc
tố, từ đó trúng độc mà đột ngột băng hà. Thế nhưng suy cho cùng, giả thiết này cũng mới chỉ dừng lại ở suy đoán.
Trong
lịch sử Trung Hoa, những đế vương vì "tiên đan" mà chết vốn không hề
ít, có thể kể tới như Tấn Ai Đế, Đường Thái Tông, Minh Nhân Tông… Điểm
đáng lưu tâm là nguyên nhân dẫn tới cái chết của những vị Hoàng đế nói
trên đều được sử sách ghi lại rõ ràng, còn riêng Ung Chính đế lại được
bố cáo chung chung.
Vì
vậy không loại trừ khả năng cái chết của vị vua Thanh triều này vẫn còn
ẩn chứa một bí mật mà hoàng tộc Ái Tân Giác La không muốn tiết lộ cho
đời sau…
Cho
tới nay, thân thế của vua Càn Long, ông vua nổi tiếng và cũng lắm tai
tiếng trong lịch sử Thanh triều vẫn còn gây ra những tranh cãi không
ngừng.
Khang
Hy là vị Hoàng đế thứ 4 của nhà Thanh người Mãn Châu và là hoàng đế
Thanh thứ hai trị vì toàn cõi Trung Quốc, từ năm 1661 đến năm 1722.
Ông là vị hoàng đế tài ba, người đã
thiết lập sự thịnh trị dài trên 130 năm của nhà Thanh, sau một loạt
chiến tranh. Ông được đánh giá là một trong những vị hoàng đế vĩ đại
nhất trong lịch sử Trung Quốc và được xưng tụng là Khang Hi Đại Đế.
Ông tên thật là Ái Tân Giác La Huyền
Diệp, sinh vào ngày 4 tháng 5, năm 1654 tại Bắc Kinh. Là con trai thứ 3
của Thanh Thế Tổ Thuận Trị hoàng đế, mẹ ông là Hiếu Khang Chương hoàng
hậu Đông Giai thị, vốn là Hán quân Chính lam kỳ, sau được nhập vào Mãn
quân Tương hoàng kỳ.
Ngày 2 tháng 1, năm 1661, Huyền Diệp
mới lên 8 tuổi thì Thế Tổ Thuận Trị đã lâm bệnh nặng nằm liệt giường. Bà
nội ông là Hiếu Trang hoàng thái hậu ủng hộ việc lập Huyền Diệp lên kế
vị.
Thuận Trị Đế bèn tuyên bố lập Huyền
Diệp trở thành Tân đế, đồng thời bổ nhiệm 4 đại thần làm phụ chính là
Sách Ni, Tô Khắc Táp Cáp, Át Tất Long và Ngao Bái. Không lâu sau đó
Thuận Trị Đế qua đời.
Ngày 7 tháng 2, năm 1662, Huyền Diệp
bấy giờ 8 tuổi lên ngôi, lấy niên hiệu là Khang Hi, sử gọi là Khang Hi
Đế. Hiếu Trang hoàng thái hậu được tôn làm Thái hoàng thái hậu, giúp đỡ
Tân đế còn nhỏ cùng 4 vị đại thần giải quyết chính sự.
Bí ẩn tranh cãi nảy lửa về vua Càn Long: Khang Hy hay Ung Chính mới là cha ruột? Ảnh minh họa.
Việc Hoàng đế Khang Hy truyền ngôi cho Ung Chính phải chăng chỉ nhằm mục đích “dọn đường” để Càn Long thuận lợi đăng cơ sau này?
Vào cuối đời, Khang Hy đã phải chứng
kiến cuộc tranh giành ngai vị khốc liệt của các hoàng tử. Thất vọng
trước cảnh đấu đá, ông đã đặt cả niềm tin vào “hoàng tôn” (cháu ruột)
của mình lúc bấy giờ là Ái Tân Giác La Hoằng Lịch, cũng chính là Hoàng
đế Càn Long sau này.
Chính vì điều này mà có nhiều học giả
cho rằng, việc Khang Hy truyền ngôi cho Ung Chính nhằm mục đích “dọn
đường” để Hoằng Lịch sau này thuận lợi đăng cơ.
Thuở thiếu thời, vua Càn Long
được ông nội là Khang Hy tận tâm bồi dưỡng, hết mực yêu thương, tới khi
thành niên cũng thuận lợi đăng cơ. Sau này nhờ mở rộng bờ cõi, Đại
Thanh dưới thời Càn Long đã trở thành một đế quốc, triều đại của ông
cũng vô cùng thịnh trị, phồn vinh.
Tuy nhiên thân thế của vị hoàng đế nổi tiếng bậc nhất Thanh triều này lại luôn là một bí ẩn đối với hậu thế.
Mẹ của vua Càn Long là ai?
Cuốn “Vĩnh Hiến lục” của Tiêu Thích
cũng từng viết: Ung Chính khi mới lên ngôi đã sắc phong Lạp thị là Hoàng
hậu, Niên thị làm Vi Quý phi, Lý thị làm Tề phi, còn Tiền thị làm Hy
phi. Vị Hy phi này chính là mẫu thân của Càn Long.
Tuy nhiên Hy phi lại có xuất thân đặc
biệt. “Mãn học nghiên cứu” tập II khẳng định: Tiền thị tiến cung vào năm
Khang Hy thứ 49, nhưng không được sắc phong bất kỳ danh vị nào, tới mấy
năm sau mới được đưa vào Ung vương phủ của Tứ hoàng tử (Ung Chính sau
này).
Nói cách khác, trước khi trở thành thiếp của Ung Chính, mẹ của Càn Long đã từng nằm trong hậu cung của Khang Hy.
Năm Càn Long thứ 60, Càn Long nhường
ngôi cho Thái tử, lên làm Thái thượng hoàng, chuyển vào Gia Khánh điện.
Tính đến năm đó, thời gian tại vị của Càn Long đúng bằng Khang Hy (61
năm).
Nhiều người cho rằng việc chủ động nhường ngôi này là vì Càn Long không muốn bất kính với tổ phụ (ông nội).
Trong khi đó, thời gian Càn Long tại
vị còn dài hơn so với Ung Chính. Như vậy có thể thấy, tình cảm của vị
hoàng đế này đối với Khang Hy còn khăng khít hơn với phụ thân của mình.
Sau khi lên ngôi, Càn Long đã đổi tên
Ung vương phủ năm xưa thành Ung Hòa cung để thờ phụng tổ phụ Khang Hy.
Tháng giêng hằng năm, Hoàng đế đều đến nơi này thắp hương tế lễ để bày
tỏ lòng thành.
Vào năm 80 tuổi, Càn Long khi đến Ung
Hòa cung thắp hương đã làm một bài thơ. Trong đó có một câu thơ đầy ẩn
ý: “Đáo tư mỗi ức ngã sinh sơ” (nhớ lại lúc ta sinh tại nơi này).
Ý thơ này chính là sự hồi tưởng của Càn Long về tuổi thơ được Khang Hy nuôi dưỡng tại nơi này.
Nếu giả thiết trên là sự thật, thì
việc truyền ngôi cho Ung Chính chẳng qua chỉ là một quân cờ “trung gian”
để Khang Hy đường đường chính chính trao Đại Thanh vào tay con trai của
mình là Hoàng đế Càn Long mà thôi.
Tuy nhiên việc Càn Long có thực là con ruột của Khang Hy hay không, cho tới nay vẫn chỉ là suy đoán của hậu thế!
Nhiều netizen phát hiện khuôn mặt Suzy nhỏ hơn trước kia, thân hình của
nữ diễn viên cũng gầy hơn. Mọi người cho rằng cô nàng đã giảm cân để
chuẩn bị cho những dự án mới.
Ngày 19/11, "tình đầu quốc dân" Suzy cùng dàn diễn viên quyền lực Lee Byung Hun, Ha Jung Woo, Jeon Hye Jin tham gia họp báo ra mắt phim "Ashfall"
(2019). Dù chỉ chọn bộ váy đơn giản và trang điểm nhẹ nhàng nhưng nữ
diễn viên vẫn chiếm hết spotlight của sự kiện. Màn xuất hiện của Suzy đã
nhanh chóng trở thành chủ đề bàn tán trên các diễn đàn Kpop. Nhiều
netizen tinh ý phát hiện rằng Suzy đã gầy hơn trước đây khá nhiều, giảm
cân ngoạn mục để chuẩn bị cho dự án mới.
Có thể
thấy trong lần giảm cân này, nhan sắc của Suzy đã thăng hạng đáng kể. Nữ
diễn viên trở nên quyến rũ, sexy hơn, nhan sắc cũng tăng hạng đáng kể.
Đặc biệt là bờ vai thon thả khiến không ít thiếu nữ vừa ngưỡng mộ, vừa
ghen tỵ. Bàn về sự thay đổi của Suzy, người hâm
mộ cho rằng dù nữ diễn viên gầy hay béo đều đẹp tựa nữ thần, xứng đáng
với danh xưng "tình đầu quốc dân".
Dù chỉ diện trang phục đơn giản, trang điểm nhẹ nhàng nhưng "tình đầu quốc dân" vẫn nổi bần bật trong sự kiện
Suzy
lần này diện bộ đầm khá tinh tế nhưng cũng không kém phần sexy, khoe bờ
vai thon thả cùng lưng trần trắng ngần. Body của Suzy là niềm ao ước
của rất nhiều cô gái
Nhan sắc của Suzy khiến cư dân mạng "mê như điếu đổ"
Nhiều người tinh ý nhận ra khuôn mặt của Suzy đã thon gọn hơn trước
Sau giảm cân, nhan sắc Suzy thăng hạng thấy rõ. Khoảnh khắc đẹp mê hồn của cô trở thành chủ đề nóng trên MXH
Nhiều người cho rằng Suzy ngày càng sexy hơn, thời kỳ đỉnh cao nhan sắc của cô nàng là đây chứ đâu
Ở góc nghiêng có thể thấy khuôn mặt cựu thành viên Miss A không còn bầu bĩnh như trước
Suzy cùng dàn diễn viên trong buổi họp báo ra mắt phim điện ảnh mới
Netizen dành vô số lời khen cho nhan sắc tựa nữ thần của Suzy:
- Nụ cười của cô ấy thật xinh đẹp.
- Suzy lúc nào cũng xinh đẹp. Mái tóc đen càng giúp cô ấy trở nên tuyệt vời hơn.
- Nhan sắc của Suzy là thật sao? Cô ấy đẹp quá.
- Suzy thật sự rất xinh đẹp, cô ấy thường xuyên quyên góp từ thiện và làm việc tốt. Tôi yêu cô gái này mất rồi.
-
Nếu người nổi tiếng hơi mũm mĩm một chút, mọi người sẽ chỉ trích họ. Đó
chính là lý do vì sao họ rất căng thẳng. Nếu bạn gặp người nổi tiếng
ngoài đời, sẽ thấy họ rất gầy.
- Có vẻ như Suzy chỉ thay đổi kiểu trang điểm một chút. Cô ấy vẫn vậy kể từ lúc ra mắt.
Nguồn: KB
Bị chê make up lố, ai ngờ Hyuna trút bỏ lớp phấn lại đỉnh đến mức thừa sức đọ lại "thánh mặt mộc" Suzy
Khác với phong cách trang điểm nhẹ nhàng tự nhiên của hầu hết các sao nữ Kbiz, "nữ hoàng gợi cảm" Hyuna
lại là trường hợp đặc biệt khi "nghiện" tô vẽ gương mặt theo lối trang
điểm dày đậm và có phần khác biệt. Không ít lần, cư dân mạng "lắc đầu
ngán ngẩm", buông lời chê bai Hyuna là "gương mặt trắng bệch như đắp bột
mỳ".
Thế nhưng mới đây trong một clip hướng dẫn trang điểm hàng
ngày, Hyuna đã khiến netizen ngỡ ngàng khi để lộ hoàn toàn gương mặt mộc
thần thánh. Bởi lẽ chẳng ai có thể đoán được gương mặt không son phấn
của cô lại hoàn hảo đến thế, thậm chí nhiều người còn khen ngợi rằng
nhan sắc thật của Hyuna còn không thua kém gì "thánh mặt mộc" Suzy.
Mặt
mộc của Hyuna nhận được không ít lời khen từ cư dân mạng. Có thể nhận
thấy, ẩn sau một lớp make up dày thường thấy trên khuôn mặt của Hyuna là
làn da căng bóng và mịn màng, đường nét không vừa khiến không ít người
phải ghen tỵ
Những
đường nét hài hòa trên gương mặt của cô cũng hiện lên rõ ràng và sắc
nét dù không được tô vẽ, trang điểm. Thậm chí đôi môi của cô còn rất
hồng và không có dấu hiệu bị thâm khi thiếu đi lớp son.
Dù cho chưa kẻ lông mày thì Hyuna trông đã rất nét rồi.
Phải
công nhận rằng Hyuna đẹp nhất là khi trang điểm nhẹ nhàng, sau khi giảm
bớt son phấn trông cô nàng càng thêm trẻ trung và cuốn hút hơn.
Hyuna trông khá già với lối trang điểm đậm có thương hiệu của cô...
... thế nhưng khi trang điểm nhẹ nhàng thì trông khác hẳn...
... bởi lẽ mặt mộc của Hyuna vốn đã đẹp rồi nên khi trang điểm nhẹ nhàng thì trông cô nàng xinh xắn và trẻ ra trông thấy.
Nhan sắc khi trút bỏ lớp phấn của Hyuna thậm chí còn đạt đến đẳng cấp của "thánh mặt mộc" Suzy