Tư liệu về tâm linh 9
(Đại Chúng sưu tầm trên NET-kenh14.vn)
Câu chuyện dân gian của người Do Thái xưa đã lưu truyền về một linh hồn ma quỷ có tên Dibbuk, sẽ ám vào người nào sở hữu chiếc hộp gỗ nhốt linh hồn này. Đây là linh hồn xấu xa nhất, nó ám vào bất kỳ cơ thể vật chủ và chỉ rời ra khi đã tàn phá hoàn toàn tinh thần, thể chất của nạn nhân.
Truyền
thuyết này càng gây ầm ĩ hơn nữa khi một bài báo đăng trên tờ Los
Angeles Times vào năm 2004 về những sự việc có thật liên quan đến chủ
nhân của chiếc hộp mang tên Dibbuk.
Bài báo thuật lại lời kể của người đàn ông tên Kevin Mannis, người giành được quyền sở hữu chiếc hộp Dibbuk từ một phiên đấu giá. Ông mô tả rằng, bên trong chiếc hộp có chứa 2 lọn tóc, 1 miếng đá granite, 1 nụ hồng đã héo khô, 1 pho tượng nhỏ, 2 đồng xu cổ loại 1 cent, 1 đế đèn cầy và cuối cùng là 1 linh hồn đói khát đầy căm hận.
Chiếc hộp quấy rầy chủ nhân của nó
bằng những cơn ác mộng đáng sợ, bệnh tật bất ngờ hay hình ảnh kỳ dị và
âm thanh không thể lý giải.
Ngay
sau đó, Kevin Mannis rao bán chiếc hộp Dibbuk trên Ebay và một người tò
mò đã mua nó. Người mua đầu tiên ngay lập tức đã gặp rắc rối sau khi
nhận chiếc hộp được ít ngày. Tại thời điểm mua chiếc hộp, anh là chủ của
một cửa hàng đồ gỗ.
Với ý định sẽ tặng cho mẹ, anh cẩn thận cất kỹ chiếc hộp ở kho dưới tầng hầm và cẩn thận khóa cửa. Sau đó, anh ra ngoài và để lại cửa hàng cho nhân viên trông nom.
Nhưng chừng nửa tiếng sau, anh hốt hoảng khi nhận được cuộc điện thoại của nhân viên. Cô sợ hãi kể rằng, có người đang đập vỡ tất cả các cửa kính và chửi thề.
Không
những thế, tất cả các loại cửa từ cửa chính đến cửa thoát hiểm đều bị
đóng chặt khiến cô không có cách nào thoát thân. Không còn cách nào
khác, anh hộc tốc chạy về cửa hàng và sững sờ với hiện trạng trước mắt.
Đúng như lời cô nhân viên nói, toàn bộ các cửa đều bị khóa chặt. Sau khi mở hết các lớp cửa, anh mới thấy người nhân viên khi nãy đang ngồi ôm mặt khóc nức nở đầy sợ hãi.
Chạy xuống tầng hầm, anh lại càng ngạc nhiên hơn nữa khi tất cả các bóng đèn ở đây đều bị đập vỡ và căn phòng thì nồng nặc mùi nước tiểu mèo. Tuy nhiên, lại không hề có một con mèo nào trong tiệm hoặc bất cứ dấu hiệu nào cho thấy có người đột nhập. Sau sự việc kinh hãi này, người nhân viên đã xin thôi việc và không bao giờ dám quay lại cửa hàng.
Chưa đầy 1 tháng sau, chiếc hộp lại tiếp tục được đưa lên mạng bán đấu
giá với những lời chia sẻ rùng rợn. Những câu chuyện ma quái xung quanh
Dibbuk biến nó trở thành món hàng "hot" của hàng ngàn người hiếu kỳ. Dù
vậy, chiếc hộp lần lượt qua tay rất nhiều chủ nhân với những câu chuyện
kỳ bí, không thể lý giải.
Một trong nhiều chủ nhân của Dibbuk chia sẻ: “Từ
ngày tôi đem cái hộp về nhà, tôi liên tục gặp phải ác mộng, chúng cứ
lặp đi lặp lại nhiều lần. Trong cơn ác mộng, tôi thấy mình đang đi bộ
cùng một người bạn, luôn là người đó. Tôi nhận thấy có gì đó rất lạ
trong đôi mắt của người đồng hành với tôi. Hình như, một cái gì trông
giống như ma quỷ đang nhìn lại tôi. Ngay lúc đó, người bạn đó bỗng biến
thành một mụ đàn bà rất khủng khiếp, trông như quỷ dữ vậy. Mụ đàn bà đó
tiến tới và đánh tôi tới tấp. Tôi bừng tỉnh vào buổi sáng và trên người
vẫn còn những vết tích của trận đòn đêm vừa qua. Dù vậy, tôi cũng chẳng
nghĩ là do cái hộp mà tôi bị như vậy.”
Nhiều người đồn đại rằng, ai sở hữu chiếc hộp luôn bị ám ảnh bởi những
cơn ác mộng, căn nhà của họ đầy mùi nước tiểu của mèo và hàng đêm trong
căn nhà thấp thoáng bóng dáng của một bà già.
Một số người còn bị sốt phát ban, ho ra máu, bị bầm tím toàn thân sau khi thức dậy vào buổi sáng. Mọi chuyện cứ thế tiếp diễn cho tới khi một chủ nhân của chiếc hộp Dibbuk là Losif Nietzke bán nó cho một người giám đốc bảo tàng tên Jason Haxton.
Ông trưng bày chiếc hộp ở một góc nhỏ trong bảo tàng, từ đó hàng loạt nhân viên và khách du lịch bị những tai nạn vô cùng hy hữu: rách quần áo, bị bầm ở cổ, tay... Nhiều nhân viên bảo vệ thường xuyên bị ngất và khắp nơi trong bảo tàng đều ngập trong mùi nước tiểu mèo.
Quá hoảng sợ trước hiện tượng lạ, Haxton đem chiếc hộp về nhà và bỏ nó trong gara. Nhưng những điều ma quái giờ mới chính thức tìm tới ông. Đêm nào gia đình Haxton cũng mơ thấy khuôn mặt rùng rợn của một người phụ nữ già. Chén bát liên tục bị vỡ, ngọn lửa trong bếp không thể nào tắt được. Một lần khi đang coi TV cùng con trai, chiếc TV bỗng tắt, một khối lửa màu đen xuất hiện trong căn phòng khiến cho cả hai suýt mất mạng.

Sau khi nghiên cứu, chủ nhân thực sự của chiếc hộp bí ẩn là một phụ nữ 103 tuổi. (Ảnh minh họa).
Haxton
đành phải cầu cứu với Rabbis - một nhà hoạt động tôn giáo nổi tiếng
trong vùng. Sau khi nghiên cứu, Rabbis đã tìm ra chủ nhân thực sự của
chiếc hộp bí ẩn. Đó là một phụ nữ 103 tuổi - người hiếm hoi còn sống sót
sau trận tàn sát người Do Thái vào thời Hitler. Khi tới Mỹ, bà đã mang
theo chiếc hộp và cảnh cáo cả gia đình không bao giờ được mở nó.
Cuối cùng thì Haxton đưa chiếc hộp cho Rabbis và vị linh mục giấu nó ở một nơi đặc biệt trong nhà thờ. Và kể từ đó đến nay, chiếc hộp ma quỷ Dibbuk đã không còn có thể hại thêm một ai nữa.
Bí ẩn về chiếc hộp nhốt linh hồn ma quỷ
Tìm hiểu những câu chuyện có thật xung quanh một chiếc hộp ma quái...
Nếu từng xem bộ phim The Possession, chắc hẳn bạn rất ấn tượng về chiếc hộp ma quái có khả năng bí ẩn - hút linh hồn người khác. Và điều bất ngờ hơn, đây là bộ phim được dựng từ các câu chuyện có thật về chiếc hộp Dibbuk ma quái…Câu chuyện dân gian của người Do Thái xưa đã lưu truyền về một linh hồn ma quỷ có tên Dibbuk, sẽ ám vào người nào sở hữu chiếc hộp gỗ nhốt linh hồn này. Đây là linh hồn xấu xa nhất, nó ám vào bất kỳ cơ thể vật chủ và chỉ rời ra khi đã tàn phá hoàn toàn tinh thần, thể chất của nạn nhân.
Bài báo thuật lại lời kể của người đàn ông tên Kevin Mannis, người giành được quyền sở hữu chiếc hộp Dibbuk từ một phiên đấu giá. Ông mô tả rằng, bên trong chiếc hộp có chứa 2 lọn tóc, 1 miếng đá granite, 1 nụ hồng đã héo khô, 1 pho tượng nhỏ, 2 đồng xu cổ loại 1 cent, 1 đế đèn cầy và cuối cùng là 1 linh hồn đói khát đầy căm hận.
Với ý định sẽ tặng cho mẹ, anh cẩn thận cất kỹ chiếc hộp ở kho dưới tầng hầm và cẩn thận khóa cửa. Sau đó, anh ra ngoài và để lại cửa hàng cho nhân viên trông nom.
Nhưng chừng nửa tiếng sau, anh hốt hoảng khi nhận được cuộc điện thoại của nhân viên. Cô sợ hãi kể rằng, có người đang đập vỡ tất cả các cửa kính và chửi thề.
Đúng như lời cô nhân viên nói, toàn bộ các cửa đều bị khóa chặt. Sau khi mở hết các lớp cửa, anh mới thấy người nhân viên khi nãy đang ngồi ôm mặt khóc nức nở đầy sợ hãi.
Chạy xuống tầng hầm, anh lại càng ngạc nhiên hơn nữa khi tất cả các bóng đèn ở đây đều bị đập vỡ và căn phòng thì nồng nặc mùi nước tiểu mèo. Tuy nhiên, lại không hề có một con mèo nào trong tiệm hoặc bất cứ dấu hiệu nào cho thấy có người đột nhập. Sau sự việc kinh hãi này, người nhân viên đã xin thôi việc và không bao giờ dám quay lại cửa hàng.
Một số người còn bị sốt phát ban, ho ra máu, bị bầm tím toàn thân sau khi thức dậy vào buổi sáng. Mọi chuyện cứ thế tiếp diễn cho tới khi một chủ nhân của chiếc hộp Dibbuk là Losif Nietzke bán nó cho một người giám đốc bảo tàng tên Jason Haxton.
Ông trưng bày chiếc hộp ở một góc nhỏ trong bảo tàng, từ đó hàng loạt nhân viên và khách du lịch bị những tai nạn vô cùng hy hữu: rách quần áo, bị bầm ở cổ, tay... Nhiều nhân viên bảo vệ thường xuyên bị ngất và khắp nơi trong bảo tàng đều ngập trong mùi nước tiểu mèo.
Quá hoảng sợ trước hiện tượng lạ, Haxton đem chiếc hộp về nhà và bỏ nó trong gara. Nhưng những điều ma quái giờ mới chính thức tìm tới ông. Đêm nào gia đình Haxton cũng mơ thấy khuôn mặt rùng rợn của một người phụ nữ già. Chén bát liên tục bị vỡ, ngọn lửa trong bếp không thể nào tắt được. Một lần khi đang coi TV cùng con trai, chiếc TV bỗng tắt, một khối lửa màu đen xuất hiện trong căn phòng khiến cho cả hai suýt mất mạng.
Sau khi nghiên cứu, chủ nhân thực sự của chiếc hộp bí ẩn là một phụ nữ 103 tuổi. (Ảnh minh họa).
Cuối cùng thì Haxton đưa chiếc hộp cho Rabbis và vị linh mục giấu nó ở một nơi đặc biệt trong nhà thờ. Và kể từ đó đến nay, chiếc hộp ma quỷ Dibbuk đã không còn có thể hại thêm một ai nữa.
* Bài viết có sử dụng tư liệu tham khảo từ các nguồn: Dibbuk box, Livescifi, Amazon, Wikipedia...
Tìm hiểu về chiếc gương sát nhân "Louis Alvarez 1743"
Trong suốt hơn 200 năm, nó đã khiến gần 40 người Pháp đột tử vì chứng tràn máu não.
Chân dung kẻ sát nhân
Chiếc
gương này được nghệ nhân Louis Alvarez chế tác và xuất xưởng vào năm
1743 ở Pháp. Chỉ 2 ngày sau khi hoàn thành chiếc gương, người thợ vốn
đang khỏe mạnh bình thường bỗng đột ngột qua đời trong nhà xưởng vì
chứng tràn máu não. Không ai liên tưởng về sự ra đi bất ngờ của ông tới
chiếc gương soi kia. Nó đã được đưa ra bày bán tại cửa hàng tạp hóa và
bắt đầu chuỗi hành trình gieo rắc cái chết.
Nạn
nhân thứ hai sau Alvarez là Tesemer, ông chủ cửa hàng bột mì tại thành
phố cảng Marseille. Tới cửa hàng mua sắm quà sinh nhật cho người vợ, ông
cảm thấy thích chiếc gương và móc hầu bao mua luôn. Tối hôm đó, trong
căn biệt thự lộng lẫy của mình, buổi lễ sinh nhật hoành tráng đã được
diễn ra. Sau khi lấy chiếc gương ra khỏi hộp quà tặng vợ, thuận tay, ông
đưa chiếc gương chạm khắc tinh xảo lên soi. Bỗng nhiên, Tesemer cảm
thấy ớn lạnh toàn thân, rùng mình, đầu óc nặng trĩu, cảnh vật trước mắt
chông chênh, chao đảo. Bà vợ thấy vậy vội đỡ ông, dìu vào phòng nhưng
đáng tiếc, ông đã ra đi. Cũng như Louis, ông được chẩn đoán tử vong vì
chứng tràn máu não. Người vợ trẻ quá đau buồn đã bán và đem cho mọi đồ
vật riêng tư của ông để không gợi lại kí ức cũ. Chiếc gương "quỷ ám"
thất lạc từ đó.
Chiếc
gương sát nhân này tiếp tục “tác quái” vào 22 năm sau đó, tức năm 1765.
Nạn nhân thứ ba của nó là Arnold, biên tập viên trẻ tuổi của một nhà
xuất bản. Anh ta mua được chiếc gương này tại một cửa hàng trên vỉa hè
thủ đô Paris và mang nó về treo ngay đầu giường của mình trong phòng
ngủ. Ngay sau đó, Arnold mất tích và khi tới căn chung cư của anh để
tìm, mọi người sững sờ khi thấy anh đã qua đời nhiều ngày trong chính
căn hộ đó. Thật đáng sợ, nguyên nhân chính vẫn là do tràn máu não.
Nạn
nhân thứ tư là Henry, một ông chủ cửa hàng đồ cổ. Trong khi đi dạo tại
khu chợ mua bán đồ cũ, ông đã bắt gặp chiếc gương được chạm khắc tinh
xảo này nên đã mua lại và mang về cửa hàng với hy vọng bán được chiếc
gương rẻ mạt này với giá cao. Thật không may, ba ngày sau đó, Henry đã
đột tử tại cửa hàng trong khi đang thưởng thức ly cà phê sữa sau bữa ăn
trưa. Đặc biệt thay, nguyên nhân tử vong của ông là do chứng… tràn máu
não.
Những
tin đồn về chiếc gương ma này bắt đầu lan truyền khắp nước Pháp kể từ
khi một người bạn thân của Henry tới dự đám tang và bất giác, giật thót
người khi thấy chiếc gương “Alvarez 1743”. Ông cũng là bạn thân của
Arnold - nạn nhân thứ ba của chiếc gương sát nhân. Mấy năm trước, khi
tham dự đám tang của Arnold, ông cũng đã từng bắt gặp nó. Ông liên hệ
cái chết của hai người bạn cùng chiếc gương quỷ quái này và họ cùng chết
do chứng tràn máu não. Liệu có mối quan hệ nhân - quả gì ở đây không?
Quá lo sợ nên dù chưa có chứng cứ xác thực, ông vẫn khuyên gia đình
Henry mang chiếc gương này đi vứt bỏ.
Sự
việc càng ngày càng quái dị hơn khi chiếc gương tiếp tục gây ra cái
chết oan nghiệt cho hai nạn nhân tiếp theo là ông Hanmer và vợ ông (bà
Jura) sau 70 năm lưu lạc. Bà Jura đã mua được chiếc gương cổ này trong
một lần đi dạo và mang về đặt trên chiếc bàn viết ở nhà. Không ngờ được
rằng việc làm vô tình đó đã gây ra cái chết oan uổng cho cả hai người
ngay sau đó. Cả hai đã lần lượt qua đời trên đường tới bệnh viện cấp cứu
bởi nguyên nhân vẫn là chứng bệnh tràn máu não.
Đã
có thêm hơn 20 người nữa chết “bất đắc kì tử” trong vòng hơn 100 năm
sau đó. Hầu hết trước khi đột tử, họ đều rất khỏe mạnh, không nghiện
ngập hay mắc bất cứ chứng bệnh gì. Họ chỉ qua đời trong vòng ba ngày sau
khi tiếp xúc với chiếc gương quỷ ám và nguyên nhân dẫn họ tới cái chết
đều giống nhau. Trong số họ, có những người không biết tới chiếc gương
này và chỉ tình cờ sử dụng nó; nhưng cũng có những người biết, tò mò, cố
tình sử dụng. Dù thế nào nhưng tất cả họ đều phải nhận lấy cái chết.
Nạn
nhân thứ 38 của chiếc gương là tiến sĩ Smith. Là nhà khoa học nên ông
không hề tin chuyện chiếc gương này có... yêu ma hại người. Ông quyết
định vén bức màn của bí ẩn này. Thế nhưng chỉ sau khi tiếp cận được
chiếc gương không lâu, ông đã cảm thấy hoa mắt, chóng mặt, nhức đầu rồi
tử vong ngay sau khi dặn dò người nhà hãy cất kĩ chiếc gương hại người
này. Tất nhiên, nguyên nhân dẫn đến cái chết của ông vẫn giống 37 người
trước.
Những giả thuyết ban đầu
Cái
chết bí ẩn của tiến sĩ Smith đã thôi thúc Hiệp hội Sưu tầm Đồ cổ Pháp
khẩn cấp công bố trước báo chí về sự nguy hại của việc tiếp cận chiếc
gương. Nhiều nhà khoa học có sự quan tâm đặc biệt xung quanh bí ẩn này;
nhưng không ai dám giữ nó lại bên mình để nghiên cứu chỉ vì “chiến tích”
của nó. Họ đua nhau đưa ra những phán đoán của bản thân nhưng đều không
thể chứng minh chúng.
Từ
thời Trung cổ, có nhiều học giả cho rằng gương soi như một tấm sắt tự
hấp thụ chất độc xung quanh và bốc hơi lên dần, ảnh hưởng tới sức khỏe
của người tiếp xúc. Tuy nhiên, giả thuyết này không đứng vững bởi nếu
đúng là mặt gương có khả năng hấp thụ hơi độc thì chỉ cần rửa bằng nước
lạnh là có thể hòa tan, làm sạch chúng. Ngoài ra, không thể giải thích
về nguyên nhân của sức mạnh sát thương lớn đến như vậy của chiếc gương.
Các
nhà khoa học Nga thì mở rộng vấn đề hơn. Họ nhận định rằng chiếc gương
không chỉ có khả năng hấp thụ chất hóa học hữu hình mà còn có thể hấp
thụ các “năng lượng thông tin vô hình”. Vật chất hữu hình có thể gột
rửa, nhưng với năng lượng vô hình, điều đó không thể thực hiện được. Tuy
nhiên, họ chưa thể lí giải trọn vẹn tại sao trong khi những chiếc gương
khác hoàn toàn bình thường thì chiếc gương kì quái này lại có thứ năng
lượng vô hình đó. Ngoài ra, một số người cũng hoài nghi chiếc gương được
tráng thêm những chất phụ gia độc hại nhưng không ai dám lại gần chiếc
gương để… làm thí nghiệm kiểm chứng. Thời gian càng trôi đi, bức màn bí
mật bao phủ quanh chiếc gương “quỷ ám” này ngày càng dày thêm, khiến mọi
người nhìn nó không còn dưới “con mắt khoa học” nữa mà tin rằng bên
trong nó có một “sức mạnh siêu nhiên” bí ẩn. Thậm chí, đã có bộ phim
kinh dị được dựng lên từ câu chuyện kì bí này, càng tô vẽ thêm tính li
kì, đáng sợ cho câu chuyện.
Liều mình vén bức màn bí ẩn
Tháng
4/2005, Waine (tiến sĩ khảo cổ người Mỹ) thực hiện chuyến bay tới Paris
xin phép Hiệp hội Sưu tầm Đồ cổ Pháp tiến hành điều tra chiếc gương
“ma” này thêm một lần nữa. Chuyện tiến sĩ Waine liệu có trở thành nạn
nhân thứ 39 của chiếc gương sát nhân hay không bỗng trở thành tiêu điểm
của giới truyền thông và dân chúng. Tuy nhiên, đề nghị này của ông không
được chấp thuận bởi họ không muốn chứng kiến thêm một bi kịch nữa gây
ra bởi chiếc gương.
Không
nản lòng, ông đã tới gặp cháu nội của tiến sĩ Smith. Trước nỗ lực và
tấm lòng chân thành của Waine, người cháu này đã giúp mang chiếc tráp gỗ
có đựng chiếc gương được niêm phong kĩ giao cho ông. Sau khi có được
chiếc gương, ông đã nhanh chóng đáp máy bay về Mỹ nghiên cứu.
Bỏ
mặc mọi lời ngăn cản của người vợ, ông vẫn quyết tâm thực hiện hành
động “điên rồ” là tìm hiểu chân tướng sự việc. Sau bao nhiên năm ngủ
trong bóng tối, phủ đầy bụi bặm, cuối cùng chiếc gương ma quái cũng được
nhìn thấy ánh mặt trời. Ông đã tiến hành một số nghiên cứu giám định và
nhận ra tuổi của mặt gương chưa tới 100 năm. Vậy rất có thể là mặt
gương đã bị ai đó thay mới vào và như vậy thì chiếc khung gỗ xinh xắn
được chạm khắc tinh xảo kia chính là hung thủ giết người hàng loạt.
Sau
khi rời thư viện trường đại học quay trở về nhà, bước vào phòng thí
nghiệm, ông thất thần khi thấy hai con chuột bạch làm thí nghiệm nhốt
trong chiếc lồng sắt đặt trước gương đã chết cứng từ bao giờ. Chiếc
gương ma lại một lần nữa “tác yêu tác quái”. Khi giải phẫu, ông sững sờ
khi thấy trong não chúng chứa đầy máu đọng. Chúng đã “ra đi” vì chứng
tràn máu não.
Để
kiểm chứng dự đoán của mình, ông đã gọt lấy một vài mẩu dăm trên khung
gỗ chiếc gương để làm mẫu hóa nghiệm. Theo kết quả nhận được, chiếc
khung gỗ của gương “ma” được chế tạo bằng gỗ cây coura - một loại cây gỗ
rất hiếm gặp đã tuyệt chủng hơn 100 năm nay.
Theo
tài liệu nghiên cứu, gỗ cây coura chứa một loại chất cực độc, khi hứng
luồng ánh sáng tự nhiên càng mạnh rọi vào thì chất độc từ gỗ bay hơi tạo
thành luồng khí độc càng nhiều. Khí này khiến mạch máu của não người
hít phải ngay lập tức bị tắc nghẽn, nứt vỡ rồi nhanh chóng tràn máu lên
não và qua đời. Tiến sĩ Waine đã thoát khỏi lưỡi hái tử thần do có thói
quen đóng kín rèm cửa sổ khi vào phòng thí nghiệm và thể trạng tốt. Khi
ông rời khỏi phòng, để thoáng khí, bà vợ đã mở cửa sổ ra, ánh sáng mặt
trời ùa vào phòng khiến chất độc bay hơi mạnh, gây nên cái chết cho hai
con chuột bạch kia.
Thế
nhưng, khi rất đỗi vui mừng và chuẩn bị công bố kết quả nghiên cứu tới
giới khoa học và các phương tiện truyền thông thì ông tá hỏa khi chiếc
gương đã “không cánh mà bay”. Bởi không có hiện vật gốc nên ông không
thể chứng minh được rằng những mẩu dăm gỗ kia được gọt từ khung của
chiếc gương sát nhân ấy. Bí ẩn tưởng chừng như đã có thể hé lộ ra giờ
lại đang có nguy cơ bị chôn vùi…
*Bài viết có sử dụng các tài liệu đã được Hiệp hội Sưu tầm Đồ cổ Pháp công bố.
Song
có lẽ, điều thứ ba sau đây mới chính là bí ẩn lớn nhất: sự trả thù của
xác ướp. Những thổ dân Altai luôn cho rằng việc các nhà khoa học khai
quật và đưa công chúa đi đã khiến các vị thần thịnh nộ, trút giận xuống
con người. Đó cũng được cho là nguyên nhân gây ra trận địa chấn 5,3 độ
Richter hôm 31/7 vừa qua.
*Bài viết có sử dụng các tài liệu đã được Hiệp hội Sưu tầm Đồ cổ Pháp công bố.
Công chúa Altai - bí ẩn xác ướp biết trả thù
Có hay không sự tồn tại một lời nguyền của xác ướp mang tên “công chúa Altai”?
Năm 1993, một xác ướp phụ nữ hơn 2.500 năm tuổi được khai quật tại
cao nguyên Ukok, trong khu vực núi Altai của nước Cộng hòa Altai, sát
Mông Cổ và Trung Quốc. Ngay lập tức, những bí ẩn của xác ướp đã gây nên
một cơn địa chấn lớn trong giới khoa học.
Và
hôm 31/7 vừa qua, đúng 19 năm sau ngày ấy, một cơn địa chấn 5,3 độ
Richter cũng đã xảy ra tại nơi mà xác ướp được phát hiện. Người ta cho
rằng, đó là sự trả thù của xác ướp…
Ngược dòng lịch sử
Ngày 31/7/1993, các nhà khảo cổ đã tình cờ khám phá được xác ướp này tại khu vực núi Altai
nổi tiếng. Xác ướp là phụ nữ trẻ, được cho là xuất thân từ một gia tộc
cao quý thuộc bộ tộc Pazyryks (tộc người du mục sống vào khoảng thế kỉ
IV - III TCN).
Nàng
mất khi khoảng 25 tuổi, có hình xăm trên 2 cánh tay, đeo thắt lưng đỏ
tượng trưng cho chiến binh, mặc áo may bằng lụa (điều hiếm thấy trong
văn hóa Pazyryks), 2 tay nắm những cành cây tùng.
Thêm
vào đó, các nhà khảo cổ còn phát hiện xác của 6 con ngựa được chôn cùng
nàng. Những chứng cứ trên khiến nhiều nhà khoa học dự đoán, đây là một
vị công chúa của người Altai. Họ đặt tên cho xác ướp là “Ice Princess”
hay “Princess of Altai” - công chúa Altai.
Thổ
dân Altai bản địa coi xác ướp 2.500 tuổi này chính là tổ tiên của mình.
Họ gọi nàng là Công chúa Kadyn (hoặc Kydyn). Trong câu chuyện của họ,
công chúa là một nữ tu sĩ và đã tự nguyện hi sinh để bảo vệ Trái đất
khỏi những linh hồn ma quỷ.
Những bí ẩn còn bỏ ngỏ
Xung
quanh “công chúa Altai” tồn tại 3 bí mật lớn mà thế giới chưa thể phá
giải. Bí ẩn đầu tiên làm đau đầu giới nghiên cứu chính là nguyên nhân
cái chết của nàng. Sau khi được phát hiện, xác ướp của công chúa được
đưa về Viện Khảo cổ và Dân tộc học Novosibirsk.
Người
ta đã tiến hành nhiều nghiên cứu, sử dụng cả máy quét công nghệ cao MRI
nhưng hoàn toàn… "bất lực". Xác ướp gần như hoàn hảo, không não bộ,
không nội tạng và xương được bảo vệ gần như nguyên vẹn.
Chưa
dừng lại ở đó, người ta còn ngạc nhiên khi biết rằng công chúa Altai
không thuộc một tộc da vàng nào hết, mặc dù sống giữa châu Á. Công chúa
cao 1m70, tóc vàng và đương nhiên nhiều khả năng thuộc chủng tộc châu
Âu.
Mật
mã chưa lời giải thứ hai về công chúa chính là những hình xăm trên tay.
Theo các tài liệu lịch sử, xăm mình là điều không xa lạ với dân tộc
Pazyryks, thế nhưng vẫn chưa ai hiểu nổi bức họa trên tay xác ướp gửi
gắm thông điệp gì.
Hình vẽ mà chúng ta
còn có thể quan sát rõ như ngày nay chính là trên cánh tay trái của công
chúa. Nó là hình vẽ một con vật thiêng của dân tộc Pazyryks: con nai 2
đầu với mỏ của kền kền, chân cừu, trên lưng bị một con báo đuôi dài
cắn.
Niềm
tin đó không phải là không có căn cứ. Lật lại lịch sử, cách đây 11 năm,
có câu chuyện kể lại, người phi công điều khiển máy bay chở xác ướp tới
thành phố khẳng định vào ngày người ta đào xác công chúa lên, một trận
động đất đã xảy ra nhưng không ai tin anh ta. Tới ngày 27/9/2003, địa
chấn 6,6 độ Richter, lớn nhất trong hơn 70 năm đã xảy ra và người ta vẫn
không hề nhận ra mối liên hệ.
Chỉ
tới ngày 31/7 năm nay, trận động đất đã làm rung chuyển dãy Altai,
người ta mới dấy lên nhiều nghi ngờ về lời nguyền của “công chúa Altai”.
Dư luận còn viện dẫn thêm tai nạn của ông Vladimir Konchev - Bộ trưởng
Bộ Văn hóa Cộng hòa Altai khi đang trên đường để đàm phán đưa xác ướp về
quê nhà và ông yên nghỉ cùng ngày. Theo họ, đây chính là lời cảnh báo
của xác ướp.
Sự trả thù ấy liệu có thật hay
không, sự tồn tại một lời nguyền của “công chúa Altai” là chính xác?
Điều này vẫn là một bí ẩn còn bỏ ngỏ nhất là khi khoa học vẫn chưa thể
tìm ra lời giải thích đáng.
* Bài viết có sử dụng tư liệu tham khảo từ các nguồn: Pravda.ru, SciencePhotoLibrary, RIA Novosti...
"Sởn gai ốc" lời nguyền xác ướp băng 5.300 tuổi
Tìm hiểu cái chết bí ẩn vì lời nguyền của xác ướp băng Otzi...
Đôi nét về lai lịch xác ướp băng Otzi
Xác
ướp băng Otzi là tên gọi của một xác ướp tự nhiên được bảo quản trong
tuyết lạnh có niên đại cách đây 5.300 năm. Xác ướp này được các nhà khoa
học phát hiện ra từ năm 1991 trên dãy núi Alps, thuộc phần biên giới
của nước Áo và Italy. Tên của xác ướp được các nhà khảo cổ đặt theo tên
của thung lũng nơi nó được tìm thấy.
Người
đầu tiên tìm ra xác ướp băng là cặp vợ chồng người Đức, Helmut Simon và
Erika. Bên cạnh bộ hài cốt còn có chiếc rìu, thanh dao găm và ống tên.
Phát hiện này đã cổ vũ các nhà khoa học và họ đã bắt tay vào việc nghiên
cứu toàn diện xác ướp băng Otzi này.
Các
nhà khảo cổ đã xác định được đây từng là một người đàn ông và là xác
ướp cổ nhất được bảo quản tự nhiên ở châu Âu. Ông này có chiều cao
160cm, trọng lượng 50kg và chết ở độ tuổi 30 - 45. Hiện xác ướp này đang
được trưng bày tại Bảo tàng cổ South Tyrol (phía Bắc Italia).
Những cái chết bí ẩn có liên quan đến người băng cho đến nay vẫn không ai lý giải được.
Không
giống những xác ướp khác, xác ướp Otzi dù đã được các nhà khoa học thực
hiện hàng trăm nghiên cứu nhưng vẫn ẩn chứa nhiều bất thường. Đến tận
bây giờ, sau 20 năm được tìm thấy, người ta vẫn không biết được thân
thế, cuộc đời chính xác của người băng. Các nhà khoa học cũng chưa xác
định được lý do tử vong của người đàn ông này là do bị giết, bị hiến tế
hay gặp phải bão tuyết nữa.
Các giả thuyết giải mã xác ướp băng
Có
khá nhiều giả thuyết hoang đường xung quanh câu chuyện về xác ướp băng.
Chẳng hạn, có người cho rằng Otzi là một pháp sư. Mặc dù được xác định
là có niên đại 5.300 năm, thế nhưng trên xác ướp, người ta lại thấy có
mũi tên có niên đại 7.000 năm, một chiếc rìu thuộc niên đại 2.000 năm và
bộ da thú cuốn xác ướp thì được lột từ một con dê sống ở Trung Quốc
cách đây 5.000 năm. Như vậy, có thể nói Otzi có khả năng siêu tự nhiên
là du hành trong thời gian nhờ một lời nguyền đặc biệt là trừng phạt tất
cả những ai dám động chạm đến thân thể của ông ta.
Theo
một giả thuyết khác, Otzi trả thù các hậu duệ trực tiếp của những kẻ đã
giết chết ông ta. Do sự trớ trêu của số phận nên sau hàng nghìn năm,
những kẻ hậu duệ đó lại xâm phạm đến xác ướp của ông ta. Giả thuyết này
có cơ sở của nó: Sau khi nghiên cứu những vết máu trên thân thể Otzi,
các nhà khoa học khẳng định rằng có tới 8 kẻ tấn công ông ta.
Trải qua 5.300 năm, những bộ phận trên cơ thể xác ướp này vẫn nguyên vẹn.
Tiến
sĩ Tom Loy - nhà sinh học và khảo cổ nổi tiếng
của trường Đại học Queensland (Australia) không muốn tin rằng một người
đi săn dũng cảm như Otzi lại kết thúc cuộc đời một cách âm thầm đến như
vậy. Ông đã nghiên cứu ADN của Otzi và máu còn vương lại trên dao, rìu
và mũi tên của ông ta. Kết luận của tiến sĩ Tom Loy như sau: Tính chất
của các vết thương cho thấy rằng Otzi đã tham gia một trận đánh giáp lá
cà ác liệt. Ông ta đã chiến đấu hết sức dũng cảm mà bằng chứng là một
trong hai mũi tên của ông ta đã hai lần rút ra từ xác kẻ thù. Tuy nhiên,
những lời lẽ hàm ý ca ngợi đó cũng không cứu được nhà khoa học
Australia thoát khỏi lời nguyền của xác ướp băng.
Tháng 10 năm 2005, tiến sĩ Tom Loy đã qua đời trong hoàn cảnh hết sức kì lạ. Cái chết của Tom Loy đã làm dấy lên những tin đồn về lời nguyền của xác ướp băng này.
Tháng 10 năm 2005, tiến sĩ Tom Loy đã qua đời trong hoàn cảnh hết sức kì lạ. Cái chết của Tom Loy đã làm dấy lên những tin đồn về lời nguyền của xác ướp băng này.
Những nạn nhân xấu số từ lời nguyền
Hàng
loạt những cái chết kì lạ bắt đầu từ năm 1991, ngay sau khi xác ướp
băng được đưa về phòng thí nghiệm ở thành phố Innsbruck, Áo. Lời nguyền
bắt đầu vào năm 1992, với cái chết của bác sĩ Reyner Henn, 64 tuổi,
người trực tiếp giải phẫu xác ướp băng. Ông đã thiệt mạng trong một vụ
tai nạn giao thông. Ít lâu sau, một trận tuyết lở đã chôn vùi Kurte
Fritz, người đã dùng máy bay lên thẳng đưa xác ướp băng về Innsbruck.
Kurte Fritz cũng chính là người đã dẫn đường cho nhà khoa học Helmut
Simon phát hiện ra xác ướp băng.
Tính
chất thần bí của xác ướp băng được bắt đầu bàn tán đến nhiều từ năm
2004. Mùa hè năm đó, Rainer Holz, người đã quay bộ phim tài liệu về xác
ướp băng và là bạn thân của Helmut Simon, bỗng nhiên tử vong một cách
đột ngột. Sau khi mất người bạn Kurte Fritz vài năm trước và giờ đây lại
mất thêm một người bạn nữa, Helmut Simon cảm thấy hoảng sợ thực sự. Ông
nhắc đi nhắc lại rằng: “Hồn Otzi nhất định sẽ chọn tôi làm người tiếp theo”.
Tâm thần ông ngày càng rối loạn - ông mắc chứng hoang tưởng phân thân
và lúc nào cũng coi Otzi là một phần của chính mình. Tháng 10 năm 2004,
người ta đã tìm thấy thi thể ông bị chôn vùi dưới một lớp băng tuyết dày
và nằm ở tư thế hệt như tư thế của xác ướp băng.
Nạn
nhân thứ năm của xác ướp băng là Dieter Warnecke, người lãnh đạo nhóm
cứu hộ đã tìm thấy xác Helmut: Ông bị chết vì chứng nhồi máu cơ tim ngay
sau lễ tang Helmut.
Một
trong những người có mặt trong lễ tang của Helmut Simon là giáo sư
Conrad Spindler, người lãnh đạo công việc nghiên cứu xác ướp băng ở
trường Đại học Innsbruck, Áo. Khi các phóng viên đua nhau hỏi ông là ông
có tin vào lời nguyền của xác ướp băng hay không thì ông đáp: “Tôi
là người của khoa học. Tôi không có khuynh hướng tin vào những điều mê
tín dị đoan. Nhưng tôi cũng bắt đầu bất giác thầm nghĩ: Ai sẽ là người
tiếp theo đây?”. Hóa ra người tiếp theo lại chính là ông. Ông qua đời vào tháng 5 năm 2005 vì mắc bệnh ALS (bệnh xơ cứng teo cơ một bên).
Trong
tháng 10 năm 2005, lời nguyền tuyên bố nạn nhân thứ bảy của nó - Tiến
sĩ Tom Loy, 63 tuổi - người đã phân tích những mẫu máu trên vũ khí và
quần áo của xác ướp băng qua đời trước khi hoàn thành một cuốn sách về
Otzi.
Một
điều đáng chú ý là xác ướp băng dường như chỉ “săn lùng” các nhà khoa
học. Trong số rất nhiều người đến tham quan xác ướp băng tại viện bảo
tàng Nam Tirol, không có bất cứ một ai bị thương tật gì.
Vậy
ai sẽ là nạn nhân thứ 8? Có lẽ giờ đây giáo sư Valter Leyter đang băn
khoăn tự hỏi mình câu hỏi này. Ông là một trong những giáo sư của trường
Đại học Innsbruck chuyên nghiên cứu các cơ quan và tế bào của xác ướp
băng. Mới đây, ông đã nhận được lời cảnh báo đầu tiên: Khi ông đưa các
đồng nghiệp người Mĩ lên thăm nơi tìm ra xác ướp băng thì ông đã ngất đi
vì quá lạnh và may mắn lắm mới có thể sống sót.
Tuy
nhiên, phía những người hoài nghi đông hơn nhiều. Họ cho rằng những cái
chết của 7 nhà khoa học nói trên và những tai nạn xảy ra với những nhà
khoa học đó chỉ là những sự trùng hợp ngẫu nhiên. Thật vậy, người em
trai và cũng là đồng nghiệp của Tom Loy là Harret Loy hiện vẫn sống hoàn
toàn khỏe mạnh. Ông hứa sẽ tiếp tục nghiên cứu ADN của Otzi và cam kết
sẽ viết nốt cuốn sách chưa hoàn thành của anh trai. Nhưng cho tới nay,
đã nhiều năm trôi qua, ông vẫn chưa tìm được bản thảo gốc của cuốn sách
đó… Không hiểu nó đã biến đi đâu mất?
Nhận xét
Đăng nhận xét