KHỔ ĐỜI

Ếch ngồi đáy giếng ngó trăng
Đêm tròn vành vạnh, hồng nhan cũng tròn
Trăng già quyến rũ hơn non
Một thân nà nõn, một mâm hương tình

Ếch ngồi hun hút đáy trần
Ngỏng lên ồm ộp: -Trăng gần hay xa?
Nồng nàn nhờ gió bao la
Hay là ngà ngọc tỏa ra nồng nàn?

Ếch ngồi ồm ộp kêu than
Muốn lên cợt nhả mà duyên không thòng
Bày chi hơ hớ má hồng
Cho thèm nhỏ dãi anh hùng sa cơ!?


                                   Trần Hạnh Thu           

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

MIỀN TÂY HOANG DẠI

MUÔN MẶT ĐỜI THƯỜNG III/153

VẪN THẾ MÀ!