Chủ Nhật, 28 tháng 5, 2023
MUÔN MẶT ĐỜI THƯỜNG II/816
(ĐC sưu tầm trên NET)
Bé gái 4 tuổi vặn tay ga xe máy, 3 bà cháu tử nạn
Xem nhanh: Ngày 457 chiến dịch, Nga tố Mỹ, giúp Ukraine tấn công biển; tên lửa mới có giành lợi thế?
Nguyên nhân quen thuộc khiến 40.000 người Việt tử vong mỗi năm
Thứ Bảy, 27 tháng 5, 2023
MUÔN MẶT ĐỜI THƯỜNG II/815
(ĐC sưu tầm trên NET)
Vụ ngộ độc botulinum: Diễn tiến xấu, chưa nói trước được điều gì - Báo Người lao động
Vụ phân xác ở Bình Dương: Phát thông báo tìm nguồn tin, có thưởng
Wagner rút khỏi Bakhmut, bàn giao tiếp quản cho quân đội Nga
Thứ Sáu, 26 tháng 5, 2023
XEM THẢ DIỀU
XEM THẢ DIỀU
Chiều nay đầy gió, trời trong veo Ra bãi sông ngồi ngắm thả diều Dưới nền xanh một màu biêng biếc Muôn cánh diều bay lượn phiêu diêu
Đàn em thơ túm tụm hò reo Chạy gom hứng gió trong nắng chiều Đứa cầm dây nghiêng người dật dật Đứa lựa thời chao liệng, nương theo
Con diều nâng cánh trườn lên cao Thả tóc bay bay, dáng yêu kiều Sáo diều vi vu trong hoan hỉ Người người ngước cổ, dõi đăm chiêu
Ngắm diều, thấy lại cả tuổi thơ Anh cõng em chạy thả diều mơ Em ngồi trên lưng cười nắc nẻ Dây diều óng ả rối duyên tơ
Mồ hôi nhễ nhại, chạy bơ phờ Những chiều đứng gió, diều xuội lơ Cánh diều chao đảo thành kỷ niệm Lưng cõng em vui đến bây giờ
Thời gian thoăn thoắt tựa thoi
đưa
Chuyện mới đây đã thành chuyện
xưa
Lạc nhau hôm nào, không nhớ
nữa
Anh em mình cãi chuyện gió mưa...
Chợt buồn, em ơi, lấy chồng chưa? Anh còn nặng nợ kiếp giang hồ! Ước gì về lại thời thơ ấu Anh cõng em thả cánh diều mơ!
Chiều nay đầy gió, trời xanh lơ Nhớ em, anh ra bãi sông xưa Ngắm cảnh thả diều, lòng hoài niệm Tiếc sao không hứa hẹn, đợi chờ!
Trần Hạnh Thu
Thả diều trên những cánh đồng quê
09/04/2023 16:49
(KGO) - Chiều lộng gió, trên những cánh đồng nhộn nhịp tiếng cười đùa của những đứa trẻ yêu thích thả diều. Hình ảnh hồn nhiên vui đùa cùng những cánh diều nhiều màu sắc bay lượn trên bầu trời của các em đã tạo nên một bức tranh chân quê, bình dị, thanh bình.
Từ rất lâu, thả diều đã trở thành thú vui được nhiều người yêu thích, nhất là trẻ nhỏ. Thú vui, môn giải trí lành mạnh này đã in dấu ấn trong ký ức tuổi thơ của nhiều người.
Những cánh đồng xa nhà, lộng gió, không gian thoáng là sự lựa chọn lý tưởng của nhiều trẻ nhỏ yêu thích môn thả diều.
Với những đứa trẻ, để cánh diều bọc gió bay lên không trung phải có 2 người. Một người cầm thân diều, một người cầm cuộn dây. Cả hai đứng cách nhau một quãng, người cầm cánh diều đứng ngược gió, mũi diều hướng lên trời. Khi có gió, người cầm thân diều thả ra, người cầm dây giật nhẹ để diều no gió bay lên và từ từ thả dây dài cho diều bay lên cao.
Nhiều bạn nhỏ lần đầu tham gia thả diều, chạy mấy vòng mà diều không lên được. Những đưa rành rẽ, một mình vẫn nâng được cánh điều bay cao.
Buổi chiều khi nắng đã dịu, trên một cánh đồng ở huyện Giồng Riềng (Kiên Giang), vài đứa trẻ chuẩn bị sẵn những con diều, chờ cơn gió nhử diều và thả chúng bay vào không trung..
Khi diều bắt đầu tung bay, trẻ nhỏ rất phấn khích và cố gắng cho diều bay cao hơn.
Trên con đường giao thông nông thôn dọc theo đồng ruộng, trẻ em ấp Bến Nhứt, xã Long Thạnh, huyện Giồng Riềng (Kiên Giang) háo hức cầm diều đến điểm hẹn thả diều.
Em Trần Thanh Hoài, ngụ ấp Bến Nhứt, xã Long Thạnh, huyện Giồng Riềng (Kiên Giang) chia sẻ: “Em không biết cách tạo đà cho diều nên phải một mình cầm cuộn dây, rồi chạy thật nhanh để lấy đà cho diều đón gió bay lên”.
Anh Võ Ngọc Đẳng (bên trái), ngụ huyện Hòn Đất (Kiên Giang) hướng dẫn một bạn nhỏ cách thả diều.
Em Lê Thanh Sang, ngụ xã Long Thạnh, huyện Giồng Riềng (Kiên Giang) tỏ ra thích thú, chăm chú điều khiển cánh diều đang bay lượn trên bầu trời.
Mỗi buổi chiều sau khi đi học về, hai anh em Trần Thanh Tâm và Trần Ngọc Linh, ngụ ấp Cây Bàng, xã Long Thạnh, huyện Giồng Riềng (Kiên Giang) tranh thủ ra cánh đồng ruộng phía sau nhà để chơi thả diều.
Ruộng đồng bao la, trời xanh, mây trắng, gió đồng thoang thoảng, những cánh diều đang no gió cứ bay cao, bay xa trong tiếng cười nói của các em.
ÚT CHUYỀN thực hiện
MUÔN MẶT ĐỜI THƯỜNG II/814
(ĐC sưu tầm trên NET)
Việt Nam phản đối Trung Quốc lắp đặt phao đèn báo hiệu tại Trường Sa
Trùm Warner nói người Nga nên sống như Triều Tiên
Thứ Năm, 25 tháng 5, 2023
MUÔN MẶT ĐỜI THƯỜNG II/813
(ĐC sưu tầm trên NET)
6 lọ thuốc giải độc botulinum từ Thụy Sĩ về đến Bệnh viện Chợ Rẫy
Vụ thai phụ bị bạo hành: Đánh vợ để chết từ từ là dấu hiệu tội giết người?
Nhóm vũ trang thân Ukraine dùng thiết giáp Mỹ tấn công lãnh thổ Nga
Thứ Tư, 24 tháng 5, 2023
ĂN NGÓN TAY
ĂN NGÓN TAY
Sao em lại gặm ngón tay Giận gì thì giận đừng đày xác thân Có đói anh mời đi ăn Chứ đừng gặm nhấm ăn tàn ngón tay Bàn tay năm ngón đẹp thay Bàn tay bốn ngón là tay tật nguyền Ngón tay nào có tội tình Mà em đành đoạn tử hình ngón tay? Trời ban năm ngón em gầy Để ru anh ngủ, ru hoài ngàn năm!... * Ru mãi từng ngón xuân nồng Tay em kết nụ nhớ nhung cho vừa Ngón tay trau chuốt trời xưa Bàn tay năm ngón em lùa tóc bay
Tay em quí giá lắm
thay
Em đừng nhai, nuốt ngón tay, anh buồn!
Trần Hạnh Thu
CT: *Ý bài hát "Ru mãi ngàn năm" của Trịnh Công Sơn
Cảm âm ca khúc ‘Ru em từng ngón xuân nồng’ của Trịnh Công Sơn
Nhạc Trịnh dễ nghe dễ thấm dễ đi vào lòng người nhưng lời không dễ lý giải. “Ru em từng ngón xuân nồng” là một ca khúc rất đáng yêu mà cũng khá thách đố với những ca từ mang tính hình tượng và ẩn dụ. Tác giả bài viết xin được mạn phép lý giải một chút ca khúc này theo nhận thức mang tính cá nhân.
Ca khúc này có lời ca đẹp và êm ái, mang tới một nỗi buồn dịu nhẹ, giai điệu chậm đều đúng như một lời ru ngủ. Những ngón tay của nàng thiếu nữ như những búp măng trỗi dậy mạnh mẽ trong thanh khí của mùa xuân. Cái đẹp xuyên thời gian và không gian như thế trải dài qua biết bao lịch sử thăng trầm, xóa nhòa đi mọi khổ đau, buồn tủi.
Ru mãi ngàn năm, từng ngón xuân nồng
Bàn tay em năm ngón anh ru ngàn năm, giận hờn sẽ quên,
dáng em trôi dài, trôi mãi trôi trên ngàn năm.
Mùa xuân là mùa bắt đầu của một chu kỳ sống mới, cây cối nảy lộc đâm chồi, hoa nở ngát hương, con người như trẻ lại, hăm hở thực hiện những kế hoạch tới tương lai.
Nhưng đây cũng là thời điểm thích hợp để nhìn lại một năm đã qua, không chỉ là để xem lại những thành tích mà còn là nhìn lại những lỗi lầm; ở một khía cạnh nhất định, không phải tiền bạc mang lại cho ta hạnh phúc mà chính là những lỗi lầm đã ngăn cản ta đến với hạnh phúc đích thực; ăn năn là một cách để không lặp lại những lỗi lầm mà ta đã phạm phải; đây há chẳng phải cũng là làm mới lại chính mình và hướng tới hạnh phúc đích thực hay sao?
Thôi ngủ đi em, mưa ru em ngủ
Tay em kết nụ nuôi trọn một đời, nuôi một đời người.
Mùa xuân vừa đến xin mãi ăn năn mà thôi
Ăn năn chính là hối lỗi, là một hoạt động tinh thần của người đi đạo, mùa xuân chính là thể hiện cho một năm mới, ăn năn để gột rửa tội lỗi đã phạm phải trong năm qua, để bắt đầu một chu kỳ mới trong sạch thanh tịnh. Hơn nữa, nếu biết sám hối và không tiếp tục phạm tội thì tội lỗi cũ sẽ được gột rửa, sinh mệnh sẽ tiếp tục gặp may mắn và trường tồn.
Tài năng âm nhạc của Trịnh Công Sơn được cộng với cảnh giới đạo đức cao hơn bình thường. Lời nhắn nhủ của ông là ngụ ý cho toàn bộ tiến trình của sinh mệnh trong kiếp luân hồi, không chỉ là cho một kiếp người trong hiện tại, nên ý tứ cứ bềnh bồng, mênh mang, cụ thể nhưng lại không thực tế, như mượn lời của sinh mệnh cao cấp nào đó mà nhắn nhủ con người, hay bày tỏ tâm tình dưới vai một người anh đã chín chắn nhắc nhở một người em gái còn ngây thơ, khờ dại.
Dưới mắt những sinh mệnh cao cấp trong vũ trụ thì con người sống ở nơi trần thế không phải là để hưởng niềm hạnh phúc thực sự; rất nhiều nỗi buồn, rất nhiều nỗi khổ do con người tự gây ra cho chính mình, nếu không tỉnh ngộ thì cho dù được sống tới ngàn năm vẫn chỉ là bơi hoài bơi mãi trong sông buồn bể khổ mà thôi. Niềm hạnh phúc thực sự chỉ dành cho những sinh mệnh nào có thể quay trở về nguồn cội ở nơi tiên giới.
Ru mãi ngàn năm, dòng tóc em buồn
Bàn tay em năm ngón ru trên ngàn năm.
Tại sao ở đây luôn là lời ru ngàn năm mà không phải lời ru trăm năm? Trong mắt những người ngộ đạo (Trịnh Công Sơn có những hiểu biết sâu sắc về Phật giáo và Công giáo), trăm năm cõi người là cực kỳ ngắn ngủi, chớp mắt trôi qua, không thể đại diện cho một giá trị trường tồn như tinh thần của con người.
Đời người chỉ hữu hạn trong vòng trăm năm, nhưng sinh mệnh trong kiếp luân hồi có thể kéo dài tới ngàn năm. Chẳng phải ước mơ về một đời sống vĩnh cửu vẫn luôn ở trong tiềm thức và đi cùng với cuộc sống thực tại của mỗi con người chúng ta đó sao?
Ru mãi ngàn năm, từng ngón xuân nồng
Bàn tay em năm ngón anh ru ngàn năm, giận hờn sẽ quên,
dáng em trôi dài, trôi mãi trôi trên ngàn năm.
Con người dù giản dị và yếu đuối trong trời đất bao la này, với chỉ những ngón tay gầy guộc và những phiến môi mềm, nhưng con người tồn tại cùng vũ trụ và còn góp phần xây đắp nên vũ trụ. Con người còn là một tạo vật đẹp đẽ không thể thiếu của bàn tay tạo hóa.
Bàn tay em năm ngón ru trên ngàn năm.
Trên mùa lá xanh, ngón tay em gầy nên mãi ru thêm ngàn năm
Nhưng mà trong mùa xuân tươi đẹp thế sao lại cứ phải ru ngủ con người? Phải chăng con người trong cả đời sống của mình luôn tranh đấu vì lợi ích cho bản thân, nên đôi bàn tay tuy đẹp đẽ nhưng đã tạo nghiệp sâu dày? Nghiệp này quay trở lại sẽ hóa thành mọi tai ương bất hạnh cho tương lai của người đó. Như vậy lời ru ngủ ở đây không phải là ru cho ngủ thật, cho quên đi cuộc sống, mà là phải cho đôi tay nghỉ, phải bớt đi những việc làm xấu và tranh giành đấu đá ở cuộc đời, ngõ hầu mong chờ một tương lai tốt đẹp.
Lời ru đó sẽ còn mãi như một lời giáo huấn – con người không bao giờ được quên mình phải sống theo các nguyên tắc đạo đức thì mới có được tương lai tốt đẹp.
Còn lời ru mãi, vang vọng một trời.
Mùa xanh lá vội, ru em miệt mài
Cuộc sống là một chuyến đi cần mẫn, không ngừng nghỉ. Cuộc sống nơi trần gian âu cũng chỉ là một khoảnh khắc vô thường đi qua cõi tạm mà thôi. “Mùa xanh lá vội”: cuộc đời ở trần thế dù tươi đẹp đến mấy thì cũng rất ngắn ngủi, được mất của cuộc đời này đến lúc cuối đời nhìn lại mới thấy cũng chỉ là hư vô, mọi người đều cần phải tìm được con đường đi đúng đắn cho mình.
Xuân, hạ, thu, đông quay vòng, âu cũng giống như hành trình Sinh – lão – bệnh – tử của một đời người, ai có thể đảo ngược? Lại nghe da diết một câu kết:
Còn lời ru mãi, còn lời ru này
Ngàn năm ru hoài, ngàn đời ru ai.
Con người muốn giải thoát khỏi bể khổ ngàn năm, chỉ có một cách duy nhất là đi tìm một cách sống cao thượng hơn cho mình, vượt khỏi những suy tư toan tính của người thường; đây chính là Đạo mà Đạo gia nhìn nhận và cũng chính là Pháp mà Phật gia nhìn nhận, có thể đưa con người từ nơi tối khổ đến bến bờ hạnh phúc.
Việc lớn của mỗi đời người nên chăng là đi tìm cho mình một đạo pháp và một minh sư chân chính – tầm đạo mà đi lên – để không bị uổng phí một kiếp sống con người; chỉ khi đó mùa xuân của cuộc đời ta mới thực sự là ngàn năm vĩnh cửu.
Về phần thể hiện ca khúc, Hồng Nhung hát bài hát này với một sự đằm thắm khác lạ và mới mẻ, dường như truyền thêm cho bài hát một ngọn lửa yêu thương bên cạnh tình cảm trìu mến vốn có thường thấy trong các phiên bản trước của ca khúc. Cách hát ngân nga của cô làm cho giấc ngủ ngàn năm dường như lại dài dài thêm nữa. Nhưng không hiểu sao, cứ khi bài hát của họ Trịnh được Hồng Nhung trình bày thì thấy nỗi buồn trong bài hát lại được giảm nhẹ đi khá nhiều. Có phải vì những nỗi buồn mà danh ca này trải nghiệm trong thực tế còn quá nông so với những nỗi buồn mà nhạc sĩ họ Trịnh đã phải trải qua trong cuộc đời sáng tác của ông?!.
Ca sĩ Tuấn Ngọc với độ rung rất đặc trưng và đặc biệt của dây thanh của anh phù hợp một cách kỳ lạ với bài hát ru này. Nghe anh hát ru, thính giả vừa muốn ngủ thiếp đi để được chìm vào những giấc mơ đẹp, vừa muốn tỉnh táo để không bỏ sót một âm trầm, âm cao hay sự luyến láy nào của anh dành cho bài hát. Nội dung bài hát dường như trở nên không còn quá quan trọng khi nghe Tuấn Ngọc trình bày; tâm tình của thính giả dành cho giọng ca của anh đã quá sâu đậm.
Tiếng ru của ca sĩ Lệ Quyên theo phong cách thính phòng lại mãnh liệt như tiếng sóng biển, ầm ào vỗ bờ không ngớt. Nhưng biển cũng có những lúc rất yên bình và sâu lắng, và lời ru của chị cũng vậy, có những lúc nhẹ nhàng đến độ chỉ như cơn gió thoảng. Trình bày của Lệ Quyên vì thế tạo cảm xúc mạnh cho thính giả; có bạn nghe nhạc trên mạng đã bình luận: “Lệ Quyên hát như muốn cấu xé, thổn thức coi mình như là nhân vật hát để thoả sức buồn của nhạc Trịnh và để truyền được cái buồn đó”.
Nếu Lệ Quyên hát bài này như tiếng sóng biển thì Khánh Ly hát nó như một con thuyền; người nghe như được nằm trên một con thuyền đang lướt sóng mà thưởng thức, có cảm giác thật “vô tiền khoáng hậu”, trôi mãi trôi hoài, mặc kệ đời sống trên bờ đang biến loạn ra sao. Sự trau chuốt trong giọng ca của Khánh Ly đã đạt đến độ “nhuần nhuyễn tự nhiên như trời đất”. Vì vậy có thính giả đã chia sẻ: “Đã nghe bài hát này rất nhiều lần với vài ca sĩ khác; Xưa có nay có, nhưng có thể nói chỉ có mỗi danh ca Khánh Ly hát bài này là vô đối thủ, độc nhất vô nhị từ xưa cho tới mãi mãi về sau”. Phiên bản sớm nhất của ca khúc “Ru em từng ngón xuân nồng” được thấy ở Album Quán Văn năm 1967.
Tiếng hát khàn khàn liêu trai của ca sĩ Cẩm Vân như bứt ta ra khỏi hiện tại, đưa ta về với một thế giới xa xưa, đong đầy hoài niệm quá khứ. Trong cách hát của chị ta cũng thấy hiện lên một tiếng ru quê hương vang vọng đầy da diết.
Nghe nhạc Trịnh để tìm tòi và phát hiện, âu cũng là một thú chơi tao nhã, khó tìm được ở các ca khúc thông thường. Lòng ta chợt chùng xuống, hòa vào cùng không khí thanh tao mang mang của những ngày đầu xuân.
Hoài Ân
MUÔN MẶT ĐỜI THƯỜNG II/812
(ĐC sưu tầm trên NET)
Vườn quốc gia Xuân Thủy lên tiếng về vụ học sinh, phụ huynh tử vong trong chuyến trải nghiệm bắt ngao
Thứ Ba, 23 tháng 5, 2023
MUÔN MẶT ĐỜI THƯỜNG II/811
(ĐC sưu tầm trên NET)
Chiến sự tối 22.5: Nga tháo gỡ bom mìn, Ukraine nói Bakhmut vẫn là ‘tâm chấn’
Bắt ba người cầm hung khí ẩu đả trong đám cưới trước Đầm Sen