Thứ Hai, 13 tháng 5, 2013
Tư liệu vể bí ẩn khảo cổ 2
(Đại chúng sưu tầm trên NET)
Ngọn đèn ngàn năm không tắt trong cổ mộ
( 11:47 AM | 12/12/2012 )
Ngọn đèn ngàn năm không tắt trong cổ mộ
( 11:47 AM | 12/12/2012 )
Bao đời nay, bí ẩn về những ngọn đèn
ngàn năm không tắt được tìm thấy trong những ngôi đền, mộ cổ tại nhiều
quốc gia vẫn là ẩn số khó giải với toàn nhân loại.
Dân đào trộm mộ xuất hiện khắp nơi trên thế giới. Chúng dùng "trăm
phương ngàn kế" để đột nhập vào mộ cổ và trộm cắp vàng bạc châu báu đã
được chôn giấu suốt hàng ngàn năm.
Những ngôi mộ cổ luôn cách biệt với thế giới bên ngoài, vì vậy, dù trải qua nhiều thế kỷ, những báu vật ấy vẫn được bảo quản khá tốt.
Lũ trộm thường cho rằng, ở nơi quanh năm không thấy ánh mặt trời ấy thường rất tối tăm, giơ tay trước mặt cũng chẳng thể trông rõ năm ngón ngắn dài. Nhưng thực tế không hoàn toàn như những gì chúng nghĩ.
Theo một số ghi chép còn lại tới ngày nay, bên trên vòm của một số ngôi mộ cổ xuất hiện những ngọn đèn rọi ánh sáng mờ ảo xuống lòng mộ. Chính điều ấy đã khiến đám trộm mộ nhiều phen ngỡ ngàng, kinh ngạc.
Vào năm 527, Syria nằm dưới sự thống trị của đế quốc Đông La Mã. Các binh sĩ Đông La Mã đồn trú tại lãnh thổ Syria lúc đó đã phát hiện ra trong một hốc tường nọ tồn tại một ngọn đèn, bên ngoài được che bằng chiếc chụp rất tinh xảo.
Chiếc chụp này dường như được thiết kế để chắn gió. Theo văn khắc được phát hiện vào thời điểm ấy, ngọn đèn đã được thắp từ năm 27, đồng nghĩa với việc, nó đã bền bỉ "sống" suốt 500 năm! Nhưng thật đáng tiếc vì đám binh sĩ đã làm hỏng ngọn đèn, khiến hậu thế không thể lý giải nguyên lý hoạt động kỳ diệu của nó.
Một nhà sử học Hy Lạp cũng đã ghi chép về ngọn đèn thần luôn thắp sáng trên cửa đền thờ thần mặt trời tại Ai Cập. Ngọn đèn này không dùng bất cứ nhiên liệu gì nhưng vẫn chiếu sáng trong vài thế kỷ.
Theo miêu tả của nhà thần học người La Mã Saint Augustin, tại ngôi đền Isis của Ai Cập cũng có một ngọn đèn tương tự, thắp sáng vĩnh cửu bất chấp tác động của mưa gió.
Vào năm 1400, người ta lại phát hiện bên trong mộ phần của Pallas – con trai vua Evandra thời La Mã cổ đại tồn tại một ngọn đèn cháy sáng trong hơn 2.000 năm. Gió và nước không thể dập tắt ánh sáng vĩnh cửu của nó. Có lẽ, cách duy nhất để phá hủy ngọn đèn chính là trút sạch thứ chất lỏng đặc biệt có trong nó.
Tới năm 1534, đội quân của vua Henry VIII xông vào giáo đường Anh, giải tán các đoàn thể tôn giáo và khai quật rất nhiều ngôi mộ. Khi đào bới mộ phần của cha hoàng đế La Mã Constantin tại Yorkshire, họ phát hiện ra một ngọn đèn đang cháy sáng. Cha của vị vua này mất vào năm 300, cũng có nghĩa, ngọn đèn được tìm thấy đã có "tuổi thọ" rất cao, tức 1.200 năm tuổi.
Đó chỉ là một vài trong số rất nhiều những ngọn đèn ngàn năm không tắt được phát hiện. Các ghi chép cho thấy, khắp các nơi trên thế giới đều có hiện tượng kỳ bí này, điển hình là tại những quốc gia, khu vực có các nền văn minh cổ xưa như Ấn Độ, Trung Quốc, Ai Cập… Ngay cả Italy, Anh, Ireland và Pháp cũng tồn tại những ngọn đèn bí ẩn tương tự.
Chúng được tìm thấy trong cổ mộ và các đền thờ trên khắp thế giới. Điều đó cho thấy, ngọn đèn ngàn năm không tắt là "sản phẩm" sáng tạo tuyệt vời của người dân ở nhiều quốc gia, khu vực, chứ không riêng gì những mảnh đất vốn được mệnh danh là huyền bí như La Mã, Ai Cập…
Vì sao những ngọn đèn bí ẩn ấy không được bảo quản và gìn giữ cho tới ngày nay? Phải chăng người xưa chưa đủ quan tâm tới những phát hiện "để đời" của mình?
Theo các ghi chép, trên thực tế, người cổ đại đã bảo quản những ngọn đèn này, nhưng lạ lùng thay, ít lâu sau khi được tìm ra, chúng nhanh chóng bị phá hủy bởi cách này hoặc cách khác.
Vào giữa thế kỷ 17, tại vùng Grenoble của Pháp, một người lính Thụy Sĩ đã tình cờ phát hiện lối vào một ngôi mộ cổ. Sau khi dùng hết sức bình sinh để vào được bên trong, chàng trai trẻ đã không tìm được những thứ vàng bạc châu báu mà anh ta thèm muốn.
Nhưng điều khiến người lính Thụy Sĩ kinh ngạc là trong ngôi mộ cách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài ấy tồn tại một ngọn đèn đang cháy sáng và được bảo vệ bởi một chụp đèn bằng thủy tinh. Anh ta đã đem tặng cây đèn cho tu viện.
Các tu sĩ tại đây cũng ngạc nhiên chẳng kém khi đón nhận nó. Ít nhất ngọn đèn bí ẩn ấy đã cháy sáng suốt cả ngàn năm. Họ gìn giữ, bảo quản nó như gìn giữ một báu vật. Đáng tiếc thay, vài tháng sau đó, một vị tu sĩ vì không cẩn thận đã làm vỡ cây đèn.
Lại có câu chuyện thú vị khác được cho là đã xảy ra tại Anh. Sau khi một ngôi mộ đầy bí ẩn được khai quật, người ta phát hiện ra rằng, trên nóc mộ có treo một ngọn đèn soi sáng cả không gian.
Khi người khai quật tiến về phía trước, một phần nền bỗng dưng rung lắc theo bước chân anh ta rồi đột nhiên, bức tượng mặc áo giáp bắt đầu di chuyển. Pho tượng di chuyển tới gần chỗ ngọn đèn và dùng vũ khí trong tay đập vỡ nó.
Tại Trung Quốc cũng có những ghi chép về hiện tượng này. Sử ký chép rằng, trong lăng mộ Tần Thủy Hoàng có bố trí loại đèn thắp sáng cực "dai sức".
Người Trung Quốc vốn có truyền thống đối đãi với người chết như người sống. Các bậc đế vương rất coi trọng lăng mộ của mình. Họ xem đó là nơi cư trú của linh hồn khi đã "nhắm mắt xuôi tay" và hy vọng lăng mộ sẽ được trang hoàng bởi những ngọn đèn cháy sáng bền bỉ giống như những gì đã có trong chốn hoàng cung.
Một ngọn đèn như vậy thường có kết cấu hai tầng, khoang chứa bên trong đổ đầy dầu thắp, bấc đèn được ngâm trong dấm, tầng ngoài chứa nước, có tác dụng làm mát dầu.
Đây là một phát minh vĩ đại, bởi lượng dầu thắp tiêu hao nhanh không phải vì bị đốt cháy nhiều, mà chủ yếu là do gặp nhiệt và bay hơi. Ngoài ra, bấc đèn được ngâm trong giấm cũng có thể duy trì mức nhiệt thấp, nước bao bên ngoài giúp dầu không tăng nhiệt.
Trong quá trình khai quật di tích Định Lăng thuộc Bắc Kinh, người ta cũng phát hiện thấy trong chính điện của lăng mộ này có một chiếc vại lớn bằng sứ men xanh đựng đầy dầu thắp và một chiếc bấc đèn.
Nhưng ít lâu sau khi lăng mộ được bịt kín, ngọn đèn này đã tắt lụi, bởi lăng mộ quá kín mít làm thiếu đi lượng không khí cần thiết để duy trì ngọn lửa của đèn…
Sau nhiều năm, bí ẩn về những ngọn đèn không tắt chưa hề được giải mã. Hậu thế vẫn miệt mài tìm kiếm lời giải cho những câu hỏi hãy còn bỏ ngỏ: "Liệu những ngọn đèn kia có phải là minh chứng rõ rệt cho trình độ khoa học kỹ thuật cực cao của người xưa?" và "Tổ tiên chúng ta đã phát minh ra chúng như thế nào?"…
Một vấn đề khác cũng được giới chuyên môn hết sức quan tâm, đó là, phải chăng người cổ đại đã rất thành thạo trong kỹ thuật chế tạo ra những ngọn đèn ngàn năm không tắt? Sự thực không hẳn là vậy, bởi mộ của dân thường thời đó không có thứ này, ngoại trừ mộ thất của những nhà giả kim, cho dù họ không thuộc tầng lớp giàu sang phú quý trong xã hội.
Vào năm 1610, người ta đã khai quật ngôi mộ của một nhà giả kim có tên là Los Cruz sau khi ông này qua đời được 120 năm. Trong mộ cũng có một ngọn đèn kỳ bí như vậy. Do đó, người ta ngờ rằng, chính những nhà giả kim và thợ đúc kim loại thời xưa là những người nắm rõ kỹ thuật chế tạo loại đèn ngàn năm không tắt này. Lẽ nào thứ ánh sáng huyền bí và "sống" cực bền bỉ ấy thực sự có mối tương liên với kim loại?
Một số người cho rằng, những ghi chép của các nước đủ để khẳng định sự tồn tại của những ngọn đèn ngàn năm không tắt, hoặc chí ít cũng là ngọn đèn có thời gian thắp sáng rất dài. Chỉ có điều, công nghệ để tạo nên chúng giờ đã thất truyền, khiến con người của xã hội hiện đại không thể lý giải về chúng.
Một quan điểm khác lại cho rằng, tuy có nhiều ghi chép, nhưng trên thực tế, con người chưa tận mắt trông thấy ngọn đèn kỳ lạ này. Thêm nữa, năng lượng để đèn thắp sáng hàng trăm, thậm chí hàng ngàn năm cũng trái ngược hoàn toàn với Định luật bảo toàn năng lượng được nhân loại công nhận.
Những ngôi mộ cổ luôn cách biệt với thế giới bên ngoài, vì vậy, dù trải qua nhiều thế kỷ, những báu vật ấy vẫn được bảo quản khá tốt.
Lũ trộm thường cho rằng, ở nơi quanh năm không thấy ánh mặt trời ấy thường rất tối tăm, giơ tay trước mặt cũng chẳng thể trông rõ năm ngón ngắn dài. Nhưng thực tế không hoàn toàn như những gì chúng nghĩ.
Theo một số ghi chép còn lại tới ngày nay, bên trên vòm của một số ngôi mộ cổ xuất hiện những ngọn đèn rọi ánh sáng mờ ảo xuống lòng mộ. Chính điều ấy đã khiến đám trộm mộ nhiều phen ngỡ ngàng, kinh ngạc.
Những ngọn đèn trong các ngôi mộ cổ có thể cháy cả ngàn năm (Ảnh minh họa)
Vào năm 527, Syria nằm dưới sự thống trị của đế quốc Đông La Mã. Các binh sĩ Đông La Mã đồn trú tại lãnh thổ Syria lúc đó đã phát hiện ra trong một hốc tường nọ tồn tại một ngọn đèn, bên ngoài được che bằng chiếc chụp rất tinh xảo.
Chiếc chụp này dường như được thiết kế để chắn gió. Theo văn khắc được phát hiện vào thời điểm ấy, ngọn đèn đã được thắp từ năm 27, đồng nghĩa với việc, nó đã bền bỉ "sống" suốt 500 năm! Nhưng thật đáng tiếc vì đám binh sĩ đã làm hỏng ngọn đèn, khiến hậu thế không thể lý giải nguyên lý hoạt động kỳ diệu của nó.
Một nhà sử học Hy Lạp cũng đã ghi chép về ngọn đèn thần luôn thắp sáng trên cửa đền thờ thần mặt trời tại Ai Cập. Ngọn đèn này không dùng bất cứ nhiên liệu gì nhưng vẫn chiếu sáng trong vài thế kỷ.
Theo miêu tả của nhà thần học người La Mã Saint Augustin, tại ngôi đền Isis của Ai Cập cũng có một ngọn đèn tương tự, thắp sáng vĩnh cửu bất chấp tác động của mưa gió.
Vào năm 1400, người ta lại phát hiện bên trong mộ phần của Pallas – con trai vua Evandra thời La Mã cổ đại tồn tại một ngọn đèn cháy sáng trong hơn 2.000 năm. Gió và nước không thể dập tắt ánh sáng vĩnh cửu của nó. Có lẽ, cách duy nhất để phá hủy ngọn đèn chính là trút sạch thứ chất lỏng đặc biệt có trong nó.
Tới năm 1534, đội quân của vua Henry VIII xông vào giáo đường Anh, giải tán các đoàn thể tôn giáo và khai quật rất nhiều ngôi mộ. Khi đào bới mộ phần của cha hoàng đế La Mã Constantin tại Yorkshire, họ phát hiện ra một ngọn đèn đang cháy sáng. Cha của vị vua này mất vào năm 300, cũng có nghĩa, ngọn đèn được tìm thấy đã có "tuổi thọ" rất cao, tức 1.200 năm tuổi.
Đó chỉ là một vài trong số rất nhiều những ngọn đèn ngàn năm không tắt được phát hiện. Các ghi chép cho thấy, khắp các nơi trên thế giới đều có hiện tượng kỳ bí này, điển hình là tại những quốc gia, khu vực có các nền văn minh cổ xưa như Ấn Độ, Trung Quốc, Ai Cập… Ngay cả Italy, Anh, Ireland và Pháp cũng tồn tại những ngọn đèn bí ẩn tương tự.
Chúng được tìm thấy trong cổ mộ và các đền thờ trên khắp thế giới. Điều đó cho thấy, ngọn đèn ngàn năm không tắt là "sản phẩm" sáng tạo tuyệt vời của người dân ở nhiều quốc gia, khu vực, chứ không riêng gì những mảnh đất vốn được mệnh danh là huyền bí như La Mã, Ai Cập…
Vì sao những ngọn đèn bí ẩn ấy không được bảo quản và gìn giữ cho tới ngày nay? Phải chăng người xưa chưa đủ quan tâm tới những phát hiện "để đời" của mình?
Theo các ghi chép, trên thực tế, người cổ đại đã bảo quản những ngọn đèn này, nhưng lạ lùng thay, ít lâu sau khi được tìm ra, chúng nhanh chóng bị phá hủy bởi cách này hoặc cách khác.
Vào giữa thế kỷ 17, tại vùng Grenoble của Pháp, một người lính Thụy Sĩ đã tình cờ phát hiện lối vào một ngôi mộ cổ. Sau khi dùng hết sức bình sinh để vào được bên trong, chàng trai trẻ đã không tìm được những thứ vàng bạc châu báu mà anh ta thèm muốn.
Nhưng điều khiến người lính Thụy Sĩ kinh ngạc là trong ngôi mộ cách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài ấy tồn tại một ngọn đèn đang cháy sáng và được bảo vệ bởi một chụp đèn bằng thủy tinh. Anh ta đã đem tặng cây đèn cho tu viện.
Các tu sĩ tại đây cũng ngạc nhiên chẳng kém khi đón nhận nó. Ít nhất ngọn đèn bí ẩn ấy đã cháy sáng suốt cả ngàn năm. Họ gìn giữ, bảo quản nó như gìn giữ một báu vật. Đáng tiếc thay, vài tháng sau đó, một vị tu sĩ vì không cẩn thận đã làm vỡ cây đèn.
Lại có câu chuyện thú vị khác được cho là đã xảy ra tại Anh. Sau khi một ngôi mộ đầy bí ẩn được khai quật, người ta phát hiện ra rằng, trên nóc mộ có treo một ngọn đèn soi sáng cả không gian.
Khi người khai quật tiến về phía trước, một phần nền bỗng dưng rung lắc theo bước chân anh ta rồi đột nhiên, bức tượng mặc áo giáp bắt đầu di chuyển. Pho tượng di chuyển tới gần chỗ ngọn đèn và dùng vũ khí trong tay đập vỡ nó.
Tại Trung Quốc cũng có những ghi chép về hiện tượng này. Sử ký chép rằng, trong lăng mộ Tần Thủy Hoàng có bố trí loại đèn thắp sáng cực "dai sức".
Người Trung Quốc vốn có truyền thống đối đãi với người chết như người sống. Các bậc đế vương rất coi trọng lăng mộ của mình. Họ xem đó là nơi cư trú của linh hồn khi đã "nhắm mắt xuôi tay" và hy vọng lăng mộ sẽ được trang hoàng bởi những ngọn đèn cháy sáng bền bỉ giống như những gì đã có trong chốn hoàng cung.
Một ngọn đèn như vậy thường có kết cấu hai tầng, khoang chứa bên trong đổ đầy dầu thắp, bấc đèn được ngâm trong dấm, tầng ngoài chứa nước, có tác dụng làm mát dầu.
Đây là một phát minh vĩ đại, bởi lượng dầu thắp tiêu hao nhanh không phải vì bị đốt cháy nhiều, mà chủ yếu là do gặp nhiệt và bay hơi. Ngoài ra, bấc đèn được ngâm trong giấm cũng có thể duy trì mức nhiệt thấp, nước bao bên ngoài giúp dầu không tăng nhiệt.
Trong quá trình khai quật di tích Định Lăng thuộc Bắc Kinh, người ta cũng phát hiện thấy trong chính điện của lăng mộ này có một chiếc vại lớn bằng sứ men xanh đựng đầy dầu thắp và một chiếc bấc đèn.
Nhưng ít lâu sau khi lăng mộ được bịt kín, ngọn đèn này đã tắt lụi, bởi lăng mộ quá kín mít làm thiếu đi lượng không khí cần thiết để duy trì ngọn lửa của đèn…
Sau nhiều năm, bí ẩn về những ngọn đèn không tắt chưa hề được giải mã. Hậu thế vẫn miệt mài tìm kiếm lời giải cho những câu hỏi hãy còn bỏ ngỏ: "Liệu những ngọn đèn kia có phải là minh chứng rõ rệt cho trình độ khoa học kỹ thuật cực cao của người xưa?" và "Tổ tiên chúng ta đã phát minh ra chúng như thế nào?"…
Một vấn đề khác cũng được giới chuyên môn hết sức quan tâm, đó là, phải chăng người cổ đại đã rất thành thạo trong kỹ thuật chế tạo ra những ngọn đèn ngàn năm không tắt? Sự thực không hẳn là vậy, bởi mộ của dân thường thời đó không có thứ này, ngoại trừ mộ thất của những nhà giả kim, cho dù họ không thuộc tầng lớp giàu sang phú quý trong xã hội.
Vào năm 1610, người ta đã khai quật ngôi mộ của một nhà giả kim có tên là Los Cruz sau khi ông này qua đời được 120 năm. Trong mộ cũng có một ngọn đèn kỳ bí như vậy. Do đó, người ta ngờ rằng, chính những nhà giả kim và thợ đúc kim loại thời xưa là những người nắm rõ kỹ thuật chế tạo loại đèn ngàn năm không tắt này. Lẽ nào thứ ánh sáng huyền bí và "sống" cực bền bỉ ấy thực sự có mối tương liên với kim loại?
Một số người cho rằng, những ghi chép của các nước đủ để khẳng định sự tồn tại của những ngọn đèn ngàn năm không tắt, hoặc chí ít cũng là ngọn đèn có thời gian thắp sáng rất dài. Chỉ có điều, công nghệ để tạo nên chúng giờ đã thất truyền, khiến con người của xã hội hiện đại không thể lý giải về chúng.
Một quan điểm khác lại cho rằng, tuy có nhiều ghi chép, nhưng trên thực tế, con người chưa tận mắt trông thấy ngọn đèn kỳ lạ này. Thêm nữa, năng lượng để đèn thắp sáng hàng trăm, thậm chí hàng ngàn năm cũng trái ngược hoàn toàn với Định luật bảo toàn năng lượng được nhân loại công nhận.
Theo Kienthuc
Không như quan niệm sai lầm lâu nay, thông tin mới cho thấy các bức tượng trên đảo Phục Sinh đủ phần đầu và thân, theo dự án khảo cổ được thực hiện tại đây.
Hóa ra số người tìm kiếm câu trả lời không phải là ít và họ đổ xô đến website chính của dự án khai quật đã được đề cập trong thư. “Chúng tôi chứng kiến hơn 3 triệu lượt truy cập và hiện trang chủ đã bị sập”, Jo Anne Van Tilburg, Giám đốc Dự án tượng đảo Phục Sinh nói. Nhóm của bà đã đào bới được 2 phần thân bị chôn vùi từ năm 2010.
Theo Thanh Niên
Bí ẩn về tượng trên đảo Phục Sinh
Tượng đá bí ẩn trên đảo Phục Sinh
Không như quan niệm sai lầm lâu nay, thông tin mới cho thấy các bức tượng trên đảo Phục Sinh đủ phần đầu và thân, theo dự án khảo cổ được thực hiện tại đây.
Theo
một thư điện tử đang được lan truyền trên internet mấy tuần gần đây,
những bức tượng bí ẩn trên đảo Phục Sinh thực chất có cả thân thể, chứ
không phải trơ trụi với phần đầu to tướng như người ta vẫn tưởng. Nội
dung thư còn nói rõ các nhà khảo cổ học hiện khai quật dần những phần
thân thể của các bức tượng, vốn bị chôn vùi sau hơn 500 năm xói mòn.
Những ai quan tâm đến hiện tượng huyền bí trên hòn đảo Thái Bình Dương
bất giác rơi vào tình trạng nửa tin nửa ngờ. Liệu thông tin trên có thật
hay không, và nếu một cái đầu đã cao trung bình 4 m, nặng đến 14 tấn
thì phần thân phải lớn đến cỡ nào?
Tượng đá bí ẩn trên đảo Phục Sinh
Hóa ra số người tìm kiếm câu trả lời không phải là ít và họ đổ xô đến website chính của dự án khai quật đã được đề cập trong thư. “Chúng tôi chứng kiến hơn 3 triệu lượt truy cập và hiện trang chủ đã bị sập”, Jo Anne Van Tilburg, Giám đốc Dự án tượng đảo Phục Sinh nói. Nhóm của bà đã đào bới được 2 phần thân bị chôn vùi từ năm 2010.
Những bức ảnh chụp lại quá trình khai quật được tải lên website http://www.eisp.org/
cách đây 4 tháng, cùng các hình ảnh cũ hơn ghi lại các bức tượng nguyên
vẹn đầu và thân từng được tìm thấy vào những năm 1950. “Lý do khiến mọi
người cho rằng các bức tượng trên đảo Phục Sinh chỉ có phần đầu vì
khoảng 150 bức tượng đã bị chôn đến vai hoặc cổ trong lớp tro bụi từ núi
lửa”, theo chuyên gia Van Tilburg, nghiên cứu sinh của Đại học
California tại Los Angeles. Đây cũng là khu vực nổi tiếng nhất, đẹp nhất
và được chụp ảnh nhiều nhất tại hòn đảo bí ẩn. Tổng cộng có gần 1.000
tượng trên đảo Phục Sinh.
Trên thực tế, các nhà khảo cổ học đã
nghiên cứu các bức tượng trên hòn đảo này từ khoảng 1 thế kỷ qua, và tất
nhiên họ biết được sự tồn tại của các phần thân ấn tượng kể từ khi cuộc
khảo cổ đầu tiên được tiến hành vào năm 1914. Các bức tượng, được người
bản xứ gọi là “moai”, đã được tạc từ đá núi lửa vào khoảng năm 1100 đến
1500 theo người Polynesia cổ đại. Chúng được xếp theo kích thước, với
bức tượng cao nhất phải đến 10m.
Dù sự tồn tại của chúng vẫn
còn là một bí ẩn, các “moai” được cho là đại diện của tổ tiên thổ dân
bản xứ. Người xưa có thể đã tạc tượng mới mỗi lần một thủ lĩnh của bộ
lạc qua đời, theo suy đoán của chuyên gia Van Tilburg. Dự án mới được
thực hiện với mục tiêu ghi lại những hình khắc trên thân tượng, đồng
thời cho phép giới chuyên gia tìm cách bảo quản những khối đá khổng lồ
này.
Theo Thanh Niên
Bí mật khảo cổ trong chiếc quan tài nặng nửa tấn
Thứ 3, 11/05/2010 08:15:02- Chuyên mụcTổng hợp|
Trong đống đổ nát của một thành
phố bên cạnh Rome, mùa hè vừa qua các nhà khảo cổ học đã tìm thấy một
cỗ quan tài bằng chì nặng nửa tấn.
Chiếc quan tài chì được tìm thấy tại thành phố bị bỏ hoang Gabii.
|
“Ai nằm trong cỗ quan tài ấy còn là một điều hết sức bí mật”, nữ
giáo sư Nicola Terrenato, Trường ĐH Michigan (Mỹ), chuyên gia Lịch sử cổ
đại, lãnh đạo dự án khai quật lớn nhất của Mỹ tại Italia trong 50 năm
qua nói.
Chiếc quan tài lập tức được chở đến Viện Hàn
lâm Mỹ ở Rome. Các kỹ sư dùng kỹ thuật gia nhiệt và những camera nhỏ
xíu, cố gắng thâm nhập vào bên trong mà không phải mở chiếc quan tài.
Nữ GS Terrenatio phát biểu: "Chúng tôi rất
thích thú với cuộc khai quật này. Người La Mã thường không chôn cất
trong quan tài và khi bắt đầu biết dùng cách đó thì quan tài toàn bằng
gỗ. Vào các thế kỷ thứ hai, thứ ba và thứ tư Trước Công nguyên, quan tài
chì là điều cực hiếm”. Đã thế, nó còn có kích thước lớn một cách bất
thường. Những tấm chì được gấp đè lên nhau đến khi có độ dày tới 2,5cm.
Nửa tấn chì thời ấy vô cùng khó kiếm và dùng làm quan tài là quá lãng
phí.
Vậy ai là người nằm trong quan tài? Một chiến binh? Một võ sĩ giác đấu? Một linh mục?
Các nhà nghiên cứu cố gắng khảo sát bộ xương,
những đồ tuỳ táng và những biểu trưng của Thiên chúa giáo để xác định
người trong quan tài là ai. Bà Terrenato cho biết: “Rất khó đoán nhận
bên trong quan tài có gì, bởi đây là chiếc quan tài duy nhất người ta
tìm thấy”.
Giám đốc hiện trường Anna Gallone lấy bàn chải cọ cát bụi bám trên chiếc quan tài chì.
|
Người trong quan tài có lẽ được bảo quản rất tốt. Các nhà nghiên
cứu cố tránh làm nứt vỡ quan tài vì sợ làm hư hại đến các thứ chứa bên
trong. Thay vào đó, họ đã dùng phương pháp nhiệt ký (thermography) và
nội soi (endoscopy). Bằng phương pháp nhiệt ký, người ta làm nóng chiếc
quan tài lên vài độ và kiểm tra sự đáp ứng nhiệt. Xương và những đô tuỳ
táng chôn theo sẽ có những đáp ứng nhiệt khác nhau, bà Terrenato nói.
Còn nội soi thì vẫn phải tìm cách đưa vào trong quan tài những camera
cực nhỏ. Kết quả phụ thuộc vào trong đó bị lẫn với cát bụi ra sao sau
biết bao nhiêu thế kỷ bị chôn vùi.
Nếu các cách tiếp cận này thất bại, các nhà
nghiên cứu sẽ sử dụng phương pháp chụp ảnh cộng hưởng từ, vừa tốn kém,
vừa phải kéo chiếc quan tài nặng trịch đến bệnh viện.
Việc khai quật tiến hành từ mùa hè năm 2009 và
dự kiến mọi nghiên cứu vẫn tiếp tục đến năm 2013. Mỗi năm, 75 nhà nghiên
cứu khắp thế giới, cũng như một số sinh viên Trường ĐH Michigan sẽ được
tham gia vào dự án trong 2 tháng tại Thành phố cổ Gabii này. Gabii là
một vùng kém phát triển, nằm ở phía tây, cách Rome 11 dặm, là thủ phủ
của Rome khi xưa nhưng bị bỏ hoang phế khi đế chế La Mã phát triển.
Gabii sẽ cho các nhà nghiên cứu hình dung ra cuộc sống ở Rome xưa kia,
sự hình thành các thành phố cổ của Italia và các tầng khảo cổ chủ yếu.
Tại Rome, các tầng văn hoá nằm đè lên nhau và các nhà khảo cổ không được phép làm chúng bị xáo trộn.
-
Bảo Châu (Theo AlertEureka)
Theo vietnamnet.vn
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét