CÂU CHUYỆN TÌNH BÁO 24
(ĐC sưu tầm trên NET)
(tiếng Hebrew: המוסד למודיעין ולתפקידים מיוחדים, Viện các Chiến dịch Đặc biệt và Tình báo), thường được gọi tắt là Mossad (có nghĩa Viện), là Cơ quan Tình báo của Israel chịu trách nhiệm thu thập thông tin tình báo, chống khủng bố, tiến hành các chiến dịch bí mật như các hoạt động bán du kích, và hỗ trợ aliyah (hoạt động di cư quay trở về quê hương của người Do Thái) tại những nơi hoạt động này bị ngăn cấm. Đây là một trong số các cơ quan tình báo chính của Israel, như Aman (tình báo quân đội) và Shin Bet (an ninh nội địa), nhưng giám đốc cơ quan này báo cáo trực tiếp lên Thủ tướng. Vai trò và các chức năng của nó tương tự như Cục Tình báo Trung ương Mỹ (CIA) tại Hoa Kỳ, Sở Tình báo Mật (MI6) tại Anh Quốc và Sở Tình báo Mật Australia (ASIS) tại Australia
Bộ phận lớn nhất là Phòng thu thập, với trách nhiệm điều hành nhiều hoạt động gián điệp ở nước ngoài. Nhân viên Phòng thu thập hoạt động dưới nhiều vỏ bọc, gồm cả vỏ bọc ngoại giao và dân sự. Các sĩ quan tình báo hiện trường của họ, được gọi là katsa, tương tự như case officers của CIA. Ba mươi tới bốn mươi người cùng hoạt động ở một thời điểm, chủ yếu tại Châu Âu và Trung Đông.
Phòng hành động chính trị và Phòng liên lạc chịu trách nhiệm làm việc với cả các cơ quan tình báo đồng minh nước ngoài, và cả với các quốc gia không có quan hệ ngoại giao chính thức với Israel.
Trong số các phòng của Mossad có Nhóm các Hoạt động Đặc biệt hay '"Metsada" (xem Kidon), tham gia vào nhiều vụ ám sát, các chiến dịch bán quân sự, phá hoại, và chiến tranh tâm lý.
Chiến tranh tâm lý cũng là nhiệm vụ của Lohamah Psichlogit Department, phòng này cũng tiến hành các hoạt động tuyên truyền và mị dân (deception).
Ngoài ra, Mossad còn có một Phòng Nghiên cứu, với trách nhiệm đề xuất điệp vụ tình báo, và một Phòng Kỹ thuật chịu trách nhiệm phát triển các công cụ phục vụ cho các hoạt động của Mossad.
Một chuyện hoang đường khác thường xuất hiện trên internet được quy cho một cách không chính xác tới khẩu hiệu; "By way of deception, thou shalt do war", của Mossad.
Trang này được sửa đổi lần cuối lúc 12:51, ngày 31 tháng 8 năm 2014.
Bản lý lịch sạch sẽ...
Giới tình báo không xa lạ gì với mật danh "điệp viên X" của tổ chức tình báo Mossad (Israel) nhưng tất cả những gì người ta biết về anh chỉ vẻn vẹn hai chữ "tù nhân". Mọi thông tin dù nhỏ nhất đều được giữ kín, ngay cả ban quản lý nhà tù Ayalon, nơi giam giữ "tù nhân X" cũng không hề biết danh tính thật sự của tù nhân lạ kỳ này.
Tất cả vấn đề liên quan đến "tù nhân X" đều bị chính quyền Israel cấm đưa tin. Thế nhưng, dù thông tin được bảo mật kỹ đến đâu thì vẫn có kẽ hở. Mới đây, danh tính của "tù nhân X" đã được tiết lộ khiến những thắc mắc, tò mò về chàng điệp viên này phần nào được cởi bỏ.
Cha Ben là một người Do thái bảo thủ, điều hành một công ty kinh doanh bột ngũ cốc có tiếng. Ngay từ nhỏ, Ben đã được gửi tới học tại một trường Do thái danh tiếng, ở đó cậu được học ngôn ngữ, lễ giáo và lịch sử của dân tộc Do thái.
Sau khi tốt nghiệp phổ thông, năm 1993, Ben theo học tại khoa luật trường đại học Monash, đai học tốt nhất Australia lúc bấy giờ và đã đạt được nhiều thành tích đáng khen ngợi. Bản thân Ben luôn tự cảm thấy mình phải thực hiện nghĩa vụ với đất nước Israel. Vì thế, đến năm 1994, Ben đã rời bỏ cuộc sống yên bình ở Australia và quay trở về Israel đầu quân cho một công ty không tên tuổi. Sau đó, anh quyết định gia nhập quân đội Israel.
Với lý lịch khá sạch, thông minh, có học thức, vẻ ngoài châu Âu và đặc biệt lại đến từ một đất nước nổi tiếng thân thiện như Australia nên Ben nhanh chóng trở thành đối tượng thích hợp cho vị trí điệp viên tương lai của tổ chức Mossad. Tất nhiên, với mái tóc vàng và đôi mắt xanh nên không ai nghi ngờ về nguồn gốc Do thái của Ben.
Hạt giống tiêu biểu của Mossad
Bên cạnh đó, Ben cũng dễ dàng qua mắt cơ quan chức năng bằng cách thay đổi tên họ, đồng thời yêu cầu cấp lại hộ hiếu mới nên không ai có thể nhận ra anh, trừ tổ chức Mossad. Trong nhiều thập kỷ qua, Mossad đã thực hiện các chiến dịch bí mật nhằm tiêu diệt những "mầm mống" gây hại cho đất nước như thủ tiêu Imad Mughniyah - chỉ huy Hezbollah tại Damascus vào năm 2008 và chỉ huy Hamas - Mahmoud al Mabhouh ở Dubai trong năm 2010.
Ngoài ra tổ chức này cũng được cho rằng đã thanh toán nhà khoa học hạt nhân của Iran và phá hoại nơi ẩn náu Hezbollah ở Lebanon. Do đó, Mossad rất cần những "hạt giống" mới để có thể tiếp quản những trận chiến "nảy lửa" như thế và Ben được chọn là "hạt giống" tiêu biểu đó.
Năm 2006, Mossad chuyển Ben đến Đông Âu hoạt động. Tuy nhiên, ở đây Ben không thể cung cấp thông tin cần thiết khiến các quan chức Mossad tại Tel Aviv thất vọng và triệu hồi anh về nước để phụ trách công việc văn phòng. Với công việc bàn giấy, Ben cảm thấy chán nản và phát ngán nên đã yêu cầu Mossad để anh trở lại trường học lấy bằng thạc sỹ về quản lý.
Mossad đồng ý và thậm chí vẫn tiếp tục trả lương cho anh đủ để thấy tầm quan trọng của Ben đối với Mossad cao đến mức nào. Tháng 10/2008, Ben Zygier lại một lần nữa ghi danh theo học tại đại học Monash ở Melbourne dưới cái tên "Ben Allen".
Theo thông tin ghi nhận được thì Ben đã báo với trường rằng anh đang làm việc cho một công ty tư vấn tại Geneva và đôi khi vẫn phải trở về Thụy Sĩ để giải quyết công việc. Đây là lý do thích hợp nhất để che giấu những chuyến công tác đột xuất. Theo hồ sơ ghi lại thì trong vòng chưa đầy 7 năm, ít nhất Ben đã ba lần thay đổi tên.
Chính những thay đổi đột ngột này của Ben đã khiến cơ quan đặc biệt của Australia chú ý đến. Năm 2009, phóng viên Jason Koutsoukis của Spiegel, đồng thời là phóng viên chuyên trách Trung Đông cho hai tờ báo Australia The Age và Sydney Morning Herald, đã nhận được email mã hóa từ một nhân viên chính phủ nước này. Bức thư điện tử này có nội dung như sau: "Điều tra tình báo đã phát hiện một điệp viên Israel gốc Australia đang quay trở lại Australia sinh sống.
Ngoài ra, có những thông tin nghi ngờ anh ta đang thực hiện những chiến dịch cho Mossad ngay trên đất nước này". Sau đó, hàng loạt các cuộc điện thoại gọi đến cho Ben nhằm xác minh tin đồn nhưng Ben đều từ chối trả lời. Theo thông tin ghi nhận được, chỉ 10 ngày sau các cuộc điện thoại xác nhận của phóng viên, cơ quan an ninh tình báo nội địa Israel đã bắt giữ Ben Zygier.
Ngoài ra, một phóng viên Australia tên là Trevor Borman đã phát hiện được một chi tiết là vào năm 2008, có một cuộc trao đổi giữa cơ quan tình báo và an ninh Australia với Ben. Tuy nhiên, chưa rõ ai là người chủ động gặp và đôi bên đã thảo luận những gì.
Trong khi đó các phương tiện thông tin đại chúng của Australia thì cho rằng có thể Ben đã tiết lộ với cơ quan tình báo Australia về các điệp viên của Mossad xuất thân từ Australia và các nước phương Tây khác đang ở đâu và làm gì sau khi đến Israel.
Theo một số điều tra viên, Ben Zygier đã cung cấp những thông tin tình báo cho Lebanon ngay từ tổng hành dinh Tel Aviv, bao gồm cả thông tin liên quan đến đường dây gián điệp của Homsi và Mustafa Ali Awadeh - hai nguồn tin hàng đầu của Mossad tại Lebanon (hai người này đã bị bắt sau đó).
Ngoài ra, khi Zygier bị bắt, các nhân viên an ninh đã tìm thấy một đĩa CD chứa thông tin tối mật trong khi anh ta không được phân quyền để tiếp cận các thông tin này. Khi Ben Zygier bị "tống" vào tù thì giới lãnh đạo Israel quyết định coi cựu điệp viên này như chưa hề tồn tại.
Báo chí cũng bị cấm viết về tù nhân này, ngoài ra, trong phiên tòa xét xử Ben, anh ta cũng bị che mặt để không ai có thể nhận ra. Những người tham dự phiên tòa đều phải ký cam kết vào một lá đơn chấp nhận không tiết lộ bất cứ thông tin gì về cựu điệp viên này. Do đó, cựu điệp viên này được gọi là "tù nhân X".
Vào mùa hè năm 2010, vợ Ben Zygier sinh hạ con gái thứ hai và gia đình được phép vào tù thăm anh ta. Ben Zygier được trò chuyện với mẹ qua điện thoại nhưng vài giờ sau đó "tù nhân X" đã chết với lý do tự tử. Một tuần sau, gia đình xin chuyển thi thể của Ben Zygier về chôn cất trong nghĩa trang dành cho người Do thái ở Australia chứ không phải ở Israel. Có khá nhiều lời đồn đoán xung quanh cái chết bất ngờ của "tù nhân X".
Có người cho rằng Ben cảm thấy xấu hổ vì hành vi của mình, người cho rằng Ben cảm thấy bị tổn thương, một số khác lại đoán có thể Ben Zygier đã bị giết để trả thù. Tuy nhiên, chính quyền Israel vẫn chưa có thông báo chính thức về cái chết của Ben cũng như lý do biệt giam cựu điệp viên Mossad này.
An Mai (Theo Globalpost/ BBC)
Mossad
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Để biết về the Haganah branch responsible for coordinating Jewish immigration into the British Mandate of Palestine, xem Mossad Le'aliyah Bet.
Lịch sử
Mossad được thành lập tháng 12 năm 1949 với tên gọi "Viện Phối hợp Trung ương", theo đề nghị của Reuven Shiloah với Thủ tướng David Ben-Gurion. Shiloah muốn có một cơ quan trung ương nhằm phối hợp và cải thiện khả năng hợp tác giữa các cơ quan an ninh trước đó - Cục tình báo quân đội (AMAN), Sở An ninh Chung (GSS hay "Shin Bet") và "cục chính trị" của văn phòng ngoại giao. Tháng 3 năm 1951, cơ quan này được tái tổ chức và trở thành một phần trực thuộc văn phòng thủ tướng, báo cáo trực tiếp lên thủ tướng. Số lượng nhân viên hiện tại của Mossad được ước tính khoảng 1.200 người. Khẩu hiệu của Mossad be-'éyn tahbūlōt yīpōl `ām; ū-teshū`āh be-rōv yo'éts (tiếng Hebrew: באין תחבולות יפול עם, ותשועה ברוב יועץ, "14"Thiếu sự hướng dẫn một quốc gia sẽ sụp đổ, nhiều cố vấn sẽ giúp thắng lợi trở lên vững chắc hơn." - Proverbs XI, 14).Tổ chức
Từ các văn phòng của mình tại thành phố Tel Aviv Israel, Mossad điều hành một số lượng nhân viên khoảng 1200 người, dù ở thời điểm cuối thập kỷ 1980 con số này có thể lên tới. Mossad là một cơ quan dân sự, và không sử dụng hệ thống cấp bậc quân sự, mặc dù đa số nhân viên của nó đã từng phục vụ trong Các lực lượng Quốc phòng Israel như một phần của hệ thống nghĩa vụ quân sự bắt buộc của Israel, và nhiều người trong số họ là các sĩ quan. Cơ quan này được cho là gồm tám bộ phận.Bộ phận lớn nhất là Phòng thu thập, với trách nhiệm điều hành nhiều hoạt động gián điệp ở nước ngoài. Nhân viên Phòng thu thập hoạt động dưới nhiều vỏ bọc, gồm cả vỏ bọc ngoại giao và dân sự. Các sĩ quan tình báo hiện trường của họ, được gọi là katsa, tương tự như case officers của CIA. Ba mươi tới bốn mươi người cùng hoạt động ở một thời điểm, chủ yếu tại Châu Âu và Trung Đông.
Phòng hành động chính trị và Phòng liên lạc chịu trách nhiệm làm việc với cả các cơ quan tình báo đồng minh nước ngoài, và cả với các quốc gia không có quan hệ ngoại giao chính thức với Israel.
Trong số các phòng của Mossad có Nhóm các Hoạt động Đặc biệt hay '"Metsada" (xem Kidon), tham gia vào nhiều vụ ám sát, các chiến dịch bán quân sự, phá hoại, và chiến tranh tâm lý.
Chiến tranh tâm lý cũng là nhiệm vụ của Lohamah Psichlogit Department, phòng này cũng tiến hành các hoạt động tuyên truyền và mị dân (deception).
Ngoài ra, Mossad còn có một Phòng Nghiên cứu, với trách nhiệm đề xuất điệp vụ tình báo, và một Phòng Kỹ thuật chịu trách nhiệm phát triển các công cụ phục vụ cho các hoạt động của Mossad.
Các chiến dịch nổi tiếng
Nhiều nỗ lực của Mossad phục vụ lợi ích an ninh của Israel khiến nó này nổi tiếng với tư cách một cơ quan tình báo có hiệu quả hoạt động đặc biệt cao. Nhiều tranh cãi còn tồn tại về những điệp vụ khi cơ quan này sử dụng cả chiến thuật bắt cóc và ám sát.Các chiến dịch thành công
- Truy tìm và bắt giữ tội phạm chiến tranh Phát xít Adolf Eichmann. Năm 1960, Mossad phát hiện Eichmann đang sống tại Argentina và thông qua các hoạt động giám sát, họ xác nhận rằng ông ta đã sống tại đó dưới cái tên Ricardo Klement. Ông này đã bị một đội Mossad bắt giữ ngày 11 tháng 5 năm 1960, và sau đó bị bí mật dẫn độ về Israel. Một kế hoạch thứ hai nhằm bắt giữ Josef Mengele đã bị hủy bỏ.
- Mua được các bản thiết kế Mirage III của Pháp, dẫn tới sự phát triển loại Kfir trong thập niên 1960.
- Điều hành các điệp vụ của điệp viên Israel Wolfgang Lotz tại Ai Cập 1957-1965.
- Điều hành các điệp vụ của điệp viên Israel Eli Cohen năm 1964, người này đã thu thập được rất nhiều các thông tin tình báo quý báu. Tuy nhiên, Eli Cohen đã bị KGB bắt giữ năm 1965 tại Syria khi đang dò tìm các tần số radio.
- Hỗ trợ việc đào thoát và cứu hộ gia đình Munir Redfa, một phi công Iraq đã đào tẩu và lái chiếc MiG 21 tới Israel năm 1966.
- Chuẩn bị thông tin tình báo chiến lược về Không quân Ai Cập cho Chiến dịch Focus, vụ tấn công không quân đầu tiên trong cuộc Chiến tranh Sáu Ngày.
- Tháo dỡ năm xuồng tên lửa từ chiếc tàu Cherbourg của Pháp vốn đã được chính phủ Israel trả tiền mua nhưng không được giao hàng vì lệnh cấm vận vũ khí của Pháp năm 1969.
- Chiến dịch Bulmus 6 - Hỗ trợ tình báo cho cuộc Tấn công Biệt kích vào Đảo Green, Ai Cập trong cuộc Chiến tranh Tiêu hao.
- Ám sát các thành viên của nhóm Tháng 9 Đen, chịu trách nhiệm về vụ Thảm sát Munich tại Olympic mùa Hè 1972, được gọi là "Chiến dịch sự Phẫn nộ của Chúa trời".
- Cung cấp thông tin tình báo và hỗ trợ hoạt động cho Chiến dịch Mùa xuân của Tuổi trẻ năm 1973.
- Hỗ trợ thông tin tình báo về Sân bay Quốc tế Entebbe và xin được quyền tái nạp nhiên liệu tại Kenya cho Chiến dịch Entebbe năm 1976.
- Ám sát lãnh đạo PFLP và PFLP-EO Wadie Haddad năm 1978.
- Ám sát lãnh đạo As-Sa'iqa Zuhayr Muhsin năm 1979.
- Chiến dịch Sphinx - Trong giai đoạn 1978 và 1981, thu thập được các thông tin rất nhạy cảm về lò phản ứng hạt nhân Osirak của Iraq sau khi tuyển mộ được một nhà khoa học hạt nhân người Iraq tại Pháp. Ngày 5 tháng 4 năm 1979, Mossad đã phá hủy 60 phần trăm thành phần lò phản ứng hạt nhân đang được xây dựng tại Pháp; "[Một] tổ chức môi trường tên gọi Groupe des écologistes français (nhóm các nhà sinh thái học Pháp), chưa từng được biết tới trước vụ việc này, đã tuyên bố nhận trách nhiệm vụ nổ. Với sự hỗ trợ từ một người Pháp đã được tuyển mộ từ trước, Damien Chaussepied (một kỹ thuật viên), người đặt các dấu hiệu chỉ đường tại chỗ, cuối cùng lò phản ứng đã bị phá hủy hoàn toàn trong một cuộc tấn công không quân Israel năm 1981 (Chaussepied cũng thiệt mạng trong vụ ném bom).
- Hỗ trợ trong Chiến dịch Moses, di cư những người Do thái Ethiopia về Israel năm 1984.
- Bắt cóc kỹ thuật viên hạt nhân Mordechai Vanunu tại Ý năm 1986 sau khi nhân viên mật Cheryl Bentov người Mỹ gốc Israel quyến rũ anh ta từ Anh Quốc.
- Tunis Raid - Ám sát Abu Jihad thuộc Fatah năm 1988.
- Hỗ trợ trên không và sơ tán trên bộ với những người Do thái mắc kẹt trong cuộc chiến tại Sarajevo về Israel năm 1992.
- Ám sát Fathi Shqaqi, lãnh đạo Islamic Jihad Palestine, năm 1995.
- Ám sát lãnh đạo Hamas Izz El-Deen Sheikh Khalil tại Damascus năm 2004.
- Gửi bom thư ám sát các mục tiêu, như trong Chiến dịch sự Phẫn nộ của Chúa trời. Một số trong những vụ ám sát đó không gây thiệt mạng, dù mục đích của chúng cũng có thể không phải là để giết hại đối tượng. Một vụ bom thư nổi tiếng của Mossad gồm có cả bom thư gửi tới tội phạm chiến tranh Phát xít Alois Brunner and PFLP member Bassam Abu Sharif.
Các chiến dịch được cho là do tổ chức này tiến hành nhưng không được xác nhận
- Cái chết được cho là do bị ám sát của nhà khoa học Canada Gerald Bull, người phát triển loại siêu súng cho Iraq, năm 1990. Giả thuyết thường gặp nhất là Mossad chịu trách nhiệm về vụ này, và các đại diện của tổ chức này gần như đã tuyên bố chịu trách nhiệm vụ ám sát. Những người khác, gồm cả con trai của Bull, tin rằng Mossad đã tuyên bố chịu trách nhiệm một hành động họ không thực hiện để răn đe những người khác có thể tìm cách giúp đỡ các chế độ thù địch với Israel. Giả thuyết khác cho rằng Bull có thể bị CIA giết hại. Iraq và Iran cũng là những đối tượng tình nghi.
- Cơ quan tình báo tư nhân Stratfor, dựa trên "những nguồn tin thân cận với tình báo Israel", cho rằng Tiến sĩ Ardeshir Hosseinpour, một nhà khoa học tham gia vào Chương trình hạt nhân Iran, đã bị Mossad ám sát ngày 15 tháng 1 năm 2007.
- Một quan chức tình báo Mỹ tuyên bố trên tờ The Washington Post rằng Israel đã đạo diễn vụ đào tẩu của vị tướng người Iran Ali Reza Askari ngày 7 tháng 2 năm 2007. Người phát ngôn của Israel Mark Regev đã bác bỏ điều này. Tờ The Sunday Times thông báo rằng Askari từng là một người cung cấp thông tin cho Mossad từ năm 2003, và đã đào tẩu khi sắp bị bại lộ.
Các chiến dịch thất bại
- Tháng 7 năm 1973, Ahmed Bouchiki, một bồi bàn vô tội người Ma rốc tại Lillehammer, Na Uy, đã bị giết hại khi đi cùng người vợ đang mang thai. Anh ta đã bị nhầm với Ali Hassan Salameh, một trong những lãnh đạo của nhóm Tháng 9 Đen, nhóm Palestine chịu trách nhiệm vụ Thảm sát Munich, người cũng đã được cấp phép tị nạn tại Na Uy. Các nhân viên mật vụ Mossad đã sử dụng Hộ chiếu Canada giả, việc này khiến chính phủ Canada phản ứng. Sáu nhân viên Mossad đã bị bắt giữ, và vụ việc được gọi là Vụ Lillehammer.
- Năm 1997, hai nhân viên Mossad đã bị bắt giữ ở Jordan, nước đã ký một hiệp ước hòa bình với Israel, khi đang thực hiện điệp vụ ám sát Sheikh Khaled Mashal, một lãnh đạo Hamas, bằng cách tiêm thuốc độc vào ông ta trong một cuộc tuần hành ủng hộ Hamas tại Amman. Lần này họ cũng sử dụng hộ chiếu Canada giả. Vụ việc đã dẫn tới một cuộc tranh cãi ngoại giao giữa Canada và Jordan, và Israel buộc phải cung cấp thuốc giải độc và thả khoảng 70 tù nhân Palestine, đặc biệt có cả lãnh đạo Hamas Sheikh Ahmed Yassin, để đổi lấy các điệp viên Mossad, nếu không họ sẽ phải đối mặt với án tử hình vì mưu toan giết người. Tháng 3 năm 2004, 7 năm sau khi được trả tự do, Yassin đã bị giết hại trong một cuộc tấn công từ trực thăng Israel.
Các hoạt động gây tai tiếng cho Mossad
- Tháng 7 năm 2004, New Zealand đã áp đặt trừng phạt ngoại giao với Israel sau một vụ scandal, trong đó hai người Israel tại Australia, Uriel Kelman và Eli Cara,bị cho là làm việc cho Mossad Mossad (Israel bác bỏ điều này), xin hộ chiếu New Zealand giả bằng cách đóng giả một người tàn tật. Bộ trưởng ngoại giao Israel Silvan Shalom sau này đã xin lỗi New Zealand về hành động của họ. New Zealand đã hủy bỏ nhiều hộ chiếu khác được cho là đã bị cấp cho các nhân viên mật vụ Israel. Cả Kelman và Cara đều bị giam giữ 3 tháng trong án phạt 6 tháng đã được tuyên, và ngay khi được trả tự do, họ bị trục xuất về Israel. Hai người khác, gồm một người Israel, Ze'ev Barkan, và một người New Zealand, David Reznick, bị cho là người thứ ba và thứ tư tham gia vào vụ làm hộ chiếu giả này nhưng đã rời khỏi New Zealand trước khi bị truy tìm. Amir Lati, Thư ký thứ 2 tại Đại sứ quán Israel tại Canberra đã bị trục xuất khỏi Australia vào tháng 1 năm 2005 vì những lý do mà cho tới hiện tại Chính phủ Australia vẫn chưa tiết lộ.
Các Giám đốc Mossad
|
|
|
|
Các giả thuyết tranh cãi
Tương tự như các cơ quan tình báo khác, Mossad thường trở thành đối tượng của những giả thuyết gây tranh cãi vô căn cứ. Gồm cả sự dính líu vào Vụ ám sát John F. Kennedy, cái chết của Diana, Công chúa xứ Wales, vụ ám sát Elie Hobeika,Một chuyện hoang đường khác thường xuất hiện trên internet được quy cho một cách không chính xác tới khẩu hiệu; "By way of deception, thou shalt do war", của Mossad.
Trang này được sửa đổi lần cuối lúc 12:51, ngày 31 tháng 8 năm 2014.
Mossad và những kỳ án khét tiếng thế giới | ||||
Thứ tư, 24/02/2010, 10:40 (GMT+7) | ||||
Cái
chết của tư lệnh lực lượng Hamas ngày 20-1 tại một khách sạn ở Dubai,
Các Tiểu Vương quốc Arab Thống nhất mới đây đã được cảnh sát nước này
nghi rằng có bàn tay của của Cơ quan tình báo và các nhiệm vụ đặc biệt
của Israel (Mossad). Vụ này đã viết tiếp một trang sử đầy rẫy các nghi
án do Mossad gây ra trên toàn thế giới.
Sự ra đời và điểm đặc dị của Mossad
Tháng 6-1948, 6 người đàn ông âm
thầm tiến vào một căn nhà ở đường Ben-Tehuda, thủ đô Tel Aviv, Israel.
Tất cả đều hướng về căn phòng nhỏ ngoài cửa có tấm biển “Cơ quan hỗ trợ
các cựu chiến binh”. Trong cuộc họp bí mật ngay sau đó, Trung tá Isser
Beeri - chỉ huy tình báo của lực lượng quân sự bí mật Haganah, được cộng
đồng người Do Thái thành lập tại Palestine từ năm 1920 - thông báo
quyết định của “Ông già” - cách gọi Thủ tướng David Ben Gurion của
Israel khi đó - giải thể bộ phận cũ để thành lập 3 cơ quan hoàn toàn mới
là Tình báo Quân sự (Aman), Tình báo Chính trị (sau này trở thành
Mossad) và Cơ quan An ninh nội bộ (Shabak, còn gọi là Shin Bet).
Đến năm 1950, Đại sứ Israel tại Mỹ
là Reuven Shiloah đã đề nghị Thủ tướng D.Ben Gurion nên cải tổ lại các
cơ quan tình báo và biến nó thành một cơ quan độc lập trực thuộc thủ
tướng. Sau khi đề xuất này được thông qua, ngày 1-9-1951, Nhà nước Do
Thái xuất hiện cơ quan tình báo mới có tên “Viện Tình báo và các nhiệm
vụ đặc biệt” (Mossad).
Đại sứ Reuven Shiloah được chỉ
định làm giám đốc đầu tiên của Mossad. Ngoài chức năng thu thập tin tức
tình báo, Mossad còn tiến hành các chiến dịch đặc biệt như ám sát, lấy
cắp công nghệ và có chức năng chống khủng bố. Phạm vi hoạt động của các
điệp viên Mossad trải rộng khắp thế giới.
Mossad có cách thức tuyển dụng
điệp viên rất gắt gao, có thể nói chọn một người giỏi nhất trong một vạn
người, các ứng viên trước hết phải là người Do Thái, làm việc trong Bộ
Quốc phòng, hoặc sinh ra và lớn lên tại Bắc Mỹ và Âu châu, thành thạo
Anh ngữ, tiếng Arab hoặc các thứ tiếng châu Âu khác. Sau vòng sơ tuyển
này, các ứng viên sẽ phải trải qua thời gian vài tháng thực hiện các
trắc nghiệm tâm lý chuyên biệt, sau khi thành công, họ bước vào vòng
huấn luyện thử với nhiều nhiệm vụ “bất khả thi” ví dụ như: trong vòng 15
phút phải thu thập được các thông tin về họ tên, địa chỉ, số thẻ tín
dụng, cha mẹ họ hàng của … 100 người không quen biết.
Các điệp viên trong những đội ám
sát, hành động đặc biệt còn phải trải qua thêm 2 năm huấn luyện gian
khổ, phải nhuần nhuyễn các kỹ năng gián điệp như theo dấu, chống và cắt
bám đuôi, ăn trộm tài liệu, nghe lén, chiến đấu tay không, sử dụng vũ
khí, lái các loại xe hơi, đội lốt, nằm vùng… hơn nữa một điệp viên hải
ngoại thường chỉ hoạt động nhiều nhất là 7 năm, sau đó phần lớn quay về
căn cứ.
Mỹ nhân kế - Tuyệt chiêu tối thượng
Mossad đã tiến hành thành công rất
nhiều chiến dịch quan trọng gây tiếng vang khắp toàn cầu với những sách
lược cổ điển nhưng được vận dụng linh hoạt, đặc biệt phải kể đến việc
sử dụng mỹ nhân kế với nhiều chiêu thức khiến cả đối thủ lẫn đồng minh
phải thất điên bát đảo.
Mossad đã thành lập hẳn một trung
tâm tuyển mộ và chỉ huy, dưới lốt một cơ quan nghiên cứu có tên gọi Viện
Nghiên cứu chống khủng bố, địa chỉ ở số 3811, phố Fairfax, quận
Arlington, thủ đô Washington, Mỹ. Người chỉ huy trực tiếp của cơ quan
này không ai khác hơn là Shabtai Shavit, chỉ huy các hoạt động gián điệp
hải ngoại của Mossad. Các nạn nhân của đòn tình báo – tình dục thường
là các quan chức cấp cao, những nhân vật có vị trí quan trọng mà khi lợi
dụng họ, Mossad có thể khiến địch thủ choáng váng.
Điển hình là vụ đánh cắp ngoạn mục
chiếc máy Mig-21 của Liên Xô. Một ngày mùa Xuân năm 1965, Tư lệnh Không
quân Israel Ezer Weizmann đến tìm Tướng Meir Amit, lãnh đạo Mossad, và
nói : “Tôi cần chiếc Mig-21 của Liên Xô”. Amit hỏi : “Có phải loại máy
bay chiến đấu mới nhất của họ không? Bản thiết kế của nó được coi là
tuyệt mật và rất khó kiếm”. Weizmann trả lời : “Tôi không cần bản vẽ.
Tôi cần một chiếc Mig hoàn chỉnh”. Amit ngạc nhiên : “Cái gì? Một chiếc
Mig hoàn chỉnh ?” Weizmann dõng dạc : “Đúng vậy, tôi hy vọng người của
ông có thể làm được điều đó. Đừng quên các ông đang làm việc cho Mossad,
một trong những cơ quan tình báo nổi tiếng nhất thế giới”. Amit suy
nghĩ một hồi rồi nói : “Thôi được, để chúng tôi thử xem”.
Những năm 1960, Mig-21 được
coi là loại chiến đấu cơ chủ lực của không quân Liên Xô, nhưng cũng chỉ
cấp cho những trung đội bay xuất sắc nhất, thậm chí không quân các quốc
gia trong khối Warsaw cũng không được trang bị. Nhưng do muốn mở rộng
ảnh hưởng tại thế giới Arab, nên Liên Xô đã cung cấp Mig-21 cho không
quân các nước Syria, Iraq, Ai Cập. Và để đảm bảo an toàn, bất cứ chiếc
Mig-21 nào được đưa sang Arab đều được Liên Xô giám sát rất nghiêm ngặt.
Do vậy, Israel muốn đánh cắp Mig-21, phải thông qua một quốc gia Arab.
Mossad biết rằng cử một điệp viên
đi lấy trộm một chiếc máy bay là điều không thể, mà muốn trộm được Mig,
đầu tiên phải trộm… người. Aharon quyết định hành động tại Iraq và chọn
đối tượng là viên phi công - Thiếu tá, Đại đội trưởng Không quân Iraq
Munir Redfa. Munir là một tín đồ Thiên Chúa giáo. Tại Iraq, ai không
theo đạo Hồi sẽ bị kỳ thị và gia đình Munir không phải là ngoại lệ. Con
át chủ bài của Mossad trong vụ “trộm người” này là một mỹ nữ Do Thái
quốc tịch Mỹ.
Dưới sự sắp đặt của Mossad,
nữ điệp viên xinh đẹp đến Baghdad với tư cách khách du lịch và từ đó
“tình cờ” gặp Munir. Cô gái thủ thỉ với Munir rằng cô có thể giúp anh
sang Israel một cách bí mật. Mặc dù nghi ngờ nhưng vì quá yêu cô, nên
Munir vẫn tặc lưỡi làm theo. Vừa đến sân bay Tel Aviv, Israel, Munir lập
tức được đưa đến một căn cứ quân sự bí mật. Ở đó, Tướng Amit hỏi thẳng :
“Anh có thể đưa chiếc Mig-21 đến đây được không?” Mặc dù không từ chối,
nhưng Munir cũng không đồng ý ngay. Amit hiểu ngay và nói : “Chúng tôi
sẽ trả anh 1 triệu USD và bảo đảm an toàn tuyệt đối cho anh. Anh và gia
đình sẽ có quốc tịch Israel và người vợ như mong muốn”.
Sau đó, Amit sắp xếp cho Munir gặp
gỡ Tướng Mordecai Hod, người vừa nhậm chức Tư lệnh Không quân thay
Weizmann. Đích thân Mordecai đã cùng Munir vạch ra kế hoạch đánh cắp
Mig-21. Với khoảng cách 900km, bay qua không phận 2 nước là Iraq và
Jordani, việc lái một chiếc máy bay từ Iraq sang Israel hoàn toàn không
đơn giản. Nếu không quân Iraq phát hiện sớm, chắc chắn Munir sẽ bị các
đồng đội của mình truy sát. Trường hợp Iraq không kịp làm, họ sẽ nhờ
không quân Jordani đón bắt.
Sáng ngày 15-8-1966, Munir bình
tĩnh đi đến chiếc máy bay của mình và ra lệnh cho nhân viên đổ đầy xăng
vào cả bình xăng phụ. Việc này khiến họ vô cùng sửng sốt vì các cố vấn
Liên Xô quy định chỉ được phép tiếp nhiên liệu đủ dùng trong giới hạn
thực thi nhiệm vụ, tuy nhiên họ cũng tuân lệnh Munir. Munir ung dung cất
cánh, lái chiếc Mig-21 bay về phía Baghdad, sau đó bất ngờ chuyển hướng
về phía Nam, rồi lại sang hướng Tây, bay thẳng tới Israel theo một hành
trình đã vạch sẵn, thậm chí đến không phận Jordan mà Liên Xô và Iraq
vẫn chưa phát hiện ra.
Chiếc Mig-21 đáp xuống sân bay
Israel an toàn và những gì diễn ra sau đó hoàn toàn theo thỏa thuận :
Israel được máy bay, còn Munir được tiền và vợ đẹp.
Đồng minh cũng dính “chưởng”
Không chỉ có địch thủ mà cả đồng
minh thân cận Mỹ cũng dính “chưởng” của Mossad. James McGreevey, Thống
đốc bang New Jersey, Mỹ phải từ chức vào tháng 7-2005, do bị trúng độc
chiêu mỹ nam kế của Mossad.
Là thống đốc trẻ của một tiểu bang
có nhiều người Israel sinh sống, nhưng McGreevey lại thường xuyên mạnh
tay với các hành động kỳ thị sắc tộc và tôn giáo của người Israel đối
với người Hồi giáo, nhất là sau sự kiện 11-9-2001. Vì vậy, Mossad lên kế
hoạch hạ bệ McGreevey khi biết rằng viên thống đốc trẻ có sở thích quan
hệ tình dục đồng tính mặc dầu đã có vợ. Nhiệm vụ này được giao cho nam
điệp viên Golan Cipel, một người Mỹ gốc Israel.
Năm 2002, Cipel nhận nhiệm vụ tiếp
cận McGreevey để làm viên thống đốc trẻ này “mê mẩn”. Nhờ sự nâng đỡ
của “người tình” McGreevey, chẳng mấy chốc Cipel được bổ nhiệm làm thành
viên Ban lãnh đạo Sở An ninh nội địa bang New Jersey . Trở thành bạn
tình của McGreevey, nhưng Golan Cipel vẫn không lay chuyển được người
tình nhẹ tay với các hành động kỳ thị của người Israel đối với người Hồi
giáo tại bang New Jersey. Vì thế, Mossad lệnh cho Cipel phải làm cho
McGreevey thân bại danh liệt. Vào tháng 4-2005, những thông tin về mối
quan hệ tội lỗi của Thống đốc McGreevey bỗng xuất hiện trên nhiều phương
tiện thông tin đại chúng. Sau đó, xuất hiện lời thú nhận và tố cáo của
Cipel rằng mình đã bị McGreevey quấy rối tình dục. Thế là vị thống đốc
trẻ phải ra đi.
Nhưng nổi tiếng nhất trong các vụ
tình báo - tình dục trên lãnh thổ Mỹ của Mossad phải kể đến vụ nữ thực
tập sinh Monica Lewinsky lăng nhăng tình ái với cựu Tổng thống Mỹ đã
được giới tình báo xếp vào hàng siêu kinh điển mỹ nhân kế.
Là một điệp viên được tuyển mộ và
đào tạo bởi Mossad ngay trên lãnh thổ Mỹ, Monica Lewinsky được Mossad
dàn dựng trở thành thực tập sinh tại Nhà Trắng qua giới thiệu của một
viên chức làm việc tại đây, vốn là thành viên của Nhà thờ Do Thái giáo ở
thành phố Los Angeles. Nhiệm vụ của Lewinsky là dùng những thủ thuật đã
được huấn luyện bài bản của mình từ Mossad để quyến rũ ông rồi sau đó
yêu cầu vị Tổng thống đào hoa này trả tự do trước thời hạn cho một điệp
viên của Mossad đang bị giam giữ tại Mỹ là Jonathan Pollard.
Trong một cố gắng nhằm thoát khỏi
sự khống chế của Mossad, vị Tổng thống này đã tìm cách đẩy Lewinsky đến
làm việc tại Lầu Năm góc. Chỉ cho đến khi mối quan hệ giữa Mỹ - Isarel
trở nên căng thẳng về vấn đề Palestine và để chuẩn bị cho chuyến công du
đến Mỹ của Thủ tướng Israel Benjamin Netanyahu, Mossad mới quyết định
cho bùng nổ vụ tai tiếng tình ái của ông Bill Clinton để gây áp lực.
Cho đến nay, người ta vẫn không
biết đã có bao nhiêu bí mật quốc gia của nước Mỹ đã bị Lewinsky thu
thập, nhưng có điều chắc chắn là Mossad đã rất thành công trong sử dụng
đòn mỹ nhân kế của mình trên lãnh thổ Mỹ.
(Tổng hợp từ báo chí Trung Quốc, CNN, Spy World)
VIỆT ANH |
Uẩn khúc cuộc đời của 'điệp viên X' gây chấn động
"Điệp viên X" (được coi là cựu nhân viên tình báo của Israel), đã chết trong tù hơn 2 năm trước đây. Những thông tin hiếm hoi về vụ án "Điệp viên X" được tiết lộ đã phần nào cho thấy những phương thức hoạt động của tổ chức tình báo Mossad của Israel.
Giới tình báo không xa lạ gì với mật danh "điệp viên X" của tổ chức tình báo Mossad (Israel) nhưng tất cả những gì người ta biết về anh chỉ vẻn vẹn hai chữ "tù nhân". Mọi thông tin dù nhỏ nhất đều được giữ kín, ngay cả ban quản lý nhà tù Ayalon, nơi giam giữ "tù nhân X" cũng không hề biết danh tính thật sự của tù nhân lạ kỳ này.
Tất cả vấn đề liên quan đến "tù nhân X" đều bị chính quyền Israel cấm đưa tin. Thế nhưng, dù thông tin được bảo mật kỹ đến đâu thì vẫn có kẽ hở. Mới đây, danh tính của "tù nhân X" đã được tiết lộ khiến những thắc mắc, tò mò về chàng điệp viên này phần nào được cởi bỏ.
Trong vòng chưa đầy 7 năm, ít nhất Ben đã ba lần thay đổi tên họ.
Theo Foreign Correspondent, chương trình do đài ABC của Australia tổ
chức, "tù nhân X" tên thật là Ben Zygier sinh năm 1976 tại Melbourne
(Australia). Sinh trưởng trong một gia đình
gốc Do thái khá giả, cả cha mẹ của Ben đều là những người có địa vị cao
và nổi tiếng trong các tổ chức Do thái địa phương, Ben đã xác định tư
tưởng sau này mình sẽ tham gia vào một tổ chức mang xu hướng Xionit (chủ
nghĩa phục quốc Do thái).
Cha Ben là một người Do thái bảo thủ, điều hành một công ty kinh doanh bột ngũ cốc có tiếng. Ngay từ nhỏ, Ben đã được gửi tới học tại một trường Do thái danh tiếng, ở đó cậu được học ngôn ngữ, lễ giáo và lịch sử của dân tộc Do thái.
Sau khi tốt nghiệp phổ thông, năm 1993, Ben theo học tại khoa luật trường đại học Monash, đai học tốt nhất Australia lúc bấy giờ và đã đạt được nhiều thành tích đáng khen ngợi. Bản thân Ben luôn tự cảm thấy mình phải thực hiện nghĩa vụ với đất nước Israel. Vì thế, đến năm 1994, Ben đã rời bỏ cuộc sống yên bình ở Australia và quay trở về Israel đầu quân cho một công ty không tên tuổi. Sau đó, anh quyết định gia nhập quân đội Israel.
Với lý lịch khá sạch, thông minh, có học thức, vẻ ngoài châu Âu và đặc biệt lại đến từ một đất nước nổi tiếng thân thiện như Australia nên Ben nhanh chóng trở thành đối tượng thích hợp cho vị trí điệp viên tương lai của tổ chức Mossad. Tất nhiên, với mái tóc vàng và đôi mắt xanh nên không ai nghi ngờ về nguồn gốc Do thái của Ben.
Hạt giống tiêu biểu của Mossad
Bên cạnh đó, Ben cũng dễ dàng qua mắt cơ quan chức năng bằng cách thay đổi tên họ, đồng thời yêu cầu cấp lại hộ hiếu mới nên không ai có thể nhận ra anh, trừ tổ chức Mossad. Trong nhiều thập kỷ qua, Mossad đã thực hiện các chiến dịch bí mật nhằm tiêu diệt những "mầm mống" gây hại cho đất nước như thủ tiêu Imad Mughniyah - chỉ huy Hezbollah tại Damascus vào năm 2008 và chỉ huy Hamas - Mahmoud al Mabhouh ở Dubai trong năm 2010.
Ngoài ra tổ chức này cũng được cho rằng đã thanh toán nhà khoa học hạt nhân của Iran và phá hoại nơi ẩn náu Hezbollah ở Lebanon. Do đó, Mossad rất cần những "hạt giống" mới để có thể tiếp quản những trận chiến "nảy lửa" như thế và Ben được chọn là "hạt giống" tiêu biểu đó.
Năm 2006, Mossad chuyển Ben đến Đông Âu hoạt động. Tuy nhiên, ở đây Ben không thể cung cấp thông tin cần thiết khiến các quan chức Mossad tại Tel Aviv thất vọng và triệu hồi anh về nước để phụ trách công việc văn phòng. Với công việc bàn giấy, Ben cảm thấy chán nản và phát ngán nên đã yêu cầu Mossad để anh trở lại trường học lấy bằng thạc sỹ về quản lý.
Mossad đồng ý và thậm chí vẫn tiếp tục trả lương cho anh đủ để thấy tầm quan trọng của Ben đối với Mossad cao đến mức nào. Tháng 10/2008, Ben Zygier lại một lần nữa ghi danh theo học tại đại học Monash ở Melbourne dưới cái tên "Ben Allen".
Theo thông tin ghi nhận được thì Ben đã báo với trường rằng anh đang làm việc cho một công ty tư vấn tại Geneva và đôi khi vẫn phải trở về Thụy Sĩ để giải quyết công việc. Đây là lý do thích hợp nhất để che giấu những chuyến công tác đột xuất. Theo hồ sơ ghi lại thì trong vòng chưa đầy 7 năm, ít nhất Ben đã ba lần thay đổi tên.
Chính những thay đổi đột ngột này của Ben đã khiến cơ quan đặc biệt của Australia chú ý đến. Năm 2009, phóng viên Jason Koutsoukis của Spiegel, đồng thời là phóng viên chuyên trách Trung Đông cho hai tờ báo Australia The Age và Sydney Morning Herald, đã nhận được email mã hóa từ một nhân viên chính phủ nước này. Bức thư điện tử này có nội dung như sau: "Điều tra tình báo đã phát hiện một điệp viên Israel gốc Australia đang quay trở lại Australia sinh sống.
Ngoài ra, có những thông tin nghi ngờ anh ta đang thực hiện những chiến dịch cho Mossad ngay trên đất nước này". Sau đó, hàng loạt các cuộc điện thoại gọi đến cho Ben nhằm xác minh tin đồn nhưng Ben đều từ chối trả lời. Theo thông tin ghi nhận được, chỉ 10 ngày sau các cuộc điện thoại xác nhận của phóng viên, cơ quan an ninh tình báo nội địa Israel đã bắt giữ Ben Zygier.
Ngoài ra, một phóng viên Australia tên là Trevor Borman đã phát hiện được một chi tiết là vào năm 2008, có một cuộc trao đổi giữa cơ quan tình báo và an ninh Australia với Ben. Tuy nhiên, chưa rõ ai là người chủ động gặp và đôi bên đã thảo luận những gì.
Trong khi đó các phương tiện thông tin đại chúng của Australia thì cho rằng có thể Ben đã tiết lộ với cơ quan tình báo Australia về các điệp viên của Mossad xuất thân từ Australia và các nước phương Tây khác đang ở đâu và làm gì sau khi đến Israel.
Các tờ báo lần lượt đưa tin về "tù nhân X" sau khi danh tính của anh bị lộ.
Chết vì tự tử hay bị thủ tiêu?
Theo một số điều tra viên, Ben Zygier đã cung cấp những thông tin tình báo cho Lebanon ngay từ tổng hành dinh Tel Aviv, bao gồm cả thông tin liên quan đến đường dây gián điệp của Homsi và Mustafa Ali Awadeh - hai nguồn tin hàng đầu của Mossad tại Lebanon (hai người này đã bị bắt sau đó).
Ngoài ra, khi Zygier bị bắt, các nhân viên an ninh đã tìm thấy một đĩa CD chứa thông tin tối mật trong khi anh ta không được phân quyền để tiếp cận các thông tin này. Khi Ben Zygier bị "tống" vào tù thì giới lãnh đạo Israel quyết định coi cựu điệp viên này như chưa hề tồn tại.
Báo chí cũng bị cấm viết về tù nhân này, ngoài ra, trong phiên tòa xét xử Ben, anh ta cũng bị che mặt để không ai có thể nhận ra. Những người tham dự phiên tòa đều phải ký cam kết vào một lá đơn chấp nhận không tiết lộ bất cứ thông tin gì về cựu điệp viên này. Do đó, cựu điệp viên này được gọi là "tù nhân X".
Vào mùa hè năm 2010, vợ Ben Zygier sinh hạ con gái thứ hai và gia đình được phép vào tù thăm anh ta. Ben Zygier được trò chuyện với mẹ qua điện thoại nhưng vài giờ sau đó "tù nhân X" đã chết với lý do tự tử. Một tuần sau, gia đình xin chuyển thi thể của Ben Zygier về chôn cất trong nghĩa trang dành cho người Do thái ở Australia chứ không phải ở Israel. Có khá nhiều lời đồn đoán xung quanh cái chết bất ngờ của "tù nhân X".
Có người cho rằng Ben cảm thấy xấu hổ vì hành vi của mình, người cho rằng Ben cảm thấy bị tổn thương, một số khác lại đoán có thể Ben Zygier đã bị giết để trả thù. Tuy nhiên, chính quyền Israel vẫn chưa có thông báo chính thức về cái chết của Ben cũng như lý do biệt giam cựu điệp viên Mossad này.
Nhà tù với hệ thống giám sát nghiêm ngặt nhất Israel
Nhà tù Ayalon được xem là một trong những nhà tù có hệ thống bảo vệ tốt nhất của Israel với 700 tù nhân và 260 lính canh. Do đó, cái chết của "tù nhân X" có thể xem là một cái chết không bình thường trong phòng giam có hệ thống giám sát tù nhân 24/24h tiên tiến và hiện đại như vậy. Ngoài ra, giới chức Israel cũng cho biết thêm, Ben Zygier không phải là trường hợp duy nhất chết ngay trong nhà tù bởi nước này có khá nhiều "tù nhân X" khác như Mordechai Kedar - sĩ quan tình báo quân đội phạm tội giết một đồng nghiệp, hay ba điệp viên cơ quan tình báo khét tiếng KGB của Nga là Marcus Klingberg, Shabtai Kalmanovich và Nahum Manbar. |
Nhận xét
Đăng nhận xét