Thứ Bảy, 30 tháng 10, 2021
MUÔN MẶT ĐỜI THƯỜNG II/256
(ĐC sưu tầm trên NET)
Hồ sơ vụ ma túy ở Đồ Sơn sai lệnh: Tạm đình chỉ Phó Viện trưởng VKSND huyện
Thứ Sáu, 29 tháng 10, 2021
N-L 1 (ĐL)
Chu Hy
LB (lạm bàn, lời bình, luận bừa, lý bạt, lông bông- lang bang, loan báo, lòe bịp,lùng bùng, lềnh bềnh-lều bều, lạch bà lạch bạch, lết ba lết bết,...?):
- Thời nay, học rộng làm chỉ huy, biết rõ làm phụ tá, làm cho thực là...đầu sai!
2- "Trăm nghe không bằng một thấy, trăm thấy không bằng một sờ"
Vô danh (VD)
LB: ...trăm sờ không bằng...một "phát"
3- "Đi vòng mà đến đích còn hơn đi thẳng mà ngã đau"
Ngạn ngữ Anh
LB: Ngã đau mà đến đích trước thì...cứ đi thẳng!
4- "Nước đã đánh đổ, sau hốt không được; việc đã để hỏng, sau hối không kịp"
Mã Vũ
LB: -Một bước sa chân muôn thuở hận
Muốn quay đầu lại đã trăm năm!*
- Nhưng nếu chỉ lỡ bước sa chân vào đống phân thì đừng ở đó hối hận, mà mau rửa chân rồi đi... khám mắt!
Chú thích(CT): *Theo từ điển mở Wikipedia, Nguyễn Trường Tộ (1830-1871) sinh ra trong một gia đình công giáo nhiều đời, tại làng Bùi Chu, huyện Hưng Nguyên, tỉnh Nghệ An. Ông là người thông minh, học giỏi, biết nhiều (nhưng không có chứng chỉ đỗ đạt gì vì có lẽ không "ứng thí") nên còn được gọi là "Trạng Tộ".
Thuở đầu lập thân, NTT mở lớp dạy học chữ Hán ở quê nhà. Trong thời gian đó, ông đồng thời theo học tiếng Pháp và tiếp thu được nhiều điều của khoa học thường thức phương Tây. Trong bài "Trần tình" (viết xong ngày 7-5-1863), ông có phân trần: Ngay từ đầu năm 1859, Pháp đã mời cộng tác nhưng ông từ chối, chỉ sau khi Đại đồn Chí Hòa thất thủ (tháng 2-1861, mới nhận làm phiên dịch cho Pháp mà theo ông, nhằm góp phần tích cực đến cuộc hòa đàm giữa triều đình Huế và Pháp, nhưng đến ngày 29-11-1861, Pháp bắt đầu mở rộng chiến tranh xâm lược, thấy không còn hy vọng gì ở cuộc "nghị hòa" nữa nên xin thôi việc.
NTT là một người yêu nước nhiệt thành. Trong khoảng thời gian từ khi thôi việc cho đến lúc mất, ông đã dốc hết tâm huyết soạn thảo ra những thuyết trình chấn hưng đất nước ở tầm chiến lược, và kiên trì một cách không mệt mỏi, liên tục gửi những bản điều trần, phúc trình lên cho triều đình Huế. Song, do nhiều nguyên nhân khách quan lẫn chủ quan về thời cuộc như: dã tâm xâm lược của Thực dân Pháp, tình hình rối bời của đất nước, sự bảo thủ, thiển cận, hoang mang, bạc nhược của vua quan triều đình Huế, cũng như sự không thấy được cái đòi hỏi trọng yếu, cấp bách, thiết tha của Dân Tộc lúc đó và hơn nữa, không thấy được cái sức mạnh có tính vô địch tàng ẩn trong nhân dân bởi chính ngay cái tư tưởng phục ngoại, chủ bại của chính NTT che khuất, mà chương trình chấn hưng đất nước của ông mang màu sắc ảo tưởng và nỗ lực của ông cũng vì thế mà trở nên vô ích.
Theo linh mục Nguyễn Bá Cần, tổng số điều trần mà NTT gửi cho triều đình Huế là 58 bản. Nội dung cơ bản mà NTT đề xuất trong đó là:
- Tạm thời duy trì hòa hoãn, ứng xử mềm dẻo với Pháp. Tích cực mở rộng bang giao với các nước phương Tây khác.
- Tinh giản bộ máy chính quyền.
- Sắp đặt lại hệ thống thuế khóa
- Chấn hưng nông, công, thương nghiệp
- Cải cách giáo dục
- Xây dựng lại quân đội thành một lực lượng vũ trang mạnh, được trang bị vũ khí, khí tài hiện đại, nghệ thuật quân sự tiên tiến. Xây dựng, bố trí lại phòng tuyến đề phòng Pháp đánh lan ra cả nước.
Tương truyền, trước lúc lâm chung, NTT có đọc lên hai câu thơ sau:
Nhất thất túc thành thiên cổ hận
Tái hồi đầu thị bách niên cơ
5- "Thân thể khó nhọc mà tinh thần yên ổn, lợi ít mà nghĩa nhiều thì cứ làm"
Tuân Tử
LB: -Mọi hành động, suy cho cùng đều là vì lợi
-Tùy thuộc quan điểm mà làm lợi cũng đồng thời là làm nghĩa
-Do đó, nghĩa không thể nhiều hơn lợi được!
6- "Rượu để kết giao, trà để kết tình"
Ngạn ngữ Trung Hoa
LB: -Còn đàn bà đâu?
-Trà, rượu, đàn bà hợp thành bộ ba "khoái khẩu" của đàn ông. Theo ông Tú Xương thì đó là bộ ba...lợi bất cập hại:
"Một trà, một rượu, một đàn bà,
Ba cái lăng nhăng nó hại ta.
Chừa được cái nào hay cái nấy
Có chăng chừa rượu với chừa trà"
-Qua đó mà thấy cái sướng của buổi "trà dư tửu hậu". Nhưng sướng hơn vẫn là buổi "trà dư, tửu hậu, đàn bà hầu"!
-Có lẽ phải sửa câu ngạn ngữ trên thành :"Rượu để kết giao, trà để kết tình, đàn bà để... kết dính"
7- "Thà để bụng đói mà tinh thần được trong sạch còn hơn bụng no mà có ý xấu"
VD
LB: -"Có thực mới vực được đạo" chứ?
-Đói quá chỉ chú tâm đến được ăn thôi, mất tinh thần rồi thì đúng là chỉ còn "trong" và "sạch"!
-Tinh thần vẩn đục thì dù bụng no hay đói đều có ý xấu, nhưng thường bụng no ít ý xấu hơn bụng đói.
8- "Nếu bạn cảm thấy sao đời mình u ám quá, hãy coi thử lại xem cánh cửa sổ tâm hồn mình đã lau thật kỹ chưa"
La Rochefoucauld
LB: -Nếu đã lau thật kỹ rồi thì có lẽ cánh cửa sổ đó lắp kính màu xám tro
-Nếu không phải thế nữa thì chỉ còn cách nghiền ngẫm "Đạo đức kinh" của Lão Tử
9- "Người có lỗi mà không biết sửa mới thật là đáng trách"
Khổng Tử
LB: -Nhận ra lỗi mình đâu phải dễ, nhất là đối với các bậc sĩ phu, khanh tướng. Cho nên phải lượng thứ nhiều hơn trách cứ! Từ xưa đến nay hình như chưa có một trí giả hay chính khách nào, dù đang tại vị hay đã thất thế, lại đi "cãi chày cãi cối", chứng minh bằng được rằng mình là "thằng ngu" trước đám đông đang ca tụng mình!?
-Và cũng hình như con người ta càng có học thức thì càng trở nên bảo thủ, gàn bướng, dẫn đến càng mê lầm, mù quáng về bản thân mình. Có lẽ cách đây khoảng 2500 năm, Lão Tử, nhà hiền triết lừng danh của dân tộc Trung Hoa, đã nhận thức được hiện tượng kỳ lạ ấy nên mới "tạc" lại cho đời sau tuyệt cú:"Biết được người hay người dở, ấy là khôn, tự biết mình hay mình dở, ấy là sáng suốt". Vậy:
-Tưởng có lỗi mà sửa thành có lỗi thật, mới đáng trách hơn nhiều!
10- "Tự xét thân mình miễn là không tự thẹn. Thị phi miệng thế thì có quản chi"
Bàng Siêu truyện
LB: Đúng thế! Nhưng oái oăm ở chỗ là dùng lí trí mình có để tự suy xét ý chí mình.
***
(Thầy Cãi sưu tầm "ngôn" và "luận"-TC st n & l)
MUÔN MẶT ĐỜI THƯỜNG II/255
(ĐC sưu tầm trên NET)
Quy định mới về 19 điều đảng viên không được làm
Thứ Năm, 28 tháng 10, 2021
CÂU CHUYỆN TÌNH BÁO 347
(ĐC sưu tầm trên NET)
Chân dung tình báo viên đào tẩu khỏi Liên Xô và châm ngòi Chiến tranh Lạnh
Vụ tình báo viên Liên Xô Gouzenko đào tẩu và cung cấp thông tin mật cho phương Tây đã dẫn tới hàng loạt vụ bắt giữ điệp viên trên khắp thế giới.
Vụ việc đồng thời kích hoạt một làn sóng "Sợ hãi Đỏ" ở Mỹ, Anh, và Canada, mở đầu Chiến tranh Lạnh giữa 2 phe XHCN và TBCN.
Người đàn ông này đội một mũ trùm đầu màu trắng bí hiểm che gần hết mặt (chỉ chừa 2 con mắt) khi ngồi trong một studio tối tăm. Cái vẻ lạ lẫm của anh ta được phát trên sóng truyền hình tới mọi nơi trên lãnh thổ Mỹ. Mỗi gia đình Mỹ có tivi đều có thể xem và nghe người đàn ông này nói bằng tiếng Anh giọng Nga.
MC truyền hình hỏi: "Anh có tin rằng nếu mình ngừng xuất hiện trên tivi khi đội mũ trùm kín đầu, nếu gương mặt của anh bị lộ trong chương trình này, tính mạng của anh sẽ bị nguy hiểm?".
Người đàn ông nói trên chính là Igor Gouzenko - một nhân viên tình báo Liên Xô và một chuyên gia mật mã đào tẩu sang Canada vào năm 1945 và tiết lộ quy mô lớn của mạng lưới điệp viên Liên Xô hoạt động ở phương Tây. Các tiết lộ này đã dẫn tới cái chết của nhiều người ở cả hai phe trong cuộc Chiến tranh Lạnh.
Đồng minh cũ
Trước khi Chiến tranh Lạnh chia thế giới làm hai, Mỹ và Liên Xô là đồng minh sát cánh chiến đấu chống lại Đức Quốc xã. Mặc dù vào cuối Thế chiến II (năm 1945), giới chính trị của hai nước bắt đầu dè chừng động cơ và tầm nhìn của nhau về trật tự thế giới thời hậu chiến, cái nhìn của công chúng phương Tây đối với Liên Xô vẫn tương đối thiện cảm.
Đối với nhiều người ở Mỹ, điều khó tưởng tượng là Liên Xô lại nhanh chóng trở thành kẻ thù tư tưởng chính của Mỹ trong một cuộc chiến mới cận kề. Còn các chính trị gia thì không lạc quan về triển vọng hòa bình kéo dài sau khi lực lượng Đồng minh đánh bại nước Đức phát xít. Để giành lợi thế trước các cựu đồng minh sắp trở thành kẻ thù không thể dung hòa, Liên Xô gây dựng một mạng lưới điệp viên phức tạp có nhiệm vụ moi các bí mật quân sự và công nghiệp của phương Tây, đặc biệt là các nghiên cứu về các vũ khí hủy diệt hàng loạt mới.
Bước ngoặt từ đứa con khóc cả đêm
Do Mỹ hợp tác với Canada trong nhiều lĩnh vực, Liên Xô tính toán rằng việc theo dõi Mỹ có thể trở nên dễ dàng hơn nhờ vào một mạng lưới tình báo mới hoạt động ở Canada. Thời gian ngắn sau đó, Ottawa (thủ đô Canada) trở thành một trong các căn cứ chiến lược để tình báo quân sự Liên Xô (GRU) hoạt động.
Vào mùa hè năm 1943, Moscow cài trung tá Nikolai Zabotin vào Đại sứ quán Liên Xô ở Ottawa (Canada) dưới vỏ bọc tùy viên quân sự Xô viết. Anh được trao nhiệm vụ mở rộng mạng lưới điệp viên Liên Xô ở phương Tây và bổ sung hàng ngũ cơ sở mật địa phương cung cấp thông tin cho Liên Xô. Trong số các nhân viên mà Zabotin mang theo từ Moscow sang Ottawa có Igor Gouzenko - một chuyên gia mật mã 28 tuổi chịu trách nhiệm làm thư ký cơ yếu cho sếp của mình. Công việc của Gouzenko là xử lý các bức điện đã được mã hóa gửi từ Moscow tới Đại sứ quán Liên Xô ở Ottawa và ngược lại.
Jonathan Haslam - Giáo sư Lịch sử quan hệ quốc tế tại Đại học Cambridge chuyên về lịch sử Liên Xô, nói: "Anh ta có một trí nhớ đặc biệt. Một trong những người bạn của tôi đi học ở trường đào tạo Quân báo. Cô ấy ở trong cùng lớp với anh ta. Cô ấy nhớ rằng anh ta có khả năng không quên một thứ gì. Một trí nhớ siêu phàm".
Đối với Gouzenko - một thanh niên mới đến Canada cùng người vợ mang bầu, cuộc sống ở Liên Xô vừa mới chỉ đang phục hồi sau cuộc đại chiến thế giới tương phản hẳn với cuộc sống tại một nước chỉ chứng kiến thảm kịch Thế chiến ở châu Âu từ xa qua Đại Tây Dương.
Ngoài ra, Gouzenko còn lo sợ về những biện pháp cứng rắn mà lãnh tụ Stalin đã và đang áp dụng ở Liên Xô khi ấy.
Bên cạnh đó, Gouzenko còn cảm nhận thấy cuộc sống ở phương Tây khi ấy dễ chịu hơn ở Liên Xô. Lương thực phong phú, nhà hàng, phim ảnh, cửa hàng rộng rãi... - những thứ đó có sức hấp dẫn mạnh với anh ta.
Và rồi cơ hội đã đến. Sếp của Gouzenko có một người vợ hay cáu bẳn. Họ sống ngay cạnh căn hộ của Gouzenko. Các căn hộ được ngăn bằng tường rất mỏng (nên cách âm không được tốt cho lắm). Khi Gouzenko sinh con, đứa bé này gào khóc suốt đêm, khiến người vợ của tùy viên quân sự không chịu nổi. Sử gia Haslam kể: Người vợ của tùy viên nói với chồng "Chúng ta phải đưa anh ta ra khỏi đây".
Thế rồi vợ chồng Gouzenko được cung cấp một căn hộ bên ngoài khu phức hợp của Liên Xô tại số 511 phố Somerset. Đối với một thư ký cơ yếu đã mất hứng và lo ngại cho tiền đồ của mình trước các biện pháp của Stalin, đây là cơ hội ngàn năm có một để đào tẩu.
Dọa sẽ có chiến tranh từ phía Nga
Gouzenko tỉ mỉ chuẩn bị cho kế hoạch đào tẩu. Anh ta sở hữu các thông tin vô giá về quy mô mạng lưới gián điệp Liên Xô ở Canada và Mỹ. Tin tưởng giới chức Canada sẽ lập tức quan tâm đến các tiết lộ của mình, Gouzenko bắt đầu sao chép và đánh cắp các tài liệu mật và đưa chúng ra khỏi đại sứ quán bằng một cách rất đơn giản là giấu trong quần áo trên người. Đáng ngạc nhiên thay, anh ta chưa bao giờ bị bắt quả tang khi đang làm vậy.
Vào ngày 7/9/1945, Gouzenko rời Đại sứ quán Liên Xô mãi mãi. Sợ bị theo dõi, Gouzenko thận trọng không đi thẳng tới gặp giới chức Canada mà quyết định nói chuyện với phóng viên và đi tới tòa soạn Tạp chí Ottawa.
Biên tập viên Chester Fowde nhớ lại: "Anh ta thấp và trắng trẻo. Anh ta muốn nói chuyện riêng tư với tôi. Anh ta tựa lưng vào tường và nói "Chiến tranh. Đó là Nga". Cứ như thể anh ta đã chuẩn bị sẵn các từ này để dọa người ta. Nhưng tôi không quan tâm lắm vì chúng tôi không có chiến tranh gì với Nga cả. Thế chiến II đã qua rồi".
Nhà báo trên khuyên Gouzenko nên thử vận may với cảnh sát.
Vợ Gouzenko lúc đó đang mang thai đứa con thứ 2, anh ta phải chạy khắp các cơ quan chính phủ Canada như cảnh sát, tòa án, bộ tư pháp. Nhưng thật bất ngờ, giới chức Canada chỉ tỏ ra bối rối chứ không quan tâm.
Lúc đó, câu chuyện về một lưới điệp viên Xô viết ở Canada và các nước phương Tây dường như không đáng tin cậy lắm trong bối cảnh Liên Xô được nhiều người xem là đồng minh của các nước phương Tây.
Kẻ đào tẩu không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc quay trở lại căn hộ của mình, thất vọng tràn trề. Hy vọng của anh ta về cuộc sống mới ở Canada mỏng đi nhanh chóng. Đêm đó, các đặc vụ của Bộ Nội vụ Liên Xô (NKVD) phát hiện ra Gouzenko đang chơi trò hai mặt và tiến hành đột kích căn hộ của anh ta. Nếu gia đình Gouzenko không nhanh chóng trốn thoát và ẩn náu tại nhà hàng xóm, họ chắc chắn sẽ bị bắt và đưa về Liên Xô.
Chuyện điệp viên Anh George Blake trở thành đại tá tình báo KGB của Liên Xô
VOV.VN
- Điệp viên Blake của tình báo đối ngoại Anh là một trong các điệp viên
nhị trùng thời Chiến tranh Lạnh làm việc cho Liên Xô vì lý tưởng chứ
không phải vì tiền. Ngay cả sự sụp đổ của Liên Xô và hệ thống XHCN cũng
không ngăn Blake giữ vững niềm tin vào chủ nghĩa cộng sản.
Canada hiểu ra giá trị của Gouzenko và ra tay hành động
Cuối cùng, thông tin về Gouzenko nỗ lực liên lạc với Bộ trưởng Tư pháp Canada đến tai Thủ tướng Canada William Lyon Mackenzie King. Vụ đột kích căn hộ của Gouzenko khiến chính phủ Canada tin rằng hẳn phải có gì đó đáng giá trong các tuyên bố của anh này. Thế là kẻ đào tẩu và gia đình nhỏ của anh ta được bảo vệ, còn Thủ tướng Canada thảo luận vấn đề nhạy cảm này với Tổng thống Mỹ Harry Truman và Thủ tướng Anh Clement Atlee.
Khi giới chức Canada từ chối đáp ứng yêu cầu của Đại sứ quán Liên Xô trao Gouzenko cho họ, người ta nhận thấy Đại sứ Liên Xô Georgi Zarubin có "biểu hiện rất lo lắng trên gương mặt".
Thế nhưng, Canada nhận thấy việc loại bỏ cả một mạng lưới gián điệp Liên Xô có thể khiến cựu đồng minh này xa cách, đồng thời làm đảo lộn trật tự an ninh hậu chiến ở châu Âu và phần còn lại của thế giới. Do vậy, Canada đã giữ bí mật các tiết lộ của Gouzenko, và chỉ có một nhóm hẹp các chính trị gia cấp cao được tiếp cận thông tin này. Tuy nhiên, câu chuyện đó cuối cùng vẫn bị rò rỉ tới nhà báo nổi tiếng của Mỹ Drew Pearson. Đến lượt mình, nhà báo Pearson lại đưa tin này cho độc giả phương Tây vào ngày 3/2/1946.
Ngày hôm sau, chính phủ Canada mở một cuộc điều tra chính thức về các tuyên bố của Gouzenko. Hậu quả, 39 người tại Canada đã bị bắt giữ. Tại Anh, các nhà vật lý hạt nhân Alan Nunn May và Klaus Fuchs bị kết tội làm gián điệp cho Liên Xô. Tại Mỹ, các tiết lộ của Gouzenko dẫn tới việc bắt giữ và tử hình Julius và Ethel Rosenberg - đây là những dân thường Mỹ đầu tiên bị hành quyết với cáo buộc làm gián điệp thời bình.
Trong khi đó, sếp cũ của Gouzenko - Nikolai Zabotin, bị triệu hồi về Liên Xô. Anh ta trở thành người giơ đầu chịu báng cho sự đào tẩu của Gouzenko. Nikolai Zabotin bị bắt giữ cùng với vợ con và bị đưa đi trại cải tạo. Anh ta được phóng thích vào năm 1953, sau khi Stalin qua đời.
Kẻ đào tẩu cùng gia đình được cấp quốc tịch Canada và sống bằng danh tính mới. Lo sợ bị Liên Xô trả thù, Gouzenko không bao giờ xuất hiện trên tivi mà thiếu mũ trùm đầu kín mít.
Cuối cùng Gouzenko chết vì các nguyên nhân tự nhiên ở Ontario vào tháng 6/1982.
Theo Trung Hiếu
VOV
Bộ Nội vụ chống KGB: cuộc chiến chưa được biết đến ở Liên Xô
Khủng hoảng quyền lực ở Liên Xô bắt đầu trước cuộc cải tổ của Mikhail Gorbachev. Cuộc đụng độ cục bộ đã dẫn đến đổ máu của hai cơ quan sức mạnh: Bộ Nội vụ và Uỷ ban an ninh quốc gia.
Khủng hoảng quyền lực ở Liên Xô bắt đầu xuất hiện không lâu
trước cuộc cải tổ của Mikhail Gorbachev. Cuộc đấu đá nội bộ xảy ra vì
khan hiếm thực phẩm cung cấp cho giới lãnh đạo, từ đó mà dẫn đến sự đổ
máu của hai cơ quan sức mạnh: Bộ Nội vụ và Uỷ ban an ninh quốc gia. Cuộc
đối đầu giữa cảnh sát và nhân viên an ninh trong những năm 1980 không
được biết đến rộng rãi, nhưng để lại hậu quả lâu dài.
Vụ án mạng ở ga tàu điện ngầm “Zhdanovskaya”
Sự kiện bắt đầu phát triển vào chiều ngày 26/12/1980 ở ga tàu điện ngầm “Zhdanovskaya” (nay là “Vykhino”). Sau khi vui sinh nhật lần thứ 40 của mình, Thiếu tá Vyacheslav Afanasyev, phó trưởng ban thư ký KGB Liên Xô trở về nhà với bao nhiêu quà của bạn bè tặng gồm rượu cognac đắt tiền, vodka, trứng cá và giò.
Ông vào tàu điện ngầm, đi qua bến của mình và có mặt tại ga Zhdanovskaya. Ở đây các nhân viên phòng cảnh sát tuyến tàu điện ngầm bắt gặp viên thiếu tá không còn tỉnh táo và đã đưa anh về đồn. Tại đồn cảnh sát bọn họ đánh đấm anh rất tàn bạo mặc dù anh đã nói mình là nhân viên KGB.
Khi đã làm rõ, quả thật người bị bắt có thẻ nhân viên KGB, trưởng đồn cảnh sát, thiếu tá Boris Baryshev, ra lệnh qua điện thoại đưa nạn nhân đến làng Pekhorca, nơi có các nhà nghỉ của KGB. Ở đây, Afanasyev bị đấm thêm nhiều cú nữa. Sáng ngày 27/12 Thiếu tá được phát hiện vẫn còn sống, tuy nhiên, ngày 1/1/1981 ông đã qua đời mà không tỉnh lại sau hôn mê.
Đáng chú ý rằng cảnh sát đã hành động theo kịch bản được chuẩn bị sẵn. Những tin đồn rằng bọn họ chuyên cướp bóc tài sản của những hành khách say xỉn trên tàu điện ngầm lan truyền khắp Moscow từ lâu. Tuy nhiên, chưa bao giờ vụ việc lại dẫn đến chết người như lần này.
Shchelokov chống lại Andropov
Vụ án mạng ở ga Zhdanovskaya đã thúc đẩy thêm sự đối vị âm ỉ của chủ tịch KGB Yuri Andropov và bộ trưởng Nội vụ Nikolai Shchelokov. Hiểu rằng các uỷ viên Bộ Chính trị đều là những người có tuổi, yếu ớt, hai nhân viên sức mạnh hàng đầu đã nhăm nhe “ngai vàng” của Tổng bí thư Leonid Brezhnev già nua ốm yếu.
Sự biến mất của thiếu tá KGB Victor Sheimov và gia đình anh ta, xảy ra trước vụ án mạng ở ga Zhdanovskaya không lâu, làm phức tạp thêm tình hình. Trưởng phòng mật mã KGB đã bị CIA tuyển mộ và chạy sang phương Tây với toàn bộ bí mật mà anh ta biết được. Thừa nhận sự việc này đối với Andropov giống như nộp đơn xin từ chức. Chiếc ghế chủ tịch KGB đang bị lung lay.
Điều tra và kết án
Andropov không thể để kẻ sát hại cấp dưới của mình không bị trừng phạt. Ngoài ra, đối với ông, bi kịch ở ga tàu điện ngầm còn là cơ hội giáng đòn vào Shchelokov và củng cố vị trí của mình.
Dù công tố độc lập chính thức điều tra, các nhân viên Bộ Nội vụ vẫn cố tìm mọi cách để cản trở việc làm sáng tỏ vụ án và dập đi mọi chuyện. Sự việc đi tới mức các chiến sĩ đặc nhiệm “Alpha” phải bảo vệ gia đình của lãnh đạo nhóm điều tra Vladimir Kalinichenco.
Những kẻ bị tình nghi đã đổ lỗi cho các nhân viên trạm y tế mà họ gọi đến ngày hôm ấy. Tuy nhiên, các kết luận điều tra cho thấy đó là lỗi của cảnh sát. Tháng 6/1982 toà tuyên án. Boris Baryshev và 3 cấp dưới của ông ta (Nikolai Rassokhin, Alecxandr Popov và Nikolai Lobanov) đã bị xử bắn.
Cuối cùng vị trí của Nikolai Shchelokov ở hành lang quyền lực bị phá bỏ. Ông bị mất vị trí bộ trưởng của mình vào cuối năm 1982, khi Brezhnev qua đời
Hàng trăm cảnh sát của tuyến tàu điện ngầm bị đuổi việc. Việc kiểm tra do Andropov khởi xướng đã phát hiện ra nhiều vụ phạm tội khác của Bộ Nội vụ và thông tin về chúng được cung cấp từng phần cho truyền thông.
Cuối cùng vị trí của Nikolai Shchelocov ở hành lang quyền lực bị phá bỏ. Ông bị mất vị trí bộ trưởng của mình vào cuối năm 1982, khi Brezhnev qua đời. Sau đó cựu bộ trưởng bị tước bỏ mọi phần thưởng nhà nước và khai trừ khỏi Đảng cộng sản Liên Xô. Năm 1983, vợ của ông tự vẫn, năm sau đó đến lượt ông.
Năm 1992, người ta đã dựng một bộ phim nghệ thuật về các sự kiện ở ga Zhdanovskaya, cơ sở kịch bản của phim này là cuốn sách của điều tra viên Kalinichenco.
Andropov đã tận hưởng trái ngọt chiến thắng của mình khi trở thành người đứng đầu đảng và nhà nước sau khi Brezhnev qua đời. Nhân việc này thậm chí còn có giả thuyết rằng vụ án mạng ở ga tàu điện Zhdanovskaya có thể là chiến dịch được lên kế hoạch từ trước của KGB.
Người kế tục chính trị của Andropov đã lên nắm quyền lực cho đến tận lúc Liên Xô tan rã. Mikhail Gorbachev đã không che giấu rằng chủ tịch KGB là người bảo trợ cho ông như một người đồng hương của mình.
EM ƠI, CÓ GIẬN TÌNH ANH? (ĐL)
EM ƠI, CÓ GIẬN TÌNH ANH?
Không nói đâu,
Nhưng anh cứ đợi
Dù hết đời này, dù mãi muôn sau,
Như tượng đá, vẫn âm thầm chẳng nói Mỏi mòn, chai lỳ dưới nắng chang, mưa gội Vẫn tin có ngày em sẽ về thăm anh!
Vì anh yêu em bằng tấm lòng
lành Lẳng lặng bỏ đi khi
em theo duyên mới
Anh sẽ như bầu trời xanh vời vợi
Im lìm, không gọi mà chờ
Vá víu duyên anh thành một bài thơ Ầu ơ cuộc đời thất tình chìm đắm
Trong đại dương yêu đương sâu thẳm
Nhớ thương người lạc bước muôn trùng...
Còn không tấm lòng trong một tấm lòng!?
***
Không ước đâu
Nhưng anh hy vọng
Một ngày kia, trời hóa cao lồng lộng
Và
em trở về, thăm lại quê
hương Vì "trai
thương vợ, gái nhớ người thương"!...
Trần Hạnh Thu
Độc đáo, “visa tình yêu” giúp các cặp đôi xuyên Đại Tây Dương đoàn tụ trong mùa COVID-19
Mai Linh (Theo Insider)-Thứ hai, ngày 20/07/2020 13:00 GMT+7
VTV.vn - Một số quốc gia châu Âu đã giới thiệu các hình thức thị thực và chứng nhận nhập cảnh đặc biệt, giúp những tình nhân xuyên châu lục được gặp lại nhau.
Kể từ tháng 3/2020, các lệnh cấm nhập
cảnh nghiêm ngặt đối với các công dân nằm ngoài khối Liên minh châu Âu
đã được tổ chức này thực thi. Các quy định này cũng đồng thời chia cắt
nhiều cặp đôi đến từ hai bờ Đại Tây Dương rộng lớn. Trước tình huống đó,
một số quốc gia châu Âu như Đan Mạch và Hà Lan đã ban hành các loại
visa và mẫu đơn chứng nhận tình yêu đặc biệt, giúp đỡ những người yêu
nhau xuyên bờ châu lục được đoàn tụ sau thời gian dài xa cách.
Trước đó, chính phủ Đan Mạch đã công bố “visa người yêu”, áp dụng cho các cặp đôi có thể chứng minh được mình đã chính thức bên nhau ít nhất là 6 tháng. Mới đây nhất, đến lượt Hà Lan giới thiệu hình thức hỗ trợ đầy ưu ái cho những người yêu nhau. Kể từ ngày 27/7, các công dân nước này có thể đón người yêu vào lãnh thổ Hà Lan nếu họ có thể hoàn tất mẫu đơn “hợp đồng tình yêu” và vượt qua vòng kiểm tra tại biên giới. Nếu bị phát hiện khai man, người làm đơn sẽ phải chịu án phạt.
Tuy nhiên, điểm cần lưu ý là các đối tác đến từ ngoài lãnh thổ EU chỉ có thể ở lại Hà Lan trong 90 ngày. Nếu họ đến từ các khu vực hiện đang được cho rằng mang nguy cơ truyền nhiễm COVID-19 cao thì vẫn sẽ phải cách ly trong 2 tuần.
Ferd Grapperhaus, Bộ trưởng Bộ Tư pháp và An ninh Hà Lan cho biết rằng, một thành viên của cặp đôi được áp dụng chứng nhận tình yêu này phải là cư dân hợp pháp của Hà Lan, đồng thời hai người phải có mối quan hệ yêu đương từ trước khi COVID-19 bùng phát. Grapperhaus cũng bày tỏ rằng, ông tin tưởng các nhà chức trách sẽ có khả năng phát hiện ra những sai phạm và gian dối trong quá trình kiểm tra và chứng thực tại biên giới.
Trước đó, các cán bộ thuộc Liên minh châu Âu đã động viên và hối thúc các quốc gia thành viên sớm đưa ra các chính sách hợp lý để hỗ trợ các cặp tình nhân được sớm hội ngộ. Bà Ylva Johanssen, Ủy viên Nội vụ châu Âu đã chia sẻ các hashtag như #loveisessential #loveisnottourism (tạm dịch: “tình yêu là thiết yếu”, “tình yêu không phải là du lịch”) trên mạng xã hội để lan tỏa tinh thần cảm thông này.
TT&HĐ V - 43/k
PHẦN V: THỐNG NHẤT
Gorky
CHƯƠNG IV (XXXXIII): ÊTE
“Đôi lúc cuộc sống thật khắc nghiệt, rắn như thép đã tôi. Nó có những lúc ảm đạm và đau đớn. Như bất cứ một dòng chảy nào của một con sông, cuộc sống có những lúc khô cạn và những khi triều cường. Cũng như sự thay đổi theo chu kỳ từ trước đến nay của các mùa, cuộc sống có cái ấm áp dễ chịu của những mùa hè và cái rét buốt của những mùa đông…Nhưng chúng ta có thể tự nâng mình lên khỏi nỗi chán chường và tuyệt vọng, vươn đến sự vui vẻ của hy vọng và biến đổi các thung lũng hoang vắng, tăm tối thành những lối đi chan hoà ánh nắng của sự thanh bình sâu lắng”.
MARTIN LUTHER KING
"Sai lầm lớn nhất của Anhxtanh là tin theo quan niệm coi thời gian như vật chất, có thể co giãn được và hòa quyện vào không gian được. Do đó nếu ngày nay học thuyết tương đối trở thành cơ sở chủ yếu cho nhận thức vật lý học về Vũ Trụ, thì tương lai nó chỉ còn là một huyền thoại của một thời ảo mộng. Có thể coi không gian và thời gian quan hệ khăng khít như hình với bóng, như thể xác với linh hồn, nhưng phải được phân biệt dứt khoát với điều kiện tiên quyết: không có hình thì không có bóng, không có thể xác thì tuyệt đối không có linh hồn".
NTT
"Tất cả mọi điều trên thế giới này đều được hy vọng làm nên".
(Tiếp theo)
Léon Foucault | |
---|---|
Léon Foucault (1819-1868)
|
|
Sinh | 18 tháng 9 năm 1819 Paris, Pháp |
Mất | 11 tháng 2 năm 1868 Paris, Pháp |
Nơi cư trú | Pháp |
Ngành | Vật lý học |
Nổi tiếng vì | con lắc Foucault |
Từ đây chúng ta hiểu, hoa hậu đẹp nhất thế giới không bao giờ được tất cả mọi người thừa nhận, mà chỉ đúng với một số, với qui ước và đánh giá của ban giám khảo!
---------------------------------------------------------------------