Trận đánh ác liệt nhất trong lịch sử chiến tranh Việt Nam
Trận không chiến ác liệt Israel bắn rơi 88 chiến đấu cơ Syria
Thứ Ba, ngày 30/07/2019 00:30 AM (GMT+7)
Trong quá khứ, các chiến đấu cơ Israel
không ít lần không chiến với các nước Ả Rập mà Syria thường là nạn nhân.
Trong một trận đánh nổi tiếng, các máy bay Israel đã bắn hạ tới 88
chiến đấu cơ Syria.
Chiến đấu cơ Israel.
Tháng 6.1982, cuộc nội chiến Liban bắt đầu nổ ra trong suốt 7 năm.
Đây là cuộc xung đột giữa lượng dân quân theo Công giáo của và các nhóm
vũ trang theo đạo Hồi, bao gồm Tổ chức Giải phóng Palestine (PLO).
Kể từ năm 1976, Syria bắt đầu có dấu hiệu tăng cường binh sĩ, xe
tăng, tên lửa phòng không và máy bay đến thủ đô Damascus, vốn chỉ cách
biên giới Liban khoảng 80km.
Ở mặt trận phía nam, sư đoàn thiết giáp số 10 được triển khai đến
Thung lũng Bekaa đối phó Israel. Đề phòng Israel đưa máy bay không kích,
khu vực này được gia cố bằng 3 lữ đoàn tên lửa, tổng cộng có 19 tổ hợp
tên lửa phòng không, trong số này có 2 tổ hợp SA-2, 2 tổ hợp SA-3 và 15
tổ hợp tân tiến nhất thời đó là SA-6 (Nga gọi là 2K12 Kub).
Lấy lý do đảm bảo lợi ích của Israel ở Liban, quân đội Israel công
khai dội bom, nã pháo vào các vị trí của lực lượng nổi dậy PLO ở phía
bắc. Mục đích của Israel là đẩy lùi PLO và các lực lượng thân Syria ra
khỏi lãnh thổ phía nam của Liban.
Đồng thời, Israel cũng cho các máy bay trinh sát bí mật chụp lại trận
địa tên lửa Syria, thu thập “tín hiệu liên lạc của đối phương”. Sứ mệnh
này hoàn toàn do máy bay không người lái thực hiện.
Đến tháng 6.1982, PLO bắt đầu mở chiến dịch nã pháo/rocket suốt 12
ngày vào lãnh thổ phía bắc Israel, khiến 60 dân thường thương vong. Đây
là lần đầu tiên người dân Israel phải đi sơ tán kể từ năm 1947.
Syria sở hữu hệ thống phòng không SA-6 tối tân thời bấy giờ.
Ngày 3.6.1982, PLO còn cử người ám sát đại sứ Israel ở London Anh. Kết quả là Israel phát động chiến dịch toàn diện chống PLO.
11 giờ sáng ngày 6.6, 7 sư đoàn bộ binh cơ giới Israel với 60.000
quân, 500 xe tăng tiến vào lãnh thổ Liban qua 3 ngả, bao gồm cả Thung
lũng Bekaa. Israel yêu cầu quân đội Syria không can thiệp, nhưng giao tranh giữa hai quốc gia có nhiều duyên nợ này tiếp tục nổ ra.
Ở dưới mặt đất, bộ binh Israel và Syria giao tranh ác liệt. Quân đội
Israel đề ra phương án phá hủy các tổ hợp tên lửa phòng không Syria để
mở đường yểm trợ từ trên không.
14 giờ chiều ngày 9.6, các máy bay Israel ồ ạt tấn công làm hai đợt.
Đợt đầu tiên gồm có 96 máy bay F-15 và F-16. Đợt thứ hai được dùng để
tấn công các khẩu đội tên lửa địa đối không, bao gồm 92 máy bay.
Các máy bay Israel bay vào trận địa tên lửa Syria, tung ra các thiết
bị tác chiến điện tử để đánh lạc hướng radar đối phương. Chỉ 10 phút đầu
tiên của trận không chiến, 10 tổ hợp tên lửa phòng không Syria bị vô
hiệu hóa hoặc tạm thời không còn khả năng tác chiến vì đã phóng hết tên
lửa trang bị sẵn.
4 phút sau, các oanh tạc cơ Israel, bao gồm 26 chiếc F-4E và các máy
bay C2 ồ ạt tấn công bằng tên lửa dẫn đường và bom thông minh. Một số
máy bay F-4E còn mang theo bom nặng 900kg, dẫn đường bằng laser.
Đến 14 giờ 35 phút chiều, 17 trong tổng số 19 tổ hợp phòng không
Syria bị vô hiệu hóa. Đây là lúc khoảng 60 tiêm kích MiG của Syria xuất
hiện trên bầu trời.
Phía Israel đã chuẩn bị sẵn từ trước nên rút các oanh tạc cơ và đưa
tiêm kích F-15 và F-16 nghênh chiến. Nhờ máy bay cảnh báo sớm Grumman
E-2C, các tiêm kích Israel có được thông tin tương đối đầy đủ về phi đội
máy bay Syria.
Ngược lại, các trạm radar ở sâu trong lãnh thổ Syria chỉ cung cấp
được thông tin khá hạn chế cho những chiếc MiG-21 và MiG-23 áp sát đối
phương.
Cứ mỗi lần Israel phát động chiến dịch quân sự, lực lượng Ả Rập lại chịu thất bại "muối mặt".
Một phi công Syria kể lại: “Khi áp sát ở cự ly 10-15km, radar của
chúng tôi gặp trục trặc, không phát hiện được mục tiêu. Liên lạc với
radar dưới mặt đất cũng bị gián đoạn”.
Trong 3 ngày không chiến trên bầu trời, từ 9-11.6.1982, hai bên đều
không ngừng tung ra các chiến đấu cơ chỉ mang tên lửa đối không để triệt
hạ đối thủ.
Cứ hai phi đội MiG-23BN của Syria bay cùng với một phi đội MiG-21 vào
trận địa và hầu hết đều bị bắn hạ. Tổn thất bên phía Syria trong ngày
đầu tiên là 17 tổ hợp phòng không và 29 chiếc MiG.
Kết thúc giao tranh, Israel tuyên bố bắn rơi 88 chiến đấu cơ Syria,
tiêm kích F-15 lập 33 chiến công, F-16 lập 44 chiến công. Tổn thất bên
phía Israel không được tiết lộ, nhưng được cho là 13 máy bay, bao gồm
một chiếc F-16, một chiếc F-4E, một chiếc C-2, hai chiếc A-4 và vài trực
thăng. F-15 không bị bắn rơi một chiếc nào.
Sau trận đánh, Tổng thống Syria khi đó là Hafez al-Assad đã đến
Moscow yêu cầu trợ giúp khẩn cấp. Liên Xô từ chối nhưng viện trợ cho
Syria một lượng lớn vũ khí, điều nguyên soái Pavel Stepanovich Kutakhov
đến tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra với các tổ hợp phòng không Syria.
Một năm sau, ủy ban tìm kiếm sự thật của Mỹ dưới quyền trung tướng
John Chain, đã đến Israel để học hỏi bí quyết của người Israel.
Theo Đăng Nguyễn - NI (Dân Việt)
Trận không chiến long trời lở đất của 4.500 máy bay
Thứ Tư, ngày 02/11/2016 00:30 AM (GMT+7)
Trận không chiến dữ dội nhất trong lịch
sử giữa chiến đấu cơ Anh và Đức kéo dài gần 4 tháng, huy động tổng cộng
4.513 máy bay, dẫn đến những tổn thất nặng nề của cả hai bên và thất
bại mang tính lịch sử đầu tiên của trùm phát xít Hitler.
Phát xít Đức chuẩn bị cho trận không chiến lịch sử với 2.550 máy bay, còn lực lượng phía Anh là 1.963 chiếc (Ảnh minh họa)
Chiến tranh Thế giới lần hai là cuộc chiến rộng khắp và thảm khốc
nhất trong lịch sử nhân loại. Cuộc chiến kéo dài 6 năm đã cướp đi sinh
mạng của ít nhất 70 triệu người trên toàn thế giới; kéo theo hàng loạt
những phát minh về quân sự như vũ khí nguyên tử, máy bay phản lực… Quyết
định cục diện Thế Chiến 2 bao gồm những trận đánh đã đi vào lịch sử với
số lượng khổng lồ trang thiết bị vũ khí của các bên tham chiến.
Mùa hè năm 1940, sau khi Pháp đầu hàng quân Đức, Anh là quốc gia duy
nhất ở Tây Âu chưa khuất phục trùm phát xít Hitler. Muốn mở cuộc tấn
công lên lãnh thổ Anh, quân Đức cần phải kiểm soát eo biển Anh, chia rẽ
phía nam nước Anh và phía bắc Pháp, chiến dịch Sư tử biển khi đó được
hình thành.
Theo kế hoạch, 100.000 quân Đức sẽ đổ bộ lên hai bãi biển Kent và
Sussex để mở chiến dịch xâm lược Anh. Để làm được điều này, phát xít Đức
sẽ phải chiếm được thế thượng phong trên bầu trời.
Sức mạnh không quân Anh khi đó chủ yếu dựa vào hai máy bay Spitfire
và Hurricane trong khi phe Đức là máy bay Messcherschmitt và máy bay ném
bom Junker – một trong những máy bay tốt nhất trong Thế chiến 2. Tương quan lực lượng
Đức chuẩn bị cho trận không chiến lịch sử với 2.550 máy bay còn lực
lượng phía Anh là 1.963 chiếc. Máy bay Anh vốn được sản xuất với chất
lượng khá tốt nhưng thiếu các phi công dày dạn kinh nghiệm. Nhiều phi
công Anh đã thiệt mạng trong cuộc chiến ở Pháp. Những tổn thất đó là
không thể bù đắp.
Đóng vai trò là phe phòng thủ, không quân Anh có những lợi thế nhất
định so với Đức. Anh có radar hiện đại, giúp cảnh báo sớm về sự xuất
hiện của máy bay Đức. Cho đến mùa xuân năm 1940, Anh đã xây dựng 51 trạm
radar ở bờ biển phía nam. Anh cũng duy trì Quân đoàn Quan sát phòng
không Hoàng gia (ROC), sử dụng các phương tiện theo dõi từ phức tạp đến
cơ bản nhất như ống nhòm.
Máy bay tiêm kích huyền thoại Hurricane của Anh.
Các máy bay Anh có lợi thế về thời gian chiến đấu trên không ở Kent
và Sussex do có thể nhanh chóng hạ cánh nạp nhiên liệu trong khi máy bay
Đức phải trải qua quãng đường dài. Việc biên chế quá nhiều máy bay ném
bom mà thiếu đi các chiến đấu cơ cần thiết cũng khiến cho chiến dịch của
Đức gặp nhiều khó khăn. Các máy bay Đức nếu sử dụng hết cơ số đạn sẽ
hoàn toàn vô dụng và không thể bảo vệ oanh tạc cơ trên bầu trời Anh.
Thủ tướng Anh Churchill khi đó đánh giá: "Máy bay Đức nhanh hơn và có
khả năng bay cao hơn, nhưng máy bay của Anh cơ động hơn và được trang
bị vũ khí tốt hơn". Thất bại chiến lược đầu tiên của Hitler
Trận chiến nước Anh là chiến dịch đầu tiên trong lịch sử mà hai lực
lượng quân sự chỉ đối đầu nhau bằng máy bay trên không. Trước đó, chưa
bao giờ có cuộc oanh tạc và đụng độ trên không trong thời gian dài và
mức độ tàn khốc như vậy.
Giới lãnh đạo Đức hy vọng rằng các những đợt tấn công đầu sẽ thu hút
một số lượng lớn máy bay tiêm kích Anh. Nhưng sau những trận đụng độ đầu
tiên, không quân Anh đã khôn khéo chuyển máy bay của mình vào sâu hơn
trong đất liền làm cho máy bay Đức không thể tấn công.
Adolf Galland, người được phong tướng phát xít Đức khi mới 29 tuổi
nhận xét: "Các máy bay Đức trong tình trạng như con chó bị xích, muốn
nhảy bổ vào xâu xé kẻ thù, nhưng vì ở xa hơn tầm xích nên không làm gì
được".
Vì không chiến chủ yếu trên bầu trời Anh, nên nếu phi công Anh chẳng
may bị bắn rơi và nhảy dù được thì ngay hôm sau đã có thể tiếp tục tham
chiến, nhưng nếu phi công Đức bị bắn rơi thì sẽ bị bắt làm tù binh.
Cho đến hết tháng 7, không quân Anh tổn thất 150 máy bay còn phía Đức
là 268. Từ tháng 8, Đức đổi chiến thuật oanh tạc sân bay, trạm radar và
phòng chỉ huy với hy vọng máy bay Anh không thể cất cánh. Không có
radar, không quân Anh không thể kịp thời đưa ra phương án phòng vệ trước
hướng tấn công của Đức.
Phi đội máy bay ném bom Heinkel He-111 của phát xít Đức trong trận Không chiến nước Anh.
Ngày 13.8.1940 được gọi là "Ngày Đại bàng". Theo lệnh của Hitler,
không quân Đức phải dốc sức đánh bại lực lượng không quân Anh để có thể
chuyển sang giai đoạn tiếp theo của chiến dịch.
Không quân Đức đã chia thành hai đợt tấn công với tổng cộng 1.485
lượt máy bay cất cánh để đồng loạt tấn công các sân bay, trạm radar và
nhà máy sản xuất máy bay ở miền nam nước Anh.
Giữa tháng 8, máy bay ném bom và tiêm kích của Đức lại mở đợt tấn
công ồ ạt mới. Không quân Anh khôn khéo vừa đáp trả vừa chủ động lùi xa
khỏi tầm bay của máy bay Đức, khiến phía Đức chịu thiệt hại nặng nề.
Ngày 18/8 sau đó là ngày kịch chiến dữ dội nhất với thiệt hại lớn nhất ở
cả hai bên: Phía Đức mất 100 máy bay, trong khi phía Anh mất đi 135
chiếc.
Sai lầm của thống chế Herman Goering, chỉ huy lực lượng không quân
Đức là việc không dứt khoát oanh tạc trạm radar Anh cũng như không đánh
giá chính xác những kiệt quệ mà phía Anh phải đối diện trong một cuộc
không chiến kéo dài. Chuyển mục tiêu sang đánh bom các thành phố cũng
gián tiếp giúp không quân Anh củng cố lực lượng, các phi công có thêm
thời gian nghỉ ngơi.
Trận đánh ác liệt cuối cùng diễn ra vào ngày 15.9 với 1.500 máy bay
của hai bên tham chiến. Trong hồi ký, Thủ tướng Anh Churchill nhận định:
"Đây là một trận đánh quyết định và giống như trận Waterloo". Khi đó,
ông Churchill vừa hút xì gà vừa theo dõi trận chiến trong trung tâm chỉ
huy của phi đoàn máy bay tiêm kích 11 ở Uxbridge. Một viên sĩ quan đã
yêu cầu vị Tổng tư lệnh tắt thuốc: "Thưa ngài, ở đây cấm hút thuốc!".
Churchill tắt thuốc và điếu thuốc đó được đóng khung và treo ở sở chỉ
huy làm bùa hộ mệnh cho các phi công.
Máy bay Đức bị bắn rơi trong trận Không chiến Anh.
Ngày 15.9 cũng là thời điểm cuối cùng mà Hilter còn kiên nhẫn cho
cuộc đối đầu trên không với Anh. Chỉ riêng trong ngày đó, Đức mất 60 máy
bay còn tổn thất phía Anh là 28. Ngày 17.9, trùm phát xít Đức được cho
là đã tuyên bố hoãn vô thời hạn chiến dịch xâm lược Anh dù những đợt ném
bom lẻ tẻ vẫn diễn ra sau đó.
Cho đến ngày cuối cùng, phía Anh đã mất khoảng gần 80% số máy bay
chiến đấu tương đương 1.744 chiếc. Phát xít Đức tổn thất gần 75% tổng số
máy bay, tương đương 1.977 chiếc. Tổng cộng 2 bên thiệt hại hơn 3.700
máy bay. Theo các chuyên gia quân sự, thêm một nguyên nhân dẫn đến thất
bại ê chề của phát xít Đức đó là không quân nước này bị nhiễu loạn bởi
thời tiết dày đặc sương mù đặc trưng của nước Anh.
Đây là thất bại đầu tiên của quân đội Đức và dẫn đến bước ngoặt quan
trọng trong lịch sử Thế Chiến 2. Người Anh coi đây là một chiến thắng
mang tính quyết định, chặn đứng bước tiến của quân Đức ở mặt trận phía
tây.
Mặt khác, chiến thắng này còn dẫn đến sự tham chiến của nước Anh trong trận chiến Đại Tây Dương và trận Normandie năm 1944.
Chiến thắng của Anh được xem là trận phòng không mẫu mực trong thế kỷ
20. Ngày 15.9 hàng năm được Anh và nhân loại ghi nhớ là trận không
chiến lịch sử, một cột mốc quan trọng trong việc chặn đứng quân đoàn
Phát xít trong chiến dịch thôn tính toàn bộ châu Âu.
Đây chính là thời khắc mà những người con nước Anh quyết định vận
mệnh lịch sử của toàn bộ nhân loại, cựu Thủ tướng Anh Winston Churchill
khi đó nhận định về trận không chiến này.
________________
Theo Đăng Nguyễn (Dân Việt)
Trận hải chiến lớn chưa từng thấy trong lịch sử hiện đại
Thứ Ba, ngày 01/11/2016 00:30 AM (GMT+7)
12 tàu sân bay, hàng trăm tàu chiến,
2.200 máy bay đã được huy động trong trận hải chiến lớn nhất lịch sử
chiến tranh hiện đại giữa hải quân Mỹ và hải quân Đế quốc Nhật Bản ở
vịnh Leyte, Philippines.
Ảnh minh họa.
Chiến tranh Thế giới lần hai là cuộc chiến rộng khắp và thảm khốc
nhất trong lịch sử nhân loại. Cuộc chiến kéo dài 6 năm đã cướp đi sinh
mạng của ít nhất 70 triệu người trên toàn thế giới; kéo theo hàng loạt
những phát minh về quân sự như vũ khí nguyên tử, máy bay phản lực… Quyết
định cục diện Thế Chiến 2 bao gồm những trận đánh đã đi vào lịch sử với
số lượng khổng lồ trang thiết bị vũ khí của các bên tham chiến.
Trận chiến vịnh Leyte (hải chiến Philippines lần 2) được các nhà sử
học đánh giá là cuộc đối đầu trên biển lớn nhất trong chiến tranh hiện
đại dựa trên tiềm lực quân sự của hai bên. Khí tài quân sự hiện đại Mỹ
và Nhật Bản đổ vào chiến trường rộng lớn tới 260.000 km2.
Đây được coi là một trong những trận chiến quan trọng nhất trong Thế
chiến 2, quyết định sức mạnh hải quân Mỹ và Nhật Bản cũng như khả năng
kiểm soát Thái Bình Dương. Trận chiến vịnh Leyte bao gồm 4 trận đánh tại
biển Sibuyan, biển Surigao, Cape Engaño và Samar từ ngày 23-26.10.1944. Bối cảnh lịch sử
Từ tháng 8.1942 đến đầu năm 1944, hải quân Mỹ đã đánh bật lực lượng
Nhật Bản ra khỏi các đảo ở phía Nam và miền trung Thái Bình Dương. Giữa
năm 1944, hải quân Mỹ đã chiếm được một số đảo quan trọng, bàn đạp cho
máy bay ném bom B-29 xuất kích tấn công các đảo chính của Nhật Bản.
Ban đầu, Hội đồng Tham mưu trưởng Liên quân Mỹ thiên về giải pháp cô
lập lực lượng Nhật tại Philippines và tấn công Đài Loan. Nhưng Đại tướng
Lục quân Douglas MacArthur lại muốn tấn công vào Philippines, cắt ngang
con đường tiếp tế chiến lược của Nhật Bản.
Để lại Philippines trong tay quân Nhật sẽ là một đòn đánh vào thanh
thế của Mỹ và là một sự sỉ nhục vào danh dự cá nhân của MacArthur. Bởi
năm 1942 ông đã phát biểu câu nói nổi tiếng: "Tôi sẽ trở lại", ám chỉ
rằng sẽ trở lại Philippines.
Sau khi xem xét các yếu tố chiến lược, hải quân Mỹ quyết định mở cuộc
tấn công vào Philippines nhằm cắt đứt tuyến vận tải biển chiến lược của
Nhật Bản qua vịnh Leyte.
Đại tướng lục quân Mỹ Douglas MacArthur (giữa).
Theo kế hoạch, quân đội do tướng MacArthur chỉ huy sẽ đổ bộ lên đảo ở
bờ đông Leyte. Các kỹ sư quân sự sẽ xây dựng một sân bay tạm thời để
quân đội Mỹ làm bàn đạp tấn công sâu hơn vào Philippines. Hạm đội 7 đóng
vai trò yểm trợ đổ bộ và chiến đấu trực tiếp với hải quân Nhật. Ngoài
ra, Mỹ còn hạm đội 3 do Đô đốc William F. Halsey, Jr đóng vai trò yểm
trợ gần bờ nếu tàu chiến Nhật áp sát.
Việc thiếu tổng chỉ huy làm cho sự phối hợp giữa các lực lượng không
đồng nhất, khiến hải quân Mỹ chiến đấu không hiệu quả như kế hoạch. May
mắn rằng lực lượng Nhật Bản với 3 chỉ huy riêng biệt, cũng không có tổng
chỉ huy chung.
Hàng trăm tàu chiến Mỹ và Nhật Bản đã tham gia vào hải chiến lớn nhất lịch sử ở vịnh Leyte.
Đến ngày 20.10, hải quân Mỹ đã huy động đến vịnh Leyte 8 tàu sân bay
cỡ lớn, 8 tàu tuần dương hạng nhẹ, 18 tàu tuần dương hộ tống, 12 thiết
giáp hạm, 24 tàu tuần dương, 141 tàu khu trục và khoảng 1.500 máy bay.
Trong khi đó, lực lượng Nhật Bản chỉ có 4 tàu sân bay, 9 thiết giáp hạm,
19 tàu tuần dương, 34 tàu khu trục và 700 máy bay.
Điểm mạnh của hải quân Nhật lúc đó là hai thiết giáp hạm lớn nhất và
mạnh nhất, bao gồm Yamato và Mushashi. Hải quân Mỹ dựa vào ưu thế của
các tàu sân bay cỡ lớn cùng 1.500 máy bay. Chôn vùi 300.000 tấn sắt thép
Để chuẩn bị cho trận hải chiến quyết định, từ ngày 12.10, hạm đội 3
tấn công các sân bay ở đảo Đài Loan và quần đảo Ryukyu nhằm tiêu diệt
lực lượng không quân Nhật Bản tại đây, dọn đường cho cuộc đổ bộ vào
Leyte. Chiến dịch này kéo dài đến ngày 16.10 với chiến thắng của quân
đội Mỹ.
Hai ngày sau đó, lực lượng Mỹ chiếm đảo Homonhon và Dinagat, mở đường
tiến vào vịnh Leyte. Nhật Bản chuyển sang chiến lược Sho-1. Phó đô đốc
Jisaburō Ozawa chỉ huy mũi tấn công phía Bắc làm nhiệm vụ thu hút lực
lượng Mỹ ra khỏi vịnh Leyte.
Nhóm tàu này làm nhiệm vụ mồi nhử trong khi đó các tàu chiến ở phía
Nam do Phó đô đốc Shoji Nishimura chỉ huy tấn công vào khu vực eo biển
Surigao. Nhóm tàu chiến ở tâm do Phó đô đốc Takeo Kurita chỉ huy đột
kích qua eo biển San Bernardino.
Thủy
thủ trên tàu sân bay Zuikaku thực hiện nghi lễ chào cờ cuối cùng sau khi
nó bị trúng đạn nghiêng hẳn sang một bên và nhanh chóng bị chìm sau đó.
Trong trận hải chiến vịnh Leyte, lần đầu tiên các phi công Nhật Bản
dùng đòn tấn công cảm tử (kamikaze) một cách có tổ chức. Ngày
20.10.1944, hải quân Mỹ bắt đầu đổ bộ lên đảo Leyte khá dễ dàng. Cho đến
cuối ngày, 100.000 tấn hàng tiếp tế đã được chuyển đến Leyte.
Cuộc chạm trán giữa hải quân đôi bên lên đến đỉnh điểm của sự ác liệt
với quy mô chưa từng có kéo dài 3 ngày, từ ngày 23.10. Một ngày trước
đó, 4 hạm đội Nhật Bản lấn lướt hướng về phía hải quân Mỹ để nghênh
chiến.
Ngày 23.10, hải quân Mỹ sớm chiếm lợi thế nhờ uy lực của tàu ngầm,
đánh đắm hai tàu tuần dương Nhật thuộc quyền chỉ huy của Phó đô đốc
Takeo Kurita. Tàu tuần dương thứ ba hư hỏng nặng và phải trở về Brunei.
Thiết giáp hạm Yamato sau khi trúng một quả bom.
Sáng ngày 24.10, Nhật phản công nhờ 200 máy bay cất cánh trên đảo
Luzon, vô hiệu hóa tàu sân bay hạng nhẹ Princeton. Tàu sân bay của Phó
đô đốc Jisaburō Ozawa dùng hai phần ba máy bay tấn công hạm đội 3 Mỹ do
Đô đốc William F. Halsey, Jr nhưng không thành công. Các phi công trên
tàu sân bay Nhật vẫn còn thiếu kinh nghiệm chiến đấu. Ở phía nam, tàu
chiến Nhật tấn công hạm đội 7 Mỹ nhưng cũng thất bại, thậm chí còn mất
70 máy bay.
Chống đỡ thành công đợt tấn công của Nhật, hải quân Mỹ đồng loạt phản
công, 5 đợt không kích suốt từ sáng đến chiều đã đánh chìm thiết giáp
hạm Musashi, một trong hai niềm kiêu hãnh của hải quân Nhật.
Tâm điểm của trận chiến diễn ra vào ngày 25.10 khi các phi công dày
dạn kinh nghiệm của Mỹ đánh chìm toàn bộ 4 tàu sân bay Nhật do Phó đô
đốc Jisaburō Ozawa chỉ huy. Tình cảnh phía nam thậm chí còn tồi tệ hơn
khi Phó đô đốc Shoji Nishimura để mất gần như toàn bộ tàu chiến, chỉ còn
một tàu khu trục quay trở về.
Đế quốc Nhật chỉ giành được ưu thế ở khu vực trung tâm, khi sức mạnh
từ thiết giáp hạm đã đánh chìm một tàu sân bay Mỹ. Hướng đến vịnh Leyte,
hạm đội do Phó Đô đốc Takeo Kurita chỉ huy còn đánh chìm tàu sân bay hộ
tống Gambier Bay và 3 tàu khác. Lực lượng Nhật cũng tổn thất 3 tàu tuần
dương và 1 chiếc bị hư hại nặng. Suốt cả ngày 25.10, Phó Đô đốc Kurita
cố gắng truy đuổi hạm đội Mỹ trong vô vọng và chấp nhận bỏ cuộc vào lúc 6
giờ chiều.
Tàu sân bay hạng nhẹ USS Princeton bốc cháy sau khi trúng bom từ máy bay Nhật Bản.
Đến ngày 26.10, trận chiến vịnh Leyte gần như đã kết thúc khi hạm đội
3 Mỹ chỉ truy đuổi và đánh chìm được một tàu tuần dương Nhật trong khi
các tàu Nhật đang rút chạy khỏi khu vực.
Kết thúc trận chiến, hải quân Nhật thiệt hại nặng nề, tổn thất 3
thiết giáp hạm (bao gồm niềm kiêu hãnh Musashi), 4 tàu sân bay, 10 tàu
tuần dương và 9 tàu khu trục. Tổng cộng 300.000 tấn sắt thép chìm xuống
biển. Hải quân Mỹ chỉ thiệt hại tương đương 37.000 tấn, bao gồm 1 tàu
sân bay hạng nhẹ và 2 tàu sân bay hộ tống cùng một vài tàu chiến khác.
Trong khi Mỹ dễ dàng bù đắp thiệt hại thì hải quân Nhật mất hoàn toàn
năng lực chiến đấu. Hải quân Mỹ từ đây có thể tiến thẳng đến chính quốc
Nhật Bản mà không gặp phải bất cứ sự phản kháng đáng kể nào trên biển.
Trong nhiệm vụ cuối cùng, thiết giáp hạm Yamato đã bị đánh chìm trên
đường đến Okinawa.
Đô đốc Yonai, Bộ trưởng Hải quân Nhật khi đó nhận ra rằng thất bại ở
Leyte “tương đương với việc để mất Philippines. “Tôi nghĩ rằng đó là lúc
cuộc chiến đến hồi kết thúc”.
Sau này, Đô đốc Nhật Bản Ozawa chia sẻ: “Kể từ sau trận chiến này,
các tàu chiến Nhật Bản gần như tê liệt hoàn toàn, đế quốc Nhật chỉ còn
biết dựa vào lực lượng trên bộ và các đợt tấn công cảm tử trên bầu
trời”.
Thiệt hại quá lớn cùng với sự sụt giảm nghiêm trọng về sản xuất quốc
phòng do thiếu nguyên liệu sản xuất dẫn đến hạm đội Liên hợp Nhật Bản và
quân đội Nhật Bản dần mất sức chiến đấu rồi bị đánh bại hoàn toàn.
Mỗi năm vào ngày mùng Năm
tết, nhân dân Việt Nam lại tưng bừng kỷ niệm chiến thắng Đống Đa của vua
Quang Trung, đồng thời nhắc đến tên những bại tướng dưới tay ông.
Nói đến đạo quân Thanh sang nước ta cuối năm 1788, hầu như ai
cũng biết đến tên tuổi các chỉ huy của chúng, như Tổng đốc Lưỡng Quảng
(gồm hai tỉnh Quảng Đông và Quảng Tây) Tôn Sĩ Nghị, Đề đốc tỉnh Quảng
Tây Hứa Thế Hanh, Đề đốc tỉnh Vân Nam Ô Đại Kinh, Tri châu Điền Châu Sầm
Nghi Đống.
Đặc biệt, trong số các viên tướng nhà Thanh tử trận trong cuộc chiến
mùa xuân năm Kỷ Dậu (1789), Sầm Nghi Đống đã được lưu tên tuổi qua ngôi
miếu của các Hoa kiều lập ở thành Thăng Long, nhất là qua bài thơ nổi
tiếng của nữ sĩ Hồ Xuân Hương:
"Ghé mắt trông ngang thấy bảng treo
Kìa đền thái thú đứng cheo leo
Ví đây đổi phận làm trai được
Sự nghiệp anh hùng há bấy nhiêu".
Từ lời thơ này, nhiều người nghĩ Sầm Nghi Đống giữ chức Thái thú. Nếu
vậy thì đây là một chức quan rất to, đứng đầu một quận thời phong kiến
Trung Quốc. Như thời nhà Hán, cả nước Trung Quốc chỉ chia thành 36 quận.
Thời Đông Hán, chính quyền đô hộ cũng chỉ chia vùng đất phía Bắc nước
Việt Nam thành các quận Giao Chỉ, Cửu Chân và phần đất từ Quảng Bình đến
Bình Định là quận Nhật Nam. Thái thú là chức quan của Tô Định cai trị
quận Giao Chỉ thời nhà Hán đô hộ nước ta và bị Hai Bà Trưng đánh đuổi
chạy về Trung Quốc.
Sách Việt - Thanh chiến dịch tiết lộ thân thế Sầm Nghi Đống.
Sầm Nghi Đống chỉ là Tri châu
Trong cuốn sách Việt Thanh chiến dịch của nhà nghiên cứu Nguyễn Duy Chính, ông trích dịch sách Thanh Cao Tông thực lục, quyển 1345, ghi ngày 30 tháng Chạp năm Càn Long thứ 54 (1789) như sau:
"Trong năm vừa qua, truy cứu những người sang đánh An Nam chết trận
có Thổ tri châu Điền Châu là Sầm Nghi Đống, Phó tướng Hình Đôn Hành,
Tham tướng Dương Hưng Long, Anh Lâm, Vương Tuyên 3 người... binh lính
4.619 người, theo lệ tế và chôn cất, thưởng tuất, tất cả đều được thờ
trong Chiêu Trung Từ".
Như vậy, trong đoạn liệt kê trên, Sầm Nghi Đống được ghi chức vụ
chính thức là Thổ tri châu Điền Châu, nhưng được xếp trên cả cấp Phó
tướng, tức cấp phó của viên Tổng binh chỉ huy quân đội của một tỉnh.
Nhưng về mặt thực tế, thì cấp bậc của Sầm Nghi Đống lại dưới mấy viên
tướng kia nhiều. Theo cơ cấu hành chính của nhà Thanh, dưới tỉnh có
phủ, dưới phủ mới đến châu, và ở các châu khu vực miền núi mới có chức
thổ tri châu.
Vùng Điền Châu nơi Sầm Nghi Đống cai trị nằm giữa hai phủ Tư Ân và
Trấn An, ở phía Tây tỉnh Quảng Tây, gần biên giới Vân Nam. Tác giả Việt Thanh chiến dịch trích sách Thanh sử cảo
cho biết, họ Sầm là thổ quan, được cai trị vùng Điền Châu theo chính
sách dùng người địa phương cai trị người địa phương để khống chế lẫn
nhau. Sách nhà Thanh cũng cho biết, quân của tri châu Điền Châu chỉ có
400 người.
Tuy nhiên, quân Điền Châu, còn gọi là thổ binh, lại rất giỏi chiến
đấu. Một tác giả Trung Quốc là Cam Nhữ Lai đã viết: "thổ binh giỏi nghề
leo trèo, chạy trên núi như trên đất bằng, coi vách cao như đường
phẳng... Thổ binh các châu Tư Minh, Điền Châu, Giang Châu, Thái Bình, An
Châu đều dũng kiện mà Điền Châu là hơn cả...".
Có thể lúc được điều động đưa quân gia nhập đạo quân của Tôn Sĩ Nghị,
Sầm Nghi Đống được giao chỉ huy đạo quân thổ binh của nhiều châu khác.
Với chức Tri châu, Sầm Nghi Đống là quan ở hàng ngũ phẩm, nhưng vì tử
trận nên được cho hưởng mức tử tuất theo hàng tứ phẩm, con trai là Sầm
Dục được cho kế nghiệp chức Tri châu.
Sử sách nước ta viết rằng Sầm Nghi Đống khi bị quân của vua Quang
Trung vây thì thắt cổ chết. Tuy nhiên, tài liệu Trung Quốc ghi lại lời
các binh sĩ nhà Thanh sống sót chạy về nước kể lại cho biết, khi họ Sầm
thấy tình hình nguy cấp, đã cho gia nhân đem ấn tín chạy về trước, bản
thân ông ta cưỡi ngựa xông ra khỏi trại, bị quân Tây Sơn chém đứt một
cánh tay rồi dùng câu liêm lôi từ trên ngựa xuống đâm chết. Chính từ lời
khai này thể hiện việc họ Sầm chiến đấu anh dũng nên ông ta được hưởng
tử tuất và con cháu được tập ấm theo quy chế.
Cũng có thể do Sầm Nghi Đống thể hiện gương chiến đấu dũng cảm nhất
nên Hoa kiều ở thành Thăng Long mới xây dựng đền thờ ông ta ở khu vực họ
sinh sống, sau gọi là ngõ Sầm Công, nay là phố Đào Duy Từ, Hà Nội, để
rồi đi vào lời thơ như một lời mỉa mai cay nghiệt của nữ sĩ họ Hồ.
Tôn Sĩ Nghị - kẻ chạy thoát thân khi quân đội Nguyễn Huệ vây thành Thăng Long năm 1789.
Tôn Sĩ Nghị - người được Hòa Thân nâng đỡ
Sáng mùng Năm tết Kỷ Dậu (1789), quân Tây Sơn bất ngờ kéo đến ba mặt
vây thành Thăng Long. Trong khi các tướng liều chết chống cự, chỉ huy
quân Thanh Tôn Sĩ Nghị lại vội vàng đem mấy trăm thân binh vượt cầu phao
sông Nhị Hà (sông Hồng) chạy sang bờ bắc khiến binh lính mất hết tinh
thần, vội vàng chạy theo.
Theo sách Thánh vũ ký viết thời nhà Thanh thì "Tôn Sĩ Nghị
sau khi qua được sông, lập tức chặt đứt cầu phao đoạn hậu, những người
còn ở bờ sông phía Nam như Đề đốc Hứa Thế Hanh, Tổng binh Trương Triệu
Long trở xuống và phu dịch hơn một vạn người rơi xuống sông chết đuối".
Vừa chạy vừa chống trả quân truy kích, đến ngày 11 tháng Giêng, Tôn
Sĩ Nghị mới vượt qua được ải Nam Quan. Với thất bại nặng nề này, Tôn Sĩ
Nghị đã nhận sự trừng phạt của triều đình nhà Thanh.
Tác giả Nguyễn Duy Chính khảo cứu từ các tài liệu nhà Thanh cho biết,
Tôn Sĩ Nghị sinh năm 1720, mất năm 1796, xuất thân là nho sinh quê ở
tỉnh Chiết Giang, có tài nhưng lận đận đường thi cử. Ông ta đi thi hai
mươi năm liền không qua khỏi kỳ thi hương, mãi đến năm 1759, khi đã 40
tuổi, mới đỗ cử nhân. Đến năm 1761, ông ta đậu tiến sĩ, nhưng không có
tiền lo lót nên không được bổ làm tri huyện như thông lệ.
May cho ông ta, mùa xuân năm 1762, vua Càn Long đi tuần du phương
Nam, mở khoa thi đặc biệt để tuyển chọn nhân tài, họ Tôn ứng thí, đỗ đầu
và được bổ nhiệm vào chức Trung thư Nội các khi đã 43 tuổi. Ông ta được
thăng dần lên Lang trung bộ Hộ, Đại lý tự thiếu khanh, Đốc học Quý Châu
(1770-1774), Bố chính Quảng Tây và Tuần phủ Vân Nam (1775).
Quan lộ của Tôn Sỹ Nghị dính trắc trở khi cấp trên của ông ta là Tổng
đốc Vân Quý Lý Thị Nghiêu bị kết tội tham nhũng, Tôn cũng bị cách chức
vì không tố cáo. Nhưng khi tra xét nhà riêng của ông ta, thấy không có
tài sản gì nên vua Càn Long thương tình, chuyển Tôn về làm Hàn lâm viện
biên tu để trông coi việc biên soạn bộ sách khổng lồ Tứ khố toàn thư.
Có tài liệu cho rằng, từ lúc này, ông ta bắt đầu ăn cánh với đại thần
Hòa Thân nên được thăng tiến nhanh chóng một cách khó hiểu. Đầu tiên
ông ta được điều làm Bố chính Sơn Đông (1782), rồi chuyển về làm Tuần
phủ Quảng Tây (1783), Tuần phủ Quảng Đông (1784).
Năm 1786, Tổng đốc Lưỡng Quảng là Phú Lặc Hồn bị tố cáo tham nhũng,
triều đình giao cho Tôn Sĩ Nghị điều tra. Dù là cấp dưới, nhưng Tôn vẫn
điều tra ngay thẳng, Phú Lặc Hồn bị mất chức, Tôn Sĩ Nghị được bổ nhiệm
làm Tổng đốc Lưỡng Quảng.
Sau khi cầm quân sang nước ta và bị quân của vua Quang Trung đánh bại
mùa xuân năm 1789, Tôn Sĩ Nghị bị cách chức Tổng đốc, tước bỏ tước vị
Nhất đẳng Mưu dũng công. Nhưng ông ta lại được điều về kinh thành giữ
chức... Binh bộ Thượng thư, sung làm Quân cơ đại thần, rồi đến cuối năm
đó được bổ về làm Tổng đốc Tứ Xuyên, rồi Lưỡng Giang (Giang Nam và Giang
Tây) Tổng đốc.
Năm 1792, ông ta lại được thăng lên Văn Uyên các Đại học sĩ, kiêm Lễ bộ Thượng thư.
Năm 1796, Tôn Sĩ Nghị được cử cầm quân đi đánh loạn Bạch Liên giáo ở
Tứ Xuyên và chết trên đường hành quân, nên được truy tặng tước công. Tôn
Sĩ Nghị không có con, nên vua Thanh cho người cháu là Tôn Quân được thế
tập tước bá.
Theo tổng kết trong Việt Thanh chiến dịch, sử nhà Thanh
thống kê chi tiết rằng trong trận chiến mùa xuân năm 1789, tổng số quân
Thanh tử trận là 11.780 người, trong đó có 186 võ quan các cấp.
Thất bại nhục nhã của 3 tướngTrung Quốc trên lãnh thổ Việt Nam
Minh Nguyệt |
0
(Soha.vn) - Đã có không ít những viên tướng nổi danh của Trung Quốc trong lịch sử phải nếm trái đắng khi đến Việt Nam
Trong lịch sử các triều đại kéo dài hàng nghìn năm của Trung Quốc, đã
có rất nhiều vị danh tướng được vua giao thống lĩnh hàng vạn quân sang
chiếm đóng Đại Việt. Và không ít người trong số họ đã phải chịu sự nhục
nhã ê chề của kẻ bại trận khi nặng thì mất mạng, nhẹ thì trở về đất nước
trong tình trạng thê thảm chưa từng có. Lưu Hoằng Tháo – bỏ mạng vì khinh địch
Nhắc tới những bại tướng nổi tiếng trên lãnh thổ Việt Nam chúng ta
không thể bỏ quả Lưu Hoằng Tháo, người con trai thứ 9 của vua Hán Lưu
Nghiễm đã thống lĩnh 2 vạn thủy quân trong trận chiến Bạch Đằng vào năm
938. Vốn là một người còn trẻ tuổi và non kinh nghiệm trận mạc, Lưu
Hoằng Tháo được cha mình cử đi vì tin rằng phía Giao Chỉ không còn tướng
tài sau khi Dương Đình Nghệ đã bị Kiều Công Tiễn ám hại.
Tuy nhiên, cả vua Hán lẫn Hoằng Tháo đều không nhận ra rằng quân đội
của mình đã gặp phải quá nhiều điều bất lợi trong cuộc chiến này. Đó là
việc không còn nội ứng bên trong của Kiều Công Tiễn, đó là việc Hoằng
Tháo còn quá non kinh nghiệm trận mạc và không có hiểu biết gì về địa
thế sông nước ở Việt Nam. Cho rằng quân của Ngô Quyền lực cô thế móng,
quân Nam Hán đã dễ dàng bị dụ vào trận địa cọc chôn dưới sống Bạch Đằng
để rồi bỏ mạng vĩnh viễn nơi đây. Thoát Hoan – chui vào rọ tre mới chạy thoát
Vào đầu năm Ất Dậu 1285, Hốt Tất Liệt đã cho con trai mình là Thoát
Hoan thống lĩnh 50 vạn quân xâm lược Đại Việt. Đạo quân Mông Cổ với số
lượng cực kì đông đảo, chưa biết nếm mùi thất bại tự tin rằng sẽ có thể
dễ dàng đánh bại triều đình nhà Trần trong thời gian ngắn để rồi sử dụng
lãnh thổ Việt Nam làm bàn đạp thốn tính nốt Ung Châu của Trung Quốc.
Tuy nhiên, dưới sự chỉ đạo cực kì tài tình và khôn khéo của vua nhà
Trần, quân đội và nhân dân Đại Việt chỉ huy bởi Quốc công Tiết chế Trần
Hưng Đạo đã dần chiếm lại thế chủ động trên chiến trường và tiêu diệt
hàng chục vạn quân lính Mông Cổ. Trên đường tháo chạy của mình thì Thoát
Hoan đã phải chui trong rọ tre ngoài bọc đồng lá để tránh tên đạn và
chấp nhận bị quân lính kéo lê trên dọc đường. Tôn Sĩ Nghị - tháo chạy trong ống đồng
Mượn cớ Lê Chiêu Thống cầu cứu mình, vua Càn Long đã sai Tôn Sĩ Nghị
đem 29 vạn đại quân tiến vào Đại Việt. Sau khi vượt qua kháng cự, quân
Thanh tiến vào chiếm đóng thành Thăng Long từ trước tết Kỷ Dậu 1789 và
chờ cho tới ngày 6 tháng giêng để tiến đánh vào Nam.
Mặc dù vậy, cuộc hành quân thần tốc của vua Quang Trung lại hoàn toàn
nằm ngoài dự đoán của vị tướng nhà Thanh. Quân đội của ông đã bất ngờ
tiêu diệt hai đồn quân tiền tiêu Đống Đa và Ngọc Hồi để rồi tiến đánh
vào Thăng Long trước sự ngỡ ngàng của các binh lính nhà Thanh. Tôn Sĩ
Nghị cũng chẳng còn nghĩ đến chút thể diện nào của một vị nguyên soái
khi chui vào ống đồng cho quân sĩ dẫn sang bên kia sông Hồng để tháo
chạy về nước.
theo Trí Thức Trẻ
14 lần đại bại của giặc Trung Quốc trên đất Việt
04 Tháng Bảy 20186:43 SA(Xem: 288)
13 lần đại bại của giặc Trung Quốc trên đất Việt
Lịch
sử nước Việt Nam là lịch sử chống giặc ngoại xâm. Trong suốt chiều dài
lịch sử đó, cuộc kháng chiến chống lại sự xâm lược của giặc Tàu đã là
những trang sử vàng kết tinh thành truyền thống yêu nước chống ngoại xâm
ngàn đời của dân tộc. Giặc phương Bắc đã nhiều lần xâm lược phương
Nam, trong đó có 13 lần xua đại quân hùng hổ đánh phương Nam, hòng nuốt
chửng nước ta, nhưng trong tất cả 13 lần đó,quân bành trướng Trung Quốc
đều đại bại !
Lần thứ 1 : Thời vua Hùng vương thứ 6 : Phù Đổng Thiên Vương thắng giặc Ân.
Lần thứ 2 : Đại thắng giặc Trung Hoa Tần- An Dương Vương.
Năm
214 TCN, Tần Thủy Hoàng, vị vua đầu tiên của Trung Hoa, sai tướng Đồ
Thư kéo 50 vạn quân xâm lăng vùng đất Việt Lạc. Nay thuộc tỉnh Hồ Nam,
Quảng Tây, Quảng Đông. Đây là đoàn quân tinh nhuệ vừa giúp Tần Thủy
Hoàng đánh chiếm sáu nước và thành lập nước Trung Hoa. Nhưng mấy năm
sau, Đồ Thư đã bị quân Việt đánh bại, quân giặc chết quá nửa, Đồ Thư bị
giết.
Nỏ thần trong truyền thuyết
Lần thứ 3 : Năm 181 TCN, đại thắng giặc Trung Hoa Tây Hán.
Năm
181 TCN, triều Hán sai Long Lân hầu Chu Táo kéo quân sang xâm phạm Lĩnh
Nam, đánh Nam Việt. Theo sách vở Trung Hoa, quân Hán không chịu được
thủy thổ phương Nam, nhiều người phải bịnh tật, bởi vậy phải thua chạy
về bắc. Sau đó, triều Hán xét việc Nam chinh không lợi, nên không đánh
nữa.
Lần thứ 4 : Năm 40 DL – Đại thắng giặc Trung Hoa Đông Hán và tái chiếm toàn thể đất Việt Lạc – Trưng Nữ Vương.
(DL: dương lịch)
Năm
30 DL, Hán Quang Vũ áp đặt chế độ trực trị trên vùng đất Việt Lạc. Do
đó, toàn dân Việt vùng lên kháng chiến, và bầu Đức Trưng Trắc là Thủ
Lãnh. Sau 10 năm, Dân ta đã đánh đuổi toàn bộ quân Tàu ra khỏi vùng đất
Việt Lạc, chiếm lại 65 thành.
Thời gian qua, sách sử Trung Hoa đã
giảm thiểu vùng đất và sức mạnh của dân Việt thời đó. Ngày nay, đã có
đủ chứng cứ xác định vị trí, tình hình và vùng đất bao la của việc quân
dân Việt đánh chiếm lại 65 thành, và đánh bại đại quân hùng hậu của
hoàng đế Quang Vũ nhà Hán.
Thời đó, vùng đất Việt Lạc nay là Hồ
Nam, Quý Châu, Vân Nam, Quảng Tây, Quảng Đông, Hải Nam, và một phần Tứ
Xuyên, Hồ Bắc, Giang Tây, Phúc Kiến của Trung Hoa, xuống tới Hải Vân… Và
Hán Quang Vũ đã phải vận dụng toàn thể binh lực của ‘thiên triều’.
Đức Trưng Nữ Vương đáng được tôn hiệu ĐAI ĐẾ ĐỒNG ĐÌNH LĨNH NAM
Lần thứ 5 : Năm 541 , đại thắng Trung Hoa- nhà Lương, vua Lý Nam đế.
Cuối
năm 540, quân Lương lại tiến sang, Lý Bí chủ động mang quân ra bán đảo
Hợp Phố đón đánh khiến quân xâm lược thảm bại, 10 phần chết đến 6-7
phần. Sau chiến thắng này, Lý Bí kiểm soát thêm quận Hợp Phố (thuộc
Quảng Đông, Trung Quốc ngày nay)
Năm 541 Lý Nam Đế đánh đuổi nhà
Lương, giành độc lập. Xưng là Nam Việt Đế, niên hiệu Thiên Đức, đặt quốc
hiệu là Vạn Xuân. Lập ra nhà Tiền Lý. Đây là lần đầu tiên sách sử Trung
Hoa ghi lại quốc hiệu và niên hiệu của dân ta. Nhà Tiền Lý kéo dài 61
năm, từ 541 tới 602 dl.
Lần thứ 6 : Năm 938, đại thắng giặc Trung Hoa Nam Hán – Ngô Quyền.
Từ
năm 906 , Khúc Thừa Dụ đã giành quyền tự trị khỏi tay người Trung Hoa.
Truyền được 3 đời. Năm 938, vua Trung Hoa Nam Hán sai thái tử là Hoằng
Thao kéo quân xâm lấn. Với trận cọc gỗ lim bọc sắt trên sông Bạch Đằng,
đức Ngô Quyền đã đại thắng quân Hán, giết chết thái tử Hoằng Thao.
Lần thứ 7: Năm 981, đại thắng giặc Tống, vua Lê Đại Hành.
Năm
981, vua Tống sai tướng Hầu nhân Bảo kéo quân xâm lấn, theo hai đường
bộ và thủy. Vì vua nước ta là Đinh Tuệ mới 8 tuổi, nên quân sĩ tôn tướng
Lê Hoàn lên ngôi, tức là Đức Lê Đại Hành. Với một trận Chi Lăng, quân
ta phá tan đoàn quân Tàu, giết Hầu nhân Bảo. Đoàn quân giặc theo đường
biển vội vàng rút lui.
Lần thứ 8 : Năm 1076, đại thắng giặc Tống lần 2, vua Lý Nhân Tông – Danh tướng Lý Thường Kiệt.
Năm 1076, vua Tống sai Quách Quì và Triệu Tiết kéo hơn 30 vạn quân sang xâm lấn nước ta.
Lý Thường Kiêt đánh Tống bên kia biên giới. Tranh minh họaLý Thường Kiêt đánh Tống bên kia biên giới. Tranh minh họa
Nhưng chúng bị đánh tan ở sông Như Nguyệt. Quân Tống kéo tới hơn 30 vạn, chỉ còn gần 3 vạn trở về !
LẦN THỨ 9 : Năm 1258, đại thắng giặc Nguyên – Mông lần thứ nhất, vua Trần Thái Tông
Năm
1257, từ Vân Nam, tướng Ngột Lương Hợp Thai đem 3 vạn quân Mông Cổ và
hơn 1 vạn quân Đại Lý tấn công Đại Việt, chiếm Thăng Long, đốt phá và
giết dân trong thành.
Vua Trần thái Tông lo sợ, hỏi ý kiến thái
sư Trần Thủ Độ. Trần thủ Độ khẳng khái : “Đầu thần chưa rơi xuống đất,
xin Bệ Hạ đừng lo !”.
LẦN THỨ 10 : Năm 1284, đại thắng giặc Nguyên – Mông lần thứ 2, vua Trần Nhân Tông – Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn.
Tranh truyền thân Hưng Đạo VươngTranh truyền thân Hưng Đạo Vương
Lần thứ 11: Năm 1287, đại thắng giặc Nguyên – Mông lần thứ 3: vua Trần Nhân Tông – Danh tướng Hưng Đạo Đại Vương.
Năm
1284, Hốt Tất Liệt sai con trai là thái tử Thoát Hoan cùng với các danh
tướng Toa Đô, Ô Mã Nhi, kéo 50 vạn quân xâm lăng Đại Việt. Quân Nguyên
còn có thủy binh từ Chiêm Thành đánh lên. Khi đó, toàn thể quân Đại Việt
chỉ có 20 vạn.
– Hịch tướng sĩ do Trần Hưng Đạo viết cuối TK XIII, tố cáo tội ác của quân thù và khích lệ lòng căm thù giặc sâu sắc…
– Binh sĩ lấy mực xăm vào tay hai chữ : “Sát Thát” (nghĩa giết quân Nguiyên- Mông ), và hết lòng chiến đấu chống giặc.
– Vua Trần Nhân Tông triệu tập các bô lão trong dân tại điện Diên Hồng để hỏi ý kiến. Toàn thể đồng thanh xin đánh!
– Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn với câu nói nổi tiếng : Nếu Bệ Hạ muốn hàng, xin chém đầu tôi trước đã !”
– Trần Bình Trọng: “Ta thà làm quỷ Nước Nam, còn hơn làm vương đất Bắc !”
Tháng 5 năm 1285, tướng Trần Nhật Duật phá quân Toa Đô ở cửa Hàm Tử.
Tướng Trần Quang Khải đưa quân đi thuyền từ Thanh Hóa ra đánh, chiếm lại Thăng Long.
Hưng Đạo Vương đem quân đánh ở Tây Kết, giết Toa Đô, bắt được 3 vạn quân Nguyên và vô số chiến thuyền, khí giới.
Hưng Đạo Vương lại sai phục kích chặn mọi đường quân Nguyên
Với
trận Bạch Đằng, quân ta tiêu diệt hoàn toàn thủy quân của giặc Nguyên.
Nghe tin thủy quân tan vỡ, Thoát Hoan kéo chạy về qua vùng Bắc Giang và
Lạng Sơn, và cũng bị quân Đại Việt chặn đánh tan tành.
Lần thứ 12 :
Năm 1428, đại thắng giặc Trung Hoa Minh, vua Lê Thái Tổ( Lê Lợi).
Năm 1406, giặc Minh kéo quân xâm lấn nước ta. Nhà Hồ thua.
Năm 1418, Lê Lợi khởi nghĩa ở Lam Sơn, Thanh Hóa, tự xưng là Bình Định
Vương, gửi hịch kể tội giặc Minh và nêu rõ mục đích đánh đuổi quân giặc
cướp nước.
Năm 1426, sau 8 năm gian khổ, với nhiều lần nguy cấp,
Bình Định Vương thắng trận Tụy Động, và bao vây thành Đông Quan, Thăng
Long.
Cuối năm 1427, cuộc kháng chiến thắng lợi, chấm dứt thời kỳ đô hộ của giặc Minh.
Lần thứ 13: Đại thắng giặc Trung Hoa Mãn Thanh, vua Quang Trung.
Năm 1789 (Kỷ Dậu) :Vua Quang Trung đại phá 29 vạn quân Thanh và nổi tiếng với câu nói hào sảng muôn đời bất hủ :
“Đánh cho để dài tóc
Đánh cho để đen răng.
Đánh cho nó chích luân bất phản
Đánh cho nó phiến giáp bất hoàn
Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ”.
Nghĩa là:
“Đánh cho nó một cái bánh xe cũng không còn để quay về.
Đánh cho nó một manh giáp cũng không còn lành lặn.
Đánh để cho chúng biết nước Nam anh hùng là có chủ”.
Trong
mấy ngàn năm lịch sử, dân tộc chúng ta đã 13 lần chiến thắng quân xâm
lược phương Bắc. Cha ông chúng ta thắng giặc không phải vì quân nhiều,
vũ khí tốt, đồng minh đông hay mạnh mà nhờ ở tinh thần đoàn kết trên
dưới một lòng, quyết giữ vững giang sơn, thà chết chứ không hàng giặc.
Tình thần quyết chiến và quyết thắng ấy chính là chiếc Nỏ Thần đánh tan
quân xâm lược, dù nước chúng to mạnh hơn, quân chúng đông hơn, tàn bạo
hơn. Dân tộc ta chiến thắng vì có những lãnh đạo biết lắng nghe ý dân
(thời xa xưa ấy, vua nước Việt đã biết hỏi ý dân: Nên hòa hay nên
chiến). Dân tộc ta chiến thắng vì có những đại tướng như Hưng Đạo Vương
hết lòng vì nước, quyết tâm bảo vệ non sông qua câu nói ghi vào sử sách
“Bệ hạ muốn hàng, xin chém đầu thần trước đã”. Dân tộc chúng ta chiến
thắng vì có những con dân sẳn sàng hy sinh tất cả để “Quyết Chiến”.
Mới đây, loạt ảnh một nữ công nhân trẻ cặm cụi làm việc trong nhà máy cơ khí được dân mạng đua nhau truyền tay.
Giản dị trong bộ đồng phục công nhân, tay dính dầu mỡ nhưng gương mặt
đẹp như hot girl của cô nàng vẫn đủ sức “đốn tim” người nhìn. Dân mạng
đặt cho cô hàng loạt biệt danh dễ thương như “nữ công nhân hot girl”, “mỹ nhân nhà máy”...
Danh tính của nữ công nhân nhanh chóng được tìm ra. Đó là Nguyễn Bảo
Thoa, 22 tuổi, quê Bắc Ninh. Trò chuyện với Bảo Thoa, chúng tôi được
biết thêm nhiều thông tin thú vị xung quanh hình ảnh “nữ công nhân xinh
đẹp”.
Thoa cho hay, cô không phải là nữ công nhân như mọi người biết đến.
Loạt ảnh trên được Thoa chụp khi đang thực tập tại xưởng của trường Cao
đẳng Xây dựng Công trình đô thị (Hà Nội). Hiện tại, cô nàng thực tập tại
một trường khác.
Nổi đình đám trên mạng xã hội với hình ảnh nữ công nhân, Bảo Thoa khá bất ngờ. "Đọc được bình luận khen ngợi của mọi người mình rất vui, thậm chí, có những lời nhận xét khiến mình phì cười", Thoa chia sẻ.
Hiện tại, Bảo Thoa là sinh viên của trường Đại học Xây dựng (Hà Nội),
khoa Môi trường. Khá nhiều người thắc mắc, một cô gái xinh đẹp, mảnh
mai như Bảo Thoa lại theo học trường và ngành thường dành cho "đấng mày
râu".
Cô nàng chia sẻ, trường Xây dựng đối với cô như một cái duyên và cho đến giờ, cô vẫn cảm thấy đúng đắn khi theo học trường này.
Bảo Thoa vốn là gương mặt khá nổi trên mạng xã hội. Cô nàng sở hữu
gần 70.000 lượt theo dõi trên Facebook và mỗi bức ảnh đăng tải thu hút
hàng nghìn lượt thích và bình luận quan tâm.
Bảo Thoa sở hữu gương mặt đẹp, nụ cười rạng rỡ và vóc dáng mảnh mai.
Cô nàng theo đuổi hình tượng nữ tính, nhẹ nhàng khiến nhiều người mê
đắm.
Ngoài việc học, Bảo Thoa còn làm mẫu ảnh, mẫu quảng cáo. Dù được khá
nhiều người gợi ý theo đuổi con đường nghệ thuật nhưng cô nàng vẫn chưa
hề có ý định đó. Bảo Thoa dự định làm đúng ngành mình học sau khi ra
trường.
Cứ
mỗi lần Triều Tiên thực hiện một vụ phóng tên lửa đạn đạo là mỗi lần
các nước đưa ra hàng loạt phản ứng. Trong vài năm nay, Bình Nhưỡng đã
thử nghiệm ...
Hành
vi xâm phạm chủ quyền Việt Nam của tàu khảo sát Hải Dương 8 (Trung
Quốc) đang gây cản trở cho hoạt động khai thác hải sản khai thác của ngư
dân ...
Ban
chấp hành Đảng bộ tỉnh Đồng Nai vừa họp kiểm điểm, xem xét kỷ luật 3 ủy
viên Thường vụ Tỉnh ủy là Trưởng Đoàn đại biểu Quốc hội, Giám đốc Công
an ...
Không
hiếm những ngày chuyến tàu đi và về giữa ga Yên Viên (Hà Nội) và các
tỉnh Bắc Ninh, Bắc Giang, Quảng Ninh mà không có nổi một hành khách
ngoài 5 ...
(Dân
trí) - Các máy bay chiến đấu Đài Loan đã khai hỏa 117 tên lửa trong
cuộc diễn tập được cho nhằm đáp trả việc quân đội Trung Quốc đại lục
tiến hành tập ...
Theo
thông tin từ website chính thức của VinPro, ngày 28/7 vừa qua, hệ thống
điện máy VinPro thuộc tập đoàn Vingroup đồng loạt khai trương 10 điểm
bán mới ...
Trong
khi 12 đại dự án thua lỗ, kém hiệu quả ngành Công Thương vẫn còn đang
loay hoay tìm lối ra, thì một loạt dự án khác trong lĩnh vực Công Thương
cũng ...
Chủ
tịch HĐQT Vingroup Phạm Nhật Vượng tích lũy thêm khối tài sản “siêu
khủng“ khi cổ phiếu VIC của Tập đoàn Vingroup tiếp tục xác lập đỉnh giá
mới trong ...
Sau
3 phiên liên tiếp giảm giá, cổ phiếu QCG của CTCP Quốc Cường Gia Lai
bất ngờ tăng giá trở lại trong phiên đầu tuần 29/07. Đáng chú ý QCG tăng
giá trở ...
Các
nhà khảo cổ vừa tìm thấy hài cốt của một cặp đôi thiếu niên trong trạng
thái đặc biệt có niên đại khoảng 4.000 năm. Cặp đôi này được cho là đến
từ các gia ...
TASS
ngày 29-7 dẫn lời Thượng tướng Sergei Rudskoy, Tổng cục trưởng Tổng cục
tác chiến, Bộ Tổng tham mưu quân đội Nga cho biết, số lượng các chuyến
...
Có
những trường hợp làm đúng, không vi phạm nhưng khi có cán bộ đến kiểm
tra vẫn chủ động “bồi dưỡng” một vài triệu. Thậm chí, một số chủ thầu
xây dựng, ...
Ăn
sáng được coi là một bữa ăn quan trọng nhất trong ba bữa ăn một ngày.
Dưới đây là những kiểu ăn sáng gây tổn hại cho cơ thể nghiêm trọng không
phải ai ...
Đài
Loan đã có phản ứng với các cuộc tập trận quân sự của Bắc Kinh nhằm vào
hòn đảo này, bằng cách huy động các chiến đấu cơ hiện đại nhất và phóng
tên ...
Đại
tướng John E. Hyten, lãnh đạo Bộ chỉ huy chiến lược Mỹ, mới được ông
Trump đề xuất thăng chức dù vướng cáo buộc tấn công tình dục nữ đại tá
cấp dưới ...
(Dân
trí) - Sau khi nghe thấy tiếng nổ cực lớn, người dân tiếp cận ngôi nhà
phát ra vụ nổ thì phát hiện một người phụ nữ đã tử vong và một cháu nhỏ
bị thương.
Trung
Quốc phát triển quân đội chỉ vì mục đích tự vệ, Đại sứ Trung Quốc tại
Philippines khẳng định trong bối cảnh tình hình căng thẳng trên Biển
Đông leo ...
Không
còn bảo kê, chợ đêm Long Biên nhộn nhịp trở lại, tiểu thương và người
lao động vui vẻ, yên tâm buôn bán, phấn khởi truyền tai nhau tin Hưng
“Kính“ bị ...
Theo
thông tin chính thức, trùm phát xít Hitler không con cái. Thế nhưng,
một quan điểm đang gây sốc dư luận lại cho rằng, Hitler có một người con
trai và hắn ...
Nghị
định 59/2019/NĐ-CP không chỉ thể hiện quyết tâm phòng, chống tham
nhũng, mà còn tạo thêm cơ sở pháp lý, trở thành công cụ hữu hiệu loại bỏ
các ...
(Dân
trí) - Tổng thống Mỹ Donald Trump ngày 29/7 cho rằng mặc dù Iran chưa
từng thắng trong bất cứ một cuộc đối đầu nào nhưng họ cũng chưa bao giờ
thua ...
Anh
Kiên, 52 tuổi, bước vào Trung tâm xét nghiệm ADN Quốc tế Gentis, Hà
Nội, với tâm trạng lo lắng, ngờ hai con không phải ruột thịt của mình. -
VnExpress ...
NASA
đã thông báo rằng Vệ tinh Khảo sát Exoplanet quá cảnh của nó, thường
được gọi là TESS, đã phát hiện ra ba hành tinh mới, trong đó có kiểu
hành tinh ...
Tại
sao Mặt Trời có sức nóng khủng khiếp nhưng không gian xung quanh vẫn
"lạnh cóng"? Thật là một câu hỏi rất hay. Không giống như môi trường
sống ôn ...