Thứ Ba, 27 tháng 9, 2016

Không cứu mà cứu!

-Không cứu như cứu!
-Nếu nhà nước là thực sự vì dân thì nên mua lại 20.000 héc-ta cao su của HAGL và tìm cách tổ chức kinh doanh cho hiệu quả.
-Làm thế sẽ cứu được đội ngũ công nhân tại chỗ và mới đúng là định hướng XHCN!

----------------------------------------------------------
(ĐC sưutầm trên NET)

Nếu Hoàng Anh Gia Lai bán cao su tại Lào…

Nếu Hoàng Anh Gia Lai bán cao su tại Lào…
Ông Nguyễn Văn Hiếu: “Đối với chúng tôi, nông trường chính là nhà”. Ảnh: Nghi Điền.

Thông tin bán 20.000 héc - ta cao su tại Attapeu (Lào) cho đối tác Trung Quốc được Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai đưa ra tại đại hội cổ đông vào ngày 15/9 đã gây sự chú ý của dư luận, tạo ra nhiều ý kiến trái chiều. Xung quanh sự việc này, phóng viên đã lên đường thâm nhập thực tế, ghi nhận những câu chuyện bên lề …

    Những người Việt ở Attapeu
    Từ ngã ba Đông Dương (cửa khẩu quốc tế Bờ Y, tỉnh Kon Tum) theo con đường xuyên tán rừng xanh nhức mắt, chạy miết hơn một giờ đồng hồ là đến tỉnh lị Attapeu, Lào.
    Con đường từ biên giới dẫn vào Attapeu tuy ngoằn nghoèo nhưng được trải nhựa phẳng lì. Đường xuyên dưới những tán xanh ngằn ngặt của rừng, tịnh không thấy một mái nhà, thỉnh thoảng mới thấy dăm ba chiếc xe khách vèo qua. Bác tài quen từng khúc cua dọc con đường biên giới, nói rằng, từ ngày người Việt sang đây khai hoang, mở đất, người qua kẻ lại giữa hai nước cũng đông hơn và đường rừng bớt phần cô quạnh.
    “Chục năm trước, đây là chốn thâm u hoang hóa. Khi ấy, có nằm mơ cũng chẳng ai nghĩ sự sống lại nảy nở sinh sôi ở đất này đâu”, chỉ vào cánh rừng nơi có đám công nhân đang cân mủ cao su, bác tài hồ hởi cho biết.
    “Attapeu”- tiếng Lào là đường cụt. Bởi cách trở, xa xôi nên Attapeu như nàng công chúa bị bỏ quên giữa tán rừng già. Xưa kia, nơi này nước độc rừng thiêng. Người khác muốn đến thì chỉ có xuôi theo mấy dòng sông bốn mùa ngầu đỏ.
    Giờ đây, ở Attapeu, rất dễ dàng gặp những người Việt sang đây làm việc. Họ đến từ khắp các tỉnh thành và phần nhiều đến từ các tỉnh miền Trung, miền Tây, nơi cuộc sống còn nhiều cam khó. Những “xóm Việt Nam” được dựng lên bởi những ngôi nhà sàn lợp ngói hiện đại mang dáng dấp kiến trúc của người Lào, nép mình dưới tán cao su, nơi thì lấp ló sau rạng cọ dầu, nhìn xa hệt như những khu resort sang trọng, xa hoa.
    
Hàng chục nghìn héc-ta cao su xen lẫn cọ dừa dài tít tắp của Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai nằm dọc 2 bên đường nối vào trung tâm tỉnh lỵ Appateu: Ảnh: Nghi Điền
    Hàng chục nghìn héc-ta cao su xen lẫn cọ dừa dài tít tắp của Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai nằm dọc 2 bên đường nối vào trung tâm tỉnh lỵ Appateu: Ảnh: Nghi Điền
    Non trưa, bên thùng nhựa cao su đầy ắp, ông Nguyễn Văn Hiếu, công nhân Nông trường 34 hồ hởi: “Với tôi thì nông trường là nhà, đồng nghiệp là ruột thịt anh em”.
    Ông Hiếu năm nay 43 tuổi, quê ở mãi Cao Lãnh, Đồng Tháp. Chừng 5 năm trước, nhờ người quen giới thiệu, vượt cả nghìn cây số ông tìm đến đất này. Sang đây, thấy công việc ổn định, cho thu nhập lại khá. Ông nói mình thuộc “biên chế của tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai”, được tập đoàn này bố trí chỗ ăn, ở đàng hoàng ông đã về quê đưa cả gia đình sang.
    Ở quê đâu có việc gì! Làm thuê làm mướn cho người ta cũng bấp bênh lắm! Ở đây quen rồi, mỗi năm về nghỉ Tết vài ngày là thấy nhớ, lại muốn sang ngay”, ông Hiếu tâm sự.
    Khác với ông Hiếu, sau mấy năm ăn học, anh Thiều Văn Hiếu, (Nghi Xuân, Hà Tĩnh) đã có thu nhập ổn định với nghề thợ điện ở quê nhà. Tuy nhiên, anh đã mạnh dạn khăn gói lên đường đến vùng kinh tế mới.
    Tính đến nay, anh Hiếu đã gắn bó với Hoàng Anh Attapeu gần mười năm ròng. Với thu nhập ổn định hơn chục triệu đồng mỗi tháng, anh Hiếu bảo, cuộc sống gia đình đã thực sự “thay da đổi thịt”. “Tôi tính dành dụm thêm vài năm nữa thì sẽ về quê dựng nhà đàng hoàng cho bằng bạn bè, anh em”, anh Hiếu chia sẻ. Sống ở đất bạn Lào được mấy năm, thấy Attapeu làm ăn tốt, anh Hiếu về quê đón cả vợ sang. Vợ anh giờ làm căng - tin của công ty, thu nhập cũng hơn 6 triệu đồng.
    “Bên kia biên giới là nhà, bên đây biên giới cũng là quê hương”, đó là suy nghĩ của nhiều lao động Việt Nam đang sống và làm việc tại Attapeu.
    Lê Văn Thiên (20 tuổi), nói vừa rời Kon Tum được 3 tháng để sang Attapeu lập nghiệp. Nơi mà Thiên đầu quân là Nông trường 16 của Hoàng Anh Gia Lai. Thiên nói mình bỏ học từ cấp 3, đã làm nhiều nghề, từ phụ hồ cho tới chăn bò thuê để phụ giúp gia đình nhưng vẫn ‘không đủ ăn’. Nghe lời một người bạn, Thiên sang làm việc cho Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai ở Nông trường với mức lương khởi điểm 375 USD/ tháng (khoảng hơn 8 triệu đồng). Thiên cho biết em đã từng bất ngờ với mức thu nhập trên, bởi ở Việt Nam thì “không biết làm gì cho ra 4-5 triệu đồng/ tháng”.
    
Những em bé, con của cán bộ, công nhân viên đang làm việc trong các đồn điền cao su của Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai ở Attapeu được các giáo viên ở đây nuôi dưỡng, chăm sóc. Ảnh: Nghi Điền
    Những em bé, con của cán bộ, công nhân viên đang làm việc trong các đồn điền cao su của Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai ở Attapeu được các giáo viên ở đây nuôi dưỡng, chăm sóc. Ảnh: Nghi Điền
    20.000 ha cao su, bán hay không bán?
    Trước khi những công nhân người Việt đến làm việc và sinh sống Attapeu - ông Ounla sayasith, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Attapeu - cho biết đã có nhiều doanh nghiệp, tập đoàn các quốc gia khác tìm đến với hi vọng “đánh thức” tiềm năng Attapeu. Tuy nhiên, sau nhiều ngày lần hồi thăm dò, tìm hiểu tất thảy đều lặng lẽ rút lui, không “trống dong cờ mở” như khi họ đến.
    Đó là tình hình của 10 năm trước, còn bây giờ, theo ông Ounla, chỉ riêng Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai đã được giao và trồng 25 nghìn héc-ta cao su, 10 nghìn héc-ta mía đường và cọ dầu, 4 nghìn héc-ta cây ăn quả. Ngoài những dự án trồng cây công nghiệp, cây ăn quả thì dự án nuôi bò lấy thịt của Hoàng Anh Gia Lai cũng đem lại những thành quả đáng mừng.
    Hiện tại đang có hàng nghìn lao động người Việt đang làm việc tại 50 nông trường của Hoàng Anh Gia Lai trên đất Attapeu. Và trong tương lai không xa, khi các bộ phận của dự án này được vận hành thì sẽ thu hút tới hơn 15.000 lao động.
    
Ngôi làng của công nhân Việt đang làm việc cho Hoàng Anh Gia Lai ở Attapeu nhìn từ xa như khu nghỉ dưỡng cao cấp tại các vùng quê yên bình. Ảnh: Nghi Điền.
    Ngôi làng của công nhân Việt đang làm việc cho Hoàng Anh Gia Lai ở Attapeu nhìn từ xa như khu nghỉ dưỡng cao cấp tại các vùng quê yên bình. Ảnh: Nghi Điền.
    Công bằng mà nói, hạ tầng của Attpeu đã thay đổi chóng mặt khi doanh nghiệp phố núi tìm về đây đầu tư. Tỉnh lỵ giáp biên với Việt Nam giờ đã có sân bay, bệnh viện, cầu đường, trường học, nhà máy…
    “Hoàng Anh Gia Lai cũng là doanh nghiệp đầu tiên đầu tư nông nghiệp công nghệ cao không chỉ ở Attapeu mà còn trên cả nước Lào. Họ đầu tư sản xuất nông nghiệp rất bài bản, tạo ra sản phẩm thực sự chứ không như nhiều doanh nghiệp nước ngoài khác, chỉ khai thác khoáng sản rồi bỏ đi sau khi cạn kiệt. Người dân Lào bởi vậy học tập được rất nhiều từ người Việt Nam, nhất là tác phong làm việc chuyên nghiệp. Từ chỗ canh tác tự cung tự cấp, muốn làm thì làm muốn nghỉ thì nghỉ, không có kỉ luật nghề nghiệp gì, thì giờ đây công nhân Lào thức dậy vào 4h sáng để làm ca cạo mủ cao su là chuyện bình thường”, ông Ounla cho biết.
    Theo ông Ounla, khi Hoàng Anh Gia Lai chưa đến, thu nhập của người dân chỉ chừng 500-600 USD/ năm. Nhưng giờ, thu nhập đã lên tới 1.700 USD/người/năm.
    
Phó Chủ tịch tỉnh Attapeu Ounla Xayasith. Ảnh: Nghi Điền
    Phó Chủ tịch tỉnh Attapeu Ounla Xayasith. Ảnh: Nghi Điền
    Những con số về thu nhập, tự hào về hạ tầng, ước mơ của người lao động, có thể sẽ chỉ còn là quá khứ. Bởi, ngay tại đại hội cổ đông thường niên vào tuần trước, trước câu hỏi về sự lành mạnh của tài chính, về áp lực lãi vay, về con đường tới đây sẽ thế nào?.. Đại diện Hoàng Anh Gia Lai cũng không còn giấu giếm, khi họ đưa ra khả năng sẽ bán 20.000 héc-ta cao su ở Attapeu cho đối tác Trung Quốc để có 8.000 tỷ đồng. Đại diện tập đoàn này nói, nếu bán từng ấy diện tích cao su và mảng mía đường thì “chúng ta sẽ không còn nợ”.
    Nguyên Thứ trưởng Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn Hồ Xuân Hùng chia sẻ, bây giờ sang Lào, Camphuchia hay thậm chí Myanmar chúng ta rất tự hào vì có mặt những doanh nghiệp lớn của Việt Nam ở đấy. Chưa kể đến mục tiêu kinh tế, sự xuất hiện của những doanh nghiệp lớn như Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai, Tập đoàn Cao su Việt Nam tại các nước láng giềng còn mang sứ mệnh chính trị, an ninh quốc phòng.
    Dưới góc nhìn kinh tế, tiến sĩ Lưu Bích Hồ (nguyên viện trưởng Viện chiến lược và Phát triển – Bộ KH&ĐT) dù thừa nhận khi doanh nghiệp gặp khó khăn và phải bán tài sản là điều đương nhiên, nhưng với Hoành Anh Gia Lai, ông lưu ý “phải đặt lợi ích quốc gia lên trên hết”.
    Theo TS Hồ, Hoàng Anh Gia Lai là doanh nghiệp tư nhân, việc gặp khó khăn rồi phải bán bớt tài sản để trả nợ là ‘tất lẽ dĩ ngẫu’. Không có quyền ép họ không được bán. Tuy nhiên, với diện tích đất nông nghiệp rộng lớn ở các tỉnh phía Nam Lào, giáp với Việt Nam, câu chuyện lúc này không đơn thuần chỉ là kinh tế nữa, mà còn để đảm bảo an ninh quốc phòng, ổn định biên giới Việt – Lào, bởi vậy sự can thiệp của Nhà nước là không thể tránh khỏi.
    Cũng theo TS Hồ, nếu không có hỗ trợ từ bên ngoài, lời nói của ông Đức (ông Đoàn Nguyên Đức, Chủ tịch Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai – PV) sẽ thành sự thật, Hoàng Anh Gia Lai sẽ phải bán hàng chục nghìn hec-ta cao su tại Nam Lào, thì lúc này chắc chắn ai trả giá cao nhất thì ông Đức sẽ ưu tiên bán cho người đó. Vì, họ là doanh nghiệp tư nhân.
    Báo cáo thường niên của Hoàng Anh Gia Lai 2016, cho biết tập đoàn này sở hữu 22.000 héc-ta cao su tại Lào, mà cụ thể là Attapeu, vùng đất có vị trí chiến lược với Việt Nam cùng rất nhiều lao động đang làm việc tại đó. Số phận những công nhân như ông Hiếu, anh Thiên, liệu họ có còn được lựa chọn “đi hay ở” nếu diện tích cao su nói trên được chuyển nhượng?. Nếu chủ sở hữu tìm được đối tác “trả giá cao nhất”, khi đó, những công nhân này sẽ phải rời “biên chế” của Hoàng Anh Gia Lai để nhường chỗ cho doanh nghiệp nào đó của Trung Quốc tiếp quản 20.000 héc-ta cao su nằm ngay ngã ba Đông Dương đầy nhạy cảm.
    Phó chủ tịch tỉnh Attapeu (Lào), ông Ounla sayasith, cho biết, tỉnh đã cấp cho Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai gần 40.000 héc ta đất để trồng cao su, mía đường, nuôi bò. Ông nói rằng muốn tập đoàn đến từ phố núi Pleiku “đi hết con đường đã chọn. Không chỉ cán bộ mà toàn bộ người dân ở đây đều mong muốn như vậy”…
    Theo Đào Tuy - Nghi Điền
    Tiền phong

    Cứu hay không cứu Hoàng Anh Gia Lai?

    Trong khi các chủ nợ, trái chủ, cổ đông, các nhà đầu tư như ngồi trên đống lửa thì vấn đề tái cơ cấu nợ cho HAGL vẫn đang được cân nhắc.

      Việc ông chủ Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai (HAGL) tuyên bố có thể bán 20.000 ha cao su tại Lào cho một số đối tác Trung Quốc lấy 8.000 tỉ đồng trả nợ đang được dư luận đặc biệt quan tâm bởi đây là vị trí chiến lược, sát với biên giới VN.
      Có ý kiến cho rằng, tập đoàn này đang "dọa" nhà nước vì trước đó, thời điểm cuối tháng 12.2015, HAGL đã có văn bản gửi Chính phủ xin tái cơ cấu nợ do giá cao su xuống quá thấp. Nhưng đã hơn 9 tháng trôi qua, việc này vẫn chưa đi đến quyết định cuối cùng khiến HAGL rơi vào khó khăn. Trong khi các chủ nợ, trái chủ, cổ đông, các nhà đầu tư như ngồi trên đống lửa thì vấn đề tái cơ cấu nợ cho HAGL vẫn đang được cân nhắc. Nhưng trên thực tế, “chiếu” theo các quy định hiện hành, HAGL đương nhiên được hưởng các ưu đãi này.
      Đối với các doanh nghiệp lớn như HAGL, phải coi là tài sản quốc gia và phải đặt mục tiêu tái cơ cấu theo hướng tích cực. Phải cân nhắc giữa lợi ích đại cục và lợi ích thông thường để có hướng giải quyết cho thỏa đáng
      TS Trần Đình Thiên
      Đương nhiên được hưởng ưu đãi
      Theo Quyết định (QĐ) 482 của Thủ tướng Chính phủ ngày 14.4.2010 “Ban hành cơ chế, chính sách khuyến khích phát triển kinh tế đối ngoại vùng biên giới VN - Lào - Campuchia” thì HAGL là doanh nghiệp (DN) thuộc các tỉnh nằm trong “vùng biên giới”. Tập đoàn này cũng đáp ứng đầy đủ điều kiện được hưởng ưu đãi dành cho các DN “thực hiện mục tiêu sản xuất kinh doanh điện, có nhập khẩu điện về VN; khai thác, chế biến dầu khí, muối mỏ, quặng sắt, bauxite; trồng và chế biến sản phẩm từ cây công nghiệp; sản xuất chế biến, bảo quản sản phẩm nông - lâm nghiệp, thủy sản” quy định tại điều 2 của QĐ này.
      Cụ thể, trong lĩnh vực trồng và chế biến sản phẩm công nghiệp, tập đoàn này đang sở hữu 38.500 ha cao su, 29.000 ha cọ dừa, hơn 6.000 ha mía đường và khoảng 4.000 ha cây ăn trái tại 2 nước Lào - Campuchia. Kèm theo đó, HAGL cũng xây dựng nhà máy chế biến mủ cao su , nhà máy chế biến đường và nhà máy cọ dầu ngay trong vùng nguyên liệu ở các nước này. Không chỉ đóng góp lớn vào sự phát triển kinh tế - xã hội tại Lào nói chung và các tỉnh đang gặp nhiều khó khăn như Attapeu, Sekong, Huaphan..., HAGL cũng đã xây dựng nhiều công trình phúc lợi xã hội như hệ thống đường giao thông liên huyện, liên xã; thi công hệ thống điện, trường học, bệnh viện tỉnh, nhà ở tái định cư, ủng hộ các phong trào của bản làng. Đáp ứng đầy đủ điều kiện “gắn hợp tác đầu tư với việc nâng cao đời sống cư dân biên giới, đảm bảo quốc phòng, an ninh khu vực biên giới” để hưởng ưu đãi theo QĐ 482 của Thủ tướng Chính phủ như nói trên.
      
Sản xuất mía đường của Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai Ảnh: Minh Trần
      Sản xuất mía đường của Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai Ảnh: Minh Trần
      Thế nhưng không hiểu vì lý do gì, hoạt động đầu tư, vay vốn của HAGL từ trước đến nay hoàn toàn theo lãi suất thị trường mà không áp dụng theo QĐ này. Đặt trường hợp tập đoàn này được hưởng các ưu đãi về lãi suất (khoảng 5%/năm) thì có lẽ, ngay cả giá cao su xuống đến mức hiện tại, chắc chắn sẽ không ảnh hưởng lớn đến hoạt động của HAGL như hiện nay.
      Không chỉ QĐ 482, theo Nghị định 55 của Chính phủ ban hành ngày 9.6.2015 về chính sách tín dụng phục vụ phát triển nông nghiệp, nông thôn liên quan đến vấn đề cơ cấu nợ và vay nợ mới thì: “Trường hợp khách hàng chưa trả được nợ đúng hạn cho tổ chức tín dụng do nguyên nhân khách quan, bất khả kháng, tổ chức tín dụng xem xét cơ cấu lại thời hạn trả nợ và giữ nguyên nhóm nợ cho khách hàng”.
      Thông tư số 10 hướng dẫn nghị định này còn cụ thể hơn. Theo đó, các tổ chức tín dụng “căn cứ quy định hiện hành và khả năng tài chính của mình, xem xét thực hiện các biện pháp hỗ trợ khác (bao gồm cả miễn, giảm lãi vay, lãi quá hạn; ưu tiên thu nợ gốc trước thu nợ lãi sau) nhằm giúp khách hàng khắc phục khó khăn, phục hồi sản xuất kinh doanh”.
      Như vậy, chiếu theo các quy định trên, HAGL đương nhiên được hưởng các ưu đãi về cơ chế, lãi suất chứ không còn là câu chuyện cứu hay không cứu DN này như cách mà chúng ta đang nói đến.
      DN thiệt ít, xã hội thiệt nhiều
      TS Trần Đình Thiên, Viện trưởng Viện Kinh tế VN, cũng khẳng định căn cứ vào QĐ 482 thì HAGL đáp ứng đầy đủ điều kiện để được ưu đãi. Tuy nhiên, trong câu chuyện của tập đoàn này, cách đặt vấn đề không phải là DN làm ăn giỏi hay kém mà còn là vấn đề mục tiêu quốc gia. Theo ông Thiên, những dự án của HAGL tại Lào, Campuchia mang nhiều ý nghĩa quốc phòng, an ninh biên giới cũng như ngoại giao giữa 3 nước chứ không chỉ đơn thuần để kiếm lãi như các dự án bình thường khác.
      Hơn nữa, khó khăn của HAGL hiện nay đến từ yếu tố khách quan, do giá cao su thế giới giảm quá mạnh dẫn tới mất thanh khoản về dòng tiền nên trường hợp này cần thiết phải xem xét giải quyết. “Để một DN chết thì rất dễ nhưng đứng trên quan điểm quốc gia thì phải tỉnh táo xem xét mọi khía cạnh. Chúng ta xây dựng bao nhiêu năm mới được một DN lớn? Đằng sau một DN lớn là mấy chục ngàn lao động, là bao nhiêu gia đình, nhân khẩu? Số phận họ sẽ như thế nào? Đó là tất cả những vấn đề phải được đặt ra”, ông Thiên nói thẳng và nêu quan điểm: “Đối với các DN lớn như HAGL, phải coi là tài sản quốc gia và phải đặt mục tiêu tái cơ cấu theo hướng tích cực. Phải cân nhắc giữa lợi ích đại cục và lợi ích thông thường để có hướng giải quyết cho thỏa đáng”.
      Đồng quan điểm, một chuyên gia kinh tế cho rằng, để tìm đáp án cho vấn đề của HAGL cứ cân nhắc giữa lợi và hại trong việc cứu hay không cứu DN này. Bao nhiêu năm qua tập đoàn này đã đóng góp rất lớn cho ngân sách, tạo ra rất nhiều công ăn việc làm cho xã hội... Từ đầu tư trong nước, đã vươn ra nước ngoài nên vấn đề của HAGL không đơn thuần chỉ là kinh tế mà còn để đảm bảo an ninh quốc phòng, ổn định biên giới Việt - Lào.
      “Nếu cứu họ, chúng ta vẫn còn nguyên tất cả những điều đó. Còn không cứu, tôi nghĩ họ cũng chẳng chết nhưng cái mất của đất nước, của xã hội thì lớn hơn nhiều so với các mất mát của DN”, chuyên gia này nói và kết luận: Chúng ta đang đặt vấn đề cứu hay không cứu HAGL nhưng nếu xét theo QĐ 482 thì họ đương nhiên được hưởng những ưu đãi đó rồi.
      Đằng sau những cánh rừng cao su
      Tổng tài sản của tập đoàn đến ngày 30.6 là 51.106 tỉ đồng, gần gấp đôi tổng nợ. Nếu bán cao su tại Lào, HAGL sẽ trả bớt được 8.000 tỉ đồng nợ, giảm gánh nặng xuống một cách đáng kể. Nhưng đằng sau đó lại là số phận của hàng ngàn, hàng vạn công nhân VN đã theo tập đoàn này qua đây khai hoang, mở đất cả chục năm trước.
      
Trang trại nuôi bò của Hoàng Anh Gia Lai
      Trang trại nuôi bò của Hoàng Anh Gia Lai
      Nếu ai đã từng qua Attapeu sẽ thấy niềm tự hào về dấu ấn của một DN Việt ở xứ người. Những “cao su trồng tính bằng núi”, “mía trồng tính bằng ki lô mét” và hàng trăm ngàn đường ống dẫn nước để khuất phục sự khô cằn của đất đai vùng Nam Lào này đã được hàng ngàn, hàng vạn cán bộ, công nhân viên đổi bằng mồ hôi, nước mắt, thậm chí là máu. Những nhà máy, trường học, bệnh viện, điện được kéo vào tận những ngôi làng khang trang xen giữa những cánh rừng cao su xanh ngát. Không hề quá lời khi nói rằng, Attapeu đã thay da đổi thịt từ khi HAGL đầu tư vào đây. Tập đoàn này cũng giúp chính phủ Lào xây dựng hai sân bay tại 2 tỉnh Attapeu và Huaphan; trong đó, sân bay Nongkhang tại tỉnh Huaphan có một vị trí chiến lược quan trọng giữa hai đất nước Lào và VN...
      Không chỉ người của HAGL, còn rất nhiều người Việt qua Attapeu sinh kế thông qua việc cung cấp dịch vụ cho các nhà máy, các nông trường của HAGL. Rất dễ gặp những quán xá, những dịch vụ, những hộ kinh doanh cá thể của người Việt được mở ra nơi đây. Họ đã coi Attapeu là quê hương thứ 2 của mình... Không ai biết điều gì sẽ xảy ra, số phận của các công nhân VN sẽ ra sao nếu một DN Trung Quốc nào đó sẽ tiếp quản các cánh rừng cao su của HAGL tại Lào, nơi rất gần để có thể nhìn sang địa phận tỉnh Kon Tum của VN.
      Rõ ràng, đây không còn là câu chuyện của một DN, nó là chiến lược của cả một quốc gia.
      Theo Nguyên Hằng
      Thanh niên

      Không có nhận xét nào:

      Đăng nhận xét