Ngõ Hồn Qua Đêm - Phượng Kiều | GIỌNG CA ĐỂ ĐỜI GIAO MÙA I. Nắng thời cháy bỏng da người Nóng thời hầm hập đến nhừ cả xương Mùa khô này ác lạ thường Đất đai toang hoác, kênh mương kiệt dòng Ngàn xanh đắng rộp chờ mong Sinh linh tơi tả tấc lòng ngày đêm Thế rồi sấm cũng nổi lên Mở màn hội diễn xoay vần bàn giao Mây ùn ngồn ngộn đen ngầu Gió lồng ào ạt, nháo nhào giông mưa... Thở phào trước cuộc chuyển mùa Đồng quê hẳn đã mở cờ hò reo? II. Mưa thời nhão nhoẹt lền khên Lũ dìm, bão quét, nước lênh láng tràn Sũng mèm khắp chốn non ngàn Úng chìm hết cả đồng bằng, làng quê Mặt trời bầm dập, ủ ê Trăng, sao thoi thóp, chớp lòe co ro! Lại thêm xối xả, mịt mờ Gió cuồng điên loạn, bến bờ ngổn ngang Sông ngòi rồ dại phăng phăng Đê điều cầm cập, mùa màng tái tê Tan tành hết nẻo đi về Sinh linh ngoi ngóp, bét be, dật dờ... Thế rồi bỗng lặng như tờ Một mai trong vắt, nắng tơ óng ngời Ấm lành hơ hóng nơi nơi Đất đai roi rói, bầu trời lao xao Thì ra ...