Ngày nay, chúng ta đều biết
cờ trắng là biểu tượng báo hiệu việc đầu hàng, việc treo một lá cờ hay thậm chí bất cứ thứ gì đại loại thế đều có ý nghĩa tương tự.
Thế nhưng tại sao treo cờ trắng lại có ý nghĩa như vậy và từ khi nào người ta bắt đầu sử dụng chúng?
Trong chiến tranh hàng ngàn năm nay, người ta đã ngầm xem đây là dấu
hiệu đầu hàng và chấp nhận nó rộng rãi trên khắp thế giới. Nguồn gốc của
nó cũng có từ rất lâu đời.
Từ thời La Mã cổ đại, khi mà những cuộc chiến đã xảy ra liên miên, người ta cần có một dấu hiệu hòa bình để có thể đàm phán.
Chiến tranh Punic lần thứ hai kéo dài từ năm 218 đến năm 201 TCN. Ảnh Internet.
Nhà biên niên sử La Mã cổ đại Livy đã mô tả một con tàu của xứ Carthage được trang trí bằng “
len màu trắng và các cành ô liu” như một biểu tượng hòa đàm trong Chiến tranh Punic lần thứ hai.
Đây có thể xem là biểu tượng hòa bình đầu tiên trong chiến tranh. Tuy
nhiên, nó vẫn chưa mang ý nghĩa đầu hàng như bây giờ. Điều này mới chỉ
mang ý nghĩa đình chiến và đàm phán.
Khi đó, người đàm phán sẽ được an toàn đến lúc hai bên kết thúc thỏa thuận đàm phán có nên tiếp tục hay dừng cuộc chiến.
Đây là cuộc chiến tranh lớn thứ hai giữa Carthage và Cộng hòa La Mã. Ảnh Internet.
Sau này sử gia Cornelius Tacitus cũng đã viết về việc cờ trắng được
giương lên khi các lực lượng của tướng Vitellius đầu hàng tại Trận
Cremona lần thứ 2 năm 69 sau Công nguyên.
Trước đó, quân đội La Mã đầu hàng bằng cách giơ những tấm khiên hoặc lá chắn lên trên đầu.
Như vậy, đây chính là biểu tượng mang ý nghĩa đầu hàng lần đầu tiên
được sử dụng. Thế nhưng tại sao lại là màu trắng chứ không phải một màu
nào khác?
Thứ nhất, hầu hết các nhà sử học tin rằng các băng rôn trắng ban đầu
trở nên thông dụng vì chúng dễ dàng được nhận ra trong bối cảnh chiến
trận khốc liệt.
Thứ hai, vải trắng rất phổ biến trong thời kỳ cổ đại và cũng có thể
các binh lính thời bấy giờ chỉ ngẫu nhiên sử dụng các vật liệu mà họ có
sẵn trong tay này.
Lá cờ trắng sử dụng trong cuộc nội chiến Mỹ. Ảnh Internet.
Sau này, chúng dần trở nên phổ biến hơn ở phương Tây, cờ hiệu màu
trắng đã được sử dụng rộng rãi để chỉ ý định đầu hàng trong thời Trung
cổ ở Tây Âu.
Dần dần lá cờ trắng đã trở thành một biểu tượng được quốc tế công
nhận không chỉ cho việc đầu hàng mà còn cho mong muốn bắt đầu ngừng bắn
và tiến hành đàm phán trên chiến trường.
Người cầm vật màu trắng sẽ được đảm bảo an toàn. Ảnh Internet.
Màu trắng còn được sử dụng nói chung để chỉ một người được phép ngừng chiến đấu:
Những sứ giả cùng cây gậy màu trắng để phân biệt mình với các chiến
binh, những tù nhân hay con tin bị bắt giữ trong trận sẽ đính kèm một
mảnh giấy trắng vào mũ của họ.
Và các đơn vị đã đầu hàng, được hứa hẹn có 1 chuyến đi an toàn, những người này sẽ mang theo chiếc gậy màu trắng.
Những người lính thời kỳ Nội chiến Mỹ đã vẫy cờ trắng ngưng chiến trước khi đi thu gom các binh sĩ bị thương.
Nhà sử học Bồ Đào Nha Gaspar Correia (trong những năm 1550), tuyên bố rằng:
Năm 1502, Hoàng tử Ấn Độ, Zamorin Calicut, cử các nhà đàm phán mang một
"miếng vải trắng gắn vào một chiếc gậy", "
như là một dấu hiệu của hòa bình", với kẻ thù của ông là Vasco da Gama.
Năm 1625, Hugo Grotius trong
"De jure belli ac pacis" (Luật chiến tranh và hòa bình), một trong những cơ sở căn bản của luật pháp quốc tế, đã công nhận:
Cờ trắng là một "dấu hiệu, hàm chứa một ý nghĩa" đó là "một dấu hiệu
ngầm của 1 cuộc đàm phán hay thương lượng, mà người ta không phải dùng
lời nói để diễn tả".
Quân lính cầm vật màu trắng tượng trưng hòa bình, đầu hàng. Ảnh Internet.
Ngoài ra, có các bằng chứng cho thấy nó cũng trở nên thịnh hành một
cách độc lập ở Trung Quốc thời nhà Đông Hán (năm 25–220 sau CN) trong ba
thế kỷ đầu tiên sau Công nguyên.
Những lá cờ trắng có thể được thay thế bởi bất cứ vật màu trắng nào. Ảnh minh họa.
Màu trắng từ lâu đã gắn liền với cái chết và tang tóc ở Trung Quốc,
vì vậy những người lính Trung Hoa có thể dùng cờ đầu hàng màu trắng để
tỏ sự buồn bã khi thất trận.
Màu trắng rất dễ nhận biết nên được sử dụng làm biểu tượng đầu hàng. Ảnh Internet.
Những ý nghĩa khác nhau của lá cờ này sau đó đã được pháp điển hóa
trong các Công ước La Hay và Công ước Geneva thời thế kỷ 19 và 20.
Cũng chính những công ước này đã cấm quân đội các nước sử dụng cờ trắng để giả vờ đầu hàng rồi sau đó phục kích quân địch.
Ngày nay,
"giương cờ trắng đầu hàng" trở thành một
thành ngữ quen thuộc trong cuộc sống khi một người nào đó muốn từ bỏ một
điều gì đó, chứ không nhất thiết phải giương một chiếc cờ trắng.
Cách đây 2400 năm, hoàng tử Cyrus của Ba Tư đã thuê 10 vạn quân Hy Lạp
để lật đổ ngai vàng của chính anh trai mình là Arsaces. Một trận chiến
định mệnh và sự kiện này cũng đánh dấu lần đầu tiên một đội quân được
thuê bằng tiền để phục vụ mục đích quân sự của nước khác.
Cho đến tận ngày nay, việc sử dụng lính đánh thuê đã trở thành xu thế
của chiến tranh, khi các nước muốn giảm thiểu tổn thất cho quân đội của
mình. Có những lực lượng lính đánh thuê tinh nhuệ được đào tạo trên thế
giới, như lực lượng Blackwater của Mĩ. Trong bài viết này chúng ta sẽ
tìm hiểu các hoạt động của một lựa lượng lính đánh thuê chuyên nghiệp,
tầm ảnh hưởng cũng như rủi ro trong chiến tranh.
Họ là ai?
Trước tiên chúng ta phải hiểu ý nghĩa của cụm từ ‘lính đánh thuê’ cũng
như những ngừi lính này họ là ai và họ phục vụ cho điều gì. Lính đánh
thuê, hay mercenary theo tiếng La-tinh có nghĩa là tiền công hoặc lệ
phí. Do đó theo nghĩa đen, có thể hiểu lính đánh thuê là những người
lính chiến đấu vì tiền, tuy nhiên họ khác với những người lính thông
thường (cũng được trả lương, thưởng sau mỗi trận chiến).
Trong lịch sử, lính đánh thuê là những người lính được thuê để phục vụ
cho quân đội của một quốc gia nước ngoài. Ví dụ trong cuộc cách mạng tại
Mỹ, Vương quốc Anh đã thuê lính Đức để chống lại những người Mỹ đứng
lên kháng chiến. Lính đánh thuê là lực lượng sát cành cùng quân đội
thuộc địa. Trong một cuộc chiến tranh thường có ba thành phần quân đội
chính là Regular Army (quân đội trực thuộc của quốc gia đó, là những
người lính chuyên nghiệp) Militia (dân quân, là những người dân đứng lên
chiến đấu) và Mercenary Army (lính đánh thuê).
Công ước Geneva cũng xác định rõ một người lính đánh thuê phải hội đủ các yếu tố:
- Không phải thành viên thường trực của lực lượng vũ trang tại nước đó,
mà chỉ được tuyển chọn để tham gia một chiến dịch đặc biệt (được ghi
trong hợp đồng).
- Tham gia vì mục đích cá nhân và được trả công nhiều hơn gấp nhiều lần quân đội trực thuộc.
- Không thuộc quốc tịch của các quốc gia đang xung đột, hoặc không nằm
trong vùng lãnh thổ bị kiểm soát bởi các quốc gia đang xung đột.
Một lính đánh thuê không được công nhận các đặc quyền của người lính hợp
pháp theo công ước Geneva . Họ có thể bị buộc tội giết người, thảm sát,
nếu bị bắt sẽ không được bảo vệ bởi quyền của tù binh chiến tranh.
Năm 1989, Liên Hợp Quốc đã thông qua nghị quyết cấm sử dụng lính đánh
thuê. Tuy nhiên chỉ có 30 quốc gia đã ký và thông qua, các nước như Mỹ
và Iraq đã không ký kết hiệp định. Lý do lớn nhất là do những lợi ích
lớn trong việc sử dụng lính đánh thuê trong chiến tranh.
Tại sao lính đánh thuê được sử dụng?
Mục đích sử dụng lính đánh thuê trong chiến tranh có nhiều thay đổi từ
trước tới nay. Trong trận chiến Ba Tư cách đây 2400 năm, hoàng tử Cyrus
phải thuê quân đội Hy Lạp do ông không nắm quyền điều hành quân đội
trong tay, vì vậy để có một đội quân lật đổ ngai vàng ông phải bỏ tiền
ra thuê.
Sau đó vào khoảng thế kỷ 15 - 16, các đội quân lính đánh thuê trở nên
chuyên nghiệp hơn, họ thường có một thế mạnh nhất định trong chiến đấu.
Ví dụ như đội quân Swiss Guard của Thủy Điển có kỹ năng cận chiến tốt,
đặc biệt là khả năng dùng giáo hay đội quân Landsknechte của Đức với khả
năng dùng súng hỏa mai chuẩn xác. Do đó các lãnh chúa thuê họ để bù đắp
điểm yếu cho quân đội của mình trong các trận chiến.
Trong Thế chiến thứ II, quân đội Đức đã tuyển dụng những người lính nước
ngoài, thậm chí là người dân bình thường từ các nước mà Đức chiếm đóng.
Họ được gọi là các freiwillige, được sử dụng như lá chắn tiên phong
trên chiến trường.
Sau Thế chiến thứ II, nhưng người lính đánh thuê trước đây trở thành cố
vấn, hướng dẫn cho các nhà lãnh đạo ở các nước thứ ba, như Congo, Angola
hay Sirrea … Họ phục vụ cho cả quân đội chính phủ và các nhóm quân
chống đối, thậm chí cả khủng bố. Một số bị bắt và xét sử tại tòa án
chiến tranh.
Ngày nay, các quốc gia vẫn tích cực sử dụng lính đánh thuê không phải vì
họ tinh nhuệ hơn, cũng không phải vì các quốc gia này không có quân
đội, mà nhằm mục đích chính là giảm thương vong. Do đó, các lực lượng
lính đánh thuê bị hạn chế hoạt động và bị kiểm soát nhiều hơn, họ phải
tham gia những hoạt động rất nguy hiểm.
Công ty quân sự tư nhân (PMC)
Sau chiến tranh lạnh, bản chất của chiến tranh đã thay đổi, không còn
những cuộc chiến quy mô lớn mà thay vào đó là những cuộc xung đột nhỏ.
Bên cạnh đó, các vấn đề xã hội, kính tế chính trị cũng được xem trọng
hơn, quân đội có nhiều công việc phải làm hơn và do đó lực lượng bị dàn
mỏng. Và lúc này các quốc gia bắt đầu tìm đến những công ty quân sự tư
nhân (PMC) để lấp khoảng trống, họ huấn luyện và quản lý các lực lượng
lính đánh thuê và cung cấp cho các quốc gia, tổ chức cá nhân có nhu cầu.
Thị trường đặc biệt này thực sự là miếng mồi kinh doanh béo bở và thu về
những khoản lợi nhuận khổng lồ. Do đó, không có gì ngạc nhiên khi các
PMC mọc lên như nấm, với số vốn đầu tư có thể lên đến hàng tỷ USD. Dưới
đây là danh sách các PMC đang hoạt động:
- Blackwater Worldwide
- G4S
- Control Risks
- DynCorp
- Erinys
-Executive Outcomes
- Global Strategies Group
- Kroll
- Military Professional Resources Inc. (MPRI)
- Olive Group
- Sandline International
- Triple Canopy
- Vinnell
Cuộc xung đột tại Iraq cũng là nguyên nhân dẫn đến sự phát triển chưa
từng có của các PMC và các nhà thầu phi quân sự. Chính phủ Mỹ đã sử dụng
lính đánh thuê như lực lượng chính tại mặt trận này, ước tính có khoảng
180.000 PMC thuộc nhiều quốc gia khác nhau làm việc cho Mỹ trong chiến
tranh Iraq, với nguồn vốn mà Mỹ bỏ ra khoảng 100 tỷ USD.
Các lực lượng lính đánh thuê tinh nhuệ nhất
G4S
Là công ty quân sự tư nhân lớn nhất thế giới với hơn 625.000 nhân viên.
G4S đóng một vai trò quan trọng ở các vùng khủng hoảng trên khắp thế
giới, tập trung vào nhiệm vụ đảm bảo an ninh ở ngân hàng, nhà tù và sân
bay.
Blackwater Worldwide
Trụ sở chính nằm sâu trong khu vực hoang vu của Bắc Carolina - một trong
những nơi đào tạo lính đánh thuê lớn nhất và phức tạp nhất trên thế
giới. Theo một cuốn sách viết về Blackwater năm 2007, tính đến khi đó,
cơ sở này đã cho "ra lò" 20.000 binh sĩ, 20 máy bay, một đội xe bọc thép
và đào tạo nhiều chó chiến đấu. Hầu hết các nguồn lực này được chuyển
tới Iraq và Afghanistan theo các hợp đồng với chính phủ Mỹ.
Triple Canopy
Công ty có một đội ngũ 1.800 nhân sự, theo các hợp đồng lên tới 1,5 tỷ
USD. Một bản đánh giá chính thức về lực lượng Triple Canopy ở Iraq kết
luận họ là một "lực lượng làm việc chuyên ghiệp, được đào tạo bài bản và
có kinh nghiệm tốt". Triple Canopy còn thuê khoảng 3.000 nhân viên nữa
trên toàn cầu.
DynCorp
Có trụ sở ở Virginia, Mỹ, DynCorp là một trong 8 hãng an ninh tư nhân
được Bộ Ngoại giao Mỹ chọn giữ lại ở Iraq sau khi quân Mỹ rút khỏi nước
này. Công ty quân sự với thu nhập 3,4 tỷ USD hàng năm này còn hoạt động
tích cực ở châu Phi, Đông Âu và Mỹ Latinh, với một đội ngũ nhân viên hơn
10.000 người.
Erinys
Sứ mệnh lớn nhất của họ trong những năm qua này đã đưa 16.000 vệ sĩ của
hãng tới 282 địa điểm trên khắp đất nước Vùng Vịnh, nơi họ bảo vệ các
đường ống dẫn dầu then chốt cùng nhiều tài sản năng lượng khác. Nhóm này
còn hiện diện ở châu Phi và mới đây đã nhận được 2 hợp đồng ở Cộng hòa
Congo về việc đảm bảo an ninh tại các dự án khí đốt, dầu lửa và quặng
sắt.
Quân đoàn Lê dương Pháp (FFL)
FFL không phải một nhà thầu quân sự tư nhân, nó trực thuộc quản lý của
chính phủ Pháp, tuy nhiên có một điều đặc biệt đó là toàn bộ binh linh
của FFL đều là lính đánh thuê. Đây cũng được xem là đội quân kỳ lạ nhất
trên thế giới, vì bất cứ ai ở bất kỳ quốc gia nào cũng có thể đăng ký để
trở thành người của quân đoàn này. Mặc dù vậy quân đoàn FFL hoạt động
rất kỷ luật, tuân theo những quy tắc nhất định và trực thuộc quản lý của
Chính phủ Pháp.
FFL hiện là quân đội tổ chức tuyển mộ mạnh nhất thế giới thông qua
Internet. Sau khi đăng ký, quá trình tuyển chọn sẽ bắt đầu với kiểm tra y
tế và một vài câu hỏi phỏng vấn. Sau đó, những ứng viên lọt vào vòng
trong sẽ trải qua các bài kiểm tra IQ logic, thể lực, kiểm tra tính cánh
để xác định điểm mạnh và kỹ năng của họ. Những người được lựa chọn sẽ
phải ký hợp đồng 5 năm và thay đổi tên họ.
Sau quá trình tuyển chọn là khóa đào tạo cơ bản kéo dài 15 tuần tại một
thị trấn nhỏ ở miền nam nước Pháp. Khóa đạo tạo sẽ giúp tân binh có
những kỹ năng cơ bản, làm quen với cuộc sống quân ngũ và biết tiếng
Pháp. Sau khóa đào tạo, những người lính sẽ được chuyển về 11 trung đoàn
rải rác trên nước Pháp và các nước đồng minh.
Trong thời gian làm việc theo hợp đồng, có không ít những người lính FFL
đã ngã xuống, từ năm 1831 đến nay có hơn 35.000 người lính đã chết
trong khi làm nhiệm vụ. Họ đều được hưởng những chính sách bảo hiểm đặc
biệt.
Rủi ro của việc sử dụng lính đánh thuê
Các lực lượng lính đánh thuê có thể tạo ra một lợi thế rất lớn trong
chiến tranh, giảm thiểu thương vong của quân đội chủ lực, tuy nhiên các
lực lượng này cũng là một gánh nặng với nhiều rủi ro.
Nhiều người nói rằng việc sử dụng lính đánh thuê tiết kiệm kinh tế cho
chính phủ, tuy nhiên sự thật lại không phải luôn luôn như vậy. Để có
thuê một đội quân tinh nhuệ có chất lượng cao, Chính phủ cũng phải bỏ ra
một khoản tiền không hề nhỏ. Trong chiến tranh Iraq, Chính phủ Mỹ đã
phải bỏ ra 85 tỷ USD để có được sự phục vụ của các lực lượng lính đánh
thuê từ năm 2003 đến 2007, nó chiếm 20% tổng chi phí tại chiến tranh
Iraq. Có một sự thật trong lịch sử là nhiều Chính phủ khống muốn, hoặc
không thể trả số tiền cho các lực lượng lính đánh thuê, khiến họ rời bỏ
cuộc chiến, hoặc thậm trí đầu quân cho phe đối lập.
Rủi ro thứ hai đó là lòng trung thành. Một câu chuyện nổi tiếng thế kỷ
14, đạo quân Almogávares của Tây Ban Nha được thuê bởi đế quốc
Byzantine nhằm đánh lại người Thổ Nhĩ Kỳ. Sau khi cuộc chiến kết thúc,
đạo quân này đã quay lại tấn công chính những kẻ đã thuê họ, và từ đó sự
trung thành của những lực lượng lính đánh thuê luôn được đặt dấu chấm
hỏi.
Ngoài ra, các lực lượng lính đánh thuê không hoạt động độc lập, thông
thường sẽ phối hợp tác chiến với quân đội bản địa. Tuy nhiên việc chia
sẻ thông tin và phối hợp tác chiến giữa những con người xa lạ trở thành
một vấn đề khó khăn. Điều này có thể dẫn đến hậu quả nghiêm trọng trong
trận chiến.
Cuối cùng, sự xuất hiện của lực lượng lính đánh thuê có thể làm suy yếu
lực lượng quân đội của một quốc gia tại chiến trường. Điều này khiến cho
việc kiểm soát tình hình khi có những biến động trở nên khó khăn, vì
các lực lượng lính đánh thuê chỉ thực hiện các nhiệm vụ nhất định đã
giao ước từ trước.
Tham khảo: HowStuff Works
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét