Thứ Tư, 29 tháng 1, 2014

CÂU CHUYỆN VỀ RƯỢU 6/d (tửu ái)

(ĐC sưu tầm trên NET)



(http://voclongtuu.wordpress.com)
Thơ hay về rượu (hán việt) kỳ 1
09/07/2013 
Thơ sưu tầm

Nguyệt Dạ Độc Chước (Lý Bạch)
Hoa gian nhất hồ tửu
Độc chước vô tương thân
Cử bôi du minh nguyệt
Đối ảnh thành tam thân
Nguyệt tức bất giải ẩm
Ảnh tùng tùy ngã thân
Tạm bạn nguyệt tương ảnh
Hành lạc tu cập xuân
Ngã ca nguyệt bồi hồi
Ngã vũ ảnh linh loạn
Tỉnh thời đồng giao hoan
Túy hậu các phân tán
Vịnh kết vô tình du
Tương kỳ mạc vân hán
Một mình uống rượu dưới trăng (Người dịch: Tương Như)
Có rượu không có bạn,
Một mình chuốc dưới hoa.
Cất chén mời Trăng sáng,
Mình với Bóng là ba.
Trăng đã không biết uống,
Bóng chỉ quấn theo ta.
Tạm cùng Trăng với Bóng,
Chơi xuân cho kịp mà !
Ta hát, Trăng bồi hồi,
Ta múa, Bóng rối loạn.
Lúc tỉnh cùng nhau vui,
Say rồi đều phân tán.
Gắn bó cuộc vong tình,
Hẹn nhau tít Vân Hán

Mộng uyên ương hồ điệp
- Tư Mã Tương Như đời Hán, đàn giỏi, gảy khúc Tư Mã phượng cầu, Trác Văn Quân là người đẹp, nghe đàn, sau hai người lấy nhau .
- Kinh Kha qua sông vào đất giặc. Bài thơ viết về Kinh Kha có câu: Tráng sĩ một đi không trở về.
- Phùng Hoan, thực khách của Mạnh Thường Quân lãnh nhiệm vụ đi đòi nợ, khi đến ấp Tiết gọi các con nợ lại và tuyên bố đốt hết văn tự nợ. Về nói với Mạnh Thường Quân là tiền nợ ấy đã lấy mua “Đức” hết rồi. Sau Mạnh Thường Quân bị vua Tề phế, khi qua ấp Tiết thì toàn dân ra đón linh đình, nhờ thế vua Tề thu dụng lại.
chuyện hôm qua như nước chảy về đâu
mãi xa ta không sao giữ được
hôm nay lại có bao chuyện ưu phiền làm rối cả lòng ta
rút đao chém xuống nước nước càng chảy mạnh
nâng chén tiêu sầu càng sầu thêm

Yến thành đông trang (Thôi Mẫn Đồng)
Nhất niên hựu quá nhất niên xuân,
Bách tuế tằng vô bách tuế nhân.
Năng hướng hoa trung kỷ hồi tuý,
Thập thiên cô tửu mạc từ bần. 
Dự tiệc tại nhà phía đông thành (Vũ Mạnh Hùng dịch)
Năm hết thì xuân cũng hết theo
Mà người trăm tuổi có bao nhiêu
Bên hoa hãy được say vài độ
Mua rượu tiền muôn chớ bảo nhiều.

                                  

Một đoạn trong bài “Sắp mời rượu”
……………………..
Lúc vui chơi nào nhắm mùi ngon,
Ba trăm chén cũng dồn một cuộc.
Cụ Sầm rủ cụ Đan khuyên chuốc,
Rượu nâng lên chớ được dừng tay.
Vì ngươi hát một khúc này,
Xin ngươi sẽ lắng tai nghe lấy.
Tiệc chung cổ ngọc vàng là mấy,
Hãy nên say say mãi tỉnh chi mà.
Thánh hiền xưa cũng vẵng xa,
Chỉ có rượu với người say là vẫn để.
Tiệc Bình Lạc xưa kia cũng thế,
Muời nghìn chung mặc thích vui cười.
Tiền chủ nhân bao quản vắn dài,
Cũng mua nữa cùng ngươi khuyên rót.
Ngựa hoa tốt mà áo cừu cũng tốt,
Gọi đồng ra đổi lấy rượu ngon.
Cùng ngươi giải vạn kiếp buồn.

Hồ trung đối tửu hành (Trương Vị)
Dạ tọa bất yếm hồ thượng nguyệt, 
Trú hành bất yếm hồ thượng san. 
Nhãn tiền nhất tôn hựu thường mãn, 
Tâm trung vạn sự như đẳng nhàn. 
Chủ nhân hữu thử vạn dư thạch, 
Trọc giao sổ đẩu ưng bất tích. 
Tức kim tương đối bất tận hoan, 
Biệt hậu tương tư phục hà ích. 
Thù du loan đầu qui lộ xa, 
Nguyện quân thả túc Hoàng công gia. 
Phong quang nhược thử, nhân bất túy, 
Sâm si cô phụ đông viên hoa. 
Trong hồ cùng nhau uống rượu (Người dịch: Tản Đà) 
Ngồi đêm chẳng chán trăng hồ, 
Ngày đi chẳng chán quanh hồ núi non. 
Một chai trước mắt đầy luôn, 
Trong lòng muôn nỗi lo buồn bỏ qua. 
Chủ nhân thóc nếp đầy nhà, 
Rượu nồng mấy gáo ắt là tiếc chi? 
Cùng nhau nay chẳng hả hê, 
Nhớ nhau lúc khác ích gì nữa ai? 
Thù du về bến xa xôi, 
Xin ai ở lại ngủ chơi ông Hoàng 
Chẳng say cũng phí phong quang, 
Vườn đông luống để bẽ bàng cho hoa.


Xuân Nhật Túy Khởi Ngôn Chí (Lý Bạch)
Xử thế nhược đại mộng
Hồ vi lao kỳ sinh?
Sở dĩ chung nhật túy
Đồi nhiên ngọa tiền doanh
Giác lai miện đình tiền
Nhất điểu hoa gian minh
Tá vấn thử hà nhật?
Xuân phong ngữ lưu oanh
Cảm chi dục thán tức
Đối chi hoàn tự khuynh
Hạo ca đãi minh nguyệt
Khúc tận dĩ vong tình
Ngày Xuân Say Rượu Tỉnh Dậy Nói Chí Mình (Trần Trọng San dịch)
Đời như giấc mộng lớn 
Nhọc lòng mà làm chi? 
Suốt ngày say túy lúy 
Trước hiên nằm li bì 
Tỉnh dậy trông sân trước 
Trong hoa chim hót vang 
Hôm nay ngày nào nhỉ 
Gió đưa tiếng oanh vàng 
Cảm xúc ta than thở 
Đối cảnh ta nghiêng bình 
Hát vang đợi trăng sáng 
Hết khúc đã quên tình.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~ 
(Ngô Tất Tố dịch )
Ở đời như giấc chiêm bao 
Làm chi mà phải lao đao cho đời? 
Vậy nên say suốt hôm mai 
Bên cây cột trước, nằm dài khểnh chân 
Tỉnh rồi, chợt ngó trước sân 
Tiếng chim đâu đã nghe gần trong hoa 
Ngày chi? Thử hỏi cho ra 
Gió xuân đang giục oanh già véo von 
Cảm thương, lòng những bồn chồn 
Đoái trông cảnh vật dốc luôn chén quỳnh 
Hát ngao chờ bóng trăng thanh 
Lời ca vừa hết, mối tình đã quên.

Trước rượu kỳ 2
Khuyến quân mạc cự bôi,
Xuân phong tiếu nhân lai.
Ðào lý như cựu thức,
Khuynh hoa hướng ngã khai.
Lưu oanh đề bích thụ,
Minh nguyệt khuy kim lôi.
Tạc lai chu nhan tử,
Kim nhật bạch phát thôi.
Cúc sinh Thạch hổ điện,
Lộc tẩu Cô Tô đài.
Tự cổ đế vương trạch,
Thành khuyết bế hoàng ai.
Quân nhược bất ẩm tửu,
Tích nhân an tại tai!
(Người dịch:Khuyết danh)
Khuyên bạn đừng chê rượu
Gió xuân cười cợt người
Ðào lý bạn quen cũ
Nghiêng hoa nở vì ai
Cành biếc chim oanh hót
Chén vàng trăng sáng soi.
Bữa trước mặt non dại
Hôm nay tóc bạc rồi
Gai lan thạch hổ điện
Hươu chạy Cô Tô đài
Xưa nay cung vua chúa
Thành khuyết ngập trần ai
Bạn sao không uống rượu
Người xưa nay còn ai?


Lương Châu từ kỳ 1 (Vương Hàn)
Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi
Dục ẩm tỳ bà mã thượng thôi
Tuý ngoạ sa trường quân mạc tiếu
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi.
(Người dịch: Trần Quan Trân)
Bồ đào rượu ngát chén lưu ly
Toan nhắp tỳ bà đã giục đi
Say khướt sa trường anh chớ mỉa
Xưa nay chinh chiến mấy ai về.

Hỏi Lưu thập cửu (Bạch Cư Dị)
Lục nghị tân phôi tửu
Hồng nê tiểu hỏa lô
Vãn lai thiên dục tuyết
Năng ẩm nhất bôi vô
(Bản dịch: Trần Trọng Kim)
Rượu ngon mới cất một vò
Đất nung màu đỏ hỏa lò sẵn kia
Tối ngày tuyết xuống bất kỳ
Uống chơi đã vậy chén thì có đâu.

Đêm mười một tháng Hai
Rượu quý rửa hồn, hương ngất ngây.
Giường rồng, chiếu trúc, giấc xuân say.
Bên song hoa nở, trời như nước.
Ngoài hiên trăng sáng tựa ban ngày.

Uống rượu một mình trong thuyền
Thu về, núi lạnh khiến buồn lây.
Thư nhà không đến được nơi đây.
Tình người thưa nhặt như mưa gõ.
Thói đời lên xuống nước vơi đầy.
Cúc tùng bạn cũ nay xa cách.
Tuổi già đèn sách thế mà hay.
Trong lòng ngang ngổn bao day dứt,
Uống rượu một mình, thử giải khuây.

Tiễn sứ Bắc Sài Trang Khanh
Tiễn người về nước sáng hôm nay.
Xăm xăm ngựa bước, rợp cờ bay.
Người đi kẻ ở, lòng lưu luyến,
Tần ngần chủ khách, rượu cầm tay.
Mới gặp ngày nào vui xướng hoạ,
Mà giờ ly biệt, nước cùng mây.
Không biết bao giờ còn gặp lại,
Để mong nói rõ tấm lòng này.

Cảm hứng ngày xuân
Mưa rơi cây tốt, ướt cành hoa.
Khách thơ đóng cửa ngồi trong nhà.
Một nửa đời xuân đành bỏ phí.
Năm mươi, cũng tự biết mình già.
Mang nặng ân vua, không ở ẩn.
Đêm ngày mong nhớ chốn quê xa.
Dũng khí ngày xưa chưa để mất,
Giờ ngồi uống rượu, xướng thơ ca.

Vịnh hoa cúc
Năm ngoái ngày này đón khách xa, 
Hoa nhiều, rượu ít, thẹn cho ta.
Quả thật ở đời nhiều trái khoáy:
Hôm nay có rượu lại không hoa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét