MÓN QUÀ TẦM THƯỜNG
Trong một buổi đãi tiệc, một bà quí tộc giàu có nói với Hainơ (Heinrich Heine, 1791-1856, nhà thơ nổi tiếng người Đức):
- Thưa nhà thơ trữ tình của thời đại, tôi xin quì dưới chân ngài và xin hiến dâng ngài tất cả suy nghĩ, tấm lòng và trái tim tôi...
Nhà thơ đáp lại:
- Vâng, tôi xin đón nhận! Ai lại nỡ từ chối một món quà tầm thường như vậy.
Sưu tầm(st)
Lạm bàn(LB): -Giai thoại định khen hay chê ai?
-Bà quí tộc xin hiến dâng hết những thứ nhà thơ có thừa, trừ tiền bạc. Thế mới
điên!
-Giàu có ngưỡng mộ quá lố tài năng như thế, kể cũng tầm thường thật. Nhưng
không tầm thường bằng tài năng khinh mạn trước sự ngưỡng mộ đó, nhất là đối
với một phụ nữ!
- Thưa nhà thơ trữ tình của thời đại, tôi xin quì dưới chân ngài và xin hiến dâng ngài tất cả suy nghĩ, tấm lòng và trái tim tôi...
Nhà thơ đáp lại:
- Vâng, tôi xin đón nhận! Ai lại nỡ từ chối một món quà tầm thường như vậy.
Sưu tầm(st)
Lạm bàn(LB): -Giai thoại định khen hay chê ai?
-Bà quí tộc xin hiến dâng hết những thứ nhà thơ có thừa, trừ tiền bạc. Thế mới
điên!
-Giàu có ngưỡng mộ quá lố tài năng như thế, kể cũng tầm thường thật. Nhưng
không tầm thường bằng tài năng khinh mạn trước sự ngưỡng mộ đó, nhất là đối
với một phụ nữ!
Nhận xét
Đăng nhận xét