Dai Chung la su suy ngam cua toi ve cuoc doi, xa hoi, nhan sinh
CÂU CHUYỆN TÂM LINH 169
Nhận đường liên kết
Facebook
X
Pinterest
Email
Ứng dụng khác
-
(ĐC sưu tầm trên NET)
GỌI HỒN CÔ ĐỒNG SINH : CẬU BÉ KHÔN NHẤT QUẢ ĐẤT
Sự thật về "cô đồng" Sinh gọi hàng chục vong mỗi ngày ở Hải Dương
Thứ hai, 04/11/2013 | 19:06 GMT+7
(ĐSPL)-Bên
cạnh ngôi biệt thự là một căn nhà cấp 4 nhỏ, nơi “cô đồng” Sinh lập bàn
áp vong. Trước cửa căn nhà là một chiếc sân, đã chật kín người đến để
đợi gặp "người âm".
Thực
chất đằng sau những câu chuyện về các nhà ngoại cảm tìm mộ liệt sỹ, đến
giờ vẫn là một điều bí ẩn chưa có lời giải. Liệu Trung tâm Nghiên cứu
Tiềm năng con người (ở số 1, Đông Tác, Kim Liên, Hà Nội) có liên quan đến việc công nhận cho những nhà ngoại cảm rởm này không?
Trải
qua quá trình hoạt động, Trung tâm Nghiên cứu Tiềm năng con người đã
từng đánh giá, công nhận nhiều khả năng đặc biệt. Tuy nhiên, có nhiều
trường hợp, lợi dụng được sự đánh giá của Trung tâm đã về nhà mở điện áp
vong, tự nhận mình có khả năng ngoại cảm để lừa đảo, gây mê tín dị
đoan, làm xáo trộn trật tự xã hội địa phương.
Trong
quá trình thực hiện loạt bài này, PV đã tìm hiểu về một trường hợp có
khả năng gọi hàng chục vong mỗi ngày. Tại nhà cô đồng này luôn thường
trực hàng trăm người, ăn ở, sinh sống tại đây, chầu trực để được nói
chuyện cùng người “cõi âm” và lật giở nhiều sự thật về khả năng thực sự
của cô đồng đã được Trung tâm nghiên cứu “ma quỷ” lớn nhất đất nước công
nhận. Đó là trường hợp “cô đồng” Nguyễn Thị Sinh, thôn Ngọc Cục (xã
Thúc Kháng, huyện Bình Giang, Hải Dương).
Áp hàng chục vong mỗi ngày
Thời
gian gần đây, trên mạng xã hội xuất hiện clip hàng trăm người quây quần
bên “cô đồng” Sinh ở Hải Dương để nghe người cõi âm nhập vong kể chuyện
đã thu hút hàng trăm nghìn lượt truy cập. Trong khi đó, chính những
người dân thôn Ngọc Cục, xã Thúc Kháng, huyện Bình Giang, Hải Dương -
nơi “cô đồng” Sinh lập điện áp vong - thì không ai lấy gì làm lạ. Bởi
với họ, chuyện hàng trăm người kéo đến nhà “cô đồng” này áp vong mỗi
ngày, ăn dầm ngủ dề ở đây là chuyện quá quen thuộc.
Chúng
tôi đã tìm về nhà “cô đồng” nổi như cồn xứ Đông này để diện kiến thực
hư việc “gọi hồn người chết”. Hỏi bất kỳ người dân nào thôn Ngọc Cục họ
đều cho biết: “Muốn tìm nhà “cô đồng” Sinh thì cứ đến biệt thự to nhất
làng". Đây là một biệt thự mới xây.
Tuy
không hoành tráng và bề thế như Phủ Mẫu The (xã Ái Quốc, TP.Hải Dương)
của bà Đoàn Thị The, nhưng ngôi biệt thự này cũng khiến người dân ở đây
mơ ước. Đằng sau ngôi biệt thự, có cả bãi gửi xe vô cùng rộng. Khi chúng
tôi đến đã vào buổi chiều nhưng bãi gửi xe này vẫn có xấp xỉ 300 xe
đang gửi.
Bên cạnh ngôi biệt thự là
một căn nhà cấp 4 nhỏ, nơi “cô đồng” Sinh lập bàn áp vong. Trước cửa căn
nhà là một chiếc sân, đã chật kín người đến để đợi gặp "người âm".
“Tôi
ở đường Tôn Đức Thắng, Hà Nội. Gia đình tôi đã đến đây 20 ngày để gặp
lại tổ tiên nhưng không dễ bởi “cụ” thuận thì mới lên, không phải lúc
nào muốn gặp cũng được. Mỗi ngày “cô đồng” Sinh chỉ gọi được 8 người là
hết. Nên tôi phải đợi, sáng đi tối về. Ở đây có người ở tận Tây Nguyên
ra, ăn nghỉ ngay tại nhà “cô” cả tháng mà vẫn chưa có duyên gặp các cụ,
nên vẫn phải đợi”, ông Nguyễn Văn Hùng, ở Hà Nội tâm sự.
Theo
lời chỉ bảo của ông Hùng, chúng tôi mua lễ đặt tiền, ghi danh tên và
địa chỉ của tôi và người đã khuất muốn được nói chuyện. Theo nhiều người
ở đây cho biết, không dễ gặp được người cõi âm, bởi các cụ phải có
duyên mới lên. Nếu vong nào mới khuất hay có nhiều oan ức thì sẽ về rất
sớm, còn lại phải đợi rất lâu.
Đúng
14h5’ "cô đồng" Sinh từ biệt thự bước xuống ngôi nhà cấp 4 để áp vong.
Hàng trăm người quây quần cầu khấn để vong nhà mình sớm lên. Bên trong
ngôi nhà và ngoài sân người đứng, người ngồi, kẻ đi tới, người đi lui
thắp nhang khấn vái không khí u ám nghẹt thở và gai lạnh.
Giọng
"cô đồng" Sinh từ trong căn nhà nhỏ vang vọng “Con cái Hòa đâu, về đây
tao bảo?". Ở ngoài sân truyền đi thông điệp “cụ về”. Một người phụ nữ
tất tả chạy vào. Tiếng Sinh bị vong nhập oang oang như người già: “Mày
bảo con dâu mày, nó mà sống bố láo, tao về bóp cổ”. Sau đó những người
chứng kiến kinh ngạc khi thấy “cô đồng” bốc máy giọng ma quỷ gọi cho ai
đó, rồi lại tiếp tục phán: “Tao nói rồi, tao sẽ bóp cổ”. Thi thoảng hàng
trăm người lại cười rú lên khi nghe vong nói và sôi nổi bàn luận.
Lần
lượt các vong liên tục nhập vào "cô đồng" Sinh, những người thân khấn
vái: “Bà ơi bà ở dưới đó thiếu gì không? Cần gì không?" Vong nhập vào
"cô đồng" Sinh lại phán câu nghe kinh hãi: “Tao cần mạng mày, tao chả
cần gì, chỉ cần mạng mày”, nói xong, tiếng cười kinh khiếp vang lên từ
miệng Sinh khiến ai chứng kiến đều kinh hồn bạt vía.
Đáng
chú ý, cả buổi chiều áp vong "cô đồng” Sinh không thay đổi giọng nói,
cũng như thái độ, bất kể đó là hồn nam hay nữ, già hay trẻ, khuôn mặt cô
Sinh luôn rưng rưng nước mắt, tay chân bủn rủn, giọng nói thều thào và
thở từng hơi gấp gáp.
Với người nhà
của “người cõi âm”, khi hồn về sẽ đến và nói chuyện như lúc người thân
họ còn sống. Đa phần đều hỏi cuộc sống ở thế giới bên kia thế nào, có
đầy đủ không, có cần gì không? Các hồn về chỉ trả lời chung chung như
tốt hoặc là chưa tốt và tùy theo mức độ “thiếu thốn” để mua giấy tiền
cúng cụ thể.
Chưa biết thực hư chuyện
“vong nhập” đến đâu, nhưng hàng trăm người đến mỗi ngày cũng giúp "cô
đồng" Sinh có khoản thu nhập khủng. Theo quan sát của PV, trước khi nói
chuyện với “người cõi âm”, người đến gọi hồn sẽ phải đặt lễ. Mỗi lễ gồm
tiền vàng bánh trái cũng từ 20.000 - 30.000 đồng.
Ngoài
ra, lễ tiền để đặt trên ban thờ cũng phải từ 50.000 - 200.000 đồng.
Mặc dù tùy tâm mỗi người, nhưng quan niệm “đặt lễ to” thì cụ nhanh về
khiến số người đặt mệnh giá 100.000 - 200.000 tương đối lớn. Nếu nhân
với con số hàng trăm người mỗi ngày thì số tiền thu về là không nhỏ. Đó
là chưa kể đến quán giải khát phục vụ cho khách…
Sự thật về khả năng của “cô đồng” Sinh
Xung quanh việc
“cô đồng” Sinh lập điện để gọi vong thu hút đển hàng trăm nghìn người
đến mỗi năm đã có nhiều ý kiến trái chiều từ dư luận. Nhiều ý kiến bày
tỏ nghi ngờ, khả năng áp vong của cô đồng này là có thể nhưng chuyện
"cô đồng" Sinh ngày nào cũng bị nhập là hoang đường. Cũng không thể loại
trừ làm vừa lòng khách nên cô ấy sẽ phải giả là vong nhập.
Theo
tìm hiểu của PV, đa số những người tìm đến ăn dầm, ở dề nhà “cô đồng”
này đều từ các địa phương khác đến, người trong xã, trong huyện hầu như
chưa ai từng đặt chân đến nhà cô đồng này để áp vong. Nếu “cô đồng” có
khả năng thật sự, thì chắc chắn người trong làng không tìm đến những nhà
ngoại cảm khác để nói chuyện với những người cõi âm.
Để
làm rõ vấn đề trên, PV đã đến làm việc với Chủ tịch UBND xã Thúc Kháng,
ông Bùi Văn Cường. Khi nói đến trường hợp “cô đồng” Sinh, ông Bùi Văn
Cường cho biết, đó là sự nhức nhối lớn nhất ở địa phương.
Nói
về lai lịch của “cô đồng” này, ông Cường cho biết, trước đây, bà Nguyễn
Thị Đương, mẹ đẻ của cô Sinh là cấp dưỡng ở huyện đội rồi về làm dâu xã
ông. Do hoàn cảnh gia đình khó khăn nên cô bé Nguyễn Thị Sinh sớm phải
đi giúp việc. Lớn lên, cô sang Đài Loan xuất khẩu lao động. Đến khi về
nước thì mang theo "nghề gọi hồn" này. Câu chuyện về sự làm nghề của “cô
đồng” Sinh cũng có nhiều "giai thoại".
Ông
Cường kể lại câu chuyện "cũng là do nghe kể", rằng lúc mới ở Đài Loan
về, có người chú họ ra sân bay đón Sinh. Chẳng hiểu "ma xui quỷ khiến"
thế nào mà Sinh nói vanh vách những chuyện sắp tới xảy đến với gia đình
chú. Sau thì sự việc diễn ra đúng như vậy. Thế là người ta truyền tai
nhau "cái Sinh biết xem bói". Có người bảo hồi Sinh sang Đài Loan làm
người giúp việc cho một gia đình cũng biết về tử vi, tướng số, gọi hồn
nên đã học được nghề.
“Người dân
trong xã không ai đến xem hay gọi vong nhà Sinh, chủ yếu là người địa
phương khác. Lúc đầu khi biết tin cô này gọi dí, nhiều người đổ về,
chính quyền huyện và xã đã tổ chức dẹp. Đồng thời chặn các ngả đường về
nhà cô Sinh. Nhưng người ta vẫn đổ về. Xã rất lo lắng, nếu những người
già không may bị cảm nắng khi gọi vong thì lúc đó hậu quả lớn, hơn nữa
tập trung đông người cũng gây mất an ninh trật tự,
ảnh hưởng đến địa phương. Tuy nhiên, “cô đồng” Sinh mở điện áp vong
cũng không có điều tiếng gì nên xã chưa thể dẹp được”, ông Bùi Văn Cường
cho biết”.
Người nhà “cô đồng” này
đã cung cấp những thông tin về duyên tiền định, khiến cô đồng này có khả
năng áp vong, gọi hồn. Theo đó, cách đây hơn chục năm, trong một lần
sang Hà Nội chơi, cô Sinh qua một hàng nước, nửa đùa nửa thật xin bà bán
nước cho phụ bán cùng. Bà này đồng ý, từ đó quán lúc nào cũng đông
khách.
Một hôm, Sinh bảo bà bán nước
rằng, nhà bên cạnh sắp tới sẽ có người thắt cổ chết. Bà bán nước liền đi
mách bà chủ nhà kia biết mà đề phòng, không ngờ nhà đó chửi đuổi cô
Sinh đi. Quả nhiên mấy hôm sau, con trai nhà ấy thắt cổ tự tử. Từ đó, cô
hành nghề này.
Đã được sự đánh giá của Trung tâm Nghiên cứu Tiềm năng con người?
Để
làm rõ việc “cô đồng” Sinh có khả năng gọi hồn hay không, PV đã đem câu
chuyện về “cô đồng” lên gặp những người có trách nhiệm và liên quan ở
Trung tâm Nghiên cứu Tiềm năng con người, Bộ môn Cận tâm lý - Viện
Nghiên cứu và Ứng dụng Tiềm năng Con người.
Một
cán bộ của Trung tâm Nghiên cứu Tiềm năng con người (đề nghị được giấu
tên) cho biết: "Cách đây 7 năm, chúng tôi có về Ngọc Cục để tiến hành
trắc nghiệm vài lần với "cô đồng" này. Kết quả cho thấy, cô này cũng có
khả năng đặc biệt thật. Thế nhưng, trong cả hai lần tôi về đó và đều
chứng kiến cảnh một trường hợp trong TP.HCM ra gọi hồn cứ diễn chung một
câu chuyện. Điều đó khiến tôi thấy có cái gì không ổn ở đây rồi. Ngay
cả việc "cô đồng" này thường xuyên văng tục, chửi bới người đến gọi hồn
cũng khiến tôi thấy không được hay cho lắm".
Vị
này cũng nhấn mạnh: "Đến bây giờ, để xem cô này có khả năng đặc biệt
đến đâu thì cần có một đề tài nghiên cứu riêng biệt mới phần nào đưa ra
kết luận được. Thật hay giả vẫn chưa đánh giá được vì việc sắp xếp lại
hoạt động của Trung tâm nên chúng tôi cũng không có thời gian để nghiên
cứu kỹ hơn về trường hợp này".
Thiếu
tướng Chu Phác, Chủ nhiệm Bộ môn Cận tâm lý, Viện Nghiên cứu và Ứng dụng
Tiềm năng con người đã từng tiếp xúc với "cô đồng" Sinh vài lần. Ông
xác nhận: Trước đây, Bộ môn đã ghi nhận có mấy hiện tượng nổi bật từ "cô
đồng" này.
"Thứ nhất, trong một lần
hội nghị tổng kết cách đây chừng 3, 4 năm, chúng tôi có mời cô Sinh về
dự. Đang trong lúc hội nghị thì cô có biểu hiện của việc nhập đồng.
Chúng tôi đã lập biên bản ghi lại rằng, đó là một vong bị chết oan, bảo
nhà mình ở trên Sơn Tây. Chúng tôi hỏi tên cha mẹ, địa chỉ, nơi ở, số
điện thoại của người thân... thì cô Sinh đọc được vanh vách.
Khi
chúng tôi gọi vào số máy di động được cho ấy thì tất cả những thông tin
cá nhân mà vong đưa ra đều đúng. Người cha liền từ Sơn Tây xuống Hà Nội
"gặp" con. Qua xác minh, cô Sinh và ông bố kia hoàn toàn không biết
nhau. Một lần khác, cô Sinh cũng chụp ảnh được 9 vong là liệt sỹ. Điều
đó cũng chứng tỏ phần nào rằng cô này có khả năng", ông Phác nói.
Tuy
nhiên, liệu có trường hợp ngày nào vong cũng nhập vào "cô đồng" và nhập
theo... giờ như thế, ông Phác nhấn mạnh: "Chuyện vong nhập vào người là
có thật, ở Bộ môn của tôi đã ghi nhận nhiều trường hợp như thế. Song
chuyện vong nhập liên tục, ngày nào cũng nhập là không thể có".
Ngày nào cũng bị nhập là hoang đường
Ông
Phác giải thích thêm: Việc vong nhập được hay không là do giữa người và
vong có cùng tần số. Tuy nhiên, tần số này cũng còn phụ thuộc vào nhiều
yếu tố tự nhiên như thời tiết, khí hậu, rồi chính sức khỏe của người
được nhập. Do đó, "chuyện "cô đồng" Sinh ngày nào cũng bị nhập là hoang
đường. Cũng không thể loại trừ việc để làm vừa lòng khách nên cô ấy sẽ
phải giả là vong nhập.
Đồng quan điểm, vị cán bộ của Trung tâm
Nghiên cứu Tiềm năng con người (đề nghị giấu tên) cũng khẳng định:
"Chuyện "cô đồng" Sinh suốt ngày gọi được hồn là không thể. Trên thực
tế, Trung tâm chưa ghi nhận trường hợp nào có thể gọi hồn thành công
liên tục". Đã hai lần xử lý lập biên bản
"Chúng
tôi đã hai lần xử lý lập biên bản "cô đồng" này nhưng rồi có thể vì chế
tài chưa đủ mạnh nên vẫn hoạt động. Ở địa phương hầu như không ai đến
nhà cô Sinh gọi hồn, toàn những người ở nơi khác đến.
Cũng nhiều
lần, chúng tôi đến tuyên truyền, vận động người dân không nên tập trung
đông người; thậm chí còn lập hàng rào barie để ngăn dòng người đổ về gọi
hồn nhà cô Sinh nhưng đều thất bại. Họ lý luận rằng họ không bị ai xúi
giục, hoàn toàn tự nguyện nên cũng khó. Chúng tôi vẫn đang theo dõi. Nếu
có biểu hiện gì liên quan đến mê tín dị đoan để kiếm tiền, chính quyền
sẽ dẹp ngay”, Chủ tịch UBND xã Thúc Kháng, ông Bùi Văn Cường khẳng định.
Thưởng NinH
sư thầy vén màn BÍ MẬT GỌI HỒN có thật 100% nghe ớn lạnh câu chuyện có thật mới nhất 2018
Cô Đồng Sinh gọi hồn - Câu chuyện cõi âm
Nhà ngoại cảm Nguyễn Thị Sinh (cô đồng
Sinh), thành viên Viện Nghiên cứu Ứng dụng tiềm năng con người - Liên
hiệp các Hội Khoa học Việt Nam.
Câu chuyện ngắn qua mẹ đẻ cô đồng sinh - Bà Nguyễn Thị Đương
Mỗi ngày, "cô đồng"
Sinh chỉ làm việc trong 4 tiếng nên cảnh người ta phải vạ vật chờ đợi
vì quá tải là thường xuyên và khá phổ biến. Vậy nên, những dịch vụ cũng
ra đời.
Bên cạnh bà
mẹ chồng bán đồ lễ thì mẹ đẻ, chồng của "cô đồng" cũng tham gia vào
việc "tạo điều kiện cho những người đến gọi hồn" - theo cách nói của bà
Nguyễn Thị Đương.
Hiện tại, bà Đương đảm nhận việc nấu cơm và
cho thuê phòng nghỉ. Theo đó, mỗi suất cơm trưa hoặc tối có giá
25.000đ, nghỉ qua đêm là 15.000đ/người. Bên cạnh ngôi nhà mái ngói cũ
thì bà Đương vừa cho xây dựng một gian nhà cấp 4 được tận dụng làm chỗ
trọ. Bà cho hay: Như trưa nay, tôi nấu đúng 10 mâm cơm. Hằng ngày, trung
bình nấu 12 mâm cơm cả trưa và tối. Vào ngày nghỉ thì số lượng mâm cơm
nhiều hơn, có khi tới ngót 30 mâm là chuyện thường. Mỗi mâm 6 người,
nhân lên sẽ thấy được số người đến gọi hồn đông đến mức nào. Quanh khu
nhà "cô đồng", chúng tôi cũng dễ dàng bắt gặp những dòng chữ như "Cho
nghỉ trưa", "Nhà trọ". Nhìn vào đó có thể thấy, dịch vụ ăn theo việc gọi
hồn của "cô đồng" Sinh khá phát triển ở đây.
Chồng "cô đồng"
thì trông giữ xe máy và bán nước chè để phục vụ khách. Bà Đương cho
biết thêm: Trước "cô" còn tạo việc làm cho em trai của chồng giữ chân
trông xe. Thế nhưng, vào khoảng tháng 8 năm ngoái, thấy có mấy cái ô tô
để trong sân nhà tôi, cậu em chồng kia sang nói là tôi chỉ được phép nấu
cơm, không được trông xe. Từ đó xảy ra xô xát giữa cậu ta và con trai
tôi. "Cô" vào khuyên can thì bị em chồng đánh đau nặng lắm, tưởng chết
cơ mà.
Bà Nguyễn Thị Đương - mẹ đẻ "cô đồng" xác nhận: Trung bình mỗi ngày
nấu 12 mâm cơm phục vụ khách đến gọi hồn.
"Tôi chỉ có công đẻ"
Hỏi chuyện bà Đương về cô con gái, bà nhất mực gọi bằng "cô" và kể về con với tất cả sự hào hứng xen lẫn chút tự hào.
Theo
đó, "cô" là "người nhà nước 12 năm rồi (bà Đương gọi việc con gái biết
gọi hồn là "người nhà nước - PV). "Cô" được Nhà nước trả lương tháng 30
triệu đấy, vì đi tìm mộ liệt sĩ... "Cô" giỏi lắm, trước "cô" cũng như
mình thôi. Người ta bảo tôi chỉ có công đẻ chứ còn "cô" giỏi, "cô" đâu
phải là con của tôi nữa. "Cô" giỏi thì phải ra mà phục vụ nhân dân chứ",
bà Đương thao thao.
Hỏi chuyện bà Đương có đúng là nên nhờ
"cô" kêu từ đêm hôm trước để hôm sau vong lên được nhanh, bà cười: "Cũng
còn tùy". Có lẽ chính vì thế mà hôm ấy, ông Bưởi đã không gặp may khi
đợi cả ngày vong nhà mình vẫn chưa lên.
Đoạn, bà Đương vội vã
cáo lui khi kim đồng hồ chỉ gần 4h chiều. "Tôi phải đi nấu cơm đây. Chỉ
có hai người nấu phục vụ khách nên phải làm sớm để kịp giờ cơm tối. Mọi
người ngồi đợi cả buổi cũng mệt rồi".
Tối nay, theo tính toán của bà Đương, có khoảng 4 mâm cơm với chừng 30 người nghỉ lại nhà.
Sự thật về "cô đồng" Sinh gọi hàng chục vong mỗi ngày ở Hải Dương
Bên cạnh ngôi
biệt thự là một căn nhà cấp 4 nhỏ, nơi “cô đồng” Sinh lập bàn áp vong.
Trước cửa căn nhà là một chiếc sân, đã chật kín người đến để đợi gặp
"người âm".
Thực chất đằng sau những câu chuyện về các nhà ngoại
cảm tìm mộ liệt sỹ, đến giờ vẫn là một điều bí ẩn chưa có lời giải. Liệu
Trung tâm Nghiên cứu Tiềm năng con người (ở số 1, Đông Tác, Kim Liên,
Hà Nội) có liên quan đến việc công nhận cho những nhà ngoại cảm rởm này
không?
Trải qua quá trình hoạt động, Trung tâm Nghiên cứu Tiềm
năng con người đã từng đánh giá, công nhận nhiều khả năng đặc biệt. Tuy
nhiên, có nhiều trường hợp, lợi dụng được sự đánh giá của Trung tâm đã
về nhà mở điện áp vong, tự nhận mình có khả năng ngoại cảm để lừa đảo,
gây mê tín dị đoan, làm xáo trộn trật tự xã hội địa phương.
Trong
quá trình thực hiện loạt bài này, PV đã tìm hiểu về một trường hợp có
khả năng gọi hàng chục vong mỗi ngày. Tại nhà cô đồng này luôn thường
trực hàng trăm người, ăn ở, sinh sống tại đây, chầu trực để được nói
chuyện cùng người “cõi âm” và lật giở nhiều sự thật về khả năng thực sự
của cô đồng đã được Trung tâm nghiên cứu “ma quỷ” lớn nhất đất nước công
nhận. Đó là trường hợp “cô đồng” Nguyễn Thị Sinh, thôn Ngọc Cục (xã
Thúc Kháng, huyện Bình Giang, Hải Dương).
Cô đồng sinh áp hàng chục vong mỗi ngày
Thời gian gần
đây, trên mạng xã hội xuất hiện clip hàng trăm người quây quần bên “cô
đồng” Sinh ở Hải Dương để nghe người cõi âm nhập vong kể chuyện đã thu
hút hàng trăm nghìn lượt truy cập. Trong khi đó, chính những người dân
thôn Ngọc Cục, xã Thúc Kháng, huyện Bình Giang, Hải Dương - nơi “cô
đồng” Sinh lập điện áp vong - thì không ai lấy gì làm lạ. Bởi với họ,
chuyện hàng trăm người kéo đến nhà “cô đồng” này áp vong mỗi ngày, ăn
dầm ngủ dề ở đây là chuyện quá quen thuộc.
Chúng tôi đã tìm về
nhà “cô đồng” nổi như cồn xứ Đông này để diện kiến thực hư việc “gọi hồn
người chết”. Hỏi bất kỳ người dân nào thôn Ngọc Cục họ đều cho biết:
“Muốn tìm nhà “cô đồng” Sinh thì cứ đến biệt thự to nhất làng". Đây là
một biệt thự mới xây.
Tuy không hoành tráng và bề thế như Phủ Mẫu
The (xã Ái Quốc, TP.Hải Dương) của bà Đoàn Thị The, nhưng ngôi biệt thự
này cũng khiến người dân ở đây mơ ước. Đằng sau ngôi biệt thự, có cả
bãi gửi xe vô cùng rộng. Khi chúng tôi đến đã vào buổi chiều nhưng bãi
gửi xe này vẫn có xấp xỉ 300 xe đang gửi.
Bên cạnh ngôi biệt thự
là một căn nhà cấp 4 nhỏ, nơi “cô đồng” Sinh lập bàn áp vong. Trước cửa
căn nhà là một chiếc sân, đã chật kín người đến để đợi gặp "người âm".
“Tôi
ở đường Tôn Đức Thắng, Hà Nội. Gia đình tôi đã đến đây 20 ngày để gặp
lại tổ tiên nhưng không dễ bởi “cụ” thuận thì mới lên, không phải lúc
nào muốn gặp cũng được. Mỗi ngày “cô đồng” Sinh chỉ gọi được 8 người là
hết. Nên tôi phải đợi, sáng đi tối về. Ở đây có người ở tận Tây Nguyên
ra, ăn nghỉ ngay tại nhà “cô” cả tháng mà vẫn chưa có duyên gặp các cụ,
nên vẫn phải đợi”, ông Nguyễn Văn Hùng, ở Hà Nội tâm sự.
Theo lời
chỉ bảo của ông Hùng, chúng tôi mua lễ đặt tiền, ghi danh tên và địa
chỉ của tôi và người đã khuất muốn được nói chuyện. Theo nhiều người ở
đây cho biết, không dễ gặp được người cõi âm, bởi các cụ phải có duyên
mới lên. Nếu vong nào mới khuất hay có nhiều oan ức thì sẽ về rất sớm,
còn lại phải đợi rất lâu.
Đúng 14h5’ "cô đồng" Sinh
từ biệt thự bước xuống ngôi nhà cấp 4 để áp vong. Hàng trăm người quây
quần cầu khấn để vong nhà mình sớm lên. Bên trong ngôi nhà và ngoài sân
người đứng, người ngồi, kẻ đi tới, người đi lui thắp nhang khấn vái
không khí u ám nghẹt thở và gai lạnh.
Giọng "cô đồng" Sinh từ
trong căn nhà nhỏ vang vọng “Con cái Hòa đâu, về đây tao bảo?". Ở ngoài
sân truyền đi thông điệp “cụ về”. Một người phụ nữ tất tả chạy vào.
Tiếng Sinh bị vong nhập oang oang như người già: “Mày bảo con dâu mày,
nó mà sống bố láo, tao về bóp cổ”. Sau đó những người chứng kiến kinh
ngạc khi thấy “cô đồng” bốc máy giọng ma quỷ gọi cho ai đó, rồi lại tiếp
tục phán: “Tao nói rồi, tao sẽ bóp cổ”. Thi thoảng hàng trăm người lại
cười rú lên khi nghe vong nói và sôi nổi bàn luận.
Lần lượt các
vong liên tục nhập vào "cô đồng" Sinh, những người thân khấn vái: “Bà ơi
bà ở dưới đó thiếu gì không? Cần gì không?" Vong nhập vào "cô đồng"
Sinh lại phán câu nghe kinh hãi: “Tao cần mạng mày, tao chả cần gì, chỉ
cần mạng mày”, nói xong, tiếng cười kinh khiếp vang lên từ miệng Sinh
khiến ai chứng kiến đều kinh hồn bạt vía.
Đáng chú ý, cả buổi
chiều áp vong "cô đồng” Sinh không thay đổi giọng nói, cũng như thái độ,
bất kể đó là hồn nam hay nữ, già hay trẻ, khuôn mặt cô Sinh luôn rưng
rưng nước mắt, tay chân bủn rủn, giọng nói thều thào và thở từng hơi gấp
gáp.
Với người nhà của “người cõi âm”, khi hồn về sẽ đến và nói
chuyện như lúc người thân họ còn sống. Đa phần đều hỏi cuộc sống ở thế
giới bên kia thế nào, có đầy đủ không, có cần gì không? Các hồn về chỉ
trả lời chung chung như tốt hoặc là chưa tốt và tùy theo mức độ “thiếu
thốn” để mua giấy tiền cúng cụ thể.
Chưa biết thực hư chuyện
“vong nhập” đến đâu, nhưng hàng trăm người đến mỗi ngày cũng giúp "cô
đồng" Sinh có khoản thu nhập khủng. Theo quan sát của PV, trước khi nói
chuyện với “người cõi âm”, người đến gọi hồn sẽ phải đặt lễ. Mỗi lễ gồm tiền vàng bánh trái cũng từ 20.000 - 30.000 đồng.
Ngoài
ra, lễ tiền để đặt trên ban thờ cũng phải từ 50.000 - 200.000 đồng.
Mặc dù tùy tâm mỗi người, nhưng quan niệm “đặt lễ to” thì cụ nhanh về
khiến số người đặt mệnh giá 100.000 - 200.000 tương đối lớn. Nếu nhân
với con số hàng trăm người mỗi ngày thì số tiền thu về là không nhỏ. Đó
là chưa kể đến quán giải khát phục vụ cho khách…
Sự thật về khả năng của “cô đồng” Sinh
Xung quanh việc cô đồng Sinh
lập điện để gọi vong thu hút đển hàng trăm nghìn người đến mỗi năm đã
có nhiều ý kiến trái chiều từ dư luận. Nhiều ý kiến bày tỏ nghi ngờ, khả
năng áp vong của cô đồng này là có thể nhưng chuyện "cô đồng" Sinh
ngày nào cũng bị nhập là hoang đường. Cũng không thể loại trừ làm vừa
lòng khách nên cô ấy sẽ phải giả là vong nhập.
Theo tìm
hiểu của PV, đa số những người tìm đến ăn dầm, ở dề nhà “cô đồng” này
đều từ các địa phương khác đến, người trong xã, trong huyện hầu như chưa
ai từng đặt chân đến nhà cô đồng này để áp vong. Nếu “cô đồng” có khả
năng thật sự, thì chắc chắn người trong làng không tìm đến những nhà
ngoại cảm khác để nói chuyện với những người cõi âm.
Để làm rõ
vấn đề trên, PV đã đến làm việc với Chủ tịch UBND xã Thúc Kháng, ông Bùi
Văn Cường. Khi nói đến trường hợp “cô đồng” Sinh, ông Bùi Văn Cường cho
biết, đó là sự nhức nhối lớn nhất ở địa phương.
Nói về lai lịch của “cô đồng” này, ông Cường cho biết, trước đây, bà Nguyễn Thị Đương, mẹ đẻ của cô Sinh là cấp dưỡng ở huyện đội rồi về làm dâu xã ông. Do hoàn cảnh gia đình khó khăn nên cô bé Nguyễn Thị Sinh sớm
phải đi giúp việc. Lớn lên, cô sang Đài Loan xuất khẩu lao động. Đến
khi về nước thì mang theo "nghề gọi hồn" này. Câu chuyện về sự làm nghề
của “cô đồng” Sinh cũng có nhiều "giai thoại".
Ông Cường kể lại
câu chuyện "cũng là do nghe kể", rằng lúc mới ở Đài Loan về, có người
chú họ ra sân bay đón Sinh. Chẳng hiểu "ma xui quỷ khiến" thế nào mà
Sinh nói vanh vách những chuyện sắp tới xảy đến với gia đình chú. Sau
thì sự việc diễn ra đúng như vậy. Thế là người ta truyền tai nhau "cái
Sinh biết xem bói". Có người bảo hồi Sinh sang Đài Loan làm người giúp
việc cho một gia đình cũng biết về tử vi, tướng số, gọi hồn nên đã học
được nghề.
“Người dân trong xã không ai đến xem hay gọi vong nhà
Sinh, chủ yếu là người địa phương khác. Lúc đầu khi biết tin cô này gọi
dí, nhiều người đổ về, chính quyền huyện và xã đã tổ chức dẹp. Đồng thời
chặn các ngả đường về nhà cô Sinh. Nhưng người ta vẫn đổ về. Xã rất lo
lắng, nếu những người già không may bị cảm nắng khi gọi vong thì lúc đó
hậu quả lớn, hơn nữa tập trung đông người cũng gây mất an ninh trật tự,
ảnh hưởng đến địa phương. Tuy nhiên, cô đồng Sinh mở điện áp vong cũng không có điều tiếng gì nên xã chưa thể dẹp được”, ông Bùi Văn Cường cho biết”.
Người nhà “cô đồng” này đã cung cấp những thông tin về duyên tiền định, khiến cô đồng này có khả năng áp vong, gọi hồn.
Theo đó, cách đây hơn chục năm, trong một lần sang Hà Nội chơi, cô Sinh
qua một hàng nước, nửa đùa nửa thật xin bà bán nước cho phụ bán cùng.
Bà này đồng ý, từ đó quán lúc nào cũng đông khách.
Một hôm, Sinh
bảo bà bán nước rằng, nhà bên cạnh sắp tới sẽ có người thắt cổ chết. Bà
bán nước liền đi mách bà chủ nhà kia biết mà đề phòng, không ngờ nhà đó
chửi đuổi cô Sinh đi. Quả nhiên mấy hôm sau, con trai nhà ấy thắt cổ tự
tử. Từ đó, cô hành nghề này.
Đã được sự đánh giá của Trung tâm Nghiên cứu Tiềm năng con người?
Để làm rõ việc “cô đồng” Sinh có khả năng gọi hồn
hay không, PV đã đem câu chuyện về “cô đồng” lên gặp những người có
trách nhiệm và liên quan ở Trung tâm Nghiên cứu Tiềm năng con người, Bộ
môn Cận tâm lý - Viện Nghiên cứu và Ứng dụng Tiềm năng Con người.
Một
cán bộ của Trung tâm Nghiên cứu Tiềm năng con người (đề nghị được giấu
tên) cho biết: "Cách đây 7 năm, chúng tôi có về Ngọc Cục để tiến hành
trắc nghiệm vài lần với "cô đồng" này. Kết quả cho thấy, cô này cũng có
khả năng đặc biệt thật. Thế nhưng, trong cả hai lần tôi về đó và đều
chứng kiến cảnh một trường hợp trong TP.HCM ra gọi hồn cứ diễn chung một
câu chuyện. Điều đó khiến tôi thấy có cái gì không ổn ở đây rồi. Ngay
cả việc "cô đồng" này thường xuyên văng tục, chửi bới người đến gọi hồn cũng khiến tôi thấy không được hay cho lắm".
Vị
này cũng nhấn mạnh: "Đến bây giờ, để xem cô này có khả năng đặc biệt
đến đâu thì cần có một đề tài nghiên cứu riêng biệt mới phần nào đưa ra
kết luận được. Thật hay giả vẫn chưa đánh giá được vì việc sắp xếp lại
hoạt động của Trung tâm nên chúng tôi cũng không có thời gian để nghiên
cứu kỹ hơn về trường hợp này".
Thiếu tướng Chu Phác, Chủ nhiệm Bộ
môn Cận tâm lý, Viện Nghiên cứu và Ứng dụng Tiềm năng con người đã từng
tiếp xúc với "cô đồng" Sinh vài lần. Ông xác nhận: Trước đây, Bộ môn đã
ghi nhận có mấy hiện tượng nổi bật từ "cô đồng" này.
"Thứ nhất,
trong một lần hội nghị tổng kết cách đây chừng 3, 4 năm, chúng tôi có
mời cô Sinh về dự. Đang trong lúc hội nghị thì cô có biểu hiện của việc
nhập đồng. Chúng tôi đã lập biên bản ghi lại rằng, đó là một vong bị
chết oan, bảo nhà mình ở trên Sơn Tây. Chúng tôi hỏi tên cha mẹ, địa
chỉ, nơi ở, số điện thoại của người thân... thì cô Sinh đọc được vanh
vách.
Khi chúng tôi gọi vào số máy di động được cho ấy thì tất cả
những thông tin cá nhân mà vong đưa ra đều đúng. Người cha liền từ Sơn
Tây xuống Hà Nội "gặp" con. Qua xác minh, cô Sinh và ông bố kia hoàn
toàn không biết nhau. Một lần khác, cô Sinh cũng chụp ảnh được 9 vong là
liệt sỹ. Điều đó cũng chứng tỏ phần nào rằng cô này có khả năng", ông
Phác nói.
Người gọi hồn gây tranh cãi trong giới khoa học
Giới khoa học châu Âu không thể giải thích được
những buổi gọi hồn của Eusapia Palladino, người được cho là có thể giao
tiếp với người chết.
Chân dung Eusapia Palladino, bà đồng gây tranh cãi nhất trong lịch sử. Ảnh: Ancient Origins
Theo Acient Origins, người phụ nữ này được xem là một hiện
tượng siêu nhiên ở thời đại của bà. Eusapia Palladino sinh ngày
21/1/1854 ở Italy. Bà kết hôn với Raphael Delgaiz, một nghệ sĩ sân khấu
và là một pháp sư từ khi còn rất trẻ. Nhiều người cho rằng, bà đã học
hỏi được nhiều từ khả năng đặc biệt của người chồng đầu tiên. Sau này,
bà kết hôn với Francesco Niola, một thương gia.
Thời đó, có nhiều người hoài nghi khả năng của bà. Họ cho rằng, đó chẳng
qua chỉ là một trò ảo thuật. Trong quá trình giao tiếp với người chết,
bà thường làm cho một chiếc bàn bay lơ lửng trong không trung. Dù vậy,
những buổi gọi hồn của bà vẫn đông kín người xem, những người tin tưởng
khả năng đặc biệt của bà.
Danh tiếng của Palladino bắt đầu từ Ba Lan. Bà đến đất nước này lần đầu
và ở lại từ tháng 11/1893 cho đến tháng 1/1894 theo lời mời của nhà tâm
lý học Julian Ochorowicz. Tại đây, bà có dịp quen biết nhà văn Ba Lan
Bolesław Prus. Ông đã tham dự rất nhiều buổi gọi hồn của Palladino và ca
ngợi bà hết lời trên báo chí. Sau này, bà cũng chính là nguồn cảm hứng
để ông viết nên cuốn tiểu thuyết Pharaoh. Lần thứ hai bà quay lại Ba Lan
là vào năm 1898.
Danh tiếng từ Ba Lan đưa bà đến Anh vào năm 1895. Đây cũng là nơi lần
đầu tiên bà vấp phải sự chỉ trích mạnh mẽ. Một tờ báo Anh đã thẳng thắn
đòi trục xuất Palladino và cho rằng không có cơ sở khoa học nào để coi
bà là người có khả năng gọi hồn.
Xác nhận từ Marie và Pierre Curie
Sau này, Palladino đến Pháp và trở nên nổi tiếng tại đây. Năm 1898, nhà
chiêm tinh học Eugene Antoniadi đã điều tra xem năng lực của bà có thực
hay không và kết luận rằng, đó là một trò lừa đảo từ đầu đến cuối. Nhiều
nhà khoa học khác cũng muốn tìm hiểu khả năng của bà. Dẫn đầu nhóm này
chính là vợ chồng nhà khoa học nổi tiếng Marie Curie và Pierre Curie.
Buổi gặp gỡ đầu tiên diễn ra năm 1905 không chỉ với vợ chồng Curie mà
còn có các nhà khoa học khác như Charles Richet, Henri Bergson,
Jacque-Arsene d'Arsonval, William Crookes, Jean Perrin, Louis Geroges
Gouy, và Paul Langevin.
Pierre Curie đã ghi chép lại việc này như sau:
"Chúng tôi đã dự nhiều buổi gọi hồn của bà Eusapia Palladino tại Trung
tâm Nghiên cứu Tâm linh. Quả thực rất thú vị. Bốn chân bàn từ từ bị ai
đó nhấc bổng lên. Các đồ vật tự di chuyển. Có bàn tay ai đó cấu véo hay
vuốt ve bạn. Những bóng ma thấp thoáng. Những hiện tượng này quả thực
không thể giải thích được", ông viết.
"Trong những buổi gọi hồn này, chúng tôi bố trí vài người tham dự. Chúng
tôi biết rõ những người này, và không ai có thể là kẻ đồng lõa hay trợ
giúp cho bà Palladino. Căn cứ duy nhất để người ta nghi ngờ, đó là bà
đồng này thực chất là một nhà ảo thuật. Nhưng bạn giải thích thế nào
đây, khi mà trong suốt quá trình, có người giữ tay, người giữ chân bà
ấy. Và ánh sáng thì đủ để chúng ta thấy rõ mọi việc".
Vợ chồng bác học Curie. Ảnh: Pin it
Vợ chồng nhà khoa học Curie nhìn nhận trường hợp của Palladino dưới góc
độ khoa học. Họ ghi chép và trao đổi với các nhà nghiên cứu khác. Họ
dường như muốn tìm kiếm nguồn gốc của năng lực đặc biệt này. Chính sự
vào cuộc của các nhà khoa học nghiêm túc như Pierre Curie khiến
Palladino trở thành bà đồng có sức ảnh lưởng lớn nhất trên thế giới.
Từ Pháp, Italy đến Mỹ, Palladino càng đi nhiều nơi thì càng trở nên nổi tiếng và kéo theo nhiều sự nghi ngờ.
Ngày càng có nhiều nhà khoa học đến dự các buổi gọi hồn. Họ muốn biết
tại sao những người nổi tiếng như Piere Curie và Marie Curie ngưỡng mộ
bà. Trên hết, họ muốn giải thích các hiện tượng. Nhà khoa học Mỹ nổi
tiếng Charles Sanders Peirce đã viết:
''Eusapia Palladino là một kẻ lừa gạt xuất sắc. Ông Carrington, người
từng dự những buổi gọi hồn, cho biết, ông nhận thấy Palladino có chân
gỗ, giúp bà thực hiện các trò tiểu xảo. Tuy nhiên cũng có những lần ông
không thể giải thích được. Ông đưa ra giả thuyết rằng hiện tượng đó là
siêu nhiên hoặc dị thường".
Palladino dường như không quan tâm đến những lời gièm pha, chỉ trích. Bà
đồng ý tổ chức một buổi gọi hồn tại phòng thí nghiệm vật lý của Đại học
Columbia. Trước các nhà ảo thuật và các nhà khoa học, bà lại một lần
nữa chứng tỏ khả năng của mình.
Alexandr Aksakov, nhà nghiên cứu tâm lý học người Nga, giữ tay và chân
của Palladino trong khi bà tiến hành gọi hồn tại Milan năm 1892. Chiếc
bàn đang bay lơ lửng trong không trung. Ảnh: Ancient Origins
Vào năm 1910, các nhà nghiên cứu phát hiện ra bà dùng chân trái để nâng
chiếc bàn lên. Điều này một lần nữa dấy lên nghi ngờ rằng bà là kẻ lừa
đảo. Nhà tâm lý học người Mỹ Stanley LeFevre Krebs đã viết một cuốn sách
với tựa đề Mánh khóe của Eusapia Paladino.
Trong khi đó, nhiều người xác nhận rằng họ có thể nói chuyện với những
người thân đã qua đời thông qua Palladino. Ngay cả các nhà khoa học cũng
bị thuyết phục khi nhận được những thông tin bà đưa ra sau khi trò
chuyện với người thân của họ. Một lần, bà thậm chí còn có thể gọi hồn và
nói chuyện với Vua John của nước Anh, mất năm 1216.
Nếu Eusapia Palladino quả thực có khả năng phi thường, bà có thể bị coi
là mối nguy hiểm với các chính trị gia, ảo thuật gia và thậm chí với các
nhà khoa học. Nhiều người muốn giải mã các bí ẩn xung quanh bà nhưng
cho đến nay, vẫn không ai chắc chắn được rằng bà là nhà ảo thuật có khả
năng mê hoặc khán giả hay bà là người có khả năng phi thường.
Ngô Minh
Lý giải hiện tượng nhìn thấy hồn ma người thân qua đời
Các nhà nghiên cứu Italy phát hiện ảo giác gặp
người thân đã chết rất phổ biến nhưng nhiều người e ngại tiết lộ vì sợ
bạn bè cho rằng họ có vấn đề thần kinh.
Trong bộ phim Ghost, nhân vật Molly có thể nhìn và nghe thấy Sam, người yêu đã qua đời cô. Ảnh: Rex Features.
Theo The Telegraph, 6/10 người chịu tang nhìn thấy hoặc nghe
thấy người thân đã chết, nhưng phần lớn không bao giờ kể lại. Trong số
những người góa vợ hoặc chồng, 30 - 60 % từng nhìn thấy bạn đời đã chết
ngồi trên ghế hoặc nghe thấy bạn đời gọi tên mình.
Các nhà nghiên cứu ở Đại học Milan, Italy, cho biết trải nghiệm ảo giác
sau khi mất người thân (PBHE) có xu hướng phổ biến cao ở những người
không có tiền sử rối loạn thần kinh. Họ đưa ra kết luận sau khi xem xét
tất cả nghiên cứu bằng tiếng Anh xuất bản trước đây về đề tài này.
"Nhìn chung, các bằng chứng chỉ ra mức độ phổ biến cao của PBHE - từ 30
đến 60 % - ở những đối tượng góa bụa, cho thấy có một sự nhất quán đối
với hiện tượng", nhóm nghiên cứu kết luận trong báo cáo xuất bản trên
Tạp chí Rối loạn Trầm cảm.
Do nghiên cứu về đề tài này tương đối ít, nhóm tác giả nhấn mạnh cần tìm
hiểu sâu hơn để xác định bản chất sinh học và bệnh lý của PBHE. Các ảo
giác có nhiều điểm tương tự như hồi tưởng mà những người mắc chứng rối
loạn căng thẳng hậu chấn thương tâm lý thường gặp.
Jacqueline Hayes, giáo sư tại Đại học Roehampton, Anh, đã nghiên cứu
hiện tượng và phỏng vấn những người mất bạn đời, cha mẹ, con cái, anh
chị em, bạn bè trên khắp nước Anh. "Mọi người báo cáo về các trường hợp
nhìn thấy, nghe thấy, chạm vào, ngửi được hồn ma và cảm giác người chết
vẫn hiện diện, một nhận thức không hẳn gắn liền với giác quan", Hayes
chia sẻ.
"Tôi nhận thấy những trải nghiệm này đôi lúc có thể chữa lành vết thương
lòng, chẳng hạn như khi bạn nghe thấy người thân xin lỗi chuyện đã qua,
nhưng lúc khác lại khuấy động nỗi đau thương và sự mất mát", Hayes nói.
Phương Hoa
Giải thích khoa học về 'hồn lìa khỏi xác'
Sau khi chết lâm sàng, nhiều bệnh nhân đã hồi tỉnh và kể lại chi tiết những trải nghiệm kỳ lạ sau khi "hồn lìa khỏi xác".
Vùng tiếp giáp giữa thùy đỉnh và thùy thái dương (TPJ-temporoparietal
junction) có chức năng tập hợp dữ liệu thu thập từ các giác quan, tạo ra
nhận thức về cơ thể của mỗi người. Khi TPJ bị tổn thương, nó sẽ tạo ra
"trải nghiệm ngoài cơ thể" như nhiều người kể lại trong trạng thái chết
lâm sàng. Giới khoa học cũng có thể tái tạo hiện tượng này mà không cần
khiến người tham gia phải tiến gần tới cái chết, bằng cách kích thích
điện vào vùng não TPJ.
Theo nghiên cứu tiến hành vào năm 2010 với những bệnh nhân đau tim, có
thể tồn tại mối liên hệ giữa trải nghiệm cận tử và nồng độ CO2 trong
máu. Trong số 52 người mắc bệnh tim, 11 trường hợp báo cáo trải qua cận
tử. Nồng độ CO2 trong máu của 11 người này cao hơn đáng kể so với những
người còn lại. Theo các chuyên gia, nồng độ CO2 dư thừa trong máu tác
động đáng kể đến thị lực, khiến bệnh nhân nhìn thấy đường hầm và ánh
sáng chói lòa, kèm theo cảm giác an lạc.
Khi thiếu oxy, bộ não có thể tạo ra ảo giác và cảm giác hưng phấn. Các
nhà khoa học tin rằng, người trải qua giảm giác cận tử có lượng oxy thấp
hơn trong suốt thời gian tim ngừng đập, máu không được vận chuyển lên
não. Đây là một trong những nguyên nhân tạo ra ảo giác "nhìn thấy toàn
bộ cuộc đời hiện ra trước mắt", hoặc đến một nơi có bạn bè và người thân
đã qua đời ở xung quanh.
Nhà nghiên cứu về thần kinh Daniel Carr cho biết, việc não sinh ra các
chất giống morphine, chẳng hạn như endorphin, vào thời điểm cận kề cái
chết khiến con người có cảm giác bình tĩnh, không sợ hãi hay lo lắng.
Một nghiên cứu gần đây chỉ ra rằng tri giác ngoại cảm có thể được tạo ra
do sự gia tăng đáng kể mức độ hoạt động của não ở những khoảnh khắc
trước khi chết. Các nhà khoa học cấy điện cực vào não chuột để nghiên
cứu mức độ hoạt động của não trước cái chết và nhận thấy rằng, những con
chuột trong thí nghiệm trải qua trạng thái gọi là hyperconsciousness, khiến giác quan hoạt động mạnh mẽ hơn. Hoạt động có ý thức cao hơn rất nhiều sau khi tim ngừng đập trong 30 giây đầu tiên.
Nhiều trải nghiệm cận tử bên ngoài cơ thể có thể là do nhận thức trong
lúc gây mê thông qua ký ức giả, thường xảy ra với tỷ lệ 1/1.000 bệnh
nhân. Pam Reynolds trải qua ca phẫu thuật não. Thông tin trên điện não
đồ xác nhận trong một vài phút, cả não và cơ thể của Reynolds ngừng hoạt
động. Tuy nhiên sau phẫu thuật, cô có thể mô tả hình dạng của chiếc cưa
dùng để mở hộp sọ. Trường hợp này có thể cung cấp bằng chứng rõ ràng về
trải nghiệm cận tử, nhưng tất cả mọi thứ Reynolds nhớ lại đều xảy ra
trong trạng thái nhận thức gây mê.
Nhà giải phẫu thần kinh Eben Alexander từng viết sách và mô tả chi tiết
những trải nghiệm cá nhân lúc cận kề cái chết. Ông rơi vào trạng thái
hôn mê một tuần do bệnh viêm màng não. Theo miêu tả của Alexander, trạng
thái cận tử xảy ra vài ngày, trong lúc vỏ não của ông ngừng hoạt động
do tình trạng hôn mê.
Tiến sĩ Oliver Sacks thuộc Đại học New York, Mỹ, giải thích về trường
hợp trên như sau: "Một hành trình ảo giác với ánh sáng và xa hơn nữa,
một trải nghiệm cận tử (NDE) toàn diện, có thể xảy ra trong 20 hoặc 30
giây, dù nó có vẻ kéo dài hơn nhiều. Trong cơn khủng hoảng, khái niệm
thời gian có thể thay đổi hoặc trở nên vô nghĩa. NDE của Alexander xảy
ra không phải trong lúc hôn mê và vỏ não của ông vẫn đang hoạt động với
đầy đủ chức năng".
Những người trải qua trạng thái cận tử cho biết mọi thứ khi ấy diễn ra
đều rất thật và điều họ cảm nhận là chắc chắn không phải là ảo
giác. Theo Oliver Sacks: "Lý do cơ bản khiến ảo giác có vẻ rất thật là
chúng hoạt động dựa trên những hệ thống trong não giống vùng hoạt động
của nhận thức thực tế. Khi có ảo giác giọng nói, con đường thính giác
được kích hoạt. Khi có ảo giác gương mặt, vùng khuôn mặt hình
thoi (Fusiform Face Area- FFA), vùng nhỏ bên não phía sau tai có chức
năng cảm nhận và nhận diện khuôn mặt trong môi trường, bị kích thích".
Hội chứng động kinh thuỳ thái dương là nguyên nhân khiến nhiều người
nhìn thấy những cảnh tượng kỳ lạ, bao gồm cảm giác hạnh phúc và sự hiện
diện của một vài thế giới khác. Người trải qua trạng thái cận kề cái
chết cũng có thể trải qua chứng động kinh tương tự bên trong thùy thái
dương.
Lê Hùng (Theo Listverse)
3 bằng chứng khoa học cho thấy linh hồn thật sự tồn tại (+Video)
Linh hồn có tồn tại hay không?
Đây là câu hỏi kinh điển của nhân loại từ lâu. Nó có thể là điều đương
nhiên trong văn hóa các nước Á Đông, nhưng lại là chủ đề gây tranh cãi
không ngừng nghỉ trong giới khoa học thực chứng hiện đại.
Tuy nhiên cho đến ngày nay, có rất nhiều bằng chứng trong giải phẫu học, nhân thể học, tâm lý học, … đã chỉ ra khả nănglinh hồn thật sự tồn tại và
những câu chuyện về linh hồn có thật và những luân cứ khoa học đang dần
làm sáng tỏ bí ẩn về linh hồn chứ không phải là một khái niệm trong các
tác phẩm nghệ thuật; phim ảnh hay văn chương.
Trong bài này, chúng ta sẽ điểm qua một
số luận cứ khoa học ủng hộ sự tồn tại của linh hồn và hiện tượng luân
hồi của linh hồn người chết.
1. Các trải nghiệm cận tử
Trải nghiệm cận tử (tiếng Anh:
near-death experience) là một trải nghiệm được kể lại bởi một người suýt
chết hoặc đã bị chết lâm sàng, rồi sau đó được cứu sống lại. Nguyên
nhân tạo nên trải nghiệm này có thể là tai nạn xe hơi, bị sốc thuốc hoặc
rượu, hay bị một chứng bệnh nghiêm trọng dẫn đến hôn mê, bất tỉnh.
Trong trải nghiệm này, cơ thể họ gần như
đã chết, các chức năng nội tạng về cơ bản ngừng hoạt động. Nhưng tâm
trí họ lại có thể nhìn thấy những điều phi thường. Có người nhìn thấy
ánh sáng, có người nhìn thấy những người thân quá cố, có người du hành
đến các thế giới khác, và cũng có những người nhìn thấy bản thân mình
tách rời khỏi thân thể, trôi bồng bềnh trong không trung, có thể nhìn
thấy cơ thể của chính mình. Nên nhớ rằng, những trải nghiệm này xảy ra
khi cơ thể người đó gần như sắp chết, các chức năng nôi tạng (bao gồm bộ
não) bị tê liệt.
Trải nghiệm cận tử. Ảnh: Speak the Truth in Love
Trải nghiệm này là trải nghiệm mang tính
chất cá nhân, là trải nghiệm của riêng cá nhân đó. Điểm đáng kinh ngạc
nằm ở chỗ, trong một số trường hợp, người trải nghiệm có thể báo cáo
những chi tiết mà họ đáng nhẽ ra không thể biết được thông qua 5 giác
quan thông thường.
Trường hợp của nữ ca sĩ Pam Reynolds
Cô đã phải thực hiện một ca phẫu thuật
đặc biệt để điều trị một khu vực phình mạch máu não. Cô đã ở trong tình
trạng ngừng tim, hạ thân nhiệt xuống mức rất thấp, nhịp tim và hơi thở
ngừng lại, các sóng não dừng hẳn, và máu được rút ra khỏi não bộ. Theo y
học, thì về cơ bản cô đã chết. Nhưng cô lại có thể hồi tưởng một cách
rõ ràng điều đã xảy ra sau khi được tiêm thuốc tê và trong khi diễn ra
quá trình phẫu thuật. Cô nói:
“Điều tiếp theo tôi có thể hồi tưởng
lại là âm thanh: Đây là một nốt Rê tự nhiên. Khi tôi lắng nghe âm thanh
đó, tôi cảm nhận như nó đang kéo tôi ra khỏi cơ thể từ đỉnh đầu. Càng
thoát ra khỏi cơ thể bao nhiêu, âm thanh đó càng trở nên rõ ràng bấy
nhiêu. Tôi có cảm tưởng rằng đây là một con đường, một tần số kéo dài
mãi mãi. … Tôi nhớ đã nhìn thấy một vài thứ trong phòng mổ khi ngó
xuống. Đây là giây phút tỉnh táo nhất tôi từng trải nghiệm trong đời”.
Một trong những thứ cô đã ghi nhận được
trong trạng thái đó là lời nhận xét của một vị bác sĩ trong ê kíp phẫu
thuật. Cô đã nghe thấy vị bác sĩ này nói rằng các động mạch của cô rất
nhỏ.
Khi tỉnh dậy, cô đã chỉ đích danh vị bác
sĩ này. Điều đáng kinh ngạc, vị bác sĩ này đã xác nhận thông qua báo
cáo phẫu thuật rằng, bà quả thật đã thảo luận về kích thước động mạch có
phần hơi nhỏ của cô, và mốc thời gian này trùng khớp với mốc thời gian
trong trải nghiệm của Reynolds.
Làm sao Reynolds có thể biết được điều
này, khi cơ thể cô lúc đó đang ở trong trạng thái gần như đã chết? Khi
cơ quan thị giác để nhìn và thính giác để nghe ngừng hoạt động, cô vẫn
có thể nghe và cảm nhận rất rõ ràng các sự việc xảy ra xung quanh. Thậm
chí cô có thể nhìn thấy cơ thể của chính mình.
Điều này làm dấy lên một câu hỏi:
Vậy không rõ dưới dạng thức tồn tại nào của sự sống cô có thể làm được những điều này?
Nếu tham khảo các tư liệu tín ngưỡng, tâm linh và tôn giáo,
chúng ta sẽ bắt gặp một khái niệm khá giống với trường hợp được miêu tả
trên đây – linh hồn. Và trạng thái khi những người đó xuất ra để quan
sát thế giới xung quanh được gọi là “thoát xác”, hay “linh hồn ly thể”.
Trạng thái khi những người đó xuất ra để quan sát thế giới xung quanh được gọi là “thoát xác”, hay “linh hồn ly thể”. Ảnh: IAC
Và đây không phải là trường hợp của một
hay vài người, mà là của rất nhiều người trên khắp thế giới, không có
giới hạn về khoảng cách địa lý, về tín ngưỡng, về văn hóa, về dân tộc,…
Hãy xem kết quả một thống kê dưới đây ở Mỹ vào năm 1992:
– 774 trường hợp NDE được ghi
nhận ở Mỹ mỗi ngày, theo kết quả điều tra năm 1992 của Viện thăm dò dư
luận Gallup, được trích dẫn bởi Tổ chức Nghiên cứu Trải nghiệm Cận tử.
– 13 triệu người dân Mỹ, hay 5% dân số nước này, đã trải nghiệm hiện tượng NDE trong năm 1992, cũng theo kết quả điều tra trên.
Một số trường hợp trải nghiệm cận tử:
Trong trải nghiệm cận tử (chết hụt), cái
“linh hồn” đó dường như đã rời cơ thể, rồi quay trở lại sau khi cơ thể
được cứu sống. Các sự việc được linh hồn miêu tả (nghe thấy, nhìn thấy)
trong quá trình này ăn khớp với những gì thực sự diễn ra. Đây là một
bằng chứng khả tín về sự tồn tại của linh hồn. Tuy nhiên, đây không phải
là bằng chứng duy nhất.
Giả sử nói rằng, khi một người tử vong
chết, cũng chính là nói, khi linh hồn rời cơ thể nhưng không quay trở
lại nữa, thì linh hồn đó sẽ đi đâu?. Chúng ta sẽ thảo luận về vấn đề này
trong mục tiếp theo, cũng chính là một bằng chứng khả tín khác về sự
tồn tại của linh hồn.
2. Luân hồi tái sinh
Luân hồi tái sinh, hay đầu thai từ kiếp
này sang kiếp khác, là một khái niệm khá phổ biến trong tín ngưỡng Á
Đông, của những người theo tín ngưỡng Phật giáo. Theo thuyết
này, khi chết đi, thân xác thịt bề mặt sẽ phân hủy, nhưng linh hồn vẫn
tồn tại. Linh hồn sẽ rời cơ thể, và tiến nhập vào cuộc sống tiếp theo,
hay theo cách nói của tôn giáo, đầu thai vào kiếp sống kế tiếp, trong
một cơ thể mới. Đây là những gì được giảng trong tôn giáo. Nếu chứng minh được sự tồn tại của luân hồi, chúng ta sẽ gián tiếp chứng minh được sự tồn tại của linh hồn.
Nhà khoa học giải thích về sự tồn tại của linh hồn như thế nào?
Dưới ánh sáng của khoa học hiện đại, những điều trên sẽ được kiểm chứng chặt chẽ trước khi phản đối hay thừa nhận.
Để kiểm nghiệm một khái niệm phương Đông
thuần túy như luân hồi, để tránh các thiên kiến gắn liền với văn hóa
phương Đông, cần áp dụng một bộ các tiêu chuẩn chặt chẽ của khoa học
thực chứng phương Tây, thì mới có thể đưa ra một kết luận chắc chắn về
vấn đề này. Sẽ không có gì phù hợp hơn nếu có một học giả phương Tây,
được đào tạo bài bản và chuyên sâu trong khoa học hiện đại, đứng ra để
kiểm định khái niệm. Và TS Ian Stevenson chính là một trong số những
người như thế.
Tiến sĩ Ian Stevenson (1918 – 2007), một chuyên gia nghiên cứu về luân hồi. Ảnh: ezoyog.ru
Tiến sỹ Ian Stevenson là một giáo sư,
bác sĩ tâm thần học tại Trường Y Đại học Virigina (Mỹ) với thâm niên 50
năm trong nghề. Ông là nhà sáng lập và giám đốc Khoa Nghiên cứu Nhận
thức của ĐH Virginia, chuyên nghiên cứu các hiện tượng cận tâm lý (hiện
tượng siêu thường) ví như (1) luân hồi, (2) trải nghiệm cận tử, (3) trải
nghiệm ngoài cơ thể (tương tự trải nghiệm cận tử – nhưng có thể xảy ra
theo ý muốn, không cần một biến cố cận tử) v.v…. Ông được công nhận rộng
rãi trong cộng đồng học giả quốc tế với công trình nghiên cứu của ông
về khả năng đầu thai luân hồi thông qua việc tìm kiếm và thu thập các
bằng chứng cho thấy các ký ức và thương tích thể chất có thể được mang
theo từ đời này sang đời khác. Ông đã đi rất nhiều nơi trong khoảng thời
gian 40 năm, điều tra 3.000 trường hợp những đứa trẻ trên khắp thế giới
tuyên bố có thể nhớ lại các kiếp sống trước đây. Công trình nghiên cứu
đồ sộ của ông cung cấp các bằng chứng cho thấy những khả năng đặc biệt,
các dị tật, các nỗi ám ảnh và sở thích bất thường, mà không thể được lý
giải bởi yếu tố môi trường xung quanh hay di truyền từ cha mẹ, rất có
khả năng là những gì được lưu lại từ kiếp sống trước, được mang theo
cùng linh hồn sang kiếp sống tiếp theo trong một cơ thể khác. Ở đây
chúng ta sẽ thảo luận 3 yếu tố nổi bật:
a) Các ký ức được xác thực về kiếp sống trước
Một số đứa trẻ, từ khi còn rất nhỏ, đã
có thể nhớ lại và kể rành rọt những ký ức được cho là từ kiếp sống
trước. Những ký ức này vô cùng chi tiết và cụ thể, mà sau này khi được
đối chiếu với thông tin về người được cho là kiếp sống trước của những
đứa trẻ đó, đã cho thấy một sự tương đồng đáng kinh ngạc. Trong 3 trường
hợp được TS Stevenson xem xét chi tiết, ông cho biết mỗi đứa trẻ đã đưa
ra khoảng 30-40 tuyên bố về các ký ức liên quan đến kiếp sống trước.
Kết quả cho thấy, 82-92% trong số các tuyên bố đó đó là có thể xác thực
được và vô cùng chính xác. Tại thời điểm đưa ra những tuyên bố trên,
những đứa trẻ này còn rất nhỏ, nên không cách nào tự mình thu thập các
thông tin này.
Một trường hợp nghiên cứu điển hình là
về một bé gái người Ấn Độ tên là Shanti Devi. Trường hợp này vô cùng nổi
tiếng tại Ấn Độ, thậm chí lan ra thế giới. Một Ủy ban nghiên cứu gồm 15
chuyên gia đã được thành lập để tiến hành điều tra, trong đó bao gồm cả
Nghị sĩ Quốc hội, một số lãnh đạo quốc gia và giới truyền thông. Rất
nhiều nhà nghiên cứu trên khắp thế giới, bao gồm GS Stevenson đã đến
kiểm chứng vụ việc.
Shanti Devi, một trường hợp luân hồi khả tín, đáng kinh ngạc ở Ấn Độ. Ảnh: bayvoice.net
Shanti Devi là một bé gái sinh vào năm
1926 ở Chirawala Mohulla, một vùng đất nhỏ ở bang Delhi, Ấn Độ. Khi lên 4
tuổi, cô bé mới bắt đầu biết nói, nhưng những gì cô bé kể ra khiến cả
gia đình cô chấn động. Cô thường xuyên kể về một kiếp sống trước đây,
khi đó cô đã lấy chồng và có với nhau một đứa con. Cô có thể miêu tả rõ
nét hình dáng bên ngoài của chồng, rằng nhà chồng làm tiệm vải, đối diện
một cái miếu, cũng rất nhiều chi tiết vụn vặt khác. Trong kiếp sống đó,
cô đã sảy thai một lần. Lần thứ hai thì cô giữ được thai và sinh hạ
thành công đứa trẻ, nhưng sau 9 ngày thì qua đời do tình trạng sức khỏe
giảm sút.
Cô liên tục kể về kiếp sống trước và đòi
cha mẹ dẫn về “ngôi nhà xưa”, nhưng phải đến 9 tuổi, mong muốn của cô
mới được toại nguyện. Với sự giúp đỡ của thầy giáo dạy trung học, cô đã
liên lạc được với gia đình nhà chồng trước kia. Lúc đầu khi mới gặp mặt,
người chồng và con cô trong kiếp sống trước cũng chỉ nửa tin nửa ngờ,
nhưng sau khi cô kể lại chi tiết những ký ức từ hồi xưa, ví như món ăn
chồng thích, vị trí cái giếng ở sau sân nhà, …tất cả mọi người đều không
thể không thừa nhận, rằng cô chính là người vợ trong kiếp trước.
Không chỉ vậy, cô còn có thể tận tay chỉ
đường đến ngôi nhà xưa, những biển báo giao thông quan trọng, những
người họ hàng thân quen, thậm chí cả nơi cất tiền bí mật của cô trong
nhà. Cô có thể nhớ lại tiền kiếp không chút sai lệch.
Những trường hợp này chắc chắn không
phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên, bởi một lý do cốt lõi: những đứa trẻ
này có thể xác định chính xác những người thân quen và mối quan hệ trong
kiếp sống trước đây của họ. Ấn tượng nhất hẳn là một cô bé người
Lebanon, người đã có thể nhớ và nhận diện chính xác 25 người khác nhau
trong cuộc đời trước đây của cô ấy và mối quan hệ liên quan giữa cô và
họ. Những trường hợp luân hồi thuyết phục nhất của ông được tập hợp
trong một cuốn sách mang tên “20 trường hợp cho thấy sự tồn tại của hiện
tượng luân hồi (Twenty Cases Suggestive of Reincarnation)”.
b) Vết bớt/dị tật bẩm sinh
Trong số các trường hợp luân hồi đã được
xác thực, kết quả từ phần mềm nhận dạng khuôn mặt cho thấy, trên thực
tế có một sự tương đồng về hình dáng khuôn mặt với hình dáng trong kiếp
trước. Một số có vết bớt bẩm sinh ở những vị trí mà họ tuyên bố từng bị
các vết thương chí mạng trong kiếp trước. Đây thường là những vết thương
nổi bật và đôi lúc có phần kỳ dị, chẳng hạn như các con số mờ nhạt
không rõ nét hoặc tình trạng thiếu hụt tứ chi (ngón tay, ngón chân,…) ở
một bộ phận nào đó, phần đầu biến dạng, và các vết đốm kỳ lạ.
TS Ian Stevenson đã nghiên cứu 210
trường hợp trẻ em luân hồi với các vết bớt hay dị tật bẩm sinh có liên
hệ đến vết thương trong kiếp trước. Trong số 210 trường hợp này, TS Ian
Stevenson đã thu thập được báo cáo khám nghiệm tử thi trong 49 trường
hợp. Ông phát hiện trong hơn 43% các trường hợp, vết thương trên cơ thể
người chết từ báo cáo khám nghiệm tử thi (cơ thể cũ trong kiếp sống
trước) nằm rất gần với vết bớt hay dị tật bẩm sinh tại vị trí tương ứng
trên cơ thể đứa trẻ (cơ thể mới trong kiếp sống hiện tại). Đây là một tỷ
lệ rất cao.
Một số trường hợp điển hình:
Một cậu bé Thổ Nhĩ Kỳ có tai
phải bị biến dạng. Cậu nhớ trong kiếp trước mình đã bị sát hại bằng một
phát súng vào phía đầu bên phải ở cự ly gần.
Cậu bé Thổ Nhĩ Kỳ có tai phải bị thu nhỏ và biến dạng. Ảnh: Epoch Times
Một cô bé người Myanmar bị thiếu mất
phần dưới chân phải (thiếu xương mác dưới) bẩm sinh nhớ lại kiếp sống
trước là một cô bé bị đoàn tàu chạy cán lên người. Các nhân chứng trong
vụ việc này nói con tàu đã cán qua chân phải của cô bé, trước khi đè lên
khúc cây. Dị tật bẩm sinh của cô bé trong kiếp này, chứng thiếu xương
mác, là một chứng bệnh cực hiếm gặp. (Ảnh dưới)
Cô bé người Myanmar mắc chứng thiếu xương mác bẩm sinh. Ảnh: Epoch Times
c) Nỗi sợ hãi kỳ lạ có nguyên nhân từ chấn thương tiền kiếp
Tiến sỹ Jim Tucker là người nối nghiệp
của TS Stevenson. Ông hiện cũng đang công tác tại ĐH Virginia và là một
nhà nghiên cứu hàng đầu trên thế giới về hiện tượng luân hồi.
TS Jim Tucker. Ảnh: Jim Tucker
Một đặc điểm khá thú vị trong các trường
hợp luân hồi được Tiến sĩ Stevenson là những ám ảnh, những nỗi lo sợ
được hình thành từ những chấn thương trong tiền kiếp. TS Jim Tucker cho
hay,
“Một lĩnh vực khác mà người thầy Ian
[Stevenson] của tôi quan tâm là hành vi của những đứa trẻ này. Ông đã
viết một bài báo về nỗi ám ảnh mà rất nhiều đứa trẻ biểu lộ, thường
thường có liên quan đến trạng thái lúc tử vong trong kiếp sống trước mà
chúng nhớ được (Stevenson, 1990a). Nỗi sợ này xuất hiện [một cách khó
hiểu] từ khi chúng còn rất nhỏ, thậm chí ngay cả trước khi chúng nhớ lại
được kiếp sống đó. Lấy ví dụ, ông đã mô tả trường hợp của một cô gái
đến từ Sri Lanka. Lúc còn sơ sinh, cô đã một mực chống đối việc tắm bồn,
đến nỗi phải cần đến ba người lớn giữ chặt tay chân cô bé để tắm cho
cô. Khi lên 6, cô bắt đầu cho thấy thêm một nỗi ám ảnh rất lớn với xe
buýt. Sau này, cô đã mô tả kiếp trước của mình là một cô gái ở một làng
khác. Hôm đó, khi cô đang đi dạo dọc theo một con đường hẹp giữa hai
cánh cánh đồng lúa ngập nước, thì một chiếc xe buýt lao tới. Cô lùi lại
để tránh chiếc xe buýt, thì bị hụt chân và ngã xuống vũng nước ngập, và
bị chết đuối”.
Ảnh: scientificamerican.com
Trên thực tế, luân hồi dường như là một
hiện tượng được báo cáo trên khắp thế giới, cả ở phương Đông lẫn phương
Tây. bất kể nền văn hóa bản địa có khái niệm này hay không. Ở các nước
phương Tây, với hai tín ngưỡng lớn, chính yếu là Cơ đốc giáo và Hồi
giáo, luân hồi là một khái niệm xa lạ. Theo tín ngưỡng của họ, một người
sau khi chết sẽ lên thiên đàng hoặc xuống địa ngục, tùy theo những việc
đã làm trong cuộc sống.
Trong
tín ngưỡng Cơ đốc giáo và Hồi giáo, một người sau khi chết sẽ lên thiên
đàng hoặc xuống địa ngục, tùy theo những việc đã làm trong cuộc sống.
Ảnh: quoracdn
Dù vậy, các trường hợp luân hồi được báo
cáo ở phương Tây vẫn rất nhiều, cho thấy luân hồi dường như không phải
đơn thuần là một quan niệm, niềm tin của tín ngưỡng Á Đông, mà là một
hiện tượng có thật xuất hiện ở khắp nơi trên thế giới.
Konstantin Korotkov, một giáo sư vật lý
người Nga, phó giám đốc Viện nghiên cứu rèn luyện thể chất
St-Petersburg, tuyên bố đã chụp được ảnh linh hồn.
Giáo sư vật lý Korotkov. Ảnh: tunuevainformacion
Ông làm được điều này thông qua một
phương pháp chụp ảnh đặc biệt do chính ông phát minh ra gọi là kỹ thuật
“hiển thị phóng điện khí (Gas Discharge Visualization)” hay GDV, thuộc
lĩnh vực nhiếp ảnh Kirlian.
Nhiếp ảnh Kirlian được lấy theo tên của
một người thợ điện người Nga tên Semyon Kirlian, người đã khám phá ra
phương pháp chụp ảnh này vào năm 1939. Nó đã trở thành đối tượng nghiên
cứu chuyên sâu của Liên Xô và các nước phương Tây (Anh, Mỹ) vào thập
niên 70 của thế kỷ trước. Phương pháp này có khả năng chụp ảnh trường năng lượng, hay “hào quang (aura)” của bất kỳ vật thể nào.
Ảnh chụp hào quang (trường năng lượng) của đồng xu theo phương pháp Kirlian. Ảnh: PinterestẢnh chụp hào quang (trường năng lượng) của ba chiếc lá. Ảnh: Đại học bang San FranciscoẢnh chụp hào quang (trường năng lượng) của quả táo. Ảnh: pinimg
Và theo GS Korotkov, các quan sát trước
đó cho thấy hình ảnh phát sáng quang điện quang (hào quang) xung quanh
đầu ngón tay của một người có thể phản ánh một cách rõ ràng và đầy đủ về
tình trạng sức khỏe – bao gồm sức khỏe tinh thần và sức khỏe thể chất –
của người đó.
Hào quang xung quanh 5 đầu ngón tay của một người phản ánh trọn vẹn tình trạng sức khỏe tâm sinh lý của người đó. Ảnh: blogspot
Nói cách khác, kỹ thuật GDV (thuộc nhiếp
ảnh Kirlian), được phát triển vào cuối thập niên 90, có thể được ứng
dụng để chẩn đoán và đánh giá bệnh tật ở người. Nó hiện đang được sử
dụng để đo lường mức độ stress và sự tiến triển của các phương pháp điều
trị y học.
GS Korotkov cùng các đồng nghiệp đã tiến hành chụp ảnh GDV trên 4 đầu ngón tay (trỏ, giữa, áp út, út) của những người sắp chết.
Sau khi một người chết đi, cơ thể sẽ bắt
đầu quá trình phân hủy. Thông qua kỹ thuật GDV ông phát hiện 4 đầu ngón
tay của những người chết sẽ trải qua quá trình suy giảm độ sáng huỳnh
quang (chính là sự suy giảm độ sáng hào quang trong các hình trên – sự
biến mất dần dần của độ sáng hào quang khi một người chết). Để đơn giản
hóa, chúng ta mặc định các hoạt động biến đổi thể chất là giống nhau và
tương đồng trên toàn bộ cơ thể. Nói cách khác, trong thí nghiệm này, tuy
rằng nhóm nghiên cứu của GS Korotkov chỉ chụp ảnh GDV trên 4 đầu ngón
tay, nhưng kết quả ghi nhận được là biểu hiện chung cho toàn bộ cơ thể.
Do đó, từ nay trở đi, thay vì nói “hào quang của 4 đầu ngón tay”, chúng
ta sẽ nói “hào quang của toàn bộ cơ thể”.
Trở lại chủ đề chính, thông qua kỹ thuật
GDV, nhóm nghiên cứu của GS Korotkov nhận thấy sự suy giảm độ sáng hào
quang có biên độ dao động không đồng đều trên các cơ thể người chết khác
nhau, lúc cao lúc thấp, và như vậy thì có sự khác biệt rất lớn so với
quá trình phân hủy thông thường. Theo logic thông thường, khi con người
mất ý thức và cơ thể chết đi, thì cái cơ thể xác thịt này không có gì
khác so với một tảng thịt, do đó sẽ có quá trình phân hủy giống với một
tảng thịt. Tuy nhiên, kết quả nghiên cứu của GS. Korotkov về chất lượng
các sản phẩm thịt tiêu dùng vào năm 1984-85 lại cho thấy, trong quá
trình phân hủy thông thường, các loại thịt khác nhau (bò, gà,…) đều có
một sự suy giảm độ sáng hào quang đơn điệu và đồng nhất (các loại thịt
khác nhau có độ suy giảm ánh sáng giống nhau) dưới mức nhiệt độ phòng,
và không có bất kỳ sự dao động bất thường, bùng nổ nào được ghi nhận, do
đó rất khác với quá trình phân hủy của cơ thể người. Ông cho rằng sự
khác biệt này là do trong cơ thể người có tồn tại bổ sung một dạng “cấu
trúc thông tin-năng lượng” đặc thù. Theo ông, cái “cấu trúc thông
tin-năng lượng” này là một dạng cấu trúc không gian khách quan, có sự
liên kết với cơ thể vật chất, nhưng tồn tại độc lập với nó, đặc biệt
trong một đoạn thời gian nhất định sau khi một người tử vong. Ông nhận
định, đây rất có thể là một dạng thức biểu hiện của “linh hồn”.
Tồn
tại một loại “cấu trúc thông tin-năng lượng”, có sự liên kết với cơ thể
vật chất, nhưng tồn tại độc lập với nó. GS Korotkov cho rằng nó chính
là “linh hồn”. Ảnh: Science Photo Library
Nhóm nghiên cứu của Korotkov cho biết sự
suy giảm ánh sáng hào quang của những người chết phi tự nhiên do các
tác nhân không thuận lợi (VD: tự tử, bị sát hại, chăm sóc y tế sai sót,
bị tắc nghẽn mạch máu não,…) là khác với những người trải qua một cái
chết bình lặng (chết do tuổi già). Ở những người chết phi tự nhiên so
với những người chết bình lặng, sự suy giảm ánh sáng hào quang có biên
độ dao động lớn hơn đáng kể, và kéo dài trong khoảng thời gian dài. Đặc
biệt, ở những người này, GS Korotkov còn ghi nhận được một sự gia tăng
độ sáng hào quang đột ngột trở lại vào ban đêm, bắt đầu từ 9 giờ tối. Có
người cho rằng, đây là biểu hiện của việc linh hồn quay trở lại cơ thể,
chứ chưa rời đi ngay sau khi cơ thể chết.
Linh hồn sẽ trở lại cơ thể trong các trường hợp tử vong phi tự nhiên. Ảnh: ĐKN
(ĐC sưu tầm trên NET) Oscar Là Ai? Câu Chuyện Về Cuộc Đời Bi Kịch Của “Thiên Tài Bị Xã Hội Vùi Dập” Ít ai biết rằng, giải thưởng danh giá của làng điện ảnh – Oscar - được lấy theo tên của nhà văn nổi tiếng Oscar Wilde. Năm 1854, khi rửa tội cho con trai thứ hai nhà Wilde, Đức cha Prideaux Fox không hề biết rằng cậu bé này rồi sẽ là “thiên tài bất thường” của Ireland. Về sau, Oscar Wilde đã trở thành một trong những nhân vật đặc biệt nổi bật của giới văn chương, người luôn ở giữa tôn vinh và hạ nhục, giữa cái đẹp và sự tăm tối, giữa sa hoa và khốn cùng. Không nhiều người có thể trả lời câu hỏi: " Oscar là ai?" Quang Thạch | 01/03/2016 10:07 7 Theo một video phỏng vấn ngay trước thềm Oscar 2016, các diễn viên tới dự giải Oscar cũng không thể trả lời câ...
(ĐC sưu tầm trên NET) Thời sự quốc tế sáng 10/5/2018 TIN TỨC VIỆT NAM MỚI NHẤT TRONG NGÀY 10/5/2018 60 Giây Chiều - Ngày 09/05/2018 - Tin Tức Mới Nhất An ninh ngày mới ngày 09.05.2018 - Tin tức cập nhật TRỰC TIẾP THỜI SỰ BIỂN ĐÔNG 10/05 Cận cảnh Tàu Việt Nam trong diễn tập Komodo 2018 Hai Chị Em - Trung Hậu và Thuỵ Vân Hội nghị Trung ương 7: Sẽ có quyết sách dẹp vấn nạn "cả họ làm quan" (TTXVN/Vietnam+) 09/05/2018 21:06 GMT+7 Bản in Đại biểu dự hội nghị. (Ảnh: Phương Hoa/TTXVN) Hội nghị lần thứ 7, Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XII, diễn ra từ ngày 7-12/5, tập trung thảo luận, cho ý kiến về các nội dung: xây dựng đội ngũ cán bộ các cấp, nhất là cấp chiến lược đủ phẩm chất, năng lực và uy tín, ngang tầm nhiệm vụ; cải cách chính sách tiền lương đối với cán bộ, công chức, viên chức, lực lượng vũ trang và người lao động trong các doanh nghiệp; cải cách chính sách bảo hiểm xã hội; và một ...
(ĐC sưu tầm trên NET) Giang hồ Sài Gòn trước 1975: Trùm du đãng Mã Thầu Dậu Mã Thầu Dậu nhận tất cả đơn đặt hàng giải quyết ân oán trong đời thường và trong làm ăn. "Tiền nào của ấy" nên mỗi dịch vụ đều có mức giá khác nhau. Trùm du đãng một vùng rộng lớn không hành xử như đám du đãng cắc ké. Chợ Lớn có trùm du đãng ba Tàu Mã Thầu Dậu (Con ngựa đầu gà) nổi tiếng với vai trò đâm thuê chém mướn. Trùm bảo kê Mã Thầu Dậu xuất thân từ một đứa bé con nhà người Hoa gốc Quảng Đông nghèo. Tuổi thơ Mã Thầu Dậu trải qua nhiều cơ cực, từ bửa củi thuê, bưng cà phê, bưng hủ tiếu đến cả rửa chén bát thuê. Mã Thầu Dậu khởi nghiệp trùm du đãng khét tiếng trên hè phố La Kai (đường Nguyễn Tri Phương, quận 5 ngày nay). Hắn nổi danh nhờ những vụ trừ khử đám du thủ du thực cho các chủ tiệm buôn giàu có người Hoa và dần đi theo con đường đâm thuê chém mướn chuyên nghiệp. Khu vực chợ Lớn xưa Băng du đãng Mã Thầu Dậu h...
Nhận xét
Đăng nhận xét