Sau khi treo giày, phần lớn các cầu thủ đều tìm cho
mình một công việc liên quan tới trái bóng. Đặc biệt với những người nổi
tiếng và được giới mộ điệu ưa thích thì họ càng có lý do để cống hiến
cho môn thể thao vua. Điều này được phản ánh rõ nét qua những huyền
thoại của bóng đá thế giới như Pele, Diego Maradona, Van Basten, Franz
Beckenbauer, Michel Platini…
Baggio - huyền thoại của bóng đá Ý
|
Tuy
nhiên, cũng có một số huyền thoại khi rời xa trái bóng, họ sẽ tìm cho
mình một công việc hoàn toàn mới như làm chính trị, hay làm bất cứ việc
gì gần như tên tuổi không còn được nhắc đến trong thế giới túc cầu giáo.
Dẫn chứng cho điều này là trường hợp của Roberto Baggio, cựu danh thủ
bóng đá Ý và các CLB AC Milan, Juventus, Inter Milan, Fiorentina… trong
những thập niên 90 của thế kỷ trước.
Đoạn tuyệt với trái bóng!
Nói
đến Roberto Baggio, giới mộ điệu chắc nghĩ ngay đến một tiền đạo hào
hoa với mái tóc đuôi ngựa. Trong mỗi pha đi bóng của anh, tất cả các
khán đài chỉ biết phát cuồng lên, rồi đồng loạt bật dậy cùng chia vui
bàn thắng mà anh ghi được. Hầu hết hình ảnh này đều rất đỗi quen thuộc
trên các khán đài San Siro, Olimpico và các khán đài nước Mỹ - nơi tổ
chức World Cup 1994. Trên sân cỏ là thế, nhưng sau khi xa trái bóng năm
2004 ít hai biết rằng cầu thủ sinh ra tại thị trấn Caldogno giờ làm gì
hay ở đâu?
Hình ảnh cuối cùng mà người ta còn nhớ về
anh vào cái ngày đặc biệt ấy là một Baggio với đôi mắt đỏ hoe tại San
Siro trong trận đấu giữa AC Milan và Brescia. Sau trận đấu, anh đã nói
những lời tri ân tới hơn 80.000 khán giả. Và sau đó anh chìm vào trong
thinh lặng, không một thông tin, không một hình ảnh. Người hâm mộ chẳng
biết anh làm gì, ở đâu thì đã đành. Nhưng ngay cả một số người kề vai
sát cánh trên sân cỏ cũng không rõ về cuộc sống của anh.
Baggio trong trận đấu quyên tiền ủng hộ đồng đội Borgonovo trong màu áo Fio
|
Những
cư dân tại thị trấn Altavilla Vicentina (nơi Baggio sinh sống) cũng
không rõ “tung tích” của Quả bóng vàng châu Âu 1993. Thậm chí, họ ví anh
như một bóng ma, một kẻ mất tích. "Đối với tôi, cậu ấy như một bóng ma.
Tôi gần như không thấy tên cậu ấy được nhắc đến trong những buổi họp
hay hội nghị bóng đá của thị trấn cũng như trên phương tiện thông tin
đại chúng của nước Ý. Cậu ấy làm gì, ở đâu, chắc chỉ có Chúa mới biết
được!", thị trưởng Altavilla, Gianniara Petucco hóm hỉnh cho biết.
Quả
thực không giống như các ngôi sao sân cỏ khác, Baggio gần như đã đoạn
tuyệt với trái bòng tròn sau khi chia tay Brescia (2004) - CLB cuối cùng
trong sự nghiệp. Lúc này, có chờ đỏ mắt cũng không thấy anh xuất hiện
trên các khán đài của serie A. Thậm chí, người ta cũng chẳng nghe thấy
bất kỳ lời bình luận nào về một trận đấu, một cầu thủ nào đó trên các
phương tiện thông tin đại chúng cho tới trước 8/8/2008 - ngày Baggio có
mặt trong trận đấu giữa Milan và Fiorentina để gây quỹ ủng hộ cựu tiền
đạo Stefano Borgonovo.
Bắt đầu cuộc sống ẩn sỹ
Sau
cuộc chia tay đượm buồn tại San Siro, một số người bạn của Baggio thấy
anh phi thẳng xe về ngôi biệt thự ở thị trấn Altavilla Vicentina bỏ lại
phía sau biết bao vinh quang. Giờ đây, anh sống một cuộc sống êm dịu
cùng gia đình nhỏ bé của mình với vợ và 3 người con. Hai cô con gái lớn
Valentina và Mattia giờ đây đã trở thành thiếu nữ, còn cậu con trai út
Leonardo cũng sắp tới tuổi cắp sách tới trường.
Baggio hạnh phúc khi đưa các con đi học
|
Công
việc thường nhật của Baggio là đưa các con đi học vào mỗi buổi sáng.
Chứng kiến cảnh cha con dắt díu nhau đến trường, ít ai biết rằng ông bố
cần mẫn kia từng là một huyền thoại trên sân cỏ - người mà tên tuổi và
tầm ảnh hưởng trên toàn thế giới còn hơn nhiều chính trị gia trên đất
nước Italy.
Đối với Baggio, được chăm sóc gia đình,
nhìn các con lớn lên là một hạnh phúc không gì sánh nổi. Thậm chí, những
người hàng xóm của Baggio cũng phải thốt ra những lời ganh tị. Họ còn
ví Cầu thủ hay nhất FIFA 1993 tỏa sáng trong cuộc sống đời thường không
kém gì những màn trình diễn mê hồn trên sân cỏ.
Tuy
nhiên, ngoài những lúc đưa đón các con tới trường, chăm sóc chúng, cùng
gia đình đi mua sắm hay về thăm ông bà, Baggio rất ít khi ra khỏi nhà.
Trong ngôi biệt thự rộng mênh mông với những khu vườn xinh xắn, Baggio
tự tay chăm bón những luống hoa, nhổ từng gốc cỏ, tỉa từng chiếc lá mà
không biết chán.
Không những thế, chắc nhiều người
còn ngạc nhiên nếu biết rằng anh hay ngồi bất động hàng giờ để đọc sách,
hay nghiền ngẫm những triết lý Phật giáo. Anh có một bộ sưu tập khá đồ
sộ các cuốn sách viết về đạo Phật, tôn giáo mà anh theo đuổi từ nhiều
năm nay. Những lúc rảnh rỗi khác, Baggio còn trổ tài đánh golf…trong nhà
cho vợ và các con chiêm ngưỡng…
Cựu danh thủ Ý thể hiện tài đánh golf... trong nhà
|
Hết mình vì cộng đồng
Không
chỉ đem lại niềm vui cho tín đồ túc cầu, Baggio còn đem lại niềm vui
cho những người nghèo trên toàn thế giới. Nhờ vào phong cách sống mẫu
mực cả trong trong lẫn ngoài sân cỏ, Baggio đã nhận được sự quan tâm đặc
biệt của Tổ chức Nông Lương của Liên hợp quốc (FAO). Đến năm 2002, FAO
chính thức đề nghị cầu thủ Ý duy nhất ghi 3 bàn trong một kỳ World Cup
làm đại sứ thiện chí cho tổ chức này.
Trong công
việc mới tại FAO, Baggio cũng tỏ ra rất xuất sắc. Anh không ngừng đi thị
sát và kêu gọi những tổ chức từ thiện và các tổ chức nhân đạo tham gia
xóa bỏ đói nghèo tại các nước kém phát triển. Trong đó, Baggio có lần
viếng thăm Lào vào năm 2008. Tại đất nước Triệu Voi, cựu số 10 của tuyển
Ý được Phó thủ tướng kiêm Bộ trưởng Ngoại giao Lào Thongloun Sisoulith
tiếp đón nồng nhiệt.
Đại sứ của FAO trong lần viếng thăm Lào
|
Tuy
nhiên, với những màn trình diễn và cống hiến cho môn thể thao vua,
nhiều người hi vọng rằng Baggio sẽ sớm trở lại làm việc cùng trái bóng, ở
bất kỳ một cương vị nào đó. Họ mong muốn cựu danh thủ của bóng đá Ý
đứng ra ươm mầm và dạy dỗ những nhân tài bóng đá trong tương lai.
HOÀNG HÀ
Theo DV
Roberto Baggio - Người hùng của niềm đau
Hôm nay 18/2 là sinh nhật thứ 49 của "Tóc đuôi ngựa Thần thánh" - hiện thân cho những gì đẹp đẽ, lãng mạn nhưng cũng nhiều đớn đau và bi tráng của bóng đá Italy.
Có một câu danh ngôn nổi tiếng về tình yêu của nhà văn Nga Mikhail
Lermontov như sau: "Anh chỉ mang đến cho em toàn là đau khổ. Có lẽ vì
vậy mà em yêu anh. Bởi vì niềm vui thì dễ quên, còn đau khổ thì không
bao giờ". Trong thế giới bóng đá, có một con người là chứng nhân của thứ
tình yêu ấy. Một tình yêu hạnh phúc xen lẫn đau khổ. Tên anh là Roberto
Baggio.
Khi Baggio ra mắt thế giới bóng đá, có rất nhiều người đã ngẩn ngơ trước
chàng trai có đôi mắt ưu tư này. Vào cái giai đoạn những ngôi sao nhạc
rock đẹp trai phóng túng đang là thần tượng của các cô gái, một Baggio
của mái tóc xoăn dài, mang trên mình vẻ đẹp điện ảnh và lãng mạn Địa
Trung Hải bỗng chốc hiện ra trên sân cỏ khô cằn của đất nước hình chiếc
ủng. Anh tung hoành khắp chốn của thời tang bồng tuổi trẻ bằng các bước
chạy thanh thoát, những cú rabona hay trivela đầy kỹ thuật như một người
nghệ sĩ Brazil, và những bàn thắng đầy ngẫu hứng.
Giữa một thế giới Serie A đề cao sự thực dụng, khắc khổ và tôn vinh các
hậu vệ, Baggio là một ngoại lệ hiếm hoi về cái đẹp, sự lãng mạn đến bay
bổng, phóng túng.
|
Trong các cầu thủ Italy từ cổ chí kim, có lẽ, không ai sánh bằng
Baggio trong việc tạo ra cơn sốt phấn khích cho người hâm mộ. Qua các
màu áo Fiorentina, Juventus hay đội tuyển Italy, anh đều có những pha
solo qua hai-ba cầu thủ để ghi bàn. Nơi đôi chân Baggio, những bàn thắng
đến từ các pha đá phạt hàng rào mẫu mực. Và cũng là Baggio, trong màu
áo Brescia ở những năm tháng cuối sự nghiệp, đã ghi được một bàn thắng
từ… cú đá phạt góc. Baggio vẽ nên những đường chuyền, khắc ra những bàn
thắng. Anh tỏa sáng ở Fiorentina, anh gây điên đảo ở
Juventus, giành Quả bóng vàng Châu Âu năm 1993, và là linh hồn của tuyển
Italy trong màu áo thiên thanh. Anh là cả một hiện tượng.
Nhìn anh thi đấu, "thánh" Johan Cruyff phải thốt lên: "Baggio là
một pháp sư. Một trong những thi sĩ cuối cùng còn lang thang trên sân
cỏ. Cậu ấy là sự phản bác hay nhất cho những ai nghĩ rằng bóng đá Italy
chỉ sinh ra những hậu vệ vĩ đại. Baggio chính là cầu thủ phóng túng nhất
thế giới".
Nhưng bóng đá giống như cuộc sống, mộng đẹp vốn không dài, và cái đẹp của Baggio thì dễ vỡ. Khi
cùng nhau nhìn lại lịch sử các giải đấu lớn trên thế giới, không hiếm
các trường hợp ta được thấy những cầu thủ thiên tài một mình kéo cả đội
bóng đi đến trận chung kết. Chẳng hạn như Diego Maradona ở World Cup
1990, Zinedine Zidane tại World Cup 2006, hay Andrea Pirlo ở Euro 2012.
Mẫu số chung của những con người thiên tài nhưng cô đơn đó đều là nước
mắt. Và Baggio ở World Cup 1994 cũng thế.
Cú sút hỏng luân lưu khiến Italy thất bại ở chung kết World Cup 1994 là
sự khởi đầu cho những nỗi đoạn trường, bi ai mà một thiên tài như Baggio
không đáng phải chịu.
|
Hiện tượng Nigeria ở vòng 1/8, Tây Ban Nha cực mạnh ở tứ kết, hay
Bulgaria xuất sắc ở bán kết đều là bại tướng của Italy, vì năm bàn thắng
mà Baggio ghi được. Tài năng siêu quần của Baggio chinh phục trái tim
người hâm mộ, đưa Italy vào chung kết gặp Brazil. Tại đó, cú sút phạt
đền hỏng quyết định của anh, hình ảnh đổ gục trong cô đơn đó không chỉ
khiến đất nước Italy đổ lệ, mà còn gián tiếp lấy luôn trái tim của những
người cổ động viên bóng đá khác. Có câu nói: "Chỉ có những
kẻ dũng khí dám đá phạt đền mới có khả năng đá hỏng chúng." Kể từ hôm
ấy, Baggio mãi mãi được yêu quý và cầu nguyện.
Mùa hè nghiệt ngã trên đất Mỹ năm 1994 chỉ là khởi đầu của những đoạn
trường trắc trở sau đó của "con người nổi tiếng chỉ sau Giáo Hoàng". Một
năm sau, chấn thương đẩy anh xa sân cỏ, Juventus nhìn thấy Alessandro
Del Piero và họ nghĩ không cần anh nữa. Baggio rời xa những năm tháng
đẹp nhất sự nghiệp để đi vào con đường chông gai. Anh chỉ ở Milan
hai mùa giải trước khi bị đẩy qua Bologna. Ngày hôm ấy, không ai ở Italy
quên được câu nói của Tabarez, HLV Milan: “Trong bóng đá hiện đại làm
gì có chỗ cho các nhà thơ”.
Baggio và gia đình nhỏ.
|
Nhưng nhà thơ ấy còn là chiến binh, Baggio ghi 22 bàn sau 30 trận
đấu cho Bologna, được Inter đem về và được gọi đến World Cup 1998. Tại
giải đấu mà bốn năm trước đã làm anh đổ sụp trên chấm phạt đền, anh ghi
bàn trên chấm 11 mét, sút thành công loạt sút luân lưu trước Pháp. Nhưng
Italy vẫn bại trận, giống như điểm tô thêm bi kịch của con người lãng
mạn bi ca này.
Nửa thập kỷ sau đó, cho đến ngày anh giã từ sân cỏ, các tifosi gọi tên
Baggio như nức nở, bởi quá mong mỏi được thấy anh khoác áo tuyển Italy. Ở
CLB nhỏ bé Brescia cho đến ngày cuối sự nghiệp, Baggio vẫn là hoàng đế
của các tifosi. Ngày anh ghi bàn thắng thứ 200 tại Serie A, tất cả cùng
mừng với anh. Ngày 16/5/2004 anh nói lời chia tay sân cỏ, rất nhiều
người đã lén lau những giọt lệ. Ngày cuối cùng Baggio trong màu áo thiên
thanh, với mái tóc đuôi ngựa đã thành thần thoại, với bộ râu bá tước và
các pha chạm bóng tinh tế. Trên khán đài, một biểu ngữ được giăng ra:
"Không còn Baggio trên thế giới này, bóng đá không đáng một xu".
Một phần hồn của Serie A đã chết đi kể từ ngày Baggio quay lưng, rời xa sân cỏ.
|
Hôm nay, sinh nhật thứ 49 của Baggio. Tên tuổi và những hoài niệm
về anh vẫn được nhắc đến, nhưng anh không xuất hiện nữa. Cuộc đời anh từ
ngày giã từ là một ẩn sĩ. Với Baggio, bóng đá là sự nghiệp, và cũng là
một trong vạn pháp, nó cũng rất "Vô Thường”. Anh rời xa phù hoa, rời xa
cả vinh quang và niềm đau. Điều duy nhất anh để lại chỉ là ... một tình
yêu bất tử nơi các tifosi.
Dũng Phan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét