Thứ Tư, 25 tháng 3, 2015

HIỆN THỰC KỲ ẢO 66

(ĐC sưu tầm trên NET)

Cách đánh lừa cơ thể của não bộ mà chúng ta không hay biết

 Cùng hiểu hơn những trường hợp não bộ và giác quan trong cơ thể "đánh lừa" cảm giác của chúng ta.
Cơ thể con người là một khối thống nhất của vô số các bộ phận cấu thành phức tạp. Não bộ, những giác quan và bộ phận của cơ thể hoạt động phối hợp nhằm phản ánh lại và giúp con người có phản ứng thích hợp trước tình huống ở thế giới bên ngoài. 

Tuy nhiên, hệ thống này cũng không hoàn hảo. Đôi lúc, hệ thống cũng xuất hiện lỗi và khi đó, bạn sẽ có cảm giác như bị chính cơ thể mình “đánh lừa” vậy.

1. Ảo giác

Nhà nghiên cứu khoa học thần kinh nhận thức của trường ĐH Geneva, Alexandre Pouget cho biết: “Bộ não con người liên tục tạo ra các dự đoán về thế giới xung quanh và phản ánh lại cho hệ thống cảm giác. Chính vì thế mà bạn nhìn nhận, diễn giải thế giới khách quan theo dự đoán của mình”. 

Ta có thể lấy một ví dụ như sau: nếu bạn đang đi bộ vòng quanh khu nhà và thấy một người tiến đến phía bạn. Bộ não sẽ ngay lập tức bắt đầu tính toán khả năng và đoán biết xem nhân thân của người đó là như thế nào.

Đó là lý do mà nhiều người sẽ nghĩ người này là một người hàng xóm thay vì một người bạn ở xa. Trong hầu hết các trường hợp tương tự, bạn sẽ dự đoán đúng. 

Theo Pouget, nhiều người tin, chúng ta sẽ nhìn vào một khuôn mặt để tìm ra danh tính một người nhưng trên thực tế thì bộ não đã dự đoán điều này một cách logic.



Dự đoán của bộ não cũng ảnh hưởng đến con người khi ta áp dụng nó trong ảo giác quang học. Hãy chú ý vào bức ảnh trên hình. 

Do độ dài và sự thu hẹp dần của những đường màu đen mà ta thường liên tưởng đến đoạn đường ray tàu. Cùng với dự đoán này, con người sẽ tự động cho rằng đường màu vàng nằm phía cuối đường dài hơn đường nằm phía trước. Nhưng sự thật là, hai đường thẳng này hoàn toàn bằng nhau.

2. Kí ức giả

Chúng ta thường nghĩ kỷ niệm là những cuốn băng thực tế ghi lại kí ức. Nhưng một số nghiên cứu lại cho rằng, mỗi lần chúng ta nhớ lại một kí ức, chúng có thể đã bị biến dạng.

Oliver Hardt - nhà nghiên cứu tại Trung tâm nhận thức và hệ thần kinh thuộc trường ĐH Edinburgh cho rằng: “Khi bạn kể lại một kí ức nào, rất có thể nó đã bị biến dạng, trở nên giả dối. 

Bởi lẽ bất cứ yếu tố nào của môi trường xung quanh bạn tại thời điểm kể chuyện đều có thể tác động đến tính chân thực của kí ức đó”. 

Một minh chứng cho điều này là việc có vô số người đã phải vào tù oan khi bị các nhân chứng nhận diện. Kết quả kiểm chứng DNA lại chỉ ra, những người đó thực sự trong sạch.

3. Hội chứng nhạc trong tai

Neil Bauman - giám đốc trung tâm trợ giúp người khiếm thính đã ghi nhận hơn 1.500 ca bệnh mắc hội chứng “nhạc trong tai”. Người bệnh sẽ nghe thấy những bản nhạc chỉ xuất hiện trong đầu của họ mà không ai khác nghe thấy. 

Ông giải thích hiện tượng này là do âm thanh từ kí ức của người bệnh theo cách nào đó đã tự phát ra trong đầu họ. Bộ não nhận được tín hiệu này và mặc định âm thanh đó là thật, được nghe thấy bởi tai.


Nhiều bác sĩ tâm lý thường không nhận diện được hội chứng này. Nhiều người cười và cho rằng, bệnh nhân của họ đơn giản là có vấn đề nên viết cho họ đơn thuốc điều trị bệnh tâm thần. 

Trên thực tế, bệnh nhân cần được điều trị một cách nhạy cảm hơn. Sự kỳ thị cần phải được loại bỏ thì  mới có thể hiểu thêm về hội chứng lạ kỳ này.

4. Hội chứng ảo giác Charles Bonnet

Hội chứng này có thể được coi là phiên bản thị giác của hội chứng nhạc trong tai và thường xảy ra ở giai đoạn đầu của quá trình mất thị lực. 

Theo đó, người bệnh sẽ thường “nhìn thấy” thứ không có, ví dụ như hình ảnh trang trại hiện lên trên bức tường hay bóng ma lượn lờ...

Giống như hội chứng nhạc trong tai, hội chứng ảo giác Charles Bonnet có thể rất đáng sợ đối với nhiều người vì họ dễ dàng nghĩ rằng bản thân đang mắc bệnh tâm thần. 

Tuy nhiên, các nhà nghiên cứu cho rằng hiện tượng này đơn giản chỉ là bộ não đang lấp đi chỗ trống của việc mất thị lực bằng các hình ảnh được lưu trữ trong não.

5. Cơn đau chi giả

Hiện tượng này thường xảy ra ở những người bị mất đi các chi do bị tai nạn hay các bệnh nhân bị tổn thương tủy sống. Đó còn được gọi là những cơn đau “ma”. Khi đó, người bệnh thường cảm thấy đau ở những vùng tay hoặc chân mà trên thực tế đã mất đi.

Nỗi đau này trước đây từng được giả định là một vấn đề về tâm lý. Tuy nhiên các chuyên gia ngày nay lại đổ lỗi cho tủy sống và não. 


Các dây thần kinh được sử dụng trước đây nhằm truyền tín hiệu từ các chi về cho não bây giờ lại gây ra những cơn đau. Các cơn đau này thường khác nhau tùy vào tình trạng từng bệnh nhân. 

(Nguồn: Livescience, Wikipedia)

Tìm hiểu 7 khả năng kì lạ tới quái dị của con người

Trên thế giới, luôn luôn xuất hiện những người có khả năng đặc biệt...
1. Khả năng "siêu nếm"

Đúng như tên gọi, người "siêu nếm" là những người có thể cảm nhận được hương vị tốt gấp nhiều lần người bình thường. Với cấu tạo lưỡi nhiều gai hình nấm (vùng cảm nhận vị giác), khiến lưỡi có phản ứng mạnh mẽ hơn với những vị khác nhau, đặc biệt là vị đắng. Theo tính toán, khoảng 25% dân số thế giới có khả năng này.


Vì sự phản ứng có phần “dữ dội” đối với hương vị nên những người “siêu nếm” thường không thích một số loại đồ ăn nhất định, đặc biệt những loại có vị đắng, như cà phê, mướp đắng…

2. Khả năng "siêu thính"

Khả năng này không phải giúp cho họ nghe những âm vực đặc biệt, mà đây là khả năng xác định một cách chính xác và ghi lại giai điệu mà không cần một dụng cụ hay tài liệu nào hỗ trợ.

Những người có khả năng này xác định được âm vực từ những âm thanh rất bình thường (tiếng còi, còi báo động, tiếng động cơ…), đồng thời có thể hát, đọc tên chính xác những nốt nhạc, tên hợp âm dù mới nghe lần đầu.

Các nhà khoa học đã đưa ra những ý kiến khác nhau về khả năng này. Một số người cho rằng, đây là khả năng di truyền. Số khác lại nghĩ nó có thể đạt được qua rèn luyện, đặc biệt là sự tiếp xúc với âm nhạc. Điều này giống như việc trẻ con có thể nhận biết và ghi nhớ màu sắc phụ thuộc vào mức độ tiếp xúc với nó.

Theo ước tính, ở Mỹ và châu Âu, chỉ 3% người có khả năng nghe tuyệt đối, 8% trong số họ là nhạc sĩ bán chuyên và chuyên nghiệp. Tuy nhiên, ở các học viện âm nhạc tại Nhật Bản, 70% nhạc sĩ có khả năng này. Lý giải cho sự chênh lệch trên, các nhà khoa học cho rằng, thính giác tuyệt đối phổ biến hơn với những người lớn lên tại môi trường nói tiếng có âm (tiếng Quảng Đông, Quan Thoại, và Tiếng Việt) hoặc nhiều âm vực (tiếng Nhật). Ngoài ra, những người bị mù bẩm sinh, mắc hội chứng William (chứng rối loạn thần kinh), hay rối loạn tự kỉ đều dễ có được khả năng này.

3. Khả năng định vị bằng tiếng vang

Khả năng này xuất hiện nhiều nhất ở loài dơi - chúng phát ra tiếng, tiếp nhận dao động phản hồi để xác định vị trí và khoảng cách của sự vật. Thế nhưng, con người cũng có thể làm được dù phải mất một thời gian khá lâu để thành thạo.


Những người có được khả năng này chủ yếu là người mù. Để thực hiện, họ chủ động tạo ra âm thanh (bằng nhiều cách khác nhau như tặc lưỡi, gõ gậy…), rồi cảm nhận âm thanh phản hồi mà xác định những vị trí, kích thước và độ dày của sự vật. Tuy vậy, con người không thể nghe được những âm thanh có tần số cao như dơi và cá heo nên chúng ta chỉ có thể cảm nhận được sự vật lớn hơn rất nhiều so với những loài vật có khả năng trên.

4. Gen quái vật (Chimera)

Trong truyện Iliad (thần thoại Hy Lạp), nhà thơ Homer có mô tả về một sinh vật mang nhiều bộ phận của những loài khác nhau - đuôi rắn, mình dê, đầu sư tử - tên là Chimera. Các nhà khoa học đã lấy tên này để đặt cho một loại gen có đặc điểm tương tự.

Gen Chimera xuất hiện ở người và động vật khi 2 trứng cùng được thụ tinh, tạo thành hợp tử. Mỗi hợp tử lại mang ADN của cha mẹ, do đó mang 2 cấu hình gen khác nhau. Khi chúng hợp nhất thành phôi thai, mỗi hợp tử vẫn mang đặc điểm di truyền của nó. Vì thế, nó mang đặc điểm gen của cả 2, dẫn đến tạo thành một ADN khác biệt. Gen Chimera thường xuất hiện trong các cặp song sinh, nhưng hiếm khi xuất hiện ở người. Trên thế giới hiện nay, ước tính có khoảng 40 trường hợp xảy ra.

Việc xét nghiệm ADN sẽ cho biết mối quan hệ sinh học giữa bố mẹ và con cái. Những người có gen Chimera sẽ mang hệ miễn dịch cho cả hai quần thể gen riêng biệt trong cơ thể. Vậy nên, họ có nhiều sự lựa chọn hơn cho việc cấy ghép nội tạng so với người thường.

5. Cảm giác kết hợp (Synesthesia)

Synesthesia có nghĩa là cảm giác đi kèm. Đây là một vấn đề liên quan đến thần kinh nhưng nó không gây ảnh hưởng đến khả năng của con người. Những hiện tượng cảm giác chữ cái hoặc số có màu sắc nhất định, hay khi nghe thấy từ ngữ lại cho hương vị nhất định ở lưỡi chính là Synesthesia. Khi tác động đến một giác quan, cơ thể cho phản xạ không điều kiện ở một giác quan khác. Những người có cảm giác kèm có sức sáng tạo vượt trội so với người bình thường.

Cảm giác kết hợp thường thấy là âm thanh - màu sắc, hay chữ cái - con số, biểu tượng – màu sắc. Ước tính cho thấy, cứ 23 người lại có 1 người có cảm giác kèm. Một số người nổi tiếng cũng có cảm giác kèm như nhà văn Vladimir Nabokov, nhà soạn nhạc Olivier Messiaen, nhà khoa học Richard Feynman.

6. Khả năng "siêu tính nhẩm"

Cái tên nói lên tất cả, đây là khả năng tính nhẩm những phép tính với con số lớn mà không cần dùng máy tính hay các dụng cụ hỗ trợ khác. Tuy nhiều người qua quá trình rèn luyện có thể thực hiện trong đầu những phép tính lớn với tốc độ cực nhanh (chủ yếu là các nhà toán học, ngôn ngữ học), nhưng cũng tồn tại số người khác có khả năng đặc biệt này do bẩm sinh. Phần lớn những người này mắc “hội chứng bác học” - hội chứng rối loạn phát triển, có một hoặc nhiều khả năng, chuyên môn vượt trội (ước tính 50% trong số họ mắc chứng tự kỉ).

Trong số các nhà bác học trên thế giới, có ít hơn 100 người được công nhận là phi thường, những nhà bác học tự kỉ với khả năng siêu tính nhẩm còn ít hơn. Một nghiên cứu gần đây cho rằng, lưu lượng máu lưu thông đến phần não bộ chịu trách nhiệm tính toán lớn hơn gấp 6 đến 7 lần bình thường là một trong những yếu tố giúp việc tính nhẩm nhanh hơn rất nhiều so với người bình thường.

7. Tế bào vĩnh cửu

Cho đến nay, trên thế giới mới ghi nhận được một trường hợp duy nhất có tế bào vĩnh cửu (tế bào có thể phân chia vô hạn bên ngoài cơ thể), đó là người phụ nữ  mang tên Henrietta Lacks.

Vào năm 1951, Lacks chết vì ung thư cổ tử cung, một bác sĩ phẫu thuật đã lấy một mẫu tế bào từ khối u của cô đưa cho giáo sư George Gey và được vị giáo sư này nhân giống mẫu mô thành dòng tế bào vĩnh cửu - dòng tế bào HeLa. Các tế bào từ khối u của Lack có một phiên bản tích cực của enzim telomerase (một cơ chế về tuổi và sự già đi của tế bào), đồng thời phân chia một cách bất thường. Vào ngày Henrietta Lacks chết, giáo sư Gey thông báo với toàn thế giới về sự bắt đầu một thời đại nghiên cứu y học mới nhằm tìm cách chữa bệnh ung thư.

Tế bào HeLa được Jonas Salk sử dụng vào năm 1954 để chữa chứng bệnh bại liệt. Kể từ đó, tế bào HeLa được ứng dụng rộng rãi trong việc nghiên cứu ung thư, AIDS, sự ảnh hưởng của bức xạ, chất độc và cho bản đồ gen.

Ngày nay, các tế bào HeLa thực sự rất phổ biến trong các phòng thí nghiệm, thậm chí có nhiều tế bào HeLa hơn cả khi Henrietta Lacks còn sống. Có vẻ thiếu công bằng khi Lacks không bao giờ được thông báo về những đóng góp tế bào của cô mang lại, thậm chí, mãi tới năm 1990, gia đình cô mới được biết về việc tế bào của cô được sử dụng cho nghiên cứu.
Theo
Hồng Đức / Hồng Đức

10 sự thật "thú vị lẫn kinh hoàng" về cơ thể bạn

Đọc để hiểu hơn về cơ thể mình nhé!
Cơ thể con người là một cỗ máy kỳ diệu. Các cơ quan hoạt động một cách nhịp nhàng và chính xác. Hôm nay, chúng mình hãy khám phá 10 điều thú vị về cơ thể nghen!

1. Làn da có tận bốn màu sắc

Vốn dĩ, da con người đều có màu trắng kem. Để “tạo nên” các màu sắc khác nhau, sắc tố da sẽ "bổ sung" một chút màu vàng, màu đỏ hồng, được tạo thành bởi những mạch máu dưới làn da. Thêm vào đó, các sắc tố melanin, được tổng hợp khi da tiếp xúc tia cực tím có trong ánh nắng, góp cho da sắc đen. Mật độ melanin phụ thuộc vào chủng tộc cũng như điều kiện nơi ta sống. Tất cả các màu sắc này hòa trộn và tạo nên màu da của mỗi người.


Màu da chúng ta được tạo thành từ nhiều yếu tố khác nhau

2. Ngôn ngữ đặc biệt

Cười, khóc, hắt xì hay thậm chí là ngáp… là những tín hiệu giao tiếp đặc biệt của con người. Ví dụ, mỗi khi nghe thấy tiếng cười, ta thường có xu hướng cảm thấy vui vẻ và cũng muốn nở nụ cười. Vì tiếng cười là một tín hiệu tác động vào vùng não kiểm soát nét mặt của chúng ta. Điều này tương tự với việc khóc, ngáp, hắt xì...


Tiếng cười là một công cụ giao tiếp đặc biệt.

3. Khi tiến hóa sơ suất

Bên cạnh ruột thừa, răng khôn cũng là bộ phận thừa mà quá trình tiến hóa chưa kịp đào thải “hộ” con người. Cách đây hàng triệu năm, răng khôn đã giúp tổ tiên chúng ta nhai thịt tốt hơn. Nhưng khi bộ não phát triển, xương hàm bị thu hẹp lại khiến răng khôn không có chỗ mọc. Thế là chúng phải chen chúc và mọc theo những hướng khác nhau, gây ra nhiều đau đớn và phiền phức.


Răng khôn mọc lệch gây ra những cơn đau khó chịu.

4. Những sợi lông vận chuyển

Các xoang hô hấp của chúng ta có rất nhiều những sợi lông li ti. Chúng liên tục rung động và đẩy chất nhờn từ khoang mũi xuống cổ họng nhằm giữ vệ sinh cho cơ thể. Vì thế, lợi ích của các lông ở hệ hô hấp không phải là che chắn, bảo vệ giống như "nhiệm vụ" của tóc, lông tay, lông chân... mà là vận chuyển giúp ích cho cơ thể.


Khi trời lạnh, hoạt động của các lông rung này kém hiệu quả đi. Hậu quả là các chất nhờn bị tích tụ trong khoang mũi và cơ thể buộc phải hắt hơi để thải chúng ra ngoài.

5. Nỗi buồn của tuổi dậy thì

Tuổi dậy thì thường kéo theo những phiền toái không chỉ về thể chất mà cả tâm lý. Ở giai đoạn này, teen thường cảm thấy mất tập trung, chán nản, dễ vui, dễ buồn vô cớ. Lý giải về điều này, các nhà khoa học cho biết hormone trong cơ thể chúng ta hoạt động đặc biệt mạnh mẽ trong tuổi dậy thì và nó đã tác động đến các nơron thần kinh trong não đấy!


Hormone gây ra những biến đổi tâm lý ở tuổi dậy thì.

6. Tế bào trứng dùng không hết

Buồng trứng của các teen girl trung bình có khoảng 34.000 tế bào trứng nhưng trong suốt cuộc đời thì chỉ có khoảng 350 trứng trưởng thành và rụng mà thôi, số còn lại đều tự tiêu hủy. Đến độ tuổi 40 - 50, chu kỳ kinh nguyệt sẽ dừng lại, có nghĩa bộ não không còn điều khiển việc rụng trứng nữa.


 Chỉ khoảng 1% trứng rụng trong suốt cuộc đời người phụ nữ.

7. Bộ não… ăn nhiều

Tuy chỉ chiếm 2% khối lượng cơ thể nhưng não bộ của chúng ta “tiêu hóa” đến 20% tổng khối lượng ôxy và calo hấp thu được. Ba động mạch não có nhiệm vụ thường xuyên bơm ôxy và chất dinh dưỡng nuôi não. Nếu hoạt động này bị dừng lại vì bất cứ lý do gì, vùng não bị “đói” có thể bị chết, dẫn đến những tổn thương không thể phục hồi.


Bộ não tiêu thụ 1/5 năng lượng của bạn.

8. Xương giúp điều hòa muối khoáng

Thực tế, rất ít người biết ngoài nhiệm vụ làm giá đỡ cơ thể, xương còn nhận trách nhiệm điều hòa canxi trong cơ thể.

Xương được cấu tạo bởi hai thành phần hóa học chính là phốt pho và canxi. Tuy nhiên, không dừng lại tại đó, canxi còn tham gia cấu tạo cơ và nơron thần kinh. Khi cơ thể bị thiếu canxi trầm trọng, canxi trong xương sẽ được phân giải một phần để san sẻ cho các bộ phận khác. Lúc đó, xương sẽ yếu đi. Đây là khoảng thời gian chúng ta rất dễ gặp chấn thương nếu không cẩn thận. Vì vậy, các bạn nhớ ăn uống đầy đủ để xương không phải “ôm đồm” quá nhiều nhiệm vụ nhé!


Những thực phẩm giàu canxi.

9. Khả năng nhớ bằng tư thế

Gần đây, các nhà khoa học đã phát hiện mối liên hệ giữa trí nhớ và tư thế của cơ thể. Họ chỉ ra rằng, ký ức con người luôn có mối liên hệ chặt chẽ với cảm nhận của các giác quan trong cùng thời điểm. Chẳng hạn, nếu một người đàn ông quỳ một chân xuống, anh ta sẽ nhớ được nhiều chi tiết hơn về lễ cầu hôn của mình.


Tư thế có thể gợi ta nhắc đến một kỷ niệm nào đó.

10. Chất độc trong dạ dày

Axit clohiđric (ký hiệu hóa học: HCl) là một axit mạnh, có khả năng ăn mòn nhiều kim loại, bao gồm cả sắt, thép. Thật khó có thể tưởng tượng rằng HCl luôn tồn tại trong dạ dày chúng ta, tham gia vào quá trình tiêu hóa. Nhưng bạn đừng lo, cơ thể chúng ta luôn có một lớp màng nhầy ngăn cách axit với thành dạ dày, đảm bảo mọi hoạt động diễn ra bình thường.


Axit clohidric là một phần của dịch vị dạ dày.
Theo
Quốc Trung / Quốc Trung
Xem tiếp...

NHỚ MỘT THỜI 13

(ĐC sưu tầm trên NET)

Xem tiếp...

CÂU CHUYỆN LỊCH SỬ 43

(ĐC sưu tầm trên NET)

Những nữ cướp biển lừng danh trong lịch sử

Những nữ cướp biển lừng danh trong lịch sử

(Khám phá) - Trong lịch sử cướp biển của thế giới đã ghi nhận những người phụ nữ cướp biển có “số má”hellip;


Cướp biển – thế giới những tưởng vốn chỉ dành cho những bậc nam nhân “chân cứng đá mềm”, bạo gan và đầy uy dũng bởi việc chém giết, cướp bóc và thể hiện quyền uy. Thế nhưng, trong lịch sử cướp biển của thế giới đã ghi nhận những người phụ nữ cướp biển có “số má”…
[links()]
Cặp bài trùng cướp biển Mary Read và Anne Bonny

Mary Read sinh ra tại quận Devon, nước Anh vào cuối thế kỷ XVII. Mẹ của Mary kết hôn với một người đàn ông đi biển và ông ta đã chết. Mary là đứa con riêng của mẹ mình với một người đàn ông khác. Sau khi được sinh ra, mẹ của Mary đưa cô cùng những người chị em khác về sống ở quê.

Mary có một người anh cùng mẹ khác cha là Mark. Rất không may sau khi trở về quê sinh sống một thời gian thì Mark bị qua đời. Để tránh cho bí mật về cái chết của Mark bị tiết lộ đồng thời hưởng nguồn tài sản thừa kế khổng lồ từ người chồng nên mẹ Mary đã mặc quần áo con trai cho cô.

Và cũng từ lúc đó, Mary được cải trang, nuôi dạy như một cậu con trai. Ông bà nội của Mary nhận lời chăm sóc Mary và mẹ của cô bởi họ nghĩ rằng cháu trai Mark của họ vẫn còn sống sót. Khi Mary Read 13 tuổi thì bà nội của cô qua đời. Do Mary vẫn được nuôi dạy như một chàng trai vì thế cô phải đi tìm một công việc.

Rồi Marytrở thành một chú bé giúp việc cho một người phụ nữ Pháp giàu có sống ở Luân Đôn. Không thỏa mãn với công việc hiện tại, cô đã chạy trốn khỏi nhà của quý bà giàu có. Vài năm sau đó, cảm thấy chán nản, Mary gia nhập quân đội Flemish ở binh chủng lính bộ binh. Ở đây, Mary gặp người chồng tương lai của mình. Chuyện là dù có mang lốt đàn ông, Mary vẫn là phụ nữ và vẫn phải yêu.

Mary yêu một người lính cùng đơn vị. Không thể kìm nén nỗi lòng mình, Mary thú nhận về của mình và thổ lộ tình cảm với người đồng đội. Rất may là người lính đó cũng yêu thương Mary và chấp nhận tình cảm của cô.

Sau khi bày tỏ không lâu, đám cưới của Mary và chồng được tổ chức. Rồi họ cùng gom tiền mở một quán trọ nhỏ gần lâu đài Breda để sinh sống.

Cuộc đời dường như không chiều lòng Mary khi cuộc sống chưa diễn ra được bao lâu thì chồng của Mary qua đời. Quá đau buồn trước việc mất đi người mình yêu thương, Mary quyết định gia nhập quân ngũ thêm một lần nữa sau khi đã cải trang thành nam giới trở lại.

Cô đã quyết định lên một con thuyền Hà Lan để tới lên tàu đi đến vùng Caribe. Con tàu Hà Lan mà Mary đi không may gặp tàu cướp biển của Calico Rackham Jack nên của cải bị cướp còn thủy thủ trên con tàu thì bị ép phải làm cướp biển để giữ lấy tính mạng mình.
Nữ tướng cướp Anne Bonny
Nữ tướng cướp Anne Bonny

Từ đó, Mary bắt đầu cuộc đời cướp biển của mình. Do từ bé đã được dạy dỗ như một người con trai thực thụ nên Mary rất “nhạy bén” trong các lĩnh vực mà tưởng chừng chỉ có những người đàn ông mới làm được. Không chịu thua một đấng mày râu nào, Mary có tài bắn súng rất siêu hạng khiến nhiều cướp biển trên tàu phải “nể vị” bà cướp biển Mary.

 Trong cuộc sống lênh đênh trên biển với vai trò cướp biển, Mary cũng đã từng có cảm tình với một người đàn ông khác trong đoàn.

Tình yêu mãnh liệt cũng như những khả năng thiên bẩm của bà đã được chứng minh khi người tình của mình gặp rắc rối. Chuyện là người tình của Mary có xung đột với một tên cướp biển khác và bị hắn thách thức đấu súng.

Để cứu người mình yêu, Mary ngay lập tức gây hấn với tên cướp đó, chỉ với mục đích sắp xếp một cuộc đấu súng với hắn, đúng nửa giờ trước cuộc đấu súng của hắn với tên hải tặc kia. Bằng tài bắn súng chuẩn xác của mình, bà ngay tức khắc giết chết tên cướp, nhờ đó mà cứu được người bà yêu.

 Nhưng tình cảm mà Mary nhận được sau , tất nhiên, vẫn không hơn một sự biết ơn đối với “ngài” Mary. Điều này đã khiến cho Mary cảm thấy đau khổ rất nhiều. Và chính thời điểm này, Mary đã gặp gỡ với Anne Bonny và tạo nên cặp bài trùng cướp biển huyền thoại của vùng Caribe.

Anne Bony là kết quả của một mối tình trắc trở giữa William Cormac, một đã ly hôn và người hầu của bà vợ cũ. Gia đình này gây ra nhiều vụ tai tiếng đến nỗi họ phải di cư Ai – len. Họ sống tại Charlston, Nam Carolina và William lại bắt đầu nghề nghiệp cũ của mình.

Họ mua một đồn điền và bắt đầu cuộc sống mới tại vùng đất xa lạ này. Sau khi mẹ Anne qua đời vào những năm cuối của thời niên thiếu, cô phải chăm sóc toàn bộ công việc nhà. Anne là một đứa trẻ hoang dã, cô bé cưỡi ngựa và bắn súng rất khá, thậm chí còn giỏi hơn những đứa con trai cùng trang lứa.

Có rất nhiều câu chuyện khác nhau về những ngày niên thiếu của cô. Một số người cho rằng cô đã giết chết một người hầu gái bằng con dao của mình. Số khác tin rằng cô đã cho một tên dâm đãng vào bệnh viện sau khi hắn định cưỡng hiếp cô.

Khi Anne 16 tuổi, cô rơi vào lưới tình với James Bonny, người chỉ yêu cô vì gia sản nhà Anne. Cũng từng là cướp biển khét tiếng, James âm mưu cướp đất đai của bố vợ.

Cha Anne cố gắng phản đối mối quan hệ giữa hai người song cô là người ương ngạnh và kiên quyết không từ bỏ mục tiêu của mình. Anne và James quyết định làm đám cưới. Cha của Anne vô cùng thất vọng vì vậy ông đã đuổi cô ra khỏi nhà. Thậm chí, William còn giận dữ tuyên bố từ mặt vợ chồng Anne.

Và để trả thù cho chuyện này, Anne không ngần ngại thiêu rụi toàn bộ đồn điền của ông bố và cùng chồng bỏ trốn. James đưa vợ đến vùng đất New Providence, Bahamas, nay là Nassau - vốn là nơi ẩn náu của những tên cướp biển.

 Ở đây, James lộ mặt là một kẻ hèn nhát và phản bội. Để nuôi sống của mình, James phải làm việc rất vất vả và cuối cùng James trở thành “kẻ chỉ điểm” cho Chính phủ.

Anne dần xa rời James, gần gũi hơn với băng nhóm cướp biển khét tiếng. Cô nhanh chóng có quan hệ sâu nặng với một tên cướp biển tàn bạo Calico Jack Rackham. Với sự giúp đỡ của một người bạn là Piere, Anne đã rời bỏ chồng mình, cô chạy trốn cùng với Calico Jack Rackam.

 Cay cú vì bị vợ “cắm sừng”, James Bonny bắt cóc Anne, hạ nhục Anne trước mặt dân chúng và kết tội Anne chạy trốn hắn. Để cứu , Calico Jack ngay lập tức đề nghị một vụ đổi chác. Hắn nhường cho James một phần trong tài sản đồ sộ của mình, đổi lại, James phải trả tự do cho Anne.

Mờ mắt trước sức mạnh đồng tiền, James li hôn Anne và từ đó, Anne gia nhập đoàn thủy thủ của Jack và cải trang thành nam giới, bắt đầu cuộc đời của một tên cướp biển.

Chiến đấu với gươm và súng lục, Anne chứng tỏ mình là một chiến binh dũng cảm và liều chết. Có rất nhiều câu chuyện được thêu dệt về tính khí bạo lực của Anne. Anne đã trở thành tay kiếm mà ai cũng phải dè chừng khi bà thản nhiên chém đứt đôi ông thầy dạy kiếm của mình, Anne còn đánh te tua những kẻ “dại dột” tán tỉnh mình.

Trong khi đó, người tình của Anne, Calico Jack Rackam là một tên cướp biển thường xuyên tấn công các thuyền nhỏ. Hắn không phải là một tên cướp biển nổi tiếng nhưng được coi là một tay chơi có hạng.

Mối quan hệ giữa Anne và Calico không được công bố rộng rãi song tất cả mọi người trên thuyền đều biết rằng Anne là người phụ nữ của thuyền trưởng. Khi Rackam nhận ra rằng Anne đã , hắn mang cô đến Cuba để sinh con.

Có một số giai thoại về đứa con đầu tiên của Anne. Một số người nghĩ rằng Anne đã bỏ rơi đứa con của mình. Số khác lại tin chắc rằng Calico có một người bạn ở Cuba và người bạn này đã đồng ý nuôi của họ.

 Thậm chí một số lại tin rằng con của Anne đã chết ngay từ khi mới sinh ra. Sau một vài tháng, Anne quay lại thuyền của Rackam nhưng hiện giờ trên thuyền đã có sự xuất hiện của Mary Read.

Sau khi gặp nhau, Mary và Anne nhanh chóng trở thành bạn của nhau. Một số thủy thủ cho rằng Anne và Mary thực ra là có mối quan hệ tình cảm không bình thường với nhau.

Và nhiều nhà sử học cũng đồng ý với ý kiến cho rằng có mối quan hệ đồng tính giữa hai người phụ nữ cướp biển khét tiếng này.

Trong thế giới của những chàng cướp biển, thật khó khăn cho Anne Bonny để trở thành người đứng đầu đám đông lộn xộn và nhận được sự tôn trọng của chúng. Nhưng Anne và Mary đã làm được.

Anne Bonny và Mary Read chắc chắn là những tên cướp biển nổi tiếng nhất không ở vị trí thuyền trưởng, cả 2 phục vụ dưới quyền chỉ huy của Calico Jack Rackham. Anne và Mary đều trở thành cái tên gây khiếp đảm cho những nơi mà mình đi qua bởi sự tàn bạo, hiếu chiến và sẵn sàng xả thân của mình.

 Tuy nhiên, khi sự nghiệp cướp biển đang trên đà phát triển thì vào tháng 11 năm 1720, thiếu tá Barnet, quân đội Anh đã tấn công con thuyền của Rackam. Hầu hết quân của Rackam lúc đó đang say rượu bởi chúng vừa tấn công một chiếc thuyền buôn của Tây Ban Nha và đang tưng bừng kỷ niệm lễ chiến thắng.

Mary và Anne đã chống cự hung hăng hơn rất nhiều so với những tên cướp biển đàn ông khi con tàu của Rackham bị bắt nhưng cuộc chiến đã nhanh chóng kết thúc với  phần thua về tàu cướp biển của Mary và Anne.

Khi được đưa ra xét xử ở phiên tòa năm 1720 ở Jamaica, cả Mary và Anne đều gây chú ý vì giới tính của mình rất khác thường với nghề cướp biển.

 Tại phiên tòa, Mary và Anne (khi đó vẫn trong trang phục đàn ông) nói với chủ tọa phiên tòa rằng họ đang có bầu. Phiên tòa ầm lên những tiếng xì xào bàn cãi. Luật pháp Anh không cho phép treo cổ một người phụ nữ đang mang thai cho đến khi họ sinh.

Và quả thật là họ còn 6 tháng mang thai nữa. Nhờ đứa con đang mang trong bụng và tiền đút lót của gia đình vào tay tòa án, Mary thoát khỏi cái chết đau đớn trên giàn treo cổ. Những tên cướp biển khác bị đưa vào nhà tù ở Spanishtown, Jamaica và bị kết án xử tử treo cổ.

 Sau đó, Mary qua đời trong một nhà tù ở Jamaica vì bị bệnh. Còn số phận của Anne Bonny thì có nhiều truyền thuyết hơn.

Theo một số nguồn tin thì cha của Anne đã trả tiền để cứu Anne ra khỏi cuộc sống tù tội và đưa cô trở lại Charles Town. Sau đó, Anne sinh con và năm 1721, cô kết hôn lần nữa với Joseph Burleigh. Họ có 8 người con và Anne qua đời ngày 25/4/1782 tại Nam Carolina.

Và những nữ cướp biển khác

Ngoài cặp bài trùng cướp biển lừng danh Mary và Anne, trong lịch sử cướp biển thế giới vẫn còn ghi nhận những trường hợp nữ cướp biển khác. Một trong số đó có thể kể đến nữ hoàng Alwilda của vương quốc Đan Mạch. Không nhiều người biết, nữ hoàng Alwilda đáng kính đã từng là nữ cướp biển khét tiếng một thời. Alwildalà con gái của một vị vua xứ Scandinanvi.

Bà được cha sắp xếp cho một cuộc hôn nhân với hoàng tử Đan Mạch tên là Alf. Với cá tính mạnh mẽ của mình, Alwildakhông muốn chấp nhận cuộc hôn nhân này và Alwida bỏ nhà ra đi, bắt đầu một cuộc sống mới đầy thú vị. Alwildacùng một số người bạn gái cải trang thành nam giới và lên đường chu du mặt biển trên một con tàu ở vùng biển Baltique.

Ở đó họ chạm trán với một tàu cướp biển đang khuyết vị trí thuyền trưởng. Tạo được ấn tượng mạnh với những người bạn mới, Alwida được đề cử vào vị trí này. Trong vai trò chỉ huy, Alwida thành công trong hầu hết các phi vụ làm ăn, không phụ lòng tin tưởng của những tên cướp biển khác.

Thời gian Alwildatrở thành thủ lĩnh cướp biển, số lượng tàu bè và quân số của đoàn cướp biển tăng lên nhanh chóng. Cùng với đó là uy danh của Alwildacũng được củng cố. Song song với đội quân được nhân hai, Alwilda trở thành mối đe dọa đối với tàu bè qua vùng biển đó và khiến vua Đan Mạch “ăn không ngon, ngủ không yên”.

Ông sai con trai mình là hoàng tử Alf dẫn những binh lính tinh nhuệ nhất đi dẹp yên đội cướp biển tàn ác này. Alf nhanh chóng dẹp tan đội hải tặc. Nhận ra người xưa đã từng suýt là vị hôn phu của mình, lại cảm phục trước tài trí của vị hoàng tử, Alwilda quyết định chấm dứt cuộc đời cướp biển và nhận lời cưới hoàng tử Alf, trở thành nữ hoàng Đan Mạch.

 Cho đến nay, người ta vẫn không rõ câu chuyện về nữ hoàng cướp biển Alwilda là có thật không. Có nhiều điều nghi ngờ xung quanh sự tồn tại thực sự của Alwida, thậm chí có người còn cho rằng câu chuyện về nữ hải tặc này chỉ là chuyện thần thoại.

 Tuy nhiên, dù có hay không nữ hoàng cướp biển Alwilda thì qua câu chuyện này cũng đều khẳng định được vị thế của những người phụ nữ trong mọi công việc, bao gồm cả cướp biển.

Một trong những nữ cướp biển cần phải được nhắc đến khi nói về những nữ tướng cướp biển lừng danh chính là Grace O’Malley.
Nữ tướng cướp Grace O’Malley.
Nữ tướng cướp Grace O’Malley.

Grace O’Malley được người ta nhắc đến như “nữ hoàng cướp biển”. Grace O’Malley sinh năm 1530, là con của tộc trưởng dòng họ O’Malley. Cha của Grace, ông Owen O’Malley - người có biệt danh “cây sồi đen”.

Ông Owen là một người đi biển và quả cảm. Với tính cách mạnh mẽ như vậy, không có gì đáng ngạc nhiên khi Grace O'Malley - cô con gái của “cây sồi đen” - thừa hưởng những gì hoang dại nhất, dữ dội nhất của cha. Grace sinh ra trên đảo Clare thuộc vịnh Clew nhưng phần lớn tuổi thơ cô bé sống ở lâu đài Belclare.

Khi nhìn con gái, ông Owen biết rằng cô bé là một người đặc biệt. Khi còn nhỏ, Grace thường ngồi chăm chú và nghe say sưa lời cha kể về những cuộc phiêu lưu trên biển cả cũng như những bến cảng, thành phố mà ông từng ghé qua.

 Cô thường xuống vịnh và lên tàu ra nước ngoài cùng cha. Grace thích đứng trên cầu tàu, để mặc cho gió biển đùa nghịch mái tóc dài dày dặn. Cô thường giả vờ mình là một thuyền trưởng, hô vang mệnh lệnh với thủy thủ khi con tàu chồm lên những con sóng cuồn cuộn. Có lẽ cũng chính bởi đó, cuộc đời cướp biển của bà bắt đầu rất sớm.

Grace O’Malley rất thích ra khơi trên những con tàu nhưng vì là con gái nên không phải lúc nào cha của Grace O’Malley cũng đồng ý.

 Hậm hực vì không được bố cho đi cùng trong một chuyến ra khơi, Grace cắt xoẹt mái tóc dài, mặc quần áo đàn ông để chứng minh cho bố thấy mình có thể là một thủy thủ cừ khôi. Bà được đặt ngay cho tên mới “Granuaile” - nghĩa là “hói đầu”.

 Khi đã thuyết phục được bố và trở thành thủy thủ, bà ngay lập tức thể hiện tài năng của mình khi dũng cảm cứu bố thoát khỏi vòng vây của quân địch. Từ đó, bà được tin tưởng và cảm phục rất mực vì tài trí và sự dũng cảm hiếm có của một người phụ nữ.

Vào năm 16 tuổi, khi còn là một thiếu nữ, Grace O’Malley đã kết hôn và có ba đứa con: hai con trai Owen và Murrough cùng cô con gái Margaret.

Nguyên nhân là để giữ tục lệ của thời đó, ông Owen O'Malley đã sắp xếp một cuộc hôn nhân giữa cô con gái độc nhất của mình và con trai một tù trưởng bộ tộc láng giềng. Cuộc hôn nhân này mang động cơ chính trị, nhằm tăng cường liên minh quyền lực giữa ông Owen và tù trưởng thông gia. Cuộc hôn nhân này không hề hạnh phúc với Grace.

 Donal là một gã vô trách nhiệm và liều lĩnh, tính khí nóng nảy. Donal rất hiếu chiến và thất bại khi định chiếm đất của bộ tộc Joyce. Bị chọc tức, bộ tộc Joyce tìm cách trả thù Donal và tấn công vào lâu đài Cork của Donal. Dù bị tấn công liên tục nhưng Donal vẫn giữ được lâu đài. Tuy nhiên, bộ tộc Joyce vẫn ngấm ngầm ôm mối hận.

Một thời gian sau, Donal đã bị ám sát trong một chuyến đi săn. Grace trở thành góa phụ với 3 đứa con nhỏ. Đến năm 1566, Grace O’Malley kết hôn lần hai và chuyển đến Country Mayo, nơi bà thu phục những thị tộc khác và tấn công thuyền của các thương gia xấu số vô tình đi qua. Khi người Anh xuất hiện, bà tập trung vào việc chống trả người Anh và tiếp tục hoạt động cướp biển.

Sau một cuộc đột kích bất ngờ ở Limerick vào năm 1577, bà cùng người chồng thứ hai bị bắt và kết án tù 18 tháng. Bà lần nữa trở thành góa phụ khi người chồng thứ hai chết tại nhà tù.

 Theo quy định của luật pháp Ireland, Grace không được thừa kế bất kì tài sản nào của ông chồng quá cố. Gạt qua nỗi đau, bà một mình chèo chống “sự nghiệp” bằng việc thu “phí sử dụng mặt nước” đối với tàu bè qua lại khu vực của bà.

Điều này gặp phải sự phản đối của thị trưởng Richard Bingham, người đã từng có thù oán với Grace O’Malley trước đó. Bingham hạ lệnh giết con trai của Grace. Đau khổ, giận dữ, bà đến gặp Nữ hoàng Elizabeth xin thỉnh cầu.

 Bà cầu xin nữ hoàng ra lệnh trả tự do cho hạm đội tàu của bà. Để đổi lại, bà đồng ý đem quân chiến đấu chống lại kẻ thù của nữ hoàng. Nữ hoàng Elizabeth đồng ý điều này và Grace O’Malley đã trở thành trợ thủ đắc lực của nữ hoàng. Grace đã kết thúc “sự nghiệp” cướp biển của mình một cách mãn nguyện vào năm 65 tuổi.

  • Hùng Hoàng
Theo Nguoiduatin

Cướp biển khét tiếng nhất mọi thời đại là một… phụ nữ tên Cheng I Sao


Thật khó tin nhưng sự thật 100% các bạn ạ!

Xưa nay những người yêu thích cướp biển hoặc dân nghiền game Sid Meier Pirates (Game cướp biển hay nhất từ trước đến nay) chắc đã nghe nhiều đến đại danh của các thuyền trưởng nổi tiếng như Blackbeard, “đại đế” Robert, W. Kid, Jean Lafitte... Nhưng mấy ai trong số chúng ta biết được đâu là tên cướp biển khét tiếng nhất, phải không?
Các ấy biết không, sự thật thì tên cướp biển giỏi nhất lại là một phụ nữ chứ không phải những cái tên ở trên đâu. Đó là Cheng I Sao (hay còn gọi là Ching Shih), nữ cướp biển người Trung Quốc dưới triều đại nhà Thanh, người đã để lại một sự nghiệp cướp biển lừng lẫy.

[IMG]
Chân dung nữ cướp biển lừng danh Cheng I Sao.
Cheng I Sao trong tiếng Trung có nghĩa là “góa phụ họ Trịnh”. Xuất thân của nữ tướng này rất “tầm thường”, bà là một cô gái làng chơi ở Quảng Đông, Trung Quốc.
Cuộc đời Cheng I Sao thay đổi khi bà bị bắt giữ bởi bọn hải tặc. Sau đó, bà buộc phải kết hôn với một tên cướp biển họ Trịnh nổi tiếng ở Trung Hoa năm 1801. Bước sang trang mới, Cheng cùng chồng hoành hành trên vùng biển Đại Thanh, từ Macao đến tận Quảng Châu trong suốt 6 năm trời. Năm 1807, chồng chết, Cheng I Sao đã thay chồng lên lãnh đạo hạm đội cướp biển Red Flag (Cờ Đỏ) và bổ nhiệm phó tướng Cheng Pao làm phó tổng tư lệnh giúp đỡ mình.
[IMG]
Thời kì huy hoàng bắt đầu từ đây. Bà góa phụ Cheng đảm nhận nhiệm vụ thiết lập chiến lược quân sự, kinh doanh, phát triển lực lượng mình thành “đội quân ngoài vòng pháp luật”. Trong khi đó, Cheng Pao đem quân đi gây chiến. Công việc “làm ăn” cũng được mở rộng nhiều về quy mô và hình thức: cướp bóc giờ đây chỉ là phần thứ yếu bên cạnh những hoạt động khác như bắt cóc, tống tiền, bảo kê… “Vòi bạch tuộc” của Cheng vươn cả vào lục địa - nơi nữ hải tặc thiết lập hẳn một mạng lưới gián điệp rộng khắp và liên minh với địa chủ, chúa đất để đảm bảo nguồn cung thực phẩm. Cheng I Sao còn tự tay xây dựng một bộ luật “xã hội đen” khét tiếng tàn bạo, bà thẳng tay trừng trị những thủy thủ dưới trướng mình nếu phạm luật cũng như đối với tù nhân mình bắt được.
[IMG]
Kết quả là trên các chiến thuyền “Cờ Đỏ” của nữ tướng cướp Cheng ngày càng đông nghịt những tên lưu manh vô lại. Đội quân với hơn 1.500 chiến thuyền và 80.000 thủy thủ xem ra còn lớn mạnh hơn gấp nhiều lần lực lượng hải quân của nhiều quốc gia thời đó. Đội quân này cực kì hung hãn, thao túng toàn bộ vùng biển lớn Thái Bình Dương, thật đáng kinh ngạc!
Lẽ dĩ nhiên với hoạt động của mình thì hạm đội “Cờ Đỏ” của Cheng trở thành cái “gai” cần phải “nhổ” trong mắt của triều đình Mãn Thanh. Đây cũng là lúc mà Cheng thể hiện tài năng của bản thân. Dưới sự lãnh đạo của bà, hạm đội trở nên bất khả chiến bại cho dù đó là hải quân triều đình hay là quân tiếp viện của Anh, Bồ Đào Nha. Tất cả đều bại trận dưới tay Cheng.
[IMG]
Không thể bắt Cheng I Sao quy hàng, năm 1810 triều đình buộc phải đề nghị bà buông tha đế chế thống trị để đổi lấy tự do. Không ngần ngại, nữ cướp biển nắm bắt ngay cơ hội quý giá và tiến tới bàn thương lượng. Số phận hạm đội “Cờ Đỏ” được định đoạt: trong đội quân cướp biển hùng hậu lên tới 80.000 tên, chỉ có 126 tên bị xử trảm, chưa đến 400 tên bị lưu đày, số còn lại hoặc được trả tự do hoặc sung vào quân ngũ.
[IMG]
Về phần Cheng I Sao, bà rút lui về đất liền cùng tân lang Cheng Pao an hưởng tuổi già. Cheng Pao được phong hàm Đại tá và chỉ huy 20 con tàu. Họ sống tại Phúc Kiến, năm 1822 Cheng qua đời ở tuổi 36. Sau cái chết của người chồng thứ hai, Cheng I Sao chuyển hướng mở sòng bài và nhà thổ. Năm 1844, nữ cướp biển khét tiếng nhất mọi thời đại - khi ấy đã lên chức bà - thanh thản nhắm mắt xuôi tay, thọ 59 tuổi.
Xem tiếp...

Thứ Ba, 24 tháng 3, 2015

CÂU CHUYỆN TÂM LINH 75

(ĐC sưu tầm trên NET)

Rùng rợn thú chơi bùa ngải trừ ma của thầy phù thủy 




Thầy phù thủy quản yểm bùa chống trùng tang bằng cách cho con cóc ngậm lá bùa, sau đó bỏ vào ống tre, đóng xuống đỉnh mộ người mới mất.
Bùa chú! Ai đã từng nghe và ai đã từng thấy? Một lần tình cờ, tôi có được mấy quyển sách hướng dẫn làm bùa được viết bằng chữ Nho do một ông thầy phù thủy đã mất cách đây 20 năm để lại. Nói đến bùa, tôi có biết người Thái có bùa của người Thái, người Mường có bùa của người Mường,… với các loại như bùa yêu, bùa ghét, bùa chữa bệnh,… còn bùa của nhà nho thì tôi đã thấy làm nhưng hiểu thì còn rất mông lung, mơ hồ. Và tôi quyết “khăn gói quả mướp” đi tìm người giải mã đống sách chữ nho cùng nắm lá bùa mà tôi đang có trong tay.
“Khi thầy mất, con cháu đừng cất công đi tìm sách của thầy. Vì nó có sức mạnh vô biên, người có đức học được thì tốt bằng không thì họa hại. Một ngày nào đó thầy bắt gặp ai có căn số tốt hợp với thầy, thầy sẽ về báo mộng và truyền lại cho người đó và họ sẽ đến tìm”, – đó là lời cuối cùng trước khi nhắm mắt của thầy phù thủy Hà Kim Quản tự Kim Quản.
Có duyên gặp sách
Nói như nhà Phật thường nói, phải có duyên thì mới gặp. Nói thế thì chứng tỏ tôi có duyên với đống sách của nhà phù thủy Kim Quản rồi. Đó là dịp nghỉ lễ 30/4, thay vì về quê thăm gia đình tôi lại về nhà bạn chơi. Đang ngồi uống nước tại nhà ông Bùi Văn Triệu (trú xã Gia Thủy – Nho Quan – Ninh Bình) chả hiểu sao tôi lại ngẩng mặt lên nóc nhà và rồi thấy một cái gì đó rất khó hiểu. Buột miệng tôi hỏi ông luôn “có cái gì trên nóc nhà mà kỳ lạ vậy ông?”. Đáp lại, ông bảo: Làm gì có cái gì. Tôi có thấy gì đâu!
Hình ảnh: Rùng rợn thú chơi bùa ngải trừ ma của thầy phù thủy (kỳ 1) số 1Một số lá bùa trừ ma quỷ mà “ phù thủy” Hà Kim Quản để lại.  
Tôi tưởng ông biết đó là gì, ông nói khéo như vậy nên thôi, chuyển chủ đề khác. Nhưng sau khi đặt chén nước xuống ông bảo, hay cháu trèo lên xem là gì giúp ông. Khách đến nhà, tự ý thì không được tiện cho lắm nhưng được ông “ban chiếu” thì tôi đành nghe theo vậy.

“Là một bọc sách ông ạ” – tôi nói. Ông nheo mày khẽ nói “Sách gì nhỉ. Cháu mở ra xem nào”. Được ông cho phép, tôi lật dở từng trang. Đó là những cuốn sách được viết bằng chữ nho với những hình vẽ kỳ quái kèm theo một số tờ giấy nhỏ được viết bằng mực tàu đen – đỏ. Cầm trên tay những quyển sách đang đi vào giai đoạn mục nát, ông run run, ngấn lệ “đã 20 năm nay có rất nhiều người tìm đến tự xưng là hậu duệ của ông ấy nhưng họ không tìm thấy sách, hóa ra những cuốn sách đó lại để ngay ở đây…”.
Đặt những cuốn sách lên bàn, ông bảo “đó là sách hướng dẫn làm bùa và đây là những lá bùa đấy cháu à. Không thể tự tiện đem ra mở xem được đâu. Nhưng cháu là người duy nhất trông thấy đống sách này suốt ngần ấy năm thì chứng tỏ cháu có căn duyên rồi. Từ nay, cháu phải cất giữ đống sách này cẩn thận, nếu cháu có duyên thì cháu sẽ trở thành một thầy phù thủy, có pháp hiệu, đạo hạnh, bằng không sẽ có người tìm đến cháu mang đống sách này đi cho người khác…”.
Đã từng trông thấy người Thái, người Mường, người Thổ làm bùa nên tôi cũng có đôi chút tin vào bùa ngải, hay đúng hơn là có đôi chút tin vào những điều kỳ diệu mà khoa học chưa thể giải đáp.
Trưa hôm ấy tôi quyết định lên xe đi về Thanh Hóa – nơi mà thầy Kim Quản từng sống. Ngồi trên xe, ngẫm lại những gì ông Triệu kể mà lòng không khỏi lo lắng: Sách này là của ông Hà Kim Quản để lại, ông Quản là anh rể tôi, ông ấy đã mất cách đây 20 năm. Khi còn sống, ông đã đi khắp nơi từ Nam Định, Ninh Bình cho đến Thanh Hóa,… để diệt trừ yêu ma. Vậy nên đi đến vùng nào, người ta cũng đều biết đến tên ông. Một phần ông là người dễ gần, một phần vì cái khả năng siêu phàm của ông. Ông được các nhà nho, thầy cúng cùng thời phong là “thầy phù thủy” khi tuổi đời còn rất trẻ. Ông là người kế nghiệp của những đời trước nhưng lại là người duy nhất không truyền lại bí quyết làm bùa cho ai. Vì ông sợ người ta làm điều ác nhiều hơn điều thiện …”.

Bùa chú qua lời kể

Giữa trưa nắng gắt, xe đưa chúng tôi vào đất Như Thanh – Thanh Hóa – nơi cụ Quản từng sống ngày xưa, ở đây có hai người con gái của cụ và một người em gái ruột ông. Bà Hà Thị Tuất – người con gái trưởng ông Quản cũng thật bất ngờ khi biết tôi là người duy nhất có những cuốn sách kia. Vì bà biết, ông cụ sẽ không truyền lại nếu không có người hợp căn số.
Hình ảnh: Rùng rợn thú chơi bùa ngải trừ ma của thầy phù thủy (kỳ 1) số 2
Lá bùa này dùng để “hãm hại, bắt nhốt” linh hồn người khác – một trong những lá bùa tối kỵ tuyệt đối không được tùy tiện sử dụng.
Đón nhận những cuốn sách trên tay, bà khẳng định đúng là nét chữ của ông Quản. Đồng thời bà lấy trong tủ ra một cuốn sách được viết bằng chữ Nho và chữ Quốc ngữ ra so sánh. Bà nói, trong số cuốn sách cháu có, có một sách hướng dẫn yểm bùa do ông cụ ba đời trước là Hà Kim Uy tự Kim Uy viết ra.
Để trao đổi với chúng tôi, bà Tuất nhờ người sang lai bà cô – bà Hà Thị Chúc, em gái ruột ông Quản. Tiếp chúng tôi, bà Chúc kể: Tôi không biết khả năng cúng bái điều khiển thần thánh trong dòng họ có từ bao giờ. Khi lớn lên, tôi được thầy – bố kể lại rằng người giỏi nhất là ông tôi gọi bằng ông nội – Hà Kim Uy, có pháp hiệu là Kim Uy. Ông cụ có khả năng làm phép thuật rất đặc biệt. Theo lời kể thì có hôm bà cụ đi chợ mua lợn con về nuôi. Về đến nhà đặt gánh xuống thì thấy hai bên hai rổ khoai lang. Chưa hiểu thế nào, bà mếu máo khóc, còn ông thì ngồi trong nhà cười. Hóa ra ông làm phép biến lợn thành khoai lang để trêu chọc bà.
Ông cụ cũng có một cái tài nữa đó là qua sông bằng cái … nón lá. Ông ngồi lên nón rồi sai thần thánh rước qua sông chứ không cần phải chèo lái gì (khả năng sai khiến thần quỷ này sẽ được một thầy phù thủy giải đáp ở bài sau). “Nhưng theo lời kể thì ông cụ mất rất sớm cũng bởi tại những lá bùa mà ông viết ra”, bà Chúc nói thêm.
“Mùa hè nắng gắt, đồng lúa khô hạn. Đêm xuống, ông làm hai người rơm rồi yểm bùa sai thần Môi nhập vào hai người rơm và sai đi tát nước. Khi đến gần sáng, nước ruộng gần đầy, có người đi chợ sớm lúc gà mới gáy trông thấy hốt hoảng quẳng gánh chạy về và kêu dân làng đến xem. Thần Môi đang tát nước bỗng ngã gục xuống và ông cụ Kim Quy cũng đột tử luôn. Sau này thầy tôi bảo đó là do thần Môi làm phản, chống lại bùa pháp nên ông cụ mới bị đột quỵ và mất…”.
Câu chuyện đang lúc ly kỳ thì ngoài ngõ thấy có một người phụ nữ tất tưởi chạy vào. Đó là bà Hà Thị Sửu – người con thứ hai của ông Quản, nghe tin có người tiếp nhận sách của thầy mình nên bà chạy lên xem.
Giới thiệu xong, bà Chúc kể tiếp cho chúng tôi nghe “đến đời thầy chúng tôi là ông Hà Kim Hoãn tự Đạo Huyền Bách, chúng tôi có chứng kiến. Ông kể cho chúng tôi nghe rằng, sau khi ông nội bị thần Môi hại chết. Đêm đêm ông nằm nghe ông cố về báo mộng, rằng ở các trang sách có nội dung gì và những lá bùa đó dùng như thế nào đồng thời thuật xem tướng số vận mệnh con người. Ông là người có thể biết được tương lai và việc ông biết cái chết của mình từ 12 năm trước là một minh chứng”.
Đến đời ông Quản, bà Tuất cho biết khi ông nội tôi mất, thầy tôi lúc đó còn chưa biết đọc chữ Nho là gì. Một buổi sáng ngủ dậy thầy tôi bảo đêm nằm mơ gặp ông cố, ông cố dặn “từ mai ngủ nhớ mang theo sách cùng”. Vậy là hôm sau ngủ, thầy tôi cứ để cuốn sách trên ngực, đêm đêm ông nội cố và ông nội tôi về truyền dạy cho thầy tôi. Nhiều hôm ngủ dậy nghe thầy tôi bảo u tôi “trưa nay có người đến cúng, các bài cúng được thầy truyền lại cho đêm qua rồi”. Cứ như thế, khi thầy tôi biết hết nội dung các cuốn sách thì không thấy thầy tôi nói đến ông cố nữa, thầy bảo “cố đã dạy hết cho thầy rồi nên cố không về nữa”.
Với người không hiểu, không chứng kiến thì câu chuyện trên đó gần như là một câu chuyện mang tính huyễn hoặc, hoang đường. Liệu hiện tượng như hai người con cụ Quản kể đó có thực hay không? Câu trả lời là: Có. Còn cụ thể hơn chúng tôi sẽ viết ở bài sau.
Điểm qua một số lá bùa
Theo ông Trần Thanh Dưỡng – người được ông Quản viết tặng cuốn sách cúng: Ông Hà Kim Quản là một người rất giỏi. Có thể yểm bùa, giải bùa, có thể sai binh khiển tướng và đã đạt đến mức như người ta thường gọi là thầy phù thủy bậc cao. Bản thân tôi cũng đã về quê gốc của ông, thấy dân làng sùng bái ông lắm. Đặc biệt với những đời ông Quản có thể sai thần, sai thánh, có thể thay đổi vận mệnh con người bằng những lá bùa này đấy…”.
Với người bị ốm, ông Quản có cách trị bệnh của riêng mình. Ông viết lên giấy với các hình vẽ khác nhau bằng 2 loại mực, đen – trắng. Khi viết, ông có đọc lời chú bằng tiếng Hán Việt. Mỗi một đường nét, ông đọc một lời chú khác nhau. Sau đó đốt tờ giấy và bỏ vào chén nước. Đưa chén nước đó cho người bệnh uống, còn cặn thì xoa lên đầu là khỏi. Ý nghĩa của loại bùa này là trừ tà, trừ ma chứ không phải là thuốc chữa bệnh. Thế nên người “trị bệnh” phải biết dùng lời chú chứ không cần phải biết bắt mạch, kê đơn, bốc thuốc. Mặt khác, ông Quản chỉ đồng ý chữa bệnh cho bệnh nhân mà bệnh viện khám không ra bệnh và bị trả về.
Khả năng của ông Quản, một lần nữa được ông Nguyễn Văn Hải khẳng định: Vợ tôi mất khi cô ấy mới 20 tuổi. Trước đó, ông Quản đã cảnh báo về số phận vợ tôi nhưng tôi không nghe. Khi vợ tôi mất tôi mới thực sự tin. Vợ tôi mất được ít ngày, đêm đêm trong nhà toàn nghe tiếng người đàn bà than khóc, giọng chất chứa sự sầu não, thương tâm, còn tôi thì ốm liệt giường. Ông Quản biết chuyện, mang bút mực lên, đọc bùa rồi yểm vào góc nhà, từ đó đến giờ gia đình tôi cũng được xem là luôn ổn định.
Còn chuyện lạ kỳ nữa là ông có viết các lá bùa, sau đó bỏ vào miệng con cóc, cho vào ống tre rồi đóng xuống bốn góc nhà, bốn góc vườn. Ông bảo “nhà có mưa gió cỡ nào cũng không sập được. ma quỷ bốn phương cũng không thể vào”. Sau hàng chục năm người ta phá nhà cũ để xây nhà mới họ lấy ống tre lên vẫn thấy con cóc còn sống.
Hay như chuyện ông yểm bùa chống trùng tang bằng cách cho con cóc ngậm lá bùa, sau đó bỏ vào ống tre, đóng xuống đỉnh mộ người mới mất. 3-4 năm sau, khi cải táng người ta vẫn thấy con cóc còn sống, thậm chí rất béo so với cóc sống bên ngoài.
Khi chúng tôi đặt câu hỏi vì sao ông Quản không ở cố định một nơi, mà hết chuyển từ Ý Yên (Nam Định), Nho Quan (Ninh Bình), rồi đến Như Thanh (Thanh Hóa). Bà Chúc đáp, “ông là người có khả năng nhìn thấy ma quỷ”. Khi ông mới vào đây được một thời gian thì chị em chúng nó (chỉ bà Tuất, bà Sửu) lấy chồng trong này luôn. Dù biết xa các con ông sẽ buồn nhưng ông vẫn quyết định từ bỏ đất Thanh Hóa vì một hôm ông đang ngồi uống nước thì thấy bóng dáng một người đàn bà đi ra. Ông phán luôn rằng mảnh đất này sẽ có người đàn bà chết trẻ và ngay hôm sau ông gọi mọi người lên kế hoạch chuyển nhà về Ninh Bình.
Theo lời chỉ dẫn, chúng tôi đến mảnh đất mà trước đây ông Quản từng sống. Nay là đất của ông Lương Bá Toàn và quả thực rất bất ngờ. Sau khi gia đình ông Quản chuyển đi, gia đình anh Toàn đã chuyển đến. Được một thời gian sau, vợ anh Toàn mất khi mới chị mới ngoài 30 tuổi.
Những lá bùa của thầy phù thủy Hà Kim Quản còn rất nhiều. Theo ông Trần Văn Thược (hiện đang trú tại Tiên Lãng – Hải Phòng), là người kế vị đời thứ 18 về khả năng làm bùa chữ Nho của họ Trần và là người có thể đọc những lá bùa của ông Quản cho rằng, những lá bùa và sách mà ông Quản để lại là một kho tư liệu quý giá không thể để cho người thất đức nắm được. Vì trong số những lá bùa đó, có bùa để hãm hại người khác, có bùa cứu nhân độ thế, trừ ma diệt quỷ,… Những lá bùa đó thâm sâu, huyền bí, gia đình tôi có 18 đời làm nghề này nhưng vẫn không có một số lá bùa đặc biệt ở tầng cao siêu như trong sách ông cụ để lại. Ông Quản không truyền lại cho đời sau vì ông ấy chưa tìm được người phù hợp. Tuy nhiên, dòng họ này cần phải có hậu duệ sớm, nếu không sẽ nhanh lụi tàn vì các thế lực ma quỷ cõi âm có mối hận muốn quay về trả thù với các ông thầy trong dòng họ nhà này…!!!

Hoá giải hiện tượng bí ẩn mang tên 'trùng tang'




Những trường hợp chết "trùng tang liên táng" thương tâm thường đi kèm với nỗi lo sợ quá mức khi người chết đúng giờ "trùng rơi vào kiếp sát" (Dần, Thân, Tỵ, Hợi) và sau đó, trong thời gian ngắn, gia đình liên tục có người qua đời.
Hình ảnh: Hoá giải hiện tượng bí ẩn mang tên 'trùng tang' số 1
Những câu chuyện về trùng tang quả thực trong dân gian được lưu truyền quá nhiều và cho dù không thể giải thích dưới con mắt khoa học thì nó vẫn được coi là có thật. Những cái chết được cho là "trùng" khi cả nhà lần lượt hai, ba người chết, khi người đầu tiên chết chưa hết tang thì người tiếp theo lại chết cho tới khi số người chết là đủ 3, 5 ,7 ,hay 9 người. Trùng tang là một hiện tượng huyền bí mà chưa có lý giải nào hợp lý về mặt khoa học. Chúng ta đều biết khi ai đó mất đi, gia đình liền tiến hành tang lễ, trong đó không thể không có việc nhờ thầy xem giờ mai táng, xem người ra đi có sạch giờ không, có bị "trùng" không. Vậy thực chất "trùng" là thế nào?

Trùng Tang được hiểu nôm na là một người chết vào thời điểm xấu nên không thể siêu thoát được, có thể không biết mình đã bị chết nên quay lại gọi theo những người thân của mình làm cho những người thân của người quá cố cũng qua đời theo. Vẫn có không ít người cho rằng "trùng tang" là một hiện tượng bí ẩn có thật trong đời sống và gia đình nào không may mắc phải thảm hoạ này thì chỉ còn nước cậy nhờ các pháp sư cao tay. Tuy nhiên, khi nhìn nhận dưới góc độ khoa học, bức màn này đang dần được hé mở.

Chống trùng tang trong dân gian

Trong cuộc sống, cái chết là không thể tránh, nó lại thiên hình vạn trạng: Chết già, chết do bệnh tật, chết do tai nạn, chết do thiên tai, chết do chiến tranh, đói rét... Có người chết tại nhà, có người chết ở bệnh viện, có người chết đường, chết chợ. Có người thanh thản ra đi, có người "chết không nhắm được mắt". Người chết đã đành người thân còn sống cứ băn khoăn, áy náy không hiểu người chết đã "đúng số" chưa hay chết oan uổng... và ảnh hưởng của người chết với người sống như thế nào? Đây là những câu hỏi và cũng là nguyện vọng của những người còn sống với vong linh của người đã khuất và để giải toả cho chính mình. Chính vì thế mà khái niệm về trùng tang, nhập mộ đã ra đời.

Từ quan niệm “trùng tang”, dân gian đã nghĩ ra nhiều cách để hoá giải dù chưa thật rõ bản chất của hiện tượng này là gì. Theo kinh nghiệm, sau khi tính toán, phát hiện ra người chết phạm vào giờ trùng thì ngay lập tức phải áp dụng các phương pháp “điều trị”.

Khi nhà có người mất bị trùng tang ngoài các phương pháp trấn yểm cắt trùng còn 1 cách nhanh nhất là vào chùa xin nước cúng Phật trên Tam Bảo, sau khi chôn xong lấy nước ấy rưới đều xung quanh mộ để cắt trùng. Và còn nhiều cách giải trùng tang được dân gian kể như:  Khi niệm nhấc lên nhấc xuống 3 lần;  Khi đậy nắp quan tài: lăng nắp 3 lần;  Khi hạ huyệt nhấc lên nhấc xuống 3 lần. Nếu ở ở quê, đất rộng thì đào một huyệt giả bên cạnh, khi lấp quan tài thì lấp luôn huyệt giả;  Đổ tỏi vào huyệt khi nấp đất …

Rồi có cả những phương pháp sử dụng các bài thuốc trấn trùng với các vị như thần sa, chu sa, sương luật, địa liền… cho vào túi rồi yểm trong quan tài. Hoặc có thể dùng các bộ linh phù để trấn bằng cách dùng linh phù để gối đầu người đã khuất, dán lên giữa ngực, hoặc lót dưới quan tài v.v và v.v…

Cũng có việc gửi vong lên chùa để “nhốt trùng”. Những ngôi chùa được chọn phải là chùa có uy tín trong việc giữ vong. Thực ra, từ xa xưa đến nay, đã có không biết bao nhiêu vong linh được đưa đến chùa, theo sự suy nghĩ và tin tưởng của chúng sinh thì vong trùng tang trong nhà họ được đưa đến chùa là “Phúc”, gia đình không còn người chết trùng tang, vong được an nhàn tự tại.

Tuy nhiên không phải chùa nào cũng giữ được vong chết trùng. Nó phụ thuộc vào sự linh thiêng của chùa và mức độ cao tay của vị sư trụ trì. Người ta lưu truyền về một nơi "nhốt trùng" an toàn nhất là chùa Hàm Long (Quế Võ - Bắc Ninh). Chùa Hàm Long là ngôi chùa cổ mấy trăm năm nằm trên sườn núi, địa thế rất đẹp. Ngôi chùa u tịch, nằm gối đầu vào núi, xa là dòng sông. Tương truyền, chùa được xây dựng từ thời nhà Lý, đây là nơi tu hành của Thiền sư Dương Không Lộ, một chân tu đắc đạo gắn với nhiều truyền thuyết ly kỳ. Từ ngàn xưa ấy, đồn rằng, nơi đây những vị cao tăng đã có phương pháp trấn yểm trùng huyền bí mà hiệu quả. Nơi đây còn có bộ ván in khắc phù giải "trùng tang liên táng" từ mấy trăm năm nay. Từ trong Nam ngoài Bắc trùng tang đều đem về đó gửi. Người nhà đưa di ảnh của người quá cố lên chùa sẽ được các sư hướng dẫn cụ thể cách kiêng kỵ. Những người sống trong gia đình được giữ lá bùa trong ba năm để đề phòng tai hoạ. Hàng ngày vào buổi sáng các nhà sư tụng kinh niệm phật cúng vong rất cẩn thận. 

Chuyện ly kỳ tại chùa Hàm Long được người dân lan truyền mà chẳng biết kiểm chứng thực hư như thế nào. Họ đồn đoán rằng, mỗi buổi những nhà sư phải nấu một nồi cháo to cúng thí, nếu hôm nào quên là gà vịt của người dân quanh vùng bị chết hàng loạt (!!!).Khi đưa vong lên chùa phải nhờ người không phải là họ hàng, nếu nhờ được bạn bè là tốt nhất, còn nếu không cũng phải nhờ người bên họ ngoại. Vì vong chết trùng thường rất khôn ngoan, nếu thấy người quen đưa đi thì thường nó sẽ đi theo về hoặc tệ hơn là nó đã biết trước và không đi theo. Thế nên sau khi nên mộ tròn tức là người chết đã về với tổ tiên, mới được thờ cúng lại bình thường.

Dù vậy, đây chỉ là những phương pháp hoá giải đầy huyền bí, không có cơ sở và thiếu tính thuyết phục. Về những chuyện trên, GS Trần Lâm Biền (Cục Di sản văn hoá) cho rằng: "Những chuyện như vậy, xét tính chân thật thì khó nói. Nhưng đó là tín ngưỡng dân gian, là niềm tin nên mặc nhiên người dân cứ người sau làm theo người trước và thành nếp như vậy. Và đã là tín ngưỡng thì không ai xem xét đến chuyện đúng sai, thực hư. Chỉ biết rằng, chùa Hàm Long là ngôi chùa cổ có giá trị văn hoá tâm linh được đông đảo người dân chiêm bái".

Chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên

Cho đến nay, vẫn chưa có công trình khoa học nào nghiên cứu về bản chất của hiện tượng “trùng tang”. Trong khi đó, bị các “thầy bói” dọa về “giờ trùng kiếp sát”, có khả năng nhiều người sẽ chết theo người xấu số, nhiều gia đình đã rước lo vào người, tốn kém tiền bạc để cầu cúng. Trên thực tế đây chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên hoặc có thể lý giải được bằng những bằng chứng hết sức khoa học?

Bản chất của Trùng tang ra sao thì chưa có một nghiên cứu nào khả dĩ có thể giải thích được rõ ràng. Nhiều nhà nghiên cứu cho rằng, hiện tượng trùng tang tương tự như một loài vật sống ký sinh trên xác người chết phạm vào giờ trùng. Đó chính là một trường năng lượng xấu tồn tại cùng với trường năng lượng của người chết phạm trùng. Vì lý do "Đồng thanh tương ứng - Đồng Khí tương cầu" hay hiện tượng cộng hưởng tần số. Cố GS Nguyễn Hoàng Phương (Hội Vật lý Việt Nam) cũng từng kiến giải: “Đó có thể là một hiện tượng cộng hưởng sóng mang tính chất huyết thống, dòng họ. Điều này cũng giải thích được hiện tượng chỉ có những người cùng huyết thống với người chết phạm phải giờ trùng tang mới bị, còn những người khác và con dâu, con rể cùng sống trong gia đình không bị ảnh hưởng.”

Tuy nhiên, Đại tá, TS. Đỗ Kiên Cường - tác giả của nhiều cuốn sách, lý giải các hiện trường dị thường trong đời sống dưới góc nhìn khoa học cho rằng “trùng tang” chỉ đơn giản là sự trùng hợp mang tính ngẫu nhiên. Trong đó bản chất của sự trùng hợp là luật số lớn trong lý thuyết xác suất và thống kê. 

Để hóa giải “trùng tang”, TS. Đỗ Kiên Cường cho rằng yếu tố tâm lý là nhân tố quyết định. Trên thực tế, sự cầu cúng, “nhốt vong”… mà nhiều gia đình thực hiện thực chất chỉ là hoạt động trấn an, khiến những người đang hoảng sợ sẽ tĩnh tâm trở lại, bình tĩnh hơn trong mọi tình huống. Và khi đã thư thái trở lại, tâm lý thoải mái, diễn tiến của các căn bệnh cũng có chiều hướng tốt hơn (yếu tố tâm lý có thể ảnh hưởng tới khoảng 9-40% người bệnh). Y học cho rằng niềm tin có thể giúp con người khỏe mạnh hơn về thể chất và tinh thần là vì vậy... 

Vì lẽ đó, cần hiểu một cách đúng đắn dưới góc độ khoa học để những nỗi sợ hão huyền về “trùng tang” không còn tồn tại. 

Có điều ngày nay một số "thầy" đã lợi dụng lòng tin theo tinh thần "có thờ có thiêng, có kiêng có lành" và "bị bệnh phải vái tứ phương" để khi chẳng may có người nhà bị trùng tang thì bày đặt ra phải lập đàn cúng tế, đốt vàng mã, "bày cỗ cho ma ăn"... để kiếm chác.  Qua tìm hiểu thấy, mỗi khi bị "phán" là có "trùng tang", gia đình thường phải mời thầy về làm lễ "giải trùng". Tất nhiên, việc làm lễ cũng muôn hình vạn trạng và lễ lạt thì không hề ít. Lễ cúng phải có mâm cỗ mặn, hương hoa. Riêng thầy sẽ lo phần giấy sớ, hình nhân thế mạng. Nhẹ  cũng hết dăm triệu đồng, còn nặng thì ngót dăm ba chục triệu đồng khiến không ít người lâm vào cảnh vay mượn để làm hoặc gây lãng phí về của cải, thời gian. 

Với Phật giáo thì sống chết là chuyện thường nhiên, do nghiệp lực của tự thân mỗi người chi phối. Sống và chết chỉ là hai hiện tượng trong tiến trình luân hồi bất tận. Vì thế, Phật giáo không có quan niệm về ngày trùng tang, trùng nhật và hoàn toàn phủ nhận việc ngày giờ chôn cất của một người mà có thể ảnh hưởng đến sự sống chết của người khác. Tuy nhiên, vì tập tục này ăn sâu vào tâm thức mọi người nên một vài nơi nhà chùa vẫn khuyên các Phật tử không an táng thân quyến vào những ngày trùng, nhằm giúp họ an tâm để chu toàn tang lễ đồng thời nỗ lực cầu nguyện, khai thị, làm phước hồi hướng cho hương linh

Và như vậy, câu chuyện về trùng tang vẫn đang tồn tại, hiện hữu trong đời sống tâm linh và tập tục trong đời sống. Bởi vậy, chưa thể coi đó là mê tín dị đoan khi chưa có minh chứng đủ thuyết phục. Thực tế cho thấy có trường hợp trùng tang vẫn bình an vô sự, ngược lại có trường hợp không trùng tang vẫn gặp rủi ro, tai hoạ, thậm chí chết người. Mặt khác, bản chất vấn đề là hướng thiện, mong cho linh hồn người chết được siêu thoát và sự bình an của người sống. Nhưng để giải quyết vấn đề, cần có một cơ quan, tổ chức nào đó nên đứng ra nghiên cứu, thống kê vấn đề trùng tang để tìm ra bản chất vấn đề và hướng dẫn dư luận xã hội, tránh để rơi vào tình trạng mê tín dị đoan làm ảnh hưởng tới nhiều mặt của xã hội.

Bí ẩn ngôi mộ cổ không thể phá trong trường đại học Bách Khoa



Giữa khuôn viên trường ĐH Bách Khoa TP.HCM có một ngôi mộ cổ được “ngụy trang” thành bồn hoa hết sức khó hiểu.
“Bồn hoa” này nằm đối diện tòa nhà B6, hình khối vuông, cao khoảng 4 tấc và các cạnh hình vuông dài 2 thước rưỡi. Phía trên cây cỏ lưa thưa, rêu phong bám phủ. 

Xung quanh “bồn hoa” có đặt ghế đá cho sinh viên ngồi nghỉ ngơi, nhưng thường rất ít ai lui tới gần khu vực này.

Có rất nhiều giả thiết về nguồn gốc của ngôi mộ kỳ lạ này. Người ta cho rằng đây là mộ của một người phu cao su, vì Trường Đại học Bách Khoa xưa kia là rừng cao su bạt ngàn. “Cao su đi dễ khó về”, nên rất nhiều bạn sinh viên đã thêu dệt những câu chuyện ma rùng rợn về oan hồn phu cao su nửa đêm hiện về oán khóc khắp sân trường.

Có thời, nhà trường đã phải dùng biện pháp rất mạnh để ngăn chặn những lời đồn đại hoang đường này. Tuy nhiên, ngôi mộ cổ vẫn án ngữ giữa khuôn viên trường hàng mấy chục năm qua thì đúng là thật khó giải thích.

Hình ảnh: Bí ẩn ngôi mộ cổ không thể phá trong trường đại học Bách Khoa số 1
 Ngôi mộ cổ không thể phá trong trường đại học

Khai quật bất thành

Không những thế, xung quanh “bồn hoa” còn có nhang cắm. Thỉnh thoảng các sinh viên đi học sớm còn thấy bánh trái, đồ cúng trước “bồn hoa”. Lao công và bảo vệ của trường đã nhanh chóng dọn dẹp nhưng nhang cắm tại “bồn hoa” này thì lại không ai dám rút.

Sự “nhân nhượng” đến khó hiểu này của nhà trường đã khơi mào cho những câu chuyện ly kì về ngôi mộ trước nhà B6. Không rầm rộ, nhưng những lời truyền miệng này được xem như một trong những “truyền thuyết kinh điển” của sinh viên.

Ngoài những sinh viên năm nhất “chưa biết gì”, còn thì hầu hết sinh viên nào cũng đã từng nghe lời đồn đại về những lần khai quật mộ bất thành tại Trường đại học Bách Khoa.

Lần đầu tiên là vào khoảng năm 1956, người ta lên phương án giải tỏa rừng cao su và xây dựng Trường Đại học Bách Khoa. Tất nhiên, ngôi mộ cổ cũng nằm trong kế hoạch di dời. Trước khi đập mộ, mọi người không quên cúng bái, cầu mong người đã khuất cho phép khai quật mộ. Cúng kiếng xong xuôi, một anh công nhân dùng búa đập mộ.

Chưa dừng lại ở đó, người dân xung quanh Trường đại học Bách Khoa vẫn thường kể về lần khai quật mộ thứ 2 cũng ly kỳ không kém.

Nhưng chỉ sau nhát búa đầu tiên, anh này lăn ra đột tử khiến những người có mặt đều thất kinh và từ đó không ai dám đụng vào ngôi mộ nữa. Tất nhiên, việc một công nhân bị đột tử vì đập mộ chỉ là việc hoang đường, không có căn cứ, nhưng chuyện người ta vẫn xây trường và mặc kệ ngôi mộ khiến những lời đồn đại ly kỳ về những lần khai quật mộ bất thành tiếp tục được lan ra.

Sau khi xây trường xong, cán bộ giáo viên nhà trường xét thấy việc tồn tại một ngôi mộ đầy tâm linh giữa môi trường học tập nghiên cứu quả hết sức “nhạy cảm”. Bởi thế nên kế hoạch khai quật mộ lại được đưa ra. Lần này, đôi nhân công tiến hành cúng kiếng “công phu” hơn lần trước. Có cả thầy cúng lên đồng để người dương gian hỏi ý kiến vong hồn người dưới mộ.

Sau khi được “người cõi dưới” đồng tình, thầy cúng ra hiệu cho công nhân bắt đầu phá mộ. Vì mộ khá cứng, nên người ta dùng mũi khoan, khoan từng lỗ trên mộ cho nứt ra rồi mới đập.

Tuy nhiên, khi mũi khoan đầu tiên xiên vào mộ thì một làn khói màu nâu phun ra từ lỗ khoan. Người ta đồn rằng, những người hít phải thứ khói kia đều bị hóa điên, trong đó có cả một giáo sư…?

Chủ nhân ngôi mộ cổ

Lời đồn đại về những lần khai quật mộ bất thành đã khiến rất nhiều người hiếu kỳ thắc mắc về người nằm dưới ngôi mộ lạ lùng kia. Không có bất cứ tài liệu nào về ngôi mộ cổ trong Trường đại học Bách Khoa, nhưng có một câu chuyện khá nổi tiếng liên quan đến chủ nhân của ngôi mộ.

Theo cụ Lý Thanh Hà, 68 tuổi, ngụ trên đường Tô Hiến Thành, phường 15, quận 10, TP.HCM thì theo lời cha ông cụ kể lại đây có thể là ngôi mộ của một thương gia người Hoa, xưa cư trú tại khu Lữ Gia ngày nay.

Sau khi thương gia nọ mất, con cháu của ông đã đem thi hài đến nơi này chôn. Và để có người theo hầu, con cháu của ông đã chôn theo một thiếu nữ. Đây cũng là phương cách trấn yểm hết sức độc ác và cổ quái của một số tộc người phương Bắc. Tương truyền linh hồn cô gái sẽ bảo vệ mộ phần của gia chủ. 
Hình ảnh: Bí ẩn ngôi mộ cổ không thể phá trong trường đại học Bách Khoa số 2
Nhang được cắm rải rác quanh bốn góc "bồn hoa" 
Ông Hà kể thêm: “Sau đó, gia tộc này có chôn thêm nhiều người ở đây nữa, nên Trường đại học Bách Khoa ngoài ngôi mộ trước nhà B6, còn có một ngôi mộ ở phía sau dãy nhà C7, cũng không khai quật được, nên người ta để đó luôn”.
Sau, do chiến tranh loạn lạc, gia tộc này tứ tán, nhưng những mộ phần bí ẩn kia vẫn tồn tại trong khu rừng rậm mà nay đã trở thành Trường Đại học Bách Khoa.

Do không khai quật được, mà cũng không thể để nguyên ngôi mộ như thế giữa sân trường nên người ta đã dùng gạch đắp lên, ngụy trang thành một bồn hoa hết sức “vô duyên” không ăn nhập gì với cảnh quang của ngôi trường.

Các sinh viên mới vào trường tuy không biết gì về “truyền thuyết ngôi mộ cổ” nhưng vẫn ít khi lui tới “bồn hoa” trước nhà B6. Do nhang được cắm rải rác bốn góc “bồn hoa” và sự rêu phong cũ kỹ của nơi này khiến những người chưa biết gì cũng cảm thấy rờn rợn.

Người ta nói, “Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò”, nên những chuyện ma cỏ hoang đường cũng chỉ là trò nghịch ngợm của các bạn sinh viên bày ra. Thế nhưng, việc tồn tại một ngôi mộ cổ giữa khuôn viên của trung tâm đào tạo nhân lực về khoa học kỹ thuật lớn nhất Việt Nam như Trường Đại học Bách Khoa thì quả là chuyện vô cùng khó hiểu.
Xem tiếp...