Thứ Sáu, 27 tháng 1, 2023
MUÔN MẶT ĐỜI THƯỜNG II/701
(ĐC sưu tầm trên NET)
Hơn 3.000 ca cấp cứu do đánh nhau trong 6 ngày Tết, 10 ca tử vong
Thứ Năm, 26 tháng 1, 2023
MUÔN MẶT ĐỜI THƯỜNG II/700
(ĐC sưu tầm trên NET)
Số ca cấp cứu do tai nạn pháo nổ tăng đột biến
Thứ Tư, 25 tháng 1, 2023
CÓ LINH HỒN KHÔNG? 22
(Tiếp)
CÓ LINH HỒN KHÔNG?
41 - Vén Bức Màn Bȇn Kia Cõi Chết Tác giả: Đức Hạnh Lȇ Bảo KỳXuất bản tại Hoa Kỳ 2005
Bạn đang đọc: 6. Ma giấu người
—o0o—
MA GIẤU NGƯỜI. Chuyện ma giấu người cũng lắm phổ cập trȇn quốc tế, nhất hạng là ở những nước Á Châu, trong đó có Nước Ta, một nước đứng số 1 về chuyện ma giấu người, được những tiền nhân xưa và nay, từ nam, trung, bắc đề cập đến. Ma giấu người nói riȇng ở ba miền Nước Ta có cùng một hiện tượng, nhưng khác vị trí khoảng trống. Cùng một hiện tượng, đó là con người từ nương dâu, ruộng đồng, rừng núi trȇn đường về nhà vào lúc chạng vạng hɑy giữa đȇm. Bỗng nhiȇn thấy có bóng người ở đằng trước không xa lắm. Khi đến gần sát bȇn, người đó quay lui nói lời xã giao, người trȇn đường về cũng đáp lại. Rồi sau đó lòng cảm thấy người mà mình gặp giữa đường, trông có vẻ như quen quen từ khi nào. Giữa lời đối đáp xã giao, người kia ( ma ) nhã ý mời người này ( người thật ) vô nhà, thăm chơi. Người được mời đồng ý chấp thuận. Chẳng bao lâu, chỉ mười bước thấy phía trong có ngôi nhà hiện ra. Người mời đi vào nhà, người được mời đi theo vô. Vào nhà, người được mời thấy trong nhà cũng có phòng ngủ, phòng khách, bàn thờ cúng, bếp núc, đèn sáng đàng hoàng, không khác gì ngôi nhà thật. Người được mời ngồi vào phòng khách, được chủ nhà mời ăn bánh ngọt, uống nước trà nóng rõ ràng, cùng với lời trò chuyện xưa, chuyện nay v.v…
trong khi đó, thân nhân của người bị ma giấu (vợ, con, cha mẹ, anh em… ) cứ ngồi trông đợi đến khuya, đến sáng và có khi qua ngày hôm sau, mà không thấy chồng, con, anh, em mình về. Tức khắc cùng nhau đi tìm khắp nơi, không sót chỗ nào, từ gần đến xa ngoại ô làng, xã. Dĩ nhiȇn, phải tìm cho ra, dù đến khuya, đến sáng hɑy hôm sau vẫn phải tìm cho bằng được.
Khi tìm thấy được, thì hỡi ôi ! Có người bị ngồi ở trước ngôi mộ ở nghĩa trang hɑy bȇn đồi một mình. Có người bị ngồi trong bụi cây. Có người ngồi trȇn cành cây đại thọ. Ba nơi đó là vị trí khác nhau. Còn cùng hiện tượng, là người bị ma giấu, ai cũng được ma thăm hỏi động viȇn, dẫn vào nhà ( sang chảnh, tầm trung, lụp sụp ) mời ngồi, mời nước, mời ăn bánh, v.v… Người bị ma giấu ngồi ở mộ, bụi cây, cành cây như vậy, khi vừa được người thân tìm thấy, tức khắc họ không còn thấy gì nữa, chỉ thấy một màu đen tối phủ xuống. Tâm ý của họ lúc bấy giờ như thấy mình đang ngủ ở nhà. Cho nȇn sau khi được người thân phủi bụi đất nơi quần áo, xoa bóp tɑy chân, moi đất hɑy lá cây trong miệng ra, thì họ tỉnh giấc, rồi mở mắt. Lúc đó họ nhìn thân nhân trong trạng thái ngơ ngác, lạ lùng và yȇn lặng, nhưng có nghe nȇn chỉ gật đầu sau lời người thân hỏi. Qua một số phút cấp cứu, làm tỉnh lại, họ được người thân đỡ đứng lȇn đưa ra khỏi ngôi mộ hɑy bụi rậm, cành cây. Đa số ngồi ở ngôi mộ, bụi rậm, chứ cành cây thì rất ít nghe đề cập đến. Trȇn đường về lại nhà, có người vấn đáp liền câu hỏi của thân nhân, có người phủ nhận vì còn bị ủ ȇ trong tâm hồn. Qua vài giờ nằm nghỉ ngơi, họ mới trọn vẹn tỉnh hẳn. Sau khi họ tỉnh hẳn, họ tường thuật lại những hiện tượng như đã nói vừa qua. LỜI BÌNH GIẢNG Cụm từ “ ma giấu người ” là lời ông bà xưa nói ra do dựa vào những hiện tượng con người đi đȇm bị ngồi nơi ngôi mộ, bụi rậm, cành cây trong trạng thái mȇ, nhưng ý thức bȇn trong thao tác với những vong linh ( ma ) giống như nằm mộng thấy lúc ngủ say … như đã trình diễn trong bài. Thật sự không phải ma giấu, phải nói là ma mời, ma tiếp đãi người sống thì đúng hơn. Bởi vì ma, không ai đâu lạ lẫm. Họ là con người có tấm thân vô hình dung do thức A-Lại-Da biến thể sau khi nó ra khỏi xác chết. Thân vô hình dung ấy được gọi là thân trung ấm hɑy gọi là vong linh. Vì chữ “ Linh ” là biết ( thức ) nhạy cảm do bảy quan năng trong thân trung ấm trỗi dậy và thao tác giống như lúc còn sống trȇn đời. Con người lúc còn sống trȇn đời, bản tính của họ là hiền hòa, biết nghĩa, trọng ân, hiếu khách hɑy tàn tệ, tẩy chɑy, ganh ghét, thù hận … Sau khi chết, những bản tính ấy không khi nào mất, do thức A-Lại-Da mang theo. Do vậy, với con người lúc còn sống, họ có đức tính hiền hòa, hiếu khách, nȇn thường mời bạn hữu thân thích đến nhà để hàn huyȇn tâm sự qua chén trà, miếng bánh v.v… cũng như vậy, qua bȇn kia cõi chết, vong linh họ vẫn hiền hòa, hiếu khách, Vì vậy họ thường đón rước những người đi đȇm có cùng tần số với họ vào nhà họ, đó là ngôi mộ, bụi rậm, cành cây để tiếp đãi và hàn huyȇn.
Tại sao những vong linh vốn có đức tính hiền hòa, hiếu khách như vậy, mà không siȇu thoát, cứ ở nơi ngôi mộ, bụi rậm, cành cây, để rồi mời người sống vào hàn huyȇn? Bởi vì đức tính hiền hòa, hiếu khách, không phải là năng lực làm cho vong linh siȇu thoát. năng lực đưa vong linh siȇu thoát, phải là do cái tâm trống rỗng, không còn vọng động, hết vô minh, phiền não… gọi là tâm thanh tịnh, có trí tuệ giác ngộ qua quá trình tu tập một cách tích cực. Thì, những vong linh vốn có đức tính hiền hòa, hiếu khách, lại bị cộng thȇm cái tâm còn luyến tiếc của cải, tiền tài, còn tham ái, nhớ thương con cháu, quyến thuộc…, là cái lực không lȇn, chẳng xuống, cứ lững lờ trong bầu ánh sáng mờ ảo, vọng thức của họ. Cho nȇn những cảnh như: ngôi nhà có đủ phòng ốc, bàn ghế, đèn đuốc, trà nước, bánh mức, v.v… mà người sống đi đȇm sau khi được họ mời vào đã được thấy, được ăn bánh, uống trà… Tất cả đều đặn do vọng tâm của họ biến ra.
Với con người lúc còn sống có bản tính gian ác, tẩy chɑy, ganh ghét, hận thù về đối tượng người tiȇu sử dụng nào, qua bȇn kia cõi chết, vong linh họ vẫn mang nặng tâm hận thù, oán ghét về đối tượng người tiȇu sử dụng đó. Dĩ nhiȇn họ không siȇu thoát lȇn, cũng không đọa xuống, cứ sống mãi trong bầu ánh sáng u tối hận thù của họ cho mục tiȇu trả thù. Cho nȇn hiện tượng “ Ma Giấu Bò ” nói riȇng ở Bình Thuận thường xảy ra rất thông dụng, được ông bà xưa kể lại và cho biết nguyȇn do là : Người Chàm ở Nước Ta là nguồn gốc Ấn Độ thuộc liȇn bang Cham ở phía đông nam nước Ấn. Họ di dân lần qua những nước xứ sở của những nụ cười thân thiện, Campuchia, Lào và Nước Ta trong thời đại du mục. Tại Nước Ta, họ bị mất gốc do người Việt đồng điệu gần hết ( đồng điệu được thɑy cho hủy hoại ). Cho nȇn số ít đang còn trȇn đất Việt từ Quảng Nam vào đến Bình Thuận và những người đã qua đời, cả hai sống và chết đều oán hận dân Việt. Do vậy, người sống và qua đời đều đặn tìm cách trả thù người Việt. Trong những cách trả thù đó là giấu bò của người Việt do những vong linh Chàm bȇn kia cõi chết triển khai và thư bùa, ếm ngải, cũng như nơi gốc ruộng của họ có bùa ngải để trừng phạt những con bò của người Việt đến ăn lúa của họ, bằng cách làm cho con bò ăn lúa cứ bị đứng đó mãi không đi được, do người Chàm còn sống thực thi.
42 - Hiện tượng “quỷ dẫn đường ma đưa lối” mà ông cha hay nhắc là gì?
Ban đêm ở nơi vắng vẻ bị lạc đường, đi mãi vẫn quay về một chỗ và nghe thấy có tiếng người gọi mình dù quay lại thì không thấy ai. Không ít người cho biết họ đã trải qua sự việc này.
Người lớn tuổi vẫn thường nhắc nhở, gặp phải trường hợp tâm linh trên thì tuyệt đối không được lên tiếng thưa dù gọi tên mình nhiều, tốt nhất là hãy đứng nguyên tại chỗ, không nên di chuyển...
Hiện tượng quỷ dẫn đường được hiểu là việc ban đêm ở nơi vắng vẻ bị lạc đường, đi mãi vẫn quay về một chỗ và nghe thấy có tiếng người gọi mình dù quay lại thì không thấy ai. Rất nhiều người nói rằng họ đã trải qua sự việc này.
Ở Việt Nam, dân gian thường truyền tụng những câu chuyện ly kỳ về hiện tượng “ma đưa” với nhiều tình tiết mang tính huyền bí, tâm linh. Người Việt thường dùng khái niệm “ma đưa” để lý giải cho những trường hợp bị lạc trong rừng, có những biểu hiện bất thường như: đi lòng vòng trong rừng không biết đường về nhà; bị “giấu” vào bụi rậm, gai góc; ăn uống bất thường; có biểu hiện lạ về tâm lý sau khi bị lạc trong rừng…
Nguyễn Toàn Lộc được tìm thấy sau 4 ngày lạc trong rừng.Ngay cả trường hợp thanh niên Nguyễn Toàn Lộc (26 tuổi, Di Linh, Lâm Đồng) bị lạc trong rừng 4 ngày mới được tìm thấy vào ngày 2/11. Khi được tìm thấy, thanh niên này có những biểu hiện bất thường như không mặc quần áo, sức khỏe suy kiệt… nhiều người đã cho rằng thanh niên này bị “ma đưa”.
Không được lên tiếng thưa, tốt nhất là đứng nguyên tại chỗ, không nên di chuyển.
Thực chất, tâm lý của con người mỗi khi không lý giải hoặc chưa lý giải được điều gì thì đều quy về lĩnh vực tâm linh huyền bí một cách vô thức. Điều này dẫn tới những hiểu biết sai lầm và những nỗi sợ hãi vô hình, không đáng có.
Lý giải hiện tượng quỷ dẫn đường dưới góc nhìn khoa học:
Ở nơi vắng vẻ vào ban đêm, chiều dài của các bước chân sẽ vô tình có sự khác biệt, đi một lúc sẽ tạo thành vòng tròn có bán kính khoảng 3km. Sinh vật học đã đưa ra những luận điểm chứng minh tính khoa học của hiện tượng này.
Các nhà khoa học tiến hành một thực nghiệm, đem một con vịt bịt kín mắt rồi thả ra khoảng trống, sẽ thấy nó lập tức bay vòng tròn. Nếu vẫn chưa tin thì bạn có thể tự mình thử bằng cách bịt kín mắt rồi tới sân trống đi thử, bản thân mình có cảm giác đang đi thẳng, nhưng mở ra khẳng định sẽ là đi một vòng tròn lớn.
Bởi, bản chất của vận động động vật là chuyển động vòng tròn, Nếu không có mục tiêu hoặc không xác định được mục tiêu bằng mắt thì tự khắc bản năng trỗi dậy và chúng ta sẽ đi thành hình tròn.
Thêm vào đó, thân thể sinh vật có kết cấu khác biệt đôi chút, ví dụ như hai cánh tay to nhỏ khác nhau, hai bắp đùi dài ngắn khác nhau, dù khác biệt nhỏ nhưng khẳng định là có. Vì thế mà các bước đi cũng không đồng nhất, đi chặng ngắn sẽ không nhận ra nhưng nếu quảng đường khá dài sẽ vì sự khác biệt này mà tạo thành vòng tròn.
Chỉ khi chúng ta dùng mắt nhìn điều chỉnh phương hướng, xác định mục tiêu truyền lên đại não thì mới có thể tự động điều chỉnh hướng đi theo đường thẳng.
Ảnh minh họa
Như vậy, lý giải hiện tượng quỷ dẫn đường thực chất là sự mất cảm giác, mất phương hướng khiến mình bị lạc đường trong đêm tối. Do không có ánh sáng nên mắt thường không nhìn rõ, đại não không tiếp nhận được mục tiêu nên không điều chỉnh được phương hướng, dẫn tới chuyển động vòng tròn bản năng.
Các nhà khoa học tiến hành một thực nghiệm, đem một con vịt bịt kín mắt rồi thả ra khoảng trống, sẽ thấy nó lập tức bay vòng tròn. Nếu vẫn chưa tin thì bạn có thể tự mình thử bằng cách bịt kín mắt rồi tới sân trống đi thử, bản thân mình có cảm giác đang đi thẳng, nhưng mở ra khẳng định sẽ là đi một vòng tròn lớn.
Bởi, bản chất của vận động động vật là chuyển động vòng tròn, Nếu không có mục tiêu hoặc không xác định được mục tiêu bằng mắt thì tự khắc bản năng trỗi dậy và chúng ta sẽ đi thành hình tròn.
Thêm vào đó, thân thể sinh vật có kết cấu khác biệt đôi chút, ví dụ như hai cánh tay to nhỏ khác nhau, hai bắp đùi dài ngắn khác nhau, dù khác biệt nhỏ nhưng khẳng định là có. Vì thế mà các bước đi cũng không đồng nhất, đi chặng ngắn sẽ không nhận ra nhưng nếu quảng đường khá dài sẽ vì sự khác biệt này mà tạo thành vòng tròn.
Chỉ khi chúng ta dùng mắt nhìn điều chỉnh phương hướng, xác định mục tiêu truyền lên đại não thì mới có thể tự động điều chỉnh hướng đi theo đường thẳng.
Như vậy, lý giải hiện tượng quỷ dẫn đường thực chất là sự mất cảm giác, mất phương hướng khiến mình bị lạc đường trong đêm tối. Do không có ánh sáng nên mắt thường không nhìn rõ, đại não không tiếp nhận được mục tiêu nên không điều chỉnh được phương hướng, dẫn tới chuyển động vòng tròn bản năng.
Theo Khỏe & đẹp
PHÁT HIỆN KHẢO CỔ 35
(ĐC sưu tầm trên NET)
Kho báu vén màn bí ẩn vương quốc Trung Quốc cổ đại
Địa điểm khai quật di chỉ Tam Tinh Đôi ở tỉnh Tứ Xuyên cho thấy vùng tây nam Trung Quốc - từ lâu được coi là vùng ngoại vi của nền văn minh Trung Quốc cổ đại - là nơi có nền văn hóa phong phú có niên đại ít nhất 3.000 năm.
Kể từ năm 2020, các nhà khảo cổ học đã khai quật được khoảng 13.000 di vật từ địa điểm này, trong đó có 3.155 đồ tạo tác phần lớn hoàn chỉnh. Tuy nhiên, vẫn còn rất nhiều bí ẩn xung quanh Tam Tinh Đôi và nền văn hóa từng phát triển rực rỡ ở đó.
SCMP dẫn lời ông Lei Yu - người phụ trách Bảo tàng Tam Tinh Đôi - nói rằng có ba câu hỏi lớn gây khó khăn cho các nhà khảo cổ học nghiên cứu địa điểm này.
Ông nói: “Nếu có chữ viết, nó có thể được viết trên lụa, gỗ, tre hoặc ngọc. Tôi sẽ không tin rằng một nền văn minh phát triển cao như vậy lại không có chữ viết”.
Tam Tinh Đôi được cho là trung tâm của vương quốc Thục cổ đại, có niên đại khoảng 4.800 năm. Thục quốc đã bị Tần quốc chinh phục vào năm 316 trước Công nguyên.
Nền văn minh ở Tam Tinh Đôi cùng tồn tại với triều đại nhà Thương, trung tâm là đồng bằng Hoa Bắc và là triều đại đầu tiên của Trung Quốc có văn bản.
Một đồ tạo tác mà các chuyên gia hy vọng sẽ có chữ viết là một chiếc lồng bằng đồng đựng một viên đá ngọc bích. Chiếc lồng, với bốn tay cầm đầu rồng, đã được khai quật từ một hố hiến tế vào tháng trước. Chiếc lồng đang chờ được làm sạch tại một phòng thí nghiệm và các nhà khảo cổ hy vọng sẽ tìm thấy các ký tự chạm khắc trên ngọc bích.
“Chúng tôi không thể loại trừ khả năng này. Chúng tôi hy vọng có thể tìm thấy một số dấu hiệu từ lụa trên mặt sau của viên ngọc bích và tự hỏi liệu có thể có thông tin hoặc mẫu vẽ nào đó hay không. Chúng tôi cần lập kế hoạch chi tiết để làm sạch và thực hiện nó một cách từ từ” - Li Haichao, giáo sư tại Đại học Tứ Xuyên, người phụ trách việc khai quật hố hiến tế, cho biết.
Các nhà khảo cổ Trung Quốc đã khai quật được hơn 100 đồ tạo tác bằng đồng từ các hố hiến tế ở Tam Tinh Đôi, bao gồm tượng đầu người bằng đồng, bàn thờ hiến tế bằng đồng và “cây sự sống” cao 4 mét.
Những cổ vật này đã dẫn các nhà khảo cổ đến một câu hỏi khác: Những đồ vật bằng đồng này được làm ở đâu?
Đồ đồng được sử dụng rộng rãi trong triều đại nhà Thương cho mọi vật dụng, từ đựng rượu cho các nghi lễ tế thần đến chế tạo vũ khí và nhạc cụ. Các đồ tạo tác bằng đồng được tìm thấy tại Tam Tinh Đôi ít nhất cũng có chất lượng và độ khéo léo tương đương với các đồ tạo tác được làm cùng thời ở các vùng khác của Trung Quốc.
“Chúng tôi muốn biết liệu các đồ tạo tác bằng đồng có được làm tại địa phương hay không và nếu có thì xưởng ở đâu?” - Lei nói, cho biết thêm rằng nếu có thể xác nhận nguồn gốc địa phương của những đồ tạo tác này, điều đó sẽ bổ sung bằng chứng về một nền văn minh phát triển cao.
"Có nhiều giả thuyết về nguồn gốc của các đồ tạo tác bằng đồng ở Tam Tinh Đôi, nhưng tôi có xu hướng tin rằng hầu hết các đồ tạo tác được làm tại địa phương" - Lai nói.
Câu hỏi khó hiểu thứ ba, theo Lei, là các vị hoàng đế Trung Quốc của vương quốc Thục cổ đại được chôn cất ở đâu?
“Nếu Tam Tinh Đôi là thủ đô của vương quốc, nó hẳn đã có các hoàng đế. Nhưng chúng tôi vẫn chưa xác định được bất kỳ nghĩa trang cao cấp nào” - ông nói.
Khu vực tế lễ tại di chỉ Tam Tinh Đôi bao gồm hai hố được khai quật vào năm 1986 và sáu hố khác được phát hiện từ năm 2020 đến năm 2022. Lei cho biết các nhà khảo cổ sẽ tiếp tục tìm kiếm gần đó vì vẫn chưa tìm thấy hết các đồ tạo tác trong tám hố.
Zhao Hao, phó giáo sư tại Đại học Bắc Kinh và là người đứng đầu cuộc khai quật một hố khác, cho biết những hố mới được phát hiện là phát hiện khảo cổ quan trọng nhất trong ba thập kỷ qua.
Di chỉ Tam Tinh Đôi được coi là một trong những khám phá khảo cổ quan trọng nhất của thế kỷ 20, khi các nhà khảo cổ phát hiện hơn 1.700 đồ tạo tác từ hai hố. Nhưng những khám phá trước đó tại địa điểm này chưa là gì so với số lượng cổ vật được khai quật kể từ năm 2020.
Zhao nói: “Nó giống như chúng ta đã nhìn thấy phần nổi của tảng băng trôi và bây giờ chúng ta có thể nhìn thấy toàn diện hơn. Khám phá có một ý nghĩa mới đối với sự hiểu biết của chúng tôi về các đặc điểm văn hóa của những khu vực khác nhau trong xã hội Trung Quốc cổ đại từ 3.000 năm trước”.
Zhao cho biết những khám phá này cũng đã thay đổi nhận thức về vùng tây nam Trung Quốc trong thời cổ đại.
“Tây nam Trung Quốc, đặc biệt là đồng bằng Thành Đô, là một xã hội rất văn minh cách đây ít nhất 3.000 năm. Mặc dù chúng tôi chưa nhìn thấy bất kỳ tác phẩm nào, chúng tôi có thể nói đó là một nền văn minh phát triển cao từ sự phức tạp của các đồ tạo tác” - ông Zhao nói.
Chiếc xương đùi "viết lại" lịch sử tiến hóa loài người, phải chăng chúng ta đã sai về thời điểm loài vượn biết đi bằng 2 chân?
Việc phân tích hóa thạch 1 chiếc xương đùi từ thời tiền sử có thể là câu trả lời về thời điểm con người tách khỏi loài vượn, bắt đầu con đường tiến hóa của riêng mình.
Tổ tiên sớm của loài người đã đi được bằng 2 chân
Hóa thạch này lần đầu được phát hiện cách đây 2 thập kỷ, cho thấy con người thời kỳ đầu thường xuyên đi bằng hai chân cách đây khoảng 7 triệu năm. Phân tích thuyết phục này nhấn mạnh rằng loài Sahelanthropus tchadensis - một loài sống trong thời kỳ quan trọng khi dòng dõi loài người của chúng ta tách ra khỏi loài tinh tinh, thường đi bằng hai chân. Đây là một cột mốc quan trọng đưa dòng dõi của chúng ta lên một con đường tiến hóa khác với loài vượn, nên có thể Sahelanthropus có thể là loài hominin lâu đời nhất được biết đến.
Sahelanthropus cũng được suy đoán là một tổ tiên khác, không phải vượn người lâu đời nhất được cho là tổ tiên trực tiếp của chúng ta. Tuy nhiên, trong khi xương đùi hóa thạch dường như đã hỗ trợ nhu cầu đi bộ thẳng đứng theo thói quen, thì các cánh tay giống tinh tinh của Sahelanthropus cho thấy rằng nó vẫn dành chủ yếu thời gian ở trên cây. Hai xương cánh tay còn sót lại cũng tiết lộ rằng loài này đã sử dụng kỹ thuật leo bám cho một kiểu sống hỗn hợp tồn tại giữa các hominin thời kỳ đầu trong khoảng ba triệu năm.
Loài này đã sống trong thời đại mà con người đã phân nhánh để tiến hóa riêng biệt với loài vượn, cho nên nó nhận được sự chú ý của các nhà khoa học, bất kể vị trí của nó là ở đâu trên cây đại gia đình của chúng ta.
Theo Daniel Lieberman, nhà cổ sinh vật học của Đại học Harvard, nó trông giống một con vượn, nhưng có bộ não nhỏ hơn tinh tinh và hộp sọ dài với lông mày nổi bật. Tuy nhiên, nó có một số đặc điểm khiến nó thực sự giống như dòng dõi của con người, chẳng hạn như cấu tạo tủy sống kết nối với não hướng xuống dưới trong hộp sọ, giống như ở người và những người đi đứng khác.
Hóa thạch gây nhiều tranh cãi
Nhưng không phải tất cả các chuyên gia đều đồng ý hộp sọ của Sahelanthropus gợi ý việc đi đứng bằng hai chân. Xương đùi và xương cẳng tay ban đầu không được công nhận là một phần của hóa thạch Sahelanthropus, mặc dù chúng được tìm thấy gần hộp sọ. Các nhà khoa học cũng không biết chắc liệu các hóa thạch chi có thuộc về cùng một cá thể với hộp sọ hay không. Tuy nhiên, vì không có loài linh trưởng lớn nào khác ở địa điểm này nên xương được cho là của Sahelanthropus.
Việc phân tích xương đùi cũng khá khó khăn vì xương bị thiếu các khớp ở mỗi đầu, gây tranh cãi về việc liệu loài này có phải là hai chân hay không. Cổ xương đùi, kết nối với xương hông, sẽ tiết lộ xem liệu xương đùi có thích nghi để chịu toàn bộ trọng lượng cơ thể trên một cân tại một thời điểm hay không. Tương tự đầu gối sẽ xuất hiện nếu sự thẳng hàng giữ trọng lượng cơ thể bên dưới trọng tâm của cơ thể, một dấu hiệu khác của việc đi bằng hai chân.
Các nhà nghiên cứu đã gặp nhiều thách thức khi phân tích xương. Loài Sahelanthropus được mô tả ban đầu vào năm 2002, với việc so sánh hơn 20 đặc điểm của xương đùi và xương cẳng tay với một lượng lớn tinh tinh còn sống, khỉ đột, đười ươi, vượn Miocen hóa thạch. Các loài hominin hai chân sớm hơn như Orrorin tugenensis và Ardipithecus Ramidus, di tích của người tiền sử Homo và Homo sapiens.
Họ so sánh hình dạng bên ngoài, cấu trúc bên trong và độ dày, tìm hiểu xem xương có các đặc điểm giống với những hiểu biết để có thể giữ thăng bằng, đứng thẳng và đi bằng 2 chân hay không. Xương đùi của S. tchadensis cho thấy nhiều điểm tương đồng với các loài hominin khác. Các nhà nghiên cứu kết luận hình thái đó được chia sẻ bởi Sahelanthropus và các hominin khác, phản ánh lịch sử tiến hóa chung của chúng nhưng cũng có những sự thích nghi tương tự về vận động cơ địa.
Tổ tiên loài người đã từng có sự thích nghi đa dạng về môi trường
Những phân tích cho thấy loài S. tchadensis đã từng sống trong một môi trường đa dạng khoảng 7 triệu năm trước, chúng có các nguồn tài nguyên từ môi trường thực vật, trên cạn và dưới nước. Sahelanthropus cũng sống hoặc di chuyển theo thói quen trên cây, điều đó cho thấy rằng các hominin có thể đã được điều chỉnh để di chuyển theo thói quen cả hai chân và trên cây trong gần bốn triệu năm.
Sahelanthropus sống rất gần với sự phân kỳ giữa hominin và vượn người. Một số ý kiến cho rằng Sahelanthropus có thể là tổ tiên của tinh tinh hoặc con người, hoặc một tổ tiên chung nào đó của cả hai dòng họ, hoặc thậm chí là họ hàng gần mà thực sự là tổ tiên của cả hai dòng họ.
Bên cạnh đó việc đi bằng hai chân có thể đã tiến hóa có phần khác nhau trong một vài lần, dẫn đến những bằng chứng trông giống nhau giữa xương chân của những bộ xương cổ đại. Cũng có trường hợp những người đi bộ hai chân cổ đại đã tồn tại mà không phải là tổ tiên của bất kỳ hominin nào sau này. Sahelanthropus là loài lâu đời nhất được biết đến, nó có thể là loài gần nhất với sự kiện phân nhánh tiến hóa để có con người như ngày nay.
Nguồn smithsonianmag
MUÔN MẶT ĐỜI THƯỜNG II/699
(ĐC sưu tầm trên NET)
Nghi phạm vụ xả súng mới nhất ở California là ai?
Thứ Ba, 24 tháng 1, 2023
MÃI MÃI ĐỢI CHỜ
MÃI MÃI ĐỢI CHỜ
Ngóng em mãi, ngày qua ngày mong
mãi
Tết đã qua và xuân đã tàn
phai
Cảnh sắc năm nay sao vương buồn tê
tái
Trơ trọi cành mai đã rụng hết hoa mai
Cuối năm cũ em nhắn anh chờ đợi Tình yêu anh, em nói khó đổi thay Thế mà em lại để anh mòn mỏi Vui Tết thật buồn, đón xuân lắt lay
Có lẽ nào em quên lời hẹn thế? Cho anh đợi chờ đến tận hôm nay Hoa xuân đón Tết năm nay ế nhệ Pháo nhịn bấy lâu bỗng nổ inh tai.
Mấy ngày qua anh chìm vào rượu lầy Say để quên đi những ngày ể oải Để cố giữ lại mối tình khờ dại Mà anh đã từng hồ hởi trao em!
Em không về, anh vẫn giữ niềm tin Dù sầu muộn nhưng tình anh vẫn gọi! Không thể tin em bỗng dưng thay đổi Một mối tình đã dầu dãi nắng mưa?
Cạn hết mùa xuân anh vẫn mãi đợi chờ!...
Trần Hạnh ThuVườn mai chờ Tết trị giá hàng trăm triệu chết do ngập nước, chủ vườn khóc ròng
Theo người dân trồng mai ở đây, việc bờ bao chống ngập hoàn thành là nguyên dân gây... ngập khiến vườn mai của họ bị chết vì úng nước.
Skip
MUÔN MẶT ĐỜI THƯỜNG II/698
(ĐC sưu tầm trên NET)
Nghi vấn hung thủ xả súng trong lễ hội Tết tại Mỹ do ghen tuông
Thứ Hai, 23 tháng 1, 2023
MUÔN MẶT ĐỜI THƯỜNG II/697
(ĐC sưu tầm trên NET)
Phương Tây viện trợ ồ ạt cho Ukraine, Nga cảnh báo thảm họa toàn cầu