(ĐSPL) - Chiếc máy bay quân sự Nga rơi xuống Biển Đen hôm 25/12 có thể do một hoặc nhiều con chim mắc lọt vào trong động cơ.
Lực lượng cứu hộ tìm kiếm thi thể nạn nhân vụ rơi máy bay Nga hôm 25/12 - Ảnh: RT.
Hiện chưa rõ nguyên nhân vụ máy bay quân sự rơi ở Biển Đen, nhưng trục trặc kỹ thuật hay lỗi của phi công được coi là những nguyên nhân có khả năng nhất của thảm kịch này.
Trong
một cuộc phỏng vấn với Sputnik, Tổng Giám đốc Hàng không Technologies
Alliance Viktor Pryadka chỉ để một lỗi nghiêm trọng trong thiết kế của
chiếc máy bay Tu-154.
"Khi bay ở một
góc 15 hoặc 16 độ, chiếc máy bay quân sự sẽ ‘bị mắc kẹt’ và không có
cách nào bạn có thể có thể làm nó bay trở lại được nữa, và nó sẽ hạ
xuống cho đến khi chạm đất. Sau khi cất cánh phi công cần phải để chiếc
máy bay hoạt động trong một chế độ nằm ngang trước khi nó có thể bắt đầu
bay lên một lần nữa. Nếu anh ta không làm như vậy, chiếc máy bay có thể
bị bổ nhào xuống đất ", ông Pryadka nói thêm rằng, điều này là chính
xác những gì có thể đã xảy ra với máy bay xấu số Tu-154.
Trước
đó, báo Interfax dẫn một nguồn thạo tin tiết lộ, gần sân bay Sochi có
một trạm chim di trú và một công viên nghiên cứu về chim.
“Động
cơ của máy bay có thể đã bị chim lọt vào”, nguồn tin nhận định. Vết dầu
loang và mảnh vỡ máy bay được phát hiện ngoài khơi quận Khostinsky,
thành phố Sochi.
Tuy nhiên, ông
Pryadka cũng loại trừ khả năng của một con chim bị hút vào trong một
trong những động cơ và làm nó ngừng hoạt động.
"Không
giống như máy bay hiện đại, Tu-154 có ba động cơ và khó có thể xảy ra
khả năng rằng cả 3 động cơ đó đều ngừng hoạt động", ông Pryadka cho
biết.
Nguồn tin trên tiết lộ thêm
rằng, bên cạnh việc trục trặc kỹ thuật, các nhà điều tra cũng đang hướng
đến giả thuyết máy bay trục trặc do chất lượng của nhiên liệu.
RT
dẫn lời ông Dr. Anil Padhra, giảng viên tại Đại học Kingston nếu ra một
giả thuyết rằng: "Có nhiều nhiều máy bay đã gặp nạn sau khi cất cánh vì
quá tải, hoặc phi công đã tính sai tâm trọng lực".
Hôm
25/12, chiếc máy bay quân sự Tu-154 cất cánh từ sân bay Adler, thành
phố Sochi, Nga và chở 92 người, trong đó có 64 thành viên ban nhạc quân
đội Alexandrov Ensemble thì rơi xuống Biển Đen. Chiếc máy bay xấu số
đang trên lộ trình đến tham gia buổi văn nghệ đón năm mới tại căn cứ
không quân Nga Hmeimim ở Latakia, Syria.
Toàn bộ hành khách và tổ bay đều thiệt mạng, Bộ Quốc phòng Nga cho biết.
Máy bay đã hoạt động trên 30 năm và được một phi công giàu kinh nghiệm với hơn 3.000 giờ bay điều khiển.
Đây là lần đầu tiên chương trình xổ số tự chọn số Mega 6/45 tìm ra tới 2 chủ nhân của giải jackpot.
Kết quả kỳ quay thưởng 69.
Trong kỳ quay số 69 vào chiều tối 25.12, giải xổ số Mega 6/45 do Công
ty Xổ số điện toán Việt Nam - Vielott tổ chức, đã tìm ra chủ nhân của
giải đặc biệt (jackpot) trị giá hơn 159 tỉ đồng. Đây là lần đầu tiên
chương trình xổ số này có tới 2 vé cùng trúng giải jackpot trong cùng
một kỳ quay số mở thưởng.
Trao đổi với PV tối 25.12, đại diện truyền thông của Vietlott cho
biết: “Hệ thống xác định có 2 vé trúng xổ số nhưng bao nhiêu người trúng
thì chúng tôi không khẳng định, vì có thể có nhiều người cùng hùn tiền
mua một tờ vé số”.
Ngay khi thông tin này xuất hiện, cộng đồng mạng đã viết nhiều status
bày tỏ cảm xúc. Theo đó, nhiều người cho biết họ rất vui mừng và gửi
lời chúc mừng tới những chủ nhân may mắn trúng xổ số điện toán trong đợt
này.
Anh Đoàn Văn Luân (29 tuổi, một chuyên viên kiểm thử phần mềm tại
TP.HCM) chia sẻ: “Mặc dù giải jackpot gần 160 tỉ đồng nhưng lại có tới 2
người trúng, như vậy một người chưa tới 80 tỉ. Nhiều bạn cho rằng bỏ ra
hơn 81 tỉ có thể mua trọn bộ các bộ số để ăn chắc giải jackpot mà không
nghĩ tới chuyện nhiều người cùng trúng, phải chia giải. Giờ thì ngộ ra
rồi nhé!”.
“Chiều nay vừa mua 2 tờ vé số Vietlott, chỉ có 1 tờ trúng được 1 số,
còn lại hụt hết. Chúc mừng ai là chủ nhân của 2 tờ vé trúng giải
jackpot”, Facebooker Ngọc Bích viết.
Vé số Vietlott đang được nhiều người bán kèm vé số truyền thống vì độ “hot” của nó.
Tỏ ra vô cùng bất ngờ trước việc có tới 2 người cùng trúng giải
jackpot, anh Châu Thành Văn (24 tuổi, ngụ quận Bình Tân) vừa chia sẻ ảnh
chụp màn hình kết quả xổ số vừa viết: “Lần đầu tiên có tới 2 người cùng
trúng giải đặc biệt, xin chúc mừng! Riêng mình thì chưa bao giờ mua và
cũng không bao giờ nghĩ tới việc trúng thưởng như vậy. Không phải ganh
tị gì, nhưng mình chỉ tin vào những gì thật sự do chính mình làm ra chứ
không tin vào chuyện may rủi”.
“Quá bất ngờ! Lần đầu tiên có 2 người cùng trúng jackpot của xổ số
Vietlott. Mình mà trúng thì không biết phải dùng số tiền đó để làm gì
cho hết. Tỉ lệ 1/8 triệu mà vẫn trúng được thì những người này quả là
may mắn!”, Facebooker Ngọc Trần viết trên trang Facebook cá nhân.
Trao đổi với PV, một lãnh đạo Vietlott cho biết thêm: “Theo thông tin
trên trang web thì đã có 2 vé cùng trúng giải jackpot. Chúng tôi sẽ để
máy tính quét tìm thông tin của chiếc vé này suốt đêm, đến sáng mai sẽ
có thông tin cụ thể hơn về nơi phát hành tấm vé trúng giải”.
Cũng theo lãnh đạo Vietlott, nếu có 2 người trúng giải jackpot thì
giải thưởng sẽ được chia đôi và 2 người này đóng thuế thu nhập cá nhân
như nhau. Cụ thể là mỗi người đã trúng gần 80 tỉ đồng, đóng thuế gần 8
tỉ đồng và thực lĩnh hơn gần 72 tỉ đồng. Sau khi tìm được chủ nhân của
giải jackpot hơn 159 tỉ đồng, giải thưởng đã trở về mức 12 tỉ đồng.
“Chúng tôi biết có nhiều người vẫn còn hoài nghi về chương trình xổ
số của Vietlott, nhưng đây thật sự mang tính may rủi, tất cả quy trình
từ bán vé, quay số tới trao giải đều diễn ra đúng quy trình cho đại diện
các bộ, ngành cùng kiểm soát và phát trực tiếp trên truyền hình. Như
đợt trước có tới 160 người cùng trúng giải nhất nhưng chưa trúng giải
jackpot, theo tôi chuyện đó còn khó hơn việc không tìm ra người trúng
giải jackpot bởi họ đã rất gần giải jackpot”.
“Trong kỳ quay 69, giải jackpot đã tăng từ 126 tỉ đồng lên 159 tỉ
đồng là 33 tỉ đồng. Đây là mức tăng kỷ lục mà chúng tôi ghi nhận được.
Với 196 giải nhất, 10.127 giải nhất, 176.692 giải ba, có thể thấy kỳ
quay vừa qua đã có rất đông người tham gia mua vé số. Do đó, chuyện có
người trúng xổ số thật sự không phải quá ngạc nhiên khi tỉ lệ trúng giải
jackpot chỉ hơn 1/8 triệu so với 1/1 triệu của xổ số truyền thống”,
lãnh đạo Vietlott nói.
Theo thông tin từng được Vietlott chia sẻ, 55% doanh thu bán vé được
dùng để trả thưởng cho khách hàng. Như vậy, với 195 giải nhất (10 triệu
đồng/giải), 10.127 giải nhì (300.000 đồng/giải), 176.692 giải ba (30.000
đồng/giải) và sự tăng thêm 33,1 tỉ đồng của giải jackpot so với trước
đó, tổng doanh thu của Vietlott trong 2 ngày vừa qua là cực “khủng” -
gần 79 tỉ đồng.
Theo Ngọc Phạm (Dân Việt)
Mưu sinh trong đêm ở Sài Gòn
Đêm Sài Gòn cuối năm trở lạnh, đâu đó sau góc khuất của sự hào
nhoáng, hoa lệ là những mảnh đời, cuộc mưu sinh ngổn ngang với cuộc sống
ngày mai không biết ra sao.
23 giờ khuya những ngày cuối tháng 12, chúng tôi lang thang hòa
mình vào những mảnh đời “lấy đêm làm ngày”, để thấu cái nỗi nhọc nhằn
mưu sinh của họ.
Năng nhặt chặt bị
Từ Vĩnh Phúc xa xôi, bà Đặng Thị Hoa (59 tuổi) cùng chồng trôi dạt
vào trong nam gần 5 năm nay. Chồng phụ hồ, vợ nhặt ve chai, mua phế
liệu.
Ít ai biết rằng, đằng sau sự sầm uất và cuộc sống đầy bộn bề thì Sài Gòn còn là nơi… cắm câu, bắt cá kiếm sống của người dân.
Còn sức thì tự kiếm sống, bán dù lời ít
nhưng không bao giờ tôi đi xin ăn. Một phong kẹo chewing gum chỉ lời
3.000 đồng, nhưng biết dành dụm sẽ đủ sống và sống không làm phiền ai
Ông Nguyễn Văn Hùng
(60 tuổi, ngụ Q.Thủ Đức, TP.HCM)
Dáng lưng còng, đầu lụp thụp trong chiếc nón lá, gặp chúng tôi trên
đường Cách Mạng Tháng 8 (Q.3), bà kéo chiếc khẩu trang thâm kim và nói:
“Tôi đi từ 3 giờ chiều nhưng tối nay lượm ve chai chỉ bằng một nửa so
với mọi hôm. Sài Gòn mưa lạnh thế này, ve chai cũng ít, đạp xe mỏi cả
chân nhưng nhiêu đây chắc được vài chục nghìn”.
“Đồ nghề” của bà chỉ có chiếc xe đạp cà tàng, vài chiếc bao đựng
phế liệu. Thường người có tuổi sẽ chọn nơi quê nhà yên ắng để sống,
nhưng bà Hoa cứ bám đất Sài thành để kiếm tiền, chắt chiu dành dụm lo
cho tuổi già. Hỏi mới biết, vợ chồng vào đây cũng vì để cứu lấy đứa con
út, vì “mê” hàng đa cấp nên đang học năm 2 đại học lại bỏ ngang. Những
cuộc điện thoại ngắn ngủi ngoài quê không thể nào làm con trai tỉnh táo,
vợ chồng bà phải khăn gói vào Sài Gòn. Nhưng mọi chuyện đã muộn, con bỏ
học, rồi lại về quê sống...
Bà thở dài: “Nuôi con ăn học, mong có chỗ dựa lúc về già. Bây giờ
con lại dang dở học hành, thất nghiệp, nghĩ đến là tôi muốn khóc. Về quê
có mấy mẫu ruộng, lấy gì sống, ở đây cứ siêng năng chăm chỉ làm, “góp
gió thành bão” dành dụm khi về già, không phiền con cái”. Mỗi đêm bà
kiếm được 50.000 - 70.000 đồng, ki cóp gom góp sức vợ sức chồng. Vất vả
là vậy nhưng người phụ nữ này vẫn cố guồng chân trên chiếc xe đạp cà
tàng, nuôi ước mơ về một cuộc sống no đủ.
Bà Tính phải băng lại những ngón chân rướm máu sau một ngày đi bộ bán vé số
Hơn 1 giờ sáng, Sài Gòn se lạnh và vắng tanh, dọc con đường Hoàng
Văn Thụ (Q.Tân Bình) còn nhiều mảnh đời co ro, thu mình trong những mái
che ngoài đường phố, có người lại nằm vắt vẻo trên chiếc ghế ở trạm xe
buýt để tìm giấc ngủ, sau một đêm mỏi gối mưu sinh.
Bán vé số dạo là nghề của những người nghèo khổ, chân chất để nuôi
ước mơ cho con ăn học, dành dụm tuổi già. Gần 2 giờ sáng, phơi sương
dưới những ánh điện tại ngã tư Bảy Hiền (Q.Tân Bình), chúng tôi bắt gặp
những phận đời lam lũ, đến tuổi xế chiều vẫn còn mưu sinh trong tiết
trời se lạnh. Họ đến từ vùng “trời yên đất phú” - Phú Yên, một nhóm
khoảng 10 người ngồi nghỉ và rôm rả chuyện trò, ai bán đắt, ai bán ế, ai
được người ta cho gì... Họ nói đặc tiếng quê, tất cả như câu chuyện làm
quà, an ủi những người chung phận mưu sinh.
Xích lô một phương tiện thân quen ở Sài Gòn hàng bao năm nay. Giờ
chỉ là hoài niệm nơi quá khứ. Những chiếc xe giờ đây cũng bóng bẫy, sáng
loáng hơn nhưng để chở du khách là chủ yếu. Còn cay đắng hơn cả xe ôm
bắt khách, xích lô đang dần lui vào dĩ vãng...
Lấy trong giỏ xách vài viên thuốc tây, bà Lam (60 tuổi, Phú Yên)
nói: “Bữa giờ chân tê hết phải uống thuốc, đi không được nhưng tôi ráng.
Một ngày nằm ở nhà là mất trắng mấy chục nghìn. Tôi đi bán đặng có chút
đỉnh dưỡng già. Giờ mà về quê làm gì ra ngày mấy chục”. Chị Thoa (40
tuổi) đang ăn dở ổ bánh mì trên tay xen ngang: “Đừng ăn xin trộm cắp,
còn làm gì cũng được, bán vé số mà chăm chỉ thì trời không phụ lòng
người”.
Hay câu chuyện về ông Nguyễn Văn Hùng (60 tuổi, Q.Thủ Đức) phải lê
từng bước chân với rổ kẹo chewing gum, vài bao thuốc lá trong đêm để
kiếm sống. Trời đã gần sáng rồi, trên đường Nguyễn Du (Q.1), ông Hùng
mới loay hoay tìm chốn ngủ. Ông lớn lên ở cô nhi viện, rồi nương náu ở
cửa chùa. Bệnh tiểu đường cứ đeo bám, đi lại khó khăn, nhưng suy nghĩ về
cuộc sống không dựa dẫm nên không đêm nào ông không cố gắng.
“Còn sức thì tự kiếm sống, bán dù lời ít nhưng không bao giờ tôi đi
xin ăn. Một phong kẹo chewing gum chỉ lời 3.000 đồng, nhưng biết dành
dụm sẽ đủ sống và sống không làm phiền ai”, ông chậm rãi nói.
Ngày mai...
Người đàn ông ngồi co ro vì lạnh trên đường Hoàng Văn Thụ (Q.Tân Bình)
Thức cùng đêm Sài Gòn mới thấy có nhiều phận đời. Mỗi người có một
câu chuyện, một hoàn cảnh, và sau gánh nặng oằn trĩu về miếng cơm, manh
áo là những nỗi niềm mông lung khi nghĩ về ngày mai.
Ngồi trò chuyện khá lâu với “đội” bán vé số tại ngã tư Bảy Hiền
(Q.Tân Bình), chỉ cần gợi khẽ, họ không ngần ngại và bắt đầu tuôn những
câu chuyện, những suy nghĩ đời mình, khiến người nghe cay khóe mắt.
Bà Nguyễn Thị Sáu (70 tuổi, H.Đồng Xuân, Phú Yên) “chân nghiêng
chân xẹo” vào Sài Gòn bán vé số. Cái tuổi gần đất xa trời này lại chọn
cho mình một vùng đất xa xôi, quay quắt trong những tính toán mưu sinh.
Ươn ướt đôi mắt trũng sâu, bà nói: “Hơn 5 năm rồi, tôi chưa gặp lại con
gái. Có chồng về Thái Nguyên cực quá nên lâu rồi nó không về nhà. Mình
nghèo không giúp được gì cho con, thôi thì mình lo kiếm sống phần mình,
ngày mai là chuyện rất xa, nào dám nghĩ đến”.
Người đàn bà góa phụ này gả chồng cho đứa con gái duy nhất, lúc con
bà đang làm công nhân tại Bình Dương. Không điện thoại liên lạc, nhớ
con, bà chỉ biết lấy tấm ảnh cưới cô con gái được đặt trong bao gối ra
ngắm nhìn hằng đêm. Đã già nua, mỏi mệt, rong ruổi để kiếm từng đồng
tiền lời nhiều lúc bà cũng muốn ngã quỵ, chùn đôi chân. Những ngày cuối
năm càng làm cho nỗi nhớ con dâng lên, nhưng bà vẫn tiếp tục làm việc,
ngày ngày lặng lẽ vì ước mơ mẹ con đoàn viên trong dịp tết này.
Dù nắng hay mưa, đêm đêm, người đàn bà này vẫn ngồi
ngay ngã tư Hàm Nghi - Nam Kỳ Khởi Nghĩa. Bà làm một công việc mà hiếm
phụ nữ nào nghĩ tới: nghề vá xe đêm.
Bà Nguyễn Thị Tính (51 tuổi, H.Tuy An, Phú Yên) vẫn còn nghẹn lòng
khi nghĩ về câu chuyện chồng bị tai nạn giao thông năm 2009, phải sống
đời thực vật. Ba đứa con phải dang dở việc học khi chưa hết cấp 2. Đất
vườn bán hết, gánh nặng tiền bạc đè trên đôi vai nên bà phải ra đi kiếm
sống. Theo nhóm bán vé số chưa được 2 tháng, trái tim của một người vợ,
người mẹ còn đau đáu hơn khi để chồng ở quê đang đối chọi với lũ lụt.
Những ngón chân sưng tấy lên vì đi bộ chưa quen, nhưng bà vẫn cố gắng,
dù không biết ngày mai thế nào. “Hết cách nên phải đi làm ăn xa, tôi
chẳng dám nhìn lại những tháng ngày đã qua, mà nghĩ về những ngày tiếp
đến cũng không biết ra sao, sống thì cứ sống vậy thôi”, bà thở ra.
Ông Nguyễn Hữu Dũng (49 tuổi, Phú Yên) thì chia sẻ: “Tôi đi bán vé
số từ thời vé số 2.000 đồng/vé, nay vé số 10.000 đồng/vé. Lời thì ít
nhưng còn sống thì còn bán, ngày mưa cũng như ngày nắng, chăm chỉ đi bán
thì cũng có dư. Con ăn học là cũng nhờ vào đó”.
Trước một quán nhậu trên đường Phan Xích Long (Q.Phú Nhuận), với
đôi tay trần đầy sẹo nhưng vẫn cặm cụi lục tìm những chai nhựa, phế
liệu... trong thùng rác, chị Lan (37 tuổi, quê Hà Tây) cùng chồng để các
con cho nội ngoại, vào nam lập nghiệp. Vừa nghèo vừa không biết chữ, vợ
chồng chọn cho mình nghề lượm ve chai bởi không cần vốn, không cần
trình độ. Chiếc xe đạp cà tàng, đôi dép nhựa mòn vẹt, chiếc áo mỏng sờn
vai là “hành trang” hằng đêm chị sống.
“Không ai muốn cảnh sống xa nhà, xa con cái. Những đêm con sốt, con
ốm, trong này vợ chồng chỉ biết khóc rồi cầu nguyện. Nhưng lo là lo cho
ngày mai, con lớn, mình già đi thì lấy gì sống...”, giọng chị trầm đi.
Nhịp sống Sài Gòn về đêm vẫn chảy, cùng nhịp bước chân nhọc nhằn của
những phận đời như chị, có thể mồ hôi giờ đây đã nhanh ráo hơn do gió
lạnh tràn về nhưng với chị, nghĩ về ngày mai... chỉ biết làm hết sức
mình.
Trời lác đác mưa. Phố co mình trong những khoảng riêng. Câu chuyện
của những phận đời gian truân cứ thế được bộc bạch, tâm tình như tiếng
thở dài. Cuộc đời họ là những chuỗi truân chuyên, nhọc nhằn... chỉ biết
oằn mình làm, rồi nghĩ về các con nơi quê nghèo tít tắp mà gắng gượng...
Ông Lê Văn Quý là ảo thuật gia chuyên nghiệp đầu tiên của Sài Gòn,
trước ông, rất ít người biểu diễn ảo thuật và cũng chỉ là nghiệp dư, trò
vặt.
Ông Lê Văn Quý, ảo thuật gia chuyên nghiệp đầu tiên của Sài Gòn
Cuối tháng 3-2009, giới ảo thuật miền Nam lặng đi khi biết tin ảo
thuật gia Lê Văn Quý từ trần. 94 năm rong ruổi cuộc đời ảo thuật khắp
đất Nam Bộ - Sài Gòn rồi cũng khép lại trong thương nhớ của đồng nghiệp
và khán giả. Tôi hẹn với diễn viên Mạc Can, người đồng nghiệp, học trò
và cũng là con ruột của ông Quý, để trò chuyện. Mạc Can đã lấy cảm hứng
từ cha mình để tạo nên nhân vật người cha trong tiểu thuyết Tấm ván
phóng dao, cho dù nhân vật trong truyện chỉ có 10% là nguyên mẫu, còn
lại được hư cấu thêm. Một đời với nghề
Sài Gòn có lịch sử 300 năm, ông Quý chỉ bắt đầu biểu diễn từ những
năm 20 của thế kỷ 20 nhưng nhiều người vẫn đánh giá ông là ảo thuật gia
chuyên nghiệp đầu tiên của Sài Gòn. Vì lẽ nghề ảo thuật cũng giống nghề
ca hát sân khấu, được khán giả thích song lại xem thường như xướng ca vô
loài. Người ta thích thú xem ảo thuật nhưng coi các ảo thuật gia là
nghề bịp. Ảo thuật trước đây chỉ là những tiết mục nhỏ lẻ chen lẫn trong
các chương trình khác. Người biểu diễn ảo thuật hay kiêm nhiều trò
khác, họ thường chỉ có vài trò đơn giản truyền nhau qua lại kiếm sống độ
nhật nên cũng không đầu tư nghiên cứu làm gì. Chỉ đến ông Quý mới nâng
tầm ảo thuật lên thành chuyên nghiệp. Một số gương mặt tiêu biểu khác
như Nguyễn Đại Bàng, Nguyễn Thành Long... cũng vẫn sau ông.
Là con trong một gia đình giàu có ở đất Bạc Liêu nhưng không hiểu vì
sao ông Quý lại thích bỏ nhà đi lang bạt kỳ hồ từ khi còn rất trẻ. Ông
chọn con đường làm nghề ảo thuật kiếm sống không phải vì chuyện mưu sinh
thông thường mà vì bản thân ông thực sự yêu thích nghề đó. Giai đoạn
đầu ông mở gánh theo kiểu Sơn đông mãi võ nhưng biểu diễn ảo thuật chính
là để bán thuốc. Ông là người hoạt ngôn, miệng mồm khéo léo, nói chuyện
cực kỳ có duyên khiến khán giả gần như bị mê hoặc. Đáng tiếc là khi
chuyển qua biểu diễn ảo thuật thuần túy khả năng này bị hoài phí do
người biểu diễn ảo thuật chủ yếu dùng các động tác là chính.
Có rất nhiều ảo thuật gia nhưng thực sự sống được hoàn toàn bằng nghề
ảo thuật số này rất hiếm hoi. Ông Quý là người như vậy, bởi tính tình
phóng khoáng, ông không đòi hỏi nhiều. Ông đam mê nghề đến nỗi sau này
khi quá lớn tuổi, không còn đi biểu diễn nữa, có những lúc rảnh rỗi ngồi
hóng mát trước hiên nhà, con nít có mấy đứa đi ngang qua thấy ông đứng
ngoài hàng rào nhìn vô, vậy là ông lại lấy mấy món đồ nghề ra biểu diễn
bày trò cho chúng nó.
Mạc Can kể ông rất thích mỗi khi được nhà văn Nguyễn Đông Thức rủ đi
làm từ thiện. Trong khi chờ phát quà ông biểu diễn mấy trò ảo thuật cho
bọn trẻ xem. Chúng nó hào hứng xúm xít kêu “ông Tiên ơi (một nhân vật
ông đóng phim), ông biến cho tụi con xem đi...”.
Cái máu ảo thuật nó chảy trong huyết quản, chỉ đến khi nằm liệt giường ông Nguyễn Văn Quý mới thôi diễn. Ảo thuật gia siêu đẳng
Ông Quý được mệnh danh là vua ảo thuật trò nhỏ vì ông chỉ thích làm
trò nhỏ. Có thông tin cho rằng ông thích làm trò nhỏ vì nghèo không có
tiền đầu tư đạo cụ là không đúng. Ông Quý từng làm nhiều trò lớn, ví dụ
như trò chồng hai chiếc ghế rồi cho một cô gái ngồi lên trên cùng, sau
đó phủ vải làm mất ghế mà cô gái vẫn lơ lửng trên không (bí mật của trò
này là chuyển ghế giấu dưới sàn sân khấu nên sân khấu nào không có miệng
hầm trên sân khấu thì phải bỏ không diễn).
Chẳng qua là ông Quý thích đạo cụ gọn nhẹ, ông không thích dùng rương
hòm, thùng chứa lỉnh kỉnh. Ông chỉ cần một tấm khăn, đồ nghề bỏ vào tấm
khăn đó túm lại là mang đi biểu diễn hằng tháng được rồi.
Ông Quý có tay nghề biểu diễn tuyệt luân mà Mạc Can và cả một số ảo
thuật gia sau này cũng thừa nhận không thể khéo tay bắt chước theo được.
Nghề biểu diễn ảo thuật đường phố là cực khó vì khán giả đứng gần sát,
lại vây xung quanh nên rất dễ “bể mánh” mà ông Quý diễn ngọt xớt. Ông
lại ứng biến giỏi nên những khi bị khán giả cắc cớ rình theo dõi vừa lật
tẩy, ông khéo léo chuyển ngay trò đang diễn qua trò khác y như người
giỏi võ chuyển ngay thế võ bị đối phương bắt bài.
Đồng nghiệp nể nhất ở ông là các tiết mục ảo thuật liên quan đến lá
bài. Không chỉ do ông quá khéo tay, khó ai bắt chước được mà ông còn tìm
tòi ra rất nhiều trò mới lạ chứ không được ai dạy và truyền nghề, bởi
có ai đi trước hơn ông được. Có những tiết mục của ông đến nay chỉ còn
là huyền thoại, không ai tìm ra được bí quyết, ví dụ ông để cả bộ bài
xòe ra cho khán giả thi nhau chọn lá bài của họ rồi bỏ vô lại, xào lên,
sau đó cầm cả bộ bài mà ông búng lần lượt các lá đã chọn trước đó bay
xuyên qua tấm khăn mỏng ra ngoài trong sự ngơ ngác của khán giả. “Thần bài” trên sân khấu, con bạc cháy túi ở ngoài đời
Dù rất yêu quý và ngưỡng mộ cha nhưng diễn viên Mạc Can cũng không hề
giấu giếm khi nói về khuyết điểm của cha mình: “Ai cũng có khuyết điểm,
mà khuyết điểm của cha tôi quá lớn, đó là cha quá mê bài bạc. Ông lẽ ra
đã có rất nhiều tiền nhờ tài năng của mình nhưng lại mất tất cả cho đỏ
đen”.
Đúng là khó ai có thể tin nổi sự thật này. Ai có thể tin một ảo thuật
gia với bàn tay điêu luyện biến hóa những lá bài theo ý mình, lại có
thể thường xuyên thua bài. Ngay người chơi cũng nói: “Ai mà chơi lại ông
Lê Văn Quý, “chả” có thể biến bài bù thành chín nút, biến bài thường
thành ba Tây... đánh với chả chỉ có cháy túi”. Thế nhưng người thường
xuyên cháy túi lại chính là ông Quý.
Đấy là sự khác nhau giữa ảo thuật và đời thường. Trên sân khấu phép
thần thông biến hóa lá bài chỉ là những thủ thuật đơn giản không ai ngờ
đến, còn ngoài đời là trăm phương ngàn kế, thiên biến vạn hóa. Ông Quý
thua bài vì những lẽ đơn giản: Bài có rủi ro, nhận được những quân bài
xấu thì có tính toán giỏi mấy cũng chưa chắc đã đổi vận. Thứ hai, người
ta nói cờ bạc ăn nhau về sáng. Ông Quý mê bài bạc cũng như mê ảo thuật,
ông ngồi đánh đến hết sức hoặc hết tiền mới thôi, ngồi lâu đầu óc mụ mị,
có giỏi đến mấy rồi sai lầm, thua sạch bách.
Cuối cùng là cờ gian bạc lận. Có đánh giỏi đến đâu mà đụng cờ bạc bịp
vẫn tiêu. Những khi gặp người đánh chung đều là tay trong của nhà cái,
họ có ám hiệu để báo bài hoặc hợp lực tiến thủ thì nạn nhân chỉ có đường
bị dồn vào ngõ cụt.
Ông Quý cũng có cơ may đổi vận, khi cha ông chết, di chúc để lại cho
ông một vườn trái cây lớn ở Lái Thiêu. Ban đầu ông không được nhận vì
không đúng tên. Cha ông tên Nguyễn Văn Quờn, di chúc cho ông là Nguyễn
Văn Quới. Tên Lê Văn Quý không phải tên thật, là nghệ danh thôi. Lúc đầu
không lấy tên thật nhưng rồi chết tên theo câu vè: “Lê Văn Quý, mắt hí
hí, đầu có chí, ăn mứt bí, nhổ răng thí, vợ cao như cây đèn quý” mà lấy
nghệ danh luôn vào giấy căn cước. Cả họ phải họp lại xác định đúng tên
đúng người, rồi cho người lên quận, lên tòa cam đoan thì ông Quý mới
nhận được khu vườn.
Do ông Quý luôn đi diễn nên ông giao khu vườn lại cho người con trai
trưởng coi giữ. Ai ngờ người con trưởng lại đam mê cờ bạc nên khu vườn
cũng nhanh chóng ra đi. Thế là ông Quý cả đời trắng tay vì bài bạc kể cả
khi ông đã không bài bạc nữa.
Nghệ sĩ Mạc Can: Đừng so sánh ảo thuật của tôi với cha tôi, tội nghiệp lắm
Cha tôi biết tiếng Pháp (do hồi nhỏ được học trường Tây), ngoài ra
ông còn biết tiếng Trung Quốc, tiếng Campuchia. Má tôi là người Quảng
Đông, bị ông tán đổ, chấp nhận bỏ nhà theo cha tôi sống phiêu bạt đến
hết đời.
Ông thường thức thâu đêm suốt sáng để nghiên cứu nghĩ ra trò mới.
Mỗi khi tìm ra trò mới ông lại gọi tôi tới biểu diễn cho xem. Ông tìm ra
những điều ít ai ngờ. Như ảo thuật với rubik, ông mày mò chế biến thế
nào mà đưa cục rubik cho khán giả vặn chỉnh tùy thích, khi đưa lại ông
chỉ cầm ném lên một cái, trong vài giây rơi xuống khối rubik đã trở lại
sáu mặt, sáu màu như cũ.
Tôi chỉ học lỏm cha tôi sau cánh gà được một ít vì 14 tuổi tôi
cũng bỏ nhà đi lang bạt y như cha hồi trước. Tài ảo thuật của tôi chỉ là
dùng hài hước để khán giả cười, chớ đừng so sánh tôi với cha tôi tội
nghiệp lắm. Nói về ảo thuật thì đúng là “cha dạy học, con đốt sách”. Tài
của cha tôi là siêu đẳng.
Theo Phạm Trường Giang (Pháp Luật TPHCM)
2 bệnh nhân tử vong ở BV Trí Đức dùng cùng loại thuốc gây mê
25/12/2016 22:23
(NLĐO)- Cả hai bệnh nhân tử vong sau gây mê tại Bệnh viện Đa khoa Trí
Đức (Hà Nội) nghi sốc phản vệ được chỉ định dùng cùng loại thuốc gây mê.
Bệnh viện Đa khoa Trí Đức - nơi xảy ra sự cố 2 bệnh nhân tử vong sau gây mê
Tối 25-12, Sở Y tế Hà Nội đã có báo cáo nhanh về sự việc 2 bệnh nhân tử vong tại Bệnh viện Đa Khoa Trí Đức - bệnh viện tư nhân ở số 219 Lê Duẩn, quận Hai Bà Trưng, TP Hà Nội.
Đó là bệnh nhân Q.T.M.P (nữ, sinh năm 1979) ở quận Ba Đình (TP Hà
Nội) được chẩn đoán đau 2 thùy tuyến giáp, có chỉ định phẫu thuật cắt u 2
thùy tuyến giáp. Bệnh nhân được gây mê nội khí quản. Phẫu thuật viên
chính của kíp mổ là bác sĩ M.V.V và bác sĩ gây mê
là C.Đ.K. Khoảng 8 giờ 15 phút, bệnh nhân được tiêm các thuốc Atropine
0.25mg, Midazolam 5 mg, Solumedrol 40 mg, (thuốc tiền mê). Sau đó 15
phút có sử dụng tiếp 100 mg Diprivan và 30 mg Esmeron. Sau 30 giây, bệnh
nhân có dấu hiệu sốc phản vệ và được tiến hành cấp cứu tại phòng mổ, sau đó được chuyển đến Khoa A9 – Bệnh viện Bạch Mai điều trị.
Ca mổ thứ 2 được thực hiện sau đó 25 phút, lúc 8 giờ 40 phút cho bệnh
nhân H.V.T. (nam, sinh năm 1982) ở quận Hoàng Mai, TP Hà Nội. Bệnh nhân
được chẩn đoán viêm xoang mãn - viêm Amidal lệch vách ngăn - sùi vòm.
Bệnh nhân có chỉ định phẫu thuật: nội soi xoang - cắt Amidal - chỉnh
hình vách ngăn - nạo sùi vòm. Bệnh nhân T. được gây mê nội khí quản.
Phẫu thuật viên chính của kíp mổ bác sĩ N.T.N.D và bác sĩ gây là Đ.T.L.
Bệnh nhân này cũng được tiêm cùng loại thuốc gây mê
với quy trình đúng như bệnh nhân P. đó là Atropine 0.25 mg, Midazolam 5
mg, Solumedrol 40 mg (tiền mê), sau 15 phút sử dụng tiếp 120 mg
Diprivan và 30mg Esmeron. Sau 30 giây, bệnh nhân có biểu hiện sốc phản
vệ và được cấp cứu trước khi chuyển đến Bệnh viện Bạch Mai.
Hiện Công an quận Hai Bà Trưng đã tiến hành niêm phong phòng mổ, vỏ
thuốc và các sổ sách… liên quan đến ca gây mê. Sở Y tế đã tiến hành kiểm
tra và niêm phong, bảo quản thuốc theo đúng yêu cầu bảo quản ghi trên
nhãn các thuốc có liên quan phục vụ gây mê tại Bệnh Viện, gồm: Diprivan
1% 200 mg/20ml, Esmeron 50 mg/5ml, Atropin Sunfat 0.25 mg/ml, Solu
Medrol 40 mg/1ml, Midanium (Midazolam 5 mg/ml). Toàn bộ các hóa đơn,
chứng từ liên quan đã được đội điều tra tổng hợp Công an quận Hai Bà
Trưng thu giữ.
Được biết nhà thuốc bệnh viện này đã được sở y tế thẩm định và cấp giấy chứng nhận đủ điều kiện kinh doanh.
Cùng ngày, Sở Y tế Hà Nội đã tạm đình chỉ hoạt động phẫu thuật tại Bệnh viện Đa khoa Trí Đức và các cá nhân tham gia 2 kíp mổ để phục vụ công tác điều tra.
TTO - Chiếc xe container sau khi
xảy ra va chạm với một chiếc xe máy khiến hai nam thanh niên tử vong đã
nhấn ga bỏ trốn, người dân đã đuổi theo khoảng 500 mét mới bắt được
chiếc xe này dừng lại.
Chiếc xe container gây tai nạn bị người dân đuổi bắt - Ảnh: Xuân An
Vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng xảy ra vào
khoảng 21g30 ngày 25-12 trên đường ĐT743, thuộc phường An Phú, thị xã
Thuận An, tỉnh Bình Dương khiến hai nam thanh niên đi xe máy chết tại
chỗ. Nạn nhân là anh Huỳnh Thanh (19 tuổi, quê An Giang) và anh Lê Nghĩa
Hiệp.
Theo thông tin ban đầu, vào thời điểm trên hai nạn nhân đi xe máy
trên đường ĐT743 theo hướng từ TX.Thuận An về TX.Dĩ An . Khi đến đoạn
thuộc phố 2 (P.An Phú, TX.Thuận An), chiếc xe máy vượt lên trước hai xe
container đang chạy song song cùng chiều phía trước nhưng bị kẹt vào
giữa, sự việc khiến hai nạn nhân bị xe container biển số tỉnh Bình Dương
cán qua người chết tại chỗ.
Hiện trường vụ tai nạn làm hai nam thanh niên tử vong - Ảnh: Xuân An
Ngay sau khi xảy ra tai nạn, chiếc xe
container tiếp tục chạy được khoảng 500m thì bị người dân đuổi kịp yêu
cầu dừng lại. Sau đó, tài xế đã rời khỏi hiện trường.
Tại hiện trường, thi thể hai nạn nhân bị biến dạng, nằm cạnh xe máy
giữa đường. Chiếc xe container dừng cách hiện trường hơn 500 mét. Hàng
trăm người dân đã tập trung theo dõi vụ việc.
XUÂN AN
Những người phụ nữ đẹp nhất thế gian
Nhiếp ảnh gia Thổ
Nhĩ Kỳ Mehmet Genç đã dành nhiều năm đi khắp nơi để tìm kiếm vẻ đẹp của
phụ nữ trên thế giới, và kết quả anh thu được đã vượt qua sự tưởng tượng
của mình.
Tháng 1/2015, nhiếp ảnh gia Mehmet Genç đến thăm người dân ở châu Mỹ
Latin. Tại đây, anh đã cho ra đời dự án "You're so beautiful" (Bạn thật
xinh đẹp) để chụp ảnh của những phụ nữ bản địa trước và sau khi họ cười.
Trên ảnh là Margarita, một người phụ nữ bán trái cây trên đường phố ở Otavalo, Ecuador.
Nhiếp ảnh gia đến từ Thổ Nhĩ Kỳ cho biết, những phụ nữ đời thường anh
tiếp xúc khá e dè. Họ không chịu cười lớn khi biết được chụp ảnh. Họ cho
rằng mình không xinh đẹp.
Trên ảnh là Mathilda đến từ Quetzaltenango, Guatemala. Khi được yêu cầu
chụp ảnh, Mathilda cho biết bà chẳng còn cái răng nào, vì thế đừng
khiến bà phải cười.
Tuy nhiên, sau khi đọc câu thần chú: "Bạn thật sự xinh đẹp", Mehmet
Genç đã nhận được điều kỳ diệu. Tất cả người mẫu nghiệp dư của anh đều
cười rất tươi tắn.
Trên ảnh là Zarekkim, đến từ Sierra Nevada de Santa Marta, một khu vực
miền núi bị cô lập ở Colombia. Cô chỉ nói thổ ngữ, do đó Genç phải học
tiếng bản địa. Khi được khen xinh đẹp, Zarekkim đã không dấu được nụ
cười hạnh phúc.
Nhiều người cho biết câu nói của nhiếp ảnh gia rất thật lòng, và nó
khiến người đối diện cảm động. Do đó, họ có thể thoái mái thể hiện cảm
xúc.
Trên ảnh là Juliana, sống tại ngôi làng ở Cabo de la Vela, một khu vực
ven biển thuộc miền bắc Colombia, nơi sa mạc gặp biển Caribbean. Đây là
khu vực cực kỳ khô, vài tháng không có mưa và Juliana bôi một thứ lên
mặt để bảo vệ làn da khỏi ánh nắng mặt trời. Cô bán hàng thủ công và mỉm
cười hạnh phúc khi nhận được những lời khen.
Nhiều người sau khi xem các bức ảnh đã nhận xét rằng, phụ nữ đẹp nhất
khi cười. Khen xinh là một trong những câu thần chú khiến họ cảm thấy
hạnh phúc và tươi vui.
Trên ảnh là Meto, đến từ bộ lạc Marubo ở Amazon của Brazil và cũng chỉ
nói ngôn ngữ mẹ đẻ của mình. Nhiếp ảnh gia đã phải học để nói lời chào
với người Marubo và lời khen xinh đẹp. Cuối cùng, nữ thổ dân đã mỉm
cười.
Mimba và con của cô, Maya cũng thuộc bộ tộc Marubo. Cô khá nhút nhát,
do đó phải đến lần tiếp xúc thứ hai, cô mới mỉm cười và để nhiếp ảnh gia
chụp hình.
Altena đang ngồi trước cửa nhà ở Atalia do Norte, Brazil khi Genç đi
ngang qua và chụp ảnh. Trong trí nhớ của nhiếp ảnh gia, người phụ nữ này
rất thân thiện, và để anh thoải mái chụp ảnh. Khi Genç khen Altena đẹp,
bà đã phá lên cười.
Cosmita cũng đến từ Atalaia do Norte, đã khiến Genç ngạc nhiên khi phản
ứng với lời khen xinh đẹp. "Tôi chưa gặp ai có phản ứng đáng yêu như
vậy khi tôi nói bà ấy thật đẹp".
Ảnh: BBC.
Anh Minh
Bí mật đen tối đằng sau bờ biển cát trắng ở Tuscany
Cát trắng đẹp tựa
thiên đường gần thị trấn Rosignano Solvay, Tuscany trên thực tế chính là
chất thải công nghiệp của nhà máy hoá chất nằm cách đó không xa.
Spiagge Bianche, mang ý nghĩa “những bãi biển cát trắng” nằm tại thị
trấn Rosignano Solvay, miền nam Tuscany thu hút hàng nghìn khách du lịch
mỗi năm. Tuy nhiên, ít ai biết rằng đằng sau làn nước trong xanh và cát
trắng tuyệt đẹp kia là một bí mật đáng sợ. Thực tế, cát trắng tại đây
không phải cát tự nhiên mà là chất thải công nghiệp của nhà máy hoá chất
Solvay nằm cách đó không xa. Ảnh: Flickr.
Solvay là một công ty Bỉ thành lập vào năm 1864 bởi doanh nhân, chính
trị gia Ernest Solvay. Năm 1912, nhà máy đầu tiên mở tại Tuscany nằm gần
thị trấn Rosignano Marittimo, cách thành phố Livorno 25 km. Chỉ trong
một thời gian ngắn, một thị trấn mới được sinh ra với hàng loạt ngôi
nhà, đường phố, các địa điểm vui chơi giải trí... Thị trấn mới này sau
đó được đặt tên là Rosignano Solvay. Ảnh: Reddit.
Nhà máy hoá chất Solvay chuyên sản xuất các hoá chất cơ bản như sodium
carbonate, bicarbonate, hydrogen peroxide, canxi clorua, và clo, với sản
phẩm chính là natri cacbonat. Quá trình kết tủa sẽ để lại một hỗn hợp
của canxi clorua và đá vôi mà sau đó chúng được xả trực tiếp ra biển.
Ảnh: Flickr.
Theo thời gian, một bãi biển nhiệt đới tuyệt đẹp ra đời, lẫn trong đó
là nhiều hoá chất độc hại như thủy ngân, asen, cadimi, crom, chì và
ammonia. Theo báo cáo của Liên Hợp Quốc về môi trường biển năm 1999,
Spiagge Bianche là một trong 15 khu vực ven biển ô nhiễm nhất Địa Trung
Hải. Ảnh: Flickr.
Mương dẫn chất thải xả trực tiếp ra biển. Từ giữa năm 2008 đến 2010,
thị trấn Rosignano Solvay ghi nhận tỷ lệ tử vong cao hơn so với mức
trung bình trong khu vực, tăng 2,2% đối với nam và 8,3% ở nữ. Phần lớn
đều chết vì bệnh ung thư. Ảnh: Flickr.
Tuy nhiên, khách du lịch đến đây lại không nhận thức được đầy đủ vấn đề
do không có biển cảnh báo nguy hiểm gần khu vực bãi tắm. Chính quyền
địa phương nhiều lần phát động cuộc chiến chống lại Solvay. Thế nhưng,
trước lợi ích kinh tế quá lớn của tập đoàn đa quốc gia đem lại, cộng với
bộ máy chính quyền quan liêu, Solvay liên tục phá vỡ các cam kết, khiến
hàng ngàn người vẫn tiếp tục là nạn nhân của hệ thống đáng sợ này. Ảnh:
Flickr.
Hải Thu
Du khách đỏ mặt khi massage người khiếm thị tại Nha Trang
Kelli phải nằm ngửa trong tình
trạng không mảnh vải che thân, cô nhắm chặt mắt và tự nhủ đây là một
tiệm massage của người khiếm thị.
Chia sẻ trên World Nomads, Kelli Round có thời gian ghé thăm
Nha Trang cùng chồng. Sau khi đi bộ tham quan thành phố, cả hai nhìn
thấy tiệm massage của người khiếm thị nằm trong một con hẻm. Chồng Kelli
một mực khẳng định người khiếm thị có kỹ năng massage tuyệt vời vì họ
có thể cảm nhận tốt hơn bằng những giác quan khác. Do vậy, cả hai đã đi
vào trong.
Buổi massage không giống như những gì Kelli mong đợi. Ảnh: Daily Herald.
Hai du khách được dẫn vào phòng, họ cởi đồ và nằm lên bàn massage với
một tấm khăn tắm che kín người. Kelli háo hức chờ buổi thư giãn thật
đẳng cấp với màn xoa bóp dịu dàng, song mọi niềm mong đợi của cô nhanh
chóng tan biến.
Thay vì nhẹ tay, người nhân viên bắt đầu lần xuống dưới lưng và ra sức bóp phần mỡ. Anh nắm chắc rồi lại thả ra liên tục. Kelli
tự nhủ rằng buổi massage sẽ rất tuyệt, nhưng người nhân viên tiếp tục
rờ lên cánh tay, chân và đầu khi cô nằm ngửa trong tình trạng không mảnh
vải che thân. Hai mắt cô nhắm chặt, đầu thầm nghĩ đây chỉ là một tiệm
massage của người khiếm thị.
Kelli ngó sang thấy chồng đang nằm úp khi nữ nhân viên massage đứng
trên lưng, gắng nhấn ngón chân xuống từng đốt sống. Cô có thể nghe tiếng
anh khẽ rên rỉ vì đau. Màn xoa bóp kết thúc, Kelli nhanh chóng rời khỏi
bàn massage, không quên cảm ơn người nhân viên. Khi hai nhân viên bước
ra ngoài, Kelli và chồng quay ra lấy quần áo, nhìn nhau không nói nên
lời.
Bỗng có tiếng bước chân đến gần, Kelli phát hiện ra hai nhân viên
massage vừa rồi đang dẫn theo khách hàng mới. Một người trải khăn lên
chiếc bàn Kelli mới nằm, người còn lại dẫn thêm ba vị khách vào phòng
trong khi Kelli vẫn khỏa thân đứng đó. Cô vội mặc đồ, nhận ra những
người mới đến đang nằm trên tấm khăn cô dùng khi nãy. Cô nghĩ rằng có
thể cô không phải người duy nhất khỏa thân nằm trên chiếc khăn tắm ấy
trước vị khách kia. Hai vợ chồng vội vã rời khỏi tiệm massage, vừa nhặt
giày vừa nói dối người chủ rằng mai họ lại tới.
Phạm Huyền
Chuyện thật như đùa khi đi nghỉ mát thời bao cấp
Chiếc xe chở khách đi du lịch cùng
cả một can xăng lớn được phân, khởi hành ở Hà Nội từ sáng sớm nhưng mãi
tối mịt mới đến Cửa Lò.
“Ai cũng chỉ tìm cách để đủ ăn, tâm sức đâu mà nghĩ chuyện đi chơi”, là
ký ức của hầu hết những người từng trải qua thời bao cấp. Là một trong
số những người có cơ hội đi nhiều khi còn trẻ, bà Lê Hạnh (58 tuổi, Hà
Nội) kể, thời đó chủ yếu đi nghỉ mát vào dịp hè, do các cơ quan, công
đoàn tổ chức, tại biển Đồ Sơn, Sầm Sơn, Hạ Long...
Phương tiện đi du lịch chủ yếu là xe ca, loại chở trên 30 người, nhưng
số người trên xe thường đông hơn. Xe cũ, không điều hoà, cửa sổ mở.
Đường xấu, ổ gà, ổ voi, xóc lên, xóc xuống nên đi lại bao giờ cũng là
nỗi kinh hoàng của mỗi chuyến nghỉ mát. Còn nếu đi xa hơn vào các tỉnh
phía nam, người dân thường đi tàu hỏa. Từ Hà Nội vào Sài Gòn nhanh nhất
là 72 giờ, chứ không phải 32 giờ như hiện nay.
Đi chơi cực nhưng mà vui
Nhớ về quãng thời gian trước 1986, ông Nguyễn Tự Lực (62 tuổi, Hà Nội)
cho biết lương giáo viên khi đó chỉ được vài đồng, chia ra hào mắm, hào
muối... nên không có tiền tự đi du lịch.
Năm 1985, thầy Lực được trường cho đi Hạ Long, Quảng Ninh. Ôtô là xe
cải tiến, lọc cà lọc cọc, đi trên đường trải đá, rất nóng và bụi. Nhưng
ai cũng mang trong mình tâm trạng háo hức của chuyến đi xa, được xuống
biển, ra vịnh. Cả đoàn nghỉ lại nhà cấp 4, túm tụm nhau trong gian phòng
vừa nóng vừa chật, nhưng dù cực vẫn cảm thấy rất vui.
Bãi Cháy xưa kia là khu vực có nhiều thông xanh mát. Ảnh minh họa: Hpgrimpe.de.
Giai đoạn 1976 đến 1986 là thời điểm khó khăn trong lịch sử Việt Nam,
nhưng thầy Lực vẫn thấy mình may mắn hơn nhiều người vì được đi đây đi
đó, trong khi “nông dân đầu tắt mặt tối cũng chẳng đủ ăn”.
Thầy kể về chuyến đi Đồ Sơn, Thanh Hoá cùng Huyện đoàn Đan Phượng. Trên
đường về đến Hải Dương thì ôtô hỏng, cả đoàn đi bộ rất xa, vào xóm cũng
chẳng kiếm được gì, đành ôm bụng đói ngủ lại ven đường tới sáng hôm
sau. Một người phải đi nhờ xe tải về Hà Nội trong đêm để kêu thợ xuống
sửa. “Nghĩ hồi đó đi chơi mà thấy cũng khổ, nhưng không có điện thoại
nên đành chịu thôi”, thầy Lực chia sẻ.
Những chuyện tưởng như đùa mà có thật
Ông Lưu Đức Kế (Giám đốc Công ty Lữ hành Hanoitourist, 59 tuổi) công
tác tại Công ty Du lịch Việt Nam từ năm 1979. Ông cho biết hồi bấy giờ
cả nước có duy nhất công ty Du lịch Việt Nam, còn lại là các công ty
trực thuộc (chi nhánh). Khách du lịch chia thành hai dạng, một là khách
quốc tế đến từ khối xã hội chủ nghĩa (theo phương thức trừ nợ giữa các
nước) hoặc là khách chuyên gia đến công tác, sau đó kết hợp đi du lịch.
Hai là khối đoàn thể của các cơ quan, hàng năm có quỹ phúc lợi cho nhân
viên đi nghỉ mát. Còn khách mua tour hầu như không có.
Hạ tầng Việt Nam thời điểm đó rất kém, đường sá sau chiến tranh chỉ
toàn sỏi đá và ổ gà. Xe đi du lịch là xe hoán cải từ xe tải (chở khách
nội địa) hoặc xe Liên Xô cải tiến (cho khách quốc tế), không có điều hoà
nên lúc nào cũng phải mở cửa sổ, vừa ồn vừa nóng.
Những đoàn đi Cửa Lò phải khởi hành từ sáng sớm, tối mịt mới tới nơi.
Với khách quốc tế, điểm đến ưa thích là Tam Đảo, Đà Lạt, Huế và Đã Nẵng,
còn Đồ Sơn và Hạ Long chủ yếu là khách trong nước với bãi biển nhỏ hẹp
chỉ vào khoảng 2 km.
Sau Đổi mới, khi có khách châu Âu vào, xe cộ và dịch vụ mới bắt đầu
được nâng cấp. Ông Kế cũng chia sẻ, đi lại đã vất vả như thế, chuyện ăn,
ngủ còn tệ hơn. “Khách sạn lúc đó không có nhiều nên vào mùa cao điểm,
mình phải xin phòng của họ, chứ khách bình thường không bao giờ có chỗ.
Có phòng rồi thì hai người một giường, nóng bức cũng phải chịu. Nhiều
đoàn phải dựng lều trại bên ngoài điểm nghỉ mát, hoặc sáng đi đêm về,
vất vả không để đâu cho hết. Khi đó khách sạn, ôtô có quyền chọn khách
chứ mình thì không chọn được họ”.
Biển Đồ Sơn khi xưa. Ảnh tư liệu.
Ăn lúc bấy giờ là tiêu chuẩn theo định lượng. Ông Kế cho biết một suất
vào khoảng bao nhiêu đồng thì chia ra ngần ấy gram rau, từng đó gram
thịt và thành những suất ăn đại trà cho tất cả khách.
“Riêng mua bia hay rượu, phải làm đơn trình giám đốc khách sạn, giám
đốc duyệt thì mình mới được mua một chai”, ông nói. "Xăng còn phân phối
theo tem phiếu nên trước khi đi tỉnh, đoàn phải xin được duyệt. Được cấp
bao nhiêu thì mang cả can xăng lên xe, chạy trên đường vừa nóng vừa xóc
rất nguy hiểm. Có những chuyện tưởng như đùa, mà đúng là đều xảy ra
dưới thời bao cấp”.
Bà Nhung, 52 tuổi, Sài Gòn vẫn nhớ chuyến đi du lịch đầu tiên cùng cơ
quan tới Đồ Sơn. Vì làm cho cơ quan nhà nước nên đoàn của bà được ưu
tiên ở khách sạn. Theo bà, chất lượng khách sạn tồi tàn, nhưng đó là mặt
bằng chung của xã hội bấy giờ. Bà Nhung đến giờ vẫn nhớ mãi cô nhân
viên lễ tân, vừa vạch áo cho con bú vừa trả lời khách. “Lúc đó dịch vụ
chưa phát triển, lại thêm khách sạn lúc nào cũng ở “thế trên” nên dù bực
khách cũng chẳng bao giờ kêu”, bà Nhung cười nói.
(Thethaovanhoa.vn) – Mới đây, tờ Daily Express đã chọn ra 5 bản hợp đồng mùa Hè thành công nhất ở Premier League mùa giải 2016-17, nơi mà Chelsea góp mặt với 2 đại diện trong khi Man United, Liverpool và Arsenal mỗi đội có 1 cái tên.
Sadio Mane
Mane
là bản hợp đồng lớn đầu tiên của Juergen Klopp tại Liverpool ở mùa Hè
vừa qua và cầu thủ trị giá 34 triệu bảng đã không làm ông thầy phải thất
vọng sau những gì thể hiện kể từ đầu mùa. Tốc độ của Mane thực sự đã
nâng tầm hàng công The Kop khi anh kết hợp tuyệt vời cùng Roberto
Firmino, Philippe Coutinho và Adam Lallana.
Cựu ngôi sao
Southampton đã ghi được 8 bàn và có 4 đường kiến tạo cho đội chủ sân
Anfield cho đến thời điểm này. Thật tiếc là anh sẽ phải vắng mặt trong
vài tuần tới để trở về châu Phi tham dự CAN 2017 vào đúng dịp Giáng sinh
và năm mới. N’Golo Kante
Tiền
vệ người Pháp gia nhập Chelsea sau khi góp công lớn vào chức vô địch
Premier League mùa trước của Leicester City. Phong độ xuất sắc của anh
vẫn được giữ nguyên, trong sơ đồ 3-4-3 mà Conte xây dựng, Kante đang
cùng các đồng đội trải qua chuỗi 11 trận thắng liên tiếp tại Premier
League.
Bản hợp đồng trị giá 30 triệu bảng cho thấy tại sao một Leicester thiếu vắng anh lại tụt dốc thê thảm kể từ đầu mùa giải. Shkodran Mustafi
Mustafi
chưa thua trận nào cùng Arsenal kể từ khi chuyển đến từ Valencia. Trung
vệ người Đức chính là cầu thủ mà Arsenal mong mỏi tìm kiếm trong nhiều
năm qua. Mustafi tỏ ra rất ăn ý với Laurent Koscielny và luôn thể hiện
được tầm quan trọng mỗi khi góp mặt trên sân. Arsenal vừa nhận 2 thất
bại liên tiếp ngay sau khi Mustafi phải vắng mặt vì chấn thương. David Luiz
Nhiều
ánh mắt nghi ngờ đã hướng về Luiz khi Conte quyết định mang anh trở lại
Stamford Bridge từ PSG. Cho đến trước khi sơ đồ mới 3-4-3 được vận
hành, Luiz vẫn tỏ ra rất chật vật nhưng lúc này, không ai còn dám đặt
câu hỏi về khả năng của anh sau những gì cầu thủ người Brazil thể hiện
thời gian qua. Trung vệ 29 tuổi chính là tâm điểm hàng thủ 3 người của
Chelsea lúc này, hàng thủ chỉ để lọt lưới vỏn vẹn 2 bàn sau 11 trận gần
nhất. Zlatan Ibrahimovic
Mặc
dù Man United khởi đầu mùa giải này không tốt nhưng Ibrahimovic lại thi
đấu rất ổn định. Tuổi 35 không có vẻ gì là ảnh hưởng đến phong độ của
ngôi sao người Thụy Điển khi anh đã ghi được 16 bàn cho “Quỷ đỏ” trên
mọi đấu trường. Sức mạnh và sự sắc bén vẫn được thể hiện, Ibra vẫn luôn
là tiền đạo nguy hiểm bậc nhất châu Âu vào thời điểm này.
Hữu Nam Tổng hợp
Kẻ gây thảm án ở Lào Cai bị phạt tử hình
Tại
phiên xét xử lưu động của TAND tỉnh Lào Cai, Tẩn Láo Lở thừa nhận hành
vi giết 4 người, cướp tài sản trị giá gần 1,4 triệu đồng.
Tẩn Láo Lở tại phiên xét xử sáng nay. Ảnh: Bá Ngọc
Ngày 25/12, sau 4 giờ làm việc, phiên tòa xét xử vụ án Tẩn Láo Lở (24 tuổi ở Phìn Ngan, Trịnh Tường, Bát Xát, Lào Cai) về tội “Giết người” và “Cướp tài sản”, đã kết thúc với bản án tử hình dành cho hung thủ.
Theo cáo trạng, khoảng 13h ngày 9/8, Lở một mình đi tìm rùa đá,
bắt gặp chị Tẩn Tả Mẩy đang chăn trâu, hắn kiếm cớ gây sự và dùng gậy gỗ
đánh chị Mẩy trọng thương, sau đó dìm chết chị Mẩy xuống ao, lấy đá
chèn lên.
Trong lúc đang chèn đá, Lở phát hiện con gái chị Mẩy là Tẩn Mai Phương
(2 tuổi) và cháu gái chị Mẩy là Tẩn Thùy Chi (6 tuổi) nhìn thấy. Sợ sự
việc bại lộ, Lở đã dìm chết một cháu tại khe suối, một cháu tại vũng
nước, rồi lấy đá đè lên. Sau đó Lở vào nhà, thấy con gái út chị Mẩy là
Tẩn Thúy Vân mới một tháng tuổi ngủ trên võng, Lở dìm chết cháu bé dưới
nước rồi cũng dùng đá chèn xuống.
Sau khi giết 4 người, Lở lục soát khắp nhà lấy được số tài sản trị giá
gần 1,4 triệu đồng. Trước khi rời đi, Lở còn dùng súng kíp trong nhà chị
Mẩy đặt làm bẫy tại cửa bếp nhằm sát hại nốt những người nhà còn lại.
Tối cùng ngày, Lở lo sợ nên đã trốn lên hang đá trên rừng gần nhà cùng
một khẩu súng kíp, ít đồ dùng cá nhân và số tài sản cướp được.
Sau hơn 20 ngày lẩn trốn, tối 4/9 Lở đã được gia đình đưa đến
Công an huyện Bát Xát đầu thú. Tại phiên tòa, Lở thừa nhận hành vi phạm
tội của mình.
Bá Ngọc
Việt Nam nghiên cứu chế tạo bom thông minh, tên lửa phòng không
13:00 ngày 25/12/2016
Viện Kỹ thuật Phòng không - Không quân (PK-KQ) đang nỗ lực nghiên cứu chế tạo bom thông minh và tổ hợp tên lửa phòng không.
Trong
một bài viết mới đây về những thành tựu của Viện Kỹ thuật Phòng không -
Không quân, Báo QĐND Onlineđã tiết lộ một số hướng nghiên cứu chế tạo
sản phẩm vũ khí mới "made in Vietnam" trong tương lai gần.
"Trong thời gian tới, chiến lược phát
triển của viện tập trung nghiên cứu, thiết kế, chế tạo các sản phẩm mũi
nhọn, thế mạnh, như: Tiếp tục thử nghiệm các loại ra-đa mới (ra-đa mạng
pha 3D); phát triển máy bay không người lái phục vụ huấn luyện của quân
chủng và các mục đích kinh tế, xã hội khác; nghiên cứu chế tạo nhiên
liệu tên lửa rắn; cải tiến bom thông thường thành bom thông minh; thiết
kế, chế tạo tổ hợp tên lửa tầm gần sử dụng tên lửa hàng không P-13M...",
báo QĐND Online viết.
Đây là thông tin cực kỳ vui đối với
ngành CNQP Việt Nam nói riêng và Quân đội Nhân dân Việt Nam nói chung.
Việc chúng ta có thể chế tạo bom thông minh và tên lửa phòng không sẽ
tiết kiệm đang kể so với việc đi mua của nước ngoài.
Trước đó, trong những năm qua, Viện Kỹ
thuật Phòng không - Không quân đã đạt được nhiều thành tựu to lớn trong
nghiên cứu, chế tạo các sản phẩm quốc phòng. Ví dụ điển hình, Viện đã
hoàn thành nghiên cứu chế tạo thành công hệ thống phân biệt địch-ta
(IFF-VN). Trong đó, đã chế tạo máy hỏi MH-VN1 trang bị cho các đài ra-đa
của quân chủng, máy trả lời MTL-VN2 trang bị cho trực thăng Mi-8 và máy
bay Su-22M4, thiết bị mã mật 6110-VN2 cho máy bay Su-30MK2 và lắp đặt
thử nghiệm hệ thống cho các tàu thuộc Quân chủng Hải quân.
Hệ thống radar cảnh giới do Viện PK-KQ tự chế tạo. Ảnh: báo QĐND
Đặc biệt là máy hỏi MH-VN1 của viện đã
được đối tác Israel chọn làm thiết bị đủ điều kiện lắp trên tổ hợp tên
lửa Spyder của quân chủng.
Một thành công nữa của viện trong năm
2016 là đã chế tạo thành công tổ hợp máy bay không người lái tốc độ cao
UAV-01, UAV-02 phục vụ cho huấn luyện Su-30MK2. Sản phẩm này đã đạt được
tất cả tính năng chiến kỹ thuật được Bộ Tổng tham mưu phê duyệt, trong
đó có nhiều tính năng vượt trội, đủ điều kiện làm mục tiêu bay phục vụ
cho huấn luyện các loại tên lửa không đối không trang bị trên máy bay
Su-30MK2...
TTO - Hải quân Trung Quốc ngày
25-12 cho biết tàu sân bay Liêu Ninh của nước này đã vào vùng biển Tây
Thái Bình Dương để tham gia cuộc tập trận thường niên.
Tàu sân bay Liêu Ninh đã tham gia tập trận quân sự ở Bột Hải hồi đầu tháng 12 - Ảnh: AFP
Truyền thông nhà nước Trung Quốc đưa tin đây là lần đầu tiên Hải quân triển khai tàu Liêu Ninh đến "vùng biển xa".
BBC cho biết chính quyền Bắc Kinh đã không cung cấp thông tin chi
tiết về vị trí, đường đi hoặc thời gian tham gia tập trận của tàu sân
bay này.
"Một đội hình hải quân Trung Quốc, trong đó có tàu sân bay Liêu Ninh,
đã hướng về phía Tân Thái Bình Dương để tham gia cuộc tập trận biển
xanh đã lên lịch" - Tân Hoa xã dẫn lời người phát ngôn hải quân Liang
Yang cho biết.
Cuộc diễn tập hải quân của Trung Quốc diễn ra trong bối cảnh căng thẳng mới trên đảo Đài Loan - Trung Quốc.
Reuters cho biết Bộ Quốc phòng Đài Loan - Trung Quốc đang giám sát
chặt chẽ cuộc tập trận khi tàu Liêu Ninh đi qua eo biển Miyako, nằm giữa
quần đảo Miyako và Okinawa của Nhật, để vào Thái Bình Dương.
Trong khi đó Bộ Quốc phòng Nhật cho biết đã phát hiện tàu Liêu Ninh
trong một đội tàu bao gồm 8 tàu chiến và tàu khu trục của Trung Quốc.
Nhật cho biết các con tàu trên đã không xâm nhập vào vùng biển Nhật.
Hồi tháng 11, chính quyền Bắc Kinh đã công bố tàu Liêu Ninh sẵn sàng
để tham gia vào thực chiến, đánh dấu một cột mốc quan trọng cho hải quân
nước này trong việc đầu tư mạnh vào khả năng quân sự.
Tuy nhiên Reuters cho biết Trung Quốc vẫn cần thêm nhiều năm để hoàn
thiện các hoạt động của tàu sân bay tương tự như nước Mỹ đã làm trong
nhiều thập kỷ qua.
ANH THƯ
Syria: Không quân Nga gia tăng tấn công Idleb và vùng nông thôn Aleppo
Cảnh một trường học bị phá hủy ở Aleppo. Ảnh ngày 17/12/2016 2016.
REUTERS/Omar Sanadiki
Phi cơ Nga đã tăng cường chiến
dịch oanh kích các vị trí của phiến quân tại tỉnh Idleb ở miền tây bắc
Syria. Không quân Nga và Syria cũng tấn công vào vùng nông thôn phía tây
và phía nam sát cạnh Aleppo.
Theo hãng tin Anh Reuters, các
nguồn tin từ phiến quân Syria và từ cư dân tại chỗ cho biết là vào hôm
qua, 24/12/2016, Nga đã mở ít nhất 8 phi vụ không kích nhắm vào 3 thành
phố ở tỉnh Idleb.
Theo giới phân tích, sau chiến thắng tại Aleppo, lực lượng Damas được
không quân Nga yểm trợ, sẽ tăng cường chiến dịch tái chiếm Idleb, hiện
nằm trong tay liên minh của một số nhóm dân quân Hồi Giáo tập hợp dưới
tên gọi Đạo Quân Chinh Phục, trong đó có nhóm cực đoan là Mặt Trận
al-Nosra.
Riêng tại Aleppo, ngoài việc cho phi cơ tiếp tục tấn công vào một số
vùng nông thôn phía nam và phía đông, Quân Đội Damas đang triển khai lực
lượng để tiếp quản khu vực đông thành phố Aleppo do lực lượng nổi dậy
bỏ lại.
Theo thông tín viên RFI, tại Beyrouth, Paul Khalifeh, khu vực này còn rất nguy hiểm vì bị gài mìn khắp nơi :
'Kho đạn, nhà kho, trường học, công sở: Trước khi rút đi, quân
nổi dậy đã gài mìn gần khắp mọi nơi. Các chuyên viên của Nga và quân đội
Syria đã triển khai hoạt động tại các khu phố Salaheddine, Mashhad,
Ansari và những nơi khác.
Hôm qua, 24/12, có 2 người chết và 33 người bị thương khi kho đạn
đặt trong một trường học khu Sukkari phát nổ. Trước khi rút đi, quân
nổi dậy đã không có thì giờ đốt các kho đạn. Đài truyền hình Ả rập
al-Mayadeen, thân Syria và Iran, đã quay cảnh súng ống, đạn đủ loại bỏ
lại tại chỗ.
Những nhà kho khác còn chứa hàng tấn thực phẩm, hàng trợ giúp
nhân đạo. Rõ ràng là phe nổi dậy được trang bị để đối phó một cuộc bao
vây dài hạn. Mức độ tàn phá vô cùng to lớn: Hầu như không một cơ sở hay tòa
nhà nào còn nguyên vẹn sau 4 năm chiến tranh, với những vụ oanh kích.
Đường phố bị hư hại nặng, gạch đá ngổn ngang. Các trục lộ đều bị rào cản
hay ụ đất chắn ngang, khắp mọi nơi là xe hơi cháy đen. Trong sân một
khu nhà còn thấy cả súng cối bị bỏ lại. Còn phải mất nhiều ngày dọn dẹp, tháo gỡ mìn trước khi người dân có thể trở lại khu vực phía đông này của Aleppo.
TTO - Xảy ra cãi cọ trong lúc
uống cà phê trên đường Bình Quới (Q.Bình Thạnh,TP.HCM) hai thanh niên bỏ
ra ngoài rồi mang dao trở lại đâm anh Cao Xuân Công gục tại chỗ.
Hiện trường nơi xảy ra vụ việc - Ảnh: P.K
Theo thông tin ban đầu, vào chiều 25-12, anh
Cao Xuân Công cùng 2 người bạn vào quán cà phê trên đường Bình Qưới,
quận Bình Thạnh TP.HCM. Một lúc sau có hai thanh niên khác cũng vào quán
này chơi và xảy ra mâu thuẫn, cãi vã với nhóm của Công.
Sau đó hai thanh niên này bỏ đi ra ngoài. Một lúc sau cả hai quay trở
lại, một trong hai người cầm dao đâm tới tấp vào người anh Công khiến
nạn nhân gục tại chỗ.
Đâm anh Công xong, cả hai nhanh chóng lên xe máy bỏ đi khỏi hiện
trường. Anh Công được người dân đưa đi cấp cứu với thương tích nặng.
Phía bệnh viện Nhân Dân Gia Định (quận Bình Thạnh) cho biết nạn nhân
được đưa vào nhập viện trong tình trạng bị thương vùng ngực trái, mất
nhiều máu.
Nhận tin báo cơ quan chức năng quận Bình Thạnh có mặt để xử lý hiện
trường, lấy lời khai từ nhân chứng đồng thời truy tìm hai thanh niên
trên. Nguyên nhân đang được điều tra và làm rõ.
LÊ PHAN
Hàng chục 'dân bay' thuê nhà nguyên căn phê ma túy trong đêm
18:12 25/12/2016
Nhiều thanh niên, trong đó có rất nhiều cô gái trẻ với bộ dạng ngây ngô,
ngờ nghệch, mệt mỏi vì phê ma túy vừa bị Công an quận 3 đưa về trụ sở.
Rạng sáng 25/12, cán bộ, chiến sĩ Công an quận 3, TP.HCM bất ngờ ập vào căn nhà số 339/24A1 đường Lê Văn Sỹ, phường 13, quận 3.
Tại đây, lực lượng chức năng phát hiện hàng chục nam, nữ đang say sưa
lắc lư trong tiếng nhạc chát chúa, dưới sàn nhà vung vãi rượu bia và
chất kích thích.
Căn nhà có tất cả 7 phòng thì phòng nào cũng chật cứng người. Những
cặp mắt lờ đờ ngơ ngác khi thấy lực lượng công an. Do tất cả đang phê
thuốc nên không kịp phản ứng bỏ chạy.
Số nam nữ thanh niên nghi sử dụng ma túy tại trụ sở công an.
Công an quận 3 đã huy động nhiều phương tiện để đưa hơn 50 nam, nữ thanh niên về trụ sở kiểm tra ma túy.
Căn nhà này được các nhóm thanh niên thuê làm nơi phê ma túy. Sau khi
đi chơi Noel về, các nhóm nam, nữ thanh niên tụ tập tại đây tiếp tục
cuộc chơi đến sáng thì bị bắt quả tang.
Theo M.Đức/Công an nhân dân
(Zing đặt lại tiêu đề bài viết)
Ông Vũ Quang Hải nói gì khi xin rút khỏi HĐQT Sabeco?
(DNVN) - Ông Vũ Quang Hải cho
biết, ông đã có ý định xin rút khỏi HĐQT Sabeco từ trước nhưng thời
điểm này mới nộp đơn vì ông muốn chứng minh mình là người làm được việc
chứ không phải là con ông nọ ông kia
Như thông tin đã đưa, ngày
25/12, Bộ Công Thương đã phát đi thông tin cho biết, Bộ này nhận được
báo cáo ngày 22/12/2016 của Bộ phận quản lý vốn nhà nước tại Sabeco về
việc ông Vũ Quang Hải có đơn ngày 21/12/2016 gửi Hội đồng quản trị của
Sabeco xin từ nhiệm thành viên Hội đồng quản trị của Sabeco.
Trên cơ sở báo cáo của Bộ phận quản lý
vốn nhà nước tại Sabeco, Bộ Công Thương sẽ xem xét, chỉ đạo Bộ phận quản
lý vốn nhà nước có ý kiến với Hội đồng quản trị và Đại hội cổ đông về
việc giải quyết đơn của ông Vũ Quang Hải theo đúng quy định của pháp luật và Điều lệ của Sabeco.
Ông Vũ Quang Hải.
Hiện nay, Bộ Công Thương cũng đang tích
cực triển khai thực hiện kết luận của Ủy ban Kiểm tra Trung ương về công
tác cán bộ của Bộ Công Thương trong thời gian vừa qua, trong đó có việc
điều động ông Vũ Quang Hải từ Bộ Công Thương về nhận công tác tại
Sabeco.
Cũng liên quan đến công tác nhân sự tại
Sabeco, theo đề nghị của Bộ phận quản lý vốn nhà nước và nhằm tiếp tục
kiện toàn công tác cán bộ của Sabeco, Bộ Công Thương đã quyết định về
việc giao đại diện phần vốn nhà nước và giới thiệu tham gia Hội đồng
quản trị của SABECO đối với ông Nguyễn Thành Nam, Phó Tổng Giám đốc
Sabeco.
Chia sẻ với VnEconomy về thời điểm xin
từ chức, ông Vũ Quang Hải cho biết đã nộp đơn xin từ chức thành viên Hội
đồng Quản trị của Sabeco từ ngày 21/12/2016.
“Tôi đã có ý định xin rút từ trước nhưng
thời điểm này mới nộp đơn vì tôi muốn chứng minh mình là người làm được
việc chứ không phải là con ông nọ ông kia. Sabeco đã lên sàn và SAB đã
trở thành cổ phiếu được săn đón nhất những ngày cuối năm. Sabeco cũng
sắp có một năm lịch sử khi lãi kỷ lục, đạt mức cao nhất từ trước đến
nay. Tôi xin rút ít nhất cũng phải ngẩng cao đầu”, ông Hải nói và cho
biết sẽ tiếp tục thực hiện nghiêm túc các công việc được Hội đồng Quản
trị Sabeco giao sau khi được chấp thuận miễn nhiệm chức vụ trên.
Được biết, tại Sabeco, ngoài làm marketing, ông Hải còn phụ trách thêm tài chính và lên kế hoạch sản xuất cho Sabeco.
Chia sẻ về dự định thời gian tới, ông
Hải cho biết muốn rút khỏi ngành bia dù từng nhiều lần được các hãng bia
ngoại mời gọi sang giữ các chức vụ nhân sự cấp cao. Quyết định được đưa
ra vào thời điểm cuối năm nên Hải cho biết dự định sẽ nghỉ ngơi vì “năm
qua vất vả nhiều rồi”.
Năm 2016, là một năm đầy sóng gió kể từ
khi dư luận bùng nổ dư luận về việc điều động ông Vũ Quang Hải (29
tuổi), con trai nguyên Bộ trưởng Bộ Công Thương Vũ Huy Hoàng làm thành
viên Hội đồng Quản trị - đại diện cho cổ phần Nhà nước, kiêm chức
Phó tổng giám đốc Sabeco. Trước đó, ông Hải được bổ nhiệm làm Tổng giám
đốc Công ty Cổ phần Đầu tư tài chính công đoàn dầu khí (PVFI) vào năm
2011 - khi ông mới 25 tuổi.
Ông Hải cho biết nếu không quá cá tính, xuất thân từ dân gốc chứng khoán, muốn chinh phục thử thách và nghe lời bố mình có lẽ mọi chuyện đã khác đi rất nhiều.
VĂN HUY
Hải quan chủ trì và phối hợp bắt giữ 63 vụ buôn lậu ma túy
24/12/2016 15:47
(TBTCO) - Theo Tổng cục Hải quan, tính từ đầu năm đến trung tuần tháng
12/2016, cơ quan hải quan chủ trì và phối hợp với các lực lượng chức
năng phát hiện, bắt giữ 63 vụ/60 đối tượng buôn lậu các chất ma túy.
Lực
lượng chống buôn lậu hải quan phát hiện, bắt giữ hơn 1 tấn lá Khát chứa
chất ma túy qua đường chuyển phát nhanh Hà Nội. Ảnh: Hải Anh
Trong số 63 vụ việc nêu trên, cơ quan hải quan chủ trì bắt giữ tại
địa bàn hoạt động hải quan 29 vụ/20 đối tượng, thu giữ: 6,863 kg heroin;
3,69 kg cocain; 35,902 kg cần sa; 6 kg thuốc phiện; hàng tấn lá Khát có
chứa chất ma túy…
Cũng theo Cục Điều tra chống buôn lậu, tình trạng buôn bán, vận
chuyển trái phép các chất ma túy, tiền chất trong năm 2016 vẫn diễn biến
khó lường, với nhiều thủ đoạn tinh vi, phức tạp hơn.
Để gây nhiễu loạn thông tin, gây khó khăn cho cơ quan hải quan trong
việc phân luồng hàng hóa, đối tượng phạm pháp thường khai báo không đúng
với thực tế hàng hóa, khai báo sai tên hàng, số lượng, chủng loại; trà
trộn, cất giấu ma túy vào hàng hóa xuất nhập khẩu…
Bên cạnh đó, các đối tượng tội phạm còn ngụy trang, cất giấu ma túy
trong hàng hóa, hành lý, phương tiện vận tải và trong người để vận
chuyển qua biên giới. Trên tuyến hàng không, ma túy còn được nhồi nhét
trong cơ thể người, cất giấu trong túi xách, va ly hai đáy tự tạo, trong
các thiết bị âm thanh, trộn lẫn vào hàng nông sản như chè, cà phê; hòa
vào chất lỏng tẩm vào vải vóc, quần áo…, nhằm qua mắt lực lượng chức
năng.
Để nâng cao hiệu quả đấu tranh với đối tượng buôn lậu ma túy, cơ quan
hải quan sẽ tăng cường công tác đào tạo nghiệp vụ của lực lượng chuyên
trách; xây dựng và triển khai kế hoạch phòng, chống buôn lậu, vận chuyển
trái phép các chất ma túy tại địa bàn cảng biển, sân bay, bưu điện,
chuyển phát nhanh và buôn lậu ma túy qua đường bộ các tỉnh biên giới./.
TTO - Hành vi của ông Hà Văn
Thắm cùng Ban giám đốc OceanBank đã đẩy ngân hàng này vào khoản nợ xấu
15.000 tỉ đồng, âm vốn chủ sỡ hữu 2,5 lần. Ngân hàng Nhà nước phải mua
lại với giá 0 đồng.
Nguyên Chủ tịch Ngân hàng Đại Dương Hà Văn Thắm
Cáo trạng vụ án Ngân hàng TMCP Đại Dương
(OceanBank) do Viện KSND tối cao vừa ban hành thể hiện Hà Văn Thắm là
chủ tịch HĐQT, nắm giữ 62,79% cổ phần tại OceanBank nhưng đã có hàng
loạt hành vi sai phạm gây thiệt hại đặc biệt nghiêm trọng đến ngân hàng
này.
Với việc đã khiến ngân hàng này phải ôm khoản nợ xấu 15.000 tỉ đồng,
Hà Văn Thắm bị truy tố 3 tội danh với tổng khung hình phạt lên tới 30
năm tù. Lập công ty, thâu tóm hoạt động ngân hàng
Cáo trạng thể hiện đầu năm 2012, do muốn thâu tóm một số ngân hàng
thương mại cổ phần nên Hà Văn Thắm gặp bà Hứa Thị Phấn (là cổ đông lớn,
đại diện cho nhóm cổ đông của Ngân hàng TMCP Đại Tín) để đặt vấn đề
chuyển giao lại ngân hàng Đại Tín cho Thắm.
Sau khi tiếp nhận Ngân hàng Đại Tín, Thắm phát hiện ngân hàng này có
những khoản vay lớn, không có khả năng thu hồi cũng như nhiều mối quan
hệ phức tạp, Thắm đã tìm cách chuyển nhượng lại ngân hàng này cho ông Phạm Công Danh (nguyên Chủ tịch HĐQT Ngân hàng Xây dựng).
Mặc dù lúc này đang có những khoản vay nợ khổng lồ khó có khả năng
chi trả nhưng ông Danh vẫn đồng ý nhận chuyển nhượng lại ngân hàng Đại
Tín với giá hơn 4.600 tỉ đồng.
Để có tiền cho ông Danh chuyển nhượng ngân hàng, Hà Văn Thắm bàn bạc
sẽ thông qua pháp nhân là Công ty TNHH một thành viên thương mại và dịch
vụ Trung Dung để cho ông Danh vay 500 tỷ.
Trong khi số tài sản đảm bảo cho ông Danh vay không có thật, không có tính pháp lý khiến OceanBank thiệt hại hơn 340 tỉ đồng.
Cho rằng OceanBank là ngân hàng có quy mô nhỏ, khó cạnh tranh trong
việc huy động vốn nên Thắm bàn với Nguyễn Xuân Sơn - Tổng giám đốc
OceanBank về việc phải chi thêm tiền chăm sóc khách hàng ngoài lãi suất
tiền gửi quy định trong hợp đồng.
Để có tiền chi chăm sóc khách hàng, Thắm đã sử dụng công ty BSC (do
Thắm lập ra) để thu phí các khách hàng vay vốn tại OceanBank.
Khách hàng muốn vay vốn hoặc mua ngoại tệ sẽ phải trả giá cao hơn so
với giá quy định của Ngân hàng Nhà nước. Khoản tiền chênh lệch so với
quy định sẽ được hợp thức hóa bằng hợp đồng dịch vụ (tư vấn, đầu tư,
cung cấp thông tin…) mà khách hàng phải ký với công ty BSC.
Ngoài hình thức thu phí trên, đối với các khách hàng không đủ điều
kiện vay vốn, Hà Văn Thắm chỉ đạo Nguyễn Văn Hoàn - phó tổng giám đốc
OceanBank sử dụng công ty BCS ký hợp đồng mua các tài sản của khách
hàng. Sau đó dùng tài sản này lập phương án vay vốn tại OceanBank.
Sau khi được OceanBank giải ngân, BCS sẽ chuyển tiền lại cho khách
hàng sử dụng. Ngoài lãi của của khoản vay, khách hàng còn phải trả thêm
phí cho công ty BCS.
Kết luận giám định của Ngân hàng Nhà nước cho thấy các hợp đồng dịch
vụ khống của BCS đã gây thiệt hại cho OceanBank và khách hàng gần 70 tỷ
đồng.
Quá trình điều tra, Hà Văn Thắm và Nguyễn Văn Hoàn đều thừa nhận bản
chất của hoạt động tín dụng được biến tướng thông qua việc cho BSC vay
tiền, gây thiệt hại cho OceanBank.
Hàng ngàn cá nhân hưởng lợi bất chính
Theo hồ sơ vụ án, dưới thời của chủ tịch HĐQT Hà Văn Thắm, OceanBank
đã thất thoát hàng ngàn tỉ đồng từ các chủ trương trái pháp luật.
Cụ thể, Thắm đã chỉ đạo việc chi trả lãi ngoài hợp đồng cho khách
hàng gửi tiền trên toàn hệ thống OceanBank. Trong khoảng thời gian từ
năm 2010 đến tháng 11-2014, tổng số tiền OceanBank đã chi cho chủ trương
này là hơn 1.500 tỉ đồng.
Cơ quan tố tụng xác định ông Thắm phải chịu trách nhiệm chính về số tiền này.
Tài liệu điều tra cũng làm rõ trong thời gian từ năm 2011-2014, đã có
hơn 51.000 cá nhân và 392 tổ chức kinh tế gửi tiền tại OceanBank để
nhận các khoản tiền chi ngoài lãi suất hợp đồng tiền gửi.
Đây là những khoản lãi suất không được thể hiện trong hợp đồng tiền gửi, sổ tiết kiệm mà khách hàng đã ký với OceanBank.
Trong số đó có nhiều khách hàng có số tiền gửi lớn là các tổ chức
kinh tế thuộc doanh nghiệp có nhiều vốn Nhà nước. Các khách hành này có
dấu hiệu móc ngoặc với lãnh đạo, nhân viên OceanBank để nhận tiền lãi
ngoài, sau đó để ngoài sổ sách kế toán nhằm hưởng lợi bất minh.
Nhóm khách hàng này chủ yếu thuộc Tập đoàn Dầu khí Việt Nam và Tổng công ty Công nghiệp Tàu thủy Việt Nam.
Chi hơn 1.500 tỉ đồng, thu lại 3 tỉ đồng
Theo cáo trạng, quá trình điều tra, Cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ
Công an đã có công văn yêu cầu 392 tổ chức kinh tế gửi tiền tại
OceanBank phải giải trình, cung cấp tài liệu liên quan việc gửi tiền,
nhận tiền lãi ngoài lãi suất tiền gửi.
Đồng thời, OceanBank yêu cầu nộp lại toàn bộ số tiền lãi đã hưởng
lợi bất chính từ hành vi trái quy định của Hà Văn Thắm và các cá nhân
tại OceanBank.
Tuy nhiên đến nay chỉ có 143 tổ chức kinh tế trả lời, trong đó có
19 tổ chức kinh tế thừa nhận có nhận tiền lãi ngoài của OceanBank, còn
lại đều không thừa nhận hoặc không có văn bản trả lời. Đến nay, Cơ quan
điều tra đã nhận được hơn 3 tỷ đồng từ các tổ chức này nộp lại.
Do thời hạn điều tra đã hết, diện đối tượng rộng nên Cơ quan Cảnh
sát điều tra Bộ Công an đã tách hành vi gửi tiền vào OceanBank và nhận
tiền lãi ngoài trái pháp luật có liên quan đến các khách hàng để tiếp
tục điều tra.
Sau đó, Trấn Thành bật khóc trong khi cô dâu Hari lại cười tươi lau nước mắt cho chồng.
Tối 25.12, lễ cưới của MC Trấn Thành và ca sĩ, diễn viên Hari Won đã diễn ra tại một trung tâm tiệc cưới sang trọng tại TP.HCM.
21h10: Sau khi kết thúc lời phát biểu, cô dâu chú rể
quấn lấy nhau không rời trên sân khấu. Cả hai hôn nhau rất lâu với
nhiều "tư thế" trước những tràng pháo tay ủng hộ từ bạn bè, đồng nghiệp
ngồi bên dưới bàn tiệc.
21h00: Trái ngược với hình ảnh "mít ướt" của Trấn
Thành, Hari Won có phần mạnh mẽ hơn. Cô liên tục cười và lau nước mắt
cho chú rể khi anh nghẹn ngào khóc trên sân khấu.
20h55: Cặp đôi ôm nhau, khóc nức nở khi nhớ lại chuỗi thời gian khó
khăn đã qua. Trấn Thành thừa nhận anh yêu Hari vì cô thật thà, đáng yêu
và dũng cảm vì dám yêu một người như anh.
20h50: Đây cũng là lúc cặp đôi xem lại đoạn clip kể
về quá trình yêu không mấy yên ả của cả hai,được phát lại tại lễ cưới,
đồng thời trải lòng về khoảng thời gian chuyện tình yêu của cả hai đối
mặt với hàng loạt sóng gió, chỉ trích từ dư luận.
20h40: Cô dâu chú rể trở lại sảnh tiệc sau khi thay
trang phục thứ 3 để tiếp khách. Trong khi Hari diện Hanbok truyền thống
của Hàn Quốc, Trấn Thành chọn cho mình chiếc áo dài cách điệu.
20h20: Cô dâu chú rể cùng trao nhau nụ hôn ngọt ngào trong tràng pháo tay cổ vũ của 300 quan khách có mặt tại đêm tiệc.
20h15: Cặp đôi khui champage và nâng ly cùng gia đình hai họ.
20h012: Giọng ca Anh cứ đi đi liên tục nở nụ cười hạnh phúc trong ngày vui.
20h10: Khoảnh khắc cô dâu, chú rể cùng trao nhau nhẫn cưới.
20h05: Gương mặt rạng ngời hạnh phúc của cặp đôi "hot" nhất showbiz Việt.
20h00: Nam danh hài dìu cô dâu lên lễ đường trong sự cổ vũ, hò reo cuồng nhiệt của bạn bè, đồng nghiệp.
19h50: Trấn Thành lên sân khấu chia sẻ tình cảm của anh dài cho Hari Won trước khi chính thức "rước nàng về dinh". 19h: Cô dâu Hari Won và chú rể Trấn Thành xuất hiện.
Các khách mời cũng đã có mặt gần như đông đủ và vào bên trong phòng
tiệc chờ bắt đầu lễ cưới.
Chú rể ôm và trao nụ hôn ngọt ngào lên má cô dâu khiến các khách mời đều ngưỡng mộ tình yêu của họ.
Cô dâu chú rể thể hiện tình cảm khi xuất hiện trong tiệc mừng.
Không gian được trang trí lộng lẫy để chụp ảnh kỷ niệm của cô dâu, chú rể và khách mời
Các khách mời cũng đã vào bên trong buổi tiệc
Mẹ Trấn Thành diện áo dài truyền thống, bố diện vest. Trong khi đó,
mẹ Hari Won lại mặc hanbok - trang phục truyền thống của người Hàn Quốc.
Bố mẹ Trấn Thành và mẹ Hari Won trong tiệc cưới con mình
Sức hút của cặp đôi này với người hâm mộ và truyền thông vẫn là rất
lớn. Để chuẩn bị cho đám cưới đình đám của mình, Trấn Thành và Hari đã
đặt may hai chiếc váy cưới cầu kì, kiểu cách và có giá hơn 10 nghìn
USD/chiếc.
Trong tiệc cưới, Hari rạng rỡ và lộng lẫy trong chiếc váy cô dâu của
nhà thiết kế Chung Thanh Phong. Nữ diễn viên không giấu đươc niềm vui và
hạnh phúc khi trở thành người phụ nữ có gia đình ở tuổi 30.
Nhiều bạn bè, quan khách chúc mừng Hari và khẳng định, cô chính là
người phụ nữ đẹp nhất đêm nay. Trong khi đó, Trấn Thành cũng vui không
kém tân nương của mình. Anh diện bộ vest bảnh bao và nở nụ cười rạng rỡ
bên Hari. Cặp đôi nhiệt tình đến gặp gỡ, trò chuyện cùng các khách mời
đều là những bạn bè thân thiết trong làng giải trí.
Cô dâu Hari Won quá đỗi xinh đẹp.
Cận cảnh chiếc váy cưới lộng lẫy của Hari Won
17h30: Các khách mời lần lượt có mặt. Tuy là đám
cưới của cặp đôi đang rất đình đám nhưng Trấn Thành quyết định chỉ tổ
chức hôn lễ với quy mô nhỏ 300 khách mời và không thực hiện nghi lễ đưa,
rước dâu như truyền thống.
Danh hài Anh Đức là người đến lễ cưới sớm nhất. Anh cũng là đồng nghiệp, bạn thân lâu năm của Trấn Thành.
Anh Đức là bạn thân nhất của Trấn Thành
Mẹ Trấn
Thành (áo dài tím ngoài cùng) không giấu được niềm vui trong ngày thành
hôn của con trai. Bà đón tiếp họ hàng, người thân đến dự tiệc.
16h: Các công tác chuẩn bị cho tiệc cưới đã xong. Không gian tiệc được trang trí lộng lẫy.
Em gái Trấn Thành thay anh trai và chị dâu tiếp đón quan khách.
Ảnh cưới lãng mạn của cặp đôi được trưng bày khắp nơi.
Lối ra vào được trang trí bởi rất nhiều hoa lan và hoa hồng trắng.
Đây là cái kết đẹp cho cuộc tình kéo dài 9 tháng với bao khó khăn và
thử thách của cặp đôi nổi tiếng nhất showbiz Việt ở thời điểm hiện tại.
Trước đó, Trấn Thành cho hay, anh từng rất căm thù hôn nhân nhưng khi đến với Hari, anh quyết định làm lễ cưới vì thấy bình yên. “Tôi không thích ràng buộc, tôi là người mê sự tự do khủng khiếp.
Nhưng với Hari, tôi có cái cảm giác của gia đình, muốn an phận... Chỉ
sau một tháng quen nhau, tôi chợt có linh cảm là: "Liệu có khi nào mình
cưới người này hay không?", Trấn Thành nói.
Trước khi diễn ra hôn lễ 1 ngày, Trấn Thành cũng chia sẻ những tâm sự
ngọt ngào dành cho vợ sắp cưới. Anh nhắc đến Hari Won một cách trân
trọng và dành cho cô những lời cảm ơn sâu sắc. Nam MC tâm sự, chính nữ
ca sĩ đã khiến cuộc đời anh thay đổi kể từ khi gặp cô. “Đời tôi yêu nhiều, vấp ngã nhiều, đau khổ lại càng nhiều. Đôi
lúc ngại yêu, sợ bắt đầu! Và cứ thế, tôi yêu thương vô định, hời hợt,
tạm bợ cho đến khi... gặp em!”, anh viết.
Nam MC cảm ơn Hari Won vì đã cho anh biết cách đặt niềm tin vào ngày
mai, cho anh thấy sự chờ đợi của mình là không lãng phí. Cũng như trao
tặng anh phần thưởng đời người là một cuộc hôn nhân – điều mà cả cuộc
đời này anh chưa bao giờ nghĩ đến.
TTO - Tập 6 và cũng là tập đầu
tiên của vòng Tranh đấu ở cuộc thi Sing my song - Bài hát hay nhất vừa
lên sóng vào tối 25-12 với chiến thắng thuộc về Cao Bá Hưng và Trương
Kiều Diễm.
Cao Bá Hưng có tổng điểm cao
nhất đêm thi - 37 điểm từ hội đồng chuyên môn và các HLV, trở thành thí
sinh đầu tiên bước vào vòng chung kết Sing my song - Bài hát hay nhất
Sau năm tập đầu tiên của vòng Ghi âm, mỗi HLV
đã có cho mình tám ứng cử viên tiếp tục đến vòng thi tiếp theo là vòng
Sáng tác và Tranh đấu. Tại đây, họ sẽ tiếp tục tranh tài để tìm ra được
hai gương mặt trong cùng một đội để bước vào vòng Chung kết. Đào Bá Lộc, Ngân Hà và Nguyễn Quân bị loại
Mở màn cho vòng Sáng tác và Tranh đấu là “cuộc chơi” của đội HLV Đức
Trí, gồm thí sinh: Nguyễn Quân, Đào Bá Lộc, Phạm Hồng Phước, Trần Nguyễn
Kim Ngân, Ngân Hà, nhóm MTV, Trương Kiều Diễm và Cao Bá Hưng.
Trong vòng thi này, đội Đức Trí có thêm một cố vấn âm nhạc là nhạc sĩ
Quốc Bảo. Và theo format thì tám thí sinh sẽ được bắt cặp với nhau và
sáng tác ca khúc mới trong vòng 24 giờ theo một chủ đề do HLV đưa ra.
Các cặp đối đầu đã được chọn là: nhóm MTV -
Cao Bá Hưng, Nguyễn Quân - Phạm Hồng Phước, Đào Bá Lộc - Trương Kiều
Diễm và Ngân Hà - Kim Ngân. Sau khi bắt cặp, các thí sinh bắt đầu vào
“trại sáng tác” là những căn phòng được bố trí phù hợp với từng cá tính
của thí sinh.
Và HLV Đức Trí đã khiến tám “chiến binh” của mình bất ngờ lẫn hào
hứng khi bước vào những căn phòng treo nhiều bức tranh đầy tính trừu
tượng. Đó cũng chính là chủ đề do HLV Đức Trí dành cho mỗi cặp đấu trong
tập 6.
Nhạc sĩ Quốc Bảo (trái) được HLV Đức Trí mời làm cố vấn tại trại sáng tác
Sau khi phân tích và được HLV Đức Trí và cố
vấn Quốc Bảo hướng dẫn từng chủ đề cho từng cặp, mỗi thí sinh đều có cho
mình cảm nhận và cách triển khai chủ đề khác nhau trong một không khí
khá căng thẳng.
Hết 24 giờ đầy thử thách cũng là lúc các thí sinh phải trình diễn bản
demo ca khúc của mình trước HLV và cố vấn. Kết quả cuối cùng, HLV Đức
Trí đã chọn Kim Ngân, Trương Kiều Diễm, Phạm Hồng Phước và Cao Bá Hưng.
Theo luật chơi của chương trình, trong bốn thí sinh bị HLV loại thì
sẽ có một thí sinh được cứu và nhóm nhạc MTV chính là lựa chọn của cố
vấn Quốc Bảo để cùng Kim Ngân, Trương Kiều Diễm, Cao Bá Hưng, Phạm Hồng
đi tiếp vòng tiếp theo. Như vậy, Cao Bá Lộc, Ngân Hà và Nguyễn Quân đã
chính thức chia tay chương trình.
Các thí sinh được chọn tiếp tục bước vào một thử thách khác khi phải
lần lượt trình diễn ca khúc mình vừa sáng tác ở trại sáng tác trên sân
khấu của Sing my song, trước Hội đồng giám khảo chuyên môn 31 người, gồm
các nhà báo và chuyên gia âm nhạc. MTV dành trọn 31 điểm từ Hội đồng chuyên môn vẫn bị loại
Mở màn cho phần trình diễn này là cháu bảy đời của nhà thơ Cao Bá
Quát - Cao Bá Hưng. Lấy cảm hứng từ bức ảnh của HLV Đức Trí đưa ra,
chàng trai 17 tuổi đã liên tưởng đến nhân vật Kiều và cho ra ca khúc Kiều đậm chất dân gian.
Cao Bá Hưng nhảy cẫng lên vì sung sướng khi nhận được trọn 31 điểm từ Hội đồng chuyên môn
Sau phần trình diễn của Cao Bá Hưng, HLV Lê Minh Sơn nhận xét: “Hôm
nay tôi được cho 3 điểm, nhưng tôi chỉ muốn cho 30 điểm cho em, bởi vì
27 điểm tôi sẽ trao cho cái đàn nguyệt, một cậu rất trẻ nhưng hướng đến
tính dân tộc, đó là điều tôi xúc động nhất trong em."
HLV Giáng Son cho rằng: “Về mặt âm nhạc, bản phối tôi thấy rất hay.
Để khái quát cả một cuộc đời nàng trong một bài hát, tôi cảm thấy quá
sức đối với em”. Lúc này HLV Lê Minh Sơn cho rằng nếu như ca khúc tên
“Một nét Kiều” sẽ hợp lý hơn. Hội đồng giám khảo 31 người cũng đồng lòng
bình chọn cho Hưng.
Kim Ngân với ca khúc Vắng nắng
Trong khi đó, Kim Ngân mang đến ca khúc Vắng nắng ở vòng
tranh đấu. Trong ba HLV của các đội “đối thủ”, nhạc sĩ Lê Minh Sơn nói
ca khúc này khiến anh gợi nhớ đến nét nhạc lãng đãng của nhạc sĩ Dương
Thụ, Giáng Son phấn khích trước ca từ và giai điệu còn nhạc sĩ Nguyễn
Hải Phong dành sự mến mộ cho Đức Trí khi giúp Kim Ngân hoàn thiện ca
khúc của mình. Kết quả Kim Ngân nhận được 19/31 điểm từ Hội đồng chuyên
môn.
Phạm Hồng Phước đưa đàn bầu và cả Dạ cổ hoài lang vào Cha già rồi đúng không?
Phạm Hồng Phước là thí sinh thứ ba trình diễn ở vòng tranh đấu. Đức
Trí chia sẻ, sau khi nhìn hai bức ảnh do anh đưa ra, Phạm Hồng Phước
liền nghĩ đến hình ảnh của cha mình và cho ra đời ca khúc mang tên Cha già rồi đúng không?
Với ca khúc này, Phạm Hồng Phước còn thể hiện một câu trong Dạ cổ hoài lang (một
tác phẩm mà ba anh rất yêu thích) kết hợp cùng tiếng đàn bầu khiến mọi
người khá ngạc nhiên. Kết quả, Phạm Hồng Phước có được 24/31 điểm từ Hội
đồng chuyên môn.
Trương Kiều Diễm gây thương nhớ với ca khúc ‘càng nghe càng thích'
Kế đến, Kiều Diễm thể hiện ca khúc Không quay lại. HLV
Nguyễn Hải Phong cho rằng: “Bài của em được nhiều nhất chính là sự trong
trẻo, tinh khiết.” Kết quả cuối cùng, Kiều Diễm đã nhận được 13/31 điểm
từ Hội đồng chuyên môn.
Nhóm MTV với ca khúc Thoát
Cuối cùng là phần thi của nhóm MTV với ca khúc Thoát. HLV Lê Minh Sơn hào hứng nhận xét: “Chất liệu này thật sự tôi rất thích. Tôi nghĩ bài hát này tên Khát sẽ
phù hợp hơn vì rất mãnh liệt”. HLV Giáng Son cũng tỏ ra rất thích thú
với ca khúc này trong khi HLV Nguyễn Hải Phong thì cực kỳ “sướng” khi
nghe MTV trình diễn. Và nhóm MTV cũng đã nhận được trọn được 31 điểm từ
Hội đồng chuyên môn.
Sau năm phần trình diễn và chấm điểm của Hội đồng chuyên môn, đến
lượt ba HLV Nguyễn Hải Phong, Giáng Son và Lê Minh Sơn sẽ chấm điểm cho
thí sinh mà mình yêu thích nhất trong đội Đức Trí. Mỗi HLV được phép cho
ba điểm cho một thí sinh mà mình yêu thích nhất.
HLV Lê Minh Sơn và Nguyễn Hải Phong dành tặng trọn ba điểm cho Cao Bá
Hưng và lúc này số điểm Hưng là 37 điểm. HLV Giáng Son dành tặng ba
điểm cho nhóm MTV và tổng số điểm nhóm đạt được cuối cùng là 34 điểm.
Giành được số điểm cao nhất, Cao Bá Hưng là thí sinh đầu tiên của team
Đức Trí bước vào vòng Chung kết.
Trên sân khấu còn lại bốn thí sinh và HLV Đức Trí sẽ là người quyết
định thí sinh tiếp theo được bước vào Chung kết. Sau khi đưa ra các nhận
xét về nhóm MTV, Kim Ngân, Phạm Hồng Phước, Trương Kiều Diễm, cuối cùng
Đức Trí gây khá nhiều bất ngờ khi quyết định chọn Kiều Diễm.
Như vậy, Cao Bá Hưng và Trương Kiều Diễm sẽ là hai đại diện của đội HLV Đức Trí bước vào vòng Chung kết.
Tập tiếp theo của Sing my song - Bài hát hay nhất sẽ là sự ra mắt của
đội Nguyễn Hải Phong phát sóng vào 21g ngày 1-1-2017 trên kênh VTV3
-Đài truyền hình Việt Nam.
HLV Minh Đức một lần nữa tái khẳng định nhận xét của mình về chất lượng
của cầu thủ U19 Việt Nam đã giành vé dự World Cup sau trận thua trước
U21 Thái Lan.
Trong cuộc họp báo sau thất bại 1-3 trước Thái Lan ở bán kết giải U21
Quốc tế, HLV Phạm Minh Đức của U21 Việt Nam một lần nữa khẳng định chất
lượng của cầu thủ U19 Việt Nam là không tốt. Đó là lý do ông cất gần
hết các cầu thủ U19 Việt Nam trên ghế dự bị và chỉ sử dụng mỗi Hà Đức
Chinh.
U21 Việt Nam có bàn thắng sớm của Bùi Tiến Dũng nhưng sau đó đã dễ dàng bị đối thủ ngược dòng với tỷ số 3-1.
Mãi
đến khi U21 Việt Nam thua 1-3 thì ông mới tung Hồ Minh Dĩ, Trần Thành
và Hoàng Văn Hào vào sân khi mọi chuyện đã an bài. Thậm chí, cầu thủ
được giới chuyên môn bầu chọn là xuất sắc nhất của U21 Việt Nam là Bùi
Tiến Dụng không được ra sân phút nào. "Tôi xin nhắc lại là tôi
chỉ chê các cầu thủ U19 Việt Nam là kém chứ không chê HLV Hoàng Anh
Tuấn. Bởi với chất lượng cầu thủ kém như thế mà anh Tuấn làm được như
vậy là anh ấy giỏi chứ tôi không phải không tôn trọng đồng nghiệp như
một số báo đã đăng. Còn hôm nay, các bạn cũng thấy rất rõ những lời nhận
xét của tôi là đúng hay sai. Tôi không dùng Bùi Tiến Dụng vì cậu ấy
không hỗ trợ tốt cho tấn công, trong khả năng phòng thủ cũng thường
xuyên để mất bóng", ông Đức khẳng định.
5/6 cầu thủ của U19 Việt Nam phải ngồi ghế dự bị trong trận gặp U21 Thái Lan.
Cũng
vì chê chất lượng của các học trò mình, vị HLV này cũng khẳng định đội
hình của U21 Việt Nam năm nay yếu hơn năm ngoái, thế nên sẽ khó có cơ
hội để đánh bại U21 HAGL ở trận tranh hạng ba. "Các cầu thủ
của tôi lúc này đa phần chỉ mới 19, 20 tuổi, trong khi năm ngoái các em
cứng hơn. Vì thế, không thể so sánh được với đội hình của HAGL gồm tới 4
cầu thủ từ ĐTQG. Công bằng mà nói, U21 Việt Nam là đội bóng yếu nhất
trong số 4 đội thi đấu ở bán kết".
Những
phút cuối khi trận đấu đã an bài, Hồ Minh Dĩ và Trần Thành những người
hùng của U19 Việt Nam ở giải châu Á mới được tung vào sân. Đây là lần
đầu tiên 2 cầu thủ này được ra sân ở giải đấu năm nay.
Khi
được hỏi về việc tại sao ông Đức không có giải pháp để ngăn cản những
đợt tấn công của Thái Lan, HLV trưởng của U21 Việt Nam cho biết: "Đơn giản là Thái Lan ở đẳng cấp cao hơn hẳn, các em đá như thế là hết khả năng của mình rồi, không thể đòi hỏi thêm được nữa".
Với
trận thua 1-3 này, U21 Việt Nam sẽ có cuộc đọ sức đầy hứa hẹn với U21
HAGL. Ở mùa giải năm ngoái, U21 Việt Nam do ông Minh Đức dẫn dắt đã cầm
hòa đối thủ trong 90 phút và chỉ bị thua ở loạt luân lưu. Dẫu vậy, ở
giải đấu năm nay ông Đức không tin rằng U21 Việt Nam có thể làm được
điều tương tự và vì thế trận đấu cuối cùng ông sẽ cho các học trò chơi
cống hiến.
HLV Minh Đức khẳng định U21 Việt Nam bây giờ yếu hơn so với năm ngoái và ở thế "kèo dưới" so với U21 HAGL.
"Chúng tôi sẽ chơi tấn công trong lúc phù hợp để cống hiến cho người hâm mộ một trận cầu đẹp mắt", ông Đức chốt lại.
Trận
đấu giữa U21 Việt Nam gặp U21 HAGL sẽ diễn ra vào lúc 15g30 chiều ngày
27/12 trước khi diễn ra trận chung kết giải giữa U21 Yokohama và U21
Thái Lan.
Jose Mourinho tái ngộ David Moyes: 'Bóng ma' trong Nhà hát
(Thethaovanhoa.vn) - Đêm nay, lần đầu tiên kể từ khi bị Man United sa thải hồi tháng 4/2014, David Moyes sẽ trở lại sân Old Trafford với tư cách đối thủ. Ở đó, Jose Mourinho vẫn đang cố gắng dọn dẹp mớ lộn xộn của thời kỳ hậu Sir Alex.
Đây không phải lần đầu tiên Jose Mourinho
và David Moyes chạm trán nhau, nhưng với cá nhân hai nhà cầm quân này,
đó sẽ là một trận đấu đặc biệt. Mourinho, sau một thời gian dài chờ đợi,
cuối cùng cũng thỏa mãn mong ước được làm HLV của Man United, còn Moyes rốt cuộc đã trở về với đúng vị thế của mình, khi đang dẫn dắt Sunderland. Sự trở lại của The Chosen One
Hè 2013, David Moyesđược tất cả đặt cho biệt danh là The Chosen One (Người được lựa chọn), một cách gọi nhằm mục đích "đá xoáy" The Special One Jose Mourinho,
người đã chắc mẩm sẽ được kế vị chiếc ghế mà Sir Alex để lại. Đó là một
câu chuyện mà đến bây giờ có nhắc lại, Mourinho chắc chắn vẫn sẽ chẳng
vui vẻ gì.
Nếu David Moyes còn tại vị, giờ này ông mới hoàn tất
một nửa khoảng thời gian của bản hợp đồng có thời hạn 6 năm. Nhưng thực
tế, vị HLV đồng hương với Sir Alex chỉ làm việc được 10 tháng trước khi
phải khăn gói rời Old Trafford. Rất nhiều người đã so sánh Moyes với
Wilf McGuiness, người được Sir Matt Busby lựa chọn sau khi ông chuyển
sang làm Tổng giám đốc năm 1969. Dạo ấy, McGuiness bê bết quá khiến Sir
Matt Busby phải trở lại giải cứu Man United. Sir Alex thì không trở lại
băng ghế huấn luyện nữa, mà Ryan Giggs, Louis van Gaal, và Mourinho thay
nhau dẫn dắt Quỷ đỏ hơn 2 năm qua. Kế nhiệm những HLV huyền thoại như
Sir Matt Busby và Sir Alex Ferguson không bao giờ là điều dễ dàng.
Tấm
banner “Người được chọn” (Chosen One) đã trở thành hình ảnh mang tính
biểu tượng về triều đại ngắn ngủi của David Moyes ở Man United.
Những gì diễn ra với David Moyeslà
một thảm họa thực sự với những fan Quỷ đỏ vốn quen với vị thế thống trị
của Man United dưới thời Sir Alex. Và cánh báo chí sau này mỗi khi muốn
chỉ trích Louis van Gaal hay Mourinho thường lấy Moyes ra để so sánh.
Vẫn biết rằng một CLB vừa giành chức vô địch thứ 13 trong 2 thập kỷ gần
nhất thì luôn đề ra tiêu chuẩn cao, song dưới thời Moyes, đó là một sa
sút nghiêm trọng. Đội bóng ấy không cả được tham dự cúp châu Âu (xếp thứ
7), và sở hữu thành tích sân nhà tồi tệ (14 thắng, 7 thua). Thậm chí,
nếu tính chi li ra, Man United
chỉ có 13,5 trận thắng sân nhà. Lý do: Chiến thắng 2-1 trước Sunderland
hôm 22/1 đã kết thúc bằng một nỗi buồn vì sau đó, Man United bị loại ở
bán kết cúp Liên đoàn do thua 3-4 trên chấm 11m. Dưới thời Jose Mourinho,
những kết quả trên sân đấu chưa hẳn là đã khác nhưng thứ bóng đá họ
chơi, và cảm giác mà họ mang lại thì đã khác. "Người đặc biệt" không còn
phải đối mặt với gánh nặng từ cái bóng của Sir Alex, như Moyes, mà thay
vào đó, nhiệm vụ của ông là biến đội ngũ đã được Van Gaal xây dựng
thành một ê kíp hoạt động trôi chảy và thành công hơn. Vẫn còn 'bóng ma' trong Nhà hát
Mou
United đang dần đi đúng hướng. Cho dù Premier League đang có một mùa
giải khó đoán, những gì mà các học trò của Mourinho làm được là đáng ghi
nhận và thật khó để nói rằng họ đang khủng hoảng. Tất nhiên, chiến lược
gia người Bồ Đào Nha ở một vị thế khác hẳn Moyes và sẽ không được thông
cảm bằng nếu đạt thành tích ngang ngửa.
Từng có một sự nghiệp
tương đối thành công ở Everton, nhưng bây giờ Moyes bị coi là một kẻ
thất bại. Đó là hệ quả tiêu cực của việc được dẫn dắt Man United. Ông
được Real Sociedad mời gọi không phải vì những thành tích ấn tượng ở
Goodison Park mà là vì cái mác cựu HLV Man United
(dù thất bại). Bây giờ, Moyes ở Sunderland, đội bóng đang vật lộn trụ
hạng, và có thể ông cũng chẳng trụ tiếp được nếu không vượt qua được cơn
khó khăn này.
Trong khi đó, Man United vẫn đang trong quá trình phục hồi từ kỷ nguyên của David Moyes,
và họ đang hy vọng rằng Mourinho có thể đưa đội nhà trở lại trong một
vài năm tới. Sau một khởi đầu khó khăn, Quỷ đỏ sẽ tái ngộ vị HLV cũ vào
thời điểm họ đang có phong độ tốt nhất kể từ đầu mùa với 10 trận bất bại
liên tiếp (7 thắng, 3 hòa). Nhưng xét một cách toàn diện, Mourinho vẫn
còn nhiều việc phải làm để đưa Man United trở lại thực sự, như thời điểm
mà Sir Alex vừa mới tạm biệt và Moyes chuẩn bị cập bến.
Bởi thế, ở một mức độ nào đó, Jose Mourinhocũng
đang phải đối mặt với áp lực giống như Moyes từng phải chịu đựng trước
đây. Hay nói cách khác, "bóng ma" ở Nhà hát của những giấc mơ vẫn đang
ám ảnh chiến lược gia người Bồ. Van Gaal từng đòi hỏi thời gian vì ông
đã thừa hưởng một đội bóng lạc lối ở mùa giải trước đó. Mourinho bây giờ
còn cần sự kiên nhẫn hơn thế từ phía ban lãnh đạo, bởi nhiệm vụ của ông
không hề dễ dàng. Một đế chế xuyên suốt 1/4 thế kỷ bỗng chốc sụp đổ
trong 10 tháng và sẽ mất rất nhiều thời gian để gây dựng lại.
Những
tia nắng ấm áp đã le lói ở Old Trafford khi Man United đang dần dần lấy
lại vị thế của mình. Quỷ đỏ lại trở nên đáng sợ trong con mắt của các
đối thủ, trái hẳn với thời của Moyes, khi những đối thủ hạng ruồi như
Sunderland cũng chẳng hề ngán họ. Nhưng sẽ còn một chặng đường rất dài
để Mourinho được nhớ đến như một huyền thoại như Ferguson và Busby, hơn
là Moyes và Van Gaal.
18
Trong lịch sử giải Ngoại hạng, Man United là đội giành chiến thắng
nhiều nhất trong dịp Boxing Day với 18 lần. Đội xếp thứ nhì cũng chỉ có
12 trận thắng.
2 2 lần hiếm hoi Man United thua vào dịp Boxing Day là khi họ phải làm khách trên sân Middlebrough (2002) và Stoke (2015).
2
Đây mới là lần thứ hai trong lịch sử Man United, họ đón Giáng sinh
ngoài Top 5. Lần đầu chính là dưới thời David Moyes (2013-14).
22h00 ngày 26/12, sân Old Trafford: Man United - Sunderland Tháng Mười hai là của Ibra
Không
còn một Ibra làm-gì-cũng-tốt-trừ-dứt-điểm nữa, hãy chào đón một Ibra
với đôi chân của vua Midas. Kể từ đầu tháng Mười một đến bây giờ, chân
sút người Thụy Điển đã ghi 7 bàn thắng từ 8 cú dứt điểm trúng khung
thành – một hiệu suất làm bàn cực kỳ ấn tượng. Tính trên mọi đấu trường,
anh đã ghi 10 bàn ở 9 trận gần nhất. Không những thế, tháng Mười hai
cũng là khoảng thời gian mà Ibra tỏa sáng nhất. Theo thống kê, Ibra đã
ghi 40 bàn thắng vào thời điểm này, tại 5 giải đấu hàng đầu châu Âu mà
anh từng thi đấu.
Tính đến thời điểm hiện
tại, Ibra cũng đã ghi 49 bàn thắng trong năm 2016 (trong cả màu áo CLB
lẫn ĐTQG). Nếu nổ súng ở trận này, anh sẽ cân bằng thành tích năm cao
nhất của mình là 50 bàn hồi năm 2012). Với việc Premier League đá liên
tục vào đợt cuối năm, nếu không ghi bàn vào lưới Sunderland, Ibra vẫn
còn cơ hội cân bằng, thậm chí vượt qua cột mốc 50 bàn ở trận gặp
Middlesbrough vào cuối tuần này.
Trong quá
khứ, Sunderland chỉ giành chiến thắng 1 trong số 24 lần làm khách ở Old
Trafford trong khuôn khổ Premier League (16 thua, 7 hòa). Khi đó, tháng
5/2014, người dẫn dắt Man United là HLV tạm quyền Ryan Giggs.
Nữ công an 40 năm bảo vệ hài cốt thủy thủ tàu không số
Thứ năm, 26/07/2012 | 22:31 GMT+7
Kể
lại việc làm âm thầm lặng lẽ của mình suốt 4 thập kỷ qua, người phụ nữ
tuổi đã ngót 70 nghẹn ngào: "Thương lắm, ngày đó (16/4/1972) chú ấy còn
trẻ, mặc quần áo hải quân, nằm sấp dưới bãi cói…"
Tròn 40 năm,
đúng vào dịp kỷ niệm 65 năm Ngày Thương binh - Liệt sĩ, Binh nhất Dương
Thành Hiến, chiến sĩ đoàn tàu "không số" hy sinh ngày 16/4/1972 đã được
trở về nghĩa trang quê nhà, bên những người thân. Tại buổi lễ truy điệu
anh, bát hương bỗng cháy bùng lên như một sự "ứng nghiệm" thiêng liêng
của người đã khuất. Cảm ơn một nữ cán bộ Công an TP Cảng Hải Phòng đã
mấy chục năm ròng gìn giữ phần mộ của liệt sỹ.
Chúng tôi gặp
bà Đào Thị Minh tại lễ truy điệu liệt sỹ Dương Thành Hiến, chiến sĩ đoàn
tàu không số hy sinh cách đây 40 năm, được bà giữ gìn hài cốt cho đến
tận ngày nay.
Xuất thân từ
gia đình nghèo ở huyện Ninh Giang, Hải Dương. Năm 1967, vừa mới kết hôn,
bà Minh đã phải tiễn chồng là ông Trần Văn Uông (tức Min), sĩ quan của
một Cục Nghiệp vụ thuộc Bộ Công an lên đường chi viện An ninh miền Nam
và tình nguyện tham gia lực lượng dân quân Cam Lộ, phường Hùng Vương,
quận Hồng Bàng, Hải Phòng "chia lửa" với chồng ở chiến trường.
Trong một lần
vác đạn phục vụ trận địa pháo, không may bà bị sẩy thai. Nhưng ba ngày
sau, người ta lại thấy bà xông xáo tiếp đạn trận địa pháo trong khói bom
mịt mùng. Thế rồi bà Minh được tuyển vào làm nhân viên khối Văn phòng
Bộ Công an cùng với mẹ chồng là cụ Lê Thị Cuông (tức Côn), chuyên phục
vụ tại nơi làm việc và tiếp khách cho cố Bộ trưởng Bộ Công an Trần Quốc
Hoàn.
Tới năm 1982,
bà Đào Thị Minh được chuyển về Phòng PX15 - Công an TP Hải Phòng. Cư trú
cùng chồng, con tại số nhà 507, đường 5-2, phường Hùng Vương (quận Hồng
Bàng, Hải Phòng) cho tới ngày hưu trí.
Kể lại việc
làm âm thầm lặng lẽ của mình suốt 4 thập kỷ qua, người phụ nữ tuổi đã
ngót 70 nghẹn ngào: "Thương lắm, ngày đó (16/4/1972) chú ấy còn trẻ, mặc
quần áo hải quân, nằm sấp dưới bãi cói…". Rồi bà kể, khi ấy đang công
tác tại Văn phòng Bộ Công an, nghe tin B52 rải thảm ở thôn Cam Lộ, ruột
nóng như lửa không biết tin tức người thân, bà xin phép cơ quan về thăm
nhà 5 ngày. Khoảng 10h sáng 16/4/1972, trong lúc tranh thủ đi bắt cáy ở
bãi gần bến Lâm, sông Cấm, bất ngờ bà thấy một thanh niên mặc quần áo
đại cán hải quân nằm sấp giữa bãi cói mọc cao vượt đầu người. Bà Minh
vội chạy về gọi bà con ra cùng giúp. Xem kỹ, trên ngực áo ngoài của nạn
nhân còn rõ hàng chữ: "Bộ đội Củ Chi - Đoàn tàu không số vận tải hàng
Bắc Nam".
Bỏ hết việc
nhà, bà Minh tất tả chạy đi mua áo quan, kiếm vải sô, áo mưa, thùng múc
nước… cùng với 2 người trong thôn đưa chiến sỹ tầu không số lên một
chiếc áo mưa, tắm rửa sạch sẽ, làm các thủ tục an táng cẩn thận cho anh
ngay sát khu mộ họ tộc chồng bà phía sau nhà.
Bà Đào Thị Minh trong lễ tiễn đưa hài cốt liệt sỹ về nghĩa trang.
Trong hoàn cảnh chiến tranh khốc liệt, bà Minh chỉ cố gắng làm được như
vậy rồi lại vội vàng lên đơn vị. Biết bao vất vả trên vai, song mỗi lần
bà tranh thủ về thăm nhà, bà vẫn dành thời gian chăm sóc phần mộ của
chiến sỹ vô danh và không quên báo cáo chính quyền xã quan tâm tìm kiếm
thân nhân người đã hy sinh.
Chiến tranh
qua đi, từ ngày được chuyển công tác về Hải Phòng, bà Minh mới có điều
kiện thăm nom, hương khói rất chu đáo, cẩn thận phần mộ người chiến sĩ,
nhất là những ngày lễ, Tết, mùng "Một", hôm "Rằm". Trong bà luôn đau đáu
một nỗi niềm, phải bảo vệ cẩn thận hài cốt và sớm tìm được thân nhân
người đã hy sinh.
Trong rất
nhiều năm, bà liên tục gặp chính quyền phường để đề nghị, song tất cả
vẫn vô vọng. Đầu năm 2011, sau nhiều đêm trăn trở, bà gặp ông Vũ Xuân
Hiếu, Chủ tịch mới của UBND phường bàn kỹ phương án. Bằng nhiều kênh
thông tin, cho tới đầu năm 2012, Cục Chính sách thuộc Bộ Tư lệnh Hải
quân đã đến tận Cam Lộ, khẩn trương lập hồ sơ.
Kết quả giám
định mẫu ADN tại Viện Pháp y, Bộ Quốc phòng cho thấy, người được bà Minh
tìm thấy và giữ gìn hài cốt chính là liệt sỹ Dương Thành Hiến, SN 1950,
quê gốc tại tổ 3, phường Cao Xanh, TP Hạ Long, tỉnh Quảng Ninh. Liệt sỹ
Hiến là một trong 8 sĩ quan, chiến sỹ của con tàu không số có trọng tải
200 tấn, thuộc Đoàn 125, Bộ Tư lệnh Hải quân. Con tàu này đã xuống đủ
hàng, chuẩn bị nổ máy vào miền Nam đã bị trúng bom Mỹ. Đến nay, duy nhất
mới tìm được hài cốt của liệt sỹ Dương Thành Hiến...
Suốt 40 năm
qua, bà Đào Thị Minh hết lòng chăm lo, bảo vệ phần mộ và giữ gìn cẩn
thận hài cốt của liệt sỹ, ở phường Cao Xanh, TP Hạ Long, có một người mẹ
hàng chục nghìn ngày đêm khắc khoải mong chờ tin của đứa con trai. Ông
Dương Thanh Hiên- một sĩ quan quân đội đã nghỉ hưu và là anh cả trong số
7 anh em của gia đình kể lại: hè năm 1970, Dương Thành Hiến lên đường
nhập ngũ và được bổ sung vào Trung đoàn 125, Bộ Tư lệnh Hải quân, đóng ở
xã Tân Dương, huyện Thủy Nguyên, Hải Phòng.
2 năm sau,
cũng vào một ngày hè năm 1972, mưa tầm tã, cụ bà Đỗ Thị Gái gọi ông Hiên
nói "Không hiểu em Hiến thế nào mà mẹ nóng cháy cả ruột gan". Quả
nhiên, gia đình ông ngay đó nhận được giấy báo tử từ Bộ Tư lệnh Hải quân
gửi về ghi rõ: "Không còn thi hài và di vật". Người mẹ chỉ nhận được
duy nhất tấm ảnh 4x6 của con trai mặc quân phục. Trong nỗi đau, cụ Gái
đã âm thầm nhờ người lập một ngôi mộ giả theo cách "xương dâu, đầu gáo"
(xương làm bằng thân cây dâu, còn đầu làm bằng gáo dừa già) để có nơi
thắp hương tưởng nhớ con.
Cũng theo ông
Hiên, những người còn lại trong gia đình hầu như tuyệt vọng, không nghĩ
rằng sẽ tìm được hài cốt của người thân. Cho đến khi nhận được thông
báo, cả nhà xúc động không thể tin được đó là sự thật, không thể nói hết
sự cảm động, biết ơn tấm lòng của "bác Minh Công an". Gia đình ông đã
quyết định nhận bà là chị cả trong nhà.
Còn ông Dương
Quý Lợi, em ruột liệt sĩ - nguyên sĩ quan Công an tỉnh Quảng Ninh tâm
niệm: "Chuyện bác Minh đáng được coi như một... huyền thoại giữa đời
thường. Gia đình tôi không biết làm gì để xứng đáng với công lao của
bác. Mẹ tôi nơi suối vàng hẳn vợi đi nỗi khắc khoải chờ con".
Theo Công an Nhân dân
Nguồn : Zing
6 thủy thủ tàu không số nhận danh hiệu anh hùng
Thứ sáu, 21/10/2011 | 18:45 GMT+7
Sáng 21/10, tại TP Hải Phòng, trong lễ kỷ niệm 50 năm ngày mở
đường Hồ Chí Minh trên biển, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã trao danh
hiệu anh hùng lực lượng vũ trang cho 7 tập thể và 6 cá nhân đoàn tàu
không số.
Chủ tịch nước trao Huân chương Hồ Chí Minh cho cán bộ, chiến sĩ đoàn tàu không số. Ảnh: Trọng Thiết.
Đánh giá cao công lao của các thế hệ cán bộ chiến sĩ
đoàn tàu không số năm xưa, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang cũng khẳng
định, quân và dân các tỉnh, thành phố nơi có bến bãi, sự giúp đỡ của các
nước bạn là một phần làm nên con đường huyền thoại Hồ Chí Minh trên
biển.
"Cùng với đường Hồ Chí Minh trên dãy Trường Sơn, đường
Hồ Chí Minh trên biển đã trở thành biểu tượng sáng ngời của truyền
thống yêu nước, hiện thân của ý chí, khát vọng độc lập, tự do, thống
nhất tổ quốc, thực sự trở thành một huyền thoại lịch sử...", Chủ tịch
nước nhấn mạnh.
Nguyên thuyền trưởng đoàn tàu không số, anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Hồ Đắc Thạnh
tâm sự, ông rất tự hào khi được tham gia chiến đấu, tạo nên những trang
sử có giá trị tinh thần về chủ nghĩa anh hùng cách mạng Việt Nam.
Lãnh đạo Đảng, Nhà nước dâng hương tại bia di tích đường Hồ Chí Minh trên biển. Ảnh: Trọng Thiết.
Nhân dịp này, Đảng và Nhà nước đã trao tặng Huân
chương Hồ Chí Minh và phong tặng, truy tặng danh hiệu anh hùng lực lượng
vũ trang nhân dân cho 7 tập thể và 6 cá nhân đoàn tàu không số vì đã có
công lao to lớn, thành tích xuất sắc, góp phần quan trọng vào sự nghiệp
cách mạng của Đảng và của dân tộc.
Trước đó, các đại biểu đã dâng hương tưởng niệm các anh hùng, liệt sĩ đoàn tàu không số tại bến K15 (Đồ Sơn, Hải Phòng).
<>Danh sách 7 tập thể và 6 cá nhân nhận danh hiệu anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân:
<>- Tập thể: Tàu 55, 54, 43, 121, 56, 235, 69.
<>- Cá nhân:
1. Hồ Đắc Thạnh, sinh 1934 tại thị xã Tuy Hòa, Phú Yên. 2. Đỗ Văn Sạn, sinh 1936 tại Thiệu Tân, Thiệu Hóa, Thanh Hóa. 3. Liệt sĩ Đinh Đạt, sinh 1915 tại Bình Hải, Thăng Bình, Quảng Ngãi. 4. Liệt sĩ Lê Văn Một, sinh năm 1921 tại xã Điều Hòa, Châu Thành, Tiền Giang. 5. Liệt sĩ Dương Văn Lộc, sinh 1915 tại xã Tam Quan, Tam Kỳ, Quảng Nam. 6. Liệt sĩ Huỳnh Văn Sao, sinh 1912 tại thị xã Trà Vinh, tỉnh Trà Vinh.
<>Trọng Thiết
Nguồn : VnExpress
Những trận đấu anh hùng của thủy thủ tàu không số
Thứ tư, 19/10/2011 | 16:03 GMT+7
Bắt đầu hành trình, mỗi tàu không số đều được gắn thuốc nổ, khi
chiến đấu với địch và nhận thấy không thể vượt qua, thuyền trưởng sẽ cho
mở kíp nổ phá hủy tàu, đảm bảo bí mật và không để vũ khí rơi vào tay kẻ
thù.
Nguyên là trưởng tiểu ban
tác chiến, huấn luyện, người làm kế hoạch tác chiến cho tàu không số đi
vào 19 bến thuộc các tỉnh Nam Bộ, ông Nguyễn Hữu Tuần cho hay, để giữ bí
mật tuyệt đối, tất cả các khâu đều được bảo mật. Những vùng xây dựng
cầu cảng, bến bãi phải di dân, khoanh vùng nhưng cả chính quyền và người
dân đều không biết bên trong dùng làm gì. Riêng đội đóng tàu được tuyển
chọn kỹ, đóng tàu hai đáy và cũng không biết tàu đó được giao cho ai,
chở gì.
“Thuyền trưởng và thủy thủ tàu không số
không được tiết lộ nhiệm vụ với gia đình. Trước mỗi hành trình, họ phải
gửi lại giấy tờ, ghi địa chỉ quê quán, người thân, chụp ảnh để lưu lại
trong hồ sơ. Chúng tôi ngầm hiểu với nhau đó là những lần truy điệu sống
để không may hy sinh còn có thông tin gửi về địa phương. Thế nhưng ai
cũng quyết tâm chiến đấu vì đất nước, có thủy thủ không được đi đã bật
khóc”, ông Tuần kể.
Vị chỉ huy kế hoạch tác chiến
cho hay, mỗi chiếc tàu rời bến đều được gắn thuốc nổ xung quanh. Khi
chiến đấu với kẻ thù và cảm thấy không thể vượt qua, thuyền sẽ được phá
huỷ để đảm bảo bí mật và không để vũ khí rơi vào tay địch. Mọi giấy tờ,
căn cước chiến sĩ mang theo cũng được làm giả, tàu đi đến địa phận nào
tùy tình hình mà thay biển số cho hợp lý, đề phòng địch kiểm tra, phát
hiện.
Trung tá Hồ Đắc Thạnh, nguyên thuyền trưởng tàu 41. Ảnh: Trọng Thiết.
Giọng
bùi ngùi, trung tá Hồ Đắc Thạnh, nguyên thuyền trưởng tàu 41 cho hay,
ông và đồng đội nhiều lần đối mặt với kẻ thù, chiến đấu anh dũng, nhưng
cuối cùng phải cho nổ tàu vì không đủ sức đánh lại địch với lực lượng
hùng mạnh. Ông kể, tàu 41 là tàu vỏ sắt đầu tiên được lựa chọn vận
chuyển vũ khí vào bến khu 5. Tàu do ông làm thuyền trưởng, ông Trần
Hoàng Chiều làm chính trị viên cùng 19 thủy thủ và 3 người là quân giải
phóng được tỉnh ủy Phú Yên cử ra miền Bắc xin vũ khí.
Đêm
14/11/1964, tàu rời bến Bãi Cháy, 12 ngày sau thì vượt qua giới tuyến
tạm thời trên biển. Sáng 27/11, đột ngột có máy bay địch từ đất liền bay
đến lượn trên tàu nhiều lần. Sau khi hội ý, ông lệnh cho thuỷ thủ mang
cờ của chính quyền Việt Nam cộng hòa kéo lên đỉnh cột buồm, đồng thời
mang cá, mực đã chuẩn bị sẵn giả vờ tụ tập ngồi nhậu.
Chiếc
máy bay tiếp tục bay lượn kiểm tra, hai tàu khác của địch từ đất liền
tiến ra áp mạn song song với tàu 41. Một chiếc sau đó tách đội hình, các
khẩu pháo trên tàu địch đều được mở bạt che, hướng nòng súng về phía
tàu ta sẵn sàng nhả đạn. “Chúng tôi vẫn giả vờ ngồi nhậu, mặt khác bí
mật chuẩn bị các loại súng B40, B41, lựu đạn chống tăng, bộc phá… sẵn
sàng chiến đấu. Trong trường hợp cần thiết sẽ lao về phía tàu địch và
cho nổ tung”, thuyền trưởng Thạnh kể.
Tuy nhiên,
sau hai giờ theo dõi không phát hiện nghi vấn, địch cho tàu tăng tốc
chạy vào bờ. Tàu 41 thẳng tiến đến đích và khi cách khoảng một hải lý,
tàu thả trôi chờ tín hiệu của bến. “Khi phía bờ có ánh đèn pin chớp lên
rồi vụt tắt, chúng tôi sung sướng vì từ đó chúng ta đã có thêm một bến
mới, bến Vũng Rô”, trung tá Thạnh hồ hởi nói.
Ông
cho hay, tàu 41 dường như có duyên với những cái mới. Năm 1966, khi Mỹ
tổ chức lực lượng đặc nhiệm ken dày chốt các cửa sông, tàu được giao
nhiệm vụ vận chuyển vũ khí vào chiến trường khu 5, vào bãi ngang Đức
Phổ, Quảng Ngãi. Đây là lần đầu tiên sử dụng phương pháp thả hàng xuống
biển, đánh dấu để bến vớt lên dần.
Con tàu mang số hiệu 41 (nay được đổi là HQ 671) là tàu không số duy nhất còn lại hiện nay. Ảnh: Trọng Thiết.
Trước chuyến đi, để làm quen với địa hình nơi
tàu đến, thủy thủ tàu 41 có gần nửa tháng luyện tập với đặc công nước ở
bãi biển Đa Lạt (Thái Bình). Đêm 19/11/1966 tàu rời bến. 8 ngày sau thì
đến đúng địa điểm nhưng không nhận được tín hiệu hiệp đồng. Hai thủy thủ
thông thạo nghề biển, bơi giỏi, mang áo phao và vũ khí cá nhân nhận
nhiệm vụ bơi vào bờ bắt liên lạc với bến, lực lượng còn lại tập trung
thả hàng.
“Lúc đó, có hai tàu địch đang theo dõi
chúng tôi, thi thoảng lại dùng đèn tín hiệu liên lạc với nhau. Thả được
1/3 lượng hàng thì nhận được tín hiệu trong bờ, không khí làm việc khẩn
trương hơn nhưng do sóng thuỷ triều lớn đã làm chân vịt bị cong không
thể cơ động xa được”, ông Thạnh kể.
Trước tình thế
nguy cấp, ông Thạch quyết định đưa người vào bờ, còn thuyền trưởng, máy
trưởng ở lại chuẩn bị điểm hoả bộc phá hủy tàu rồi bơi vào bờ sau. Con
tàu nổ tung cũng là lúc các cỡ pháo trên tàu địch bắn tới tấp vào bờ
chặn đường rút lui của thủy thủ ta. Hai người đã hy sinh, số còn lại
vượt đường Trường Sơn, ba tháng sau mới về đến miền Bắc.
Trong
ký ức của nguyên thuyền trưởng tàu 41, có những người đồng đội đã hy
sinh mà đến giờ ông vẫn còn đau xót. Đó là những thủy thủ tàu 165 chở
hàng vào bến Vàm Lũng (Cà Mau) năm 1968 do Nguyễn Chánh Tâm làm thuyền
trưởng, Nguyễn Ngọc Lương là chính trị viên cùng 18 thủy thủ. Tàu chở 64
tấn vũ khí, xuất phát ngày 25/2. Đến 18h ngày 29/2, sau bức điện cuối
cùng, tàu mất hoàn toàn liên lạc. Biết tàu gặp địch nên mấy ngày sau đó
anh em ở bến cử người đi dọc bờ biển tìm dấu vết. “Cả người và thuyền
đều không thấy, đồng đội chỉ tìm được nhiều mảnh gỗ có vết đạn nham nhở
trôi dạt vào bờ”, ông Thạnh kể.
Cũng trong năm
1968, tàu 235 chở vũ khí vào bến Hòn Hèo (Khánh Hòa) do Nguyễn Phan Vinh
làm thuyền trưởng và Nguyễn Tương làm chính trị viên cùng 20 cán bộ,
thủy thủ. Ngày 6/2/1968 tàu xuất phát. Ngày 29/2, khi qua vùng biển Nha
Trang thì máy bay địch phát hiện. 20h cùng ngày, thuyền trưởng quyết
định chuyển hướng vào bờ. Lúc này, hải quân vùng 2 duyên hải của địch đã
điều động nhiều tàu chiến đến bao vây với ý định bắt sống tàu ta.
Một
khó khăn cho tàu 235 là khi quay vào bờ không gặp bến đón. Trong lúc
nguy cấp, thuyền trưởng chỉ đạo thủy thủ thả hàng xuống biển, sau này
bến vớt lên. Khi thả được 2/3 số hàng thì thuyền trưởng cho ngưng và đưa
tàu chạy ven bờ xa nơi thả hàng. Tàu chiến địch lập tức đuổi theo và
một cuộc chiến không cân sức đã diễn ra khiến thuyền trưởng và máy
trưởng bị thương, máy tàu hỏng nặng không thể cơ động xa.
“Lúc
này anh Vinh đã cho tàu vào gần bờ để những người bị thương sơ tán lên,
còn anh và thợ máy ở lại chuẩn bị điểm hỏa bộc phá tàu rồi bơi vào bờ
sau. Tiếng nổ của con tàu khiến địch điên cuồng bắn phá ven biển nhằm
dọn đường cho bộ binh vây bắt thủy thủ. Anh Vinh và thợ máy Ngô Văn Thứ
đã chiến đấu đến viên đạn cuối cùng và hy sinh”, thuyền trưởng Thạnh
ngậm ngùi.
Mái tóc đã bạc nhưng giọng nói còn sang
sảng, đại tá Trần Phong, nguyên quyền đoàn trưởng đoàn 125 Hải quân tâm
sự, thời đại của thế hệ ông với tinh thần quyết tử cho tổ quốc quyết
sinh đã làm nên huyền thoại đường không dấu, tàu không số, trí - hiếu -
trung - dũng - anh hùng. "Ngày nay, ta có trời, có biển thì phải biết
giữ gìn. Nếu tổ quốc cần chúng tôi, các anh cứ gọi. Chúng tôi luôn sẵn
sàng”, ông dặn dò thế hệ lãnh đạo hải quân tiếp nối.
Hoàng Thùy
Nguồn : VnExpress
Chuyến tàu không số duy nhất chở thủy lôi
Thứ năm, 20/10/2011 | 15:37 GMT+7
Gần đến bến đỗ thì bị địch bao vây, tàu 42 chở 60 tấn vũ khí và 4
quả thủy lôi đã nhanh trí bật đèn giống tàu địch, hòa vào vòng vây, sau
đó tăng tốc lao vào bãi đổ hàng.
Ông Lưu Đình Lừng, cựu thủy thủ tàu không số năm xưa
nay đã về hưu, an hưởng tuổi già tại phường Ngọc Hải, thị xã Đồ Sơn, Hải
Phòng. Khuôn mặt rám nắng, dáng người rắn rỏi, ông cho biết, từ khi
bước chân xuống tàu năm 1964, ông đã có 10 chuyến ra Bắc vào Nam, lênh
đênh trên biển để chi viện vũ khí cho chiến trường miền Nam.
Trong những lần ấy, ông cảm thấy tự hào và nhớ như in
chuyến đi đầu tiên sau khi đường Hồ Chí Minh trên biển bị địch phát
hiện. Đó là chuyến tàu chở 4 quả thủy lôi duy nhất trong hàng nghìn tấn
vũ khí được vận chuyển vào Nam. Ông Lừng nhớ lại, để đưa thủy lôi xuống
tàu, những người lính phải dùng băng xích để kéo xuống xuồng, sau đó lại
vất vả đưa xuống hầm hàng của tàu.
Ông Lưu Đình Lừng nhớ nhất là chuyến vận chuyển vũ khí vào Cà Mau có 4 quả thủy lôi năm 1965. Ảnh: Hoàng Thùy.
Trước khi tàu rời bến, Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã vác
một hòm đạn AK xuống tàu, động viên các thuỷ thủ. Đêm hôm đó, tất cả mọi
tư trang, giấy tờ tùy thân các ông đều gửi lại, cán bộ lãnh đạo thì ân
cần bắt tay, dặn dò từng người.
"Nhiệm vụ của tàu 42 khi ấy là đưa vũ khí vào bến Vàm
Lũng (Cà Mau) và nghiên cứu tuyến đường vận chuyển mới sau một thời gian
tạm ngưng do địch phát hiện. Hành trình nếu suôn sẻ dự kiến mất khoảng
nửa tháng với 7 ngày vào, 7 ngày ra và 1-2 ngày bốc hàng", ông Lừng nói.
Khẽ nhăn vầng trán, người cựu binh nhớ lại, đêm ngày
15/10/1965, tàu 42 được cải trang thành tàu đánh cá Philippines lặng lẽ
rời bến K15 (Đồ Sơn, Hải Phòng). 16 thủy thủ tham gia chuyến đi dưới sự
chỉ huy của thuyền trưởng Nguyễn Văn Cứng và chính trị viên Trần Ngọc
Ẩn.
Không giống như những chuyến hàng trước, lần này ngoài
60 tấn vũ khí, tàu 42 còn phải chở thêm 4 quả thủy lôi, mỗi quả nặng
hơn một tấn. Đây là loại vũ khí đặc biệt dùng để phá hủy những chiến hạm
lớn của địch nên có ý nghĩa vô cùng quan trọng với chiến trường miền
Nam lúc bấy giờ.
Không thể đi dọc đường bờ biển bởi sau sự kiện Vũng
Rô, con đường Hồ Chí Minh trên biển bị lộ, địch tăng cường tuần tiễu và
thả bom mìn, thủy lôi phong tỏa. Tàu 42 với nhiệm vụ mở đường mới phải
nhằm hướng hải phận quốc tế để đi. Sau khi rời bến K15, tàu vượt qua
Long Châu, đảo Hải Nam, sau đó nhập vào dòng tàu buôn đi về phía quần
đảo Trường Sa.
"Lênh đênh trên biển, ngoài việc quan sát kẻ
địch chúng tôi còn phải đối phó với sóng, gió, bão. Chỉ sóng thôi cũng
đã làm sơn ở ngoài tàu tróc hết, bào mòn mạn tàu, nấu cơm thì phải đứng
giữ nồi ở yên vị trí, có khi đến 3 tiếng cơm mới chín. Và sau mỗi chuyến
đi, một người sút khoảng 4 cân", ông Lừng kể và cho biết, khi tàu 42
của ông tới gần quần đảo Trường Sa thì bị máy bay Mỹ phát hiện.
Trước tình huống nguy cấp, thuyển trưởng đã hạ lệnh
thay biển số của tàu phù hợp với hải phận đi qua, mang lưới ra gỡ để
địch tin là dân đánh cá. Sau khi tiếp cận mà không phát hiện điều bất
thường, máy bay địch bỏ đi, tàu 42 tiếp tục xuôi về phía đảo của
Philippines và chuyển hướng vào Cà Mau.
"Khi gần bến đỗ, anh em trên tàu đang mừng thầm vì
chuyến đi khá thuận lợi thì lại phát hiện những vệt sáng ở phía trước.
Biết là có tàu địch, chúng tôi được lệnh vào vị trí sẵn sàng chiến đấu",
ông Lừng kể.
Tàu không số vận chuyển vũ khí vào chiến trường miền Nam. Ảnh do máy bay trinh sát Mỹ chụp,
Những vệt sáng cứ xuất hiện nhiều lên, cả phía trước,
bên phải, bên trái và sau đó tạo thành một vòng tròn bao quanh thuyền
42. Biết đã bị bao vây, thuyền trưởng Cứng lập tức ra lệnh bật đèn giống
địch và cho tàu chạy dần ra ngoài, nhập vào vòng tròn của nhóm tàu
địch. Cứ như thế, tàu chạy vòng quanh một lúc, khi vào gần bờ, thuyền
trưởng hạ lệnh tắt đèn, tăng tốc lao vào bến, nơi có đội ngũ tiếp ứng
đang đợi sẵn.
"Có những lúc căng thẳng đến mức như sắp phải nhả súng
chiến đấu với địch, nhưng với tài phán đoán và xử lý của thuyền trưởng
Cứng, mọi vòng vây đều được phá, chúng tôi vào bến an toàn", ông Lừng kể
lại.
Ông cho biết, đội tiếp nhận hàng ở bến đã phải rất vất
vả mới di chuyển được bốn quả thủy lôi đến nơi an toàn. Họ phải chọn
những chiếc thuyền to, chèo ra đến gần tàu hàng thì dìm xuống nước. Hàng
chục người sau đó sẽ dùng đòn khênh thủy lôi lên và đẩy chiếc thuyền
chìm lên, tát cạn nước. Thuyền dần dần nổi và bốn quả thủy lôi lần lượt
được vận chuyển vào bờ.
Giọng hào hứng, ông Lừng chia sẻ, với 4 quả thủy lôi
vận chuyển vào đã có tác dụng rất to lớn, trong đó có việc đánh chìm
chiếm hạm "khủng long" Balon Ronge Victory có trọng tải 20.000 tấn của
Mỹ do tổ đặc công Rừng Sác thực hiện. Chiến thắng này đã tạo nên cục
diện mới ở chiến trường miền Nam, khiến quân địch phải lo sợ.
Sau chuyến đi khảo sát thành công ấy, tuyến đường vận
tải trên biển đi qua hải phận quốc tế vào Nam được hình thành. Ban chỉ
huy tàu cũng vinh dự được báo cáo kết quả với Quân ủy Trung ương và được
nhận Huân chương Quân công hạng ba. Đặc biệt, cả đoàn còn được Chủ tịch
Hồ Chí Minh tặng một cây thuốc lá có ghi dòng chữ “Bác Hồ tặng”.
"Trước khi đi tàu được găm hàng tấn thuốc nổ để nếu
không chiến đấu nổi với địch sẽ phá hủy tàu. Cánh thủy thủ chúng tôi đều
biết mỗi lần ra đi là một lần không hẹn ngày trở lại, thế nhưng với
nhiệt tình cách mạng của lớp thanh niên lúc bấy giờ, chúng tôi không sợ
chết, thậm chí không được đi đã khóc nức nở. Bây giờ nếu hải quân cần,
chúng tôi vẫn sẵn sàng", ông Lừng nói.
<>Hoàng Thùy
Nguồn : VnExpress
Chiến công thầm lặng của chính trị viên tàu không số
Thứ sáu, 21/10/2011 | 16:19 GMT+7
Chín lần lênh đênh trên biển với hai lần phải phá hủy tàu, nguyên
Chính trị viên tàu không số 43 Trần Ngọc Tuấn đã được bác sĩ Đặng Thùy
Trâm tận tình cứu chữa tại bệnh xá Đức Phổ, Quảng Ngãi.
Không ngớt lời khen khi nhắc đến đồng đội là thủy thủ
tàu không số năm xưa, nguyên trưởng tiểu ban tác chiến, huấn luyện
Nguyễn Hữu Tuần dành những lời cảm phục nhất cho ông Trần Ngọc Tuấn,
nguyên Chính trị viên tàu 43. Theo ông Tuần, đó là người chỉ huy xuất
sắc, dũng cảm của đoàn tàu không số, nhưng về sau lại phải mưu sinh vất
vả và chiến công thì không mấy người biết tới.
Không một lời than thở, người chính trị viên được ông
Tuần nhắc tới chỉ cười hiền: "Còn được sống đến hôm nay tôi đã may mắn
hơn rất nhiều đồng đội hy sinh ngoài chiến trường. Ngày ấy chúng tôi
không bằng cấp, mới học lớp 1, lớp 2 thậm chí mù chữ nhưng vẫn quyết tử
ra đi, là vì chúng tôi muốn đánh đuổi quân thù, thống nhất đất nước".
Gói gọn cuộc đời trong câu thơ mượn của thi sĩ Hồ Xuân
Hương "hai chìm, bảy nổi, chín lênh đênh", ông Tuấn cho biết, trong 9
chuyến tham gia vận chuyển vũ khí vào Nam, ông làm chính trị viên trên
các tàu 56, 55, 43. Sau lần chở 44 tấn vũ khí vào miền Nam đánh trận
Bình Giã, ông được điều về tàu 43 xây dựng đơn vị này vững mạnh toàn
diện.
Khi nhiệm vụ hoàn thành, tháng 3/1965, để góp phần chi
viện cho chiến trường khu 5 đánh lớn thắng lớn, tàu 43 được cử lên
đường do ông làm chính trị viên, Nguyễn Đắc Thắng là thuyền trưởng đi
vào Quảng Ngãi.
Ông Tuấn kể, sau khi đi ra hải phận quốc tế, tàu bị
địch phát hiện nhưng qua theo dõi một thời gian không thấy biểu hiện lạ,
chúng bỏ đi. Tàu 43 chuyển hướng tiến về bến, khi cách Sa Kỳ khoảng 25
hải lý, lại phát hiện 3 tàu chiến Mỹ đuổi theo, rọi đèn pha vào, kêu gọi
đầu hàng.
Nguyên chính trị viên Trần Ngọc Tuấn với hai lần chỉ huy bộc phá hủy tàu. Ảnh: Trọng Thiết.
"Chúng tôi xác định phá vòng vây địch để đưa tàu vào
bến, nếu còn thời gian thì đổ hàng. Nhưng lúc đó 3 tàu chiến Mỹ thi nhau
tấn công buộc chúng tôi phải đánh trả", ông Tuấn kể và cho hay, với nỗ
lực của các thủy thủ, một tàu địch đã bị trúng đạn khiến hai tàu còn lại
chỉ dám ở xa bắn mà không lại gần.
Cuộc chiến giằng co suốt từ tối hôm trước cho tới 5h
sáng hôm sau thì tàu 43 mới lao được vào bờ, tuy nhiên tứ phía đều bị
bao vây. Chỉ huy quyết định phá hủy tàu, không để rơi vào tay địch. "Lúc
ấy rất căng thẳng, tàu không thể cơ động, bao nhiêu đạn pháo của địch
lại tập trung xung quanh đòi hỏi người đánh bộc phá phải dũng cảm, nhanh
chóng, chính xác. Tôi và vài thủy thủ nhận nhiệm vụ ở lại phá hủy tàu,
còn anh em rời tàu trước", ông Tuấn kể.
Theo ông Tuấn, có 3-4 vị trí trên tàu đặt bộc phá, mỗi
vị trí có 3 loại kíp: hóa học, dây cháy chậm và kíp điện. Để chắc chắn
phá được tàu, các thủy thủ đã lắp thêm thiết bị để có thể điều khiển phá
tàu từ trong bờ thông qua một sợi dây dài khoảng 1.000 m. Để kéo dây
vào bờ, hai thủy thủ cứ bơi được một đoạn lại bị dây quấn vào người
không thể di chuyển. Họ phải lặn xuống, gỡ dây rồi tiếp tục bơi.
Khi kéo tới bờ, lắp dây vào bình điện, quay một vòng
thì tàu chập điện nổ. Dù tiếc vũ khí, nhưng cả đoàn vui mừng khi đánh
nhau suốt 3 giờ với 3 tàu chiến Mỹ và một trực thăng nhưng không thủy
thủ nào bị thương, bí mật được đảm bảo.
Vẫn nụ cười nhưng pha phần chua xót, chính trị viên
Trần Ngọc Tuấn cho biết, sau khi bộc phá tàu, cả đội đổ lên bờ hành quân
vượt Trường Sơn ra Bắc. Đây là chuyến đi cam go, khổ sở vì không bắt
được liên lạc với đơn vị, không có giấy tờ tùy thân, không chế độ ăn
uống. Đi đến đâu các ông xin ăn đến đó, đói thì ăn rau rừng.
"Đau lòng nhất là không có giấy tờ nên qua các trạm
gác chúng tôi bị cho là quân đào ngũ. Đến trạm 400 ở Hà Tĩnh, họ tập
trung chúng tôi lại, cho học chính trị để bắt trở lại chiến trường. Tôi
kiên quyết nói 'Không được, giờ các đồng chí bắt chúng tôi lại, ở chiến
trường mà có chiến sự gì các đồng chí chịu trách nhiệm. Tôi yêu cầu được
gặp Tổng cục Chính trị, vòng vo mãi mới được đi tiếp", ông Tuấn kể.
Ngày 14/3/1967 bắt đầu hành quân, nhưng người cuối
cùng về đơn vị là tháng 10. Ai cũng bị sưng lá lách, ốm đau, quặt quẹo.
Khi chưa kịp hồi sức, cả đội lại được động viên tham gia chuyển vũ khí
cho chiến dịch Mậu Thân năm 1968.
Vì khát khao độc lập, tự do nên dù sức yếu thủy thủ
tàu 43 vẫn sẵn sàng nhận nhiệm vụ ra đi. Trận này tiếp tục vào Quảng
Ngãi, nơi mà cách đây vài tháng quân ta có một tàu bị địch bắt, đem xác
về trưng bày để thị uy. Tại bến này, chúng cũng tập trung lực lượng
phòng thủ rất mạnh.
Ông Tuấn cho hay, dù chuyến đi này lành ít dữ nhiều,
có thể không về nhưng anh em sẵn sàng ra đi. Thậm chí có người vừa cưới
vợ được 20 ngày là lái chính Vũ Xuân Rệ và y tá kiêm pháo thủ Võ Nho
Tòng chuẩn bị cưới cũng xung phong lên thuyền.
"Lúc đó tôi quán triệt anh em, đi chuyến này
nếu gặp địch vây thì kiên quyết đánh trả, nếu bị bắt không được khai
báo, noi gương Nguyễn Văn Trỗi, học tập Nguyễn Đức Thuận", ông Tuấn nói
và cho hay, thời điểm này địch dùng máy bay tầm cao quan sát, nếu phát
hiện tàu ta thì báo cho rađa, chờ khi mình vào hải phận chúng mới đánh.
Điều này khiến quân ta rất bị động.
Khi tàu 43 vào cách bờ khoảng 20 hải lý thì có 4 tàu
địch ở phía sau đuổi theo. 0h50 phút ngày 1/3/1968, chúng đồng loạt bắn
pháo sáng. Lập tức chỉ huy tàu lệnh thủy thủ tiêu hủy tài liệu và chuẩn
bị chiến đấu. Thuyền trưởng Thắng đứng trên đài chỉ huy quan sát, tính
toán thời điểm lệnh nổ súng.
Còn ông Tuấn đi xuống từng vị trí kiểm tra. Khi vào
buồng lái, thấy Vũ Xuân Rệ một tay giữ tay lái, một tay cầm thủ pháo hứa
với ông: "Tôi Vũ Xuân Rệ, sẵn sàng nhận nhiệm vụ tiêu diệu địch" (nếu
địch vào bắt sống thì cầm thủ pháo nhảy qua tàu địch rồi giật kíp nổ".
Khi pháo sáng bắn được 30 phút thì từ 4 tàu địch bắt
đầu dập đạn vào, dù tròng trành nhưng tàu 43 vẫn nhằm hướng bến lao vào.
Địch mỗi đợt cử 2 tàu lao vào tấn công. Thuyền trưởng Thắng ra lệnh
bắn. Khi đánh hết tàu của địch, máy bay lại xuất hiện bắn đạn cực nhanh
vào tàu ta. Lúc này thuyền trưởng lệnh cho súng 12D7 bắn rơi một chiếc.
Cứ như thế, hết tàu đến máy bay địch thay nhau đánh tàu 43, còn thủy thủ
ta liên tiếp phản công.
Ông Tuấn và các đồng đội năm xưa. Ảnh: Trọng Thiết.
Đến lần thứ ba pháo bắn vào thì tàu 43 lảo đảo. Chính
trị viên Trần Ngọc Tuấn lao vào buồng lái thấy lái tàu Rệ bị thương
nặng, ngã xuống sàn nhưng một tay vẫn giữ vòng lái, thực hiện đúng lời
dặn "giữ vững vị trí chiến đấu". Ông Tuấn điều chỉnh tay lái đưa tàu về
hướng theo chỉ huy của thuyền trưởng, điều lái hai Lưu Công Hào vào
thay.
"Khi đang băng bó cho Rệ, cậu ấy chỉ kịp nói 'Chính
trị viên ở lại chiến đấu trả thù cho em' rồi tắt thở. Thường khi sắp ra
đi, người ta nhắn nhủ với vợ, người thân nhưng Rệ thì không, chỉ gửi lại
tinh thần chiến đấu. Tôi đau là đau ở chỗ đó", ông Tuấn ngậm ngùi.
Khi xuống boong tàu, ông Tuấn lại phát hiện y tá kiêm
pháo thủ số 2 Võ Nho Tòng cũng đã trúng đạn hy sinh. Toàn thân ngã xuống
nhưng tay vẫn ôm chặt pháo. Lúc này mạn phải lại có 2 tàu địch tấn
công.
4h30 ngày 1/3/1968 tàu 43 lao vào được đến bờ. Thuyền
trưởng hạ lệnh phá hủy tàu vì sau thời gian dài chiến đấu tàu bị mất mát
quá lớn về người và vũ khí. Hơn nữa trời đã sáng, nếu kéo dài thời gian
địch sẽ vào cướp tàu.
Thương binh, liệt sĩ được đưa vào bờ trước, một nhóm
chiến sĩ ở lại chiến đấu yểm hộ bộ phận đánh bộc phá. Khi điểm hỏa xong,
định giờ 30 phút, thấy đồng hồ chạy 5 phút thì ông Tuấn và các chiến sĩ
còn lại bơi vào bờ. Đang bơi thì thủy thủ tên Kiểm bị trúng đạn địch,
sóng cuốn anh đi khiến cả đội tìm miết không thấy xác.
"Thời gian nổ tàu đã đến mà vẫn không thấy Kiểm, chúng
tôi dìu nhau vào bờ. Vừa đến nơi thì thấy phía tàu phát ra một ánh chớp
sáng lòe, một cột nước bốc lên và sau đó là tiếng nổ. Bộc phá thành
công", ông Tuấn nói.
Tập trung đội để hành quân ra Bắc, thủy thủ tàu 43 lại
gặp phải lính thủy đánh bộ của Mỹ xuống càn quét. May mắn bắt liên lạc
được với du kích địa phương, cả đội được đưa xuống hầm ẩn nấp. Chiều
7/3, họ đưa các chiến sĩ đến bệnh xá dân y của huyện Đức Phổ.
Ông Tuấn nhớ, lúc đó trạm có 8 người, 2 nam, 6 nữ
trong đó có cô da trắng trẻo, xinh đẹp ân cần hỏi thăm, kiểm tra vết
thương cho cả nhóm. Sau này ông mới biết đó là bác sĩ Đặng Thùy Trâm từ
Hà Nội vào tháng 3/1967.
"Được các bác sĩ tận tình cứu chữa, ngày 10/4 chúng
tôi đỡ hơn nên lên đường hành quân. Tôi nói với nữ bác sĩ: "Chúc Thùy
Trâm ở lại mạnh giỏi, hẹn gặp lại trong ngày hội Bắc Nam thống nhất". Cô
ấy đã khóc và trả lời "Các anh cứ đi, hẹn gặp lại trên miền Bắc thân
yêu", vị chính trị viên nghẹn ngào kể lại. Ông cũng không ngờ rằng đó là
lần gặp mặt duy nhất, cuối cùng với nữ bác sĩ Đặng Thùy Trâm.
Sau chuyến đi từ Hải Phòng vào sông Gianh năm 1969,
chính trị viên Trần Ngọc Tuấn bị ốm nặng, phải đi an dưỡng ở bệnh viện.
Điều trị mãi không khỏi nên bộ chỉ huy động viên ông chuyển sang làm
công tác tổ chức. Ông nói "tổ chức phân công đi đâu tôi đi đó". Vậy là
ông về làm công tác tuyển sinh ở trường Thủy sản.
Sau giải phóng trường chuyển vào Nha Trang, Khánh Hòa.
Khi về hưu, ông đi bán thuốc lá để kiếm tiền nuôi con ăn học. Bị thanh
niên lừa hết tiền thuốc, vị lính già lại đi gác cổng cho một trường
trung học với đồng lương ít ỏi. Trường Thủy sản mở trung tâm 3, ông được
mời về đó làm bảo vệ.
"Tôi tưởng mình đã bị lãng quên, nhưng đến năm 2001
nhà văn Đình Kính tìm được tôi khi đang lụ khụ ngồi gác cổng. Giờ tôi
con cái trưởng thành, có gia đình riêng, chỉ còn hai ông bà già chăm sóc
cho nhau. Cuộc sống như vậy đã hạnh phúc lắm rồi", vị chỉ huy già nhăn
nheo vầng trán nói.
<>Hoàng Thùy
Nguồn : VnExpress
Chuyện tình cổ tích của thuyền trưởng tàu không số
Thứ bảy, 22/10/2011 | 12:05 GMT+7
Nghe tin Tư Thắng hy sinh, Sáu Thùy không tin bèn tìm cách vượt
Trường Sơn ra Bắc để tìm tung tích người yêu. Suốt 8 năm chia cách, họ
vẫn tin tưởng, đợi chờ ngày hội ngộ.
"Mối tình xuyên biển Đông", "mối tình vượt thời gian"
hay "chuyện tình cổ tích" là nhận xét của cựu thuỷ thủ tàu không số về
tình yêu của nguyên thuyền trưởng tàu 43 Nguyễn Đắc Thắng và nữ y tá
Huỳnh Biên Thùy. Gặp rồi yêu nhau trong chiến tranh, liên hệ thưa thớt
qua vài cánh thư và suốt nhiều năm không tin tức, nhưng họ một lòng
hướng về nhau với tình cảm chân thành nhất.
Dường như mối duyên Thắng - Thùy được ông trời xe sẵn.
Lần đầu gặp mặt, Đắc Thắng (còn gọi là Tư Thắng) chừng 24 tuổi, còn
Biên Thùy (hay Sáu Thùy) mới 19. Khi ấy Tư Thắng là thuyền phó phụ trách
hàng hải tàu 56 cùng đồng đội chở vũ khí từ Hải Phòng vào bãi Kiến Vàng
(Cà Mau). Trong lúc chờ vận chuyển vũ khí xuống, thủy thủ lên nhà khách
nghỉ ngơi và giao lưu văn nghệ.
"Tôi đặc biệt chú ý đến cô gái có tên Sáu Thùy vì da
trắng, người nhỏ nhắn, xinh xắn. Khi hỏi hoàn cảnh gia đình, tôi càng
cảm thấy cô có nhiều điểm trùng hợp với mình", ông Thắng nhăn vầng trán
rộng, kể lại.
Hai vợ chồng ông bà Đắc Thắng - Biên Thùy đã xấp xỉ 80, sống hạnh phúc bên nhau tại căn nhà nhỏ ở Cần Thơ.
Với giọng Cần Thơ ngọt lùi, ông cho hay, từ khi còn bé
đã đi làm liên lạc, 19 tuổi thì tập kết ra Bắc. Sau khi đi học, tháng
5/1963 ông được chuyển về đoàn tàu không số, hai tháng sau đi chuyến đầu
tiên. Còn cô Sáu Thùy cũng sớm làm giao liên, rồi bị bắt, tù đày 3 năm.
Tháng 2/1964, cô nhập ngũ vào đoàn 962 phục vụ hậu cần ở nhà khách và
sau này nhận thêm nhiệm vụ y tá quân y.
Tàu neo lại bến vài ngày, ông Thắng có cơ hội xuống
bếp giúp bộ phận hậu cần làm cơm. Trong lúc nhặt rau, làm cá, ông lân la
hỏi chuyện Sáu Thùy. Biết cô sinh ra trong gia đình cách mạng, có anh
đã hy sinh, ông càng cảm phục người con gái có ý chí kiên cường này.
"Khi tàu sắp phải rời bến trở về Bắc, tôi đặt vấn đề
với Sáu Thùy chuyện tình yêu, cưới xin bởi trong hoàn cảnh chiến tranh,
tôi đến đâu cũng chỉ được vào vài ngày, điều kiện ở trong bến cũng chặt
chẽ, nam nữ không được tự do tìm hiểu", ông Thắng cho hay.
Đón nhận tình cảm của Tư Thắng, nhưng Sáu Thùy trả lời
chưa thể quyết định được vì còn mẹ già và anh em ở quê. Chàng thuyền
phó khi ấy phải dùng tình cảm và lý do làm nhiệm vụ nay đây mai đó, cơ
hội gặp lại rất hiếm hoi để thuyết phục. Cuối cùng cô cũng đồng ý báo
cáo chuyện hai người với cấp trên.
"Lúc đầu bến chưa chịu vì họ cũng có ý đồ rút chị em
địa phương vào để gây dựng gia đình cho anh em ở bến. Nhưng rồi nhận
thấy vấn đề của hai người là chính đáng nên họ đồng ý cho gặp mặt, trao
đổi và để cô Thùy làm lý lịch đưa cho tôi mang ra báo cáo với cấp trên
ngoài Bắc", ông Thắng kể lại và cho hay, đoàn tàu không số là đơn vị bí
mật nên việc cưới hỏi phải điều tra bên vợ cẩn thận về hoàn cảnh gia
đình, xu hướng chính trị... đề phòng sau này có biến cố.
Làm xong lý lịch, hai bên đại diện cho Tư Thắng và Sáu
Thùy tổ chức một buổi gặp nhau để trao đổi. Sáu Thùy tặng cho ông một
nhẫn vàng, một khăn tay làm tin. Còn Tư Thắng chỉ có mỗi tấm hình để
lại. Tưởng mọi việc sẽ êm xuôi, nhưng do đơn vị Sáu Thùy không mặn mà
nên khi tàu Tư Thắng ra Bắc thì họ tổ chức kiểm điểm cô. Cấp trên Tư
Thắng thì dễ dàng hơn, chấp nhận mối tình sau khi đã kiểm tra lý lịch.
Về phần Tư Thắng, dù đã hứa hẹn nhưng ông không thể
trở lại bến Cà Mau do sau khi trở về được điều qua tàu khác vào Bến Tre.
Đi hai chuyến ông lại về tàu 56 nhưng chuyển hàng vào bến Bà Rịa. Để
liên lạc với người yêu, thi thoảng ông lén viết thư nhờ bạn tàu khác
chuyển vào, và ngập tràn hạnh phúc khi nhận được hồi âm cùng quà của Sáu
Thùy.
"Trong 4 năm từ 1964 đến 1968 chúng tôi gửi
cho nhau khoảng 10 bức thư. Nhiệm vụ bí mật nên ngay cả chúng tôi cũng
không biết lịch trình của các tàu bạn. Thi thoảng anh Nguyễn Chánh Tâm
(thuyền trưởng tàu 165) chở hàng vào Cà Mau tự mua quà và nói của tôi
gửi để Sáu Thùy đỡ tủi thân", ông Thắng nói.
Mặc dù vậy, cô Sáu rất trân trọng và mong được gặp
người yêu. Năm 1968, chuẩn bị cho tổng tấn công, cô xin đi theo cùng
tiểu đoàn của đơn vị 962 ra chiến trường chiến đấu. Nhưng ý định của cô
là đi để có điều kiện vượt Trường Sơn ra ngoài Bắc tìm Tư Thắng.
Ông bà Thắng - Thùy vui với đứa cháu ngoại duy nhất.
Sau nhiều lần cố gắng nhưng không thể ra Bắc vì đồn
bốt địch, Sáu Thùy ở lại trung đoàn 1 của quân khu 9 tham gia chiến đấu.
Lúc này cô lại nhận được tin Tư Thắng hy sinh. Cô đau khổ xin cấp trên
được về làm lễ truy điệu. "Vậy là tôi đã được làm truy điệu sống một lần
từ dạo ấy", Tư Thắng cười.
Trong các năm 1968-1972, hai người không liên lạc gì
với nhau. Suốt thời gian này, tàu sắt vào Nam cũng bị hạn chế vì địch
truy tìm gắt gao. Tư Thắng được rút về đoàn 950 làm nhiệm vụ mới, hoạt
động hợp pháp, đi tàu gỗ 2 đáy cải dạng tàu cá ra miền Bắc chở vũ khí.
Tháng 7/1972, ông Thắng lúc này đã là thuyền trưởng, đi chuyến đầu tiên
bằng đường hợp pháp, vào bến Đầm Cùng (Cà Mau).
Hai tháng sau, thông cảm với tình cảnh của Sáu Thùy và
Tư Thắng, cấp trên tổ chức cho 2 người gặp nhau nhưng không báo trước.
Thùy được giao liên dẫn đi, họ nói cho về phép thăm mẹ. Còn Tư Thắng khi
ấy đang giăng câu ngoài đồng, râu ria để rậm vì phải cải dạng để đi hợp
pháp.
"Cuộc hội ngộ ấy như Lục Vân Tiên gặp Kiều Nguyệt Nga.
Cuối cùng thì sau 8 năm chờ đợi, chúng tôi mới gặp lại. Ai cũng tưởng
rằng người kia đã hy sinh nhưng vẫn một lòng chờ đợi", Tư Thắng nghẹn
ngào. Ông Thắng thận trọng hỏi "Ngày xưa anh còn trẻ, hai người hứa hôn.
Giờ vì điều kiện chiến tranh, hành quân vượt Trường Sơn nên già, ốm thì
có nên tổ chức cưới hay không". Sáu Thùy trả lời "Trước sau như một, dù
hoàn cảnh nào vẫn yêu thương nhau".
Niềm vui như vỡ òa khi nghe người yêu nói, sáng hôm
sau Tư Thắng trình bày với hai bên đơn vị về đám cưới. Ngày vui của hai
người được tổ chức theo đời sống mới chỉ có anh em trong đơn vị. Đoàn
962 và 950 cho đôi vợ chồng trẻ 3 nghìn làm vốn. Bánh trái trong lễ cưới
được các chị em tự làm như bánh bò, bánh thịt, bánh kẹp, bánh quai
chèo... Thức ăn thì vào rừng bắt rắn, kỳ đà...
Trong ký ức của Đắc Thắng, địa điểm cho "tuần trăng
mật" của hai vợ chồng cũng rất đáng nhớ. Đó là một cái chòi trong vườn
chuối, phía dưới có hầm nấp pháo, bom. Đêm người nằm ở trên thì rắn ở
dưới thở phò phè. Ở đó khoảng 2 tuần thì đơn vị cho đôi vợ chồng đi theo
giao liên về thăm quê ngoại. Hết phép, ông đưa vợ về đơn vị, còn mình
thì xuống tàu ra Bắc nhận vũ khí.
Dù hai đơn vị đóng gần nhau nhưng mỗi lần đi thăm
chồng Sáu Thùy phải chèo xuồng cả ngày, có khi đi từ sáng mà nửa đêm mới
tới, nhiều lúc phải tránh biệt kích địch. Thăm chồng 1-2 ngày cô lại
phải chèo xuồng về đơn vị để chồng tiếp tục với những chuyến tàu Bắc -
Nam.
"Về sau đơn vị thông cảm, điều vợ tôi về đoàn 950 để
hai người có điều kiện ở gần nhau. Năm 1973 chúng tôi có đứa con trai
đầu lòng, năm 1976 có đứa con gái thứ hai và năm 1979 thì có con trai
út. Cả ba con đều mang hai họ Nguyễn - Huỳnh thể hiện sự gắn bó keo sơn
của bố mẹ", người cựu thủy thủ cho hay.
Giờ đã gần 80 với ngót 60 năm gắn bó với hải quân, cựu
thuyền trưởng tàu không số Nguyễn Đắc Thắng đã được phong danh hiệu anh
hùng lực lượng vũ trang nhân dân. "Bị ảnh hưởng chất độc da cam từ bố
mẹ nên cả hai con trai tôi đều vô sinh, may đứa con gái có một cháu
trai. Giờ vợ chồng tôi sống khá ổn định nhờ đồng lương hưu, chăm sóc
nhau lúc tuổi già", thủy thủ anh hùng tàu không số tâm sự.