Những trường hợp bị ma ám có thật nổi tiếng thế giới
Bất kể bạn có phải là một người mộ đạo, tâm linh hay không, những câu chuyện dưới đây đã thật sự xảy ra.
1. Clara Germana Cele
Anh minh hoa
Năm 1906, Clara Germana Cele, một sinh viên theo đạo Thiên chúa tại St
Michael’ Mission ở Natal, Nam Phi. Cele đã cầu nguyện và thực hiện một
hiệp ước với Satan vào năm cô được 16 tuổi. Và chỉ vài ngày sau đó, Cele
đã có những dấu hiệu kỳ lạ. Cô bị đẩy ngã bởi các hiện vật tôn giáo như
thánh giá, cô có thể nói và hiểu một số ngôn ngữ mà cô chưa từng biết.
Cô đọc được những suy nghĩ và tiểu sử của những người xung quanh.
Nữ tu săn sóc cho Cele cho biết cô có những biểu hiện vô cùng kinh
khủng, cô phát ra những âm thanh thú tính; cô có thể bay lơ lửng trong
không khí. Cuối cùng đã có hai linh mục được đưa vào để thực hiện một lễ
trừ tà cho cô. Celeđã cố gắng bóp cổ một trong những linh mục , hơn 170
người đã chứng kiến cô bay lên khi các linh mục đọc Kinh Thánh. Trong
suốt 2 ngày, các nghi lễ trừ tà đã thành công và trục xuất được các linh
hồn đen tối.
2. Anneliese Michel
Anneliese Michel là một trong những trường hợp gây tranh cãi nhất từ
trước tới nay, cũng như đã trở thành chủ đề của nhiều phiên bản hư cấu
của câu chuyện; đặc biệt là phim truyền hình năm 2005: Lễ trừ tà của
Emily Rose.
Anneliese Michel vào năm 16 tuổi đã có tiền sử động kinh và bệnh thần
kinh, cô thường được điều trị tại một bệnh viện tâm thần. Tuy nhiên, vào
năm 1973, khi Michel tự tử không thành, tất cả các hiện vật tôn giáo
đều không tới gần cô được, cô đã uống nước tiểu của chính mình, và bắt
đầu nghe thấy những tiếng nói. Y học đã khoanh tay trước trường hợp của
cô, gia đình của cô đã cầu xin một linh mục vì cho rằng cô đã bị ám ảnh
bởi ma quỷ. Mặc dù yêu cầu đó đã bị từ chối, hai linh mục địa phương đã
bí mật bắt đầu điều trị với nghi lễ trừ tà. Đồng thời, cha mẹ cô cũng đã
ngừng điều trị động kinh và rối loạn tâm thần cho cô. Trong vòng 1 năm
chiến đấu, cuối cùng cô đã ra đi.
Michel đã có gần 70 lễ trừ tà được thực hiện trong suốt 10 tháng. Cô từ
chối ăn, và thường xuyên nói chuyện như một người tử vì đạo.
3. Roland Doe
Được biết như câu chuyện "thật" đằng sau cuốn tiểu thuyết và bộ
phimHollywood nổi tiếng The Exorcist, câu chuyện của Roland Doe 14 tuổi
là một trong những câu chuyện nổi tiếng nhất về hiện tượng ma ám. Trên
thực tế,Roland Doe không phải là tên thật của cậu; nó là một bí danh do
Giáo hội Công giáo đặt để bảo toàn sự riêng tư của cậu. Cuối những năm
1940, dì của Doe đã khuyến khích cậu sử dụng một bảng Ouija để cầu cơ,
và nhiều suy đoán rằng sau cái chết của cô, cậu bé đã cố gắng liên hệ
với dì của mình với bàn cầu cơOuija, một hành động đã mở cửa cho ma quỷ-
những thế lực muốn đoạt hồn cậu.
Việc đoạt hồn bắt đầu với những âm thanh kỳ lạ, như tiếng nước nhỏ giọt
mà không ai có thể tìm được nguồn gốc. Cuối cùng, những hiện vật tôn
giáo bắt đầu rung chuyển và bay ra khỏi tường. Điều hiển nhiên là không
ai giải thích được những tiếng bước chân và tiếng cào nghe được xung
quanh nhà. Những vết trầy xước bắt đầu xuất hiện trên cơ thể của cậu
bé, bao gồm cả những vết giống như được khắc vào da thịt bằng những móng
vuốt vô hình. Cậu bé bắt đầu nói những giọng nói lạ và bay trong không
khí, với cơ thể vặt vẹo trong đau đớn.
Gia đình đã mang cậu tới cho một linh mục Công giáo, họ đã xác định
rằng cậu bé đã bị ma quỷ đoạt hồn và cần một người trừ tà. Các nghi lễ
trừ tà được thực hiện hơn 30 lần và cậu liên tục làm bị thương các mục
sư trong suốt thời gian đó. Cuối cùng, nghi thức đã thành công, toàn bộ
bệnh viện nghe tiếng kêu đau đớn của Doe cùng một mùi sulfuric nồng nặc
lan tỏa trong không khí.
4. "Julia"
Năm 2008, PGS.Ts bác sĩ tâm thần Richard E. Gallagher, được chứng nhận
của hội đồng quản trị tâm thần học lâm sàng tại Đại học Y khoa New York
đã ghi nhận trường hợp của một bệnh nhân có bí danh là "Julia" mà ông
kết luận rằng có sự chiếm đoạt thật sự của ma quỷ. Đây là một trường hợp
hiếm hoi mà một nhà khoa học và bác sĩ tâm thần “dám” thừa nhận chuyện
đoạt hồn từ các thế lực siêu nhiên; thông thường các bác sĩ sẽ cho rằng
điều đó là là nói dối hoặc là kết quả của bệnh tâm thần.
Tiến sĩ Gallagher đã quan sát thấy các đồ vật bay quanh phòng, Julia bay
lên khỏi giường, nói những âm thanh lạ, và biết những điều về những
người xung quanh, những điều mà cô ấy không thể nào biết được.
5. Anna Ecklund
Vào năm 14 tuổi, một cô gái từ Earling, Iowa tên là Anna Ecklund đã bắt
đầu có dấu hiệu bị quỷ ám. Cô được nuôi dưỡng bởi một người Công giáo mộ
đạo là cha và dì- những người được cho rằng là thực hành phép phù thủy.
Họ bị cáo buộc rằng đã nguyền rủa cô gái và thường xuyên sử dụng các
loại thảo mộc“ếm” vào thức ăn của cô. Diễn tiến sau đó, cô bắt đầu không
thể chịu đựng được các hiện vật tôn giáo cũng như không thể bước vào
một nhà thờ. Năm 1912, cô gái đã trải qua một lễ trừ tà thành công,
nhưng sau khi được chữa khỏi, cha và dì của cô đã tiếp tục cầu nguyện
Satan khiến cho cô phải chịu đựng nhiều hơn. Trong vòng một năm cô gái
đã bị đoạt hồn bởi nhiều đối tượng, trong đó các cả hồn ma từng đoạt hồn
của Annaliese Michel.
Năm 1928, Ecklund lại tìm sự giúp đỡ từ các nhà thờ. Cô được đặt trong
một tu viện nơi trừ tà của cô sẽ diễn ra, và hành vi của cô gái trở nên
tồi tệ dưới sự chăm sóc của các nữ tu. Khi các nữ tu sẽ cầu nguyện cho
các món ăn trước khi bước vào phòng của cô, Ecklund có thể cảm nhận
được. Cô rít lên và ném thức ăn xuống sàn nhà. Ecklund chỉ chịu ăn thức
ăn chưa được cầu nguyện, ban phước mà thôi. Nhân chứng cho thấy cô gái
nói và hiểu tiếng nước ngoài dù cô chưa bao giờ biết. Họ cũng tuyên bố
rằng cô có thể bay lên và bám vào tường. Cô gái thường nôn ra và nhổ vào
các linh mục. Đôi mắt cô tróc ra và cơ thể của cô trở nên rất cồng kềnh
và nặng nề đến nỗi cô gần như đã phá vỡ giường sắt cô nằm.
Sau 23 ngày với 3 nghi lễ trừ tà hoàn tất, các giáo sĩ tuyên bố cuối cùng đã giải thoát cô khỏi ma quỷ.
Những chuyện sởn tóc gáy về quỷ nhập tràng ở Việt Nam
(ĐSPL) - Anh nhân viên nhà xác vừa chạm tay vào tấm vải trùm tử thi thì bất ngờ hai cánh tay tử thi đưa lên quàng vào người anh…
Chuyện ở viện Bạch Mai
Trong cuốn Thế giới kỳ bí
của Nxb Thanh Hóa có một câu chuyện về hiện tượng quỷ nhập tràng đã
diễn ra ở bệnh viện Bạch Mai. Tóm tắt lại, câu chuyện như thế này: Vào
năm 1952, một chuyện xảy ra ở bệnh viện Bạch Mai được truyền đi khiến
người cứng bóng vía nhất cũng phải sởn gai ốc.
Hôm
ấy, hai nhân viên nhà xác lên phòng cấp cứu chuyển một tử thi xuống.
Đến 10 giờ tối, người nhân viên cao tuổi coi nhà quản muốn ra phố ăn bát
cháo. Ông ta bèn nhờ người đồng nghiệp trẻ ở lại trông nom rồi đi ra
cổng bệnh viện.
Người đồng nghiệp này
là một thanh niên còn trẻ tuổi mới vào nghề được vài ngày. Anh tha thẩn
ở ngoài nhà quản một lát thì trời đổ cơn mưa nhỏ nên anh đành một mình
bước vào căn phòng để các tử thi.
Đột
nhiên anh nhìn thấy tấm khăn phủ tử thi vừa đưa vào động đậy. Nghĩ rằng
căn phòng này có chuột, anh đến gần và tò mò đưa tay vén tấm vải trùm
tử thi lên xem xét.
Đột ngột cơ thể tử thi nằm trên bàn run lên
bần bật. Trong khi anh nhân viên còn chưa hoàn hồn thì hai cánh tay xác
chết đưa lên quàng vào người anh. Ba hồn bảy vía tá hỏa, anh co chân
chạy thục mạng ra cửa và hình như thây ma vẫn đuổi theo sau.
Điều
kỳ lạ nhất là tuy đôi chân thây ma không cử động được nhưng cả thân xác
vẫn bay theo người nhân viên này. Trong lúc chân tay bủn rủn, trí óc tê
liệt tưởng không chạy được nữa thì anh nghe thấy một tiếng thét bên
tai: “Hãy chạy vòng quanh gốc cây nếu mày muốn sống”. Không kịp xem ai
nói câu đó nhưng anh tự nhủ hãy gắng làm theo lần cuối.
Quả
nhiên sau khi chạy vòng quanh một gốc cây bên thảm cỏ, anh nghe có
tiếng đổ vật xuống đất sau lưng. Vừa thở dốc anh vừa ngoái cổ nhìn lại.
Đó chính là thây ma đang nằm dài trên mặt đất, cách nơi anh đứng vài
mét.
Một bóng đen tiến đến đưa tay vỗ
vào vai anh thều thào: “Rồi chú sẽ quen với hiện tượng này thôi, đừng
sợ”. Dù nhận ra đó chính là giọng nói quen thuộc của ông nhân viên già
tuổi, nhưng anh vẫn ngất đi bất tỉnh.
Những người lái buôn xấu số
Một
câu chuyện rùng rợn khác vẫn được truyền tụng như một trong những ví dụ
điển hình của hiện tượng quỷ nhập tràng là câu chuyện những người lái
buôn ngủ trọ. Chuyện xưa kể rằng có 7 người đàn ông làm lái buôn đi lên
mạn ngược lấy hàng. Một buổi tối họ lỡ độ đường nên phải xin ngủ nhờ
trong nhà một người Kinh lên lập nghiệp ở trong vùng.
Người
chủ nhà nói rằng nhà chỉ có 2 vợ chồng, vợ ông bị cảm nặng nằm trong
buồng còn ông bây giờ phải đi tìm thuốc cho vợ sáng mai mới về. Ông cho
các lái buôn mượn nhà ngủ trọ và trông nhà cho ông.
Sau
khi chủ nhà đi rồi, trời cũng sập tối. Bảy người lái buôn cơm nước xong
bèn quây quần vào một góc nhà để ngủ. Lúc gần sáng, người lái buôn nằm
ngoài rìa bỗng cựa mình thức dậy vì một luồng gió lạnh luồn vào nhà. Ông
lơ láo nhìn vào phía trong, thấy cửa buồng của vợ chủ nhà mở trống,
ngọn đèn dầu trong buồng đang nhỏ như hột đậu xanh bỗng phụt lên sáng rõ
rồi mới nhỏ lại dần.
Ngay lúc đó có
tiếng người hút thuốc lào. Tiếng điếu cày dứt thì có tiếng dép lẹp xẹp
rồi bà chủ nhà vụt bước ra ngoài. Thật bất ngờ, người đàn bà này đến bên
người lái buôn thứ nhất luồn hai tay xuống nhấc bổng ông lên như nhấc 1
viếng gỗ thường, đoạn bà ghé miệng vào mũi người lái buôn hít một hơi
dài. Hít xong lại đặt người đàn ông nằm xuống y như cũ rồi bước trở vào
trong buồng.
Bên trong ngọn đèn dầu
lại phụt lên sáng rõ như hồi nãy rồi cũng lụn dần. Tiếng điếu cày lại
vẳng lên từng chập. Độ 5 phút sau người đàn bà lại hiện ra một lần nữa,
bước ngay đến chỗ người lái buôn thứ hai, nâng đầu ông ta dậy, kề miệng
vào mũi hít một hơi dài như lần trước, rồi lại đứng lên quay trở vào
buồng.
Người
lái buôn nằm ngoài bìa hết sức ngạc nhiên nhưng cố im lặng để xem hiện
tượng kỳ quái này ra sao. Rồi cứ như lúc đầu, mỗi lượt đèn phụt sáng
lên, tiếng điếu cày ròn rã, người đàn bà lại hiện ra, tái diễn cảnh
tượng cũ, lần lượt đến người lái buôn thứ 6.
Lúc
này người thứ 7 đang thức, trống ngực đánh thình thình nhưng vẫn nằm im
không dám cựa quậy. Khi người đàn bà vừa quay đi, anh ta khẽ sờ vào
mình bạn nằm bên cạnh thì thấy da thịt lạnh ngắt như xác chết. Anh ta
hoảng hồn vùng phắt dậy. Người đàn bà nghe thấy tiếng động quay lại
nhìn, anh ta khiếp đảm quá thét lên một tiếng rồi cắm đầu chạy.
Càng
kinh khủng hơn, người đàn bà tức tốc đuổi theo. Anh ta càng chạy, bà ta
càng cố đuổi cho kịp. Điều lạ lùng nhất là anh ta càng chạy nhanh người
đàn bà càng đuổi nhanh, anh ta chạy chập, bà ta cũng chạy chậm.
Trời
dần hửng sáng, người đàn bà kỳ quái vẫn đuổi theo anh lái buôn thứ 7 mà
không chịu buông tha. Anh ta kinh hoàng quá không biết làm cách nào
thoát chết. Bỗng bên đường trước mặt xuất hiện một cây gạo, trong đầu
anh lóe lên ý nghĩ sẽ trèo lên đó trốn. Bỗng anh ta nghe đằng sâu có
tiếng phập thật lớn rồi thân cây rung chuyển, anh ta hốt hoảng vấp phải
cái rễ cây ngã vật xuống ngất đi.
Mãi
lúc trời sáng hẳn, người qua đường bắt gặp cảnh tượng vô cùng khủng
khiếp: Ở gốc cây có người đàn ông nằm xõng xoài còn thoi thóp thở, bên
cạnh có xác một người đàn bà ngã sang một bên, cánh tay phải xỉa ngập
vào thân cây gần đến khuỷu.
Họ cứu
chữa cho người đàn ông tỉnh lại. Anh ta thuật rõ những điều nghe thấy
trong đêm với mọi người. Họ mới cho anh ta hay đám người lái buôn đã bị
quỷ nhập tràng. Căn nhà họ vào xin ngủ trọ có người đàn bà chết còn quàn
xác lại, nên mới hiện hình hớp hồn 6 người kia, còn anh nhờ chạy trốn
kịp nên thoát chết.
Khoa học nói gì?
Hiện
tượng quỷ nhập tràng là khái niệm để chỉ việc xác chết tự nhiên bật
dậy. Thời xưa khi khoa học còn chưa phát triển, dân gian không giải
thích được nên gán cho ma quỷ nhập vào xác chết. Sự thực không phải vậy.
Không có ma quỷ nào cả.
Trong cuốn 100 điều nên biết về phong tục Việt Nam,
tác giả Tân Việt đã có bài nói rõ về hiện tượng này. Theo ông, đây là
do hiện tượng điện tích âm tích tụ trong thi thể chưa thoát hết ra
ngoài, khi gặp nguồn điện dương thì thi thể sẽ bị cuốn hút.
Có
khi giọt nước mắt nóng hoặc giọt rượu bắn vào cũng là một nguồn điện
tích dương. Đặc biệt nếu con mèo nhảy qua thi thể sẽ dễ làm cho thi thể
bật dậy nhưng sẽ lại đổ ngay xuống.
Để
tránh hiện tượng đó, dân gian có kinh nghiệm là khi nhà có người chết
thì dỡ ngói trên mái để ánh mặt trời chiếu vào. Ngày nay dưới con mắt
khoa học, tập quán đó được giải thích là ánh sáng mặt trời sẽ giúp triệt
tiêu nhanh chóng các điện tích âm trong tử thi để tránh hiện tượng quỷ
nhập tràng.
Với việc xác chết đuổi
theo người sống, ở phần lý giải của khoa học của Thế giới kỳ bí cũng
thừa nhận rằng có những trường hợp xác chết đuổi theo người sống là do
hơi nóng của người sống cuốn hút, hoặc trường hợp có luồng không khí đối
lưu cân bằng khi xác chết ở tư thế đứng song song với người sống.
Mặc
dù vậy, có lẽ 2 câu chuyện nói trên đã phóng đại lên để dọa người ta.
Bởi lẽ lực hút có thể đứt đoạn bất kỳ lúc nào chứ sao có thể chắc chắn
đến mức khi người lái buôn chạy nhanh thì cái xác chạy nhanh, khi anh ta
chạy chậm nó cũng chạy chậm.
Trần Vũ
Giải mã hiện tượng quỷ nhập tràng
Anh nhân viên nhà xác vừa chạm tay vào tấm vải trùm tử thi thì bất ngờ hai cánh tay tử thi đưa lên quàng vào người anh.
Trong cuốn "Thế giới kỳ bí" của nhà xuất bản Thanh Hóa, một câu chuyện
về hiện tượng quỷ nhập tràng đã diễn ra ở bệnh viện Bạch Mai (Hà Nội) đã
khiến người đọc ấn tượng mạnh. Tóm tắt câu chuyện như sau: vào năm
1952, hai nhân viên nhà xác lên phòng cấp cứu chuyển một tử thi xuống.
Đến 10h tối, người nhân viên cao tuổi coi nhà quản muốn ra phố ăn bát
cháo. Ông ta bèn nhờ người đồng nghiệp trẻ ở lại trông nom rồi đi ra
cổng bệnh viện.
Người đồng nghiệp này là một thanh niên còn trẻ tuổi mới vào nghề được
vài ngày. Anh tha thẩn ở ngoài nhà quản một lát thì trời đổ cơn mưa nhỏ
nên anh đành một mình bước vào căn phòng để các tử thi.
Đột nhiên anh nhìn thấy tấm khăn phủ tử thi vừa đưa vào động đậy. Nghĩ
rằng căn phòng này có chuột, anh đến gần và tò mò đưa tay vén tấm vải
trùm tử thi lên xem xét. Đột ngột cơ thể tử thi nằm trên bàn run lên bần
bật. Trong khi anh nhân viên còn chưa hoàn hồn thì hai cánh tay xác
chết đưa lên quàng vào người anh. Ba hồn bảy vía tá hỏa, anh co chân
chạy thục mạng ra cửa và hình như thây ma vẫn đuổi theo sau.
Điều kỳ lạ nhất là tuy đôi chân thây ma không cử động được nhưng cả thân
xác vẫn bay theo người nhân viên này. Trong lúc chân tay bủn rủn, trí
óc tê liệt tưởng không chạy được nữa thì anh nghe thấy một tiếng thét
bên tai: “Hãy chạy vòng quanh gốc cây nếu mày muốn sống”. Không kịp xem
ai nói câu đó nhưng anh tự nhủ hãy gắng làm theo lần cuối.
Quả nhiên sau khi chạy vòng quanh một gốc cây bên thảm cỏ, anh nghe có
tiếng đổ vật xuống đất sau lưng. Vừa thở dốc anh vừa ngoái cổ nhìn lại.
Đó chính là thây ma đang nằm dài trên mặt đất, cách nơi anh đứng vài
mét.
Một bóng đen tiến đến đưa tay vỗ vào vai anh thều thào: “Rồi chú sẽ quen
với hiện tượng này thôi, đừng sợ”. Dù nhận ra đó chính là giọng nói
quen thuộc của ông nhân viên già tuổi, nhưng anh vẫn ngất đi bất tỉnh.
Hiện tượng quỷ nhập tràng được giải thích dưới góc độ khoa học.
Một câu chuyện rùng rợn khác vẫn được truyền tụng như một trong những ví
dụ điển hình của hiện tượng quỷ nhập tràng là câu chuyện những người
lái buôn ngủ trọ. Chuyện xưa kể rằng, có 7 người đàn ông làm lái buôn đi
lên mạn ngược lấy hàng. Một buổi tối họ lỡ độ đường nên phải xin ngủ
nhờ trong nhà một người Kinh lên lập nghiệp ở trong vùng.
Người chủ nhà nói rằng nhà chỉ có 2 vợ chồng, vợ ông bị cảm nặng nằm
trong buồng còn ông bây giờ phải đi tìm thuốc cho vợ sáng mai mới về.
Ông cho các lái buôn mượn nhà ngủ trọ và trông nhà cho ông.
Sau khi chủ nhà đi rồi, trời cũng sập tối. Bảy người lái buôn cơm nước
xong bèn quây quần vào một góc nhà để ngủ. Lúc gần sáng, người lái buôn
nằm ngoài rìa bỗng cựa mình thức dậy vì một luồng gió lạnh luồn vào nhà.
Ông lơ láo nhìn vào phía trong, thấy cửa buồng của vợ chủ nhà mở trống,
ngọn đèn dầu trong buồng đang nhỏ như hột đậu xanh bỗng phụt lên sáng
rõ rồi mới nhỏ lại dần.
Ngay lúc đó có tiếng người hút thuốc lào. Tiếng điếu cày dứt thì có
tiếng dép lẹp xẹp rồi bà chủ nhà vụt bước ra ngoài. Thật bất ngờ, người
đàn bà này đến bên người lái buôn thứ nhất luồn hai tay xuống nhấc bổng
ông lên như nhấc một miếng gỗ thường, đoạn bà ghé miệng vào mũi người
lái buôn hít một hơi dài. Hít xong lại đặt người đàn ông nằm xuống y như
cũ rồi bước trở vào trong buồng.
Bên trong ngọn đèn dầu lại phụt lên sáng rõ như hồi nãy rồi cũng lụi
dần. Tiếng điếu cày lại vẳng lên từng chập. Độ 5 phút sau người đàn bà
lại hiện ra một lần nữa, bước ngay đến chỗ người lái buôn thứ hai, nâng
đầu ông ta dậy, kề miệng vào mũi hít một hơi dài như lần trước, rồi lại
đứng lên quay trở vào buồng.
Người lái buôn nằm ngoài bìa hết sức ngạc nhiên nhưng cố im lặng để xem
hiện tượng kỳ quái này ra sao. Rồi cứ như lúc đầu, mỗi lượt đèn phụt
sáng lên, tiếng điếu cày ròn rã, người đàn bà lại hiện ra, tái diễn cảnh
tượng cũ, lần lượt đến người lái buôn thứ 6.
Advertisement
Lúc này người thứ 7 đang thức, trống ngực đánh thình thình nhưng vẫn nằm
im không dám cựa quậy. Khi người đàn bà vừa quay đi, anh ta khẽ sờ vào
mình bạn nằm bên cạnh thì thấy da thịt lạnh ngắt như xác chết. Anh ta
hoảng hồn vùng phắt dậy. Người đàn bà nghe thấy tiếng động quay lại
nhìn, anh ta khiếp đảm quá thét lên một tiếng rồi cắm đầu chạy.
Càng kinh khủng hơn, người đàn bà tức tốc đuổi theo. Anh ta càng chạy,
bà ta càng cố đuổi cho kịp. Điều lạ lùng nhất là anh ta càng chạy nhanh
người đàn bà càng đuổi nhanh, anh ta chạy chập, bà ta cũng chạy chậm.
Trời dần hửng sáng, người đàn bà kỳ quái vẫn đuổi theo anh lái buôn thứ 7
mà không chịu buông tha. Anh ta kinh hoàng quá không biết làm cách nào
thoát chết. Bỗng bên đường trước mặt xuất hiện một cây gạo, trong đầu
anh lóe lên ý nghĩ sẽ trèo lên đó trốn. Bỗng anh ta nghe đằng sâu có
tiếng phập thật lớn rồi thân cây rung chuyển, anh ta hốt hoảng vấp phải
cái rễ cây ngã vật xuống ngất đi.
Mãi lúc trời sáng hẳn, người qua đường bắt gặp cảnh tượng vô cùng khủng
khiếp: ở gốc cây có người đàn ông nằm còn thoi thóp thở, bên cạnh có xác
một người đàn bà ngã sang một bên, cánh tay phải xỉa ngập vào thân cây
gần đến khuỷu.
Họ cứu chữa cho người đàn ông tỉnh lại. Anh ta thuật rõ những điều nghe
thấy trong đêm với mọi người. Họ mới cho anh ta hay đám người lái buôn
đã bị quỷ nhập tràng. Căn nhà họ vào xin ngủ trọ có người đàn bà chết
còn quàn xác lại, nên mới hiện hình hớp hồn 6 người kia, còn anh nhờ
chạy trốn kịp nên thoát chết.
Hiện tượng quỷ nhập tràng là khái niệm để chỉ việc xác chết tự nhiên bật
dậy. Thời xưa khi khoa học còn chưa phát triển, dân gian không giải
thích được nên gán cho ma quỷ nhập vào xác chết. Sự thực không phải vậy,
không có ma quỷ nào cả.
Trong cuốn 100 điều nên biết về phong tục Việt Nam, tác giả Tân Việt đã
có bài nói rõ về hiện tượng này. Theo ông, đây là do hiện tượng điện
tích âm tích tụ trong thi thể chưa thoát hết ra ngoài, khi gặp nguồn
điện dương thì thi thể sẽ bị hút.
Có khi giọt nước mắt nóng hoặc giọt rượu bắn vào cũng là một nguồn điện
tích dương. Đặc biệt nếu con mèo nhảy qua thi thể sẽ dễ làm cho thi thể
bật dậy nhưng sẽ lại đổ ngay xuống.
Để tránh hiện tượng đó, dân gian có kinh nghiệm là khi nhà có người chết
thì dỡ ngói trên mái để ánh mặt trời chiếu vào. Ngày nay dưới con mắt
khoa học, tập quán đó được giải thích là ánh sáng mặt trời sẽ giúp triệt
tiêu nhanh chóng các điện tích âm trong tử thi để tránh hiện tượng quỷ
nhập tràng.
Với việc xác chết đuổi theo người sống, ở phần lý giải của khoa học của
cuốn "Thế giới kỳ bí" cũng thừa nhận rằng có những trường hợp xác chết
đuổi theo người sống là do hơi nóng của người sống cuốn hút, hoặc trường
hợp có luồng không khí đối lưu cân bằng khi xác chết ở tư thế đứng song
song với người sống.
Mặc dù vậy, có lẽ hai câu chuyện nói trên đã phóng đại lên để dọa dẫm
người khác. Bởi lẽ lực hút có thể đứt đoạn bất kỳ lúc nào chứ sao có thể
chắc chắn đến mức khi người lái buôn chạy nhanh thì cái xác chạy nhanh,
khi anh ta chạy chậm nó cũng chạy chậm.
Richard Galllagher là nhà trị liệu tâm thần học tại Đại học Y New
York. Gần đây ông nghiên cứu về hiện tượng quỷ nhập và trừ tà, có một
bài viết ngắn gọn trên Washington Post.
Cuối những năm 80, tôi được giới thiệu với một tư tế Satan giáo tự
phong. Cô ta gọi mình là phù thủy, vận trang phục đen, kẻ mắt đậm và
khẳng định mình là “hoàng hậu” của Satan. Dưới tư cách là nhà khoa học
và sử học có thâm niên nghiên cứu và thực tập nhiều năm ở các đại học
hàng đầu Princeton, Yale và Columbia, các tu sĩ Công giáo muốn xin ý
kiến chuyên môn từ tôi: liệu người phụ nữ này có mắc bệnh tâm thần nào
đó?
Vào thời điểm đó, phong trào Satan giáo nổi lên khắp nước Mỹ. Nhiều
cá nhân bị bắt và truy tố vì lợi dụng tâm linh để trục lợi. Tuy nhiên nữ
tư tế này có thể nói chính xác nguyên nhân cái chết người thân của tôi
mà chắc chắn cô ta chưa gặp. Với hiểu biết khi đó, tôi không thể tìm
được cách giải thích nào khác ngoài thừa nhận rằng đó là năng lực huyền
bí.
Vị linh mục đã hỏi ý kiến tôi về trường hợp này rất có kinh nghiệm về
tâm linh. Tôi đã nói với ông ấy, dù là người Công giáo, tôi vẫn không
dễ tin vào những điều không tưởng. Ông đáp lại hơi chút không hài lòng:
"Chính vì vậy nên chúng tôi mới nhờ tới anh chứ".
Mối quan hệ đối tác bắt đầu từ đó. Trong suốt hơn 2 thập kỷ qua, tôi
đã thỉnh giảng cho hàng trăm giáo sĩ nhận biết các dấu hiệu của nhiều
chứng bệnh tâm thần phức tạp không hề liên quan tới quỷ dữ. Có chút khó
khăn, nhưng hai khía cạnh tâm linh và khoa học không hề xung đột. Là một
giáo sư- bác sĩ tâm lý, tôi tập trung vào việc cởi mở, tôn trọng và
thấu hiểu. Điều này đã giúp tôi phân biệt giữa những trường hợp 'quỷ ám'
với các ca bệnh thông thường.
Nhiều đồng nghiệp trong giới khoa học đương nhiên không tin vào điều
này, lý do là vì họ đã bị lừa phỉnh quá nhiều, nhưng quan sát kỹ lưỡng
của tôi cho thấy có vài trường hợp cực kỳ hiếm gặp khó có cách giải
thích nào khác kể cả khi dùng các liệu pháp điều trị phức tạp nhất.
Nhu cầu cho những buổi lễ trừ tà đang ngày càng tăng. Trong 10 năm
qua, số lượng những nhà trừ tà “chuyên nghiệp” - được các giám mục cho
phép - đã tăng từ 12 lên khoảng 50 người. Tuy nhiên không phải ai cũng
tỉnh táo như vị linh mục đầu tiên tôi gặp, đặc biệt là ở những nước đang
phát triển. Họ phán đoán sai, thậm chí sử dụng những “biện pháp” nguy
hiểm như đánh đập nạn nhân. Có lẽ đây là lý do vì sao trừ tà bị nhìn
nhận sai lầm.
Nhưng tôi đã chứng kiến những trường hợp có thật. Nạn nhân thường có
những biểu hiện như đột nhiên có những phát ngôn xúc phạm tôn giáo, hiểu
và nói được những ngôn ngữ trước đó họ không biết, có sức mạnh bất
thường hoặc lơ lửng trong không khí. Họ cũng biết được những việc như
cái chết của một người lạ hay những tội lỗi bí mật người khác đã phạm.
Với vai trò là một bác sĩ tư vấn, tôi nghĩ tôi đã gặp nhiều trường hợp
được cho là quỷ ám hơn bất cứ đồng nghiệp nào khác.
Phần lớn bệnh nhân của tôi mắc các chứng rối loạn tâm lý do tiền sử
bệnh gia đinh hoặc bị hội chứng đa nhân cách. Nhưng nếu một bệnh nhân
bất chợt nói tiếng Latin một cách hoàn hảo thì sao đây?
(Trên thế giới ghi nhận nhiều trường hợp khác bỗng dưng nói một ngôn
ngữ sau các sang chấn về thể lý hoặc tâm lý. Theo giải thích ban đầu của
các chuyên gia hiện tượng này do phần não bộ phụ trách ngôn ngữ được
"kích hoạt" nhưng với trình độ y học hiện tại chưa chỉ ra được mối liên
quan rõ ràng)
Với mỗi ca bệnh, trước hết tôi tiếp cận theo hướng cẩn thận nhất. Tôi
không tự ý “phân tích” theo hướng tâm linh mà sẽ thông báo với linh mục
về các triệu chứng không thể lý giải bằng y học. Tôi hiểu rằng nhiều
người không tin và sẵn sàng phản đối một cách gay gắt với bất cứ vấn đề
nào liên quan tới khía cạnh đó, nhưng công việc của tôi là giúp đỡ người
gặp khó khăn chứ không phải là thuyết phục các bác sĩ. Tuy vậy, tôi
cũng rất ngạc nhiên với số lượng người hiện nay đang ủng hộ những giả
thuyết đó.
Là một người lý trí, tôi phải giải thích những điều khó hiểu. Để có
thể tin vào những điều “hủ lậu và bất khoa học” như vậy, tôi phải nghiêm
túc nhìn nhận những bằng chứng. Sự thiếu hiểu biết và mê tín đã biến
các vụ lừa đảo hoặc chứng bệnh tâm lý thành những câu chuyện về ma quỷ.
Tuy nhiên, gần như mọi nền văn hóa đều tin vào linh hồn và cũng có rất
nhiều vụ việc được ghi nhận với những nhân chứng thuyết phục lại càng
củng cố thêm cho điều đó. Với cương vị là một nhà tâm thần học, việc
nghiễm nhiên phủ nhận những trường hợp lạ này phần lớn là do tâm lý chối
bỏ theo cảm tính chứ không phải từ nghiên cứu lý tính, từ đó những câu
chuyện được tô vẽ màu sắc tâm linh trở nên đáng tin.
Sau hết, tôi làm công việc này không phải trên quan điểm học thuật
hay lý luận. Tôi cho rằng một bác sĩ không nên từ chối khi được yêu cầu
trợ giúp người đang bị đau đớn, dù là trên quan điểm khoa học hay đức
tin.
Theo
dân gian, ma nhập là hiện tượng “hồn” của một người nhập vào người
khác. Kết quả người bị nhập tự xưng là một người hoàn toàn khác: giới
tính và nhân thân khác, tính cách và học vấn khác, thói quen và phương
ngữ khác…
MA LÀ GÌ?
Trong ngôn ngữ của huyền học phương Tây, vạn vật được hình thành bởi
năm thể: Đất (vật chất – thân xác), Nước (năng lượng – tình cảm), Khí
(tâm trí), Lửa (trực giác) và Không (phúc lạc).
Trong ngôn ngữ phương Đông, mỗi người được làm nên bởi Hồn, Vía và
Xác. Xác tương ứng với thể vật chất, tức cơ thể vật lý của bạn. Vía
tương ứng với thể năng lượng, tức những cảm xúc và sức sống của chúng
ta. Hồn bao gồm ba thể tâm trí, trực giác và phúc lạc gộp vào. Khi chết
đi, bạn rời bỏ thân xác. Bạn trở thành một cư dân của cõi âm, chỉ được cấu tạo bởi Vía và Hồn, cũng như những vong hồn, ma quỷ và thánh thần mà chúng ta đang đề cập.
Trong điều kiện bình thường, đa số vong hồn sẽ sống trong một không
gian khác với chúng ta. Tuy nhiên, vẫn có những lý do khiến nhiều vong
hồn nán lại trong không gian mà chúng ta đang sống:
Vì chưa được sống một cuộc sống cõi dương đầy đủ, như những vong hồn của trẻ em hoặc thai nhi.
Vì chết quá đột ngột, khiến… không kịp nhận ra là mình đã chết. Đây
là trường hợp của vong hồn những người lính, hoặc những người chết vì
tai nạn, bị ám sát…
Vì có ân oán với một người cõi dương, nên bám theo để che chở, trả thù, hoặc… dụ về cõi chết sống cùng.
Vì… đói, nên phải làm kẻ kí sinh, đi hút năng lượng của con người, động vật và cây cối.
Vì là âm binh/pháp thân đang được thần hoặc quỷ sai phái đi thực thi nhiệm vụ.
Vì đang tu luyện ở những vùng núi non có khí tốt, hoặc những địa điểm linh thiêng.
Ngoài ra, cũng có những mùa mà vong được phép về trần. Mùa này thay
đổi tùy theo phong tục của các nước khác nhau và theo vòng tiết khí
riêng của từng vùng đất. Chẳng hạn, ở châu Âu, đó là khoảng thời gian
giữa ngày Halloween (31/10) và ngày Đông Chí (22/12) – khi lượng ánh
sáng mặt trời ở mức thấp nhất trong năm. Ở các nước Á Đông, đó là “tháng cô hồn”
– khoảng thời gian từ 2/7 đến 14/7 hằng năm, khi Diêm Vương mở Quỷ môn
quan để quỷ đói về trần gian, và nửa cuối tháng Chạp, khi âm khí tích tụ
ở mức cao nhất. Những giai đoạn này thường đặc trưng bởi một lượng lớn
mây xám che kín bầu trời, sương mù và mưa.
Cũng có những địa điểm dung dưỡng các vong hồn vì tập trung nhiều âm
khí. Quen thuộc nhất là các cây cổ thụ hoặc cây lớn, như cây đa, cây si,
cây gạo. Tiếp đó là những nghĩa địa, những căn phòng thiếu sáng, ẩm
thấp và bí khí, hoặc những đoạn bờ sông có nhiều người chết trôi… Và cả
những địa điểm thờ cúng suy tàn vì tà kiến từ những sư trụ trì rởm, hoặc
những tín đồ chỉ tìm đến để xin danh lợi, tiền quyền. Cuối cùng, là khi
mấy vị thần gàn dở gây chiến với nhau: họ thả âm khí ra để đám âm binh
tự do chạy nhảy loăng quăng trong nhà ngoài phố.
QUỶ LÀ GÌ?
Quỷ là những vong hồn mạnh và nguy hiểm hơn đa số khác. Đó có thể là
vong hồn của những kẻ mạnh từng lún quá sâu vào bóng tối, như những
chiến binh cuồng sát, hoặc đám doanh nhân, tướng lĩnh, chính khách có
khuynh hướng quyền mưu. Đó cũng có thể là vong hồn của những cá nhân
xuất sắc phải chết thảm hoặc chết oan, bị tà niệm định hình trong quá
trình rời bỏ thân xác. Một trường hợp khác là những vong hồn đã tu luyện
lâu năm, nhưng ôm giữ nhiều tà kiến, nên rơi vào mê cung được tạo nên
bởi cái tôi và khát vọng quyền năng.
HIỆN TƯỢNG MA NHẬP
Ma quỷ không có thân xác vật lý. Do đó, vì nhiều động cơ khác nhau,
đôi khi ma, quỷ chiếm lĩnh thân xác vật lí của con người hoặc đồ vật.
Trong trường hợp này, chúng ta nói rằng người/vật ấy bị ám bởi ma, quỷ.
Người và vật đều có thể bị ma ám vì những nguyên nhân sau:
Do vong hồn không ý thức được là mình đã chết, nên nhập vào một thân
xác để tìm kiếm cảm giác của một đời sống sinh hoạt bình thường.
Do vong hồn có duyên nợ quá nặng với người bị nhập.
Do vong hồn bị đói, nên cần tìm một vật chủ để kí sinh. Vật chủ có
thể là người, động vật, hoặc những đồ vật mà con người đặt quá nhiều
tình cảm vào.
Do thần hoặc quỷ cử âm binh đến nhập vào bạn, nhằm điều khiển tình
cảm và tâm trí của bạn, biến bạn thành con tốt để đạt được mục đích của
họ.
Do bạn bị bán, hoặc tự bán mình cho thần hoặc quỷ, tình nguyện đặt
mình dưới sự kiểm soát của họ để đổi lấy những phúc lợi mà họ cung cấp.
Phong tục “bán khoán” ở Việt Nam, hoặc những nghi lễ nhập đạo ở nhiều
tôn giáo, tín ngưỡng phổ biến trên thế giới đều có chung bản chất này.
Trong những trường hợp này người ta cúng giải sự theo đuổi của vong
hồn người khuất. Thường thì người ta tụng kinh siêu độ cho những người
này.
CÁCH TRỪ TÀ MA
Hãy đeo hình tượng Phật, tượng Chúa hay bất kỳ hình tượng nào của tôn
giáo mình đã được chú niệm, làm phép… trước là để bình an, sau là tránh
tà quấy nhiễu vì trên đỉnh đầu của chúng ta đều có thần linh đứng ngự.
Để xua đuổi tà ma trong nhà thì treo 81 tép tỏi hoặc để trước cửa nhà
vì 81 vị thần này sẽ giúp giữ nhà cho chúng ta không để những ai dùng
yêu thuật tà ma, bùa phép nào xâm nhập được. Nếu 81 tép tỏi này đã khô
thì phải nhớ thay 81 tép tỏi khác.
Người nào hay có hiện tượng vong bám theo, cảm thấy lạnh gáy hay đi
vào những chỗ phần âm nhiều thì nên có khăn ướt để lau mặt thường xuyên,
đồng thời dã 81 tép tỏi cộng với đầu hành bỏ chung vào trong túi vải
mỏng đem theo trong người thì ma quỷ cũng sẽ tránh xa.
Nếu những ai có người nhà đã bị trúng bùa ngải,
thần chú của những ông thầy, bà thầy chuyên làm việc này để hại người
thì cũng tự giúp cho người thân mình hóa giải tại nhà mà không cần tìm
kiếm thầy. Hãy cách giã tỏi vào túi vải mỏng để trên đỉnh đầu của người
bị ma nhập (huyệt bách hội) rồi hít thật sâu vào và thở ra từ từ, làm
liên tục nhiều lần trong 1 tiếng, nếu bị nặng nên tập lâu hơn sẽ tỉnh
táo trở lại và khỏe hơn trước.
PHÒNG TRÁNH TÀ MA
1. Giữ nhà cửa thông thoáng, khô ráo, sáng sủa
Ma quỷ rất ưa thích những không gian tối tăm, ẩm thấp, bí khí, nơi âm
khí có thể tích tụ dễ dàng. Hãy đảm bảo rằng nhà bạn không như thế. Hãy
thường xuyên mở các cửa sổ để đón ánh sáng, và thiết kế các cửa sao cho
luồng khí có thể luân chuyển trong căn nhà một cách thuận lợi, uyển
chuyển.
Dọn dẹp nhà cửa thường xuyên, đừng giữ quá nhiều vật dụng mà bạn
không dùng đến. Khi gặp điều kiện thuận lợi, các vong hồn cũng thích ám
vào những đồ vật quen thuộc với bạn – như chăn, giường, đệm, áo khoác,
tủ sách, laptop, điện thoại di động… Vì vậy, nếu bạn hoặc người thân
thường xuyên bị quỷ ám, hãy phơi chăn, đệm ra ngoài trời nắng thường
xuyên.
Ngoài ra, một số loại cây như đào, liễu và ngải cứu cũng có tác dụng trừ tà. 2. Giữ thân, tâm, trí khỏe mạnh
Tập thể dục thường xuyên, ăn uống điều độ để giữ cơ thể khỏe mạnh.
Ngủ đủ buổi đêm và thức dậy vào buổi sáng sớm để cơ thể bạn có thể hấp thụ khí dương.
Tự phát triển thể năng lượng (tức “công lực”) của mình bằng cách tập
một số thứ đơn giản, như Đạt Ma Dịch Cân Kinh và Suối Nguồn Tươi Trẻ
thức thứ nhất (tự search trên mạng, dù thực ra họ thường hướng dẫn sai).
Giữ tâm trí ngay thẳng, lành mạnh. 3. Không si mê những vật vô tri vô giác
Ma quỷ có thể hút năng lượng tình cảm của bạn qua các đồ vật trung
gian. Vì vậy, đừng si mê những đồ vật vô tri vô giác. Tôi từng thấy quỉ
ám ở tất cả tượng Phật trong chùa Kim Liên (Tây Hồ, Hà Nội), ở một cái
máy ảnh cơ của bạn tôi, và trong bộ bài tarot của rất nhiều người… Chúng
đều là những đồ vật được con người dành cho nhiều tình cảm thái quá. Ở
Nhật, người ta gọi trường hợp này là “tsukumogami” (thần đồ vật), tức
linh hồn yêu quái cư ngụ trong những đồ vật. Nguyên lí hoạt động rất đơn
giản: khi bạn si mê một vật, bạn truyền vào đó một lượng lớn năng lượng
tình cảm – tức là cắt vía của bạn ra để truyền vào một vật vô tri.
Trong vài trường hợp hiếm, lượng vía của đồ vật đó sẽ dần tích tụ cho
đến khi hình thành một ý chí độc lập, hoặc thâm chí một linh hồn. Đó là
cách thức ra đời của một số thần núi, thần đất, thần sông, và cũng là
nguyên lí mà các đạo sĩ thời xưa áp dụng để luyện bảo khí. Nhưng trong
hầu hết các trường hợp, lượng vía đó sẽ không tích tụ đủ nhiều để đồ vật
thành tinh. Thường thì nó nhanh chóng bị một con vong nhập vào để chiếm
dụng. Và chuyện ngu xuẩn tiếp diễn: ngày qua ngày, bạn cắt một phần hồn
vía qúy báu của mình ra để nuôi mấy con ma kí sinh – kẻ tiếp tục nuôi
dưỡng sự mê muội của bạn, để khai thác bạn như con bò sữa của mình. Vài
người bạn của tôi đã bị loạn trí vì bài tarot theo cách đó. 4. Cẩn thận với những dụng cụ ma thuật
Gần đây, có một thị trường thượng vàng hạ cám mới hình thành. Người
ta mua qua bán lại đủ thứ dụng cụ ma thuật sặc sỡ lăng nhăng, như “vật
phẩm phong thủy”, “đá thanh tẩy”, thảo dược, đá Rune, bùa trừ tà, bài
Tarot… Trong thực tế, tuyệt đại đa số những người tham gia mua bán vốn
mù tịt kiến thức huyền học.
Tôi có thể khẳng định rằng ở Việt Nam, hầu hết những người mua Tarot
không biết dùng bài, hầu hết những người mua “vật phẩm phong thủy” không
biết gì về phong thủy, và hầu hết những người mua thảo dược, thạch anh
không biết gì về witchcraft. Số còn lại thường bị giới hạn trong kiến
thức sách vở và các màn biểu diễn có tính phô trương. Hiện trạng này rất
nguy hiểm, vì người ta sở hữu các dụng cụ ma thuật mà không biết chút
gì về những nguy cơ từ chúng.
Ở đây, tôi chỉ xin điểm qua những nguy cơ liên quan đến vấn đề quỷ
nhập. Trước tiên, cần lưu ý rằng tất cả những dụng cụ ma thuật kể trên
đều là những vật chứa, truyền hoặc khuếch đại năng lượng của chúng ta.
Bài Tarot và các loại đá tinh thể rất thường xuyên bị vong ám vì lí do
này. Ở phương Tây, những người sử dụng đá tinh thể phải học cách cảm
nhận và sử dụng năng lượng, cùng kĩ năng “rửa” và “lập trình” viên đá.
Trong khi đó, những người mua đá ở Việt Nam thường không học gì cả. Họ
đơn giản là mua đá về như một đồ trang sức giá rẻ, và tin tưởng rằng nó
sẽ mang lại may mắn về học hành, tiền bạc và tình yêu.
Nhiều dụng cụ ma thuật, như đá Rune và Tarot, là những công cụ rất
mạnh để “lập trình” thực tại thông qua ám thị tâm trí con người. Nếu bạn
không có đủ kiến thức, kinh nghiệm và bản lĩnh để làm chủ chúng, những
thế lực của cõi âm sẽ tận dụng chúng để biến bạn thành bò sữa. Không
đáng ngạc nhiên khi có nhiều người bị tâm thần, rối loạn giới tính hoặc
dở hơi sau một thời gian tiếp xúc với các dụng cụ ma thuật.
Ngoài ra, trong thực tế, hầu hết các “đạo bùa trừ tà” thường gặp vốn
có bản chất là bùa gọi âm binh. Thầy cúng đưa bùa cho bạn, bùa này sẽ
gọi âm binh của thầy đến để giúp bạn canh nhà. Vấn đề nảy sinh khi âm
binh là những con quỷ không tử tế lắm, hoặc bản thân ông thầy không tử
tế lắm. Thế là dù việc trừ tà có diễn ra thật hay không, thì nhà bạn
cũng lúc nhúc đầy quỷ.
Tóm lại, trừ phi bạn thật sự muốn dành cả đời để theo đuổi huyền học,
đã tự trang bị những kiến thức, kinh nghiệm và kĩ năng căn bản, và đã
sẵn sàng trả giá, đừng bao giờ phí tiền để rước về nhà những dụng cụ nêu
trên. Chỉ cần có thêm một chút hiểu biết, bạn sẽ thấy chúng vô dụng và
phù phiếm thế nào. Thạch anh trắng thực ra chỉ có công dụng thanh tẩy
tương đương muối trắng.
Những “vật phẩm phong thủy” thường kém hữu dụng hơn vài nét bút vẽ
trên sàn nhà, cái gương hoặc trên cánh cửa. Và nếu bạn chịu im lặng để
lắng nghe nội tâm mình lên tiếng, bạn sẽ thấy bài Tarot chỉ là đồ vứt
đi. 5. Cẩn thận với các vị thần
Không có vị thần nào giúp đỡ bạn miễn phí. Thường thì có hai trường
hợp. Một: họ giúp bạn sử dụng phúc đức của mình một cách hiệu quả để đạt
được mong muốn mà bạn cầu xin. Trong trường hợp đó, ngoài năng lượng
hút từ đồ tế lễ, họ cũng giữ lại luôn một phần phúc đức của bạn để làm
chi phí cho “dịch vụ” này.
Vì vậy, nếu bạn không muốn mình bị tước đoạt ý chí tự do và trở thành
cu li cho kẻ khác, đừng bao giờ xin xỏ quyền lợi vật chất từ các vị
thần. Bán khoán mình hoặc người thân cho họ là điều cần hết sức tránh.
Nếu bạn đã bị bán khoán, hãy đề nghị phụ huynh đi chuộc lại. Nhớ rằng
bạn không cần vị thần nào giúp đỡ hết: bên trong bạn, vị thần mạnh nhất
vẫn đang đợi bạn tìm ra. Hãy tự biết mình, sống lạc quan, yêu đời và
năng giúp đỡ người khác, rồi mọi may mắn sẽ tìm đến với bạn vào lúc bất
ngờ. 6. Cẩn thận với việc tu tập tâm linh
Nếu bạn chủ động bước đi trên con đường tâm linh, thì dù chọn theo
phương pháp tu tập nào, bạn cũng sẽ nhiều lần phải đối mặt với bóng tối.
Vì vậy, hãy chọn người hướng dẫn và hệ thống tu một cách cẩn thận. Có
ít nhất hai điểm mà bạn cần lưu tâm.
Thứ nhất, hãy cẩn thận với ham muốn quyền năng của mình. Về bản chất,
những quyền năng tâm linh cũng chẳng có giá trị gì lớn hơn, và chẳng có
gì đáng tự hào hơn so với tiền tài, danh vọng hay quyền lực chính trị.
Khi bạn si mê chúng, bạn sẽ đánh mất bản thân, và trở thành nô lệ của
những lực lượng bóng tối. Đó là bản chất của những trường hợp “tẩu hỏa nhập ma”.
Tiếp theo, bạn cần thận trọng trước những lời hứa hẹn về đấng cứu
thế, thiên đường hoặc niết bàn. Nếu ai đó nói với bạn rằng pháp môn của
anh ta sẽ cứu nhân loại, cứu rỗi đời bạn và đưa bạn đến cõi cực lạc vô
biên, hãy nhấc máy lên và gọi cho trại thương điên gần nhất. Thiên đường
không nằm trong mồm thầy, không nằm trên trời, và thiên đường cũng
không rẻ như vậy. Người thầy thật sự sẽ chỉ hướng dẫn bạn cách tự tìm
hiểu chính mình, và tự tìm kiếm ánh sáng bên trong.
Bài
viết được biên tập lại từ nhiều nguồn khác nhau trên internet và chỉ
mang tính chất tham khảo. Nội dung chính được chia sẻ bởi tác giả Nguyễn
Vũ Hiệp (Book Hunter Club)
Trận Đánh Để Đời 7 Xe Tăng Việt Nam Đương Đầu 130 Xe Tăng Hùng Mạnh Mỹ
Trận chiến xe tăng rụng như sung, 4 ngày mất 530 chiếc
Giai đoạn đầu, TQ đã sử dụng lực lượng xe tăng với quy mô lớn nhưng không ngờ chỉ sau 4 ngày đã mất 87% số lượng xe đã huy động.
Toàn cảnh trận đánh xe tăng lớn nhất lịch sử
07:42 06/11/2014
6.000 xe tăng, 4.000 máy bay, 2 triệu binh lính đã được huy động trong
trận Vòng cung Kursk, trận đánh xe tăng lớn nhất lịch sử nhân loại.
Hitler đã huy động lực lượng chưa từng có trong chiến dịch Citadel nhằm tạo bước đột phá chiến lược trên mặt trận phía Đông. Ảnh lấy từ phối cảnh bộ phim Vòng cung lửa của đạo diễn Yuri Ozerov
Kế hoạch táo bạo của Đức
Sau thất bại tại Stalingrad, mùa hè năm 1943, quân đội Đức quốc xã đã
quyết định tổ chức một cuộc tấn công quy mô lớn vào khu vực vòng cung
Kursk nhằm làm suy yếu tiềm năng của Liên Xô. Hitler cho rằng một chiến
thắng ở đây sẽ khẳng định sức mạnh của Đức, nâng cao uy tín với các đồng
minh đang muốn rút khỏi cuộc chiến.
Để phục vụ cho trận đánh chiến lược quyết định này, quân đội Đức quốc
xã đã huy động 22 sư đoàn bộ binh với tổng quân số 912.460 binh lính,
17 sư đoàn xe tăng, 2 sư đoàn bộ binh cơ giới với tổng số 2.982 xe tăng
các loại trong đó có 800 chiếc Tiger - loại xe tăng chiến đấu chủ lực
lừng danh của Đức, 9.966 khẩu pháo các loại, 2.110 máy bay chiến đấu.
Lực lượng này chiếm đến 17% số sư đoàn bộ binh, 70% số sư đoàn xe tăng,
30% số sư đoàn cơ giới và 60% số máy bay của Đức trên mặt trận phía
Đông.
Hitler đã đặt mật danh cho chiến dịch này là Citadel. Ông chính là
người đã khai sinh việc đặt mật danh cho các chiến dịch quân sự lớn về
sau. Theo sắc lệnh số 6 do Hitler phát hành, tập đoàn quân Trung tâm do
Thống chế Günther von Kluge chỉ huy phối hợp cùng Tập đoàn quân số 9 do
tướng Walter Model lãnh đạo tạo thành gọng kìm ở phía Bắc.
Tập đoàn quân phía Nam do Thống chế Erich von Manstein chỉ huy phối
hợp cùng Quân đoàn Panzer 4 tấn công vào khu vực phía Nam. Ban đầu chiến
dịch Citadel dự định sẽ bắt đầu vào ngày 3/5/1943, nhưng sau đó Hitler
đã cho hoãn chiến dịch đến ngày 12/6. Ông cho rằng, xe tăng là chìa khóa
của chiến dịch nên tiếp tục hoãn chiến dịch đến ngày 5/7 để chờ đợi các
vũ khí mới như xe tăng Panzer và nâng cấp xe tăng Tiger.
Hitler cho rằng, xe tăng là chìa khóa của
chiến dịch Citadel nên đã huy động gần 3.000 xe tăng các loại trong trận
đánh vào vòng cung Kursk. Ảnh: Wikipedia
Về phía Liên Xô, từ các thông tin tình báo và trinh sát thu thập
được, Nguyên soái Georgy Zhukov khẳng định rằng, quân đội Đức sẽ tiến
hành một chiến dịch quân sự lớn vào khu vực Kursk cách 450 km về phía
tây nam Moscow.
Nguyên soái Zhukov đề nghị xây dựng tuyến phòng ngự vững chắc kéo
quân Đức sa vào cái bẫy để đập tan lực lượng thiết giáp, tạo điều kiện
cho một cuộc phản công quy mô lớn nhằm giành thắng lợi quyết định. Hồng
quân đã xây dựng 6 vành đai phòng thủ với chiều sâu 130-150 km trong đó
có 3 khu vực phòng ngự chính với chiều sâu 40 km.
Lực lượng công binh Hồng quân đã cài 503.663 quả mìn chống tăng,
439.348 quả mìn sát thương trên 3 khu vực phòng ngự chính. 4.800 km giao
thông hào đã được đào chằng chịt trong khu vực. Các bãi mìn tại khu vực
Kursk có mật độ 1.700 quả mìn sát thương và 1.500 mìn chống tăng trên
km 2, gấp 4 lần mật độ được sử dụng để bảo vệ Moscow.
Lực lượng huy động cho chiến dịch phòng ngự tại vòng cung Kursk lên
đến 1,3 triệu quân, 3.600 xe tăng các loại, 20.000 khẩu pháo chủ yếu là
pháo chống tăng, 2.729 máy bay chiến đấu các loại. Lực lượng này chiếm
26% tổng quân số Hồng quân, 26% lực lượng pháo binh, 35% máy bay và 46%
lực lượng tăng thiết giáp. Việc hoãn kế hoạch tấn công muộn hơn 2 tháng
của Đức đã tạo thêm thời gian cho Hồng quân xây dựng tuyến phòng ngự kỹ
lưỡng nhất. Cuộc chạm trán xe tăng lớn nhất lịch sử
Trận đánh tại cánh đồng Prokhorovka đã trở thành cuộc chạm trán xe tăng lớn nhất lịch sử nhân loại. Ảnh: Wikipedia
Sáng sớm ngày 5/7/1943, quân đoàn II SS Panzer phát động cuộc tấn
công quy mô lớn vào khu vực Kursk. Sau một tuần công kích, mũi tấn công
phía Nam của Thống chế Von Manstein tiến được 36 km vào tuyến phòng ngự
nhưng không phá vỡ được. Hướng tấn công phía Bắc của Tập đoàn quân trung
tâm chỉ tiến được 12 km vào tuyến phòng ngự.
Ngày 10/7, Hồng quân bắt đầu chiến dịch phản công quy mô lớn, cuộc
chạm trán giữa đôi bên lên đến đỉnh điểm vào ngày 12/7 tại cánh đồng
Prokhorovka. Chỉ trong vòng 3 ngày, hai bên đã tung vào trận chiến những
sư đoàn xe tăng hùng mạnh nhất với tổng số lên đến 1.200 xe tăng và
pháo chống tăng tự hành. Trận đánh tại Prokhorovka đã trở thành cuộc
chạm trán xe tăng lớn nhất lịch sử nhân loại.
Tại Prokhorovka Tập đoàn quân xe tăng số 5 của Hồng quân đã chạm trán
Tập đoàn quân II SS-Panzer của Đức. Hồng quân đã sử dụng chiến thuật
táo bạo khi cho xe tăng hạng trung T-34 cắt vào giữa đội hình xe tăng
Đức. Những chiếc T-34 nhanh nhẹn quần thảo giữa đội hình những chiếc
Tiger và Panzer nặng nề khiến đội hình tấn công bị cắt đứt buộc phải rút
lui.
Cả hai bên đều chịu thiệt hại nặng song đợt tấn công của Đức đã bị
chặn đứng. Tối 12/7, Hitler triệu tập von Kluge và von Manstein yêu cầu
ngưng chiến dịch Citadel để rút quân về đối phó với đợt tấn công của
quân đồng minh vào miền Nam nước Pháp.
Ngày 16/7 quân Đức rút về vạch xuất phát, trong khi Hồng quân đã phát
động đợt phản công quy mô lớn nhằm chiếm ưu thế trên mặt trận phía
Đông. Lần đầu tiên, một đợt tấn quy mô lớn chưa từng có của Đức phải
dừng lại trước khi đạt được sự đột phá. Tổn thất của đôi bên
Liên Xô đã phải trả một cái giá rất đắt cho thắng lợi tại trận Vòng cung Kursk. Ảnh: Wikipedia
Trận Vòng cung Kursk là một chiến thắng mang tính chiến lược có ý
nghĩa quyết định đến cục diện chiến trường. Thắng lợi của Hồng quân đã
đẩy quân đội Đức quốc xã từ thế chủ động lâm vào thế bị động. Tuy nhiên,
cái giá của chiến thắng không hề rẻ.
Theo số liệu của nhà sử học Grigoriy Krivosheyev, trong trận Kursk,
429.890 chiến sĩ Hồng quân hy sinh, tổng số quân hy sinh và thương vong
lên đến 685.456 người. Tổn thất về trang thiết bị vũ khí rất lớn, 1.614
xe tăng bị phá hủy trong tổng số 3.600 chiếc tham chiến. 2.349 khẩu pháo
các loại bị phá hủy, 1.116 máy bay bị bắn rơi.
Các số liệu về tổn thất của quân Đức không rõ ràng. Theo nhà sử học
Karl-Heinz Frieser, khoảng 198.000 binh lính thiệt mạng hoặc bị thương,
760 xe tăng bị phá hủy, 524 máy bay bị bắn rơi. Cựu Thủ tướng Anh
Winston Churchill từng nói "Trận Stalingrad là kết thúc của sự khởi đầu
nhưng trận Kursk là khởi đầu của sự kết thúc".
Đức Hải
Trận chiến Kursk, một trong những trận chiến xe tăng lớn nhất lịch sử
chiến tranh thế giới, giữa Hồng Quân Liên Xô và quân đội Đức Quốc Xã.
Từ năm 1962 quân đội Hoa Kỳ sản xuất hàng
ngàn xe tăng M.113 để chở quân cứu ứng cho các ấp chiến lược, thời đó
quân CSVN chỉ là quân du kích nên không có vũ khí chống tăng.
Đến năm 1964 thì quân đội HK sử dụng
loại xe tăng M.113 A.1 như là một loại bán chiến xa, che chắn cho bộ
binh tùng thiết và trang bị hỏa lực tấn công hùng hậu ( 1 đại liên 12 ly
7 và 2 đại liên 7 ly 62 ).
Nhưng sau 1968 thì chiến trường VN trở
thành trận địa chiến và các nhà vũ khí học Liên Xô đã chế ra súng chống
tăng B.40. Trong khi đó vỏ xe M.113 làm bằng hợp kim nhôm nên có độ
nóng chảy dưới 800 độ C ( Nhôm nguyên chất nóng chảy ở 660 độ C );
nhưng trái đạn B.40 có đầu nổ lõm với nhiệt độ tập trung ở mũi là 2.500
độ C cho nên dễ dàng khoan thủng vỏ xe tăng và phà số hơi nóng còn lại
vào trong thùng xe khiến cho tất cả những người ngồi trong xe bị chết
phỏng với 1 trái đạn B.40.
Sau khi thử nghiệm B.40 trên chiến trường
VN, các nhà vũ khì học Liên Xô phát hiện có khuyết điểm là hơi nóng
phụt hậu phía sau của súng có thể làm chấn thương xạ thủ, vì vậy họ chế
ra loại B.40 có loa che lửa ở phía sau, gọi là súng B.41. Nhưng B.40 và
B.41 chỉ diệt được M.113 chứ không diệt được xe tăng M.41, M.42, hay xe
tăng M.48 của VNCH bởi vì vỏ bằng thép dày 2 cm, viên đạn B.40 không
thể xoi thủng.
Sau khi B.40 xuất hiện trên chiến trường Việt Nam từ năm Mậu Thân thì lính Thiết giáp VNCH gọi M.113 là “Quan tài hỏa thiêu di động”.
Vì vậy M.113 chỉ tấn công vào những nơi có du kích quân mà thôi, còn
khi nào ghi nhận có quân chính quy có trang bị B.40 thì lính M.113
nhường chiến trường cho xe tăng M.41 hay M.48. Hoặc tiến sau quân bộ
binh VNCH ít nhất là 200 mét, điều này trái hẳn nhị thức “chiến xa-bộ binh” của binh pháp.
Thiết vận xa M.113 có thể sẽ phải quay
đầu chạy nếu phát hiện địch có B.40 hay B 41 ( Một tiểu đội bộ binh CSVN
có 1 B.40, mỗi súng có 4 trái đạn ). Đó là do thực tế chua xót của
chiến thuật “Thiết vận xa” do Ngũ Giác Đài sáng chế ra từ năm
1962. Chua xót là ở chỗ quân đội VNCH phải tiếp tục dùng cho hết số
M.113 đã lỗi thời sau khi đã có B.40.
*( Đến năm 1979 đã có 28.000 chiếc M113
và M.113 A.1 đã được xuất xưởng. Năm 1979 mới cải tiến lại với loại
M.113 A.2 và năm 1987 với loại M113.A.3 nhưng chỉ dùng để chở quân trong
vùng an toàn, cốt đối phó với đạn bắn tỉa của du kích quân chứ không
còn được dùng như bán chiến xa ).
Lính thiết giáp của VNCH có sáng kiến chống B.40 bằng cách cột các bao cát
thòng bên ngoài các bửng nhôm để cho viên đạn B.40 chạm vào các bao cát
sẽ nổ trước khi xoi thủng vỏ nhôm. Ngoài ra lính thiết giáp M.113 có
sáng kiến chống tác hại của B.40 bằng cách nối 2 cây cần lái của xe
M.113 bằng 2 cán dài cỡ bằng cán cuốc, tài xế ngồi trên nóc điều khiển
xe bằng hai cán nối. Nếu xe có trúng đạn B.40 thì họ sẽ bị văng ra ngoài
và chỉ bị thương mà thôi.
Súng chống tăng M.72 ( Hỏa tiễn Law ) của Mỹ
Súng chống tăng M.72 là loại súng phóng
hỏa tiễn, ống phóng làm bằng sợi thủy tinh, đường kính 66 ly. Quả đạn
có khối thuốc nổ nặng 2,4 ký; toàn thể súng cân nặng 2,6 ký. Súng được
chế tạo năm 1963 để thay thế cho loại súng chống tăng Bazoka được sử
dụng trong thời Thế chiến 2. So với M.72 thì Bazoka quá lỗi thời vì
nặng và cồng kềnh.
Tháng 1 năm 1968, 100 khẩu M.72 được dùng để bắn đoàn xe tăng lội nước PT.76
của CSVN tại đồn Làng Vei, Khe Sanh. Tuy nhiên kết quả là 100 khẩu
M.72 không hạ được chiếc xe tăng nào. Nhưng thời đó quân đội VNCH và HK
cũng chưa để tâm lo lắng về việc chống tăng bởi vì quân CSVN tại Miền
Nam không có xe tăng.
Đến trận Hạ Lào năm 1971 thì quân VNCH
chạy dài mỗi khi xe tăng CSVN xuất hiện. Bí quá Bộ tư lệnh quân đội HK
tại Việt Nam (MACV) đành phải đưa số súng M.72 của quân đội HK cho các
tiểu đoàn TQLC nhập trận vào giai đoạn chót. Tuy nhiên kết quả chỉ có 2
chiếc T.54 bị hạ bằng M.72 tại căn cứ Delta do vì 2 chiếc xe tăng này
đã tới sát hàng rào căn cứ, nghĩa là quá gần.
Sau đó MACV đem hằng loạt súng M.72 ra
bắn thử nghiệm vào các chiếc xe tăng bị hư tại bãi bắn của Trung tâm
huấn luyện Quang Trung thì thấy đạn M.72 vẫn có khả năng làm dứt xích xe
tăng hoặc xuyên thủng mặt hông hay mặt sau của xe tăng. Vì vậy MACV
chủ trương dùng số M.72 phế thải của quân đội HK trang bị cho các đơn vị
bộ binh VNCH. Trong khi đó quân đội HK được trang bị vũ khí chống tăng
bằng súng phóng hỏa tiễn Tow.
Cũng sau trận Hạ Lào, các sĩ quan bộ binh
VNCH được huấn luyện sử dụng hỏa tiễn Tow nhưng chỉ bắn thực tập bằng
súng không chứ không có trái đạn. Và rồi sau đó thì quân đội VNCH cũng
không có Tow, nhưng thay vì Tow là M.72.
Thực ra khuyết điểm của M.72 không phải
là do khuyết điểm kỹ thuật, mà là do khuyết điểm chiến thuật. M.72 chỉ
bắn trúng đích trong vòng dưới 100 mét bởi vì phải ngắm mục tiêu bằng
mắt trần, bắn độ ( nòng súng quay qua phải, qua trái hay nâng lên, chúc
xuống đều do sự áng chừng của xạ thủ và chỉ bắn một lần là vứt luôn súng
chứ không thể điều chỉnh cho trái đạn khác nếu bắn trật ).
Nhưng vấn đề là súng đại liên trên xe
tăng có khả năng bắn rất hiệu quả từ 200 mét đến 1.200 mét. Như vậy khi
người xạ thủ M.72 chờ cho xe tăng tới gần dưới 100 mét thì trước đó
súng đại liên của xe tăng đã vãi đạn như mưa về anh ta, cho nên người xạ
thủ chỉ có nước bỏ chạy chứ không thể nào đủ bình tỉnh chờ xe tới gần.
Để khắc phục khuyết điểm bắn xa không
trúng, người ta nghĩ ra cách tận dụng các khẩu M.72 đã lỡ sản xuất bằng
cách ghép 4 ống phóng M.72 thành 1 súng với 1 tay cò, khi bắn xong trái
thứ nhất thì nòng của trái thứ 2 nằm thế vào vị trí nòng của trái đạn
vừa phóng đi; người xạ thủ bắn trái thứ nhất thấy đạn đi qua phải thì
nhích ống phóng qua trái để bấm cò trái thứ 2; nếu thấy đạn nổ cắm
trước xe tăng thì nâng ống phóng lên 1 chút để nổ trái thứ 3, nếu thấy
đạn ăn cao qua khỏi xe thì hạ ống phóng xuống một chút để bấm cò trái
thứ 4.
Loại súng cải tiến này được đặt tên là
XM. 202. Nhưng với cả một “dàn” phóng hỏa tiễn nặng 11 ký trên vai thì
lại càng khó trúng hơn là 1 ống. Trong thuật ngữ vũ khí học thì chữ XM
có nghĩa là đang còn thử nghiệm. Sau khi thử nghiệm thấy thất bại cho
nên XM. 202 chẳng bao giờ được đưa vào sản xuất.
Năm 1972, Bộ binh VNCH
đã chạy dài khi 3 trung đoàn tăng CSVN tấn công Quảng Trị. Ngày 2-5,
khi quân VNCH thối lui khỏi Quảng Trị thì quân Dù VNCH mới hạ được 3 xe
tăng của CSVN bằng M.72 nhờ phục kích một đoàn tăng trong đêm tối ( Bắn
ở vị thế rất gần ). Lần này quân của Tiểu đoàn 11 Dù bắn được cả 3
chiếc bởi vì họ phục kích trong đêm, xe tăng chạy ngang qua trước mặt
thì họ bấm cò, viên đạn trúng ngay xích phía hông cho nên phá hủy được
tăng T.54. Nhưng chỉ là phục kích ban đêm, chứ nếu là ban ngày thì xe
tăng bị đứt xích nhưng súng đại liên trên xe vẫn còn thì những người
phục kích không thể nào thoát khỏi trận mưa đạn đại liên của xe tăng.
Trong khi đó quân TQLC/VNCH rút về cố thủ
ở Mỹ Chánh cũng chỉ có M.72 để chống lại đoàn tăng của CSVN đang từ
Quảng Trị tràn xuống. Trong thế tử thủ tại Mỹ Chánh, Đại đội 4 của Tiểu
đoàn 2 TQLC bắt buộc phải chống lại đoàn tăng từ phía Bắc tràn xuống
bằng súng chống tăng M.72. Riêng Thiếu úy Nguyễn Hữu Hào, Đại đội phó,
đã hạ được 6 xe tăng T.54 bằng súng M.72, nhưng một mình ông phải sử
dụng tới 100 súng M.72 mới đạt được kết quả đó, và cũng nhờ chỉ có một
bến lội sông duy nhất ở một chỗ đó mà lần lượt 6 chiếc tăng bị bắn hạ (
tầm ngắm quen thuộc, và gặp may mới trúng xích ).
Cũng trong mùa hè 1972, ngày 1-4 tại Bình
Long, quân VNCH thuộc Chiến đoàn 49 tại căn cứ Sa Mát đã phá hủy 3
chiến xa T.54 của CSVN bằng M.72 ( Xe tăng đã lọt vào căn cứ, bị bắn đứt
xích với khoảng cách quá gần ).
Năm 1972, ngày 13-4, lúc
rạng sáng, Sư đoàn 9 CSVN cùng với 15 xe tăng bắt đầu tấn công vào thị
xã An Lộc. Khi đoàn xe tăng tiến tới gần Bộ chỉ huy Trung đoàn 8 thuộc
Sư đoàn 5 BB VNCH thì bị quân phòng thủ bắn cháy 3 chiếc bằng súng M.72,
4 chiếc khác bị trực thăng vũ trang và máy bay C.130 bắn hạ. Số xe
tăng còn lại chạy thối lui. ( Quân phòng thủ nấp phía sau tường rào bằng
đá xây, dùng M.72 bắn thẳng vào xích bên hông xe T.54, khoảng cách là
từ hàng rào nhà cho tới giữa đường ).
Năm 1973, ngày 6-11, tại
Quảng Đức. Một tiểu đoàn tăng T.54 của quân CSVN trong vòng 2 tiếng
đồng hồ đã quét sạch 2 tiểu đoàn ĐPQ; chiếm 3 đồn Bu Prang, Bu Pong và
Dak Sang mà không một chiếc tăng nào bị bắn hạ. Trong khi 2 tiểu đoàn
ĐPQ được trang bị mỗi đại đội 70 súng chống tăng M.72. ( Nghĩa là tổng
cộng có 560 súng chống tăng ).
Năm 1975, khi quân CSVN dùng xe tăng tấn công quân Biệt cách dù tại Phước Long thì chính hồi ký của Tướng Cao Văn Viên xác nhận : “Xe
tăng của địch được trang bị khác hơn : súng M.72 của chúng ta không
ngăn chận được. Khi bị trúng đạn xe tăng địch chỉ khựng lại một chút
rồi tiếp tục đứng lên ( The Final Collapse, bản dịch của Nguyễn Kỳ Phong
trang 113 ).
Câu “trang bị khác hơn” của Tướng Viên đã được chính ông giải thích trong vài trang trước : “Súng
chống xe tăng loại M.72 do quân ta sử dụng không hữu hiệu để hủy hoại
chiến xa địch. Xe tăng của Cộng quân trong cuộc tấn công này có gắn thêm
chướng ngại vật ở hai bên hông xe” ( trang 110 ) …Thay vì nói xe tăng CSVN được treo các bao cát bên hông xe thì Tướng Viên phải nói trớ ra rằng “có gắn thêm chướng ngại vật”.
Kiểu treo bao cát xung quanh xe là sáng
kiến của quân thiết vận xa M.113 VNCH đã được BTTM/VNCH phổ biến kinh
nghiệm để chống B.40, B.41 từ năm 1969. Ngoài ra từ 1971 BTTM của Tướng
Viên cũng phổ biến rất nhiều tài liệu chống chiến xa, các tài liệu này
đều nói rõ không thể chống T.54 bằng M.72 phía trước mặt bởi vì bửng
trước của T.54 dày 4 Cm . Cho nên dù có bao cát hay không có bao cát,
súng M.72 vẫn không chống được T.54.
Năm 1975, Tiếp sau trận
Phước Long là các trận Ban Mê Thuột, có 7 xe tăng T.54 cũng bị hạ bằng
M.72 do bị phục kích trong thành phố, khoảng cách giữa súng và xe là từ
tường nhà ra tới đường. Và sau này tại Phan Thiết, Vũng Tàu, Thủ Đức,
Sài Gòn…xe tăng CSVN cũng bị hạ bởi M.72 do bị phục kích trong thành
phố; súng đại liên và đại bác tên xe tăng không thể vừa chạy vừa rưới
đạn vào hai bên hè phố như ở trong rừng. Nhờ vậy người xạ thủ có đủ
bình tỉnh để chờ xe tới gần, nếu bắn hụt hay xe chỉ đứt xích thì xạ thủ
cũng thừa đường tẩu thoát bằng cách lẫn sau nhà phố..
Hỏa tiễn chống tăng Tow của quân Mỹ
Mùa hè 1972, kể từ ngày 1-4-1972 đến
2-5-1972 xe tăng của quân CSVN đã càn quét Sư đoàn 3 BB/VNCH và 2 Lữ
đoàn TQLC/ VNCH ra khỏi tỉnh Quảng Trị. Trong khi đó quân VNCH chỉ biết
chống tăng bằng phi cơ ( ban ngày ) và súng 106 ly không giật đặt trên
thiết vận xa M.113 hoặc dùng pháo 105 ly, 155 ly bắn trực xạ.
Sau đó quân đội VNCH tổ chức lại lực
lượng để tái chiếm Quảng Trị, Tướng Abrams của Hoa Kỳ quyết định giao
cho quân đội VNCH một phân đội hỏa tiễn chống tăng Tow gồm 8 súng, gắn
trên 8 chiếc xe Jeep. Tổng cộng trong trận Quảng Trị có hơn 40 xe tăng
của CSVN bị hạ bởi quân Dù và TQLC/VNCH nhưng chỉ có 6 chiếc được ghi
nhận do hỏa tiễn Tow, số còn lại đa số do mìn chống chiến xa, M.72 bắn
trong tầm gần, đại bác không giật 106 ly, và đại bác 105 ly bắn trực xạ.
Tow là loại hỏa tiễn có dây điều khiển;
được phóng bởi ống phóng bằng thép dài 1,2 mét, cỡ nòng 152 ly. Đầu
đạn nặng 3,9 ký, đi xa tối đa 3.700 mét. Sau khi thoát ra khỏi nòng
viên đạn đi với tốc độ 278 mét/giây, kéo theo một sợi dây điện, cuối sợi
dây điện là hộp điều khiển nằm trên tay của xạ thủ. Xạ thủ có thể điều
khiển cho viên đạn đi sang phải, sang trái, lên cao, xuống thấp sao cho
tới đích là chiếc xe tăng
Sau hiệp định Paris tháng 1-1973 thì mỗi
Quân khu của VNCH được trang bị 2 phân đội hỏa tiễn Tow để chống tăng
(16 chiếc, không đủ thiếu vào đâu nếu xe tăng xuất hiện cỡ 1 trung đoàn
45 chiếc ). Hơn nữa, để bảo mật kỹ thuật vận hành của Tow cho nên mỗi
phân đội đều có sĩ quan cố vấn HK đi theo để báo cáo tiêu thụ đạn và
trình xin cấp số đạn mới sau khi đã sử dụng hết cấp số đạn nguyên thủy.
Do đó trong trận Mùa Xuân 1975 xe tăng
của quân CSVN tiến từ Quảng Trị đến Cà Mau nhưng không có một chiếc nào
bị hạ bởi hỏa tiễn Tow. ( Có thể là Tow được cung cấp hạn chế là để
bảo mật kỹ thuật, nhưng cũng có thể cơ chế vận hành của Tow có vấn đề,
chưa được hoàn chỉnh. Chỉ trang bị cho quân đội VNCH một ít để trấn an
mà thôi. Mã số tiếp liệu của súng Tow vào năm 1972 là XBGM-71 A. Ký
hiệu X ở đầu cho biết là súng đang còn thử nghiệm chứ chưa hoàn chỉnh ).
Hỏa tiễn chống tăng AT.3 của quân CSVN
Mùa Hè 1972, Hà Nội xua vào Nam 16 sư
đoàn và 48 trung đoàn biệt lập, tấn công Miền Nam tại Kontum, Quảng Trị
và An Lộc với tất cả các loại vũ khí mới nhất của Liên Xô, trong đó có
hỏa tiễn chống tăng có dây điều khiển AT.3. *( Nguyên tắc vận hành
giống như Tow nhưng viên đạn nhỏ hơn và tầm xa khoảng 1.300 mét ).
Năm 1972, ngày 8-4, tại
Bình Long, quân CSVN làm chủ tình hình tại Lộc Ninh. Quân VNCH rút lui
về hướng Nam. Có 30 xe tăng trong số 100 xe của Thiết đoàn 5 VNCH thoát
về được An Lộc, hầu hết các xe tăng bị bắn bằng hỏa tiển chống tăng
AT.3.
Năm 1972, ngày 23-4,
sáng sớm, tại Kontum. Quân CSVN đồng loạt pháo kích vào các căn cứ quân
sự tại Dak Tô và Tân Cảnh. Sau nửa tiếng đồng hồ pháo kích, Trung đoàn
66 thuộc Sư đoàn 2 CSVN tràn lên tấn công một Tiểu đoàn Bộ binh thuộc
Sư đoàn 22 BB/ VNCH, cách căn cứ Tân Cảnh 2 cây số. Tiểu đoàn Thiết Kỵ
tại căn cứ Tân Cảnh tiến ra cứu ứng thì bị phục kích bằng Hỏa tiễn
AT.3. Kết quả 10 chiếc M.41 bị cháy hết 8 chiếc, còn 2 chiếc bị bắn đứt
xích.
Ngày 24-4, buổi trưa, Trung đoàn 1 thuộc
Sư đoàn 2 CSVN cùng với 5 xe tăng T.54 tấn công căn cứ Dak Tô 2 do Trung
đoàn 47 BB thuộc Sư đoàn 22 BB/VNCH trấn giữ. Tuy nhiên khi quân CSVN
vào căn cứ thì các đơn vị thuộc Trung đoàn 47 đã băng rừng rút về Bình
Định, chỉ còn lại 7 xe tăng M41 ở lại tử chiến với quân CSVN cho tới khi
chiếc thứ 7 bị bắn cháy bởi hỏa tiễn AT.3.
So sánh với hỏa tiễn có dây XBGM.71
A (Tow) của Mỹ thì AT.3 của Liên Xô rất hoàn hảo, được người lính bộ
binh mang trên lưng và mỗi đơn vị bộ binh được trang bị rất nhiều AT.3.
Trong trận Mùa Hè năm 1972, quân CSVN tại Tây Nguyên đã bắn tới 1.320
trái hỏa tiễn AT.3. Chứng hỏa tiển có dây không cần thiết phải đặt trên
xe, và chi phí sản xuất cho loại hỏa tiễn loại đó không là bao nhiêu.
BÙI ANH TRINH
Những trận đánh độc đáo của bộ đội tăng – thiết giáp VN (1)
Là
lực lượng tham chiến muộn nhất trong các binh chủng của Quân đội Nhân
dân Việt Nam song Tăng-Thiết giáp đã chứng tỏ giá trị đột kích mạnh mẽ
của mình, đóng góp tích cực vào nhiều chiến dịch quan trọng trong kháng
chiến chống Mỹ với những trận đánh độc đáo, tiêu biểu cho học thuyết xe
tăng Việt Nam.
Kỳ 1: Trận Làng Vây - Thay đổi học thuyết xe tăng
Kỳ tích vượt Trường Sơn
Năm 1968, bước vào chiến dịch Tổng
tiến công và nổi dậy xuân Mậu Thân, lực lượng Tăng – Thiết giáp lần đầu
tiên ra trận sau gần 10 năm ra đời (5/10/1959, Binh chủng Tăng – Thiết
giáp ra đời với sự kiện Trung đoàn xe tăng 202 được thành lập).
Ngày 5/8/1967, Tiểu đoàn 198 thuộc
Trung đoàn 203 được lệnh vào Nam chiến đấu. Tiểu đoàn 198 gồm 2 đại đội
(đại đội 3 và 9) trang bị 22 xe tăng lội nước PT-76.
Ngày 14/10/1967, Tiểu đoàn 198 từ
Lương Sơn – Hòa Bình bắt đầu hành quân vào Nam theo đường Trường Sơn. Để
đảm bảo yếu tố bất ngờ trong lần đầu tiên ra trận của các xe tăng, công
tác ngụy trang trong hành quân rất được chú trọng.
Đoàn tiền trạm của Tiểu đoàn 198 đi chuẩn bị cho trận Tà Mây – Làng Vây .
Theo lời kể của Đại tá Lê Xuân Tấu, nguyên là trưởng xe 555
thuộc Đại đội 3: “Đơn vị di chuyển chủ yếu vào ban đêm bằng đèn gầm có
lắp thêm thiết bị hạn chế ánh sáng. Những đêm mù sương, các trưởng xe
phải đi bộ trước mũi xe, khoác dù trắng dẫn đường. Các kíp xe phải dùng
cành cây tươi phủ lên ống xả, vừa ngăn được tiếng ồn, vừa tránh bụi lửa
phóng ra từ ống xả để tránh máy bay địch phát hiện”.
Không những lo đối phó với máy bay
địch đánh phá, vấn đề bảo đảm kỹ thuật cũng là mối lo thường xuyên.
Đường Trường Sơn địa hình phức tạp với dốc cao, suối sâu khiến máy móc
bị hao mòn nhanh chóng.
Theo thiết kế, một bộ xích xe tăng chỉ
cho phép chạy được từ 400-500 km đường tốt. Trong khi đó, quãng đường
hành quân dài gần 1.000km. Để khắc phục, các kíp xe đã đảo xích bên phải
sang bên trái và ngược lại, đồng thời, lắp xen kẽ mắt xích lành với mắt
xích hỏng để đảm bảo hành quân. Tuy nhiên, sau khi tới đích, Đại đội 3
phải thay 84% bánh chịu nặng, 44% mảng xích. Còn Đại đội 9 đã thay 95%
bánh chịu nặng và 80% mảng xích.
Sau 50 ngày đêm hành quân dưới bom đạn
đánh phá ác liệt của địch, tiểu đoàn đã đến các điểm tập kết. Đại đội 3
vượt 813 km tập kết ở Nậm Khang, Đại đội 9 vượt 1.438 km tập kết ở ngã
ba Mường Noọng, phía nam đường 9.
Vượt Trường Sơn dưới làn bom đạn địch
đã khó khăn, song giữ được bí mật về sự xuất hiện của xe tăng ở chiến
trường trước một đối thủ có nền khoa học kỹ thuật cao với các phương
tiện trinh sát hiện đại như Mỹ thì quả là Tiểu đoàn 198 đã lập được một
kỳ tích.
Thay đổi học thuyết xe tăng
Lần đầu xuất hiện tại chiến trường,
đơn vị xe tăng 198 được giao nhiệm vụ hiệp đồng với bộ binh tiêu diệt
địch tại căn cứ Làng Vây – một tiền đồn của Khe Sanh.
Theo lý luận chiến đấu của xe tăng ở
Liên Xô, khoảng cách cho phép tập kết của xe tăng đến mục tiêu gần nhất
30 km nhằm tránh tầm bắn của pháo binh địch. Tuy nhiên, về Việt Nam, để
khai thác yếu tố bất ngờ, chiến sĩ xe tăng ta đã táo bạo đưa xe tăng vào
cách Làng Vây 5-6 km.
Trong tập hồi ức “Theo vết xích xe
tăng”, Đại tá Lê Xuân Tấu viết: “Sự sáng tạo trong vận dụng chiến thuật
còn được biểu hiện ở chỗ đưa xe tăng vào chiếm lĩnh khu vực tập kết
chiến đấu rất gần địch (khoảng 6km theo đường chim bay trên hướng Đại
đội 3).
So với lý luận chúng tôi được học thì khoảng cách tập kết cho phép cách
địch 30km. Có nghĩa là Đại đội tăng 3 và Đại đội tăng 9 đã ở vào vị trí
tập kết chiến đấu trong tầm đạn pháo địch…. Có thể nói đây là sự vận
dụng sáng tạo mang tính táo bạo".
Xe tăng lội nước PT-76.
"Nếu ta không làm tốt công tác nguỵ trang giữ bí mật, để địch
phát hiện thì ta khó bảo toàn được lực lượng trước khi bước vào chiến
đấu. Song tiếp cận gần địch, ta có lợi thế là rút ngắn được thời gian và
khoảng cách cơ động lên chiếm tuyến triển khai xung phong, hạn chế được
thương vong tổn thất do hoả lực không quân, pháo binh địch đánh phá,
ngăn chặn”, Đại tá Lê Xuân Tấu viết.
Khu vực tập kết là những quả đồi không
có bóng cây, chỉ bạt ngàn cỏ tranh. Để giấu xe, chiến sĩ ta đã đào công
sự cho xe tăng ẩn nấp rồi dùng các sọt trồng cỏ tranh được tưới nước
hàng ngày để ngụy trang lên trên. Nhờ thế, hàng chục chiếc xe tăng của
ta nằm chình ình trên đồi hơn chục ngày chờ giờ nổ súng mà máy bay địch
bay qua bay lại hàng ngày vẫn không hay biết.
Tiêu diệt Làng Vây
Cứ điểm Làng Vây là một tiền đồn của
của căn cứ Khe Sanh nằm trên đường 9. Tại đây có 4 đại đội Ngụy quân
cùng với một số sĩ quan Mỹ chỉ huy, được trang bị hỏa lực rất mạnh gồm
nhiều pháo cối, pháo khôn giạt ĐKZ, súng phóng lựu M-79, súng chống tăng
M-72.
Trước khi ta nổ súng đánh vào Làng
Vây, quân địch tăng lên 900 người do có hơn 300 lính Hoàng gia Lào bị
quân ta đánh ở Huội San chạy về đây.
Về phía ta, lực lượng đánh vào Làng
Vây có Trung đoàn bộ binh 24, 2 tiểu đoàn công binh, 1 tiểu đoàn pháo và
2 đại đội đặc công cùng với Tiểu đoàn 198 mới vào chiến trường. Trận
đánh bắt đầu lúc 23h30 ngày 6/2/1968.
Sau loạt đạn của pháo binh bắn chế áp
mục tiêu, các mũi tiến công xông lên tấn công cửa mở từ 3 hướng. Ở hướng
Tây và Nam, xe tăng lần đầu xuất hiện đã tỏ rõ giá trị đột kích của nó.
Các hàng rào trước đây bộ binh phải vất vả mở bằng bộc phá thì nay
chẳng khác gì mạng nhện với xe tăng. Các lô cốt hoặc bị hỏa lực của pháo
từ xe tăng bắn sập hoặc bị xe lao vào húc đổ, dùng xích sắt nghiền
nát.
Tin tài trợ
Nhờ sức đột kích lớn của xe tăng, đến 1
giờ ngày 7/2, các cánh quân ta đánh vào đến trung tâm cứ điểm và nhanh
chóng đánh chiếm nốt các khu vực còn lại. Đến sáng ngày 7/2, ta đã làm
chủ hoàn toàn căn cứ Làng Vây, diệt và bắt sống toàn bộ quân Mỹ - Ngụy
và Lào chốt giữ ở đây.
Tượng đài chiến thắng Làng Vây.
Trong lần đầu tham chiến, chiến thuật được bộ đội tăng của ta
sử dụng là bố trí nhiều thê đội yểm trợ lẫn cho nhau. Hồi ức của Đại tá
Lê Xuân Tấu viết: “Đội hình chiến đấu được xếp thành nhiều thê đội,
Trung đội do tôi chỉ huy có nhiệm vụ đánh bóc vỏ vị trí tiền tiêu của
địch trên điểm cao 230, được hoả lực của trung đội tiến sau yểm hộ.
Khi đại đội thực hành đột phá mở cửa thì trung đội tôi từ vị trí vừa
chiếm được lệnh chi viện hoả lực cho đại đội dẫn dắt bộ binh xung phong
đột phá, thọc sâu đánh chiếm các mục tiêu bên trong cứ điểm và tập trung
phối hợp với hướng Đại đội tăng 9, nhanh chóng đánh chiếm sở chỉ huy
địch.
Như vậy, đội hình tiến công của Đại
đội 3 và cả Đại đội 9 được tổ chức sắp xếp theo thứ tự: trung đội (hoặc
xe) đánh phía trước, trung đội (hoặc xe) tiến sau chi viện hoả lực. Cách
xếp đội hình chiến đấu như trên theo tôi rất cơ bản, rất hiệu quả. Đó
là kinh nghiệm thành công để bộ đội thiết giáp nghiên cứu, vận dụng
trong nhiều trận tiếp sau”.
Đánh giá về trận Làng Vây, Đại tá
Dương Đằng Giang - Tham mưu trưởng binh chủng Tăng – Thiết giáp thời
điểm đó viết: “Trận Làng Vây - trận đầu đánh thắng của bộ đội xe tăng
trong tác chiến hiệp đồng binh chủng, đánh vào tuyến phòng thủ rắn nhất
của Mỹ-Nguỵ đã mang lại nhiều ý nghĩa quan trọng, có tính lịch sử. Trận
đánh đã giải toả tư tưởng và nỗi băn khoăn về vị trí và sử dụng xe tăng
trên chiến trường Việt Nam, mở ra một trang sử mới: "Đã ra quân là đánh
thắng" của Binh chủng Tăng - Thiết giáp”.
Những trận đánh độc đáo của bộ đội Tăng - Thiết giáp VN (4)
(Kienthuc.net.vn) - Trong trận đánh căn cứ Sa-Mát, bộ đội ta
đã sử dụng 4 xe tăng - bọc thép chiến lợi phẩm để đánh địch.
Kỳ 4: Lấy xe tăng địch đánh địch
Năm
1972, lần đầu tiên xe tăng ta xuất hiện ở Đông Nam Bộ trong chiến dịch
Nguyễn Huệ. Điều đặc biệt là trong trận này, bên cạnh những xe tăng T-54
mới từ miền Bắc vào, ta còn có một đội xe tăng – xe bọc thép chiến lợi
phẩm với vũ khí chắp vá nhưng vẫn đánh thắng.
Những lính tăng không có xe
Từ
năm 1964 để xây dựng lực lượng thiết giáp Quân giải phóng miền Nam,
Trung đoàn xe tăng 202 đã cử nhiều đoàn cán bộ, chiến sĩ vào chiến
trường miền Nam (gọi tắt là B2). Các đoàn cán bộ, chiến sĩ Tăng-Thiết
giáp đã tham gia nhiều trận chiến đấu ngoài mục đích diệt địch còn nhằm
mục đích đoạt xe địch để xây dựng đơn vị thiết giáp.
Quân
ta đã đánh một số trận tập kích và cướp được 1 xe tăng hạng nhẹ M-41
của địch nhưng chưa có thời cơ dùng xe chiến đấu nên cán bộ và chiến sĩ
xe tăng phải chuyển sang nhiệm vụ khác chờ thời cơ.
Chiến sĩ Đội 33 và số xe tăng - xe bọc thép chiến lợi phẩm.
6
năm sau,cán bộ, chiến sĩ thiết giáp ở B2 được tập trung lại để chuẩn bị
tiếp nhận xe từ miền Bắc đưa vào, nhưng xe chưa vào nên chuyển sang làm
nhiệm vụ thu xe cơ giới địch . Ngày 25/5/1971, Bộ chỉ huy Miền quyết
định thành lập Đội 33, quân số ban đầu 9 người với nhiệm vụ lấy xe địch
đánh địch.
Đến tháng 7/1971, Đội 33 được bổ sung
thêm tân binh, biên chế thành 2 trung đội với quân số 64 người. Đội 33
vừa lấy xe vừa tự mò mẫm học cách sử dụng và sửa chữa vì trước đó không
ai được học kỹ thuật cơ giới địch, tài liệu cũng không có.
Đại
tá Võ Ngọc Hải, nguyên Chính ủy Bộ đội Tăng - Thiết giáp B2 trong cuốn
“Theo vết xích xe tăng” viết: “Quá trình lấy xe và sử dụng xe thật gian
khổ. Sau khi lấy xe địch chạy bỏ lại ở đường 6 (Chenlahai), ở Đầm Be
(Oát thơ mây), Đội 33 có 6 xe nhưng gồm 5 kiểu khác nhau.
Anh
em phải tốn công sức mò mẫm nghiên cứu huấn luyện sử dụng từng loại. Ở
Snoul (Đông Bắc Campuchia), năm 1971 quân Ngụy Sài Gòn bị đánh tơi tả,
bỏ lại chiến trường nhiều xe tăng, thiết giáp. Chiến sĩ Đội 33 lần theo
vết xích đi tìm, qua 2 ngày đêm tìm được 2 xe bọc thép chở quân M-113.
Kiểm
tra xe và khởi động thì một chiếc nổ được máy, nhưng không chạy được vì
hỏng hộp số, một chiếc khi khởi động thì cứ chạy lùi... Có lần lấy được
xe hỏng phanh nhưng phải đưa qua phà. Phát huy sáng kiến khi xuống dốc
cho xe khác kéo lại và giảm tốc độ để xe chậm lại xuống phà”.
Gậy ông đập lưng ông
Rồi
ngày chờ đợi của chiến sĩ Đội 33 cũng đến, đầu năm 1972, lần đầu tiên
quân ta đưa xe tăng vào tác chiến ở Đông nam bộ. Bên cạnh đơn vị xe tăng
T-54 mới từ miền Bắc vào, lực lượng ta còn có Đội 33 với những xe chiến
lợi phẩm thu được của địch. Đội 33 được giao nhiệm vụ hiệp đồng với Sư
đoàn Bộ binh 5 đánh vào hướng thứ yếu ở căn cứ Sa-Mát, giáp biên giới
Campuchia.
Đội 33 sử dụng vào trận này 4 chiếc
xe thì mỗi chiếc một kiểu loại và hỏng hóc nhiều chỗ. Chiếc xe tăng M-41
của Mỹ thì pháo 76mm không có kính ngắm. Chiếc xe tăng M-24 thì pháo
không có kim hỏa, nên chỉ sử dụng được súng đại liên 12,7mm gắn trên nóc
xe.
Chiếc M-51 pháo cũng không có khóa nòng,
nên chỉ sử dụng được súng 7,62mm. Còn chiếc xe bọc thép bánh lốp AM-8
thì hỏng lốp. Hệ thống liên lạc của cả 4 xe đều đã bị phá hỏng. Thêm vào
đó, chiếc M-24 cứ chạy được khoảng hơn 30 phút là máy nóng, nằm ì, phải
dừng xe chờ cho máy nguội mới đi được.
Để khắc
phục các hạn chế, chiến sĩ Đội 33 quy ước với nhau, chiếc M-41 sẽ đi
đầu, chiếc này lao vào thì 3 chiếc kia cùng vào. Trong điều khiển xe thì
vỗ vào lưng là tiến, vỗ vai trái là sang trái, vai phải là sang phải và
vỗ vào đỉnh đầu là đứng lại.
Một chiếc xe tăng hạng nhẹ M-41 bộ đội ta thu được của địch.
Cuộc
hành quân đến điểm tập kết để tham gia chiến đấu mới lại càng gian khổ.
Những chiếc xe “cà tàng” này phải đi 100km từ căn cứ Tà Pao xuống Ka
Rết. Từ Ka Rết “bò” dần về Phun Chi Mon, cách Sa Mát 3km. Đại đội 33 vừa
đi vừa phải “lôi” nhau, vì chiếc xe M-24 chạy được một đoạn lại giở
chứng nằm ì. Chiếc xe bọc thép bánh lốp AM-8 chạy được nửa đường thì lốp
hỏng hoàn toàn, gục nghiêng xuống bờ ruộng. Đại đội cho người ngụy
trang và canh giữ xe, 3 chiếc còn lại vẫn tiếp tục lên đường.
Ngày
1/4/1972, ta nổ súng đánh căn cứ Sa Mát, cả 3 chiếc xe của Đội 33 đồng
loạt lao vào cứ điểm. Chiếc xe M-41 vì không có kính ngắm nên đã tiến
vào cách cứ điểm vài chục mét rồi ngắm bắn qua nòng. Hai chiếc xe M-24
và M-51 không bắn được pháo thì dùng đại liên gắn trên nóc xe bắn đồng
thời gầm rú uy hiếp địch.
Qua điện đài kỹ thuật ở
sở chỉ huy, ta bắt được tin địch trong đồn Sa-Mát hoảng hốt báo về chi
khu Thiện Ngôn: “Có xe tăng Việt Cộng, xin chỉ thị thượng cấp”. Chỉ huy
chi khu Thiện Ngôn ra lệnh: “Có xe tăng Việt cộng thì được thực hiện
phương án 2, còn không phải vậy thì mai mời ông ra Tòa án binh”.
Có
xe tăng hiệp đồng chặt chẽ, chẳng bao lâu, quân ta đã tiêu diệt căn cứ
Sa-Mát. Một số địch sống sót chạy về chi khu Thiện Ngôn hoang mang:
“Quân giải phóng đã có xe tăng, mà lại là xe của Mỹ và Pháp”.
Sau
trận đánh chiếc M-24 và M-51 bị hỏng quá nặng không sửa được, quân ta
đã phá hủy trước khi rút khỏi trận địa. Toàn Đội 33 rút về căn cứ an
toàn và được thưởng huân chương chiến công Giải phóng hạng 3 vì thành
tích chiến đấu.
Tăng-Thiết giáp trong địa hình Việt Nam
Tăng-Thiết
giáp có thể nói là “phiên bản hiện đại” của tượng binh và chiến xa thời
cổ. Nghĩ đến xe tăng, nhiều người vẫn giữ ấn tượng về những trận đấu
tăng hoành tráng với hàng trăm chiếc xe tăng quần nhau trên thảo nguyên
mênh mông như trong phim Liên Xô.
Tuy nhiên, ở
một địa hình phức tạp với rừng núi chiếm phần lớn và nhiều sông suối
chia cắt như Việt Nam, nhiều điểm về chiến thuật xe tăng không thích
hợp. Điều đó lý giải vì sao chiến thuật thiết xa vận với đội hình đồ sộ
hàng chục chiếc xe tăng M-41, M-48, và thiết giáp M-113 của Mỹ lại dễ
dàng bị đánh bại bởi lực lượng bộ binh chỉ với súng chống tăng B40, B41.
Đội hình xe tăng T-54 trong một cuộc diễn tập bắn đạn thật năm 2012.
9
năm sau ngày thành lập, Binh chủng Tăng-Thiết giáp Việt Nam mới tham
chiến và chúng ta đã linh hoạt sáng tạo trong chiến thuật sử dụng xe
tăng. Nét lớn trong chiến thuật đó là sử dụng đội hình nhỏ đánh áp sát,
cận chiến. Đưa xe tăng vào gần địch nhất có thể để giảm thời gian cơ
động và gây bất ngờ lớn cho địch. Những trận đánh của xe tăng ở Làng
Vây, Đắc Tô – Tân Cảnh… đều minh chứng rõ nét cho điều này.
Một
điểm nữa là trong so sánh tổng lực và so sánh từng trận, ta luôn ít
tăng hơn địch. Song không vì thế mà xe tăng ta yếu thế. Với quyết tâm
chiến đấu và sự linh hoạt trong xử lý, một chiếc xe tăng của ta có thể
cày nát trận địa của 1 tiểu đoàn dù như trận bắt sống Nguyễn Văn Thọ năm
1971 hay chọi lại 10 xe tăng M-41 như trận Đắc Tô 2.
Trong
cuốn “Tác chiến của thiết giáp ở Việt Nam”, tướng xe tăng Đôn Sta-ry
(Mỹ) đã viết: “Quân đội nhân dân Việt Nam không đưa vào trận số lượng
lớn xe tăng, mà sử dụng tăng – thiết giáp tiết kiệm nhưng hợp lý, để
giảm thương vong cho bộ binh. Thực tế chiến trường cho thấy các xe tăng
dẫn đầu đội hình đóng vai trò mũi nhọn đột phá, vừa bắn vừa thọc sâu,
nhưng phải được yểm trợ bởi hỏa lực của cả đội hình xe tăng và của pháo
binh. Hiệp đồng chặt chẽ giữa tăng và bộ binh là chìa khóa dẫn đến thắng
lợi”.
Quân đội Nhân dân Việt Nam
nhận được những chiếc xe tăng T-54 đầu tiên từ Liên Xô vào đầu năm 1962.
Vào thời điểm đó, T-54 là cỗ xe tăng hiện đại nhất trong kho vũ khí của
ta, có thể đánh bại xe tăng M-41, M-48 của quân Mỹ - Ngụy.
Trong giai đoạn 1962-1965,
Việt Nam tiếp tục nhận thêm nhiều xe tăng T-54 để tiến tới thành lập
Trung đoàn xe tăng thứ hai mang phiên hiệu 202.
Đơn vị xe tăng T-54 thực hành vượt sông năm 1967.
Dù xuất hiện từ năm 1962,
nhưng mãi tới năm 1972 thì lực lượng xe tăng T-54 mới tham gia chiến
dịch lớn, chiến dịch Xuân – Hè 1972.
Cán bộ, chiến sĩ Tiểu đoàn 9, Trường Sĩ quan Tăng – Thiết giáp quyết tâm lên đường làm nhiệm vụ bảo vệ tổ quốc năm 1972.
Đội hình xe tăng T-54A của
Trung đoàn 202 đang hành quân về phía vùng phi quân sự cuối tháng 3/1972
chuẩn bị cho chiến dịch Nguyễn Huệ (một trong 3 chiến dịch lớn trong
chiến dịch Xuân – Hè 1972).
Một đơn vị xe tăng T-54 thuộc Trung đoàn 202 hiệp đồng bộ binh tấn công vào sân bay Quảng Trị, tháng 4/1972.
Sau chiến dịch Xuân – Hè
1972, phải tới những ngày tháng 4/1975 thì bộ đội tăng – thiết giáp một
lần nữa huy động một lực lượng lớn tham gia các chiến dịch giải phóng
miền Nam.
Ngày 30/4/1975, những chiếc
xe tăng T-54 đã vượt qua cánh cổng Dinh Độc Lập - cơ quan đầu não của
chính quyền Sài Gòn. Cuộc chiến Việt Nam khởi đầu bằng vài tiếng sột
soạt của du kích trong rừng già nhưng kết thúc lại là tiếng xích nghiến
kèn kẹt của chiếc xe tăng T-54.
Tin tài trợ
Sau nửa thế kỷ hoạt động
trong quân đội ta, cho tới hôm nay T-54 tiếp tục đóng vai trò “xương
sống” lực lượng tăng – thiết giáp Việt Nam.
Xe tăng T-54 nặng 36 tấn,
dài 6,45m, rộng 3,37m, cao 2,4m. Xe được bọc giáp mặt trước thân dày tới
100mm, mặt trước tháp pháo dày 205mm, hai bên sườn 80mm, hai bên sườn
tháp pháo 130mm.
Xe tăng T-54 trang bị pháo
nòng xoắn D-10T 100mm, súng máy đồng trục 7,62mm và đại liên 12,7mm DShK
trên nóc tháp pháo có thể dùng để phòng không.
Xe tăng T-54 trang bị động cơ diesel có công suất 581 mã lực cho phép đạt tốc độ tối đa 48km/h.
Pháo 100mm xe tăng T-54 khai hỏa trong một cuộc diễn tập bắn đạn thật của Quân đội Nhân dân Việt Nam.
Hoàng Lê (theo VNQĐ, QĐND
T-90 Việt Nam nằm trong top 7 xe tăng hiện đại nhất thế giới
Xe tăng T-90, có trọng lượng 46 tấn, được trang bị, các hệ thống phòng
vệ chủ động hiện đại nhất, giúp bảo vệ kíp lái, trước các mối đe dọa
tăng. Ngoài ra, nó cũng được trang bị, hệ thống nạp đạn tự động, giúp
giảm kíp chiến đấu, xuống còn ba người
theo thông tin mới nhất, Việt Nam đã đặt mua, khoảng 60 chiếc, từ Nga,
nhằm hiện đại hóa, binh chủng tăng thiết giáp, để đáp ứng yêu cầu tình
hình mới...