Đẩy côn bắt cá lóc đồng làm món '' anh hùng nằm trên khối lửa '' nhậu cực kỳ đã
Bắt cá là một trong những thú vui dân dã của người dân miền Tây. Dù bất
kể mùa mưa hay mùa khô, họ vẫn có những kiểu bắt cá nhiều đến mức "mỏi
tay" để mưu sinh cũng như tận hưởng niềm vui cuộc sống. Nông Dân Miền
Tây mời mọi người tận hưởng niềm vui khi bắt được cá
Thú vị những đám cưới vùng sông nước miền Tây
Mùa xuân được nhiều người xem là mùa của những đôi
lứa đến với nhau bằng những ngày cưới rộn ràng. Với người dân miền Tây
Nam Bộ, đám cưới ở vùng sông nước này vừa rộn ràng vừa thú vị.
Hình ảnh dễ thấy nhất trong đám cưới ở vùng sông nước miền Tây Nam Bộ
là nhiều gia đình thức từ rất sớm để chuẩn bị mâm lễ rồi đi rước dâu
bằng những chiếc vỏ lãi khi trời còn tối mịt. Vỏ lãi là một loại xuồng
ghe nhỏ có gắn máy để chạy ở phía sau. Đây là một trong những phương
tiện chính được dùng đi lại trên sông của người dân ở vùng miền Tây Nam
Bộ.
Chúng tôi đến dự đám cưới tại nhà ông Chánh, một người quen ở huyện
Giá Rai, tỉnh Bạc Liêu. Vì gia đình ông Chánh đã coi ngày giờ trước nên
việc đi rước dâu cũng phải đúng giờ giấc, thủ tục. Khi gà còn chưa gáy
sáng, những người được chọn đi rước dâu đã thức dậy chuẩn bị. Ai cũng ăn
mặc chỉnh tề, lịch sự, để “lấy le với nhà gái” – như lời đùa của chú
rể.
Rước dâu bằng vỏ lãi
Rước dâu bằng vỏ lãi
Đúng 4 giờ sáng, cả đoàn người bắt đầu xuống vỏ lãi đã đậu sẵn ở phía
dưới sông trước nhà. Đoàn người thì đông mà vỏ lãi thì nhỏ nên sau khi
sắp xếp cho những người lớn tuổi ngồi trước, vì chật chỗ nên bọn trẻ
chen chúc ngồi tạm, có người ngồi cả trên đầu mũi vỏ lãi.
Gia đình ông Chánh rước dâu ở tận Cà Mau nên tuyến đường đi khá dài.
Trên đường đi, người thì mỏi vì ngồi chật, người bị nước tạt ướt hết cả
áo quần, nhưng ai cũng vui tươi. Chúng tôi còn được nghe những người lớn
tuổi kể mấy chuyện rước dâu thuở ngày xưa còn “cực khổ” hơn nhiều.
Ông Sáu San – người được chủ nhà mời làm đại diện họ nhà trai – kể,
hồi đó làm gì có xuống máy như bây giờ nên những người cỡ tuổi ông cưới
vợ ở xa, cả đoàn người đi rước dâu bằng xuồng chèo, hết 2 – 3 ngày mới
tới nhà gái. Đoàn rước dâu phải đem theo cả cơm ăn, nước uống cứ như đi
làm đồng.
Đi rước dâu bằng vỏ lãi, khổ nhất là lúc máy dầu bỗng dưng dở chứng
tắt giữa chừng. Máy hỏng giữa chừng, nhà gái còn xa, ông Chánh và anh
con trai lo ngay ngáy. Những người khác nỗ lực dùng tay làm mái chèo để
giữ cho chiếc vỏ lãi không bị trôi. Nhiều người trong đoàn cho biết,
việc cái máy dầu tắt ngúm luôn không chịu chạy nữa là chuyện vẫn hay xảy
ra. Lúc đó chỉ còn cách nhờ một chiếc vỏ lãi nào đó đi ngang qua trợ
giúp kéo đi hoặc cả đoàn chia nhau mà bơi.
Đám cưới đi qua cầu khỉ
“Xả láng, sáng về sớm”
Ở miền Tây, khi cô dâu, chú rể làm lễ bên trong nhà thì ở bên ngoài,
những người đi rước dâu bên nhà trai được họ nhà gái tiếp đãi hết mình.
Già tiếp già, trẻ tiếp trẻ, quen có, lạ có làm cho không khí bên ngoài
rạp hết sức sôi nổi. Việc tiếp đãi không thể thiếu những ly rượu mừng
nên giữa hai bên liên tục mời nhau dù bụng ai cũng đói meo. Người ta
thường nói vui, đi rước dâu ở vùng miền Tây thì phải chọn ai có “máu
mặt” về tửu lượng mới cho đi. Khi đoàn rước dâu ra về, họ nhà gái còn
tặng vài chai rượu kèm đĩa mồi để đoàn rước dâu nhậu trên đường về.
Miền sông nước nhiều xuồng ghe qua lại nên chuyện tạt nước vào nhau
là khó tránh khỏi. Có những đám rước dâu, cô dâu ướt cả người vì bị nước
tạt vào hay có những chú rễ chịu trận mưa nước để bảo vệ vợ. Có những
chú rể uống “quá sung” nên ngủ luôn trên đường rước dâu về.
Chuyện vỏ lãi rước dâu bị chìm vì quá tải cũng xảy ra không ít.
Sau khi vỏ lãi cập bến nhà trai, chú rể phải cẩn thận từng bước một
để đưa cô dâu lên bờ, bởi vỏ lãi thường rất trơn kèm thêm sóng nước nên
rất dễ bị ngã. Bên nhà trai lúc này “trả đủa” nhà gái bằng cách tiếp
rượu hết mình. Người nhà gái phải ngủ lại nhà trai do không về nổi vì
quá chén cũng thường xảy ra.
Sau buổi lễ nhận dâu, hành trình rước dâu của một đám cưới ở vùng
sông nước miền Tây kết thúc và sau đó là hai họ vui chơi, chúc mừng nhau
trong cái tình, cái nghĩa rất đậm đà.
Giờ đây miền Tây sông nước đã nhiều đường đan, đường bê tông, xe cộ
lớn nhỏ chạy băng băng. Những đám cưới rước dâu bằng vỏ lãi ít dần. Rước
dâu bằng vỏ lãi, xuồng ghe tuy vất vả nhưng là một nét văn hóa đặc sắc
không thể quên ở vùng sông nước miền Tây.
Huỳnh Hải (Dân trí)
Cổng cưới lá dừa - Một nét đẹp của miền Tây sông nước
Nếu
có dịp về quê và tham gia một đám cưới dân dã, bạn sẽ không khỏi ngạc
nhiên trước những điều bình dị nhưng lại đầy nghệ thuật của vùng đất lắm
vị mặn và phù sa này. Cổng cưới lá dừa - một nét đẹp văn hóa của vùng
miền Tây sông nước Việt Nam, vẫn tồn tại qua ngần ấy thập kỷ. Nó luôn
giữ riêng cho mình một nét đẹp, một sự bình dị, dân dã khó thay thế
được.
Quay
trở về khoảng thời gian trước, những chiếc cổng cưới làm bằng lá dừa là
vật không thể thiếu trong mỗi dịp đám cưới tại vùng miền Tây sông nước
Việt Nam. Đó như là một nét đẹp văn hóa, một biểu tượng đặc trưng của
vùng một quê sông nước nơi đây.
Ngày
trước đám cưới ở quê vui lắm, mọi thứ đều được làm tại nhà không cần
phải thuê mướn thứ gì từ bàn ghế chén dĩa cho đến mấy thứ vật liệu trang
trí và cả nhân công để làm. Vào những ngày cách đám cưới một hai hôm,
tất cả bà con họ hàng chòm xóm xung quanh đều tề tựu về nhà có tiệc để
phụ giúp. Đàn bà con gái thì phụ chuyện lặt vặt bếp núc trong nhà, còn
cánh đàn ông sẽ lo chuyện mổ heo làm vịt hay mượn bàn mượn ghế.
Cổng cưới cho đám cưới miền Tây
Với
đám trẻ con ngày xưa, việc thích thú nhất vào mỗi dịp đám cưới là được
lăng xăng chạy theo các chú, các anh để phụ giúp việc trang trí cổng
cưới. Cái này thì kén người lắm, phải là người thật khéo tay mới làm
được. Có một thứ vật liệu không thể thiếu đó là cây đủng đỉnh, cây đủng
đỉnh thì ở quê rất dễ tìm, còn cây chuối đâu chỉ dùng để ăn mà thân của
nó cũng góp phần tạo nên nhiều điểm nhấn cho mặt tiền cổng cưới.
Ngoài
cổng cưới bằng cây chuối ra thì cổng cưới lá dừa rất được người dân nơi
đây ưa dùng, để làm nên chiếc cổng cưới lá dừa thì không khó lắm nhưng
đòi hỏi người làm phải tỉ mỉ trong từng giai đoạn. Đầu tiên, người ta sẽ
phải đi chặt những đoạn thân tre hoặc những cây cau có dáng tốt và
thẳng để làm trụ chống hai bên của cổng. Tiếp đến, những tàu lá dừa tươi
tốt và đẹp mắt sẽ được chặt xuống, với những tàu lá dừa non bởi vì màu
sắc vàng óng của nó nên người ta sẽ dùng để tết thành những bông hoa
hồng hay uốn cong để thành hình trái tim hoặc được cắt tỉa lạ mắt để
biến thành chiếc rèm buông thả xuống hai bên cổng, còn với những tàu lá
dừa xanh sẽ được tết thành những bím dài ép dọc sát tàu lá, người dân ở
đây thường dùng nó để trang trí phần chân cổng cũng như che đi phần thân
cau. Để tăng điểm nhấn cho chiếc cổng cưới, người ta sẽ còn treo thêm
hai quả cầu giấy đỏ vào hai bên tấm biển Vu Quy hoặc Tân Hôn tùy thuộc
vào nơi làm cổng là ở nhà trai hay nhà gái, hoặc sử dụng những buồng hoa
dừa hay hoa cau để đính trước mặt tiền cổng. Thấy đủ thứ công đoạn và
phải làm tỉ mỉ công phu tưởng sẽ mất nhiều thời gian, nhưng chỉ cần đông
người phụ giúp thì trong chốc lát mọi thứ đã được bày trí thật bắt mắt
theo đúng chất cây nhà lá vườn.
Tiếng
cười giòn giã của những đứa trẻ con hòa lẫn cùng tiếng nói đùa kể
chuyện sự đời của những người anh, người chú khi cùng nhau quây quần
trang trí chiếc cổng, từ lâu đã trở thành hình ảnh quá đỗi thân thương
tại nơi đây.Ngày nay, tuy những chiếc cổng cưới bằng lá dừa dần đã bị
thay thế bằng chiếc cổng hoa giả vì tính tiện lợi cũng như nhanh gọn của
nó. Nhưng đâu đó ở một số nơi tại vùng sông nước miền Tây này, người
dân vẫn không thể nào quên được chiếc cổng cưới lá dừa,một nét đẹp văn
hóa gắn liền với đời sống con người thắm đượm tình làng nghĩa xóm này.
Theo: Thiên Thanh
Đám cưới vui như thế này thì chỉ có miền tây vùng sông nước
Ngày nay, mỗi khi dự tiệc cưới ở Sài Gòn hay nói
rộng ra là cả vùng Nam Bộ, ta dễ nhận thấy có sự giống nhau về các món
ăn gần như là một công thức với các món tuần tự được dọn lên bàn tiệc,
chỉ cần thấy vài món đầu tiên là thực khách có thể đoán được bốn năm món
còn lại là những gì. Ở các nhà
hàng sang trọng, món thứ nhất chắc chắn sẽ là một chén súp vi cá (thường
là giả vi cá cho có vẻ) hay súp măng tây cua. Còn các tiệc bình thường
cũng phải có một loại súp khai vị như thế, tuy chất liệu có thể thấp hơn
một chút: vi cá, bào ngư, cua biển được thay bằng lòng trứng gà, măng
tre xắt nhuyễn, đôi khi có cả trứng cút. Đã gọi là súp tất nhiên phải
loãng, nhưng không loãng như súp của người phương Tây, súp ta luôn pha
thêm bột năng, bột bắp sền sệt. Bởi vậy nhìn trong chén súp ta thấy như
có những áng mây hòa quyện trên bầu trời, hay rồng - phượng giao nhau
(một chút ý tưởng lãng mạn). Đó là lý do để người chế biến thức ăn gọi
súp khai vị là món Phong vân hội tụ hoặc Loan phượng hòa mình. Mục đích là chúc mừng cho tân lang tân giai nhân.
Món kế tiếp nhất thiết phải là món ăn khô (không có nước) và thường được
gọi là bốn món ăn chơi. Tuy bốn món nhưng không dọn ở bốn đĩa khác
nhau, mà bốn món dọn chung một đĩa. Ngày xưa khi còn xính dùng chữ Hán
thì món này có tên là tứ bửu (bốn thứ ngon), gồm: gà rút xương sắt lát,
chả giò tôm cua, càng cua bách hoa, một món thịt nguội (sau này có khi
các đầu bếp giản tiện hóa bằng một món duy nhất trong số bốn món kể
trên). Ăn chơi, tức dạng khai vị nghĩa là đi cùng với chén súp, món tứ
bửu được dọn trong lúc chờ các món chính của bữa tiệc cưới.
Món chính ngày nay thường là gà quay, heo sữa quay hay cá chẽm, cá
lóc hấp, cá tai tượng chiên xù hoặc trưng theo nhiều kiểu cách khác
nhau. Nhưng khoảng hơn nửa thế kỷ về trước, ở vùng đồng bằng sông Cửu
Long , món chính thịnh hành nhất trong tiệc cưới có cái tên gọi Hán Việt
khá cầu kỳ Giang Nam dã hạc và được coi là một món ăn quý, với
cách chế biến hoàn toàn theo phong cách người Việt phương Nam. Bây giờ
món này hầu như không còn hiện diện trên bàn tiệc, nhất là tiệc cưới,
tuy nhiên đó là một món ăn khá độc đáo, thiết nghĩ nên được phục hồi.
Cái tên Giang Nam dã hạc - Nghĩa là con chim hạc đậu trên
cánh đồng Giang Nam (tỉnh ở phía Nam song Dương Tử của Trung Quốc, nơi
có đồng ruộng phì nhiêu giống miền Tây Nam Bộ của nước ta) – còn được
ông cha ta gọi là Kim kê bát bửu hay Phượng Hoàng bát trân
(nghĩa là con gà vàng hay con phượng hoàng với tám món quý). Nội cái
tên nghe đã thấy “hoành tráng”, mà hoành tráng thật, trên chiếc đĩa bàn
là một con gà mái tơ được quay vàng, dưới bụng gà là hàng tá những thức
ăn đi kèm (bát bửu hay bát trân – tám món ngon, quý): trứng, tôm càng,
cua biển, óc heo, ruột gan heo, chim sẻ lạp xưởng, thịt khô, nấm măng
tre; rồi trên lớp măng là một lớp gồm tám quả trứng (có thể hơn, tùy
theo số thực khách trong mỗi bàn tiệc) gọi là trứng non, được làm bằng
hợp chất gồm thịt sấy khô băm nhuyễn, lạp xưởng xắt hạt lựu, thịt cua
biển xé nhỏ, củ hành, nấm rơm hoặc nấm mèo, thêm gia vị vừa ăn rồi vo
viên thành hình quả trứng gà nhỏ, được quấn chung quanh một đoạn ruột
heo làm sạch, xong đem chiên vàng. Rồi lại một lớp măng, một lớp trứng
nữa nhưng lần này là trứng già, được làm bằng tôm càng băm nhuyễn trộn
với củ năng xắt nhỏ và bột mỳ, vo viên và cũng quấn ruột heo, đem chiên
giòn. Lại một lớp măng, một lớp trứng nữa, nhưng lần này là trứng lộn,
làm bằng gan heo bằm nhỏ trộn cùng đậu đen, mè, tương hột, nước cốt dừa,
lá chanh hoặc lá rau răm và óc heo, cũng vo viên và cũng cuốn ruột heo
rồi đem chiên vàng. Đã có trứng lộn ắt phải có trứng nở con. Lớp trứng
trên cùng chính là trứng nở, hay trứng khẻ mỏ mà để tạo thứ trứng này
người ta lấy vỏ trứng đã rưa sạch, mở một cái lỗ vừa đủ cho vào một con
chim sẻ hay chim dồng dộc đã chiên vàng. Trứng khẻ mỏ cũng ăn kèm với
măng tre.
Tóm lại, con gà rôti bên trên được đặt theo tư thế xòe cánh trùm hết
số trứng bên dưới, giống như đang ấp trứng. Điều này vừa ngụ ý đã có đám
cưới ắt sẽ sinh con, mà số trứng nhiều như vậy là biểu trưng cho hạnh
phúc sum vầy và sung túc. Một lời chúc phúc quá tốt đẹp!
Khi ăn, con gà (đã được chặt ra từng miếng nhỏ và ghim dính lại với
nhau bằng tăm) được gắp từng miếng cho đến hết; tiếp theo là từng món
trứng, mỗi người một qủa. Do được ăn kèm với măng tre luộc nên không
ngán. Sau cùng là món cơm chiên, Kim kê bát bửu đúng nghĩa là
món ăn chính cho bữa tiệc vì gồm luôn cơm trong đó, thay vì món cơm
chiên hay lẩu đi kèm mì như sau này. Dọn cùng lúc với món kim kê thường
là một món có nước, hoặc là cù lao (sau này gọi là lẩu) hoặc giò heo hầm
củ cải mặn hay hầm ngũ quả (năm loại quả, củ: táo tàu, hạt sen, củ
năng, bạch quả, hạt kê hoặc một quả gì khác thay thế).
Kết thúc bữa tiệc cưới là món tráng miệng, cũng giống như ngày nay, gồm bánh ngọt hoặc trái cây.
Đặc biệt, có những điều kiêng kị trong thực đơn tiệc cưới của người
Nam bộ ngày xưa, mà bất cứ ai dù giàu sang dù bần hàn đều phải nhớ
tránh: các món canh chua, canh đắng và món mắm. Dù miền Nam là nơi sản
sinh ra các loại mắm cá đồng với những thứ chế biến từ mắm tuyệt ngon
như mắm ruột, mắm kho và rau (ngày nay là lẩu mắm), nhưng không bao giờ
mắm có trong thực đơn tiệc cưới. Lý do đơn giản: ngày cưới người ta kỵ
những thứ gì gợi lên đắng cay, chua chát và hôi hám (mắm dù ngon nhưng
vẫn là món nặng mùi). Tương tự, cá lóc nướng trui dù là một trong những
đặc sản chỉ miền Nam mới có, nhưng cũng không bao giờ có mặt trong bữa
tiệc, cưới hỏi, trong khi cá hấp thì có. Người ta kiêng bởi hình ảnh con
cá nướng trui tượng trưng cho sự cháy xém đen đủi.
Ngày xưa, nhà giàu cỡ nào thì trong tiệc cưới – thường nấu tại nhà –
cũng phải có những món kể trên, chủ nhân muốn biểu tỏ sự giàu sang, sung
túc của mình thì trên những món đắt tiền khác. Ngày nay, tiệc cưới đa
phần đặt ở nhà hàng, các món ăn có nhiều thay đổi, tuy nhiên về trình tự
dọn ăn thì chẳng khác xưa là mấy.
Nguồn: website báo Du lịch
Mỗi vùng miền trên đất nước ta đều có những đặc trưng riêng, đặc biệt
trong việc tổ chức và trang trí đám cưới sẽ cho ta thấy rõ sự khác biệt
này. Đối với miền Tây, là miền quê hương sông nước, nổi tiếng với cây
trái quanh năm vô cùng phong phú, do đó người dân nơi đây đã tận dụng
những thứ sẵn có cũng có thể làm nên một đám cưới vừa đậm chất truyền
thống, vừa giản dị gần gũi nhưng trang trọng, dễ thương. Dù ở đâu thì
đám cưới luôn được xem là một đám tiệc quan trọng, do đó, ngoài việc
chuẩn bị những món ăn ngon, những trang phục đẹp thì công đoạn trang trí
rạp và cổng hoa cũng rất được để tâm. Các bạn có thể đoán được cổng hoa
trong một đám cưới miền Tây làm bằng gì rồi phải không nào? Đó chính là
những tàu lá dừa, một loại cây hết sức gần gũi và được trồng phổ biến ở
miền Tây. Đơn thuần chỉ là những tàu lá dừa đơn sơ, người dân đã có thể
sáng tạo ra nhiều mẫu cổng hoa cưới sắc sảo và hoành tráng, cũng đã trở
thành một nét đẹp văn hóa đặc trưng của nơi đây. Sau đây, mời tất cả
các bạn gần xa cùng chiêm ngưỡng những mẫu cổng hoa cưới đẹp tại miền
Tây sông nước.
Nhiều mẫu cổng kết hình đôi long phụng nghệ thuật, trong vô cùng đẹp
mắt. Từ những tàu lá dừa đơn sơ, có thể thấy được sự sáng tạo vô cùng
phong phú của người miền Tây.
Không chỉ sử dụng những tàu lá dừa, mà cả buồng dừa, từng trái dừa cũng được tận dụng để trang trí hết sức tinh xảo.
Cổng hoa được gắn thêm nhiều loại cây trái khác như khóm, thanh long, bưởi,…và hoa để tăng thêm màu sắc cho đẹp mắt.
Có thể thấy, cổng hoa cưới được làm từ lá dừa hết sức gần gũi, chân
quê. Đây là nét đặc trưng trong một đám cưới truyền thống ở miền Tây.
Ngoài kiểu kết hình long phụng cầu kì, những cổng cưới còn được sáng
tạo theo sở thích riêng, mang nhiều hình dáng đẹp, độc và lạ mắt.
Ở miền Tây còn có một loại cây rất hay dùng trong trang trí đám cưới
gọi là cây đủng đỉnh, được sử dụng kết hợp với lá dừa tạo nên những cổng
cưới mang tính nghệ thuật.
Các bạn có thể lựa chọn những mẫu sẵn có, cũng có thể tự sáng tạo cho
mình một cổng hoa cưới mang sắc thái riêng với những tàu lá dừa.
Những chiếc lá dừa được dan thành hình những chú cá và trái tim hết sức dân dã, gần gũi.
Sử dụng lá dừa trong trang trí cổng cưới chẳng những giúp tiết kiệm chi
phí mà còn tạo nên vẻ đẹp hết sức mộc mạt, màu xanh của lá giúp tạo cảm
giác tươi mát, sản khoái.
Bên cạnh lá dừa, thân chuối và cây cau cũng được sử dụng để góp vui trong ngày trọng đại.
Chỉ với những chiếc lá dừa, đã có thể tạo ra chiếc cổng cưới đặc biệt, trông rất đẹp mắt.
Trên đây là những mẫu cổng cưới mang nét đặc trưng của miền quê sông
nước, các bạn hãy chọn hoặc sáng tạo cho mình mẫu cổng cưới thật vừa ý
để có một đám cưới thật hoàn hảo nhé!
Xem thêm:
Để có được nước Nga như ngày hôm nay, không thể thiếu
được chiến công thầm lặng và không kém phần quan trọng của lực lượng
tình báo nước này.
Ngày 5/11 hàng năm ở Nga được chọn
là Ngày Tình Báo của nước này, trong ngày này những câu chuyện huyền
thoại về tình báo lại được viết lên trên khắp các mặt báo, trên mọi
phương tiện thông tin đại chúng ở Nga. Có thể khẳng định một điều, tình
báo Nga ngày nay và tình báo Liên Xô trước kia là hai lực lượng tình báo
tài ba bậc nhất thế giới.
Chiến dịch 9 phút
Vào ngày 20 tháng 8 năm 1968, các đơn vị đặc biệt của Cơ quan Tình báo Quân đội (GRU) của Quân đội Liên Xô đã tiến hành một chiến dịch 9 phút để chiếm giữ sân bay Ruzyne ở Prague (Tiếp Khắc).
Chiến
dịch tình báo này cho phép quân đội của khối liên minh quân sự Warsaw
thiết lập được cầu không vận để đổ quân vào Tiệp Khắc, chấm dứt các cuộc
cải cách mùa xuân Prague - một cuộc cách mạng đòi tự do hóa chính trị ở
Tiệp Khắc, kéo dài từ ngày 5 tháng 1 đến ngày 21 tháng 8 năm 1968.
Chiến dịch diễn ra đúng trong 9 phút và cái tên “Chiến dịch 9 phút”
đã đi vào lịch sử ngành tình báo quân đội Liên Xô và Nga. Bằng cách cải
trang với máy bay dân sự, các lực lượng GRU đã tiếp cận, đổ bộ và chiếm
các vị trí quan trọng nhất trong sân bay Ruzyne chỉ trong 9 phút. Các
mục tiêu bao gồm đường băng, tháp không lưu, trạm biến áp, lối ra vào và
kho chứa nhiên liệu.
Cùng lúc, lực lượng đặc
nhiệm của Liên Xô (được triển khai nằm vùng tại Prague từ trước) đã
chiếm được toàn bộ các vị trị có vai trò chiến lược ở Prague như đài
phát thanh, tháp truyền hình, các đường dây và các trạm viễn thông và
thông tin liên lạc,… chỉ trong một đêm.
Tình báo Nga đã giúp quân đội nước này xuất hiện trên mọi ngõ ngách ở Prague chỉ sau đúng 1 đêm. Nguồn ảnh: Encyc.
Chiến
dịch diễn ra tốt đẹp đúng theo kế hoạch và chỉ sau một đêm, người dân
Prague đều sững sờ khi thấy toàn bộ Tiệp Khắc đã tràn đầy các lực lượng
vũ trang tới từ Liên Xô, Ba Lan Đông Đức và Hungary. Sự xuất hiện kịp
thời và đúng lúc của các lực lượng quân sự với vũ trang đầy đủ này đã
giúp Tiệp Khắc tránh khỏi được một cuộc đảo chính và hơn hết, đã cho cả
thế giới thấy được khả năng phản ứng của Quân đội Liên Xô nói riêng và
quân đội của khối Warsaw nói chung khi chỉ sau một đêm, trên khắp đất
nước Tiệp Khắc “không nơi đâu không có người Liên Xô”.
Chiến dịch lấy cắp tên lửa Mỹ ở Afghanistan
Vào
ngày 5 tháng 1 năm 1987, một nhóm binh lính Liên Xô thuộc Lực Lượng Đặc
Biệt Đặc Biệt 186 dưới sự chỉ huy của Tướng Yevgeny Sergeev bắt đầu
"một cuộc săn thú" trên hai trực thăng vận tải Mi-8 tại Afghanistan.
Mục
tiêu của họ là cố gắng thu giữ Stinger, loại tên lửa đất đối không vác
vai do Mỹ sản xuất đã được sử dụng rộng rãi bởi các chiến binh Hồi giáo
Mujahideen trong cuộc chiến tranh Liên Xô-Afghanistan 1979-1989. Với sự
xuất hiện của loại tên lửa này, các phi công Liên Xô có thể bị bắn hạ ở
bất cứ đâu và bất cứ khi nào. Bằng chứng là chỉ trong một thời gian
ngắn, 3 trực thăng Mi-24 của Quân đội Liên Xô đã bị tấn công một cách
bất ngờ ở những khu vực được Liên Xô “xem là an toàn”.
Tên lửa Mỹ viện trợ cho phiến quân Afghanistan. Nguồn ảnh: Linked.
Kèm
theo việc thu giữ được loại vũ khí phòng không cực kỳ hiện đại và độc
nhất của Mỹ này, việc Liên Xô nắm được trong tay các hệ thống tên lửa
Stinger cũng chứng minh được rằng Mỹ và phương Tây là những kẻ đứng sau,
hỗ trợ cho các chiến binh Hồi giáo Mujahideen đang hoạt động ở
Afghanistan.
Cuộc tập kích diễn ra hết sức bất
ngờ, toàn bộ 16 phần tử cực đoan đang trên đường áp tải các tổ hợp tên
lửa Stinger đều bị tiêu diệt, toàn bộ số tên lửa đều được thu giữ cùng
với các tài liệu hướng dẫn sử dụng bằng tiếng Ả Rập do Mỹ biên soạn cho
các phần tử thánh chiến. Những bằng chứng không thể chối cãi này đã
chứng minh được sự liên hệ giữa CIA của Mỹ và các lực lượng thánh chiến
tại Afghanistan và sự thực là Mỹ không hề phủ nhận mối liên hệ này sau
khi được nhìn thấy những bằng chứng hết sức thuyết phục mà Liên Xô trưng
ra ở Liên Hiệp Quốc.
Các hoạt động ngày nay
Sau
khi Chiến tranh Lạnh kết thúc, hiển nhiên là các hoạt động tình báo của
Nga sẽ không còn nhiều và táo bạo như trước nữa nhưng điều đó cũng
không có nghĩa là phía Nga xem nhẹ việc hoạt động tình báo ở nước ngoài
cũng như ở trong nước.
Chắc hẳn nhiều người vẫn còn nhớ việc một
đường dây tình báo của Nga bao
gồm 10 điệp viên đã bị Mỹ lật tẩy hồi năm 2010, cả 10 điệp viên trong
đường dây này đều bị Mỹ bắt giữ ngay sau đó và một phi vụ trao đổi lớn
nhất kể từ sau chiến tranh Lạnh đã được Washington và Moscow tổ chức để
đổi 10 tình báo Nga lấy 4 tình báo Mỹ bị Nga bắt giữ trước đó.
Anna
Chapman, nhân vật nổi tiếng nhất trong phi vụ 1 đường dây tình báo Nga ở
Mỹ bị bại lộ do có kẻ phản bội. Hiện cô đang sinh sống ở Nga và dường
như không còn tham gia các hoạt động tình báo mà chuyển sang làm...
người mẫu ảnh. Ảnh: Washingtontimes.
Vụ trao đổi
này đã chứng minh rằng các đường dây tình báo của Nga ở nước ngoài hiện
vẫn hoạt động hiệu quả và chứng tỏ khả năng tổ chức của Nga là cực kỳ
tốt vì dù có kẻ phản bội trong tổ chức song 10 tình báo viên và một
đường dây là tất cả những gì Nga mất, tất cả các mạng lưới tình báo còn
lại của Nga ở Mỹ cũng như ở châu Âu (chắc chắn là có rất nhiều đường dây
như vậy) vẫn được đảm bảo an toàn, không hề có dấu hiệu bị lộ.
Ngoài
ra, tình báo Nga hiện tại còn tăng cường chiêu mộ các nhân viên người
bản địa hoạt động cho Nga ở nước ngoài, những nhân viên tình báo này sẽ
là một mắt xích cực kỳ quan trọng trong bất cứ tình huống nào xảy ra ở
nước ngoài mà các lực lượng tình báo của Nga khi được tăng cường đến đây
sẽ rơi vào tình huống “lạ nước lạ cái” và không thể hoàn thành nhiệm vụ
được nếu không có lực lượng nằm vùng và nhân viên bản địa hỗ trợ.
Nhật Vi
Chiến dịch ám sát của tình báo Israel báo thù vụ thảm sát Munich
Thứ năm, 21/12/2017 06:02
Cơ quan tình báo Mossad tiến hành chiến
dịch táo bạo ám sát những người bị cho là tham gia vụ thảm sát Munich
năm 1972.
Thủ tướng Israel Golda Meir, người thông qua chiến dịch báo thù. Ảnh: Haaretz.
Đêm 5/9/1972, nhóm vũ trang Tháng 9 Đen của Palestine bắt cóc, sát hại
11 thành viên đội tuyển Olympic Israel tham dự Thế vận hội mùa hè năm
1972 tại Munich, Đức. Không lâu sau, Tel Aviv bắt đầu tiến hành chiến
dịch báo thù mang tên 'Mivtza Za'am Ha'el' (Sự phẫn nộ của Chúa trời),
nhằm ám sát những cá nhân có liên quan tới vụ thảm sát, theo Global Recon.
Chỉ hai ngày sau vụ thảm sát, Thủ tướng Israel Golda Meir thành lập Ủy
ban X, một nhóm nhỏ quan chức chính phủ, nhằm xây dựng kế hoạch báo thù.
Thủ tướng Meir và Bộ trưởng Quốc phòng Israel Moshe Dayan đứng đầu ủy
ban, trong khi tướng Aharon Yariv và giám đốc cơ quan tình báo Mossad
Zvi Zamir đóng vai trò chủ đạo trong điều phối chiến dịch ám sát sau
này.
Ủy ban X kết luận rằng Israel phải ám sát những người có
liên quan tới vụ thảm sát theo những cách kịch tính nhất, nhằm răn đe
những kẻ có ý định khủng bố trong tương lai. Yếu tố quan trọng nhất
trong kế hoạch là khả năng chối bỏ mọi cáo buộc, không để lại manh mối
nào cho thấy sự liên quan giữa những vụ ám sát với Israel.
Một
mục tiêu khác của chiến dịch là nhằm trấn áp tinh thần các nhóm vũ trang
Palestine. 'Báo thù chỉ là yếu tố phụ, mục đích chính là khiến những kẻ
khủng bố phải khiếp sợ. Chúng tôi muốn đối phương cảm thấy rằng tình
báo Israel luôn ở xung quanh. Vì vậy, các điệp viên không bắn chết họ
trên phố, điều đó quá dễ dàng', cựu phó giám đốc Mossad David Kimche
tiết lộ.
Công việc đầu tiên của tình báo Israel là lập danh sách
những kẻ tham gia vụ thảm sát Munich. Mossad hoàn thành nhiệm vụ này nhờ
sự giúp đỡ từ điệp viên trong hàng ngũ Tổ chức giải phóng Palestine
(PLO), cũng như thông tin từ các cơ quan tình báo châu Âu. Các chuyên
gia cho rằng Mossad nhắm vào 20-35 mục tiêu, tất cả đều là thành viên tổ
chức Tháng 9 Đen và PLO. Sau khi hoàn thành danh sách, tình báo Israel
phải xác định vị trí và ám sát những người này.
Giới phân tích
vẫn chưa thống nhất được về tổ chức lực lượng tham gia chiến dịch ám
sát. Nhiều khả năng Mossad đã thành lập nhiều nhóm tác chiến khác nhau,
đáp ứng yêu cầu của từng nhiệm vụ cụ thể, trong đó sĩ quan tình báo
Michael Harari là người thành lập và chỉ đạo các đội ám sát.
Có
ít nhất 15 điệp viên được triển khai, chia thành 5 nhóm đặt tên theo
bảng chữ cái Hebrew. Mũi nhọn của chiến dịch là nhóm 'Aleph' gồm hai sát
thủ chuyên nghiệp, được yểm trợ bởi hai tay súng trong nhóm 'Bet'. Vỏ
bọc của cả đội được cung cấp bởi hai thành viên trong nhóm 'Heth', trong
khi 'Ayin' là nhóm xương sống với 6-8 điệp viên chuyên bám sát mục tiêu
và lập kế hoạch thoát ly cho đội sát thủ. Cuối cùng là 'Qoph', gồm hai
chuyên gia thông tin liên lạc.
Hoạt động ám sát
Vụ ám sát
đầu tiên diễn ra ngày 16/10/1972, khi Abdel Wael Zwaiter bị bắn 12 phát
đạn trong căn hộ tại thủ đô Rome của Italy. Zwaiter là đại diện PLO ở
Italy, nhưng Mossad khẳng định ông là một thành viên của Tháng 9 Đen,
trong khi PLO cho biết Zwaiter không hề liên quan đến nhóm này và ông
luôn quyết liệt phản đối các hành động khủng bố.
Cảnh sát khám nghiệm hiện trường vụ ám sát Zwaiter. Ảnh: Blogspot.
Mục tiêu thứ hai là tiến sĩ Mahmoud Hamshari, đại diện của PLO tại
Pháp. Hai điệp viên Mossad đóng giả làm phóng viên để đột nhập vào nhà
của Hamshari, sau đó cài một quả bom dưới bàn điện thoại. Ngày
8/12/1972, họ gọi điện cho Hamshari và quả bom phát nổ khi ông nghe máy.
Hamshari không thiệt mạng trong vụ nổ, nhưng tử vong vì vết thương quá
nặng sau đó chưa đầy một tháng.
Đêm 24/1/1973, một quả bom cài
dưới giường phát nổ, khiến Hussein Al Bashir thiệt mạng trong căn phòng
tại Cyprus. Mossad cho rằng Al Bashir là chỉ huy nhóm Tháng 9 Đen ở
Cyprus, đồng thời có nhiều liên hệ với cơ quan tình báo Liên Xô KGB. Các
sát thủ trở lại Paris vào ngày 6/4/1973 với mục tiêu là giảng viên luật
Basil al-Kubaissi, người bị tình nghi cung cấp vũ khí cho nhóm Tháng 9
Đen. Ông cũng bị bắn 12 phát đạn, tương tự Zwaiter trước đó.
Nhiều mục tiêu của Mossad sống tại khu vực được canh phòng cẩn mật ở
Lebanon, không thể bị ám sát bởi những phương pháp thông thường. Israel
tiến hành chiến dịch 'Suối nguồn Tuổi trẻ' để hoàn thành nhiệm vụ. Đêm
9/4/1973, lính đặc nhiệm Israel, trong đó có cả thủ tướng tương lai Ehud
Barak, tiến hành hàng loạt cuộc đột kích táo bạo vào những khu nhà tại
Beirut và Sidon.
Trong chiến dịch này, đặc nhiệm Israel đã sát
hại nhiều quan chức PLO như Muhammad Youssef al-Najjar, Kamal Adwan và
người phát ngôn Kamal Nasser. Rami Adwan, con trai của nạn nhân Kamal
Adwan, cho rằng cha mình không hề liên quan tới thảm sát Munich, mà chỉ
là người tổ chức hoạt động chống lại việc Israel chiếm đóng khu Bờ Tây.
'Vụ tấn công Munich là cái cớ trời cho để Israel ám sát mọi người', Rami
Adwan tuyên bố.
Mossad thực hiện thêm 4 vụ ám sát khác, trước
khi chiến dịch bị lộ vì một vụ ám sát nhầm. Tình báo Israel đã nhầm Ali
Hassan Salameh, người được cho là lên kế hoạch tiến hành thảm sát
Munich, với Ahmed Bouchikhi, một bồi bàn người Morocco ở Na Uy.
Mossad đã liên tục tìm kiếm Salameh trong nhiều năm, dù nhiều thủ lĩnh
cấp cao của Tháng 9 Đen khẳng định ông này không hề liên quan tới vụ
thảm sát Munich.
Mossad tin rằng họ đã phát hiện Salameh khi
người này lẩn trốn ở làng Lillehammer, Na Uy và cử nhóm sát thủ đến đây
hạ sát mục tiêu vào ngày 21/7/1973. Tuy nhiên, nhóm sát thủ đã giết nhầm
Bouchiki, bồi bàn người Morocco không liên quan tới vụ khủng bố.
Vụ việc bị vỡ lở, nhà chức trách Na Uy bắt được 6 điệp viên Mossad, 5
người trong số này phải ngồi tù và được trả về Israel trong năm 1975.
Đội trưởng Harari kịp chạy thoát về Israel cũng những người còn lại,
nhưng mạng lưới gián điệp và cơ sở của Mossad ở châu Âu đều bị phanh
phui.
Salameh (giữa) khi còn ở Lebanon. Ảnh: Jeffrey Keeten.
Sự phản đối của cộng đồng quốc tế sau vụ ám sát nhầm buộc thủ tướng
Golda Meir ngừng chiến dịch báo thù, mạng lưới gián điệp tại châu Âu và
danh tiếng của Mossad cũng bị tổn hại nghiêm trọng. Tuy nhiên, 5 năm
sau, Thủ tướng Israel Menachem Begin cho phép Mossad nối lại chiến dịch
Sự phẫn nộ của Chúa trời.
Chiều 22/1/1979, Salameh và 4 vệ sĩ
thiệt mạng sau khi điệp viên Israel kích hoạt một quả bom dưới xe của
họ. Vụ nổ cũng làm 4 thường dân thiệt mạng và 18 người bị thương.
Loạt vụ ám sát đầu tiên trong giai đoạn tháng 10/1972 tới đầu năm 1973
của tình báo Israel chỉ gây ra sự lo lắng cho giới chức Palestine. Thế
giới Arab chỉ thực sự choáng váng khi chiến dịch Suối nguồn Tuổi trẻ
được tiến hành ngay tại Lebanon.
Sự táo bạo của đặc nhiệm Israel,
cũng như loạt vụ đột kích diễn ra ngay sát nơi ở của lãnh đạo cao cấp
như Yasser Arafat và Abu Iyad khiến chính phủ nhiều nước Arab tin rằng
Israel có thể tấn công mọi lúc mọi nơi. Một số nước Arab bắt đầu gây áp
lực, buộc các nhóm vũ trang Palestine hạn chế tấn công Israel, cũng như
đe dọa ngừng ủng hộ Palestine nếu các tay súng sử dụng hộ chiếu giả để
đột nhập vào lãnh thổ Israel.
Chiến dịch ám sát cũng tạo ra làn
sóng tưởng niệm trên quy mô lớn. Khoảng nửa triệu người đã đổ ra đường
phố Beirut trong đám tang các nạn nhân cuộc đột kích ở Lebanon. Gần 6
năm sau, 100.000 người, trong đó có nhà lãnh đạo Arafat, đã tham gia đám
tang Salameh tại Beirut.
Theo Tử Quỳnh/Vnexpress
Điệp viên nhảy dù chống Liên Xô - Trang sử đen đầu tiên của CIA
Bài 1: Quá tam ba bận!
Năm
2001, Cục Tình báo trung ương Mỹ (CIA) công bố hơn 3 triệu trang tài
liệu về thời kỳ đầu thành lập của cơ quan này, trong đó có 20 hồ sơ về
những tên quốc xã trùm sỏ cần được “che chở” để sử dụng nhằm mục đích
chống lại Liên Xô được lập vào tháng 11-1944. Sự “bảo vệ và hợp tác”
giữa Mỹ và bọn tội phạm chiến tranh Đức quốc xã thể hiện chặt chẽ nhất
qua chương trình thả dù gián điệp vào lãnh thổ Liên Xô từ năm 1951 đến
năm 1960. “Chọn mặt gửi vàng”
Tướng Reinhard Gehlen - người được Mỹ bảo trợ vì tinh thần chống cộng
Sau
Chiến tranh Thế giới thứ 2, Liên Xô vẫn là một bí ẩn với Mỹ và Tây Âu
khi liên tiếp có những hành động khiến các cơ quan tình báo phương Tây
bị choáng váng vì bất ngờ: Năm 1948 Liên Xô phong tỏa Tây Berlin; năm
1949 Liên Xô thử quả bom nguyên tử đầu tiên;…
Nhằm thay đổi tình
trạng đó, năm 1951, Allen Dulles lên nắm quyền chỉ huy cơ quan tình báo
CIA và bắt đầu đẩy mạnh việc phái điệp viên vào Liên Xô. CIA lúc này vẫn
còn quá non trẻ, ngoài tiền và trang bị kỹ thuật, Allen Dulles không có
gì trong tay và ông ta tìm đối tác chiến lược cho chương trình do thám
Liên Xô ngay trong hàng ngũ những kẻ thù cũ - bọn chỉ huy mật vụ, gián
điệp của nước Đức phát xít. Thực ra ông ta đã chú ý làm điều đó từ năm
1949.
Có hai gương mặt nổi lên đáng kể là Trung tướng Reinhard
Gehlen, nguyên Chỉ huy trưởng phòng Phương Đông (FHO) của cơ quan tình
báo quân sự Đức quốc xã và Thiếu tướng Walter Shellenberg - sĩ quan SD,
nguyên Cục trưởng Cục 6 (Tình báo chính trị) của Tổng cục An ninh quốc
xã. Sau khi cân nhắc các yếu tố lợi hại về chính trị - ngoại giao cũng
như “vốn liếng” của mỗi bên, Allen Dulles quyết định Gehlen sẽ là nhân
vật được “chọn mặt gửi vàng”.
Và thế là trường huấn luyện gián
điệp mang tên “Liên minh nhân dân lao động” với mục đích chống Liên bang
Xô viết ra đời trên cơ sở các trường tình báo quốc xã trá hình trên đất
Tây Ban Nha, nay di dời về Tây Berlin. CIA tài trợ toàn bộ kinh phí
hoạt động của trường và nắm quyền chỉ huy, điều động trực tiếp còn cơ
quan an ninh Tây Đức của Gehlen chịu trách nhiệm tìm nguồn nhân sự học
viên, cán bộ giảng, huấn luyện kỹ thuật nghiệp vụ. Những sai lầm đầu tiên
Để
khai thác được nguồn tin từ những gián điệp phát xít mà FHO còn gài lại
trên lãnh thổ Liên Xô bắt buộc phải liên lạc trở lại với chúng. Trên
lãnh thổ Liên bang Xô viết rộng lớn, để làm chuyện đó bằng những phương
pháp như người hồi hương, di cư trở về cố quốc đúng là chuyện không
tưởng, huống gì do cuộc phong tỏa kinh tế đối với khối XHCN, các cuộc
xâm nhập qua biên giới đất liền và biển càng khó tổ chức hơn. Thế nên
“Liên minh nhân dân lao động” đành chọn phương pháp của thời chiến: cho
điệp viên nhảy dù. Tháng 7-1951, việc chuẩn bị cho đợt nhảy dù bắt liên
lạc lại với bọn gián điệp phát xít của Gehlen còn gài lại trên lãnh thổ
Liên Xô đã hoàn tất.
Ngày 18-8-1951, máy bay Mỹ cất cánh từ căn cứ
ở Salonika (Hy Lạp) đưa hai điệp viên đầu tiên vào cuộc. Đó là F.K.
Sarantsev, cựu binh nhất Hồng quân bị Đức bắt làm tù binh năm 1943 và
A.I. Osmanov - một tên phản bội từng tham gia đội quân giải phóng Nga.
Địa điểm thả dù là Mondova.
Sarantsev đến Kavkaz để bắt liên lạc
với cụm gián điệp nằm vùng tại đó và sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ vượt
biên sang Thổ Nhĩ Kỳ. Còn Osmanov đến Ural sau đó cũng quay về theo lối
Thổ Nhĩ Kỳ. Thời gian thực hiện điệp vụ này là 3 tuần. Cả hai đều được
trang bị súng ngắn, điện đài cỡ nhỏ, xe đạp gấp của CHDC Đức sản xuất
(có bán tại Liên Xô). Ngoài ra, mỗi người còn mang theo 5.000 rúp, vài
bọc tiền vàng và một túi đựng đồng hồ để nếu cần thì đút lót công an.
Sau
khi nhảy dù, điện đài của cả hai đều cất tiếng lần đầu tiên nhưng sau
đó thì im bặt. Mấy tháng sau, báo chí Liên Xô đưa tin ngắn gọn là cả hai
tên đều đã bị xử bắn tại Mondova theo phán quyết của tòa án nhân dân.
Ngày
25-9-1951, một máy bay cất cánh từ sân bay Wisbaden (Tây Đức) để thả
điệp viên đi lẻ Ivan Aleksandrovich Filistovich xuống gần làng của hắn
là làng Ilya ở Vileika phía Bắc Minsk. Sở dĩ Gehlen chấp nhận cho tên
gián điệp này đi lẻ là vì tin vào quá khứ sừng sỏ của hắn.
Từng
tham gia SS chống quân Anh - Mỹ rồi trốn sang Tiệp Khắc khi Đức thua
trận, lại sang Bỉ và vào học Đại học Tổng hợp Thiên chúa giáo,
Filistovich được đánh giá là “chống cộng từ trong tư tưởng” khi tình
nguyện hoạt động tình báo chống lại Nga. Y đã được làm lại lý lịch thành
thợ mỏ bị Đức cưỡng bách lao động ở các trại tập trung và sau đó sinh
sống tại Bỉ. Nhiệm vụ là bắt liên lạc với những điệp viên nằm vùng của
Gehlen tại Belorussya, lập lại tổ chức và đi vào hoạt động.
Để
bảo vệ an toàn tuyệt đối cho Filistovich, CIA không cho hắn sử dụng điện
đài mà chọn đường liên lạc công khai qua thư viết cho một người bạn ở
Paris có kèm báo cáo viết bằng mực mật. Thư báo cáo của Filistovich liên
tiếp gửi về địa chỉ ở Paris, tên gián điệp này cho biết cần ở lại
Belorussya một thời gian rồi… lặn mất tăm. Hai năm sau, tên và ảnh của
Filistovich xuất hiện không phải trên mặt báo mà là trong một cuốn sách
nhỏ xinh xắn của KGB mang tên “Những điệp viên phát xít và phản cách
mạng bị vô hiệu hóa” được gửi theo đường bảo đảm đến tận tay Reinhard
Gehlen kèm lời chúc mừng sinh nhật.
Ngày 8-10-1951, hai điệp viên
nữa được Gehlen cho thả xuống Ukraine nhưng không hiểu phi công xác định
vị trí tọa độ kiểu nào mà lại thả nhầm xuống lãnh thổ Romania và bị
bắt. Lại một phen dở khóc dở mếu đối với “Liên minh nhân dân lao động”.
Ba điệp vụ ngắn hạn kết thúc trong sự lặng im của điệp viên và sự ồn ào
của báo chí đã khiến Dulles yêu cầu tạm dừng thả dù để kiểm tra, chỉnh
đốn lại... Bài 2: Điệp khúc “nhảy dù - mất tích”
Các
cuộc kiểm tra với học viên và giảng viên vẫn tiếp tục chưa có hồi kết…
Và mùa hè năm 1952, các vụ gián điệp thả dù được tiếp tục… Tiếp tục tiếp đất và… mất tích
Reinhard Gehlen sau năm 1972
Ngày
2-5-1952, 3 điệp viên L.K. Koshelev, A.P. Kurochkin và L.N.
Voloshanovsky (vốn là lính Hồng quân đào ngũ) được tung từ Iran xuống
Bắc Kavkaz. Chỉ có Kurochkin liên lạc được về trung tâm và cung cấp
thông tin. Người Mỹ rất hài lòng nhưng chỉ sau đó một thời gian, báo chí
Liên Xô đưa tin ngay sau khi tiếp đất, Kurochkin đã đầu thú và chơi
“Trò chơi điện đài” với các ông chủ cũ. Còn 2 điệp viên kia đã bị xử
bắn.
Tháng 8-1952, Mỹ thả xuống khu vực Vitebsk và Mogilyov của
Bạch Nga một lúc 4 điệp viên là M.P. Artiushevsky, G.A. Kotiusk, T.A.
Ostrikov và M.S. Kalnhitsky - tất cả là dân di cư cũ được tuyển mộ trong
các trại lao động ở Đức. Cả 4 đội lốt những người bị cưỡng bách về Đức
và nay bị Tây Đức xua đuổi với các giấy tờ và lai lịch giả thích hợp.
Nhảy dù xong, Ostrikov đầu thú và khai báo tất cả chi tiết về điệp vụ
này. Lưới được tung ra, Kalnisky bị bắn chết vì chống cự. Hai tên còn
lại bị xử bắn theo phán quyết của tòa, chỉ có Ostrikov được ân xá.
Trước
sự lặp lại điệp khúc điệp viên nhảy dù rồi tự thú, Mỹ yêu cầu Tây Đức
phải chọn lọc điệp viên kỹ hơn và bổ sung phần giáo dục chính trị về ý
thức chống cộng nặng hơn trong chương trình huấn luyện trước khi bắt đầu
nhảy dù lại vào năm sau.
Đêm 25 rạng 26-4-1953, một máy bay quân
sự cất cánh từ căn cứ không quân ở Hy Lạp đã tung xuống miền Nam
Ukraine 4 điệp viên là A.B. Lakhno, S.I. Gorbunov, A.N. Makov và D.N.
Remiga. Cả 4 được tuyển mộ và huấn luyện từ năm 1951.
Lần đầu
tiên, bọn gián điệp này được trang bị các phao vô tuyến để dẫn đường cho
các máy bay gián điệp khác và hướng dẫn cho các máy bay do thám kế
tiếp. Địa điểm thâm nhập, bắt liên lạc với điệp viên của Gehlen là Kiev
và Odessa.
Sau khi nhảy dù, cả 4 biến mất dạng. Một tháng sau,
báo chí Xô viết đưa tin cả 4 bị bắt tại chỗ tiếp đất và đã bị xử tử. Bao
nhiêu công phu tan thành tro bụi đồng thời cũng xác định chắc chắn có
điệp viên Liên Xô gài trong “Liên minh nhân dân lao động” vì số lượng
người được phép biết nhiệm vụ của nhóm này chỉ đếm được trên đầu ngón
tay.
Mãi đến năm 1954, Mỹ và Tây Đức mới xác định được điệp viên
đó chính là cựu Đại úy Nikita Khorunzhim - vị trưởng khoa Nga của trường
tình báo mà Gehlen luôn tin cậy. Sau khi bị bắt và bị kết án 14 năm tù
giam, Khorunzhim được trao trả về Liên Xô năm 1959… Ê chề từ một… thắng lợi
Ngày
29-4-1953, nhóm 4 điệp viên là Konstantin Khmelnisky, Ivan Kydryatsev,
Aleksandr Novikov và Nikolai Yakuta với trưởng nhóm là Khmelnitsky, cựu
hạ sĩ quân đội Liên Xô, một nhân viên điện đài giỏi, được các thủ lĩnh
của “Liên minh nhân dân lao động” và chính các cán bộ của Gehlen đánh
giá cao tiếp tục được cho nhảy dù vào Liên Xô.
Sau khi nhảy dù,
Khmelnisky đã liên lạc với trung tâm báo tin cả nhóm đã phân tán đúng
như kế hoạch, hắn ở Minsk và Moglyov. Novikov tới Smolensk. Hai tên còn
lại thì im hơi lặng tiếng. Trong 3 năm Khmelnitsky đã chuyển về một khối
lượng thông tin lớn, rằng đã đi khắp Liên Xô, bắt lại nhiều mối liên
lạc, tổ chức được nhiều chi hội những người bất mãn với chính quyền Xô
viết. Các tin tức tuyệt vời đến mức đích thân Allen Dulles phải đến văn
phòng BND để cùng Gehlen mở champagne cho thắng lợi này.
Tháng
2-1957, phòng báo chí Bộ Ngoại giao Liên Xô tổ chức cuộc họp báo đặc
biệt. Trước mặt 200 nhà báo nước ngoài, 4 gián điệp bằng xương bằng thịt
cùng toàn bộ trang bị gián điệp được trình diện. Tất cả đều ủ rũ, nhợt
nhạt do 3 năm nằm nhà đá - trừ Khmelnisky. Anh ta cho biết mình là điệp
viên Xô viết, đã tiếp xúc với “Liên minh nhân dân lao động” từ năm 1945
nhằm mục đích “khám phá âm mưu phát xít chống lại tổ quốc Xô viết của
chúng ta”.
Khmelnisky đã khai báo tất cả về địa điểm học, giáo
trình đào tạo và nhiệm vụ cơ bản mà trường này huấn luyện: Tổ chức khủng
bố, đánh cắp các tài liệu quân sự và kinh tế của Liên bang Xô viết,
phao tin đồn nhảm, lôi kéo các công dân Xô viết vào tổ chức chống đối,
bôi nhọ uy tín nhà nước Xô viết qua việc tổ chức chạy trốn sang phương
Tây.
Trong 4 năm chơi trò chơi điện đài, ông đã “giúp Liên Xô
đánh lạc hướng hoàn toàn Mỹ trong nhiều vấn đề quan trọng và trên cơ sở
các chỉ thị nhận được, cơ quan an ninh Xô viết đã khám phá được nhiều bí
mật của bọn âm mưu phát xít”.
Quá bối rối, Thủ tướng Cộng hòa
Liên bang Đức Adenauer đã phải ra lệnh cho Gehlen chấm dứt các chiến
dịch nhảy dù chống Liên Xô để khỏi chuốc những rắc rối quốc tế với siêu
cường này. Dù Gehlen có lén lút giúp Mỹ thả dù thêm 3 toán gián điệp nữa
nhưng cả 3 toán đều bị bắt và xét xử.
Tất cả những điều đó khiến
cho người Mỹ vốn thực dụng nản lòng và không mặn mà với phương thức sử
dụng lưới gián điệp mà FHO đã cài lại Liên Xô trong chiến tranh nữa.
Giới chức tình báo Mỹ cho rằng lưới này đã bị phản gián Xô viết khống
chế, đồng thời điệp viên Xô viết đã thâm nhập các cơ quan tình báo
phương Tây, cụ thể là cơ quan của Gehlen ở cấp bậc cao.
Năm 1961,
việc người phó của Gehlen là Heinz Felfe - một cựu sĩ quan SD - bị phát
giác là điệp viên Xô viết như giọt nước tràn ly chấm dứt hy vọng khai
thác lưới gián điệp phát xít FHO trên lãnh thổ Liên Xô. Hơn nữa vào năm
1957, Liên Xô phóng thành công vệ tinh Sputnik và sau đó đến Mỹ.
Tất
cả các quốc gia đều nhận ra ưu thế do thám của vệ tinh gián điệp và với
sự bắt đầu của thời đại máy bay do thám U-2, hoạt động trinh thám đường
không đã có tiến bộ lớn. Trò nhảy dù gián điệp ồn ào đầu chiến tranh
lạnh đã được tất cả những người tham gia thực hiện khai tử trong im
lặng. Đồng thời, đối với công luận thế giới, bằng chứng tội ác về sự hợp
tác giữa Mỹ và bọn phát xít Đức cũng mau chóng bị lãng quên. Lâm Hà (SGGP 12G)
“Biết đứng dậy khi bữa tiệc chưa tàn”
10:58 | 17/03/2016
|
Người
Nga có câu ngạn ngữ “Biết đứng dậy khi bữa tiệc chưa tàn” và Tổng thống
Putin đã biết vận dụng đúng câu ngạn ngữ đó khi quyết định rút lực
lượng chính quân đội Nga khỏi Syria vào lúc này.
Tổng thống Putin luôn có những quyết định bất ngờ khiến Mỹ và phương Tây bối rối không biết phải "tiếp chiêu" như thế nào
“Đặc sản” của Putin
Tổng thống Putin hôm
14-3 đã làm cả thế giới bất ngờ khi ra lệnh cho Bộ trưởng Quốc phòng Nga
Sergei Shoigu bắt đầu rút dần các binh sĩ thuộc lực lượng không quân
Nga ra khỏi lãnh thổ Syria từ ngày 15-3, vì nhiệm vụ của họ tại đây đã
hoàn thành. Bỗng chốc, những dự đoán, cảnh báo trước đó của phương Tây
về cái gọi là “sự sa lầy” của Nga khi can thiệp quân sự vào Syria tự
nhiên trở nên ngớ ngẩn đến cùng cực. Nhưng cũng chính lúc này,những đồn
đoán, dèm pha nhắm vào nước Nga và cá nhân Tổng thống Putin lại được dịp
nổi lên.
Người ta đồn rằng, Nga buộc phải tìm cách rút quân khỏi Syria chẳng qua vì đã ở đường cùng. Họ cho rằng Moskva không chịu nổi phí tổn của cuộc chiến này nữa.
Báo New York Daily News đưa tin ước tính
mỗi ngày quân đội Nga “đốt” hết 4 triệu USD ở Syria. Trong khi đó, lệnh
cấm vận của phương Tây suốt gần 2 năm trời, cộng thêm việc giá dầu rớt
thảm hại suốt thời gian dài qua khiến một đất nước phụ thuộc lớn vào
xuất khẩu dầu mỏ như Nga đã khó khăn lại càng thêm điêu đứng.
Trước mắt, Nga còn phải chịu đựng lệnh
cấm vận của Mỹ thêm 1 năm, đến 6/3/2017 và lệnh cấm vận của Liên minh
châu Âu đến cuối tháng 7 năm nay. Trong khi đó, triển vọng phục hồi giá
dầu toàn cầu càng ngày càng trở nên tăm tối. Ả-rập Xê-út - “ông vua” của
thế giới dầu mỏ - kẻ đang đứng ở chiến tuyến bên kia trong cuộc chiến
Syria và là đồng minh của Mỹ đã lắc đầu dứt khoát với yêu cầu tha thiết
giảm sản lượng từ Nga. Không những vậy, Riyadh còn tỏ rõ quyết tâm “chơi
đến cùng” trong cuộc chiến “dìm” giá dầu và đẩy các đối thủ như Nga và
Iran vào cảnh cơ hàn khi yêu cầu vay gói “siêu” nợ từ 6 - 8 tỉ USD hồi
tuần trước. Trong tình hình này, việc rút quân khỏi Syria sẽ giúp Nga
tiết kiệm tiền đáng kể, để dồn sức chống đỡ với những khó khăn kinh tế
trong nước.
Người ta cũng đồn rằng, Tổng thống Putin vốn đã hi vọng việc Nga tham chiến ở Syria sẽ
lôi kéo sự chú ý của phương Tây và Mỹ khỏi Ukraina, cũng như có thể ra
giá với Washington và phương Tây trên hồ sơ này, nhưng tình hình Ukraina
ngày càng bị “đóng băng”, còn lệnh cấm vận thì vẫn tiếp diễn, nên ông
Putin quyết định phải rút về ngay lập tức, vì Nga không có khả năng chia
lửa cho hai mặt trận.
Nhưng dù đồn đoán kiểu gì, người ta cũng
phải công nhận rằng ông Putin đã luôn khiến Mỹ và phương Tây bối rối,
choáng váng bởi những quyết định bất ngờ và táo bạo của mình. Đây có lẽ
là thứ “đặc sản” mà phương Tây đã “ăn” của ông Putin bao năm qua mà vẫn
không biết thực chất nó được chế biến lúc nào, chế biến ra sao, khi nào
thì bày lên bàn tiệc và phải “ăn” nó kiểu gì. Nhanh nhạy và dầy dặn kinh
nghiệm như tình báo Mỹ CIA còn như bị dán băng dính vào mắt và phải
chật vật đọc ý đồ của ông Putin.
Còn nhớ, cách đây hơn 5 tháng, khi rời
kỳ họp 70 Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc trở về, ngay hôm sau, Quốc hội Nga
đã phê chuẩn cho phép Tổng thống Putin được can thiệp quân sự ở Syria
theo yêu cầu của Tổng thống Syria Bashar al-Assad và chỉ vài tiếng đồng
hồ sau, không quân Nga đã xuất kích dội bão lửa lên khủng bố tổ chức Nhà
nước Hồi giáo (IS) tự xưng và các phe nhóm phiến quân cực đoan khác ở
Syria.
Putin đã làm cho phương Tây quá ngỡ
ngàng bởi sự thần tốc và hiệu quả chóng vánh của chiến dịch. Chỉ một
tuần không kích mà hiệu quả của Nga bằng một năm không kích của
liên quân 60 nước do Mỹ dẫn đầu! Và lúc này dư luận quốc tế không khỏi
thắc mắc: Tại sao một nước Nga “bị cách ly, nghèo đói sắp kiệt quệ tới
nơi” (như cách phương Tây mô tả) mà lại chống khủng bố hiệu quả đến vậy,
trong khi phương Tây có cả một liên minh rầm rộ mà càng đánh thì IS
càng bành trướng lãnh thổ ở Iraq và Syria?
Chưa hết, trong khi các nhà quân sự
phương Tây còn tưởng tai mình bị điếc hay mắt mờ nhìn nhầm các trang báo
thì tốp máy bay Su-34 của Nga đã bay từ Syria về căn cứ quân sự tại Nga
ngày 15-3 chỉ sau tuyên bố rút quân của ông Putin 24 tiếng! Cơn bối rối
của người Mỹ có lẽ phải sau chuyến đi Moskva và thỉnh giáo Ngoại trưởng
Nga Sergei Lavrov cuối tuần này của Ngoại trưởng John Kerry mới nguôi
ngoai được.
Thời điểm hoàn hảo
Và bất chấp những dèm pha, đồn đoán,
phải thừa nhận rằng ông Putin đã chọn một thời điểm hoàn hảo cho việc
rút quân. Nga đã thắng trong canh bạc này một cách vẻ vang, bởi rút quân
trong thời gian ngưng bắn vì đó là hình ảnh chiến thắng, còn rút quân
trong khi giao tranh là thua bỏ chạy. Hơn nữa, Moskva đã đạt được quá
nhiều mục tiêu và lợi ích trong cuộc can thiệp quân sự vào Syria.
Đầu tiên - và quan trọng nhất, là chiến dịch can thiệp quân sự thần tốc của Nga vào Syria đã làm thay đổi cục diện căn bản chiến trường Syria.
Khi quân đội Nga bắt đầu triển khai tới Syria vào ngày 30-9 năm ngoái,
chính quyền của ông Assad đang tơi bời bởi các đợt tấn công của hàng
loạt lực lượng nổi dậy khác nhau được Mỹ chống lưng mạnh mẽ và đang ở
đứng bên bờ vực của sự sụp đổ bất cứ lúc nào.
Chỉ 5 tháng sau đó, được hậu thuẫn bởi
chiến dịch không kích mạnh mẽ của Nga, quân đội Syria đã chiếm lại được
những phần lãnh thổ quan trọng ở cả hai miền Nam và Bắc, mang lại thế
thượng phong quân sự rõ ràng cho ông Assad và khiến cho các lực lượng
nổi dậy “ôn hòa” dưới con mắt của Washington, cũng như IS phải hứng chịu
những tổn thất nặng nề. Phe nổi dậy bị đẩy vào thế: hoặc là chịu khó
ngồi vào bàn đàm phán, hoặc là liên kết với thánh chiến khủng bố và cùng
chết chung với chúng.
Moskva cũng đã gần như đạt được một mục
tiêu quan trọng là khiến phương Tây phải lựa chọn: hoặc là sự khủng
khiếp của IS hoặc là sự tồn tại của chế độ Assad. Moskva gần đây đã buộc
Washington phải “tắt” điệp khúc “Assad phải ra đi”, với việc Ngoại
trưởng John Kerry khẳng định rằng “Hoa Kỳ và các đối tác của chúng tôi
không tìm kiếm cái gọi là thay đổi chế độ” và rằng “không có sự khác
biệt giữa chúng tôi về những gì có thể hoặc không thể được thực hiện
ngay lập tức về Assad”.
Trên mặt trận ngoại giao, sự can thiệp
quân sự của Nga vào Syria thực sự đã chấm dứt mọi nỗ lực phớt lờ và cô
lập nước Nga của phương Tây. Washington buộc phải thừa nhận Moskva đóng
một vai trò quan trọng trong việc quyết định tương lai của Syria ngay từ
khi đặt bút ký vào bản ghi nhớ tránh đụng độ giữa các máy bay hai nước
trên bầu trời Syria khi tiến hành không kích vào tháng 10 - 2015. Còn
giờ đây, Nga và Mỹ là những nhà bảo lãnh chung của thỏa thuận ngừng bắn ở
Syria và thậm chí cả ở Ukraina, hai nước cũng đang có dấu hiệu khởi
động lại các nỗ lực ngoại giao đàm phán.
Nga đã "rời bàn tiệc" trong thế thắng
Nga cũng đã thành công trong việc kéo
“Iraq về gần Iran” cũng như thúc đẩy sự liên kết giữa Iran - Hezbollah -
Dân quân Shia (Iraq) - Dân quân Houthi (Yemen) và đây sẽ là lực lượng
cực kỳ quan trọng mà Nga sẽ hậu thuẫn trong ván bài địa chính trị Trung
Đông.
Trên bình diện quốc tế, Nga cũng gióng
một hồi chuông báo động về chính sách “dùng khủng bố để can thiệp vào
nội bộ nước khác” và “dạy” cho Ả-rập Xê-út và Thổ Nhĩ Kỳ một bài học về
“thế nào là cường quốc, là nước lớn”.
Việc rút quân còn cho thấy, Nga muốn các
đối tác ở vùng Vịnh và cả thế giới hiểu rằng: Nga tôn trọng và không
bao giờ phản bội các cam kết của mình. Nga là một quốc gia đến và hoàn
thành nghĩa vụ bằng một giải pháp hòa bình thì đi mà không ai cản được.
Nga cũng không can thiệp quá sâu vào công việc nội bộ của nước khác. Nga
rút quân để cho tiến trình hòa hợp, hòa giải là câu chuyện của người
trong cuộc. Từ nay trở đi hòa bình ở Trung Đông nếu tồi tệ hơn thì Mỹ và
phương Tây phải cố mà chịu trận.
Dĩ nhiên, cũng có ý kiến cho rằng động
thái rút quân của Nga khỏi Syria chỉ có ý nghĩa tinh thần, biểu tượng
còn thực tế Nga vẫn duy trì hiện diện quân sự tại căn cứ hải quân ở cảng
Tartus và căn cứ không quân ở sân bay Hmeymim, vẫn để lại hệ thống cố
vấn trong quân đội Syria, để lại một số đơn vị tấn công, các kho chứa
quân cụ và vũ khí, đặc biệt là giàn hoả tiển tối tân S-400 do lính Nga
điều khiển vẫn duy trì để kiểm soát bầu trời Syria… Tuy nhiên, với sự
“mềm dẻo” này, nước Nga đang chứng tỏ họ cứng rắn nhưng cũng luôn sẵn
lòng mở cánh cửa hợp tác, chia sẻ với các đối thủ, đối tác...
Như vậy, sau nhiều năm vắng bóng trong
các cuộc viễn chinh, người Nga đã có sự trở lại ngoạn mục ở Syria. Đến
thần tốc một cách đường đường chính chính, rút quân bất ngờ trong thế
thắng, ông Putin qua đó ngầm tuyên bố với thế giới rằng “hai thập kỷ sau
khi Liên Xô tan rã, Nga vẫn có khả năng duy trì ảnh hưởng của mình kể
cả ở những nơi cách xa hàng nghìn km” và họ có thể xử lý tốt như thế nào
trong một cuộc chiến đa diện không chỉ trên mặt trận quân sự.
Người Nga đã rời “bàn tiệc” một cách chủ động vẻ vang, bỏ lại một nước Mỹ “chưng hửng” bối rối chẳng biết bao giờ mới chấm dứt chiến dịch chống khủng bố...
Ngoại
trưởng Mỹ John Kerry cho biết ông sẽ tới Moskva vào tuần tới để hội đàm
với Tổng thống Nga Vladimir Putin về việc nước Mỹ nên làm gì cho tiến
hòa bình tại Syria.
Ngày
15/3, lực lượng không quân Nga đã rút khỏi Syria sau gần 6 tháng không
kích quân khủng bố. Sau đây là 6 thước phim quay cảnh máy bay Nga tấn
công các cơ sở của IS do đài RT của Nga bình chọn.
Khởi
sự cách đây 6 tháng, chiến dịch không kích của Nga chống IS đã đem lại
những kết quả khả quan. Hôm 14/3, Tổng thống Putin thông báo rút quân
sau khi đã đạt được mục đích.
Lệnh
ngừng bắn tại Syria ngày 27/2 và cuộc bầu cử lập pháp tại Syria vào
tháng 4/2016 là hai bước đi của Nga và chính quyền Damas nhằm buộc Mỹ và
tất cả các nước đồng minh chấp nhận thất bại tại Syria.
Chỉ trong năm 1986 có tới 4 chiếc tàu ngầm khổng lồ của 4 quốc gia khác nhau mất tích một cách bí ẩn. Liệu thảm kịch chấn động lịch sử này có liên quan tới một loạt "bóng ma" trên đại dương cách đó 8 năm?
Trước khi tìm hiểu những thảm kịch khủng khiếp này, hãy xem những bí
ẩn khó lường dưới đại dương mà người ta phát hiện từ trước khi các vụ
mất tích xảy ra vài năm.
Bí ẩn dưới lòng đại dương
Tháng 1/1960, Hải quân Argentina phát hiện 2 phương tiện khổng lồ
được cho là tàu ngầm với hình dáng và trạng thái kỳ lạ ở dưới đáy vịnh
Encerrada, thuộc thành phố Ushuaia, Argentina.
Vật thể được cho là tầu ngầm này di chuyển với vận tốc gấp 3 lần tốc
độ của các tàu ngầm tối tân nhất thế giới khiến nhiều nước hoang mang.
Vật thể lạ được cho là tàu ngầm
Sau khi được xác nhận là những vật thể lạ đó không
thuộc trách nhiệm của bất cứ quốc gia nào, trong đó có Mỹ và Liên Xô,
hải quân các nước đã dải hàng tấn bom trong 10 ngày liên tiếp lên địa
điểm của 2 "vật thể" neo đậu.
2 "tàu ngầm" không đáp trả lại cuộc tấn công đó mà "bỏ chạy" với tốc
độ nhanh khủng khiếp khiến các nhà quân sự "choáng váng", rồi biến mất
bí ẩn trong lòng biển Đại Tây Dương.
Một tháng sau, tại vùng biển Caribe, Hải quân Mỹ lại phát hiện một "vật thể lạ" khác di chuyển với vận tốc không tưởng là 370km/giờ.
Vật thể này chưa được giải thích rõ ràng thì Hải quân Mỹ tiếp tục
"đụng độ" vật thể khác di chuyển dưới lòng nước sâu với vận tốc là
300km/giờ tại vùng biển gần "tam giác quỷ" Bermuda vào năm 1963. Điều đáng sợ là nó có thể ngoi lên và lặn xuống độ sâu 6.000m mà chỉ mất có vài phút.
Sau đó, các vật thể lạ này còn được phát hiện tại nhiều vùng biển
khác nhau trên thế giới như Địa Trung Hải, Brazil, New Zealand... Chúng
di chuyển với tốc độ gấp 3 lần tốc độ tàu ngầm tối tân nhất thế giới mà
không gây tiếng động hay luồng bọt khí nào khiến cho giới quân sự trên
toàn thế giới hoang mang, ngỡ ngàng. Họ gọi chúng là "những bóng ma của đại dương".
Những "bóng ma" này có liên quan gì tới những vụ mất tích liên tiếp
của 4 tàu ngầm quân sự tối tân của Mỹ, Pháp, Israel và Liên Xô không?
Bốn vụ mất tích tàu ngầm chấn động năm 1968
1. Tàu ngầm Scorpion – Hải quân Mỹ
Ngày 22/5/1968, tàu ngầm Scorpion "niềm tự hào của Hải quân Mỹ"
sau khi tuần tra ở vùng biển Bắc Đại Tây Dương đã đột ngột mất tích bí
ẩn cùng với 99 người có mặt trên tàu Scorpion, trong đó có các lực lượng
Hải quân Mỹ và nhóm các chuyên gia Liên Xô. Trước khi biến mất, con tàu
được trang bị 2 quả ngư lôi chống ngầm Mark 45 và 1 lò phản ứng hạt nhân.
Ngay sau đó, Mỹ ráo riết triển khai các chiến dịch tìm kiếm "niềm tự hào" của mình nhưng không có kết quả.
Ngày 5/6, sau gần 2 tuần nỗ lực tìm kiếm, Hải quân Mỹ buộc phải đưa
ra thông báo, tàu USS Scorpion (SSN-589) mất tích. Nguyên nhân mất tích
cho đến nay chưa được làm sáng tỏ.
Tháng 10 cùng năm, người ta tìm thấy mảnh vỡ của con tàu ngầm xấu số ở
dưới đáy biển Đại Tây Dương ở độ sâu 3.000m, cách quần đảo Azores
(thuộc Bồ Đào Nha) 740km về phía tây nam. Đây là một trong những thảm
kịch đẫm máu nhất trong lịch sử quân sự Mỹ.
Tàu ngầm Scorpion, niềm tự hào của Hải quân Mỹ. (Ảnh: Wikipedia.)
Nhiều ý kiến cho rằng, vụ nổ quả ngư lôi trên tàu đã khiến toàn bộ Scorpion và 99 người trên tàu chịu chung số phận.
Tuy nhiên, giả thuyết không có bằng chứng xác thực. Do đó, tàu ngầm
Scorpion trở thành một trong những bí ẩn chưa có lời giải trong lịch sử
quân sự Mỹ.
2. Tàu ngầm Minerve (S647) - Hải quân Pháp
Hạ thủy vào tháng 5/1958, sau 10 năm hoạt động, tàu ngầm lớp Daphné có tên Minerve (S647) của Pháp là một trong 4 tàu ngầm bị mất tích cùng trong năm 1968.
Tàu ngầm Minerve (S647).
Khoảng 8 giờ sáng ngày 27/1/1968, khi đang đi tuần tại vùng biển cách
căn cứ Toulon 46km, tàu ngầm Minerve đột ngột mất tích khó hiểu.
Theo lịch trình, Minerve sẽ trở về căn cứ sau 1 giờ đồng hồ đi tuần,
nhưng người ta đã không bao giờ nghe thấy tín hiệu của nó. Tất cả 52
người trên tàu, trong đó có 6 chuyên gia quân sự đã mất tích bí ẩn cùng
con tàu ở độ sâu ước tính từ 1.000 đến 2.000m.
Hải quân Pháp lập tức điều động tàu sân bay Clemenceau và tàu SP-350
Denise, dưới sự chỉ huy của chuyên gia Jacques Cousteau, để tìm kiếm tàu
ngầm Minerve nhưng không có kết quả.
2/2/1968, Hải quân Pháp dừng mọi công tác tìm kiếm và tuyên bố con
tàu mất tích. Trên thực tế, Hải quân Pháp vẫn tiếp tục chiến dịch tìm
kiếm Minerve vào năm 1969, nhưng cho đến nay, tung tích về con tàu vẫn
là điều bí ẩn.
Cũng như sự mất tích tàu ngầm Scorpion của Mỹ, nhiều giả thuyết về
nguyên nhân đã được đưa ra trong đó, người ta thiên về thời tiết xấu.
3. Tàu ngầm INS Dakar - Hải quân Israel
INS Dakar là tàu ngầm lớp T-class của Hải quân Hoàng gia Anh. Năm 1965, Israel đã mua lại và cho lặn thử nghiệm tại vùng biển Scotland.
Ngày 9/1/1968, sau quá trình chạy lặn thử nghiệm, INS Dakar xuất cảng
Scotland để trở về Israel. Tuy nhiên, nó đã mất tích bí ẩn trên đường
trở về cùng với 69 người trong tàu.
Sau hơn 30 năm ráo riết tìm kiếm, truy lùng, không một mảnh vỡ hay dấu vết của con tàu được tìm thấy cho đến năm 1999.
Vùng biển (màu đỏ) tìm thấy xác tàu INS Dakar. (Ảnh: Google Map.)
Người ta tìm thấy nó nằm tại đáy biển ở giữa đảo quốc Cyprus (phía
đông Địa Trung Hải) và Crete. Tuy nhiên, xác tàu thì tìm thấy nhưng
nguyên nhân khiến nó bị chìm thì đến nay, chưa một chuyên gia nào giải
mã nổi.
4. Tàu ngầm K-129 - Hải quân Liên Xô
K-129 (1960) là chiếc tàu ngầm chạy bằng diezel được trang bị hiện đại, được Hải quân Liên Xô đưa vào sử dụng năm1960.
Tàu ngầm K-129 của Liên Xô.
Sau khi hoàn thành 2 cuộc tuần tra biển kéo dài 70 ngày, con tàu với
98 thủy thủ, được trang bị 3 tên lửa đạn đạo hạt nhân hiện đại nhất tiếp
tục được giao nhiệm vụ tuần tra thứ 3 bắt đầu từ ngày 24/2/1968.
Tuy nhiên, đến ngày 8/3/1968, không một tín hiệu liên lạc nào của con
tàu được truyền về. Hải quân Liên Xô phát lệnh báo động và mở cuộc tìm
kiếm trên diện rộng.
Tuy nhiên, mọi nỗ lực đều đi vào ngõ cụt khi không một mảnh vỡ nào
của con tàu được tìm thấy. Cũng giống như "số phận" của 3 tàu ngầm kể
trên, tàu ngầm của Liên Xô cũng mất tích bí ẩn.
Dù cho có được tìm thấy thì nguyên nhân khiến chúng bị đánh chìm đến nay vẫn chưa có lời giải chính xác.
Có nhiều báo cáo rằng, trước khi mất tích hay chìm sâu dưới lòng biển, người ta nhìn thấy những "bóng ma đại dương" lượn quanh 4 chiếc tàu ngầm rồi nhanh chóng biến mất.
Báo cáo này cũng không giúp ích được gì nhiều vì ngay cả "danh tính"
của những "vật thể lạ" người ta cũng không thể xác định, nên "số phận"
của những tàu ngầm tối tân đó cũng bị chôn vùi dưới lòng đại dương bí
ẩn.
PV đã có cuộc trao đổi với công an quận Hoàn Kiếm để làm
rõ sự việc giữa S. với CA phường Lý Thái Tổ. Tuy nhiên, câu trả lời của
CA quận Hoàn Kiếm dường như chưa thỏa đáng...
Vừa qua, trên mạng xã hội facebook
lan truyền một clip ghi lại cuộc tranh luận giữa những người dân với
công an viên phường Lý Thái Tổ, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội.
PV
báo Người Đưa Tin đã có cuộc trao đổi với người đăng clip là chị Nguyễn
Thanh Q. (SN 1988). Được biết clip được chị Q. quay lại khi làm việc
với công an phường Lý Thái Tổ về việc cháu trai của chị là em Vũ Hoàng
S. (1998) bị công an đưa lên trụ sở phường mà không có nguyên nhân.
Công an viên Phạm Nhật Anh. Ảnh cắt từ clip
Kể
lại sự việc, chị Q. cho biết: “Sự việc xảy ra vào lúc 22h ngày 28/6,
khi công an phường đi làm nhiệm vụ giữ gìn trật tự đô thị đoạn đường
Đinh Tiên Hoàng, ngay chỗ S. và bố cháu bán trà đá thì xảy ra cự cãi
giữa một người công an tên Phạm Nhật Anh. Sau đó thấy công an phường
định tịch thu chồng ghế nhựa của quán mình, cháu S. giằng lại và có đẩy
anh Nhật Anh ra. Người dân xung quanh và gia đình thấy vậy vội đẩy cháu
S. vào nhà.
Sau đó, có khoảng 4 đến 5 người công an xông vào nhà cháu để bắt cháu S. lên phường và giữ trong hơn 24h.
Trong
clip ghi lại, chị Q. cho biết, khi trao đổi với người công an tên Phạm
Nhật Anh, hỏi về vấn đề tại sao lại bắt người mà không có giấy tờ gì, có
biết luật đó không thì anh này cho hay “tôi học công an, không học
luật”.
Những clip mà chị Q. đăng tải đã khiến rất nhiều người bức xúc trước cách hành xử và thái độ mà người công an này thể hiện.
Trao
đổi với công an phường Lý Thái Tổ, quận Hoàn Kiếm, đại diện công an
phường đã xác nhận sự việc nhưng lại cho rằng, tính chất không giống với
những gì chị Q. đăng tải.
Trao đổi với PV báo
Điện tử Người Đưa Tin, Thiếu tá Lê Duy An, đội phó đội điều tra tổng
hợp, công an quận Hoàn Kiếm giải thích: "Về việc tại sao bắt người mà
không có lệnh, thì trong trường hợp này, S. đã có hành động đẩy, huých
công an khi đang làm nhiệm vụ nên có dấu hiệu chống lại người thi hành
công vụ. Trong trường hợp này được cho là bắt quả tang. Vì vậy không cần
lệnh bắt giữ. Bất cứ người dân nào trong trường hợp bị bắt quả tang thì
đều có thể bị bắt được."
Có một chi tiết trong
clip mà chị Q. đăng tải có nói rằng người công an tên Phạm Nhật Anh nói
rõ với chị Q. là "tôi học công an, không học luật", Thiếu tá Lê Duy An
cho rằng, không hề nghe thấy lời của người công an này nói như vậy trong
clip, chỉ là lời nói gián tiếp của chị Q. nên không thể khẳng định bất
cứ điều gì về sự việc này.
Chiếc Ipad đang hiển thị nội dung trò chơi đang chơi giở
Còn
về hình ảnh chiếc Ipad đang hiển thị nội dung trò chơi game trên bàn
làm việc, được một người mặc đồng phục tự quản cầm đi khi thấy chị Q.
quay lại được. Nhiều người khi xem clip cho rằng trong giờ làm việc mà
công an chơi điện tử là không đúng.
Thế nhưng,
Thiếu tá Lê Duy An lại bao biện: "Không hề thấy dấu hiệu hoặc hành động
của anh Phạm Nhật Anh chơi game trong giờ. Chiếc ipad này được ông tự
quản cầm chứ không phải là anh Phạm Nhật Anh. Chi tiết này rất khó giải
đáp vì hoàn toàn không thấy rằng anh Nhật Anh chơi điện tử nên tôi không
thể trả lời được. Sự việc chúng tôi đang xác minh, điều tra."
Bên
cạnh đó, công an quận Hoàn Kiếm cũng cho biết, sẽ làm rõ việc chị Q.
trình báo mất tài sản là chiếc vòng cổ trong tối ngày 28/6, khi xảy ra
sự việc giữa cháu S. và công an phường Lý Thái Tổ.
Liệu
những câu trả lời của đại diện Công an quận Hoàn Kiếm đã thỏa đáng với
sự trông chờ của người dân. Có hay không sự bao che, ngụy biện của công
an quận Hoàn Kiếm với những hành động và cách hành xử của cấp dưới của
mình? Câu trả lời xin dành cho độc giả.
PV báo Người Đưa Tin sẽ tiếp tục cung cấp thông tin.
Nhóm PV
Cán bộ nhận án kỷ luật vì bị 'nhét tiền vào cặp
mà không biết'
4
cán bộ thuộc Sở Giao thông Vận tải Hà Tĩnh bị kỷ luật vì quá trình thực
hiện nhiệm vụ, bị "nhét tiền vào cặp mà không biết"; mời doanh nghiệp
đến phòng khách sạn "làm việc".
Chiều 29/8, ông Lê Quốc Anh, Chánh văn phòng Sở Giao thông Vận tải Hà Tĩnh cho biết, đơn vị vừa xử lý kỷ luật 4 cán bộ gồm: ông
Đoàn Mạnh Tường (Phó chánh văn phòng), Bùi Anh Tuấn (thanh tra viên),
Phạm Sơn Hải (thanh tra viên), Đinh Sỹ Hạnh (thanh tra viên). Các ông
này vi phạm kỷ luật nghiệp vụ, lập biên bản vi phạm hành chính sai quy
định, bị phản ánh về tiêu cực.
Theo biên bản kỷ luật, trung tuần tháng 6/2016, tổ liên ngành do ông
Đinh Sỹ Hạnh làm tổ trưởng cùng ông Phạm Sơn Hải và một số cán bộ lấy số
liệu bốc xếp hàng hóa lên ôtô tại mỏ khai thác vật liệu ở huyện Hương
Sơn. Mỏ này do Công ty cổ phần Đại Long (đóng tại xã Đức Lĩnh, Vũ Quang) quản lý.
Sở Giao thông Vận tải Hà Tĩnh, nơi các cán bộ bị kỷ luật đang làm việc. Ảnh: Đức Hùng
Tổ liên ngành sau đó lập biên bản vi phạm hành chính, xử phạt 19,5
triệu đồng. Lãnh đạo công ty Đại Long trao đổi và đưa cho thanh tra Hải
30 triệu đồng. Ngày 28/7, ông Hải tới trụ sở công ty trả lại số tiền.
Ông Hải sau đó giải trình rằng giám đốc công ty "nhét tiền vào trong
cặp lúc nào không biết", nếu biết thì tổ không bao giờ nhận. Ông Hạnh
cũng trình bày quá trình làm việc không có chủ trương giảm vi phạm của
doanh nghiệp để trục lợi.
Theo Chánh văn phòng Sở Giao thông Vận tải, tại buổi đối thoại giữa Sở
và Công ty Đại Long vào ngày 19/8, Giám đốc công ty là ông Nguyễn Đình
Linh còn tố cáo thêm dấu hiệu tiêu cực của một số cán bộ Sở vào năm
2015. Theo đó tháng 8/2015, tổ liên ngành do ông Đoàn Mạnh Tường (thời
điểm này là Phó chánh thanh tra) làm tổ trưởng cùng thanh tra viên Bùi
Anh Tuấn và một số cán bộ thuộc các sở khác đã kiểm tra mỏ đá của công
ty Đại Long.
Phát hiện một số sai phạm liên quan chở quá tải trọng, vài ngày sau tổ
đã mời ông Linh tới một khách sạn ở thị trấn Phố Châu (Hương Sơn) để
thông báo kết quả và lập biên bản vi phạm hành chính. Theo ông Linh, kết
thúc buổi làm việc ông đã để lại 50 triệu đồng tại phòng. Tuy nhiên,
thanh tra Tường và Tuấn phản bác không biết và không thấy số tiền trên.
Sở Giao thông Vận tải Hà Tĩnh sau đó kết luận việc mời doanh nghiệp lên
làm việc tại khách sạn là sai, còn phản ánh để lại 50 triệu là không có
thật.
Phong bì đựng 30 triệu đồng mà thanh tra Hải trả lại cho Công ty
Đại Long sau khi được "nhét vào cặp lúc nào không hay". Ảnh: T.H
Chánh văn phòng Sở Giao thông Vận tải Hà Tĩnh cho hay, từ các vụ việc
trên, sáng 29/8 lãnh đạo Sở quyết định cảnh cáo ông Đoàn Mạnh Tường (Phó
chánh văn phòng) và Bùi Anh Tuấn vì vi phạm kỷ luật, tổ chức kiểm tra,
lập biên bản vi phạm hành chính sai địa điểm, bị phản ánh tiêu cực gây
dư luận xấu.
Thanh tra viên Phạm Sơn Hải bị hạ bậc lương vì vi phạm kỷ luật nghiệp
vụ, quy định của pháp luật về phòng ngừa tiêu cực, chống tham nhũng. Tổ
trưởng Đinh Sỹ Hạnh bị khiển trách vì là người đứng đầu nhưng chưa kiểm
soát, quản lý, bao quát hết hành vi thực hiện nhiệm vụ của tổ liên
ngành.
"Hiện các cán bộ để xảy ra vi phạm đã nhận thức được vấn đề và chấp hành kỷ luật", ông Quốc Anh nói .
Đức Hùng
Hai thanh tra giao thông Cần Thơ nhận gần 3,5 tỷ đồng bảo kê
Muốn
xe chạy qua địa bàn TP Cần Thơ không bị kiểm tra, nhiều doanh nghiệp
buộc phải đóng "hụi chết" hàng tháng cho các cán bộ thanh tra giao
thông.
Trưởng đội Thanh tra giao thông số 3 Võ Hoàng Anh bị bắt tại nhà riêng. Ảnh: C.A
Ngày 21/7, đại tá Trần Ngọc Hạnh - Giám đốc Công an TP Cần Thơ - cho
biết đã bắt 4 người trong đường dây nhận và đưa hối lộ hàng tháng để
bảo kê cho xe tải của hàng loạt doanh nghiệp trên địa bàn.
Ngoài Lý Hoàng Minh và Võ Hoàng Anh (Phó và Trưởng Đội 3 - Thanh
tra giao thông TP Cần Thơ) bị tạm giam trước đó, cảnh sát đã bắt thêm
Đoàn Vũ Duy (Trưởng đội 11) và Nguyễn Văn Cần (29 tuổi, quê Vĩnh Long) -
người môi giới nhận, gom tiền chung chi cho thanh tra giao thông.
"Đường dây này hoạt động rất tinh vi, nhiều thủ đoạn nên trinh
sát mất rất nhiều thời gian theo dõi, thu thập chứng cứ đầy đủ mới quyết
định lập chuyên án bóc gỡ", Giám đốc Công an TP Cần Thơ nói.
Chiều 16/7, trinh sát nắm được lịch thu tiền hàng loạt nhà xe của Phó đội 3 Lý Hoàng Minh liền báo lãnh đạo. Lúc
15h cùng ngày, cán bộ này xuất hiện tại quán cà phê nhận tiền từ chủ
nhà máy nước đá. Ông ta sau đó đến lấy tiền của chủ cửa hàng vật liệu
xây dựng và vựa cá ở chợ. Hai tiếng sau, Minh đến một con
hẻm bên hông Bệnh viện đa khoa Trung ương Cần Thơ nhận tiền của cửa hàng
vật liệu xây dựng thì bị bắt quả tang.
Khám xét người cán bộ này, cảnh sát thu 17,5 triệu đồng, 100 USD cùng
danh sách thu tiền của các cơ sở có xe chạy qua quận Ninh Kiều.
Khai thác nhanh, cảnh sát phát hiện Nguyễn Văn Cần có vai trò đắc lực
trong đường dây này đang qua Cần Thơ thu tiền bảo kê các doanh nghiệp có
xe tải vận chuyển hàng hóa nên tiến hành bắt giữ.
"Sau khi móc nối với cán bộ thanh tra giao thông, Cần ra giá với các
nhà xe, doanh nghiệp vận tải hàng tháng phải chuyển phí bảo kê vào các
tài khoản của mình hoặc đưa tiền tươi trực tiếp, 1-3 triệu đồng cho mỗi đầu xe. Cần sau đó nộp lại cho các cán bộ thanh tra giao thông. Nếu đơn vị nào không chịu chung chi hoặc kì kèo, chậm trễ, thì sẽ không được yên thân", đại tá Trần Thanh Chàng - Trưởng phòng cảnh sát kinh tế - nói.
Đội trưởng Thanh tra giao thông số 11 Đoàn Vũ Duy nghe lệnh bắt. Ảnh: C.A
Từ chứng cứ thu thập, cảnh sát đã lần lượt bắt Võ Hoàng Anh - Trưởng
đội 3 và Đoàn Vũ Duy - Trưởng đội thanh tra giao thông số 11.
Bước đầu, cơ quan điều tra xác định, Minh và Anh đã nhận hơn 3,4 tỷ
đồng tiền bảo kê. Trong đó, từ năm 2014 đến nay, Cần chuyển vào tài
khoản hai thanh tra giao thông này hơn 3 tỷ đồng. Những người bị bắt đã
thừa nhận hành vi của mình. Đây được xem là đường dây bảo kê giao thông
lớn nhất miền Tây từ trước đến nay bị phát hiện.
Thống kê sơ bộ, có khoảng 60 nhà xe, doanh nghiệp ở Cần Thơ phải đóng
"hụi chết" hàng tháng cho Cần và các cán bộ thanh tra giao thông. "Các
xe nơi khác ra vào hoặc đi ngang Cần Thơ cũng bị họ bắt chung chi. Đến
nỗi nhà xe muốn chạy đúng tải cũng không được vì nếu tính tiền bảo kê
thì thua lỗ", đại tá Hạnh nói và cho biết đang tiếp tục mở rộng điều
tra, làm rõ số tiền nhận bảo kê của Đội trưởng thanh tra giao thông số 11 và bắt thêm một số người liên quan.
Giám đốc Công an TP Cần Thơ kêu gọi những nhà xe là nạn nhân của nạn
bảo kê mạnh dạn phối hợp, cung cấp thông tin cho cơ quan điều tra để
triệt xóa tình trạng này. Cửu Long
Cảnh sát giao thông chặn xe anh thanh niên kiếm ổ bánh mỳ vì Tết cận kề và cái kết có hậu
Bị công an phường mời lên trụ sở làm việc, người dân có quyền từ chối?
09:57 19/06/2017
Chưa có điều luật quy định cụ thể về vấn đề này, do vậy khi công an
phường mời làm việc, người dân nên tùy trường hợp mà có cách hành xử phù
hợp.
Bộ luật tố tụng Hình sự hiện chỉ quy định người dân bắt buộc phải làm
việc với cơ quan công an khi là người tham gia tố tụng (bị can, bị cáo,
người bị tố giác, nhân chứng, người có quyền lợi và nghĩa vụ liên
quan…) trong một vụ án đã được khởi tố.
Không có điều luật nào quy định người dân phải chấp hành giấy mời của
cơ quan công an vì các lý do không liên quan đến một vụ án đã được khởi
tố.
Khi nào người dân nên chấp hành?
Theo luật sư (LS) Hà Hải (Đoàn luật sư TP.HCM), khi chưa xác định và
chưa có bằng chứng về hành vi vi phạm pháp luật của công dân, công an
không có quyền buộc công dân phải lên phường làm việc.
“Bản chất tờ giấy mời của cơ quan công quyền không tạo nghĩa vụ bắt buộc công dân phải đến”, LS Hà Hải cho biết.
Luật sư Hà Hải (bên phải). Ảnh: NVCC.
Theo quy định của Hiến pháp, các văn bản luật và dưới luật, công dân
có quyền từ chối làm việc trong trường hợp chưa xác định được mình tham
gia tố tụng với tư cách gì (bị can, bị cáo, người làm chứng…), chưa được
giải thích rõ ràng về quyền, nghĩa vụ của mình và trong quá trình làm
việc xuất hiện các hành vi ép cung, mớm cung hoặc đe dọa của cơ quan
công quyền.
Cụ thể hơn, căn cứ điều 10, Bộ luật tố tụng Hình sự 2015, quy định về
quyền bất khả xâm phạm về thân thể của công dân thì trừ trường hợp phạm
tội quả tang, không ai bị bắt nếu không có quyết định tòa án hoặc phê
chuẩn của Viện kiểm sát.
“Người dân nên nắm rõ quyền lợi và nghĩa vụ của mình, nếu bị cơ quan
công an bắt giữ không phù hợp với quy định pháp luật thì họ có quyền
phản ứng. Nếu họ không phải là người tham gia tố tụng trong một vụ án
hình sự cụ thể, không phạm tội quả tang thì nếu bị mời, bị triệu tập, họ
có quyền từ chối”, LS Hà Hải nói thêm.
Tuy nhiên, theo luật sư Hà Hải, trong trường hợp được mời lên phường
làm việc với lý do cụ thể, công dân nên tích cực hợp tác với cơ quan
công an để tránh ảnh hưởng đến quá trình điều tra vụ án.
Đồng tình với ý kiến trên, LS Huỳnh Phước Hiệp (Đoàn luật sư TP.HCM)
cho rằng người dân nên tùy tình huống mà có cách hành xử phù hợp.
Từ chối khi được mời miệng, không rõ nội dung
Theo LS Bùi Quang Nghiêm, Phó chủ nhiệm Đoàn luật sư TP.HCM, công an
phường phải làm việc với người dân trong giờ hành chính và có giấy mời
ghi rõ nội dung làm việc.
Các trường hợp ngoại lệ bao gồm: Làm việc ngay tại hiện trường với
các đối tượng có hành vi phạm tội quả tang hoặc chuẩn bị phạm tội; làm
việc với người dân về các vấn đề tạm trú, tạm vắng ngay tại nhà, trong
thời điểm kiểm tra.
“Công an nếu muốn mời người dân lên phường làm việc phải có giấy mời
nêu rõ lý do. Người dân có thể từ chối làm việc với công an khi được mời
qua điện thoại, mời miệng hoặc không nêu rõ nội dung làm việc”, LS
Nghiêm khẳng định.
Bàn sâu hơn về khía cạnh này, LS Lê Cao (Đoàn Luật sư TP Đà Nẵng) cho
rằng không có điều luật nào bắt buộc người dân phải làm việc với công
an tại trụ sở cơ quan phường.
Luật sư Lê Cao. Ảnh: NVCC.
Theo lập luận của LS Lê Cao, nghĩa vụ xác minh thông tin, điều tra vụ
án là của cơ quan công an, vì thế họ có thể linh động làm việc với
người dân tại nơi cư trú, không nhất thiết phải triệu tập họ lên trụ sở
phường.
“Trường hợp công an muốn làm việc tại trụ sở để thuận tiện cho công
tác điều tra thì phải có sự trân trọng đối với người dân, không thể tùy
tiện cưỡng chế, áp giải người dân đến trụ sở.
Nếu sử dụng biện pháp đưa người dân lên xe để buộc họ về trụ sở cơ
quan mà không có sự đồng thuận của họ thì cần xem xét hành vi bắt, giữ
người không đúng luật. Trường hợp xâm phạm sự tự do về thân thể, giữ
người ngoài giờ hành chính một cách vô cớ là hoàn toàn trái luật, trái
Hiến pháp”, LS Lê Cao phân tích.
Cần có luật định cụ thể
Theo LS Hà Hải, cần có điều luật cụ thể quy định chi tiết hơn về việc mời công dân lên trụ sở cơ quan phường làm việc.
Nên đặt ra tiêu chí cho giấy mời, trong trường hợp nào thì cơ quan
thẩm quyền có quyền mời, trường hợp nào không. Trường hợp nào người dân
có quyền từ chối và từ chối như thế nào. Bên cạnh đó còn cần chế tài hợp
lý.
“Người dân chưa biết cách thể hiện quyền của mình cũng như thực hiện
nghĩa vụ của mình. Việc không có văn bản pháp luật khiến họ có tâm lý
hoang mang, lo sợ, dẫn đến sự không hợp tác. Ngoài ra còn tạo điều kiện
cho người thi hành công vụ lạm quyền”, LS Hải nói.
Chi Mai
CSGT năn nỉ người vi phạm nhận lại tiền?
14:36 01/10/2014
Dù chẳng thông báo lỗi nhưng các CSGT đòi phạt ông 1,5 triệu đồng, giam
xe 10 ngày. Sau đó, CSGT yêu cầu ông nộp phạt tại chỗ 750.000 đồng thì
cho đi.
Ông Huỳnh Văn Ca ở ấp Cái Chim, xã Trần Thới, huyện Cái Nước (Cà Mau)
khoe là được công an trả lại 1 triệu đồng tiền xử phạt vi phạm giao
thông, dư đến 250.000 đồng so với số tiền ông đã đóng phạt.
Theo ông Ca, trưa 12/8, khi đang chạy xe, ông bị các CSGT thuộc Phòng
CSGT tỉnh Cà Mau kiểm tra bắn tốc độ tại khu vực quốc lộ 1A qua huyện
Cái Nước. Chạy xe 50 phân khối và đang có chuyện gấp nên ông quạu khi
công an yêu cầu ông xuất trình giấy phép lái xe.
“Xe 50 phân khối, đâu cần bằng lái? Bộ chú mới làm CSGT vài bữa nay,
không biết quy định này hả? Tôi cãi nên CSGT cũng quạu lại, bắt bẻ: 'Tôi
hỏi giấy phép lái xe chứ không phải bằng lái…', ông Ca cho biết.
Hình ảnh ông Ca bị bắn tốc độ 50/40 do CSGT cung cấp cho ông khi tổ công tác làm việc ngày 30/8. Ảnh do ông Ca cung cấp.
Theo ông Ca, dù chẳng thông báo lỗi nhưng các CSGT đòi phạt ông 1,5
triệu đồng, giam xe 10 ngày. Sau đó, CSGT yêu cầu ông nộp phạt tại chỗ
750.000 đồng thì cho đi.
“Tôi đồng ý đóng số tiền này nhưng đây là số tiền tôi đi vay để mang
đến cho con dâu sắp mổ ở bệnh viện nên tôi yêu cầu CSGT giao biên lai
đóng tiền để tôi chứng minh với người thân nhưng các CSGT không giao,
cũng không lập biên bản. Khi tôi hỏi biên lai đóng tiền vi phạm thì một
CSGT hỏi lại tôi: “Ông lấy mấy tờ giấy đó về sắc nước uống hả?”. Vì vội
nên sau khi nộp tiền tôi chạy đến bệnh viện”, ông Ca nói.
Thấy việc làm của các CSGT khuất tất, sau đó ông Ca đã làm đơn gửi
đến Phòng CSGT tỉnh Cà Mau, tố cáo việc CSGT thu tiền phạt mà không giao
biên lai.
Sau một thời gian xác minh, ngày 30/8, Phòng CSGT tỉnh Cà Mau đã cử
một tổ công tác làm việc với ông Ca. Tổ công tác đưa ra biên bản vi
phạm, quyết định xử phạt vi phạm hành chính, biên lai thu tiền nộp phạt
và kết luận các CSGT đã làm đúng quy định.
Theo ông Ca, khi ông nộp tiền không có biên
lai nhưng ngày 30/8 lại xuất hiện cái biên lai ghi ngày 12/8; ông không
ký vào biên bản vi phạm nhưng trong biên bản này lại có tên ông.
Theo ông Ca, từ khi bị công an kiểm tra cho đến thời điểm tổ công tác
làm việc với ông, ông không hề ký vào biên bản vi phạm hành chính và
quyết định xử phạt vi phạm hành chính nhưng trong hai loại giấy này lại
có chữ ký của ông. Điều kỳ lạ nữa là tổ công tác khi làm việc đã đề nghị
ông rút đơn tố cáo và trả cho ông 1 triệu đồng.
“Tổ công tác cho tôi biết là tôi chạy quá tốc độ (50/40 km/giờ) và họ
yêu cầu tôi phải rút đơn tố cáo bằng cách thảo đơn cho tôi viết lại và
đưa lại cho tôi 1 triệu đồng. Tôi chỉ lấy đủ số tiền 750.000 đồng đã
đóng phạt thì tổ công tác giải thích là xem như bù tiền lãi mà tôi đã đi
vay…”, ông Ca cho hay
Ông Đoàn Thanh Khải, Phó trưởng phòng CSGT tỉnh Cà Mau, Tổ trưởng tổ
xác minh tố cáo, người trực tiếp làm việc với ông Ca ngày 30/8 không
thừa nhận việc trả 1 triệu đồng cho ông Ca. Khi chúng tôi đưa ra băng
ghi âm toàn bộ buổi làm việc của tổ công tác thể hiện có việc trả 1
triệu đồng thì ông Khải vẫn khẳng định “không biết, không có”.
Về việc ông Ca tố cáo khi nộp tiền không có biên lai, không có quyết
định xử phạt, thế nhưng ngày 30/8, tổ công tác đưa cho ông Ca các giấy
tờ này; biên lai thu tiền phạt lại được viết đúng vào ngày ông Ca bị bắn
tốc độ (12/8), ông Khải cho biết “có thể do cán bộ xử lý vi phạm ghi
nhầm và sơ xuất” và vẫn khẳng định đã xác minh cẩn trọng, rằng CSGT
không sai.
Như ông Ca nói thì có quá nhiều điều khuất tất trong vụ này: CSGT làm
sai quy trình, không thông báo lỗi cho người vi phạm. Khi thu tiền của
người vi phạm không ra biên lai. Ông không ký vào biên bản vi phạm,
quyết định xử phạt nhưng theo tài liệu CSGT cung cấp sau đó lại có chữ
ký của ông… Nếu chi tiết này là xác thực thì ai đã thay ông Ca ký vào
biên bản vi phạm?
Ngày 30/9, khi nhận những thông tin bất thường trên từ chúng tôi, ông
Trương Ngọc Danh, Phó giám đốc Công an tỉnh Cà Mau, nói: “Chúng tôi sẽ
cho kiểm tra lại sự việc để có cách xử lý thích hợp”.
Trích băng ghi âm
Năn nỉ đương sự rút đơn
- Tiếng ông Đoàn Thanh Khải (theo ông Ca): Bây giờ
nói với anh vầy: Hôm nay tôi đại diện đơn vị xuống đây có hai việc. Thứ
nhất là nghe anh trình bày lại sự việc. Cũng hoan hô tinh thần tố cáo
của anh về sai phạm của cán bộ, chiến sĩ đơn vị. Đại diện cho đơn vị, em
nhận khuyết điểm chỗ cán bộ, chiến sĩ.
Thứ hai là muốn gặp anh để trao đổi, làm biện pháp nào đó, cũng anh
em không hà, làm cho nó hài hòa cái. Chỗ đồng đội của em cũng sai, em sẽ
hoàn lại số tiền đó cho anh… Anh viết lại cho cái đơn là do sự nhầm lẫn
nên có viết đơn yêu cầu… Tôi cũng nói với anh là đồng chí Duy Thanh
chắc chắn sẽ bị chuyển đổi chỗ khác.
- Tiếng ông Ca: Cái đó tôi không chắc làm được. Bây
giờ các anh thừa nhận sai thì phải trả lại 750.000 đồng hôm đó lấy của
tôi. Còn cho thêm bao nhiêu tôi cũng không lấy. Còn viết đơn thì để tôi
nghiên cứu lại.
- Tiếng ông Bảy (người xưng là anh của ông Ca): Anh
em ai không có lúc sai phạm. Như tao bị sai phạm, người ta tố cáo tao
mày có vui không. Tao nói vầy, nếu mày không viết đơn xin rút lại đơn
yêu cầu thì đừng nhìn tao là anh nữa.
- Tiếng ông Ca: Dạ, vậy cũng được nhưng phần tiền
của tôi thì phải trả lại cho tôi đủ. Còn đơn thì mấy anh soạn đi, đưa
cho anh Bảy, tôi về nghiên cứu viết lại.
- Viết luôn, khỏi nghiên cứu kéo dài thời gian.
Tiếng một người khác.
- Tiếng ông Ca: Tôi chỉ lấy 750.000 đồng thôi. Mấy anh đưa tới 1 triệu đồng, tôi không lấy đâu.
- Tiếng ông Khải: Không, cái này không phải là cái gì, là chi phí cho anh bỏ công mấy ngày tới lui ngoài tỉnh đơn từ hổm rày.
- Tiếng một người khác: Coi như số tiền trả lãi vay mấy ngày qua cho anh vậy…
Khi bị dừng xe, người dân yêu cầu CSGT đưa ra bằng chứng vi phạm mới xuất trình giấy tờ là đúng hay sai?
Người dân có quyền ghi hình CSGT làm nhiệm vụ, đồng thời yêu cầu CSGT chứng minh vi phạm khi xử phạt.
Sự việc một tài xế không chịu xuất trình các giấy tờ theo quy định khi bị CSGT Quảng Bình dừng xe kiểm tra,
đồng thời yêu cầu tổ tuần tra phải cung cấp hình ảnh vi phạm, cung cấp
kế hoạch tuần tra; sau đó tài xế này còn quay clip ghi lại hình ảnh quá
trình xử lý của CSGT, hiện đang thu hút sự quan tâm trên một số diễn đàn
mạng xã hội. Clip này sau khi được chủ nhân chia sẻ cũng đã gây nhiều ý
kiến tranh cãi.
Trao đổi với Báo Giao thông, luật sư Hoàng Kim Thoa, Giám đốc Công ty luật TNHH MTV QTC (Đoàn Luật sư TP Hà Nội) phân tích:
Theo
quy định tại điểm đ khoản 1, điểm d khoản 2 điều 3 Luật xử lý vi phạm
hành chính 2012, trong mọi trường hợp người dân đều có quyền yêu cầu
người xử phạt chứng minh rằng mình đã có hành vi vi phạm hành chính như
sau: “Người có thẩm quyền xử phạt có trách nhiệm chứng minh vi phạm hành
chính. Cá nhân, tổ chức bị xử phạt có quyền tự mình hoặc thông qua
người đại diện hợp pháp chứng minh mình không vi phạm hành chính”.
Do
đó khi bạn bị dừng xe mà cho rằng việc đưa ra lỗi là không chính xác
thì bạn hoàn toàn có quyền yêu cầu CSGT chứng minh về lỗi của mình.
Tại
Khoản 2 Điều 14 Thông tư 01/2016/TT-BCA quy định về nhiệm vụ, quyền
hạn, hình thức, nội dung tuần tra, kiểm soát của CSGT đường bộ có quy
định như sau:
Khi đã ghi nhận được hành vi vi
phạm về trật tự, an toàn giao thông của người và phương tiện tham gia
giao thông thông qua các phương tiện thiết bị kỹ thuật nghiệp vụ, cán bộ
thực hiện hiệu lệnh dừng phương tiện để kiểm soát phải lập biên bản vi
phạm hành chính và xử lý theo quy định.
Trường
hợp người vi phạm yêu cầu được xem hình ảnh, kết quả ghi, thu được về
hành vi vi phạm thì phải cho xem ngay nếu đã có hình ảnh, kết quả ghi
thu được tại đó; nếu chưa có ngay hình ảnh, kết quả ghi, thu được thì
hướng dẫn người vi phạm xem hình ảnh, kết quả ghi thu được khi đến xử lý
vi phạm tại trụ sở đơn vị;
Khi đó việc chứng
minh này có thể thông qua các bằng chứng cụ thể như: ảnh chụp, video…Vì
thế, CSGT phải áp dụng các biện pháp kĩ thuật như camera, máy đo nồng độ
cồn, máy bắn tốc độ và sử dụng nó làm chứng cứ để lập biên bản để xử
phạt vi phạm.
Nếu CSGT không chứng minh được vi
phạm thì không có quyền xử phạt bạn trong trường hợp đó. Một số trường
hợp nếu không chứng minh được vi phạm mà vẫn cố tình xử phạt thì sau khi
nhận được quyết định xử phạt vi phạm hành chính, bạn có quyền khiếu nại
theo quy định.
Tuy nhiên, việc tài xế không
chịu xuất trình giấy tờ khi CSGT yêu cầu là sai. Bởi lẽ, điều 5 Thông tư
01/2016/TT-BCA quy định: CSGT được dừng các phương tiện đang tham gia
giao thông đường bộ; kiểm soát phương tiện, giấy tờ của phương tiện;
kiểm soát người và giấy tờ của người điều khiển phương tiện, giấy tờ tùy
thân của người trên phương tiện đang kiểm soát, việc thực hiện các quy
định về hoạt động vận tải đường bộ theo quy định pháp luật.
Nói
cách khác, CSGT được quyền yêu cầu người điều khiển phương tiện xuất
trình giấy tờ, còn khi xử phạt thì người điều khiển phương tiện được
quyền yêu cầu CSGT đưa ra bằng chứng chứng minh vi phạm.
Về
việc ghi hình CSGT làm nhiệm vụ, đến nay, chưa có văn bản pháp luật mới
nào được ban hành để hạn chế hay cấm người dân quay phim, chụp hình
CSGT đang làm nhiệm vụ. Bởi vậy, mọi người dân đều được quyền quay phim,
chụp hình CSGT đang làm nhiệm vụ.
Theo đó,
người dân được quyền ghi hình CSGT đang làm nhiệm vụ tuần tra kiểm soát,
xử lý vi phạm, điều tiết giao thông nhưng không được yêu cầu CSGT xuất
trình lịch công tác, kế hoạch tuần tra.
Chiều
2/5, khi lực lượng CSGT Quảng Bình tiến hành kiểm tra đo tốc độ xe trên
đường tuyến QL1, đoạn qua xã Hưng Thủy, huyện Lệ Thủy đã phát hiện xe ô
tô mang BKS 37A -187.32 chạy tốc độ 114 km/h, vượt ngưỡng cho phép tới
34km/h. Sau đó, các chiến sỹ thực hiện nhiệm vụ đo tốc độ đã báo cho tổ
TTKS đang làm nhiệm vụ ở địa phận xã Bắc Trạch, huyện Bố Trạch, đón dừng
phương tiện xử lý vi phạm.
Tuy nhiên, khi tổ
TTKS dừng xe, tài xế điều khiển xe ô tô là Vũ Thành Sang (23 tuổi, ở
khối 6, P. Cửa Nam, TP. Vinh, Nghệ An) không chịu xuất trình các giấy tờ
theo quy định. Tài xế Sang cho rằng mình không vi phạm và yêu cầu tổ
tuần tra phải cung cấp hình ảnh vi phạm và kế hoạch tuần tra.
Khi
tổ tuần tra yêu cầu tài xế Sang xuất trình các loại giấy tờ theo quy
định thì tài xế này không chấp hành và dùng điện thoại quay lại quá
trình thực thi nhiệm vụ của CSGT. Chỉ đến khi tổ tuần tra làm thủ tục
tạm giữ phương tiện và có công an địa phương tới thì tài xế mới chịu
xuất trình giấy tờ.
Tài xế Sang sau đó đã bị lập biên bản xử lý vi phạm về lỗi chạy quá tốc độ cho phép (114/80 km/h).